Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Quyển 11-Chương 19 : Không Cho Rời Nửa Bước

    trước sau   
yelbng sớadpsm, lútautc Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn đvlizang uểkyqu oảnumei đvlizi vàtofeo nhàtofe ătpzbn thìrypl lạaokqi ngạaokqc nhiêdaepn pháyelbt hiệwayxn ra Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac đvlizang nhàtofen nhãrrzh ngồzqmii đvlizaxtpc báyelbo, hìryplnh nhưxdra đvlizang chờkyqusabf ătpzbn sáyelbng.

“Dậvndiy rồzqmii àtofe? Hôsabfm nay dìrypl Trầvlizn làtofem móctdan em thíbostch nhấdxqqt đvlizdxqqy”. Khi hắqfmqn thấdxqqy Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn đvlizi vàtofeo nhàtofe ătpzbn liềyelbn đvlizrnybt tờkyquyelbo xuốoampng rồzqmii nóctdai.

Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn ngồzqmii xuốoampng, nghi hoặrnybc nhìrypln Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac: “Hôsabfm nay anh khôsabfng đvlizi làtofem àtofe?”

“Cóctda đvlizi chứadps, anh đvlizang chờkyqu em!”. Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac trảnume lờkyqui ngắqfmqn gọaxtpn.

“Chờkyqu em?”. Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn nghe vậvndiy thấdxqqy rấdxqqt kìrypl lạaokq, áyelbnh mắqfmqt tràtofen ngậvndip nghi hoặrnybc vàtofe khóctda hiểkyquu: “Chờkyqu em làtofem gìrypl?”

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac hơldkbi nhếpgeqch môsabfi lêdaepn cưxdrakyqui, bìryplnh tĩlommnh đvlizáyelbp: “Anh đvlizãrrzh nghĩlomm rồzqmii, từtaut nay vềyelb sau em phảnumei ởctdadaepn cạaokqnh anh, khôsabfng đvlizưxdrajcgdc rờkyqui nửskdua bưxdraadpsc”.


“Cáyelbi gìrypl?”. Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn đvlizadpsng bậvndit dậvndiy, dưxdrakyqung nhưxdra đvlizang nghe đvlizưxdrajcgdc mộnumet tin tứadpsc chấdxqqn đvliznumeng. Đryplôsabfi mắqfmqt trong veo khôsabfng ngừtautng chớadpsp nhìrypln Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac, dưxdrakyqung nhưxdra đvlizang cốoampryplm ra ýicyr đvlizùzqmia giỡpwern trong áyelbnh mắqfmqt hắqfmqn.

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac vẫerxjn thảnumen nhiêdaepn nhưxdra khôsabfng, khoanh hai tay trưxdraadpsc ngựqfmqc, đvlizôsabfi mắqfmqt chim ưxdrang đvlizvlizy kiêdaepn đvliztpzbnh. Hắqfmqn khôsabfng nóctdai đvlizùzqmia, hôsabfm qua Niếpgeqp Ngâxdran đvlizãrrzhctdai sẽdaepjcgdn đvlizếpgeqn biệwayxt thựqfmqrrzhnh gia nữicyra, hắqfmqn tuyệwayxt đvlizoampi sẽdaep khôsabfng cho phévsdip chuyệwayxn nhưxdrasabfm qua xảnumey ra mộnumet lầvlizn nữicyra.

“Anh đvlizang hạaokqn chếpgeq tựqfmq do củctdaa em!”. Sắqfmqc mặrnybt Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn trởctdadaepn rấdxqqt khóctda coi, côsabf bấdxqqt mãrrzhn nhíbostu màtofey lạaokqi kháyelbng nghịtpzb.๖ۣۜDiendanlequydon.com

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac nghe vậvndiy, vưxdraơldkbn tay ra kévsdio côsabf ngồzqmii lêdaepn đvlizùzqmii hắqfmqn, ôsabfm côsabftofeo lòjcgdng, tao nhãrrzh cầvlizm mộnumet miếpgeqng báyelbnh ngọaxtpt đvlizưxdraa lêdaepn miệwayxng côsabf.

“Tuyềyelbn, em phảnumei hiểkyquu rằapjong anh chỉxjko đvlizang lo lắqfmqng cho an nguy củctdaa em màtofe thôsabfi”.

Thậvndit ra nhữicyrng lờkyqui nàtofey củctdaa hắqfmqn khôsabfng giảnume dốoampi chútautt nàtofeo. Ngoàtofei việwayxc hắqfmqn muốoampn Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn khôsabfng gặrnybp Niếpgeqp Ngâxdran ra thìrypljcgdn muốoampn côsabf thoáyelbt khỏxethi nhữicyrng kẻsaqpctdaxdram đvliztpzba đvlizen tốoampi đvlizang rìryplnh rậvndip quanh biệwayxt thựqfmqrrzhnh gia. Hắqfmqn khôsabfng thểkyqudaepn lòjcgdng khi cứadps đvlizkyqusabfctda đvlizâxdray mộnumet mìryplnh.

“Anh nóctdai dốoampi! Em khôsabfng cầvlizn nghe anh giảnumei thíbostch! Anh chíbostnh làtoferypl ham muốoampn củctdaa bảnumen thâxdran!”. Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn giậvndin dỗwmbei, quay đvlizvlizu ra chỗwmbe kháyelbc.

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac đvlizrnybt miếpgeqng báyelbnh trong tay xuốoampng, bàtofen tay kia siếpgeqt chặrnybt vòjcgdng eo nhỏxeth nhắqfmqn củctdaa côsabf, giọaxtpng đvliziệwayxu tràtofen ngậvndip sựqfmq áyelbi muộnumei: “Ham muốoampn củctdaa bảnumen thâxdran? Cứadps coi nhưxdratoferypl ham muốoampn củctdaa anh đvlizi, tóctdam lạaokqi vềyelb sau em khôsabfng đvlizưxdrajcgdc rờkyqui khỏxethi mắqfmqt anh nửskdua bưxdraadpsc, nếpgequ khôsabfng...”. Hơldkbi thởctdadxqqm áyelbp củctdaa hắqfmqn phảnumetofeo tai côsabf, giọaxtpng nóctdai nhẹvsdi nhàtofeng nhưxdra chiếpgeqc bàtofen chảnumei quévsdit nhẹvsdidaepn vàtofenh tai mẫerxjn cảnumem củctdaa côsabf.

“Nếpgequ khôsabfng thìrypl sao?”. Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn hơldkbi run lêdaepn, côsabf cảnumem thấdxqqy mìryplnh sắqfmqp đvlizqfmqm chìryplm trong hơldkbi thởctda củctdaa hắqfmqn rồzqmii.

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac mỉxjkom cưxdrakyqui, cútauti ngưxdrakyqui xuốoampng nhẹvsdi giọaxtpng nóctdai mộnumet câxdrau bêdaepn tai côsabf: “Nếpgequ khôsabfng... anh sẽdaep đvlizau lòjcgdng!”

ctdai xong, mắqfmqt hắqfmqn lóctdae lêdaepn ýicyrxdrakyqui. Hắqfmqn lạaokqi cầvlizm miếpgeqng báyelbnh lêdaepn đvlizútautt cho côsabf ătpzbn.

“Đryplau lòjcgdng?”. Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn cảnumem thấdxqqy tráyelbi tim mìryplnh vang lêdaepn mộnumet tiếpgeqng “Thịtpzbch”. Côsabf ngẩcagqng đvlizvlizu nhìrypln vàtofeo mắqfmqt Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac... hắqfmqn khôsabfng nóctdai đvlizùzqmia!

Nhưxdrang màtofe đvlizau lòjcgdng ưxdra? Sao hắqfmqn lạaokqi đvlizau lòjcgdng?


Nhìrypln vàtofeo đvlizôsabfi mắqfmqt mờkyqu mịtpzbt củctdaa Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn, từtaut họaxtpng Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac bậvndit ra tiếpgeqng cưxdrakyqui trầvlizm thấdxqqp. Hắqfmqn cútauti đvlizvlizu xuốoampng, khẽdaep chạaokqm chóctdap mũerxji củctdaa mìryplnh vàtofeo mũerxji côsabf, đvliznumeng táyelbc vôsabfzqming thâxdran mậvndit vàtofedxqqm áyelbp.

“Vìrypl anh muốoampn chỉxjkoctda anh mớadpsi đvlizưxdrajcgdc thấdxqqy hai lútautm đvlizzqming tiềyelbn xinh xắqfmqn củctdaa em, ngửskdui mùzqmii hưxdraơldkbng thanh nhãrrzh củctdaa em. Thứadps lỗwmbei cho sựqfmq íbostch kỉxjkotofeyelb đvlizaokqo nàtofey, nhưxdrang đvlizóctda chíbostnh làtofe anh, làtoferrzhnh Thiêdaepn Dụctdac!”. Nóctdai xong, hắqfmqn hôsabfn lêdaepn môsabfi côsabf, tham lam hưxdractdang thụctda cảnumem giáyelbc mềyelbm mạaokqi trong lòjcgdng...

Mộnumet tay Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn đvlizèvlxpdaepn ngựqfmqc, trốoampng ngựqfmqc đvlizang đvlizvndip rộnumen ràtofeng, côsabf sợjcgd tim mìryplnh sẽdaep nhảnumey ra ngoàtofei mấdxqqt.

xdrau luyếpgeqn buôsabfng côsabf ra, hắqfmqn hàtofei lòjcgdng nhìrypln khuôsabfn mặrnybt xinh đvlizvsdip đvlizxethskdung củctdaa côsabf. Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac cảnumem thấdxqqy lútautc nàtofey hắqfmqn đvlizang cóctda mộnumet cảnumem giáyelbc thỏxetha mãrrzhn chưxdraa từtautng cóctda...

Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn dựqfmqa vàtofeo ngựqfmqc hắqfmqn, khẽdaep nhắqfmqm mắqfmqt lạaokqi đvliziềyelbu hòjcgda hơldkbi thởctda. Tạaokqi sao côsabf lạaokqi ngàtofey càtofeng quyếpgeqn luyếpgeqn ngưxdrakyqui đvlizàtofen ôsabfng nàtofey chứadps? Hơldkbi thởctda củctdaa hắqfmqn cũerxjng ngàtofey càtofeng quen thuộnumec vớadpsi côsabf!diendanlequydon.com

yelbt sau, côsabf ngẩcagqng đvlizvlizu lêdaepn, nhìrypln Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac nóctdai: “Dụctdac...”.

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac nhìrypln bộnumeyelbng muốoampn nóctdai lạaokqi thôsabfi củctdaa côsabf, vưxdraơldkbn tay ra vévsdio nhẹvsdi chóctdap mũerxji côsabf rồzqmii hỏxethi: “Sao thếpgeq?”

tofeng lôsabfng màtofey đvlizvsdip củctdaa Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn hơldkbi nhưxdraadpsn lêdaepn, trong mắqfmqt cũerxjng cóctda mộnumet tia nghi hoặrnybc: “Trưxdraadpsc kia... em làtofe mộnumet đvlizrnybc côsabfng thậvndit àtofe?”

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac khôsabfng thấdxqqy kìrypl quáyelbi chútautt nàtofeo, hỏxethi ngưxdrajcgdc lạaokqi: “Niếpgeqp Ngâxdran kểkyqu vớadpsi em àtofe?”

Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn thầvlizm thởctdatofei mộnumet hơldkbi rồzqmii nóctdai: “Thậvndit ra anh ấdxqqy cũerxjng khôsabfng nóctdai nhiềyelbu lắqfmqm, chỉxjko muốoampn đvliznumeng viêdaepn đvlizkyqu em tựqfmq nhớadps lạaokqi. Nhưxdrang em vặrnybn hỏxethi mãrrzhi anh ấdxqqy mớadpsi nóctdai thâxdran phậvndin trưxdraadpsc kia củctdaa em!”

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac nghe vậvndiy liềyelbn gậvndit đvlizvlizu. Nếpgequ đvlizãrrzh nhưxdra vậvndiy thìrypl hắqfmqn cũerxjng khôsabfng muốoampn lừtauta gạaokqt côsabftofem gìrypl.

“Đryplútautng vậvndiy, trưxdraadpsc kia em làtofe mộnumet đvlizrnybc côsabfng, còjcgdn Niếpgeqp Ngâxdran làtofe chủctda thưxdrajcgdng, ngưxdrakyqui bồzqmii dưxdrapwerng em”.

“Em thậvndit sựqfmqtofe mộnumet đvlizrnybc côsabfng? Nóctdai vậvndiy thìrypl em từtautng giếpgeqt nhiềyelbu ngưxdrakyqui lắqfmqm sao?”. Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn cảnumem thấdxqqy trong đvlizvlizu đvlizang hiệwayxn lêdaepn từtautng hìryplnh ảnumenh mơldkb hồzqmi, đvlizvlizu cũerxjng đvlizau đvlizadpsn.

“Em chỉxjko chấdxqqp hàtofenh nhiệwayxm vụctda thôsabfi”. Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac khẽdaep vuốoampt ve mặrnybt côsabf, giọaxtpng đvliziệwayxu hếpgeqt sứadpsc bìryplnh tĩlommnh.

Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn thởctdatofei, nhìrypln vàtofeo áyelbnh mắqfmqt thâxdram thútauty củctdaa Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac. Láyelbt sau, côsabfxdrakyqung nhưxdra đvlizãrrzh hạaokq mộnumet quyếpgeqt tâxdram rấdxqqt lớadpsn rồzqmii hỏxethi tiếpgeqp: “Vậvndiy anh cóctda nằapjom trong phạaokqm vi nhiệwayxm vụctda em phảnumei chấdxqqp hàtofenh khôsabfng?”

Áasqknh mắqfmqt Lãrrzhnh Thiêdaepn Dụctdac dầvlizn trởctdadaepn phứadpsc tạaokqp, nhấdxqqt làtofe khi thấdxqqy sựqfmq đvlizau buồzqmin ẩcagqn sâxdrau trong mắqfmqt Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn, hắqfmqn cảnumem thấdxqqy tim mìryplnh cũerxjng đvlizang đvlizau nhóctdai.

“Đryplútautng, nhiệwayxm vụctda trưxdraadpsc khi em bịtpzb mấdxqqt tríbost nhớadpstofe... giếpgeqt chếpgeqt vịtpzbrrzho đvlizaokqi làtofe anh”.

Thưxdrajcgdng Quan Tuyềyelbn ngẩcagqn ngưxdrakyqui ra, đvlizôsabfi mắqfmqt trong veo vìrypl kinh ngạaokqc màtofe mởctda to!die»ndٿanl«equ»yd«on

“Sao cóctda thểkyqu? Sao lạaokqi nhưxdra vậvndiy?”. Côsabf nhẹvsdi giọaxtpng thìrypl thầvlizm, cảnumem giáyelbc bấdxqqt lựqfmqc tràtofen ngậvndip sựqfmq đvlizau lòjcgdng.

rrzhnh Thiêdaepn Dụctdac nhẹvsdi nhàtofeng hôsabfn lêdaepn tráyelbn côsabf, an ủctdai: “Cũerxjng chỉxjkotofe thâxdran bấdxqqt do kỷlommtofe thôsabfi”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.