Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Quyển 11-Chương 2 : Vườn Hoa Tử Vi Lãng Mạn

    trước sau   
Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn nghe vậgjhoy, giậgjhot mìpfwdnh nhìpfwdn quanh mộfhmtt vòbtzsng…

“Biệzgqwt thựliqr to nhưiirf vậgjhoy màedju chỉuvnxzgqw ba ngưiirfpfwdi cáiqytc anh ởejqb thôfhmti àedju?”

Trờpfwdi ơynboi! Biệzgqwt thựliqr lớizpjn nhưiirf vậgjhoy màedju chỉuvnxzgqw ba ngưiirfpfwdi, nếvzivu ba ngưiirfpfwdi họynbo khôfhmtng muốcratn gặwdyop nhau thìpfwd chắlammc chẳcbpong bao giờpfwd bắlammt gặwdyop nhau trong ngôfhmti nhàedju lớizpjn đlcybếvzivn vậgjhoy.

Vẻxuxu mặwdyot Lãhznunh Thiêmqzwn Dụgomkc dầizpjn nặwdyong nềkkjg: “Còbtzsn cózgqw cha mẹpkjg anh, nhưiirfng… hai ngưiirfpfwdi qua đlcybpfwdi rồsnqsi”.

Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn cảoxfem thấxghky lồsnqsng ngựliqrc têmqzw rầizpjn: “Xin lỗlzpzi, em khôfhmtng cốcrat ýmpwo nhắlammc tớizpji…”.

“Khôfhmtng sao, chuyệzgqwn qua lâswcru rồsnqsi”. Lãhznunh Thiêmqzwn Dụgomkc siếvzivt chặwdyot eo côfhmt, hôfhmtn lêmqzwn tráiqytn côfhmt rồsnqsi nózgqwi.


“Vậgjhoy sau nàedjuy anh khôfhmtng ởejqb đlcybâswcry àedju? Nơynboi nàedjuy lớizpjn thếvziv, em sợuvnx…”. Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn hơynboi nhíqtsgu màedjuy lạynboi, nhẹpkjg giọynbong thìpfwd thầizpjm.

hznunh Thiêmqzwn Dụgomkc dưiirfpfwdng nhưiirf bịkmmz vẻxuxu mặwdyot củynboa côfhmt chọynboc cưiirfpfwdi, hắlammn cúwnfki đlcybizpju bậgjhot cưiirfpfwdi: “Sao lạynboi thếvziv chứedju? Em làedju vợuvnx sắlammp cưiirfizpji củynboa anh, chúwnfkng ta phảoxfei ởejqbmqzwng mộfhmtt chỗlzpz chứedju”.

Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn ngơynbo ngẩegvnn ngẩegvnng đlcybizpju nhìpfwdn Lãhznunh Thiêmqzwn Dụgomkc, giữqsowa tráiqytn nhíqtsgu lạynboi nhưiirf đlcybang suy nghĩmqzw.

“Em đlcybang nghĩmqzwpfwd vậgjhoy?”. Lãhznunh Thiêmqzwn Dụgomkc thấxghky vẻxuxu mặwdyot đlcybăorzgm chiêmqzwu củynboa Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn liềkkjgn dừatphng bưiirfizpjc. Hắlammn cúwnfki ngưiirfpfwdi xuốcratng, giọynbong nózgqwi nhẹpkjg nhàedjung nhưiirf đlcybang xáiqytc đlcybkmmznh lạynboi tìpfwdnh cảoxfem…

“Hay làedju… em khôfhmtng muốcratn ởejqb đlcybâswcry?”. Hắlammn thấxghkp giọynbong hỏwsoei.

Chỉuvnx trong nháiqyty mắlammt nhưiirf vậgjhoy màedjuhznunh Thiêmqzwn Dụgomkc cảoxfem thấxghky trong lòbtzsng mìpfwdnh đlcybang rấxghkt căorzgng thẳcbpong!

Nhìpfwdn vàedjuo đlcybôfhmti mắlammt đlcyben thâswcrm thúwnfky đlcybózgqw, Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn cảoxfem thấxghky trong đlcybizpju vẫfhmtn rấxghkt trốcratng rỗlzpzng, dưiirfpfwdng nhưiirfzgqwpfwd đlcybózgqwzgqwe lêmqzwn, côfhmt muốcratn bắlammt lấxghky nhưiirfng lạynboi khôfhmtng thểmmdv.

“Khôfhmtng, khôfhmtng phảoxfei, em rấxghkt thíqtsgch nơynboi nàedjuy”. Côfhmt thu lạynboi mấxghky suy nghĩmqzw vụgomkn vặwdyot, dùmqzw sao lúwnfkc nàedjuy côfhmtxghkng chẳcbpong biếvzivt nózgqwi gìpfwd.

hznunh Thiêmqzwn Dụgomkc míqtsgm môfhmti lạynboi, bàedjun tay nhẹpkjg nhàedjung vuốcratt ve gòbtzsedju nhẵhuofn nhụgomki củynboa côfhmt, cấxghkt giọynbong đlcybizpjy tìpfwdnh cảoxfem: “Nếvzivu nhớizpj ra đlcybiềkkjgu gìpfwd phảoxfei nózgqwi cho anh biếvzivt, đlcybưiirfuvnxc khôfhmtng?”

“Vâswcrng!”. Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn hơynboi đlcybwsoe mặwdyot gậgjhot đlcybizpju.

Trờpfwdi ạynbo! Ngưiirfpfwdi đlcybàedjun ôfhmtng nàedjuy chẳcbpong kiêmqzwng dèwnfk mấxghky ngưiirfpfwdi làedjum ởejqb trưiirfizpjc mặwdyot gìpfwd cảoxfe, bâswcry giờpfwd mọynboi ngưiirfpfwdi đlcybkkjgu đlcybang nhìpfwdn côfhmt rồsnqsi! Ngạynboi quáiqyt!

*****

edjun đlcybêmqzwm dầizpjn buôfhmtng xuốcratng, lớizpjp sưiirfơynbong đlcybêmqzwm nhẹpkjg nhàedjung bao phủynbo lấxghky biệzgqwt thựliqrhznunh gia. Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn rảoxfenh rỗlzpzi khôfhmtng cózgqw việzgqwc gìpfwdedjum, vừatpha ăorzgn xong cơynbom tốcrati, nhâswcrn lúwnfkc Lãhznunh Thiêmqzwn Dụgomkc nghe đlcybiệzgqwn thoạynboi côfhmtng việzgqwc, côfhmt nhịkmmzn khôfhmtng đlcybưiirfuvnxc đlcybi lòbtzsng vòbtzsng đlcybmmdvedjum quen vớizpji nơynboi đlcybâswcry.


Tuy căorzgn biệzgqwt thựliqr rấxghkt rộfhmtng lớizpjn nhưiirfng côfhmt khôfhmtng sợuvnxpfwdnh sẽmwxi đlcybi lạynboc., vìpfwd đlcybi đlcybếvzivn đlcybâswcru côfhmtxghkng thấxghky cózgqwzgqwng dáiqytng củynboa ngưiirfpfwdi giúwnfkp việzgqwc trong nhàedju.

“Côfhmt Thưiirfuvnxng Quan”.

Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn đlcybang tháiqytn phụgomkc thiếvzivt kếvziv xa hoa mỹiirf lệzgqw củynboa ngôfhmti biệzgqwt thựliqr thìpfwdpfwd Trầizpjn xuấxghkt hiệzgqwn trưiirfizpjc mặwdyot côfhmt, trong mắlammt bàedju mang theo ýmpwoiirfpfwdi, vẻxuxu mặwdyot hiềkkjgn làedjunh hòbtzsa nhãhznu.

“Dìpfwd Trầizpjn!”. Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn nhẹpkjg nhàedjung gọynboi mộfhmtt tiếvzivng, hơynboi mỉuvnxm cưiirfpfwdi.

“Sao rồsnqsi? Chưiirfa quen àedju?”. Dìpfwd Trầizpjn rấxghkt vừatpha ýmpwo vớizpji Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn, trong lòbtzsng thầizpjm than sao trêmqzwn đlcybpfwdi lạynboi cózgqw mộfhmtt côfhmtiqyti xinh đlcybpkjgp nhưiirf vậgjhoy chứedju.

“Thậgjhot ra thìpfwd… vẫfhmtn chưiirfa quen lắlammm”. Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn hơynboi xấxghku hổaqiy, cưiirfpfwdi nózgqwi.

pfwd Trầizpjn vỗlzpz nhẹpkjgmqzwn tay côfhmt, dịkmmzu dàedjung lêmqzwn tiếvzivng: “Dầizpjn dầizpjn rồsnqsi sẽmwxi quen thôfhmti. Tôfhmti còbtzsn tưiirfejqbng rằzmjfng đlcybếvzivn lúwnfkc nhắlammm mắlammt xuôfhmti tay cũxghkng khôfhmtng đlcybuvnxi đlcybưiirfuvnxc đlcybynboi thiếvzivu gia đlcybưiirfa phụgomk nữqsow vềkkjg nhàedju, khôfhmtng ngờpfwd rốcratt cuộfhmtc cậgjhou ấxghky cũxghkng thôfhmtng suốcratt rồsnqsi. Cáiqytm ơynbon trờpfwdi đlcybxghkt, tôfhmti nghĩmqzw ôfhmtng bàedju chủynboejqb trêmqzwn trờpfwdi nhìpfwdn thấxghky cũxghkng sẽmwximqzwn lòbtzsng”.

zgqw lẽmwxipfwd Trầizpjn lâswcru lắlammm rồsnqsi khôfhmtng cózgqw dịkmmzp tròbtzs chuyệzgqwn vớizpji ai, nhấxghkt làedju lạynboi thấxghky Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn dịkmmzu dàedjung thếvzivedjuy, bàedju liềkkjgn tâswcrm sựliqr.

Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn mỉuvnxm cưiirfpfwdi lắlammng nghe, khôfhmtng nózgqwi gìpfwd thêmqzwm. Khôfhmtng phảoxfei làedjufhmt khôfhmtng muốcratn nózgqwi màedju thậgjhot ra làedju khôfhmtng biếvzivt phảoxfei nózgqwi gìpfwd.

“Thấxghky đlcybynboi thiếvzivu gia đlcybưiirfa côfhmt vềkkjg, tôfhmti cũxghkng yêmqzwn tâswcrm. Tôfhmti còbtzsn tưiirfejqbng cậgjhou ấxghky đlcybưiirfa cáiqyti côfhmt Phỉuvnxfhmt kia vềkkjg chứedju, làedjum tôfhmti lo lắlammng suốcratt cảoxfe ngàedjuy”. Dìpfwd Trầizpjn vôfhmtpfwdnh lỡaqiy miệzgqwng.

“Phỉuvnxfhmt? Côfhmtxghky làedju ai…”. Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn nghe vậgjhoy, lậgjhop tứedjuc hỏwsoei lạynboi.

Phỉuvnxfhmt? Cáiqyti têmqzwn nàedjuy hìpfwdnh nhưiirf đlcybãhznu nghe qua ởejqb đlcybâswcru rồsnqsi thìpfwd phảoxfei. Nhưiirfng côfhmt chẳcbpong nhớizpj ra nổaqiyi, trừatph việzgqwc cảoxfem thấxghky nghe quen quen thìpfwd trong lòbtzsng còbtzsn dâswcrng lêmqzwn cảoxfem giáiqytc hơynboi ghen ghen.

Đfhrbâswcry rõqsowedjung làedjumqzwn củynboa con gáiqyti, côfhmtxghky cózgqw quan hệzgqwpfwd vớizpji Lãhznunh Thiêmqzwn Dụgomkc?

pfwd Trầizpjn cũxghkng nhậgjhon ra mìpfwdnh đlcybãhznu lỡaqiy miệzgqwng, cựliqrc kìpfwd nhanh tríqtsgzgqwi lảoxfeng sang chuyệzgqwn kháiqytc: “Àzyqr, cáiqyti đlcybózgqw... khôfhmtng cózgqwpfwd đlcybâswcru. Àzyqr, đlcybúwnfkng rồsnqsi, tôfhmti còbtzsn mấxghky việzgqwc chưiirfa làedjum xong nêmqzwn phảoxfei đlcybi đlcybãhznu nhécrat”. Nózgqwi xong, bàedju vộfhmti vãhznu rờpfwdi đlcybi.

Ôbtzsi, cózgqw phảoxfei đlcybãhznu giàedjumqzwn lúwnfk lẫfhmtn rồsnqsi khôfhmtng, tạynboi sao trưiirfizpjc mặwdyot côfhmt Thưiirfuvnxng Quan lạynboi nhắlammc đlcybếvzivn côfhmt Phỉuvnxfhmtynbo chứedju? Cáiqyti côfhmt Phỉuvnxfhmt kia khôfhmtng hiểmmdvu kiểmmdvu gìpfwd cứedju quấxghkn lấxghky đlcybynboi thiếvzivu gia, thậgjhom chíqtsgbtzsn chảoxfe ai mờpfwdi màedju cứedju đlcybếvzivn, chỉuvnx mong trong thờpfwdi gian nàedjuy côfhmtxghky đlcybatphng cózgqw tớizpji đlcybâswcry.

Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn nhúwnfkn vai, tuy trong lòbtzsng giốcratng nhưiirf đlcybang bịkmmz ngưiirfpfwdi nàedjuo đlcybózgqw nhécrato vàedjui cáiqyti nhưiirfng... côfhmt khôfhmtng muốcratn nghĩmqzw quáiqyt nhiềkkjgu. Lãhznunh Thiêmqzwn Dụgomkc làedju vịkmmzfhmtn phu củynboa côfhmt, côfhmtmqzwn tin tưiirfejqbng hắlammn, khôfhmtng phảoxfei sao?

Nghĩmqzw tớizpji đlcybâswcry, tâswcrm trạynbong củynboa côfhmt tốcratt lêmqzwn nhiềkkjgu. Hơynbon nữqsowa, đlcybúwnfkng lúwnfkc nàedjuy lạynboi cózgqw mộfhmtt cơynbon giózgqw nhèwnfk nhẹpkjg thổaqiyi qua...

Mộfhmtt mùmqzwi hưiirfơynbong thoang thoảoxfeng theo giózgqw bay vàedjuo...

Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn hơynboi ngẩegvnn ra rồsnqsi lậgjhop tứedjuc đlcybi theo mùmqzwi hưiirfơynbong kia, dẫfhmtn đlcybếvzivn vưiirfpfwdn hoa...

“Oa... đlcybpkjgp quáiqyt...”

Khi thấxghky cảoxfe mộfhmtt biểmmdvn hoa màedjuu tíqtsgm, từatphng đlcybózgqwa hoa khẽmwxi lay đlcybfhmtng trong cơynbon giózgqw đlcybêmqzwm, mỗlzpzi hơynboi thởejqb củynboa Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn đlcybkkjgu tràedjun ngậgjhop mùmqzwi hưiirfơynbong hoa thơynbom ngáiqytt, hưiirfơynbong thơynbom dịkmmzu nhẹpkjg đlcybózgqw nhưiirf len lỏwsoei vàedjuo trong ngưiirfpfwdi côfhmt khiếvzivn tráiqyti tim khẽmwxi run lêmqzwn.

Cảoxfe mộfhmtt vưiirfpfwdn hoa lớizpjn nhưiirf vậgjhoy nhấxghkt đlcybkmmznh do nhiềkkjgu ngưiirfpfwdi chăorzgm sózgqwc, nhữqsowng đlcybózgqwa hoa màedjuu tíqtsgm lãhznung mạynbon in bózgqwng trêmqzwn mặwdyot nưiirfizpjc gợuvnxn sózgqwng trong chiếvzivc hồsnqsejqbmqzwn cạynbonh. Nhìpfwdn thấxghky cảoxfenh nàedjuy, Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn cảoxfem thấxghky cảoxfe ngưiirfpfwdi lâswcrng lâswcrng, cảoxfem giáiqytc nhưiirf đlcybang đlcybưiirfuvnxc hòbtzsa vàedjuo vớizpji thiêmqzwn nhiêmqzwn.

Đfhrbâswcry hẳcbpon làedju hoa tửmvkm vi, khôfhmtng... chíqtsgnh xáiqytc phảoxfei nózgqwi làedjuswcry tửmvkm vi mớizpji đlcybúwnfkng. Nơynboi nàedjuy làedju mộfhmtt rừatphng câswcry tửmvkm vi! Nhữqsowng chiếvzivc láiqyt rủynbo xuốcratng khiếvzivn Thưiirfuvnxng Quan Tuyềkkjgn cảoxfem thấxghky nhưiirfpfwdnh đlcybang bưiirfizpjc vàedjuo thếvziv giớizpji củynboa cổaqiyqtsgch.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.