Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 24 : Làm trâu làm ngựa

    trước sau   
Áqnwdnh sáqjtgng màtsvwu vàtsvwng nhạuuxxt vẫlrfmn làtsvwtsvwu sắudrgc côcpsjcleau thíhkypch, khi côcpsj bắudrgt đaakivetgu nhậzouxn biếaakit, áqjtgnh sáqjtgng trong nhàtsvw ba mẹamxtcpsjoafc Cổsacb Trấezxan chíhkypnh làtsvwtsvwu vàtsvwng nhạuuxxt, trong lòirpung côcpsj, đaakièirpun vàtsvwng làtsvw danh từzvhf củdxbka hạuuxxnh phúqwsvc vàtsvwezxam áqjtgp.

tsvwm cơqnwdm nàtsvwy côcpsjtsvwm rấezxat cẩlzapn thậzouxn, mỗywubi mộdaibt gia vịamxt đaakizuhou nêcleam nếaakim rấezxat tỉnaix mỉnaix, đaakiưanxbơqnwdng nhiêclean, cókbfw thểqhamtsvwm ra mộdaibt bàtsvwn thứezxa ăqsecn đaakivetgy đaakidxbk sắudrgc hưanxbơqnwdng vịamxt thếaakitsvwy, côcpsjng trạuuxxng thuộdaibc vềzuho quyểqhamn ‘Cáqjtgc mókbfwn ăqsecn gia đaakiìwytjnh’ dàtsvwy cộdaibm kia, côcpsjtsvw cốnaix ýnmlk đaakiếaakin tiệiodzm sáqjtgch mua cuốnaixn nàtsvwy, chọwytjn vàtsvwi mókbfwn trong đaakiókbfw rồezxai đaakiếaakin siêcleau thịamxt đaakiíhkypch thâtsvwn chọwytjn lựaakia nguyêclean liệiodzu nấezxau ăqsecn. Nấezxau đaakiưanxbqjpfc nhưanxb vậzouxy mớmytui chíhkypnh thứezxac bộdaibi phụqjtgc bàtsvw chủdxbk gia đaakiìwytjnh nhưanxbcpsj.

Trong lòirpung nghĩmytu, làtsvwm bàtsvw chủdxbk gia đaakiìwytjnh còirpun mệiodzt hơqnwdn họwytjp hàtsvwnh nghiêclean cứezxau dựaaki áqjtgn nữkbfwa, từzvhfcpsjm nay trởoafc đaakii ngưanxbnmlki đaakinaixi diệiodzn cũdpedng khôcpsjng dáqjtgm khinh thưanxbnmlkng bàtsvw chủdxbk gia đaakiìwytjnh làtsvwcpsj nữkbfwa.

Giang Mạuuxxc Viễbmlen ăqsecn, côcpsjoafcclean cạuuxxnh lạuuxxi lo lắudrgng nhấezxap nhổsacbm.

“Hưanxbơqnwdng vịamxt mấezxay mókbfwn nàtsvwy thếaakitsvwo?” Câtsvwu nàtsvwy hỏxaiqi ra cókbfw chúqwsvt ngưanxbqjpfng ngùkbfwng, ởoafc trong mắudrgt côcpsj, giờnmlk khắudrgc nàtsvwy Giang Mạuuxxc Viễbmlen giốnaixng nhưanxb thíhkyp nghiệiodzm ngưanxbnmlki sốnaixng trong phòirpung thíhkyp nghiệiodzm đaakidaibc hạuuxxi ởoafc Nhậzouxt Bảanbhn vậzouxy, mỗywubi lầvetgn đaakizuhou phảanbhi chịamxtu đaakiaaking tàtsvwi nghệiodz nấezxau nưanxbmytung tệiodz hạuuxxi củdxbka côcpsj.

Cho nêclean lúqwsvc nàtsvwy đaakiâtsvwy côcpsj chợqjpft thôcpsjng minh, hỏxaiqi xong câtsvwu đaakiókbfw liềzuhon khôcpsjng đaakiqjpfi Giang Mạuuxxc Viễbmlen trảanbh lờnmlki màtsvw vộdaibi vàtsvwng giơqnwd tay ngăqsecn lạuuxxi, “Em quêclean mấezxat, anh đaakizvhfng trảanbh lờnmlki, đaakiqham em tựaaki nếaakim.” Hai lầvetgn trưanxbmytuc, mókbfwn ăqsecn khókbfw nuốnaixt nhưanxb vậzouxy màtsvw anh vẫlrfmn luôcpsjn nókbfwi ngon, làtsvwm côcpsjirpun nghĩmytu bảanbhn thâtsvwn đaakiưanxbqjpfc thầvetgn bếaakip nhậzouxp vàtsvwo.


Giang Mạuuxxc Viễbmlen hiểqhamu đaakiưanxbqjpfc ýnmlkcpsj, khôcpsjng pháqjtgt biểqhamu ýnmlk kiếaakin, khi thấezxay côcpsj cầvetgm đaakiũdpeda gắudrgp mộdaibt miếaaking bỏxaiqtsvwo miệiodzng, mớmytui míhkypm môcpsji cưanxbnmlki, “Thếaakitsvwo, hưanxbơqnwdng vịamxtdpedng khôcpsjng tệiodz lắudrgm chứezxa.”

Trang Noãanbhn Thầvetgn mởoafc to mắudrgt, kíhkypch đaakidaibng suýnmlkt rơqnwdi lệiodz, liêclean tụqjtgc gậzouxt đaakivetgu, ngon thậzouxt.

“Bàtsvwanbh anh lêclean đaakiưanxbqjpfc phòirpung kháqjtgch xuốnaixng đaakiưanxbqjpfc nhàtsvw bếaakip, hoàtsvwn hảanbho.” Giang Mạuuxxc Viễbmlen khôcpsjng chúqwsvt keo kiệiodzt lờnmlki táqjtgn dưanxbơqnwdng côcpsj.

Trang Noãanbhn Thầvetgn nhấezxat thờnmlki phỗywubng mũdpedi, đaakiúqwsvng làtsvw khôcpsjng uốnaixng phíhkyp thờnmlki gian củdxbka côcpsj.

Xong bữkbfwa tốnaixi, đaakiqjpfi dọwytjn dẹamxtp xong hếaakit, Giang Mạuuxxc Viễbmlen ngồezxai xuốnaixng sôcpsj pha đaakiưanxba tay vềzuho phíhkypa côcpsj, “Noãanbhn Noãanbhn, lạuuxxi đaakiâtsvwy.”

cpsj thấezxay anh cókbfw lờnmlki muốnaixn nókbfwi, gọwytjt xong hoa quảanbh đaakidaibt lêclean bàtsvwn rồezxai đaakii đaakiếaakin bêclean cạuuxxnh anh ngồezxai xuốnaixng. Anh dựaakia lưanxbng vàtsvwo sôcpsj pha, ngókbfwn tay anh đaakian vàtsvwo bàtsvwn tay côcpsj, côcpsjqwsvi xuốnaixng nhìwytjn, lòirpung thấezxay ấezxam áqjtgp. Láqjtgt sau Giang Mạuuxxc Viễbmlen mớmytui cúqwsvi đaakivetgu nókbfwi, “Em khôcpsjng cókbfwwytj hỏxaiqi anh àtsvw?” Từzvhfqwsvc anh gặdaibp chuyệiodzn đaakiếaakin giờnmlk, từzvhfqwsvc dưanxb luậzouxn xôcpsjn xao đaakiếaakin khi anh bịamxt sa thảanbhi khỏxaiqi chứezxac vụqjtg CEO, từzvhf biệiodzt thựaaki dọwytjn đaakiếaakin nhàtsvwcpsj, lúqwsvc côcpsj sợqjpfanbhi nhưanxbng vẫlrfmn khôcpsjng hỏxaiqi anh quáqjtg nhiềzuhou, anh khôcpsjng tin côcpsj khôcpsjng quan tâtsvwm mìwytjnh, nếaakiu làtsvw trưanxbmytuc kia anh sẽljwy cho rằzouxng côcpsj khôcpsjng đaakiqham ýnmlk anh, nhưanxbng thờnmlki gian nàtsvwy cáqjtgch cưanxb xửrrup củdxbka côcpsj anh đaakizuhou thấezxay rõqjpf, nếaakiu khôcpsjng thìwytjcpsjm nay côcpsj khôcpsjng cầvetgn phảanbhi nhưanxb vậzouxy.

Trang Noãanbhn Thầvetgn luôcpsjn cúqwsvi đaakivetgu, ngókbfwn tay côcpsj đaakian chặdaibt lấezxay tay anh, ngắudrgm nghíhkypa, im lặdaibng khoảanbhng mộdaibt phúqwsvt mớmytui giưanxbơqnwdng mắudrgt nhìwytjn anh, “Cho dùkbfw xảanbhy ra chuyệiodzn gìwytj, em chỉnaix hy vọwytjng anh đaakiưanxbqjpfc bìwytjnh an, hôcpsjm nay chẳaehvng phảanbhi anh đaakiãanbhwytjnh an quay vềzuho nhàtsvw rồezxai sao, cho nêclean em khôcpsjng cầvetgn lo lắudrgng nữkbfwa, phảanbhi khôcpsjng?”

Lờnmlki côcpsj nhẹamxt nhàtsvwng ấezxam áqjtgp, anh khôcpsjng hềzuho biếaakit trêclean đaakinmlki nàtsvwy sẽljwykbfw ngưanxbnmlki phụqjtg nữkbfw dịamxtu dàtsvwng nhưanxbanxbmytuc thếaakitsvwy, côcpsj nhẹamxt nhàtsvwng, côcpsj chăqsecm sókbfwc anh, tấezxat cảanbh ăqsecn sâtsvwu vàtsvwo lòirpung anh; anh cũdpedng khôcpsjng biếaakit trêclean đaakinmlki nàtsvwy lạuuxxi cókbfw ngưanxbnmlki phụqjtg nữkbfw kiêclean cưanxbnmlkng đaakiếaakin vậzouxy, sẽljwykbfwng phưanxbơqnwdng thứezxac nhìwytjn nhưanxb im lặdaibng đaakiqham xua tan mệiodzt mỏxaiqi củdxbka anh, làtsvwm anh khôcpsjng còirpun thấezxay áqjtgp lựaakic.

Anh chỉnaix biếaakit, anh đaakiếaakin giờnmlk vẫlrfmn khôcpsjng chọwytjn sai ngưanxbnmlki, vợqjpf anh.

qwsvi mặdaibt xuốnaixng thậzouxt thấezxap, giọwytjng nókbfwi củdxbka Giang Mạuuxxc Viễbmlen quanh quẩlzapn trêclean đaakinaixnh đaakivetgu côcpsj, “Thờnmlki gian nàtsvwy dùkbfw anh khôcpsjng cầvetgn tiếaakip nhậzouxn đaakiiềzuhou tra nữkbfwa, nhưanxbng vẫlrfmn bịamxt giáqjtgm sáqjtgt.”

Trang Noãanbhn Thầvetgn nghe vậzouxy liềzuhon cưanxbnmlki, “Vậzouxy tốnaixt lắudrgm, anh cókbfw thểqhamoafc nhàtsvw nghỉnaix ngơqnwdi, tiệiodzn thểqhamtsvwm trâtsvwu làtsvwm ngựaakia cho em luôcpsjn.”

Anh nhíhkypu màtsvwy.

cpsj bậzouxt cưanxbnmlki.


“Chỉnaix mong bắudrgt nạuuxxt anh đaakiúqwsvng khôcpsjng?” Anh cũdpedng cưanxbnmlki.

Trang Noãanbhn Thầvetgn gậzouxt đaakivetgu thậzouxt mạuuxxnh.

“Đfhqtezxa ngốnaixc…” Thấezxay mắudrgt côcpsj mởoafc to khôcpsjng e dèirpu, Giang Mạuuxxc Viễbmlen ngưanxbqjpfc lạuuxxi thấezxay cảanbhm đaakidaibng, tiếaaking nókbfwi cũdpedng trởoafcclean khàtsvwn hơqnwdn, kéhdzio côcpsjtsvwo lòirpung,  nókbfwi, “Em phảanbhi biếaakit rằzouxng, hiệiodzn giờnmlk anh đaakiãanbh trắudrgng tay rồezxai.”

cpsj dựaakia vàtsvwo lòirpung anh, lẳaehvng lặdaibng nghe tiếaaking tim đaakizouxp củdxbka anh, ngókbfwn tay đaakidaibt lêclean ngựaakic anh, dịamxtu dàtsvwng nókbfwi, “Vậzouxy anh cókbfw thấezxay hốnaixi hậzouxn khôcpsjng?”

“Anh hốnaixi hậzouxn?” Anh khôcpsjng hiểqhamu lắudrgm.

cpsj ngưanxbmytuc lêclean, nhìwytjn thẳaehvng vàtsvwo anh, “Nếaakiu lúqwsvc đaakiókbfw em đaakiezxang ýnmlk vớmytui Cốnaix Mặdaibc…”

“Khôcpsjng đaakiưanxbqjpfc nókbfwi lung tung!” Tròirpung mắudrgt Giang Mạuuxxc Viễbmlen co rúqwsvt, áqjtgnh mắudrgt đaakidaibt nhiêclean hung dữkbfw, nâtsvwng cầvetgm côcpsjclean, “Em hãanbhy nghe cho rõqjpf, từzvhf ngàtsvwy đaakivetgu tiêclean anh biếaakit em, anh đaakiãanbh quyếaakit phảanbhi cókbfw em, từzvhf đaakiókbfw đaakiếaakin nay, anh chưanxba từzvhfng hốnaixi hậzouxn, nếaakiu quảanbh thựaakic phảanbhi hốnaixi hậzouxn, thìwytj anh chỉnaix hốnaixi hậzouxn khôcpsjng gặdaibp đaakiưanxbqjpfc em sớmytum hơqnwdn.”

dpedi Trang Noãanbhn Thầvetgn cay cay, míhkypm môcpsji, “Vậzouxy sao anh nókbfwi vớmytui em làtsvw anh trắudrgng tay, nhữkbfwng lờnmlki nàtsvwy chíhkypnh anh đaakiãanbhkbfwi màtsvw, anh quêclean sao?”

“Khôcpsjng quêclean.” Giang Mạuuxxc Viễbmlen khôcpsjng muốnaixn nổsacbi giậzouxn vớmytui côcpsj, tay anh vuốnaixt tókbfwc côcpsj, “Anh chỉnaix sợqjpf thiệiodzt thòirpui cho em, đaakiqham em phảanbhi đaakii theo anh màtsvwqnwdm nớmytup lo sợqjpf.”

“Đfhqtúqwsvng rồezxai, chuyệiodzn gìwytj anh cũdpedng khôcpsjng nókbfwi cho em biếaakit, em đaakiưanxbơqnwdng nhiêclean thiệiodzt thòirpui rồezxai.” Côcpsj cốnaixwytjnh nókbfwi.

Giang Mạuuxxc Viễbmlen cúqwsvi đaakivetgu nhìwytjn côcpsj, đaakiáqjtgy mắudrgt hiệiodzn lêclean vẻedcq áqjtgy náqjtgy.

cpsj lạuuxxi mỉnaixm cưanxbnmlki, chuyểqhamn đaakizuhotsvwi, “Nhưanxbng màtsvw, thấezxay tìwytjnh hìwytjnh anh nợqjpf em nhiềzuhou nhưanxb vậzouxy nêclean tạuuxxm thờnmlki bỏxaiq qua cho anh, em chỉnaix muốnaixn anh phảanbhi từzvhf từzvhf trảanbh hếaakit nợqjpf cho em.”

“Em lạuuxxi cókbfw chủdxbk ýnmlk quỷweag quyệiodzt gìwytj đaakiâtsvwy?” Anh cũdpedng bịamxtcpsj chọwytjc cưanxbnmlki.


“Chuyệiodzn anh giấezxau em còirpun íhkypt sao? Thờnmlki gian nàtsvwy anh phảanbhi ngoan ngoãanbhn ởoafc nhàtsvw, đaakiqham anh làtsvwm trâtsvwu làtsvwm ngựaakia cho em làtsvw lợqjpfi cho anh quáqjtg rồezxai.” Côcpsj cốnaix ýnmlk hấezxat hàtsvwm.

Lờnmlki côcpsjkbfwi anh chẳaehvng hiểqhamu ra sao, anh giấezxau côcpsj?

“Noãanbhn Noãanbhn…”

“Đfhqtzvhfng nókbfwi gìwytj cảanbh, xem chứezxang cứezxa đaakii.” Trang Noãanbhn Thầvetgn đaakiưanxba tay chặdaibn miệiodzng anh lạuuxxi, sau đaakiókbfw chạuuxxy vọwytjt vàtsvwo phòirpung ngủdxbk, khôcpsjng mấezxat bao lâtsvwu lạuuxxi chạuuxxy ra, trong tay cầvetgm con rốnaixi, lắudrgc lắudrgc vớmytui anh.

Vẻedcq mặdaibt Giang Mạuuxxc Viễbmlen vốnaixn hoàtsvwi nghi, giâtsvwy sau biếaakin thàtsvwnh xấezxau hổsacb

“Con rốnaixi nàtsvwy làtsvw anh mua cho ai?” Côcpsj lậzouxp tứezxac lẻedcqn đaakiếaakin sôcpsj pha ngồezxai xuốnaixng, nhìwytjn anh cưanxbnmlki tủdxbkm tỉnaixm.

“Anh… cáqjtgi nàtsvwy, cũdpedng khôcpsjng cókbfwwytj, mua đaakiuuxxi vậzouxy màtsvw…” Anh lạuuxxi cókbfw thểqham ngưanxbqjpfng ngùkbfwng.

“Nàtsvwy, sao mặdaibt anh đaakixaiq vậzouxy?” Côcpsj cốnaixwytjnh chớmytup chớmytup mắudrgt, khôcpsjng ngừzvhfng nhìwytjn vàtsvwo gưanxbơqnwdng mặdaibt đaakixaiq lựaaki củdxbka anh.

Giang Mạuuxxc Viễbmlen dứezxat khoáqjtgt đaakièirpucpsjanxbmytui thâtsvwn làtsvwm côcpsj hếaakit hồezxan la oai oáqjtgi, anh lạuuxxi cúqwsvi xuốnaixng hôcpsjn lêclean môcpsji côcpsj, nhưanxbtsvw trừzvhfng phạuuxxt nho nhỏxaiqtsvwnh cho côcpsj, đaakiqjpfi côcpsj thởoafc hổsacbn hểqhamn xin tha, anh mớmytui quyếaakin luyếaakin rờnmlki khỏxaiqi môcpsji côcpsj, “Còirpun dáqjtgm chọwytjc anh khôcpsjng hảanbh?” Đfhqtáqjtgy mắudrgt lộdaib vẻedcqcleau say đaakiudrgm côcpsj.

“Ai chọwytjc anh? Chỉnaixtsvwqwsvc don dẹamxtp bàtsvwn làtsvwm việiodzc củdxbka anh thìwytj nhìwytjn thấezxay nókbfw thôcpsji, anh muốnaixn tặdaibng cho ai, đaakiqham em còirpun biếaakit chứezxa.” Côcpsj lạuuxxi lấezxay con rốnaixi chêcleam vàtsvwo giữkbfwa hai ngưanxbnmlki, cưanxbnmlki tưanxbơqnwdi nhưanxb hoa.

“Rõqjpftsvwng biếaakit còirpun hỏxaiqi anh.” Mua rốnaixi làtsvw lầvetgn đaakivetgu tiêclean trong đaakinmlki anh, nhấezxat làtsvw mua cho phụqjtg nữkbfw, anh còirpun nhớmytuqjpfqwsvc anh đaakiếaakin mua rốnaixi, chủdxbk tiệiodzm đaakiãanbh nhìwytjn anh kinh ngạuuxxc thếaakitsvwo, háqjtg hốnaixc mồezxam gầvetgn nhưanxbkbfw thểqham nhéhdzit vừzvhfa quảanbh trứezxang, anh yêcleau côcpsjtsvw thậzouxt, nhưanxbng anh làtsvw ngưanxbnmlki đaakiàtsvwn ôcpsjng trưanxboafcng thàtsvwnh, đaakiãanbhtsvw đaakiàtsvwn ôcpsjng thìwytj trọwytjng sĩmytu diệiodzn, đaakiqhamcpsj biếaakit anh đaakiếaakin bêclean đaakiưanxbnmlkng mua con rốnaixi chẳaehvng phảanbhi nhụqjtgc chếaakit àtsvw?

Trang Noãanbhn Thầvetgn cốnaix gắudrgng níhkypn cưanxbnmlki, nhìwytjn con rốnaixi, “Em cũdpedng khôcpsjng biếaakit, chỉnaix pháqjtgt hiệiodzn con rốnaixi anh giấezxau vàtsvw con trong tấezxam ảanbhnh củdxbka em làtsvw giốnaixng nhau.” Nókbfwi đaakioạuuxxn lạuuxxi ra vẻedcq bừzvhfng tỉnaixnh ngộdaib ra, “Thìwytj ra làtsvw anh mua cho em. Giang Mạuuxxc Viễbmlen, lúqwsvc anh mua rốnaixi cókbfw bộdaib dạuuxxng thếaakitsvwo nhỉnaix, anh, áqjtg…”

Anh dứezxat khoáqjtgt dùkbfwng nụqjtgcpsjn chặdaibn miệiodzng côcpsj lạuuxxi.


Bịamxt anh ‘gặdaibm nhấezxam’ hồezxai lâtsvwu, mặdaibt côcpsj đaakixaiq bừzvhfng dựaakia vàtsvwo lòirpung anh, phảanbhn đaakinaixi, “Anh chơqnwdi xấezxau.”

Mắudrgt anh thâtsvwm tìwytjnh, thìwytj thầvetgm vớmytui côcpsj, “Noãanbhn Noãanbhn, em cókbfw biếaakit khi ởoafc trêclean đaakiưanxbnmlkng phốnaix Zurich, em đaakiamxtp bao nhiêcleau khôcpsjng.”

cpsjqnwdi đaakixaiq mặdaibt, anh cũdpedng đaakiâtsvwu biếaakit, buổsacbi chiềzuhou ngàtsvwy đaakiókbfwoafc Zurich, bộdaib dạuuxxng củdxbka anh đaakiãanbh khắudrgc sâtsvwu trong tim côcpsj bao nhiêcleau khôcpsjng.

“Cho nêclean anh mớmytui mua nókbfw àtsvw.” Côcpsj nghẹamxtn ngàtsvwo, khắudrgc chếaaki khókbfwe mắudrgt cay cay, chủdxbk đaakidaibng ôcpsjm cổsacb anh, “Anh còirpun giấezxau em làtsvwm gìwytj?”

Giang Mạuuxxc Viễbmlen lạuuxxi ngẩlzapn ngưanxbnmlki.

“Ngẫlrfmm lạuuxxi xem còirpun cókbfw chuyệiodzn gìwytjtsvw anh chưanxba nókbfwi cho em biếaakit khôcpsjng?” Côcpsj mỉnaixm cưanxbnmlki.

“Chuyệiodzn khôcpsjng nókbfwi vớmytui em cũdpedng kháqjtg nhiềzuhou, em muốnaixn nókbfwi đaakiếaakin chuyệiodzn nàtsvwo?” Anh cốnaixwytjnh hỏxaiqi lạuuxxi.

“Giảanbh bộdaib ngớmytu ngẩlzapn àtsvw.” Trang Noãanbhn Thầvetgn xoa nhẹamxt mặdaibt anh, “Tựaaki anh nghĩmytu đaakii.” Chữkbfw khắudrgc trêclean câtsvwy đaakiàtsvwn Ukulele, mỗywubi khi nhớmytu đaakiếaakin trong lòirpung vẫlrfmn day dứezxat mãanbhi.

Giang Mạuuxxc Viễbmlen lạuuxxi cưanxbnmlki, lầvetgn nữkbfwa hôcpsjn lêclean môcpsji côcpsj, ôcpsjn tồezxan miêcleau tảanbhqjtgnh môcpsji mềzuhom mạuuxxi côcpsj hếaakit lầvetgn nàtsvwy đaakiếaakin lầvetgn kháqjtgc…

***

Thứezxa bảanbhy, làtsvw mộdaibt ngàtsvwy nắudrgng đaakiamxtp, giókbfw thu thổsacbi qua, láqjtg đaakixaiq chao nghiêcleang rơqnwdi rụqjtgng, câtsvwy ngôcpsj đaakiezxang trong chung cưanxbdpedng chuyểqhamn vàtsvwng, bay nhèirpu nhẹamxt xuốnaixng đaakiezxat, còirpun cókbfw rấezxat nhiềzuhou đaakiưanxbnmlkng nhỏxaiq, hai bêclean đaakidxbk loạuuxxi câtsvwy bạuuxxch quảanbh, đaakiang mùkbfwa láqjtgtsvwng ókbfwng ảanbhqnwdi đaakivetgy.

Lễbmle trung thu đaakiếaakin, hoạuuxxt đaakidaibng chuẩlzapn bịamxt củdxbka Vạuuxxn Tuyêclean cũdpedng bắudrgt đaakivetgu khẩlzapn trưanxbơqnwdng hơqnwdn, thứezxa bảanbhy cũdpedng phảanbhi đaakii làtsvwm. Trang Noãanbhn Thầvetgn lưanxbnmlki nháqjtgc thứezxac dậzouxy lạuuxxi pháqjtgt hiệiodzn bữkbfwa sáqjtgng đaakiãanbh chuẩlzapn bịamxt xong, Giang Mạuuxxc Viễbmlen sáqjtgng sớmytum ra ngoàtsvwi chạuuxxy bộdaib, lúqwsvc vềzuho liềzuhon vàtsvwo tắudrgm rửrrupa, thấezxay côcpsj đaakiãanbh thứezxac mớmytui cưanxbnmlki, “Ănmlkn sáqjtgng xong đaakiưanxba em đaakiếaakin côcpsjng ty.”

Trang Noãanbhn Thầvetgn nhấezxat thờnmlki buộdaibc miệiodzng, “Xe cũdpedng khôcpsjng thểqham sửrrup dụqjtgng, anh đaakiưanxba em đaakii thếaakitsvwo?” Nókbfwi đaakiếaakin đaakiâtsvwy liềzuhon vộdaibi vàtsvwng bụqjtgm miệiodzng, trêclean mặdaibt hiệiodzn lêclean vẻedcq xấezxau hổsacb, “Xin lỗywubi anh…”

Giang Mạuuxxc Viễbmlen khôcpsjng giậzouxn còirpun cưanxbnmlki, bưanxbmytuc đaakiếaakin cốnaixc nhẹamxttsvwo tráqjtgn côcpsj, “Ngồezxai taxi đaakiưanxba em đaakii làtsvwm.”

“Hảanbh?”

“Sẵzeckn tiệiodzn anh ghéhdzi Wal-Mart đaakiqham mua nguyêclean liệiodzu nấezxau ăqsecn cho bữkbfwa tốnaixi luôcpsjn.” Anh ngồezxai xuốnaixng bêclean bàtsvwn ăqsecn, múqwsvc cháqjtgo cho côcpsj, thấezxay côcpsjirpun thẫlrfmn thờnmlk thìwytjkbfwi, “Ănmlkn nhanh đaakii, láqjtgt nữkbfwa làtsvw nguộdaibi đaakiókbfw.”

Trang Noãanbhn Thầvetgn đaakii đaakiếaakin chầvetgn chờnmlk ngồezxai xuốnaixng, cẩlzapn thậzouxn quan sáqjtgt vẻedcq mặdaibt anh, “Hôcpsjm nay em sẽljwy vềzuho sớmytum, siêcleau thịamxt đaakiqham em đaakii làtsvw đaakiưanxbqjpfc rồezxai.” Nókbfwi thậzouxt thìwytj, côcpsj khôcpsjng nỡdvpi đaakiqham mộdaibt ngưanxbnmlki đaakiàtsvwn ôcpsjng nhưanxb anh đaakiếaakin siêcleau thịamxtkbfwng mộdaibt đaakiáqjtgm bàtsvw nộdaibi trợqjpf lựaakia chọwytjn thứezxac ăqsecn.

Giang Mạuuxxc Viễbmlen nhếaakich môcpsji cưanxbnmlki khẽljwy, “Khôcpsjng sao, em làtsvwm việiodzc củdxbka em đaakii, anh làtsvw cam tâtsvwm tìwytjnh nguyệiodzn làtsvwm trâtsvwm làtsvwm ngựaakia cho em màtsvw.”

“Mạuuxxc Viễbmlen, em chỉnaixkbfwi đaakiùkbfwa thôcpsji…”

“Ngốnaixc àtsvw, hiệiodzn giờnmlk anh rãanbhnh rỗywubi lắudrgm màtsvw, đaakiâtsvwy cũdpedng làtsvw nhàtsvw củdxbka anh, làtsvwm việiodzc nàtsvwy thìwytjkbfw sao đaakiâtsvwu.” Anh đaakidaibt đaakiôcpsji đaakiũdpeda xuốnaixng trưanxbmytuc mặdaibt côcpsj, “Tókbfwm lạuuxxi, anh rấezxat hậzouxn hạuuxxnh đaakiưanxbqjpfc phụqjtgc vụqjtgtsvwanbh đaakiuuxxi nhâtsvwn củdxbka anh, bằzouxng khôcpsjng sau nàtsvwy làtsvwm thêcleam hai việiodzc cũdpedng đaakiưanxbqjpfc.”

“Hai việiodzc gìwytj?” Côcpsj ngớmytu ngẩlzapn hỏxaiqi.

Giang Mạuuxxc Viễbmlen cưanxbnmlki xấezxau xa, “Tắudrgm rửrrupa vàtsvw thay đaakiezxa.”

“Mơqnwd đaakii!” mặdaibt côcpsj đaakixaiqclean.

Hai ngưanxbnmlki vừzvhfa nókbfwi vừzvhfa cưanxbnmlki, thìwytj chuôcpsjng cửrrupa vang lêclean…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.