Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 5-Chương 16 : Em nghĩ đến ai

    trước sau   
gltfm áccrhp trầvfeqm tĩvrehnh nhưklcx anh, chưklcxa từichvng xấurbdu xa nhưklcx vậeptpy, đmxexôagnai mắycspt thâagbcm sâagbcu nhưklcxklcxgltfi nhưklcx khôagnang lộsivh ra mờgltf áccrhm rõcbzw rệrolet.

wfown ngoàgicgi, làgicg nắycspng ấurbdm lan tràgicgn, tấurbdm thảagnam màgicgu trắycspng thuầvfeqn đmxexưklcxvfeqc rọzxjpi đmxexếkuotn sáccrhng rỡchpz, nhưklcxgicg miếkuotng vàgicgng vụwfown vặryaxt.

Trưklcxmscac mắycspt côagnagicgchpzng dáccrhng cao lớmscan củagbca ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang đmxexqtup xuốbxbjng, tờgltf khăwhkqn giấurbdy đmxexưklcxa đmxexếkuotn trưklcxmscac mặryaxt côagna, thấurbdp giọzxjpng, nhìubrtn chăwhkqm chúmsca.

Lờgltfi đmxexhunf nghịvzmi củagbca anh nhưklcx thậeptpt nhưklcx giảagna, mặryaxt Trang Noãhscpn Thầvfeqn đmxexqkuswfown, “Anh ra ngoàgicgi mau.”

“Ra ngoàgicgi làgicgm gìubrt?”

“Anh…” Côagna nhímnbpu màgicgy, anh biếkuott còkgiwn cốbxbj hỏqkusi.


Giang Mạkuotc Viễryaxn mỉhunfm cưklcxgltfi, “Đqdlyưklcxvfeqc rồklcxi, anh ra ngoàgicgi.” Vẫdmuen làgicg khôagnang muốbxbjn làgicgm khóchpzagna.

Nghe vậeptpy, côagna bấurbdt giáccrhc thởgicg phàgicgo.

Bảagnao côagna mặryaxc quầvfeqn áccrho trưklcxmscac mặryaxt anh, giảagna nhưklcx khôagnang cóchpz chuyệrolen gìubrt rồklcxi mạkuotnh dạkuotn đmxexi vàgicgo phòkgiwng tắycspm, chuyệrolen thếkuotgicgy ímnbpt nhấurbdt hiệrolen giờgltfagna vẫdmuen chưklcxa làgicgm đmxexưklcxvfeqc. Tuy cóchpz chuyệrolen giưklcxgltfng chiếkuotu xảagnay ra, nhưklcxng đmxexiềhunfu côagnachpz thểajwlgicgm chỉhunfgicg thímnbpch ứcbzwng vớmscai tìubrtnh thếkuot.

Giang Mạkuotc Viễryaxn nhìubrtn côagna thậeptpt lâagbcu, khôagnang nóchpzi thêwfowm gìubrt nữubrta, đmxexưklcxa tay xoa đmxexvfequ côagna rồklcxi mớmscai nhổqtupm dậeptpy đmxexi ra ngoàgicgi. Đqdlyvfeqi đmxexếkuotn khi bóchpzng dáccrhng cao lớmscan kia cuốbxbji cùulllng cũanrlng khuấurbdt sau cáccrhnh cửzuxda, Trang Noãhscpn Thầvfeqn mớmscai chốbxbjng giưklcxgltfng đmxexcbzwng lêwfown.

Gấurbdm lụwfowa đmxexen từichv trêwfown ngưklcxgltfi trưklcxvfeqt xuốbxbjng, áccrhnh sáccrhng ấurbdm áccrhp chuyểajwln đmxexsivhng trêwfown da thịvzmit, làgicg thâagbcn thểajwl mềhunfm mạkuoti vớmscai đmxexưklcxgltfng cong lảagnaklcxmscat, máccrhi tóchpzc dàgicgi dàgicgy đmxexryaxc nhưklcx rong biểajwln đmxexqtup xuốbxbjng đmxexvfequ vai, làgicgm tôagnan lêwfown khuôagnan mặryaxt nhỏqkus nhắycspn trắycspng trẻqpbdo củagbca côagna.

Phòkgiwng tắycspm ởgicg trong phòkgiwng ngủagbc, chiếkuotc váccrhy ngủagbc tốbxbji qua mặryaxc trêwfown ngưklcxgltfi đmxexãhscp khôagnang còkgiwn thấurbdy đmxexâagbcu. Đqdlyang xoay cơvreh thểajwl đmxexau nhứcbzwc tìubrtm kiếkuotm nóchpz, mộsivht giọzxjpng nóchpzi bấurbdt ngờgltf truyềhunfn đmxexếkuotn…

“Àzuxd, quêwfown hỏqkusi em muốbxbjn ăwhkqn gìubrt.” Tiếkuotng nóchpzi trầvfeqm thấurbdp lộsivh ra ýtmsaklcxgltfi rõcbzw rệrolet.

Đqdlyang im lặryaxng tựsvduklcxng vang lêwfown tiếkuotng nóchpzi làgicgm Trang Noãhscpn Thầvfeqn giậeptpt nảagnay mìubrtnh, quay đmxexvfequ, đmxexbxbji diệrolen vớmscai áccrhnh mắycspt thâagbcm thúmscay đmxexvfeqy ýtmsaklcxgltfi củagbca ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang kia, thâagbcn hìubrtnh cao lớmscan tựsvdua vàgicgo cạkuotnh cửzuxda, hai tay khoanh trưklcxmscac ngựsvduc, trôagnang cóchpz vẻqpbd rấurbdt thong dong nhàgicgn hạkuot.

“Ávsbk…” Côagnasvdut lêwfown, lạkuoti rúmscat vềhunf giưklcxgltfng.

Sao anh im hơvrehi lặryaxng tiếkuotng quáccrh vậeptpy?

“Sao vậeptpy, giốbxbjng nhưklcx thấurbdy quỷlnyz vậeptpy?” Giang Mạkuotc Viễryaxn ra vẻqpbd kinh ngạkuotc, ýtmsaklcxgltfi bêwfown môagnai càgicgng sâagbcu hơvrehn.

Trang Noãhscpn Thầvfeqn nghiếkuotn răwhkqng trừichvng mắycspt liếkuotc anh, anh chímnbpnh làgicg con quỷlnyz kia đmxexóchpz!

“Anh quay lạkuoti làgicgm gìubrt?”


“Muốbxbjn hỏqkusi em ăwhkqn gìubrt.” Giang Mạkuotc Viễryaxn khôagnang tiếkuotn lêwfown, vẫdmuen đmxexcbzwng tạkuoti chỗpzbo, cưklcxgltfi cưklcxgltfi.

“Gìubrtanrlng đmxexưklcxvfeqc.”

Giang Mạkuotc Viễryaxn nghĩvreh nghĩvreh, “Cóchpz ngưklcxgltfi quen mởgicg nhàgicggicgng khôagnang tồklcxi, láccrht nữubrta dẫdmuen em đmxexi ăwhkqn thửzuxd.”

Trang Noãhscpn Thầvfeqn nhìubrtn anh, “OK.” Nếkuotu đmxexãhscp quyếkuott đmxexvzminh rồklcxi, còkgiwn giảagna vờgltf quay lạkuoti hỏqkusi côagnagicgm gìubrt?

Anh mỉhunfm cưklcxgltfi rồklcxi rờgltfi đmxexi.

mscac nàgicgy đmxexâagbcy, Trang Noãhscpn Thầvfeqn ngồklcxi ởgicg trêwfown giưklcxgltfng đmxexvfeqi khoảagnang chừichvng mưklcxgltfi phúmscat mớmscai dáccrhm xuốbxbjng giưklcxgltfng.

Trong phòkgiwng tắycspm, hơvrehi nưklcxmscac dàgicgy đmxexryaxc.

Trong bồklcxn tắycspm đmxexvfeqy nưklcxmscac, cóchpz chúmscat nưklcxmscac tràgicgn ra, bêwfown tai làgicg tiếkuotng nưklcxmscac chảagnay ràgicgo ràgicgo. Trong gưklcxơvrehng làgicg thâagbcn hìubrtnh bịvzmivrehi nóchpzng xôagnang thàgicgnh màgicgu hồklcxng phấurbdn, xinh đmxexsbkgp nhưklcx trăwhkqng, trêwfown làgicgn da còkgiwn lưklcxu lạkuoti dấurbdu vếkuott hoan áccrhi đmxexêwfowm qua.

Trang Noãhscpn Thầvfeqn thẫdmuen thờgltf nhìubrtn mìubrtnh trong gưklcxơvrehng, ngưklcxvfeqng ngậeptpp nhuốbxbjm hồklcxng đmxexôagnai máccrh, sóchpzng mắycspt quyếkuotn rũanrl đmxexsivhng lòkgiwng ngưklcxgltfi, do mộsivht đmxexêwfowm hoan lạkuotc màgicg thâagbcn thểajwl trởgicgwfown mẫdmuen cảagnam hơvrehn… Nhấurbdt thờgltfi ngắycspm đmxexếkuotn mêwfow mẩycspn, đmxexâagbcy làgicgagna sao?

Nhìubrtn rồklcxi lạkuoti nhìubrtn, trong lòkgiwng dâagbcng lêwfown mộsivht nỗpzboi phiềhunfn muộsivhn khóchpzchpz ngôagnan từichvgicgo tảagna đmxexưklcxvfeqc, cúmscai đmxexvfequ xoa tháccrhi dưklcxơvrehng đmxexau nhứcbzwc, côagnagicgm sao vậeptpy? Tốbxbji qua đmxexúmscang làgicgagna cam tâagbcm tìubrtnh nguyệrolen ưklcx? Hay làgicg giốbxbjng nhưklcx Hạkuot Lữubrtchpzi, cơvreh thểajwl phụwfow nữubrtchpz chứcbzwc năwhkqng ghi nhớmsca, giốbxbjng nhưklcx chiếkuotc hộsivhp Pandora, tựsvdu nhiêwfown sẽqdly ghi nhớmsca ngưklcxgltfi mởgicgchpz từichvng chúmscat mộsivht, thậeptpm chímnbp, ngay cảagna thóchpzi quen cũanrlng sẽqdly bịvzmi sửzuxda đmxexqtupi.

agna khôagnang giảagnai thímnbpch đmxexưklcxvfeqc, lạkuoti càgicgng mùulll mờgltf.

Cốbxbj Mặryaxc, khôagnang phảagnai mớmscai làgicg ngưklcxgltfi côagnawfowu sao?

Thởgicggicgi mộsivht hơvrehi, tâagbcm trạkuotng phứcbzwc tạkuotp đmxexếkuotn ngay cảagna bảagnan thâagbcn cũanrlng khôagnang thểajwl đmxexvzminh nghĩvreha. Ngẩycspng đmxexvfequ lầvfeqn nữubrta, trêwfown mặryaxt gưklcxơvrehng mờgltfagnao đmxexvfeqy hơvrehi nưklcxmscac, côagna đmxexưklcxa tay nhẹsbkg nhàgicgng vuốbxbjt mộsivht đmxexưklcxgltfng, trong gưklcxơvrehng lạkuoti hiệrolen lêwfown bóchpzng dáccrhng cao lớmscan củagbca ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang.


Trang Noãhscpn Thầvfeqn lạkuoti bịvzmi hếkuott hồklcxn, quay đmxexvfequ nhìubrtn chằycspm chằycspm Giang Mạkuotc Viễryaxn bấurbdt ngờgltf xuấurbdt hiệrolen sau lưklcxng côagna, trừichvng lớmscan hai mắycspt, nhưklcxng xung quanh côagna hiệrolen giờgltf chẳqtupng còkgiwn chỗpzbogicgo cóchpz thểajwlycspn náccrhu.

Anh giơvreh chiếkuotc khăwhkqn tắycspm trong tay lêwfown, “Vừichva nãhscpy anh nhớmsca ra, trong nàgicgy khôagnang cóchpz khăwhkqn tắycspm sạkuotch.”

agna chuyểajwln mắycspt theo bảagnan năwhkqng, đmxexúmscang làgicg khôagnang cóchpz khăwhkqn tắycspm thậeptpt.

gicgagnavreh ýtmsa, khôagnang kiểajwlm tra trưklcxmscac.

Hai tay vòkgiwng quanh ngựsvduc, hai máccrh đmxexqkus đmxexếkuotn tậeptpn mang tai, cho dùulll nhưklcx thếkuot, vẫdmuen khôagnang tráccrhnh khỏqkusi bịvzmi anh nhìubrtn thấurbdy tấurbdt cảagna.

“Đqdlyajwlgicg đmxexóchpzgicg đmxexưklcxvfeqc, anh ra ngoàgicgi đmxexi.” Côagna cắycspn môagnai, gian nan nóchpzi. Ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang nàgicgy đmxexúmscang làgicg cốbxbjubrtnh màgicg.

Giang Mạkuotc Viễryaxn cưklcxgltfi cưklcxgltfi đmxexryaxt khăwhkqn tắycspm sang mộsivht bêwfown, lạkuoti khôagnang vộsivhi ra ngoàgicgi, quan sáccrht côagna nhưklcx thểajwl đmxexang đmxexáccrhnh giáccrh đmxexklcx gốbxbjm thưklcxvfeqng hạkuotng, áccrhnh mắycspt nóchpzng rựsvduc khôagnang chúmscat che giấurbdu khi nhìubrtn thấurbdy sạkuotch sẽqdly.

“Anh ra ngoàgicgi mau.” Côagna bựsvduc bộsivhi, dứcbzwt khoáccrht xoay ngưklcxgltfi đmxexưklcxa lưklcxng vềhunf phímnbpa anh.

agna thựsvduc sựsvdu khôagnang quen đmxexbxbji mặryaxt vớmscai anh thếkuotgicgy.

Tiếkuotng bưklcxmscac châagbcn sau lưklcxng chẳqtupng nhữubrtng khôagnang đmxexi xa màgicg ngưklcxvfeqc lạkuoti càgicgng đmxexếkuotn gầvfeqn, côagna ngạkuotc nhiêwfown, khôagnang đmxexvfeqi côagna kịvzmip phảagnan ứcbzwng, anh đmxexãhscp ôagnam chầvfeqm lấurbdy côagna từichv phímnbpa sau.

“Đqdlyichvng…” Trang Noãhscpn Thầvfeqn bịvzmigicgnh vi củagbca anh làgicgm cho kinh ngạkuotc, xuyêwfown qua chấurbdt vảagnai mỏqkusng manh côagnaanrlng cóchpz thểajwl cảagnam nhậeptpn đmxexưklcxvfeqc vòkgiwm ngựsvduc cưklcxgltfng tráccrhn kiêwfown cốbxbj củagbca anh, cũanrlng nóchpzng rựsvduc hệrolet nhưklcx áccrhnh mắycspt anh.

“Em, em muốbxbjn đmxexi tắycspm, đmxexichvng làgicgm chậeptpm trễryax em màgicg…”

“Anh còkgiwn hiểajwlu biếkuott cơvreh thểajwl em hơvrehn cảagna em, còkgiwn mắycspc cỡchpzubrt chứcbzw?” Tiếkuotng nóchpzi củagbca Giang Mạkuotc Viễryaxn trầvfeqm thấurbdp, cóchpz chúmscat khàgicgn đmxexwfowc.


wfown tai làgicg luồklcxng nhiệrolet ngậeptpp tràgicgn mùullli đmxexàgicgn ôagnang, khẽqdly quésvdut qua đmxexvfequ vai côagna, vôagnaulllng mẫdmuen cảagnam, luồklcxng nhiệrolet đmxexagnao qua kímnbpch thímnbpch da thịvzmit run rẩycspy, mặryaxt côagnagicgng đmxexqkusvrehn, lạkuoti vừichva khôagnang dáccrhm cửzuxd đmxexsivhng.

Mộsivht màgicgn tốbxbji qua, mỗpzboi mộsivht hìubrtnh ảagnanh đmxexhunfu rõcbzwgicgng trưklcxmscac mắycspt, khôagnang giốbxbjng vớmscai hôagnam tếkuott dưklcxơvrehng lịvzmich, lầvfeqn nàgicgy côagna nhớmscaagnaulllng rõcbzwgicgng.

Bởgicgi vìubrtagna củagbca tốbxbji hôagnam qua vôagnaulllng tỉhunfnh táccrho.

Giang Mạkuotc Viễryaxn củagbca tốbxbji qua, lúmscac cuồklcxng dãhscp rong ruổqtupi, lúmscac lưklcxu luyếkuotn triềhunfn miêwfown, côagnachpz chúmscat mùulll mờgltf, đmxexâagbcu mớmscai làgicg con ngưklcxgltfi thậeptpt củagbca anh?

Nuốbxbjt ngụwfowm nưklcxmscac bọzxjpt, Trang Noãhscpn Thầvfeqn cốbxbj gắycspng làgicgm cho bảagnan thâagbcn trôagnang cóchpz vẻqpbd đmxexiềhunfm tĩvrehnh, thỏqkus thẻqpbd, “Íwhkqt nhấurbdt anh phảagnai ra ngoàgicgi thìubrt em mớmscai cóchpz thểajwl tắycspm đmxexưklcxvfeqc chứcbzw?”

“Tắycspm uyêwfown ưklcxơvrehng cũanrlng khôagnang tồklcxi màgicg.” Ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang phímnbpa sau nhưklcxmscan màgicgy, mỉhunfm cưklcxgltfi.

“Anh…” Côagna quay đmxexvfequ, ngưklcxmscac mắycspt, trong mắycspt xẹsbkgt qua ngọzxjpn lửzuxda.

Nhìubrtn ra đmxexưklcxvfeqc, anh cốbxbjubrtnh muốbxbjn thay đmxexqtupi hoàgicgn toàgicgn thóchpzi quen sốbxbjng đmxexsivhc thâagbcn củagbca côagna.

Giang Mạkuotc Viễryaxn cúmscai đmxexvfequ đmxexbxbji diệrolen vớmscai côagna, hai gưklcxơvrehng mặryaxt gầvfeqn sáccrht nhau, mắycspt anh đmxexbxbji vớmscai mắycspt côagna, khôagnang chớmscap mắycspt, lạkuoti bấurbdt ngờgltfwfown tiếkuotng, “Vừichva rồklcxi, em nghĩvreh đmxexếkuotn ai?”

agna sữubrtng ngưklcxgltfi, sau vàgicgi giâagbcy bỗpzbong dưklcxng quay đmxexvfequ đmxexi.

chpz lẽqdly anh đmxexãhscpgicgo rấurbdt lâagbcu rồklcxi, nhưklcxng tâagbcm tưklcx củagbca côagnacbzwgicgng nhưklcx thếkuot sao?

Giang Mạkuotc Viễryaxn lạkuoti đmxexưklcxa tay, lau mộsivht đmxexưklcxgltfng trêwfown gưklcxơvrehng, trong gưklcxơvrehng lạkuoti hiệrolen ra hìubrtnh ảagnanh hai ngưklcxgltfi.

agna khôagnang thểajwlsvdu tráccrhnh, cứcbzw thếkuot nhìubrtn hìubrtnh ảagnanh anh ôagnam côagna trong gưklcxơvrehng. Anh ăwhkqn vậeptpn chỉhunfnh tềhunf, côagna lạkuoti trầvfeqn truồklcxng chậeptpt vậeptpt khôagnang chịvzmiu nổqtupi, sứcbzwc lựsvduc bêwfown hôagnang chặryaxt hơvrehn, cáccrhnh tay tráccrhng kiệrolen củagbca ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang thu hẹsbkgp, gưklcxơvrehng mặryaxt anh tuấurbdn cúmscai thấurbdp, nụwfowagnan tinh tếkuot đmxexvfequ tiêwfown rơvrehi xuốbxbjng đmxexhunfnh đmxexvfequ côagna, tiếkuotp đmxexóchpzgicg chôagnan giữubrta máccrhi tóchpzc, xuốbxbjng đmxexôagnai máccrh, đmxexếkuotn cổqtup… hàgicgng mi rậeptpm lạkuotnh lùulllng, mắycspt cụwfowp xuốbxbjng che khuấurbdt tròkgiwng mắycspt khôagnang muốbxbjn ngưklcxgltfi kháccrhc biếkuott bảagnan thâagbcn đmxexang nghĩvrehubrt.


Cho đmxexếkuotn khi, hơvrehi thởgicg khàgicgn khàgicgn củagbca ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang lầvfeqn nữubrta chui vàgicgo tai côagna, côagna mớmscai nhìubrtn thấurbdy trong gưklcxơvrehng áccrhnh mắycspt thâagbcm sâagbcu u tốbxbji kia củagbca Giang Mạkuotc Viễryaxn mộsivht cáccrhch rõcbzwgicgng, giữubrta thứcbzw áccrhnh sáccrhng mờgltf tốbxbji đmxexang trôagnai nổqtupi giốbxbjng nhưklcx ôagnan hòkgiwa, tìubrtm tòkgiwi nghiêwfown cứcbzwu sâagbcu hơvrehn lạkuoti khiếkuotn ngưklcxgltfi kháccrhc sợvfeqhscpi.

“Em làgicg vợvfeq anh, trong mắycspt trong lòkgiwng em chỉhunfchpz thểajwl nghĩvreh đmxexếkuotn mộsivht mìubrtnh anh.” Tiếkuotng nóchpzi củagbca anh mềhunfm mạkuoti gợvfeqi cảagnam, giốbxbjng nhưklcxccrhn tỉhunfnh, nhưklcxng róchpzt vàgicgo tai lạkuoti nghe ra thàgicgnh mệrolenh lệrolenh khôagnang thểajwlklcxchpzng lạkuoti.

Trang Noãhscpn Thầvfeqn bịvzmiagbcu nóchpzi củagbca anh dọzxjpa sợvfeq, nhấurbdt thờgltfi quêwfown cảagna chớmscap mắycspt, cứcbzw sửzuxdng sốbxbjt nhìubrtn anh trong gưklcxơvrehng.

agna sao lạkuoti đmxexsivht nhiêwfown cóchpz cảagnam giáccrhc, cho dùulll đmxexãhscpwfown giưklcxgltfng vớmscai nhau, côagna vẫdmuen hiểajwlu biếkuott rấurbdt ímnbpt vềhunf ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang nàgicgy.

Giang Mạkuotc Viễryaxn lạkuoti mỉhunfm cưklcxgltfi, hìubrtnh thàgicgnh sựsvdu đmxexbxbji lậeptpp rõcbzwgicgng vớmscai vẻqpbd kinh ngạkuotc củagbca côagna. Nụwfowagnan lạkuoti rơvrehi vàgicgo tóchpzc côagna, cưklcxgltfi khẽqdly, “Lạkuoti sao vậeptpy?”

agnamscai đmxexvfequ, khôagnang nóchpzi lờgltfi nàgicgo, hàgicgng mi dàgicgy cong che khuấurbdt cặryaxp mắycspt.

Anh vẫdmuen kiêwfown nhẫdmuen chờgltf đmxexvfeqi.

Thậeptpt lâagbcu sau đmxexóchpz, côagna khẽqdly thìubrt thầvfeqm, “Làgicg chímnbpnh anh nóchpzi, cóchpz thểajwl cho em thờgltfi gian.”

“Anh đmxexqtupi ýtmsa rồklcxi.” Ýwtpfklcxgltfi củagbca anh càgicgng sâagbcu hơvrehn.

agna quay đmxexvfequ quan sáccrht anh.

agnai anh cáccrhch mũanrli côagna rấurbdt gầvfeqn, cho nêwfown côagnachpz thểajwl nhìubrtn rõcbzw nhữubrtng nếkuotp gấurbdp hiệrolen lêwfown hai bêwfown khóchpze môagnai anh khi cưklcxgltfi, đmxexeptpm nésvdut cũanrlng khắycspc sâagbcu.

“Anh làgicg ngưklcxgltfi nóchpzi lờgltfi giữubrt lờgltfi.”

“Lầvfeqn nàgicgy làgicg ngoạkuoti lệrole.” Giang Mạkuotc Viễryaxn cựsvduc kỳryax tựsvdu nhiêwfown, nhưklcxmscan màgicgy nhìubrtn côagna, “Bởgicgi vìubrt anh đmxexãhscp khôagnang thểajwlgicgo chờgltf đmxexvfeqi thêwfowm đmxexưklcxvfeqc nữubrta, anh muốbxbjn em phảagnai hoàgicgn toàgicgn tiếkuotp nhậeptpn anh, bởgicgi vìubrt em xinh đmxexsbkgp biếkuott bao…” Nóchpzi đmxexoạkuotn, môagnai anh cũanrlng sáccrht lạkuoti bao phủagbc lấurbdy môagnai côagna, báccrh đmxexkuoto hôagnan côagna.

Đqdlyvfequ Trang Noãhscpn Thầvfeqn oàgicgnh mộsivht tiếkuotng.

Nụwfowagnan, cũanrlng ngang ngưklcxvfeqc nhưklcx anh, khôagnang chừichva lạkuoti bấurbdt kỳryax chỗpzbo trốbxbjng đmxexajwl thưklcxơvrehng lưklcxvfeqng, tấurbdn côagnang càgicgn quésvdut lờgltfi lẽqdly củagbca côagna, xâagbcm nhậeptpp khôagnang chúmscat do dựsvdu.

“Ưfqnzm…” Côagna nhậeptpn thấurbdy cóchpzvrehi đmxexau, giữubrta môagnai răwhkqng dàgicgy đmxexryaxc mùullli hưklcxơvrehng nam tímnbpnh, nóchpzng lòkgiwng giãhscpy thoáccrht lạkuoti bịvzmi anh ôagnam chặryaxt hơvrehn, bàgicgn tay anh lậeptpt mặryaxt côagna qua, côagna khôagnang tàgicgi nàgicgo nhúmscac nhímnbpch.

Cho đmxexếkuotn khi, nụwfowagnan báccrh đmxexkuoto trởgicgwfown liêwfown tụwfowc gấurbdp gáccrhp hơvrehn, dọzxjpc theo môagnai côagna lạkuotc xuốbxbjng cổqtup, lạkuoti lan đmxexếkuotn tấurbdm lưklcxng xinh đmxexsbkgp củagbca côagna

Lỗpzbo châagbcn lôagnang toàgicgn thâagbcn đmxexsivht nhiêwfown nhưklcx bịvzmi anh mởgicg ra, cơvreh thểajwlklcxgicgng thụwfow qua mộsivht đmxexêwfowm hoan tìubrtnh lạkuoti trởgicgwfown run rẩycspy mẫdmuen cảagnam.

“Em mệrolet lắycspm…” Côagna nhìubrtn chằycspm chằycspm vàgicgo áccrhnh mắycspt u tốbxbji củagbca Giang Mạkuotc Viễryaxn trong gưklcxơvrehng, cơvreh thểajwl bỗpzbong căwhkqng cứcbzwng, xảagnay ra chuyệrolen tốbxbji qua, côagna đmxexãhscp hiểajwlu rấurbdt rõcbzwgicgng hàgicgm nghĩvreha củagbca áccrhnh mắycspt nàgicgy củagbca anh.

Kháccrht vọzxjpng củagbca anh đmxexãhscpklcxvfeqt qua khỏqkusi sựsvduklcxgicgng tưklcxvfeqng củagbca côagna.

Nhu cầvfequ củagbca anh càgicgng khiếkuotn côagna khóchpzkgiwng chốbxbjng đmxexchpz.

wfown tai, lầvfeqn nữubrta vang lêwfown tiếkuotng nóchpzi trầvfeqm thấurbdp khảagnan đmxexryaxc đmxexvfeqy mêwfow hoặryaxc củagbca anh, “Anh sẽqdly mang đmxexếkuotn đmxexiềhunfu nhẹsbkg nhàgicgng nhấurbdt cho em, em cứcbzwklcxơvrehng theo anh làgicg đmxexưklcxvfeqc.”

agna chợvfeqt thởgicg gấurbdp.

Anh cưklcxgltfi nhẹsbkg, bàgicgn tay men theo ngựsvduc trưklcxvfeqt xuốbxbjng thâagbcn hìubrtnh lãhscpklcxmscat…

Trong phòkgiwng tắycspm.

Khôagnang mấurbdt bao lâagbcu liềhunfn vang lêwfown tiếkuotng kêwfowu sợvfeqhscpi củagbca côagnaccrhi khi bịvzmi xuyêwfown qua, nhưklcxng âagbcm thanh nàgicgy nhanh chóchpzng bịvzmi chôagnan vùullli, chỉhunfkgiwn lạkuoti tiếkuotng thởgicg hổqtupn hểajwln vớmscai khoáccrhi cảagnam mãhscpnh liệrolet cùulllng vớmscai tiếkuotng gầvfeqm nhẹsbkg thỏqkusa mãhscpn củagbca ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang.

***

mscac từichv biệrolet thựsvdu đmxexi ra thìubrt trờgltfi đmxexãhscp tốbxbji.

Trong thàgicgnh phốbxbj cổqtupmnbpnh Zurich cóchpz rấurbdt nhiềhunfu nhàgicggicgng mang phong cáccrhch hoàgicgi cổqtup. Nhàgicggicgng nàgicgy yêwfown tĩvrehnh, tao nhãhscp.

Cảagna nhàgicggicgng khôagnang cóchpz lấurbdy mộsivht bóchpzng đmxexèkgiwn hìubrtnh thàgicgnh nêwfown phong cáccrhch ởgicg đmxexâagbcy, đmxexưklcxơvrehng nhiêwfown, nhàgicggicgng khôagnang hềhunf tốbxbji tăwhkqm, nơvrehi nàgicgy vẫdmuen sáccrhng. Dụwfowng cụwfowulllng đmxexajwl thắycspp sáccrhng rấurbdt đmxexơvrehn giảagnan, làgicgagbcy nếkuotn lớmscan màgicgu trắycspng trêwfown cổqtup tay mộsivht pho tưklcxvfeqng ngưklcxgltfi đmxexàgicgn ôagnang, trêwfown đmxexhunfnh đmxexvfequ, thậeptpm chímnbpgicg xung quanh hàgicgnh lang đmxexhunfu bàgicgy đmxexvfeqy loạkuoti nếkuotn nàgicgy, nhìubrtn qua thậeptpt cóchpzklcxơvrehng vịvzmi thờgltfi Trung cổqtup.

Nếkuotu đmxexqtupi lạkuoti làgicg trưklcxmscac kia, Trang Noãhscpn Thầvfeqn sẽqdly vộsivhi vàgicgng chụwfowp ảagnanh lưklcxu niệrolem, cóchpz thờgltfi gian sẽqdly tảagnai lêwfown blog, nhưklcxng hôagnam nay côagna khôagnang cóchpzagbcm trạkuotng.

Trêwfown bàgicgn, côagna ghésvdugicgo mộsivht góchpzc nhưklcx con mèkgiwo cựsvduc kỳryax mệrolet mỏqkusi, lưklcxgltfi nháccrhc, đmxexsivhng cũanrlng khôagnang muốbxbjn đmxexsivhng.

Phímnbpa đmxexbxbji diệrolen bàgicgn ăwhkqn, Giang Mạkuotc Viễryaxn ăwhkqn mặryaxc chỉhunfnh tềhunf, tinh thầvfeqn phơvrehi phớmscai xem thựsvduc đmxexơvrehn gọzxjpi móchpzn.

wfown cạkuotnh, ngưklcxgltfi phụwfowc vụwfow vừichva ghi chésvdup vừichva âagbcm thầvfeqm đmxexáccrhnh giáccrh cặryaxp đmxexôagnai nàgicgy, trêwfown mặryaxt lộsivh vẻqpbd kỳryax lạkuot.

wfown trong nhàgicggicgng, kèkgiwm theo tiếkuotng nhạkuotc, loáccrhng thoáccrhng pha lẫdmuen tiếkuotng Đqdlycbzwc, thỉhunfnh thoảagnang cóchpz tiếkuotng Pháccrhp, rấurbdt ímnbpt tiếkuotng Anh, còkgiwn tiếkuotng Hoa lạkuoti càgicgng khôagnang cóchpz. Đqdlyvfeqi Giang Mạkuotc Viễryaxn gọzxjpi xong, Trang Noãhscpn Thầvfeqn đmxexsivht nhiêwfown ngẩycspng đmxexvfequ nhìubrtn chằycspm chằycspm ngưklcxgltfi phụwfowc vụwfow, nhấurbdn mạkuotnh từichvng chữubrt, “Tôagnai muốbxbjn ăwhkqn sủagbci cảagnao, phảagnai cóchpz giấurbdm chua Sơvrehn Tâagbcy!”

agnaulllng tiếkuotng Hoa đmxexajwlchpzi, ngưklcxgltfi phụwfowc vụwfow sữubrtng sờgltf, hiểajwln nhiêwfown anh ta khôagnang hiểajwlu tiếkuotng Hoa, nhưklcxng cho dùulllchpz hiểajwlu cũanrlng khôagnang chắycspc cóchpz thểajwl biếkuotn ra mộsivht dĩvreha sủagbci cảagnao cho côagna, huốbxbjng hồklcxkgiwn cóchpz giấurbdm chua Sơvrehn Tâagbcy? Cóchpz lẽqdly nghe cũanrlng chưklcxa từichvng nghe qua.

Hếkuott chưklcxơvrehng 16

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.