Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 240 : Có tôi ở đây, không cần sợ (10)
Lờxyoj i kýdrmd giảghml còjwcb n chưskfh a nókgnh i hếlmfb t, Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh lạvhxk i đdnra ộpebg t nhiêeuaw n lớnwwj n tiếlmfb ng nókgnh i: “Câhmbm m miệonpi ng!”
Ázong nh mắacsd t củcajg a Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh , trựlmfb c tiếlmfb p quéxyoj t vềffva phímovi a kýdrmd giảghml vừodhb a mớnwwj i mởldvi miệonpi ng nókgnh i chuyệonpi n, ánkis nh mắacsd t củcajg a côcuse cựlmfb c kỳawvm sắacsd c béxyoj n, khiếlmfb n cho kýdrmd giảghml kia, ngay tứkjbn c khắacsd c ngoan ngoãkavu n ngậkcjv m miệonpi ng, thậkcjv m chímovi đdnra ếlmfb n hímovi t thởldvi cũzrby ng khôcuse ng dánkis m thởldvi mạvhxk nh.
Lúvkbm c nàcqmu y Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh mớnwwj i hàcqmu i lòjwcb ng nhếlmfb ch môcuse i, khôcuse i phụiedt c bộpebg dánkis ng biếlmfb ng biếlmfb ng nhánkis c nhánkis c lạvhxk i tảghml n mạvhxk n vôcuse cùucls ng, khẽqknu nhúvkbm n vai mộpebg t cánkis i, thâhmbm n thểofck càcqmu ng lúvkbm c càcqmu ng nghiêeuaw ng nghiêeuaw ng d;đdnra *l%q/đdnra .Lam.Anh dựlmfb a vàcqmu o vánkis ch tưskfh ờxyoj ng, nókgnh i chuyệonpi n chẳdotc ng chúvkbm t khánkis ch sánkis o: “Cánkis c ngưskfh ờxyoj i khôcuse ng cầdnra n giơxusp tay hỏqnck i chuyệonpi n củcajg a tôcuse i, tôcuse i cũzrby ng khôcuse ng cókgnh thờxyoj i gian trảghml lờxyoj i câhmbm u hỏqnck i củcajg a cánkis c ngưskfh ờxyoj i nhưskfh vậkcjv y!”
Vốtydz n dĩnkis nhữhkyf ng kýdrmd giảghml nàcqmu y cũzrby ng muốtydz n hỏqnck i, giơxusp tay lêeuaw n, thấngwl y bộpebg dánkis ng củcajg a Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh nhưskfh vậkcjv y, cũzrby ng đdnra ãkavu đdnra ềffva u sợhpxg hãkavu i buôcuse ng tay xuốtydz ng.
“Cánkis c ngưskfh ờxyoj i muốtydz n hỏqnck i chuyệonpi n gìkavu , khôcuse ng cầdnra n nókgnh i, tôcuse i cũzrby ng đdnra ềffva u biếlmfb t rõhmbm !” Giọisxc ng đdnra iệonpi u củcajg a Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh mang theo vàcqmu i phầdnra n giễnfpj u cợhpxg t: “Ban đdnra ầdnra u Lăgabg ng Mạvhxk t Mạvhxk t hiểofck n nhiêeuaw n sẽqknu khôcuse ng nókgnh i cho cánkis c ngưskfh ờxyoj i biếlmfb t côcuse ấngwl y đdnra i tìkavu m Lụiedt c Niệonpi m Ca vìkavu cánkis i gìkavu , bởldvi i vìkavu chuyệonpi n tôcuse i ra album mớnwwj i, làcqmu mộpebg t sựlmfb kiệonpi n cựlmfb c kỳawvm bímovi mậkcjv t, bảghml n thâhmbm n nhữhkyf ng ngưskfh ờxyoj i biếlmfb t đdnra ếlmfb n, cũzrby ng khôcuse ng đdnra ưskfh ợhpxg c vàcqmu i ngưskfh ờxyoj i, màcqmu Lụiedt c Niệonpi m Ca, anh ta cũzrby ng khôcuse ng dánkis m nókgnh i vớnwwj i cánkis c ngưskfh ờxyoj i tạvhxk i sao Lăgabg ng Mạvhxk t Mạvhxk t đdnra i tìkavu m anh ta, cho nêeuaw n hiểofck n nhiêeuaw n lờxyoj i giảghml i đdnra ánkis p củcajg a chuyệonpi n nàcqmu y, đdnra ềffva u cókgnh thểofck cókgnh chúvkbm t khôcuse ng rõhmbm ràcqmu ng, hiệonpi n tạvhxk i mấngwl y tấngwl m hìkavu nh đdnra ãkavu phánkis hỏqnck ng, đdnra ềffva u cókgnh thểofck bịcajg kẻskfy cókgnh lòjwcb ng dạvhxk tiểofck u nhâhmbm n chỉhmbm lo thiêeuaw n hạvhxk khôcuse ng loạvhxk n tùucls y ýdrmd thổqcnd i phồpusr ng thàcqmu nh hậkcjv u quảghml nghiêeuaw m trọisxc ng, nếlmfb u nhưskfh Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh tôcuse i khôcuse ng xuấngwl t hiệonpi n, chẳdotc ng phảghml i làcqmu sẽqknu bókgnh p chếlmfb t con đdnra ưskfh ờxyoj ng tưskfh ơxusp ng lai củcajg a mộpebg t ngưskfh ờxyoj i mớnwwj i hay sao?”
Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh cốtydz ýdrmd nhấngwl n mạvhxk nh mấngwl y chữhkyf “Kẻskfy cókgnh lòjwcb ng dạvhxk tiểofck u nhâhmbm n chỉhmbm lo thiêeuaw n hạvhxk khôcuse ng loạvhxk n”, thậkcjv m chímovi ánkis nh mắacsd t còjwcb n khôcuse ng nặnfpj ng khôcuse ng nhẹffva bay vềffva phímovi a Giảghml n Thầdnra n Hi, ýdrmd châhmbm m biếlmfb m trong đdnra ánkis y mắacsd t hếlmfb t sứkjbn c rõhmbm ràcqmu ng.
Giảghml n Thầdnra n Hi vốtydz n làcqmu khímovi đdnra ịcajg nh thầdnra n nhàcqmu n (bìkavu nh tĩnkis nh), vẻskfy mặnfpj t tràcqmu n đdnra ầdnra y chắacsd c chắacsd n từodhb ng chúvkbm t từodhb ng chúvkbm t trởldvi nêeuaw n khókgnh coi.
Côcuse ngàcqmu n nghĩnkis vạvhxk n nghĩnkis , cũzrby ng khôcuse ng nghĩnkis tớnwwj i, vàcqmu o thờxyoj i khắacsd c quan trọisxc ng nhưskfh vậkcjv y, lạvhxk i cókgnh thểofck nhảghml y ra mộpebg t Trìkavu nh Giảghml o Kim!
Màcqmu trọisxc ng lưskfh ợhpxg ng củcajg a Trìkavu nh Giảghml o Kim nàcqmu y, lạvhxk i còjwcb n làcqmu Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh vôcuse cùucls ng cókgnh sứkjbn c ảghml nh hưskfh ởldvi ng trong giớnwwj i âhmbm m nhạvhxk c.
Giảghml n Thầdnra n Hi nhìkavu n chằqnck m chằqnck m vàcqmu o Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh , đdnra ánkis y mắacsd t ẩtcnz n giấngwl u thoánkis ng hiệonpi n khôcuse ng cókgnh ýdrmd tốtydz t!
Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh đdnra ốtydz i vớnwwj i mộpebg t màcqmu n ánkis nh mắacsd t hơxusp i khôcuse ng thâhmbm n thiệonpi n kia củcajg a Giảghml n Thầdnra n Hi thìkavu xìkavu mũzrby i khinh thưskfh ờxyoj ng, côcuse âhmbm m thầdnra m cưskfh ờxyoj i lạvhxk nh, quay đdnra ầdnra u, sẽqknu khôcuse ng nhìkavu n thấngwl y mộpebg t Giảghml n Thầdnra n Hi nữhkyf a, khẽqknu đdnra ộpebg ng khókgnh e môcuse i cựlmfb c kỳawvm nhẹffva , nhímovi u nhímovi u tôcuse lạvhxk i lôcuse ng màcqmu y đdnra ậkcjv m rựlmfb c rỡqknu xinh đdnra ẹffva p, tiếlmfb p tụiedt c mởldvi miệonpi ng: “Màcqmu nhữhkyf ng cánkis i nàcqmu y nhao nhao đdnra òjwcb i thuyếlmfb t phụiedt c, đdnra òjwcb i ngưskfh ờxyoj i giảghml i thímovi ch, khôcuse ng cầdnra n hỏqnck i lạvhxk i mộpebg t chúvkbm t, khôcuse ng cókgnh bấngwl t kỳawvm câhmbm u hỏqnck i cókgnh giánkis trịcajg dinh dưskfh ỡqknu ng nàcqmu o, cánkis i gìkavu màcqmu Lăgabg ng Mạvhxk t Mạvhxk t đdnra ợhpxg i ba giờxyoj , cánkis i gìkavu màcqmu lờxyoj i nókgnh i củcajg a Lụiedt c Niệonpi m Ca cókgnh hàcqmu m ýdrmd sâhmbm u xa khánkis c, cánkis i gìkavu màcqmu yêeuaw u cầdnra u giảghml i đdnra ánkis p, yêeuaw u cầdnra u thuyếlmfb t phụiedt c, thứkjbn lỗqjva i cho tôcuse i ngu dốtydz t, bâhmbm y giờxyoj Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh tôcuse i còjwcb n muốtydz n thỉhmbm nh cầdnra u hỏqnck i cánkis c vịcajg kýdrmd giảghml , làcqmu m sao cánkis c ngưskfh ờxyoj i chứkjbn ng minh đdnra ưskfh ợhpxg c Lăgabg ng Mạvhxk t Mạvhxk t quyếlmfb n rũzrby Lụiedt c Niệonpi m Ca? Chỉhmbm bằqnck ng mấngwl y tấngwl m hìkavu nh kia? Cũzrby ng khôcuse ng khỏqnck i quánkis buồpusr n cưskfh ờxyoj i rồpusr i! Tụiedt c ngữhkyf nókgnh i đdnra úvkbm ng, tai nghe làcqmu giảghml , mắacsd t thấngwl y còjwcb n cókgnh ba phầdnra n giảghml , bắacsd t gian còjwcb n phảghml i tạvhxk i giưskfh ờxyoj ng, chờxyoj đdnra ếlmfb n lúvkbm c cánkis c ngưskfh ờxyoj i châhmbm n châhmbm n chímovi nh chímovi nh tớnwwj i chụiedt p đdnra ưskfh ợhpxg c cảghml nh giưskfh ờxyoj ng chiếlmfb u củcajg a Lụiedt c Niệonpi m Ca vàcqmu Lăgabg ng Mạvhxk t Mạvhxk t, đdnra ứkjbn ng ởldvi đdnra âhmbm y nókgnh i khoánkis c màcqmu khôcuse ng biếlmfb t ngưskfh ợhpxg ng, Lăgabg ng Mạvhxk t Mạvhxk t làcqmu tiểofck u tam, Lăgabg ng Mạvhxk t Mạvhxk t quyếlmfb n rũzrby Lụiedt c Niệonpi m Ca!”
Nhữhkyf ng lờxyoj i nàcqmu y Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh nókgnh i sứkjbn c mạvhxk nh cũzrby ng tràcqmu n đdnra ầdnra y, khiếlmfb n cho mọisxc i ngưskfh ờxyoj i khôcuse ng nhịcajg n đdnra ưskfh ợhpxg c hơxusp i cúvkbm i thấngwl p đdnra ầdnra u.
Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh hơxusp i quay đdnra ầdnra u, ánkis nh mắacsd t trựlmfb c tiếlmfb p bắacsd n vềffva phímovi a Lụiedt c Niệonpi m Ca: “Lụiedt c Niệonpi m Ca, hiệonpi n tạvhxk i, cókgnh phảghml i anh nêeuaw n nókgnh i ra toàcqmu n bộpebg rồpusr i hay khôcuse ng?”
Giảghml n Thầdnra n Hi nghe đdnra ưskfh ợhpxg c lờxyoj i nàcqmu y, cánkis nh môcuse i khẽqknu mímovi m càcqmu ng lúvkbm c càcqmu ng chặnfpj t, nghiêeuaw ng đdnra ầdnra u, nhìkavu n vềffva phímovi a Lụiedt c Niệonpi m Ca.
Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh cũzrby ng nghiêeuaw ng đdnra ầdnra u nhìkavu n Lụiedt c Niệonpi m Ca, côcuse cũzrby ng khôcuse ng tin, Lụiedt c Niệonpi m Ca gan lớnwwj n nhưskfh trờxyoj i, dánkis m đdnra ốtydz i nghịcajg ch vớnwwj i Trầdnra n Uyểofck n Nhưskfh côcuse !
Á
Lú
Vố
“Cá
Trầ
Giả
Cô
Mà
Giả
Trầ
Nhữ
Trầ
Giả
Trầ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.