Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 321 : Đầu bạc răng long, cá quay về nước (1)
Lụessq c Niệgqhr m Ca cúvqza i thấnkcd p đrbac ầllkv u, giọhqrj ng đrbac iệgqhr u cựdrei c kỳuccx bìzfaj nh tĩessq nh: “Tiểhmuj u Hi, chúvqza ng ta kếbelt t thúvqza c thôessq i.”
Trong nhádtts y mắbcqk t Giảqfim n Thầllkv n Hi trợpyyn n to hai mắbcqk t, ádtts nh mắbcqk t nhìzfaj n Lụessq c Niệgqhr m Ca córzmi chúvqza t chấnkcd n đrbac ộrbac ng khôessq ng thểhmuj tin nổrhay i: “Niệgqhr m Ca, anh nórzmi i cádtts i gìzfaj ?”
Lụessq c Niệgqhr m Ca khôessq ng nórzmi i gìzfaj , ádtts nh đrbac èivzt n đrbac ặwbyw c biệgqhr t trong phòpyyn ng ca phêfvdi gọhqrj i xuốrvtr ng khuôessq n mặwbyw t củqghf a anh ta, hiệgqhr n lêfvdi n vẻlwtc ôessq n nhưviib nhưviib Ngọhqrj c, nhu tìzfaj nh tựdrei a thủqghf y, vậqjsu y màhqrj làhqrj m cho lòpyyn ng củqghf a Giảqfim n Thầllkv n Hi run sợpyyn , côessq ta vưviib ơldhi n tay nắbcqk m lấnkcd y cádtts nh tay củqghf a Lụessq c Niệgqhr m Ca, cádtts nh môessq i run rẩiqcc y, lạsprs i hỏhcrw i thêfvdi m lầllkv n nữvttj a: “Niệgqhr m Ca, anh đrbac ang nórzmi i giỡidxv n córzmi phảqfim i hay khôessq ng?”
Lụessq c Niệgqhr m Ca đrbac ẩiqcc y ta củqghf a Giảqfim n Thầllkv n Hi, sắbcqk c mặwbyw t hiệgqhr n lêfvdi n vẻlwtc mệgqhr t mõutvt i khôessq ng kiêfvdi n nhẫzuoq n: “Anh khôessq ng nórzmi i giỡidxv n, Tiểhmuj u Hi, chúvqza ng ta kếbelt t thúvqza c thôessq i.”
Giốrvtr ng nhưviib dòpyyn ng chảqfim y thờzmdu i gian xoay chuyểhmuj n, Giảqfim n Thầllkv n Hi nhớzgly lạsprs i nhiềfvdi u nărqoi m trưviib ớzgly c đrbac âidxv y, Lărqoi ng Mạsprs t Mạsprs t gặwbyw p côessq ta vàhqrj Lụessq c Niệgqhr m Ca thôessq ng gian, mộrbac t thâidxv n mộrbac t mìzfaj nh âidxv m thầllkv m chạsprs y trốrvtr n tớzgly i Lệgqhr Giang Vâidxv n Nam, Lụessq c Niệgqhr m Ca cũqfim ng đrbac ốrvtr i vớzgly i côessq ta nhưviib vậqjsu y.
Vốrvtr n làhqrj đrbac ádtts y lòpyyn ng Giảqfim n Thầllkv n Hi mang nhiềfvdi u lo lắbcqk ng, bâidxv y giờzmdu mộrbac t lầllkv n nữvttj a trởrvbf thàhqrj nh sựdrei thậqjsu t, côessq córzmi hoang mạsprs ng lo sợpyyn , vộrbac i vàhqrj ng hấnkcd p tấnkcd p nắbcqk m tay Lụessq c Niệgqhr m Ca thậqjsu t chậqjsu t, nhưviib chỉuunq córzmi thểhmuj nắbcqk m chậqjsu t tay ngưviib ờzmdu i đrbac àhqrj n ôessq ng nàhqrj y, âidxv m thanh hỗuitl n loạsprs n, run run: “Niệgqhr m Ca, rốrvtr t cuộrbac c em đrbac ãptkt làhqrj m gìzfaj sai màhqrj anh muốrvtr n chia tay?”
Ázfaj nh mắbcqk t Lụessq c Niệgqhr m Ca trádtts nh néywsi , trong lúvqza c bấnkcd t chợpyyn t vưviib ơldhi n tay, đrbac em chiếbelt c nhẫzuoq n trêfvdi n tay mìzfaj nh đrbac eo cùzzkn ng vớzgly i Giảqfim n Thầllkv n Hi gỡidxv xuốrvtr ng, “Tiểhmuj u Hi, thậqjsu t xin lỗuitl i, anh khôessq ng thểhmuj tiếbelt p tụessq c vớzgly i em.”
Dừyhhw ng mộrbac t chúvqza t, Lụessq c Niệgqhr m Ca vưviib ơldhi n tay, đrbac em chiếbelt c nhẫzuoq n đrbac ưviib a cho Giảqfim n Thầllkv n Hi.
Giảqfim n Thầllkv n Hi lắbcqk c đrbac ầllkv u mộrbac t cádtts i, khôessq ng chịhcrw u nhậqjsu n lấnkcd y: “Niệgqhr m Ca, em khôessq ng muốrvtr n chia tay!”
“Chúvqza ng ta vẫzuoq n luôessq n rấnkcd t tốrvtr t, tạsprs i sao tựdrei nhiêfvdi n anh lạsprs i muốrvtr n chia tay?” Ázfaj nh mắbcqk t Giảqfim n Thầllkv n Hi châidxv n thàhqrj nh nhìzfaj n Lụessq c Niệgqhr m Ca: “Anh nórzmi i cho em biếbelt t, rốrvtr t cuộrbac c em đrbac ãptkt làhqrj m gìzfaj đrbac ểhmuj anh khôessq ng hàhqrj i lòpyyn ng, đrbac ểhmuj anh mấnkcd t hứwynz ng, em sẽxocb sữvttj a, córzmi đrbac ưviib ợpyyn c hay khôessq ng?”
Lụessq c Niệgqhr m Ca nởrvbf nụessq cưviib ờzmdu i, âidxv m thanh củqghf a anh ta nghe thậqjsu t dịhcrw u dàhqrj ng, giốrvtr ng nhưviib làhqrj lờzmdu i tâidxv m tìzfaj nh củqghf a cặwbyw p tìzfaj nh nhâidxv n nhỏhcrw , anh nórzmi i: “Tiểhmuj u Hi, khôessq ng córzmi , em rấnkcd t tốrvtr t, thậqjsu t sựdrei rấnkcd t tốrvtr t”
Vôessq luậqjsu n lòpyyn ng dạsprs côessq sâidxv u bao nhiêfvdi u, tâidxv m kếbelt nhiềfvdi u đrbac ếbelt n mấnkcd y, nhưviib ng anh biếbelt t, Giảqfim n Thầllkv n Hi côessq trừyhhw lúvqza c Lụessq c Niệgqhr m Ca mấnkcd t trírbac nhớzgly , lừyhhw a Lụessq c Niệgqhr m Ca nórzmi i côessq làhqrj bạsprs n gádtts i củqghf a anh, nhữvttj ng thứwynz khádtts c, Giảqfim n Thầllkv n Hi côessq nữvttj a đrbac iểhmuj m cũqfim ng khôessq ng lừyhhw a dốrvtr i anh.
Córzmi lẽxocb , Giảqfim n Thầllkv n Hi córzmi lỗuitl i vớzgly i Lărqoi ng Mạsprs t Mạsprs t, nhưviib ng Giảqfim n Thầllkv n Hi đrbac ốrvtr i vớzgly i Lụessq c Niệgqhr m Ca, thậqjsu t sựdrei khôessq ng córzmi nữvttj a lờzmdu i chêfvdi , nữvttj a lờzmdu i bắbcqk t bẽxocb .
Córzmi nhữvttj ng lờzmdu i nórzmi i nêfvdi n nórzmi i nhưviib thếbelt nàhqrj o?
Mộrbac t ngưviib ờzmdu i quêfvdi n khôessq ng đrbac ưviib ợpyyn c mộrbac t ngưviib ờzmdu i, thậqjsu t ra khôessq ng phảqfim i ngưviib ờzmdu i ấnkcd y córzmi bao nhiêfvdi u tốrvtr t, màhqrj niềfvdi m vui mớzgly i chưviib a đrbac ủqghf tốrvtr t.
Nhưviib ng màhqrj , Giảqfim n Thầllkv n Hi thậqjsu t sựdrei rấnkcd t tốrvtr t, nhưviib ng màhqrj , cho dùzzkn tốrvtr t cũqfim ng khôessq ng thay đrbac ổrhay i đrbac ưviib ợpyyn c gìzfaj , cho dùzzkn córzmi tốrvtr t cũqfim ng khôessq ng thểhmuj đrbac ểhmuj anh vàhqrj Giảqfim n Thầllkv n Hi ởrvbf bêfvdi n nhau, dùzzkn tốrvtr t cũqfim ng khôessq ng thểhmuj làhqrj m anh quêfvdi n đrbac i Lărqoi ng Mạsprs t Mạsprs t.
Anh biếbelt t, vấnkcd n đrbac ềfvdi làhqrj ởrvbf trêfvdi n ngưviib ờzmdu i củqghf a anh.
Đrbac ãptkt làhqrj ngưviib ờzmdu i, ai cũqfim ng córzmi tiệgqhr n tírbac nh, càhqrj ng dễfvdi córzmi đrbac ưviib ợpyyn c, càhqrj ng khôessq ng quan tâidxv m, càhqrj ng khôessq ng chiếbelt m đrbac ưviib ợpyyn c, càhqrj ng muốrvtr n theo đrbac uổrhay i.
Giốrvtr ng nhưviib lờzmdu i bàhqrj i hádtts t củqghf a Trầllkv n Dịhcrw ch Tấnkcd n, khôessq ng chiếbelt m đrbac ưviib ợpyyn c vĩessq nh viễfvdi n luôessq n làhqrj gâidxv y rốrvtr i, đrbac ưviib ợpyyn c yêfvdi u thírbac ch khôessq ng gìzfaj phảqfim i sợpyyn .
Nhấnkcd t làhqrj khi anh cho rằxldx ng Lărqoi ng Mạsprs t Mạsprs t dựdrei a vàhqrj o việgqhr c bồrvtr i ngủqghf đrbac àhqrj n ôessq ng màhqrj lărqoi n lộrbac n vàhqrj o vòpyyn ng giảqfim i trírbac , anh đrbac ãptkt khôessq ng thểhmuj tiếbelt p tụessq c vớzgly i Giảqfim n Thầllkv n Hi, bâidxv y giờzmdu lạsprs i nhìzfaj n thấnkcd y côessq ấnkcd y ngồrvtr i co ro bêfvdi n méywsi p đrbac ưviib ờzmdu ng, sợpyyn i dâidxv y cărqoi ng cứwynz ng trong lòpyyn ng anh rốrvtr t cuộrbac c cũqfim ng đrbac ứwynz t!
Trong nhá
Lụ
Lụ
Giố
Vố
Á
Dừ
Giả
“Chú
Lụ
Vô
Có
Có
Mộ
Như
Anh biế
Đ
Giố
Nhấ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.