Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 204 : Đại thần tức giận (4)
Làuwrs vìuwrs tímbcn nh cáxbdp ch hai mặnylk t nàuwrs y, mớcykc i làuwrs m côycvb nódiyi i dốfrmw i anh đcbuv ểprgn cho anh đcbuv ồblbk ng ýtcat côycvb tựanqr mìuwrs nh đcbuv i ra đcbuv ódiyi quay quảxedu ng cáxbdp o!
Làuwrs tímbcn nh cáxbdp ch hai mặnylk t nàuwrs y, ởxazp trưmnne ớcykc c mặnylk t củdiyi a anh cốfrmw ra vẻeszy khéofhf o léofhf o, đcbuv ểprgn cho anh thưmnne ờdack ng xuyêanqr n bódiyi tay hếtcat t cáxbdp ch!
Đwngo ểprgn cho anh biếtcat t rõpaff tấovci t cảxedu đcbuv ềcwle u làuwrs gạgtmq t ngưmnne ờdack i!
Nhưmnne ng vẫnvwg n khôycvb ng cáxbdp ch nàuwrs o khốfrmw ng chếtcat màuwrs trầnizr m luârbsl n trong đcbuv ódiyi !
“Tôycvb i sai rồblbk i? Lầnizr n nàuwrs o côycvb cũgqzr ng vậpcfa y đcbuv ềcwle u nódiyi i tôycvb i sai rồblbk i, vậpcfa y códiyi lầnizr n nàuwrs o côycvb sửhscy a sai khôycvb ng?” Lýtcat Tìuwrs nh Thârbsl m hung hătcat ng đcbuv áxbdp nh trảxedu mộlpss t cârbsl u, lồblbk ng ngựanqr c củdiyi a anh phậpcfa p phồblbk ng lêanqr n xuốfrmw ng, hiểprgn n nhiêanqr n làuwrs tứlkbe c giậpcfa n tớcykc i cựanqr c đcbuv iểprgn m!
Côycvb cơpaku bảxedu n khôycvb ng biếtcat t mớcykc i vừyxmm a rồblbk i anh rốfrmw t cuộlpss c bịzbmt dọswms a đcbuv ếtcat n thảxedu m bao nhiêanqr u đcbuv ârbsl u!
Cảxedu đcbuv ờdack i nàuwrs y anh cũgqzr ng khôycvb ng códiyi nếtcat m thửhscy cảxedu m giáxbdp c nhưmnne vậpcfa y, giốfrmw ng nhưmnne làuwrs cậpcfa n kềcwle bêanqr n bờdack vựanqr c sốfrmw ng chếtcat t, sốfrmw ng khôycvb ng thểprgn sốfrmw ng, chếtcat t khôycvb ng thểprgn chếtcat t, khódiyi chịzbmt u, đcbuv au khổbisj tớcykc i cựanqr c đcbuv iểprgn m!
Màuwrs côycvb thìuwrs sao?
Cưmnne nhiêanqr n vẫnvwg n luôycvb n lừyxmm a gạgtmq t hắwngo n!
Đwngo áxbdp y lòlkbe ng côycvb rõpaff ràuwrs ng làuwrs sợwtyw , khôycvb ng dáxbdp m đcbuv i chụvdlv p hìuwrs nh quảxedu ng cáxbdp o nàuwrs y, sởxazp dĩvdlv đcbuv i chụvdlv p, chỉswms bởxazp i vìuwrs muốfrmw n đcbuv áxbdp nh trảxedu Giảxedu n Thầnizr n Hi thôycvb i!
Cứlkbe nhưmnne vậpcfa y mộlpss t nữtcat nhârbsl n khôycvb ng bằofhf ng cáxbdp i rắwngo m, lạgtmq i đcbuv ểprgn cho côycvb đcbuv ếtcat n đcbuv ódiyi diễzbmt n kịzbmt ch?
Côycvb khôycvb ng đcbuv ểprgn ýtcat tớcykc i táxbdp nh mạgtmq ng củdiyi a mìuwrs nh, khôycvb ng đcbuv ểprgn ýtcat tớcykc i an toàuwrs n củdiyi a mìuwrs nh, lừyxmm a gạgtmq t anh tựanqr mìuwrs nh đcbuv i đcbuv ếtcat n đcbuv ódiyi ?
Nếtcat u nhưmnne
Anh nódiyi i, nếtcat u nhưmnne
Ngay lúcbuv c đcbuv ódiyi côycvb , thậpcfa t sựanqr xảxedu y ra chuyệsfzd n, vậpcfa y códiyi đcbuv áxbdp ng giáxbdp hay khôycvb ng?
Lýtcat Tìuwrs nh Thârbsl m càuwrs ng nghĩvdlv , càuwrs ng cảxedu m thấovci y tứlkbe c giậpcfa n, nhìuwrs n chằofhf m chằofhf m Lătcat ng Mạgtmq t Mạgtmq t, giọswms ng càuwrs ng nghiêanqr m nghịzbmt nódiyi i: “Côycvb đcbuv ảxedu m bảxedu o vớcykc i tôycvb i, côycvb códiyi thểprgn đcbuv áxbdp nh bạgtmq i quảxedu ng cáxbdp o An An, thìuwrs ra mụvdlv c đcbuv ímbcn ch đcbuv úcbuv ng làuwrs vìuwrs ham vui nhấovci t thờdack i, phảxedu i hay khôycvb ng?”
Lătcat ng Mạgtmq t Mạgtmq t cắwngo n cắwngo n môycvb i dưmnne ớcykc i, côycvb biếtcat t, Lýtcat Tìuwrs nh Thârbsl m rấovci t thôycvb ng minh, anh tựanqr nhiêanqr n đcbuv ãpnlm đcbuv oáxbdp n đcbuv ưmnne ợwtyw c nữtcat ng suy nghĩvdlv nho nhỏhinx ki củdiyi a côycvb .
“Côycvb rốfrmw t cuộlpss c cũgqzr ng khôycvb ng phârbsl n biệsfzd t đcbuv ưmnne ợwtyw c nặnylk ng nhẹbxnc ! Tódiyi m lạgtmq i lúcbuv c làuwrs m mỗsxyn i mộlpss t chuyệsfzd n, côycvb códiyi hiểprgn u mìuwrs nh cuốfrmw i cùhfwp ng làuwrs làuwrs m cáxbdp i gìuwrs hay khôycvb ng?”
“Bârbsl y giờdack côycvb lătcat n lộlpss n trong cáxbdp i vòlkbe ng lẩhscy n quẩhscy n nàuwrs y, làuwrs thếtcat giớcykc i ătcat n thịzbmt t ngưmnne ờdack i, nếtcat u nhưmnne côycvb bịzbmt thưmnne ơpaku ng, nhưmnne vậpcfa y cáxbdp i quảxedu ng cáxbdp o nàuwrs y củdiyi a côycvb , mang tớcykc i kếtcat t quảxedu làuwrs toàuwrs n bộlpss đcbuv ềcwle u khôycvb ng còlkbe n giáxbdp trịzbmt , trưmnne ớcykc c khi làuwrs m mộlpss t chuyệsfzd n, côycvb códiyi thểprgn suy nghĩvdlv thêanqr m mộlpss t chúcbuv t hay khôycvb ng!”
“Ngưmnne ờdack i nhưmnne côycvb vậpcfa y gọswms i làuwrs khôycvb ng códiyi tráxbdp ch nhiệsfzd m, đcbuv ốfrmw i vớcykc i chímbcn nh côycvb , đcbuv ốfrmw i vớcykc i ưmnne ớcykc c mơpaku củdiyi a côycvb , đcbuv ốfrmw i vớcykc i nghềcwle nghiệsfzd p củdiyi a côycvb , đcbuv ềcwle u khôycvb ng códiyi tráxbdp ch nhiệsfzd m!” Lýtcat Tìuwrs nh Thârbsl m bịzbmt chọswms c tứlkbe c, héofhf t to nódiyi i, códiyi chúcbuv t nghiêanqr m nghịzbmt .
Lătcat ng Mạgtmq t Mạgtmq t bịzbmt anh rốfrmw ng đcbuv ếtcat n phảxedu i khúcbuv m núcbuv m, mộlpss t chữtcat cũgqzr ng nódiyi i khôycvb ng ra đcbuv ưmnne ợwtyw c, chỉswms códiyi thểprgn muếtcat máxbdp o, ủdiyi y khuấovci t thầnizr m nódiyi i: “Nhưmnne ng, thầnizr y, tôycvb i khôycvb ng phảxedu i làuwrs khôycvb ng códiyi gặnylk p chuyệsfzd n khôycvb ng may sao?”
Côycvb khôycvb ng códiyi gặnylk p chuyệsfzd n khôycvb ng may, côycvb còlkbe n an toàuwrs n đcbuv ứlkbe ng ởxazp chỗsxyn nàuwrs y, tạgtmq i sao anh còlkbe n tứlkbe c giậpcfa n nhưmnne vậpcfa y?
Côycvb cũgqzr ng đcbuv ãpnlm nhậpcfa n sai, đcbuv áxbdp y lòlkbe ng đcbuv ãpnlm rấovci t xin lỗsxyn i rồblbk i, anh vẫnvwg n rốfrmw ng côycvb nhưmnne vậpcfa y làuwrs m cáxbdp i gìuwrs ?
Lýtcat Tìuwrs nh Thârbsl m nghe đcbuv ưmnne ợwtyw c lờdack i nàuwrs y, lạgtmq i cho Lătcat ng Mạgtmq t Mạgtmq t mộlpss t áxbdp nh mắwngo t sắwngo c béofhf n, “Vậpcfa y nếtcat u xảxedu y ra chuyệsfzd n, thímbcn làuwrs m sao bârbsl y giờdack ?”
Lătcat ng Mạgtmq t Mạgtmq t lạgtmq i khôycvb ng nódiyi i đcbuv ựanqr oc gìuwrs , lúcbuv c ấovci y côycvb thậpcfa t sựanqr khôycvb ng nghĩvdlv nhiềcwle u nhưmnne vậpcfa y, chỉswms muốfrmw n dọswms a Giảxedu n Thầnizr n Hi mộlpss t cáxbdp i, bârbsl y giờdack nghĩvdlv lạgtmq i, quảxedu thậpcfa t làuwrs códiyi chúcbuv t sợwtyw , chỉswms làuwrs côycvb may mắwngo n thàuwrs nh côycvb ng.
Còlkbe n thu hoạgtmq ch ngoàuwrs i ýtcat muốfrmw n.
Thu hoạgtmq ch ngoàuwrs i ýtcat muốfrmw n.
Đwngo ộlpss t nhiêanqr n Lătcat ng Mạgtmq t Mạgtmq t trợwtyw n to hai mắwngo t, đcbuv úcbuv ng vậpcfa y, tạgtmq i sao côycvb đcbuv ộlpss t nhiêanqr n quêanqr n mấovci t, côycvb nhớcykc rõpaff , lúcbuv c Lýtcat Tìuwrs nh Thârbsl m ôycvb m lấovci y côycvb , áxbdp nh mắwngo t kia lo lắwngo ng biếtcat t dưmnne ờdack ng nàuwrs o.
Khi đcbuv ódiyi , đcbuv áxbdp y lòlkbe ng côycvb còlkbe n ấovci m áxbdp p mộlpss t chúcbuv t.
Hiệsfzd n tạgtmq i anh rốfrmw ng côycvb .
Vậpcfa y nếtcat u xảxedu y ra chuyệsfzd n, thìuwrs làuwrs m sao bârbsl y giờdack ?
Nhữtcat ng lờdack i nàuwrs y, nghe hung áxbdp c tớcykc i cựanqr c đcbuv iểprgn m, nhưmnne ng hìuwrs nh nhưmnne còlkbe n códiyi ýtcat kháxbdp c.
Lătcat ng Mạgtmq t Mạgtmq t đcbuv ộlpss t nhiêanqr n trợwtyw n to hai mắwngo t, đcbuv ộlpss t nhiêanqr n côycvb ngẩhscy ng đcbuv ầnizr u lêanqr n, nhìuwrs n vềcwle phímbcn a Lýtcat Tìuwrs nh Thârbsl m, nímbcn n thởxazp , buộlpss c miệsfzd ng hỏhinx i “Thầnizr y, hìuwrs nh nhưmnne anh rấovci t lo lắwngo ng cho tôycvb i, rấovci t quan târbsl m tôycvb i.”
Là
Đ
Như
“Tô
Cô
Cả
Mà
Cư
Đ
Cứ
Cô
Nế
Anh nó
Ngay lú
Lý
Lă
“Cô
“Bâ
“Ngư
Lă
Cô
Cô
Lý
Lă
Cò
Thu hoạ
Đ
Khi đ
Hiệ
Vậ
Nhữ
Lă
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.