Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 5-Chương 4 : Anh sẽ mang lại hạnh phúc cho em

    trước sau   
Giang Mạlxipc Viễagldn giơhsdh tay ôclhmm côclhm, cáufwbnh tay tráufwbng kiệnfukn khóhxpwa chặpjlbt thâzbchn hìnfuknh bấiowvt an củrczca côclhm, kiêylgpn nhẫwnmyn nhỏxfxl giọnfukng, “Noãrstgn Noãrstgn, đjppvâzbchy làhfiv nhàhfiv em.”

Trang Noãrstgn Thầmshun ngừfycrng giãrstgy dụgwiia, mởhsdh lớxfxln hai mắhsdht mùnfsb mờybpm nhìnfukn anh, cứrczc nhìnfukn rồbxbai nhìnfukn, nưwnffxfxlc mắhsdht bấiowvt giáufwbc chảmmldy ra nhưwnff mộxfiqt đjppvrczca trẻwbye bấiowvt lựlqdtc.

Lồbxbang ngựlqdtc Giang Mạlxipc Viễagldn têylgp rầmshun, mộxfiqt nỗmsvfi đjppvau khôclhmng biếmshut từfycr đjppvâzbchu thay thếmshu áufwbp lựlqdtc trong lòmmldng, đjppvưwnffa tay lau đjppvi nưwnffxfxlc mắhsdht củrczca côclhm. Anh thàhfiv rằvcjmng đjppvjeppclhm uốegppng say hơhsdhn nữuxcsa, thàhfiv rằvcjmng tháufwbi đjppvxfiqclhm kháufwbc thưwnffybpmng báufwbm theo anh ầmshum ĩmsvf, thậufwbm chísfou mắhsdhng anh đjppváufwbnh anh đjppverlyu đjppvưwnffrvspc hếmshut, chỉhpxc cầmshun côclhm đjppvfycrng khóhxpwc nhưwnff vậufwby.

Cho đjppvếmshun nay, anh chưwnffa bao giờybpm biếmshut nưwnffxfxlc mắhsdht phụgwii nữuxcs sẽhujshxpw lựlqdtc sáufwbt thưwnffơhsdhng lớxfxln nhưwnff vậufwby, sẽhujshfivm tay châzbchn anh luốegppng cuốegppng, cảmmldm giáufwbc thếmshuhfivy rấiowvt hiếmshum khi xuấiowvt hiệnfukn trong tựlqdt đjppviểjeppn củrczca anh, làhfiv mộxfiqt loạlxipi cảmmldm giáufwbc thấiowvt bạlxipi, mộxfiqt loạlxipi cảmmldm giáufwbc khôclhmng cáufwbch gìnfuknfuknh phụgwiic, mộxfiqt loạlxipi mấiowvt máufwbt khôclhmng thểjepphfivo nắhsdhm bắhsdht trong tay.

Ngóhxpwn tay anh quẹvrfyt nưwnffxfxlc mắhsdht côclhm, khi thảmmld xuốegppng lạlxipi bịjcdnclhm nắhsdhm chặpjlbt lấiowvy. Giang Mạlxipc Viễagldn cúsvpri đjppvmshuu, tay côclhmhfivnh lạlxipnh trắhsdhng nõwqosn nhưwnff ngọnfukc, trởhsdh tay đjppvan tay mìnfuknh vàhfivo tay côclhm, áufwbnh mắhsdht ngắhsdhm côclhm hiệnfukn lêylgpn vẻwbye dịjcdnu dàhfivng.

Trang Noãrstgn Thầmshun cưwnffybpmi cưwnffybpmi hi hi ha ha, nghiêylgpng đjppvmshuu nhìnfukn anh.


Trong mắhsdht côclhmufwbi còmmldn vưwnffơhsdhng áufwbnh lệnfuk, long lanh sáufwbng trong còmmldn hơhsdhn cảmmld thủrczcy tinh, dưwnffxfxli áufwbnh đjppvèmmldn nhấiowvp nháufwby thứrczc áufwbnh sáufwbng huyềerlyn ảmmldo lờybpm mờybpm, tròmmldng mắhsdht chớxfxlp đjppvxfiqng nhưwnff chúsvprmmldo trong đjppvêylgpm tốegppi. Árizanh mắhsdht thâzbchm thúsvpry củrczca Giang Mạlxipc Viễagldn co lạlxipi, tìnfuknh cảmmldm trong lòmmldng dâzbchng lêylgpn, khôclhmng kiềerlym đjppvưwnffrvspc màhfivsvpri đjppvmshuu xuốegppng, nụgwiiclhmn từfycr tráufwbn kéhsdho dàhfivi đjppvếmshun giữuxcsa hai đjppvmshuu lôclhmng màhfivy, rồbxbai trưwnffrvspt xuốegppng chóhxpwp mũhsdhi yêylgpu kiềerlyu… Côclhm nhưwnff choáufwbng váufwbng, cứrczc ngửmuura gưwnffơhsdhng mặpjlbt nhỏxfxl nhắhsdhn, giưwnffơhsdhng đjppvôclhmi mắhsdht to tròmmldn nhìnfukn anh.

Anh cưwnffybpmi nhẹvrfy, ngắhsdhm nhìnfukn cáufwbnh môclhmi căhujsng mọnfukng ấiowvy, lúsvprc cúsvpri đjppvmshuu xuốegppng lầmshun nữuxcsa, Trang Noãrstgn Thầmshun lạlxipi giơhsdh hai tay áufwbp vàhfivo máufwb anh.

Giang Mạlxipc Viễagldn sửmuurng sốegppt.

clhm chưwnffa bao giờybpm chủrczc đjppvxfiqng nhưwnff vậufwby.

“Noãrstgn Noãrstgn…” Anh khẽhujs gọnfuki têylgpn côclhm, mỗmsvfi lầmshun gọnfuki ra làhfiv mỗmsvfi lầmshun cảmmldm thấiowvy ấiowvm áufwbp.

Trang Noãrstgn Thầmshun nhưwnffhfiv khôclhmng cóhxpw nghe thấiowvy tiếmshung anh thìnfuk thầmshum gọnfuki têylgpn côclhm, tòmmldmmld quan sáufwbt anh.

Anh bịjcdn bộxfiq dạlxipng củrczca côclhm chọnfukc cưwnffybpmi, cứrczc ngồbxbai yêylgpn đjppvjepp mặpjlbc côclhm quan sáufwbt mìnfuknh, khóhxpwe môclhmi gợrvspn lêylgpn đjppvxfiq cong sáufwbng sủrczca.

“Anh thậufwbt đjppvvrfyp trai.” Nhìnfukn rồbxbai lạlxipi nhìnfukn, đjppvxfiqt nhiêylgpn côclhm pháufwbn mộxfiqt câzbchu nhưwnff vậufwby, sau đjppvóhxpwwnffybpmi ha ha.

Giang Mạlxipc Viễagldn thoáufwbng cóhxpw chúsvprt dởhsdh khóhxpwc dởhsdhwnffybpmi, đjppvbxbang thờybpmi cảmmldm thấiowvy tựlqdt giễagldu, anh lạlxipi luôclhmn nghĩmsvfclhm sẽhujs chủrczc đjppvxfiqng hôclhmn anh cơhsdh đjppviowvy, trong lòmmldng ísfout nhiềerlyu gìnfukhsdhng cóhxpw chúsvprt mấiowvt máufwbt.

“Anh trôclhmng đjppvvrfyp trai nhưwnff vậufwby, cóhxpw phảmmldi cóhxpw rấiowvt nhiềerlyu bạlxipn gáufwbi hay khôclhmng?” Trang Noãrstgn Thầmshun mơhsdhhsdh hồbxba hồbxba nhìnfukn anh, giơhsdh tay lêylgpn hìnfuknh nhưwnff muốegppn chạlxipm vàhfivo hàhfivng mi anh nhưwnffng lạlxipi nắhsdhm tóhxpwc anh, nắhsdhm chặpjlbt khôclhmng buôclhmng.

Anh cưwnffybpmi cưwnffybpmi kéhsdho tay côclhm ra, khẽhujshfivhsdhi vàhfivo lòmmldng bàhfivn tay ấiowvy, thấiowvp giọnfukng nóhxpwi, “Anh đjppvi pha cho em ly tràhfiv giảmmldi rưwnffrvspu.”

“Khôclhmng cầmshun… Khôclhmng uốegppng đjppvâzbchu… rưwnffrvspu cay lắhsdhm.” Côclhm lầmshuu bầmshuu.

“Côclhm ngốegppc ơhsdhi, làhfiv tràhfiv giảmmldi rưwnffrvspu.” Giang Mạlxipc Viễagldn khẽhujs thởhsdhhfivi.


Trang Noãrstgn Thầmshun vẫwnmyn nísfouu chặpjlbt anh nhưwnffhsdh, chau màhfivy, “Anh vẫwnmyn chưwnffa trảmmld lờybpmi câzbchu hỏxfxli củrczca em màhfiv.” Trang Noãrstgn Thầmshun lúsvprc nàhfivy thậufwbt tốegppt, ngâzbchy thơhsdh, ngốegppc nghếmshuch nhưwnffng rấiowvt đjppváufwbng yêylgpu.

Giang Mạlxipc Viễagldn kiêylgpn nhẫwnmyn ngồbxbai bêylgpn côclhm, cưwnffybpmi cưwnffybpmi, “Khôclhmng cóhxpw.” Nóhxpwi xong, cốegppc nhẹvrfyylgpn tráufwbn côclhm, giọnfukng đjppviệnfuku ôclhmn hòmmlda, “Anh chỉhpxchxpw mộxfiqt bàhfivrstghfiv em thôclhmi.”

Trang Noãrstgn Thầmshun hìnfuknh nhưwnff nghe khôclhmng hiểjeppu lờybpmi anh nóhxpwi, mơhsdhhsdh hồbxba hồbxba ngãrstg ra sau, lạlxipi đjppvưwnffrvspc anh mộxfiqt phen ôclhmm lạlxipi.

“Anh cóhxpw từfycrng yêylgpu đjppvưwnffơhsdhng chưwnffa? Cóhxpwylgpu ai khôclhmng?” Côclhm say khưwnffxfxlt quan sáufwbt anh.

ufwbnh tay đjppvưwnffrvspc côclhm ôclhmm lấiowvy bỗmsvfng dưwnffng cứrczcng ngắhsdhc, kểjepp cảmmld áufwbnh mắhsdht củrczca Giang Mạlxipc Viễagldn cũhsdhng nhuốegppm chúsvprt đjppvau thưwnffơhsdhng khóhxpw pháufwbt hiệnfukn rồbxbai lạlxipi nhanh chóhxpwng bịjcdn giấiowvu đjppvi. Anh khôclhmng trảmmld lờybpmi tiếmshup, chỉhpxc hạlxip giọnfukng dỗmsvfhfivnh, “Noãrstgn Noãrstgn, em say rồbxbai, nằvcjmm xuốegppng ngủrczc đjppvi.”

“Em từfycrng yêylgpu đjppvưwnffơhsdhng đjppvóhxpw chứrczc…” Côclhm vừfycra nóhxpwi vừfycra khóhxpwc.

Giang Mạlxipc Viễagldn đjppvàhfivnh phảmmldi ôclhmm côclhm.

“Yêylgpu anh ấiowvy thậufwbt lòmmldng thậufwbt dạlxip…” Tiếmshung nóhxpwi củrczca côclhm đjppvrczct quãrstgng.

“Anh biếmshut.” Giang Mạlxipc Viễagldn ôclhmm côclhm, cho dùnfsb nhưwnff thếmshu, anh cũhsdhng khôclhmng hềerly cảmmldm thấiowvy hốegppi hậufwbn.

“Anh biếmshut khôclhmng? Cốegpp Mặpjlbc khóhxpwc rồbxbai…” Tiếmshung nóhxpwi củrczca côclhm thổdjuun thứrczcc, nưwnffxfxlc mắhsdht rơhsdhi nhưwnffwnffa, thấiowvm ưwnffxfxlt vai áufwbo anh,” Lầmshun đjppvmshuu tiêylgpn em thấiowvy anh ấiowvy khóhxpwc…”

Giang Mạlxipc Viễagldn rấiowvt khôclhmng thísfouch nghe thấiowvy cáufwbi têylgpn Cốegpp Mặpjlbc, lạlxipi đjppvau lòmmldng vớxfxli nỗmsvfi khổdjuu củrczca côclhm, lấiowvy khăhujsn qua lau nhẹvrfy hai mắhsdht ưwnffxfxlt đjppvwnmym củrczca côclhm, khẽhujs an ủrczci.

“Em đjppvem anh ấiowvy đjppvi báufwbn… báufwbn rồbxbai…” Côclhm kiềerlym chếmshu khôclhmng đjppvưwnffrvspc, ôclhmm mặpjlbt khóhxpwc rốegppng lêylgpn.

Giang Mạlxipc Viễagldn lạlxipi ôclhmm trọnfukn côclhmhfivo lòmmldng, đjppvưwnffa tay vuốegppt ve gáufwby côclhmhfivm đjppvxfiqng táufwbc trấiowvn an, suốegppt quáufwb trìnfuknh khôclhmng nóhxpwi câzbchu nàhfivo, chỉhpxc nghe côclhm khóhxpwc, nghe côclhm tốegpp khổdjuu


“Em vi phạlxipm lờybpmi thềerly…” Côclhm đjppváufwbng thưwnffơhsdhng ngưwnffxfxlc đjppvmshuu lêylgpn nhìnfukn anh, “Cảmmld đjppvybpmi nàhfivy cóhxpw phảmmldi em sẽhujs khôclhmng đjppvưwnffrvspc hạlxipnh phúsvprc đjppvúsvprng khôclhmng? Cóhxpw đjppvúsvprng khôclhmng…”

Ngựlqdtc Giang Mạlxipc Viễagldn bỗmsvfng co rúsvprt lạlxipi, siếmshut chặpjlbt vòmmldng ôclhmm, áufwbnh mắhsdht nhìnfukn chằvcjmm chằvcjmm côclhm, gằvcjmn từfycrng tiếmshung, “Trang Noãrstgn Thầmshun, anh sẽhujs mang lạlxipi hạlxipnh phúsvprc cho em.” Tiếmshung nóhxpwi củrczca anh nặpjlbng tựlqdta tảmmldng đjppváufwb, từfycrng chữuxcswqoshfivng, mặpjlbc kệnfukclhmhxpw tỉhpxcnh táufwbo hay khôclhmng.

Trang Noãrstgn Thầmshun lạlxipi đjppvhsdhm chìnfukm trong thếmshu giớxfxli củrczca riêylgpng mìnfuknh, cúsvpri đjppvmshuu khóhxpwc rưwnffng rứrczcc.

Giang Mạlxipc Viễagldn cứrczc vậufwby màhfiv ôclhmm côclhm, đjppvjepp mặpjlbc côclhm khóhxpwc, vẻwbye mặpjlbt trầmshum tĩmsvfnh.

Cho đjppvếmshun khi côclhm mệnfukt mỏxfxli, khóhxpwc rồbxbai thiếmshup đjppvi trong lòmmldng anh, anh mớxfxli đjppvpjlbt côclhm nằvcjmm xuốegppng, lau khôclhmwnffxfxlc mắhsdht trêylgpn mặpjlbt côclhm, sau đjppvóhxpw trong mắhsdht xẹvrfyt qua mộxfiqt tia phứrczcc tạlxipp.

wnffxfxli áufwbnh đjppvèmmldn, ngóhxpwn tay thon dàhfivi nhẹvrfy nhàhfivng đjppvpjlbt lêylgpn mặpjlbt Trang Noãrstgn Thầmshun, dịjcdnu dàhfivng, đjppvau buốegppt…

“Tạlxipi sao, em lạlxipi thưwnffơhsdhng hắhsdhn nhưwnff vậufwby, cho dùnfsb đjppvãrstg gảmmld cho anh rồbxbai còmmldn nhớxfxlrstgi khôclhmng quêylgpn?” Cáufwbi thởhsdhhfivi củrczca anh lộxfiq ra nỗmsvfi đjppvau to lớxfxln, lan tràhfivn lêylgpn đjppvclhmi màhfivy khóhxpwe mắhsdht, anh khôclhmng còmmldn cưwnffybpmi nữuxcsa, chỉhpxcmmldn lạlxipi vẻwbye trốegppng trảmmldi thậufwbt sâzbchu…

***

wnffơhsdhng mùnfsbhfivy đjppvpjlbc, nhưwnffhfiv mựlqdtc khôclhmng tẩdvhxy đjppvưwnffrvspc, rong ruổdjuui trong đjppvêylgpm đjppven.

Xung quanh khôclhmng cóhxpw chúsvprt áufwbnh sáufwbng, tốegppi thui đjppvếmshun dọnfuka ngưwnffybpmi.

Trang Noãrstgn Thầmshun chìnfukm ngậufwbp trong đjppvóhxpw, màhfivn sưwnffơhsdhng dàhfivy đjppvpjlbc dísfounh vàhfivo làhfivn váufwby, nhưwnffhfivhfivn tay quáufwbi thúsvprwnffơhsdhn đjppvếmshun chỗmsvfclhm, côclhm kinh hãrstgi, cốegpp gắhsdhng chạlxipy vềerly trưwnffxfxlc, bàhfivn tay ởhsdh phísfoua sau lạlxipi đjppvuổdjuui sáufwbt khôclhmng tha.

clhm muốegppn héhsdht lêylgpn lạlxipi khôclhmng héhsdht đjppvưwnffrvspc.

Chỉhpxchxpw thểjepp liềerlyu mạlxipng chạlxipy trốegppn.


Trưwnffxfxlc mắhsdht lạlxipi bịjcdn mộxfiqt ngưwnffybpmi cảmmldn đjppvưwnffybpmng, bởhsdhi vìnfuk trưwnffxfxlc mắhsdht rấiowvt tốegppi nêylgpn côclhm khôclhmng thấiowvy rõwqos, chạlxipy đjppvếmshun va vàhfivo.

Ngẩdvhxng đjppvmshuu thìnfuk thấiowvy làhfiv Cốegpp Mặpjlbc.

Nhưwnff chúsvprt áufwbnh sáufwbng xua tan sựlqdt lo lắhsdhng trong lòmmldng, sựlqdt sợrvsprstgi bấiowvt an củrczca côclhmhsdhng thoáufwbng khôclhmng còmmldn, giữuxcs lấiowvy anh vui sưwnffxfxlng gọnfuki têylgpn anh. Nhưwnffng anh lạlxipi hấiowvt tay côclhm ra, dùnfsbng áufwbnh mắhsdht tràhfivn ngậufwbp oáufwbn hậufwbn nhìnfukn côclhm.

Trang Noãrstgn Thầmshun giốegppng nhưwnffhsdhi vàhfivo hầmshum lạlxipnh.

Cốegpp Mặpjlbc củrczca côclhm, sao lạlxipi dùnfsbng áufwbnh mắhsdht ấiowvy đjppvjepp nhìnfukn côclhm.

Khẽhujs gọnfuki têylgpn anh lạlxipi chỉhpxc đjppvdjuui lấiowvy sựlqdt thốegppng hậufwbn càhfivng sâzbchu sắhsdhc củrczca anh, sau lưwnffng anh làhfivwnffơhsdhng mùnfsb đjppven tốegppi đjppvpjlbc quáufwbnh, gầmshun nhưwnff nuốegppt chửmuurng lấiowvy bóhxpwng dáufwbng anh, anh chỉhpxc tay vàhfivo côclhm, hung hăhujsng nóhxpwi, “Trang Noãrstgn Thầmshun, côclhm bộxfiqi ưwnffxfxlc, đjppvybpmi nàhfivy cũhsdhng đjppvfycrng mong đjppvưwnffrvspc hạlxipnh phúsvprc!”

“Khôclhmng…” Trang Noãrstgn Thầmshun bịjcdnt lỗmsvf tai lạlxipi, nhưwnffng lờybpmi nóhxpwi lạlxipnh lùnfsbng củrczca Cốegpp Mặpjlbc cứrczc quanh quẩdvhxn khắhsdhp mọnfuki nơhsdhi, chui vàhfivo lỗmsvf tai côclhm, tiếmshun sâzbchu vàhfivo bêylgpn trong lụgwiic phủrczc ngũhsdh tạlxipng củrczca côclhm

“Áriza…”

Trêylgpn giưwnffybpmng, Trang Noãrstgn Thầmshun mởhsdh mắhsdht, tráufwbn ưwnffxfxlt đjppvwnmym mồbxbaclhmi, ngay cảmmldhxpwc cũhsdhng ưwnffxfxlt nhẹvrfyp, dísfounh vàhfivo giưwnffơhsdhng mặpjlbt trắhsdhng mịjcdnn, gấiowvp gáufwbp hísfout vàhfivo từfycrng ngụgwiim khôclhmng khísfou, hồbxbai lâzbchu mớxfxli tỉhpxcnh táufwbo lạlxipi.

Árizanh sáufwbng nhu hòmmlda rọnfuki lêylgpn rèmmldm mỏxfxlng, rơhsdhi xuốegppng thảmmldm trảmmldi sàhfivn.

Thìnfuk ra, côclhmhsdh thấiowvy áufwbc mộxfiqng.

Khẽhujsylgpn mộxfiqt tiếmshung ngồbxbai dậufwby, máufwbi tóhxpwc dàhfivi thuậufwbn thếmshuhsdh xuốegppng, côclhm giơhsdh tay xoa mạlxipnh hai bêylgpn tháufwbi dưwnffơhsdhng, tráufwbn đjppvau nhứrczcc nhưwnff thủrczcng mộxfiqt lỗmsvf, sao lạlxipi đjppvau nhưwnff thếmshu?

ylgpn tai vẫwnmyn quanh quẩdvhxn tiếmshung nóhxpwi đjppvylgpn cuồbxbang củrczca Cốegpp Mặpjlbc trong mơhsdh


“Trang Noãrstgn Thầmshun, côclhm bộxfiqi ưwnffxfxlc, đjppvybpmi nàhfivy cũhsdhng đjppvfycrng mong cóhxpw đjppvưwnffrvspc hạlxipnh phúsvprc!”

Árizanh mắhsdht Trang Noãrstgn Thầmshun côclhm liêylgpu, ngay cảmmld bảmmldn thâzbchn côclhmhsdhng cảmmldm thấiowvy mìnfuknh khôclhmng cóhxpw duyêylgpn vớxfxli hạlxipnh phúsvprc, chỉhpxchfivmmldn làhfivm liêylgpn lụgwiiy đjppvếmshun Giang Mạlxipc Viễagldn, làhfivclhm quáufwb xấiowvu xa hay làhfiv đjppváufwbng đjppvybpmi?

Suy nghĩmsvf, đjppvmshuu lạlxipi bắhsdht đjppvmshuu đjppvau nhứrczct.

Tốegppi hôclhmm qua, côclhm sao vậufwby?

Sẽhujs khôclhmng uốegppng quáufwb nhiềerlyu nữuxcsa chứrczc?

Trang Noãrstgn Thầmshun vùnfsbng vẫwnmyy khỏxfxli mớxfxl suy nghĩmsvf đjppvóhxpw đjppvrczcng lêylgpn đjppvi uốegppng nưwnffxfxlc, lúsvprc nàhfivy mớxfxli pháufwbt hiệnfukn khôclhmng phảmmldi ởhsdh nhàhfivnfuknh, sau khi nhìnfukn xung quanh mộxfiqt vòmmldng, sữuxcsng sờybpm mộxfiqt chúsvprt, làhfiv nhàhfiv củrczca Giang Mạlxipc Viễagldn, làhfiv phòmmldng ngủrczc củrczca anh.

Àgggx, khôclhmng đjppvúsvprng, anh đjppvãrstghxpwi, nơhsdhi nàhfivy sẽhujshfiv nhàhfiv củrczca cảmmldclhmhfiv anh.

hxpwi nhưwnff vậufwby, tốegppi qua làhfiv Giang Mạlxipc Viễagldn đjppvưwnffa côclhm vềerly nhàhfiv? Nhưwnffng sao côclhm khôclhmng cóhxpw chúsvprt ấiowvn tưwnffrvspng nàhfivo cảmmld?

Trang Noãrstgn Thầmshun cốegpp gắhsdhng hồbxbai tưwnffhsdhng lạlxipi nhưwnffng chỉhpxc phísfouclhmng vôclhm ísfouch, trong đjppvmshuu chỉhpxchxpw đjppvoạlxipn chia tay củrczca côclhmhfiv Cốegpp Mặpjlbc, sau đjppvóhxpwclhm gọnfuki Hạlxip Lữuxcs đjppvếmshun bar, rồbxbai sau đjppvóhxpw nữuxcsa thìnfukclhm khôclhmng còmmldn nhớxfxl.

“Ôuwyyi…” Côclhm ôclhmm đjppvmshuu rêylgpn rỉhpxc, thậufwbt làhfiv uốegppng nhiềerlyu quáufwb rồbxbai.

Khoảmmldnh khắhsdhc cúsvpri đjppvmshuu rốegppt cụgwiic cũhsdhng pháufwbt hiệnfukn, bảmmldn thâzbchn lạlxipi mặpjlbc mộxfiqt chiếmshuc váufwby ngủrczc xa lạlxip. Chiếmshuc váufwby lụgwiia màhfivu trắhsdhng, cảmmldm giáufwbc thísfouch thúsvprclhmnfsbng, nhưwnffng khôclhmng phảmmldi củrczca côclhm. Xưwnffa giờybpmclhm mặpjlbc váufwby ngủrczc rấiowvt kísfoun đjppváufwbo, loạlxipi váufwby trễagld ngựlqdtc hởhsdhwnffng thếmshuhfivy côclhmhfivo dáufwbm mặpjlbc?

Chờybpm đjppvãrstg

ufwby ngủrczchfiv Giang Mạlxipc Viễagldn thay cho côclhm sao?

Hay làhfivclhm tựlqdt thay nhỉhpxc?

Quay đjppvmshuu nhìnfukn thoáufwbng qua đjppvbxbang hồbxbahsdh đjppvmshuu giưwnffybpmng, bỗmsvfng dưwnffng trợrvspn to mắhsdht! Ôuwyyng trờybpmi ơhsdhi, đjppvếmshun lúsvprc nàhfivy, côclhm chísfou ísfout vẫwnmyn còmmldn nhớxfxlwqosclhmm nay làhfiv ngàhfivy phảmmldi đjppvi làhfivm. Khôclhmng nghĩmsvf ngợrvspi nhiềerlyu liềerlyn nhảmmldy xuốegppng giưwnffybpmng, nhấiowvt thờybpmi quêylgpn mấiowvt trong phòmmldng ngủrczchsdhng cóhxpw toilet, côclhm chạlxipy lạlxipch bạlxipch xuốegppng lầmshuu.

Árizanh sáufwbng dưwnffxfxli lầmshuu càhfivng thêylgpm rựlqdtc rỡmsvf.

Nắhsdhng sớxfxlm theo kísfounh cửmuura sổdjuuufwbt đjppviowvt chiếmshuu vàhfivo trong nhàhfiv, trêylgpn sôclhm pha ởhsdh phòmmldng kháufwbch, làhfivhxpwng lưwnffng ngưwnffybpmi đjppvàhfivn ôclhmng ngồbxbai ngưwnffrvspc sáufwbng. Trang Noãrstgn Thầmshun dừfycrng bưwnffxfxlc đjppvrczcng ởhsdh cầmshuu thang nhìnfukn chằvcjmm chằvcjmm ngưwnffybpmi đjppvàhfivn ôclhmng ngồbxbai trêylgpn sôclhm pha, mộxfiqt sựlqdt khẩdvhxn trưwnffơhsdhng khôclhmng biếmshut bắhsdht nguồbxban từfycr đjppvmshuu đjppvang ùnfsbn ùnfsbn kéhsdho đjppvếmshun.

Giang Mạlxipc Viễagldn khôclhmng đjppvếmshun côclhmng ty, trong khôclhmng khísfou chuyểjeppn đjppvxfiqng mùnfsbi thơhsdhm thoang thoảmmldng củrczca bữuxcsa sáufwbng. Anh ngưwnffrvspc lạlxipi ăhujsn mặpjlbc chỉhpxcnh tềerly, nhưwnffng lạlxipi khôclhmng chísfounh thứrczcc nhưwnffnfuknh thưwnffybpmng, đjppvang nhàhfivn nhãrstg nhâzbchm nhi tràhfivhfiv đjppvnfukc báufwbo, nắhsdhng sớxfxlm cắhsdht gọnfukt gưwnffơhsdhng mặpjlbt anh, phâzbchn chia mảmmldng sáufwbng tốegppi góhxpwc cạlxipnh rõwqoshfivng.

Buổdjuui sáufwbng thếmshuhfivy, Trang Noãrstgn Thầmshun chưwnffa bao giờybpmwnffhsdhng tưwnffrvspng ra đjppvưwnffrvspc.

Buổdjuui sáufwbng thếmshuhfivy, Trang Noãrstgn Thầmshun chưwnffa bao giờybpmwnffhsdhng tưwnffrvspng ra đjppvưwnffrvspc.

Trong lòmmldng hồbxbai hộxfiqp, côclhmhxpwn réhsdhn xuốegppng lầmshuu, đjppvang chuẩdvhxn bịjcdn nhâzbchn lúsvprc anh khôclhmng chúsvpr ýzbchhfiv vọnfukt qua, anh lạlxipi ngẩdvhxng đjppvmshuu nhìnfukn côclhm mộxfiqt cáufwbi.

Trang Noãrstgn Thầmshun bấiowvt ngờybpm phanh gấiowvp lạlxipi!

Tráufwbi tim cũhsdhng theo đjppvóhxpwhfiv vọnfukt lêylgpn cổdjuu họnfukng.

Giang Mạlxipc Viễagldn đjppvpjlbt tờybpmufwbo xuốegppng, thấiowvy côclhm đjppvi châzbchn trầmshun liềerlyn nhísfouu màhfivy, đjppvrczcng dậufwby cầmshum lấiowvy mộxfiqt đjppvôclhmi déhsdhp lêylgp đjppvi vềerly phísfoua côclhm. Trang Noãrstgn Thầmshun bởhsdhi vìnfuk ăhujsn mặpjlbc thiếmshuu vảmmldi nêylgpn cóhxpwhsdhi ngưwnffrvspng ngùnfsbng, gưwnffơhsdhng mặpjlbt ửmuurng đjppvxfxl, lui vềerly sau từfycrng bưwnffxfxlc, hai tay khoanh lạlxipi ôclhmm lấiowvy ngựlqdtc.

Anh bịjcdnufwbng vẻwbyehfivy củrczca côclhm chọnfukc cưwnffybpmi, khóhxpwe môclhmi khẽhujs nhếmshuch, đjppvpjlbt đjppvôclhmi déhsdhp trong tay xuốegppng sàhfivn, khẽhujshxpwi, “Mang vàhfivo đjppvi, đjppvfycrng đjppvjepp cảmmldm lạlxipnh.”

Trang Noãrstgn Thầmshun cúsvpri đjppvmshuu nghe theo, trong lòmmldng hiểjeppu đjppvưwnffrvspc cho dùnfsbclhm khôclhmng muốegppn thừfycra nhậufwbn, nhưwnffng Giang Mạlxipc Viễagldn đjppvãrstg trởhsdh thàhfivnh chồbxbang côclhm, đjppvâzbchy làhfiv sựlqdt thậufwbt.

“Cáufwbm ơhsdhn anh.” Côclhm khẽhujshxpwi.

“Còmmldn nhứrczct đjppvmshuu khôclhmng?” Giang Mạlxipc Viễagldn khẽhujs hỏxfxli.

clhm lắhsdhc đjppvmshuu, lạlxipi giưwnffơhsdhng mắhsdht, “Tốegppi qua tôclhmi uốegppng nhiềerlyu lắhsdhm àhfiv?”

“Khôclhmng nhớxfxl sao?” Anh cưwnffybpmi.

clhmhfivng mùnfsb mờybpm.

“Cũhsdhng kháufwb nhiềerlyu.” Giang Mạlxipc Viễagldn nâzbchng tay véhsdho máufwbclhm.

“Trờybpmi ạlxip…” Mặpjlbt Trang Noãrstgn Thầmshun táufwbi đjppvi, trong mắhsdht tràhfivn trềerly vẻwbye cầmshuu xin giúsvprp đjppvmsvf, “Tôclhmi cóhxpwhfivm gìnfuk anh khôclhmng?”

Giang Mạlxipc Viễagldn khôclhmng nóhxpwi, chỉhpxcsvpri đjppvmshuu nhìnfukn côclhmwnffybpmi.

Árizanh mắhsdht anh quáufwb mứrczcc thẳsvprng thắhsdhn, lạlxipi lộxfiq ra sựlqdt thâzbchm thúsvpry khóhxpw giảmmldi thísfouch. Côclhm bịjcdn anh nhìnfukn đjppvếmshun toàhfivn thâzbchn mấiowvt tựlqdt nhiêylgpn, bấiowvt giáufwbc liếmshum cáufwbnh môclhmi khôclhm khốegppc, ấiowvp úsvprng nóhxpwi, “Tôclhmi, tôclhmi thựlqdtc sựlqdt khôclhmng cóhxpwhfivm gìnfuk anh chứrczc?” Ôuwyyng trờybpmi, chuyệnfukn côclhm sợrvsp nhấiowvt chísfounh làhfiv thếmshuhfivy, lơhsdh đjppvãrstgng nhớxfxl lạlxipi tìnfuknh cảmmldnh lầmshun đjppvmshuu tiêylgpn say khưwnffxfxlt ởhsdh trưwnffxfxlc mặpjlbt anh, hìnfuknh nhưwnff lầmshun đjppvóhxpwclhm đjppvãrstg tróhxpwi anh lạlxipi thìnfuk phảmmldi…

Theo lờybpmi củrczca Hạlxip Lữuxcshfiv Ngảmmldi Niệnfukm, mỗmsvfi lầmshun côclhm uốegppng nhiềerlyu thìnfukhfivm đjppvrczc tròmmld khôclhmng giốegppng ai, cóhxpw mộxfiqt lầmshun éhsdhp buộxfiqc Ngảmmldi Niệnfukm chạlxipy đjppvếmshun trưwnffxfxlc mặpjlbt ngưwnffybpmi lạlxip lớxfxln tiếmshung nóhxpwi bảmmldn thâzbchn làhfiv đjppvbxba đjppvmshuu heo! Cho dùnfsb cuộxfiqc sốegppng cóhxpwclhm vọnfukng, côclhmhsdhng khôclhmng muốegppn tựlqdtnfuknh hạlxipi mìnfuknh, đjppváufwbnh mấiowvt mặpjlbt mũhsdhi ởhsdh trưwnffxfxlc mặpjlbt Giang Mạlxipc Viễagldn.

“Thậufwbt sựlqdt khôclhmng cóhxpw, tốegppi qua em rấiowvt ngoan.” Giang Mạlxipc Viễagldn hảmmldo tâzbchm nóhxpwi.

Trang Noãrstgn Thầmshun vôclhm thứrczcc thởhsdh phàhfivo.

“Nhưwnffng màhfiv…” Sau khi anh đjppvrvspi côclhm thởhsdh ra mớxfxli nóhxpwi thêylgpm mộxfiqt câzbchu lấiowvp lửmuurng.

Tráufwbi tim côclhm lạlxipi treo ởhsdh cuốegppng họnfukng, chữuxcs ‘nhưwnffng màhfiv’ củrczca anh cóhxpw chúsvprt khiếmshun côclhm hoảmmldng loạlxipn.

Giang Mạlxipc Viễagldn tớxfxli gầmshun côclhm, gầmshun đjppvếmshun nỗmsvfi cóhxpw thểjepp nhìnfukn thấiowvy vẻwbye sợrvsp sệnfukt trong đjppváufwby mắhsdht côclhm.

Khísfou oxy xung quanh bắhsdht đjppvmshuu trởhsdhylgpn cạlxipn kiệnfukt, hôclhm hấiowvp củrczca côclhm toàhfivn làhfivnfsbi xạlxipwnffơhsdhng củrczca anh, lấiowvp đjppvmshuy cảmmld buồbxbang phổdjuui.

“Ngàhfivy đjppvmshuu tiêylgpn kêylgpt hôclhmn lạlxipi uốegppng đjppvếmshun say mèmmldm…” Giang Mạlxipc Viễagldn cốegppnfuknh néhsdhn cưwnffybpmi, chốegppng mộxfiqt cáufwbnh tay lêylgpn tưwnffybpmng, tay kia nâzbchng mặpjlbt côclhmylgpn, cúsvpri đjppvmshuu nhìnfukn thẳsvprng vàhfivo mắhsdht côclhm, nóhxpwi, “Cụgwiic cưwnffng àhfiv, muốegppn anh trừfycrng phạlxipt em thếmshuhfivo đjppvâzbchy, hửmuurm?”

Khoảmmldng cáufwbch củrczca hai ngưwnffybpmi quáufwb mứrczcc thâzbchn mậufwbt, côclhm hoàhfivn toàhfivn bịjcdn anh giam giữuxcs trong vòmmldm ngựlqdtc rắhsdhn chắhsdhc củrczca anh, khôclhmng cóhxpw chúsvprt khôclhmng gian đjppvjepp chạlxipy trốegppn, lưwnffng côclhm chỉhpxchxpw thểjeppufwbn chặpjlbt vàhfivo váufwbch tưwnffybpmng, đjppvmshuu ngóhxpwn tay anh dísfounh đjppvmshuy mùnfsbi hưwnffơhsdhng dễagld chịjcdnu, men theo da thịjcdnt côclhm tiếmshun sâzbchu vàhfivo lỗmsvf châzbchn lôclhmng, giọnfukng nóhxpwi củrczca anh cũhsdhng quáufwb mứrczcc dịjcdnu dàhfivng, bấiowvt ngờybpm giưwnffơhsdhng mắhsdht nhìnfukn thẳsvprng vàhfivo mắhsdht anh, tròmmldng mắhsdht đjppven tốegppi đjppvếmshun dọnfuka ngưwnffybpmi, cũhsdhng… mờybpm áufwbm rõwqos rệnfukt.

“Tôclhmi… tôclhmi…” Côclhmiowvp úsvprng chữuxcs ‘tôclhmi’ cảmmld nửmuura ngàhfivy cũhsdhng khôclhmng nóhxpwi ra đjppvưwnffrvspc mộxfiqt câzbchu hoàhfivn chỉhpxcnh, chỉhpxc cảmmldm thấiowvy bầmshuu khôclhmng khísfou xung quanh ngàhfivy càhfivng loãrstgng, gầmshun nhưwnff khôclhmng thởhsdh nổdjuui.

Ngưwnffybpmi đjppvàhfivn ôclhmng lạlxipi nởhsdh nụgwiiwnffybpmi, néhsdht mặpjlbt giãrstgn ra, chỉhpxchfiv áufwbnh mắhsdht dầmshun dầmshun cựlqdtc nóhxpwng, nhìnfukn men theo chiếmshuc cổdjuu thiêylgpn nga trắhsdhng trẻwbyeo củrczca côclhm xuốegppng dưwnffxfxli… Côclhm bịjcdn anh nhìnfukn đjppvếmshun nỗmsvfi tim đjppvufwbp loạlxipn xạlxip, theo áufwbnh mắhsdht anh cúsvpri đjppvmshuu xuốegppng, lúsvprc nàhfivy mớxfxli pháufwbt hiệnfukn cổdjuu áufwbo ngủrczc phanh ra cóhxpw bao nhiêylgpu khoa trưwnffơhsdhng, từfycr đjppvxfiq cao củrczca anh nhìnfukn xuốegppng đjppvưwnffơhsdhng nhiêylgpn thấiowvy rõwqos tấiowvt tầmshun tậufwbt.

“Anh…” Côclhm muốegppn lấiowvy tay che ngựlqdtc lạlxipi, nhưwnffng bịjcdn ngưwnffybpmi đjppvàhfivn ôclhmng nhanh tay chụgwiip lấiowvy cổdjuu tay côclhm, dầmshun dầmshun kéhsdho xuốegppng.

hfivn tay kháufwbc thìnfuk vịjcdnn nhẹvrfy mặpjlbt côclhm, ngóhxpwn tay thon dàhfivi khẽhujshxpwp cằvcjmm côclhm.

Trang Noãrstgn Thầmshun khôclhmng dáufwbm cửmuur đjppvxfiqng dùnfsbhfiv nhỏxfxl nhấiowvt, toàhfivn thâzbchn cứrczcng nhắhsdhc đjppvrczcng yêylgpn tạlxipi chỗmsvf. Côclhmhxpw thểjepp nhìnfukn thấiowvy vẻwbye quen thuộxfiqc ởhsdh trong áufwbnh mắhsdht kia củrczca anh, cóhxpw ngu ngốegppc hơhsdhn nữuxcsa cũhsdhng hiểjeppu đjppvưwnffrvspc ýzbch đjppvbxba thựlqdtc sựlqdt đjppvvcjmng sau vẻwbye áufwbm muộxfiqi ấiowvy.

Anh cưwnffybpmi tưwnffơhsdhi hơhsdhn nữuxcsa, từfycr từfycrsvpri đjppvmshuu…

hsdhi thởhsdh nam tísfounh ngàhfivy càhfivng dàhfivy đjppvpjlbc, ngay lúsvprc môclhmi anh sắhsdhp dáufwbn vàhfivo môclhmi côclhm thìnfukclhm đjppvxfiqt nhiêylgpn xoay mặpjlbt đjppvi, căhujsng thẳsvprng siếmshut chặpjlbt ngóhxpwn tay. Giang Mạlxipc Viễagldn vẫwnmyn cứrczc duy trìnfuk đjppvxfiqng táufwbc, ngóhxpwn tay đjppvxfiqt ngộxfiqt dùnfsbng sứrczcc, cưwnffmsvfng éhsdhp vặpjlbn khuôclhmn mặpjlbt néhsdh tráufwbnh củrczca côclhm lạlxipi.

“Ấazlsy… đjppvfycrng…” Lờybpmi nóhxpwi phảmmldn kháufwbng bịjcdn anh trựlqdtc tiếmshup nuốegppt vàhfivo miệnfukng, côclhm chỉhpxchxpw thểjepp mởhsdh trừfycrng hai mắhsdht.

hsdhi thởhsdh đjppvàhfivn ôclhmng cay cay nóhxpwng bỏxfxlng, mang theo sứrczcc lựlqdtc mạlxipnh mẽhujs bẩdvhxm sinh cắhsdhn nuốegppt môclhmi lưwnffmsvfi côclhm, côclhm khôclhmng giãrstgy thoáufwbt đjppvưwnffrvspc, toàhfivn thâzbchn càhfivng căhujsng cứrczcng. Hơhsdhi thởhsdh củrczca ngưwnffybpmi đjppvàhfivn ôclhmng dầmshun trởhsdhylgpn khàhfivn đjppvgwiic, luồbxbang hơhsdhi rơhsdhi vàhfivo hôclhm hấiowvp côclhmhfivng thêylgpm nóhxpwng bỏxfxlng, khi nụgwiiclhmn củrczca ngưwnffybpmi đjppvàhfivn ôclhmng men theo cằvcjmm côclhm trưwnffrvspt xuốegppng nơhsdhi cổdjuu, côclhmhsdh đjppvãrstgng chạlxipm vàhfivo vậufwbt cứrczcng rắhsdhn nam tísfounh đjppvãrstg sớxfxlm thứrczcc tỉhpxcnh, sợrvsp đjppvếmshun mứrczcc Trang Noãrstgn Thầmshun kinh ngạlxipc héhsdht lêylgpn, dùnfsbng hếmshut sứrczcc lựlqdtc đjppvdvhxy anh ra.

Trong mắhsdht Giang Mạlxipc Viễagldn cóhxpw chúsvprt hỗmsvfn loạlxipn, nhìnfukn côclhm, cúsvpri đjppvmshuu cưwnffybpmi, bêylgpn trong cóhxpw vẻwbyehfiv áufwbc.

clhm chưwnffa từfycrng thấiowvy anh nhưwnff vậufwby, nhấiowvt thờybpmi trong lòmmldng cảmmldm thấiowvy bấiowvt an, gian nan nuốegppt nưwnffxfxlc bọnfukt, tráufwbi tim cũhsdhng suýzbcht theo cổdjuu họnfukng vọnfukt ra ngoàhfivi, môclhmi run run cơhsdh thểjepp thìnfuk giậufwbt giậufwbt, “Tôclhmi, tôclhmi phảmmldi đjppvi rửmuura mặpjlbt.”

Giang Mạlxipc Viễagldn khôclhmng buôclhmng tay, vẫwnmyn mỉhpxcm cưwnffybpmi nhìnfukn côclhm.

Sựlqdt bấiowvt an to lớxfxln nhưwnffhfivn sưwnffơhsdhng mùnfsbhfivy đjppvpjlbc trong giấiowvc mộxfiqng lúsvprc nãrstgy bao trùnfsbm lấiowvy côclhm, nụgwiiwnffybpmi củrczca anh càhfivng khiếmshun côclhm khôclhmng biếmshut làhfivm sao, dứrczct khoáufwbt chui ra khỏxfxli cáufwbnh tay anh, nhưwnff con chuộxfiqt chạlxipy trốegppi chếmshut vàhfivo trong toilet.

Giang Mạlxipc Viễagldn ngẩdvhxn ra, khôclhmng ngờybpmclhm lạlxipi cóhxpw thểjepp nghĩmsvf ra cáufwbch thứrczcc trốegppn chạlxipy thếmshuhfivy, sau vàhfivi giâzbchy đjppvxfiqt nhiêylgpn cưwnffybpmi to sảmmldng khoáufwbi, tâzbchm trạlxipng bấiowvt chợrvspt tốegppt hơhsdhn.

Árizanh ban mai cóhxpw vẻwbyehfivng thêylgpm tưwnffơhsdhi đjppvvrfyp.

azlsm áufwbp chiếmshuu rọnfuki lêylgpn cửmuura kísfounh.

Chỉhpxchfiv khôclhmng mấiowvt bao lâzbchu, Trang Noãrstgn Thầmshun lạlxipi chui ra khỏxfxli toilet, thòmmld đjppvmshuu ra dòmmldhsdht mộxfiqt cáufwbch cẩdvhxn thậufwbn.

Giang Mạlxipc Viễagldn vẫwnmyn chưwnffa đjppvi, tựlqdta vàhfivo tưwnffybpmng buồbxban cưwnffybpmi nhìnfukn biểjeppu hiệnfukn củrczca côclhm, thấiowvy vẻwbye mặpjlbt côclhm khóhxpw xửmuurmmldn hỏxfxli, “Sao vậufwby?”

Trang Noãrstgn Thầmshun liềerlyu mạlxipng cắhsdhn môclhmi, sau mộxfiqt lúsvprc mớxfxli ấiowvp úsvprng nóhxpwi, “Tôclhmi, tôclhmi muốegppn đjppvi vệnfuk sinh, nhưwnffng cáufwbi bồbxban cầmshuu lạlxipi…” Lờybpmi còmmldn dứrczct dứrczct, mặpjlbt liềerlyn đjppvxfxlylgpn.

Vẻwbye mặpjlbt ngưwnffrvspng ngùnfsbng củrczca côclhmufwbi rơhsdhi vàhfivo trong mắhsdht anh, lồbxbang ngựlqdtc khẽhujs chấiowvn đjppvxfiqng, mỉhpxcm cưwnffybpmi kéhsdho tay côclhm đjppvi vàhfivo toilet, lúsvprc đjppvi đjppvếmshun bêylgpn cạlxipnh bồbxban cầmshuu, anh nhẹvrfy nhàhfivng đjppvưwnffa tay nhấiowvn, nắhsdhp bồbxban cầmshuu tựlqdt đjppvxfiqng mởhsdh ra.

“Cáufwbi nàhfivy hìnfuknh nhưwnff quáufwb khoa trưwnffơhsdhng đjppvi, cũhsdhng đjppvâzbchu phảmmldi kháufwbch sạlxipn, cảmmld bồbxban cầmshuu cũhsdhng lắhsdhp cảmmldm ứrczcng?” Trang Noãrstgn Thầmshun trợrvspn mắhsdht cứrczcng lưwnffmsvfi, nghĩmsvf lạlxipi bảmmldn thâzbchn đjppvúsvprng làhfiv đjppvrczca quêylgpnfsba, néhsdhm hếmshut cảmmld mặpjlbt mũhsdhi.

Giang Mạlxipc Viễagldn cưwnffybpmi nhẹvrfy, “Đhujslxipi đjppva sốegpp thiếmshut bịjcdn trong nhàhfiv đjppverlyu làhfiv thiếmshut kếmshu cảmmldm ứrczcng, cũhsdhng cóhxpw phâzbchn biệnfukt dấiowvu vâzbchn tay, vísfou dụgwii nhưwnff cửmuura phòmmldng, láufwbt nữuxcsa anh sẽhujs từfycr từfycrhxpwi vớxfxli em, cửmuura phòmmldng anh cũhsdhng sẽhujshujsng thêylgpm dấiowvu vâzbchn tay củrczca em.”

“Ờvrfy…” Trang Noãrstgn Thầmshun lêylgpn tiếmshung, trong lòmmldng lạlxipi âzbchm thầmshum than thởhsdh, phiềerlyn thậufwbt.

Giang Mạlxipc Viễagldn nóhxpwi xong liềerlyn cứrczc nhìnfukn côclhm nhưwnff vậufwby, Trang Noãrstgn Thầmshun thìnfuk đjppvrvspi hoàhfivi cũhsdhng khôclhmng thấiowvy anh đjppvi ra ngoàhfivi, ngạlxipc nhiêylgpn hỏxfxli anh, “Sao vậufwby?”

“Cáufwbi gìnfuk sao vậufwby?” Anh mỉhpxcm cưwnffybpmi nhísfouu màhfivy.

“Anh…” Trang Noãrstgn Thầmshun siếmshut nắhsdhm tay, nhỏxfxl giọnfukng nóhxpwi, “Khôclhmng còmmldn việnfukc gìnfuk nữuxcsa, anh ra ngoàhfivi chúsvprt đjppvi.”

“Bắhsdht anh ra ngoàhfivi làhfivm gìnfuk?” Giang Mạlxipc Viễagldn nóhxpwi xong thìnfuk dựlqdta ngưwnffybpmi vàhfivo tưwnffybpmng, cốegpp ýzbch ra vẻwbye khóhxpw hiểjeppu nhìnfukn côclhm.

Trang Noãrstgn Thầmshun thấiowvy dáufwbng vẻwbye cốegppnfuknh củrczca anh thìnfuk vừfycra tứrczcc vừfycra vộxfiqi, chàhfiv chàhfiv châzbchn, “Tôclhmi muốegppn đjppvi vệnfuk sinh màhfiv.”

“Anh cũhsdhng đjppvâzbchu cóhxpw giàhfivnh bồbxban cầmshuu, em đjppvi đjppvi.” Giang Mạlxipc Viễagldn ngàhfivy càhfivng làhfivm ra vẻwbye khóhxpw hiểjeppu vàhfivclhm tộxfiqi.

“Anh…” Trang Noãrstgn Thầmshun mặpjlbt đjppvxfxl bừfycrng, nóhxpwng nảmmldy, “Sao lạlxipi cóhxpw ngưwnffybpmi nhưwnff anh chứrczc? Lạlxipi còmmldn xem ngưwnffybpmi kháufwbc đjppvi vệnfuk sinh?”

“Em làhfivhfivrstg củrczca anh, hai vợrvsp chồbxbang thìnfukhfivm gìnfukhxpwsfou mậufwbt?” Giang Mạlxipc Viễagldn ra vẻwbye khéhsdho léhsdho bóhxpwp méhsdho vấiowvn đjppverly.

Trang Noãrstgn Thầmshun đjppvêylgpm qua uốegppng khôclhmng ísfout rưwnffrvspu, đjppvưwnffơhsdhng nhiêylgpn rấiowvt mắhsdhc, lạlxipi thấiowvy anh chậufwbm chạlxipp khôclhmng chịjcdnu đjppvi, dưwnffxfxli tìnfuknh thếmshu cấiowvp báufwbch đjppvàhfivnh bưwnffxfxlc đjppvếmshun dùnfsbng hếmshut sứrczcc lựlqdtc đjppvdvhxy ra ra ngoàhfivi…

“Anh đjppvfycrng cóhxpw đjppváufwbng ghéhsdht nhưwnff vậufwby đjppvưwnffrvspc khôclhmng? Mau ra ngoàhfivi.”

Cho tớxfxli giờybpmclhmhsdhng khôclhmng biếmshut Giang Mạlxipc Viễagldn lạlxipi còmmldn cóhxpw mộxfiqt mặpjlbt xấiowvu xa nhưwnff vậufwby, vẫwnmyn luôclhmn cảmmldm thấiowvy anh rấiowvt chísfoun chắhsdhn trầmshum ổdjuun.

Giang Mạlxipc Viễagldn thấiowvy côclhm nổdjuui nóhxpwng, cũhsdhng khôclhmng éhsdhp côclhm nữuxcsa, mỉhpxcm cưwnffybpmi sảmmldng lãrstgng, “Đhujsưwnffrvspc rồbxbai, anh cóhxpw thểjepp ra ngoàhfivi, nhưwnffng màhfiv…” Anh kềerlyufwbt vàhfivo côclhm, đjppváufwby mắhsdht lóhxpwe lêylgpn tia mờybpm áufwbm, “Em phảmmldi hôclhmn anh mộxfiqt cáufwbi.”

“Anh… xấiowvu xa!” Côclhm gấiowvp đjppvếmshun đjppvxfiq giậufwbm châzbchn.

“Khôclhmng hôclhmn, anh sẽhujs khôclhmng ra.” Giang Mạlxipc Viễagldn đjppvưwnffa tay ôclhmm côclhm, cốegpp ýzbchwnffybpmi đjppven tốegppi, “Chồbxbang xem vợrvsp đjppvi vệnfuk sinh cũhsdhng chẳsvprng cóhxpwnfuk ghêylgp gớxfxlm.”

“Đhujsfycrng đjppvfycrng màhfiv.” Trang Noãrstgn Thầmshun xấiowvu hổdjuu muốegppn chếmshut, liềerlyu mạlxipng lắhsdhc đjppvmshuu.

“Vậufwby hôclhmn anh đjppvi.” Giang Mạlxipc Viễagldn đjppvưwnffa mặpjlbt kềerlyufwbt côclhm.

Trang Noãrstgn Thầmshun hậufwbn đjppvếmshun nghiếmshun răhujsng, lạlxipi xấiowvu hổdjuu khi phảmmldi đjppvi vệnfuk sinh ởhsdh trưwnffxfxlc mặpjlbt anh, đjppvàhfivnh phảmmldi kiễagldng mũhsdhi châzbchn hôclhmn nhanh lêylgpn mặpjlbt anh, sau đjppvóhxpw mặpjlbt màhfivy đjppvxfxl bừfycrng nóhxpwi, “Bâzbchy giờybpmhxpw thểjepp ra ngoàhfivi chưwnffa?”

Hếmshut chưwnffơhsdhng 4

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.