Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 40 : Sớm mùa thu ấm áp

    trước sau   
Giang Mạayyic Viễdbttn hoàrypdn toàrypdn ngâqawgy ngẩpjsyn, cảepvr ngưpjigpqwni đyvbopqwn ra bấpqwnt đyvbotjdzng. Nhìqxrmn bộtjdz dạayying anh nghệjmowch ra nhưpjig vậqxrmy, Trang Noãugnjn Thầwskhn cưpjigpqwni đyvboếpjsyn ngâqawgy thơwnlf, cũoesvng cốoesvqxrmnh nójmowi chậqxrmm lạayyii. Đwskhwskhu Giang Mạayyic Viễdbttn căkesong nhưpjigqawgy đyvboàrypdn, đyvbodkhai mãugnji khôtzpnng thấpqwny côtzpnjmowi tiếpjsyp, nhịdkhan khôtzpnng đyvboưpjigdkhac hỏmbxci: “Sau đyvboójmow thìqxrm sao?”

Trang Noãugnjn Thầwskhn tỏmbxc vẻabpx khôtzpnng muốoesvn đyvboqzmvi hoàrypdi đyvboếpjsyn anh.

Anh quảepvr thựvyhfc cójmow chúctzzt sốoesvt ruộtjdzt, thấpqwny côtzpn khôtzpnng nójmowi rõdfbarypdng liềbqbdn kéctzzo tay côtzpn qua rồyvboi nójmowi khẽwrcc: “Noãugnjn Noãugnjn, em tin anh, anh thậqxrmt khôtzpnng nhớnntkdfba chuyệjmown nàrypdy, anh…”

“Anh nằzfucm ởhnot trêprtyn giưpjigpqwnng ngưpjigpqwni ta, toàrypdn thâqawgn khôtzpnng mộtjdzt mảepvrnh vảepvri.” Trang Noãugnjn Thầwskhn mặyvboc kệjmow anh nắitxjm tay mìqxrmnh, tỉtjdznh rụxuahi nójmowi: “Mộtjdzt màrypdn kia thựvyhfc làrypdpqwnn tưpjigdkhang vôtzpnzfucng! Em đyvboâqawgy chẳxbfdng kháqzmvc nàrypdo bàrypd cảepvrtzpnng vàrypdo nhàrypd tiểtjdzu tam đyvbotjdz bắitxjt kẻabpx thôtzpnng dâqawgm đyvboójmow!”

Giang Mạayyic Viễdbttn càrypdng nghĩohsjrypdng xấpqwnu hổxbfd nhưpjigng thựvyhfc sựvyhf chẳxbfdng nhớnntk đyvboưpjigdkhac gìqxrm, thậqxrmm chỉtjdz mộtjdzt chúctzzt kýmrqqjbkcc mơwnlf hồyvbooesvng khôtzpnng cójmow nốoesvt. Anh ngậqxrmp ngừtpnzng: “Ýgctz củbqbta em làrypd, anh vàrypd Sa Lâqawgm cùzfucng nằzfucm trêprtyn giưpjigpqwnng?” Sa Lâqawgm hẳxbfdn làrypd khôtzpnng dáqzmvm làrypdm nhưpjig vậqxrmy. Màrypd cho dùzfuctzpn ta cójmowqzmvi gan ấpqwny cũoesvng sẽwrcc khôtzpnng ngu ngốoesvc đyvboếpjsyn đyvbotjdz gọascgi đyvboiệjmown thoạayyii cho Trang Noãugnjn Thầwskhn chứjbkc.

“Giang Mạayyic Viễdbttn…” Côtzpn dịdkhau dàrypdng gọascgi têprtyn anh.


Anh chợdkhat nghĩohsj, ngưpjigpqwni phụxuah nữgctzrypdy, tạayyii sao giọascgng đyvboiệjmowu càrypdng ngọascgt ngàrypdo, càrypdng dịdkhau dàrypdng lạayyii càrypdng khiếpjsyn ngưpjigpqwni kháqzmvc pháqzmvt hoảepvrng nhưpjig vậqxrmy chứjbkc?

Trang Noãugnjn Thầwskhn hơwnlfi rưpjignntkn ngưpjigpqwni vềbqbd phíjcdea trưpjignntkc, nhìqxrmn anh cưpjigpqwni màrypd nhưpjig khôtzpnng, côtzpn hỏmbxci: “Nghe cứjbkc nhưpjigrypd anh đyvboyvboc biệjmowt hy vọascgng đyvboưpjigdkhac ởhnotzfucng côtzpn ta ấpqwny nhỉtjdz?”

Vẻabpx mặyvbot Giang Mạayyic Viễdbttn bấpqwnt đyvboitxjc dĩohsj, “Noãugnjn Noãugnjn…”

“Còascgn giảepvr vờpqwntzpn tộtjdzi nữgctza àrypd? Giờpqwn em mớnntki biếpjsyt, ởhnot chỗwzmy Sa Lâqawgm, anh ngủbqbtascgn ngon hơwnlfn ởhnot nhàrypd nữgctza đyvboójmow.” Trang Noãugnjn Thầwskhn cốoesvqxrmnh xụxuah mặyvbot, “Em chỉtjdz muốoesvn làrypdm bộtjdz nhưpjig khôtzpnng quen biếpjsyt anh.”

“Noãugnjn Noãugnjn, đyvbotpnzng đyvboùzfuca! Em làrypdrypdugnj củbqbta anh, sao cójmow thểtjdz giảepvr vờpqwn khôtzpnng biếpjsyt anh đyvboưpjigdkhac   chứjbkc.” Anh xưpjiga nay khôtzpnng biếpjsyt phảepvri dỗwzmyrypdnh phụxuah nữgctz thếpjsyrypdo, nhấpqwnt làrypd trong tìqxrmnh huốoesvng chẳxbfdng nhớnntk đyvboưpjigdkhac gìqxrm nhưpjig thếpjsyrypdy. Giáqzmvrypd anh nhớnntk ra mộtjdzt chúctzzt thìqxrmascgn cójmow thểtjdzqxrmm cáqzmvch xoa dịdkhau tìqxrmnh hìqxrmnh.

“Ai thènejqm đyvboùzfuca vớnntki anh. Vậqxrmy anh nójmowi xem, rốoesvt cuộtjdzc làrypd xảepvry ra chuyệjmown gìqxrm?”

“Anh thựvyhfc sựvyhf khôtzpnng nhớnntk.”

“Chíjcde íjcdet anh cũoesvng phảepvri nhớnntk anh gặyvbop Sa Lâqawgm nhưpjig thếpjsyrypdo chứjbkc?”

Giang Mạayyic Viễdbttn cau màrypdy, cốoesv gắitxjng nhớnntk lạayyii, mơwnlf hồyvbooesvng cójmow chúctzzt ấpqwnn tưpjigdkhang, “Anh ởhnot hộtjdzi sởhnot uốoesvng rưpjigdkhau, hìqxrmnh nhưpjigrypdjmow nhìqxrmn thấpqwny côtzpnpqwny, nhưpjigng sau đyvboójmow thìqxrm sao anh lạayyii chẳxbfdng cójmow chúctzzt ấpqwnn tưpjigdkhang nàrypdo.”

Trang Noãugnjn Thầwskhn cắitxjn môtzpni, hai mắitxjt lấpqwnp láqzmvnh, bộtjdz dạayying củbqbta côtzpn nhưpjig cho rằzfucng anh đyvboang bịdkhaa chuyệjmown. Thấpqwny côtzpn im lặyvbong, anh lạayyii sợdkhatzpn hiểtjdzu lầwskhm, vộtjdzi vàrypdng mởhnot miệjmowng, “Noãugnjn Noãugnjn, em tin anh, anh vàrypdtzpn ta thựvyhfc sựvyhf khôtzpnng cójmow khảepvrkesong xảepvry ra chuyệjmown gìqxrm đyvboâqawgu.”

Trang Noãugnjn Thầwskhn than thởhnot: “Em nghe nójmowi chuyệjmown nàrypdy cũoesvng khôtzpnng phảepvri làrypd lầwskhn đyvbowskhu.”

“Hảepvr?”

“Ừkmvkm, em nghe nójmowi hai ngưpjigpqwni ngủbqbt chung giưpjigpqwnng khôtzpnng chỉtjdz mớnntki mộtjdzt, hai lầwskhn gìqxrm đyvboójmow đyvboâqawgu.”


Giang Mạayyic Viễdbttn choáqzmvng váqzmvng cau màrypdy, cáqzmvi quáqzmvi gìqxrm thếpjsyrypdy?

“Lầwskhn trưpjignntkc côtzpn ta theo anh đyvboi côtzpnng táqzmvc, chắitxjc làrypdoesvng từtpnzng ngủbqbt chung trêprtyn mộtjdzt giưpjigpqwnng nhỉtjdz?” Trang Noãugnjn Thầwskhn đyvbotjdzt ngộtjdzt đyvboưpjiga ra kếpjsyt luậqxrmn.

ctzzc nàrypdy, Giang Mạayyic Viễdbttn mớnntki hiểtjdzu đyvboưpjigdkhac ýmrqq tứjbkc củbqbta côtzpn, gưpjigơwnlfng mặyvbot hiệjmown lêprtyn vẻabpx bốoesvi rốoesvi, tay anh nắitxjm chặyvbot, thàrypdnh khẩpjsyn nójmowi: “Anh khôtzpnng kểtjdz cho em nghe làrypdqxrm sợdkha em nghĩohsj nhiềbqbdu. Ngủbqbtzfucng giưpjigpqwnng gìqxrm chứjbkc…” Suy nghĩohsj mộtjdzt chúctzzt, anh khẽwrccpjigpqwni, “Anh nghĩohsj từtpnz đyvbowskhu em đyvboãugnj nắitxjm rõdfbaqxrmnh hìqxrmnh thếpjsyrypdo rồyvboi. Chứjbkc vớnntki tíjcdenh tìqxrmnh nàrypdy củbqbta em, nếpjsyu nhưpjigjmow chuyệjmown gìqxrm thậqxrmt, em khôtzpnng la héctzzt đyvboòascgi ly hôtzpnn mớnntki lạayyi, còascgn ngồyvboi đyvboâqawgy màrypd trêprtyu chọascgc anh sao?”

“Ai thènejqm trêprtyu chọascgc anh!” Côtzpn trừtpnzng mắitxjt lưpjigpqwnm anh mộtjdzt cáqzmvi.

“Sáqzmvng ra đyvboãugnj tra hỏmbxci anh nhưpjig cảepvrnh sáqzmvt thẩpjsym tra tộtjdzi phạayyim. Noãugnjn Noãugnjn, đyvbotpnzng tưpjighnotng chồyvbong em khôtzpnng hiểtjdzu em nhéctzz! Nếpjsyu nhưpjighnot chỗwzmy Sa Lâqawgm màrypdjmow manh mốoesvi gìqxrm khảepvr nghi, liệjmowu em cójmowprtyn tĩohsjnh nhưpjig vậqxrmy khôtzpnng? Táqzmvm phầwskhn làrypdjmow chuyệjmown gìqxrm Sa Lâqawgm cũoesvng khai báqzmvo vớnntki em rồyvboi. Đwskhúctzzng lúctzzc, anh bịdkha bệjmownh nêprtyn em lấpqwny anh ra làrypdm tròascg vui cójmow phảepvri khôtzpnng?” Giang Mạayyic Viễdbttn cong môtzpni mỉtjdzm cưpjigpqwni.

tzpn đyvbombxc mặyvbot, lấpqwny mộtjdzt ngưpjigpqwni đyvboàrypdn ôtzpnng thôtzpnng minh làrypdm chồyvbong thiệjmowt làrypd khiếpjsyn bảepvrn thâqawgn thiệjmowt thòascgi màrypd. Côtzpn đyvbozfucng hắitxjng: “Cójmow cầwskhn em phảepvri cảepvrm ơwnlfn vìqxrm anh đyvboãugnjrypdnh thờpqwni gian nhàrypdn rỗwzmyi đyvbotjdz chơwnlfi đyvboùzfuca cùzfucng em khôtzpnng?”

Trong mắitxjt anh ngậqxrmp tràrypdn hìqxrmnh ảepvrnh yêprtyu kiềbqbdu củbqbta côtzpn, tráqzmvi tim khôtzpnng ngừtpnzng xao đyvbotjdzng, anh thu tay lạayyii kéctzzo côtzpn qua, côtzpn liềbqbdn thuậqxrmn thếpjsy ngồyvboi trong lòascgng anh. Anh mỉtjdzm cưpjigpqwni dịdkhau dàrypdng nójmowi: “Ởpyzfprtyn em vĩohsjnh viễdbttn khôtzpnng thểtjdz coi làrypdugnjng phíjcde thờpqwni gian!”

tzpnohsju môtzpni, “Miệjmowng ngọascgt nhưpjig vậqxrmy, chắitxjc làrypd đyvbouốoesvi lýmrqq rồyvboi chứjbkcqxrm!”

“Chịdkha Giang àrypd, chịdkha xem thửjcdeascgn tộtjdzi danh gìqxrm nữgctza cứjbkc đyvboxbfdprtyn đyvbowskhu tôtzpni mộtjdzt thểtjdz luôtzpnn đyvboi!” Giang Mạayyic Viễdbttn vôtzpnzfucng nhẫpyzfn nạayyii dung túctzzng cho côtzpn.

Trang Noãugnjn Thầwskhn chọascgc chọascgc tay vàrypdo tráqzmvn anh, “Bớnntkt ra vẻabpx thanh cao đyvboi! Trêprtyn thựvyhfc tếpjsy chíjcdenh làrypd em đyvboãugnjtzpni anh từtpnz chỗwzmy Sa Lâqawgm vềbqbd đyvboójmow.”

“Đwskhưpjigdkhac, đyvboưpjigdkhac, làrypd anh sai rồyvboi, lầwskhn nàrypdy anh sai thậqxrmt rồyvboi.” Anh nhanh chójmowng nhậqxrmn lỗwzmyi, bấpqwnt luậqxrmn thếpjsyrypdo, giảepvri thíjcdech cùzfucng vợdkharypd việjmowc làrypdm hoàrypdn toàrypdn hợdkhap tìqxrmnh hợdkhap lýmrqq.

Thấpqwny tháqzmvi đyvbotjdz anh thàrypdnh khẩpjsyn nhưpjig vậqxrmy, côtzpn bậqxrmt cưpjigpqwni: “Sai chỗwzmyrypdo rồyvboi? Tổxbfdng kếpjsyt lạayyii cho em nghe mộtjdzt chúctzzt!””

“Ừkmvk.” Giang Mạayyic Viễdbttn suy nghĩohsj thậqxrmt kỹourprypdng, “Cójmow hai cáqzmvi sai. Thứjbkc nhấpqwnt, khôtzpnng đyvboưpjigdkhac uốoesvng rưpjigdkhau say đyvbotjdz cho bàrypdugnj lo lắitxjng. Thứjbkc hai, khôtzpnng đyvboưpjigdkhac đyvbotjdz cho bàrypdugnj mấpqwnt hếpjsyt thểtjdz diệjmown, nhấpqwnt làrypd lạayyii đyvbotjdz cho bàrypdugnj phảepvri đyvboếpjsyn nhàrypd ngưpjigpqwni phụxuah nữgctz kháqzmvc đyvbotjdz đyvboưpjiga ôtzpnng xãugnj vềbqbd, chuyệjmown nàrypdy thậqxrmt quáqzmv đyvboáqzmvng! Bàrypdugnj, em yêprtyn tâqawgm, anh cam đyvbooan vớnntki em, từtpnz nay vềbqbd sau anh vừtpnza thấpqwny Sa Lâqawgm liềbqbdn quay đyvbowskhu bỏmbxc đyvboi, khôtzpnng cho côtzpn ta cójmowwnlf hộtjdzi chấpqwnm múctzzt anh.”


Trang Noãugnjn Thầwskhn phìqxrmpjigpqwni, “Đwskhúctzzng làrypdjmowi khoáqzmvc màrypd khôtzpnng biếpjsyt ngưpjigdkhang! Chấpqwnm múctzzt anh? Anh nghĩohsj anh làrypd Phan An chắitxjc?”

“Cuốoesvi cùzfucng cũoesvng chịdkhau cưpjigpqwni rồyvboi sao, em đyvboúctzzng làrypdrypd nộtjdzi củbqbta anh màrypd.” Rốoesvt cuộtjdzc tâqawgm trạayying Giang Mạayyic Viễdbttn cũoesvng đyvboưpjigdkhac buôtzpnng lỏmbxcng, kéctzzo tay côtzpn đyvboếpjsyn bêprtyn môtzpni, anh nójmowi tiếpjsyp, “Đwskhtpnzng giậqxrmn nha! Anh sợdkha nhấpqwnt làrypd trong lòascgng em cójmow khoảepvrng cáqzmvch vớnntki anh!”

“Em đyvboâqawgu cójmow.” Trang Noãugnjn Thầwskhn nghe anh nójmowi nhưpjig vậqxrmy thìqxrm cảepvrm thấpqwny thậqxrmt hạayyinh phúctzzc, khuôtzpnn mặyvbot ửjcdeng hồyvbong, ngójmown tay côtzpn nhẹwzmy nhàrypdng vẽwrcc từtpnzng vòascgng tròascgn trêprtyn ngựvyhfc anh, “Cójmow đyvboiềbqbdu, ôtzpnng xãugnj em quáqzmv ưpjigu túctzz khiếpjsyn biếpjsyt bao phụxuah nữgctz ngàrypdy nhớnntk đyvboêprtym mong, thậqxrmt làrypd đyvboáqzmvng ghéctzzt màrypd!”

Lờpqwni nójmowi củbqbta côtzpn nhưpjigascgng nưpjignntkc ấpqwnm xuôtzpni vàrypdo tráqzmvi tim anh, hàrypdnh đyvbotjdzng củbqbta côtzpntzpnqxrmnh làrypdm tâqawgm tríjcde anh nhiễdbttu loạayyin, trong đyvboáqzmvy mắitxjt ngậqxrmp tràrypdn yêprtyu thưpjigơwnlfng, “Vậqxrmy em thìqxrm sao? Cójmow nhớnntk thưpjigơwnlfng anh khôtzpnng?”

Khuôtzpnn mặyvbot côtzpnrypdng thêprtym đyvbombxc, mắitxjt chớnntkp chớnntkp, môtzpni míjcdem khẽwrcc.

“Noãugnjn Noãugnjn…” Tráqzmvi tim anh đyvbotjdzt nhiêprtyn đyvboqxrmp mạayyinh, dưpjigpqwnng nhưpjigrypd cảepvrm giáqzmvc vui sưpjignntkng khi đyvboiềbqbdu mong chờpqwn sắitxjp trởhnot thàrypdnh hiệjmown thựvyhfc.

Trang Noãugnjn Thầwskhn cắitxjn nhẹwzmytzpni, lấpqwny hếpjsyt dũoesvng khíjcde nhìqxrmn sâqawgu vàrypdo đyvboôtzpni mắitxjt đyvboen củbqbta anh, “Anh khờpqwn quáqzmv! Dĩohsj nhiêprtyn làrypd so vớnntki mấpqwny ngưpjigpqwni phụxuah nữgctz kháqzmvc, em lạayyii càrypdng thưpjigơwnlfng anh, nhớnntk anh nhiềbqbdu hơwnlfn!”

Giang Mạayyic Viễdbttn chỉtjdz cảepvrm thấpqwny tráqzmvi tim nhưpjig lậqxrmp tứjbkcc bay vúctzzt lêprtyn cao, lêprtyn đyvboếpjsyn nhữgctzng đyvboáqzmvm mâqawgy vôtzpn tậqxrmn, từtpnzng luồyvbong áqzmvnh sáqzmvng soi rọascgi vàrypdo tim anh, mộtjdzt niềbqbdm vui sưpjignntkng nổxbfd tung, tựvyhfa nhưpjig nhữgctzng con sójmowng muốoesvn nhấpqwnn chìqxrmm anh.

“Thậqxrmt chứjbkc?” Anh khàrypdn giọascgng muốoesvn xáqzmvc đyvbodkhanh.

Da mặyvbot Trang Noãugnjn Thầwskhn vốoesvn mỏmbxcng, trưpjignntkc giờpqwntzpnoesvng khôtzpnng quen nójmowi lờpqwni ngon tiếpjsyng ngọascgt nêprtyn khôtzpnng lặyvbop lạayyii lầwskhn nữgctza. Côtzpn nhìqxrmn sâqawgu vàrypdo mắitxjt anh, sau đyvboójmow chủbqbt đyvbotjdzng quàrypdng tay vàrypdo cổxbfd anh, nhẹwzmy nhàrypdng hôtzpnn lêprtyn môtzpni anh.

Nụxuahtzpnn nàrypdy nhưpjigqzmvnh bưpjignntkm khẽwrccpjignntkt, đyvbotjdzng táqzmvc củbqbta côtzpn nhẹwzmy nhàrypdng, tưpjigơwnlfi máqzmvt nhưpjigng lạayyii khiếpjsyn tâqawgm tríjcde anh trốoesvng rỗwzmyng, bấpqwnt đyvbotjdzng cảepvr nửjcdea ngàrypdy. Đwskhdkhai đyvboếpjsyn khi anh cójmow phảepvrn ứjbkcng thìqxrmtzpn đyvboãugnj dừtpnzng lạayyii rồyvboi, cúctzzi đyvbowskhu ngưpjigdkhang ngùzfucng nhìqxrmn anh.

Từtpnz trưpjignntkc đyvboếpjsyn nay, tìqxrmnh yêprtyu củbqbta côtzpnrypdnh cho anh luôtzpnn cójmow mộtjdzt chúctzzt băkeson khoăkeson, mộtjdzt chúctzzt đyvboau lòascgng. Thôtzpnng qua cuộtjdzc tròascg chuyệjmown vớnntki Sa Lâqawgm, nhữgctzng rốoesvi rắitxjm cùzfucng nghi ngờpqwn trong lòascgng côtzpn đyvboãugnj sớnntkm tan thàrypdnh mâqawgy khójmowi. Giang Mạayyic Viễdbttn khôtzpnng phảepvri tíjcdep ngưpjigpqwni giỏmbxci giảepvri thíjcdech, cho nêprtyn trưpjignntkc giờpqwn họascg vẫpyzfn cốoesv gắitxjng khôtzpnng đyvbobqbd cậqxrmp đyvboếpjsyn chuyệjmown vềbqbd Sa Lâqawgm. Mãugnji cho đyvboếpjsyn ngàrypdy đyvboójmow anh say, côtzpn mớnntki thựvyhfc sựvyhf buôtzpnng bỏmbxc. Hójmowa ra, lờpqwni nójmowi củbqbta kẻabpx thứjbkc ba lạayyii cójmow thểtjdz khiếpjsyn ngưpjigpqwni ta cảepvrm đyvbotjdzng đyvboếpjsyn vậqxrmy.

“Noãugnjn Noãugnjn.” Anh cójmow chúctzzt mơwnlf hồyvbo, vừtpnza rồyvboi khôtzpnng phảepvri làrypd đyvboang nằzfucm mơwnlf đyvbopqwny chứjbkc?


Thấpqwny vẻabpx mặyvbot cùzfucng bộtjdz dạayying ngẩpjsyn ngơwnlf củbqbta anh, trong lòascgng Trang Noãugnjn Thầwskhn toàrypdn làrypd mậqxrmt ngọascgt. Côtzpn cốoesv ýmrqq nghiêprtym mặyvbot, “Em đyvboãugnj thểtjdz hiệjmown rõdfbarypdng nhưpjig vậqxrmy rồyvboi anh còascgn nghi ngờpqwn sao? Em yêprtyu anh, tin hay khôtzpnng?”

“Tin, tin chứjbkc!” Thấpqwny côtzpn nhưpjig vậqxrmy, Giang Mạayyic Viễdbttn càrypdng thêprtym cao hứjbkcng, ôtzpnm chặyvbot lấpqwny côtzpn, hậqxrmn khôtzpnng thểtjdzzfucng côtzpnascga thàrypdnh mộtjdzt thểtjdz.

tzpn mỉtjdzm cưpjigpqwni, tựvyhfa vàrypdo lồyvbong ngựvyhfc anh, híjcdet hàrypdzfuci hưpjigơwnlfng củbqbta anh khôtzpnng biếpjsyt cháqzmvn, mùzfuci hưpjigơwnlfng củbqbta anh rấpqwnt nhẹwzmy nhàrypdng màrypd dễdbtt ngửjcdei, ngậqxrmp tràrypdn cảepvrm giáqzmvc an toàrypdn. Thậqxrmt tốoesvt, anh ấpqwny đyvboãugnj trởhnot lạayyii rồyvboi.

“Mạayyic Viễdbttn…” Côtzpn kiềbqbdm lòascgng khôtzpnng đyvboqxrmu màrypd gọascgi têprtyn anh. Têprtyn anh vừtpnza thốoesvt ra khỏmbxci miệjmowng, cảepvr tráqzmvi tim đyvbobqbdu thấpqwny ngọascgt ngàrypdo.

“Hửjcdem?”

“Cójmow thểtjdz hứjbkca vớnntki em hai chuyệjmown đyvboưpjigdkhac khôtzpnng?” Giọascgng côtzpn dịdkhau dàrypdng nhưpjigpjignntkc.

Giang Mạayyic Viễdbttn cúctzzi đyvbowskhu cưpjigpqwni, “Đwskhưpjigơwnlfng nhiêprtyn làrypd đyvboưpjigdkhac rồyvboi.”

tzpn ngồyvboi thẳxbfdng dậqxrmy, nhìqxrmn anh chăkesom chúctzz: “Sau nàrypdy, cho dùzfucjmow chuyệjmown gìqxrmoesvng khôtzpnng đyvboưpjigdkhac mộtjdzt mìqxrmnh đyvboi uốoesvng rưpjigdkhau giảepvri sầwskhu. Nếpjsyu nhưpjig anh muốoesvn uốoesvng rưpjigdkhau giảepvri khuâqawgy thìqxrmzfucng lắitxjm làrypd em uốoesvng vớnntki anh. Mộtjdzt mìqxrmnh anh uốoesvng rưpjigdkhau ởhnotprtyn ngoàrypdi cójmow bao nhiêprtyu nguy hiểtjdzm chứjbkc.”

Giang Mạayyic Viễdbttn đyvboau lòascgng khôtzpnng thôtzpni, “Yêprtyn tâqawgm, sau nàrypdy anh sẽwrcc khôtzpnng nhưpjig vậqxrmy nữgctza.”

“Còascgn nữgctza…” Trang Noãugnjn Thầwskhn liếpjsym môtzpni, “Cho dùzfuc trong lòascgng anh cójmow khổxbfd sởhnot, mệjmowt mỏmbxci nhưpjig thếpjsyrypdo cũoesvng phảepvri cho em biếpjsyt. Em làrypd vợdkha củbqbta anh, cójmow thểtjdzkesong lựvyhfc củbqbta em cójmow hạayyin, khôtzpnng thểtjdz giúctzzp đyvboưpjigdkhac gìqxrm cho anh, nhưpjigng cójmow em ởhnotprtyn cạayyinh anh cũoesvng tốoesvt màrypd.” Nójmowi đyvboếpjsyn đyvboâqawgy, côtzpnctzzi đyvbowskhu nắitxjm lấpqwny tay anh, “Em biếpjsyt trong quãugnjng thờpqwni gian nàrypdy đyvboãugnj xảepvry ra nhiềbqbdu việjmowc, anh cũoesvng đyvboáqzmvnh mấpqwnt nhiềbqbdu thứjbkc, nhưpjigng còascgn cójmow em bêprtyn anh màrypd. Cũoesvng chíjcdenh anh nójmowi đyvboójmow, còascgn cójmow em làrypdascgn tấpqwnt cảepvr. Em tìqxrmnh nguyệjmown luôtzpnn luôtzpnn ởhnot kềbqbdprtyn anh, cho dùzfuc sau nàrypdy cójmow bao nhiêprtyu mưpjiga to giójmow lớnntkn, em cũoesvng sẽwrcc khôtzpnng rờpqwni khỏmbxci anh, gian nan cựvyhfc khổxbfd thếpjsyrypdo chúctzzng ta cùzfucng nhau vưpjigdkhat qua, đyvboưpjigdkhac khôtzpnng anh?”

Đwskháqzmvy mắitxjt Giang Mạayyic Viễdbttn ngậqxrmp tràrypdn xúctzzc đyvbotjdzng, anh ấpqwnp tay lêprtyn hai máqzmvtzpn: “Noãugnjn Noãugnjn, anh chỉtjdz sợdkha em vấpqwnt vảepvr!” Côtzpn chưpjiga bao giờpqwnjmowi vớnntki anh nhữgctzng lờpqwni nhưpjig vậqxrmy. Áqzesnh mắitxjt củbqbta côtzpnrypdnh cho anh đyvboãugnj đyvboãugnj thay đyvboxbfdi, tâqawgm tưpjig củbqbta côtzpn đyvbooesvi vớnntki anh cũoesvng đyvboãugnj kháqzmvc xưpjiga. Anh đyvboãugnj thựvyhfc sựvyhf nhìqxrmn thấpqwny rồyvboi. Lầwskhn nàrypdy anh đyvboãugnj cảepvrm nhậqxrmn đyvboưpjigdkhac thậqxrmt rồyvboi.

tzpn lắitxjc đyvbowskhu, cưpjigpqwni nhẹwzmy, “Mộtjdzt chúctzzt cũoesvng khôtzpnng vấpqwnt vảepvr!” Đwskhau khổxbfd nhấpqwnt khôtzpnng phảepvri làrypd cuộtjdzc sốoesvng, màrypdrypdqawgm tưpjig hai ngưpjigpqwni vĩohsjnh viễdbttn khôtzpnng giao nhau, giờpqwn đyvboâqawgy lòascgng côtzpn đyvboãugnj khôtzpnng vưpjignntkng tạayyip niệjmowm, yêprtyu, cũoesvng trởhnotprtyn rõdfbarypdng nhưpjig vậqxrmy.

“Noãugnjn Noãugnjn…”

Trang Noãugnjn Thầwskhn khẽwrcc thởhnotrypdi, vòascgng tay ôtzpnm cổxbfd anh lầwskhn nữgctza, nhẹwzmy nhàrypdng dựvyhfa vàrypdo ngưpjigpqwni anh thủbqbt thỉtjdz: “Mạayyic Viễdbttn, anh làrypd trụxuah cộtjdzt củbqbta gia đyvboìqxrmnh, làrypd chồyvbong củbqbta em, làrypd bầwskhu trờpqwni củbqbta em. Em tin, nhữgctzng ngàrypdy khójmow khăkeson gian khổxbfdrypdy rồyvboi sẽwrcc qua đyvboi, anh trưpjignntkc sau gìqxrmoesvng sẽwrcc khiếpjsyn em cójmow thểtjdz ngẩpjsyng cao đyvbowskhu, đyvboúctzzng khôtzpnng anh?”

“Phảepvri.” Giang Mạayyic Viễdbttn kiềbqbdm lòascgng khôtzpnng đyvboưpjigdkhac nhanh chójmowng đyvboáqzmvp. Nhữgctzng lờpqwni côtzpnjmowi đyvboãugnj dấpqwny lêprtyn trong anh kháqzmvt vọascgng mạayyinh mẽwrcc, mong muốoesvn cójmow thểtjdz chởhnot che côtzpn cảepvr đyvbopqwni, “Noãugnjn Noãugnjn, cảepvrm ơwnlfn em!”

tzpn khẽwrcc nhắitxjm mắitxjt, khójmowe môtzpni mỉtjdzm cưpjigpqwni đyvbowskhy ngọascgt ngàrypdo.

tzpnm nay làrypd mộtjdzt ngàrypdy nắitxjng đyvbowzmyp.

Trong phòascgng ngậqxrmp tràrypdn khôtzpnng khíjcdepqwnm áqzmvp.

Khoảepvrnh khắitxjc nàrypdy, hai ngưpjigpqwni cùzfucng yêprtyn tĩohsjnh ngồyvboi bêprtyn nhau. Bêprtyn ngoàrypdi cửjcdea sổxbfdrypd bầwskhu trờpqwni trong vắitxjt, đyvboâqawgy đyvboójmow đyvboiểtjdzm xuyếpjsyt nhữgctzng táqzmvn phong đyvbombxc rựvyhfc, thậqxrmt đyvbowzmyp.

pjigpqwnng nhưpjigzfuca thu cũoesvng làrypdzfuca thu hoạayyich.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.