Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 376 : Nước rất lạnh, để tôi đi (6)
Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t cũzzog ng
khôyprn ng phảutcs i làlrie khôyprn ng cófknr tiếbxtc c nuốtgqw i, nhưeqqb ng làlrie , cófknr mộmwhz t sốtgqw việaovc c khôyprn ng thểvhue
cưeqqb ỡpvkx ng chếbxtc , cũzzog ng khôyprn ng thểvhue vìtgqw côyprn ng danh thàlrie nh tựmbnj u màlrie lấemiw y tígdxj nh mạpvkx ng củypgm a Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf m ra đjivv áyoca nh cưeqqb ợjujn c đjivv ưeqqb ợjujn c, côyprn mởzjbx miệaovc ng, vừczvj a muốtgqw n nófknr i chuyệaovc n, phiếbxtc m
môyprn i màlrie u tígdxj m củypgm a Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf m lạpvkx i mấemiw p máyoca y, áyoca nh mắajwo t củypgm a anh dưeqqb ờaycr ng nhưeqqb cófknr
chújpmu t tan rãcltn , vẫtgqw n nhìtgqw n chằjwxi m chằjwxi m Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t nhưeqqb cũzzog , cắajwo t đjivv ứocbg t lờaycr i củypgm a côyprn : “Anh còpnsz n cófknr thểvhue chịravr u đjivv ựmbnj ng đjivv ưeqqb ợjujn c.”
Nófknr i xong, anh còpnsz n nhẹokrv nhẹokrv
mởzjbx trừczvj ng hai mắajwo t, lạpvkx i bổvhue sung mộmwhz t câcnjf u: “Thậtgqw t sựmbnj khôyprn ng sao, cốtgqw gắajwo ng nhịravr n
mộmwhz t lújpmu c sẽmwhz khỏzzjb i ngay, thựmbnj c làlrie bấemiw t đjivv ắajwo c dĩpiod ởzjbx lạpvkx i thêkdhp m mộmwhz t chújpmu t chắajwo c cũzzog ng
khôyprn ng muộmwhz n đjivv âcnjf u.”
Mọravr i ngưeqqb ờaycr i thấemiw y anh nófknr i nhưeqqb vậtgqw y, biếbxtc t làlrie khôyprn ng thểvhue nêkdhp n cũzzog ng khôyprn ng khuyêkdhp n can gìtgqw anh nữwmwg a, lầiubx n nữwmwg a đjivv em anh trởzjbx vềclok trong phòpnsz ng.
Đlwvu ígdxj ch xáyoca c làlrie Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf m đjivv ang cựmbnj c kỳjmdd khófknr chịravr u, nằjwxi m ởzjbx giưeqqb ờaycr ng lêkdhp n, liềclok n nhanh chófknr ng đjivv i sâcnjf u vàlrie o giấemiw c ngủypgm mộmwhz t lầiubx n nữwmwg a.
Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf m rốtgqw t cuộmwhz c vẫtgqw n luôyprn n cưeqqb ơajwo ng quyếbxtc t, trêkdhp n đjivv ưeqqb ờaycr ng lặkdhp p đjivv ilặkdhp p
lạpvkx imộmwhz t cảutcs nh tìtgqw nh lạpvkx i rồjkko i mêkdhp man, mêkdhp man rồjkko i tỉgdxj nh lạpvkx i, cứocbg thếbxtc lặkdhp p lạpvkx i
nhiềclok u lầiubx n, cứocbg mỗmbnj i mộmwhz t lầiubx n ăuttv n gìtgqw đjivv ófknr làlrie lạpvkx i y nhưeqqb u rằjwxi ngsẽmwhz rấemiw t nhanh phun ra, đjivv ếbxtc n cuốtgqw i cùdvah ng, chỉgdxj cófknr thểvhue miễbxdc n cưeqqb ỡpvkx ng uốtgqw ng mộmwhz t chújpmu t sữwmwg a tưeqqb ơajwo i vàlrie
nưeqqb ớzjgk c, lújpmu c mớzjgk i bắajwo t đjivv ầiubx u cũzzog ng may, vậtgqw y màlrie càlrie ng vềclok sau thìtgqw đjivv ếbxtc n cảutcs sữwmwg a tưeqqb ơajwo i
vàlrie nưeqqb ớzjgk c cũzzog ng bịravr anh phun ra khôyprn ng thưeqqb ơajwo ng tiếbxtc c, tìtgqw nh huốtgqw ng càlrie ng ngàlrie y càlrie ng khófknr giảutcs i quyếbxtc t, càlrie ng ngàlrie y càlrie ng thêkdhp m nghiêkdhp m trọravr ng, nam tửypgm luôyprn n luôyprn n
giốtgqw ng nhưeqqb mộmwhz t vịravr vưeqqb ơajwo ng tửypgm cao cao ngạpvkx o ngạpvkx o lújpmu c nàlrie y lạpvkx i yếbxtc u ớzjgk t giốtgqw ng nhưeqqb con mộmwhz t bújpmu p bêkdhp pha lêkdhp , nếbxtc u nhưeqqb khôyprn ng cẩpykm n thậtgqw n thìtgqw ngay lậtgqw p tứocbg c cófknr thểvhue
làlrie m rơajwo i đjivv ếbxtc n tan xưeqqb ơajwo ng náyoca t thịravr t.
Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t thấemiw y rõwmiz ràlrie ng bộmwhz dạpvkx ng nhếbxtc ch nháyoca c củypgm a anh nhưeqqb vậtgqw y, nhưeqqb ng làlrie áyoca nh mắajwo t củypgm a Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf m vẫtgqw n mêkdhp
ngưeqqb ờaycr i nhưeqqb cũzzog huyễbxdc n, đjivv áyoca y lòpnsz ng côyprn bỗmbnj ng dưeqqb ng cófknr chújpmu t rung đjivv ộmwhz ng, côyprn mígdxj m mígdxj m môyprn i, khôyprn ng nhịravr n đjivv ưeqqb ợjujn c còpnsz n nhẹokrv mởzjbx miệaovc ng lêkdhp n tiếbxtc ng nófknr i: “Thầiubx y… anh thậtgqw t sựmbnj ổvhue n chứocbg ?” (Editor: mịravr a con đjivv iêkdhp n, nhìtgqw n đjivv ếbxtc n thếbxtc rồjkko i còpnsz n hỏzzjb i ổvhue n chứocbg ? *khófknr i
bốtgqw c lêkdhp n đjivv ầiubx u*)
Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf mtrưeqqb ớzjgk c sau vẫtgqw n lạpvkx nh nhạpvkx t nhưeqqb mộmwhz t,giọravr ng nófknr i lújpmu c nàlrie y đjivv ãcltn trởzjbx nêkdhp n khàlrie n khàlrie n vàlrie cófknr chújpmu t vỡpvkx giọravr ng nófknr i: “Anh ổvhue n.”
Lờaycr i củypgm a Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf mcòpnsz n chưeqqb a nófknr i xong, anh đjivv ộmwhz t nhiêkdhp n nghiêkdhp ng đjivv ầiubx u sang bêkdhp n rồjkko i nôyprn n mửypgm a mộmwhz t hồjkko i, cho tớzjgk i bâcnjf y giờaycr anh vẫtgqw n chưeqqb a từczvj ng ăuttv n bấemiw t kỳjmdd cáyoca i
gìtgqw , vẻvxdi n vẹokrv n uốtgqw ng nưeqqb ớzjgk c suốtgqw i cùdvah ng sữwmwg a tưeqqb ơajwo i, nhưeqqb ng làlrie cũzzog ng đjivv ãcltn bịravr anh ófknr i ra
hếbxtc t đjivv ếbxtc n khôyprn ng còpnsz n mộmwhz t chújpmu t gìtgqw rồjkko i, lújpmu c nàlrie y anh chỉgdxj cófknr thểvhue làlrie nôyprn n khan,
xem ra…cựmbnj c kỳjmdd cựmbnj c kỳjmdd khổvhue sởzjbx .
Nhìtgqw n thấemiw y Lýgdxj tìtgqw nh thâcnjf m nhưeqqb vậtgqw y,
khiếbxtc n trong lòpnsz ng Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t nổvhue i lêkdhp n mộmwhz t côyprn đjivv au lòpnsz ng bộmwhz c pháyoca t đjivv ếbxtc n hốtgqw t
hoảutcs ng khôyprn ng chịravr u nổvhue i: “Thầiubx y àlrie , anh…”
Ngófknr n tay Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf mcựmbnj c
kỳjmdd táyoca i nhợjujn t, cốtgqw gắajwo ng nôyprn n khan mộmwhz t hồjkko i thậtgqw t lâcnjf u sau anh mớzjgk i miễbxdc n cưeqqb ỡpvkx ng
yêkdhp n tĩpiod nh lạpvkx i, quay đjivv ầiubx u thìtgqw đjivv ậtgqw p thẳocbg ng vàlrie o mắajwo t anh chígdxj nh làlrie thấemiw y đjivv ôyprn i nhãcltn n
cầiubx uhốtgqw t hoảutcs ng, yếbxtc u đjivv uốtgqw i củypgm a mộmwhz t côyprn gáyoca i đjivv ang hưeqqb ớzjgk ng vềclok phígdxj a Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t
nởzjbx rộmwhz mộmwhz t nụbxoy cưeqqb ờaycr i, hơajwo i khófknr khăuttv n mởzjbx miệaovc ng, trong giọravr ng nófknr i cófknr chújpmu t lộmwhz ra
vẻvxdi áyoca y náyoca y: “Thậtgqw t xin lỗmbnj i, đjivv ãcltn làlrie m em sợjujn .”
Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t lắajwo c đjivv ầiubx u mộmwhz t cáyoca i, bàlrie y tỏzzjb khôyprn ng cófknr việaovc c gìtgqw , trong giọravr ng nófknr i lộmwhz ra vẻvxdi lo lắajwo ng: “Thầiubx y,
bằjwxi ng khôyprn ng chújpmu ng ta quay vềclok đjivv i, thâcnjf n thểvhue củypgm a anh khôyprn ng chịravr u nổvhue i hoàlrie n
cảutcs nh ởzjbx nơajwo i khắajwo c nghiệaovc t nhưeqqb thếbxtc nàlrie y.”
“Khôyprn ng vộmwhz i.” Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf m vừczvj a nófknr i, vừczvj a buồjkko n bựmbnj c ho mộmwhz t tiếbxtc ng, “Anh khôyprn ng sao.”
Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t mígdxj m mígdxj m môyprn i, nhìtgqw n Lýgdxj tìtgqw nh Thâcnjf m nhưeqqb vậtgqw y, đjivv áyoca y lòpnsz ng cófknr chújpmu t ngũzzog vịravr tạpvkx p trầiubx n*, khôyprn ng nhịravr n đjivv ưeqqb ợjujn c liềclok n bậtgqw t thốtgqw t lêkdhp n, nófknr i: “Còpnsz n nófknr i khôyprn ng cófknr
việaovc c gìtgqw ? Rõwmiz ràlrie ng đjivv ãcltn trởzjbx thàlrie nh nhưeqqb vậtgqw y,còpnsz n cófknr nàlrie o giốtgqw ng nhưeqqb làlrie khôyprn ng cófknr
chuyệaovc n gìtgqw anh nófknr i đjivv i? Nếbxtc u cứocbg tiếbxtc p tụbxoy c đjivv i nhưeqqb vậtgqw y thìtgqw đjivv ếbxtc n cảutcs tígdxj nh mạpvkx ng
anh cũzzog ng khôyprn ng giữwmwg đjivv ưeqqb ợjujn c mấemiw t!”
“Khôyprn ng thểvhue từczvj bỏzzjb .” Lýgdxj Tìtgqw nh Thâcnjf m
ngẩpykm ng đjivv ầiubx u lêkdhp n, áyoca nh mắajwo t nhưeqqb tan rãcltn khófknr a thậtgqw t chặkdhp t lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t, ngófknr n tay
củypgm a anh siếbxtc t chặkdhp t lạpvkx ithàlrie nh nắajwo m đjivv ấemiw m, mófknr ng tay bấemiw m vàlrie o lòpnsz ng bàlrie n tay củypgm a
mìtgqw nh khiếbxtc n cho cơajwo n đjivv au nhófknr i truyềclok n tớzjgk i làlrie m anh phầiubx n nàlrie o tỉgdxj nh táyoca o hơajwo n,
chújpmu t thầiubx n trígdxj còpnsz n sófknr t lạpvkx i cũzzog ng đjivv àlrie nh lôyprn i ra đjivv ểvhue gắajwo ng gưeqqb ợjujn ng, anh nhìtgqw n côyprn ,
áyoca nh mắajwo t kiêkdhp n đjivv ịravr nh nófknr i: “Cho đjivv ếbxtc n cuốtgqw i cùdvah ng cũzzog ng khôyprn ng đjivv ưeqqb ợjujn c từczvj bỏzzjb .”
Âgccw m thanh giọravr ng nófknr i anh rõwmiz ràlrie ng rấemiw t yếbxtc u, vậtgqw y màlrie giữwmwg a nhữwmwg ng hàlrie ng chữwmwg lạpvkx i ẩpykm n
giấemiw u mộmwhz t cỗmbnj cứocbg ng rắajwo n, cứocbg ng rắajwo n nhưeqqb mộmwhz t lưeqqb ỡpvkx i dao ấemiw m áyoca p xẹokrv t nhẹokrv qua tim côyprn vậtgqw y, suy nghĩpiod đjivv ófknr bấemiw t chợjujn t hiệaovc n lêkdhp n khiếbxtc n cho Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t kinh hãcltn i
khôyprn ng thôyprn i!
Sau khi kinh hãcltn i đjivv i qua, thìtgqw còpnsz n lạpvkx i chígdxj nh làlrie mộmwhz t cỗmbnj tứocbg c giậtgqw n.
“Nhưeqqb thếbxtc nàlrie o thìtgqw gọravr i làlrie cuốtgqw i cùdvah ng?” Lăuttv ng Mạpvkx t Mạpvkx t cốtgqw hếbxtc t sứocbg c đjivv èdymb néipjc n sựmbnj bựmbnj c
tứocbg c đjivv ang tràlrie n đjivv ầiubx y, nhưeqqb ng âcnjf m đjivv iệaovc u lạpvkx i vẫtgqw n làlrie cófknr chújpmu t nhưeqqb đjivv ang cổvhue vũzzog :
”Chẳocbg ng lẽmwhz theo anh thìtgqw cho tớzjgk i lújpmu c mấemiw t đjivv i mạpvkx ng sốtgqw ng, cáyoca i đjivv ófknr mớzjgk i gọravr i cuốtgqw i cùdvah ng sao?”
Nó
Mọ
Đ
Lý
Lă
Lý
Lờ
Nhì
Ngó
Lă
“Khô
Lă
“Khô
Â
Sau khi kinh hã
“Như
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.