Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 4-Chương 33 : Hãy để anh được chăm sóc em

    trước sau   
Tay cầnasem đlzzfiệwgnzn thoạpcxai run lêxyean nhèqqjz nhẹpooi, đlzzfnaseu ngóhrmxn tay cứtqhwsneqykrvn lờfbvv quanh núvtqtt nhậpooin mácwioy nhưsneqng do dựkubt xem cóhrmxxyean ấvavgn xuốsneqng hay khôtrlzng, hai đlzzfnaseu châxyean màulyry chau lạpcxai đlzzfếwgnzn sinh đlzzfau, trong đlzzfnaseu khôtrlzng ngừdpipng hiệwgnzn lêxyean gưsneqơvhxqng mặhdwet củgleia Cốsneq Mặhdwec, sau khi nghĩljih đlzzfếwgnzn sựkubt lo lắoziyng củgleia anh, sựkubttrlz đlzzfwaqbc củgleia anh, Trang Noãcprbn Thầnasen cuốsneqi cùoziyng cũdvzyng khôtrlzng nhịtdhhn nổdpipi, đlzzftdhhnh nhấvavgn núvtqtt nghe mácwioy…

Thếwgnz nhưsneqng đlzzfiệwgnzn thoạpcxai lạpcxai bịtdhh ngưsneqfbvvi đlzzfàulyrn ôtrlzng bêxyean cạpcxanh thuậpooin thếwgnz giậpooit lấvavgy.

Trang Noãcprbn Thầnasen kinh ngạpcxac thởwaqb gấvavgp, xoay qua nhìbhdmn, đlzzfưsneqa tay muốsneqn giậpooit lạpcxai, “Trảzrbltrlzi.”

“Em muốsneqn nóhrmxi gìbhdm vớulyri anh ấvavgy?” Giang Mạpcxac Viễpplrn néwutrm đlzzfiệwgnzn thoạpcxai sang mộwaqbt bêxyean, thấvavgy côtrlzsnequlyrc đlzzfếwgnzn liềjlmdn đlzzfưsneqa tay ngăfbvvn côtrlz lạpcxai, hai bàulyrn tay to lớulyrn mạpcxanh mẽvzyb đlzzfhdwet lêxyean đlzzfnaseu vai côtrlz.

“Tôtrlzi… tôtrlzi chỉhhhy muốsneqn nghe đlzzfưsneqykrvc tiếwgnzng nóhrmxi củgleia anh ấvavgy… Anh ấvavgy khôtrlzng tìbhdmm thấvavgy tôtrlzi nhấvavgt đlzzftdhhnh sẽvzyb rấvavgt lo lắoziyng.” Côtrlz vộwaqbi vàulyrng nhìbhdmn chiếwgnzc đlzzfiệwgnzn thoạpcxai đlzzfang reo khôtrlzng ngừdpipng kia, giọjlmdng nóhrmxi đlzzfnasey nứtqhwc nởwaqb.

Giang Mạpcxac Viễpplrn lạpcxai cúvtqti đlzzfnaseu xuốsneqng, trong tròsyxrng mắoziyt phảzrbln chiếwgnzu ra sựkubt bấvavgt lựkubtc củgleia côtrlz, “Hiệwgnzn giờfbvv em màulyr nghe mácwioy, toàulyrn bộwaqb sẽvzyb trởwaqb thàulyrnh côtrlzng cốsneqc, chẳuwucng lẽvzyb, em khôtrlzng cóhrmx ýdjah đlzzftdhhnh chia tay vớulyri anh ta àulyr.”


Vẻsyhdgrzpch đlzzfwaqbng củgleia Trang Noãcprbn Thầnasen nhưsneq bịtdhh đlzzfóhrmxng băfbvvng, lờfbvvi nóhrmxi củgleia anh khiếwgnzn thầnasen kinh côtrlz nhóhrmxi lêxyean, nhấvavgt thờfbvvi im lặhdweng, nhìbhdmn chằetgom chằetgom vàulyro đlzzfiệwgnzn thoạpcxai ởwaqb đlzzfetgong kia, ácwionh mắoziyt từdpip từdpip trởwaqbxyean lạpcxac lõgqaang.

Đzrbliệwgnzn thoạpcxai vẫdjahn còsyxrn đlzzfang réwutro ỏjlmdm tỏjlmdi.

Hếwgnzt lầnasen nàulyry đlzzfếwgnzn lầnasen khácwioc, cóhrmx thểwxdv thấvavgy đlzzfưsneqykrvc sựkubt cuốsneqng cuồfwxhng củgleia Cốsneq Mặhdwec.

“Chia tay vớulyri anh ấvavgy màulyrhrmxi, đlzzfãcprbulyr tra tấvavgn lắoziym rồfwxhi, ígrzpt nhấvavgt tôtrlzi khôtrlzng thểwxdv đlzzfwxdv anh ấvavgy cảzrblm thấvavgy quácwio khóhrmx khăfbvvn.” Sau hồfwxhi lâxyeau, Trang Noãcprbn Thầnasen mớulyri nặhdweng nềjlmdhrmxi.

Giang Mạpcxac Viễpplrn im lặhdweng câxyean nhắoziyc mộwaqbt chúvtqtt, lậpooit mặhdwet côtrlz qua, “Anh cho em hai đlzzfjlmd nghịtdhh, em cóhrmx thểwxdv lựkubta chọjlmdn mộwaqbt trong sốsneq đlzzfóhrmx.”

trlz nhìbhdmn anh.

“Mộwaqbt làulyr lậpooip tứtqhwc tắoziyt mácwioy, đlzzfykrvi ngàulyry mai sau khi chúvtqtng ta đlzzfi đlzzfăfbvvng kýdjah kếwgnzt hôtrlzn xong thìbhdm em mớulyri đlzzfi gặhdwep anh ta, nóhrmxi rõgqaaulyrng vớulyri anh ta.” Giang Mạpcxac Viễpplrn nóhrmxi khôtrlzng nhanh khôtrlzng chậpooim.

Trang Noãcprbn Thầnasen mởwaqb trừdpipng hai mắoziyt, đlzzfácwioy lòsyxrng dâxyeang lêxyean lạpcxanh lẽvzybo.

“Cácwioi nàulyry… quácwioulyrn nhẫdjahn.”

“Vậpooiy thìbhdm đlzzfjlmd nghịtdhh thứtqhw hai.” Giang Mạpcxac Viễpplrn lúvtqtc nàulyro cũdvzyng nhẫdjahn nạpcxai, khẽvzybgrzpm môtrlzi nóhrmxi, “Hiệwgnzn giờfbvv em lậpooip tứtqhwc bắoziyt mácwioy, hẹpooin anh ấvavgy ngàulyry mai gặhdwep mặhdwet, nhưsneqng nhấvavgt đlzzftdhhnh phảzrbli làulyr sau khi đlzzfăfbvvng kýdjah xong, thứtqhw nhấvavgt, ígrzpt ra đlzzfêxyeam nay cóhrmx thểwxdv khiếwgnzn anh ta khôtrlzng lo lắoziyng, thứtqhw hai, chia tay cũdvzyng dứtqhwt khoácwiot hơvhxqn.”

Trong đlzzfnaseu Trang Noãcprbn Thầnasen lộwaqbn xộwaqbn, nhưsnequlyr mộwaqbt mớulyroziyng nhùoziyng, lẩloumm bẩloumm, “Tạpcxai sao… nhấvavgt đlzzftdhhnh phảzrbli đlzzfykrvi sau khi đlzzfăfbvvng kýdjah xong?”

“Em hiểwxdvu con ngưsneqfbvvi củgleia Cốsneq Mặhdwec màulyr, khôtrlzng cóhrmx bằetgong chứtqhwng chígrzpnh xácwioc đlzzfwxdv anh ta hoàulyrn toàulyrn chếwgnzt tâxyeam, anh ta cóhrmx thểwxdv chia tay vớulyri em khôtrlzng?” Môtrlzi Giang Mạpcxac Viễpplrn vẽvzybxyean mộwaqbt đlzzfwaqb cong xinh đlzzfpooip, ôtrlzn hòsyxra, thảzrbln nhiêxyean.

Tim côtrlz đlzzfpooip mạpcxanh mộwaqbt chúvtqtt, nỗuwuci đlzzfau khôtrlzn xiếwgnzt đlzzfang nhanh chóhrmxng khuếwgnzch tácwion.


Đzrbliệwgnzn thoạpcxai rốsneqt cụcsffc cũdvzyng khôtrlzng reo nữjlmda, nhưsnequlyr ngưsneqfbvvi bịtdhh từdpip chốsneqi lâxyeau rốsneqt cụcsffc cũdvzyng nuốsneqt giậpooin.

Đzrblau đlzzfulyrn bỗuwucng chốsneqc hóhrmxa thàulyrnh lạpcxanh lẽvzybo, thổdpipi quéwutrt qua toàulyrn thâxyean côtrlz, Giang Mạpcxac Viễpplrn lạpcxai cưsneqfbvvi, ôtrlzm côtrlzulyro lòsyxrng, nhẹpooi nhàulyrng âxyeau yếwgnzm.

“Giang Mạpcxac Viễpplrn… tôtrlzi khôtrlzng hiểwxdvu… tạpcxai sao anh muốsneqn kếwgnzt hôtrlzn vớulyri tôtrlzi?” Côtrlz mờfbvv mịtdhht khôtrlzng hiểwxdvu vấvavgn đlzzfjlmdulyry, kếwgnzt hôtrlzn, làulyrsnequlyrc quan trọjlmdng cầnasen phảzrbli cóhrmx can đlzzfzrblm, làulyr sau khi đlzzfôtrlzi bêxyean đlzzfjlmdu yêxyeau thưsneqơvhxqng nhau mớulyri cóhrmx thểwxdv tiếwgnzn hàulyrnh, nhưsneqng rõgqaaulyrng anh hiểwxdvu lòsyxrng côtrlz, rõgqaaulyrng biếwgnzt côtrlz lợykrvi dụcsffng anh, tạpcxai sao còsyxrn muốsneqn cưsneqykrvc cảzrbl chung thâxyean đlzzfpcxai sựkubt củgleia bảzrbln thâxyean vàulyro chứtqhw? Đzrblâxyeay chígrzpnh làulyr hạpcxanh phúvtqtc củgleia cảzrbl đlzzffbvvi ngưsneqfbvvi màulyr.

trlz đlzzfãcprb khôtrlzng còsyxrn hy vọjlmdng thứtqhw hạpcxanh phúvtqtc xa vờfbvvi đlzzfóhrmx nữjlmda, vìbhdm khôtrlzng thểwxdvulyro vớulyri tớulyri, đlzzfếwgnzn mứtqhwc tùoziyy tiệwgnzn tìbhdmm đlzzfpcxai mộwaqbt ngưsneqfbvvi đlzzfwxdv gảzrbl đlzzfi, nhưsneqng ngưsneqfbvvi ưsnequ túvtqt nhưsneq anh, sao cóhrmx thểwxdv thếwgnz chấvavgp hạpcxanh phúvtqtc cảzrbl đlzzffbvvi đlzzfwxdvoziyng côtrlz diễpplrn vởwaqb kịtdhhch hoang đlzzfưsneqfbvvng nàulyry?

Sau khi Giang Mạpcxac Viễpplrn nghe vậpooiy thìbhdm trong mắoziyt đlzzfnasey ýdjahsneqfbvvi, đlzzfưsneqa tay nâxyeang khuôtrlzn mặhdwet nhỏjlmd nhắoziyn củgleia côtrlzxyean, đlzzfôtrlzi mắoziyt ấvavgy cũdvzyng vui nhưsneq nụcsffsneqfbvvi bêxyean môtrlzi, trong nụcsffsneqfbvvi dịtdhhu dàulyrng ấvavgy vẫdjahn chấvavgt chứtqhwa sựkubt nghiêxyeam túvtqtc…

“Bởwaqbi vìbhdm em khiếwgnzn anh cảzrblm thấvavgy ấvavgm ácwiop.”

Trang Noãcprbn Thầnasen ngẩloumn ra, đlzzfâxyeay làulyrdjah do gìbhdm thếwgnzulyry?

“Anh nóhrmxi rồfwxhi, anh rấvavgt thígrzpch em, làulyr sựkubtxyeau thígrzpch vàulyr say đlzzfoziym rấvavgt thuầnasen túvtqty giữjlmda đlzzfàulyrn ôtrlzng vớulyri phụcsff nữjlmd. Cóhrmx lẽvzyb em sẽvzyb mắoziyng hàulyrnh vi đlzzfêxyea tiệwgnzn vôtrlz sỉhhhy anh từdpipng làulyrm, đlzzfúvtqtng vậpooiy, anh thừdpipa nhậpooin, anh thừdpipa nhậpooin lúvtqtc tếwgnzt dưsneqơvhxqng lịtdhhch anh đlzzfãcprb khôtrlzng khốsneqng chếwgnz đlzzfưsneqykrvc mìbhdmnh trưsnequlyrc em, nhưsneqng xin em hãcprby tin anh, cảzrblm giácwioc củgleia anh vớulyri em làulyr thậpooit. Chưsneqa từdpipng cóhrmx ngưsneqfbvvi phụcsff nữjlmdulyro khiếwgnzn anh phácwio vỡvhxq nguyêxyean tắoziyc, lạpcxa mộwaqbt đlzzfiềjlmdu làulyr anh lạpcxai muốsneqn tiếwgnzp cậpooin em, giúvtqtp đlzzfvhxq em, nhìbhdmn thấvavgy nụcsffsneqfbvvi củgleia em anh rấvavgt thỏjlmda mãcprbn, nhìbhdmn thấvavgy em khóhrmxc anh cũdvzyng sẽvzyb cảzrblm thấvavgy rấvavgt tồfwxhi tệwgnz. Anh rấvavgt muốsneqn cóhrmx đlzzfưsneqykrvc em, đlzzfwxdv em châxyean chígrzpnh trởwaqb thàulyrnh củgleia anh.” Nóhrmxi đlzzfếwgnzn đlzzfâxyeay, anh lạpcxai cưsneqfbvvi nhẹpooi, ngóhrmxn tay thon dàulyri khẽvzyb chạpcxam vàulyro cácwionh môtrlzi đlzzfang run rẩloumy củgleia côtrlz, “Ítwlrt nhấvavgt, anh phảzrbli chịtdhhu trácwioch nhiệwgnzm vớulyri em chứtqhw?”

Giọjlmdng đlzzfiệwgnzu củgleia anh thậpooit sựkubt rấvavgt nghiêxyeam túvtqtc, cóhrmx mộwaqbt thoácwiong, côtrlz thậpooit sựkubt đlzzfãcprb tin.

“Nhưsneqng…” Cảzrbl buổdpipi côtrlzdvzyng chẳuwucng nóhrmxi đlzzfưsneqykrvc gìbhdm, chỉhhhy cảzrblm thấvavgy quácwio mứtqhwc thảzrblng thốsneqt, chuyệwgnzn gìbhdmdvzyng đlzzfếwgnzn quácwio nhanh.

“Noãcprbn Noãcprbn…” Giang Mạpcxac Viễpplrn khẽvzyb gọjlmdi têxyean côtrlz, giơvhxq tay véwutrn tóhrmxc côtrlz ra sau tai, gưsneqơvhxqng mặhdwet anh tuấvavgn ácwionh lêxyean vẻsyhdvavgm ácwiop nhu tìbhdmnh, “Hãcprby cho anh mộwaqbt cơvhxq hộwaqbi, đlzzfwxdv anh đlzzfưsneqykrvc chăfbvvm sóhrmxc em, cảzrbl đlzzffbvvi.”

“Cảzrbl đlzzffbvvi…” Trang Noãcprbn Thầnasen bịtdhh chữjlmdulyry dọjlmda sợykrv, cảzrbl đlzzffbvvi làulyrulyri biếwgnzt mấvavgy, côtrlz bắoziyt đlzzfnaseu sợykrvcprbi.

Giang Mạpcxac Viễpplrn lạpcxai nhìbhdmn côtrlz quảzrbl quyếwgnzt, “Đzrblúvtqtng, làulyr cảzrbl đlzzffbvvi.”


Trácwioi tim nhưsneq bịtdhh ngắoziyt nhéwutro, nhưsneq bịtdhhwutro vềjlmd hai hưsnequlyrng ngưsneqykrvc nhau, càulyrng kéwutro càulyrng đlzzfau, ácwionh mắoziyt củgleia Giang Mạpcxac Viễpplrn quácwio mứtqhwc trịtdhhnh trọjlmdng, côtrlz vậpooiy màulyr lạpcxai khôtrlzng dácwiom nhìbhdmn thẳuwucng vàulyro anh, nơvhxqi sâxyeau thẳuwucm tậpooin đlzzfácwioy lòsyxrng bịtdhhxyeau xéwutr, cóhrmx mộwaqbt chúvtqtt tanh ngọjlmdt nhưsneqoziyi mácwiou tưsneqơvhxqi ngấvavgm vàulyro trong miệwgnzng.

Áfcrinh sácwiong dịtdhhu nhẹpooi rọjlmdi vàulyro gưsneqơvhxqng mặhdwet anh, đlzzfưsneqfbvvng néwutrt rõgqaa rệwgnzt lạpcxai càulyrng thêxyeam sâxyeau sắoziyc.

hrmx mộwaqbt khoảzrblnh khắoziyc, côtrlz lạpcxai bịtdhhzrblnh hưsneqwaqbng bởwaqbi vẻsyhd nhu tìbhdmnh trong đlzzfôtrlzi mắoziyt anh.

Anh cúvtqti xuốsneqng nhìbhdmn côtrlz, mùoziyi hưsneqơvhxqng trêxyean ngưsneqfbvvi anh hòsyxra quyệwgnzn cùoziyng mùoziyi hưsneqơvhxqng trêxyean cơvhxq thểwxdvtrlz, hìbhdmnh thàulyrnh nêxyean mộwaqbt mùoziyi hưsneqơvhxqng khóhrmxhrmx ngôtrlzn từdpipulyro diễpplrn tảzrbl đlzzfưsneqykrvc. Áfcrinh mắoziyt đlzzfen lácwioy củgleia côtrlz hệwgnzt nhưsneq chúvtqt nai tơvhxq trong rừdpipng, đlzzfau đlzzfácwiou đlzzfwaqbng lòsyxrng ngưsneqfbvvi, in vàulyro trong mắoziyt anh lạpcxai thàulyrnh côtrlzng khơvhxqi dậpooiy dụcsffc vọjlmdng bảzrblo hộwaqb bẩloumm sinh củgleia đlzzfàulyrn ôtrlzng. Giang Mạpcxac Viễpplrn giơvhxq tay vuốsneqt nhẹpooisneqơvhxqng mặhdwet côtrlz, mỗuwuci mộwaqbt đlzzfwaqbng tácwioc đlzzfjlmdu lộwaqb ra thưsneqơvhxqng tiếwgnzc.

Đzrblnaseu ngóhrmxn tay anh ấvavgm ácwiop màulyr mềjlmdm nhẹpooi, nhưsneqloumn chứtqhwa tácwioc dụcsffng thôtrlzi miêxyean, nhấvavgt thờfbvvi làulyrm côtrlz quêxyean néwutr trácwionh. Trơvhxq mắoziyt nhìbhdmn anh cúvtqti sácwiot mặhdwet xuốsneqng, đlzzfôtrlzi môtrlzi mỏjlmdng cácwioch cácwionh môtrlzi côtrlz ngàulyry càulyrng gầnasen, gầnasen đlzzfếwgnzn nỗuwuci… côtrlzhrmx thểwxdv cảzrblm nhậpooin đlzzfưsneqykrvc hơvhxqi thởwaqb củgleia anh, gầnasen đlzzfếwgnzn mứtqhwc… côtrlzhrmx thểwxdv nhìbhdmn thấvavgy khoảzrblng mêxyeanh môtrlzng trong đlzzfôtrlzi mắoziyt củgleia anh.

Khoảzrblnh khắoziyc môtrlzi chạpcxam môtrlzi, côtrlz cảzrblm nhậpooin đlzzfưsneqykrvc nhiệwgnzt đlzzfwaqbtrlzoziyng nóhrmxng bỏjlmdng củgleia anh…

trlzcwioi trong lòsyxrng mềjlmdm mạpcxai nhưsneqsnequlyrc, Giang Mạpcxac Viễpplrn khôtrlzng kiềjlmdm đlzzfưsneqykrvc, môtrlzi tăfbvvng thêxyeam chúvtqtt sứtqhwc, cùoziyng lúvtqtc đlzzfóhrmx, bàulyrn tay củgleia anh cũdvzyng dầnasen dầnasen hạpcxa xuốsneqng, phácwioc họjlmda đlzzfưsneqfbvvng cong tuyệwgnzt đlzzfpooip củgleia côtrlzcwioi trong lòsyxrng.

Đzrblúvtqtng lúvtqtc nàulyry, tiếwgnzng chuôtrlzng đlzzfiệwgnzn thoạpcxai lạpcxai vang lêxyean lầnasen nữjlmda, dồfwxhn dậpooip hơvhxqn.

Trang Noãcprbn Thầnasen bấvavgt ngờfbvv từdpipxyea loạpcxan choàulyrng tỉhhhynh, đlzzfloumy Giang Mạpcxac Viễpplrn ra, thởwaqb gấvavgp nhìbhdmn anh, trácwioi tim nhưsneq vọjlmdt ra ngoàulyri từdpip cổdpip họjlmdng, côtrlz thậpooit đlzzfácwiong xấvavgu hổdpip, vậpooiy màulyr lạpcxai khôtrlzng từdpip chốsneqi anh.

Trácwioi lạpcxai, Giang Mạpcxac Viễpplrn khôtrlzng vộwaqbi tiếwgnzn lêxyean, màulyr chỉhhhy mỉhhhym cưsneqfbvvi bấvavgt đlzzfoziyc dĩljih, nhìbhdmn thoácwiong qua chiếwgnzc đlzzfiệwgnzn thoạpcxai đlzzfang reo ỉhhhynh ỏjlmdi, cầnasem lêxyean nhìbhdmn côtrlz, “Làulyr nhậpooin hay làulyrvtqtp?”

Mộwaqbt lầnasen nữjlmda, quyềjlmdn lựkubta chọjlmdn lạpcxai rơvhxqi vàulyro trong tay Trang Noãcprbn Thầnasen.

syxrng côtrlz lạpcxai đlzzfau, nhưsneqng càulyrng nhiềjlmdu hơvhxqn làulyr cảzrblm giácwioc ácwioy nácwioy vàulyr tựkubt trácwioch, thậpooit lâxyeau sau mớulyri khẽvzybhrmxi, ”Tôtrlzi bắoziyt mácwioy.”

sneqfbvvng nhưsneq Giang Mạpcxac Viễpplrn đlzzfãcprb sớulyrm đlzzfcwion đlzzfưsneqykrvc lựkubta chọjlmdn củgleia côtrlz, khóhrmxe môtrlzi hơvhxqi giậpooit lêxyean mộwaqbt chúvtqtt, đlzzfưsneqa đlzzfiệwgnzn thoạpcxai cho côtrlz liềjlmdn đlzzfiềjlmdm đlzzfpcxam nóhrmxi, “Anh đlzzfi thưsneq phòsyxrng.”


Trang Noãcprbn Thầnasen gậpooit đlzzfnaseu, trong lòsyxrng ígrzpt nhiềjlmdu cảzrblm kígrzpch anh cóhrmx thểwxdv đlzzfwxdv lạpcxai khôtrlzng gian tưsneqơvhxqng đlzzfsneqi đlzzfwaqbc lậpooip cho côtrlz.

Giang Mạpcxac Viễpplrn ra ngoàulyri.

trlzvtqti đlzzfnaseu nhìbhdmn đlzzfiệwgnzn thoạpcxai, sốsneqng mũdvzyi cay cay.

***

Gầnasen xếwgnz chiềjlmdu, trong thưsneq phòsyxrng tràulyrn ngậpooip ácwionh sácwiong vàulyrng nhạpcxat.

Giang Mạpcxac Viễpplrn ngồfwxhi trêxyean sôtrlz pha, thâxyean hìbhdmnh cao lớulyrn khôtrlzng đlzzfwaqbng, mặhdwet mũdvzyi ra chiềjlmdu suy tưsneq, sau lúvtqtc lâxyeau anh thòsyxr tay lấvavgy đlzzfiệwgnzn thoạpcxai qua, bấvavgm mộwaqbt dãcprby sốsneq.

Đzrblnaseu dâxyeay bêxyean kia nhanh chóhrmxng chuyểwxdvn đlzzfưsneqykrvc, làulyr giọjlmdng nóhrmxi uểwxdv oảzrbli củgleia Mạpcxanh Khiếwgnzu.

“Anh bạpcxan àulyr, anh gọjlmdi đlzzfiệwgnzn thoạpcxai cũdvzyng quácwio khôtrlzng phảzrbli lúvtqtc đlzzfi?” Mạpcxanh Khiếwgnzu càulyru nhàulyru, cùoziyng lúvtqtc đlzzfóhrmx truyềjlmdn đlzzfếwgnzn tiếwgnzng ngâxyeam khe khẽvzyb củgleia phụcsff nữjlmd.

“Làulyr do anh ăfbvvn uốsneqng khôtrlzng đlzzfiềjlmdu đlzzfwaqbulyr thôtrlzi.” Giang Mạpcxac Viễpplrn nhìbhdmn thoácwiong qua đlzzffwxhng hồfwxh treo trêxyean tưsneqfbvvng, cưsneqfbvvi nhạpcxat, “Sớulyrm vậpooiy đlzzfãcprb ăfbvvn tốsneqi rồfwxhi, vậpooiy tốsneqi nay phảzrbli ăfbvvn gìbhdm?”

Mạpcxanh Khiếwgnzu nghe ra đlzzfưsneqykrvc sựkubt khiêxyeau khígrzpch châxyeam chọjlmdc củgleia anh, khẽvzyb hừdpip mộwaqbt tiếwgnzng, “Buổdpipi tốsneqi ácwio? Buổdpipi tốsneqi ăfbvvn tiệwgnzc lớulyrn chứtqhw sao, muốsneqn đlzzfwxdvulyrnh mộwaqbt phầnasen cho anh khôtrlzng?”

“Cácwiom ơvhxqn, tôtrlzi khôtrlzng hứtqhwng thúvtqt.” Giang Mạpcxac Viễpplrn thảzrbln nhiêxyean nóhrmxi.

“Gìbhdm? Cácwioi nàulyry thúvtqt vịtdhh àulyr nghen.”

“Đzrbldpipng nóhrmxi sàulyrm, tìbhdmm anh cóhrmx chuyệwgnzn nghiêxyeam chỉhhhynh.” Giang Mạpcxac Viễpplrn trởwaqb lạpcxai chuyệwgnzn chígrzpnh.


“Nóhrmxi đlzzfi.”

Giang Mạpcxac Viễpplrn đlzzfiềjlmdu chỉhhhynh tưsneq thếwgnz ngồfwxhi mộwaqbt chúvtqtt, “Ngàulyry mai anh đlzzfếwgnzn Đzrblpcxai sứtqhw quácwion giúvtqtp tôtrlzi lấvavgy giấvavgy chứtqhwng nhậpooin đlzzfem đlzzfếwgnzn chỗuwuc đlzzfăfbvvng kýdjah kếwgnzt hôtrlzn, anh cóhrmx ngưsneqfbvvi quen làulyrm ởwaqb chỗuwuc đlzzfóhrmx chứtqhw, thay tôtrlzi dàulyrn xếwgnzp trưsnequlyrc mộwaqbt chúvtqtt, giấvavgy tờfbvv bổdpip sung thủglei tụcsffc sẽvzyb nhanh chóhrmxng nộwaqbp vàulyro.”

Mạpcxanh Khiếwgnzu nghe màulyr chẳuwucng hiểwxdvu ra sao, hìbhdmnh nhưsneq ngồfwxhi bậpooit dậpooiy, “Đzrblykrvi đlzzfãcprb, tôtrlzi chưsneqa hiểwxdvu, anh muốsneqn giấvavgy tờfbvv chứtqhwng nhậpooin làulyrm gìbhdm?”

“Tôtrlzi mang quốsneqc tịtdhhch nưsnequlyrc ngoàulyri, thủglei tụcsffc kếwgnzt hôtrlzn tưsneqơvhxqng đlzzfsneqi rắoziyc rốsneqi hơvhxqn.” Anh thảzrbln nhiêxyean đlzzfácwiop, nóhrmxi xong lờfbvvi nàulyry, nhưsnequlyrhrmx khảzrblfbvvng dựkubt đlzzfcwion trưsnequlyrc nêxyean đlzzfưsneqa đlzzfiệwgnzn thoạpcxai xa ra mộwaqbt chúvtqtt.

Quảzrbl nhiêxyean, ởwaqb đlzzfnaseu dâxyeay bêxyean kia, giọjlmdng củgleia Mạpcxanh Khiếwgnzu lớulyrn đlzzfếwgnzn nỗuwuci cóhrmx thểwxdv bậpooit tung nóhrmxc nhàulyr

“Kếwgnzt hôtrlzn? Anh muốsneqn kếwgnzt hôtrlzn? Nàulyry, Giang Mạpcxac Viễpplrn, tôtrlzi biếwgnzt anh đlzzfang nghe, mau mau nóhrmxi cho tôtrlzi biếwgnzt chuyệwgnzn nàulyry làulyr sao?”

“Làulyrtrlzi muốsneqn kếwgnzt hôtrlzn, anh kígrzpch đlzzfwaqbng cácwioi gìbhdm?” Anh cốsneq ýdjah khiếwgnzn Mạpcxanh Khiếwgnzu tòsyxrsyxr.

“Khôtrlzng nóhrmxi àulyr? Khôtrlzng nóhrmxi thìbhdm đlzzfdpipng cóhrmxsyxrng tôtrlzi giúvtqtp anh.” Mạpcxanh Khiếwgnzu uy hiếwgnzp.

“Hảzrbl?” Giang Mạpcxac Viễpplrn nghe vậpooiy thìbhdm buồfwxhn cưsneqfbvvi, dựkubta ngưsneqfbvvi vàulyro sôtrlz pha, nóhrmxi khôtrlzng nhanh khôtrlzng chậpooim, “Anh cứtqhw thửzkup xem, nếwgnzu mưsneqfbvvi giờfbvvcwiong mai làulyrm lỡvhxq việwgnzc kếwgnzt hôtrlzn củgleia tôtrlzi, tôtrlzi sẽvzybhrmx rấvavgt nhiềjlmdu chiêxyeau đlzzfwxdv chỉhhhynh chếwgnzt anh.”

“Mưsneqfbvvi giờfbvvcwiong mai anh muốsneqn đlzzfi đlzzfăfbvvng kýdjah kếwgnzt hôtrlzn? Ôzrbli trờfbvvi ơvhxqi, khôtrlzng phảzrbli anh làulyrm con gácwioi nhàulyr ai bịtdhhbhdmnh bụcsffng chứtqhw? Ai vậpooiy? Khôtrlzng đlzzfâxyeau, anh luôtrlzn làulyr kẻsyhd khôtrlzng tim khôtrlzng phổdpipi màulyr, cho dùoziyhrmx chạpcxam vàulyro phụcsff nữjlmddvzyng khôtrlzng đlzzfwxdv xảzrbly ra chuyệwgnzn lớulyrn nhưsneq vậpooiy… Màulyr khoan, cóhrmx phảzrbli bịtdhh ôtrlzng giàulyr anh éwutrp cưsnequlyri khôtrlzng? Cũdvzyng khôtrlzng đlzzfúvtqtng, anh làulyr đlzzfiểwxdvn hìbhdmnh củgleia loạpcxai ngưsneqfbvvi thígrzpch mềjlmdm khôtrlzng thígrzpch cứtqhwng màulyr, vậpooiy thìbhdm…”

“Khôtrlzng rãcprbnh nghe anh nóhrmxi nhảzrblm, nhớulyr kỹjlum, chígrzpn giờfbvvsneqvhxqi ngàulyry mai đlzzfếwgnzn chỗuwuc đlzzfăfbvvng kýdjah kếwgnzt hôtrlzn tìbhdmm tôtrlzi.” Giang Mạpcxac Viễpplrn nhịtdhhn cưsneqfbvvi, khôtrlzng mặhdwen khôtrlzng nhạpcxat nóhrmxi.

Đzrblnaseu dâxyeay bêxyean kia lạpcxai truyềjlmdn đlzzfếwgnzn tiếwgnzng cưsneqfbvvi sang sảzrblng, sau đlzzfóhrmx cốsneqbhdmnh nóhrmxi biếwgnzn âxyeam thàulyrnh uyểwxdvn chuyểwxdvn mềjlmdm mạpcxai, “Đzrblfwxh quỷxxol sứtqhw àulyr, bảzrblo tôtrlzi đlzzfếwgnzn tìbhdmm anh làulyrm gìbhdm? Ngưsneqfbvvi ta cũdvzyng khôtrlzng gảzrbl cho anh đlzzfâxyeau.”

Giang Mạpcxac Viễpplrn phácwiot run, toàulyrn thâxyean sởwaqbn gai ốsneqc, “Cúvtqtp đlzzfâxyeay.”

“Nàulyry, từdpip từdpip…” Mạpcxanh Khiếwgnzu vộwaqbi ngăfbvvn lạpcxai.

“Lạpcxai sao nữjlmda cậpooiu chủglei Mạpcxanh?” Giang Mạpcxac Viễpplrn giơvhxq tay day day huyệwgnzt thácwioi dưsneqơvhxqng.

“Anh đlzzfang ởwaqb đlzzfâxyeau vậpooiy? Hiệwgnzn giờfbvvtrlzi đlzzfi tìbhdmm anh ngay, cóhrmx phảzrbli ởwaqb nhàulyr khôtrlzng?” Mạpcxanh Khiếwgnzu nhiềjlmdu chuyệwgnzn hỏjlmdi.

“Khôtrlzng tiệwgnzn đlzzfâxyeau, trong nhàulyrhrmx phụcsff nữjlmd.” Giang Mạpcxac Viễpplrn dứtqhwt khoácwiot nóhrmxi xong, rõgqaaulyrng khôtrlzng đlzzfwxdv cho anh ta cóhrmxvhxq hộwaqbi hỏjlmdi thêxyeam gìbhdm nữjlmda, trựkubtc tiếwgnzp ngắoziyt cuộwaqbc gọjlmdi.

Sau khi đlzzfwxdv đlzzfiệwgnzn thoạpcxai xuốsneqng, đlzzfôtrlzi môtrlzi mỏjlmdng củgleia anh khôtrlzng kiềjlmdm đlzzfưsneqykrvc màulyr nhếwgnzch lêxyean.

Ngẫdjahm lạpcxai, Trang Noãcprbn Thầnasen đlzzfang ởwaqb trong nhàulyr củgleia anh, ởwaqb ngay bêxyean cạpcxanh anh, thứtqhw cảzrblm giácwioc thỏjlmda mãcprbn chưsneqa bao giờfbvvhrmxulyry tựkubt nhiêxyean sảzrbln sinh.

snequlyri côtrlz, làulyr suy nghĩljih phácwiot ra từdpip nộwaqbi tâxyeam anh.

Tuy rằetgong sau nàulyry anh khôtrlzng thểwxdv đlzzfcwion trưsnequlyrc đlzzfưsneqykrvc chuyệwgnzn gìbhdm sẽvzyb xảzrbly ra, nhưsneqng anh tìbhdmnh nguyệwgnzn chọjlmdn ra tay trưsnequlyrc vàulyro lúvtqtc nàulyry đlzzfwxdv chiếwgnzm lợykrvi thếwgnz. Anh làulyr ngưsneqfbvvi đlzzfàulyrn ôtrlzng đlzzfãcprb sớulyrm quen vớulyri chuyệwgnzn chủglei đlzzfwaqbng xuấvavgt kígrzpch vàulyr chiếwgnzm đlzzfoạpcxat, lăfbvvn lộwaqbn tranh đlzzfvavgu trêxyean thưsneqơvhxqng trưsneqfbvvng nhiềjlmdu năfbvvm đlzzfãcprbulyrm anh cóhrmxgrzpnh cảzrblnh giácwioc vàulyr ýdjah thứtqhwc đlzzfưsneqykrvc nguy hiểwxdvm cao hơvhxqn ngưsneqfbvvi bìbhdmnh thưsneqfbvvng, nếwgnzu muốsneqn hoàulyrn toàulyrn cóhrmx đlzzfưsneqykrvc thứtqhwbhdm đlzzfóhrmx, thìbhdm phảzrbli sácwiong tạpcxao ra thờfbvvi cơvhxq tốsneqt nhấvavgt đlzzfwxdv đlzzfoạpcxat lấvavgy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.