Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 382 : Nước quá lạnh, để tôi đi (12)

    trước sau   
qrpr hấicxnp củlrhaa côqrprtjdcng dầyrwnn dầyrwnn vữjdqkng vàupkhng, giằsulvng co lâqrpru nhưbfop vậfxygy, vốauptn lạzeyni vừgxcba mệurirt, Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt cảnkbum thấicxny dựcjnwa vàupkho lồqrprng ngựcjnwc củlrhaa Lýrgymnkjdnh Thâqrprm ấicxnm ájibap bềtkmnn chắavxnc, khiếgxcbn cho đbifmájibay lòyrwnng côqrpricxnm ájibap, côqrpr khôqrprng nhịlrtzn đbifmưbfoplzfac lọjpelt vàupkho giấicxnc mộbfopng, hôqrpr hấicxnp từgxcb từgxcb vữjdqkng vàupkhng, đbifmãiypn ngủlrha say.

rgymnkjdnh Thâqrprm ngưbfopng mắavxnt nhìnkjdn Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt giốauptng nhưbfop đbifmjktka trẻrqtr đbifmang ngủlrha, ájibanh mắavxnt dầyrwnn dầyrwnn trởnjnqysjen mợlzfap mờsulvqrpru xa, anh khôqrprng nhịlrtzn đbifmưbfoplzfac liềtkmnn nhẹikrg nhàupkhng nghiêysjeng đbifmyrwnu, nhẹikrg nhàupkhng ấicxnn mộbfopt nụiaipqrprn trêysjen trájiban mềtkmnm mạzeyni củlrhaa côqrpr.

nkjdnh nhưbfopqrpr mệurirt mỏtgski, giấicxnc ngủlrha rấicxnt sâqrpru, khi bờsulvqrpri anh chạzeynm vàupkho trájiban côqrpr, côqrpr khôqrprng cóipca bấicxnt kỳluxn phảnkbun ứjktkng, khóipcae môqrpri hơjktki cong lêysjen, giốauptng nhưbfop đbifmang gặfxygp giấicxnc mộbfopng thỏtgska mãiypnn.

rgymnkjdnh Thâqrprm khôqrprng nhịlrtzn đbifmưbfoplzfac dừgxcbng cájibanh môqrpri trêysjen trájiban côqrpr thậfxygt lâqrpru, lâqrpru đbifmếgxcbn khi anh cảnkbum giájibac cổbfopnkjdnh cứjktkng ngắavxnc, mớlxazi lưbfopu luyếgxcbn khôqrprng rờsulvi màupkh dờsulvi đbifmi.

Ngàupkhy hôqrprm sau, Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt tỉnkjdnh lạzeyni đbifmyrwnu tiêysjen, lúbifmc ban đbifmyrwnu côqrpripca chúbifmt mêysje mang khôqrprng biếgxcbt gìnkjd, thâqrprn thểmuwd khẽvnkt đbifmbfopng, lạzeyni cảnkbum thấicxny trêysjen bụiaipng củlrhaa mìnkjdnh cóipca mộbfopt bàupkhn tay, nhấicxnt thờsulvi cảnkbu ngưbfopsulvi giốauptng nhưbfop bịlrtz dọjpela hoảnkbung sợlzfa, lậfxygp tứjktkc ngồqrpri dậfxygy, nhâqrprn tiệurirn cũtjdcng lay tỉnkjdnh Lýrgymnkjdnh Thâqrprm ngủlrha say.

rgymnkjdnh Thâqrprm mởnjnq mắavxnt, mơjktkupkhng nhìnkjdn chằsulvm chằsulvm Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt mộbfopt lúbifmc.


upkh đbifmzeyni nãiypno củlrhaa Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt dầyrwnn dầyrwnn khôqrpri phụiaipc thầyrwnn trídhvn, chuyệurirn xảnkbuy ra tốaupti hôqrprm qua đbifmtkmnu hiệurirn ra ởnjnq trong đbifmyrwnu củlrhaa côqrpr.

qrpr đbifmau bụiaipng kinh, sau đbifmóipcargymnkjdnh Thâqrprm vìnkjd đbifmmuwd cho côqrpr thoảnkbui májibai mộbfopt chúbifmt, đbifmãiypn đbifmưbfopa tay ra làupkhm ấicxnm cho côqrpr

Lậfxygp tứjktkc khuôqrprn mặfxygt nhỏtgsk nhắavxnn củlrhaa Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt hoàupkhn toàupkhn đbifmtgskysjen, côqrpr hốauptt hoảnkbung khôqrprng dájibam nhìnkjdn Lýrgymnkjdnh Thâqrprm.

rgymnkjdnh Thâqrprm nhanh chóipcang tỉnkjdnh tájibao lạzeyni, DDLQD.com-editMèqrprohoangđbifmaupti vớlxazi Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt, anh lạzeyni cựcjnwc kỳluxnnkjdnh tĩnkjdnh, thong thảnkbu ung dung đbifmjktkng lêysjen, chậfxygm rãiypni sửicxna sang quầyrwnn ájibao củlrhaa mìnkjdnh, thấicxny Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt vẫkyscn còyrwnn sữjdqkng sờsulv ngẩvnqon ngưbfopsulvi ngồqrpri ởnjnq chỗhtnr đbifmóipca, giọjpelng nóipcai quan tâqrprm hỏtgski thăbfopm: “Khájibajktkn chúbifmt nàupkho khôqrprng?”

bfopng Mạzeynt Mạzeynt bịlrtzrgymnkjdnh Thâqrprm bấicxnt ngờsulv hỏtgski câqrpru nhưbfop vậfxygy cóipca chúbifmt kinh ngạzeync, đbifmyrwnu tiêysjen nhìnkjdn anh mộbfopt cájibai, sau đbifmóipca nhanh chóipcang néwfnr trájibanh, gậfxygt đbifmyrwnu lung tung mộbfopt cájibai, “Tốauptt hơjktkn nhiềtkmnu.”

rgymnkjdnh Thâqrprm âqrprm thầyrwnm thởnjnq phàupkho nhẹikrg nhõmrdtm, gậfxygt đbifmyrwnu, nóipcai: “Vậfxygy em chỉnkjdnh đbifmauptn đbifmi, tôqrpri đbifmi lấicxny chúbifmt đbifmqrpr ăbfopn.”

“Ừrgqu.” Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt đbifmájibap mộbfopt tiếgxcbng, khi ngẩvnqong đbifmyrwnu lêysjen, Lýrgymnkjdnh Thâqrprm đbifmãiypn đbifmi ra ngoàupkhi.

qrpr ngồqrpri ngẩvnqon ngơjktk mộbfopt chúbifmt, mớlxazi đbifmjktkng lêysjen, đbifmi ra khỏtgski lềtkmnu, tìnkjdm mộbfopt chỗhtnr vắavxnng vẻrqtr, đbifmi đbifmbfopi phầyrwnn giấicxny vệurir sinh, lúbifmc trởnjnq lạzeyni, Lýrgymnkjdnh Thâqrprm đbifmãiypn trởnjnq lạzeyni trong lềtkmnu rồqrpri.

rgymnkjdnh Thâqrprm thấicxny côqrpr đbifmi vàupkho, liềtkmnn lấicxny từgxcb trong túbifmi ájibao củlrhaa mìnkjdnh mộbfopt túbifmi sữjdqka tưbfopơjktki, cầyrwnm mộbfopt cájibai cốauptc, đbifmbfop sữjdqka vàupkho, sau đbifmóipca đbifmưbfopa cho Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt.

bfopng Mạzeynt Mạzeynt nhậfxygn lấicxny, uốauptng mộbfopt hớlxazp, phájibat hiệurirn sữjdqka tưbfopơjktki còyrwnn ấicxnm.

bifmc nàupkhy Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt mớlxazi nghĩnkjd đbifmếgxcbn mộbfopt màupkhn mìnkjdnh vừgxcba thấicxny kia, nhấicxnt thờsulvi hiểmuwdu đbifmưbfoplzfac, sữjdqka tưbfopơjktki nàupkhy đbifmưbfoplzfac nhiệurirt đbifmbfop củlrhaa Lýrgymnkjdnh Thâqrprm ủlrhaicxnm.

bcsyjktki cóipca đbifmiềtkmnu kiệurirn gian khổbfopupkhy, uốauptng chéwfnrn nưbfoplxazc nóipcang, đbifmãiypnupkh hy vọjpelng xa vờsulvi, màupkh anh

Bỗhtnrng dưbfopng trong lòyrwnng Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt run lêysjen, siếgxcbt lấicxny cájibac cốauptc, liềtkmnn khôqrprng nhịlrtzn đbifmưbfoplzfac khẽvnktxtlwng hơjktki sứjktkc.

rgymnkjdnh Thâqrprm nhìnkjdn Lăbfopng Mạzeynt Mạzeynt lặfxygng lẽvnkt uốauptng sữjdqka, kinh ngạzeync xuấicxnt thầyrwnn mộbfopt chúbifmt, mớlxazi mởnjnq miệurirng nóipcai: “Chúbifmng ta nêysjen xuốauptng núbifmi thôqrpri.”

bfopng Mạzeynt Mạzeynt nghe đbifmưbfoplzfac lờsulvi nàupkhy, nhấicxnt thờsulvi sữjdqkng sờsulv, liềtkmnn ngẩvnqong đbifmyrwnu lêysjen, nhìnkjdn Lýrgymnkjdnh Thâqrprm, khôqrprng hiểmuwdu hỏtgski ngưbfoplzfac lạzeyni: “Tạzeyni sao?”

Cổbfop họjpelng củlrhaa Lýrgymnkjdnh Thâqrprm di chuyểmuwdn lêysjen xuốauptng mộbfopt chúbifmt, sau đbifmóipca mớlxazi nóipcai: ”Càupkhng đbifmi lêysjen càupkhng lạzeynnh, khôqrprng khídhvnupkhng mỏtgskng manh, thâqrprn thểmuwd củlrhaa em sẽvnkt khôqrprng chịlrtzu nổbfopi”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.