Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Chương 932 : Sát thủ Ma Mị đã chết
Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c nàzknr y lạxnzf i làzknr đohxw ứyntb a em gáruvo i củeelg a cặowxt p song sinh!
Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c, Trịlaef nh Vũzfhq Vi……
Hai cáruvo i têetdl n nàzknr y đohxw ềhkmu u cho hắgsdw n cảzulg m giáruvo c quen thuộlyil c!
Nhưhgnn ng dáruvo ng vẻrkin củeelg a hai côtfjk nhưhgnn thếzknr nàzknr o thìlyil Cảzulg nh Tríifcd hoàzknr n toàzknr n khôtfjk ng cókeoc ấodgs n tưhgnn ợcrsi ng.
Cảzulg nh Tríifcd khôtfjk ng biếzknr t côtfjk gáruvo i ngàzknr y đohxw ókeoc bịlaef mìlyil nh đohxw áruvo ởutaa trưhgnn ớugpv c cửhwgi a sổlaef làzknr Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c hay làzknr Trịlaef nh Vũzfhq Vi.
Tổlaef chứyntb c sáruvo t thủeelg thàzknr nh lậdnzf p mộlyil t tổlaef chứyntb c tìlyil nh báruvo o ởutaa thàzknr nh phốrqfp A, tấodgs t cảzulg cáruvo c thôtfjk ng tin thu thậdnzf p đohxw ưhgnn ợcrsi c đohxw ềhkmu u nókeoc i hai chịlaef em cògbuq n sốrqfp ng!
Thếzknr nhưhgnn ng khôtfjk ng chếzknr t!
Mạxnzf ng thậdnzf t lớugpv n a!
Vậdnzf y màzknr khôtfjk ng chếzknr t, khôtfjk ng sao hắgsdw n cókeoc thểvsts ra tay mộlyil t lầdgnn n nữcaul a!
Giếzknr t ngưhgnn ờdhhe i màzknr thôtfjk i rấodgs t đohxw ơaqke n giảzulg n!
Đevfu áruvo ng tiếzknr c, Cảzulg nh Tríifcd muốrqfp n giếzknr t ngưhgnn ờdhhe i nhưhgnn ng hai chịlaef em Trịlaef nh gia lạxnzf i khôtfjk ng ởutaa nhàzknr .
Tin tìlyil nh báruvo o đohxw ềhkmu u nókeoc i hai ngưhgnn ờdhhe i đohxw ang ởutaa thàzknr nh phốrqfp A, hiệogwi n tạxnzf i khôtfjk ng ởutaa nhàzknr vậdnzf y sẽkeoc ởutaa chỗvsts nàzknr o?
Cảzulg nh Tríifcd khôtfjk ng chờdhhe lâxjzt u lắgsdw m, rấodgs t nhanh liềhkmu n thu đohxw ưhgnn ợcrsi c tin tứyntb c mớugpv i nhấodgs t củeelg a tổlaef chứyntb c tìlyil nh báruvo o: Đevfu ôtfjk i song bàzknr o thai đohxw ang ởutaa bệogwi nh việogwi n thăkeoc m Cảzulg nh Duệogwi đohxw ang bịlaef bệogwi nh!
Cảzulg nh Tríifcd khẽkeoc nhíifcd u màzknr y, hai chịlaef em nàzknr y cókeoc quan hệogwi rấodgs t tốrqfp t vớugpv i Cảzulg nh Duệogwi ?
Bảzulg y năkeoc m trưhgnn ớugpv c, rốrqfp t cuộlyil c đohxw ãujfd xảzulg y ra chuyệogwi n gìlyil ?!
Hắgsdw n nhìlyil n ảzulg nh chụqwbs p từgucj lớugpv n đohxw ếzknr n nhỏagou củeelg a chịlaef em Trịlaef nh gia treo đohxw ầdgnn y phògbuq ng kháruvo ch, chỉuglp cảzulg m thấodgs y cháruvo n ghéspuj t.
Hai khuôtfjk n mặowxt t xinh đohxw ẹmwdj p giốrqfp ng nhau nhưhgnn đohxw úelqx c, nhưhgnn ng hắgsdw n lạxnzf i khôtfjk ng hềhkmu cảzulg m thấodgs y tốrqfp t đohxw ẹmwdj p!
Hắgsdw n tùdhhe y tay xéspuj xuốrqfp ng mộlyil t tấodgs m ảzulg nh chụqwbs p chung củeelg a hai chịlaef em lúelqx c cògbuq n nhỏagou cấodgs t vàzknr o túelqx i tiềhkmu n, cảzulg ngưhgnn ờdhhe i lạxnzf nh băkeoc ng trởutaa vềhkmu bệogwi nh việogwi n.
Cảzulg nh Tríifcd đohxw ứyntb ng ởutaa ngoàzknr i phògbuq ng bệogwi nh, cókeoc thểvsts nghe rõdgnn ràzknr ng đohxw ưhgnn ợcrsi c tiếzknr ng nókeoc i chuyệogwi n ởutaa bêetdl n trong.
“…… Anh Duệogwi , khi nàzknr o thìlyil anh cókeoc thểvsts xuấodgs t việogwi n?”
“Mộlyil t tháruvo ng sau.”
“Em vàzknr chịlaef sẽkeoc thưhgnn ờdhhe ng xuyêetdl n đohxw ếzknr n nókeoc i chuyệogwi n vớugpv i anh, anh sẽkeoc khôtfjk ng chêetdl bọeelg n em phiềhkmu n chứyntb ?”
“Khôtfjk ng cầdgnn n tớugpv i.”
“Anh Duệogwi , anh…… Cókeoc phảzulg i anh cògbuq n tứyntb c giậdnzf n bọeelg n em đohxw úelqx ng khôtfjk ng? Chịlaef đohxw ãujfd tựmtiq tra tấodgs n mìlyil nh bảzulg y năkeoc m, chẳwhaj ng lẽkeoc cògbuq n chưhgnn a đohxw ủeelg sao? Chịlaef vẫagou n luôtfjk n tìlyil m kiếzknr m……”
“Vi Vi, đohxw ừgucj ng nókeoc i nữcaul a!”
“Chịlaef ! Em……”
“Đevfu ưhgnn ợcrsi c rồpibq i, đohxw ừgucj ng quấodgs y rầdgnn y Cảzulg nh côtfjk ng tửhwgi nghỉuglp ngơaqke i, chúelqx ng ta vềhkmu nhàzknr .”
Rấodgs t nhanh hai côtfjk gáruvo i cókeoc khuôtfjk n mặowxt t giốrqfp ng nhau nhưhgnn đohxw úelqx c đohxw i ra khỏagou i phògbuq ng bệogwi nh liềhkmu n đohxw ụqwbs ng phảzulg i Cảzulg nh Tríifcd .
Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c cùdhhe ng Trịlaef nh Vũzfhq Vi đohxw ồpibq ng thờdhhe i ngẩadaa n ra.
Cảzulg nh Tríifcd liếzknr c mắgsdw t nhìlyil n côtfjk gáruvo i tókeoc c dàzknr i đohxw ừgucj ng bêetdl n tráruvo i, mởutaa miệogwi ng hỏagou i: “Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c?”
Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c cògbuq n chưhgnn a trảzulg lờdhhe i, Trịlaef nh Vũzfhq Vi tókeoc c ngắgsdw n đohxw ãujfd késpuj o chịlaef gáruvo i ra phíifcd a sau, vẻrkin mặowxt t đohxw ềhkmu phògbuq ng nhìlyil n Cảzulg nh Tríifcd : “Anh làzknr ai a?”
Cảzulg nh Tríifcd tớugpv i thàzknr nh phốrqfp A chấodgs p hàzknr nh nhiệogwi m vụqwbs , hắgsdw n khôtfjk ng dùdhhe ng chiếzknr c mặowxt t nạxnzf lúelqx c trưhgnn ớugpv c màzknr thay mộlyil t chiếzknr c hoàzknr n toàzknr n mờdhhe i, cho nêetdl n Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c khôtfjk ng nhậdnzf n ra hắgsdw n.
Nhưhgnn ng giọeelg ng nókeoc i, thâxjzt n hìlyil nh, khíifcd chấodgs t củeelg a Cảzulg nh Tríifcd đohxw ềhkmu u khiếzknr n côtfjk cảzulg m thấodgs y quen thuộlyil c.
Côtfjk xáruvo c đohxw ịlaef nh chưhgnn a gặowxt p qua ngưhgnn ờdhhe i đohxw àzknr n ôtfjk ng xa lạxnzf trưhgnn ớugpv c mắgsdw t, nhưhgnn ng trờdhhe i sinh cảzulg m giáruvo c củeelg a côtfjk khi đohxw ốrqfp i diệogwi n vớugpv i sựmtiq nguy hiểvsts m rấodgs t nhạxnzf y béspuj n, giờdhhe phúelqx t nàzknr y đohxw ãujfd cảzulg m nhậdnzf n đohxw ưhgnn ợcrsi c sáruvo t khíifcd trêetdl n ngưhgnn ờdhhe i Cảzulg nh Tríifcd .
Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c nhanh chókeoc ng késpuj o em gáruvo i trởutaa vềhkmu , ngẩadaa ng đohxw ầdgnn u nhìlyil n Cảzulg nh Tríifcd , lẳwhaj ng lặowxt ng nókeoc i: “Làzknr tôtfjk i.”
Cảzulg nh Tríifcd cẩadaa n thậdnzf n nhìlyil n chằlbax m chằlbax m côtfjk trong chốrqfp c láruvo t.
Màzknr i tókeoc c dàzknr i màzknr u đohxw en mềhkmu m mạxnzf i mưhgnn ợcrsi t màzknr , lôtfjk ng mi nhỏagou dàzknr i đohxw en nháruvo nh, đohxw ôtfjk i mắgsdw t long lanh nhưhgnn hồpibq nưhgnn ớugpv c, cáruvo i mũzfhq i nhỏagou vểvsts nh cao, cáruvo nh môtfjk i màzknr u anh đohxw àzknr o no đohxw ủeelg , làzknr mộlyil t ngưhgnn ờdhhe i đohxw ẹmwdj p cổlaef đohxw iểvsts n mưhgnn ờdhhe i phầdgnn n.
Hơaqke n nữcaul a, sựmtiq kháruvo c biệogwi t củeelg a côtfjk vớugpv i em gáruvo i đohxw ang đohxw ứyntb ng bêetdl n cạxnzf nh đohxw ókeoc làzknr trêetdl n ngưhgnn ờdhhe i côtfjk mang theo mộlyil t loạxnzf i dịlaef u dàzknr ng mềhkmu m mạxnzf i màzknr đohxw au thưhgnn ơaqke ng, khíifcd chấodgs t cựmtiq c kìlyil đohxw ộlyil c đohxw áruvo o buồpibq n bãujfd lạxnzf i kiêetdl n cưhgnn ờdhhe ng.
Cảzulg nh Tríifcd duỗvsts i tay dùdhhe ng sứyntb c nắgsdw m chiếzknr c cằlbax m tinh xảzulg o củeelg a Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c.
Xúelqx c cảzulg m tinh tếzknr mềhkmu m mạxnzf i làzknr m đohxw áruvo y lògbuq ng hắgsdw n khẽkeoc run lêetdl n, khôtfjk ng đohxw ợcrsi i hắgsdw n cẩadaa n thậdnzf n nhìlyil n côtfjk gáruvo i tốrqfp t đohxw ẹmwdj p trưhgnn ớugpv c măkeoc t, bêetdl n tai liềhkmu n truyềhkmu n đohxw ếzknr n tiếzknr ng théspuj t chókeoc i tai củeelg a Trịlaef nh Vũzfhq Vi: “Khốrqfp n kiếzknr p! Buôtfjk ng chịlaef tôtfjk i ra! Tôtfjk i……”
Côtfjk cògbuq n chưhgnn a nókeoc i xong, Cảzulg nh Tríifcd liềhkmu n khôtfjk ng chúelqx t kháruvo ch khíifcd mộlyil t châxjzt n đohxw ạxnzf p côtfjk ra ngoàzknr i!
Nếzknr u hắgsdw n khôtfjk ng đohxw oáruvo n sai, bảzulg y năkeoc m trưhgnn ớugpv c chíifcd nh hai chịlaef em nàzknr y đohxw ãujfd đohxw ẩadaa y hắgsdw n vàzknr o đohxw ịlaef a ngụqwbs c!
Kểvsts cảzulg hai côtfjk đohxw ẹmwdj p bao nhiêetdl u, kểvsts cảzulg cáruvo c côtfjk cókeoc phảzulg i trẻrkin ngưhgnn ờdhhe i non dạxnzf hay khôtfjk ng, hắgsdw n sẽkeoc khôtfjk ng mềhkmu m lògbuq ng.
Trong từgucj đohxw iểvsts n củeelg a sáruvo t thủeelg khôtfjk ng cókeoc hai chữcaul “Mềhkmu m lògbuq ng”!
Trịlaef nh Vũzfhq Vi ởutaa trưhgnn ờdhhe ng quâxjzt n đohxw ộlyil i họeelg c tậdnzf p mộlyil t năkeoc m, chịlaef u đohxw au khổlaef vôtfjk sốrqfp kểvsts , thàzknr nh tíifcd ch cũzfhq ng cựmtiq c kìlyil ưhgnn u túelqx , căkeoc n bảzulg n chưhgnn a từgucj ng nghĩcxli đohxw ếzknr n, mìlyil nh lạxnzf i bịlaef ngưhgnn ờdhhe i kháruvo c dùdhhe ng mộlyil t châxjzt n đohxw áruvo bay, màzknr côtfjk ngay cảzulg sứyntb c lựmtiq c phảzulg n kháruvo ng cũzfhq ng khôtfjk ng cókeoc !
Nàzknr y chứyntb ng minh, sựmtiq chêetdl nh lệogwi ch củeelg a côtfjk vớugpv i hắgsdw n làzknr mộlyil t trờdhhe i mộlyil t vựmtiq c!
Côtfjk kêetdl u thảzulg m thiếzknr t mộlyil t tiếzknr ng, đohxw au khổlaef ngãujfd ởutaa trêetdl n mặowxt t đohxw ấodgs t cứyntb ng rắgsdw n, khókeoc e môtfjk i chảzulg y ra máruvo u tưhgnn ơaqke i, khôtfjk ng cam lògbuq ng ngấodgs t đohxw i.
Lúelqx c Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c bịlaef Cảzulg nh Tríifcd nắgsdw m cằlbax m, khôtfjk ng hoảzulg ng loạxnzf n cũzfhq ng khôtfjk ng giãujfd y giụqwbs a, nhưhgnn ng khi nhìlyil n thấodgs y em gáruvo i hôtfjk n mêetdl , côtfjk lậdnzf p tứyntb c đohxw ỏagou mắgsdw t đohxw au lògbuq ng kêetdl u: “Vi Vi!”
Côtfjk giãujfd y giụqwbs a muốrqfp n tráruvo nh khỏagou i cáruvo nh tay củeelg a Cảzulg nh Tríifcd đohxw ểvsts đohxw i nhìlyil n em gáruvo i.
Nhưhgnn ng Cảzulg nh Tríifcd khôtfjk ng nhữcaul ng khôtfjk ng buôtfjk ng côtfjk ra, ngưhgnn ợcrsi c lạxnzf i trựmtiq c tiếzknr p đohxw èrkin côtfjk lêetdl n tưhgnn ờdhhe ng.
Hai ngưhgnn ờdhhe i chặowxt t chẽkeoc dáruvo n vàzknr o nhau, tưhgnn thếzknr áruvo i muộlyil i, khôtfjk ng chúelqx t khe hởutaa .
“Buôtfjk ng tôtfjk i ra!”
Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c duỗvsts i tay muốrqfp n đohxw áruvo nh ngưhgnn ờdhhe i, nhưhgnn ng sứyntb c lựmtiq c củeelg a côtfjk khi so vớugpv i Cảzulg nh Tríifcd thìlyil késpuj m quáruvo nhiềhkmu u, mớugpv i vừgucj a vưhgnn ơaqke n tay đohxw ãujfd bịlaef Cảzulg nh Tríifcd bắgsdw t đohxw ưhgnn ợcrsi c hai tay.
Nưhgnn ớugpv c mắgsdw t côtfjk rơaqke i nhưhgnn mưhgnn a, thốrqfp ng hậdnzf n nhìlyil n chằlbax m chằlbax m Cảzulg nh Tríifcd : “Anh làzknr ai? Vìlyil sao lạxnzf i theo dõdgnn i tôtfjk i vàzknr em gáruvo i!”
Em gáruvo i khôtfjk ng biếzknr t sốrqfp ng chếzknr t ra sao, Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c đohxw ãujfd hoàzknr n toàzknr n hoảzulg ng loạxnzf n, côtfjk theo bảzulg n năkeoc ng hôtfjk to “Cứyntb u mạxnzf ng”, nhưhgnn ng nhữcaul ng ngưhgnn ờdhhe i vệogwi sĩcxli trong phògbuq ng Cảzulg nh Duệogwi giốrqfp ng nhưhgnn khôtfjk ng nghe thấodgs y khôtfjk ng ai ra ngoàzknr i xem xéspuj t!
Sao lạxnzf i thếzknr nàzknr y?!
Cảzulg nh Duệogwi chẳwhaj ng lẽkeoc hậdnzf n côtfjk nhưhgnn vậdnzf y sao? Hậdnzf n đohxw ếzknr n mứyntb c cókeoc thểvsts mặowxt c kệogwi sựmtiq sốrqfp ng chếzknr t củeelg a côtfjk vàzknr em gáruvo i?
Côtfjk g tuyệogwi t vọeelg ng giãujfd y giụqwbs a, nhưhgnn ng tấodgs t cảzulg đohxw ềhkmu u phíifcd côtfjk ng!
Vẻrkin mặowxt t Cảzulg nh Tríifcd hung áruvo c nham hiểvsts m, cưhgnn ờdhhe i lạxnzf nh lớugpv n tiếzknr ng nókeoc i: “Ha ha ha, hỏagou i thậdnzf t hay! Tôtfjk i làzknr ai! Nhờdhhe phúelqx c củeelg a côtfjk , ngay cảzulg tôtfjk i cũzfhq ng khôtfjk ng biếzknr t chíifcd nh mìlyil nh làzknr ai!”
Hắgsdw n lôtfjk i Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c cáruvo ch tưhgnn ờdhhe ng mộlyil t khoảzulg ng, sau đohxw ókeoc hung hăkeoc ng đohxw ậdnzf p lêetdl n gáruvo y côtfjk mộlyil t cáruvo i.
Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c cògbuq n khôtfjk ng kịlaef p cẩadaa n thậdnzf n suy nghĩcxli ýodgs tứyntb củeelg a Cảzulg nh Tríifcd , liềhkmu n mềhkmu m mạxnzf i ngãujfd vàzknr o trong ngựmtiq c Cảzulg nh Tríifcd .
Cảzulg nh Tríifcd lạxnzf i khôtfjk ng chúelqx t thưhgnn ơaqke ng tiếzknr c néspuj m côtfjk lêetdl n trêetdl n mặowxt t đohxw ấodgs t, sau đohxw ókeoc nắgsdw m cổlaef áruvo o côtfjk késpuj o vềhkmu phíifcd a Trịlaef nh Vũzfhq Vi, hắgsdw n muốrqfp n mang hai chịlaef em nàzknr y đohxw ếzknr n mộlyil t chỗvsts an toàzknr n, hỏagou i mọeelg i việogwi c năkeoc m đohxw ókeoc !
Di đohxw ộlyil ng trong túelqx i tiềhkmu n rung rấodgs t khẽkeoc , nhắgsdw c nhởutaa Cảzulg nh Tríifcd tổlaef chứyntb c sáruvo t thủeelg đohxw ãujfd cung cấodgs p tin tứyntb c mớugpv i nhấodgs t.
Trong quáruvo trìlyil nh sáruvo t thủeelg chấodgs p hàzknr nh nhiệogwi m vụqwbs , thôtfjk ng thưhgnn ờdhhe ng tổlaef chứyntb c sáruvo t thủeelg sẽkeoc khôtfjk ng liêetdl n lạxnzf c vớugpv i sáruvo t thủeelg , nhưhgnn ng chỉuglp cókeoc mộlyil t tìlyil nh huốrqfp ng ngoạxnzf i lệogwi —— cókeoc sáruvo t thủeelg đohxw ãujfd chếzknr t.
Lạxnzf i cókeoc ngưhgnn ờdhhe i chếzknr t sao?
Cảzulg nh Tríifcd néspuj m Trịlaef nh Vũzfhq Lạxnzf c lêetdl n mặowxt t đohxw ấodgs t, lấodgs y đohxw iệogwi n thoạxnzf i ra, sau khi dùdhhe ng vâxjzt n tay mởutaa khókeoc a trêetdl n màzknr n hìlyil nh đohxw iệogwi n thoạxnzf i liềhkmu n hiệogwi n ra mộlyil t dãujfd y sốrqfp .
Ýynuo nghĩcxli a củeelg a dãujfd y sốrqfp đohxw ókeoc làzknr : Nhiệogwi m vụqwbs thấodgs t bạxnzf i, sáruvo t thủeelg Ma Mịlaef đohxw ãujfd chếzknr t!
Chuyệogwi n nàzknr y khôtfjk ng cókeoc khảzulg năkeoc ng!
Cảzulg nh Tríifcd khiếzknr p sợcrsi trừgucj ng lớugpv n đohxw ôtfjk i mắgsdw t, hắgsdw n rõdgnn ràzknr ng cògbuq n sốrqfp ng!
Cùdhhe ng lúelqx c đohxw ókeoc , cửhwgi a sổlaef ngoàzknr i hàzknr nh lang hiệogwi n lêetdl n mộlyil t tia sáruvo ng kháruvo c thưhgnn ờdhhe ng.
Loạxnzf i áruvo nh sáruvo ng nàzknr y, Cảzulg nh Tríifcd làzknr m sáruvo t thủeelg rấodgs t quen thuộlyil c, lúelqx c súelqx ng ngắgsdw m đohxw ang ngắgsdw m mụqwbs c tiêetdl u thỉuglp nh thoảzulg ng ốrqfp ng ngắgsdw m sẽkeoc bịlaef phảzulg n quang!
Mộlyil t giâxjzt y đohxw ồpibq ng hồpibq sau, hắgsdw n tậdnzf n mắgsdw t nhìlyil n thấodgs y mộlyil t viêetdl n đohxw ạxnzf n xéspuj ráruvo ch khôtfjk ng khíifcd , mang theo áruvo nh lửhwgi a bắgsdw n vàzknr o gian phògbuq ng bệogwi nh củeelg a Cảzulg nh Duệogwi .
Phògbuq ng bệogwi nh pháruvo t ra mộlyil t tiếzknr ng kêetdl u thêetdl lưhgnn ơaqke ng thảzulg m thiếzknr t!
Trong lògbuq ng Cảzulg nh Tríifcd run lêetdl n, xoay ngưhgnn ờdhhe i chạxnzf y vàzknr o phògbuq ng bêetdl nh: “Anh trai!”
Sau lưhgnn ng hắgsdw n bỗvsts ng nhiêetdl n vang lêetdl n mộlyil t giọeelg ng nókeoc i nhàzknr n nhạxnzf t quen thuộlyil c: “A Tríifcd , em gọeelg i anh sao?”
Trị
Hai cá
Như
Cả
Tổ
Thế
Mạ
Vậ
Giế
Đ
Tin tì
Cả
Cả
Bả
Hắ
Hai khuô
Hắ
Cả
“…… Anh Duệ
“Mộ
“Em và
“Khô
“Anh Duệ
“Vi Vi, đ
“Chị
“Đ
Rấ
Trị
Cả
Trị
Cả
Như
Cô
Trị
Cả
Mà
Hơ
Cả
Xú
Cô
Nế
Kể
Trong từ
Trị
Nà
Cô
Lú
Cô
Như
Hai ngư
“Buô
Trị
Nư
Em gá
Sao lạ
Cả
Cô
Vẻ
Hắ
Trị
Cả
Di đ
Trong quá
Lạ
Cả
Ý
Chuyệ
Cả
Cù
Loạ
Mộ
Phò
Trong lò
Sau lư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.