Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 259 : Nên ở thì ở, nên đi thì đi (9)
Kèpmrd m theo mộsdrc t cátetv i tátetv t nàyqqm y, Lămveo ng Mạflct t Mạflct t cảvpun m thấtdxc y thứqkau gìnwez đbgft óizzc trong trátetv i tim mìnwez nh cũutps ng hoàyqqm n toàyqqm n vỡajti nátetv t.
Thờaxml i đbgft iểbzdw m trưjuvl ớdmxx c kia, Lụnidg c Niệxzxq m Ca làyqqm bảvpun o bốyqqm i trong lòwwdy ng Lămveo ng Mạflct t Mạflct t, côocow khôocow ng đbgft ểbzdw cho anh chịzdll u chútetv t uấtdxc t ứqkau c, nóizzc i chi đbgft ếaurk n việxzxq c cho anh mộsdrc t bạflct t tay!
Nhưjuvl ng màyqqm bâuzxo y giờaxml , côocow lạflct i cảvpun m thấtdxc y sau mộsdrc t cátetv i tátetv t nàyqqm y, tâuzxo m tìnwez nh lạflct i thưjuvl thátetv i nhưjuvl vậflct y.
Hìnwez nh nhưjuvl Lụnidg c Niệxzxq m Ca cũutps ng khôocow ng nghĩqdfw đbgft ếaurk n lờaxml i củkfmw a mìnwez nh vừfokm a dứqkau t, Lămveo ng Mạflct t Mạflct t liềbkac n vung tớdmxx i mộsdrc t cátetv i tátetv t, anh ta nhíhbpt u màyqqm y, trêkpzp n trátetv n hiệxzxq n lêkpzp n mộsdrc t tầlkor ng lệxzxq khíhbpt .
Ngưjuvl ợoyio c lạflct i Lămveo ng Mạflct t Mạflct t bìnwez nh tĩqdfw nh nhìnwez n lệxzxq khíhbpt củkfmw a Lụnidg c Niệxzxq m Ca, khôocow ng chútetv t sợoyio hãowyj i, côocow lớdmxx n tiếaurk ng nóizzc i từfokm ng câuzxo u từfokm ng chữffja kiêkpzp n quyếaurk t màyqqm rõkhmv ràyqqm ng: “Lụnidg c Niệxzxq m Ca, anh nóizzc i tôocow i làyqqm m sao lạflct i nhìnwez n trútetv ng mộsdrc t ngưjuvl ờaxml i vôocow tìnwez nh vôocow nghĩqdfw a nhưjuvl anh đbgft âuzxo y!”
Néqhum t mặdzku t Lụnidg c Niệxzxq m Ca trong nhátetv y mắiojm t liềbkac n cứqkau ng ngắiojm c.
Anh nóizzc i tôocow i làyqqm m sao lạflct i nhìnwez n trútetv ng mộsdrc t ngưjuvl ờaxml i vôocow tìnwez nh vôocow nghĩqdfw a nhưjuvl anh đbgft âuzxo y!
Lờaxml i nàyqqm y củkfmw a côocow làyqqm cóizzc ýbduz gìnwez ?
Khi Lụnidg c niệxzxq m Ca còwwdy n đbgft ang sữffja ng sờaxml , Lămveo ng Mạflct t Mạflct t đbgft ãowyj xoay ngưjuvl ờaxml i, đbgft i tớdmxx i bêkpzp n ngưjuvl ờaxml i Trầlkor n Uyểbzdw n Nhưjuvl , vưjuvl ơumsm n tay kéqhum o côocow : “Chịzdll Uyểbzdw n Nhưjuvl , chútetv ng ta đbgft i thôocow i.”
Trầlkor n Uyểbzdw n Nhưjuvl nhìnwez n Lămveo ng Mạflct t Mạflct t mộsdrc t cátetv i, đbgft ứqkau ng ởnwez nơumsm i đbgft óizzc vẫowyj n khôocow ng nhútetv c nhíhbpt ch, chỉsvts làyqqm hấtdxc cầlkor m nhìnwez n Giảvpun n Thầlkor n Hi, nóizzc i: “Côocow chắiojm c làyqqm côocow khôocow ng đbgft i nóizzc i cátetv i gìnwez !”
Lútetv c nàyqqm y Giảvpun n Thầlkor n Hi đbgft ãowyj hoàyqqm n toàyqqm n tỉsvts nh tátetv o lạflct i, cũutps ng biếaurk t mớdmxx i vừfokm a rồdrwt i rốyqqm t cuộsdrc c xảvpun y ra chuyệxzxq n gìnwez , sắiojm c mặdzku t trắiojm ng bệxzxq ch.
Lămveo ng Mạflct t Mạflct t nhìnwez n Giảvpun n Thầlkor n Hi mộsdrc t chútetv t, suy nghĩqdfw mộsdrc t chútetv t, cuốyqqm i cùpyqg ng lạflct i lắiojm c đbgft ầlkor u mộsdrc t cátetv i, Trầlkor n Uyểbzdw n Nhưjuvl đbgft ưjuvl a cho Lămveo ng Mạflct t Mạflct t mộsdrc t átetv nh mắiojm t khôocow ng chịzdll u thua kéqhum m, tíhbpt nh toátetv n theo Lămveo ng Mạflct t Mạflct t rờaxml i đbgft i.
Ai ngờaxml , đbgft ộsdrc t nhiêkpzp n Giảvpun n Thầlkor n Hi ởnwez giữffja a lêkpzp n tiếaurk ng, lạflct nh lùpyqg ng phảvpun n kíhbpt ch: “Lămveo ng Mạflct t Mạflct t, côocow thậflct t quátetv đbgft átetv ng, Lụnidg c Niệxzxq m Ca làyqqm ngưjuvl ờaxml i đbgft àyqqm n ôocow ng củkfmw a tôocow i, lútetv c nàyqqm o thìnwez đbgft ếaurk n phiêkpzp n côocow đbgft átetv nh?”
Lămveo ng Mạflct t Mạflct t nghe đbgft ưjuvl ợoyio c lờaxml i nàyqqm y, trong lútetv c bấtdxc t chợoyio t dừfokm ng châuzxo n, xoay ngưjuvl ờaxml i, liềbkac n đbgft i vềbkac phíhbpt a Giảvpun n Thầlkor n Hi, nghĩqdfw cũutps ng khôocow ng nghĩqdfw liềbkac n giơumsm tay lêkpzp n, cho Giảvpun n Thầlkor n Hi mộsdrc t cátetv i tátetv t, “Tôocow i khôocow ng chỉsvts muốyqqm n đbgft átetv nh anh ta, tôocow i còwwdy n muốyqqm n đbgft átetv nh cảvpun côocow !”
“Bâuzxo y giờaxml côocow còwwdy n muốyqqm n giảvpun ng đbgft ạflct o líhbpt vớdmxx i tôocow i sao? Tôocow i vốyqqm n còwwdy n muốyqqm n đbgft ểbzdw lạflct i cho côocow chútetv t mặdzku t mũutps i, khôocow ng nghĩqdfw tớdmxx i côocow còwwdy n mặdzku t dàyqqm y chấtdxc t vấtdxc n tôocow i, vậflct y thìnwez tốyqqm t, tôocow i liềbkac n đbgft ểbzdw cho côocow giảvpun ng đbgft ạflct o líhbpt , mộsdrc t cátetv i tátetv t kia, tạflct i sao Lụnidg c Niệxzxq m Ca anh ta khôocow ng thểbzdw nhậflct n! Thờaxml i đbgft iểbzdw m anh ta làyqqm bạflct n trai tôocow i, sau lưjuvl ng tôocow i lạflct i đbgft i lêkpzp n giưjuvl ờaxml ng vớdmxx i côocow , côocow đbgft i hỏdrwt i mộsdrc t chútetv t ngưjuvl ờaxml i củkfmw a toàyqqm n thếaurk giớdmxx i, anh ta cóizzc đbgft átetv ng đbgft átetv nh hay khôocow ng?”
Lụnidg c Niệxzxq m Ca nghe đbgft ưjuvl ợoyio c lờaxml i nàyqqm y, giữffja a trátetv n nhămveo n lạflct i càyqqm ng lợoyio i hạflct i.
“Vềbkac phầlkor n côocow , đbgft átetv ng đbgft átetv nh hơumsm n, Giảvpun n Thầlkor n Hi, trêkpzp n cátetv i thếaurk giớdmxx i nàyqqm y cóizzc rấtdxc t nhiềbkac u tiểbzdw u tam (kẻqqny thứqkau ba), tiểbzdw u tam cựleqh c phẩwwdy m nhưjuvl côocow , đbgft âuzxo y làyqqm lầlkor n đbgft ầlkor u tiêkpzp n tôocow i nhìnwez n thấtdxc y, tôocow i chưjuvl a bao giờaxml từfokm ng nghĩqdfw , thếaurk nhưjuvl ng mộsdrc t tiểbzdw u tam lạflct i làyqqm ngưjuvl ờaxml i ngôocow ng cuồdrwt ng vàyqqm nôocow ng nổdqkw i nhưjuvl vậflct y!”
“Cátetv i gìnwez khátetv c côocow khôocow ng làyqqm , cốyqqm tìnwez nh giàyqqm nh bạflct n trai củkfmw a ngưjuvl ờaxml i khátetv c! Nóizzc i đbgft i nóizzc i lạflct i, giàyqqm nh cũutps ng khôocow ng giàyqqm nh cátetv i tốyqqm t!”
Lămveo ng Mạflct t Mạflct t nóizzc i xong, khôocow ng biếaurk t làyqqm m sao liềbkac n hoàyqqm n toàyqqm n khôocow ng ngừfokm ng đbgft ưjuvl ợoyio c: “Giảvpun n Thầlkor n Hi, côocow cũutps ng đbgft ừfokm ng nhìnwez n chằpnzw m chằpnzw m tôocow i, cũutps ng đbgft ừfokm ng cảvpun m thấtdxc y khôocow ng côocow ng bằpnzw ng, cũutps ng đbgft ừfokm ng oátetv n trátetv ch tôocow i, hôocow m nay tôocow i liềbkac n nóizzc i cho côocow biếaurk t, thếaurk giớdmxx i nàyqqm y chíhbpt nh làyqqm khôocow ng côocow ng bằpnzw ng nhưjuvl vậflct y, mệxzxq nh cùpyqg ng vậflct n khíhbpt củkfmw a ngưjuvl ờaxml i vớdmxx i ngưjuvl ờaxml i chíhbpt nh làyqqm sựleqh trêkpzp n lệxzxq ch lớdmxx n nhưjuvl vậflct y!”
Sau khi Lămveo ng Mạflct t Mạflct t nóizzc i xong, liềbkac n cựleqh c kỳzsyo cao ngạflct o xoay ngưjuvl ờaxml i đbgft i, đbgft i ra khỏdrwt i cửumsm a phòwwdy ng vệxzxq sinh, thờaxml i đbgft iểbzdw m đbgft i tớdmxx i cửumsm a, khôocow ng biếaurk t côocow nghĩqdfw đbgft ếaurk n cátetv i gìnwez , dừfokm ng châuzxo n, quay đbgft ầlkor u, nâuzxo ng môocow i, cưjuvl ờaxml i: “Àaurk , đbgft útetv ng rồdrwt i, còwwdy n cóizzc mộsdrc t câuzxo u, tôocow i còwwdy n chưjuvl a nóizzc i, Giảvpun n Thầlkor n Hi, côocow yêkpzp n tâuzxo m tôocow i sẽxocl khôocow ng cùpyqg ng côocow tranh đbgft oạflct t ngưjuvl ờaxml i đbgft àyqqm n ôocow ng , bởnwez i vìnwez , ngưjuvl ờaxml i nam nhâuzxo n côocow ngủkfmw qua, tôocow i ngạflct i bẩwwdy n!”
Thờ
Như
Hì
Ngư
Né
Anh nó
Lờ
Khi Lụ
Trầ
Lú
Lă
Ai ngờ
Lă
“Bâ
Lụ
“Về
“Cá
Lă
Sau khi Lă
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.