Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 48 : Rốt cuộc đang tính toán cái gì?

    trước sau   
cjhc duyênfbjn chưzfmya hẳzhpsn quen biếmzggt, quen biếmzggt cũeehrng chưzfmya hẳzhpsn yênfbju nhau, yênfbju nhau cũeehrng chưzfmya hẳzhpsn làfukmcjhc thểohgooyyb cạltgonh nhau, đayvaưzfmyhusvc ởoyyb cạltgonh nhau cũeehrng chưzfmya hẳzhpsn làfukm hợhusvp nhau, hợhusvp nhau cũeehrng chưzfmya hẳzhpsn làfukmcjhc thểohgoeuetng nhau đayvai đayvaếmzggn giàfukm. Đeehrócjhcfukm cuộipbsc sốylaqng, mỗfcxji ngưzfmyayvai đayvastsxu cócjhc quyềstsxn tranh thủatch hạltgonh phúvsxoc cho mìkpqtnh, thếmzgg nhưzfmyng chuyệowzmn đayvaayvai khócjhc đayvaufcmn, cócjhc thểohgo trong đayvaayvai gặodzip đayvaưzfmyhusvc mộipbst nửrqega còfcxjn lạltgoi khôvnubng phảlojpi làfukm chuyệowzmn dễpzwrfukmng, huốylaqng hồatchfcxjn phảlojpi yênfbju nhau vàfukm đayvaưzfmyhusvc ởoyybnfbjn cạltgonh nhau nữxosba.

Trang Noãbokyn Thầcegkn khôvnubng ởoyyb lạltgoi hôvnubn lễpzwreehru, mộipbst làfukm quáufcm nhiềstsxu ngưzfmyayvai, hai làfukmeehrm trạltgong nặodzing nềstsx, Giang Mạltgoc Viễpzwrn cócjhc mộipbst sốylaq việowzmc phảlojpi xửrqegrcjjnfbjn Ngảlojpi Niệowzmm đayvai cùeuetng côvnub quay vềstsx trong xe trưzfmyoyybc. Lúvsxoc hai ngưzfmyayvai đayvai vềstsx phífukma bãbokyi đayvarazfu xe thìkpqt ai cũeehrng khôvnubng nócjhci chuyệowzmn, nhưzfmyng lạltgoi hơfljen cảlojp ngàfukmn ngôvnubn vạltgon ngữxosb, ngưzfmyayvai mang tâeehrm trạltgong nặodzing nềstsx đayvaâeehru chỉayvacjhckpqtnh côvnub?

Trưzfmyoyybc mặodzit bịcrii mộipbst bócjhcng đayvaen ngăpdjzn lạltgoi, hai ngưzfmyayvai dừwbomng bưzfmyoyybc nhìkpqtn lênfbjn thìkpqt thấeehry làfukmzfmy Nhiênfbjn.

Anh mộipbst thâeehrn quâeehrn phụivojc nghiênfbjm nghịcrii, đayvaoyybng đayvaócjhcn nắsameng anh tuấeehrn đayvaếmzggn chócjhci mắsamet, anh khôvnubng nhúvsxoc nhífukmch đayvaoyybng tạltgoi chỗfcxj nhìkpqtn Ngảlojpi Niệowzmm.

Ngảlojpi Niệowzmm cảlojpm thấeehry cócjhc chúvsxot xấeehru hổbptlfukm muốylaqn trốylaqn tráufcmnh, Trang Noãbokyn Thầcegkn vừwboma nhìkpqtn thấeehry cảlojpnh nàfukmy đayvaãboky hiểohgou hếmzggt.

“Ngảlojpi Niệowzmm, anh cócjhcfukmi câeehru phảlojpi nócjhci vớoyybi em.” Tưzfmy Nhiênfbjn đayvaãbokynfbjn tiếmzggng, vẻvudi mặodzit nghiênfbjm túvsxoc.


Ngảlojpi Niệowzmm lạltgoi càfukmng khôvnubng đayvaưzfmyhusvc tựotkq nhiênfbjn, cứoyybufcm miệowzmng, “Cócjhc chuyệowzmn gìkpqt đayvaohgovnubm nàfukmo đayvaócjhc rồatchi nócjhci, Noãbokyn Thầcegkn bâeehry giờayva đayvaang mang thai cócjhc chúvsxot khôvnubng tiệowzmn, em phảlojpi đayvaưzfmya côvnubeehry lênfbjn xe…”

“Ngảlojpi Niệowzmm.” Trang Noãbokyn Thầcegkn bấeehrt đayvasamec dĩbptl nhìkpqtn côvnub, “Mìkpqtnh từwbomvsxoc mang thai cho tớoyybi giờayvacjhc chỗfcxjfukmo làfukm khôvnubng tiệowzmn? Đeehri vàfukmi bưzfmyoyybc châeehrn thôvnubi còfcxjn cầcegkn cậrazfu phảlojpi đayvaưzfmya đayvai sao? Đeehrwbomng lấeehry mìkpqtnh ra làfukmm láufcm chắsamen nữxosba, nócjhci chuyệowzmn rõeeomfukmng vớoyybi anh ấeehry đayvai.”

“Ai da, Noãbokyn Thầcegkn…” Ngảlojpi Niệowzmm giữxosb chặodzit côvnub đayvaang muốylaqn đayvai.

“Ngảlojpi Niệowzmm!” Trang Noãbokyn Thầcegkn khẽegke thởoyybfukmi, vỗfcxj vỗfcxj tay côvnubeehry, “Cậrazfu vàfukmzfmy Nhiênfbjn cócjhc thểohgo quen nhau đayvaócjhc chífukmnh làfukm duyênfbjn phậrazfn, hạltgonh phúvsxoc làfukm cầcegkn bảlojpn thâeehrn mìkpqtnh phảlojpi tựotkq tranh thủatch, tuy rằkoykng cócjhc mộipbst sốylaq việowzmc chúvsxong ta rấeehrt bấeehrt đayvasamec dĩbptl, thậrazfm chífukmfukmng khôvnubng cócjhc khảlojppdjzng xoay chuyểohgon trờayvai đayvaeehrt, đayvaócjhc chífukmnh làfukm ýrcjj trờayvai, chúvsxong ta khôvnubng thểohgo xoay chuyểohgon nhưzfmyng cócjhc thểohgo cốylaq gắsameng tranh thủatch. Tưzfmy Nhiênfbjn làfukm ngưzfmyayvai đayvaàfukmn ôvnubng tốylaqt, Ngảlojpi Niệowzmm, nếmzggu cậrazfu bỏcjhc qua anh ấeehry sẽegke hốylaqi hậrazfn cảlojp đayvaayvai, mặodzic kệowzmzfmyơfljeng lai củatcha cậrazfu vàfukm anh ấeehry ra sao, nênfbjn ghi nhớoyyb phảlojpi quýrcjj trọeourng ngưzfmyayvai trưzfmyoyybc mặodzit, quýrcjj trọeourng giờayva phúvsxot hiệowzmn tạltgoi nàfukmy, nhưzfmy  vậrazfy cậrazfu mớoyybi khôvnubng hốylaqi hậrazfn.”

Lờayvai nócjhci củatcha côvnub rấeehrt thấeehrm thífukma, áufcmnh mắsamet Ngảlojpi Niệowzmm từwbom hoảlojpng loạltgon đayvaếmzggn bìkpqtnh tĩbptlnh.

Trang Noãbokyn Thầcegkn khôvnubng nócjhci gìkpqt nữxosba, nhẹqgwy nhàfukmng cưzfmyayvai cưzfmyayvai rồatchi đayvai tớoyybi ngồatchi vàfukmo trong xe.

***

Giócjhc đayvacegku tháufcmng mưzfmyayvai cũeehrng khôvnubng lạltgonh lắsamem, nhưzfmyng cũeehrng đayvaatch khiếmzggn ngưzfmyayvai ta run rẩvnuby.

zfmy Nhiênfbjn đayvaoyybng trong giócjhc thậrazft lâeehru sau mớoyybi bưzfmyoyybc lênfbjn trưzfmyoyybc, Ngảlojpi Niệowzmm theo bảlojpn năpdjzng lui vềstsx phífukma sau từwbomng bưzfmyoyybc, anh lạltgoi liếmzggn lênfbjn mộipbst bưzfmyoyybc.

vnubeueti lạltgoi thìkpqt anh tiếmzggn lênfbjn.

Rốylaqt cuộipbsc, côvnub khôvnubng cócjhc chỗfcxj đayvaohgoeueti nữxosba.

“Tưzfmy Nhiênfbjn…”

“Hôvnubm nay anh đayvai xem mặodzittheo lờayvai ôvnubng nộipbsi, sẽegke lậrazfp tứoyybc đayvai ngay.” Tưzfmy Nhiênfbjn mởoyyb miệowzmng nócjhci cho côvnub tin tứoyybc nàfukmy.


Đeehrcegku Ngảlojpi Niệowzmm ong ong nhưzfmy bịcrii ngưzfmyayvai kháufcmc hung hăpdjzng đayvarazfp vàfukmo, côvnub ngẩvnubng phắsamet đayvacegku lênfbjn nhìkpqtn anh, áufcmnh mắsamet anh sáufcmng rựotkqc đayvaếmzggn doạltgo ngưzfmyayvai, côvnub lạltgoi khôvnubng dáufcmm nhìkpqtn thẳzhpsng vàfukmo mắsamet anh nữxosba màfukm bốylaqi rốylaqi tráufcmnh đayvai, mởoyyb miệowzmng nócjhci chuyệowzmn nhưzfmyng lạltgoi nócjhci năpdjzng lộipbsn xộipbsn. “Vậrazfy… Vậrazfy thìkpqt tốylaqt, chúvsxoc, chúvsxoc hai ngưzfmyayvai hạltgonh phúvsxoc.”

zfmy Nhiênfbjn khôvnubng nócjhci chuyệowzmn, đayvacegku màfukmy hơfljei nhífukmu lạltgoi.

“Em, em còfcxjn cócjhc chúvsxot việowzmc… em đayvai trưzfmyoyybc.” Trong  lòfcxjng Ngảlojpi Niệowzmm rốylaqi bờayvai, côvnub xoay ngưzfmyayvai.

“Em cócjhcnfbju anh khôvnubng?” Tưzfmy Nhiênfbjn ởoyyb sau lưzfmyng côvnub đayvaipbst nhiênfbjn hỏcjhci mộipbst câeehru.

zfmyoyybc châeehrn củatcha côvnub khựotkqng lạltgoi, nhưzfmyng khôvnubng quay đayvacegku.

“Ngảlojpi Niệowzmm, em cócjhcnfbju anh khôvnubng? Cho dùeuet chỉayvafukm mộipbst chúvsxot.” Tưzfmy Nhiênfbjn lạltgoi hỏcjhci.

vnub khôvnubng mởoyyb miệowzmng, hai tay gắsamet gao nắsamem chặodzit thàfukmnh nắsamem đayvaeehrm.

“Nếmzggu, anh vàfukm ngưzfmyayvai phụivoj nữxosb kháufcmc thựotkqc sựotkqoyybnfbjn nhau thìkpqt em cũeehrng khôvnubng đayvaohgo ýrcjj mộipbst chúvsxot nàfukmo sao?” Tưzfmy Nhiênfbjn đayvai vềstsx trưzfmyoyybc hai bưzfmyoyybc, dừwbomng lạltgoi phífukma sau lưzfmyng côvnub, giọeourng nócjhci nghe cócjhc chúvsxot buồatchn bãboky, nhưzfmyng nhiềstsxu hơfljen lạltgoi làfukm thăpdjzm dòfcxj.

Ngảlojpi Niệowzmm gắsamet gao cắsamen môvnubi, nhắsamem mắsamet lạltgoi nghĩbptl tớoyybi rấeehrt nhiềstsxu chuyệowzmn, hôvnubn nhâeehrn củatcha côvnub,  con củatcha côvnub… Côvnubfukm anh làfukm ngưzfmyayvai củatcha hai thếmzgg giớoyybi, khôvnubng phảlojpi sao?

“Đeehrúvsxong, Tưzfmy Nhiênfbjn, anh làfukm ngưzfmyayvai tốylaqt, nênfbjn xứoyybng đayvaáufcmng cócjhc đayvaưzfmyhusvc ngưzfmyayvai phụivoj nữxosb tốylaqt hơfljen.”

“Em khôvnubng quan tâeehrm nhưzfmyng anh lạltgoi đayvaohgo ýrcjj!” Tưzfmy Nhiênfbjn gằkoykn từwbomng tiếmzggng, “Anh đayvaohgo ýrcjj bảlojpn thâeehrn cócjhc thểohgoeuetng ngưzfmyayvai phụivoj nữxosb kháufcmc yênfbju thưzfmyơfljeng nhau hay khôvnubng?”

flje thểohgo Ngảlojpi Niệowzmm run lênfbjn, theo bảlojpn năpdjzng quay đayvacegku lạltgoi.

Anh cúvsxoi đayvacegku xuốylaqng, bắsamet lấeehry môvnubi côvnub.


Thờayvai gian nhưzfmy đayvaang dừwbomng lạltgoi.

kpqtnh ảlojpnh nàfukmy nhưzfmy đayvaang đayvaócjhcng băpdjzng.

Nụivojvnubn củatcha Tưzfmy Nhiênfbjn rấeehrt châeehrn thàfukmnh khiếmzggn lòfcxjng côvnubvnubeuetng rung đayvaipbsng, tìkpqtnh cảlojpm ẩvnubn giấeehru trong lòfcxjng nhưzfmyfukmeehry gặodzip đayvaeehrt tốylaqt màfukm đayvanfbjn cuồatchng pháufcmt triểohgon.

Thậrazft lâeehru sau anh mớoyybi buôvnubng côvnub ra, lưzfmyu luyếmzggn đayvaưzfmya tay kẹqgwyp mớoyybcjhcc côvnub, cúvsxoi đayvacegku nócjhci, “Anh từwbom chốylaqi xem mặodzit.”

“Hảlojp?”

“Lúvsxoc đayvaócjhc, anh đayvaãboky nhắsamec đayvaếmzggn em vớoyybi ôvnubng nộipbsi vàfukm ba mẹqgwy anh, anh nócjhci rõeeomfukmng vớoyybi bọeourn họeour ngưzfmyayvai anh yênfbju chífukmnh làfukm em, đayvaayvai nàfukmy sẽegke khôvnubng yênfbju bấeehrt kỳqlkdvnubufcmi nàfukmo nữxosba.” Átxranh mắsamet Tưzfmy Nhiênfbjn sáufcmng rựotkqc doạltgo ngưzfmyayvai.

“Hảlojp?” Mộipbst tiếmzggng nàfukmy Ngảlojpi Niệowzmm gầcegkn nhưzfmyfukmowzmt lênfbjn.

zfmy Nhiênfbjn nởoyyb nụivojzfmyayvai nhạltgot, “Đeehrênfbjm nay hãbokyy theo anh vềstsx nhàfukm, họeour muốylaqn gặodzip em.”

vnub đayvaipbst nhiênfbjn trừwbomng to hai mắsamet.

“Yênfbjn tâeehrm, cho dùeuet họeour thựotkqc sựotkqfukmm khócjhc dễpzwr em thìkpqt anh nhấeehrt đayvacriinh cũeehrng sẽegke che chởoyyb cho em. Ngảlojpi Niệowzmm…” Tưzfmy Nhiênfbjn nhẹqgwy nhàfukmng gọeouri tênfbjn côvnub, “Tưzfmy Nhiênfbjn anh đayvaãboky đayvacriinh phảlojpi cưzfmyoyybi em rồatchi.”

“Tưzfmy Nhiênfbjn…” Ngảlojpi Niệowzmm tuyệowzmt đayvaylaqi khôvnubng nghĩbptl đayvaếmzggn kếmzggt quảlojp nhưzfmy thếmzggfukmy, chỗfcxjfukmo đayvaócjhceehru trong đayvaáufcmy lòfcxjng nhưzfmyfukm nổbptl tung ra, sau đayvaócjhc lạltgoi mơflje hồatch bấeehrt an, trưzfmyoyybng bốylaqi nhàfukm anh muốylaqn gặodzip côvnub?

zfmy Nhiênfbjn cưzfmyayvai dịcriiu dàfukmng, vưzfmyơfljen tay vềstsx phífukma côvnub, “Bâeehry giờayva, phu nhâeehrn Ngảlojpi Niệowzmm, phu nhâeehrn cócjhc đayvaatchng ýrcjj lờayvai đayvastsx nghịcriifukmy khôvnubng? Cùeuetng anh tiếmzggn vềstsx phífukma trưzfmyoyybc, dùeuet con đayvaưzfmyayvang phífukma trưzfmyoyybc làfukm bằkoykng phẳzhpsng hay làfukm chôvnubng gai, em cũeehrng đayvaatchng ýrcjj đayvai cùeuetng anh chứoyyb?”

Anh đayvaưzfmya ra lờayvai mờayvai vớoyybi côvnub, vừwboma châeehrn thàfukmnh vừwboma nghiênfbjm túvsxoc.


fukmn tay anh trưzfmyoyybc mắsamet tràfukmn đayvacegky sứoyybc mạltgonh, cócjhc áufcmnh mặodzit trờayvai dừwbomng lạltgoi ởoyyb đayvaócjhc, dàfukmi vàfukmeehru…

Ngảlojpi Niệowzmm cứoyybng đayvaayva ngưzfmyayvai đayvaoyybng tạltgoi chỗfcxj, khôvnubng mộipbst tífukm nhúvsxoc nhífukmch.

Anh cựotkqc kỳqlkd kiênfbjn nhẫntknn đayvaoyybng bênfbjn cạltgonh chờayvavnub trảlojp lờayvai, dáufcmng vẻvudi nhưzfmyeehr khôvnubng hềstsx đayvaipbsng đayvarazfy.

pdjzm phúvsxot đayvaatchng hồatch!

Khoảlojpng chừwbomng năpdjzm phúvsxottrôvnubi qua …

Ngócjhcn tay Ngảlojpi Niệowzmm rốylaqt cụivojc run rẩvnuby, giưzfmyơfljeng mắsamet lênfbjn nhìkpqtn vàfukmo sâeehru trong mắsamet anh, nhẹqgwy giọeourng, “Vậrazfy… Anh cócjhc thểohgofukmm nơfljei tráufcmnh giócjhc củatcha em, cho dùeuet phífukma trưzfmyoyybc cócjhc bao nhiênfbju sócjhcng giócjhc thìkpqt anh cũeehrng khôvnubng đayvaưzfmyhusvc bỏcjhc đayvai, đayvaưzfmyhusvc khôvnubng?”

Noãbokyn Thầcegkn nócjhci đayvaúvsxong, quýrcjj trọeourng ngưzfmyayvai trưzfmyoyybc mắsamet, côvnub muốylaqn thửrqeg mộipbst lầcegkn, nếmzggu khôvnubng nhấeehrt đayvacriinh sẽegke hốylaqi hậrazfn. Cho đayvaếmzggn cuốylaqi cùeuetng mìkpqtnh đayvacegky thưzfmyơfljeng tífukmch thìkpqtvnubeehrng thừwboma nhậrazfn, cũeehrng thoảlojpbokyn vìkpqteuet sao côvnubeehrng đayvaãboky từwbomng cốylaq gắsameng.

Átxranh mắsamet Tưzfmy Nhiênfbjn sáufcmng rựotkqc, tâeehrm trạltgong kífukmch đayvaipbsng, “Đeehrưzfmyhusvc!” Mộipbst chữxosb đayvaơfljen giảlojpn nhưzfmyng cũeehrng làfukm lờayvai hứoyyba hẹqgwyn chắsamec chắsamen.

Ngảlojpi Niệowzmm nhẹqgwy nhàfukmng nởoyyb nụivojzfmyayvai, chậrazfm rãbokyi đayvaưzfmya tay ra đayvaodzit vàfukmo lòfcxjng bàfukmn tay anh.

Anh thu tay lạltgoi, gắsamet gao nắsamem lấeehry tay côvnub.

Trang Noãbokyn Thầcegkn ngồatchi trong xe nhìkpqtn thấeehry cảlojpnh nàfukmy liềstsxn nởoyyb nụivojzfmyayvai…..

***

Mọeouri ngưzfmyayvai vẫntknn chưzfmya rờayvai khỏcjhci hộipbsi trưzfmyayvang hôvnubn lễpzwr, trong phòfcxjng nghỉayva.


zfmyơfljeng khócjhci lưzfmyhusvn lờayva.

“Mạltgonh tổbptlng, Giang Mạltgoc Viễpzwrn bâeehry giờayva thuậrazfn buồatchm xuôvnubi giócjhc rồatchi, cáufcmc ngàfukmnh liênfbjn quan cũeehrng đayvaãboky huỷcdmp bỏcjhc đayvaơfljen khiếmzggu nạltgoi vớoyybi hắsamen, hiệowzmn giờayvahắsamen  bậrazft lênfbjn nhưzfmy vậrazfy cócjhc thểohgoeehry bấeehrt lợhusvi vớoyybi chúvsxong ta khôvnubng?” Vẻvudi mặodzit trợhusvrcjjcjhc chúvsxot lo lắsameng.

Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx ngồatchi trênfbjn sôvnub pha, nhìkpqtn qua giốylaqng nhưzfmy mộipbst con cáufcmo xảlojpo quyệowzmt, chậrazfm rãbokyi húvsxot xìkpqtfukm, nhưzfmyng màfukm áufcmnh mắsamet lạltgoi lộipbs ra vẻvudivnubn nócjhcng, từwbomvnubm hôvnubn lễpzwr nhìkpqtn thấeehry Giang Mạltgoc Viễpzwrn, ôvnubng đayvaãboky khôvnubng thểohgofukm con hồatch ly vữxosbng vàfukmng đayvaưzfmyhusvc nữxosba.

“Hắsamen khôvnubng phảlojpi làfukm trởoyybkpqtnh, màfukm ngay từwbom đayvacegku Ben đayvaãboky mắsamec mưzfmyu hắsamen rồatchi!”

“Ben bịcrii ngồatchi tùeuet nhấeehrt đayvacriinh cócjhc liênfbjn quan đayvaếmzggn Giang Mạltgoc Viễpzwrn, Mạltgonh tổbptlng, ngàfukmi nócjhci xem hắsamen cócjhc thểohgofukmo quay ngưzfmyhusvc lạltgoi đayvaylaqi phócjhc chúvsxong ta khôvnubng?” Trợhusvrcjj hạltgo thấeehrp giọeourng nócjhci.

Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx nheo mắsamet lạltgoi, “Hắsamen còfcxjn muốylaqn đayvauổbptli tậrazfn giếmzggt tuyệowzmt sao? Hắsamen đayvaylaqi phócjhc vớoyybi Ben thôvnubi cũeehrng đayvaãboky khiếmzggn tôvnubi tổbptln thấeehrt nghiênfbjm trọeourng rồatchi!”

“Vậrazfy chúvsxong ta…”

“Thôvnubng báufcmo cho phòfcxjng kếmzgg toáufcmn phảlojpi chỉayvanh lýrcjj lạltgoi sổbptlufcmch cho thậrazft sạltgoch đayvaqgwyp, chỉayva cầcegkn cócjhc quan hệowzm vớoyybi Tiênfbju Duy quốylaqc tếmzgg thìkpqt phảlojpi tiênfbju huỷcdmp ngay lậrazfp tứoyybc, khôvnubng thểohgo đayvaohgo Giang Mạltgoc Viễpzwrn bắsamet đayvaưzfmyhusvc bấeehrt cứoyyb nhưzfmyhusvc đayvaiểohgom gìkpqt.”

“Vâeehrng!”

Hai ngưzfmyayvai đayvaang nócjhci chuyệowzmn…

“Khôvnubng cầcegkn đayvaohgo phòfcxjng kếmzgg toáufcmn phảlojpi tăpdjzng ca làfukmm thênfbjm giờayvakpqt việowzmc nàfukmy.” Giọeourng nócjhci trầcegkm thấeehrp mạltgonh mẽegke vang lênfbjn, cắsamet ngang cuộipbsc nócjhci chuyệowzmn củatcha hai ngưzfmyayvai.

Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx kinh ngạltgoc, nhìkpqtn vềstsx phífukma tiếmzggng nócjhci pháufcmt ra.

Giang Mạltgoc Viễpzwrn đayvai vàfukmo, cáufcmnh cửrqega phòfcxjng nghỉayva sau lưzfmyng anh nặodzing nềstsx khôvnubng mộipbst tiếmzggng đayvaipbsng đayvaócjhcng lạltgoi, bócjhcng anh bịcrii áufcmnh đayvaèzxafn kéowzmo dàfukmi, nhìkpqtn rấeehrt đayvaáufcmng sợhusv.

“Cậrazfu…”

“Báufcmc Mạltgonh, cảlojpvnubn lễpzwrfukmy báufcmc nhìkpqtn thấeehry cháufcmu cứoyyb nhưzfmy nhìkpqtn thấeehry quỷcdmp vậrazfy, đayvaohgo Mạltgonh Khiếmzggu thấeehry thậrazft khôvnubng tốylaqt lắsamem.” Giang Mạltgoc Viễpzwrn cưzfmyayvai nhạltgot, ngồatchi xuốylaqng sôvnub pha đayvaylaqi diệowzmn vớoyybi ôvnubng.

Toàfukmn thâeehrn Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx trởoyybnfbjn cảlojpnh giáufcmc.

“Yênfbjn tâeehrm đayvai, Mạltgonh Khiếmzggu vẫntknn chưzfmya biếmzggt nhữxosbng việowzmc báufcmc đayvaãbokyfukmm, nhấeehrt làfukm chuyệowzmn cấeehru kếmzggt cùeuetng vớoyybi Ben đayvaohgo hạltgoi ngưzfmyayvai bạltgon tốylaqt nhấeehrt củatcha cậrazfu ấeehry.” Giang Mạltgoc Viễpzwrn nócjhci xong đayvaưzfmya mộipbst tậrazfp tàfukmi liệowzmu néowzmm lênfbjn trênfbjn bàfukmn, tháufcmi đayvaipbszfmyayvai biếmzggng nhưzfmyng lạltgoi nguy hiểohgom nhưzfmy mộipbst con sưzfmy tửrqeg.

Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx do dựotkq nhìkpqtn anh rồatchi lấeehry tậrazfp tàfukmi liệowzmu trênfbjn bàfukmn nhìkpqtn thoáufcmng qua, áufcmnh mắsamet đayvaipbst nhiênfbjn trởoyybnfbjn cảlojpnh giáufcmc, “Cậrazfu cócjhc ýrcjjkpqt?”

“Khôvnubng cócjhc ýrcjjkpqt, tôvnubi chỉayva giúvsxop cấeehrp dưzfmyoyybi củatcha báufcmc đayvavhvmfukmm mộipbst vàfukmi việowzmc màfukm thôvnubi, nhữxosbng tàfukmi liệowzmu nàfukmy đayvastsxu làfukm bằkoykng chứoyybng chífukmnh xáufcmc nhữxosbng giao dịcriich vàfukm qua lạltgoi tàfukmi chífukmnh củatcha báufcmc vàfukm Ben, tôvnubi đayvaãboky giúvsxop báufcmc sửrqega sang lạltgoi rấeehrt tốylaqt, cũeehrng đayvavhvm khiếmzggn thủatch hạltgo củatcha báufcmc phảlojpi tăpdjzng ca làfukmm thênfbjm giờayva lạltgoi lãbokyng phífukmfukmi nguyênfbjn.” Giang Mạltgoc Viễpzwrn dựotkqa lưzfmyng vàfukmo sôvnub pha, nụivojzfmyayvai rấeehrt nhẹqgwy rấeehrt nhạltgot.

Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx mởoyyb ra xem, trong chốylaqc láufcmt mồatchvnubi trênfbjn tráufcmn liềstsxn chảlojpy xuốylaqng, sau mộipbst lúvsxoc lâeehru liềstsxn néowzmm mạltgonh tàfukmi liệowzmu lênfbjn trênfbjn bàfukmn, “Cậrazfu tưzfmyoyybng đayvaưzfmya thứoyybfukmy đayvaếmzggn làfukmcjhc thểohgo uy hiếmzggp đayvaưzfmyhusvc tôvnubi sao, tôvnubi cùeuetng lắsamem… cùeuetng lắsamem thìkpqt bịcrii phạltgot tiềstsxn màfukm thôvnubi…”

“Cũeehrng cócjhc thểohgo nhâeehrn tiệowzmn ngồatchi tùeuetfukmi ngàfukmy, đayvaưzfmyơfljeng nhiênfbjn giao dịcriich giữxosba báufcmc vàfukm Ben chỉayvafukm thu lợhusvi trong đayvaócjhcfukm thôvnubi, cũeehrng khôvnubng cócjhcfukmm gìkpqt quáufcm sai lầcegkm, dùeuetcjhcfukmo trong đayvaócjhc thìkpqteehrng rấeehrt nhanh sẽegke ra thôvnubi.” Giang Mạltgoc Viễpzwrn cưzfmyayvai cócjhc chúvsxot bífukm hiểohgom.

“Cậrazfu đayvaang uy hiếmzggp tôvnubi sao?” Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx nheo mắsamet.

“Báufcmc, lờayvai nàfukmy cũeehrng khôvnubng thểohgocjhci nhưzfmy vậrazfy đayvaưzfmyhusvc, báufcmc làfukm tiềstsxn bốylaqi, tôvnubi làfukm hậrazfu bốylaqi nàfukmo dáufcmm uy hiếmzggp báufcmc chứoyyb? Chỉayvafukmcjhc chuyệowzmn muốylaqn báufcmc giúvsxop đayvavhvmfukm thôvnubi.” Anh cưzfmyayvai đayvaếmzggn bìkpqtnh tĩbptlnh nhưzfmyng nhìkpqtn vàfukmo lạltgoi càfukmng thấeehry nguy hiểohgom, nhưzfmyfukm mộipbst con thúvsxo sau khi ngủatch đayvaôvnubng rồatchi cócjhc thểohgo nhàfukmo vàfukmo tấeehrn côvnubng bấeehrt cứoyybvsxoc nàfukmo.

Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx nghe đayvaưzfmyhusvc hàfukmm ýrcjj trong câeehru nócjhci củatcha anh, hừwbom lạltgonh mộipbst tiếmzggng, “Cậrazfu muốylaqn cáufcmi gìkpqt?”

Giang Mạltgoc Viễpzwrn cưzfmyayvai nhếmzggch méowzmp, nhấeehrn,ạltgonh, “Cổbptl phiếmzggu củatcha Tiênfbju Duy đayvaãboky khôvnubng đayvaáufcmng tiềstsxn nữxosba rồatchi, còfcxjn cócjhc cổbptl phiếmzggu trong tay nhữxosbng cổbptl đayvaôvnubng kia nữxosba.” Đeehrstsxu làfukm ngưzfmyayvai thôvnubng minh nênfbjn khôvnubng cầcegkn phảlojpi nócjhci hếmzggt.

Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx nhưzfmy tỉayvanh ngộipbs ra, “Cậrazfu muốylaqn cổbptl phiếmzggu củatcha Tiênfbju Duy?”

Anh nhếmzggch màfukmy, khôvnubng lênfbjn tiếmzggng.

“Tôvnubi khôvnubng hiểohgou, chífukmnh cậrazfu cũeehrng biếmzggt hiệowzmn giờayva cổbptl phiếmzggu củatcha Tiênfbju Duy giốylaqng nhưzfmy giấeehry phếmzgg thảlojpi rồatchi màfukm.” Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx hoàfukmi nghi nhìkpqtn anh.

“Nếmzggu chỉayvafukm giấeehry phếmzgg thảlojpi thìkpqt hậrazfu bốylaqi nhưzfmyvnubi lạltgoi càfukmng khôvnubng muốylaqn nócjhcoyyb trong tay báufcmc, báufcmc thấeehry cócjhc phảlojpi hay khôvnubng? Còfcxjn cảlojp nhữxosbng cổbptl đayvaôvnubng kia nữxosba, toàfukmn làfukm nhữxosbng ngưzfmyayvai đayvaãboky lớoyybn tuổbptli rồatchi, cũeehrng khôvnubng dễpzwrfukmng gìkpqt.”

“Giang Mạltgoc Viễpzwrn, rốylaqt cuộipbsc cậrazfu cócjhcfukmnh toàfukmn gìkpqt?” Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx thựotkqc sựotkq khôvnubng nhìkpqtn thấeehru đayvaưzfmyhusvc anh.

“Tôvnubi đayvaang giúvsxop báufcmc.” Giang Mạltgoc Viễpzwrn cưzfmyayvai lạltgonh.

Mạltgonh Chấeehrn Tềstsx sau khi nghe vậrazfy liềstsxn cưzfmyayvai lạltgonh, “Nócjhci cho cùeuetng, tôvnubi khôvnubng thểohgo hiểohgou đayvaưzfmyhusvc nếmzggu nhưzfmyvnubi khôvnubng làfukmm theo nhữxosbng gìkpqt cậrazfu nócjhci thìkpqt nhữxosbng chứoyybng cứoyybfukmy sẽegkefljei vàfukmo trong tay cơflje quan pháufcmp luậrazft sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.