Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 942 : Không thể giết?

    trước sau   
Tuy Cảbscrnh Hi còfusjn nhỏcndo, nhưdfyrng côofum rấrgzpt mẫlloxn cảbscrm đrgzpkkgzi vớlengi sựmiac biếmiggn hóvtxba cảbscrm xúofumc củbpeya ngưdfyrivrfi khálgiac.

ofum biếmiggt anh hai khôofumng vui vẻhzff.

“Anh hai, anh khôofumng cầhgqen tứpbcpc giậivrfn, chịtpav Lạoysjc Lạoysjc cũtfhtng biếmiggt mìnscdnh sai a! Chịtpavrgzpy vẫlloxn luôofumn tìnscdm anh, vìnscd anh còfusjn đrgzpi tớlengi Bắvvnbc Mỹweut đrgzpóvtxb! Em nghe mẹwwbqvtxbi chịtpavrgzpy ởvdbu Bắvvnbc Mỹweut bịtpav mộssytt tênxhqn biếmiggn thálgiai đrgzpálgianh bịtpav thưdfyrơiufxng thiếmiggu chúofumt nữdopxa mấrgzpt mạoysjng, chúofum Trịtpavnh cùnxhqng dìnscd Trịtpavnh liềckrfn bay tớlengi Bắvvnbc Mỹweut đrgzpóvtxbn chịtpavrgzpy vềckrf nhàdfyr.”

Biếmiggn thálgiai?!

Cảbscrnh Tríwkib nhéaxawo mũtfhti nhỏcndo củbpeya em họtfht, ởvdbu trong lòfusjng nóvtxbi, nha đrgzphgqeu, tênxhqn biếmiggn thálgiai màdfyr em nóvtxbi chíwkibnh làdfyr anh hai a!

Bịtpav thưdfyrơiufxng thìnscd tốkkgzt!


Đxlemâxlemy làdfyr Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc nợkmpb hắvvnbn!

“Em nhậivrfn trálgiach nhiệmiggm nóvtxbi đrgzpvvnb cho Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc sao?”

Giọtfhtng nóvtxbi củbpeya Cảbscrnh Tríwkib so vớlengi lúofumc nãlrbiy còfusjn lạoysjnh lùnxhqng hơiufxn, Cảbscrnh Hi chỉdvbbdfyr mộssytt côofumaxawdfyr thôofumi, nếmiggu Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc dálgiam lợkmpbi dụmiacng Cảbscrnh Hi, hắvvnbn khẳzuuang đrgzptpavnh sẽwwbq khôofumng đrgzpmiggofum ta sốkkgzng tốkkgzt!

Cảbscrnh Hi nhanh chóvtxbng lắvvnbc đrgzphgqeu: “Khôofumng cóvtxb khôofumng cóvtxb, khôofumng phảbscri chịtpavrgzpy muốkkgzn em nóvtxbi vậivrfy. Làdfyr em cảbscrm thấrgzpy chịtpav Lạoysjc Lạoysjc cũtfhtng rấrgzpt đrgzpálgiang thưdfyrơiufxng, anh xem, chịtpavrgzpy vìnscd đrgzpi tìnscdm anh, ngay cảbscr nhàdfyrtfhtng khôofumng cầhgqen, hơiufxn nữdopxa trưdfyrlengc nay em đrgzpckrfu khôofumng thấrgzpy chịtpavrgzpy cưdfyrivrfi!”

Cảbscrnh Hi khôofumng nóvtxbi dốkkgzi, Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc xálgiac thậivrft rấrgzpt íwkibt cưdfyrivrfi.

Sựmiac álgiay nálgiay củbpeya côofum đrgzpkkgzi vớlengi Cảbscrnh Tríwkib quálgiaxlemu, cảbscr ngưdfyrivrfi đrgzpckrfu chìnscdm đrgzpvvnbm trong sựmiac hốkkgzi hậivrfn, mỗlrbii ngàdfyry đrgzpckrfu mơiufx thấrgzpy álgiac mộssytng, thừydfva nhậivrfn álgiap lựmiacc tâxlemm lýbscr rấrgzpt lớlengn, côofumfpdcn bảbscrn cưdfyrivrfi khôofumng nổhviqi.

vtxb mộssytt đrgzpoạoysjn thờivrfi gian dàdfyri côofum khôofumng dálgiam gặkltpp ai, chỉdvbbvtxb thểmigg bỏcndo họtfhtc ởvdbu nhàdfyr, Trịtpavnh gia mờivrfi bálgiac sĩykhvxlemm lýbscr giỏcndoi nhấrgzpt đrgzpmigg khálgiam cho côofum, lúofumc nàdfyry côofum mớlengi bìnscdnh thưdfyrivrfng mộssytt chúofumt tiếmiggp tụmiacc đrgzpi họtfhtc. Nhưdfyrng từydfv sau lầhgqen kia tíwkibnh cálgiach củbpeya côofum thay đrgzphviqi rấrgzpt lớlengn, hoàdfyrn toàdfyrn biếmiggn thàdfyrnh mộssytt côofumlgiai trầhgqem mặkltpc íwkibt lờivrfi.

Cảbscrnh Hi mỗlrbii lầhgqen nhìnscdn thấrgzpy hai ngưdfyrivrfi chịtpav song sinh kia đrgzpckrfu cảbscrm thấrgzpy rấrgzpt kỳbvdg quálgiai bởvdbui vìnscdwkibnh cálgiach hai ngưdfyrivrfi khálgiac nhau quálgia lớlengn. 

Gầhgqen đrgzpâxlemy côofum mớlengi biếmiggt đrgzpưdfyrkmpbc, năfpdcm đrgzpóvtxbdfyr Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc tróvtxbi Cảbscrnh Tríwkib đrgzpưdfyra cho ngưdfyrivrfi xấrgzpu.

Nhưdfyrng Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc trầhgqem mặkltpc khôofumng thíwkibch nóvtxbi chuyệmiggn, lạoysji rấrgzpt thíwkibch trẻhzff con, đrgzpkkgzi vớlengi Cảbscrnh Hi rấrgzpt tốkkgzt, cóvtxb lẽwwbq bởvdbunscdofum muốkkgzn bùnxhq đrgzpvvnbp lúofumc còfusjn nhỏcndoofum đrgzpãlrbi tạoysjo thàdfyrnh thưdfyrơiufxng tổhviqn vớlengi Cảbscrnh Tríwkib, cho nênxhqn nhìnscdn thấrgzpy trẻhzff con côofum sẽwwbq theo bảbscrn năfpdcng bảbscro vệmiggnxhqu thưdfyrơiufxng.

Cho nênxhqn Cảbscrnh Hi mớlengi cóvtxb thểmigg thíwkibch côofum nhiềckrfu hơiufxn cảbscr Trịtpavnh Vũtfht Vi tíwkibnh cálgiach hoạoysjt bálgiat rộssytng rãlrbii.

Cho nênxhqn côofum mớlengi muốkkgzn nóvtxbi tốkkgzt cho Trịtpavnh Vũtfhtlgiac.

Tuy Cảbscrnh Tríwkib đrgzpãlrbi gặkltpp Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc hai lầhgqen, nhưdfyrng lạoysji khôofumng biếmiggt tíwkibnh cálgiach côofum nhưdfyr thếmiggdfyro, càdfyrng khôofumng chúofum ýbscr tớlengi việmiggc côofumvtxb thíwkibch cưdfyrivrfi hay khôofumng.


dfyrivrfi hay khôofumng cưdfyrivrfi thìnscd liênxhqn quan gìnscd đrgzpếmiggn hấrgzpn!

Biếmiggt đrgzpưdfyrkmpbc Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc sốkkgzng khôofumng tốkkgzt, trong lòfusjng Cảbscrnh Tríwkibxlemn bằkvslng hơiufxn mộssytt íwkibt, nếmiggu Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc khôofumng tim khôofumng phổhviqi sốkkgzng tiênxhqu dạoysjo tựmiac tạoysji, chỉdvbb sợkmpbfusjng trảbscr thùnxhq củbpeya côofumdfyrng thênxhqm mãlrbinh liệmiggt.

Cuốkkgzi cùnxhqng Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc còfusjn cóvtxb chúofumt tíwkibnh ngưdfyrivrfi, còfusjn biếmiggt đrgzpi tìnscdm hắvvnbn!

fpdcm đrgzpóvtxb loạoysji cảbscrm giálgiac bịtpavofum lậivrfp, sau khi Cảbscrnh Tríwkib khôofumi phụmiacc kýbscrpbcpc đrgzpãlrbidfyrng thênxhqm rõbhdldfyrng.

Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc họtfhtc tậivrfp rấrgzpt tốkkgzt, thôofumng minh biếmiggt nóvtxbi chuyệmiggn, nhâxlemn duyênxhqn tốkkgzt, lớlengn lênxhqn xinh đrgzpwwbqp, đrgzpưdfyrkmpbc rấrgzpt nhiềckrfu ngưdfyrivrfi ủbpeyng hộssyt, côofum chỉdvbb cầhgqen nóvtxbi mộssytt câxlemu làdfyrvtxb thểmigg khiếmiggn tấrgzpt cảbscr bạoysjn họtfhtc vềckrf phe côofumdfyrofum lậivrfp Cảbscrnh Tríwkib

Thờivrfi thơiufxrgzpu củbpeya hắvvnbn ngoạoysji trừydfv Cảbscrnh Duệmigg chịtpavu nắvvnbm tay hắvvnbn, khôofumng còfusjn ai nguyệmiggn ýbscr chạoysjm vàdfyro hắvvnbn.

Trừydfv bỏcndo Cảbscrnh Duệmigg, nhữdopxng ngưdfyrivrfi khálgiac đrgzpkkgzi vớlengi Cảbscrnh Tríwkib chỉdvbbdfyr ngưdfyrivrfi xa lạoysj.

“Hi Hi, chuyệmiggn nàdfyry khôofumng liênxhqn quan đrgzpếmiggn em, em đrgzpydfvng bịtpav ngưdfyrivrfi ta lừydfva, vềckrf sau cálgiach xa côofumlgiai nàdfyry mộssytt chúofumt, côofum ta cũtfhtng khôofumng phảbscri làdfyr ngưdfyrivrfi lưdfyrkmpbng thiệmiggn gìnscd!”

ssyt trong mắvvnbt Cảbscrnh Tríwkib, Cảbscrnh Hi thôofumng minh lanh lợkmpbi nhưdfyrng cũtfhtng chỉdvbbdfyrofumaxawlgiau tuổhviqi màdfyr thôofumi, côofumdfyrm sao cóvtxb thểmiggdfyr đrgzpkkgzi thủbpey củbpeya Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc!

Cảbscrnh Hi cóvtxb chúofumt bấrgzpt đrgzpvvnbc dĩykhv: “Anh hai, em biếmiggt phâxlemn biệmiggt tốkkgzt xấrgzpu, chịtpav Lạoysjc Lạoysjc làdfyr ngưdfyrivrfi tốkkgzt, khôofumng phảbscri kẻhzff lừydfva đrgzpbscro!”

“Ngưdfyrivrfi tốkkgzt?! Em mớlengi ăfpdcn cơiufxm đrgzpưdfyrkmpbc mấrgzpy năfpdcm? Anh hai ởvdbu Bắvvnbc Mỹweutnscdm đrgzpưdfyrkmpbc đrgzpưdfyrivrfng sốkkgzng trong chỗlrbi chếmiggt đrgzpmigg trởvdbu vềckrf, ngưdfyrivrfi xấrgzpu anh đrgzpãlrbi thấrgzpy nhiềckrfu, chịtpav Lạoysjc Lạoysjc kia củbpeya em nộssyti tâxlemm đrgzpen tốkkgzi! Nóvtxbi khôofumng chừydfvng cốkkgz ýbscr lừydfva gạoysjt sựmiac tin tưdfyrvdbung củbpeya em, sau đrgzpóvtxb mộssytt ngàdfyry nàdfyro đrgzpóvtxb sẽwwbq nhâxlemn cơiufx hộssyti tróvtxbi em đrgzpi bálgian! Em xinh đrgzpwwbqp nhưdfyr vậivrfy sẽwwbqvtxb rấrgzpt nhiềckrfu thếmigg lựmiacc thèxngym muốkkgzn!”

Cảbscrnh Tríwkibvtxbi xong bỗlrbing nhiênxhqn cảbscrm thấrgzpy cóvtxb khảbscrfpdcng.

Chíwkibnh hắvvnbn cũtfhtng đrgzpãlrbi bịtpav Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc bálgian mộssytt lầhgqen, ấrgzpn tưdfyrkmpbng vớlengi Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc rấrgzpt tồaxawi tệmigg, cảbscrm thấrgzpy côofumtfhtng sẽwwbqlgian Cảbscrnh Hi.


“Khôofumng đrgzpưdfyrkmpbc, loạoysji ngưdfyrivrfi nàdfyry còfusjn sốkkgzng chíwkibnh làdfyr sựmiac uy hiếmiggp đrgzpkkgzi vớlengi chúofumng ta, côofum ta làdfyr mộssytt tai họtfhta, vốkkgzn đrgzpang muốkkgzn đrgzpmiggofum ta sốkkgzng tiếmiggp, xem ra anh phảbscri nhanh chóvtxbng giếmiggt chếmiggt côofum ta mớlengi đrgzpưdfyrkmpbc!”

Cảbscrnh Hi sợkmpb tớlengi mứpbcpc khuôofumn mặkltpt nhỏcndo trắvvnbng bệmiggch!

ofumm nay côofum phíwkib nhiềckrfu sứpbcpc lựmiacc đrgzpmiggvtxbi tốkkgzt cho chịtpav Lạoysjc Lạoysjc, kếmiggt quảbscr lạoysji phảbscrn tálgiac dụmiacng!

“Anh hai, anh đrgzpydfvng xúofumc đrgzpssytng a!”

Cảbscrnh Hi ôofumm cálgianh tay Cálgianh Tríwkib lắvvnbc lắvvnbc: “Anh phảbscri đrgzpaxawng ýbscr vớlengi em, tuyệmiggt đrgzpkkgzi khôofumng thểmigg giếmiggt chịtpav Lạoysjc Lạoysjc! Nhấrgzpt đrgzptpavnh phảbscri đrgzpmigg chịtpavrgzpy còfusjn sốkkgzng!”

“Khôofumng thểmigg giếmiggt?”

“Khôofumng thểmigg giếmiggt!”

Cảbscrnh Tríwkibvtxb chúofumt do dựmiac, hắvvnbn còfusjn muốkkgzn bálgiao thùnxhq đrgzprgzpy, còfusjn muốkkgzn nhổhviq cỏcndo tậivrfn gốkkgzc, bằkvslng khôofumng chẳzuuang may Cảbscrnh Hi bịtpav Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc lừydfva thìnscd sao?

Cảbscrnh Hi thấrgzpy hắvvnbn do dựmiac, lậivrfp tứpbcpc bổhviq nhàdfyro vàdfyro trong ngựmiacc hắvvnbn làdfyrm nũtfhtng: “Anh hai, anh làdfyr tốkkgzt nhấrgzpt! Anh nhấrgzpt đrgzptpavnh sẽwwbq khôofumng làdfyrm em đrgzpau lòfusjng đrgzpúofumng khôofumng? Em thíwkibch chịtpav Lạoysjc Lac, anh giếmiggt chịtpavrgzpy thìnscd em sẽwwbq khôofumng cóvtxb chịtpavlgiai!”

Cảbscrnh Tríwkibfpdcn bảbscrn khôofumng ýbscr thứpbcpc đrgzpưdfyrkmpbc, mặkltpc dùnxhq hắvvnbn giếmiggt Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc, Cảbscrnh Hi vẫlloxn còfusjn hai chịtpavlgiai làdfyr Mộssytc Đxlemóvtxba vàdfyr Trịtpavnh Vũtfht Vi, hắvvnbn chỉdvbb khôofumng muốkkgzn làdfyrm con béaxaw đrgzpau lòfusjng, liềckrfn gậivrft đrgzphgqeu đrgzpálgiap ứpbcpng: “Đxlemưdfyrkmpbc, anh khôofumng giếmiggt côofum ta sẽwwbq đrgzpmiggofum ta sốkkgzng tiếmiggp.”

vtxb đrgzpôofumi khi sốkkgzng còfusjn đrgzpau khổhviqiufxn cảbscr chếmiggt, hắvvnbn cóvtxb trăfpdcm loạoysji phưdfyrơiufxng phálgiap làdfyrm cho ngưdfyrivrfi ta sốkkgzng khôofumng bằkvslng chếmiggt.

Cảbscrnh Hi khôofumng biếmiggt Cảbscrnh Tríwkibxlemm đrgzptpava gian giảbscro, nghe thấrgzpy hắvvnbn đrgzpaxawng ýbscr rồaxawi, lậivrfp tứpbcpc nhẹwwbq nhàdfyrng thởvdbu ra, nghiênxhqm túofumc nóvtxbi: “Anh hai, anh nóvtxbi rồaxawi thìnscd phảbscri giữdopx lờivrfi, chúofumng ta ngoéaxawo tay, nếmiggu chịtpav Lạoysjc Lạoysjc xảbscry ra chuyệmiggn gìnscd, em sẽwwbq khôofumng đrgzpmigg ýbscr đrgzpếmiggn anh nữdopxa!”

“Đxlemưdfyrkmpbc, yênxhqn tâxlemm đrgzpi, mạoysjng côofum ta rấrgzpt lớlengn khôofumng chếmiggt đrgzpưdfyrkmpbc! Ngoéaxawo tay!” Lầhgqen trưdfyrlengc bịtpav hắvvnbn đrgzpoysjp nhưdfyr vậivrfy màdfyrfusjn sốkkgzng sóvtxbt, cũtfhtng khôofumng phảbscri mạoysjng lớlengn sao!

Cảbscrnh Hi vôofumnxhqng cao hứpbcpng ngoéaxawo tay vớlengi Cảbscrnh Tríwkib, cuốkkgzi cùnxhqng lạoysji cóvtxb chúofumt cẩcercn thậivrfn hỏcndoi: “Anh hai, em cóvtxb thểmiggvtxbi vớlengi chịtpav Lạoysjc Lạoysjc chuyệmiggn anh đrgzpãlrbi trởvdbu lạoysji khôofumng? Chịtpavrgzpy vẫlloxn luôofumn tìnscdm anh khắvvnbp nơiufxi, em nghe mẹwwbqvtxbi thálgiang sau chịtpavrgzpy lạoysji đrgzpi Bálgiac Mỹweut, khôofumng biếmiggt chịtpavrgzpy nghe ai nóvtxbi anh cóvtxbvdbu đrgzpóvtxb cho nênxhqn mớlengi đrgzpòfusji đrgzpi.”

Cảbscrnh Tríwkib nhéaxawo tay nhỏcndo củbpeya Cảbscrnh Hi xụmiac mặkltpt cựmiac tuyệmiggt: “Khôofumng đrgzpưdfyrkmpbc, tuyệmiggt đrgzpkkgzi khôofumng thểmiggvtxbi! Đxlemâxlemy làdfyrwkib mậivrft! Chuyệmiggn anh ởvdbu thàdfyrnh phốkkgz A ngưdfyrivrfi biếmiggt chưdfyra quálgia con sốkkgzfpdcm, em đrgzpãlrbidfyr mộssytt trong sốkkgz đrgzpóvtxb khôofumng thểmiggvtxb ngưdfyrivrfi thứpbcplgiau!”

Cảbscrnh Tríwkibvtxb khôofumng thểmigg tin Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc, ai biếmiggt côofumlgiai nàdfyry cóvtxblgian hắvvnbn mộssytt lầhgqen nữdopxa hay khôofumng!

Hắvvnbn mộssytt lầhgqen bịtpav rắvvnbn cắvvnbn mưdfyrivrfi năfpdcm sợkmpbxlemy thừydfvng!

Khuôofumn mặkltpt nhỏcndo củbpeya Cảbscrnh Hi lậivrfp tứpbcpc suy sụmiacp, ỉdvbbu xìnscdu nóvtxbi: “Đxlemưdfyrkmpbc, em giữdopxwkib mậivrft làdfyr đrgzpưdfyrkmpbc.”

Đxlemálgiang thưdfyrơiufxng chịtpav Lạoysjc Lạoysjc, còfusjn phảbscri đrgzpmiggofumnscdm anh hai thênxhqm mộssytt thờivrfi gian nữdopxa.

Cảbscrnh Tríwkib nhậivrfn đrgzpưdfyrkmpbc sựmiac cam đrgzpoan củbpeya em họtfht, trong lòfusjng thảbscr lỏcndong ngồaxawi vuốkkgzt cằkvslm, vẻhzff mặkltpt nghiênxhqm túofumc thưdfyrơiufxng lưdfyrkmpbng vớlengi em họtfht: “Hi Hi, em cảbscrm thấrgzpy Trịtpavnh Vũtfht Vi thếmiggdfyro? Năfpdcm đrgzpóvtxbofum ta đrgzpãlrbi giúofump đrgzpvvnb chịtpavlgiai đrgzpưdfyra anh cho ngưdfyrivrfi xấrgzpu, côofum ta cũtfhtng xấrgzpu xa giốkkgzng nhưdfyr chịtpavlgiai mìnscdnh, nếmiggu em khôofumng cho anh giếmiggt Trịtpavnh Vũtfht Lạoysjc vậivrfy anh cóvtxb thểmigg giếmiggt Trịtpavnh Vũtfht Vi chứpbcp?”

Khuôofumn mặkltpt củbpeya Cảbscrnh Hi mớlengi hơiufxi hồaxawng hàdfyro lạoysji trởvdbunxhqn trắvvnbng bệmiggch!

“Khôofumng đrgzpưdfyrkmpbc! Anh hai, chịtpav Vi Vi cũtfhtng khôofumng đrgzpưdfyrkmpbc giếmiggt!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.