Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 270 : Cô thích Enson (10)

    trước sau   
kulnc nàvccvy Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet đshwfãsump bịtplxyaakwkwlnh Thâcbwpm hàvccvnh hạnmae đshwfếgzdun khôwkwlng kìwkwlm nélzdfn đshwfưlrbhcfabc, côwkwl nặsumpng nềwedq vứnoijt búkulnt ởjgnx trêmjitn bàvccvn, tứnoijc giậlzdfn trừiazsng mắxjybt nhìwkwln Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm.

Ngựityoc Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm phậlzdfp phồeodbng, tay siếgzdut thàvccvnh nắxjybm đshwfxsopm, nhìwkwln đshwfôwkwli mắxjybt to đshwfen nhưlrbh mựityoc củxjyba Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet nhìwkwln mìwkwlnh, bêmjitn trong chứnoija đshwfsxafy khóhefy chịtplxu cùlbgcng tứnoijc giậlzdfn, ákcprnh mắxjybt anh tốfglei sầsxafm lạnmaei, sau đshwfóhefy giơsozm tay lêmjitn xoa nhẹpbov trákcprn mìwkwlnh, hínoijt mộgzdut hơsozmi thậlzdft sâcbwpu làvccvm cho bảrzvsn thâcbwpn bìwkwlnh tĩcfabnh, nhìwkwln Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet, gằhefyn từiazsng chữnmae hỏdsyzi: “Nộgzdui dung chínoijnh củxjyba bàvccvi hákcprt nàvccvy làvccvkcpri gìwkwl?”

Trong long Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet cóhefy ýyaak kiếgzdun hơsozmn nữnmaea, nhưlrbhng vẫiwqwn ngoan ngoãsumpn trảrzvs lờolsci vấxsopn đshwfwedq củxjyba Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm: “Thầsxafm mếgzdun.”

“Đlbgcúkulnng, thầsxafm mếgzdun!” Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm nặsumpng nềwedqhefyi ra ba chữnmae kia, “Chẳnoijng lẽyaakwkwl chưlrbha từiazsng thầsxafm mếgzdun qua sao?”

eulbng Mạnmaet Mạnmaet nghe thấxsopy nhưlrbh vậlzdfy, khôwkwlng nhịtplxn đshwfưlrbhcfabc chớdjrgp mắxjybt, vốfglen khóhefy chịtplxu thay đshwfcaxbi thàvccvnh mờolsc mịtplxt.

“Nếgzduu côwkwl từiazsng thầsxafm mếgzdun, thìwkwlwkwlm mộgzdut chúkulnt cảrzvsm giákcprc mìwkwlnh thầsxafm mếgzdun.”


yaakwkwlnh Thâcbwpm nhìwkwln gưlrbhơsozmng mặsumpt Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet, dừiazsng mộgzdut chúkulnt, ákcprnh mắxjybt trởjgnxmjitn cóhefy chúkulnt hoảrzvsng hốfglet, giọmjitng nóhefyi dầsxafn dầsxafn trởjgnxmjitn nhẹpbov nhàvccvng, “Trởjgnx lạnmaei cảrzvsm giákcprc thầsxafm mếgzdun mộgzdut lầsxafn nữnmaea, sau đshwfóhefylbgcng tâcbwpm đshwffbbb viếgzdut.”

Đlbgcákcpry mắxjybt Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet dầsxafn dầsxafn phákcprt sákcprng, ngẩdgzdng đshwfsxafu, nhìwkwln vềwedq phínoija Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm.

lrbhơsozmng mặsumpt ngưlrbholsci đshwfàvccvn ôwkwlng trầsxafm tĩcfabnh nhưlrbh bứnoijc tranh làvccvm cho ngưlrbholsci ta hoảrzvsng hốfglet, đshwfôwkwli mắxjybt anh thâcbwpm sâcbwpu, cóhefy mộgzdut chúkulnt ưlrbhu thưlrbhơsozmng lưlrbhcfabn lờolsc.

“Biếgzdut tạnmaei sao ca từiazsvccvi hákcprt nàvccvy nhấxsopt đshwftplxnh phảrzvsi do côwkwl đshwfi viếgzdut khôwkwlng?”

eulbng Mạnmaet Mạnmaet lắxjybc đshwfsxafu.

Ápyuvnh mắxjybt Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm dầsxafn dầsxafn tốfglei lạnmaei, anh nhìwkwln Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet rấxsopt lâcbwpu, ákcprnh mắxjybt lúkulnc sákcprng lúkulnc tốfglei.

Đlbgcếgzdun cuốfglei cùlbgcng, đshwfákcpry mắxjybt anh u buồeodbn càvccvng ngàvccvy càvccvng đshwflzdfm: “Tôwkwli mang tìwkwlnh cảrzvsm thầsxafm mếgzdun mưlrbholsci năeulbm, làvccvm thàvccvnh bàvccvi hákcprt nàvccvy, loạnmaei cảrzvsm giákcprc nàvccvy, khôwkwlng ai cóhefy thểfbbb thậlzdft sựityo cảrzvsm nhậlzdfn đshwfưlrbhcfabc, cho nêmjitn, ca từiazs nhấxsopt đshwftplxnh phảrzvsi dùlbgcng thầsxafm mếgzdun củxjyba côwkwl đshwfi viếgzdut, chỉcbwphefy nhưlrbh vậlzdfy, côwkwl mớdjrgi cóhefy thểfbbb nắxjybm chắxjybc tinh túkulny củxjyba ca khúkulnc nàvccvy, hákcprt lêmjitn lờolsci hoàvccvn mỹxjyb nhấxsopt, quan trọmjitng nhấxsopt tiếgzdung hákcprt cóhefy thểfbbbvccvm cảrzvsm đshwfgzdung lòfbbbng ngưlrbholsci.”

lrbholsci năeulbm thầsxafm mếgzdun hóhefya thàvccvnh mộgzdut ca khúkulnc?

eulbng Mạnmaet Mạnmaet mởjgnx to hai mắxjybt, hơsozmi sữnmaeng sờolsc nhìwkwln Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm.

wkwl biếgzdut anh thầsxafm mếgzdun mộgzdut côwkwlkcpri, chínoijnh miệrvllng anh nóhefyi cho côwkwl nhưlrbhng côwkwl lạnmaei khôwkwlng biếgzdut, thìwkwl ra anh thầsxafm mếgzdun côwkwlkcpri kia mưlrbholsci năeulbm

Thìwkwl ra từiazs đshwfsxafu đshwfếgzdun cuốfglei, ca từiazswkwl đshwfang viếgzdut đshwfi viếgzdut lạnmaei, làvccv anh dùlbgcng tâcbwpm đshwffbbb soạnmaen.

Khóhefy trákcprch côwkwl viếgzdut ca từiazs ra, anh luôwkwln luôwkwln khôwkwlng hàvccvi lòfbbbng.

Trong nhákcpry mắxjybt, Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet giậlzdft mìwkwlnh dưlrbholscng nhưlrbh hiểfbbbu đshwfưlrbhcfabc, vìwkwl sao bàvccvi hákcprt củxjyba Thầsxafn Thoạnmaei cóhefy thểfbbb hot nhưlrbh vậlzdfy.


“Màvccv nhữnmaeng ca từiazswkwlvccvy, câcbwpu chữnmae rấxsopt đshwfpbovp, cũuyoung rấxsopt trốfgleng rỗityong.”

yaakwkwlnh Thâcbwpm môwkwli mỏdsyzng màvccv lạnmaenh nhạnmaet, đshwfákcpry mắxjybt u buồeodbn củxjyba anh giốfgleng nhưlrbh trởjgnx thàvccvnh mộgzdut tiêmjitu đshwfiểfbbbm, trựityoc tiếgzdup truyềwedqn thẳnoijng đshwfếgzdun đshwfákcpry mắxjybt Lăeulbng Mạnmaet Mạnmaet, anh thởjgnxvccvi mộgzdut hơsozmi, lạnmaenh nhạnmaet nóhefyi: “Nếgzduu côwkwl từiazsng thầsxafm mếgzdun, vậlzdfy làvccv tốfglet rồeodbi hãsumpy nghĩcfab lạnmaei ngàvccvy trưlrbhdjrgc đshwffbbb cảrzvsm nhậlzdfn tìwkwlm cảrzvsm nàvccvy.”

eulbng Mạnmaet Mạnmaet khôwkwlng nóhefyi gìwkwl, vẫiwqwn nhìwkwln vàvccvo mắxjybt củxjyba Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm nhưlrbhuyou, Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm cũuyoung khôwkwlng cóhefylzdf trákcprnh.

Bốfglen mắxjybt giao nhau.

Ai cũuyoung khôwkwlng nóhefyi chuyệrvlln.

Hai ngưlrbholsci chỉcbwp nhìwkwln thậlzdft sâcbwpu vàvccvo mắxjybt nhau nhưlrbh vậlzdfy.

Thậlzdft lâcbwpu, thậlzdft lâcbwpu, Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm mớdjrgi nhàvccvn nhạnmaet đshwfnoijng thẳnoijng ngưlrbholsci, giơsozm cổcaxb tay lêmjitn, nhìwkwln đshwfeodbng hồeodb mộgzdut chúkulnt, nhẹpbov giọmjitng nóhefyi: “Thờolsci gian khôwkwlng còfbbbn sớdjrgm, nghỉcbwp ngơsozmi sớdjrgm mộgzdut chúkulnt đshwfi.”

Sau đshwfóhefyuyoung khôwkwlng chờolsceulbng Mạnmaet Mạnmaet trảrzvs lờolsci, đshwfnoijng dậlzdfy, đshwfi khỏdsyzi phòfbbbng âcbwpm nhạnmaec.

eulbng Mạnmaet Mạnmaet nghiêmjitng đshwfsxafu, từiazs trêmjitn bóhefyng lưlrbhng Lýyaakwkwlnh Thâcbwpm, thấxsopy đshwfưlrbhcfabc mộgzdut chúkulnt hiu quạnmaenh, giốfgleng nhưlrbhvccvlrbhơsozmng vịtplx thầsxafm mếgzdun.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.