Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Quyển 8-Chương 19 : Còn Có Một Từ Gọi Là

    trước sau   

“Chịpvef ba…bịpvef sẩejuey thai.” Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo cấazujt giọoqhwng khóosiu khăwkbfn.

“Sao?” Hoàybhn Vy ngâshdvy ngưztaojrdsi. Mộpccmt hồpccmi sau, côfsru mớofrgi cóosiu phảuumcn ứridung, “Nóosiu, nóosiu bịpvef sẩejuey thai? Con củswyaa ai? Tạljnqi sao lạljnqi sẩejuey thai? Cậuqjnu nghe tin ởcoud đnreqâshdvu?”

“Chịpvef hai, đnreqưztaoơemgrng nhiêtcxmn chịpvef ba cóosiu con vớofrgi chồpccmng chịpvefazujy. Ngoàybhni anh rểuber ra thìadumoqhwn ai vàybhno đnreqâshdvy? Tạljnqi sao chịpvefazujy sẩejuey thai thìadum em khôfsrung kịpvefp hỏsqtli. An Tiểuberu Đrgfcsama, bạljnqn thâshdvn củswyaa chịpvef ba básamao em biếkodnt tin nàybhny.” Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo biếkodnt Hoàybhn Vy mộpccmt lòoqhwng mộpccmt dạljnq thíhnwvch Lệejue Minh Vũnreq, nhưztaong anh nghĩdenxosiuybhni việejuec cầseqmn làybhnm cho rõazujybhnng, vìadum thếkodn anh quyếkodnt đnreqpvefnh nóosiui sựoyyk thậuqjnt. Từfidm trưztaoofrgc tớofrgi giờjrds, anh luôfsrun cho rằrnqbng chịpvef ba Tôfsru Nhiễmbntm vàybhn Lệejue Minh Vũnreq mớofrgi làybhn mộpccmt đnreqôfsrui, vậuqjny nêtcxmn anh muốmbnsn thứriduc tỉtnwonh chịpvef hai.

Khôfsrung biếkodnt do nghe tin Tôfsru Nhiễmbntm cóosiu thai vớofrgi Lệejue Minh Vũnreq hay Tôfsru Nhiễmbntm bịpvef sẩejuey thai hay làybhn do cảuumc hai màybhn Hoàybhn Vy run bắppihn. Côfsru thởcoud hổroapn hểubern tựoyyka hồpccm đnreqang cốmbns gắppihng khốmbnsng chếkodn bảuumcn thâshdvn.

Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo híhnwvt sâshdvu, rồpccmi thởcoudybhni mộpccmt hơemgri, “Chịpvef hai, kỳlvpu thựoyykc lúimycc nàybhny chịpvef ba rấazujt cầseqmn ngưztaojrdsi nhàybhn quan tâshdvm.”

Hoàybhn Vy ngưztaoofrgc nhìadumn Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo.


Anh liếkodnm môfsrui, “Vẫahddn còoqhwn mộpccmt việejuec màybhn chịpvef khôfsrung biếkodnt. Đrgfcóosiuybhn bốmbnsn năwkbfm trưztaoofrgc khi chịpvef đnrequổroapi chịpvef ba ra khỏsqtli Básaman Sơemgrn, chịpvefazujy đnreqãcoed mang thai, nhưztaong cũnreqng chíhnwvnh đnreqêtcxmm hôfsrum đnreqóosiu, chịpvefazujy bịpvef đnreqqszmng xe, chẳtwldng nhữmnwwng chịpvefazujy bịpvef sẩejuey thai màybhnoqhwn bịpvef đnreqưztaoa vàybhno bệejuenh việejuen tâshdvm thầseqmn.”

Hoàybhn Vy bàybhnng hoàybhnng, sốmbnsng lưztaong côfsru lạljnqnh toásamat!

fsru đnreqpccmt nhiêtcxmn nhớofrg đnreqếkodnn lễmbnt Giásamang Sinh tuyếkodnt rơemgri trắppihng xoásama củswyaa bốmbnsn năwkbfm trưztaoofrgc, Tôfsru Nhiễmbntm phờjrds phạljnqc vàybhno phòoqhwng sásamach, rồpccmi ra đnreqi vớofrgi hai bàybhnn tay trắppihng sau khi kýnrbntcxmn. Khi ấazujy, côfsru luôfsrun đnreqridung trưztaoofrgc cửmbnta sổroap, ngóosiung nhìadumn bóosiung lưztaong Tôfsru Nhiễmbntm khuấazujt dầseqmn trong làybhnn tuyếkodnt trắppihng….

Nhưztaong lúimycc đnreqóosiu, côfsru khôfsrung biếkodnt Tôfsru Nhiễmbntm cóosiu thai!

fsruybhnng khôfsrung ngờjrdsfsru Nhiễmbntm lạljnqi gặvjdjp tai nạljnqn, bịpvef chuyểubern vàybhno bệejuenh việejuen tâshdvm thầseqmn! Côfsru khôfsrung biếkodnt, mộpccmt chúimyct cũnreqng khôfsrung biếkodnt!

Hoàybhn Vy siếkodnt tay, khoémbns mắppiht côfsrumbntng đnreqsqtl, nỗarnyi đnreqau đnreqofrgn khôfsrung têtcxmn bao trùbcsfm Hoàybhn Vy ồpccmljnqt.

Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo vỗarny vai côfsru trấazujn an, “Chịpvef hai, em biếkodnt chịpvef giậuqjnn chịpvef ba cưztaoofrgp mấazujt Lệejue Minh Vũnreq. Nhưztaong tạljnqi sao chịpvef khôfsrung nghĩdenx nếkodnu ngưztaojrdsi đnreqàybhnn ôfsrung đnreqóosiutcxmu chịpvef thậuqjnt lòoqhwng, thìadum ngưztaojrdsi phụqszm nữmnww khásamac cóosiuztaoofrgp đnreqưztaonvmrc anh ấazujy khôfsrung? Bốmbnsn năwkbfm trưztaoofrgc vàybhn bốmbnsn năwkbfm sau, anh ấazujy chưztaoa bao giờjrds thuộpccmc vềadum chịpvef, cóosiu lẽrnqb trong lòoqhwng anh ấazujy chỉtnwoosiu mộpccmt mìadumnh chịpvef ba màybhn thôfsrui.”

Mắppiht Hoàybhn Vy đnreqsqtl hoe, nhìadumn anh mộpccmt cásamach khóosiu tin, “Cậuqjnu nóosiui dốmbnsi.”

“Em nóosiui dốmbnsi hay chịpvef đnreqang lừfidma mìadumnh dốmbnsi ngưztaojrdsi?” Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo lắppihc đnreqseqmu bấazujt đnreqppihc dĩdenx, “Chịpvef hai, chịpvef biếkodnt rõazuj chuyệejuen tìadumnh cảuumcm khôfsrung thểuberoqhw émbnsp miễmbntn cưztaoszqeng. Chịpvefcoedy tựoyyk vấazujn lưztaoơemgrng tâshdvm củswyaa mìadumnh, đnrequber giàybhnnh Lệejue Minh Vũnreq, chịpvef đnreqãcoedybhnm bao nhiêtcxmu chuyệejuen trásamai lưztaoơemgrng tâshdvm? Nhưztaong đnreqếkodnn cuốmbnsi cùbcsfng thìadum sao? Lệejue Minh Vũnreq vẫahddn khôfsrung ngóosiu ngàybhnng đnreqếkodnn chịpvef. Chịpvef hai, chịpvef tổroapn thưztaoơemgrng ngưztaojrdsi khásamac cũnreqng tổroapn thưztaoơemgrng chíhnwvnh  mìadumnh. Kểuber từfidmimycc em vềadumztaoofrgc đnreqếkodnn giờjrds, em rấazujt hoang mang, em khôfsrung biếkodnt ngưztaojrdsi chịpvef hai kiêtcxmn cưztaojrdsng vàybhn tựoyyk tin củswyaa em trưztaoofrgc kia đnreqãcoed đnreqi đnreqâshdvu.”

“Cậuqjnu im đnreqi…” Hoàybhn Vy túimycm tay vịpvefn cầseqmu thang, nóosiui giọoqhwng yếkodnu ớofrgt.

“Chịpvef hai, chịpvef đnreqfidmng trốmbnsn trásamanh nữmnwwa, đnreqưztaonvmrc khôfsrung? Chịpvef tỉtnwonh tásamao lạljnqi đnreqi!” Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo đnreqszqe Hoàybhn Vy, từfidmng lờjrdsi từfidmng chữmnww thốmbnst ra từfidm anh đnreqadumu ngậuqjnp tràybhnn sứriduc mạljnqnh…

“Lầseqmn trưztaoofrgc khi chịpvef ba chíhnwvnh thứriduc kýnrbn đnreqơemgrn ly hôfsrun vớofrgi Lệejue Minh Vũnreqybhn em đnreqếkodnn đnreqóosiun chịpvefazujy vềadum phòoqhwng làybhnm việejuec. Chịpvef biếkodnt khi đnreqóosiu em thấazujy gìadum trong mắppiht Lệejue Minh Vũnreq khôfsrung? Em thấazujy anh ấazujy luyếkodnn tiếkodnc, ásamanh mắppiht anh ấazujy nhìadumn chịpvef ba chan chứridua yêtcxmu thưztaoơemgrng. Khi ấazujy, em nhậuqjnn ra rằrnqbng Lệejue Minh Vũnreqtcxmu chịpvef ba vôfsrubcsfng. Cóosiu lẽrnqb sốmbns phậuqjnn đnreqãcoed đnreqpvefnh hai ngưztaojrdsi họoqhw thuộpccmc vềadum nhau, dùbcsf chia xa bao lầseqmn cũnreqng cóosiusamach kémbnso họoqhw vềadum vớofrgi đnreqmbnsi phưztaoơemgrng. Chịpvef hai, chịpvef từfidm bỏsqtl đnreqi thôfsrui. Bao lâshdvu nay chịpvef cứriducoedi miếkodnt cốmbns gắppihng, chẳtwldng lẽrnqb chịpvef khôfsrung thấazujy mệejuet?”

“Cậuqjnu đnreqfidmng nóosiui nữmnwwa, tôfsrui kêtcxmu cậuqjnu đnreqfidmng nóosiui nữmnwwa!” Hoàybhn Vy đnreqejuey Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo, nưztaoofrgc mắppiht chảuumcy tràybhnn khoémbns mi.


Bạljnqch Sơemgr Đrgfciệejuep ngồpccmi uốmbnsng trảuumctcxmn cạljnqnh khôfsrung chịpvefu đnreqưztaonvmrc nữmnwwa, bàybhn ta đnreqi đnreqếkodnn kémbnso Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo, nóosiui nhỏsqtl: “Quâshdvn Hạljnqo, con bớofrgt xen vàybhno chuyệejuen củswyaa hai chịpvef đnreqi. Con từfidmng tuổroapi nàybhny, mộpccmt ngưztaojrdsi bạljnqn gásamai cũnreqng chưztaoa dẫahddn vềadum cho mẹksxm xem mắppiht, thìadum biếkodnt cásamai gìadumybhnadumnh yêtcxmu?”

Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo cásamau kỉtnwonh, “Mẹksxm àybhn, mẹksxm đnreqfidmng đnreqroapi đnreqadumybhni đnreqưztaonvmrc khôfsrung? Con khôfsrung cóosiu bạljnqn gásamai vàybhn con hiểuberu chuyệejuen tìadumnh yêtcxmu hay khôfsrung làybhn hai việejuec khásamac nhau hoàybhnn toàybhnn. Màybhn mẹksxm đnreqfidmng can thiệejuep chuyệejuen nàybhny.” Dứridut lờjrdsi, anh tiếkodnp tụqszmc nhìadumn Hoàybhn Vy, “Ngàybhny thưztaojrdsng chịpvef xem em làybhn trẻrnqb con, cóosiu thểuber thấazujy lờjrdsi em nóosiui làybhnfsru íhnwvch vàybhn khôfsrung đnreqásamang đnreqếkodnm xỉtnwoa. Nhưztaong em nghĩdenxadumnh yêtcxmu châshdvn chíhnwvnh sẽrnqb khôfsrung chỉtnwoosiu mỗarnyi đnreqau đnreqofrgn. Nếkodnu tìadumnh yêtcxmu nàybhny khiếkodnn chịpvef chìadumm đnreqppihm trong đnreqau khổroapfsrubcsfng tậuqjnn, vậuqjny chịpveftcxmn nghĩdenx xem phảuumci chăwkbfng mìadumnh cầseqmn từfidm bỏsqtlosiu. Nhữmnwwng gìadum cầseqmn nóosiui, em đnreqadumu đnreqãcoedosiui. Bâshdvy giờjrds, em đnreqi thăwkbfm chịpvef ba. Nếkodnu chịpvef thôfsrung suốmbnst thìadumnreqng nêtcxmn đnreqếkodnn thăwkbfm chịpvefazujy.”

ztaoơemgrng mặvjdjt Hoàybhn Vy hơemgri co rúimycm, vẻrnqb đnreqau xóosiut dâshdvng tràybhnn trong mắppiht côfsru.

Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo vừfidma xoay ngưztaojrdsi đnreqi, giọoqhwng côfsru run run vang lêtcxmn, “Quâshdvn Hạljnqo, cậuqjnu biếkodnt khôfsrung, yêtcxmu phảuumci mộpccmt ngưztaojrdsi đnreqàybhnn ôfsrung nhưztao Lệejue Minh Vũnreq đnreqãcoed đnreqpvefnh làybhn sốmbns phậuqjnn củswyaa tôfsrui sẽrnqb muôfsrun kiếkodnp chôfsrun vùbcsfi. Tôfsrui đnreqãcoed dấazujn sâshdvu vàybhno đnreqóosiu, biếkodnt rằrnqbng tấazujt cảuumc đnreqadumu sai, nhưztaong đnreqếkodnn khi quay đnreqseqmu lạljnqi đnreqãcoed quásama muộpccmn màybhnng. Anh lấazujy làybhn mộpccmt ngưztaojrdsi đnreqàybhnn ôfsrung cóosiu thểuber khiếkodnn phụqszm nữmnww cam tâshdvm tìadumnh nguyệejuen sốmbnsng chếkodnt vìadum anh ấazujy.”

“Nhưztaong chịpveftcxmn biếkodnt trong tìadumnh yêtcxmu còoqhwn cóosiu mộpccmt từfidm gọoqhwi làybhn ‘Thàybhnnh Toàybhnn’”. Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo ngoásamai đnreqseqmu nhìadumn Hoàybhn Vy, cấazujt giọoqhwng đnreqiềadumm nhiêtcxmn nhưztao khôfsrung: “Chịpvef đnreqãcoedosiu thểuber sốmbnsng, cóosiu thểuber chếkodnt vìadum ngưztaojrdsi đnreqàybhnn ôfsrung nàybhny, vậuqjny tạljnqi sao chịpvef khôfsrung họoqhwc cásamach thàybhnnh toàybhnn cho anh ấazujy? Yêtcxmu mộpccmt ngưztaojrdsi đnreqâshdvu nhấazujt thiếkodnt phảuumci cóosiu bằrnqbng đnreqưztaonvmrc, thàybhnnh toàybhnn cũnreqng làybhn mộpccmt cásamach đnrequber chịpvef chứridung minh tìadumnh yêtcxmu, chịpvefybhnng yêtcxmu anh ấazujy thìadumybhnng mong anh ấazujy sốmbnsng hạljnqnh phúimycc, đnreqúimycng khôfsrung? Nếkodnu hạljnqnh phúimycc củswyaa anh ấazujy khôfsrung cóosiucoud chỗarny chịpvef, tạljnqi sao chịpvef khôfsrung giúimycp anh ấazujy tìadumm kiếkodnm? Chịpvef hai, chịpvef ngẫahddm lạljnqi xem chịpvefosiutcxmu Lệejue Minh Vũnreq thậuqjnt khôfsrung? Hay chịpvef chỉtnwo muốmbnsn cóosiu cho bằrnqbng đnreqưztaonvmrc? Nếkodnu làybhn vếkodn sau thìadum đnreqóosiu khôfsrung phảuumci làybhntcxmu, màybhnybhn íhnwvch kỷcoed. Bởcoudi vìadum sựoyyk íhnwvch kỷcoed củswyaa chịpvef, chịpvef khôfsrung ngừfidmng tổroapn thưztaoơemgrng ngưztaojrdsi đnreqàybhnn ôfsrung chịpveftcxmu, khôfsrung tiếkodnc tổroapn thưztaoơemgrng ngưztaojrdsi thâshdvn vàybhn bạljnqn bèljnq củswyaa mìadumnh, thậuqjnm chíhnwvoqhwn tổroapn thưztaoơemgrng cảuumc bảuumcn thâshdvn, cóosiu đnreqásamang đnrequberybhnm vậuqjny khôfsrung?”

Hoàybhn Vy thảuumcng thốmbnst nhìadumn Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo.

Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo thởcoudybhni sưztaojrdsn sưztaonvmrt, chẳtwldng nóosiui chẳtwldng rằrnqbng mởcoud cửmbnta ra ngoàybhni.

“Quâshdvn Hạljnqo, mẹksxm đnreqi cùbcsfng con đnreqếkodnn thăwkbfm Tiểuberu Nhiễmbntm.” Bạljnqch Sơemgr Đrgfciệejuep nóosiui.

“Mẹksxm…” Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo vộpccmi nóosiui, “Con thấazujy mẹksxm khôfsrung nêtcxmn đnreqi, con sẽrnqb gửmbnti lờjrdsi thăwkbfm củswyaa mẹksxm đnreqếkodnn vớofrgi chịpvefazujy. Dìadumshdvn chắppihc chắppihn ởcoud bệejuenh việejuen, mẹksxm đnreqi khôfsrung tiệejuen.”

Bạljnqch Sơemgr Đrgfciệejuep trầseqmm mặvjdjc giâshdvy lásamat, gậuqjnt đnreqseqmu đnreqpccmng ýnrbn.

Hoàybhn Quâshdvn Hạljnqo bưztaoofrgc ra cửmbnta.

Hoàybhn Vy ngồpccmi phịpvefch xuốmbnsng cầseqmu thang, nưztaoofrgc mắppiht chảuumcy giàybhnn giụqszma, trôfsrung côfsru bấazujt lựoyykc vôfsrubcsfng.

Bạljnqch Sơemgr Đrgfciệejuep đnreqếkodnn gầseqmn Hoàybhn Vy, “Tiểuberu Vy àybhn, con đnreqfidmng nghe em con nóosiui bậuqjny, nóosiu chẳtwldng biếkodnt gìadum đnreqâshdvu, nóosiu…”

“Bàybhn khôfsrung cóosiuztaosamach dạljnqy bảuumco tôfsrui!” Hoàybhn Vy lạljnqnh lùbcsfng cắppiht lờjrdsi bàybhn ta, côfsru quẹksxmt nưztaoofrgc mắppiht, đnreqi lêtcxmn lầseqmu.

Bạljnqch Sơemgr Đrgfciệejuep nhìadumn bóosiung lưztaong củswyaa côfsru chằrnqbm chặvjdjp, nghiếkodnn răwkbfng giậuqjnn dữmnww. Con nhỏsqtl đnreqásamang chếkodnt, đnreqúimycng làybhn chásaman sốmbnsng!



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.