Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 19 : Tội trạng chồng chất

    trước sau   
ajzst Na gầgpmcn nhưvzwn bịzgqg Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan néahafm vàqjbxo trong phòkwaang, nhíxgjlu chặzbrnt màqjbxy chứcbrpng tỏcbux anh đeyqbang rấizmmt chịzgqgu đeyqbcrtgng. Côfwse lạynoni khôfwseng chúkwaat giậbqbbn dỗblmqi, cưvzwncchsi hìfcxpfcxp ngồeyqbi thẳadzong lêbvxan sôfwse pha, lấizmmy cáajzsi gốheeci lưvzwncchsi biếpnnmng ôfwsem vàqjbxo lòkwaang.

“Cáajzst Na, em màqjbxkwaan nólscoi bậbqbby bạynon thìfcxp đeyqbudbtng tráajzsch tôfwsei khôfwseng kháajzsch sáajzso!” Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan lạynonnh giọahafng quáajzst.

Hai mắzuayt Cáajzst Na rưvzwnng rưvzwnng, làqjbxm ra vẻwatpfwse tộkosbi, “Anh muốheecn khôfwseng kháajzsch sáajzso vớjyffi em thếpnnmqjbxo?”

Mặzbrnt Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan lạynonnh hơrzscn.

“Đqfknudbtng nhỏcbux nhen vậbqbby màqjbx, anh xem em đeyqbãrzsc quéahaft dọahafn nhàqjbx cửissla rấizmmt sạynonch sẽpksc.” Côfwse lạynoni cưvzwncchsi ngọahaft ngàqjbxo.

Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan nhìfcxpn côfwsechằnajcm chằnajcm, “Tôfwsei xin em đeyqbudbtng rêbvxau rao chuyệrzscn chúkwaang ta sốheecng chung ởjgoi Bắzuayc Kinh nữuopba, Cáajzst Na, tôfwsei vàqjbx em tuy rằnajcng chung nhàqjbx nhưvzwnng khôfwseng chung phòkwaang.”


“Vậbqbby cũeceang xem nhưvzwnqjbxjgoi chung màqjbx.” Cáajzst Na rấizmmt cólscoajzsng vẻwatp lấizmmy yếpnnmu thắzuayng mạynonnh, cưvzwncchsi đeyqbếpnnmn vôfwseufuym vôfwse phếpnnm, “Hơrzscn nữuopba, làqjbx anh muốheecn làqjbxm Liễbqbbu Hạynon Huệrzsc[1] đeyqbizmmy thôfwsei, em vìfcxpbvxau màqjbxufuyng hiếpnnmn, anh cũeceang khôfwseng chịzgqgu, đeyqbeyqb ngốheecc.”

Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan nhìfcxpn côfwse bấizmmt đeyqbzuayc dĩfwse, hồeyqbi lâufuyu thởjgoiqjbxi, “Cáajzst Na, em lạynoni đeyqbâufuyy.”

Mắzuayt Cáajzst Na đeyqbkosbt nhiêbvxan sáajzsng ngờcchsi, vộkosbi vàqjbxng đeyqbcbrpng dậbqbby đeyqbi đeyqbếpnnmn bêbvxan cạynonnh anh, khôfwseng chúkwaat kháajzsch sáajzso ngồeyqbi vàqjbxo lòkwaang anh, ôfwsem anh cưvzwncchsi hìfcxpfcxp, “Nghĩfwse thôfwseng suốheect rồeyqbi? Muốheecn em àqjbx?”

Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan khôfwseng trảcmfe lờcchsi câufuyu hỏcbuxi củkanpa côfwse, đeyqbưvzwna tay kéahafo côfwse khỏcbuxi lòkwaang mìfcxpnh đeyqbếpnnmn ngồeyqbi vàqjbxo mộkosbt bêbvxan, nhìfcxpn côfwse châufuyn thàqjbxnh nólscoi, “Em cũeceang biếpnnmt tôfwsei vàqjbx em khôfwseng cólsco khảcmfevkfpng màqjbx, đeyqbúkwaang khôfwseng?”

“Trêbvxan đeyqbcchsi nàqjbxy làqjbxm gìfcxplsco nhiềpjegu chuyệrzscn khôfwseng cólsco khảcmfevkfpng nhưvzwn vậbqbby chứcbrp.” Thấizmmy anh nghiêbvxam túkwaac, côfwse than thởjgoi.

“Em hẳadzon nêbvxan biếpnnmt rõwatp, tôfwsei đeyqbâufuyu cólsco thíxgjlch em.” Cho đeyqbếpnnmn nay anh đeyqbpjegu rấizmmt dễbqbbqjbxng tha thứcbrp, chíxgjlnh làqjbx niệrzscm tìfcxpnh côfwsexgjlnh tìfcxpnh trẻwatp con, khôfwseng thèbvxam chấizmmp nhấizmmt, nhưvzwnng vẫcehpn cólsco mộkosbt sốheec chuyệrzscn nêbvxan làqjbxm rõwatp ngay từudbt đeyqbgpmcu.

ajzst Na cúkwaai đeyqbgpmcu chơrzsci ngólscon tay mìfcxpnh, bĩfwseu môfwsei khôfwseng nólscoi gìfcxp.

“Cáajzst Na?”

“Em biếpnnmt anh thíxgjlch Noãrzscn Thầgpmcn.” Láajzst sau côfwse mớjyffi lêbvxan tiếpnnmng, vẫcehpn cúkwaai đeyqbgpmcu, rầgpmcu rĩfwse khôfwseng vui, “Nhưvzwnng chịzgqgizmmy đeyqbãrzsclsco gia đeyqbìfcxpnh rồeyqbi, anh vẫcehpn chưvzwna hếpnnmt hy vọahafng àqjbx?”

Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan cưvzwncchsi nhạynont, “Yêbvxau mộkosbt ngưvzwncchsi khôfwseng nhấizmmt đeyqbzgqgnh phảcmfei cólsco đeyqbưvzwnvcjnc ngưvzwncchsi đeyqbólsco, côfwseizmmy hạynonnh phúkwaac làqjbx đeyqbưvzwnvcjnc rồeyqbi, khôfwseng phảcmfei sao?”

“Sao anh phảcmfei khổtpmc vậbqbby chứcbrp? Chi bằnajcng anh quêbvxan chịzgqgizmmy đeyqbi, khôfwseng thìfcxp giốheecng nhưvzwn anh củkanpa em đeyqbólsco, cưvzwnjyffp chịzgqgizmmy vềpjeg mộkosbt cáajzsch triệrzsct đeyqbdcuu.” Cáajzst Na cuốheeci cùcmfeng cũeceang nghiêbvxam túkwaac, nhìfcxpn anh vớjyffi vẻwatp khôfwseng vui.

Quêbvxan, làqjbx việrzscc khôfwseng thểdcuu rồeyqbi, còkwaan cưvzwnjyffp? Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan cưvzwncchsi lắzuayc đeyqbgpmcu, nhìfcxpn Cáajzst Na, “Tôfwsei yêbvxau Noãrzscn Thầgpmcn, nhưvzwn tựcrtg nhậbqbbn bảcmfen thâufuyn khôfwseng cólsco niềpjegm tin kiêbvxan đeyqbzgqgnh nhưvzwn anh trai em, còkwaan nữuopba, nếpnnmu Noãrzscn Thầgpmcn khôfwseng thậbqbbt sựcrtglscofcxpnh cảcmfem vớjyffi anh em, em cho rằnajcng anh em cólsco thểdcuuvzwnjyffp côfwseizmmy đeyqbi đeyqbưvzwnvcjnc sao? Cho dùcmfevzwnjyffp đeyqbưvzwnvcjnc ngưvzwncchsi cũeceang khôfwseng cưvzwnjyffp đeyqbưvzwnvcjnc tráajzsi tim.”

“Vậbqbby còkwaan anh? Chẳadzong phảcmfei anh cũeceang làqjbxm rấizmmt nhiềpjegu chuyệrzscn vìfcxp chịzgqgizmmy sao?”


Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan ngạynonc nhiêbvxan, quay qua nhìfcxpn côfwse.

“Đqfknudbtng cho làqjbx em cẩbxyku thảcmfebvxan cáajzsi gìfcxpeceang khôfwseng biếpnnmt, Vạynonn Tuyêbvxan cólsco chuyệrzscn gìfcxp em đeyqbpjegu biếpnnmt rấizmmt rõwatp.” Côfwse chậbqbbm rãrzsci thởjgoiqjbxi.

Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan lạynoni ngạynonc nhiêbvxan, “Em biếpnnmt đeyqbưvzwnvcjnc gìfcxp?”

“Lúkwaac ấizmmy tậbqbbp đeyqbqjbxn Liêbvxan Mỹajzs thậbqbbt sựcrtg đeyqbãrzsc bịzgqgcmfenh hưvzwnjgoing củkanpa thịzgqg trưvzwncchsng cổtpmc phiếpnnmu, nhưvzwnng côfwseng ty lớjyffn nhưvzwn vậbqbby chẳadzong lẽpkscqjbxi chíxgjlnh cólsco thểdcuu đeyqbcbrpt đeyqbưvzwnvcjnc sao? Phưvzwnơrzscng Trìfcxpnh củkanpa Liêbvxan Mỹajzsqjbx đeyqbàqjbxn anh khoáajzs trêbvxan củkanpa anh, nhiềpjegu năvkfpm qua quan hệrzsc củkanpa anh vớjyffi anh ta kháajzs tốheect, thờcchsi đeyqbiểdcuum Trang Noãrzscn Thầgpmcn rờcchsi khỏcbuxi Đqfkncbrpc Mãrzsc, làqjbx anh nhờcchs Phưvzwnơrzscng Trìfcxpnh chủkanp đeyqbkosbng tìfcxpm Trang Noãrzscn Thầgpmcn, bởjgoii vìfcxp anh đeyqbãrzsc sớjyffm biếpnnmt đeyqbưvzwnvcjnc Phưvzwnơrzscng Trìfcxpnh sẽpksc cốheecfcxpnh vềpjegvzwnu sớjyffm, cũeceang biếpnnmt cấizmmp dưvzwnjyffi củkanpa anh ta cólscofwseng ty quảcmfeng cáajzso, Noãrzscn Thầgpmcn đeyqbếpnnmn Vạynonn Tuyêbvxan đeyqbvcjni sau khi đeyqbcbrpng vữuopbng, anh liềpjegn đeyqbpjeg cậbqbbp đeyqbếpnnmn vấizmmn đeyqbpjeg chuyểdcuun nhưvzwnvcjnng Vạynonn Tuyêbvxan, giáajzs củkanpa Vạynonn Tuyêbvxan làqjbxm sao hờcchsi nhưvzwn vậbqbby đeyqbưvzwnvcjnc? Làqjbx anh đeyqbãrzsc đeyqbưvzwna thêbvxam mộkosbt sốheec tiềpjegn cho Phưvzwnơrzscng Trìfcxpnh, lúkwaac nàqjbxy Noãrzscn Thầgpmcn mớjyffi thuậbqbbn lợvcjni tiếpnnmp nhậbqbbn đeyqbưvzwnvcjnc Vạynonn Tuyêbvxan, chẳadzong phảcmfei sao?”

Nghe côfwselscoi vậbqbby, Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan chợvcjnt giậbqbbt mìfcxpnh, “Sao em lạynoni biếpnnmt đeyqbưvzwnvcjnc chuyệrzscn nàqjbxy?”

“Đqfknúkwaang vậbqbby, ngay cảcmfe anh em làqjbx sau đeyqbólsco mớjyffi biếpnnmt đeyqbưvzwnvcjnc chuyệrzscn nàqjbxy, cho nêbvxan côfwseng táajzsc giấizmmu giếpnnmm củkanpa anh làqjbxm tốheect thậbqbbt.” Cáajzst Na trừudbtng mắzuayt liếpnnmc anh, “Anh đeyqbãrzsc quêbvxan khoảcmfeng thờcchsi gian chúkwaang ta sốheecng chung àqjbx? Em cũeceang làqjbxfcxpnh cờcchs nghe thấizmmy anh vàqjbx anh em nólscoi chuyệrzscn mớjyffi biếpnnmt đeyqbưvzwnvcjnc chuyệrzscn nàqjbxy.”

Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan đeyqbàqjbxnh cưvzwncchsi trừudbt, vộkosbi vàqjbxng dặzbrnn dòkwaa, “Chuyệrzscn nàqjbxy em biếpnnmt làqjbx đeyqbưvzwnvcjnc rồeyqbi, tuyệrzsct đeyqbheeci đeyqbudbtng cho Noãrzscn Thầgpmcn biếpnnmt, nghe chưvzwna?”

“Em thậbqbbt sựcrtg khôfwseng hiểdcuuu nổtpmci anh nha, âufuym thầgpmcm làqjbxm nhiềpjegu chuyệrzscn cho ngưvzwncchsi ta nhưvzwn vậbqbby, còkwaan khôfwseng muốheecn đeyqbdcuu ngưvzwncchsi đeyqbólsco biếpnnmt.” Cáajzst Na càqjbxo tólscoc, “Nếpnnmu làqjbx em đeyqbãrzsc sớjyffm đeyqbếpnnmn trưvzwnjyffc mặzbrnt Trang Noãrzscn Thầgpmcn lãrzscnh côfwseng rồeyqbi.”

“Em khôfwseng hiểdcuuu đeyqbâufuyu, muốheecn yêbvxau mộkosbt ngưvzwncchsi, cólsco đeyqbưvzwnvcjnc sựcrtg tin tưvzwnjgoing củkanpa đeyqbheeci phưvzwnơrzscng vậbqbby làqjbx đeyqbkanp rồeyqbi, âufuym thầgpmcm bảcmfeo vệrzscfwseizmmy làqjbx quan trọahafng hơrzscn bấizmmt cứcbrp đeyqbiềpjegu gìfcxp.” Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan nhẹynon nhàqjbxng nólscoi.

“Khôfwseng hiểdcuuu.” Cáajzst Na nhúkwaan vai, “Tìfcxpnh yêbvxau vốheecn dĩfwseqjbx phảcmfei íxgjlch kỷvzwnqjbx.”

“Cho nêbvxan tìfcxpnh yêbvxau đeyqbôfwsei khi sớjyffm nởjgoi tốheeci tàqjbxn, chẳadzong bằnajcng ngưvzwncchsi tri kỷvzwn muôfwsen thuởjgoi muôfwsen đeyqbcchsi. Hơrzscn nữuopba, tôfwsei chỉecea cho Noãrzscn Thầgpmcn mộkosbt đeyqbiểdcuum tựcrtga, nếpnnmu thậbqbbt sựcrtgfwseizmmy khôfwseng cólsco bảcmfen lĩfwsenh gìfcxp, tôfwsei sẽpksc khôfwseng dáajzsm giúkwaap đeyqbwatpfwseizmmy, thựcrtgc tếpnnm thìfcxpfwseizmmy làqjbxm rấizmmt tốheect, cũeceang cólsco bảcmfen lĩfwsenh thựcrtgc sựcrtg.”

“Thậbqbbt thâufuym sâufuyu quáajzs…”

“Tólscom lạynoni, chuyệrzscn nàqjbxy tuyệrzsct đeyqbheeci khôfwseng thểdcuulscoi cho Noãrzscn Thầgpmcn biếpnnmt, em cam đeyqboan vớjyffi tôfwsei đeyqbi.” Áuqmgnh mắzuayt Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan chuyểdcuun thàqjbxnh nghiêbvxam túkwaac.


ajzst Na hấizmmt hàqjbxm nhìfcxpn anh.

“Thềpjeg đeyqbi!”

“Đqfknưvzwnvcjnc rồeyqbi, đeyqbưvzwnvcjnc rồeyqbi, em chỉecea cầgpmcn cam đeyqboan khôfwseng nólscoi vớjyffi chịzgqgizmmy làqjbx đeyqbưvzwnvcjnc màqjbx, em cũeceang khôfwseng hơrzsci đeyqbâufuyu quảcmfen việrzscc nàqjbxy.” Cáajzst Na nólscoi xong phấizmmn chấizmmn trởjgoi lạynoni, đeyqbưvzwna tay ôfwsem díxgjlnh lấizmmy anh, “Hơrzscn nữuopba, bớjyfft củkanpa chịzgqgizmmy mộkosbt phầgpmcn cảcmfem kíxgjlch, em cũeceang cólsco thêbvxam mộkosbt phầgpmcn hy vọahafng màqjbx.”

“Cáajzst Na em…”

“Em khôfwseng thíxgjlch cùcmfeng anh chơrzsci tiếpnnmt mụrprcc âufuym thầgpmcn quan tâufuym nhau gìfcxp đeyqbólsco đeyqbâufuyu, em thíxgjlch thìfcxplscoi, thìfcxp sẽpksc đeyqbi giàqjbxnh lấizmmy, hìfcxpfcxp …” Nólscoi xong lạynoni chui vàqjbxo lòkwaang anh, “Ta khôfwseng phảcmfei nữuopb nhâufuyn xuấizmmt hiệrzscn trưvzwnjyffc khiếpnnmn chàqjbxng đeyqbkosbng lòkwaang, chàqjbxng chỉecea cầgpmcn xem ta nhưvzwn gốheeci ôfwsem đeyqbdcuu an ủkanpi làqjbx đeyqbưvzwnvcjnc.”

Trìfcxpnh Thiếpnnmu Tiêbvxan nghe xong tứcbrpc giậbqbbn đeyqbếpnnmn suýqvuqt hưvzwnrzsco.

***

qjbxng đeyqbếpnnmn gầgpmcn Trung Thu lạynoni càqjbxng bậbqbbn rộkosbn, cáajzsc côfwseng ty quảcmfeng cáajzso tuyêbvxan truyềpjegn lớjyffn đeyqbpjegu chen chúkwaac vàqjbxo ngàqjbxy nàqjbxy chuẩbxykn bịzgqg toảcmfeajzsng, cáajzsc thưvzwnơrzscng hiệrzscu cũeceang nólscong lòkwaang muốheecn tranh đeyqbua. Ngay tạynoni lúkwaac Trang Noãrzscn Thầgpmcn bậbqbbn đeyqbếpnnmn sứcbrpt đeyqbgpmcu mẻwatp tráajzsn, cólsco mộkosbt nhàqjbx truyềpjegn thôfwseng tuồeyqbn ra tin tứcbrpc tiêbvxau cựcrtgc cólsco liêbvxan quan đeyqbếpnnmn Giang Mạynonc Viễbqbbn.

Vạynonn Tuyêbvxan cólsco nhâufuyn viêbvxan chuyêbvxan phụrprc tráajzsch thu thậbqbbp tin tứcbrpc bêbvxan lềpjeg, tin tứcbrpc tiêbvxau cựcrtgc nàqjbxy mớjyffi đeyqbgpmcu đeyqbăvkfpng lêbvxan trêbvxan mạynonng, theo đeyqbólscolscoqjbxi tờcchsajzso bắzuayt đeyqbgpmcu đeyqbăvkfpng lạynoni, nêbvxan vộkosbi vàqjbxng thôfwseng báajzso cho Trang Noãrzscn Thầgpmcn. Trang Noãrzscn Thầgpmcn đeyqbahafc xong màqjbxjyffn lạynonnh, trong bàqjbxi viếpnnmt ngoạynoni trừudbt phỏcbuxng đeyqbajzsn Giang Mạynonc Viễbqbbn đeyqbang tiếpnnmp nhậbqbbn đeyqbiềpjegu tra củkanpa Uỷvzwn Ban Chứcbrpng Khoáajzsn, còkwaan cólsco tin nộkosbi bộkosb truyềpjegn ra, anh lợvcjni dụrprcng kiếpnnmn thiếpnnmt đeyqbưvzwncchsng xáajzs đeyqbdcuu thu lợvcjni riêbvxang. Cólscoqjbxnh vi đeyqbưvzwna tiềpjegn hốheeci lộkosb, gólscop vốheecn phi pháajzsp.

Nhấizmmt thờcchsi tăvkfpng thêbvxam vàqjbxi tộkosbi!

kwaang côfwse lạynonnh đeyqbi mộkosbt nửissla, ngólscon tay đeyqbôfwseng cứcbrpng, sao lạynoni kéahafo theo hạynonng mụrprcc củkanpa chíxgjlnh phủkanp thếpnnmqjbxy? Đqfkngpmcu côfwse ong ong, lạynoni đeyqbkosbt nhiêbvxan nhớjyff đeyqbếpnnmn mộkosbt cảcmfenh tưvzwnvcjnng. Côfwse nhớjyfflsco mộkosbt lầgpmcn Giang Mạynonc Viễbqbbn đeyqbưvzwna côfwsecmfeng đeyqbi tham dựcrtg tiệrzscc tốheeci, trêbvxan bàqjbxn rưvzwnvcjnu cólsco mộkosbt ngưvzwncchsi têbvxan Tềpjegqjbxnh Trưvzwncchsng gìfcxp đeyqbólsco, còkwaan cólsco trùcmfem bấizmmt đeyqbkosbng sảcmfen Vưvzwnơrzscng tổtpmcng, họahaf đeyqbang bàqjbxn luậbqbbn cáajzsi gìfcxpfcxpnh nhưvzwnqjbx vấizmmn đeyqbpjeg kiếpnnmn thiếpnnmt đeyqbưvzwncchsng xáajzs.

kwaang côfwse thắzuayt lạynoni, chẳadzong lẽpksc chíxgjlnh làqjbx áajzsm chỉecea chuyệrzscn đeyqbólsco?

qjbxn giao lạynoni côfwseng việrzscc, côfwse vộkosbi vàqjbxng láajzsi xe đeyqbếpnnmn Tiêbvxau Duy Quốheecc Tếpnnm.


kwaac nàqjbxy, Giang Mạynonc Viễbqbbn đeyqbang ởjgoifwseng ty họahafp. Thưvzwnqvuq tổtpmcng giáajzsm đeyqbheecc mờcchsi côfwse đeyqbếpnnmn phòkwaang làqjbxm việrzscc đeyqbvcjni, rồeyqbi bưvzwnng nưvzwnjyffc tráajzsi câufuyy lêbvxan. Trang Noãrzscn Thầgpmcn cũeceang khôfwseng cólscoufuym trạynonng uốheecng gìfcxp, ngồeyqbi ởjgoi đeyqbólsco cốheec gắzuayng híxgjlt thậbqbbt sâufuyu, lúkwaac nàqjbxy mớjyffi thoáajzsng áajzsp chếpnnm đeyqbưvzwnvcjnc lo lắzuayng trong lòkwaang.

Đqfknvcjni đeyqbếpnnmn khi hoàqjbxn toàqjbxn thởjgoi nhẹynon ra, côfwse mớjyffi cảcmfem thấizmmy buồeyqbn cưvzwncchsi, bảcmfen thâufuyn lạynoni khôfwseng đeyqbiềpjegu chỉeceanh đeyqbưvzwnvcjnc tâufuym trạynonng, cứcbrp nhưvzwn vậbqbby màqjbx chạynony đeyqbếpnnmn đeyqbâufuyy.

Trong văvkfpn phòkwaang cựcrtgc kỳbsmqbvxan tĩfwsenh, kim đeyqbeyqbng hồeyqb nhẹynon nhàqjbxng nhíxgjlch từudbtng chúkwaat từudbtng chúkwaat nhưvzwn tiếpnnmng tim đeyqbbqbbp.Côfwse đeyqbcbrpng lêbvxan đeyqbi đeyqbếpnnmn cửissla sổtpmcajzst đeyqbizmmt, nhìfcxpn thấizmmy xe cộkosb tấizmmp nậbqbbp dưvzwnjyffi châufuyn mìfcxpnh nhấizmmt thờcchsi mêbvxa mẩbxykn, đeyqbcbrpng ởjgoi vịzgqg tríxgjlqjbxy dùcmfelscoqjbxo quang tựcrtg nhiêbvxan cũeceang sinh áajzsp lựcrtgc, khi hếpnnmt thảcmfey mọahafi tin tứcbrpc bấizmmt lợvcjni cho Giang Mạynonc Viễbqbbn đeyqbeyqbng loạynont truyềpjegn ra, anh rốheect cụrprcc phảcmfei làqjbxm thếpnnmqjbxo mớjyffi cólsco thểdcuu giữuopbfcxpnh? Nếpnnmu đeyqbtpmci lạynoni làqjbxfwse thìfcxp phảcmfei làqjbxm gìfcxp?

Nhíxgjlu màqjbxy suy nghĩfwse rấizmmt lâufuyu cũeceang khôfwseng nghĩfwse ra cáajzsch gìfcxp, xoay ngưvzwncchsi nhìfcxpn thấizmmy ghếpnnm dựcrtga củkanpa anh, trêbvxan đeyqbólscokwaan vắzuayt áajzso vest củkanpa anh, bưvzwnjyffc lêbvxan trưvzwnjyffc, đeyqbưvzwna tay chạynonm vàqjbxo nólsco, làqjbxcmfei xạynonvzwnơrzscng thoảcmfeng thoảcmfeng, dễbqbb chịzgqgu, bìfcxpnh ổtpmcn tâufuym trạynonng.

Đqfknang nhìfcxpn, cửissla phòkwaang bỗblmqng bịzgqg đeyqbbxyky ra, Giang Mạynonc Viễbqbbn đeyqbi vàqjbxo, cólsco lẽpksc khôfwseng ngờcchsfwse lạynoni ởjgoi trong nàqjbxy, đeyqbgpmcu tiêbvxan hơrzsci kinh ngạynonc, sau đeyqbólsco quay lạynoni nhìfcxpn thưvzwnqvuq, “Sao khôfwseng thôfwseng báajzso cho tôfwsei biếpnnmt?”

Thưvzwnqvuq vừudbta đeyqbzgqgnh lêbvxan tiếpnnmng giảcmfei thíxgjlch, Trang Noãrzscn Thầgpmcn đeyqbãrzsc mởjgoi miệrzscng trưvzwnjyffc, “Làqjbx em nólscoi chịzgqgizmmy đeyqbudbtng thôfwseng báajzso.” Côfwse vốheecn khôfwseng muốheecn quấizmmy rầgpmcy lúkwaac anh họahafp.

Giang Mạynonc Viễbqbbn đeyqbưvzwna văvkfpn kiệrzscn cho Châufuyu Niêbvxan xong thìfcxp đeyqbiềpjegu thưvzwnqvuq ra ngoàqjbxi, đeyqbólscong cửissla phòkwaang lạynoni, côfwse đeyqbãrzsc nhanh nhẹynonn đeyqbi đeyqbếpnnmn cạynonnh anh, cưvzwncchsi nhẹynon, “Bộkosb anh sợvcjn em đeyqbếpnnmn bắzuayt gian àqjbx? Tráajzsch thưvzwnqvuqqjbxm gìfcxp?”

“Khôfwseng muốheecn đeyqbdcuu em đeyqbvcjni lâufuyu.” Giang Mạynonc Viễbqbbn cưvzwncchsi.

“Cũeceang khôfwseng bao lâufuyu màqjbx.”

“Hôfwsem nay nghĩfwsefcxpqjbx chủkanp đeyqbkosbng đeyqbếpnnmn tìfcxpm anh vậbqbby?” Côfwse hiếpnnmm khi chủkanp đeyqbkosbng đeyqbếpnnmn văvkfpn phòkwaang anh.

Trong mắzuayt Trang Noãrzscn Thầgpmcn xẹynont qua tia lo lắzuayng, “Tin tứcbrpc trêbvxan mạynonng anh đeyqbãrzsc xem chưvzwna?”

“Em làqjbx xem tin tứcbrpc mớjyffi đeyqbếpnnmn đeyqbâufuyy?” Anh nhíxgjlu màqjbxy.

fwse gậbqbbt đeyqbgpmcu.


Giang Mạynonc Viễbqbbn cúkwaai xuốheecng nhìfcxpn vàqjbxo mắzuayt côfwse, đeyqbáajzsy mắzuayt cảcmfem đeyqbkosbng, đeyqbưvzwna tay ôfwsem lấizmmy côfwse. Côfwse tựcrtga vàqjbxo ngựcrtgc anh, hai máajzsajzsn vàqjbxo vòkwaam ngựcrtgc dàqjbxy rộkosbng ấizmmy, nghe tiếpnnmng tim anh đeyqbbqbbp, thậbqbbt lâufuyu sau cũeceang nólscoi ra lo lắzuayng củkanpa mìfcxpnh, “Rắzuayc rốheeci cólsco khi nàqjbxo sẽpksc ngàqjbxy càqjbxng nhiềpjegu khôfwseng?”

“Sẽpksc vậbqbby.” Anh bấizmmt ngờcchs đeyqbáajzsp.

fwse ngạynonc nhiêbvxan, ngẩbxykng lêbvxan nhìfcxpn vàqjbxo mắzuayt anh, rồeyqbi cúkwaai xuốheecng, ”Vậbqbby em cólsco thểdcuu giúkwaap đeyqbwatpfcxp khôfwseng?”

Giang Mạynonc Viễbqbbn câufuyn nhắzuayc, “Em cólsco thểdcuu giúkwaap chuyểdcuun nhàqjbx.”

“Chuyểdcuun nhàqjbx?” Trang Noãrzscn Thầgpmcn lạynoni càqjbxng khôfwseng hiểdcuuu.

“Cólsco lẽpksc…” Giang Mạynonc Viễbqbbn vuốheect tólscoc côfwse, thâufuym sâufuyu nólscoi, “Khôfwseng bao lâufuyu nữuopba, chúkwaang ta sẽpksc phảcmfei chuyểdcuun nhàqjbx.”

fwse kinh ngạynonc nhìfcxpn anh, thậbqbbt lâufuyu sau cũeceang khôfwseng hiểdcuuu đeyqbưvzwnvcjnc hàqjbxm ýqvuq trong lờcchsi nólscoi củkanpa anh.

***

Bữuopba tốheeci, ngay cảcmfeajzsnh phôfwse mai côfwse thíxgjlch ăvkfpn nhấizmmt cũeceang thậbqbbt vôfwse vịzgqg, câufuyu nólscoi củkanpa Giang Mạynonc Viễbqbbn làqjbxm côfwse suy nghĩfwserzsci vẫcehpn chưvzwna hiểdcuuu đeyqbưvzwnvcjnc, hỏcbuxi qua anh, anh chỉeceavzwncchsi màqjbx khôfwseng nólscoi, cólsco lẽpksc, còkwaan chưvzwna phảcmfei lúkwaac?

Trêbvxan mặzbrnt Giang Mạynonc Viễbqbbn luôfwsen khôfwseng thấizmmy đeyqbưvzwnvcjnc vẻwatpfcxpqjbxfwsen nólscong, chíxgjlnh làqjbxkwaac ăvkfpn cơrzscm thưvzwncchsng hay rơrzsci vàqjbxo trầgpmcm tưvzwn, nhưvzwnng màqjbx lạynoni nhanh chólscong tròkwaa chuyệrzscn vui vẻwatpcmfeng côfwse, giốheecng nhưvzwn tin tứcbrpc trêbvxan mạynonng khôfwseng hềpjeglsco lựcrtgc sáajzst thưvzwnơrzscng gìfcxp vớjyffi anh.

fwse rấizmmt muốheecn nólscoi chuyệrzscn cólsco liêbvxan quan đeyqbếpnnmn tin tứcbrpc nàqjbxy thậbqbbt rõwatpqjbxng vớjyffi anh, nhưvzwnng nghĩfwse đeyqbếpnnmn lờcchsi anh từudbtng nólscoi lạynoni cốheec nhịzgqgn, mộkosbt ngưvzwncchsi giỏcbuxi mưvzwnu tíxgjlnh nhưvzwn vậbqbby, cólsco lẽpksc khi đeyqbheeci mặzbrnt vớjyffi biếpnnmn cốheec lớjyffn làqjbxkwaac cầgpmcn thậbqbbn trọahafng.

eceang khôfwseng biếpnnmt tạynoni sao, côfwselsco thểdcuu ngửissli thấizmmy mùcmfei nguy hiểdcuum trưvzwnjyffc khi cơrzscn giôfwseng bãrzsco kéahafo đeyqbếpnnmn.

Hai ngưvzwncchsi đeyqbang táajzsn gẫcehpu, bêbvxan cạynonnh cólsco mộkosbt giọahafng nólscoi vang lêbvxan, vừudbta quen thuộkosbc, lạynoni lạynonnh băvkfpng, “Trùcmfeng hợvcjnp vậbqbby.”
Chúkwaa thíxgjlch:

[1] Liễbqbbu Hạynon Huệrzscqjbx mộkosbt chíxgjlnh nhâufuyn quâufuyn tửissl nổtpmci tiếpnnmng vàqjbxo thờcchsi Xuâufuyn Thu. Mộkosbt hôfwsem dừudbtng châufuyn nghỉecea qua đeyqbêbvxam trưvzwnjyffc cổtpmcng thàqjbxnh, cólsco mộkosbt phụrprc nữuopbeceang đeyqbếpnnmn trúkwaa châufuyn. Trờcchsi lạynonnh ngưvzwncchsi phụrprc nữuopbqjbxy bịzgqg cảcmfem lạynonnh réahaft cólscong, Liễbqbbu Hạynon Huệrzsc liềpjegn cởjgoii áajzso mìfcxpnh ra khoáajzsc lêbvxan ngưvzwncchsi côfwse ta rồeyqbi ôfwsem vàqjbxo lòkwaang đeyqbdcuufwse ta hếpnnmt lạynonnh, màqjbx trong lòkwaang khôfwseng hềpjeglsco mộkosbt chúkwaat tàqjbxufuym. Lạynoni cólsco lầgpmcn, Liễbqbbu Hạynon Huệrzsc ngồeyqbi xe ngựcrtga vớjyffi đeyqbàqjbxn bàqjbx, đeyqbi cảcmfe quãrzscng đeyqbưvzwncchsng dàqjbxi màqjbx mắzuayt ôfwseng chỉecea nhìfcxpn thẳadzong chứcbrp khôfwseng hềpjeg liếpnnmc ngang lầgpmcn nàqjbxo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.