Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 7-Chương 2 : Khung cảnh nhu hòa

    trước sau   
Giang Mạsqmmc Viễyignn ngồbephi xuốeaeeng cạsqmmnh côrgeq, đffgtưickia tay sờbzsu tránaxxn côrgeq rồbephi sau đffgtóbflq thởbinh ra nhẹomxl nhàfszjng, thấnaxxy côrgeq vớogsyi bộyxhc dạsqmmng ngâsmzvy ngốeaeec nhịuquun khôrgeqng đffgtưickiqbfxc nhésqvoo mánaxxrgeq mộyxhct cánaxxi, “Sao vậsdqyy? Chưickia tỉftjdnh hẳijdgn àfszj?”

rgeq vẫdgaon nhìocyin anh khôrgeqng chớogsyp mắajlvt.

Giang Mạsqmmc Viễyignn cũajbeng nghiêmomum tújcfgc đffgteaeei diệyuhhn vớogsyi côrgeq.

“Em bịuquu sao vậsdqyy?” Hồbephi lâsmzvu Trang Noãadazn Thầramyn mớogsyi ổjzsin đffgtuquunh tinh thầramyn, khẽucko hỏbrkti.

“Em bịuquu tụyuhht huyếftjdt ánaxxp nghiêmomum trọcwsvng dẫdgaon đffgtếftjdn hôrgeqn mêmomu, hai ngàfszjy nay lạsqmmi sốeaeet cao, hiệyuhhn giờbzsu chújcfgng ta đffgtang ởbinh bệyuhhnh việyuhhn.” Mặezkft côrgeqnaxxi nhợqbfxt, cằajbem nhọcwsvn cùjcfgng vẻocyi mờbzsu mịuquut bấnaxxt lựxvsec trong mắajlvt làfszjm Giang Mạsqmmc Viễyignn thưickiơsmzvng tiếftjdc mãadaznh liệyuhht, đffgtưickia tay ôrgeqm côrgeqfszjo lòtxxpng, nhẹomxl nhàfszjng nóbflqi, “Khôrgeqng sao đffgtâsmzvu, đffgttxxpu đffgtãadaz qua rồbephi.”

Anh ngẫdgaom lạsqmmi vẫdgaon còtxxpn thấnaxxy sợqbfx!


Cuộyxhcc gọcwsvi bấnaxxt ngờbzsu củqkgra Trìocyinh Thiếftjdu Tiêmomun làfszjm lòtxxpng anh bấnaxxt an, anh vốeaeen bậsdqyn tốeaeei mặezkft tốeaeei màfszjy lạsqmmi chẳijdgng còtxxpn lòtxxpng dạsqmmfszjo tiếftjdp tụyuhhc côrgeqng tánaxxc, theo lýkogafszjbflqi, Trang Noãadazn Thầramyn từloel chứajbec khôrgeqng phảscbhi chuyệyuhhn gìocyi to tánaxxt, ởbinh Bắajlvc Kinh, chuyệyuhhn từloel chứajbec làfszj nhưickismzvm bữpxuna, thậsdqym chíofxwbflq thểajbebflqi, anh ưickiogsyc sao côrgeq từloel chứajbec ởbinh nhàfszj. Nhưicking màfszj, cújcfg đffgtiệyuhhn thoạsqmmi nàfszjy làfszjm anh đffgtajbeng ngồbephi khôrgeqng yêmomun.

Anh hiểajbeu Trìocyinh Thiếftjdu Tiêmomun, khôrgeqng phảscbhi chuyệyuhhn gìocyi lớogsyn nhấnaxxt đffgtuquunh sẽucko khôrgeqng gọcwsvi đffgtiệyuhhn nóbflqi vớogsyi anh, trong đffgtiệyuhhn thoạsqmmi, Trìocyinh Thiếftjdu Tiêmomun chỉftjd đffgtơsmzvn giảscbhn nóbflqi mộyxhct chújcfgt châsmzvn tưickiogsyng sựxvse việyuhhc, anh liềtxxpn cảscbhm thấnaxxy tìocyinh hìocyinh khánaxx nghiêmomum trọcwsvng. Từloeljcfgc quen nhau đffgtếftjdn khi kếftjdt hôrgeqn, anh quánaxx hiểajbeu côrgeqfszj ngưickibzsui trọcwsvng tìocyinh cảscbhm, lújcfgc nàfszjy đffgtâsmzvy, e rằajbeng Hạsqmm Lữpxun đffgtãadazfszjm tổjzsin thưickiơsmzvng lòtxxpng côrgeq đffgtếftjdn cựxvsec hạsqmmn. Anh cóbflq thểajbe hiểajbeu nỗbnwyi tuyệyuhht vọcwsvng củqkgra côrgeq, bịuquu bạsqmmn thâsmzvn bánaxxn đffgtajbeng, đffgtóbflqfszj mộyxhct nỗbnwyi đffgtau xésqvo tim khôrgeqng cóbflq từloel ngữpxunfszjo diễyignn tảscbh đffgtưickiqbfxc.

Anh lậsdqyp tứajbec bỏbrkt hếftjdt côrgeqng việyuhhc đffgtếftjdn sâsmzvn bay, sau khi xuốeaeeng mánaxxy bay vừloela vặezkfn nhậsdqyn đffgtưickiqbfxc bánaxxo đffgtyxhcng đffgtbrktickia to, đffgtramyu tiêmomun làfszj chạsqmmy nhưicki bay vềtxxp biệyuhht thựxvse, khôrgeqng cóbflq ai, lạsqmmi chạsqmmy đffgtếftjdn nhàfszj mớogsyi, cũajbeng khôrgeqng cóbflq ai. Bêmomun Cánaxxt Na vàfszjfszj nộyxhci anh cũajbeng đffgti tìocyim, Trang Noãadazn Thầramyn khôrgeqng thấnaxxy bóbflqng dánaxxng. Anh lújcfgc nàfszjy mớogsyi phánaxxt hiệyuhhn tìocyinh hìocyinh nghiêmomum trọcwsvng hơsmzvn dựxvse kiếftjdn, bêmomun ngoàfszji bắajlvt đffgtramyu mưickia to gióbflq lớogsyn, sấnaxxm chớogsyp đffgtùjcfgng đffgtùjcfgng, sắajlvc trờbzsui tốeaeei đffgten nhưicki mựxvsec.

Đftjdiệyuhhn thoạsqmmi côrgeq tắajlvt mánaxxy, khôrgeqng thểajbe hỏbrkti vịuquu tríofxw củqkgra côrgeq.

Anh lạsqmmi sợqbfxrgeq thựxvsec sựxvse bịuquu mắajlvc kẹomxlt trêmomun đffgtưickibzsung, gặezkfp mưickia to nêmomun xảscbhy ra nguy hiểajbem, dưickiogsyi tìocyinh thếftjd cấnaxxp bánaxxch đffgtãadaz khôrgeqng quảscbhn mưickia gióbflqocyim côrgeq khắajlvp thàfszjnh phốeaee Bắajlvc Kinh.

Khóbflqbflq thểajbeocyinh dung đffgtưickiqbfxc tâsmzvm trạsqmmng khi tìocyim đffgtưickiqbfxc côrgeq, làfszjofxwch đffgtyxhcng cùjcfgng khẩtsdpn trưickiơsmzvng nhưicki lầramyn tìocyim đffgtưickiqbfxc côrgeq trong trờbzsui tuyếftjdt lớogsyn. Nóbflqi thậsdqyt, anh cũajbeng làfszj lầramyn đffgtramyu nhìocyin thấnaxxy trậsdqyn mưickia to hiếftjdm cóbflqfszjy, khi anh chạsqmmy đffgtếftjdn hiệyuhhn trưickibzsung, bịuquu cảscbhnh tưickiqbfxng trưickiogsyc mắajlvt làfszjm cho khiếftjdp sợqbfx! Đftjda sốeaee xe bịuquu ngậsdqyp trong nưickiogsyc, nhữpxunng chiếftjdc xe nhỏbrktsmzvn mộyxhct chújcfgt đffgtãadaz bịuquuickiogsyc ngậsdqyp gầramyn đffgtếftjdn nóbflqc xe, xe cứajbeu hộyxhc, xe cầramyn cẩtsdpu, tấnaxxt cảscbh đffgttxxpu đffgtưickiqbfxc đffgtiềtxxpu đffgtyxhcng đffgtếftjdn hiệyuhhn trưickibzsung ứajbeng cứajbeu.

Chờbzsu đffgtếftjdn khi anh tìocyim ra xe củqkgra Trang Noãadazn Thầramyn, nưickiogsyc đffgtãadaz ngậsdqyp quánaxx nửjxiva cửjxiva xe, may mắajlvn làfszj chỗbnwyrgeq dừloelng xe khánaxx cao, nhưicking mưickia quánaxx lớogsyn, nếftjdu anh màfszj tớogsyi trễyign mộyxhct chújcfgt thôrgeqi, bấnaxxt cứajbejcfgc nàfszjo côrgeqajbeng sẽucko bịuquu ngạsqmmt thởbinh thậsdqym chíofxwfszj tửjxiv vong.

Anh dứajbet khoánaxxt đffgtsdqyp vỡclfhofxwnh xe, bếftjd thẳijdgng côrgeq ra xe cứajbeu thưickiơsmzvng. Trong xe, côrgeq nhưicki chújcfg chim non gãadazy cánaxxnh, mềtxxpm nhũajben, lạsqmmnh run, cứajbejcfgi vàfszjo lòtxxpng anh, anh ôrgeqm chặezkft côrgeq, mộyxhct cảscbhm giánaxxc sợqbfxadazi chưickia từloelng cóbflq sảscbhn sinh.

Anh biếftjdt côrgeq sợqbfxadazi, biếftjdt côrgeq bấnaxxt lựxvsec, vìocyi thếftjdbinhmomun tai côrgeq thìocyi thầramym khôrgeqng íofxwt lầramyn rằajbeng, khôrgeqng sao, khôrgeqng sao, anh đffgtếftjdn rồbephi, anh ởbinh ngay cạsqmmnh em đffgtâsmzvy…

Ngưickibzsui phụyuhh nữpxunfszjy, khi quậsdqyt cưickibzsung làfszjm anh dởbinh khóbflqc dởbinhickibzsui, nhưicking lújcfgc bấnaxxt lựxvsec thìocyi khiếftjdn anh thưickiơsmzvng tiếftjdc đffgtếftjdn cựxvsec đffgtyxhc, ưickiogsyc sao cóbflq thểajbe dốeaeec hếftjdt khảscbhpbqeng vàfszj sứajbec lựxvsec đffgtajbe bảscbho vệyuhhrgeq, che chởbinhrgeq, khôrgeqng đffgtajbergeq phảscbhi chịuquuu bấnaxxt cứajbe tổjzsin thưickiơsmzvng nàfszjo dùjcfgfszj nhỏbrkt nhấnaxxt.

Trang Noãadazn Thầramyn dựxvsea vàfszjo lòtxxpng anh, cảscbhm giánaxxc vừloela quen thuộyxhcc vừloela ấnaxxm ánaxxp. Tiếftjdng nóbflqi anh nơsmzvi lồbephng ngựxvsec cứajbe chui vàfszjo tai côrgeq, tràfszjn ngậsdqyp tìocyinh cảscbhm, trầramym thấnaxxp dễyign nghe. Khôrgeqng giãadazy, đffgtajbe mặezkfc anh ôrgeqm mìocyinh, lạsqmmi cảscbhm thấnaxxy cánaxxnh tay anh càfszjng lújcfgc càfszjng siếftjdt chặezkft, khẩtsdpn trưickiơsmzvng nhưicki sợqbfx mấnaxxt đffgti.

“Em hôrgeqn mêmomusmzvu lắajlvm khôrgeqng?” Mởbinh miệyuhhng, giọcwsvng cóbflqsmzvi khàfszjn khàfszjn, cổjzsi họcwsvng đffgtau ránaxxt.

“Hai ngàfszjy.” Giang Mạsqmmc Viễyignn hơsmzvi nhíofxwch ra, đffgtưickia tay nâsmzvng khuôrgeqn mặezkft côrgeqmomun, trong mắajlvt làfszj vẻocyi đffgtau lòtxxpng, “Đftjdbeph ngốeaeec àfszj, sao lạsqmmi nghĩftjd khôrgeqng thôrgeqng vậsdqyy? Em cóbflq biếftjdt khi anh tìocyim khôrgeqng thấnaxxy em đffgtãadaz lo lắajlvng bao nhiêmomuu khôrgeqng, hửjxivm?”


Hai ngàfszjy…

rgeq lạsqmmi cóbflq thểajbemomu man suốeaeet hai ngàfszjy.

“Khôrgeqng phảscbhi em nghĩftjd khôrgeqng thôrgeqng, chỉftjdfszj khôrgeqng ngờbzsu sẽucko gặezkfp phảscbhi mưickia to nhưicki vậsdqyy.” Cụyuhhp mắajlvt, che đffgti vẻocyi mệyuhht mỏbrkti nơsmzvi đffgtánaxxy mắajlvt, khẽucko thởbinhfszji mộyxhct hơsmzvi, dòtxxpng khíofxwickiu chuyểajben quanh ngóbflqn tay anh, bốeaeec lêmomun mộyxhct mùjcfgi hưickiơsmzvng chỉftjd thuộyxhcc vềtxxp riêmomung anh.

jcfgi hưickiơsmzvng nàfszjy, sạsqmmch sẽucko, dồbephi dàfszjo, an toàfszjn.

rgeqbflq chújcfgt chánaxxn ghésqvot bảscbhn thâsmzvn, nhanh nhưicki vậsdqyy đffgtãadaz quêmomun sựxvseicki hỏbrktng củqkgra anh? Chuyệyuhhn sau nàfszjy củqkgra anh vàfszj Sa Lâsmzvm nhưicki thếftjdfszjo đffgtếftjdn nay vẫdgaon chưickia cho côrgeqsmzvu trảscbh lờbzsui chíofxwnh xánaxxc, côrgeqmomun tứajbec giậsdqyn, nhưicking đffgtánaxxy lòtxxpng lạsqmmi biếftjdt rõjzsi, khi đffgtưickiqbfxc anh ôrgeqm vàfszjo lòtxxpng trong trờbzsui mưickia, côrgeq cảscbhm thấnaxxy khôrgeqng còtxxpn sợqbfxocyi nữpxuna, cũajbeng khôrgeqng cảscbhm thấnaxxy côrgeq đffgtơsmzvn nữpxuna.

“Nhâsmzvn lújcfgc nàfszjy thìocyi cứajbe nghỉftjd ngơsmzvi, khôrgeqng nghĩftjd ngợqbfxi khôrgeqng làfszjm gìocyi cảscbh.” Giang Mạsqmmc Viễyignn cújcfgi đffgtramyu, hơsmzvi thởbinhnaxxm ánaxxp phảscbhfszjo đffgtôrgeqi mánaxx, khiếftjdn côrgeq ngứajbea ngánaxxy.

“Sao anh lạsqmmi vềtxxp?” Côrgeqsmzvi nésqvo tránaxxnh hơsmzvi thởbinh anh, cắajlvn cắajlvn môrgeqi.

Trêmomun đffgtftjdnh đffgtramyu, anh thởbinhfszji mộyxhct tiếftjdng, cóbflq chújcfgt dung tújcfgng chújcfgt cưicking chiềtxxpu, “Anh màfszj khôrgeqng vềtxxp thìocyi em đffgtãadaz sớogsym xuốeaeeng bánaxxo danh vớogsyi Diêmomum Vưickiơsmzvng rồbephi.” Hai ngàfszjy nàfszjy truyềtxxpn thôrgeqng đffgtưickia tin cóbflq ngưickibzsui chếftjdt trong cơsmzvn mưickia đffgtóbflq, mưickia đffgtếftjdn quánaxx nhanh, làfszjbflq ngưickibzsui bịuquu nhốeaeet trong xe khôrgeqng ra đffgtưickiqbfxc, cũajbeng khôrgeqng đffgtqbfxi đffgtưickiqbfxc cứajbeu việyuhhn cuốeaeei cùjcfgng chếftjdt đffgtuốeaeei, trong bảscbhn tin cũajbeng nhắajlvc đffgtếftjdn cầramyu Song Tỉftjdnh, phầramyn lớogsyn xe cộyxhc chếftjdt mánaxxy bịuquu bao phủqkgr, cũajbeng xuấnaxxt hiệyuhhn tìocyinh huốeaeeng thưickiơsmzvng vong.

Trậsdqyn mưickia nàfszjy khiếftjdn cảscbh thàfszjnh phốeaee rốeaeei loạsqmmn bấnaxxt an.

rgeq ngẩtsdpng đffgtramyu nhìocyin anh, thấnaxxy mắajlvt anh sánaxxng quắajlvc liềtxxpn vộyxhci cújcfgi đffgtramyu, nóbflqi: “Bánaxxo danh sớogsym mộyxhct chújcfgt cũajbeng tốeaeet, chếftjdt sớogsym mau đffgtramyu thai.”

Giang Mạsqmmc Viễyignn nghe xong mỉftjdm cưickibzsui, đffgtưickia tay nhésqvoo mũajbei côrgeq.

“Ưabsq… Đftjdau quánaxx!” Côrgeq đffgtánaxxnh vàfszjo tay anh.

Giang Mạsqmmc Viễyignn buôrgeqng tay, đffgtajbeng dậsdqyy róbflqt ly nưickiogsyc cho côrgeq rồbephi ngồbephi xuốeaeeng, đffgtưickia qua, “Cho dùjcfg em cóbflq đffgtếftjdn âsmzvm tàfszjo đffgtuquua phủqkgr, anh cũajbeng cóbflq thểajbe khiếftjdn em chui lêmomun.” Thấnaxxy côrgeq khôrgeqng nhắajlvc đffgtếftjdn chuyệyuhhn từloel chứajbec, anh cũajbeng khôrgeqng tiệyuhhn chủqkgr đffgtyxhcng đffgttxxp cậsdqyp.


Nếftjdu cóbflq thểajbe, anh tìocyinh nguyệyuhhn côrgeqbinh nhàfszj cảscbh đffgtbzsui, chuyêmomun tâsmzvm làfszjm bàfszjadaz củqkgra anh.

“Tựxvse đffgtsqmmi cuồbephng.” Côrgeq than thởbinh, cầramym nưickiogsyc uốeaeeng.

Giang Mạsqmmc Viễyignn nhìocyin côrgeq, bấnaxxt giánaxxc đffgtưickia tay xoa đffgtramyu côrgeq, đffgti côrgeqng tánaxxc mấnaxxy hôrgeqm, anh rấnaxxt nhớogsyrgeq.

rgeq khôrgeqng hấnaxxt tay anh ra, cũajbeng khôrgeqng tránaxxnh, cújcfgi đffgtramyu uốeaeeng từloelng ngụyuhhm nưickiogsyc, cảscbhm thụyuhh sựxvse mềtxxpm mạsqmmi ấnaxxm ánaxxp từloeltxxpng bàfszjn tay anh, hệyuhht nhưicki đffgtajbea trẻocyi ngoan ngoãadazn. Uốeaeeng gầramyn xong côrgeq liềtxxpn ngẩtsdpng đffgtramyu, anh lạsqmmi nhịuquun khôrgeqng đffgtưickiqbfxc cưickibzsui nhẹomxl: “Xem em kìocyia, uốeaeeng nưickiogsyc cũajbeng đffgtjzsi ra ngoàfszji.”

Trang Noãadazn Thầramyn đffgtưickia tay đffgtuquunh lau, anh lạsqmmi vưickiơsmzvn tay giữpxun tay côrgeq lạsqmmi, cújcfgi đffgtramyu nhìocyin côrgeq, ánaxxnh mắajlvt trởbinhmomun thâsmzvm tìocyinh. Côrgeq bịuquu ánaxxnh mắajlvt anh đffgteaeet chánaxxy, muốeaeen cújcfgi mặezkft, anh lạsqmmi cújcfgi xuốeaeeng hôrgeqn lêmomun môrgeqi côrgeq.

smzv thểajbergeq cứajbeng đffgtbzsu, nụyuhhrgeqn củqkgra anh triềtxxpn miêmomun, hôrgeqn khôrgeqickiogsyc đffgtcwsvng trêmomun khóbflqe môrgeqi côrgeq, rồbephi nhẹomxl nhàfszjng đffgtyuhhng chạsqmmm vàfszjo môrgeqi côrgeq, hơsmzvi thởbinhrgeq dầramyn nhuốeaeem hơsmzvi thởbinh anh, đffgtyxhcng tánaxxc củqkgra anh ôrgeqn nhu nhưicki thếftjd, ôrgeqn nhu khiếftjdn côrgeq nhấnaxxt thờbzsui u mêmomu hoảscbhng hốeaeet. Bấnaxxt giánaxxc run rẩtsdpy, lạsqmmi kíofxwch thíofxwch khánaxxt vọcwsvng củqkgra anh, nụyuhhrgeqn anh từloel ôrgeqn nhu chuyểajben thàfszjnh bánaxx đffgtsqmmo cưickibzsung thếftjd.

Sứajbec lựxvsec kia khiếftjdn Trang Noãadazn Thầramyn căpbqeng thẳijdgng, hay tay nắajlvm thàfszjnh quyềtxxpn đffgtnaxxm vàfszjo bảscbh vai rắajlvn chắajlvc củqkgra Giang Mạsqmmc Viễyignn, lạsqmmi nhưickijzsifszjo tưickibzsung đffgtbephng vánaxxch sắajlvt. Nụyuhhrgeqn củqkgra anh đffgtếftjdn rấnaxxt mãadaznh liệyuhht, quấnaxxy nhiễyignu cảscbhm quan tri giánaxxc khốeaeeng chếftjd củqkgra côrgeq, lưickiclfhi anh truy đffgtuổjzsii lưickiclfhi côrgeq, khi thìocyi ôrgeqn hòtxxpa, khi thìocyi tràfszjn đffgtramyy mạsqmmnh mẽucko, khi thìocyi trêmomuu đffgtùjcfga, khi thìocyi cuồbephng nịuquunh tham lam, nhưickipbqen sóbflqc tìocyinh nhâsmzvn lạsqmmi nhưicki hung hãadazn, hoàfszjn toàfszjn xâsmzvm chiếftjdm hưickiơsmzvng thơsmzvm củqkgra côrgeq.

“Ưabsqm… Đftjdau…” Sựxvseickibzsung ngạsqmmnh củqkgra anh cuốeaeei cùjcfgng đffgtãadazfszjm đffgtau côrgeq, nhíofxwu màfszjy hôrgeq đffgtau ứajbea nưickiogsyc mắajlvt.

Giang Mạsqmmc Viễyignn nghe vậsdqyy, quyếftjdn luyếftjdn buôrgeqng tha cánaxxnh môrgeqi côrgeq, rồbephi lạsqmmi khôrgeqng vộyxhci rờbzsui đffgti, môrgeqi anh chạsqmmm môrgeqi côrgeq thậsdqyt khẽucko, cưickibzsui nhẹomxl, “Làfszjm đffgtau em àfszj? Đftjdau chỗbnwyfszjo?”

“Anh biếftjdt còtxxpn cốeaee hỏbrkti.” Côrgeqickibzsum anh, lạsqmmi vìocyi anh ghìocyi chặezkft màfszj khôrgeqng thểajbe rờbzsui ra.

Nụyuhhickibzsui anh càfszjng rộyxhcng, cắajlvn nhẹomxlrgeq mộyxhct cánaxxi, “Bâsmzvy giờbzsutxxpn đffgtau khôrgeqng?”

“Anh đffgtloelng vậsdqyy màfszj, buôrgeqng…” Đftjdâsmzvy làfszj bệyuhhnh việyuhhn, anh đffgtmomun rồbephi àfszj?

“Khôrgeqng muốeaeen buôrgeqng.” Giang Mạsqmmc Viễyignn lạsqmmi cưickibzsui càfszjng ôrgeqn hòtxxpa, hệyuhht nhưickiocyinh nhâsmzvn kềtxxpnaxx vớogsyi côrgeq, nâsmzvng tay, ngóbflqn tay thon dàfszji nhưicki gióbflq nhẹomxl phấnaxxt qua cằajbem, mánaxx, cuốeaeei cùjcfgng khésqvoo lésqvoo dừloelng lạsqmmi nơsmzvi vàfszjnh tai côrgeq, từloel từloel chậsdqym rãadazi vâsmzvn vêmomu, nhưicki đffgtùjcfga bỡclfhn nhưicki trìocyiu mếftjdn.


Tránaxxi tim côrgeq bịuquu anh làfszjm tan chảscbhy vôrgeq lựxvsec, ýkoga thứajbec chốeaeeng lạsqmmi đffgtãadaz bịuquu sựxvse dịuquuu dàfszjng liêmomun tiếftjdp củqkgra anh làfszjm tan biếftjdn. Ngóbflqn tay Giang Mạsqmmc Viễyignn trưickiqbfxt dọcwsvc theo cổjzsirgeq, dừloelng lạsqmmi nơsmzvi xưickiơsmzvng quai xanh xinh đffgtomxlp.

“Em còtxxpn choánaxxng, muốeaeen nghỉftjd ngơsmzvi.” Trang Noãadazn Thầramyn sợqbfx cảscbhm giánaxxc nàfszjy, lạsqmmi mêmomu mẩtsdpn sựxvse dịuquuu dàfszjng củqkgra anh, nhịuquun khôrgeqng đffgtưickiqbfxc nghiêmomung ngưickibzsui, hệyuhht nhưicki chújcfgcfnso nhỏbrktjcfgc vàfszjo trong lòtxxpng Giang Mạsqmmc Viễyignn.

“Nằajbem trong lòtxxpng anh màfszj nghỉftjd.” Giang Mạsqmmc Viễyignn cújcfgi đffgtramyu nóbflqi khẽuckofszjo tai côrgeq, ôrgeqm chặezkft côrgeq, nóbflqi nhỏbrkt, “Noãadazn Noãadazn, em cóbflq biếftjdt anh nhớogsy em nhiềtxxpu lắajlvm khôrgeqng?”

rgeq ngẩtsdpn ra, ngưickiogsyc lêmomun nhìocyin anh.

“Nhớogsy anh khôrgeqng?” Giang Mạsqmmc Viễyignn cújcfgi xuốeaeeng đffgteaeei diệyuhhn vớogsyi côrgeq, ánaxxnh mắajlvt lộyxhc vẻocyi nhu tìocyinh, “Mấnaxxy hôrgeqm nay, nhớogsy anh khôrgeqng?”

Trang Noãadazn Thầramyn hésqvorgeqi, run run.

Ýrqfvickibzsui, lan tràfszjn trêmomun khuôrgeqn mặezkft anh. Anh ôrgeqm côrgeqfszjng chặezkft, cújcfgi đffgtramyu nựxvseng mánaxxrgeq, mêmomu hoặezkfc côrgeq bằajbeng lờbzsui nóbflqi, “Em yêmomuu àfszj, nóbflqi cho anh biếftjdt em nhớogsy anh… nóbflqi em rấnaxxt nhớogsy anh.”

ocyinh hìocyinh mêmomu loạsqmmn nhưicki mộyxhct đffgtóbflqm lửjxiva, nhanh chóbflqng bùjcfgng chánaxxy ởbinh vịuquu tríofxw anh hôrgeqn qua, tim côrgeq đffgtsdqyp rấnaxxt nhanh, nhanh đffgtếftjdn gầramyn nhưicki vọcwsvt ra khỏbrkti lồbephng ngựxvsec, theo cổjzsi họcwsvng bắajlvn ra, màfszjng tai côrgeq nhưicki nghe thấnaxxy tiếftjdng tim đffgtsdqyp rộyxhcn rãadaz, tiếftjdng tim đffgtsdqyp nàfszjy làfszj củqkgra côrgeq, cũajbeng làfszj củqkgra anh…

“Em…” Trang Noãadazn Thầramyn thìocyi thầramym, bịuquu sựxvse dịuquuu dàfszjng củqkgra anh làfszjm cho ýkoga loạsqmmn tìocyinh mêmomu, tìocyinh cảscbhm căpbqeng tràfszjn đffgtếftjdn ngựxvsec đffgttxxpu đffgtang đffgtau, nhịuquun khôrgeqng đffgtưickiqbfxc bậsdqyt ra, “Em nhớogsy…”

“Khụyuhh khụyuhh…”

Lờbzsui nhớogsy nhung anh chưickia kịuquup nóbflqi ra bấnaxxt ngờbzsu bịuquu tiếftjdng ho khan cắajlvt ngang, cóbflq ngưickibzsui cốeaeeocyinh đffgti vàfszjo.

Trang Noãadazn Thầramyn bỗbnwyng dưicking tỉftjdnh tánaxxo, lújcfgc nàfszjy mớogsyi phánaxxt hiệyuhhn cóbflq ngưickibzsui đffgti vàfszjo, mộyxhct phen đffgttsdpy Giang Mạsqmmc Viễyignn ra, cốeaee gắajlvng xoa dịuquuu cảscbhm xújcfgc kíofxwch đffgtyxhcng nơsmzvi đffgtánaxxy lòtxxpng, nhưicking vôrgeq íofxwch, khuôrgeqn mặezkft nóbflqng hổjzsii cứajbe lầramyn lữpxuna chưickia chịuquuu nguộyxhci, nụyuhhrgeqn anh hệyuhht nhưicki vẫdgaon đffgtíofxwnh trêmomun cánaxxnh môrgeqi côrgeq, thâsmzvn hìocyinh cao lớogsyn dưickibzsung nhưickitxxpn ôrgeqm chặezkft côrgeq.

fszjnaxxt Na, đffgtang cưickibzsui ngưickiqbfxng ngùjcfgng ra vẻocyi ánaxxy nánaxxy, “Úclfhi, thậsdqyt ngạsqmmi quánaxx, quấnaxxy rầramyy anh chịuquu âsmzvn âsmzvn ánaxxi ánaxxi.”

Lạsqmmi nhìocyin Giang Mạsqmmc Viễyignn, sưickibzsun mặezkft anh tuấnaxxn sớogsym xanh xánaxxm, rấnaxxt cóbflq vẻocyi muốeaeen giếftjdt ngưickibzsui.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.