Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 1-Chương 32 : Thịnh nộ

    trước sau   
Nhan Minh đptpdlzxnt ngộlzxnt trởnayu vềooal khiếqeiyn bầkawwu khôkawwng khíroqx thay đptpdbrnxi, trong lòyrkqng Trang Noãkawwn Thầkawwn hồoxtbi hộlzxnp, lậummip tứupufc nhớazqr tớazqri đptpdêmgwum đptpdóbpya anh họbrnx đptpdãkaww gặgfbep qua Giang Mạqoiyc Viễyrkqn.

brelc trai côkaww thấiisgy Nhan Minh đptpdãkaww vềooal, vui vẻjwxd cấiisgt giọbrnxng, “Hiếqeiym khi con trai cuốummii tuầkawwn vềooal nhàwshm.” Ôrqpvng bèswxrn đptpdi lêmgwun trưyrkqazqrc, cầkawwm lấiisgy cặgfbep tábrelp củgfxua con trai, gấiisgp gábrelp nóbpyai, “Vềooal đptpdúdadbng lúdadbc lắroqxm, Noãkawwn Thầkawwn dẫxtudn bạqoiyn trai đptpdếqeiyn chơcpaii.”

“Vậummiy àwshm? Con phảltawi đptpdếqeiyn xem mớazqri đptpdưyrkqwewcc, Noãkawwn Thầkawwn…” Nhan Minh vừljqna cảltawm thấiisgy hứupufng thúdadb, bưyrkqazqrc nhanh vàwshmo phòyrkqng ăfzsun, lúdadbc nhìltawn thấiisgy Giang Mạqoiyc Viễyrkqn thìltawbpyacpaii giậummit mìltawnh.

“Anh…” Côkaww đptpdupufng dậummiy, lo lắroqxng chàwshmo hỏkpdci mộlzxnt tiếqeiyng.

Giang Mạqoiyc Viễyrkqn cũmtxtng đptpdupufng dậummiy, vẻjwxd mặgfbet bìltawnh thưyrkqyffrng đptpdiềooalm nhiêmgwun, đptpdummii lậummip rõrynxwshmng vớazqri Nhan Minh, “Chàwshmo anh.” Anh lễyrkq phéxerqp chàwshmo hỏkpdci mộlzxnt tiếqeiyng.

“Anh…” Nhan Minh thấiisgy Giang Mạqoiyc Viễyrkqn, cảltawm thấiisgy khábrel quen mắroqxt, nhưyrkqng nhấiisgt thờyffri lạqoiyi khôkawwng nhớazqr đptpdãkaww từljqnng gặgfbep ởnayu đptpdâroqxu.


“Cábreli gìltawwshm anh màwshmkawwi chứupuf, Nhan Minh, đptpdâroqxy làwshm bạqoiyn trai củgfxua Noãkawwn Thầkawwn, Tiểhgmau Giang.” Mấiisgy ly Mao Đnqweàwshmi vàwshmo bụokaung, tíroqxnh cábrelch củgfxua bábrelc trai côkaww cởnayui mởnayucpain, nhiệnseht tìltawnh đptpdóbpyan tiếqeiyp.

Giang Mạqoiyc Viễyrkqn cưyrkqyffri lạqoiynh lùrqpvng, chủgfxu đptpdlzxnng đptpdưyrkqa tay vềooalyrkqazqrng anh ta, “Tôkawwi làwshm Giang Mạqoiyc Viễyrkqn.”

Nhan Minh theo bảltawn năfzsung cũmtxtng giơcpai tay ra bắroqxt, ábrelnh mắroqxt chăfzsum chúdadb nhìltawn Giang Mạqoiyc Viễyrkqn, anh nhấiisgt đptpdfzsunh đptpdãkaww gặgfbep qua gưyrkqơcpaing mặgfbet cưyrkqơcpaing nghịfzsultawnh tĩpvupnh nàwshmy, còyrkqn cóbpya đptpdôkawwi mắroqxt ung dung đptpdiềooalm tĩpvupnh kia nữzwkra.

Bầkawwu khôkawwng khíroqx bấiisgt an bao trùrqpvm xung quanh, nhưyrkqyrkqvbqgi dao sắroqxc béxerqn nhẹzqzb nhàwshmng cứupufa rábrelch bầkawwu khôkawwng khíroqx cứupufng nhắroqxc, bóbpyac từljqnng chúdadbt mộlzxnt bíroqxvmlpn bao trùrqpvm trong đptpdóbpya. Trábreli tim Trang Noãkawwn Thầkawwn sắroqxp vọbrnxt lêmgwun cuốumming họbrnxng, sựbrnx đptpdiềooalm tĩpvupnh củgfxua Giang Mạqoiyc Viễyrkqn cùrqpvng vớazqri sựbrnx ngậummip ngừljqnng củgfxua anh họbrnxkaww giốumming nhưyrkqmgwun vởnayu kịfzsuch ‘Sựbrnxltawnh yêmgwun sắroqxp sụokaup đptpdbrnx’ vừljqna côkawwng diễyrkqn, thậummit ra côkaww khôkawwng sợwewcbrelc côkaww trábrelch mắroqxng côkaww ra sao, chỉroqxwshm khôkawwng muốummin Giang Mạqoiyc Viễyrkqn vôkaww duyêmgwun vôkaww cớazqr bịfzsu vạqoiyroqxy.

“Nhan Minh àwshm, con thấiisgt thầkawwn gìltaw vậummiy?” Bábrelc côkaww dọbrnxn thêmgwum bộlzxnbrelt đptpdũmtxta, huýkpevch anh mộlzxnt cábreli.

Nhan Minh lơcpai đptpdãkawwng ngồoxtbi xuốumming, Trang Noãkawwn Thầkawwn khẽnseh thởnayu phàwshmo, nhủgfxu thầkawwm tùrqpvy tiệnsehn xãkaww giao thêmgwum vàwshmi câroqxu sẽnseh đptpdi ngay. Đnqweang nghĩpvup ngợwewci đptpdlzxnt nhiêmgwun nghe Nhan Minh kêmgwuu lêmgwun, vỗltaw đptpdkawwu rồoxtbi đptpdupufng bậummit dậummiy, côkaww hoảltawng hốummit, kinh ngạqoiyc nhìltawn Nhan Minh.

“Tôkawwi nhớazqr ra rồoxtbi!” Nhan Minh chỉroqxwshmo Giang Mạqoiyc Viễyrkqn la lêmgwun, “Khôkawwng phảltawi cậummiu làwshm nhâroqxn viêmgwun phụokauc vụokauwshmm việnsehc trong khábrelch sạqoiyn củgfxua tôkawwi sao?” Nóbpyai xong, mộlzxnt tay kéxerqo lấiisgy Trang Noãkawwn Thầkawwn, khôkawwng vui nóbpyai, “Em đptpdang quậummiy cábreli gìltaw vậummiy? Giớazqri thiệnsehu ngưyrkqyffri cho em thìltaw em khôkawwng cầkawwn, cốummiltawnh tìltawm mộlzxnt têmgwun phụokauc vụokau?”

Mộlzxnt câroqxu nóbpyai khiếqeiyn hai bábrelc côkaww sửhldjng sốummit.

Chuyệnsehn Trang Noãkawwn Thầkawwn sợwewc nhấiisgt cuốummii cùrqpvng cùrqpvng xảltawy ra, muốummin mởnayu miệnsehng giảltawi thíroqxch lạqoiyi sợwewc hiểhgmau lầkawwm càwshmng sâroqxu, miệnsehng hábrel ra chưyrkqa nóbpyai đptpdưyrkqwewcc câroqxu nàwshmo, Giang Mạqoiyc Viễyrkqn trưyrkqazqrc sau vẫxtudn ung dung đptpdummii mặgfbet vớazqri sựbrnx việnsehc, khôkawwng cóbpya biểhgmau hiệnsehn gìltaw.

brelc côkawwwshm ngưyrkqyffri phảltawn ứupufng đptpdkawwu tiêmgwun, mộlzxnt phen kéxerqo Nhan Minh qua, giọbrnxng nóbpyai vừljqna gấiisgp vừljqna nhanh, “Con vừljqna mớazqri nóbpyai gìltaw? Tiểhgmau Giang làwshmm phụokauc vụokau ábrel?”

“Anh, bábrelc, anh ấiisgy…”

“Đnqweúdadbng vậummiy, anh ta chíroqxnh làwshm nhâroqxn viêmgwun phụokauc vụokau trong khábrelch sạqoiyn củgfxua con, hèswxrng chi con thấiisgy quen mặgfbet nhưyrkq vậummiy?” Nhan Minh tứupufc giậummin đptpdummip bàwshmn, chỉroqxwshmo Trang Noãkawwn Thầkawwn, “Em từljqn chốummii Trìltawnh Thiếqeiyu Tiêmgwun cóbpya phảltawi làwshmltaw anh ta hay khôkawwng? Đnqwekawwu em bịfzsu chậummip mạqoiych hay đptpdupuft dâroqxy thầkawwn kinh? Cao cấiisgp khôkawwng chọbrnxn đptpdi chọbrnxn mộlzxnt thằnsdyng phụokauc vụokau?”

“Em…”


“Hóbpyaa ra làwshm vậummiy àwshm…” Bábrelc côkawwmtxtng bắroqxt đptpdkawwu dâroqxy dưyrkqa khôkawwng dứupuft, đptpdưyrkqa tay xỉroqxa mạqoiynh vàwshmo đptpdkawwu Trang Noãkawwn Thầkawwn, lạqoiyi nhìltawn chằnsdym chằnsdym Giang Mạqoiyc Viễyrkqn khôkawwng chúdadbt khábrelch sábrelo héxerqt lêmgwun, “Tôkawwi còyrkqn nghĩpvup sao đptpdãkaww 32 màwshmyrkqn nghèswxro rớazqrt mồoxtbng tơcpaii thếqeiywshmy, hóbpyaa ra làwshmwshmm phụokauc vụokau! Noãkawwn Thầkawwn ơcpaii làwshm Noãkawwn Thầkawwn, khôkawwng phảltawi bábrelc nóbpyai con, anh con giớazqri thiệnsehu ngưyrkqyffri cóbpya nhàwshmbpya xe con khôkawwng chịfzsuu, lạqoiyi đptpdi chọbrnxn mộlzxnt têmgwun phụokauc vụokau, đptpdljqnng nóbpyai anh họbrnx con tứupufc giậummin, ngay cảltawbrelc nghe cũmtxtng nổbrnxi đptpdmgwun! Con cóbpya thểhgma sốumming nêmgwun thâroqxn mộlzxnt chúdadbt, đptpdljqnng đptpdhgma ngưyrkqyffri lớazqrn chúdadbng ta phảltawi lo lắroqxng cho con khôkawwng? Con nhìltawn trúdadbng cậummiu ta cábreli gìltaw? Khoan nóbpyai đptpdếqeiyn đptpdummii tưyrkqwewcng xem mắroqxt màwshm anh con giớazqri thiệnsehu đptpdi, chỉroqxbpyai Cốummi Mặgfbec thôkawwi, gia cảltawnh cũmtxtng hơcpain cậummiu ta nhiềooalu, mấiisgy côkawwbreli khábrelc càwshmng tìltawm càwshmng tốummit, còyrkqn con thìltaw ngưyrkqwewcc lạqoiyi, đptpdàwshmn ôkawwng cóbpya đptpdiềooalu kiệnsehn tốummit khôkawwng cầkawwn, đptpdi tìltawm mộlzxnt têmgwun phụokauc vụokau? Con bảltawo bábrelc phảltawi nóbpyai chuyệnsehn vớazqri ba mẹzqzb con thếqeiywshmo đptpdâroqxy?”

ltawnh hìltawnh càwshmng lúdadbc càwshmng rốummii tung.

Trang Noãkawwn Thầkawwn cóbpya miệnsehng cũmtxtng khóbpyakawwi, anh họbrnxkawwwshmbrelc lạqoiyi liêmgwun tụokauc thi nhau nãkaww phábrelo vàwshmo côkaww, khôkawwng đptpdhgmakawwbpya chúdadbt cơcpai hộlzxni vặgfben lạqoiyi. Bábrelc trai côkaww từljqn đptpdkawwu tớazqri cuốummii vẫxtudn giữzwkr im lặgfbeng, đptpdwewci bábrelc côkaww dừljqnng lạqoiyi lấiisgy hơcpaii mớazqri lêmgwun tiếqeiyng đptpdiềooalu tiếqeiyt mộlzxnt chúdadbt, “Hai ngưyrkqyffri bìltawnh tĩpvupnh mộlzxnt chúdadbt đptpdưyrkqwewcc khôkawwng? Bầkawwu khôkawwng khíroqx đptpdang êmgwum đptpdzqzbp bịfzsu hai ngưyrkqyffri khuấiisgy đptpdltawo lêmgwun hếqeiyt rồoxtbi.”

“Bìltawnh tĩpvupnh? Ôrqpvng bảltawo tôkawwi làwshmm thếqeiywshmo bìltawnh tĩpvupnh?” Giọbrnxng củgfxua bàwshm suýkpevt nữzwkra làwshmm tung nóbpyac nhàwshm, lửhldja giậummin trong mắroqxt gầkawwn nhưyrkqbpya thểhgma hỏkpdca tábrelng Trang Noãkawwn Thầkawwn, thấiisgt vọbrnxng trábrelch móbpyac, “Nóbpya đptpdãkaww 26 tuổbrnxi rồoxtbi, vốummin khôkawwng còyrkqn nhiềooalu thờyffri gian đptpdhgmaxerqn chọbrnxn, giờyffr hay rồoxtbi, lạqoiyi đptpdi chon mộlzxnt têmgwun phụokauc vụokau? Chuyệnsehn nàwshmy nếqeiyu đptpdhgma ba mẹzqzbbpya biếqeiyt thếqeiywshmo cũmtxtng khôkawwng thểhgma khôkawwng nổbrnxi đptpdmgwun, còyrkqn bởnayui vìltaw ngưyrkqyffri bábrelc nhưyrkqkawwi khôkawwng quảltawn tốummit, đptpdếqeiyn lúdadbc đptpdóbpya lạqoiyi quay sang trábrelch tôkawwi làwshmm bábrelc kiểhgmau gìltaw!”

“Ai da, tôkawwi bảltawo bàwshmmtxtng phảltawi đptpdhgma cho Noãkawwn Thầkawwn nóbpyai gìltaw đptpdóbpya chứupuf.” Ôrqpvng nhìltawn thấiisgy vẻjwxd mặgfbet vôkaww tộlzxni cùrqpvng uấiisgt ứupufc củgfxua Trang Noãkawwn Thầkawwn, tựbrnx nhiêmgwun đptpdau lòyrkqng.

“Nóbpyai gìltaw? Tôkawwi đptpdưyrkqơcpaing nhiêmgwun bắroqxt nóbpya phảltawi nóbpyai!” Miệnsehng bábrelc côkaww cứupufkawwkaww ba la, trừljqnng mắroqxt nhìltawn Trang Noãkawwn Thầkawwn, cứupufng rắroqxn nóbpyai, “Noãkawwn Thầkawwn, con phảltawi cho bábrelc câroqxu trảltaw lờyffri thỏkpdca đptpdábrelng, cóbpya phảltawi khôkawwng làwshm cậummiu ta thìltaw nhấiisgt đptpdfzsunh khôkawwng đptpdưyrkqwewcc?”

“Con…”

“Mẹzqzb, tìltawnh huốumming thếqeiywshmy đptpdhgmabpya chọbrnxn làwshmm gìltaw? Noãkawwn Thầkawwn!” Nhan Minh xụokau mặgfbet, vôkawwrqpvng kiêmgwun quyếqeiyt nóbpyai, “Hôkawwm nay em cũmtxtng thấiisgy tấiisgt cảltaw mọbrnxi ngưyrkqyffri tỏkpdcrynx thábreli đptpdlzxn rồoxtbi đptpdóbpya, em phảltawi chia tay vớazqri anh ta, bắroqxt đptpdkawwu từljqnroqxy giờyffr chia tay liềooaln cho anh!”

“Anh, bábrelc, hai ngưyrkqyffri đptpdljqnng cóbpya khôkawwng nóbpyai lýkpev lẽnseh thếqeiy đptpdưyrkqwewcc khôkawwng?” Trang Noãkawwn Thầkawwn thậummit sựbrnx ngay cảltawyrkqng dạqoiy muốummin nhảltawy lầkawwu cũmtxtng cóbpya, Giang Mạqoiyc Viễyrkqn cóbpya tộlzxni tìltawnh gìltaw chứupuf.

“Màwshmy…”

“Hìltawnh nhưyrkqbrelc vàwshm anh đptpdâroqxy hơcpaii quábrel lờyffri rồoxtbi.” Khôkawwng đptpdwewci bábrelc nóbpyai tiếqeiyp, Giang Mạqoiyc Viễyrkqn trưyrkqazqrc sau luôkawwn im lặgfbeng cuốummii cùrqpvng cũmtxtng đptpdupufng lêmgwun, tỉroqxnh bơcpaixerqo Trang Noãkawwn Thầkawwn lui vềooal sau lưyrkqng mìltawnh, vóbpyac dábrelng cao lớazqrn hoàwshmn toàwshmn che khuấiisgt gưyrkqơcpaing mặgfbet nhỏkpdc nhắroqxn tábreli nhợwewct củgfxua côkaww. Vẻjwxd mặgfbet anh trầkawwm ổbrnxn đptpdummii diệnsehn vớazqri hai ngưyrkqyffri họbrnx, ábrelnh mắroqxt bìltawnh tĩpvupnh nghiêmgwum túdadbc, “Chẳldtxng lẽnsehwshmm phụokauc vụokau thìltaw khôkawwng cóbpya quyềooaln yêmgwuu đptpdưyrkqơcpaing? Theo quan đptpdiểhgmam củgfxua hai vịfzsu, kếqeiyt hôkawwn sinh con chỉroqxwshm đptpdgfbec quyềooaln củgfxua ngưyrkqyffri cóbpya tiềooaln àwshm?”

“Nơcpaii nàwshmy khôkawwng cóbpya chỗltaw cho anh nóbpyai chuyệnsehn đptpdâroqxu! Noãkawwn Thầkawwn làwshm em gábreli tôkawwi, tôkawwi cóbpyayrkqbrelch dạqoiyy dỗltawbpya, anh khôkawwng cóbpya quyềooaln ởnayu trưyrkqazqrc mặgfbet chúdadbng tôkawwi giảltawng đptpdqoiyo lýkpevltaw hếqeiyt.” Nhan Minh thôkaww lỗltaw mởnayu miệnsehng, nóbpyai xong liềooaln bưyrkqazqrc đptpdếqeiyn giơcpai tay kéxerqo Trang Noãkawwn Thầkawwn.

Chỉroqx tiếqeiyc, tay anh ta chưyrkqa chạqoiym đptpdưyrkqwewcc vàwshmo Trang Noãkawwn Thầkawwn đptpdãkaww bịfzsu ngăfzsun lạqoiyi, Giang Mạqoiyc Viễyrkqn giơcpai tay ra, vôkawwrqpvng nhuầkawwn nhuyễyrkqn chặgfben tay anh ta lạqoiyi, vẻjwxd mặgfbet trưyrkqazqrc sau khôkawwng buồoxtbn khôkawwng giậummin, chỉroqxyrkqyffri nhạqoiyt, “Tôkawwi nghĩpvupwshm anh nhầkawwm rồoxtbi, đptpdãkawwwshm ngưyrkqyffri nhàwshm, sựbrnx quan târoqxm củgfxua cábrelc vịfzsu khôkawwng cóbpyaltaw đptpdábrelng trábrelch, cóbpya thểhgma đptpdooal nghịfzsu nhưyrkqng khôkawwng cóbpya quyềooaln can thiệnsehp, còyrkqn tôkawwi cóbpya quyềooaln hay khôkawwng lạqoiyi phụokau thuộlzxnc vàwshmo Noãkawwn Thầkawwn.” Anh nóbpyai xong liềooaln quay đptpdkawwu nhìltawn Trang Noãkawwn Thầkawwn, bàwshmn tay anh giơcpai ra nắroqxm lấiisgy bàwshmn tay nhỏkpdcxerq lạqoiynh băfzsung củgfxua côkaww, khóbpyae môkawwi khẽnseh nhếqeiych, “Chỉroqx cầkawwn côkawwiisgy còyrkqn làwshm ngưyrkqyffri phụokau nữzwkr củgfxua tôkawwi ngàwshmy nàwshmo, thìltaw ngàwshmy đptpdóbpyakawwi nghĩpvupkawwi cóbpya quyềooaln giảltawng đptpdqoiyo lýkpeviisgy.”

yrkqng Trang Noãkawwn Thầkawwn căfzsung thẳldtxng, theo bảltawn năfzsung ngưyrkqazqrc nhìltawn anh, ábrelnh mắroqxt anh thậummit đptpdiềooalm nhiêmgwun, ôkawwn hòyrkqa hiềooaln làwshmnh màwshm thâroqxm thúdadby, giọbrnxng nóbpyai củgfxua anh nhấiisgt quábreln dịfzsuu dàwshmng, nhưyrkqng giọbrnxng đptpdiệnsehu kiêmgwun đptpdfzsunh mang đptpdếqeiyn cảltawm giábrelc nghiêmgwum túdadbc, côkaww cảltawm thấiisgy cóbpyacpaii ngẩvmlpn ngơcpai, khôkawwng biếqeiyt làwshmltawroqxu nóbpyai củgfxua anh hay vìltaw nguyêmgwun nhâroqxn nàwshmo khábrelc, chỉroqxwshm cảltawm thấiisgy hôkawwm nay anh cóbpya chúdadbt khang khábrelc.

Nhan Minh bịfzsu anh nóbpyai đptpdếqeiyn líroqxu lưyrkqvbqgi, hábrel miệnsehng thởnayu hổbrnxn hểhgman, khôkawwng vui trừljqnng mắroqxt vớazqri Giang Mạqoiyc Viễyrkqn, “Anh đptpdljqnng tựbrnx cho mìltawnh thanh cao, dùrqpv anh cóbpyafzsung lựbrnxc đptpdi nữzwkra thìltawbpya thểhgma thếqeiywshmo? Khôkawwng phảltawi chỉroqxwshm mộlzxnt têmgwun phụokauc vụokau thôkawwi sao?”

“Theo tôkawwi đptpdưyrkqwewcc biếqeiyt, anh Nhan cũmtxtng khởnayui nghiệnsehp từljqn mộlzxnt nhâroqxn viêmgwun phụokauc vụokau, hiệnsehn giờyffr sao lạqoiyi xem thưyrkqyffrng phụokauc vụokau vậummiy?” Giang Mạqoiyc Viễyrkqn mỉroqxm cưyrkqyffri phảltawn bábrelc.

Nhan Minh nhưyrkq nghe đptpdưyrkqwewcc chuyệnsehn hàwshmi, nhìltawn anh, “Anh đptpdi so sábrelnh vớazqri tôkawwi? Anh cho rằnsdyng bảltawn thâroqxn cóbpya bao nhiêmgwuu năfzsung lựbrnxc đptpdhgmabpya thểhgma so sábrelnh vớazqri tôkawwi chứupuf? Tạqoiym thờyffri khôkawwng nóbpyai đptpdếqeiyn sau nàwshmy, chỉroqx nhìltawn vàwshmo hiệnsehn tạqoiyi màwshmbpyai, anh cóbpya thểhgma cho Noãkawwn Thầkawwn hạqoiynh phúdadbc sao? Cóbpya thểhgma sao?”

“Anh, anh đptpdljqnng éxerqp anh ấiisgy màwshm.” Trang Noãkawwn Thầkawwn thậummit sựbrnx khôkawwng nhịfzsun đptpdưyrkqwewcc nữzwkra, tiếqeiyn lêmgwun mộlzxnt bưyrkqazqrc, “Anh ấiisgy thậummit sựbrnxwshm…”

“Tôkawwi cóbpya thểhgma cho côkawwiisgy hạqoiynh phúdadbc.” Giang Mạqoiyc Viễyrkqn thảltawn nhiêmgwun đptpdábrelp, ngữzwkr đptpdiệnsehu khôkawwng cao nhưyrkqng hiệnsehu quảltaw lạqoiyi kinh ngưyrkqyffri.

Trang Noãkawwn Thầkawwn vẫxtudn đptpdang hábrel miệnsehng, bèswxrn đptpdem nửhldja câroqxu nóbpyai còyrkqn lạqoiyi nuốummit xuốumming, kinh ngạqoiyc nhìltawn sưyrkqyffrn mặgfbet anh tuấiisgn củgfxua Giang Mạqoiyc Viễyrkqn, bộlzxn dạqoiyng nghiêmgwum túdadbc ấiisgy thoábrelng phábrelt sinh hiểhgmau lầkawwm, ôkawwng trờyffri ơcpaii, anh ấiisgy diễyrkqn quábrel nhậummip vai rồoxtbi? Ngưyrkqyffri nàwshmy tuyệnseht đptpdummii làwshm diễyrkqn viêmgwun xuấiisgt sắroqxc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.