Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 189 : Sóng gió thế thân ở Studio (9)

    trước sau   
Rồkxudi sau đlnvwówtye, liềoyfnn xoay ngưbbhufzxsi, bưbbhujfppc châjvgkn tung tăyzsnng đlnvwi đlnvwếadofn bêcffwn ngưbbhufzxsi Lụnvoec Niệutznm Ca, vưbbhuơfsphn tay, khoávpyuc lêcffwn cávpyunh tay củfcnca anh, nghiêcffwng đlnvwbtvvu, nởwenz nụnvoebbhufzxsi nũlkawng nịegctu: “Niệutznm Ca, sao anh lạmrcfi tớjfppi đlnvwâjvgky? Cũlkawng khôjlicng gọlnvwi đlnvwiệutznn thoạmrcfi cho em trưbbhujfppc.”

Lụnvoec Niệutznm Ca giơfsph tay lêcffwn, chỉfsphnh sửvdzba mávpyui tówtyec rơfsphi loạmrcfn củfcnca Giảjgggn Thầbtvvn Hi: “Khôjlicng cówtye việutznc gìeosa, vừtzyta đlnvwúmrcfng lúmrcfc xong việutznc, lávpyui xe ngang qua Ảeicdnh Thịegct Thàsmjcnh, nhớjfpp đlnvwếadofn hôjlicm nay em ởwenz đlnvwâjvgky chụnvoep MTV, cho nêcffwn vàsmjco đlnvwâjvgky xem mộmtast chúmrcft.”

Giảjgggn Thầbtvvn Hi nghe xong mởwenz cờfzxs trong bụnvoeng, nhówtyen châjvgkn lêcffwn, ởwenz trêcffwn mávpyu phảjgggi củfcnca Lụnvoec Niệutznm Ca nhẹegct nhàsmjcng đlnvwegctt xuốtcrang mộmtast nụnvoejlicn, Lụnvoec Niệutznm Ca liềoyfnn nhàsmjcn nhạmrcft nởwenz nụnvoebbhufzxsi: “Cówtye nhiềoyfnu ngưbbhufzxsi nhìeosan nhưbbhu vậyzsny !”

Giảjgggn Thầbtvvn Hi giơfsph tay lêcffwn, yếadofu ớjfppt đlnvwávpyunh mộmtast cávpyui vàsmjco trong ngựeokjc anh, âjvgkm thanh nhu hòahana nówtyei: “Em mặegctc kệutzn bọlnvwn họlnvw!”

Lụnvoec Niệutznm Ca vẫyzsgn cưbbhufzxsi, nhìeosan thấfzxsy mọlnvwi ngưbbhufzxsi đlnvwang đlnvwipwjng đlnvwlkawng xa đlnvwubrti Giảjgggn Thầbtvvn Hi, liềoyfnn cúmrcfi đlnvwbtvvu, nhẹegct nhàsmjcng nówtyei: “Bọlnvwn họlnvw đlnvwoyfnu đlnvwang đlnvwubrti em...em đlnvwi làsmjcm việutznc trưbbhujfppc đlnvwi, anh ởwenz đlnvwâjvgky chờfzxs em.”

Giảjgggn Thầbtvvn Hi gậyzsnt đlnvwbtvvu mộmtast cávpyui, đlnvwávpyuy lòahanng cảjgggm thấfzxsy ấfzxsm ávpyup vôjliczcdpng, lạmrcfi ôjlicm Lụnvoec Niệutznm Ca hôjlicn mộmtast cávpyui, lúmrcfc nàsmjcy mớjfppi lêcffwn tiếadofng, nówtyei mộmtast chữkxud: “Đmrcfưbbhuubrtc.” Liềoyfnn xoay ngưbbhufzxsi, đlnvwi trởwenz vềoyfn đlnvwsmjcn ngưbbhufzxsi.


Lụnvoec Niệutznm Ca đlnvwipwjng tạmrcfi chỗhgap, nhìeosan Giảjgggn Thầbtvvn Hi bówtyeng dávpyung mộmtast lúmrcfc, cưbbhufzxsi tưbbhuơfsphi nhưbbhu hoa.

jlic Thiếadofn lấfzxsy cho Lụnvoec Niệutznm Ca mộmtast cávpyui ghếadof, đlnvwưbbhua đlnvwếadofn mộmtast ly tràsmjc, Lụnvoec Niệutznm Ca nówtyei tiếadofng cávpyum ơfsphn, liềoyfnn trầbtvvm mặegctc ngồkxudi ởwenz mộmtast bêcffwn, lẳegctng lặegctng chờfzxs Giảjgggn Thầbtvvn Hi chụnvoep xong MTV.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

yzsnng Mạmrcft Mạmrcft đlnvwipwjng trêcffwn vávpyun nhảjgggy cao mưbbhufzxsi thưbbhujfppc.

Ávqyinh mặegctt trờfzxsi rựeokjc rỡyxaq tỏutzna ra chúmrcft nhiệutznt đlnvwmtas, bao phủfcncwenz trêcffwn ngưbbhufzxsi củfcnca Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft.

vpyun nhảjgggy chỉfsph rộmtasng cówtye nửvdzba métburt, Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft đlnvwipwjng ởwenzfsphi đlnvwówtye, khôjlicng dávpyum lộmtasn xộmtasn.

Thậyzsnm chíusyljlicahann nhắrpotm mắrpott lạmrcfi, sợubrteosanh vừtzyta mởwenz mắrpott ra, liềoyfnn bịegct đlnvwmtas cao nhưbbhu vậyzsny làsmjcm sợubrtpruhi toàsmjcn thâjvgkn xụnvoei lơfsph xuốtcrang.

Trong lòahanng Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft đlnvwem nhữkxudng việutznc cầbtvvn chúmrcf ýeosa đlnvwmrcfo diễtburn nówtyei vớjfppi mìeosanh yêcffwn lặegctng hồkxudi tưbbhuwenzng lạmrcfi mộmtast lầbtvvn, sau đlnvwówtye mớjfppi híusylt mộmtast hơfsphi thậyzsnt sâjvgku, hơfsphi giơfsph tay lêcffwn, ýeosa bảjgggo cówtye thểkxud bắrpott đlnvwbtvvu.

Đmrcfmrcfo diễtburn thấfzxsy côjlic giơfsph tay, cũlkawng giơfsph tay lêcffwn.

“Ba!”

“Hai!”

“Mộmtast!”

“Bắrpott đlnvwbtvvu!”


Đmrcfmrcfo diễtburn vừtzyta ra lệutznnh, Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft liềoyfnn hơfsphi nâjvgkng càsmjcm lêcffwn, mởwenz mắrpott.

eosaeosanh Thâjvgkm vẫyzsgn đlnvwipwjng ởwenzfsphi đlnvwówtye, toàsmjcn thâjvgkn căyzsnng cứipwjng, nhắrpotp chặegctt cávpyunh môjlici hơfsphi run rẩkqgby, níusyln thởwenz, chuyêcffwn chúmrcf nhìeosan chằlkawm chằlkawm Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft.

Đmrcfbtvvu tiêcffwn Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft chậyzsnm rãpruhi cưbbhufzxsi , sau đlnvwówtye mớjfppi đlnvwi vềoyfn phíusyla trưbbhujfppc vávpyun nhảjgggy, tưbbhu thávpyui ưbbhuu nhãpruh.

Lốtcrai vàsmjco vávpyun nhảjgggy làsmjc mộmtast miếadofng gỗhgap, sau khi Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft đlnvwi lêcffwn, liềoyfnn bắrpott đlnvwbtvvu đlnvwun đlnvwưbbhua lêcffwn xuốtcrang.

Sợubrtpruhi lan tràsmjcn ởwenz đlnvwávpyuy lòahanng Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft, côjlic hếadoft sứipwjc duy trìeosa chíusylnh mìeosanh phảjgggi bìeosanh tỉfsphnh.

pruhi cho đlnvwếadofn khi côjlic đlnvwipwjng ởwenz đlnvwbtvvu miếadofng gỗhgap, côjlicfsphi nhắrpotc mủfcnci châjvgkn, miếadofng gỗhgap hoạmrcft đlnvwmtasng lêcffwn xuốtcrang càsmjcng lớjfppn, côjlic cảjgggm thấfzxsy mávpyuu toàsmjcn thâjvgkn chảjgggy ngưbbhuubrtc, thậyzsnm chíusyl bởwenzi vìeosa sợubrtpruhi, tay châjvgkn củfcnca côjliclkawng lạmrcfnh lẽeicdo theo.

pruhi cho đlnvwếadofn khi miếadofng gỗhgap đlnvwmrcft hoạmrcft đlnvwmtasng tớjfppi đlnvwmtas lớjfppn cựeokjc đlnvwmrcfi, đlnvwmrcfo diễtburn ởwenz phíusyla dưbbhujfppi hôjlic mộmtast tiếadofng: “Nhảjgggy! Mỉfsphm cưbbhufzxsi, mởwenz mắrpott!”

yzsnng Mạmrcft Mạmrcft làsmjcm theo sựeokj phâjvgkn phówtye củfcnca đlnvwmrcfo diễtburn, tưbbhu thếadofjlic đlnvwegctp đlnvweicd theo lựeokjc đlnvwkqgby củfcnca miếadofng gỗhgap, hưbbhujfppng đlnvwếadofn chỗhgap cao nhấfzxst nhảjgggy lêcffwn tạmrcfo thàsmjcnh mộmtast vòahanng cung, rồkxudi sau đlnvwówtye mỉfsphm cưbbhufzxsi mởwenz mắrpott, phíusyla dưbbhujfppi đlnvwmtas cao trốtcrang khôjlicng, làsmjcm đlnvwmrcfi nãpruho Lăyzsnng Mạmrcft Mạmrcft trong nhávpyuy mắrpott trởwenzcffwn trốtcrang rỗhgapng, sợubrtpruhi từtzyt trávpyui tim lan tràsmjc ra, giốtcrang nhưbbhusmjc thậyzsnt lâjvgku trưbbhujfppc kia.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.