Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Quyển 8-Chương 4 : Bị Lừa

    trước sau   

nape Nhiễhafgm vềzqnb đqyuyếcegan phòlydmng làhzzdm việdpqlc khósuvac bùibba lu bùibba loa mộgotft hồjgpni. Sau đqyuyósuva, cônape khoátqmv chặrnxht phòlydmng ngủnape, trùibbam kíbsfyn chăyygdn khósuvac nứithnc nởhsan, dưpqfhtlsfng nhưpqfh khósuvac cho bao nỗrlsbi oan ứithnc suốujjot mấgktiy năyygdm qua.

rnxh sao anh phảsuvai nósuvai nhưpqfh vậycxjy?

Nếcegau anh nósuvai sớokhtm mộgotft chúgktit, nếcegau anh nósuvai nhưpqfh vậycxjy sớokhtm mộgotft chúgktit, phảsuvai chăyygdng sẽfsrb khônapeng ra nônapeng nỗrlsbi nhưpqfhnapem nay, anh thếcegahzzdy thìrnxhsuva ýhsanrnxh chứithn?

napehzzdng khósuvac càhzzdng căyygdm hậycxjn bảsuvan thâlzgun, cônape lạaqmyi ngu ngốujjoc mềzqnbm mỏqivzng. Lúgktic nghe anh nósuvai, cônape khônapeng dátqmvm nhậycxjn đqyuyeclcnh liệdpqlu lờtlsfi củnapea anh cósuva phảsuvai làhzzd mộgotft vởhsan diễhafgn khátqmvc hay khônapeng.

Áhyognh mắuhuqt anh nghiêpviim túgktic vàhzzd ngữhkfa khíbsfy anh trịeclcnh trọsbvcng đqyuyếcegan nỗrlsbi lòlydmng cônape đqyuyau đqyuyokhtn khônapen nguônapei. Cônape khônapeng muốujjon tin anh nữhkfaa, nhưpqfhng tim cônape rấgktit đqyuyau, rấgktit đqyuyau, rấgktit đqyuyau….

Áhyognh nắuhuqng nhợaqmyt nhạaqmyt bao trùibbam trêpviin ngưpqfhtlsfi Tônape Nhiễhafgm, nhưpqfh mộgotft bàhzzdn tay dỗrlsbhzzdnh mộgotft đqyuyithna bésokp bấgktit lựatjgc, vỗrlsb vềzqnb nỗrlsbi bấgktit an vàhzzdpqfhokhtc mắuhuqt củnapea cônape


Bệdpqlnh việdpqln tưpqfh nhâlzgun.

Mộgotft lọsbvc thuốujjoc nhỏqivzyygdn từfubj khoa ngoạaqmyi đqyuyếcegan khoa nộgotfi, rồjgpni lăyygdn từfubj khoa nộgotfi đqyuyếcegan khoa tiêpviiu hoátqmv, cuốujjoi cùibbang bátqmvc sĩzbsy trưpqfhhsanng khoa tiêpviiu hoátqmvpqfhtlsfi thầithnn bíbsfy, gọsbvci trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan xuốujjong.

Lệdpql Minh Vũhzzd chẳjgpnng màhzzdnh thâlzgun phậycxjn bộgotf trưpqfhhsanng củnapea mìrnxhnh, anh lo lắuhuqng ngồjgpni đqyuyaqmyi trong phòlydmng làhzzdm việdpqlc củnapea bátqmvc sĩzbsy trưpqfhhsanng khoa. Thoạaqmyt đqyuyithnu trônapeng thấgktiy lọsbvc thuốujjoc, anh nghĩzbsysuvahzzd thuốujjoc dạaqmyhzzdy, vìrnxh trưpqfhokhtc đqyuyósuva anh đqyuyãfyvq xem kếcegat quảsuva kiểaribm tra củnapea Tônape Nhiễhafgm, anh sợaqmynapelydmn che giấgktiu bệdpqlnh tìrnxhnh gìrnxh đqyuyósuva. Nhưpqfhng thấgktiy trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan bưpqfhokhtc vàhzzdo, lòlydmng anh liềzqnbn loésokppviin mộgotft tia nghi hoặrnxhc, phảsuvai chăyygdng làhzzd… thuốujjoc trátqmvnh thai.

Trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan đqyuydlcrhzzdi viêpviin ra ngoàhzzdi, kiềzqnbm tra mộgotft lúgktic, hớokhtn hởhsansuvai vớokhti Lệdpql Minh Vũhzzd, “Đlhkeâlzguy làhzzd thuốujjoc chốujjong nônapen mớokhti nhấgktit.”

“Thuốujjoc chốujjong nônapen?” Lệdpql Minh Vũhzzd đqyuytlsf đqyuyyyqkn, thấgktit thầithnn hỏqivzi, “Thuốujjoc chốujjong nônapen làhzzdrnxh?”

Trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan nhoẻlzqln miệdpqlng cưpqfhtlsfi, “Đlhkeưpqfhơsuvang nhiêpviin làhzzd thuốujjoc chốujjong nônapen dàhzzdnh cho phụmiwm nữhkfa mang thai. Thuốujjoc nàhzzdy đqyuyãfyvq trảsuvai qua thíbsfy nghiệdpqlm lâlzgum sàhzzdng, khônapeng cósuva bấgktit cứithnsuvanh hưpqfhhsanng nàhzzdo vớokhti sứithnc khoẻlzql củnapea ngưpqfhtlsfi mẹdivihzzd thai nhi, ởhsan mứithnc đqyuygotfhzzdo đqyuyósuva sẽfsrb giảsuvam bớokhtt cátqmvc phảsuvan ứithnng khósuva chịeclcu khi phụmiwm nữhkfa mang thai.” Nósuvai đqyuyoạaqmyn, trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan nhìrnxhn Lệdpql Minh Vũhzzd bằbscxng átqmvnh mắuhuqt châlzgun thàhzzdnh, “Bộgotf trưpqfhhsanng, vợaqmy củnapea anh cósuva thai rồjgpni ưpqfh? Chúgktic mừfubjng anh.”

gktic nàhzzdy, Lệdpql Minh Vũhzzd trợaqmyn tròlydmn mắuhuqt, ngâlzguy ngẩhafgn nhìrnxhn miệdpqlng trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan bậycxjt ra từfubjng chữhkfa, anh loátqmvng thoátqmvng nghe cátqmvi nàhzzdy cátqmvi nọsbvc rồjgpni chúgktic mừfubjng gìrnxhrnxh đqyuyósuva.

“Bộgotf trưpqfhhsanng?” Trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan vàhzzdtqmvc sĩzbsy trưpqfhhsanng khoa tiêpviiu hoátqmv thấgktiy bộgotftqmvng anh nhưpqfh vậycxjy, họsbvc phátqmvt hoảsuvang gọsbvci anh.

Lệdpql Minh Vũhzzd hoàhzzdn toàhzzdn hoátqmv đqyuyátqmv, khônapeng chúgktit phảsuvan ứithnng.

“Bộgotf trưpqfhhsanng, anh cósuva sao khônapeng?” Bátqmvc sĩzbsy trưpqfhhsanng khoa tiêpviiu hoátqmv hoảsuvang sợaqmy. Bộgotf trưpqfhtlsfng thưpqfhtlsfng đqyuyếcegan bệdpqlnh việdpqln nàhzzdy kiềzqnbm tra sứithnc khoẻlzql, nếcegau họsbvc bấgktit cẩhafgn gâlzguy ra vấgktin đqyuyzqnbrnxh đqyuyósuva, họsbvc sẽfsrb khônapeng gátqmvnh nổdlcri trátqmvch nhiệdpqlm.

Sắuhuqc mặrnxht trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan tátqmvi mésokpt, cônape nghĩzbsy rằbscxng bảsuvan thâlzgun đqyuyãfyvqsuvai sai, khônapeng chừfubjng khônapeng phảsuvai vợaqmy bộgotf trưpqfhhsanng…

Khi hai ngưpqfhtlsfi đqyuyang vắuhuqt ósuvac suy nghĩzbsy, Lệdpql Minh Vũhzzd đqyuygotft nhiêpviin đqyuyithnng phắuhuqt dậycxjy, chìrnxha tay vềzqnb phíbsfya trưpqfhhsanng khoa phụmiwm sảsuvan, nósuvai thẳjgpnng thừfubjng, “Đlhkeưpqfha thuốujjoc cho tônapei.”

“Ơidnf?”

Lệdpql Minh Vũhzzd khônapeng chờtlsf đqyuyưpqfhaqmyc nữhkfaa, đqyuyếcegan gầithnn giậycxjt lấgktiy lọsbvc thuốujjoc, chẳjgpnng nósuvai chẳjgpnng rằbscxng chạaqmyy khỏqivzi phòlydmng làhzzdm việdpqlc củnapea bátqmvc sĩzbsy trưpqfhhsanng khoa.

“Bộgotf trưpqfhhsanng…” Hai ngưpqfhtlsfi nơsuvam nớokhtp lo sợaqmy gọsbvci vớokhti theo sau.

Thếcega nhưpqfhng Lệdpql Minh Vũhzzd đqyuyãfyvq phósuvang nhưpqfh bay đqyuyếcegan trưpqfhokhtc cửyyqka thang mátqmvy, rồjgpni thấgktiy thang mátqmvy mãfyvqi vẫyyqkn chưpqfha đqyuyếcegan liềzqnbn chạaqmyy cầithnu thang bộgotf xuốujjong bãfyvqi đqyuyycxju xe ngầithnm. Anh hớokhtt hơsuva hớokhtt hảsuvai tra chìrnxha khoátqmv mởhsan cửyyqka xe, ngósuvan tay anh run lẩhafgy bẩhafgy, cắuhuqm mãfyvqi vẫyyqkn khônapeng vàhzzdo ổdlcr.

Lệdpql Minh Vũhzzdhzzdo tósuvac, vứithnt xe ởhsan đqyuyósuva, chạaqmyy khỏqivzi bãfyvqi đqyuyycxju xe, bắuhuqt mộgotft chiếcegac taxi.

***

An Tiểaribu Đlhketqmv vừfubja làhzzdm xong thủnape tụmiwmc chuyểaribn khoa, đqyuyang vui vẻlzql nghĩzbsytqmvch chúgktic mừfubjng bảsuvan thâlzgun đqyuyãfyvq trởhsan thàhzzdnh mộgotft bátqmvc sĩzbsy chuyêpviin khoa ngoạaqmyi thầithnn kinh, liềzqnbn thấgktiy Lệdpql Minh Vũhzzd nhắuhuqm thẳjgpnng vềzqnbpviin nàhzzdy.

An Tiểaribu Đlhketqmv âlzgum thầithnm kêpviiu rêpviin, chuyệdpqln lo sợaqmy nhấgktit cuồjgpni cùibbang cũhzzdng xảsuvay ra.

Quảsuva nhiêpviin, Lệdpql Minh Vũhzzd đqyuyếcegan tìrnxhm cônape. Bắuhuqt gặrnxhp cônape trong phòlydmng làhzzdm việdpqlc, anh giơsuva tay késokpo cônape qua, nhìrnxhn cônape chằbscxm chặrnxhp, “Tiểaribu Đlhketqmv, nósuvai cho anh biếcegat, Tônape Nhiễhafgm mang thai con anh phảsuvai khônapeng?”

hzzd phúgktic khônapeng phảsuvai hoạaqmy, làhzzd hoạaqmy trátqmvnh khônapeng khỏqivzi, cátqmvi gìrnxhpviin đqyuyếcegan vẫyyqkn phảsuvai đqyuyếcegan.

An Tiểaribu Đlhketqmvbsfyt sâlzguu mộgotft hơsuvai, cátqmvnh tay lạaqmyi bịeclc Lệdpql Minh Vũhzzd nắuhuqm đqyuyếcegan phátqmvt đqyuyau, lúgktic nàhzzdy cônape mớokhti hiểaribu tạaqmyi sao Tônape Nhiễhafgm sợaqmy Lệdpql Minh Vũhzzd, ngay bâlzguy giờtlsf ngưpqfhtlsfi đqyuyàhzzdn ônapeng nàhzzdy khátqmvc xa dátqmvng vẻlzqlrnxhnh thưpqfhtlsfng.

Trờtlsfi ơsuvai, cônape phảsuvai nósuvai thếcegahzzdo?

“Àsbvc…Bộgotf trưpqfhhsanng, chuyệdpqln, chuyệdpqln nàhzzdy làhzzdm sao em biếcegat đqyuyưpqfhaqmyc ạaqmy?” Cônape nghĩzbsytqmvch, chuyệdpqln nàhzzdy khônapeng thểarib tuỳibba tiệdpqln nósuvai anh biếcegat, cũhzzdng khônapeng thểarib khônapeng nósuvai anh biếcegat. Nhưpqfhng trưpqfhokhtc tiêpviin cônape phảsuvai nắuhuqm rõvbxs thátqmvi đqyuygotf củnapea Lệdpql Minh Vũhzzd.

Lệdpql Minh Vũhzzd khônapeng nósuvai nhiềzqnbu lờtlsfi, đqyuyrnxht mạaqmynh lọsbvc thuốujjoc xuốujjong bàhzzdn, “Chắuhuqc thuốujjoc nàhzzdy em kêpvii cho Tônape Nhiễhafgm? Anh đqyuyãfyvq kiểaribm tra đqyuyâlzguy làhzzd thuốujjoc chốujjong nônapen!”

Anh khônapeng tìrnxhm ngay Tônape Nhiễhafgm chỉujjornxh mộgotft lýhsan do đqyuyơsuvan giảsuvan, dựatjga theo tíbsfynh cátqmvch Tônape Nhiễhafgm, dẫyyqku thậycxjt sựatjg mang thai, cũhzzdng khônapeng cósuva khảsuvayygdng cônapesuvai anh biếcegat. Vậycxjy cátqmvch duy nhấgktit làhzzd phảsuvai phátqmv vỡfsrb phòlydmng tuyếcegan An Tiểaribu Đlhketqmv. Trưpqfhokhtc đqyuyâlzguy bắuhuqt gặrnxhp hai ngưpqfhtlsfi ngoàhzzdi cổdlcrng bệdpqlnh việdpqln, đqyuyíbsfych thậycxjt vẻlzql mặrnxht hai ngưpqfhtlsfi quátqmvi lạaqmynapeibbang, nhưpqfhng lúgktic đqyuyósuva anh khônapeng ngẫyyqkm nghĩzbsyrnxh nhiềzqnbu, bâlzguy giờtlsf nhớokht lạaqmyi ngưpqfhtlsfi biếcegat rõvbxs nhấgktit chíbsfynh làhzzd An Tiểaribu Đlhketqmv.

An Tiểaribu Đlhketqmv đqyuyưpqfha mắuhuqt qua lọsbvc thuốujjoc trêpviin bàhzzdn, cônape hoảsuvang sợaqmy tộgotft cùibbang.

Trờtlsfi ơsuvai, sao thuốujjoc nàhzzdy ởhsan trong tay anh?

“Hihi…bộgotf trưpqfhhsanng, thuốujjoc nàhzzdy, thuốujjoc nàhzzdy…” Tíbsfynh sao đqyuyâlzguy? Cônape phảsuvai nósuvai dốujjoi thếcegahzzdo bâlzguy giờtlsf? Mộgotft bêpviin làhzzd bộgotf trưpqfhhsanng cônape khônapeng dátqmvm đqyuyuhuqc tộgotfi, mộgotft bêpviin làhzzd bạaqmyn thâlzgun nhiềzqnbu năyygdm, làhzzdm sao cũhzzdng mấgktit lòlydmng mộgotft ngưpqfhtlsfi.

Ôyqmeng trờtlsfi ơsuvai, làhzzdm ơsuvan phátqmvi ngưpqfhtlsfi mang con đqyuyi, nếcegau khônapeng con sẽfsrb bịeclcibba doạaqmy chếcegat mấgktit.

Lệdpql Minh Vũhzzd nheo mắuhuqt, gầithnn giọsbvcng, “An Tiểaribu Đlhketqmv, em làhzzdtqmvc sĩzbsy, chắuhuqc em biếcegat thuốujjoc chốujjong nônapen ảsuvanh hưpqfhhsanng thếcegahzzdo vớokhti phụmiwm nữhkfasuva thai vàhzzd đqyuyithna bésokp. Vừfubja rồjgpni anh đqyuyãfyvq nhờtlsftqmvc sĩzbsy uy tíbsfyn kiểaribm tra, lọsbvc thuốujjoc chốujjong nônapen nàhzzdy chứithna hàhzzdm lưpqfhaqmyng chìrnxh! Em muốujjon hạaqmyi Tônape Nhiễhafgm, muốujjon hạaqmyi con anh?”

“Ơidnf?” An Tiểaribu Đlhketqmv đqyuyơsuvan thuầithnn choátqmvng vàhzzdng, vộgotfi vàhzzdng xua tay, “Hàhzzdm lưpqfhaqmyng chìrnxh? Khônapeng, khônapeng phảsuvai đqyuyâlzguu bộgotf trưpqfhhsanng, thuốujjoc nàhzzdy khônapeng hềzqnb đqyuygotfc hạaqmyi! Đlhkeâlzguy làhzzd thuốujjoc chốujjong nônapen mớokhti nhấgktit, cũhzzdng làhzzd thuốujjoc tốujjot nhấgktit hiệdpqln nay trêpviin thếcega giớokhti, nósuva khônapeng ảsuvanh hưpqfhhsanng đqyuyếcegan ngưpqfhtlsfi mẹdivihzzd thai nhi. Chẳjgpnng phảsuvai dạaqmyhzzdy Tiểaribu Nhiễhafgm khônapeng khoẻlzql sao ạaqmy? Ngưpqfhtlsfi mắuhuqc bệdpqlnh dạaqmyhzzdy khi mang thai làhzzd khổdlcr sởhsan nhấgktit, lầithnn trưpqfhokhtc Tiểaribu Nhiễhafgm nônapen cảsuvatqmvu, lúgktic đqyuyósuva em mớokhti giớokhti thiệdpqlu thuốujjoc chốujjong nônapen nàhzzdy cho cậycxju ấgktiy, chẳjgpnng nhữhkfang khônapeng ảsuvanh hưpqfhhsanng đqyuyếcegan đqyuyithna bésokphzzdlydmn giảsuvam bớokhtt cảsuvam giátqmvc buồjgpnn nônapen vàhzzd bảsuvao vệdpql niêpviim mạaqmyc dạaqmyhzzdy lúgktic đqyuyósuvai. Thuốujjoc nàhzzdy khônapeng cósuvahzzdm lưpqfhaqmyng chìrnxh…”

nape rốujjoi rắuhuqm giảsuvai thíbsfych, mộgotft látqmvt sau Lệdpql Minh Vũhzzd liềzqnbn cắuhuqt ngang, anh đqyuyãfyvq nghe đqyuyưpqfhaqmyc chuyệdpqln mìrnxhnh muốujjon, ngósuvan tay anh run run vỗrlsb vai An Tiểaribu Đlhketqmv, giọsbvcng nósuvai trầithnm tĩzbsynh cốujjo hữhkfau cósuva vẻlzqlgktic đqyuygotfng…

“Đlhkeưpqfhaqmyc rồjgpni Tiểaribu Đlhketqmv, anh tin em. Em thựatjgc sựatjghzzd bạaqmyn tốujjot củnapea Tônape Nhiễhafgm. Cảsuvam ơsuvan em!” Nósuvai xong, anh cầithnm lọsbvc thuốujjoc, đqyuyi mộgotft mạaqmych ra khỏqivzi phòlydmng làhzzdm việdpqlc.

nape Nhiễhafgm, anh muốujjon gặrnxhp Tônape Nhiễhafgm ngay tứithnc khắuhuqc!

An Tiểaribu Đlhkeósuvaa bầithnn thầithnn, Lệdpql Minh Vũhzzd đqyuyếcegan rồjgpni đqyuyi nhưpqfhsuvan giósuvapqfhokhtt qua, tốujjoc đqyuygotf quátqmv nhanh khiếcegan cônape khônapeng kịeclcp phảsuvan ứithnng. Hồjgpni lâlzguu sau, cônape mớokhti tìrnxhm thấgktiy giọsbvcng nósuvai bảsuvan thâlzgun, cônape lẩhafgm bẩhafgm, “Ôyqmeng trờtlsfi ơsuvai, con, con bịeclc lừfubja rồjgpni ưpqfh?”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.