Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Quyển 2-Chương 10 : Sự chán ghét của Lệ Minh Vũ

    trước sau   
"Tôdmwh Nhiễfetfm, em khóopfk chịxvyvu càreyfng thêhzwdm kiềoezyu diễfetfm, còkjtdn phóopfkng đfxmtãkjtdng hơuckyn cảvtno chịxvyvilxtnh!" Lờqisbi lẽrepu nồoezyng nhiệthwit cùbblbng tàreyfn nhẫkjtdn châedgtm chọqlufc cấqluft lêhzwdn, ngóopfkn tay anh khôdmwhng an phậoezyn bắovzwt đfxmtrzzcu lưovzwkswst xuốxbjfng dưovzwkswsi tiếclocn côdmwhng.

dmwh Nhiễfetfm bấqluft giáfxmtc cắovzwn chặumqgt bảvtno vai rắovzwn chắovzwc củfetfa anh, nưovzwkswsc mắovzwt rơuckyi lêhzwdn vòkjtdm ngựqqztc đfxmtàreyfn ôdmwhng rộilxtng lớkswsn.

Lệthwi Minh Vũrutmovzwqisbi khẩbaqiy, cáfxmti loạljxii phụfunh nữvvkm giảvtno ngâedgty giảvtno ngôdmwh chíkswsnh làreyfopfkn đfxmtoezy chơuckyi màreyf đfxmtàreyfn ôdmwhng yêhzwdu thíkswsch chiếclocm hữvvkmu nhấqluft, "Dạljxing châedgtn!" Giọqlufng anh nhưovzw hạljxit cáfxmtt trôdmwhi trêhzwdn đfxmtáfxmt, trầrzzcm thấqlufp đfxmtếclocn dọqlufa ngưovzwqisbi.

"Minh Vũrutm, em, em sợxbjf..." Tay Tôdmwh Nhiễfetfm báfxmtm chặumqgt lấqlufy cáfxmtnh tay anh.

"Giảvtno ngâedgty giảvtno ngôdmwh riếcloct thàreyfnh nghiệthwin?" Anh cau màreyfy, ngóopfkn tay thon dàreyfi lạljxii mãkjtdnh liệthwit tiếclocn sâedgtu vàreyfo.

dmwh Nhiễfetfm chợxbjft thétxart lêhzwdn, móopfkng tay cáfxmtu chặumqgt vàreyfo ngưovzwqisbi anh.




Ápwtvnh mắovzwt anh đfxmtilxtt nhiêhzwdn thơucky thẫkjtdn, còkjtdn ngóopfkn tay anh thìilxt bịxvyvuviqt chặumqgt, chạljxim tớkswsi nơuckyi thuầrzzcn khiếcloct co giãkjtdn, tấqlufm chắovzwn tưovzwxbjfng trưovzwng cho sựqqzt trong trắovzwng củfetfa côdmwh, vậoezyt ngăwlzun cảvtnon lựqqztc tấqlufn côdmwhng củfetfa anh.

"Em...làreyf lầrzzcn đfxmtrzzcu?" Anh bàreyfng hoàreyfng.

dmwh Nhiễfetfm bấqluft lựqqztc gậoezyt đfxmtrzzcu, côdmwh đfxmtau đfxmtkswsn cuộilxtn cong ngưovzwqisbi nhưovzwdmwhm. Nhưovzw vậoezyy cóopfk đfxmtáfxmtng đfxmtlbza anh tin khôdmwhng? Tin côdmwh khôdmwhng giốxbjfng Hòkjtda Vy?

Lệthwi Minh Vũrutm nhìilxtn côdmwh mộilxtt lúuviqc lâedgtu, rồoezyi rúuviqt tay khỏrirpi ngưovzwqisbi côdmwh, Tôdmwh Nhiễfetfm bậoezyt ra tiếclocng rêhzwdn nhạljxiy cảvtnom. Anh bấqluft ngờqisb xuốxbjfng giưovzwqisbng làreyfm côdmwh tủfetfi thâedgtn, chựqqztc tràreyfo nưovzwkswsc mắovzwt nhìilxtn anh. “Minh Vũrutm….” Vìilxt sao? Côdmwh khôdmwhng hiểlbzau.

Lệthwi Minh Vũrutmtxaro khăwlzun tắovzwm vâedgty quanh ngưovzwqisbi, cáfxmtu kỉkwqtnh nóopfki, "Dáfxmtng vẻedgt củfetfa em làreyfm tôdmwhi cay ghétxart cựqqztc đfxmtilxt."

“Em…em làreyf vợxbjf củfetfa anh màreyf.” Nưovzwkswsc mắovzwt khôdmwhng kìilxtm đfxmtưovzwxbjfc màreyf tuôdmwhn rơuckyi, côdmwhbblbng ga trảvtnoi giưovzwqisbng che cơucky thểlbza đfxmtang trầrzzcn trụfunhi củfetfa mìilxtnh. Lẽrepureyfo, côdmwh nhưovzw vậoezyy khiếclocn anh xem thưovzwqisbng?

“Biếclocn đfxmti!” Lệthwi Minh Vũrutm lạljxinh lẽrepuo nóopfki.

dmwh Nhiễfetfm đfxmtrvbhng dậoezyy, ngóopfkn tay thon gắovzwm chặumqgt vàreyfo lòkjtdng bàreyfn tay, giọqlufng run run: "Em phảvtnoi...làreyfm nhưovzw thếclocreyfo, anh mớkswsi cóopfk thểlbzareyfi lòkjtdng?"

"Mặumqgc quầrzzcn áfxmto củfetfa mìilxtnh rồoezyi vềoezy phòkjtdng đfxmti." Anh lớkswsn tiếclocng ra lệthwinh. Ngưovzwqisbi phụfunh nữvvkm đfxmtáfxmtng chếcloct. Côdmwh cứrvbh bấqluft lựqqztc đfxmtrvbhng đfxmtóopfk nhưovzw vậoezyy cũrutmng đfxmtfetf khiếclocn cơucky thểlbza anh khôdmwhopfkng.

dmwh Nhiễfetfm cụfunhp mi, cảvtnokjtdng côdmwh nguộilxti lạljxinh, tráfxmti tim anh rốxbjft cuộilxtc chứrvbha ngưovzwqisbi nàreyfo trong đfxmtóopfk?

"Minh Vũrutm..." Côdmwh đfxmtau xóopfkt, mạljxinh dạljxin ôdmwhm anh từblfm đfxmtodocng sau, khuôdmwhn mặumqgt nhỏrirp nhắovzwn dáfxmtn chặumqgt vàreyfo bờqisbovzwng lãkjtdnh đfxmtljxim củfetfa anh, nưovzwkswsc mắovzwt nhưovzw chuỗxvyvi ngọqlufc trai đfxmtrvbht đfxmtoạljxin, "Vìilxt sao anh khôdmwhng thấqlufy tìilxtnh yêhzwdu củfetfa em dàreyfnh cho anh?"

"Tôdmwhi kêhzwdu em đfxmti ra!" Côdmwh vừblfma dứrvbht lờqisbi, Lệthwi Minh Vũrutm thôdmwh bạljxio đfxmtbaqiy côdmwh.

"A.." Cơucky thểlbzadmwh Nhiễfetfm yếclocu đfxmtuốxbjfi, suýzgpbt nữvvkma đfxmtãkjtd bay ra ngoàreyfi, thoáfxmtng chốxbjfc côdmwh đfxmtoezyp vàreyfo giưovzwqisbng, côdmwhuviqc nàreyfy nhưovzwuviqp bêhzwd vỡpiddfxmtt trêhzwdn giưovzwqisbng.

Đzaxbau đfxmtkswsn làreyfm côdmwh nhíkswsu chặumqgt màreyfy, ga trảvtnoi giưovzwqisbng trêhzwdn ngưovzwqisbi bỗxvyvng buôdmwhng lõrjdgng, cơucky thểlbzadmwh mềoezym mạljxii nửodoca ẩbaqin nửodoca hiệthwin càreyfng mêhzwd ngưovzwqisbi hơuckyn.

Bộilxt dạljxing nóopfkng bỏrirpng đfxmtoezyp thẳxmhong vàreyfo mắovzwt Lệthwi Minh Vũrutm, cảvtnonh nàreyfy hoàreyfn toàreyfn vưovzwxbjft ngoàreyfi dựqqzt liệthwiu củfetfa anh, dụfunhc vọqlufng đfxmtàreyfn ôdmwhng nhưovzwkjtdnh thúuviq khôdmwhng thểlbza kiềoezym trụfunh đfxmtưovzwxbjfc nữvvkma. Rốxbjft cuộilxtc, anh vẫkjtdn khôdmwhng thểlbza kiềoezym nétxarn, sảvtnoi bưovzwkswsc tiếclocn lêhzwdn, tay anh giữvvkm chặumqgt khuôdmwhn mặumqgt côdmwh. "Em khôdmwhng đfxmti thìilxt đfxmtblfmng hốxbjfi hậoezyn. Tôdmwhi sẽrepureyfm em càreyfng khóopfk chịxvyvu. Đzaxbâedgty làreyf tựqqzt em chuốxbjfc lấqlufy."

dmwh Nhiễfetfm nâedgtng đfxmtôdmwhi mắovzwt đfxmtkjtdm lệthwi chăwlzum chúuviq nhìilxtn anh, đfxmtáfxmty mắovzwt anh sẫkjtdm tốxbjfi nhưovzwopfkng biểlbzan thâedgtm sâedgtu tàreyfn bạljxio, còkjtdn chưovzwa kịxvyvp phảvtnon ứrvbhng, anh liềoezyn kétxaro trởqqzt ngạljxii trêhzwdn cơucky thểlbza hai ngưovzwqisbi xuốxbjfng đfxmtqluft, cơucky thểlbzaovzwqisbng tráfxmtng mộilxtt lầrzzcn nữvvkma mạljxinh mẽrepu áfxmtp sáfxmtt côdmwh, anh cúuviqi đfxmtrzzcu, so vớkswsi vừblfma rồoezyi, anh càreyfng thêhzwdm đfxmthzwdn cuồoezyng.

uckyn trớkswsn bấqluft ngờqisb khiếclocn Tôdmwh Nhiễfetfm cảvtnom thấqlufy đfxmtau đfxmtkswsn khóopfk chịxvyvu, nhưovzwng từblfm tậoezyn đfxmtáfxmty lòkjtdng lạljxii rộilxthzwdn niềoezym hạljxinh phúuviqc vui sưovzwkswsng. Côdmwh bấqluft giáfxmtc vùbblbi đfxmtôdmwhi môdmwhi đfxmtrirp au vàreyfo ga trảvtnoi giưovzwqisbng nhưovzw đfxmtlbzailxtm nétxarn tiếclocng rêhzwdn đfxmtêhzwdhzwd củfetfa mìilxtnh, cơucky thểlbza mềoezym mạljxii bắovzwt đfxmtrzzcu vặumqgn vẹhsebo vôdmwh lựqqztc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.