Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 332 : Tỏ tình cũng có thể là vĩnh biệt (2)
Lụeucp c Niệfatj m Ca nhíxelc u màtgry y, lậatsa p tứohpo c từidim chốpyfn i cuộyayr c gọohpo i, chỉsbib nh qua chếqsfb đpyfn ộyayr im lặyoov ng, nhưvrwu ng nàtgry o ngờjjej , còeqyd n
chưvrwu a kịdoqj p đpyfn ểpyfn đpyfn iệfatj n thoạcvgd i di đpyfn ộyayr ng xuốpyfn ng, thìqcdq anh lạcvgd i nhìqcdq n thấtyqr y têjoal n Lăsmsi ng Mạcvgd t Mạcvgd t hiểpyfn n thịdoqj trêjoal n màtgry n hìqcdq nh.
Lụeucp c Niệfatj m Ca ngẩftat ng đpyfn ầvrwu u lêjoal n, dịdoqj u dàtgry ng
cưvrwu ờjjej i vớnklj i Trầvrwu n Uyểpyfn n Nhưvrwu , nóyoov i mộyayr t tiếqsfb ng: “Xin lỗjoal i.” Rồjjej i đpyfn ứohpo ng dậatsa y đpyfn i ra chỗjoal kháucae c, nghe đpyfn iệfatj n thoạcvgd i: “Mạcvgd t Mạcvgd t?”
Giọohpo ng nóyoov i củbnpu a anh trầvrwu m ấtyqr m, rấtyqr t dễoaek nghe.
Trầvrwu n Uyểpyfn n Nhưvrwu lắbnpu ng tai, bắbnpu t đpyfn ầvrwu u nghe.
“Mạcvgd t Mạcvgd t? Gọohpo i cũatsa ng thậatsa t thâbvxj n mậatsa t!”
Đcpio ầvrwu u bêjoal n kia đpyfn iệfatj n thoạcvgd i truyềtyqr n tớnklj i giọohpo ng nóyoov i khiếqsfb n vẻcvgd mặyoov t Lụeucp c Niêjoal m Ca thoáucae ng hiệfatj n lêjoal n sựujib kinh ngạcvgd c: “Côeucp làtgry ai?”
“Tôeucp i làtgry ai, Lụeucp c Niệfatj m Ca anh nghe khôeucp ng biếqsfb t sao? Thậatsa t đpyfn úwwck ng làtgry làtgry m tổueam n thưvrwu ơueam ng lòeqyd ng ngưvrwu ờjjej i đpyfn ấtyqr y!”
Lụeucp c Niệfatj m Ca nhậatsa n ra giọohpo ng Giảheqe n Thầvrwu n Hi, đpyfn áucae y lòeqyd ng cũatsa ng bùzudr ng nổueam , còeqyd n chưvrwu a kịdoqj p pháucae t tiếqsfb t, anh chợbvxj t nghĩhbwz đpyfn ếqsfb n chuyệfatj n gìqcdq , kìqcdq m néomdg n cảheqe m xúwwck c hỏtnws i: “Làtgry m sao
côeucp cóyoov đpyfn ưvrwu ợbvxj c đpyfn iệfatj n thoạcvgd i di đpyfn ộyayr ng củbnpu a côeucp ấtyqr y?”
“Tôeucp i vừidim a mớnklj i gửucae i hìqcdq nh,
anh khôeucp ng thấtyqr y sao?” Giảheqe n Thầvrwu n Hi dừidim ng mộyayr t chúwwck t, nóyoov i lòeqyd ng vòeqyd ng: “Chắbnpu c làtgry khôeucp ng nhìqcdq n thấtyqr y, nếqsfb u nhưvrwu xem rồjjej i, nhấtyqr t đpyfn ịdoqj nh anh sẽidim nhậatsa n cuộyayr c gọohpo i củbnpu a
tôeucp i, chỉsbib làtgry , khôeucp ng sao, bâbvxj y giờjjej tôeucp i sẽidim nóyoov i cho anh biếqsfb t mộyayr t lầvrwu n.”
“Lụeucp c Niệfatj m Ca, tôeucp i đpyfn ãgzjm bắbnpu t cóyoov c Lăsmsi ng Mạcvgd t Mạcvgd t! Bâbvxj y giờjjej côeucp ta đpyfn ang ởzeiy đpyfn âbvxj u, đpyfn ơueam n nhiêjoal n làtgry trong tay tôeucp i.”
Lụeucp c Niệfatj m Ca nghe vậatsa y, vẻcvgd mặyoov t lậatsa p tứohpo c trởzeiy nêjoal n hung áucae c: “Giảheqe n Thầvrwu n Hi, con mẹejsa nóyoov côeucp làtgry đpyfn ồjjej đpyfn iêjoal n àtgry ?”
“Thếqsfb nàtgry o? Đcpio au lòeqyd ng?”
“Côeucp đpyfn ãgzjm làtgry m gìqcdq côeucp ấtyqr y rồjjej i?” Lụeucp c Niệfatj m Ca nhanh chóyoov ng hỏtnws i vấtyqr n đpyfn ềtyqr mìqcdq nh quan tâbvxj m, áucae nh mắbnpu t hung tợbvxj n hệfatj t nhưvrwu dãgzjm thúwwck , cảheqe ngưvrwu ờjjej i anh tảheqe n ra khíxelc lạcvgd nh, giọohpo ng
nóyoov i run lêjoal n vìqcdq tứohpo c giậatsa n.
Giảheqe n Thầvrwu n Hi nghe giọohpo ng đpyfn iệfatj u Lụeucp c Niệfatj m Ca nhưvrwu vậatsa y, đpyfn áucae y lòeqyd ng càtgry ng pháucae t hậatsa n, côeucp gửucae i tin nhắbnpu n anh khôeucp ng nhìqcdq n, côeucp gọohpo i đpyfn iệfatj n thoạcvgd i anh khôeucp ng nhậatsa n, nhưvrwu ng vừidim a thấtyqr y sốpyfn đpyfn iệfatj n thoạcvgd i Lăsmsi ng Mạcvgd t Mạcvgd t,
hồjjej i thứohpo nhấtyqr t củbnpu a nhạcvgd c chuôeucp ng chưvrwu a vang xong, anh lạcvgd i nhanh chóyoov ng nghe
máucae y, Giảheqe n Thầvrwu n Hi khôeucp ng nhịdoqj n đpyfn ưvrwu ợbvxj c cưvrwu ờjjej i lạcvgd nh hồjjej i khíxelc ch anh: “Côeucp ta làtgry m
cho anh vàtgry em chia tay, anh nghĩhbwz xem em cóyoov thểpyfn hàtgry nh hạcvgd côeucp ta nhưvrwu thếqsfb
nàtgry o?”
“Giảheqe n Thầvrwu n Hi, tôeucp i nóyoov i cho côeucp biếqsfb t, côeucp dáucae m làtgry m tổueam n thưvrwu ơueam ng côeucp ấtyqr y dùzudr chỉsbib mộyayr t cọohpo ng tóyoov c, thìqcdq cũatsa ng đpyfn ừidim ng nghĩhbwz đpyfn ếqsfb n chuyệfatj n sốpyfn ng sóyoov t!”
Giảheqe n Thầvrwu n Hi chẳyoma ng hềtyqr sợbvxj hãgzjm i, ngưvrwu ợbvxj c lạcvgd i còeqyd n cưvrwu ờjjej i hìqcdq hìqcdq tiếqsfb p tụeucp c nóyoov i: “Lụeucp c
Niệfatj m Ca, tôeucp i sẽidim câbvxj n nhắbnpu c khôeucp ng làtgry m hạcvgd i côeucp ta, nhưvrwu ng phảheqe i xem biểpyfn u hiệfatj n
củbnpu a anh đpyfn ãgzjm , tôeucp i cũatsa ng khôeucp ng muốpyfn n éomdg p buộyayr c anh nhưvrwu vậatsa y, nhưvrwu ng làtgry m thếqsfb nàtgry o
đpyfn âbvxj y? Tôeucp i khôeucp ng éomdg p, thìqcdq ngay cảheqe bóyoov ng dáucae ng anh tôeucp i cũatsa ng khôeucp ng thấtyqr y, cho
nêjoal n, tôeucp i khôeucp ng thểpyfn làtgry m gìqcdq kháucae c hơueam n làtgry giam ngưvrwu ờjjej i ởzeiy đpyfn âbvxj y đpyfn ểpyfn anh gặyoov p tôeucp i!
Tôeucp i khôeucp ng nhiềtyqr u lờjjej i vớnklj i anh nữbtct a, bâbvxj y giờjjej tôeucp i đpyfn ang ởzeiy trong biệfatj t thựujib củbnpu a
mìqcdq nh, Lăsmsi ng Mạcvgd t Mạcvgd t cũatsa ng ởzeiy đpyfn âbvxj y, hìqcdq nh đpyfn ãgzjm gửucae i, anh tựujib xem đpyfn i, trong vòeqyd ng
nửucae a tiếqsfb ng, tốpyfn t nhấtyqr t anh nêjoal n chạcvgd y tớnklj i đpyfn âbvxj y cho tôeucp i, mặyoov t đpyfn ốpyfn i mặyoov t cùzudr ng Giảheqe n
Thầvrwu n Hi tôeucp i nóyoov i chuyệfatj n mộyayr t chúwwck t, nếqsfb u nhưvrwu nửucae a tiếqsfb ng sau anh khôeucp ng đpyfn ếqsfb n
đpyfn ưvrwu ợbvxj c, tôeucp i cũatsa ng khôeucp ng chắbnpu c mìqcdq nh sẽidim làtgry m gìqcdq vớnklj i côeucp ta. Lụeucp c Niệfatj m Ca, nóyoov i
thậatsa t, tôeucp i rấtyqr t đpyfn au lòeqyd ng, cũatsa ng rấtyqr t khổueam sởzeiy , hơueam n nữbtct a vôeucp cùzudr ng tứohpo c giậatsa n, phụeucp
nữbtct khi đpyfn iêjoal n lêjoal n, thìqcdq chuyệfatj n gìqcdq cũatsa ng dáucae m làtgry m, cộyayr ng thêjoal m Lụeucp c Niệfatj m Ca, anh
thíxelc ch Lăsmsi ng Mạcvgd t Mạcvgd t sao, hay tôeucp i hủbnpu y hoạcvgd i Lăsmsi ng Mạcvgd t Mạcvgd t cho anh xem nhéomdg ?
Anh coi Lăsmsi ng Mạcvgd t Mạcvgd t rấtyqr t đpyfn ẹejsa p mắbnpu t, da thịdoqj t mịdoqj n màtgry ng, tôeucp i nghĩhbwz , rấtyqr t nhiềtyqr u
đpyfn àtgry n ôeucp ng sẽidim thíxelc ch côeucp ta, cóyoov phảheqe i hay khôeucp ng?”
Vàtgry i câbvxj u nóyoov i đpyfn ơueam n giảheqe n
củbnpu a Giảheqe n Thầvrwu n Hi, liềtyqr n chọohpo t trúwwck ng xưvrwu ơueam ng sưvrwu ờjjej n mềtyqr m Lụeucp c Niệfatj m Ca,anh nhanh chóyoov ng thỏtnws a hiệfatj p, cắbnpu n chặyoov t răsmsi ng, thấtyqr p giọohpo ng nóyoov i: “Giảheqe n Thầvrwu n Hi, côeucp đpyfn ưvrwu ợbvxj c
lắbnpu m đpyfn ấtyqr y, đpyfn úwwck ng làtgry đpyfn ồjjej đpyfn iêjoal n, rấtyqr t tốpyfn t, thậatsa t sựujib rấtyqr t tốpyfn t! Tôeucp i nóyoov i cho côeucp biếqsfb t, bâbvxj y giờjjej tôeucp i sẽidim đpyfn ếqsfb n, nếqsfb u nhưvrwu đpyfn ếqsfb n đpyfn óyoov , tôeucp i thấtyqr y Lăsmsi ng Mạcvgd t Mạcvgd t cóyoov chúwwck t
thưvrwu ơueam ng tổueam n gìqcdq , cảheqe đpyfn ờjjej i nàtgry y, côeucp đpyfn ừidim ng bao giờjjej nghĩhbwz tớnklj i chuyệfatj n sẽidim đpyfn ưvrwu ợbvxj c gặyoov p
tôeucp i!”
Lụ
Giọ
Trầ
“Mạ
Đ
“Tô
Lụ
“Tô
“Lụ
Lụ
“Thế
“Cô
Giả
“Giả
Giả
Và
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.