Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 3-Chương 9 : Thích hợp hay không

    trước sau   
pdhuc sĩmmst chủweix trịhtpb suy nghĩmmst, “Tôvncdi cónfjf thểrlexgbsa toa thuốzkwcc cho ôvncdng Trang, nêgbsan tạjkfom thờjfkpi khôvncdng cónfjf vấpdhun đkmcraxhultvj quápdhu lớgjyrn.”

Giang Mạjkfoc Viễcglbn gậhadat đkmcrnfjfu, “Nhờjfkppdhuc sĩmmst vậhaday.”

Ra khỏzatai văltvjn phòrblpng bápdhuc sĩmmst chủweix trịhtpb, cơtwfg thểrlex Trang Noãgbsan Thầnfjfn cónfjftwfgi run, may màgijhnfjf Giang Mạjkfoc Viễcglbn đkmcrpeig, nếacpeu khôvncdng châweixn côvncdrbdcng bưmapagjyrc khôvncdng nổapipi. Thậhadat lâweixu sau côvncdtwfgi hồdaxoi phụjywkc chúqkydt ýbowd thứipixc, bàgijh Trang đkmcrúqkydng lúqkydc từnfjf phòrblpng bệjrhbnh đkmcri ra, hỏzatai thăltvjm tìltvjnh hìltvjnh, côvncd liềaxhun đkmcrem lờjfkpi củweixa bápdhuc sĩmmstnfjfi rõnduy vớgjyri mẹwgldltvjnh.

Mẹwgldvncd nghe xong cũrbdcng khápdhu sốzkwct ruộfrdit, ngay lúqkydc hoang mang, Giang Mạjkfoc Viễcglbn lêgbsan tiếacpeng, “Chúqkydng ta chuyểrlexn bápdhuc trai đkmcrếacpen bệjrhbnh việjrhbn ởiadx Bắnmooc Kinh đkmcri.”

Trang Noãgbsan Thầnfjfn nghe vậhaday cũrbdcng đkmcrdaxong ýbowd, nắnmoom tay mẹwgldvncdnfjfi, “Đrbdcúqkydng vậhaday đkmcrónfjf mẹwgld, hơtwfgn nữjrhba ởiadx Bắnmooc Kinh con cũrbdcng cónfjf thểrlex chăltvjm sónfjfc cho ba mẹwgld.”

“Nhưmapang màgijh…” Vẻmapa mặtkdot bàgijh Trang khónfjf xửgjyr, “Bệjrhbnh việjrhbn ởiadx Bắnmooc Kinh tốzkwct thìltvjnfjf tốzkwct, nhưmapang đkmcrăltvjng kýbowd đkmcrtkdot trưmapagjyrc lịhtpbch phẫjoxuu thuậhadat rồdaxoi nằjiokm việjrhbn, nghe nónfjfi khónfjf khăltvjn lắnmoom, sứipixc khỏzatae ba con cónfjf chịhtpbu nổapipi khôvncdng?”


Trang Noãgbsan Thầnfjfn cắnmoon môvncdi, mẹwgldvncdnfjfi khôvncdng phảxwzai khôvncdng cónfjfbowd. Tuy rằjiokng ba côvncd sinh ra ởiadx Bắnmooc Kinh, nhưmapang gia đkmcrìltvjnh vàgijh thâweixn thíwaoech cũrbdcng khôvncdng còrblpn ai, ngay cảxwza mấpdhuy chiếacpen hữjrhbu cũrbdc trưmapagjyrc kia cũrbdcng dờjfkpi đkmcri đkmcrâweixu rấpdhut lâweixu rồdaxoi, nhấpdhut thờjfkpi nhờjfkp vảxwza ngưmapajfkpi khápdhuc tìltvjm bệjrhbnh việjrhbn khôvncdng phảxwzai làgijh chuyệjrhbn dễcglbgijhng.

“Bápdhuc gápdhui àgijh—” Giang Mạjkfoc Viễcglbn chợiutnt lêgbsan tiếacpeng, bưmapagjyrc lêgbsan trưmapagjyrc, “Chuyệjrhbn nhậhadap việjrhbn đkmcriềaxhuu trịhtpb gia đkmcrìltvjnh khôvncdng cầnfjfn lo lắnmoong, đkmcrrlex chápdhuu sắnmoop xếacpep, Noãgbsan Noãgbsan, em vàgijhpdhuc gápdhui nhìltvjn xem còrblpn muốzkwcn đkmcrem theo thứipixltvj khôvncdng, sápdhung mai chúqkydng ta xuấpdhut phápdhut.”

“Mai ưmapa?” Trang Noãgbsan Thầnfjfn ngạjkfoc nhiêgbsan, “Hiệjrhbn giờjfkpipixgijhu vềaxhu Bắnmooc Kinh rấpdhut khónfjf mua, đkmcrtkdot véipixpdhuy bay cũrbdcng rấpdhut khónfjf khăltvjn.” Càgijhng khôvncdng thểrlex đkmcri xe đkmcròrblp vềaxhu đkmcrưmapaiutnc, đkmcrưmapajfkpng xápdhunfjfc nảxwzay lắnmoom.

“Yêgbsan tâweixm đkmcri, giao cho anh, chuyệjrhbn nàgijhy khôvncdng phảxwzai chuyệjrhbn em cầnfjfn lo.” Giang Mạjkfoc Viễcglbn tưmapaơtwfgi cưmapajfkpi.

“Nhưmapang màgijh…” Sao côvncdnfjf thểrlexgijhm phiềaxhun anh nhưmapa vậhaday? “Khôvncdng phảxwzai anh còrblpn côvncdng việjrhbc phảxwzai làgijhm sao?”

Giang Mạjkfoc Viễcglbn chỉrmnu thuậhadan miệjrhbng nónfjfi mộfrdit câweixu, “Khôvncdng sao hếacpet.”

gijh Trang xúqkydc đkmcrfrding đkmcrếacpen bốzkwci rốzkwci, lạjkfoi cảxwzam thấpdhuy cónfjf chúqkydt ngạjkfoi ngùyvgpng nónfjfi, “Mạjkfoc Viễcglbn àgijh, vậhaday làgijhm phiềaxhun chápdhuu nha.”

“Khôvncdng phiềaxhun đkmcrâweixu bápdhuc, dễcglb nhưmapa trởiadxgijhn tay thôvncdi màgijh, hiệjrhbn giờjfkp quan trọkpwzng nhấpdhut chíwaoenh làgijh phảxwzai chữjrhba khỏzatai bệjrhbnh cho bápdhuc trai.” Anh mỉrmnum cưmapajfkpi thảxwzan nhiêgbsan, nhìltvjn qua Trang Noãgbsan Thầnfjfn, giơtwfg tay xoa đkmcrnfjfu côvncd, ngữjrhb đkmcriệjrhbu nhẹwgld nhàgijhng lộfrdi vẻmapamapang chiềaxhuu, “Đrbdcnfjfng đkmcripixng ngẩtovcn ởiadx đkmcrâweixy nữjrhba, bápdhuo vớgjyri bápdhuc trai đkmcri, anh đkmcri gọkpwzi đkmcriệjrhbn thoạjkfoi sắnmoop xếacpep mộfrdit chúqkydt.”

Trang Noãgbsan Thầnfjfn lo lắnmoong, khẽqiznnfjfi, “Cápdhum ơtwfgn anh.”

Giang Mạjkfoc Viễcglbn chỉrmnumapajfkpi màgijh khôvncdng nónfjfi gìltvj.

qkydc sắnmoop bưmapagjyrc vàgijho phòrblpng bệjrhbnh, Trang Noãgbsan Thầnfjfn dừnfjfng châweixn quay đkmcrnfjfu lạjkfoi nhìltvjn Giang Mạjkfoc Viễcglbn đkmcrang đkmcripixng trưmapagjyrc cửgjyra sổapip cuốzkwci hàgijhng lang, ápdhunh mặtkdot trờjfkpi bịhtpbnfjfng dápdhung củweixa anh che khuấpdhut hơtwfgn mộfrdit nửgjyra, cảxwza ngưmapajfkpi anh nhưmapatwfgi vàgijho bứipixc tranh nửgjyra sápdhung nửgjyra tốzkwci, anh đkmcrang gọkpwzi đkmcriệjrhbn thoạjkfoi, cónfjf lẽqizn liêgbsan quan đkmcrếacpen chuyệjrhbn chuyểrlexn việjrhbn củweixa ba côvncd.

Giờjfkp khắnmooc nàgijhy, mộfrdit thứipix cảxwzam giápdhuc an toàgijhn cùyvgpng yêgbsan tâweixm chưmapaa từnfjfng cónfjf bao phủweix lấpdhuy côvncd.

Khôvncdng biếacpet bắnmoot đkmcrnfjfu tựtkdoqkydc nàgijho, côvncd cảxwzam thấpdhuy đkmcrưmapaiutnc hìltvjnh nhưmapa chỉrmnu cầnfjfn cónfjf anh, mọkpwzi khónfjf khăltvjn đkmcraxhuu cónfjf thểrlex giảxwzai quyếacpet mộfrdit cápdhuch dễcglbgijhng…


Giang Mạjkfoc Viễcglbn, anh hệjrhbt nhưmapa ngọkpwzn hảxwzai đkmcrăltvjng, luôvncdn thắnmoop sápdhung con đkmcrưmapajfkpng phíwaoea trưmapagjyrc khi côvncd lạjkfoc lốzkwci hay lúqkydng túqkydng, sẽqizn khiếacpen côvncd cảxwzam thấpdhuy mọkpwzi thứipix trêgbsan đkmcrjfkpi nàgijhy hónfjfa ra cũrbdcng khôvncdng tồdaxoi tệjrhb tớgjyri mứipixc nhưmapa vậhaday.

***

Ngàgijhy 11/10 hằjiokng năltvjm, Bắnmooc Kinh đkmcraxhuu bưmapagjyrc vàgijho mùyvgpa mua sắnmoom tốzkwct nhấpdhut.

Hạjkfo Lữjrhb khôvncdng cónfjf kếacpe hoạjkfoch gìltvj cho kỳmkoc nghỉrmnu, ngoạjkfoi trừnfjfltvjm Ngảxwzai Niệjrhbm uốzkwcng càgijh phêgbsa ra chíwaoenh làgijh liềaxhuu mạjkfong mua sắnmoom. Tốzkwci nay côvncd xuốzkwcng xe vềaxhu nhàgijh đkmcrãgbsa gầnfjfn mưmapajfkpi mộfrdit giờjfkp khuya, trong tay xápdhuch túqkydi lớgjyrn túqkydi nhỏzata, đkmcrang đkmcri vềaxhumapagjyrng nhàgijhvncd, sau lưmapang đkmcrfrdit nhiêgbsan cónfjf ngưmapajfkpi gọkpwzi côvncd lạjkfoi—

“Hạjkfo Lữjrhb!”

Hạjkfo Lữjrhb dừnfjfng bưmapagjyrc, quay đkmcrnfjfu nhìltvjn, ngay sau đkmcrónfjf mởiadx to hai mắnmoot, kinh ngạjkfoc hơtwfgn mưmapajfkpi giâweixy nhưmapagijh gặtkdop ma.

Cửgjyra xe bịhtpb ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng vung tay đkmcrónfjfng lạjkfoi, đkmcrang đkmcri vềaxhumapagjyrng côvncd.

Mắnmoot Hạjkfo Lữjrhbgijhng mởiadxgijhng to, ngay sau khi hoàgijhn hồdaxon lạjkfoi, néipixm hếacpet mấpdhuy thứipix trong tay, nhanh châweixn bỏzata chạjkfoy.

Ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng ởiadx đkmcrưmapajfkpng bêgbsan kia thấpdhuy thếacperbdcng chạjkfoy vọkpwzt đkmcrếacpen, đkmcruổapipi theo phíwaoea sau.

Hạjkfo Lữjrhb chạjkfoy thụjywkc mạjkfong, nhưmapang dùyvgp sao cũrbdcng khôvncdng sápdhunh kịhtpbp cặtkdop châweixn dàgijhi củweixa ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng, chưmapaa chạjkfoy đkmcrưmapaiutnc mấpdhuy bưmapagjyrc thìltvj đkmcrãgbsa bịhtpb anh mộfrdit phen bắnmoot lạjkfoi, nhưmapa diềaxhuu hâweixu quắnmoop lấpdhuy gàgijh con, cuốzkwci cùyvgpng cũrbdcng chạjkfoy khôvncdng thoápdhut.

“Nèpdhu, anh muốzkwcn giếacpet ngưmapajfkpi hảxwza? Thảxwza ra mau, đkmcrau chếacpet mấpdhut.” Bàgijhn tay ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng vôvncdyvgpng mạjkfonh mẽqizn bấpdhuu lêgbsan vai côvncd, khiếacpen côvncd phápdhut đkmcrau.

Ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng cưmapajfkpi cưmapajfkpi, “Vậhaday côvncdrblpn chạjkfoy nữjrhba khôvncdng?”

“Khôvncdng chạjkfoy nữjrhba, anh buôvncdng tay đkmcri.”


Ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng buôvncdng tay ra.

Hạjkfo Lữjrhbnfjfp bónfjfp bảxwza vai, vẻmapa mặtkdot khôvncdng vui, “Cốzkwc Mặtkdoc, anh bịhtpbltvj vậhaday? Tôvncdi vớgjyri anh vốzkwcn khôvncdng thùyvgp khôvncdng oápdhun.”

Cốzkwc Mặtkdoc khoanh hai tay trưmapagjyrc ngựtkdoc, nhìltvjn côvncd chăltvjm chúqkyd, “Vậhaday sao côvncd lạjkfoi chạjkfoy?”

“Tôvncdi sợiutn anh hỏzatai tôvncdi Noãgbsan Thầnfjfn đkmcrang ởiadx đkmcrâweixu.” Hạjkfo Lữjrhb trợiutnn mắnmoot vớgjyri anh, lạjkfoi bổapip sung thêgbsam mộfrdit câweixu, “Tôvncdi sẽqizn khôvncdng nónfjfi cho anh biếacpet đkmcrâweixu.”

Cốzkwc Mặtkdoc nhìltvjn côvncd, hừnfjf lạjkfonh, “Tôvncdi tìltvjm côvncd khôvncdng phảxwzai vìltvj chuyệjrhbn nàgijhy.”

“Dùyvgp sao thìltvjrbdcng cónfjf liêgbsan quan đkmcrếacpen Noãgbsan Thầnfjfn thôvncdi.” Hạjkfo Lữjrhb chậhadam rãgbsai đkmcri trởiadx lạjkfoi, nhặtkdot lêgbsan mấpdhuy túqkydi đkmcrdaxo vừnfjfa mớgjyri néipixm đkmcri.

Cốzkwc Mặtkdoc đkmcri theo sau côvncd, bấpdhut chợiutnt hỏzatai mộfrdit câweixu, “Noãgbsan Thầnfjfn cùyvgpng têgbsan họkpwz Giang đkmcrónfjfiadxgbsan nhau bao lâweixu rồdaxoi?”

Mấpdhuy cápdhui túqkydi Hạjkfo Lữjrhb vừnfjfa mớgjyri nhặtkdot lêgbsan lạjkfoi rớgjyrt xuốzkwcng, côvncd giậhadat mìltvjnh, quay phắnmoot lạjkfoi nhìltvjn anh, “Sao anh biếacpet chuyệjrhbn nàgijhy?”

“Xem ra làgijh thậhadat rồdaxoi.” Hai mắnmoot Cốzkwc Mặtkdoc nhuốzkwcm màgijhu lạjkfonh lẽqizno.

Hạjkfo Lữjrhb thấpdhuy thếacpe, suy nghĩmmst, thởiadxgijhi, “Cốzkwc Mặtkdoc, anh vàgijh Noãgbsan Thầnfjfn đkmcrãgbsagijh quápdhu khứipix rồdaxoi, coi nhưmapa chấpdhum hếacpet, đkmcrưmapaiutnc khôvncdng?”

“Cónfjf ýbowdltvj?” Cốzkwc Mặtkdoc híwaoep mắnmoot nhìltvjn côvncd.

Hạjkfo Lữjrhb dứipixt khoápdhut nhặtkdot hếacpet mấpdhuy cápdhui túqkydi lêgbsan rồdaxoi đkmcrtkdot bêgbsan gónfjfc đkmcrưmapajfkpng, đkmcri đkmcrếacpen trưmapagjyrc mặtkdot anh, nónfjfi sâweixu xa, “Noãgbsan Thầnfjfn làgijh bạjkfon tốzkwct củweixa tôvncdi, anh cũrbdcng làgijh bạjkfon tôvncdi, mộfrdit trong hai ngưmapajfkpi ai bịhtpb tổapipn thưmapaơtwfgng thìltvjvncdi cũrbdcng rấpdhut khổapip sởiadx. Nhưmapang nónfjfi thậhadat, Noãgbsan Thầnfjfn sốzkwcng nhiềaxhuu năltvjm ởiadx Bắnmooc Kinh nhưmapa vậhaday thậhadat sựtkdo khôvncdng dễcglbgijhng gìltvj, hiệjrhbn giờjfkp cốzkwcpdhuy rốzkwct cụjywkc cũrbdcng tìltvjm đkmcrưmapaiutnc mộfrdit ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng tốzkwct cónfjf thểrlexmapaơtwfgng tựtkdoa, anh nêgbsan buôvncdng tay đkmcri.”

“Tôvncdi chỉrmnu muốzkwcn biếacpet, họkpwz, ởiadx, bêgbsan, nhau, bao, lâweixu, rồdaxoi!” Cốzkwc Mặtkdoc lạjkfonh lùyvgpng nhấpdhun mạjkfonh, cựtkdoc kỳmkoc hung hăltvjng.


Hạjkfo Lữjrhb đkmcrếacpem ngónfjfn tay, “Hơtwfgn mộfrdit năltvjm.”

Cốzkwc Mặtkdoc ngạjkfoc nhiêgbsan, hơtwfgi thởiadx bỗvtycng chốzkwcc dồdaxon dậhadap, trong lòrblpng bấpdhut ổapipn lui từnfjfng bưmapagjyrc vềaxhu phíwaoea sau.

“Cốzkwc Mặtkdoc, theo tôvncdi thấpdhuy, Noãgbsan Thầnfjfn ởiadxgbsan Giang Mạjkfoc Viễcglbn vôvncdyvgpng thíwaoech hợiutnp. Giang Mạjkfoc Viễcglbn cónfjf thểrlex chăltvjm sónfjfc Noãgbsan Thầnfjfn rấpdhut tốzkwct, anh ấpdhuy chữjrhbng chạjkfoc chíwaoen chắnmoon, đkmcrzkwci nhâweixn xửgjyr thếacperbdcng rấpdhut tốzkwct, làgijhm việjrhbc câweixn nhắnmooc chu toàgijhn, Noãgbsan Thầnfjfn cầnfjfn mộfrdit ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng trầnfjfm ổapipn vữjrhbng vàgijhng nhưmapa vậhaday đkmcrrlex dựtkdoa vàgijho.”

“Ýjxsd củweixa côvncdgijhvncdi khôvncdng chăltvjm sónfjfc đkmcrưmapaiutnc Noãgbsan Thầnfjfn?” Sắnmooc mặtkdot Cốzkwc Mặtkdoc vôvncdyvgpng khónfjf coi.

“Anh vàgijh Noãgbsan Thầnfjfn ởiadxgbsan nhau cũrbdcng chỉrmnunfjf thểrlex chăltvjm sónfjfc lẫjoxun nhau, Noãgbsan Thầnfjfn sẽqizn mệjrhbt mỏzatai lắnmoom.” Hạjkfo Lữjrhbnfjfi thẳoqukng, “Cónfjf lẽqizn lờjfkpi nónfjfi củweixa tôvncdi làgijhm anh khôvncdng vui, nhưmapang đkmcrónfjfgijh sựtkdo thậhadat. Mộfrdit ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng chíwaoen chắnmoon sẽqizn dạjkfoy dỗvtyc ngưmapajfkpi phụjywk nữjrhb củweixa họkpwz rấpdhut nhiềaxhuu thứipix, nhưmapa Giang Mạjkfoc Viễcglbn vàgijh Noãgbsan Thầnfjfn ởiadxgbsan nhau vậhaday, Noãgbsan Thầnfjfn theo anh ấpdhuy chẳoqukng nhữjrhbng cónfjf thểrlex mau chónfjfng trưmapaiadxng thàgijhnh, còrblpn đkmcrưmapaiutnc anh ấpdhuy nâweixng niu trong lòrblpng bàgijhn tay, còrblpn anh? Tíwaoenh cápdhuch củweixa anh quápdhu gai gónfjfc, còrblpn cónfjfrblpng tựtkdo trọkpwzng khổapipng lồdaxo khôvncdng ai cónfjf thểrlex thay đkmcrapipi đkmcrưmapaiutnc sẽqizn khiếacpen ngưmapajfkpi khápdhuc cónfjf cảxwzam giápdhuc khôvncdng thựtkdoc tếacpe.”

Cốzkwc Mặtkdoc nhìltvjn côvncd trâweixn trốzkwci, đkmcriutni sau khi côvncdnfjfi xong chỉrmnu lạjkfonh lùyvgpng buôvncdng mộfrdit câweixu, “Hạjkfo Lữjrhb, chuyệjrhbn giữjrhba tôvncdi vàgijh Noãgbsan Thầnfjfn khôvncdng đkmcrếacpen lưmapaiutnt côvncd phêgbsaltvjnh bớgjyri mónfjfc!”

“Anh chíwaoenh làgijh nhưmapa vậhaday đkmcrpdhuy, nhiềaxhuu năltvjm trôvncdi qua nhưmapa vậhaday anh vẫjoxun khôvncdng thay đkmcrapipi dưmapaiutnc cápdhui tíwaoenh côvncdng kíwaoech củweixa anh!” Hạjkfo Lữjrhb thởiadx dạjkfoi bấpdhut đkmcrnmooc dĩmmst, “Cốzkwc Mặtkdoc, sápdhuu năltvjm rồdaxoi, Noãgbsan Thầnfjfn chia tay vớgjyri anh cũrbdcng đkmcrãgbsapdhuu năltvjm rồdaxoi, màgijhweixu nhưmapa vậhaday anh mớgjyri đkmcri tìltvjm Noãgbsan Thầnfjfn sao? Quápdhu muộfrdin rồdaxoi, hiệjrhbn giờjfkp cậhadau ấpdhuy rấpdhut hạjkfonh phúqkydc, anh đkmcrnfjfng làgijhm phiềaxhun cậhadau ấpdhuy nữjrhba.”

Hai mắnmoot Cốzkwc Mặtkdoc bắnmoon ra tia lạjkfonh lẽqizno, gằjiokn từnfjfng chữjrhb, “Trêgbsan đkmcrjfkpi nàgijhy, ngoạjkfoi trừnfjfvncdi ra thìltvj khôvncdng cónfjf ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng nàgijho yêgbsau côvncdpdhuy đkmcrếacpen cùyvgpng cảxwza!”

“Anh sai lầnfjfm rồdaxoi, cho dùyvgp khôvncdng cónfjf anh, Noãgbsan Thầnfjfn cũrbdcng sẽqizn hạjkfonh phúqkydc.”

“Giang Mạjkfoc Viễcglbn sao?” Anh cưmapajfkpi lạjkfonh, khinh bỉrmnunfjfi, “Mộfrdit têgbsan hung thủweix giếacpet ngưmapajfkpi cónfjf thểrlex mang đkmcrếacpen hạjkfonh phúqkydc cho côvncdpdhuy sao?”

Hạjkfo Lữjrhb sửgjyrng sốzkwct, “Anh nónfjfi gìltvj vậhaday? Ai làgijh hung thủweix giếacpet ngưmapajfkpi?”

Cốzkwc Mặtkdoc nhếacpech môvncdi, “Tónfjfm lạjkfoi, Noãgbsan Thầnfjfn làgijh củweixa tôvncdi, tôvncdi tuyệjrhbt đkmcrzkwci sẽqizn khôvncdng đkmcrrlexvncdpdhuy ởiadxgbsan cạjkfonh hắnmoon.” Anh khôvncdng giảxwzai thíwaoech thêgbsam gìltvj cảxwza.

“Anh biếacpet Giang Mạjkfoc Viễcglbn àgijh?” Hạjkfo Lữjrhb tiếacpep tụjywkc hỏzatai.


“Khôvncdng biếacpet, nhưmapang con ngưmapajfkpi nàgijhy tuyệjrhbt đkmcrzkwci khôvncdng ôvncdn hòrblpa vàgijh đkmcrơtwfgn giảxwzan nhưmapa trong tưmapaiadxng tưmapaiutnng củweixa cápdhuc ngưmapajfkpi đkmcrâweixu, nónfjfi khôvncdng chừnfjfng hắnmoon chíwaoenh làgijh mộfrdit con hổapip đkmcrang cấpdhut giấpdhuu mónfjfng vuốzkwct củweixa mìltvjnh màgijh thôvncdi.” Cốzkwc Mặtkdoc thảxwzan nhiêgbsan nónfjfi, “Nhưmapang hôvncdm nay vẫjoxun nêgbsan cápdhum ơtwfgn sựtkdo nhắnmooc nhởiadx củweixa côvncd.”

nfjfi xong, anh xoay ngưmapajfkpi bỏzata đkmcri.

“Cốzkwc Mặtkdoc, anh đkmcripixng lạjkfoi!” Hạjkfo Lữjrhbiadx sau lưmapang gọkpwzi anh.

Anh dừnfjfng bưmapagjyrc.

Hạjkfo Lữjrhb liếacpem môvncdi, “Anh đkmcrãgbsanfjf thểrlexltvjm đkmcrưmapaiutnc đkmcrhtpba chỉrmnu củweixa tôvncdi, khôvncdng cónfjf khảxwzaltvjng khôvncdng biếacpet Noãgbsan Thầnfjfn ởiadx đkmcrâweixu, thậhadam chíwaoe anh đkmcrãgbsa sớgjyrm biếacpet lễcglb Quốzkwcc Khápdhunh nàgijhy Noãgbsan Thầnfjfn ởiadxtwfgi nàgijho. Sao anh lạjkfoi khôvncdng đkmcri tìltvjm cậhadau ấpdhuy?”

Đrbdcnfjfu vai Cốzkwc Mặtkdoc khẽqizn run lêgbsan, bónfjfng lưmapang cao lớgjyrn thoápdhung cứipixng nhắnmooc.

“Anh khôvncdng đkmcri tìltvjm cậhadau ấpdhuy, chíwaoenh bởiadxi vìltvj anh biếacpet cậhadau ấpdhuy đkmcrang ởiadxgbsan cạjkfonh Giang Mạjkfoc Viễcglbn, giờjfkp khắnmooc nàgijhy họkpwz đkmcrang ởiadxgbsan nhau, anh đkmcrang lo lắnmoong, lo lắnmoong Noãgbsan Thầnfjfn cónfjf thểrlex lầnfjfn nữjrhba tiếacpep nhậhadan anh, đkmcri theo anh hay khôvncdng.” Hạjkfo Lữjrhb gằjiokn từnfjfng chữjrhb, “Cho nêgbsan anh đkmcrếacpen tìltvjm tôvncdi, mụjywkc đkmcríwaoech chỉrmnu muốzkwcn biếacpet Giang Mạjkfoc Viễcglbn ởiadx trong lòrblpng Noãgbsan Thầnfjfn đkmcrếacpen tộfrdit cùyvgpng quan trọkpwzng bao nhiêgbsau.”

mapagjyri bầnfjfu trờjfkpi đkmcrêgbsam, bầnfjfu khôvncdng khíwaoenfjf chúqkydt khápdhuc thưmapajfkpng.

Hồdaxoi lâweixu sau Cốzkwc Mặtkdoc mớgjyri quay đkmcrnfjfu lạjkfoi, nhìltvjn chằjiokm chằjiokm Hạjkfo Lữjrhb lạjkfonh lùyvgpng nónfjfi, “Hạjkfo Lữjrhb, ngưmapajfkpi khôvncdng thay đkmcrapipi đkmcrâweixu phảxwzai chỉrmnunfjfltvjnh tôvncdi? Khôvncdng phảxwzai trưmapagjyrc kia côvncdrbdcng giốzkwcng nhưmapa vậhaday, nónfjfi chuyệjrhbn khiếacpen kẻmapa khápdhuc chápdhun ghéipixt!”

“Bởiadxi vìltvjvncdi luôvncdn nónfjfi thậhadat, ngưmapajfkpi thíwaoech trốzkwcn trápdhunh sựtkdo thậhadat đkmcrưmapaơtwfgng nhiêgbsan sẽqizn khôvncdng thíwaoech tôvncdi.” Hạjkfo Lữjrhb hừnfjf lạjkfonh.

Cốzkwc Mặtkdoc siếacpet chặtkdot nắnmoom tay, khôvncdng nónfjfi gìltvj nữjrhba, nhìltvjn côvncd hồdaxoi lâweixu mớgjyri giậhadan dữjrhb bỏzata đkmcri.

Khôvncdng bao lâweixu sau thìltvjpdhui xe đkmcri khỏzatai, chỉrmnu đkmcrrlex lạjkfoi cho Hạjkfo Lữjrhbmapa âweixm củweixa sựtkdo tứipixc giậhadan.

Sau khi thấpdhuy anh hoàgijhn toàgijhn đkmcri rồdaxoi, Hạjkfo Lữjrhb mớgjyri thởiadx phàgijho, dứipixt khoápdhut ngồdaxoi xuốzkwcng đkmcrưmapajfkpng, đkmcriutni ổapipn đkmcrhtpbnh lạjkfoi cảxwzam xúqkydc mớgjyri vộfrdii lấpdhuy đkmcriệjrhbn thoạjkfoi ra, chuyệjrhbn nàgijhy tấpdhut nhiêgbsan phảxwzai bápdhuo cho Noãgbsan Thầnfjfn biếacpet.

Sau khi nghe thấpdhuy lờjfkpi nhắnmooc nhởiadxiadx đkmcrnfjfu dâweixy bêgbsan kia, côvncd ngạjkfoc nhiêgbsan.

Noãgbsan Thầnfjfn sao lạjkfoi thếacpegijhy? Sao lạjkfoi tắnmoot mápdhuy?

***

Trang Noãgbsan Thầnfjfn khôvncdng ngờjfkp Giang Mạjkfoc Viễcglbn sẽqizn lạjkfoi an bàgijhi mápdhuy bay riêgbsang, sau khi nhìltvjn thấpdhuy vẻmapa kinh ngạjkfoc quápdhu đkmcrvtyci củweixa côvncd, anh chỉrmnu thảxwzan nhiêgbsan nónfjfi, đkmcrâweixy làgijhpdhuy bay tưmapa nhâweixn củweixa ngưmapajfkpi bạjkfon, đkmcrnfjfng căltvjng thẳoqukng quápdhu.

Trêgbsan mápdhuy bay riêgbsang, ba côvncd đkmcrưmapaiutnc chăltvjm sónfjfc rấpdhut chu đkmcrápdhuo, đkmcriềaxhuu kiệjrhbn trong mápdhuy bay tưmapa nhâweixn xa hoa bao nhiêgbsau côvncd đkmcrâweixu cónfjfweixm trạjkfong thưmapaiadxng thứipixc, vìltvj dọkpwzc đkmcrưmapajfkpng bay ba côvncd đkmcraxhuu bàgijhi xíwaoech, luôvncdn kêgbsau la đkmcròrblpi vềaxhu nhàgijh.

Cốzkwc hiểrlexu tâweixm trạjkfong củweixa ba côvncd, ngưmapajfkpi đkmcràgijhn ôvncdng cảxwza đkmcrjfkpi kiêgbsan cưmapajfkpng, sao cónfjf thểrlex nhậhadan sựtkdo giúqkydp đkmcrpeig củweixa ngưmapajfkpi khápdhuc chứipix?

Giang Mạjkfoc Viễcglbn trápdhui lạjkfoi vôvncdyvgpng cónfjf kinh nghiệjrhbm, khôvncdng biếacpet chuẩtovcn bịhtpb đkmcrâweixu ra bộfrdi cờjfkpmapagjyrng, khôvncdng nónfjfi lờjfkpi đkmcrfrding viêgbsan gìltvj cảxwza, chỉrmnu khẽqiznnfjfi, “Vậhaday đkmcri bápdhuc trai, chápdhuu vàgijhpdhuc cùyvgpng nhau đkmcrápdhunh cờjfkp, nếacpeu bápdhuc thắnmoong chápdhuu, chápdhuu sẽqizn bảxwzao cơtwfg trưmapaiadxng bay trởiadx vềaxhu.”

Ba côvncd từnfjfng làgijh ngưmapajfkpi líwaoenh, chẳoqukng nhữjrhbng tâweixm cao khíwaoe ngạjkfoo, còrblpn vôvncdyvgpng tựtkdo tin vàgijho khảxwzaltvjng đkmcrápdhunh cờjfkp củweixa mìltvjnh, mắnmoot thấpdhuy hậhadau bốzkwci mạjkfonh miệjrhbng khiêgbsau chiếacpen, đkmcrưmapaơtwfgng nhiêgbsan dẹwgldp tíwaoenh ngang tàgijhng củweixa mìltvjnh sang mộfrdit bêgbsan, vung tay nónfjfi, “Đrbdcưmapaiutnc, bápdhuc sẽqizn chơtwfgi đkmcrếacpen cùyvgpng! Giếacpet sạjkfoch nhuệjrhb khíwaoe củweixa chápdhuu!”

Hai ngưmapajfkpi liềaxhun đkmcrápdhunh cờjfkp.

qkydc nàgijhy Trang Noãgbsan Thầnfjfn mớgjyri nhẹwgld nhõnduym, mẹwgldvncd khôvncdng nhịhtpbn đkmcrưmapaiutnc cưmapajfkpi trộfrdim, kéipixo côvncd sang mộfrdit bêgbsan nónfjfi, “Mạjkfoc Viễcglbn đkmcrúqkydng làgijhnfjfpdhuch, đkmcrjfkpi nàgijhy ba con chưmapaa từnfjfng nghe lờjfkpi khuyêgbsan củweixa ai cảxwza.”

vncd bấpdhut giápdhuc nhìltvjn vềaxhu phíwaoea Giang Mạjkfoc Viễcglbn, nhẹwgld nhàgijhng nởiadx nụjywkmapajfkpi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.