Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 867 : Diễm phúc sâu

    trước sau   
Thậsxnbt ra, đochfbkmri vớjvpmi Cảdtobnh Thiêlbhxn Viễxcrcn, trong lòlwewng Triệuceou An An luôbobun cómaak cảdtobm giársrdc sùcfqfng bársrdi phứoatwc tạpohbp.

Ônbwung vẫmdchn luôbobun làbhoh sựjjvs tồsxnbn tạpohbi khiếwhckn kẻtuxq khársrdc nhìgccdn lêlbhxn, ngoạpohbi trừpaly việuceoc ôbobung từpalyng nổfqudi tiếwhckng khắnpwnp nơpexqi, ôbobung còlwewn bồsxnbi dưbzsacgjcng đochfưbzsapalyc mộhmjrt vịyewc vua cómaak sứoatwc ảdtobnh hưbzsaagtwng trêlbhxn toàbhohn thếwhck giớjvpmi nhưbzsa Cảdtobnh Trung Tu.

Ba đochfyewci nhàbhoh họhhzs Cảdtobnh, đochfqrlou đochfkdmm lạpohbi dấsugwu vếwhckt rấsugwt sâawbuu trong lòlwewng Triệuceou An An.

maak mộhmjrt đochfoạpohbn thờyewci gian, côbobu luôbobun buồsxnbn rầbetdu, vìgccd sao mìgccdnh khôbobung phảdtobi họhhzs Cảdtobnh, nếwhcku họhhzs Cảdtobnh, vậsxnby sẽcfqf rấsugwt thôbobung minh, rấsugwt tàbhohi năvyweng.

Triệuceou An An đochfoatwng thẳywzkng ngưbzsayewci, do dựjjvs mộhmjrt lársrdt rồsxnbi cắnpwnn răvyweng nómaaki: “Ônbwung nộhmjri, con cảdtobm thấsugwy nếwhcku khôbobung thìgccd cứoatw cho Sâawbum Sâawbum họhhzsc Y, sau mưbzsayewci lăvywem tuổfqudi lạpohbi đochfi theo ôbobung nộhmjri Cảdtobnh họhhzsc nhữpexqng thứoatw khársrdc, họhhzsc hai ba năvywem, đochfếwhckn khi mưbzsayewci társrdm tuổfqudi lạpohbi tiếwhckp tụdtobc họhhzsc Y, nhưbzsa vậsxnby nómaak sẽcfqf khôbobung bỏywzk lỡcgjcrsrdi nàbhoho hếwhckt.”

Hai ôbobung giàbhoh trừpalyng mắnpwnt nhìgccdn Triệuceou An An mộhmjrt lársrdt, mớjvpmi cảdtobm thấsugwy hìgccdnh nhưbzsacfqfng cómaak đochfpohbo lýzank.


Thậsxnbt ra Mộhmjrc Vấsugwn Sinh cũcfqfng muốbkmrn Mộhmjrc Sâawbum đochfi theo Cảdtobnh Thiêlbhxn Viễxcrcn họhhzsc nàbhohy nọhhzs, nhưbzsang màbhoh ôbobung lo lắnpwnng chắnpwnt trai quársrd nhỏywzk, sẽcfqf bịyewc Cảdtobnh Thiêlbhxn Viễxcrcn énpwnp chếwhckt, thếwhck nhưbzsang nếwhcku mưbzsayewci lăvywem tuổfqudi mớjvpmi họhhzsc thìgccdrsrdc phưbzsaơpexqng diệuceon đochfqrlou phársrdt dụdtobc khôbobung khársrdc lắnpwnm rồsxnbi, bịyewc chèwdakn énpwnp cũcfqfng khôbobung sao.

Cảdtobnh Thiêlbhxn Viễxcrcn cũcfqfng biếwhckt mưbzsayewci lăvywem tuổfqudi rấsugwt thíihecch hợpalyp, tớjvpmi mưbzsayewci lăvywem tuổfqudi thìgccd chỉlbhx sốbkmr thôbobung minh củhjmca Mộhmjrc Sâawbum cũcfqfng hoàbhohn chỉlbhxnh, khôbobung giốbkmrng nhưbzsa đochfoatwa nhỏywzk Cảdtobnh gia, ba hay năvywem tuổfqudi làbhohmaak thểkdmm đochfyewcnh hìgccdnh rồsxnbi, cómaak thểkdmm tiếwhckn hàbhohnh cársrdc loạpohbi huấsugwn luyệuceon ýzank chíihec.

Hai ngưbzsayewci nhìgccdn nhau, đochfqrlou thấsugwy hai chữpexq “đochfsxnbng ýzank” trong mắnpwnt đochfbkmri phưbzsaơpexqng.

Mộhmjrc Vấsugwn Sinh nómaaki: “Đwsumưbzsapalyc, cứoatw vậsxnby đochfi!”

Triệuceou An An rấsugwt cao hứoatwng, sau nàbhohy con trai cómaak hai ngưbzsayewci thầbetdy dạpohby dỗcfqf, chắnpwnc chắnpwnn sẽcfqf trởagtw thàbhohnh ngưbzsayewci cựjjvsc kỳnfcg xuấsugwt sắnpwnc!

bobu cao hứoatwng ôbobum Đwsumrsrd Đwsumrsrd rờyewci đochfi, nómaaki tin tứoatwc tốbkmrt cho Mộhmjrc Thanh biếwhckt.

onfec nàbhohy côbobulwewn chưbzsaa biếwhckt, đochfqrlo nghịyewcbhohgccdnh nómaaki ra trong lúonfec vôbobugccdnh, tưbzsaơpexqng lai sẽcfqf thay đochffqudi cuộhmjrc đochfyewci củhjmca Mộhmjrc Thanh.

Rấsugwt nhiềqrlou năvywem sau, bêlbhxn trong danh sársrdch nhữpexqng ngưbzsayewci đochfoatwng đochfbetdu thếwhck giớjvpmi, còlwewn cómaaklbhxn Mộhmjrc Sâawbum.

Hai ôbobung giàbhoh vừpalya rồsxnbi còlwewn cãbnnui nhau túonfei bụdtobi, lậsxnbp tứoatwc biếwhckn thàbhohnh anh em thâawbun thiếwhckt:

“Cảdtobnh lãbnnuo, chúonfeng ta đochfi uốbkmrng hai chénpwnn đochfi?”

“Tôbobui muốbkmrn uốbkmrng Hồsxnbng Tam Tửjvpmu! Nhữpexqng cársrdi khársrdc đochfãbnnu uốbkmrng hếwhckt rồsxnbi, nhưbzsang chưbzsaa uốbkmrng cársrdi đochfómaak!”

“Khôbobung đochfưbzsapalyc khôbobung đochfưbzsapalyc, còlwewn chưbzsaa đochfhjmc sốbkmrvywem cấsugwt vàbhoho hầbetdm, dưbzsapalyc hiệuceou chưbzsaa phársrdt huy hếwhckt társrdc dụdtobng, bâawbuy giờyewc lấsugwy ra thìgccd rấsugwt lãbnnung phíihec! Đwsumfqudi cársrdi khársrdc đochfi, Bársrdch Tửjvpmu Hoa thếwhckbhoho?”

“Đwsumưbzsapalyc rồsxnbi, Bársrdch Tửjvpmu Hoa thìgccdrsrdch Tửjvpmu Hoa, nhưbzsang màbhoh, chờyewc đochfếwhckn khi bìgccdnh Hồsxnbng Tham Tửjvpmu kia uốbkmrng đochfưbzsapalyc, ôbobung phảdtobi mờyewci tôbobui uốbkmrng, khôbobung thểkdmm chơpexqi xấsugwu!”


Mộhmjrc Vấsugwn Sinh trừpalyng Cảdtobnh Thiêlbhxn Viễxcrcn, “Tôbobui cómaak thểkdmm chơpexqi xấsugwu hơpexqn ôbobung sao? Khôbobung cho ôbobung liềqrlon trộhmjrm, còlwewn dẫmdchn theo Cảdtobnh Duệuceo đochfếwhckn trộhmjrm!”

Cảdtobnh Thiêlbhxn Viễxcrcn cẩllvdn thậsxnbn ôbobum Mộhmjrc Sâawbum: “Đwsumi thôbobui! Đwsumkdmm đochfoatwa nhỏywzkbhohy uốbkmrng mộhmjrt chúonfet, lúonfec ởagtw trong bụdtobng ngưbzsayewci khársrdc nómaak đochfãbnnu uốbkmrng nhiềqrlou nhưbzsa vậsxnby rồsxnbi, bâawbuy giờyewccfqfng nêlbhxn nếwhckm thửjvpmbzsaơpexqng vịyewc châawbun chíihecnh làbhoh nhưbzsa thếwhckbhoho!”

...

bobun lễxcrc củhjmca Trịyewcnh Luâawbun sắnpwnp đochfếwhckn, Thưbzsapalyng Quan Ngưbzsang vàbhoh Triệuceou An An đochfqrlou đochfi chọhhzsn vársrdy cưbzsajvpmi giúonfep côbobu.

Triệuceou An An cao hứoatwng khoa tay múonfea châawbun, cầbetdm cársrdc loạpohbi vársrdy cưbzsajvpmi khôbobung ngừpalyng ưbzsajvpmm thửjvpmlbhxn ngưbzsayewci Trịyewcnh Luâawbun.

“Luâawbun Luâawbun, bạpohbn mặtrwuc cársrdi vársrdy đochfíihecnh ngọhhzsc trai nàbhohy rấsugwt đochfrqasp! Khôbobung khôbobung khôbobung, cársrdi vársrdy ren kia đochfrqasp hơpexqn! Trờyewci ơpexqi, cársrdi vársrdy khôbobung tay lộhmjr ngựjjvsc nàbhohy cũcfqfng rấsugwt đochfưbzsapalyc! Nhưbzsang màbhoh, Luâawbun Luâawbun, giờyewc tớjvpm mớjvpmi biếwhckt, thìgccd ra ngựjjvsc bạpohbn lớjvpmn nhưbzsa vậsxnby! Sao trưbzsajvpmc kia đochfqrlou bịyewc bạpohbn giấsugwu hếwhckt rồsxnbi, căvywen bảdtobn làbhoh khôbobung nhìgccdn thấsugwy gìgccd hếwhckt!”

Triệuceou An An cẩllvdu thảdtob, vưbzsaơpexqn tay đochfâawbum đochfâawbum bộhmjr ngựjjvsc đochfbetdy đochftrwun củhjmca Trịyewcnh Luâawbun.

Trịyewcnh Luâawbun xấsugwu hổfqud đochfywzk bừpalyng cảdtob mặtrwut, che ngựjjvsc trốbkmrn vềqrlo sau: “An An, bạpohbn họhhzsc xấsugwu rồsxnbi! Bạpohbn bạpohbn bạpohbn... Trưbzsajvpmc kia bạpohbn đochfâawbuu cómaak nhưbzsa thếwhck!”

ihecnh cársrdch củhjmca côbobubzsajvpmng nộhmjri, phong cársrdch mặtrwuc quầbetdn ársrdo cũcfqfng rấsugwt bảdtobo thủhjmc, sẽcfqf khôbobung giốbkmrng nhữpexqng ngưbzsayewci khársrdc thíihecch đochfkdmm lộhmjrrsrdng ngưbzsayewci gợpalyi cảdtobm củhjmca mìgccdnh.

Từpaly nhỏywzk đochfếwhckn lớjvpmn, ngưbzsayewci chạpohbm vàbhoho ngựjjvsc côbobu, chỉlbhxmaak Trịyewcnh Kinh màbhoh thôbobui.

lwewn nữpexqa, bâawbuy giờyewcbobubhoh Trịyewcnh Kinh khôbobung cómaak thâawbun mậsxnbt nhưbzsa thếwhck nữpexqa, Trịyewcnh Kinh chỉlbhxbobun côbobu, rấsugwt íihect khi vuốbkmrt ve cơpexq thểkdmmbobu, tuy làbhoh hai ngưbzsayewci sắnpwnp kếwhckt hôbobun nhưbzsang vẫmdchn bảdtobo trìgccd khoảdtobng cársrdch nhưbzsa trưbzsajvpmc. 

Trong lòlwewng Trịyewcnh Luâawbun rấsugwt ngạpohbi ngùcfqfng khi đochfbkmri diệuceon vớjvpmi chuyệuceon nàbhohy, ai ngờyewc Triệuceou An An lạpohbi đochfùcfqfa giỡcgjcn lớjvpmn mậsxnbt nhưbzsa vậsxnby!

Con gársrdi chưbzsaa kếwhckt hôbobun vàbhoh đochfãbnnu kếwhckt hôbobun khôbobung giốbkmrng nhau nhưbzsa thếwhck đochfómaak, Trịyewcnh Luâawbun thẹrqasn thùcfqfng nhưbzsa vậsxnby, rấsugwt bìgccdnh thưbzsayewcng, Thưbzsapalyng Quan Ngưbzsang cảdtobm thấsugwy dársrdng vẻtuxq đochfywzk mặtrwuc củhjmca Trịyewcnh Luâawbun rấsugwt đochfársrdng yêlbhxu, côbobubzsayewci kénpwno Triệuceou An An sang bêlbhxn cạpohbnh, khôbobung cho Triệuceou An An hưbzsajvpmng “ma trảdtobo” vàbhoho ngưbzsayewci Trịyewcnh Luâawbun nữpexqa.


“Luâawbun Luâawbun, tạpohbi em khôbobung biếwhckt đochfómaak thôbobui, trưbzsajvpmc kia ngưbzsayewci nàbhohy cũcfqfng nhưbzsa vậsxnby, rấsugwt xấsugwu xa! Sau nàbhohy em cársrdch An An xa mộhmjrt chúonfet, trársrdnh cho việuceoc bịyewc chiếwhckm tiệuceon nghi!”

Triệuceou An An khôbobung cómaak ýzank tốbkmrt nhìgccdn chằjjvsm chằjjvsm vàbhoho bộhmjr ngựjjvsc Thưbzsapalyng Quan Ngưbzsang, cưbzsayewci xấsugwu xa: “Ônbwui, tiểkdmmu mỹitqt nhâawbun, sao nghe lờyewci nàbhohy củhjmca em, giốbkmrng nhưbzsa đochfãbnnu bịyewc chịyewc chiếwhckm tiệuceon nghi rồsxnbi thếwhck! Nhưbzsang màbhoh chịyewclwewn chưbzsaa nhìgccdn thấsugwy nómaak đochfâawbuu, nhanh nhanh, cởagtwi quầbetdn ársrdo ra, đochfkdmm chịyewc thưbzsaagtwng thứoatwc mộhmjrt chúonfet!”

Thưbzsapalyng Quan Ngưbzsang cưbzsayewci nhénpwno hai mársrd củhjmca côbobu: “Đwsumưbzsapalyc thôbobui, chịyewc cởagtwi cho em xem, chỉlbhx cầbetdn em khôbobung sợpaly anh em biếwhckt chuyệuceon nàbhohy làbhoh đochfưbzsapalyc!”

“Đwsumpalyng đochfpalyng đochfpalyng! Em sai rồsxnbi em sai rồsxnbi em sai rồsxnbi!”

Vừpalya nghe thấsugwy Thưbzsapalyng Quan Ngưbzsang nhắnpwnc tớjvpmi Cảdtobnh Dậsxnbt Thầbetdn, Triệuceou An An lậsxnbp tứoatwc trởagtwlbhxn thàbhohnh thậsxnbt, nếwhcku anh biếwhckt côbobu đochfãbnnu thấsugwy hếwhckt củhjmca Thưbzsapalyng Quan Ngưbzsang, anh sẽcfqf tựjjvs tay giếwhckt chếwhckt côbobu, căvywen bảdtobn làbhoh mặtrwuc kệuceorsrdi gìgccd gọhhzsi làbhoh em họhhzs hay làbhoh anh em ruộhmjrt thịyewct.

Triệuceou An An quyếwhckt đochfyewcnh, khôbobung nêlbhxn chọhhzsc Thưbzsapalyng Quan Ngưbzsang, cómaak chúonfe cừpalyu nhỏywzk nhưbzsa Trịyewcnh Luâawbun rồsxnbi, côbobumaak thểkdmm đochfùcfqfa giỡcgjcn Trịyewcnh Luâawbun!

Bọhhzsn họhhzsbetdm ĩlbhx vui đochfùcfqfa mộhmjrt lársrdt, sau đochfómaak Triệuceou An An ỷlgpkbhoho ưbzsau thếwhck chiềqrlou cao củhjmca mìgccdnh, nắnpwnm vai Trịyewcnh Luâawbun, cúonfei đochfbetdu nhìgccdn bộhmjr ngựjjvsc đochfbetdy đochftrwun củhjmca côbobu, nómaaki thầbetdm: “Diễxcrcm phúonfec củhjmca Trịyewcnh Kinh thậsxnbt sâawbuu, chậsxnbc chậsxnbc chậsxnbc, bộhmjr ngựjjvsc đochfbetdy đochftrwun xinh đochfrqasp nhưbzsa vậsxnby, cómaak lẽcfqf hắnpwnn phảdtobi chảdtoby mársrdu mũcfqfi rồsxnbi! Buổfqudi tốbkmri hai ngưbzsayewci cùcfqfng nhau ngủhjmc, hắnpwnn cómaak nắnpwnm chặtrwut khôbobung buôbobung tay hay khôbobung?”

Trịyewcnh Luâawbun bịyewc lờyewci nómaaki củhjmca Triệuceou An An làbhohm cho xấsugwu hổfqud muốbkmr chếwhckt!

Sao ngưbzsayewci nàbhohy cómaak thểkdmmmaaki năvyweng khôbobung kiêlbhxng nểkdmmgccd nhưbzsa thếwhck, sao cómaak thểkdmm mởagtw miệuceong hỏywzki ra vấsugwn đochfqrlo khómaakmaaki nhưbzsa vậsxnby chứoatw!

bzsaơpexqng mặtrwut Trịyewcnh Luâawbun đochfywzk bừpalyng, tứoatwc giậsxnbn dậsxnbm châawbun: “An An thậsxnbt đochfársrdng ghénpwnt! Tớjvpmbhoh anh ngủhjmccfqfng nhau bao giờyewc, bọhhzsn tớjvpm đochfqrlou ngủhjmc phòlwewng mìgccdnh, sao bạpohbn lạpohbi nómaaki nhưbzsa vậsxnby!”

Triệuceou An An trừpalyng lớjvpmn hai mắnpwnt: “Hai ngưbzsayewci còlwewn chưbzsaa ngủhjmccfqfng? Trịyewcnh Kinh khôbobung phảdtobi làbhoh đochfàbhohn ôbobung hảdtob, gưbzsaơpexqng mặtrwut thiêlbhxn sứoatwrsrdng ngưbzsayewci ma quỷlgpk nhưbzsa bạpohbn màbhohlwewn cómaak thểkdmm nhịyewcn đochfưbzsapalyc! Ônbwui, đochfpalyng nómaaki phưbzsaơpexqng diệuceon kia củhjmca hắnpwnn cómaak vấsugwn đochfqrlo chứoatw? Khôbobung sao đochfâawbuu, đochfpalyng ngạpohbi, Mộhmjrc Thanh rấsugwt am hiểkdmmu việuceoc trịyewc liệuceou mấsugwy bệuceonh khôbobung tiệuceon nómaaki ra nhưbzsa thếwhck, ngàbhohy mai bạpohbn dẫmdchn Trịyewcnh Kinh đochfếwhckn cho Mộhmjrc Thanh khársrdm đochfi!”

bobu vừpalya dứoatwt lờyewci, Trịyewcnh Luâawbun còlwewn chưbzsaa nómaaki gìgccd, chợpalyt nghe ngoàbhohi cửjvpma truyềqrlon đochfếwhckn âawbum thanh: “Triệuceou An An, côbobu quảdtobn chuyệuceon củhjmca mìgccdnh làbhoh đochfưbzsapalyc rồsxnbi, chuyệuceon củhjmca tôbobui, khôbobung liêlbhxn quan đochfếwhckn côbobu!”

Trịyewcnh Kinh nghiêlbhxm mặtrwut đochfi vàbhoho, vẻtuxq mặtrwut khi nhìgccdn thấsugwy Triệuceou An An rấsugwt khôbobung tốbkmrt.

Hừpaly, dársrdm nómaaki phưbzsaơpexqng diệuceon kia củhjmca anh cómaak vấsugwn đochfqrlo! Còlwewn kêlbhxu anh đochfi tìgccdm Mộhmjrc Thanh đochfiềqrlou trịyewc, đochfúonfeng làbhoh muốbkmrn chọhhzsc chếwhckt ngưbzsayewci màbhoh!

Vấsugwn đochfqrlobhohy cũcfqfng cómaak thểkdmmmaaki hưbzsau nómaaki vưbzsapalyn sao? Luâawbun Luâawbun đochfơpexqn thuầbetdn nhưbzsa vậsxnby, đochfpalyng cómaakbhohm hưbzsa em ấsugwy chứoatw, lỡcgjc nhưbzsa Luâawbun Luâawbun thậsxnbt sựjjvs tin rằjjvsng anh cómaak vấsugwn đochfqrlo, vậsxnby thìgccd khôbobung ổfqudn rồsxnbi!

Triệuceou An An khôbobung ngờyewc Trịyewcnh Kinh sẽcfqf đochfi vàbhoho, vừpalya rồsxnbi hắnpwnn vẫmdchn ởagtwlbhxn ngoàbhohi màbhoh!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.