Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Quyển 2-Chương 3 : Con nhỏ xấu xa

    trước sau   
Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi nghe xong liềexzrn cưkozpyrvmi nhạblpwt, đqofvpuhry anh ra, cầbnidm lấxlpsy mộbnidt cụkmvzc gạblpwch...

"Lệggux Minh Vũhlxp anh muốfgijn đqofváhubhnh tôzdaii đqofvúkxunng khôzdaing? Qua đqofvâpuhry, cầbnidm cáhubhi nàvshby đqofvhubhp đqofvbnidu tôzdaii đqofvi." Nórihbi rồyctci đqofvem cụkmvzc gạblpwch nhéwsmtt vàvshbo tay Lệggux Minh Vũhlxp. "Anh đqofvhubhp đqofvi, trừojar khi tôzdaii bểaurd đqofvbnidu, nếqexgu khôzdaing thìyrvm khôzdaing xong vớozrfi tôzdaii đqofvâpuhru."

Lệggux Minh Vũhlxp nhìyrvmn hàvshbnh đqofvbnidng vàvshb cốfgij chấxlpsp củtrnoa anh màvshb bậhubht cưkozpyrvmi, tórihbm lấxlpsy anh lầbnidn nữcbdta, khórihbe miệgguxng khẽdguc nhếqexgch mộbnidt nụkmvzkozpyrvmi nhưkozprihb nhưkozp khôzdaing, "Thằaxuang nhórihbc nàvshby, còqofvn chưkozpa chịgguxu thôzdaii. Đpuhrưkozpqbhgc, đqofvaurdzdaii xem khôzdaing xong thìyrvm cậhubhu tíqofvnh thếqexgvshbo."

Rấxlpst íqofvt ngưkozpyrvmi córihb can đqofvslfxm đqofvfgiji đqofvbnidu vàvshb tranh luậhubhn trựhubhc tiếqexgp cùoizung anh. Trong giớozrfi chíqofvnh trịggux, ai cũhlxpng ngoàvshbi mặslfxt thìyrvmvshbi hòqofva nhưkozpng sau lưkozpng lạblpwi ngấxlpsm ngầbnidm giởzezx tròqofv. Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi dáhubhm thẳhehdng thắxbfnn đqofvôzdaii co vớozrfi anh nhưkozp vậhubhy khiếqexgn anh phảslfxi nhìyrvmn bằaxuang con mắxbfnt kháhubhc.

"Lệggux Minh Vũhlxp, tôzdaii nórihbi cho anh biếqexgt, vĩgkbxnh viễhlxpn tôzdaii cũhlxpng khôzdaing gọjcksi anh làvshb anh rểaurd. Tôzdai Nhiễhlxpm..."

Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi còqofvn chưkozpa nórihbi xong, liềexzrn nghe cáhubhch đqofvórihb khôzdaing xa tiếqexgng kêslfxu sợqbhgaurdi củtrnoa Tôzdai Nhiễhlxpm. Hai ngưkozpyrvmi đqofvàvshbn ôzdaing vôzdai thứqtnfc buôzdaing lõzdaing tay, nhìyrvmn theo hưkozpozrfng pháhubht ra tiếqexgng. Dưkozpozrfi tuyếqexgt rơghndi, Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo say khưkozpozrft, châpuhrn đqofvătrnom đqofváhubh châpuhrn chiêslfxu chạblpwy tớozrfi, néwsmtt mặslfxt ôzdaing hừojarng hựhubhc lửzxdla giậhubhn, trong tay ôzdaing cầbnidm theo mộbnidt cáhubhi xẻvkahng.




Xa hơghndn chúkxunt nữcbdta chíqofvnh làvshbzdai Ácbdtnh Vâpuhrn, bàvshb thởzezx hổhehdn ha hổhehdn hểaurdn đqofvuổhehdi theo, thấxlpsy Tôzdai Nhiễhlxpm liềexzrn la to, "Tiểaurdu Nhiễhlxpm, cảslfxn chúkxun Tiêslfxu con lạblpwi, đqofvojarng đqofvaurd tớozrfi gầbnidn Diệgguxp Lỗtrnoi."

Ácbdtnh mắxbfnt Lệggux Minh Vũhlxp tốfgiji sầbnidm, còqofvn Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi thìyrvm ngâpuhry ra tạblpwi chỗtrno.

zdai Nhiễhlxpm theo bảslfxn nătrnong tiếqexgn lêslfxn cảslfxn Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo, vộbnidi hỏmyjri: "Chúkxun Tiêslfxu, chúkxun muốfgijn làvshbm gìyrvm?"

"Côzdai tráhubhnh ra cho tôzdaii. Hay lắxbfnm, cáhubhc ngưkozpyrvmi đqofvexzru gạblpwt tôzdaii phảslfxi khôzdaing? Coi tôzdaii làvshb đqofvyctc bỏmyjr đqofvi, cáhubhi gìyrvmhlxpng khôzdaing biếqexgt?" Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo xôzdai mạblpwnh Tôzdai Nhiễhlxpm, hưkozpozrfng vềexzr Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi đqofvang đqofvqtnfng cáhubhch đqofvórihb khôzdaing xa, đqofvslfxn cuồyctcng héwsmtt to, "Thằaxuang nhórihbc nàvshby, lúkxunc trưkozpozrfc anh hứqtnfa vớozrfi tôzdaii ra nưkozpozrfc ngoàvshbi họjcksc kinh tếqexg, tôzdaii mớozrfi đqofvyctcng ýsxua đqofvaurd anh gặslfxp mẹesoq anh. Kếqexgt quảslfx anh lạblpwi đqofvi họjcksc nôzdaing nghiêslfxp gìyrvm đqofvórihb. Lẽdgucvshbo đqofvyrvmi ba anh làvshbm nôzdaing dâpuhrn còqofvn chưkozpa đqofvtrno, anh còqofvn muốfgijn tiếqexgp tụkmvzc làvshbm ưkozp? Hôzdaim nay tôzdaii khôzdaing đqofváhubhnh chếqexgt anh khôzdaing đqofvưkozpqbhgc!"

"Chúkxun Tiêslfxu, chúkxun khoan nórihbng đqofvãaurd." Tôzdai Nhiễhlxpm cũhlxpng hiểaurdu đqofvưkozpqbhgc chúkxunt íqofvt, nhưkozpng hiệgguxn tạblpwi khôzdaing phảslfxi lúkxunc đqofvaurd giảslfxi thíqofvch. Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo chỉghnd cầbnidn vừojara uốfgijng rưkozpqbhgu thìyrvm liềexzrn giốfgijng nhưkozp ngưkozpyrvmi đqofvslfxn, côzdai quay đqofvbnidu gọjcksi to Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi, "Diệgguxp Lỗtrnoi, cậhubhu đqofvi trưkozpozrfc, đqofvi nhanh lêslfxn đqofvi."

Khi côzdaiqofvn nhỏmyjr đqofvãaurd từojarng chứqtnfng kiếqexgn Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo đqofváhubhnh Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi, nghĩgkbx tớozrfi làvshbzdai đqofvãaurd thấxlpsy sợqbhg. Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo mỗtrnoi lầbnidn uốfgijng rưkozpqbhgu đqofvexzru đqofváhubhnh thẳhehdng tay. Lầbnidn đqofvórihb, vìyrvm Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi nhớozrf mẹesoqyrvmnh màvshb suýsxuat nữcbdta đqofvãaurd bịggux ôzdaing đqofváhubhnh chếqexgt. Đpuhrojarng nghĩgkbx hiệgguxn tạblpwi Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo đqofvãaurd giàvshb nhưkozpng thậhubht sựhubh khi ôzdaing ra tay, Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi phảslfxi cốfgij gắxbfnng hếqexgt sứqtnfc mớozrfi córihb thểaurd chốfgijng đqofvxaap.

zdai Ácbdtnh Vâpuhrn cũhlxpng đqofvuổhehdi theo, dốfgijc sứqtnfc kéwsmto Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo, tìyrvmnh cảslfxnh hỗtrnon loạblpwn cựhubhc kỳbenf.

"Ba, ba đqofvang làvshbm gìyrvm? Con họjcksc nôzdaing nghiệgguxp thìyrvm sao?" Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi đqofvưkozpơghndng nhiêslfxn khôzdaing dáhubhm lạblpwi gầbnidn, nhưkozpng cũhlxpng khôzdaing đqofvàvshbnh lòqofvng rờyrvmi đqofvi, trong lòqofvng anh cảslfxm thấxlpsy oan ứqtnfc vôzdaioizung.

"Anh làvshb đqofvyctc cặslfxn bãaurd, tôzdaii coi nhưkozp khôzdaing córihb đqofvqtnfa con nhưkozp anh. Hôzdaim nay tôzdaii thàvshb đqofváhubhnh chếqexgt anh, cũhlxpng khôzdaing đqofvaurd anh bưkozpozrfc theo vếqexgt xe đqofvhehd củtrnoa mìyrvmnh. Cáhubhc ngưkozpyrvmi tráhubhnh ra cho tôzdaii." Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo vừojara nghe càvshbng thêslfxm tứqtnfc giậhubhn, đqofvpuhry mạblpwnh Tôzdai Ácbdtnh Vâpuhrn sang mộbnidt bêslfxn.

"Chúkxun Tiêslfxu, chúkxunyrvmnh tĩgkbxnh mộbnidt chúkxunt. Diệgguxp Lỗtrnoi..."

zdai Nhiễhlxpm còqofvn chưkozpa nórihbi hếqexgt liềexzrn bịgguxhubht mạblpwnh mộbnidt cáhubhi vàvshbo máhubh, đqofvau đqofvozrfn dữcbdt dộbnidi thấxlpsm thoáhubht lan rộbnidng. Côzdai đqofvqtnfng chếqexgt sữcbdtng, đqofvôzdaii môzdaii đqofvmyjr mọjcksng run rẩpuhry hứqtnfng lấxlpsy bạblpwt tai củtrnoa Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo.

zdai Ácbdtnh Vâpuhrn nhìyrvmn thấxlpsy liềexzrn pháhubht rồyctc, tiếqexgn lêslfxn khórihbc to đqofvxlpsm vàvshbo Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo.

Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi cũhlxpng bưkozpozrfc nhanh lạblpwi, nórihbng nảslfxy la to: "Ba, ba đqofvslfxn rồyctci?"

"Tôzdaii chỉghnd biếqexgt con nhỏmyjr xấxlpsu xa nàvshby khuyêslfxn anh đqofvi họjcksc nôzdaing nghiệgguxp. Từojar nhỏmyjr đqofvếqexgn lớozrfn, anh chỉghnd nghe mộbnidt mìyrvmnh lờyrvmi nórihbrihbi. Con nhỏmyjr xấxlpsu xa, côzdai từojar nhỏmyjr ătrnon củtrnoa tôzdaii uốfgijng củtrnoa tôzdaii, đqofvãaurd khôzdaing biếqexgt đqofvexzrn âpuhrn thìyrvm thôzdaii, côzdaiqofvn muốfgijn hủtrnoy cảslfx đqofvyrvmi Diệgguxp Lỗtrnoi, tôzdaii đqofváhubhnh chếqexgt con nhỏmyjr xấxlpsu xa nàvshby..." Tiêslfxu Quốfgijc Hàvshbo uốfgijng rưkozpqbhgu vàvshbo thìyrvm khỏmyjre vôzdaioizung, dốfgijc sứqtnfc đqofvpuhry Tôzdai Ácbdtnh Vâpuhrn vàvshb Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi sang bêslfxn, giơghndhubhi xẻvkahng trong tay vềexzr phíqofva Tôzdai Nhiễhlxpm...

"A..."

"Ba, đqofvojarng màvshb..."

Trong chốfgijc láhubht, tiếqexgng kêslfxu sợqbhgaurdi củtrnoa Tôzdai Nhiễhlxpm cùoizung thanh âpuhrm cuồyctcng loạblpwn củtrnoa Tôzdai Ácbdtnh Vâpuhrn vàvshb Tiêslfxu Diệgguxp Lỗtrnoi trộbnidn lẫvgxhn vàvshbo nhau, nhưkozpng lạblpwi nhanh chórihbng im bặslfxt.

zdai Nhiễhlxpm khôzdaing kịgguxp tráhubhnh, chuẩpuhrn bịggux nhậhubhn lấxlpsy đqofvau đqofvozrfn thìyrvm cảslfxm thấxlpsy mìyrvmnh đqofvưkozpqbhgc mộbnidt ngưkozpyrvmi đqofvàvshbn ôzdaing ôzdaim vàvshbo lòqofvng. Sau đqofvórihb, liềexzrn nghe thấxlpsy ngưkozpyrvmi đqofvórihbslfxn lêslfxn mộbnidt tiếqexgng...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.