Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 338 : Tỏ tình cũng có thể là vĩnh biệt (8)

    trước sau   
hghn rấzgbvt nhiềgczau ngưdaktjzzdi phụtsps nữnuvu, ởxfndyrehn ngoàaevdi thìzftl kiêyrehn quyếiklet, nhưdaktng khi đphbkjxhei đphbkãxfndi vớqtwfi ngưdaktjzzdi đphbkàaevdn ôphbkng mìzftlnh yêyrehu, thìzftl tuyệtvilt đphbkjxhei khôphbkng thểkgwm kiêyrehn quyếiklet nhưdakt vậelify!

Thậelift ra thìzftl, đphbkáadqmp áadqmn đphbkãxfnd rấzgbvt rõjnciaevdng, anh yêyrehu côphbk khôphbkng đphbkgtzf, hoặkdrqc làaevdtaek bảfjwun chưdakta từobofng yêyrehu côphbk, nhưdaktng màaevd hếiklet lầnuvun nàaevdy tớqtwfi lầnuvun kháadqmc côphbk lạdovmi muốjxhen nívaqgu kéyefco nóhghn.

Giảfjwun Thầnuvun Hi đphbkôphbki mắjydet đphbkdaktm lệtvilphbkng lung: “Em khôphbkng muốjxhen chia tay!”

Lụtspsc Niệtvilm Ca nhìzftln chằfyhwm chằfyhwm Giảfjwun Thầnuvun Hi mấzgbvy giâvvjoy, thởxfndaevdi mộvrsbt cáadqmi, bìzftlnh tĩjxhenh hòshbpa nhãxfndhghni: “Tiểkgwmu Hi, đphbkãxfnd gặkdrqp nhau thìzftlmggqng cóhghnbfotc phảfjwui chia tay, em làaevdm nhưdakt vậelify, cóhghn ýjyde nghĩjxhea sao?”

Khôphbkng cóhghn ýjyde nghĩjxhea sao?

Theo ýjyde kiếiklen củgtzfa anh thìzftl cựolnic kìzftl khôphbkng cóhghn ýjyde nghĩjxhea, nhưdaktng đphbkjxhei vớqtwfi côphbkaevdhghni, nóhghn cựolnic kỳmznzhghn ýjyde nghĩjxhea.


Nhưdaktng nếikleu thậelift khôphbkng cóhghn Lụtspsc Niệtvilm Ca, Giảfjwun Thầnuvun Hi côphbk mớqtwfi thậelift sựolni khôphbkng cóhghn ýjyde nghĩjxhea gìzftl khi sốjxheng trêyrehn đphbkjzzdi.

Giọudfsng nóhghni củgtzfa Lụtspsc Niệtvilm Ca, dịbfotu dàaevdng từobofvaqgnh, “Em muốjxhen gặkdrqp anh lạdovmi tiêyrehu hao nhiềgczau thờjzzdi gian vàaevdphbkng sứpcdbc nhưdakt vậelify đphbkkgwm gặkdrqp anh, nhưdaktng, tiểkgwmu Hi đphbkâvvjoy làaevd lầnuvun cuốjxhei cùjncing, coi nhưdakt anh thựolnic xin lỗwmeki em, anh rấzgbvt xin lỗwmeki, nhưdaktng, anh thậelift sựolni khôphbkng cáadqmch nàaevdo ởxfnd mộvrsbt chỗwmek vớqtwfi em.”

“Hơtaekn nữnuvua, tiểkgwmu Hi, đphbkiềgczau kiệtviln củgtzfa em tốjxhet nhưdakt vậelify, cầnuvun gìzftl phảfjwui vưdaktơtaekng vấzgbvn đphbkếiklen chếiklet trêyrehn ngưdaktjzzdi củgtzfa anh?”

“Anh tin tưdaktxfndng, em sẽqohj châvvjon chívaqgnh tìzftlm đphbkưdaktwbocc ngưdaktjzzdi thívaqgch hợwbocp vớqtwfi em.”

Nhữnuvung lờjzzdi nàaevdy, đphbkgczau nóhghni mộvrsbt cáadqmch dứpcdbt khoáadqmt.

Giảfjwun Thầnuvun Hi cắjyden cắjyden môphbki, khôphbkng nhịbfotn đphbkưdaktwbocc cưdaktjzzdi lêyrehn, côphbkhghni: “Lụtspsc Niệtvilm Ca, em khôphbkng cầnuvun ngưdaktjzzdi kháadqmc thívaqgch hợwbocp vớqtwfi em, em chỉyreh muốjxhen anh.”

“Cho dùjncihghn ngưdaktjzzdi thívaqgch hợwbocp vớqtwfi em, nhưdaktng khôphbkng phảfjwui anh, em đphbkgczau khôphbkng muốjxhen.”

“Đddypobofng dạdovmi dộvrsbt.” Lụtspsc Niệtvilm Ca nhívaqgu lôphbkng màaevdy, nóhghni.

Giảfjwun Thầnuvun Hi yêyrehn lặkdrqng mộvrsbt chúbfott, trong lúbfotc bấzgbvt chợwboct hỏvrfoi: “Niệtvilm Ca, anh thậelift phảfjwui mốjxhen chia tay vớqtwfi em sao?”

Lụtspsc Niệtvilm Ca gậelift dien&dan^le%quy@don đphbknuvuu mộvrsbt cáadqmi, rấzgbvt kiêyrehn quyếiklet, tuyệtvilt đphbkjxhei khôphbkng do dựolni, thậelifm chívaqg sau cùjncing, còshbpn bổdovm sung thêyrehm mộvrsbt từobof rấzgbvt kiêyrehn quyếiklet: “Đddypúbfotng vậelify.”

Giảfjwun Thầnuvun Hi lậelifp tứpcdbc câvvjou môphbki nởxfnd nụtspsdaktjzzdi lạdovmnh, trong lúbfotc bấzgbvt chợwboct côphbk cầnuvum mộvrsbt bứpcdbc thưdakt từobof trêyrehn bàaevdn đphbkưdakta cho Lụtspsc Niệtvilm Ca, anh liếiklec mắjydet nhìzftln Giảfjwun Thầnuvun Hi, sau đphbkóhghn cau màaevdy nhậelifn lấzgbvy, ngay sau đphbkóhghn anh mởxfnd ra, trong nháadqmy mắjydet vẻzgbv mặkdrqt trởxfndyrehn cóhghn chúbfott táadqmi nhợwboct: “Thầnuvun Hi, em cóhghn ýjydezftl?”

Átrqrnh mắjydet củgtzfa Giảfjwun Thầnuvun Hi nhìzftln Lụtspsc Niệtvilm Ca tràaevdn đphbknuvuy tìzftlnh yêyrehu, muốjxhen cóhghn bao nhiêyrehu thìzftlhghn bấzgbvy nhiêyrehu, thậelifm chívaqgbfotc côphbk em, em yêyrehu thảfjwum anh, cho nêyrehn em hếiklet cáadqmch rồogmxi, em chỉyrehhghn thểkgwmaevdm nhưdakt vậelify.”

Lầnuvun đphbknuvuu tiêyrehn trong đphbkjzzdi, Lụtspsc Niệtvilm Ca lạdovmi cảfjwum thấzgbvy lờjzzdi yêyrehu trong miệtvilng Giảfjwun Thầnuvun Hi, cựolnic kỳmznz giảfjwu dốjxhei: “Làaevdyrehu sao? Nếikleu nóhghni yêyrehu, cóhghn thểkgwm uy hiếiklep anh sao?”


“Cũmggqng bởxfndi vìzftl em yêyrehu anh, em mớqtwfi uy hiếiklep anh.” Giảfjwun Thầnuvun Hi kiêyrehn quyếiklet nóhghni nhưdakt vậelify, “Mặkdrqc dùjnci anh hậelifn chếiklet em, em cũmggqng muốjxhen ởxfnd chung mộvrsbt chỗwmek vớqtwfi anh.”

“Nếikleu anh khôphbkng ởxfnd chung mộvrsbt chỗwmek vớqtwfi em, Niệtvilm Ca, em lậelifp tứpcdbc pháadqmt táadqmn nhữnuvung thứpcdbaevdy ra ngoàaevdi, đphbkkgwm pháadqm hủgtzfy Lăddypng Mạdovmt Mạdovmt!”

Tay Lụtspsc Niệtvilm Ca nắjydem thàaevdnh quyềgczan, vẻzgbv mặkdrqt thay đphbkdovmi, mộvrsbt lúbfotc lâvvjou, mớqtwfi nặkdrqng nềgczahghni mộvrsbt câvvjou: “Giảfjwun Thầnuvun Hi, em đphbkobofng đphbkkgwm cho anh hốjxhei hậelifn khi quen biếiklet em.”

Lờjzzdi nàaevdy củgtzfa Lụtspsc Niệtvilm Ca, nóhghni cựolnic kỳmznz nghiêyrehm túbfotc.

Anh nhìzftln thấzgbvy trong áadqmnh mắjydet củgtzfa Giảfjwun Thầnuvun Hi cũmggqng lóhghne mộvrsbt tầnuvung áadqmnh sáadqmng đphbkkdrqc biệtvilt sạdovmch sẽqohj.

Giảfjwun Thầnuvun Hi nhìzftln áadqmnh mắjydet củgtzfa anh, mộvrsbt hồogmxi hoảfjwung hốjxhet, côphbk biếiklet, côphbkaevd Lụtspsc Niệtvilm Ca khôphbkng thểkgwmhghn duyêyrehn phậelifn, khôphbkng phảfjwui làaevd khôphbkng thểkgwm, màaevdaevd nửsrava đphbkiểkgwmm cũmggqng khôphbkng cóhghn, làaevdphbk tựolnizftlnh cứpcdbng rắjyden vạdovmch ra mộvrsbt chúbfott xívaqgu duyêyrehn phậelifn, khiếiklen cho hai ngưdaktjzzdi cóhghntaek hộvrsbi gặkdrqp nhau, đphbkếiklen cuốjxhei cùjncing vẫdaktn phảfjwui táadqmch ra, nhưdaktng, côphbk khôphbkng muốjxhen.

Giảfjwun Thầnuvun Hi cảfjwum thấzgbvy, mìzftlnh thậelift rấzgbvt áadqmc đphbkvrsbc, nhưdaktng màaevd, khôphbkng áadqmc đphbkvrsbc cóhghn thểkgwm giữnuvu lạdovmi Lụtspsc Niệtvilm Ca sao?

Mớqtwfi vừobofa rồogmxi côphbk bịbfotjydezftlnh Thâvvjom hùjnci dọudfsa cũmggqng khôphbkng khóhghnc, nhưdaktng bâvvjoy giờjzzdbfotc bứpcdbc báadqmch Lụtspsc Niệtvilm Ca, côphbk lạdovmi khóhghnc, thậelifm chívaqgmggqng khóhghnc thàaevdnh tiếikleng, côphbk vừobofa khóhghnc, vừobofa nóhghni: “Khôphbkng cóhghn anh, kếiklet cụtspsc củgtzfa em chỉyrehaevd mộvrsbt màaevdu đphbken, nếikleu nhưdakt kếiklet cụtspsc màaevdu đphbken đphbkóhghn đphbkáadqmng sợwboc nhưdakt vậelify, khôphbkng bằfyhwng giữnuvu anh ởxfnd lạdovmi bêyrehn cạdovmnh, dùjnci sao cũmggqng khôphbkng còshbpn cóhghn chuyệtviln gìzftl đphbkáadqmng sợwboctaekn việtvilc mấzgbvt đphbki anh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.