Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Quyển 10-Chương 1 : Ấm Áp

    trước sau   

Cứqghh nhưvgxo vậpzzmy, khi tôiuuhi trảqibei qua biếrgtit bao tổjhqhn thưvgxoơqfbsng, khi tôiuuhi bắactft đbfggguzhu hoàbmrli nghi mọqhxqi thứqghh, tôiuuhi lạqghhi pháyzuyt hiệllqgn mìfmpcnh vẫnjmpn cógnas thểqibexdgju. Tôiuuhi nhữyzuyng tưvgxopvbkng mìfmpcnh khôiuuhng còtozqn chờjykx mong, vìfmpc mỗudswi lầguzhn yêxdgju làbmrl mộtaxvt lầguzhn tôiuuhi khổjhqh sởpvbk giảqibe vờjykx thàbmrlnh ngọqhxqt ngàbmrlo, khiếrgtin tôiuuhi rơqfbsi từazhh thiêxdgjn đbfggưvgxojykxng xuốrbneng đbfggwnmoa ngụxplzc, khiếrgtin tôiuuhi tan náyzuyt chùoktzn bưvgxobfggc. Nhưvgxong khi tôiuuhi biếrgtit tôiuuhi còtozqn yêxdgju anh, màbmrl anh vẫnjmpn yêxdgju tôiuuhi nhưvgxo thuởpvbk đbfggguzhu tiêxdgjn, tôiuuhi mớbfggi nhậpzzmn ra yêxdgju làbmrl mộtaxvt nỗudswi đbfggau ăouaan sâfignu vàbmrlo máyzuyu thịwnmot. Đznkhau đbfggbfggn nhưvgxo khiếrgtin tôiuuhi chếrgtit đbfggi, rồqghhi lạqghhi hồqghhi tỉguzhnh trong tìfmpcnh yêxdgju, tìfmpcm thấbuwey áyzuynh hàbmrlo quang rựsyihc sáyzuyng….

***

yzuy phong đbfggesis, câfigny ngôiuuh đbfggqghhng vàbmrlng vọqhxqt, ngọqhxqc lan trắactfng trong sâfignn bắactft đbfggguzhu dựsyih trữyzuyouaang lưvgxoxdgjng đbfggógnasn mùoktza mớbfggi lạqghhi vềnjmp. Mộtaxvt năouaam cógnas bốrbnen mùoktza làbmrl quy luậpzzmt tựsyih nhiêxdgjn củrgtia tạqghho hoáyzuy. Nógnas giốrbneng nhưvgxo cuộtaxvc sốrbneng trảqibei qua nhiềnjmpu thăouaang trầguzhm, bãvshwi bểqibevgxoơqfbsng dâfignu đbfggqibe đbfggi đbfggếrgtin sựsyihfmpcnh yêxdgjn.

Tiếrgtit trờjykxi mỗudswi lúpzryc mộtaxvt lạqghhnh hơqfbsn. Nhữyzuyng giọqhxqt sưvgxoơqfbsng long lanh còtozqn chưvgxoa tan hếrgtit nhưvgxo nhữyzuyng viêxdgjn ngọqhxqc sáyzuyng lógnasng láyzuynh.

iuuh Nhiễyrdhm mởpvbk choàbmrlng mắactft tỉguzhnh dậpzzmy. Côiuuh thẫnjmpn thờjykx đbfggqghhng lêxdgjn theo bảqiben năouaang, máyzuyi tógnasc ngắactfn bùoktzoktz củrgtia côiuuh giờjykx đbfggãvshw trởpvbkxdgjn dàbmrli hơqfbsn. Sau khi rửfmpca mặiuuht, côiuuh đbfggi ra khỏesisi phòtozqng tắactfm, đbfggjykx đbfggnjmpn nhìfmpcn bêxdgjn kia giưvgxojykxng. Nhưvgxo vậpzzmy làbmrliuuh lạqghhi sốrbneng chung vớbfggi Lệllqg Minh Vũvgxo ưvgxo? Đznkhêxdgjm triềnjmpn miêxdgjn yêxdgju thưvgxoơqfbsng hôiuuhm qua khiếrgtin gưvgxoơqfbsng mặiuuht Tôiuuh Nhiễyrdhm trôiuuhng hồqghhng hàbmrlo rạqghhng rỡbfgg. Tôiuuh Nhiễyrdhm đbfggqibe khăouaan bôiuuhng sang bêxdgjn, vỗudsw nhẹisaf ngựsyihc trấbuwen an bảqiben thâfignn. Côiuuh đbfggqibeo mắactft nhìfmpcn phírpzba bêxdgjn kia giưvgxojykxng lộtaxvn xộtaxvn. Cógnas lẽfhjt anh đbfggãvshw dậpzzmy từazhh sớbfggm. Dưvgxobfggi giưvgxojykxng vẫnjmpn còtozqn rơqfbsi lảqibe tảqibe đbfggqghhgnast củrgtia côiuuh, côiuuhrpzbm môiuuhi thu dọqhxqn nhanh chógnasng.

iuuh Nhiễyrdhm ra khỏesisi phòtozqng ngủrgti, chịwnmo Phi vừazhha lúpzryc bưvgxobfggc lêxdgjn lầguzhu hai. Thấbuwey côiuuh đbfggãvshw dậpzzmy, chịwnmo ta cưvgxojykxi nógnasi sang sảqibeng, “Côiuuh chủrgti dậpzzmy rồqghhi, cậpzzmu chủrgti đbfggang ởpvbk phòtozqng ăouaan đbfggbuwey.”


iuuh Nhiễyrdhm thoáyzuyng nghẹisaft thởpvbk. Thìfmpc ra anh vẫnjmpn chưvgxoa đbfggi.

“Anh ấbuwey đbfggxdgji tôiuuhi dùoktzng bữyzuya?” Nhớbfgg tớbfggi nhữyzuyng ngàbmrly sốrbneng cùoktzng anh trưvgxobfggc đbfggâfigny, anh tựsyiha hồqghh đbfggãvshw quen vừazhha ngồqghhi đbfggqhxqc đbfggáyzuyo vừazhha đbfggxdgji côiuuhoktzng bữyzuya.

Chịwnmo Phi lạqghhi lắactfc đbfggguzhu, “Khôiuuhng phảqibei, tiêxdgjn sinh căouaan dặiuuhn tôiuuhi đbfggazhhng gọqhxqi côiuuh dậpzzmy, đbfggqibeiuuh ngủrgti.”

iuuh Nhiễyrdhm hơqfbsi sửfmpcng sốrbnet, mặiuuht trờjykxi đbfggãvshwxdgjn cao lắactfm rồqghhi.

“Côiuuh chủrgti, hay côiuuh ngủrgti thêxdgjm mộtaxvt láyzuyt đbfggi. Tôiuuhi thấbuwey côiuuh vẫnjmpn chưvgxoa tỉguzhnh ngủrgti hẵjhqhng.” Chịwnmo Phi thâfignn thiếrgtit nhìfmpcn côiuuh.

Khuôiuuhn mặiuuht Tôiuuh Nhiễyrdhm nógnasng bừazhhng, côiuuh vộtaxvi nógnasi, “Khôiuuhng, tôiuuhi…tôiuuhi hơqfbsi đbfggógnasi bụxplzng.”

“Ờpvbk.” Chịwnmo Phi hồqghh nghi nhìfmpcn côiuuh.

iuuh Nhiễyrdhm đbfggi xuốrbneng phòtozqng ăouaan. Ápzzmnh nắactfng từazhh ngoàbmrli rọqhxqi vàbmrlo phòtozqng bao phủrgtixdgjn ngưvgxojykxi đbfggàbmrln ôiuuhng ngồqghhi khôiuuhng xa. Ápzzmo sơqfbs mi vàbmrl quầguzhn tâfigny cắactft  may thủrgtiiuuhng bao phủrgti khung xưvgxoơqfbsng to lớbfggn nhưvgxong khôiuuhng cáyzuych nàbmrlo giấbuweu đbfggi đbfggưvgxojykxng néwnmot cưvgxojykxng tráyzuyng củrgtia anh.

Tia sáyzuyng màbmrlu vàbmrlng ấbuwem áyzuyp rơqfbsi vàbmrlo gưvgxoơqfbsng mặiuuht đbfggiểqiben trai củrgtia anh. Vầguzhng tráyzuyn rộtaxvng củrgtia anh, đbfggôiuuhi lôiuuhng màbmrly đbfggen, sốrbneng mũvgxoi cao thẳquwrng, làbmrln môiuuhi mỏesisng hơqfbsi mírpzbm, quai hàbmrlm vuôiuuhng vắactfn quyếrgtin rũvgxo,… Vàbmrlo lúpzryc nàbmrly, anh đbfggang tao nhãvshw cầguzhm táyzuych càbmrl phêxdgj uốrbneng mộtaxvt hớbfggp, sau đbfggógnas đbfggiuuht lạqghhi lêxdgjn bàbmrln.

iuuh Nhiễyrdhm khôiuuhng biếrgtit làbmrlfmpc áyzuynh nắactfng mặiuuht trờjykxi chógnasi mắactft hay anh quáyzuyyzuyng ngờjykxi màbmrliuuh nhìfmpcn đbfggếrgtin ngẩxefan ngơqfbs, quêxdgjn cảqibe việllqgc bưvgxobfggc vàbmrlo phòtozqng ăouaan.

Đznkhếrgtin khi…

Lệllqg Minh Vũvgxo đbfggtaxvt nhiêxdgjn quay đbfggguzhu, trôiuuhng thấbuwey côiuuh đbfggôiuuhi mắactft trầguzhm tĩxplznh thâfignm căouaan cốrbne đbfggếrgti lộtaxv vẻgnas dịwnmou dàbmrlng. Đznkhôiuuhi môiuuhi củrgtia anh nhếrgtich lêxdgjn mộtaxvt đbfggưvgxojykxng cong hạqghhnh phúpzryc.

iuuh Nhiễyrdhm cụxplzp mi, tráyzuyi tim côiuuh đbfggpzzmp thìfmpcnh thịwnmoch. Chịwnmo Phi đbfggi xuốrbneng thấbuwey côiuuh đbfggqghhng ngoàbmrli cửfmpca, bènjmpn cảqibem thấbuwey kỳnjmp lạqghh hỏesisi côiuuh, “Côiuuh chủrgti, tạqghhi sao khôiuuhng vàbmrlo ăouaan sáyzuyng?”


“Ừxdgjm.” Tôiuuh Nhiễyrdhm ngạqghhi ngùoktzng đbfggi vàbmrlo, ngồqghhi xuốrbneng dưvgxobfggi cáyzuyi nhìfmpcn lấbuwep láyzuynh ýcltkvgxojykxi củrgtia Lệllqg Minh Vũvgxo.

Chịwnmo Phi bưvgxong đbfggqghh ăouaan sáyzuyng lêxdgjn cho côiuuh rồqghhi đbfggi ra làbmrlm việllqgc.

Trong phòtozqng ăouaan chỉguzhtozqn hai ngưvgxojykxi họqhxq. Cảqibem giáyzuyc nàbmrly khiếrgtin Tôiuuh Nhiễyrdhm nhớbfgg vềnjmp nhữyzuyng ngàbmrly trưvgxobfggc đbfggâfigny.

iuuh cầguzhm ly sữyzuya lêxdgjn uốrbneng giảqibem bớbfggt căouaang thẳquwrng.

“Sao em khôiuuhng ngủrgti thêxdgjm?” Lệllqg Minh Vũvgxo cấbuwet giọqhxqng đbfggiềnjmpm nhiêxdgjn, giọqhxqng anh loáyzuyng thoáyzuyng ýcltkvgxojykxi vờjykxn quanh đbfggguzhu côiuuh.

iuuh Nhiễyrdhm bốrbnei rốrbnei buôiuuhng ly sữyzuya xuốrbneng, côiuuhgnasi nhẹisaf nhàbmrlng, “Ngủrgti khôiuuhng đbfggưvgxoxdgjc.”

Lệllqg Minh Vũvgxo thấbuwey Tôiuuh Nhiễyrdhm đbfggesis mặiuuht lạqghhi nhớbfggyzuyng vẻgnasiuuh đbfggqghhng ngoàbmrli phòtozqng ăouaan nhìfmpcn anh, lòtozqng anh mềnjmpm nhũvgxon. Anh cầguzhm báyzuynh sandwich lêxdgjn ăouaan, sau khi nuốrbnet xuốrbneng, anh hỏesisi côiuuh, “Em mệllqgt khôiuuhng?”

Sao cơqfbs?

Tay cầguzhm nĩxplza củrgtia Tôiuuh Nhiễyrdhm khựsyihng lạqghhi, côiuuh ngơqfbs ngáyzuyc giưvgxoơqfbsng mắactft nhìfmpcn anh.

Lệllqg Minh Vũvgxovgxojykxi cưvgxojykxi, anh nógnasi, “Anh hỏesisi em tốrbnei qua anh cógnasbmrlm em mệllqgt khôiuuhng?”

Mặiuuht Tôiuuh Nhiễyrdhm đbfggesis phừazhhng phừazhhng, côiuuh trảqibe lờjykxi cũvgxong khôiuuhng đbfggưvgxoxdgjc, màbmrl khôiuuhng trảqibe lờjykxi cũvgxong khôiuuhng xong. Trốrbneng ngựsyihc Tôiuuh Nhiễyrdhm đbfggpzzmp mãvshwnh liệllqgt, côiuuh khôiuuhng ngờjykx ngưvgxojykxi đbfggàbmrln ôiuuhng nàbmrly lạqghhi xấbuweu xa hỏesisi côiuuhfignu nàbmrly trêxdgjn bàbmrln ăouaan.

“Sao thếrgti?” Lệllqg Minh Vũvgxo biếrgtit rõrelm nhưvgxong vẫnjmpn cốrbnefmpcnh hỏesisi Tôiuuh Nhiễyrdhm.

iuuh Nhiễyrdhm nhìfmpcn đbfggôiuuhi mắactft đbfggưvgxoxdgjm ýcltkvgxojykxi củrgtia anh, côiuuh chúpzrym chírpzbm môiuuhi, “Khôiuuhng cógnasfmpc.”


“Ồdiga.” Lệllqg Minh Vũvgxo giảqibe vờjykx đbfggăouaam chiêxdgju suy nghĩxplz, anh gậpzzmt mạqghhnh đbfggguzhu, “Vậpzzmy đbfggêxdgjm nay anh phảqibei ‘cốrbne gắactfng’ hơqfbsn mớbfggi đbfggưvgxoxdgjc.”

“Anh…” Tôiuuh Nhiễyrdhm bịwnmo chọqhxqc đbfggếrgtin nổjhqhi đbfggyzuy, côiuuh giậpzzmn dữyzuy đbfggwnmonh đbfggjhqhxplza thứqghhc ăouaan lêxdgjn mặiuuht anh.

Lệllqg Minh Vũvgxo pháyzuyxdgjn cưvgxojykxi thírpzbch thúpzry, anh nhìfmpcn côiuuh tràbmrln ngậpzzmp yêxdgju thưvgxoơqfbsng. Tôiuuh Nhiễyrdhm ngâfigny ngưvgxojykxi, hoáyzuy ra anh cưvgxojykxi…nhìfmpcn rấbuwet đbfggisafp.

oktzng xong bữyzuya sáyzuyng, Lệllqg Minh Vũvgxovgxong chuẩxefan bịwnmo đbfggi làbmrlm.

iuuh Nhiễyrdhm đbfggi theo anh tớbfggi phòtozqng thay quầguzhn áyzuyo, côiuuhvgxobfggng lựsyihrelmi nhìfmpcn bógnasng lưvgxong củrgtia anh. Lệllqg Minh Vũvgxo thấbuwey bógnasng dáyzuyng nho nhỏesis củrgtia côiuuh trong gưvgxoơqfbsng, anh nhếrgtich méwnmop nhưvgxong khôiuuhng nógnasi tiếrgting nàbmrlo. Anh mởpvbk ngăouaan kéwnmoo đbfggsyihng cravat ngoáyzuyi đbfggguzhu nhìfmpcn côiuuh.

iuuh Nhiễyrdhm nhìfmpcn anh mộtaxvt cáyzuyi, chọqhxqn cravat phùoktz hợxdgjp vớbfggi màbmrlu áyzuyo sơqfbs mi vàbmrl comple củrgtia anh. Côiuuh nhógnasn châfignn thàbmrlnh thạqghho thắactft cravat cho anh.

Thắactft xong cravat, côiuuh lạqghhi tìfmpcm kẹisafp cravat vàbmrlouaang-séwnmoc phốrbnei cho anh.

Sau khi làbmrlm xong mọqhxqi thứqghh, Tôiuuh Nhiễyrdhm thởpvbk phàbmrlo nhẹisaf nhõrelmm. Lệllqg Minh Vũvgxo lạqghhi thâfignn mậpzzmt giang tay ôiuuhm côiuuhbmrlo lòtozqng.

“Làbmrlm gìfmpc? Khôiuuhng đbfggi làbmrl muộtaxvn đbfggbuwey!” Tôiuuh Nhiễyrdhm thẹisafn thùoktzng.

qfbsi thởpvbk đbfggàbmrln ôiuuhng ấbuwem áyzuyp phảqibebmrlo gòtozqyzuybmrl tai củrgtia Tôiuuh Nhiễyrdhm, mùoktzi hổjhqh pháyzuych dìfmpcu dịwnmou nhưvgxo mộtaxvt liềnjmpu thuốrbnec đbfggtaxvc mêxdgj hoặiuuhc côiuuh, anh cấbuwet giọqhxqng quyếrgtin rũvgxoiuuh

“Tạqghhi sao sáyzuyng nay nhìfmpcn trộtaxvm anh, hmm?”

Mặiuuht Tôiuuh Nhiễyrdhm nógnasng ran, côiuuh rủrgti mắactft, “Anh đbfggazhhng cógnas chảqibenh choẹisaf. Em nhìfmpcn anh hồqghhi nàbmrlo?”

“Àbdqw.” Lệllqg Minh Vũvgxo gậpzzmt đbfggguzhu , anh khôiuuhng vạqghhch trầguzhn côiuuh, “Thìfmpc ra làbmrl anh tựsyihfmpcnh đbfgga tìfmpcnh.”


iuuh Nhiễyrdhm kinh ngạqghhc ngẩxefang phắactft đbfggguzhu, bắactft gặiuuhp đbfggôiuuhi mắactft củrgtia anh ngờjykxi sáyzuyng nhìfmpcn côiuuh.

“Anh khôiuuhng đbfggi làbmrlm àbmrl?” Côiuuh hợxdgji sợxdgj áyzuynh mắactft củrgtia anh. Đznkhôiuuhi mắactft anh sâfignu thẳquwrm nhưvgxo đbfggqghhi dưvgxoơqfbsng, côiuuh sợxdgjfmpcnh rơqfbsi vàbmrlo đbfggógnas.

Lệllqg Minh Vũvgxovgxong khôiuuhng vộtaxvi vãvshw đbfggi làbmrlm, anh rủrgti rỉguzhbmrlo tai côiuuh, “Em nhắactfm mắactft lạqghhi đbfggi.”

iuuh Nhiễyrdhm cảqibem thấbuwey ngờjykx vựsyihc.

“Nhắactfm mắactft.” Giọqhxqng nógnasi thâfignm tìfmpcnh dễyrdh nghe rógnast vàbmrlo tai côiuuh.

iuuh Nhiễyrdhm nhắactfm tịwnmot mắactft, khôiuuhng biếrgtit anh muốrbnen làbmrlm gìfmpc.

Chốrbnec láyzuyt sau, Tôiuuh Nhiễyrdhm cảqibem thấbuwey vàbmrlnh tai mìfmpcnh ngưvgxoa ngứqghha, ngógnasn tay âfignm ấbuwem củrgtia anh chạqghhm vàbmrlo da thịwnmot côiuuh.

“Đznkhưvgxoxdgjc rồqghhi.” Lệllqg Minh Vũvgxoxdgjn tiếrgting.

iuuh Nhiễyrdhm mởpvbk mắactft, cơqfbs thểqibeiuuh bịwnmo anh kéwnmoo đbfggếrgtin trưvgxobfggc gưvgxoơqfbsng.

iuuh hoàbmrli nghi nhìfmpcn ngưvgxojykxi đbfggàbmrln ôiuuhng trong gưvgxoơqfbsng rồqghhi đbfggqghh vậpzzmt trêxdgjn lỗudsw tai đbfggpzzmp vàbmrlo mắactft côiuuh. Tôiuuh Nhiễyrdhm bỗudswng nhiêxdgjn ngẩxefan ngưvgxojykxi. Mógnasn đbfggqghh trêxdgjn tai côiuuh chírpzbnh làbmrl đbfggôiuuhi bôiuuhng ngọqhxqc trai đbfggen.

“Vậpzzmt hoàbmrln cốrbne chủrgti.” Lệllqg Minh Vũvgxo ôiuuhm côiuuh từazhh đbfggjiumng sau, cáyzuynh tay anh siếrgtit chặiuuht đbfggqibevgxong côiuuhbmrlng dáyzuyn sáyzuyt vàbmrlo ngựsyihc anh. Hìfmpcnh bógnasng hai ngưvgxojykxi trong gưvgxoơqfbsng nom xứqghhng đbfggôiuuhi vôiuuhoktzng.

Lệllqg Minh Vũvgxo mỉguzhm cưvgxojykxi ngắactfm nhìfmpcn côiuuhyzuyi trong gưvgxoơqfbsng.

iuuh Nhiễyrdhm sữyzuyng sờjykx nhìfmpcn đbfggôiuuhi bôiuuhng ngọqhxqc trai đbfggen trêxdgjn vàbmrlnh tai. Mọqhxqi việllqgc giữyzuya bốrbnen năouaam trưvgxobfggc vàbmrl bốrbnen năouaam sau nhưvgxo mớbfggi vừazhha xảqibey ra hôiuuhm qua. Trong đbfggguzhu côiuuh hiệllqgn lêxdgjn rấbuwet nhiềnjmpu việllqgc, mọqhxqi thứqghh tựsyiha hồqghh đbfggnjmpu liêxdgjn quan đbfggếrgtin đbfggôiuuhi bôiuuhng nàbmrly, nógnas nhưvgxo đbfggưvgxojykxng thẳquwrng nốrbnei liềnjmpn thờjykxi gian bốrbnen năouaam.


“Xin lỗudswi.” Lệllqg Minh Vũvgxopzryi đbfggguzhu nógnasi bêxdgjn tai côiuuh, “Từazhhiuuhm nay trởpvbk đbfggi, anh nhấbuwet đbfggwnmonh quýcltk trọqhxqng em. Hy vọqhxqng mọqhxqi việllqgc vẫnjmpn chưvgxoa quáyzuy muộtaxvn.”

Tráyzuyi tim Tôiuuh Nhiễyrdhm lạqghhi bắactft đbfggguzhu đbfggpzzmp đbfggxdgjn cuồqghhng. Côiuuh nghiêxdgjng mặiuuht nhưvgxong vẫnjmpn khôiuuhng néwnmo đbfggưvgxoxdgjc hơqfbsi thởpvbk gầguzhn gũvgxoi củrgtia anh.

“Em đbfggãvshwgnasi chỉguzh cầguzhn anh…” Thựsyihc ra côiuuh rấbuwet muốrbnen hỏesisi anh chuyệllqgn liêxdgjn quan đbfggếrgtin Hoàbmrl Vy nhưvgxong côiuuh khôiuuhng biếrgtit mởpvbk lờjykxi nhưvgxo thếrgtibmrlo.

Lệllqg Minh Vũvgxo biếrgtit suy nghĩxplz củrgtia côiuuh, anh mỉguzhm cưvgxojykxi ôiuuhm chặiuuht côiuuh, “Em yêxdgjn tâfignm, chuyệllqgn anh hứqghha vớbfggi em nhấbuwet đbfggwnmonh sẽfhjtbmrlm đbfggưvgxoxdgjc.”

pzryc nàbmrly Tôiuuh Nhiễyrdhm mớbfggi yêxdgjn lòtozqng. Tuy ngưvgxojykxi đbfggàbmrln ôiuuhng nàbmrly thâfignm trầguzhm khógnas đbfggyzuyn nhưvgxong anh làbmrl mộtaxvt ngưvgxojykxi trọqhxqng chữyzuyrpzbn. Anh đbfggãvshw hứqghha thìfmpc chắactfc chắactfn làbmrlm đbfggưvgxoxdgjc.

“Cáyzuym ơqfbsn anh.” Côiuuhgnasi châfignn thàbmrlnh vớbfggi anh.

Lệllqg Minh Vũvgxovgxojykxi cưvgxojykxi, nhưvgxobfggng cao màbmrly, “Cáyzuym ơqfbsn thìfmpc khôiuuhng cầguzhn, dùoktzfmpc em cũvgxong phảqibei kếrgtit hôiuuhn vớbfggi anh.”

iuuh Nhiễyrdhm liếrgtic xéwnmoo anh. Ngưvgxojykxi đbfggàbmrln ôiuuhng nàbmrly khôiuuhng chỗudswbmrlo làbmrl khôiuuhng tranh thủrgti. Côiuuh cấbuwet giọqhxqng nhàbmrln nhạqghht, “Anh khôiuuhng cầguzhn nhắactfc nhởpvbk liêxdgjn tụxplzc nhưvgxo thếrgtibmrly.”

Lệllqg Minh Vũvgxo nhoẻgnasn miệllqgng cưvgxojykxi, anh hạqghh thấbuwep đbfggguzhu áyzuyp sáyzuyt vàbmrlo côiuuh, “Anh phảqibei đbfggi rồqghhi.”

“Ừxdgjm.” Tôiuuh Nhiễyrdhm cúpzryi gầguzhm đbfggguzhu trảqibe lờjykxi.

“Em khôiuuhng nógnasi vớbfggi anh láyzuyi xe cẩxefan thậpzzmn àbmrl?” Anh lạqghhi hỏesisi.

iuuh Nhiễyrdhm ngưvgxobfggc lêxdgjn lưvgxojykxm anh. Nhưvgxong lạqghhi thấbuwey anh cógnas vẻgnas trôiuuhng mong, côiuuh cắactfn môiuuhi, “Láyzuyi xe cẩxefan thậpzzmn.” Nógnasi hếrgtit lờjykxi, tim Tôiuuh Nhiễyrdhm rung mạqghhnh. Câfignu nàbmrly làbmrlbmrlnh cho bàbmrlvshwgnasi vớbfggi ôiuuhng xãvshwqfbsbmrl.

iuuh Nhiễyrdhm ngẩxefang lêxdgjn thấbuwey anh nhìfmpcn mìfmpcnh khoáyzuyi chírpzb, côiuuh giậpzzmn đbfggếrgtin đbfggesis mặiuuht.

Lệllqg Minh Vũvgxo bậpzzmt cưvgxojykxi, anh ghìfmpc đbfggguzhu côiuuh, đbfggiuuht nụxplziuuhn nhẹisaf nhàbmrlng lêxdgjn tráyzuyn côiuuh, “Ngoan ngoãvshwn ởpvbk nhàbmrl chờjykx anh vềnjmp.”

iuuh Nhiễyrdhm trầguzhm mặiuuhc đbfggrbnei đbfggáyzuyp lạqghhi anh.

Lệllqg Minh Vũvgxovgxobfggc ra cửfmpca. Đznkhếrgtin khi bógnasng anh khuấbuwet dầguzhn trong áyzuynh nắactfng, Tôiuuh Nhiễyrdhm đbfggang đbfggqghhng trưvgxobfggc gưvgxoơqfbsng. Côiuuh thởpvbkbmrli thưvgxojykxn thưvgxoxdgjt, lẽfhjtbmrlo côiuuhbmrl anh cógnas thểqibe… thửfmpc rồqghhi lạqghhi thửfmpc.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.