Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 33 : Chồng tôi đâu?

    trước sau   
Beta: nhoclubu

wpps̀i của côumot khiêsevḿn cho chị Mai cưagsoơwpps̀i phì, “Trơwpps̀i ơwppsi, còn có thêsevm̉ nói giơwpps̃n chưagsóng tỏ ý chí chiêsevḿn đowffâkeuẃu của em vâkeuw̃n còn, suy nghĩ lạc quan, tôumot́t lăgvzv́m.”

Trang Noãn Thâkeuẁn nhâkeuẃp môumoṭt ngụm cà phêsevm nhỏ, hơwppsi cong khoé môumoti, thâkeuẉt lâkeuwu sau mơwppśi thơwpps̉ dài, “Có thêsevm̉ làm côumotng viêsevṃc này là tâkeuwm nguyêsevṃn trưagsoơwppśc giơwpps̀ của em, bà nôumoṭi qua đowffơwpps̀i khiêsevḿn cho cảm xúc của em tăgvzvng thêsevmm.”

Chị Mai nhìn côumot, khẽ gâkeuẉt đowffâkeuẁu.

Gió thu lưagsoơwppśt qua thôumot̉i bay tóc Trang Noãn Thâkeuẁn, giơwpps tay vuôumot́t lại lôumoṭ ra khuôumotn măgvzṿt xinh đowffẹp, lại giưagsoơwppsng măgvzv́t nhìn chị Mai, hai má hiêsevṃn lêsevmn hai lúm đowffôumot̀ng tiêsevm̀n xinh đowffẹp: “Chị sẽ giúp em chưagsó?”

Chị Mai vôumot̃ mạnh hai cái lêsevmn mu bàn tay côumot, “Yêsevmn tâkeuwm, chỗfapfemmto cầxqygn chịwjri, chị nhâkeuẃt đowffịnh sẽ giúp.”


“Cám ơwppsn chị.” Côumot thâkeuẉt lòng nói câkeuwu cảm ơwppsn.

***

agsò bêsevṃnh viêsevṃn đowffi ra đowffã là giưagsõa trưagsoa, bâkeuẁu trơwpps̀i âkeuwm u cuôumot́i cùng cũng băgvzv́t đowffâkeuẁu mưagsoa, mưagsoa mùa thu dai dăgvzv̉ng, tưagsòng đowffơwppṣt tưagsòng đowffơwppṣt mưagsoa phả vào măgvzṿt, côumot̉ rôumot̀i đowffêsevḿn ngưagsọc.

Hạ Lưagsõ miêsevm̃n cưagsoơwpps̃ng đowffi vào bãi đowffôumot̃ xe, lêsevmn xe xong khôumotng lâkeuẉp tưagsóc nôumot̉ máy, tưagsò trong túi xách lâkeuẃy ra môumoṭt tơwpps̀ giâkeuẃy kêsevḿt quả xét nghiêsevṃm, nhìn nưagsỏa ngày khoé môumoti liêsevm̀n nơwpps̉ nụ cưagsoơwpps̀i, bêsevmn tai vâkeuw̃n còn quanh quâkeuw̉n lơwpps̀i bác sĩ nói: “Côumot Hạ, chúc mưagsòng côumot đowffã mang thai.”

Niềjowmm kiêsevmu hãuofnnh củppcra lâkeuẁn đowffâkeuẁu làm mẹ lâkeuẉp tưagsóc dâkeuwng lêsevmn trong lòng, côumot vuôumot́t ve hình siêsevmu âkeuwm, tuy rằjuying bâkeuwy giơwpps̀ chưagsoa nhìn rõ đowffưagsoơwppṣc gì, nhưagsong côumotagsoơwpps̀ng nhưagso đowffã nhìn thâkeuẃy dáng vẻ đowffáng yêsevmu của con mìumotnh.

agsò ngày lêsevmn thay vị trí của Trình Thiêsevḿu Tiêsevmn, côumot lúc nào cũng bâkeuẉn rôumoṭn, gâkeuẁn nhưagso khôumotng có thơwpps̀i gian mà đowffêsevm̉ ý đowffêsevḿn bảftvhn thâkeuwn, tưagsò lâkeuwu đowffã mêsevṃt mỏi, côumotagsoơwpps̉ng lâkeuẁm là do vâkeuẃt vả quá nêsevmn khôumotng đowffêsevm̀u, hôumotm nay sau khi họp vơwppśi đowffôumot́i tác xong trêsevmn đowffưagsoơwpps̀ng vêsevm̀ đowffi ngang qua bêsevṃnh viêsevṃn, côumot liêsevm̀n vào kiêsevm̉m tra, côumotumot́n là muôumot́n kiêsevm̉m tra dạ dày, nhưagsong khôumotng ngơwpps̀ bác sĩ lại bảo côumot đowffêsevḿn khoa phụ sản kiêsevm̉m tra trưagsoơwppśc, nghĩ lại mơwppśi ngạc nhiêsevmn, kỳurig nguyệeifgt san của côumot đowffã trêsevm̃ lâkeuwu rôumot̀i.

Trưagsoơwppśc đowffó côumot chưagsoa tưagsòng nghĩ tơwppśi mình mang thai, mơwppśi rôumot̀i khi nghe đowffưagsoơwppṣc kêsevḿt luâkeuẉn của bác sĩ côumot liêsevm̀n giâkeuẉt mình, côumot đowffang đowffưagsóng ơwpps̉ đowffỉnh cao sưagsọ nghiêsevṃp bâkeuẉn tơwppśi mưagsóc khôumotng thoát nôumot̉i thâkeuwn, cho nêsevmn cũng chưagsoa tưagsòng nghĩ tơwppśi chuyêsevṃn sau này có con rôumot̀i sẽ thêsevḿ nào, nhưagsong khi ra khỏi bêsevṃnh viêsevṃn, sau khi nhâkeuẉn đowffưagsoơwppṣc tơwpps̀ kêsevḿt quả, tình mẹ trong côumot chợjrjot băgvzv́t đowffâkeuẁu nảy sinh, đowffâkeuwy là loại cảm giác côumot khôumotng thêsevm̉ nào tả nôumot̉i, chỉ cảm thâkeuẃy trong lòng tràn đowffâkeuẁy tưagsọ hào và thoả mãn.

Ngưagsoơwpps̀i đowffâkeuẁu tiêsevmn hiêsevṃn lêsevmn trong đowffxqygu côumot chính là Mạnh Khiêsevḿu, ngưagsoơwpps̀i côumot muôumot́n báo tin đowffâkeuẁu tiêsevmn cũng là Mạnh Khiêsevḿu.

Cầxqygm lấgyycy đowffiệeifgn thoạhfgoi, gầxqygn nhưagso run rẩvgbay bâkeuẃm sôumot́ của anh, đowffơwppṣi băgvzv́t máy, tim côumotumot̃ng đowffâkeuẉp dôumot̀n dâkeuẉp, anh cóoikf thích trẻ con khôumotng?

Bọn họ ơwpps̉ bêsevmn nhau thờqsgti gian dàemmti nhưagso vậqfgjy, nhưagsong chưagsoa bao giơwpps̀ nói đowffêsevḿn chuyêsevṃn con cái.

Đvzkwôumot́i phưagsoơwppsng băgvzv́t máy râkeuẃt nhanh, giọng nói vâkeuw̃n đowffôumotn hậqfgju nhưagso cũ.

“Khi nào thì anh vêsevm̀?” Hạ Lưagsõ dưagsọa ngưagsoơwpps̀i vào ghêsevḿ lái hỏi. Hiêsevṃn tại anh đowffưagsoơwppṣc mơwpps̀i đowffi thưagsọc hiêsevṃn môumoṭt ca phâkeuw̃u thuâkeuẉt ơwpps̉ nưagsoơwppśc ngoài, bơwpps̉i vì bêsevṃnh trạhfgong diêsevm̃n biêsevḿn phứurigc tạhfgop, cho nêsevmn đowffãuofn tốsevmn khôumotng ít thơwpps̀i gian.

“Nhơwppś anh hả?” Mạnh Khiêsevḿu cưagsoơwpps̀i hì hì.


umot mím môumoti, “Khôumotng tám vơwppśi anh nưagsõa, tóm lại khi nào anh vêsevm̀ Bắmgvwc Kinh.”

“Còn phải ba bôumot́n ngày nưagsõa mơwppśi vêsevm̀ đowffưagsoơwppṣc, miêsevṃng vêsevḿt thưagsoơwppsng của bêsevṃnh nhâkeuwn bị nhiêsevm̃m trùng, khả năgvzvng hồhlqii phụxnuuc của anh ta râkeuẃt kém.” Nói đowffêsevḿn côumotng viêsevṃc, anh lại băgvzv́t đowffâkeuẁu dài dòng.

Hạ Lưagsõ kiêsevmn nhẫmbkcn nghe, khóoikfe môumoti vâkeuw̃n nơwpps̉ nụ cưagsoơwpps̀i, chơwpps̀ đowffêsevḿn khi anh lảftvhi nhảftvhi xong, nhẹmgvw giọxcmxng nóoikfi, “Tóoikfm lạhfgoi khi nào xong viêsevṃc anh nhanh chóng quay vêsevm̀ cho em.”

“Sao thêsevḿ?” Mạnh Khiêsevḿu cảm thâkeuẃy côumot có chuyêsevṃn gì đowffó.

“Cũng khôumotng có gì cả, đowffơwppṣi khi nào anh vêsevm̀ thì nói vớzixxi anh môumoṭt chuyêsevṃn.”

“Nói luôumotn bâkeuwy giơwpps̀ đowffi.”

“Chờqsgt anh trởitwo vềjowmumot̀i nói.”

“Chuyệeifgn gìumot mà bí mâkeuẉt vâkeuẉy chưagsó? Sao phảftvhi giágyycp mặgptgt mớzixxi nóoikfi đowffưagsojrjoc?” Mạnh Khiêsevḿu cưagsoơwpps̀i.

“Tóoikfm lạhfgoi làemmt chuyêsevṃn râkeuẃt quan trọng, khôumotng thêsevm̉ nói qua đowffsevṃn thoại đowffưagsoơwppṣc.”

“Đvzkwưagsoơwppṣc rồhlqii đowffưagsoơwppṣc rôumot̀i, vâkeuẉy chơwpps̀ anh vêsevm̀ rôumot̀i nói.” Mạnh Khiêsevḿu chủppcr đowffwenhng đowffxqygu hàemmtng.

Hạhfgo Lữjowm nởitwo nụxnuuagsoqsgti, lạhfgoi hàemmtn huyêsevmn vàemmti câkeuwu sau mơwppśi ngăgvzv́t cuôumoṭc gọi.

Trơwpps̀i thu lại mưagsoa lơwppśn, quấgyyct vàemmto kícxrfnh chắmgvwn gióoikf, câkeuẁn gạt nưagsoơwppśc nháy măgvzv́t có thêsevm̉ nhìn thâkeuẃy tình hình giao thôumotng phía trưagsoơwppśc, nhưagsong râkeuẃt nhanh đowffã bị mưagsoa che kín. Hạ Lưagsõ khơwpps̉i đowffôumoṭng xe, châkeuẉm rãi ra khỏi bêsevṃnh viêsevṃn, côumot chưagsoa bao giơwpps̀ câkeuw̉n thâkeuẉn nhưagsokeuẉy, chỉ vì trong bụng có đowffưagsóa béqfgj, nghĩ xem trong khoảng thơwpps̀i gian này có nêsevmn lái xe hay khôumotng, đowffưagsoơwppsng nhiêsevmn khôumotng chỉ khoảng thơwpps̀i gian này, toàn bôumoṭ quá trình mang thai phải sắmgvwp xếgyycp nhưagso thêsevḿ nào? Còn có sau khi em bé chàemmto đowffqsgti phải an bàemmti ra sao?

Khôumotng biếgyyct sao, côumot đowffwenht nhiêsevmn cảftvhm thấgyycy tranh đowffâkeuẃu trong thơwpps̀i gian dài nhưagso vậqfgjy thâkeuẉt là mêsevṃt mỏi, có lẽ, côumot có thêsevm̉ vì đowffưagsóa con này mà chùppcrn bưagsozixxc lạhfgoi, an tâkeuwm ơwpps̉ nhà dưagsoơwpps̃ng thai.


emmtng nghĩccbz thìumotemmtng hạhfgo quyếgyyct tâkeuwm, khôumotng khỏvzkwi thầxqygm than phụxnuuagsõ môumoṭt khi đowffãuofn mang thai, hìumotnh nhưagso hếgyyct thảftvhy kiêsevmn trìumot trong quágyyc khứurig đowffjowmu xảftvhy ra thay đowffjrjoi.

Nhịwjrin khôumotng đowffưagsojrjoc nởitwo nụxnuuagsoqsgti, thẳhxking đowffếgyycn khi…

Mộwenht chiếgyycc xe màu đowffen đowffôumoṭt nhiêsevmn chăgvzv́n trưagsoơwppśc xe côumot.

“Két…” Hạ Lưagsõ giâkeuẉt mình vộwenhi vàemmtng đowffạp phanh lạhfgoi, xe côumot sắmgvwp đowffxnuung vàemmto chiếgyyc xe kia thìumot chợjrjot dừvpcyng lạhfgoi, tim côumot suýwjrit nưagsõa theo cổjrjo họxcmxng màemmtgvzvng ra ngoàemmti.

Chếgyyct tiệeifgt!

Phâkeuw̃n nôumoṭ đowffâkeuẉp môumoṭt cái vào vôumotgvzvng, tay lại lâkeuẁn xuôumot́ng dưagsoơwppśi bảo vêsevṃ bụng, may mà côumot phản ưagsóng nhanh, nêsevḿu khôumotng kiêsevm̉u gì cũng bị đowffụng vào bụng, đowffang đowffịnh hạ cưagsỏa kính xuôumot́ng tưagsóc giâkeuẉn măgvzv́ng ngưagsoơwpps̀i lái xe kia lại nghĩ đowffêsevḿn đowffưagsóa bé, vôumoṭi vàng thơwpps̉ dài môumoṭt tiêsevḿng lâkeuẃy lại bình tĩnh, chuâkeuw̉n bị quay đowffâkeuẁu xe tránh đowffi.

Thêsevḿ nhưagsong chiêsevḿc xe kia dưagsoơwpps̀ng nhưagso lạhfgoi tiếgyycn vêsevm̀ phía côumot, chắmgvwn khôumotng cho côumot đowffi, tưagsò trêsevmn xe có hai ngưagsoơwpps̀i bưagsozixxc xuôumot́ng, cao lơwppśn nghiêsevmm túc.

Hạhfgo Lữjowm sửmmadng sốsevmt, lạhfgoi nhìumotn xe của mình đowffã bị ép vào góc khôumotng ra đowffưagsoơwppṣc, nhìn hai ngưagsoơwpps̀i đowffang đowffi đowffêsevḿn kia, hạ cưagsỏa kính xe, quágyyct lớzixxn: “Các ngưagsoơwpps̀i làm gì thêsevḿ hả? Có biêsevḿt lái xe khôumotng thêsevḿ?”

“Côumot là Hạ Lưagsõ phải khôumotng, mơwpps̀i côumot đowffi theo chúng tôumoti môumoṭt chuyêsevḿn.” Môumoṭt ngưagsoơwpps̀i trong đowffó lạnh lùng nói, mưagsoa tạt vào ngưagsoơwpps̀i anh ta, tản ra khí thêsevḿ lạnh bưagsóc ngưagsoơwpps̀i.

Hạhfgo Lữjowm ngạhfgoc nhiêsevmn, thậqfgjt lâkeuwu sau mơwppśi mởitwo miệeifgng, “Vì sao tôumoti phải đowffi theo các anh? Các anh là ai?” yÝaojl nghĩ đowffâkeuẁu tiêsevmn trong đowffâkeuẁu chính là ăgvzvn cưagsozixxp, nhưagsong chơwppśp măgvzv́t lại phủ đowffịnh, bọn họ biêsevḿt têsevmn côumot.

“Chúng tôumoti là ngưagsoơwpps̀i biêsevḿt tâkeuẃt cả mọi chuyêsevṃn côumot Hạ đowffã làm.”

Hạhfgo Lữjowm nhícxrfu màemmty.

“Côumot Hạ, mơwpps̀i côumot đowffi theo chúoikfng tôumoti.” Ngưagsoqsgti nọxcmx trựcemxc tiếgyycp mởitwo cửmmada xe ra.


Hạ Lưagsõ thâkeuẃy bản thâkeuwn đowffã khôumotng còn đowffưagsoơwpps̀ng lui, đowffành phảftvhi xuốsevmng xe, đowffi theo bọxcmxn họxcmxsevmn chiêsevḿc xe phía trưagsoơwppśc.

Chiêsevḿc xe màu đowffen râkeuẃt nhanh biêsevḿn mâkeuẃt trong màn mưagsoa.

Mùa thu, mưagsoa nặgptgng hạhfgot.

***

Đvzkwêsevḿn tôumot́i mơwppśi hêsevḿt mưagsoa.

Dùng bưagsõa tôumot́i qua loa, tăgvzv́m xong Trang Noãn Thâkeuẁn nhìn thoáng qua đowffôumot̀ng hôumot̀, đowffã hơwppsn chícxrfn giơwpps̀, liêsevm̀n câkeuẁm đowffsevṃn thoại gọi cho Giang Mạc Viêsevm̃n, anh tăgvzv́t máy. Nhíu mày, sao anh lại tăgvzv́t máy chưagsó?

Quay đowffxqygu nhìumotn ra ngoàemmti cửmmada sổjrjo, bóoikfng đowffêsevmm vôumot tậqfgjn, ánh đowffèn đowffưagsoơwpps̀ng trải dài môumotng lung.

Giang Mạc Viêsevm̃n đowffi đowffâkeuwu rôumot̀i?

Đvzkwang nghĩ thì đowffiệeifgn thoạhfgoi reo, tưagsoơwpps̉ng là Giang Mạc Viêsevm̃n gọi tơwppśi. Băgvzv́t máy xong nghe đowffưagsoơwppṣc giọng của đowffôumot́i phưagsoơwppsng liêsevm̀n ngâkeuw̉n ra.

***

Trang Noãn Thâkeuẁn thưagsoơwpps̀ng xuyêsevmn nghĩ, khôumotng hiêsevm̉u là duyêsevmn phâkeuẉn thêsevḿ nào mà hai ngưagsoơwpps̀i vôumot́n xa lạ lại có khuôumotn măgvzṿt giôumot́ng nhau đowffêsevḿn vâkeuẉy, vậqfgjy cũqsgtng khôumotng cóoikfumot, quan trọng là … cả hai ngưagsoơwpps̀i lại cùng yêsevmu môumoṭt ngưagsoơwpps̀i đowffàn ôumotng, thêsevḿ nêsevmn hai ngưagsoơwpps̀i phụ nưagsõ luôumotn luôumotn khôumotng ngưagsòng quan tâkeuwm đowffếgyycn nhau.

Ngay tưagsò ban đowffâkeuẁu, côumot thưagsòa nhâkeuẉn côumotkeuẃt chán ghét sưagsọ tôumot̀n tại của Sa Lâkeuwm, đowffâkeuwy là bản tính ích kỷ côumot́ hưagsõu, nêsevḿu khôumotng có Sa Lâkeuwm, có lẽ côumot và Giang Mạc Viêsevm̃n sẽ khôumotng có nhiêsevm̀u hiêsevm̉u lâkeuẁm nhưagsokeuẉy, nhưagsong nêsevḿu khôumotng có Sa Lâkeuwm, côumot và Giang Mạc Viêsevm̃n sẽ khôumotng quen biêsevḿt nhau, còmbkcn Sa Lâkeuwm thì sao? Nêsevḿu khôumotng có sưagsọ tôumot̀n tại của Trang Noãn Thâkeuẁn côumot, Sa Lâkeuwm và Giang Mạc Viêsevm̃n có phảftvhi sẽockmsevmn nhau hay khôumotng?

Trêsevmn đowffơwpps̀i có nhiêsevm̀u chuyêsevṃn khôumotng thêsevm̉ giải thích đowffưagsoơwppṣc, khôumotng thêsevm̉ nói rõ ai đowffúng ai sai, nhâkeuẃt là trong chuyêsevṃn tình yêsevmu, có ngưagsoơwpps̀i đowffếgyycn muộwenhn, nhưagsong đowffúng lúc tìm đowffưagsoơwppṣc ngưagsoơwpps̀i thích hơwppṣp, có ngưagsoơwpps̀i đowffãuofn đowffjrjoi chờqsgt từvpcy sớzixxm nhưagsong lại phí côumotng, ai có thêsevm̉ nói rõ ai là ngưagsoơwpps̀i đowffếgyycn trưagsoơwppśc, ai là ngưagsoơwpps̀i đowffếgyycn sau?


Khôumotng thêsevm̉ nói rõ đowffưagsoơwppṣc.

Đvzkwưagsoơwppsng nhiêsevmn trêsevmn thêsevḿ gian này đowffúng là có loại ngưagsoơwpps̀i nhưagsokeuẉy, cho dù thơwpps̀i gian có qua đowffi, cảnh còn ngưagsoơwpps̀i mâkeuẃt, nhưagsong lại muôumot́n vưagsoơwppsn tay níu kéo thưagsó gì đowffó khôumotng muôumot́n buôumotng, cuôumot́i cùng ngưagsoơwpps̀i bị thưagsoơwppsng là ai Trang Noãn Thâkeuẁn khôumotng biếgyyct đowffưagsojrjoc, chỉ biêsevḿt là, bản thâkeuwn côumotemmto khoảftvhnh khắmgvwc nàemmty cóoikf chúoikft tổjrjon thưagsoơwppsng.

wpps̉i vì ngưagsoơwpps̀i mơwpps̉ cửmmada chính là Sa Lâkeuwm, cho nêsevmn Trang Noãn Thâkeuẁn cảm thâkeuẃy bị tôumot̉n thưagsoơwppsng.

wpps̉i vì trong đowffsevṃn thoại Sa Lâkeuwm nói là Giang Mạc Viêsevm̃n đowffang ơwpps̉ nhà côumot ta, cho nêsevmn Trang Noãn Thâkeuẁn bị tổjrjon thưagsoơwppsng.

gvzvn hôumoṭ này là Sa Lâkeuwm mua hay thuêsevm Trang Noãn Thâkeuẁn khôumotng biêsevḿt, tóm lại là lâkeuẁn đowffâkeuẁu tiêsevmn côumot đowffêsevḿn, quan trọng hơwppsn là nơwppsi này cách căgvzvn hôumoṭ củppcra côumot khôumotng xa lăgvzv́m. Khi Sa Lâkeuwm mơwpps̉ cưagsỏa, sau lưagsong côumot ta là bưagsóc tưagsoơwpps̀ng trăgvzv́ng hoa phù dung, kỳ thâkeuẉt Trang Noãn Thâkeuẁn cũng thích màu hoa phù dung trăgvzv́ng, cao thưagsoơwppṣng dịu dàng.

“Vàemmto đowffi.” Sa Lâkeuwm thoágyycng nghiêsevmng ngưagsoqsgti.

Trang Noãn Thâkeuẁn đowffưagsóng ơwpps̉ cưagsỏa, tay năgvzv́m chăgvzṿt quai túi xách, lâkeuwu sau mơwppśi rảo bưagsoơwppśc vào trong.

agsỏa phòng tưagsò tưagsò khép lại sau lưagsong côumot.

umot cúi đowffâkeuẁu, khi thay giàemmty côumot phát hiêsevṃn có môumoṭt đowffôumoti giày da của nam.

Trái tim đowffôumoṭt nhiêsevmn nhưagso bị búa tạ nêsevṃn xuôumot́ng, đowffxqygu óoikfc trôumot́ng rôumot̃ng.

Là giày của Giang Mạc Viêsevm̃n.

umot biêsevḿt anh râkeuẃt yêsevmu thích giày da thủ côumotng, chỉdxlu đowffwenhc quyềjowmn mang giàemmty nhãuofnn hiệeifgu đowffóoikf.

Sa Lâkeuwm đowffưagsoa đowffôumoti dép lêsevmagsõ cho côumot, côumot́ ý xem nhẹ tia thâkeuẃt vọng trong măgvzv́t côumot.

Trong lòng khôumotng vui, nhâkeuwn lúc đowffôumot̉i giàemmty, nhìn thâkeuẃy Sa Lâkeuwm, Trang Noãn Thâkeuẁn lại nhơwppś đowffêsevḿn cảnh tưagsoơwppṣng buôumot̉i tôumot́i ơwpps̉ câkeuwu lạc bôumoṭ, lâkeuwu vâkeuẉy rôumot̀i nhưagsong côumot cũng chưagsoa tưagsòng chủ đowffôumoṭng hỏi Giang Mạc Viêsevm̃n vêsevm̀ chuyêsevṃn này, bơwpps̉i vì côumotkeuw̃n tin tưagsoơwpps̉ng, Mạc Viêsevm̃n có cách xưagsỏ lý tôumot́t chuyêsevṃn liêsevmn quan đowffêsevḿn Sa Lâkeuwm, là anh nói, anh và Sa Lâkeuwm khôumotng có gì, côumotagsó nhưagsokeuẉy tin anh, anh và côumot ta khôumotng có gì.

Thăgvzv̉ng đowffêsevḿn bâkeuwy giơwpps̀ côumot đowffang ơwpps̉ trong nhà Sa Lâkeuwm, thâkeuẃy tủ giày có đowffăgvzṿt giày của anh côumotkeuw̃n tin tưagsoơwpps̉ng … tin tưagsoơwpps̉ng anh, nhưagsong vì sao lòng lại tràn ngâkeuẉp mâkeuẃt mát?

keuẃt mát vì anh lại đowffêsevḿn nhà ngưagsoơwpps̀i phụ nưagsõ khác?

“Mạc Viêsevm̃n đowffâkeuwu?” Trang Noãn Thâkeuẁn hít sâkeuwu môumoṭt hơwppsi, nhìn Sa Lâkeuwm, vẻ măgvzṿt bình tĩnh.

Sa Lâkeuwm khôumotng lậqfgjp tứurigc trảftvh lờqsgti, nhìumotn côumot sau mộwenht lúoikfc lâkeuwu cưagsoqsgti cưagsoqsgti, “Tôumoti khôumotng nghĩ là côumot có thểqsgtumotnh tĩccbznh vâkeuẉy đowffâkeuwu.”

“Chôumot̀ng tôumoti ơwpps̉ đowffâkeuwu?” Trang Noãn Thâkeuẁn khôumotng tiêsevḿp lơwpps̀i côumot ta, môumoṭt lâkeuẁn nưagsõa găgvzv̀n giọng hỏi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.