Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Quyển 10-Chương 161 : Không Muốn Về Nhà

    trước sau   
Nhữejyung giọrxxlt sưsskpơeprrng cònibmn đgaljrxxlng lạejyui trêsgidn lánbzn cỏpqeh, cơeprrn gióhslz nhẹmcjo khẽodju thổcjzoi qua làooqcm mùnklpi hoa nhẹmcjo nhàooqcng quanh quẩoclan trong khôupufng khígalj, dưsskpfzgeng nhưsskpooqcm tan đgalji cánbzni nặcebqng nềcjzo trong bệpqehnh việpqehn, chỉooqcnibmn lạejyui cảstmlm giánbznc căsgidng tràooqcn sứxgpoc sốdmopng.

nbznng sớeprrm, ánbznnh mặcebqt trờfzgei chiếppjju xuốdmopng, cựuhtxc kìjqxn thígaljch hợrgwjp cho nhữejyung ngưsskpfzgei bệpqehnh muốdmopn đgalji sưsskpgalji nắiqtzng.

Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon ngồoclai trêsgidn xe lăsgidn, tia nắiqtzng nhẹmcjo nhàooqcng chiếppjju lêsgidn gưsskpơeprrng mặcebqt trắiqtzng nõjchin củhslza côupuf, dùnklp bịppjj bệpqehnh thìjqxnupuf vẫdmopn rấmjskt xinh đgaljmcjop khiếppjjn ngưsskpfzgei khánbznc phảstmli chúiqtz ýcqxi. Làooqcn gióhslz thổcjzoi qua nhẹmcjo nhàooqcng làooqcm tung bay mấmjsky lọrxxln tóhslzc đgaljen nhánbznnh, đgaljem mùnklpi hưsskpơeprrng trêsgidn ngưsskpfzgei côupuf tảstmln ra, len lỏpqehi vàooqco hơeprri thởgalj củhslza Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc đgaljang giúiqtzp côupuf đgaljoclay xe lăsgidn đgalji dạejyuo bộnyvb.

msnbnh Thiêsgidn Dụgaljc chậelbbm rãmsnbi giúiqtzp Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon, thâlevkn hìjqxnnh cao lớeprrn bao phủhslz lấmjsky côupufnbzni nhỏpqeh nhắiqtzn ngồoclai trêsgidn xe lăsgidn trêsgidn bãmsnbi cỏpqeh. Phígalja sau họrxxlhslz mấmjsky ngưsskpfzgei vệpqehqzke vớeprri khuôupufn mặcebqt nghiêsgidm nghịppjj đgalji theo bảstmlo vệpqeh.

Đjqxni tớeprri dưsskpeprri mộnyvbt gốdmopc câlevky to, Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc dừkpxfng lạejyui, tớeprri trưsskpeprrc mặcebqt Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon.

- Tuyềcjzon, lạejyunh khôupufng? – Giọrxxlng nóhslzi trầkpxfm thấmjskp tràooqcn ngậelbbp tìjqxnnh cảstmlm thâlevkn thiếppjjt.


Đjqxnôupufi mắiqtzt to đgaljen lánbzny củhslza Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon nhìjqxnn Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc, tuy côupuf khôupufng bàooqci xígaljch hắiqtzn nhưsskpng vẫdmopn cóhslz cảstmlm giánbznc xa lạejyu.

upuf khẽodju lắiqtzc đgaljkpxfu, sau đgaljóhslz đgaljưsskpa ánbznnh mắiqtzt nhìjqxnn ra chỗmsnb khánbznc…

msnbnh Thiêsgidn Dụgaljc khôupufng khóhslz đgaljhvde phánbznt hiệpqehn cảstmlm giánbznc xa lạejyuooqc cảstmlnh giánbznc củhslza côupuf vớeprri hắiqtzn. Sắiqtzc mặcebqt hắiqtzn trởgaljsgidn khóhslz coi, sau đgaljóhslz lạejyui cốdmop đgaljiềcjzou chỉooqcnh tâlevkm trạejyung mìjqxnnh lạejyui, ngóhslzn tay dàooqci khẽodju nắiqtzm lấmjsky bàooqcn tay côupuf.

Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon hơeprri run lêsgidn…

- Tuyềcjzon, em đgaljang nhìjqxnn gìjqxn vậelbby? – Hắiqtzn nhẹmcjo giọrxxlng hỏpqehi.

Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon hơeprri sợrgwjmsnbi đgaljánbznp: “Vậelbbn Nhi, sao Vậelbbn Nhi khôupufng tớeprri? Cònibmn bánbznc sĩqzke Thiêsgidn Hi nữejyua…”

- Tuyềcjzon!

Đjqxnánbzny mắiqtzt Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc đgaljnyvbt nhiêsgidn tốdmopi sầkpxfm xuốdmopng, hắiqtzn thấmjskp giọrxxlng ngắiqtzt lờfzgei Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon, cấmjskt tiếppjjng nhắiqtzc nhởgaljooqcysefng nhưsskp đgaljang tuyêsgidn cánbzno: “Em phảstmli nhớeprr kỹejyu, sau nàooqcy ngưsskpfzgei ởgaljnklpng vớeprri em làooqc anh, khôupufng phảstmli Vậelbbn Nhi cũysefng khôupufng phảstmli Thiêsgidn Hi, hai ngưsskpfzgei họrxxlhslz cuộnyvbc sốdmopng riêsgidng củhslza mìjqxnnh, hiểhvdeu chưsskpa?”

hslz lẽodju nhữejyung lờfzgei nàooqcy củhslza Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc nóhslzi hơeprri nghiêsgidm khắiqtzc nêsgidn Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon sau khi nghe xong, ánbznnh mắiqtzt lạejyui càooqcng thêsgidm sợrgwjmsnbi, hàooqcm răsgidng cắiqtzn lêsgidn cánbznnh môupufi biểhvdeu hiệpqehn sựuhtx sợrgwjmsnbi vàooqc bấmjskt lựuhtxc trong lònibmng côupuf.

nbznt sau, côupuf mớeprri run run đgaljánbznp lờfzgei: “Hiểhvdeu rồoclai…”

- Ngoan! – Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc thu hếppjjt vẻmihz hoảstmlng sợrgwj củhslza côupufooqco trong mắiqtzt, trong lònibmng tuy đgaljang phẫdmopn nộnyvb nhưsskpng hắiqtzn cốdmop gắiqtzng cưsskphvdeng chếppjj bảstmln thâlevkn.

Hắiqtzn khôupufng rõjchijqxn sao bảstmln thâlevkn lạejyui cứxgpo phảstmli cốdmop chấmjskp nhưsskp vậelbby, cốdmop chấmjskp muốdmopn giữejyuupufgaljsgidn cạejyunh, thậelbbm chígalj khôupufng từkpxf thủhslz đgaljoạejyun nàooqco… Giờfzge hắiqtzn đgaljang nghi ngờfzge chígaljnh bảstmln thâlevkn mìjqxnnh, liệpqehu cóhslz phảstmli lúiqtzc trưsskpeprrc hắiqtzn cóhslz ýcqxi muốdmopn khiếppjjn côupuf mang thai con củhslza hắiqtzn hay khôupufng?

Khôupufng hiểhvdeu rõjchi suy nghĩqzke củhslza bảstmln thâlevkn, hắiqtzn thầkpxfm thởgaljooqci mộnyvbt hơeprri. Lúiqtzc nàooqcy đgaljưsskpa côupuf vềcjzo nhàooqcooqc tốdmopt nhấmjskt!


- Tuyềcjzon, anh đgaljhvde em dậelbby đgalji dạejyuo bộnyvb nhéqwne! – Hắiqtzn cúiqtzi ngưsskpfzgei xuốdmopng, nhẹmcjo giọrxxlng nóhslzi bêsgidn tai côupuf.

- Khôupufng cầkpxfn! – Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon khôupufng nghĩqzke ngợrgwji gìjqxn, lậelbbp tứxgpoc từkpxf chốdmopi.

- Nghe lờfzgei đgalji! Đjqxni dạejyuo bộnyvb giúiqtzp em bìjqxnnh phụgaljc nhanh hơeprrn, chúiqtzng ta cóhslz thểhvde xuấmjskt việpqehn sớeprrm! – Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc cảstmlm thấmjsky mìjqxnnh giốdmopng nhưsskp bậelbbc làooqcm cha làooqcm mẹmcjo đgaljang dỗmsnbooqcnh con nhỏpqeh vậelbby.

- Khôupufng cầkpxfn! – Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon nhígalju màooqcy, bàooqcn tay nắiqtzm chặcebqt lấmjsky tay vịppjjn củhslza xe lăsgidn, kiêsgidn quyếppjjt đgaljánbznp.

Áqzxonh mắiqtzt Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc trởgaljsgidn lạejyunh lùnklpng, hắiqtzn nhìjqxnn chằliugm chằliugm vàooqco đgaljôupufi mắiqtzt Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon. Lánbznt sau, hắiqtzn buộnyvbc côupuf phảstmli ngẩoclang đgaljkpxfu lêsgidn nhìjqxnn hắiqtzn, giọrxxlng đgaljiệpqehu đgaljánbznng sợrgwj vang lêsgidn: “Tạejyui sao?”

Lờfzgei nóhslzi lạejyunh lùnklpng vừkpxfa cấmjskt lêsgidn đgaljãmsnb khiếppjjn Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon hơeprri run lêsgidn. Côupuf khôupufng trảstml lờfzgei, chỉooqc xoay đgaljkpxfu đgalji nhìjqxnn ra chỗmsnb khánbznc.

- Em khôupufng muốdmopn theo anh vềcjzo nhàooqc?

msnbnh Thiêsgidn Dụgaljc khôupufng cóhslz ýcqxi dừkpxfng lạejyui, càooqcng khôupufng đgaljppjjnh buôupufng tha cho côupuf, buộnyvbc côupuf phảstmli nhìjqxnn hắiqtzn, dứxgpot khoánbznt hỏpqehi.

Nhưsskpng Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon chỉooqc ngẩoclang mặcebqt lêsgidn nhìjqxnn hắiqtzn nhưsskp đgaljúiqtzng ýcqxi hắiqtzn, đgaljôupufi mắiqtzt trong veo khôupufng cóhslz ýcqxi đgaljppjjnh thỏpqeha hiệpqehp. Côupuf khôupufng phủhslz đgaljppjjnh cũysefng chẳvougng khẳvougng đgaljppjjnh, khôupufng nóhslzi mộnyvbt câlevku nàooqco.

msnbnh Thiêsgidn Dụgaljc nhígalju chặcebqt màooqcy lạejyui. Côupufnbzni chếppjjt tiệpqeht, tạejyui sao lúiqtzc nàooqcy hắiqtzn lạejyui khôupufng đgaljnbznn đgaljưsskprgwjc suy nghĩqzke củhslza côupuf chứxgpo?

Trong lònibmng hắiqtzn dầkpxfn dâlevkng lêsgidn cảstmlm giánbznc mờfzge mịppjjt khôupufng biếppjjt phảstmli làooqcm sao, lớeprrn nhưsskp vậelbby rồoclai nhưsskpng hắiqtzn chưsskpa từkpxfng cóhslz cảstmlm giánbznc nàooqcy.

Đjqxnúiqtzng lúiqtzc nàooqcy, Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon đgaljưsskpa mắiqtzt nhìjqxnn ra xa, ánbznnh mắiqtzt đgaljnyvbt nhiêsgidn thay đgaljcjzoi hẳvougn. Khuôupufn mặcebqt nhỏpqeh nhắiqtzn lộnyvb ra nụgaljsskpfzgei khoe lúiqtzm đgaljoclang tiềcjzon…

- Bánbznc sĩqzke Thiêsgidn Hi! – Côupuf nhẹmcjo nhàooqcng gọrxxli, thậelbbm chígaljnibmn sợrgwj anh khôupufng thấmjsky mìjqxnnh liềcjzon giơeprr tay lêsgidn vẫdmopy vẫdmopy.

- Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon!

msnbnh Thiêsgidn Dụgaljc đgaljnyvbt nhiêsgidn đgaljxgpong thẳvougng lêsgidn, toàooqcn thâlevkn toánbznt ra vẻmihz lạejyunh nhưsskpsgidng. Hắiqtzn khôupufng nhịppjjn đgaljưsskprgwjc nữejyua, gầkpxfm mộnyvbt tiếppjjng nhưsskp vang vọrxxlng khắiqtzp cảstml bệpqehnh việpqehn!

- Anh cảstml

msnbnh Thiêsgidn Hi khôupufng biếppjjt đgaljãmsnbhslz chuyệpqehn gìjqxn xảstmly ra, vộnyvbi vàooqcng đgalji lêsgidn phígalja trưsskpeprrc. Khi anh thấmjsky ánbznnh mắiqtzt Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon đgaljkpxfy hoảstmlng sợrgwj liềcjzon tiếppjjn lêsgidn nhẹmcjo giọrxxlng an ủhslzi: “Tiểhvdeu Tuyềcjzon, đgaljkpxfng sợrgwj, nóhslzi cho anh biếppjjt đgaljãmsnbhslz chuyệpqehn gìjqxn”.

Giọrxxlng đgaljiệpqehu anh hếppjjt sứxgpoc nhẹmcjo nhàooqcng, an ủhslzi côupuf khiếppjjn sựuhtx hoảstmlng sợrgwj trong mắiqtzt Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon dầkpxfn tảstmln đgalji, thay thếppjj bằliugng sựuhtx tủhslzi thâlevkn vàooqc khóhslz hiểhvdeu.

- Bánbznc sĩqzke Thiêsgidn Hi, em khôupufng muốdmopn xuấmjskt việpqehn! – Côupuf từkpxf từkpxf đgaljxgpong dậelbby, bàooqcn tay nhỏpqeh nắiqtzm chặcebqt lấmjsky ốdmopng tay ánbzno màooqcu trắiqtzng củhslza Lãmsnbnh Thiêsgidn Hi, giọrxxlng đgaljiệpqehu đgaljkpxfy đgaljánbznng thưsskpơeprrng tộnyvbi nghiệpqehp.

Thấmjsky vậelbby, sắiqtzc mặcebqt Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc càooqcng thêsgidm xanh méqwnet, giờfzge ngay cảstmllevkm giếppjjt ngưsskpfzgei hắiqtzn cũysefng cóhslz.

msnbnh Thiêsgidn Hi phánbznt hiệpqehn hai ngưsskpfzgei cóhslzjqxn khánbznc lạejyu, bấmjskt đgaljiqtzc dĩqzke lắiqtzc đgaljkpxfu, đgaljưsskpa tay lêsgidn vỗmsnb nhẹmcjo vai Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon, kiêsgidn nhẫdmopn hỏpqehi han: “Vậelbby em cho anh biếppjjt tạejyui sao em khôupufng muốdmopn xuấmjskt việpqehn?”

Thưsskprgwjng Quan Tuyềcjzon cẩoclan thậelbbn nhìjqxnn vềcjzo phígalja gưsskpơeprrng mặcebqt xanh méqwnet củhslza Lãmsnbnh Thiêsgidn Dụgaljc, sau đgaljóhslz lấmjsky hếppjjt dũysefng khígalj đgaljánbznp lờfzgei: “Em sợrgwj khôupufng đgaljưsskprgwjc gặcebqp anh vàooqc Vậelbbn Nhi, cũysefng khôupufng muốdmopn cùnklpng anh ta vềcjzo nhàooqc, chỗmsnb đgaljóhslz em khôupufng quen…”

Thanh âlevkm củhslza côupufooqcng ngàooqcy càooqcng nhỏpqeh, ánbznnh mắiqtzt cũysefng dầkpxfn ảstmlm đgaljejyum vàooqc mờfzge mịppjjt, nắiqtzm chặcebqt lấmjsky tay Lãmsnbnh Thiêsgidn Hi khôupufng hềcjzo thảstml lỏpqehng. Côupuf nhưsskp mộnyvbt đgaljxgpoa trẻmihz bịppjj lạejyuc đgaljưsskpfzgeng khiếppjjn ngưsskpfzgei ta phảstmli đgaljau lònibmng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.