Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Quyển 6-Chương 17 : Sét Đánh

    trước sau   

whtt Nhiễagiwm ngẩbgcsng đizhqoghbu nhìkzxwn, lòmbmkng tràdbyvo dâncreng biếnoewt bao nỗnncli niềhwcpm, côwhttexrx đizhqiềhwcpu gìkzxw đizhqóexrx muốyhehn nóexrxi vớzjhvi anh nhưbufzng lạhkvmi nhịwbdhn xuốyhehng, chỉjzhm gậzjhvt đizhqoghbu.

“Chịwbdh, mìkzxwnh đizhqi thôwhtti.” Giọbufzng nóexrxi củnwxta Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo truyềhwcpn tớzjhvi.

Lệkmln Minh Vũpqdr buôwhttng tay, tựtpvca nhưbufz đizhqang trao trảggoxewgiu vậzjhvt nhâncren gian.

whtt Nhiễagiwm bưbufzzjhvc từyrxxng bưbufzzjhvc mộtzlvt, khi bóexrxng dùmfoc bao phủnwxt trêrqxln đizhqjzhmnh đizhqoghbu, côwhtt dừyrxxng lạhkvmi giâncrey láewgit, muốyhehn nghoảggoxnh đizhqoghbu ra sau nhưbufzng ngưbufznwuai côwhtt đizhqkrsqng đizhqnwua.

“Chịwbdh?”

“Khôwhttng cầoghbn che cho chịwbdh đizhqâncreu.” Côwhtt khẽdadtexrxi, siếnoewt chặtjwit tay, đizhqi nhanh ra xe.


Ưjzhmzjhvt sũpqdrng mưbufza cũpqdrng đizhqưbufzhewac, íipjpt ra cóexrx thểayet giúkrsqp côwhtt tỉjzhmnh táewgio hơexrxn. Lẽdadt ra rờnwuai khỏzjhvi anh côwhtt phảggoxi vui mừyrxxng mớzjhvi đizhqúkrsqng, nhưbufzng vìkzxw sao lòmbmkng côwhtt khóexrx chịwbdhu vôwhttmfocng?

Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo nhìkzxwn Tôwhtt Nhiễagiwm chui vàdbyvo xe, rồmjixi đizhqggoxo mắnwxtt qua Lệkmln Minh Vũpqdr đizhqkrsqng ởpqdr cửmghva, gãivroi đizhqoghbu bấmvoxt đizhqnwxtc dĩmvox. Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo khôwhttng lêrqxln xe, tiếnoewn đizhqếnoewn gầoghbn Lệkmln Minh Vũpqdr, vẻhbkv mặtjwit tưbufzơexrxi cưbufznwuai, “Anh rểayet, gưbufzơexrxng mặtjwit anh đizhqyrxxng khổyheh sởpqdr quáewgi đizhqưbufzhewac khôwhttng? Mấmvoxy chuyệkmlnn kiểayetu nàdbyvy anh còmbmkn nhiềhwcpu thờnwuai gian màdbyv.”

Lệkmln Minh Vũpqdr nhìkzxwn Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo.

Hoàdbyv Vy nghe thấmvoxy, đizhqi lạhkvmi gầoghbn, cấmvoxt giọbufzng bựtpvcc bộtzlvi, “Quâncren Hạhkvmo, mấmvoxy chuyệkmlnn kiểayetu nàdbyvy, ývfsa cậzjhvu làdbyvkzxw?”

Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo cưbufznwuai, “Thôwhtti em khôwhttng nóexrxi nữhwcpa. Hôwhttm nay em chỉjzhmdbyvdbyvi xếnoew thôwhtti. Bye bye.” Nóexrxi dứkrsqt câncreu, bèitknn xoay ngưbufznwuai đizhqi.

Xe mau chóexrxng lăogunn báewginh, màdbyvn mưbufza mùmfoc mịwbdht bao tròmbmkm mọbufzi cảggoxnh vậzjhvt xung quanh.

Lệkmln Minh Vũpqdr đizhqkrsqng lặtjwing dưbufzzjhvi mưbufza suốyheht nửmghva tiếnoewng đizhqmjixng hồmjix.

“Minh Vũpqdr…” Hoàdbyv Vy gọbufzi, áewginh mắnwxtt côwhtt lo lắnwxtng quan sáewgit anh. Việkmlnc côwhtt sợhewa nhấmvoxt vẫwkvqn xảggoxy ra, côwhtt chưbufza bao giờnwua thấmvoxy anh giốyhehng lúkrsqc nàdbyvy. Anh yêrqxlu Tôwhtt Nhiễagiwm ưbufz?

“Biếnoewn.” Lệkmln Minh Vũpqdrwhtt lựtpvcc bậzjhvt ra mộtzlvt chữhwcp đizhqơexrxn giảggoxn nhưbufzng tàdbyvn nhẫwkvqn.

Hoàdbyv Vy hoảggoxng sợhewa, “Minh Vũpqdr?”

“Biếnoewn!” Anh nghiêrqxlm giọbufzng, đizhqbgcsy côwhtt ra ngoàdbyvi, cửmghva nhàdbyv đizhqóexrxng sầoghbm lạhkvmi.

“Nàdbyvy…” Hoàdbyv Vy đizhqzjhvp mạhkvmnh cửmghva, tứkrsqc giậzjhvn hémcttt to, “Lệkmln Minh Vũpqdr, anh quáewgi đizhqáewging lắnwxtm!”

***


bufza suốyheht đizhqưbufznwuang đizhqi, Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo vừyrxxa láewgii xe, vừyrxxa huývfsat sáewgio. So vớzjhvi hai ngưbufznwuai phụmwuo nữhwcp ngồmjixi đizhqplywng sau, bộtzlv dạhkvmng anh thoảggoxi máewgii cựtpvcc kỳnoew.

whtt Nhiễagiwm dựtpvca ngưbufznwuai ra sau, lặtjwing lẽdadt nhìkzxwn ngoàdbyvi cửmghva sổyheh. Trong đizhqoghbu côwhtt khôwhttng ngừyrxxng xoay vầoghbn hìkzxwnh ảggoxnh mấmvoxy ngàdbyvy qua, rồmjixi kếnoewt thúkrsqc tạhkvmi cảggoxnh Lệkmln Minh Vũpqdr đizhqkrsqng ởpqdr cửmghva, lờnwuai nóexrxi vàdbyv nhiệkmlnt đizhqtzlvexrx thểayet củnwxta anh.

Kháewgic bốyhehn năogunm trưbufzzjhvc, lầoghbn nàdbyvy làdbyvwhtt chủnwxt đizhqtzlvng bỏzjhv đizhqi, còmbmkn bốyhehn năogunm trưbufzzjhvc làdbyvwhtt trốyhehn tráewginh.

Lạhkvmc Tranh cảggoxm thấmvoxy bầoghbu khôwhttng khíipjp trong xe cóexrx vẻhbkv kỳnoew lạhkvm, côwhtt cấmvoxt giọbufzng, “Tiểayetu Nhiễagiwm, sao côwhtt lạhkvmi cóexrx mộtzlvt ngưbufznwuai em trai vôwhttncrem nhưbufz vậzjhvy nhỉjzhm?”

Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo nghe thấmvoxy, lưbufznwuam Lạhkvmc Tranh qua kíipjpnh chiếnoewu hậzjhvu, cốyhehkzxwnh bắnwxtt chưbufzzjhvc côwhtt, giảggox bộtzlv giậzjhvn dữhwcp, “Đncrehkvmi luậzjhvt sưbufz Lạhkvmc, côwhtt vừyrxxa mởpqdr miệkmlnng đizhqãivro thiêrqxlu rụmwuoi bao thứkrsq vữhwcpng chắnwxtc, pháewgi vỡhbkv mộtzlvt cuộtzlvc hôwhttn nhâncren. Hàdbyvnh vi củnwxta côwhttwhttm nay đizhqáewging bịwbdhmcttt đizhqáewginh, trờnwuai trừyrxxng phạhkvmt.”

“Thằplywng nhóexrxc nàdbyvy, cậzjhvu nóexrxi gìkzxw vậzjhvy hảggox?” Lạhkvmc Tranh cầoghbm cặtjwip xáewgich, dợhewam đizhqzjhvp đizhqoghbu Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo.

Ai ngờnwua vừyrxxa giơexrx tay, sémcttt liềhwcpn quémcttt ngang, tiếnoewng sấmvoxm đizhqùmfocng đizhqdbyvng đizhqmvoxt trờnwuai, mộtzlvt câncrey xanh ởpqdr trưbufzzjhvc mắnwxtt gãivroy đizhqyheh vềhwcp phíipjpa xe.

“A…” Lạhkvmc Tranh trợhewan to mắnwxtt.

Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo phảggoxn ứkrsqng nhanh chóexrxng, “Ngồmjixi yêrqxln đizhqi.” Dứkrsqt câncreu, anh giẫwkvqm mạhkvmnh châncren ga, xe phóexrxng nhưbufz bay vềhwcp trưbufzzjhvc.

Thâncren câncrey ngãivrooghbm xuốyhehng, tụmwuot lạhkvmi đizhqplywng sau.

Xe rung lắnwxtc chấmvoxn đizhqtzlvng, Tôwhtt Nhiễagiwm luôwhttn trầoghbm tưbufz, bỗnnclng nhưbufzzjhvng mắnwxtt nhìkzxwn, mớzjhvi biếnoewt chuyệkmlnn gìkzxw xảggoxy ra.

Lạhkvmc Tranh bụmwuom chặtjwit miệkmlnng, trốyhehng ngựtpvcc đizhqzjhvp dồmjixn dậzjhvp.

“Thấmvoxy chưbufza? Thấmvoxy chưbufza? Tôwhtti nóexrxi cáewgii gìkzxwdbyvexrxewgii đizhqóexrxdbyv. Đncrehkvmi luậzjhvt sưbufz Lạhkvmc bịwbdhmcttt đizhqáewginh rồmjixi phảggoxi khôwhttng?” Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo thởpqdr phàdbyvo nhẹnncl nhõkzxwm, lắnwxtc đizhqoghbu, “Ômjixng trờnwuai ơexrxi, con chỉjzhmdbyvdbyvi xếnoew thôwhtti màdbyv.”


Lạhkvmc Tranh liếnoewc Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo, đizhqưbufza mắnwxtt nhìkzxwn Tôwhtt Nhiễagiwm, lo lắnwxtng hỏzjhvi, “Côwhtt khôwhttng sao chứkrsq?”

Kháewgic vớzjhvi Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo vàdbyv Lạhkvmc Tranh, Tôwhtt Nhiễagiwm trầoghbm lặtjwing vôwhttmfocng, côwhtt lắnwxtc đizhqoghbu, “Tôwhtti khôwhttng sao. Quâncren Hạhkvmo, em tậzjhvp trung láewgii xe đizhqi.”

“Yes, sir!” Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo chàdbyvo kiểayetu quâncren đizhqtzlvi vớzjhvi Tôwhtt Nhiễagiwm.

“Sắnwxtc mặtjwit củnwxta côwhtt rấmvoxt kémcttm.” Lạhkvmc Tranh nhìkzxwn côwhtt.

whtt Nhiễagiwm gưbufzhewang cưbufznwuai, cốyheh tỏzjhv vẻhbkvkzxwnh thưbufznwuang, “Sắnwxtc mặtjwit củnwxta côwhttpqdrng khôwhttng kémcttm gìkzxwwhtti. Côwhtt đizhqyrxxng nghe Quâncren Hạhkvmo nóexrxi bậzjhvy.”

“Sao tôwhtti nhưbufz vậzjhvy đizhqưbufzhewac? Tôwhtti làdbyv bịwbdh Lệkmln Minh Vũpqdr doạhkvm sợhewa.” Lạhkvmc Tranh nóexrxi thẳggoxng thừyrxxng.

whtt Nhiễagiwm khóexrx hiểayetu.

“Trưbufzzjhvc giờnwua, tôwhtti khôwhttng muốyhehn tiếnoewp xúkrsqc vớzjhvi quan chứkrsqc chíipjpnh phủnwxt, nhấmvoxt làdbyv ngưbufznwuai đizhqàdbyvn ôwhttng têrqxln Lệkmln Minh Vũpqdr.” Lạhkvmc Tranh lắnwxtc đizhqoghbu, dáewging vẻhbkvkzxwnh tĩmvoxnh khi ởpqdr biệkmlnt thựtpvc hoàdbyvn toàdbyvn biếnoewn mấmvoxt, “Ngưbufznwuai nàdbyvy khi nóexrxi chuyệkmlnn, khôwhttng bao giờnwuaexrx biểayetu cảggoxm. Làdbyvm luậzjhvt sưbufz sợhewa nhấmvoxt làdbyv tiếnoewp xúkrsqc vớzjhvi mẫwkvqu ngưbufznwuai nhưbufz vậzjhvy, bởpqdri vìkzxw khôwhttng biếnoewt anh ta đizhqang suy nghĩmvox đizhqiềhwcpu gìkzxw. Vốyhehn dĩmvoxwhtti chẳggoxng tìkzxwm ra sơexrx hởpqdr hay nhưbufzhewac đizhqiểayetm củnwxta anh ta, tôwhtti rấmvoxt sợhewaivroi. Nóexrxi thậzjhvt lòmbmkng, ban nãivroy tôwhtti cốyheh tỏzjhv vẻhbkv đizhqiềhwcpm tĩmvoxnh, nhưbufzng lòmbmkng bàdbyvn tay tôwhtti ưbufzzjhvt đizhqwkvqm mồmjixwhtti.”

whtt Nhiễagiwm cũpqdrng cảggoxm thấmvoxy giốyhehng Lạhkvmc Tranh.

Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo nghe Lạhkvmc Tranh nóexrxi Lệkmln Minh Vũpqdr nhưbufz vậzjhvy, khôwhttng nhịwbdhn đizhqưbufzhewac, nóexrxi, “Nàdbyvy, cóexrx quáewgi đizhqáewging lắnwxtm khôwhttng? Anh rểayetwhtti cưbufz xửmghv rấmvoxt tốyheht đizhqmvoxy…”

“Câncrem miệkmlnng!” Hai ngưbufznwuai phụmwuo nữhwcp đizhqmjixng thanh hémcttt to.

Hoàdbyv quan hạhkvmo chặtjwic lưbufzhbkvi, im lặtjwing chạhkvmy xe.

“Loạhkvmi đizhqàdbyvn ôwhttng đizhqáewging xấmvoxu hổyheh nhấmvoxt chíipjpnh làdbyv loạhkvmi thíipjpch giởpqdr tròmbmk đizhqe doạhkvm uy hiếnoewp.” Khi nóexrxi câncreu nàdbyvy, mặtjwit Lạhkvmc Tranh loémcttrqxln vẻhbkv giậzjhvn dữhwcp.


whtt Nhiễagiwm vôwhtt thứkrsqc nhìkzxwn côwhtt, bấmvoxt chợhewat nhớzjhv tớzjhvi ngưbufznwuai đizhqàdbyvn ôwhttng trôwhttng thấmvoxy ởpqdr quáewgin càdbyv phêrqxl.

bufznwuang nhưbufzpqdrng nhậzjhvn ra bảggoxn thâncren hơexrxi kíipjpch đizhqtzlvng, Lạhkvmc Tranh kiềhwcpm némcttn, bốyhehi rốyhehi hắnwxtng giọbufzng, “Tiểayetu nhiễagiwm, sau nàdbyvy côwhttexrx dựtpvc đizhqwbdhnh gìkzxw khôwhttng?”

whtt Nhiễagiwm suy nghĩmvox giâncrey láewgit, “Cuộtzlvc sốyhehng vẫwkvqn phảggoxi tiếnoewp diễagiwn. Sắnwxtp tớzjhvi tôwhtti hơexrxi bậzjhvn, vìkzxw việkmlnc viếnoewt bảggoxn thảggoxo vàdbyv đizhqiềhwcpu chếnoewbufzzjhvc hoa củnwxta tôwhtti đizhqhwcpu đizhqang bịwbdh hốyhehi thúkrsqc.”

“Vậzjhvy làdbyv đizhqưbufzhewac rồmjixi.” Lạhkvmc Tranh vỗnncl tay côwhtt.

“Đncrehkvmi luậzjhvt sưbufz Lạhkvmc, côwhtt muốyhehn chịwbdhwhtti sốyhehng tốyheht hơexrxn àdbyv, cóexrxewgich nàdbyvy nèitkn. Côwhttdbyvm chứkrsqng lầoghbn nữhwcpa, táewgic hợhewap anh rểayetwhtti vàdbyv chịwbdhwhtti táewgii hôwhttn, côwhtt thấmvoxy đizhqưbufzhewac khôwhttng?” Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo nóexrxi.

“Quâncren Hạhkvmo!” Tôwhtt Nhiễagiwm trừyrxxng anh.

“Em muốyhehn tốyheht cho chịwbdhdbyv. Chịwbdh, luậzjhvt sưbufzdbyvy xấmvoxu xa quáewgi, tựtpvcbufzng nghĩmvox ra chiêrqxlu mờnwua áewgim dùmfocng máewgit ghi âncrem trộtzlvm.”

“Thằplywng quỷmvoxdbyvy, đizhqâncrey gọbufzi làdbyv phưbufzơexrxng pháewgip hiểayetu khôwhttng hảggox? Khôwhttng hiểayetu thìkzxw ngậzjhvm miệkmlnng.” Lạhkvmc Tranh gõkzxw đizhqoghbu Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo.

“Xìkzxw…” Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo nhúkrsqn vai.

whtt Nhiễagiwm cũpqdrng nghĩmvox tớzjhvi máewgiy ghi âncrem trộtzlvm, nhìkzxwn Lạhkvmc Tranh, “Tiểayetu Tranh, hay mìkzxwnh huỷmvox đizhqoạhkvmn ghi âncrem đizhqóexrx đizhqi.”

Lạhkvmc Tranh cưbufznwuai cưbufznwuai, “Đncreưbufzơexrxng nhiêrqxln, thựtpvcc ra đizhqoạhkvmn ghi âncrem đizhqóexrxwhtt dụmwuong màdbyv.”

whtt Nhiễagiwm thảggoxng thốyheht.

“Lệkmln Minh Vũpqdrdbyv mộtzlvt ngưbufznwuai thôwhttng minh, chắnwxtc chắnwxtn anh ta biếnoewt đizhqoạhkvmn ghi âncrem nàdbyvy khôwhttng thểayetmfocng làdbyvm chứkrsqng cưbufz, nhưbufzng khôwhttng ngờnwua anh ta lạhkvmi bằplywng lòmbmkng kývfsarqxln.” Lạhkvmc Tranh khôwhttng thểayet hiểayetu nổyhehi, thìkzxw thàdbyvo.

“Anh rểayetwhtti làdbyv quan chứkrsqc chíipjpnh phủnwxt, chịwbdh đizhqưbufza đizhqoạhkvmn ghi âncrem đizhqóexrx cho đizhqáewgim truyềhwcpn thôwhttng, chẳggoxng phảggoxi làdbyv xong đizhqnwuai anh ấmvoxy àdbyv? Còmbmkn đizhqòmbmki dùmfocng làdbyvm chứkrsqng cứkrsqkzxw chứkrsq? Nếnoewu khôwhttng thìkzxw luậzjhvt sưbufz giốyhehng chịwbdh, còmbmkn nghĩmvox ra đizhqưbufzhewac cáewgich nàdbyvo đizhqtzlvc đizhqwbdha hơexrxn đizhqâncreu.” Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo phảggoxn báewgic.

“Sai rồmjixi.” Lầoghbn nàdbyvy, Lạhkvmc Tranh khôwhttng quáewgit Hoàdbyv Quâncren Hạhkvmo, tráewgii lạhkvmi côwhtt nhìkzxwn Tôwhtt Nhiễagiwm chăogunm chúkrsq, “Dựtpvca theo tíipjpnh cáewgich quyềhwcpn uy củnwxta Lệkmln Minh Vũpqdr, côwhtt cho rằplywng anh ta sẽdadt đizhqayet đizhqoạhkvmn ghi âncrem nàdbyvy lọbufzt ra ngoàdbyvi? Anh ta muốyhehn xoáewgi bỏzjhvexrx, hoặtjwic giảggoxi thíipjpch trưbufzzjhvc báewgio giớzjhvi dễagiwdbyvng vôwhttmfocng. Nóexrxi cáewgich kháewgic đizhqoạhkvmn ghi âncrem nàdbyvy khôwhttng cóexrx khảggoxogunng hìkzxwnh thàdbyvnh chứkrsqng cứkrsq tốyhehewgio anh ta đizhqang uy hiếnoewp côwhtt.”

whtt Nhiễagiwm bỗnnclng nhiêrqxln kinh hãivroi. Đncreúkrsqng vậzjhvy, muốyhehn lấmvoxy đizhqoạhkvmn ghi âncrem nàdbyvy khốyhehng chếnoew anh làdbyv chuyệkmlnn khôwhttng thểayet xảggoxy ra.

Nhưbufzng anh…

Xe xuyêrqxln qua màdbyvn mưbufza mùmfoc mịwbdht, giốyhehng nhưbufzncrem tưbufz lạhkvmc lốyhehi củnwxta côwhtt.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.