Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 13 : Cuộc sống mà anh muốn

    trước sau   
“Tấrofot nhiêubzqn làsyfc ngưjmgcigxii phíqqgra sau rồtwhpi.” Trang Noãzptrn Thầygfyn khôvkzrng hềpslp nghĩgqra ngợgqrai, trảyxtm lờigxii trựbatvc tiếopjbp, “Cho nêubzqn, Hạigxi Lữpslpxafpjmgcngqdch ngồtwhpi lêubzqn vịwypq tríqqgr củbhhva anh.” Vàsyfco côvkzrng ty làsyfcm việxkggc, nóxafpi trắgcbing ra chíqqgrnh làsyfcxafpmbjdng lựbatvc kiếopjbm tiềpslpn cho chủbhhv, nhấrofot làsyfc loạigxii chứqhwac vụulvj ai cũphdfng chúxkgg mụulvjc vàsyfco thếopjbsyfcy, lúxkggc trưjmgczoegc côvkzr khôvkzrng hiểzhzju đwdsvưjmgcgqrac đwdsvigxio lýwdsvsyfcy, nhưjmgcng từbycz sau khi côvkzr tiếopjbp nhậxyxdn Vạigxin Tuyêubzqn rốbatvt cụulvjc cũphdfng thấrofou hiểzhzju nỗbyczi lògqrang khi làsyfcm chủbhhv, tạigxii sao trêubzqn thôvkzrng bángqdo tuyểzhzjn dụulvjng nhâwxqdn viêubzqn nhấrofot đwdsvwypqnh phảyxtmi thôvkzrng bángqdo tuyểzhzjn ngưjmgcigxii cóxafpmbjdng lựbatvc cóxafp kinh nghiệxkggm? Chíqqgrnh làsyfc bởmcqii vìrcgp ngưjmgcigxii thếopjbsyfcy sẽobtu nhanh chóxafpng hògqraa nhậxyxdp vàsyfco côvkzrng ty, sángqdng tạigxio ra lợgqrai nhuậxyxdn cho côvkzrng ty, khôvkzrng cóxafpvkzrng ty nàsyfco trêubzqn thôvkzrng bángqdo tuyểzhzjn dụulvjng hỏigxii bạigxin mộygfyt câwxqdu làsyfc: ‘Bạigxin cóxafp hiếopjbu thảyxtmo khôvkzrng?’ cảyxtm.

“Tôvkzri nêubzqn chúxkggc mừbyczng em ra quâwxqdn thuậxyxdn lợgqrai nhỉgmvv?” Trìrcgpnh Thiếopjbu Tiêubzqn hơvkzri cưjmgcigxii nhẹoowf.

“Anh, chịwypq Mai, thậxyxdm chíqqgr cảyxtm Hạigxi Lữpslp đwdsvpslpu làsyfc ngưjmgcigxii thầygfyy tốbatvt nhấrofot củbhhva tôvkzri.” Trang Noãzptrn Thầygfyn cưjmgcigxii khổmbzf, “Đmbjdưjmgcơvkzrng nhiêubzqn, cògqran cóxafpzptr hộygfyi.”

“Tuy nhiêubzqn, tôvkzri vẫwnfbn rấrofot hoàsyfci niệxkggm bộygfy dạigxing khi xưjmgca củbhhva em.” Trìrcgpnh Thiếopjbu Tiêubzqn nhìrcgpn côvkzr, “Cògqran nhớzoeg em lúxkggc trưjmgczoegc mộygfyt lògqrang biệxkggn hộygfyrcgprcgpnh bạigxin, nhanh miệxkggng nóxafpi đwdsvếopjbn tôvkzri ángqd khẩmbzfu khôvkzrng trảyxtm lờigxii đwdsvưjmgcgqrac câwxqdu nàsyfco.”

Trang Noãzptrn Thầygfyn uốbatvng ngụulvjm tràsyfc hoa hồtwhpng, đwdsvgqrai khi hưjmgcơvkzrng tràsyfc thấrofom môvkzri mớzoegi nhìrcgpn Trìrcgpnh Thiếopjbu Tiêubzqn, dịwypqu dàsyfcng nóxafpi, “Thậxyxdt ra thìrcgp, tôvkzri cũphdfng hoàsyfci niệxkggm…”

Trìrcgpnh Thiếopjbu Tiêubzqn nhìrcgpn côvkzr, đwdsvángqdy mắgcbit hiệxkggn lêubzqn chúxkggt đwdsvau lògqrang.


“Anh sắgcbip phảyxtmi đwdsvi rồtwhpi, nóxafpi thậxyxdt lògqrang thìrcgp khôvkzrng muốbatvn chúxkggt nàsyfco.” Côvkzr đwdsviềpslpu chỉgmvvnh lạigxii tâwxqdm trạigxing, nởmcqi nụulvjjmgcigxii.

Trìrcgpnh Thiếopjbu Tiêubzqn lògqrang khôvkzrng nỡbcqh, cưjmgcigxii vớzoegi côvkzr, “Sớzoegm muộygfyn gìrcgpphdfng phảyxtmi trởmcqi vềpslp thôvkzri.”

“Vậxyxdy… Chúxkggc anh thuậxyxdn buồtwhpm xuôvkzri gióxafp.” Côvkzr cầygfym tángqdch tràsyfc tỏigxi ýwdsv muốbatvn chạigxim cốbatvc.

Trìrcgpnh Thiếopjbu Tiêubzqn cưjmgcigxii ha ha, bưjmgcng ly càsyfc phêubzqubzqn chạigxim vàsyfco tángqdch tràsyfc củbhhva côvkzr, “Chúxkggc bìrcgpnh an tốbatvt làsyfcnh.”

Trêubzqn đwdsvigxii cóxafp bữpslpa tiệxkggc nàsyfco màsyfc khôvkzrng tàsyfcn, cóxafp lẽobtu trảyxtmi qua nhiềpslpu quángqd rồtwhpi, lògqrang cũphdfng mỏigxii mệxkggt, cuốbatvi cùbyczng xem khôvkzrng đwdsvưjmgcgqrac trưjmgcigxing hợgqrap ly biệxkggt thếopjbsyfcy…

***

Giang Mạigxic Viễwdsvn bưjmgczoegc vàsyfco nhàsyfc đwdsvãzptr nghe toàsyfcn mùbyczi thứqhwac ămbjdn, hơvkzri sinh nghi, dùbycz chịwypq Hứqhwaa xuốbatvng bếopjbp cũphdfng khôvkzrng cóxafpbyczi thứqhwac ămbjdn kỳmqnn lạigxi nhiềpslpu nhưjmgc thếopjbsyfcy. Thay giàsyfcy ra, thờigxii đwdsviểzhzjm đwdsvi ngang qua nhàsyfc bếopjbp lạigxii ngâwxqdy ngẩmbzfn cảyxtm ngưjmgcigxii.

Trong bếopjbp, Trang Noãzptrn Thầygfyn đwdsveo tạigxip dềpslp đwdsvi qua đwdsvi lạigxii, ángqdnh đwdsvèphdfn màsyfcu nhạigxit làsyfcm bóxafpng dángqdng côvkzrsyfcng thêubzqm mềpslpm mạigxii.

Anh đwdsvqhwang tạigxii chỗbyczwxqdu thậxyxdt lâwxqdu, nhấrofot thờigxii khôvkzrng dángqdm tiếopjbn lêubzqn.

Cảyxtmnh tưjmgcgqrang tốbatvt đwdsvoowfp thếopjbsyfcy nhưjmgc trong giấrofoc mơvkzr, Giang Mạigxic Viễwdsvn sợgqra nếopjbu nhưjmgc anh bấrofot cẩmbzfn thìrcgp sẽobtu đwdsvángqdnh nángqdt nóxafp. Từbyczng cóxafpxkggc, anh đwdsvãzptrjmgcmcqing tưjmgcgqrang mỗbyczi ngàsyfcy khi anh vềpslp đwdsvếopjbn nhàsyfc liềpslpn cóxafpbyczi thứqhwac ămbjdn ấrofom nóxafpng, bóxafpng dángqdng côvkzr trong bếopjbp bậxyxdn rộygfyn vìrcgp anh, hoặbnmqc đwdsvqhwang trưjmgczoegc cửnhyea nhàsyfc, chờigxi anh bưjmgczoegc vàsyfco liềpslpn cho anh mộygfyt cángqdi ôvkzrm thậxyxdt chặbnmqt.

Cuộygfyc sốbatvng vợgqra chồtwhpng bìrcgpnh dịwypq nhấrofot, lạigxii biếopjbn thàsyfcnh cuộygfyc sốbatvng anh cầygfyu màsyfc khôvkzrng đwdsvưjmgcgqrac.

Trang Noãzptrn Thầygfyn nhìrcgpn qua dưjmgcigxing nhưjmgc rấrofot vui vẻjytx, trong miệxkggng cògqran hángqdt líqqgru lo, anh chưjmgca từbyczng nghe qua côvkzrngqdt, nhưjmgcng tiếopjbng nóxafpi mềpslpm mạigxii thếopjbsyfcy anh tuyệxkggt đwdsvbatvi tin tưjmgcmcqing sẽobtu rấrofot êubzqm tai. Cuốbatvi cùbyczng anh cũphdfng tiếopjbn lêubzqn, đwdsvưjmgca tay nhẹoowf nhàsyfcng ôvkzrm lấrofoy côvkzr từbycz phíqqgra sau.

Ai ngờigxivkzr giậxyxdt mìrcgpnh, kêubzqu lêubzqn sợgqrazptri rồtwhpi quay đwdsvygfyu lạigxii, đwdsvgqrai thấrofoy làsyfc Giang Mạigxic Viễwdsvn lúxkggc nàsyfcy mớzoegi thởmcqi phàsyfco nhẹoowf nhõphdfm, nhíqqgru màsyfcy, giậxyxdn dỗbyczi nóxafpi, “Anh sao vềpslp nhàsyfcsyfc thầygfyn khôvkzrng biếopjbt quỷchrm khôvkzrng hay thếopjbsyfcy?”


Giang Mạigxic Viễwdsvn cóxafp chúxkggt dởmcqi khóxafpc dởmcqijmgcigxii, siếopjbt chặbnmqt vògqrang ôvkzrm, “Nàsyfco cóxafp ngưjmgcigxii nóxafpi ôvkzrng xãzptrrcgpnh nhưjmgc vậxyxdy?”

“Anh làsyfcm em giậxyxdt cảyxtmrcgpnh.” Côvkzr phảyxtmn đwdsvbatvi.

“Làsyfc do em quángqd nhậxyxdp tâwxqdm, anh đwdsvqhwang sau lưjmgcng em lâwxqdu lắgcbim rồtwhpi màsyfc em khôvkzrng phángqdt hiệxkggn ra.” Giang Mạigxic Viễwdsvn nhìrcgpn côvkzr, khôvkzrng nhịwypqn đwdsvưjmgcgqrac cúxkggi đwdsvygfyu xuốbatvng.

vkzri thởmcqi củbhhva anh phảyxtmsyfco cổmbzfvkzrwxqdy nhộygfyt, côvkzr nghiêubzqng đwdsvygfyu néoowf trángqdnh, đwdsvưjmgca tay ngămbjdn mặbnmqt anh lạigxii nhẹoowf giọcaxbng nóxafpi, “Anh mau đwdsvi ra đwdsvi.”

“Sợgqra anh xem em?” Giang Mạigxic Viễwdsvn cưjmgcigxii khẽobtu.

“Anh ngay cảyxtm đwdsvtwhpgqran chưjmgca thay nữpslpa, díqqgrnh mùbyczi dầygfyu khóxafpi sẽobtu khôvkzrng tốbatvt lắgcbim đwdsvâwxqdu.” Côvkzr xoa tay, “Mau lêubzqn lầygfyu thay đwdsvtwhp đwdsvi.”

Đmbjdángqdy mắgcbit Giang Mạigxic Viễwdsvn đwdsviềpslpm đwdsvigxim, “Ừrvad.” Trưjmgczoegc khi ra khỏigxii nhàsyfc bếopjbp cògqran mau chóxafpng hôvkzrn lêubzqn mángqdvkzr mộygfyt cángqdi, làsyfcm côvkzr đwdsvigxi bừbyczng mặbnmqt.

Vọcaxbt vàsyfco tắgcbim rửnhyea qua loa, khôvkzrng mấrofot bao lâwxqdu anh đwdsvãzptr thay xong quầygfyn ángqdo xuốbatvng lầygfyu, lạigxii chui vàsyfco nhàsyfc bếopjbp.

“Mớzoegi tắgcbim xong cògqran vàsyfco bếopjbp?” Trang Noãzptrn Thầygfyn đwdsvang dùbyczng dầygfyu ôvkzr liu làsyfcm salad, thấrofoy anh hămbjdng hángqdi đwdsvi vàsyfco thìrcgp vộygfyi vàsyfcng đwdsvmbzfy anh ra ngoàsyfci, “Ra phògqrang ămbjdn chờigxi đwdsvi, sắgcbip cóxafp ămbjdn rồtwhpi.”

“Buổmbzfi tốbatvi tắgcbim lạigxii lầygfyn nữpslpa chẳngqdng phảyxtmi làsyfc đwdsvưjmgcgqrac sao?” Giang Mạigxic Viễwdsvn khôvkzrng chịwypqu ra ngoàsyfci, từbycz từbycz ôvkzrm côvkzr lạigxii, “Buổmbzfi tốbatvi cùbyczng nhau diễwdsvn uyêubzqn ưjmgcơvkzrng nghịwypqch nưjmgczoegc.”

“Cògqran cùbyczng nhau tắgcbim uyêubzqn ưjmgcơvkzrng nữpslpa chứqhwa.” Côvkzr bậxyxdt cưjmgcigxii thàsyfcnh tiếopjbng.

Giang Mạigxic Viễwdsvn cúxkggi đwdsvygfyu nhìrcgpn côvkzrjmgcigxii, kìrcgpm lògqrang khôvkzrng đwdsvxyxdu siếopjbt chặbnmqt cángqdnh tay, anh thíqqgrch nụulvjjmgcigxii củbhhva côvkzr.

“Hôvkzrm nay sao lạigxii đwdsvíqqgrch thâwxqdn xuốbatvng bếopjbp nấrofou cơvkzrm vậxyxdy?” Sưjmgcigxin mặbnmqt cọcaxb nhẹoowfsyfco bêubzqn tai côvkzr, xúxkggc cảyxtmm mềpslpm mạigxii làsyfcm anh thấrofoy mỹrvadzptrn.


Trang Noãzptrn Thầygfyn đwdsvbnmqt vángqd xuốbatvng, lạigxii bởmcqii vìrcgp sựbatv thâwxqdn thiếopjbt vôvkzrbyczng củbhhva anh màsyfc rụulvjt cổmbzf, “Hôvkzrm nay em tiễwdsvn Thiếopjbu Tiêubzqn ra phi trưjmgcigxing, nhìrcgpn đwdsvtwhpng hồtwhp thìrcgp muộygfyn rồtwhpi nêubzqn khôvkzrng vềpslpvkzrng ty nữpslpa, mấrofoy móxafpn bữpslpa trưjmgczoegc em nấrofou mấrofot mặbnmqt quángqd, cho nêubzqn lầygfyn nàsyfcy chuẩmbzfn bịwypq thậxyxdt chu đwdsvángqdo.”

Giang Mạigxic Viễwdsvn nghe xong liềpslpn ấrofom lògqrang, nhớzoeg đwdsvếopjbn lầygfyn đwdsvygfyu tiêubzqn côvkzr xuốbatvng bếopjbp, khóxafpe môvkzri bấrofot giángqdc hiệxkggn lêubzqn đwdsvygfy cong, “Sợgqra mấrofot mặbnmqt nêubzqn đwdsviềpslpu chịwypq Hứqhwaa đwdsvi rồtwhpi?”

“Hôvkzrm nay cho chịwypqrofoy nghỉgmvv, nếopjbu chịwypqrofoy ởmcqi đwdsvâwxqdy nhấrofot đwdsvwypqnh ởmcqiubzqn khua tay múxkgga châwxqdn, dùbycz sao chịwypqrofoy cũphdfng làsyfc cấrofop thầygfyn bếopjbp màsyfc.” Trang Noãzptrn Thầygfyn cưjmgcigxii nhẹoowf.

“Anh giúxkggp em.”

“Khôvkzrng cầygfyn, anh màsyfc nhúxkggng tay vàsyfco hảyxtm? Ngộygfy nhỡbcqhxafpn ămbjdn làsyfcm ra quángqd ngon, ngon đwdsvếopjbn nỗbyczi đwdsvigxit đwdsvếopjbn trìrcgpnh đwdsvygfy khôvkzrng biếopjbt củbhhva ngưjmgcigxii nàsyfco? Vậxyxdy khôvkzrng phâwxqdn biệxkggt đwdsvưjmgcgqrac làsyfcsyfci nấrofou nưjmgczoegng củbhhva anh hay củbhhva em rồtwhpi.” Trang Noãzptrn Thầygfyn vộygfyi ngămbjdn lạigxii.

Giang Mạigxic Viễwdsvn bịwypq lờigxii nóxafpi củbhhva côvkzr chọcaxbc cưjmgcigxii, cángqdnh tay lạigxii nhưjmgcqqgrnh vàsyfco ngưjmgcigxii côvkzr khôvkzrng rờigxii.

“Anh mau ra ngoàsyfci chờigxi đwdsvi.” Côvkzr nghiêubzqng đwdsvygfyu nhìrcgpn anh mộygfyt cángqdi.

Anh lạigxii chôvkzrn mặbnmqt vàsyfco giữpslpa mángqdi tóxafpc côvkzr, híqqgrt sâwxqdu mộygfyt hơvkzri, cúxkggi đwdsvygfyu nóxafpi khẽobtusyfco tai côvkzr, “Noãzptrn Noãzptrn, thậxyxdt tốbatvt…”

Trang Noãzptrn Thầygfyn bịwypq lờigxii nóxafpi củbhhva anh làsyfcm đwdsvigxi mặbnmqt, dỏigxing tai nghe thấrofoy cóxafp tiếopjbng đwdsvygfyng ởmcqi phògqrang khángqdch, khẽobtu đwdsvmbzfy anh ra, “Đmbjdbyczng lộygfyn xộygfyn nữpslpa, hìrcgpnh nhưjmgcsyfc đwdsviệxkggn thoạigxii củbhhva anh reo đwdsvóxafp.”

Giang Mạigxic Viễwdsvn cũphdfng nghe thấrofoy tiếopjbng đwdsviệxkggn thoạigxii reo, cưjmgcigxii cưjmgcigxii, đwdsvưjmgca tay vỗbyczubzqn ngưjmgcigxii côvkzr, “Đmbjdbyczng quêubzqn bỏigxi muốbatvi nhéoowf.”

“Biếopjbt rồtwhpi, dôvkzrng dàsyfci.” Ngoàsyfci miệxkggng thìrcgpxafpi vậxyxdy, trong lògqrang lạigxii nổmbzfi lêubzqn chúxkggt ấrofom ángqdp ngọcaxbt ngàsyfco.

Đmbjdgqrai dọcaxbn móxafpn cuốbatvi cùbyczng lêubzqn bàsyfcn ămbjdn xong, Trang Noãzptrn Thầygfyn lơvkzr đwdsvãzptrng nhìrcgpn thoángqdng qua Giang Mạigxic Viễwdsvn, anh đwdsvqhwang trưjmgczoegc cửnhyea sổmbzfngqdt đwdsvrofot nhậxyxdn đwdsviệxkggn thoạigxii, tuy khôvkzrng nghe đwdsvưjmgcgqrac anh nóxafpi gìrcgp, nhưjmgcng vẫwnfbn nhạigxiy cảyxtmm bắgcbit đwdsvưjmgcgqrac cángqdi chau màsyfcy củbhhva anh, trong lògqrang dâwxqdng lêubzqn hoàsyfci nghi, lạigxii gặbnmqp phảyxtmi vấrofon đwdsvpslprcgp sao?

Khóxafpe mắgcbit Giang Mạigxic Viễwdsvn cũphdfng đwdsvyxtmo đwdsvếopjbn chỗbyczvkzr, cưjmgcigxii nhẹoowf vớzoegi côvkzr, nụulvjjmgcigxii trêubzqn môvkzri hògqraa tan sựbatv lạigxinh lùbyczng cứqhwang nhắgcbic nơvkzri đwdsvvkzri màsyfcy.


vkzr đwdsvángqdnh mắgcbit, lạigxii vộygfyi vàsyfcng mang bìrcgpnh đwdsvbatvng rưjmgcgqrau đwdsvigxi đwdsvbnmqt xuốbatvng bàsyfcn.

Đmbjdgqrai đwdsvếopjbn khi Giang Mạigxic Viễwdsvn chấrofom dứqhwat cuộygfyc gọcaxbi, trêubzqn bàsyfcn ămbjdn đwdsvãzptr sớzoegm cóxafp đwdsvbhhv sắgcbic hưjmgcơvkzrng vịwypq.

“Khôvkzrng tệxkgg, nhìrcgpn thôvkzri cũphdfng thấrofoy ngon.” Giang Mạigxic Viễwdsvn cưjmgcigxii ngồtwhpi xuốbatvng, ángqdnh mắgcbit quéoowft mộygfyt vògqrang, “Từbyczsyfcu sắgcbic cho thấrofoy, chíqqgrn mưjmgcơvkzri tángqdm đwdsviểzhzjm.”

“Sao trừbycz mấrofot hai đwdsviểzhzjm?” Côvkzr thấrofoy lạigxi.

Anh đwdsvưjmgca tay lêubzqn xoa đwdsvygfyu côvkzr, yêubzqu thưjmgcơvkzrng nóxafpi, “Cho em mộygfyt trămbjdm đwdsviểzhzjm thìrcgp em tựbatvzptrn thếopjbsyfco chứqhwa? Chắgcbic cángqdi đwdsvvkzri dàsyfci đwdsvếopjbn tậxyxdn trờigxii luôvkzrn.”

“Anh mớzoegi cóxafp đwdsvvkzri đwdsvóxafp.” Côvkzr đwdsvángqdnh nhẹoowf anh.

Giang Mạigxic Viễwdsvn cưjmgcigxii khôvkzrng tửnhye tếopjb, giữpslp tay côvkzr lạigxii, mờigxi ángqdm nóxafpi, “Anh cóxafp đwdsvvkzri màsyfc, nhưjmgcng lạigxii mọcaxbc ởmcqi đwdsvsmjnng trưjmgczoegc.”

Trang Noãzptrn Thầygfyn lậxyxdp tứqhwac đwdsvigxi mặbnmqt, nhìrcgpn anh, anh xưjmgca nay luôvkzrn đwdsviềpslpm tĩgqranh thìrcgp giờigxi đwdsvãzptrxafp chúxkggt vôvkzr lạigxii, côvkzr trừbyczng mắgcbit vớzoegi anh, “Lưjmgcu manh.”

“Chẳngqdng phảyxtmi em cũphdfng rấrofot thíqqgrch cángqdi đwdsvvkzri củbhhva anh sao?” Giang Mạigxic Viễwdsvn kềpslpngqdt vàsyfco côvkzr, nụulvjjmgcigxii bêubzqn môvkzri càsyfcng xấrofou xa hơvkzrn.

“Anh đwdsvángqdng ghéoowft!”

Giang Mạigxic Viễwdsvn cưjmgcigxii sang sảyxtmng.

Bầygfyu khôvkzrng khíqqgr thậxyxdt hògqraa hợgqrap.

Vẫwnfbn làsyfc Giang Mạigxic Viễwdsvn đwdsvygfyng đwdsvũphdfa trưjmgczoegc, nhìrcgpn thấrofoy anh ămbjdn miếopjbng thứqhwa nhấrofot xong, tim Trang Noãzptrn Thầygfyn sắgcbip vămbjdng ra khỏigxii ngựbatvc, quan sángqdt anh khôvkzrng nhúxkggc nhíqqgrch, chờigxi anh nuốbatvt xuốbatvng xong thìrcgp vộygfyi vàsyfcng hỏigxii, “ Mùbyczi vịwypq thếopjbsyfco?”


“Rấrofot ngon.” Giang Mạigxic Viễwdsvn gậxyxdt đwdsvygfyu, lạigxii gắgcbip mộygfyt đwdsvũphdfa.

“Khôvkzrng quángqd lạigxit?”

“Khôvkzrng.”

“Khôvkzrng quángqd mặbnmqn?”

“Khôvkzrng.”

“Thựbatvc sựbatv… rấrofot ngon?” Mặbnmqt Trang Noãzptrn Thầygfyn thiếopjbu chúxkggt nữpslpa đwdsvpslpu dángqdn vàsyfco mặbnmqt anh.

Giang Mạigxic Viễwdsvn cưjmgcigxii nhẹoowf, “Thậxyxdt sựbatv ămbjdn rấrofot ngon.”

Trang Noãzptrn Thầygfyn cảyxtmm thấrofoy hoàsyfci nghi, “Khôvkzrng đwdsvưjmgcgqrac, em khôvkzrng tin anh đwdsvưjmgcgqrac, lầygfyn trưjmgczoegc khóxafp ămbjdn nhưjmgc vậxyxdy màsyfc anh vẫwnfbn nóxafpi làsyfc ngon đwdsvóxafp thôvkzri.” Nóxafpi xong vộygfyi vàsyfcng đwdsvygfyng đwdsvũphdfa, gắgcbip thứqhwac ămbjdn trưjmgczoegc mặbnmqt bỏigxisyfco miệxkggng.

Rấrofot nhanh, vẻjytx mặbnmqt ỉgmvvu xìrcgpu nhổmbzf ra…

“Cángqdi nàsyfcy bỏigxi íqqgrt dầygfyu quángqd, cóxafpvkzri đwdsvgcbing.”

“Ngon màsyfc ngon màsyfc, đwdsvgcbing cóxafp thểzhzj hạigxi sốbatvt, hiệxkggn tạigxii trờigxii đwdsvang hanh khôvkzrsyfc.” Giang Mạigxic Viễwdsvn vộygfyi vàsyfcng an ủbhhvi, lạigxii chủbhhv đwdsvygfyng gắgcbip móxafpn khángqdc, “Dùbyczng bữpslpa phảyxtmi ămbjdn toàsyfcn bộygfy, móxafpn nàsyfcy em làsyfcm cũphdfng khôvkzrng tệxkgg.”

Trang Noãzptrn Thầygfyn bángqdn tíqqgrn bángqdn nghi nếopjbm thửnhye, sau hồtwhpi lâwxqdu mớzoegi gậxyxdt đwdsvygfyu, “Móxafpn nàsyfcy cògqran đwdsvbcqh mộygfyt chúxkggt, ôvkzri…”

“Làsyfcm tốbatvt sao cũphdfng thởmcqisyfci nữpslpa rồtwhpi?” Anh buồtwhpn cưjmgcigxii nhìrcgpn côvkzr.

vkzr ngưjmgczoegc lêubzqn nhìrcgpn anh, “Anh thậxyxdt đwdsvángqdng thưjmgcơvkzrng.”

“Hảyxtm?” Giang Mạigxic Viễwdsvn ngẩmbzfn ngưjmgcigxii.

“Nhưjmgcng may màsyfc chúxkggng ta cóxafp chịwypq Hứqhwaa, bằsmjnng khôvkzrng vớzoegi tay nghềpslp củbhhva em, nóxafpi khôvkzrng chừbyczng sẽobtu phángqd hủbhhvy luôvkzrn dạigxisyfcy củbhhva anh. Đmbjdigxii nàsyfcy củbhhva anh đwdsvpslpu bịwypq em đwdsvygfyu đwdsvygfyc.” Vẻjytx mặbnmqt côvkzrgmvvu xìrcgpu.

Lờigxii nàsyfcy róxafpt vàsyfco tai Giang Mạigxic Viễwdsvn lạigxii nhưjmgc lờigxii tâwxqdm tìrcgpnh, cảyxtm đwdsvigxii… làsyfc chữpslp tốbatvt đwdsvoowfp xiếopjbt bao, ngựbatvc nhưjmgcxafpgqrang nưjmgczoegc ấrofom chảyxtmy qua, lao thẳngqdng đwdsvếopjbn mạigxich mángqdu nóxafpng hầygfym hậxyxdp, vưjmgcơvkzrn tay búxkggng trángqdn côvkzr, cưjmgcigxii nhẹoowf, “Đmbjdtwhp ngốbatvc, anh lấrofoy em vềpslp đwdsvâwxqdu phảyxtmi đwdsvzhzj em nấrofou cơvkzrm, chuyệxkggn bếopjbp núxkggc thếopjbsyfcy cóxafp chịwypq Hứqhwaa làsyfc đwdsvbhhv rồtwhpi.”

“Nhưjmgcng em cũphdfng phảyxtmi cốbatv gắgcbing họcaxbc mớzoegi đwdsvưjmgcgqrac màsyfc, làsyfcm gìrcgpxafp vợgqra nhàsyfc ai nấrofou ămbjdn hỏigxing béoowft thếopjbsyfcy.” Trang Noãzptrn Thầygfyn nóxafpi.

Giang Mạigxic Viễwdsvn nghe xong, nụulvjjmgcigxii bêubzqn môvkzri càsyfcng sâwxqdu, cúxkggi xuốbatvng hôvkzrn lêubzqn trángqdn côvkzr, dịwypqu dàsyfcng nóxafpi, “Khôvkzrng sao hếopjbt, cảyxtm đwdsvigxii rấrofot dàsyfci màsyfc, từbycz từbycz họcaxbc.”

vkzrjmgcigxii nhẹoowf, gậxyxdt gậxyxdt đwdsvygfyu.

Phògqrang ămbjdn, cóxafpbyczi rưjmgcgqrau vang nồtwhpng nàsyfcn, cògqran cóxafpjmgcơvkzrng vịwypq củbhhva gia đwdsvìrcgpnh.

Đmbjdiệxkggn thoạigxii lạigxii reo, Trang Noãzptrn Thầygfyn nhìrcgpn Giang Mạigxic Viễwdsvn bắgcbit mángqdy thìrcgp nhíqqgru màsyfcy, bấrofot giángqdc ngừbyczng đwdsvũphdfa.

“Ngàsyfcy mai tôvkzri lêubzqn côvkzrng ty xửnhyewdsv.” Đmbjdgqrai đwdsvygfyu dâwxqdy bêubzqn kia bángqdo cángqdo xong, anh thảyxtmn nhiêubzqn nóxafpi, vẻjytx mặbnmqt tuy bìrcgpnh tĩgqranh, nhưjmgcng ángqdnh mắgcbit cóxafp chúxkggt lạigxinh lùbyczng.

Đmbjdgqrai anh đwdsvbnmqt mángqdy xuốbatvng, côvkzr hỏigxii khẽobtu, “Cóxafp chuyệxkggn gìrcgp vậxyxdy anh?”

“Khôvkzrng cóxafprcgp.” Giang Mạigxic Viễwdsvn khôvkzri phụulvjc lạigxii vẻjytx dịwypqu dàsyfcng nhấrofot quángqdn, bêubzqn môvkzri làsyfc nụulvjjmgcigxii yếopjbu ớzoegt.

Trang Noãzptrn Thầygfyn tuy rằsmjnng cóxafp chúxkggt hoàsyfci nghi nhưjmgcng khôvkzrng hỏigxii nhiềpslpu, chủbhhv đwdsvygfyng gắgcbip miếopjbng thịwypqt cho anh, “Mau nếopjbm thửnhye đwdsvi, đwdsvâwxqdy làsyfc em đwdsvãzptr cảyxtmi tiếopjbn rồtwhpi đwdsvóxafp.” Côvkzr mau chóxafpng hệxkggt nhưjmgc đwdsvqhwaa trẻjytx, mộygfyt đwdsvqhwaa trẻjytx mong muốbatvn cha mẹoowf cho đwdsviểzhzjm.

“Ừrvad.” Giang Mạigxic Viễwdsvn cưjmgcigxii cưjmgcigxii, ángqdnh mắgcbit nhìrcgpn vềpslp phíqqgra côvkzr lạigxii dịwypqu dàsyfcng quángqd đwdsvbyczi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.