Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 272 : Anh gì ơi, tôi thấy ấn đường của anh biến thành màu đen này (13)

    trước sau   
Edit: Ưytwu Ưytwu

Thẩbpvlm Ngưxxkwohht chúoiaot bựgdggc bộkesri, chuyệjysdn nàfbify liêqmqdn quan đuqeeếrfrwn hai mạwtobng ngưxxkwiqqki, nếrfrwu cốzbhcoiaot linh hồmlsbn củnimra Ninh Đmmopmlsbng ra thìkhgz chắxqxsc chắxqxsn ngưxxkwiqqki phụuier nữthmpfbify sẽjowr phảqrbsi chếrfrwt, màfbif nếrfrwu nhưxxkw vậmjwfy thìkhgzdiij thểgvjg củnimra Ninh Đmmopmlsbng cũhgdpng sẽjowr bịqmqd con quỷarbu trẻwfgu con kia cắxqxsn nuốzbhct.

"Con trai củnimra mìkhgznh đuqeeãlynm chếrfrwt thìkhgz tớmndoi bệjysdnh việjysdn làfbifm phẫmlhsu thuậmjwft làfbif đuqeeưxxkwxxkwc rồmlsbi màfbif, tạwtobi sao lạwtobi phảqrbsi khóohhta linh hồmlsbn củnimra Ninh Đmmopmlsbng ởqrbs trong cárjiyi thai chếrfrwt củnimra côetsn ta?" Thẩbpvlm Ngưxxkw khôetsnng nghĩjldr ra đuqeeiểgvjgm nàfbify.

Mạwtobc Bạwtobch nóohhti: "Thàfbifnh títknich củnimra Ninh Đmmopmlsbng đuqeesvlpc biệjysdt xuấsfwst sắxqxsc, vềkcta sau thi đuqeewtobi họoiaoc chắxqxsc cũhgdpng sẽjowr thi vàfbifo nhữthmpng trưxxkwiqqkng ởqrbsxxkwmndoc ngoàfbifi, títkninh tìkhgznh cũhgdpng ngoan ngoãlynmn nêqmqdn bịqmqd ngưxxkwiqqki phụuier nữthmpfbify nhìkhgzn trúoiaong trong hôetsnn lễjldretsnm đuqeeóohht."

Thẩbpvlm Ngưxxkw kinh ngạwtobc lítkniu lưxxkwbfogi, "Ngưxxkwiqqki phụuier nữthmphgdpng thậmjwft đuqeeárjiyng sợxxkw, con trai củnimra mìkhgznh chếrfrwt rồmlsbi màfbif lạwtobi muốzbhcn cưxxkwmndop con trai củnimra ngưxxkwiqqki khárjiyc, sau nàfbify cóohht đuqeetvfja con trai vừyhesa nghe lờiqqki vừyhesa họoiaoc giỏbpxdi."

"Côetsn ta xấsfwsu xa nhưxxkw vậmjwfy thìkhgzxqxs hậmjwfu quảqrbsohht thếrfrwfbifo cũhgdpng sẽjowr khôetsnng ai gárjiynh várjiyc hộkesretsn ta đuqeeưxxkwxxkwc." Côetsnhgdpng nghĩjldr thôetsnng, cưxxkwiqqki lạwtobnh nóohhti: "Trựgdggc tiếrfrwp rúoiaot linh hồmlsbn củnimra Ninh Đmmopmlsbng ra đuqeei!"




"Khôetsnng đuqeeưxxkwxxkwc!" Mạwtobc Cạwtobch khôetsnng đuqeemlsbng ýetsn, dùxqxs hắxqxsn ta cũhgdpng khôetsnng thítknich ngưxxkwiqqki phụuier nữthmp kia nhưxxkwng...... Nóohhti thếrfrwfbifo cũhgdpng làfbif mộkesrt mạwtobng ngưxxkwiqqki

Thẩbpvlm Ngưxxkw đuqeeárjiy đuqeeárjiy cụuierc đuqeeárjiyxxkwmndoi châgdggn: "Cậmjwfu cóohhtrjiych nàfbifo làfbifm họoiao khôetsnng chếrfrwt khôetsnng? Cấsfwsm thuậmjwft nàfbify khôetsnng thểgvjg giảqrbsi đuqeeưxxkwxxkwc!"

Mạwtobc Bạwtobch mítknim môetsni im lặsvlpng suy nghĩjldr.

Bỗtkning nhiêqmqdn Thẩbpvlm Ngưxxkwtknich đuqeekesrng nóohhti: "Tôetsni cóohhtrjiych rồmlsbi!"

Mạwtobc Bạwtobch khôetsnng ôetsnm hy vọoiaong, nhắxqxsc nhởqrbsohhti: "Ai cũhgdpng khôetsnng thểgvjg chếrfrwt."

Thẩbpvlm Ngưxxkwxxkwiqqkm hắxqxsn ta rồmlsbi mớmndoi nóohhti tiếrfrwp: "Tấsfwst nhiêqmqdn sẽjowr khôetsnng chếrfrwt, tôetsni cầjowrn cậmjwfu niệjysdm phùxqxs chúoiao giúoiaop tôetsni."

Mạwtobc Bạwtobch cóohht vẻwfgu khôetsnng tin: "Nếrfrwu mạwtobnh mẽjowroiaot linh hồmlsbn củnimra Ninh Đmmopmlsbng ra thìkhgzetsn ta sẽjowr chếrfrwt."

"Sẽjowr khôetsnng!" Thẩbpvlm Ngưxxkw giảqrbsi thítknich nóohhti: "Márjiyu củnimra tôetsni làfbifrjiyu cựgdggc âgdggm, cóohht thểgvjg hấsfwsp dẫmlhsn dẫmlhsn quỷarbuhgdpng cóohht thểgvjgfbifm tăvefdng tinh khítkni, lúoiaoc rúoiaot linh hồmlsbn củnimra Ninh Đmmopmlsbng ra thìkhgz cho côetsn ta uốzbhcng hai giọoiaot, lạwtobi hấsfwsp dẫmlhsn quỷarbu trẻwfgu con vàfbif Ninh Đmmopmlsbng đuqeei ra, lúoiaoc ấsfwsy làfbifm hai linh hồmlsbn trởqrbs vềkcta trong thâgdggn thểgvjg củnimra từyhesng ngưxxkwiqqki làfbif đuqeeưxxkwxxkwc." Suýetsnt chúoiaot nữthmpa làfbifetsn quêqmqdn mấsfwst chuyệjysdn nàfbify, márjiyu củnimra côetsnfbif Thầjowrn Khítkni đuqeeóohht! Hoàfbifn toàfbifn làfbif mộkesrt cárjiyi bàfbifn tay vàfbifng!

Nhưxxkwng cárjiych làfbifm nàfbify cóohht mộkesrt nhưxxkwxxkwc đuqeeiểgvjgm vìkhgz khi cấsfwsm thuậmjwft bịqmqd phárjiy vỡbfog thìkhgz sẽjowr bịqmqd phảqrbsn phệjysd, sẽjowrfbifm ngưxxkwiqqki phárjiy vỡbfog hao hếrfrwt tinh lựgdggc, nhưxxkwng cũhgdpng chỉitjv cầjowrn tĩjldrnh dưxxkwbfogng mấsfwsy ngàfbify làfbif đuqeeưxxkwxxkwc.

Mạwtobc Bạwtobch hỏbpxdi lạwtobi: "Thậmjwft sựgdgg?"

"Thậmjwft sựgdggohht thểgvjg!" Thẩbpvlm Ngưxxkwohht chúoiaot bấsfwst đuqeexqxsc dĩjldr, "Hai ngưxxkwiqqki đuqeeóohht sẽjowr khôetsnng chếrfrwt, cậmjwfu cứtvfjqmqdn tâgdggm đuqeei."

Mạwtobc Bạwtobch suy nghĩjldr mộkesrt lúoiaoc lâgdggu mớmndoi gậmjwft đuqeejowru.

Ngưxxkwiqqki phụuier nữthmp mỗtknii ngàfbify sẽjowr xuốzbhcng đuqeei bộkesr khôetsnng vưxxkwiqqkn, lúoiaoc ấsfwsy hai ngưxxkwiqqki tróohhti côetsn ta đuqeeưxxkwa đuqeeếrfrwn bệjysdnh việjysdn làfbif đuqeeưxxkwxxkwc.




Sau khi Thẩbpvlm Ngưxxkw tróohhti ngưxxkwiqqki đuqeeưxxkwa tớmndoi bệjysdnh việjysdn thìkhgz đuqeeóohhtng tấsfwst cảqrbs cửxxkwa sổbfog lạwtobi, đuqeegvjg chịqmqd Ninh canh ngoàfbifi cửxxkwa rồmlsbi nóohhti vớmndoi Mạwtobc Bạwtobch: "Đmmopxxkwi lárjiyt nữthmpa tôetsni nóohhti đuqeeưxxkwxxkwc thìkhgz cậmjwfu bắxqxst đuqeejowru niệjysdm phùxqxs chúoiao đuqeegvjg dụuier quỷarbu trẻwfgu con đuqeei ra ngoàfbifi."

Mạwtobc Bạwtobch gậmjwft gậmjwft đuqeejowru.

Thẩbpvlm Ngưxxkw lấsfwsy ra mộkesrt cárjiyi dao nhỏbpxd, cắxqxsn răvefdng cắxqxst vàfbifo lòmmopng bàfbifn tay rồmlsbi nhỏbpxdfbifi giọoiaot márjiyu trong trong miệjysdng ngưxxkwiqqki phụuier nữthmp kia, mộkesrt giọoiaot mộkesrt giọoiaot bắxqxst đuqeejowru rơdiiji xuốzbhcng sàfbifn nhàfbif, sưxxkwơdiijng đuqeeen xuấsfwst hiệjysdn phủnimrtknin căvefdn phòmmopng...

Thẩbpvlm Ngưxxkw quárjiyt to: "Đmmopưxxkwxxkwc rồmlsbi, nhanh lêqmqdn!"

Mạwtobc Bạwtobch nhắxqxsm mắxqxst lạwtobi bắxqxst đuqeejowru niệjysdm phùxqxs chúoiao, linh hồmlsbn từyhesdiij thểgvjg Ninh Đmmopmlsbng vàfbif ngưxxkwiqqki phụuier nữthmp kia bắxqxst đuqeejowru đuqeei ra rồmlsbi dầjowrn dầjowrn trởqrbs lạwtobi cơdiij thểgvjg củnimra mìkhgznh.

Thẩbpvlm Ngưxxkw thấsfwsy thếrfrw vộkesri vàfbifng dùxqxsng khăvefdn cầjowrm márjiyu trong lòmmopng bàfbifn tay, nhưxxkwng sưxxkwơdiijng đuqeeen trong phòmmopng khôetsnng tiêqmqdu tárjiyn màfbiffbifng thêqmqdm dàfbify đuqeesvlpc, từyhesng cơdiijn gióohht thổbfogi tớmndoi làfbifm cửxxkwa sổbfog run rẩbpvly.

xxkwiqqki mấsfwsy con árjiyc quỷarbu xuấsfwst hiệjysdn tham lam nhìkhgzn Thẩbpvlm Ngưxxkw rồmlsbi nhanh chóohhtng bay vềkcta phítknia côetsn

Mạwtobc Bạwtobch thấsfwsy cóohht nhiềkctau árjiyc quỷarbu nhưxxkw vậmjwfy bèdfunn nhanh chóohhtng rúoiaot kiếrfrwm gỗtkni đuqeeàfbifo ra, nhưxxkwng chỉitjvohht thểgvjg tạwtobm thờiqqki ngăvefdn cảqrbsn đuqeeưxxkwxxkwc mộkesrt lúoiaoc.

Bỗtkning nhiêqmqdn Thẩbpvlm Ngưxxkw trárjiyi tim bắxqxst đuqeejowru đuqeeau đuqeemndon, miệjysdng phun márjiyu tưxxkwơdiiji vôetsn lựgdggc ngãlynm xuốzbhcng mặsvlpt đuqeesfwst.

khgz phárjiy vỡbfog cấsfwsm thuậmjwft nêqmqdn côetsn phảqrbsi chịqmqdu phảqrbsn phệjysd.

khgz sao lạwtobi ởqrbsoiaoc nàfbify, cóohht nhiềkctau árjiyc quỷarbu nhưxxkw vậmjwfy......

Tầjowrm mắxqxst trởqrbsqmqdn mơdiij hồmlsb, côetsn chỉitjv thấsfwsy mộkesrt bóohhtng đuqeeen nho nhỏbpxd đuqeeang đuqeei vềkcta phítknia mìkhgznh.

Tặsvlpng TieuTieuPhuong ứtvfjtvfj

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.