Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Quyển 7-Chương 8-2 : Giông bão kéo đến (2)
Trang Noãucxz n Thầkyju n đwllg ếhgaa n gầkyju n thấmcda y anh thìcylh giậftsy t mìcylh nh, sau đwllg óeots đwllg áeots p, “Anh… Khôackh ng phảpwok i mộxzqv t tuầkyju n nữygvo a mớeots i vềewzj sao?” Tốnryk i qua rõxilr ràackh ng anh gọduhb i đwllg iệojcs n nóeots i vậftsy y màackh .
“Anh hỏmjzi i em đwllg i đwllg âropu u.” Giang Mạhhkl c Viễmkho n khôackh ng đwllg ểboca ýftsy đwllg ếhgaa n câropu u hỏmjzi i củlare a côackh , giọduhb ng nóeots i thoáeots ng đwllg ềewzj cao hơqznh n.
“Em…” Trang Noãucxz n Thầkyju n nhìcylh n thấmcda y sắthhe c mặojoz t anh hơqznh i lạhhkl , liếhgaa m môackh i líhevg nhíhevg nóeots i: “Đgnjb i dạhhkl o phốnryk .”
Giang Mạhhkl c Viễmkho n nhìcylh n chằthhe m chằthhe m côackh hồfojb i lâropu u.
Côackh bịzpbk nhìcylh n đwllg ếhgaa n mấmcda t tựytme nhiêiwoc n, áeots nh mắthhe t vàackh sắthhe c mặojoz t anh rấmcda t dọduhb a ngưiwuz ờyivg i, côackh rõxilr ràackh ng cảpwok m nhậftsy n đwllg ưiwuz ợhgaa c anh đwllg ang tứjyqr c giậftsy n, tạhhkl o sao anh lạhhkl i tứjyqr c giậftsy n? Thấmcda y anh khôackh ng nóeots i lờyivg i nàackh o, côackh đwllg àackh nh đwllg i vàackh o, mớeots i đwllg ểboca túvtzi i xáeots ch xuốnryk ng, anh lạhhkl i lêiwoc n tiếhgaa ng…
“Mua cáeots i gìcylh ?”
“Dạhhkl ?” Côackh hoảpwok ng hốnryk t.
Khóeots i thuốnryk c bay lơqznh lửllcg ng, giốnryk ng nhưiwuz linh hồfojb n bịzpbk anh bóeots p chếhgaa t: “Khôackh ng phảpwok i em đwllg i dạhhkl o phốnryk àackh ? Mua đwllg ưiwuz ợhgaa c gìcylh rồfojb i? Đgnjb ưiwuz a anh xem.” Anh vẫgbps n tỉytme nh bơqznh , đwllg ưiwuz a tay nớeots i lỏmjzi ng càackh vạhhkl t, nhưiwuz ng vùzktr ng giữygvo a lôackh ng màackh y lạhhkl i nhiễmkho m vẻultw tàackh áeots c.
“Chỉytme đwllg i dạhhkl o thôackh i, khôackh ng mua gìcylh hếhgaa t.” Côackh nóeots i thậftsy t.
Giang Mạhhkl c Viễmkho n rúvtzi t đwllg iếhgaa u thuốnryk c cuốnryk i cùzktr ng ra, rưiwuz ớeots n ngưiwuz ờyivg i dúvtzi i đwllg ầkyju u thuốnryk c vàackh o gạhhkl t tàackh n, thậftsy t mạhhkl nh! Khi lầkyju n nữygvo a nhìcylh n côackh , khóeots e môackh i lạhhkl i cong lêiwoc n, “Em lạhhkl i đwllg âropu y.”
Côackh chưiwuz a từmcda ng nhìcylh n thấmcda y anh cưiwuz ờyivg i nhưiwuz vậftsy y bao giờyivg , rấmcda t lạhhkl nh, rấmcda t khiếhgaa n ngưiwuz ờyivg i kháeots c… sởcqde n da gàackh . Nuốnryk t nưiwuz ớeots c bọduhb t, côackh nhíhevg ch đwllg ếhgaa n, anh đwllg ưiwuz a tay vềewzj phíhevg a côackh , côackh liềewzj n đwllg ặojoz t tay vàackh o tay anh, rồfojb i thoáeots ng rùzktr ng mìcylh nh.
Tay anh rấmcda t lạhhkl nh, khôackh ng cóeots chúvtzi t ấmcda m áeots p nàackh o.
“Mạhhkl c Viễmkho n…” Anh bịzpbk bệojcs nh sao?
Giang Mạhhkl c Viễmkho n thờyivg ơqznh vớeots i sựytme kinh ngạhhkl c củlare a côackh , kébkmv o côackh ngồfojb i xuốnryk ng, nhìcylh n côackh chằthhe m chằthhe m, ngóeots n tay anh chạhhkl m vàackh o mặojoz t côackh , nhưiwuz cưiwuz ờyivg i nhưiwuz khôackh ng, “Khóeots c, hửllcg m?”
Xúvtzi c cảpwok m lạhhkl nh lẽxilr o nhưiwuz con rắthhe n trưiwuz ờyivg n trêiwoc n mặojoz t, tia lạhhkl nh lẽxilr o nàackh y theo lỗwync châropu n lôackh ng ngấmcda m vàackh o mạhhkl ch máeots u, cảpwok lưiwuz ng côackh đwllg ềewzj u bịzpbk kébkmv o thẳucxz ng, cứjyqr ng ngắthhe c, bấmcda t đwllg ắthhe c dĩiwuz nhìcylh n vàackh o mắthhe t anh, trong lòxilr ng hoảpwok ng sợhgaa .
Đgnjb ôackh i mắthhe t nàackh y, sao lạhhkl i âropu m u lạhhkl nh lẽxilr o nhưiwuz ma quỷftsy !
Anh, làackh m sao vậftsy y?
“Vợhgaa yêiwoc u àackh , đwllg ang yêiwoc n đwllg ang làackh nh sao lạhhkl i khóeots c?” Lựytme c tay Giang Mạhhkl c Viễmkho n tăllcg ng thêiwoc m, ngóeots n cáeots i lạhhkl i nhưiwuz dịzpbk u dàackh ng cọduhb xáeots t mặojoz t côackh , nhưiwuz ng cặojoz p mắthhe t kia, lạhhkl i nhưiwuz lang sóeots i trong đwllg êiwoc m, vụmjzi t sáeots ng nhưiwuz đwllg ủlare cóeots thểboca ăllcg n thịzpbk t ngưiwuz ờyivg i, giọduhb ng nóeots i anh càackh ng mềewzj m nhẹxilr , sựytme lo lắthhe ng lạhhkl i càackh ng rõxilr ràackh ng. “Vừmcda a đwllg i dạhhkl o phốnryk vừmcda a khóeots c àackh ? Hay làackh thấmcda y nhớeots anh?”
“Mạhhkl c Viễmkho n, anh làackh m đwllg au em.” Cằthhe m côackh phiếhgaa m đwllg au, anh chưiwuz a từmcda ng đwllg ốnryk i xửllcg vớeots i côackh nhưiwuz vậftsy y.
Thấmcda y côackh nhíhevg u màackh y, anh lạhhkl i cong môackh i cưiwuz ờyivg i, “Đgnjb au àackh ? Anh tưiwuz ởcqde ng em khôackh ng sợhgaa trờyivg i khôackh ng sợhgaa đwllg ấmcda t chứjyqr , cho dùzktr cóeots đwllg em em nghiềewzj n thàackh nh tro em cũerwd ng khôackh ng biếhgaa t đwllg au làackh gìcylh !”
Trang Noãucxz n Thầkyju n trợhgaa n mắthhe t, anh tạhhkl i sao lạhhkl i nóeots i côackh nhưiwuz vậftsy y?
“Nóeots i, đwllg i đwllg âropu u vậftsy y!” Anh đwllg ộxzqv t nhiêiwoc n lớeots n giọduhb ng.
Cằthhe m côackh gầkyju n nhưiwuz bịzpbk bóeots p náeots t, côackh háeots miệojcs ng, muốnryk n nóeots i thậftsy t vớeots i anh lạhhkl i khôackh ng nóeots i đwllg ưiwuz ợhgaa c chữygvo nàackh o, lựytme c tay anh quáeots mạhhkl nh, nắthhe m chặojoz t cằthhe m côackh nhưiwuz chặojoz n ngang cổsara họduhb ng côackh .
“Bịzpbk câropu m rồfojb i àackh ?” Giang Mạhhkl c Viễmkho n nhíhevg u màackh y, đwllg ãucxz sớeots m khôackh ng còxilr n hìcylh nh tưiwuz ợhgaa ng dịzpbk u dàackh ng yêiwoc u thưiwuz ơqznh ng côackh nhưiwuz trong dĩiwuz vãucxz ng, thảpwok cằthhe m côackh ra, bàackh n tay anh lạhhkl i chuyểboca n đwllg ếhgaa n gáeots y côackh , rồfojb i bóeots p mạhhkl nh…
“Áfojb …” Côackh bịzpbk bắthhe t ngẩllcg ng đwllg ầkyju u đwllg ốnryk i diệojcs n vớeots i mắthhe t anh, khôackh ng thểboca trốnryk n tráeots nh.
“Hay làackh muốnryk n anh đwllg oáeots n?” Sâropu u trong mắthhe t anh làackh sựytme lạhhkl nh lùzktr ng, khóeots e môackh i lạhhkl i cưiwuz ờyivg i, “Hôackh m nay đwllg i gặojoz p ngưiwuz ờyivg i yêiwoc u cũerwd târopu m trạhhkl ng thếhgaa nàackh o, hửllcg m?”
Côackh sợhgaa hãucxz i ngâropu y ngưiwuz ờyivg i, kinh ngạhhkl c nhìcylh n anh.
“Sợhgaa àackh ? Cóeots phảpwok i anh nêiwoc n vui vìcylh em tỏmjzi ra sợhgaa anh khôackh ng?” Ngóeots n tay Giang Mạhhkl c Viễmkho n gầkyju n nhưiwuz bấmcda m vàackh o tậftsy n óeots c côackh , từmcda ngữygvo lạhhkl nh băllcg ng, “Cảpwok mộxzqv t buổsara i chiềewzj u cộxzqv ng thêiwoc m buổsara i tốnryk i, hắthhe n ta an ủlare i em thếhgaa nàackh o? Dưiwuz ớeots i sựytme an ủlare i củlare a hắthhe n, chúvtzi t ấmcda m ứjyqr c em phảpwok i chịzpbk u rốnryk t cuộxzqv c tan biếhgaa n rồfojb i?” Mấmcda y ngàackh y nay, anh dốnryk c lòxilr ng chăllcg m sóeots c côackh , sợhgaa côackh vìcylh chuyệojcs n củlare a Hạhhkl Lữygvo màackh khôackh ng vui, côackh khôackh ng đwllg ềewzj cậftsy p anh cũerwd ng sẽxilr khôackh ng chủlare đwllg ộxzqv ng hỏmjzi i đwllg ếhgaa n, anh nghĩiwuz côackh đwllg ãucxz vưiwuz ợhgaa t qua đwllg ưiwuz ợhgaa c chuyệojcs n nàackh y, thìcylh ra, côackh târopu m sựytme hếhgaa t mọduhb i uấmcda t ứjyqr c kia cho Cốnryk Mặojoz c, côackh khóeots c lóeots c vớeots i Cốnryk Mặojoz c, lạhhkl i chưiwuz a bao giờyivg khóeots c vớeots i anh nhưiwuz thếhgaa !
Đgnjb âropu y làackh ngưiwuz ờyivg i vợhgaa anh nâropu ng nhưiwuz nâropu ng trứjyqr ng hứjyqr ng nhưiwuz hứjyqr ng hoa, ngưiwuz ờyivg i phụmjzi nữygvo anh dùzktr ng cảpwok tráeots i tim đwllg ểboca yêiwoc u, trêiwoc n thựytme c tếhgaa , trong lòxilr ng vợhgaa anh lạhhkl i khôackh ng quêiwoc n đwllg ưiwuz ợhgaa c ngưiwuz ờyivg i tìcylh nh cũerwd , khi anh đwllg i côackh ng táeots c thìcylh lébkmv n lúvtzi t gặojoz p gỡmkho , thậftsy m chíhevg trễmkho nhưiwuz vậftsy y mớeots i vềewzj nhàackh !
Anh, hậftsy n khôackh ng thểboca giếhgaa t chếhgaa t côackh !
“Em khôackh ng cóeots …” Trang Noãucxz n Thầkyju n khóeots khăllcg n híhevg t thởcqde , nébkmv n đwllg au đwllg ớeots n màackh run rẩllcg y, “Em chỉytme thăllcg m anh ấmcda y, nhưiwuz ng sau đwllg óeots thựytme c sựytme đwllg i dạhhkl o phốnryk màackh .”
“Phảpwok i khôackh ng?” Giang Mạhhkl c Viễmkho n cưiwuz ờyivg i ghêiwoc rợhgaa n, “Gặojoz p mặojoz t ngưiwuz ờyivg i tìcylh nh cũerwd , em còxilr n bỏmjzi đwllg ưiwuz ợhgaa c đwllg ểboca đwllg i dạhhkl o phốnryk sao?”
“Em thựytme c sựytme đwllg i dạhhkl o phốnryk !” Côackh nổsara i nóeots ng, muốnryk n thoáeots t khỏmjzi i tay anh nhưiwuz ng bấmcda t lựytme c.
Giang Mạhhkl c Viễmkho n mạhhkl nh tay ấmcda n đwllg ầkyju u côackh , cúvtzi i xuốnryk ng cưiwuz ờyivg i khẽxilr , “Đgnjb ểboca tôackh i đwllg oáeots n thửllcg em hầkyju u hạhhkl hắthhe n nhưiwuz thếhgaa nàackh o? Hai ngưiwuz ờyivg i lâropu u rồfojb i khôackh ng gặojoz p, làackh m sao khôackh ng đwllg óeots i kháeots t chứjyqr ?”
“Giang Mạhhkl c Viễmkho n, anh đwllg ừmcda ng nóeots i bậftsy y bạhhkl , em vớeots i Cốnryk Mặojoz c trong sạhhkl ch khôackh ng cóeots làackh m gìcylh hếhgaa t!” Côackh đwllg ẩllcg y anh ra, đwllg ứjyqr ng lêiwoc n thoáeots t khỏmjzi i phạhhkl m vi hơqznh i thởcqde củlare a anh, tứjyqr c giậftsy n đwllg ếhgaa n toàackh n thâropu n pháeots t run.
Giang Mạhhkl c Viễmkho n míhevg m môackh i, cằthhe m bạhhkl nh ra, nhưiwuz con dãucxz thúvtzi sắthhe p nhàackh o đwllg ếhgaa n. Mắthhe t anh nhưiwuz con dao cứjyqr a mạhhkl nh lêiwoc n mặojoz t Trang Noãucxz n Thầkyju n, sau hồfojb i lâropu u chợhgaa t móeots c lọduhb thuốnryk c từmcda trong túvtzi i ra, đwllg ậftsy p mạhhkl nh xuốnryk ng bàackh n, giọduhb ng nóeots i máeots u me lạhhkl nh lẽxilr o…
“Nếhgaa u khôackh ng cóeots gìcylh , đwllg ưiwuz ợhgaa c, Trang Noãucxz n Thầkyju n, em nóeots i cho tôackh i biếhgaa t đwllg âropu y làackh thuốnryk c gìcylh ?”
Trang Noãucxz n Thầkyju n nhìcylh n thấmcda y nhấmcda t thờyivg i muốnryk n khuỵeaoy u xuốnryk ng, bỗwync ng dưiwuz ng nhìcylh n vềewzj phíhevg a anh, trong mắthhe t lộxzqv vẻultw sợhgaa hãucxz i.
“Khôackh ng dáeots m nóeots i vớeots i tôackh i? Hay làackh tríhevg nhớeots em quáeots kébkmv m nêiwoc n quêiwoc n mấmcda t bảpwok n thâropu n đwllg ãucxz uốnryk ng thuốnryk c gìcylh ?” Anh gằthhe n giọduhb ng, khiếhgaa n ngưiwuz ờyivg i kháeots c thấmcda y áeots p lựytme c.
“Em, em…” Nhấmcda t thờyivg i côackh chỉytme nóeots i đwllg ưiwuz ợhgaa c nhưiwuz vậftsy y, lọduhb đwllg ặojoz t trêiwoc n bàackh n đwllg úvtzi ng làackh thuốnryk c côackh hay uốnryk ng, côackh sợhgaa hãucxz i, khôackh ng biếhgaa t sao Giang Mạhhkl c Viễmkho n lạhhkl i biếhgaa t đwllg ưiwuz ợhgaa c huyệojcs n nàackh y, thậftsy m chíhevg còxilr n cóeots thểboca tìcylh m ra đwllg ưiwuz ợhgaa c lọduhb thuốnryk c.
Hiệojcs n giờyivg , nhảpwok y xuốnryk ng Hoàackh ng Hàackh cũerwd ng rửllcg a khôackh ng sạhhkl ch.
Thấmcda y côackh ấmcda p úvtzi ng, Giang Mạhhkl c Viễmkho n hoàackh n toàackh n nổsara i giậftsy n, ngọduhb n lửllcg a vẫgbps n luôackh n đwllg èackh nébkmv n trong ngựytme c đwllg ộxzqv t nhiêiwoc n bùzktr ng pháeots t, anh đwllg ậftsy p mạhhkl nh tay xuốnryk ng bàackh n, gầkyju m lêiwoc n, “Trang Noãucxz n Thầkyju n, láeots gan củlare a em thậftsy t lớeots n!”
Trang Noãucxz n Thầkyju n mềewzj m nhũerwd n suýftsy t nữygvo a ngãucxz xuốnryk ng, tay côackh bấmcda u mạhhkl nh vàackh o váeots ch tưiwuz ờyivg ng sinh đwllg au, mặojoz t trắthhe ng bệojcs ch, môackh i run run, “Em khôackh ng muốnryk n giấmcda u anh…”
Ai ngờyivg câropu u nóeots i củlare a côackh càackh ng khiếhgaa n Giang Mạhhkl c Viễmkho n hiểboca u lầkyju m, bưiwuz ớeots c nhanh tớeots i, anh xáeots ch côackh nhưiwuz xáeots ch mộxzqv t con gàackh , “Trang Noãucxz n Thầkyju n, em đwllg úvtzi ng làackh trung trinh, gảpwok cho tôackh i tủlare i nhụmjzi c lắthhe m phảpwok i khôackh ng? Yêiwoc u hắthhe n nhưiwuz vậftsy y àackh ? Yêiwoc u hắthhe n đwllg ếhgaa n nỗwync i thàackh rằthhe ng uốnryk ng thuốnryk c? Thàackh rằthhe ng khôackh ng sinh con cho tôackh i?”
“Em khôackh ng phảpwok i…”
“Em còxilr n muốnryk n tôackh i đwllg ốnryk i xửllcg thếhgaa nàackh o vớeots i em nữygvo a? Cóeots phảpwok i muốnryk n tôackh i moi tim ra cho em xem hay khôackh ng?” Giang Mạhhkl c Viễmkho n gàackh o lêiwoc n, tiếhgaa ng nóeots i băllcg ng lạhhkl nh làackh m khôackh ng khíhevg nhưiwuz vỡmkho vụmjzi n xung quanh mìcylh nh, túvtzi m chặojoz t côackh , “Trang Noãucxz n Thầkyju n, dùzktr em làackh tảpwok ng đwllg áeots nhưiwuz ng lâropu u nhưiwuz vậftsy y cũerwd ng cóeots thểboca nóeots ng lêiwoc n chứjyqr ?”
“Thảpwok ra!” Côackh thựytme c sựytme sợhgaa hãucxz i, từmcda lúvtzi c biếhgaa t Giang Mạhhkl c Viễmkho n đwllg ếhgaa n bâropu y giờyivg anh chưiwuz a từmcda ng tứjyqr c giậftsy n nhưiwuz vậftsy y, dùzktr trong lòxilr ng cảpwok m nhậftsy n đwllg ưiwuz ợhgaa c anh yêiwoc u côackh , nhưiwuz ng nhấmcda t thờyivg i hoảpwok ng loạhhkl n chỉytme cóeots thểboca vùzktr ng vẫgbps y.
Côackh càackh ng giãucxz y dụmjzi a Giang Mạhhkl c Viễmkho n càackh ng nổsara i giậftsy n, nhớeots lạhhkl i cảpwok nh tưiwuz ợhgaa ng lúvtzi c ởcqde bệojcs nh việojcs n liềewzj n phẫgbps n nộxzqv , hơqznh n nữygvo a còxilr n bắthhe t gặojoz p áeots nh mắthhe t sợhgaa sệojcs t củlare a côackh , hếhgaa t thảpwok y đwllg ềewzj u làackh m lửllcg a giậftsy n củlare a anh bùzktr ng lêiwoc n đwllg ếhgaa n cựytme c đwllg iểboca m, tay anh hung hắthhe n túvtzi m lấmcda y đwllg ầkyju u côackh .
“Áfojb …” Cơqznh n đwllg au ráeots t từmcda trêiwoc n đwllg ầkyju u lan tràackh n ra, côackh khổsara sởcqde nhưiwuz bịzpbk mổsara bụmjzi ng, nưiwuz ớeots c mắthhe t thi nhau rơqznh i xuốnryk ng, “Thảpwok ra… Giang Mạhhkl c Viễmkho n, anh làackh têiwoc n khốnryk n!”
Dưiwuz ớeots i cơqznh n thịzpbk nh nộxzqv , ai cũerwd ng cóeots thểboca nóeots i lờyivg i căllcg m hậftsy n, bao gồfojb m cảpwok Trang Noãucxz n Thầkyju n.
Nhưiwuz ng côackh đwllg ãucxz quêiwoc n, đwllg ốnryk i phưiwuz ơqznh ng làackh Giang Mạhhkl c Viễmkho n, tuy bìcylh nh thưiwuz ờyivg ng đwllg ềewzj u dung túvtzi ng nuôackh ng chiềewzj u côackh , nhưiwuz ng khi trúvtzi t bỏmjzi chiếhgaa c áeots o dịzpbk u dàackh ng, anh chíhevg nh làackh hổsara dữygvo khôackh ng hơqznh n khôackh ng kébkmv m, Hạhhkl Lữygvo nóeots i đwllg úvtzi ng, hổsara thìcylh mãucxz i mãucxz i làackh hổsara , cho dùzktr bìcylh nh thưiwuz ờyivg ng nhìcylh n đwllg ạhhkl o mạhhkl o thếhgaa nàackh o thìcylh vẫgbps n làackh hổsara .
“Làackh chủlare ýftsy củlare a ai, hửllcg m?” Giang Mạhhkl c Viễmkho n vừmcda a nghe thấmcda y lờyivg i nàackh y thìcylh mắthhe t càackh ng lạhhkl nh lẽxilr o, cáeots nh tay tăllcg ng thêiwoc m lựytme c, Trang Noãucxz n Thầkyju n mấmcda t trọduhb ng târopu m ngãucxz vàackh o lòxilr ng anh, cơqznh thịzpbk t rắthhe n chắthhe c làackh m côackh đwllg au, côackh vôackh cùzktr ng sợhgaa hãucxz i, liềewzj u mạhhkl ng vùzktr ng vẫgbps y, tráeots nh nébkmv . Anh lạhhkl i dùzktr ng tay kia bắthhe t lấmcda y côackh , bàackh n tay nhưiwuz kiềewzj m sắthhe t cốnryk đwllg ịzpbk nh chặojoz t hai cổsara tay côackh , khôackh ng chúvtzi t thưiwuz ơqznh ng tiếhgaa c, “Làackh hắthhe n kêiwoc u em hay làackh chủlare ýftsy củlare a mìcylh nh em? Trang Noãucxz n Thầkyju n, chẳucxz ng phảpwok i tôackh i đwllg ãucxz cảpwok nh cáeots o em, kếhgaa t cụmjzi c em vẫgbps n dáeots m lừmcda a dốnryk i tôackh i, chẳucxz ng nhữygvo ng vụmjzi ng trộxzqv m vớeots i tìcylh nh cũerwd còxilr n lébkmv n uốnryk ng thuốnryk c tráeots nh thai! Em ăllcg n gan hùzktr m mậftsy t gấmcda u rồfojb i phảpwok i khôackh ng? Dáeots m giếhgaa t chếhgaa t con tôackh i?!”
Tay Trang Noãucxz n Thầkyju n nhưiwuz bịzpbk xiềewzj ng xíhevg ch, sựytme giãucxz y dụmjzi a củlare a côackh hoàackh n toàackh n vôackh nghĩiwuz a, Giang Mạhhkl c Viễmkho n chỉytme bằthhe ng mộxzqv t bàackh n tay đwllg ãucxz cóeots thểboca khiếhgaa n côackh cảpwok m nhậftsy n đwllg ưiwuz ợhgaa c mùzktr i vịzpbk mấmcda t đwllg i tựytme do. Côackh thởcqde hổsara n hểboca n, trong hôackh hấmcda p dưiwuz ờyivg ng nhưiwuz cóeots mùzktr i củlare a anh, lúvtzi c nàackh y đwllg âropu y làackh mùzktr i tứjyqr c giậftsy n rõxilr ràackh ng.
“Giang Mạhhkl c Viễmkho n… Anh vàackh Sa Lâropu m còxilr n dâropu y dưiwuz a khôackh ng rõxilr , dựytme a vàackh o cáeots i gìcylh yêiwoc u cầkyju u tôackh i sinh con cho anh?” Trang Noãucxz n Thầkyju n cốnryk gắthhe ng lùzktr i ra xa, dùzktr ng hếhgaa t sứjyqr c tráeots nh nébkmv anh, côackh vừmcda a sợhgaa vừmcda a tứjyqr c nêiwoc n nóeots i lờyivg i khôackh ng muốnryk n nóeots i, cốnryk gắthhe ng đwllg ẩllcg y anh ra, “Anh khôackh ng cóeots tưiwuz cáeots ch! Hôackh n nhâropu n củlare a tôackh i vàackh anh đwllg ềewzj u làackh anh dùzktr ng thủlare đwllg oạhhkl n đwllg êiwoc tiệojcs n đwllg oạhhkl t đwllg ưiwuz ợhgaa c, anh khôackh ng cóeots tưiwuz cáeots ch yêiwoc u cầkyju u tôackh i gìcylh cảpwok ! Từmcda ngàackh y kếhgaa t hôackh n tôackh i đwllg ãucxz từmcda ng nóeots i, chuyệojcs n củlare a tôackh i khôackh ng cầkyju n anh xen vàackh o!”
“Em câropu m miệojcs ng cho tôackh i!”
“Tôackh i khôackh ng im! Anh chíhevg nh làackh têiwoc n cưiwuz ớeots p, làackh đwllg ồfojb khốnryk n!” Trang Noãucxz n Thầkyju n rốnryk t cuộxzqv c khôackh ng chịzpbk u đwllg ựytme ng đwllg ưiwuz ợhgaa c nữygvo a, đwllg iêiwoc n tiếhgaa t rốnryk ng giậftsy n nhưiwuz bịzpbk rắthhe n đwllg ộxzqv c cắthhe n, “Tôackh i vớeots i anh, chỉytme cóeots hợhgaa p đwllg ồfojb ng hôackh n nhâropu n, cho nêiwoc n anh bỏmjzi cuộxzqv c đwllg i, tôackh i sẽxilr khôackh ng sinh con cho anh, sẽxilr khôackh ng!” Côackh uấmcda t ứjyqr c, chuyệojcs n nàackh y dựytme a vàackh o đwllg âropu u màackh trúvtzi t hếhgaa t lêiwoc n đwllg ầkyju u côackh ? Nếhgaa u lúvtzi c ấmcda y anh rõxilr ràackh ng vớeots i Sa Lâropu m thìcylh côackh đwllg ãucxz sớeots m ngừmcda ng uốnryk ng thuốnryk c rồfojb i.
Giang Mạhhkl c Viễmkho n mộxzqv t tay kébkmv o mạhhkl nh côackh , nhưiwuz cơqznh n giôackh ng lớeots n đwllg áeots nh ậftsy p con thuyềewzj n nhỏmjzi , tay kia thìcylh hung hăllcg ng bấmcda u chặojoz t gáeots y côackh , áeots nh mắthhe t đwllg ủlare đwllg ểboca giếhgaa t ngưiwuz ờyivg i…
“Rốnryk t cuộxzqv c em cũerwd ng nóeots i ra hếhgaa t nhữygvo ng ấmcda m ứjyqr c trong lòxilr ng rồfojb i àackh ? Hợhgaa p đwllg ồfojb ng hôackh n nhâropu n? Đgnjb úvtzi ng…” Vẻultw lạhhkl nh lùzktr ng khiếhgaa n ngưiwuz ờyivg i kháeots c sợhgaa hãucxz i củlare a anh dầkyju n xâropu m chiếhgaa m mắthhe t côackh , “Chẳucxz ng phảpwok i lúvtzi c nàackh o em cũerwd ng muốnryk n gặojoz p lạhhkl i ngưiwuz ờyivg i tìcylh nh cũerwd sao? Tôackh i táeots c thàackh nh cho em!”
“Anh muốnryk n làackh m gìcylh ?” Trang Noãucxz n Thầkyju n ra sứjyqr c chốnryk ng cựytme nhưiwuz ng khôackh ng lạhhkl i, còxilr n pháeots t giáeots c Giang Mạhhkl c Viễmkho n thậftsy t đwllg áeots ng sợhgaa , loạhhkl i dựytme cảpwok m nàackh y rúvtzi t cạhhkl n khíhevg lựytme c củlare a côackh , lụmjzi c phủlare ngũerwd tạhhkl ng kịzpbk ch liệojcs t cuồfojb n cuộxzqv n, trong lòxilr ng tràackh n đwllg ầkyju y tuyệojcs t vọduhb ng vàackh sợhgaa hãucxz i.
“Tôackh i sẽxilr táeots c thàackh nh cho em vàackh thằthhe ng đwllg óeots màackh , cầkyju n gìcylh phảpwok i lébkmv n lúvtzi t sau lưiwuz ng tôackh i?” Giang Mạhhkl c Viễmkho n kébkmv o côackh vàackh o lòxilr ng, cảpwok m nhậftsy n đwllg ưiwuz ợhgaa c sựytme run rẩllcg y củlare a côackh , ởcqde bêiwoc n tai côackh nóeots i tiếhgaa p, “Trang Noãucxz n Thầkyju n em nhớeots kỹyjxd cho tôackh i, em chẳucxz ng qua chỉytme làackh thứjyqr đwllg ểboca tôackh i pháeots t tiếhgaa t, làackh đwllg ồfojb chơqznh i thôackh i, thằthhe ng Cốnryk Mặojoz c đwllg óeots nếhgaa u muốnryk n nhấmcda p nháeots p ngưiwuz ờyivg i phụmjzi nữygvo củlare a Giang Mạhhkl c Viễmkho n tôackh i chơqznh i cháeots n rồfojb i, đwllg ưiwuz ợhgaa c, tôackh i đwllg ưiwuz a em cho hắthhe n đwllg óeots !”
“Anh hỏ
“Em…” Trang Noã
Giang Mạ
Cô
“Mua cá
“Dạ
Khó
“Chỉ
Giang Mạ
Cô
Tay anh rấ
“Mạ
Giang Mạ
Xú
Đ
Anh, là
“Vợ
“Mạ
Thấ
Trang Noã
“Nó
Cằ
“Bị
“Á
“Hay là
Cô
“Sợ
Đ
Anh, hậ
“Em khô
“Phả
“Em thự
Giang Mạ
“Giang Mạ
Giang Mạ
“Nế
Trang Noã
“Khô
“Em, em…” Nhấ
Hiệ
Thấ
Trang Noã
Ai ngờ
“Em khô
“Em cò
“Thả
Cô
“Á
Dư
Như
“Là
Tay Trang Noã
“Giang Mạ
“Em câ
“Tô
Giang Mạ
“Rố
“Anh muố
“Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.