Giang Hồ Kỳ Cục

Chương 104 :

    trước sau   
Cảsupvnh vừpisra kếglsit thúgmrhc nhưccteng màyftu lạzkddi nhưccteiynq mộjztwt cágtoni tuồjmqdng khágtonc màyftuohdeo lêppvsn màyftun che.

—— phanh.

iynqnh Hoan còtcgpn chưcctea córyjx từpisr mộjztwt tiếglsing thùdodi hậefjbn cùdoding nguyềrtcbn rủfxgia kia tỉahninh lạzkddi, đsnkaãjmqd cảsupvm thấksgmy nam nhâefjbn bêppvsn cạzkddnh thâefjbn thểtrnt vừpisra đsnkajztwng, thanh âefjbm trầuscim trầuscim chui vàyftuo trong tai củfxgia nàyftung. Nàyftung cứiynq nhưccte vậefjby ngâefjby ngốuxhxc nhìiynqn Triệqnypu Tĩsphenh An quỳfxgi gốuxhxi trưccteglsic mặqblyt lãjmqdo phu nhâefjbn, đsnkausciu gốuxhxi nặqblyng nềrtcbksgmi trêppvsn mặqblyt đsnkaksgmt.

Bộjztwgtonng phong lưccteu phóryjxng khoágtonng, càyftuksgm phấksgmt phơksgm củfxgia ngàyftuy trưccteglsic trong nhágtony mắnaipt bịnpbj hắnaipn vứiynqt hếglsit, lúgmrhc ngẩqblyng đsnkausciu, từpisrng cágtoni ágtonnh mắnaipt củfxgia hắnaipn cũxoclng cựcgioc kỳfxgi nghiêppvsm túgmrhc, ngay cảsupv lờuyxri nóryjxi thốuxhxt ra khôqisvng giốuxhxng nhưccte giọbmxtng trêppvsu chọbmxtc ngàyftuy thưccteuyxrng, "Mẫnxadu thâefjbn, con yêppvsu Hìiynqnh Hoan, xin ngưccteuyxri thàyftunh toàyftun."

"Nàyftung làyftu đsnkaqnyp muộjztwi ngưccteơksgmi!" Lãjmqdo phu nhâefjbn hôqisv hấksgmp dồjmqdn dậefjbp, khôqisvng nhịnpbjn đsnkaưccteoweqc quágtont khẽiynq. Làyftu muốuxhxn nágtono loạzkddn nữtusca àyftu? Cứiynq tiếglsin tớglsii liêppvsn tiếglsip khôqisvng thểtrnt đsnkatrnt cho nàyftung tỉahninh tâefjbm sao? Họbmxta Vĩsphenh Yêppvsn gâefjby ra cũxoclng còtcgpn chưcctea córyjx dọbmxtn dẹlaigp sạzkddch sẽiynq, hắnaipn chẳmbarng nhữtuscng khôqisvng córyjx chúgmrht nàyftuo làyftuccte thágtoni huynh trưccteuxhxng, ngưccteoweqc lạzkddi hồjmqd đsnkajmqdksgmn.

ryjxgtoni đsnkazkddi bágtonyftuo sẽiynq trưccteglsic mặqblyt mọbmxti ngưccteuyxri quỳfxgi xuốuxhxng nóryjxi yêppvsu đsnkaqnyp muộjztwi hay sao? Lờuyxri nàyftuy hắnaipn thậefjbt dágtonm nóryjxi ra miệqnypng đsnkaưccteoweqc!


"Vĩsphenh Yêppvsn cho nhữtuscng thứiynq từpisr thưccte kia khôqisvng phảsupvi đsnkaùdodia giỡwubon, nàyftung sớglsim đsnkaãjmqdryjx quyềrtcbn lợoweqi tágtoni giágton rồjmqdi." Hắnaipn ngữtusc đsnkaiệqnypu rấksgmt nhu, cẩqblyn thậefjbn châefjbm chưccteglsic, đsnkartcbu làyftu nhữtuscng ngưccteuyxri quan trọbmxtng vớglsii hắnaipn, Tĩsphenh An khôqisvng muốuxhxn đsnkai tổxopfn thưccteơksgmng, chỉahniyftu đsnkaãjmqd nhuốuxhxm ágtoni tìiynqnh nàyftuy quágtonefjbu, hắnaipn khôqisvng thểtrnt từpisr bỏdciz đsnkaưccteoweqc.

mbaróryjxyftugmrhc giậefjbn dỗbcbzi củfxgia phu thêppvs bọbmxtn nóryjx, phu thêppvs nhàyftu ai màyftu khôqisvng córyjxgmrhc cãjmqdi nhau . . . . . ."

"Mẫnxadu thâefjbn, khôqisvng córyjx đsnkaôqisvi phu thêppvsyftuo sẽiynq mộjztwt lờuyxri khôqisvng hợoweqp liềrtcbn viếglsit từpisr thưccte ." Đmbarâefjby khôqisvng phảsupvi làyftu khôqisvng đsnkaưccteoweqc tựcgio nhiêppvsn, hắnaipn hiểtrntu rấksgmt rõdcizsphenh Yêppvsn rồjmqdi. Nếglsiu nhưccte khôqisvng phảsupvi phágtont hiệqnypn córyjx ngưccteuyxri tớglsii tranh đsnkaoạzkddt, Hìiynqnh Hoan thìiynqsphenh viễliywn sẽiynqyftugtoni gai trong mắnaipt. Chuyệqnypn cho tớglsii bâefjby giờuyxr, Vĩsphenh Yêppvsn córyjx phảsupvi thậefjbt thíygymch nàyftung hay khôqisvng, hắnaipn khôqisvng thểtrntgtonc đsnkanpbjnh, nhưccteng íygymt ra córyjx thểtrntgtonc đsnkanpbjnh ưccteglsic nguyệqnypn ban đsnkausciu khôqisvng phảsupvi làyftu muốuxhxn thưccteuxhxng đsnkaếglsin tay thôqisvi.

"Coi nhưccteyftu nhưccte vậefjby, con cũxoclng khôqisvng thểtrnt ngay cảsupv đsnkaqnyp muộjztwi mìiynqnh cũxoclng khôqisvng tha a! Ban đsnkausciu làyftu ai khôqisvng phụbkge trágtonch nhiệqnypm trốuxhxn đsnkai , hiệqnypn tạzkddi lạzkddi xin ta đsnkaem Hìiynqnh Hoan cho con? Hoang đsnkaưccteuyxrng! Con córyjx nghĩsphe qua cảsupvm nhậefjbn củfxgia Hìiynqnh Hoan cùdoding đsnkaqnyp đsnkaqnyp con sao?"

sphenh Yêppvsn nhấksgmt thờuyxri rấksgmt muốuxhxn cưccteuyxri, hắnaipn cho làyftu khôqisvng ai sẽiynq hiểtrntu cảsupvm thụbkge củfxgia hắnaipn, vậefjby cũxoclng cũxoclng tốuxhxt, sẽiynq đsnkatrnt cho mọbmxti ngưccteuyxri chỉahni thấksgmy hắnaipn khôqisvng biếglsit quýzsga trọbmxtng. Vậefjby màyftu, sau khi rốuxhxt cuộjztwc cũxoclng córyjx ngưccteuyxri đsnkaiynqng ra nghĩsphe đsnkaếglsin cảsupvm nhậefjbn củfxgia hắnaipn, khổxopf sởuxhx nho nhỏdciz ban đsnkausciu liềrtcbn phóryjxng đsnkazkddi vôqisv hạzkddn. Hắnaipn đsnkaếglsin tộjztwt cùdoding đsnkaãjmqdyftum sai đsnkaiềrtcbu gìiynq? Triệqnypu Tĩsphenh An chạzkddy trốuxhxn, hắnaipn dưccteglsii lưccteng lãjmqdnh trágtonch nhiệqnypm cưccteglsii nàyftung, thửezrs hỏdcizi, loạzkddi hôqisvn nhâefjbn bấksgmt đsnkanaipc dĩspheyftuy córyjx bao nhiêppvsu ngưccteuyxri córyjx thểtrnt nhẫnxadn nhụbkgec chịnpbju đsnkacgiong?

Hai năsupvm thíygymch ứiynqng, rốuxhxt cuộjztwc cũxoclng córyjx thóryjxi quen sựcgio tồjmqdn tạzkddi củfxgia nàyftung, lòtcgpng củfxgia nàyftung khôqisvng còtcgpn córyjx hắnaipn, thay vàyftuo đsnkaóryjxyftu đsnkazkddi ca củfxgia hắnaipn. Hắnaipn từpisr bỏdciz tựcgioqisvn đsnkatrntccteglsing tớglsii hạzkddnh phúgmrhc, đsnkatrnt đsnkaxopfi lấksgmy đsnkaau thưccteơksgmng hiệqnypn tạzkddi nàyftuy sao?

"Bàyftuyftu. . . . . ." Hìiynqnh Hoan khôqisvng nhịnpbjn đsnkaưccteoweqc cùdoding nhau quỳfxgi xuốuxhxng, nàyftung khôqisvng làyftum đsnkaưccteoweqc, khôqisvng córyjx biệqnypn phágtonp thờuyxr ơksgm lạzkddnh nhạzkddt đsnkatrnt mộjztwt mìiynqnh hắnaipn chịnpbju đsnkacgiong, "Khôqisvng trágtonch đsnkazkddi thiếglsiu gia, làyftu con trêppvsu chọbmxtc hắnaipn trưccteglsic. . . . . . Làyftu con khôqisvng chịnpbju nổxopfi tịnpbjch mịnpbjch, làyftu con thay đsnkaxopfi thấksgmt thưccteuyxrng, làyftu con côqisv phụbkge hảsupvo ýzsga củfxgia tưccteglsing côqisvng, đsnkartcbu làyftu lỗbcbzi củfxgia con. Con biếglsit rõdciz nhưccte vậefjby sẽiynqyftum Triệqnypu gia trang hổxopf thẹlaign, nhưccteng làyftu con. . . . . . Con. . . . . ."

yftung khôqisvng córyjx biệqnypn phágtonp vĩsphenh viễliywn lýzsga tríygym nhưccte vậefjby, giốuxhxng nhưccte con rốuxhxi tuâefjbn theo sắnaipp đsnkaqblyt mọbmxti ngưccteuyxri. Tìiynqnh cảsupvm nàyftuy, nàyftung cũxoclng từpisrng thửezrs vứiynqt bỏdciz, nghĩsphe tớglsii muốuxhxn làyftum tốuxhxt nhâefjbn vậefjbt nhịnpbj thiếglsiu nãjmqdi nãjmqdi.

Nhưccteng chỉahni cầuscin vừpisra nghĩsphe tớglsii cứiynq thếglsiyftu tiếglsip tụbkgec, córyjx mộjztwt ngàyftuy sẽiynq trơksgm mắnaipt nhìiynqn hắnaipn yêppvsu ngưccteuyxri khágtonc, thậefjbm chíygymyftu tựcgio tay giúgmrhp hắnaipn lo liệqnypu hôqisvn sựcgio, nàyftung đsnkaãjmqd cảsupvm thấksgmy sốuxhxng khôqisvng bằonjdng chếglsit. Nếglsiu làyftu muốuxhxn nhưccte vậefjby qua cảsupv đsnkauyxri, nàyftung tìiynqnh nguyệqnypn đsnkanaipc tộjztwi cảsupv Triệqnypu gia trang, côqisv phụbkge ưccteu ágtoni lãjmqdo phu nhâefjbn nhữtuscng năsupvm gầuscin đsnkaâefjby, tinh thạzkddch nàyftung khôqisvng cầuscin, bệqnypnh nàyftung khôqisvng cầuscin trịnpbj rồjmqdi, trảsupv khôqisvng nỗbcbzi âefjbn tìiynqnh trưccteglsic đsnkaâefjby thìiynqyftung sẽiynq đsnkatrnt mạzkddng lạzkddi trảsupv, dùdodi sao cũxoclng tốuxhxt hơksgmn nếglsiu sốuxhxng nhưccte trưccteglsic kia.

"Hìiynqnh Hoan, bàyftuyftu vẫnxadn cho làyftu ngưccteơksgmi làyftu ngưccteuyxri hiểtrntu chuyệqnypn nhấksgmt." Chuyểtrntn con mắnaipt liếglsic nhìiynqn Hìiynqnh phu nhâefjbn, thấksgmy mặqblyt nàyftung cũxoclng khôqisvng thay đsnkaxopfi, khôqisvng córyjx chúgmrht kinh ngạzkddc nàyftuo giốuxhxng nhưccteyftu đsnkaãjmqd sớglsim biếglsit tấksgmt cảsupv mọbmxti chuyệqnypn, lãjmqdo phu nhâefjbn than thởuxhx tràyftun ra mộjztwt câefjbu.

"Thậefjbt xin lỗbcbzi. . . . . ."

"Ta làyftu đsnkaau lòtcgpng cho con a, coi nhưccte hắnaipn làyftu con ta, ta vẫnxadn còtcgpn muốuxhxn nóryjxi câefjbu côqisvng đsnkazkddo, hắnaipn đsnkauyxri nàyftuy cágtoni chuyệqnypn hoang đsnkaưccteuyxrng gìiynqxoclng đsnkartcbu làyftum qua. Hắnaipn nếglsiu làyftu thậefjbt yêppvsu ngưccteơksgmi, thìiynqxoclng thôqisvi đsnkai; nhưccteng hắnaipn córyjx mấksgmy câefjbn mấksgmy lưccteoweqng, cágtoni làyftum mẫnxadu thâefjbn ta đsnkaâefjby khôqisvng rõdcizyftung sao? Chỉahni sợoweqyftu nhấksgmt thờuyxri tham mớglsii mẻlaig! Hắnaipn muốuxhxn hiểtrntu đsnkaưccteoweqc phụbkge trágtonch, hai năsupvm trưccteglsic cũxoclng sẽiynq khôqisvng rờuyxri nhàyftu trốuxhxn đsnkai!"

Lờuyxri nàyftuy xágtonc thựcgioc córyjx đsnkafxgiqisvng đsnkazkddo, chỉahniyftu khi Tĩsphenh An nghe tớglsii khôqisvng khỏdcizi cảsupvm thấksgmy khóryjx chịnpbju. A, hắnaipn làyfturyjx bao nhiêppvsu thậefjbp ágtonc bấksgmt xágton*, màyftu ngay cảsupv mẫnxadu thâefjbn mìiynqnh cũxoclng đsnkaágtonnh giágton hắnaipn nhưccte vậefjby? Phảsupvi, làyftu hắnaipn đsnkaãjmqdyftum rấksgmt nhiềrtcbu chuyệqnypn hoang đsnkaưccteuyxrng, đsnkaóryjxyftu bởuxhxi vìiynq trưccteglsic khi gặqblyp Hìiynqnh Hoan hắnaipn vẫnxadn chưcctea hiểtrntu thếglsiyftuo làyftuppvsu nêppvsn hắnaipn làyftu rờuyxri nhàyftu đsnkai ra ngoàyftui, thếglsi nhưccteng khôqisvng córyjx nghĩsphea làyftu hắnaipn khôqisvng hiểtrntu cágtoni gìiynq gọbmxti làyftu trágtonch nhiệqnypm.


*tộjztwi ágtonc tàyftuy trờuyxri

ygymt mộjztwt hơksgmi thậefjbt sâefjbu, Tĩsphenh An tíygymnh toágtonn đsnkaưccteoweqc ăsupvn cảsupv ngãjmqd vềrtcb khôqisvng. mởuxhx miệqnypng: "Mẫnxadu thâefjbn, vậefjby ngưccteuyxri phảsupvi córyjx đsnkatrnt cho ta phụbkge trágtonch lẫnxadn nữtusca đsnkai, dùdodi sao vágtonn đsnkaãjmqd đsnkaóryjxng thuyềrtcbn rồjmqdi, chẳmbarng lẽiynq ngưccteuyxri muốuxhxn ta ăsupvn màyftu khôqisvng phụbkge trágtonch?"

. . . . . .

. . . . . .

. . . . . .

"Triệqnypu Tĩsphenh An! Ngưccteơksgmi khôqisvng phảsupvi làyftu ngưccteuyxri! Ngưccteơksgmi dágtonm ngủfxgi nữtusc nhâefjbn ta! !" Yêppvsn lặqblyng nhưccte tờuyxruxhxppvsn trong, Triệqnypu Vĩsphenh Yêppvsn thágtonc loạzkddn gàyftuo théohdet ra ngoàyftui.

Thậefjbt làyftu đsnkafxgi rồjmqdi! Hắnaipn trầuscim mặqblyc thưccteuxhxng thứiynqc bộjztwgtonng hai ngưccteuyxri bọbmxtn họbmxt liềrtcbu mạzkddng che chởuxhx đsnkauxhxi phưccteơksgmng, đsnkaãjmqd đsnkafxgi bậefjbn tâefjbm lắnaipm rồjmqdi. Khi hắnaipn khôqisvng thểtrnt đsnkartcbksgmi thởuxhx trấksgmn an mìiynqnh, lạzkddi còtcgpn córyjx thểtrntqisv liêppvsm sỉahni nhưccte thếglsi cho hắnaipn biếglsit tin tứiynqc nàyftuy. Vágtonn đsnkaãjmqd đsnkaóryjxng thuyềrtcbn? Cágtoni gìiynq gọbmxti làyftugtonn đsnkaãjmqd đsnkaóryjxng thuyềrtcbn? Hai năsupvm trưccteglsic cưccteglsii hỏdcizi đsnkaàyftung hoàyftung, bágtoni thiêppvsn đsnkanpbja cao đsnkaưccteuyxrng, đsnkaâefjby mớglsii gọbmxti làyftugtonn đsnkaãjmqd đsnkaóryjxng thuyềrtcbn!

"Bâefjby giờuyxryftu củfxgia ta." Tĩsphenh An nhưccteglsing mi, tỉahninh tágtono ứiynqng đsnkauxhxi.

"Nàyftung sốuxhxng làyftu ngưccteuyxri củfxgia ta, chếglsit làyftu ma củfxgia ta!"

"Mau tỉahninh lạzkddi, trờuyxri còtcgpn chưcctea tốuxhxi đsnkaâefjbu, ngưccteơksgmi đsnkapisrng mơksgm nữtusca."

"Ngưccteơksgmi! Ngưccteơksgmi chờuyxr! Ta hôqisvm nay liềrtcbn đsnkazkddi nghĩsphea diệqnypt thâefjbn!"

". . . . . . Ngưccteuyxri đsnkaâefjbu, còtcgpn khôqisvng mau giữtusc Nhịnpbj thiếglsiu gia cágtonc ngưccteơksgmi, muốuxhxn nhìiynqn huynh đsnkaqnyp đsnkaxopfgtonu sao?" Giữtusc vữtuscng hồjmqdi lâefjbu trầuscim mặqblyc, Hìiynqnh phu nhâefjbn rốuxhxt cuộjztwc thấksgmy tìiynqnh thếglsi gay go, liềrtcbn lêppvsn tiếglsing.

Tuâefjbn lệqnypnh, bọbmxtn nôqisv bộjztwc chen chúgmrhc tiếglsin lêppvsn, vâefjby quanh đsnkaem Nhịnpbj thiếglsiu gia bao bọbmxtc.


"Chàyftu mẹlaigryjx! Cágtonc ngưccteơksgmi córyjx tậefjbt xấksgmu phảsupvi hay khôqisvng? Bâefjby giờuyxryftu hắnaipn câefjbu dẫnxadn nữtusc nhâefjbn ta àyftu? Ta làyftu ngưccteuyxri bịnpbj hạzkddi a! Toàyftun bộjztw cảsupvn ta làyftum cágtoni gìiynq? Cảsupvn hắnaipn đsnkai a!" Bịnpbjefjby chặqblyt khôqisvng córyjx mộjztwt tia khe hởuxhx, Triệqnypu Vĩsphenh Yêppvsn khôqisvng thểtrntyftum gìiynq khágtonc hơksgmn làyftudoding kiểtrntu chiêppvsu bàyftui cũxocl mởuxhx rốuxhxng.

Sau khi nghe, gãjmqdqisv bộjztwc mớglsii nhớglsi tớglsii, đsnkaágtonnh nhau chuyệqnypn nhưccte vậefjby khôqisvng chỉahni mộjztwt ngưccteuyxri làyftum ra, trêppvsn nguyêppvsn tắnaipc màyfturyjxi ngoàyftui việqnypc ngăsupvn cảsupvn Nhịnpbj thiếglsiu gia, còtcgpn córyjx đsnkazkddi thiếglsiu gia nữtusca. Vậefjby màyftu, đsnkaágtonm ngưccteuyxri vừpisra xoay chuyểtrntn ágtonnh mắnaipt, chỉahni nhìiynqn thấksgmy đsnkazkddi thiếglsiu gia bêppvsn kia vẫnxadn quỳfxgi nhưcctexocl, cựcgioc kỳfxgiiynqnh tĩsphenh, giốuxhxng nhưccte trậefjbn khóryjxi thuốuxhxc súgmrhng nàyftuy cùdoding hắnaipn khôqisvng hềrtcbryjx quan hệqnyp.

Sựcgio thậefjbt chứiynqng minh, ngăsupvn lạzkddi Triệqnypu Vĩsphenh Yêppvsn làyftu đsnkafxgi rồjmqdi, khôqisvng cầuscin phảsupvi lãjmqdng phíygymccte thừpisra hơksgmi sứiynqc.

"Tốuxhxt lắnaipm, vềrtcb phòtcgpng trưccteglsic đsnkai, chuyệqnypn nàyftuy đsnkatrnt cho ta suy nghĩsphe mộjztwt chúgmrht." Lãjmqdo phu nhâefjbn cuốuxhxi cùdoding làyftu châefjbn chíygymnh từpisr trong cơksgmn chấksgmn đsnkajztwng tỉahninh tágtono lạzkddi rồjmqdi. Nàyftung khôqisvng phảsupvi ngưccteuyxri củfxgia phong kiếglsin cổxopf hủfxgi, sẽiynq khôqisvng vìiynq mặqblyt mũxocli Triệqnypu gia trang mágton phágton tan đsnkaôqisvi uyêppvsn ưccteơksgmng, dùdodi sao đsnkaíygymch xágtonc làyftusphenh Yêppvsn cũxoclng đsnkaãjmqd đsnkaưcctea cho Hìiynqnh Hoan khôqisvng íygymt từpisr thưccte, theo lýzsga thuyếglsit màyftu quan hệqnyp phu thêppvs giữtusca hai bọbmxtn họbmxtxoclng sớglsim kếglsit thúgmrhc lâefjbu rồjmqdi.

Nhưccteng làyftu, nàyftung ságtonng suốuxhxt cũxoclng khôqisvng thểtrnt đsnkazkddi biểtrntu làyftu tấksgmt cảsupvxoclng thếglsi. Triệqnypu gia trang córyjx rấksgmt tộjztwc nhâefjbn nhưccte vậefjby, chuyệqnypn khôqisvng tuâefjbn theo luâefjbn thưccteuyxrng đsnkazkddo lýzsgayftuy làyftum sao córyjx thểtrnt mởuxhx miệqnypng nóryjxi ra đsnkaưccteoweqc? Ngưccteuyxri khágtonc sẽiynq thấksgmy hai ngưccteuyxri bọbmxtn họbmxt thếglsiyftuo? Nhữtuscng cágtoni dưccte luậefjbn nàyftuy bọbmxtn họbmxt chịnpbju đsnkaưccteoweqc sao? Chỉahni sợoweqyftu đsnkaếglsin lúgmrhc đsnkaóryjxdodippvsu nhau đsnkaếglsin cỡwuboyftuo, cũxoclng sẽiynq tiêppvsu tan hầusciu nhưccte khôqisvng còtcgpn.

yftung phảsupvi suy nghĩsphe thậefjbt kỹpbzs, đsnkatrnt sẽiynqryjx biệqnypn phágtonp vẹlaign toàyftun đsnkaôqisvi bêppvsn. Vềrtcb phầuscin Vĩsphenh Yêppvsn. . . . . . Nhi tôqisvn tựcgioryjx nhi tôqisvn phúgmrhc, chuyệqnypn tìiynqnh yêppvsu miễliywn cưcctewubong sẽiynq khôqisvng hạzkddnh phúgmrhc, nàyftung căsupvn bảsupvn khôqisvng thểtrnt bắnaipt éohdep đsnkaưccteoweqc. Nghĩsphe tớglsii, nàyftung xoay ngưccteuyxri lạzkddi, gọbmxti Hìiynqnh phu nhâefjbn, "Bàyftu thôqisvng gia, việqnypc nàyftuy quan hệqnyp trọbmxtng đsnkazkddi a, chúgmrhng ta phảsupvi hảsupvo hảsupvo hàyftun huyêppvsn mộjztwt chúgmrht."

————-

ryjxefjbu gọbmxti làyftu do hậefjbn sinh thưccteơksgmng, Hìiynqnh Hoan dầuscin dầuscin hiểtrntu, thìiynq ra làyftu loạzkddi biếglsin chuyểtrntn châefjbn tìiynqnh tếglsi nhịnpbjyftuy khôqisvng chỉahniryjx tồjmqdn tạzkddi ởuxhx giữtusca nam vàyftu nữtusc.

Tựcgiou giốuxhxng nhưccteefjby giờuyxr, nàyftung đsnkauxhxi vớglsii Quảsupvn Hiểtrntu Nhàyftun càyftung ngàyftuy càyftung nhiềrtcbu hảsupvo cảsupvm.

yftung đsnkaãjmqd từpisrng hâefjbm mộjztw qua nụbkgeccteuyxri củfxgia Hiểtrntu Nhàyftun côqisvccteơksgmng, cảsupvm thấksgmy rấksgmt ngọbmxtt rấksgmt tinh khiếglsit, giốuxhxng nhưccte khắnaipp thiêppvsn hạzkddyftung hạzkddnh phúgmrhc nhấksgmt loạzkddi.

Sau nàyftuy Hìiynqnh Hoan từpisr từpisr hiểtrntu đsnkaưccteoweqc, thìiynq ra làyftu nữtusc nhâefjbn chỉahni cầuscin làyftu bịnpbj chíygymnh ngưccteuyxri trong lòtcgpng mìiynqnh cưccteng chiềrtcbu, cũxoclng córyjx thểtrntyftum ra loạzkddi nụbkgeccteuyxri nàyftuy.

ryjxi vậefjby, Hiểtrntu Nhàyftun côqisvccteơksgmng thậefjbt sựcgio rấksgmt thíygymch Triệqnypu Vĩsphenh Yêppvsn, cho nêppvsn khi đsnkaóryjxccteuxhxng thụbkge sựcgio dung túgmrhng củfxgia hắnaipn, mớglsii córyjx thểtrnt vui vẻlaig nhưccte vậefjby thôqisvi. Cũxoclng chíygymnh bởuxhxi vìiynq hếglsit lòtcgpng tin hắnaipn sẽiynq luôqisvn luôqisvn nhưccte vậefjby đsnkaoweqi nàyftung, mớglsii córyjx thểtrntdodiy hứiynqng ta cầuscin ta cứiynq lấksgmy.

Cho dùdodiyftu hiệqnypn tạzkddi bịnpbj đsnkauxhxi đsnkaãjmqdi nhưccte vậefjby, nàyftung vẫnxadn córyjx thểtrntryjxi đsnkaưccteoweqc làyftuyftum đsnkaưccteoweqc.


qisvm sau, nàyftung thậefjbt thảsupv Thầuscin Y, còtcgpn phágtoni ngưccteuyxri đsnkaem khốuxhxi tinh thạzkddch đsnkaưcctea đsnkaếglsin tậefjbn cửezrsa.

iynqnh Hoan đsnkaãjmqd từpisrng ngàyftuy nhớglsi đsnkaêppvsm mong sẽiynq tậefjbp hợoweqp đsnkafxgi loạzkddi tinh thạzkddch nàyftuy đsnkatrnt trịnpbj tậefjbn gốuxhxc bệqnypnh hàyftun mạzkddnh nàyftuy, nàyftung khôqisvng muốuxhxn khiếglsin cho mẫnxadu thâefjbn ngưccteuyxri đsnkausciu bạzkddc tiễliywn ngưccteuyxri đsnkausciu xanh. Nhưccteng nàyftung khôqisvng córyjx nghĩsphe tớglsii, córyjx mộjztwt ngàyftuy, khi ưccteglsic mơksgm trởuxhx thàyftunh sựcgio thậefjbt, thếglsi nhưccteng lạzkddi cưccteuyxri khôqisvng lêppvsn tiếglsing.

yftung lặqblyng lẽiynquxhx đsnkaágtony lòtcgpng hỏdcizi ngưccteoweqc lạzkddi mìiynqnh: Hìiynqnh Hoan a Hìiynqnh Hoan, ngưccteơksgmi tổxopfn thưccteơksgmng bao nhiêppvsu ngưccteuyxri, nóryjxi lágtono bao nhiêppvsu lầuscin, mớglsii córyjx đsnkaưccteoweqc nhữtuscng thứiynqyftuy?

Liềrtcbn vìiynq giữtusc đsnkaưccteoweqc sinh mạzkddng chíygymnh mìiynqnh, màyftu bẻlaig cong đsnkai nhữtuscng cảsupvm nhậefjbn củfxgia ngưccteuyxri khágtonc, ngàyftuy khágtonc khi xuốuxhxng âefjbm tàyftuo đsnkanpbja phủfxgi, sợoweqyftuxoclng sẽiynq bịnpbj trờuyxri phạzkddt thôqisvi.

"Córyjx rấksgmt nhiềrtcbu chuyệqnypn, nếglsiu nhưccte ban đsnkausciu khôqisvng córyjx đsnkai nếglsim thửezrs, sau nàyftuy nhớglsi tớglsii sẽiynqyftu tiếglsic nuốuxhxi; nếglsiu nhưccte thửezrs, dùdodiyftu quágton trìiynqnh vôqisv tậefjbn nhưccte ngưccteuyxri tíygymnh, sau nàyftuy córyjx nhớglsi tớglsii sẽiynqyftu kinh nghiệqnypm. Ngưccteơksgmi làyftu muốuxhxn tiếglsic nuốuxhxi, hay làyftu muốuxhxn tíygymch lũxocly kinh nghiệqnypm đsnkatrnt sau nàyftuy cốuxhx gắnaipng khôqisvng gâefjby tổxopfn thưccteơksgmng?"

Lờuyxri nóryjxi rấksgmt córyjx triếglsit lýzsgauxhxppvsn tai nàyftung vang lêppvsn, nàyftung hồjmqdi hồjmqdn ngửezrsa đsnkausciu, nhìiynqn Triệqnypu Tĩsphenh An đsnkajztwt nhiêppvsn xuấksgmt hiệqnypn ởuxhx trong phòtcgpng nàyftung, khôqisvng cam lòtcgpng cong lêppvsn môqisvi, "Chàyftung lạzkddi biếglsit lòtcgpng ta đsnkaang suy nghĩspheiynq sao?"

"Khôqisvng hiểtrntu nàyftung, còtcgpn thếglsiyftuo làyftum đsnkazkddi sưccte củfxgia nàyftung." Hắnaipn khẽiynqccteuyxri cầuscim chéohden canh trong tay đsnkaqblyt trêppvsn bàyftun, "Uốuxhxng canh đsnkai."

"Chàyftung nấksgmu?" Hìiynqnh Hoan xêppvs dịnpbjch thâefjbn thểtrnt, lúgmrhc nàyftuy mớglsii phágtont hiệqnypn ra sắnaipc trờuyxri cũxoclng đsnkaãjmqd tốuxhxi, bữtusca tốuxhxi cũxoclng khôqisvng córyjx đsnkai dùdoding, đsnkaíygymch xágtonc làyfturyjx chúgmrht đsnkaóryjxi rồjmqdi. Mớglsii vừpisra véohden lêppvsn nắnaipp, mùdodii thơksgmm thứiynqc ăsupvn liềrtcbn xôqisvng vàyftuo mũxocli, nàyftung cưccteuyxri duyêppvsn hỏdcizi.

"Ừezrs, thay mẫnxadu thâefjbn nấksgmu, liềrtcbn thuậefjbn tiệqnypn tíygymnh cảsupv phầuscin ngưccteuyxri kia rồjmqdi." Nóryjxi xong, hắnaipn véohden ágtono ngồjmqdi xuốuxhxng, chuyểtrntn hưccteglsing hai châefjbn, hưccteglsing đsnkaếglsin cágtoni chỗbcbz trốuxhxng còtcgpn lạzkddi trêppvsn băsupvng ghếglsi, vẫnxady vẫnxady, "Lạzkddi đsnkaâefjby ngồjmqdi."

"Làyftum, làyftum cágtoni gìiynq. . . . . ." Uốuxhxng canh màyftu thôqisvi, khôqisvng cầuscin thâefjbn mậefjbt nhưccte vậefjby thôqisvi.

"Muốuxhxn ôqisvm ngưccteơksgmi."

Đmbarágtonp ágtonn thậefjbt đsnkaơksgmn giảsupvn, vớglsii Hìiynqnh Hoan màyfturyjxi, thắnaipng đsnkaưccteoweqc bấksgmt kỳfxgi lờuyxri tâefjbm tìiynqnh, tâefjbm cũxoclng mau bịnpbj ngộjztwryjxa. Nàyftung khéohdeo léohdeo đsnkaiynqng dậefjby, dờuyxri bưccteglsic đsnkai tớglsii bêppvsn cạzkddnh hắnaipn, nhậefjbp tọbmxta hậefjbu, buôqisvng lỏdcizng tâefjbm thầuscin tiếglsin ságtont trong ngựcgioc hắnaipn.

"Córyjx biếglsit Triệqnypu gia trang córyjx bao nhiêppvsu tộjztwc nhâefjbn hay khôqisvng?" Bêppvsn hỏdcizi, hắnaipn bêppvsn giơksgm tay lêppvsn dùdoding cágtoni muỗbcbzng múgmrhc canh, chờuyxr thổxopfi nguộjztwi, mớglsii đsnkaưcctea đsnkaếglsin bêppvsn môqisvi nàyftung, sửezrs dụbkgeng ágtonnh mắnaipt ýzsga bảsupvo nàyftung hágton mồjmqdm.


iynqnh Hoan gậefjbt đsnkausciu mộjztwt cágtoni, mởuxhx miệqnypng, mặqblyc cho hắnaipn đsnkaem nưccteglsic canh đsnkaưcctea vàyftuo trong miệqnypng nàyftung. Nàyftung khôqisvng córyjx bệqnypnh vẫnxadn córyjx tai córyjx tay córyjx châefjbn, việqnypc uốuxhxng chéohden canh nàyftuy vốuxhxn khôqisvng làyftu vấksgmn đsnkartcbu, cũxoclng biếglsit loạzkddi làyftum nũxoclng nàyftuy rấksgmt làyftum bộjztw, nhưccteng vẫnxadn làyftu khôqisvng muốuxhxn khưccteglsic từpisryftuccteuxhxng thụbkge hắnaipn cưccteng chiềrtcbu. Cảsupvm giágtonc đsnkaưccteoweqc mộjztwt ngưccteuyxri nam nhâefjbn hầusciu hạzkdd nhưccte vậefjby, nàyftung lầuscin đsnkausciu tiêppvsn nếglsim đsnkaếglsin, thìiynq ra làyftutcgpng ngưccteuyxri thậefjbt sẽiynqyftung ngàyftuy càyftung tham.

"Vậefjby nàyftung sợoweq sao?" Càyftung nhiềrtcbu ngưccteuyxri, liềrtcbn córyjx nghĩsphea bọbmxtn họbmxt sẽiynq gặqblyp khóryjx khăsupvn càyftung nhiềrtcbu. Nhữtuscng ngưccteuyxri đsnkaóryjx nghĩsphe nhưccte thếglsiyftuo, hắnaipn khôqisvng quan tâefjbm, nhưccteng Hìiynqnh Hoan córyjx thểtrnt chịnpbju đsnkaưccteoweqc hay khôqisvng, hắnaipn rấksgmt quan tâefjbm. Nếglsiu nhưccteppvsu nàyftung, làyftuiynqyftung mang đsnkaếglsin nhiềrtcbu đsnkaau khổxopfksgmn, hắnaipn khôqisvng xágtonc đsnkanpbjnh mìiynqnh còtcgpn córyjx khôqisvng córyjxgtonch nàyftuo kiêppvsn đsnkanpbjnh.

yftung dùdoding sứiynqc lắnaipc đsnkausciu, khôqisvng chúgmrht do dựcgio, hếglsit sứiynqc kiêppvsn đsnkanpbjnh.

"Dùdodiyftu Triệqnypu gia trang khôqisvng tha cho chúgmrhng ta, cùdoding ta lưccteu lạzkddc châefjbn trờuyxri khôqisvng córyjx chỗbcbzuxhx cốuxhx đsnkanpbjnh, cũxoclng khôqisvng sợoweq?"

mbariềrtcbu nàyftuy cũxoclng hay màyftu. Chàyftung làyftu đsnkazkddi sưccte, ta làyftuccte thágtoni, chúgmrhng ta córyjx thểtrnt hợoweqp tágtonc mộjztwt đsnkaưccteuyxrng đsnkai lừpisra gạzkddt mộjztwt đsnkaưccteuyxrng liễliywm tàyftui."

"Khôqisvng còtcgpn córyjx cẩqblym y ngọbmxtc thựcgioc, còtcgpn phảsupvi ngủfxgi ngôqisvi miếglsiu đsnkaxopfgtont, rấksgmt hay sao?"

"Nhưccte vậefjby sao đsnkaưccteoweqc, vềrtcb sau córyjx đsnkaiynqa béohde thìiynqyftum thếglsiyftuo? Vậefjby lầuscin sau chàyftung đsnkaem bạzkddc giao cho ta trôqisvng nom, ta rấksgmt biếglsit quảsupvn lýzsga , chúgmrhng ta córyjx đsnkafxgi bạzkddc, liềrtcbn mua mảsupvnh đsnkaksgmt, mộjztwt căsupvn nhàyftu che mưcctea che nắnaipng, nóryjxi khôqisvng chừpisrng đsnkaếglsin lúgmrhc đsnkaóryjx ngưccteơksgmi còtcgpn córyjx thểtrnt lẫnxadn vàyftuo thàyftunh cágtoni thôqisvn trưccteuxhxng, vậefjby ta chíygymnh làyftu thôqisvn trưccteuxhxng phu nhâefjbn. . . . . ."

"Ta córyjxryjxi qua muốuxhxn cùdoding nàyftung sanh con sao? Nhớglsi khôqisvng lầuscim, ta nhớglsi đsnkaưccteoweqc córyjx ngưccteuyxri nóryjxi qua, sẽiynq nấksgmu cơksgmm cho ta, theo ta cùdoding nhau gạzkddt ngưccteuyxri, ngộjztw nhỡwubo ta gặqblyp đsnkaưccteoweqc mộjztwt ngưccteuyxri dágtonng dấksgmp rấksgmt giốuxhxng vịnpbjqisvn thêppvs đsnkaãjmqd chếglsit đsnkai củfxgia ta, nàyftung cũxoclng sẽiynq thứiynqc thờuyxri khôqisvng quấksgmy rầusciy, sẽiynq khôqisvng phágtonccte ta." Nàyftung thậefjbt sựcgio chíygymnh làyftu rấksgmt biếglsit lậefjbp trùdodi kếglsi hoạzkddch, bảsupvn lãjmqdnh tìiynqm niềrtcbm vui trong đsnkaau khổxopf đsnkatrnt cho hắnaipn xem thếglsiyftu đsnkafxgi rồjmqdi, khôqisvng khỏdcizi bậefjbt cưccteuyxri, thậefjbt giốuxhxng nhưccte nhữtuscng lo lắnaipng hắnaipn suy nghĩsphegmrhc trưccteglsic chỉahniyftu tròtcgp trẻlaig con. Thìiynq ra làyftu khôqisvng chỉahniyftu hắnaipn, nàyftung cũxoclng vậefjby khôqisvng córyjxjmqdnh đsnkai quan tâefjbm ágtonnh mắnaipt củfxgia ngưccteuyxri khágtonc.

". . . . . ." Nàyftung tứiynqc giậefjbn nâefjbng lêppvsn tròtcgpng mắnaipt giậefjbn trừpisrng. Ngưccteuyxri nam nhâefjbn nàyftuy luôqisvn córyjx biệqnypn phágtonp dễliywyftung tưccteglsii tắnaipt chờuyxr mong củfxgia nàyftung, khôqisvng đsnkatrnt cho nàyftung dágtonm phóryjxng túgmrhng chíygymnh mìiynqnh tựcgio đsnkai vọbmxtng tưccteuxhxng. Đmbaruxhxi nàyftung tốuxhxt, córyjx phảsupvi tưccteoweqng trưccteng cho việqnypc thíygymch hay khôqisvng, hay làyftu tựcgioa nhưccte hắnaipn vàyftuyftuyfturyjxi ăsupvn thìiynq phảsupvi phụbkge trágtonch nhưccte vậefjby? Hìiynqnh Hoan khôqisvng rõdcizyftung lắnaipm, cũxoclng khôqisvng dágtonm đsnkai ngẫnxadm nghĩsphe.

Thấksgmy bộjztwgtonng nàyftung phồjmqdng mágton tứiynqc giậefjbn, nụbkgeccteuyxri củfxgia hắnaipn bộjztwc phágtont sâefjbu hơksgmn, đsnkauxhxt ngóryjxn tay cong lêppvsn gõdciz nhẹlaiggtoni trágtonn củfxgia nàyftung, hắnaipn ôqisvm nàyftung càyftung chặqblyt hơksgmn, cằonjdm đsnkaqblyt ởuxhx đsnkaahninh đsnkausciu củfxgia nàyftung, khôqisvng chúgmrht đsnkatrnt ýzsga đsnkaãjmqd giậefjbt ra đsnkartcbyftui: "Nghe nóryjxi nàyftung cho Thầuscin Y rấksgmt nhiềrtcbu bạzkddc, đsnkatrnt cho hắnaipn đsnkai chữtusca bệqnypnh Quảsupvn đsnkazkddi nhâefjbn?"

"Ừezrs." Hìiynqnh Hoan đsnkaágtonp mộjztwt tiếglsing, âefjbm thầuscim ởuxhx trong lòtcgpng do dựcgio hồjmqdi lâefjbu, mớglsii lêppvsn tiếglsing, "Nóryjxi nhỏdciz cho chàyftung biếglsit, ta cuốuxhxi cùdoding cũxoclng biếglsit Quảsupvn đsnkazkddi nhâefjbn bịnpbj bệqnypnh nàyftuy, làyftu do mẫnxadu thâefjbn ta hùdodi dọbmxta."

mbaríygymch xágtonc làyftu nhưccte vậefjby."

"A?" Hắnaipn tạzkddi sao khẳmbarng đsnkanpbjnh nhưccte vậefjby a.

"Bởuxhxi vìiynq ta làyftu đsnkajmqdng lõdciza." Lờuyxri nhưccte thếglsi, hắnaipn nóryjxi xong khôqisvng hềrtcb ágtony nágtony.

". . . . . ." Hìiynqnh Hoan chợoweqt nhớglsi lạzkddi. Ngàyftuy đsnkaóryjx, Quảsupvn đsnkazkddi nhâefjbn nágtono xong, mẫnxadu thâefjbn tựcgiou ra cửezrsa, hắnaipn cũxoclng cựcgioc kỳfxgippvsu nàyftung khôqisvng thíygymch hợoweqp ra cửezrsa, cho nêppvsn xung phong nhậefjbn việqnypc nóryjxi phảsupvi đsnkai giúgmrhp nàyftung chiếglsiu cốuxhx mẫnxadu thâefjbn. Chíygymnh làyftu loạzkddi chiếglsiu cốuxhxyftuy hay sao? Rốuxhxt cuộjztwc ai làyftu đsnkajmqdng lõdciza ai!

mbarâefjby khôqisvng phảsupvi làyftu trọbmxtng đsnkaiểtrntm." Cágtoni loạzkddi chuyệqnypn ngưccteuyxri khôqisvng biếglsit chuyệqnypn đsnkaóryjx, cũxoclng khôqisvng cầuscin tiếglsip tụbkgec nóryjxi, dễliyw tổxopfn hạzkddi hìiynqnh tưccteoweqng củfxgia hắnaipn, "Nghe nóryjxi bạzkddc màyftuyftung cho Thầuscin Y, làyftu cầuscim từpisr trong phòtcgpng ta?"

npbjch. . . . . . Ta đsnkaâefjby khôqisvng córyjx lấksgmy! Mưccteoweqn dùdoding tạzkddm khôqisvng đsnkaưccteoweqc nha."

mbarưccteoweqc." Cho nữtusc nhâefjbn mìiynqnh tiềrtcbn làyftu chuyệqnypn thiêppvsn kinh đsnkanpbja nghĩsphea nha, đsnkaiểtrntm nàyftuy hắnaipn hoàyftun toàyftun khôqisvng córyjx ýzsga kiếglsin, vấksgmn đsnkartcbyftu. . . . . ."Ngưccteơksgmi phảsupvi khôqisvng nêppvsn đsnkaem hếglsit tiểtrntu kim khốuxhx riêppvsng ta cũxoclng đsnkartcbu lấksgmy hếglsit a!" Nàyftung cũxoclng quágton giỏdcizi tìiynqm đsnkai, so vớglsii mẫnxadu thâefjbn hắnaipn côqisvng lựcgioc tìiynqm tòtcgpi còtcgpn mạzkddnh hơksgmn! Hắnaipn giấksgmu ởuxhx trong tủfxgi treo quầuscin ágtono , mấksgmt; giấksgmu ởuxhx ga giưccteuyxrng phíygyma dưccteglsii , mấksgmt; ngay cảsupv giấksgmu ởuxhxppvsn trong vớglsiccteglsii, cũxoclng bịnpbj mấksgmt!

"Ta khôqisvng biếglsit oa, ta nhìiynqn thấksgmy córyjx bạzkddc liềrtcbn toàyftun bộjztw cầuscim a. Chàyftung muốuxhxn lấksgmy vềrtcb àyftu? Khôqisvng córyjx ágton..., tấksgmt cảsupv đsnkartcbu cho Thầuscin Y ágton." Làyftu mẫnxadu thâefjbn nóryjxi, nam nhâefjbn khôqisvng thểtrntryjx tiềrtcbn riêppvsng, nếglsiu córyjx sẽiynq đsnkai dạzkddo kỹpbzs việqnypn.

". . . . . ." Hắnaipn cắnaipn môqisvi, nheo lạzkddi con ngưccteơksgmi, lãjmqdnh con mắnaipt nhìiynqn vềrtcb phíygyma nàyftung. Khôqisvng biếglsit? Rõdcizyftung làyftu cốuxhx ýzsga thôqisvi. Hắnaipn loágtonng thoágtonng cảsupvm thấksgmy đsnkauyxri nàyftuy cứiynq nhưccte vậefjby xong rồjmqdi, ăsupvn chơksgmi đsnkaàyftung đsnkaiếglsim cágtoni gìiynq khôqisvng cầuscin suy nghĩsphe; thỉahninh thoảsupvng cùdoding bằonjdng hữtuscu đsnkai nghe cágtoni Tiểtrntu Khúgmrhc uốuxhxng cágtonygymccteowequ đsnkagtonn chừpisrng phảsupvi đsnkaágtonnh bágtono cágtono nhìiynqn tâefjbm tìiynqnh lãjmqdnh đsnkazkddo.

ezrs, thàyftunh nhưccte suy nghĩsphe trưccteglsic kia củfxgia hắnaipn vậefjby, tìiynqm nữtusc nhâefjbn tróryjxi chặqblyt mìiynqnh làyftu mua dâefjby buộjztwc mìiynqnh, nhưccteng hắnaipn còtcgpn chíygymnh làyftu gặqblyp quỷonjdqisvdoding cam nguyệqnypn.

"Thiếglsiu nãjmqdi nãjmqdi, thiếglsiu nãjmqdi nãjmqdi. . . . . ." Bêppvsn trong đsnkaang nồjmqdng tìiynqnh mậefjbt ýzsga, nha hoàyftun khôqisvng thứiynqc thờuyxri cứiynq nhưccte vậefjby lágtonu tágtonu xôqisvng vàyftuo, liềrtcbn cửezrsa đsnkartcbu khôqisvng gõdciz.

Khi nhìiynqn thấksgmy trong phòtcgpng cảsupvnh xuâefjbn vôqisv hạzkddn, nàyftung đsnkadciz mặqblyt, lạzkddi lúgmrhng túgmrhng lui ra ngoàyftui.

"Vàyftuo đsnkai." Tĩsphenh An buôqisvng lỏdcizng Hìiynqnh Hoan trong ngựcgioc ra , lưccteuyxri biếglsing hừpisr mộjztwt tiếglsing. Nhưccte thếglsiyftuo? Cũxoclng đsnkaãjmqd bịnpbj phágtonccteefjbm tìiynqnh, còtcgpn giảsupv tiêppvsn cágtoni gìiynq.

"Nhưccteng làyftu, cágtoni đsnkaóryjx. . . . . ." Đmbarzkddi thiếglsiu gia, ngàyftui córyjx muốuxhxn trágtonnh sau hay khôqisvng? Ta córyjx chuyệqnypn muốuxhxn bágtono cágtono, córyjx thểtrnt sẽiynq khiếglsin cho tâefjbm tìiynqnh củfxgia ngưccteuyxri bịnpbj phágtonccte.

"Nóryjxi." Triệqnypu Tĩsphenh An hiểtrntn nhiêppvsn khôqisvng tâefjbm tìiynqnh cùdoding nha hoàyftun chơksgmi muốuxhxn nóryjxi màyftu ngừpisrng nàyftuy.

Tốuxhxt lắnaipm nha, nếglsiu làyftum chủfxgi tửezrs đsnkatrnt cho nàyftung nóryjxi, nàyftung còtcgpn khágtonch khíygymyftum gìiynq, "Chuyệqnypn làyftu nhưccte vầusciy. Tổxopfng quảsupvn trong phủfxgi Nhâefjbm côqisvng tửezrsgtono lạzkddi, nóryjxi làyftu Nhịnpbj thiếglsiu gia hôqisvm nay ởuxhx trêppvsn đsnkaưccteuyxrng gặqblyp Nhâefjbm côqisvng tửezrs, hai ngưccteuyxri nhấksgmt kiếglsin nhưccte cốuxhx*, chạzkddy đsnkaếglsin Nhâefjbm phủfxgi uốuxhxng rưccteowequ, kếglsit quảsupv tửezrsu lưccteoweqng Nhịnpbj thiếglsiu gia quágton tệqnyp, đsnkaãjmqd bấksgmt tỉahninh nhâefjbn sựcgio. Đmbarágtonng chếglsit chíygymnh làyftu, say đsnkaếglsin nỗbcbzi hắnaipn khôqisvng đsnkai đsnkaưccteoweqc, giơksgmxoclng giơksgm bấksgmt đsnkajztwng, la héohdet nóryjxi muốuxhxn gặqblyp ngưccteuyxri, còtcgpn nóryjxi khôqisvng thấksgmy đsnkaưccteoweqc hắnaipn liềrtcbn đsnkanpbjnh đsnkaem nha hoàyftun Nhâefjbm phủfxgi chàyftu đsnkazkddp mộjztwt lầuscin. Vịnpbj tổxopfng quảsupvn côqisvccteơksgmng kia nóryjxi, ngưccteuyxri nếglsiu nhưccte khôqisvng đsnkaếglsin, nàyftung sẽiynq gửezrsi xágtonc đsnkaếglsin biệqnypt việqnypn."

*mớglsii gặqblyp đsnkaãjmqd quen thâefjbn

"Ta đsnkai cùdoding nàyftung." Chuyệqnypn ngoàyftui dựcgio đsnkagtonn củfxgia nha hoàyftun, lòtcgpng củfxgia đsnkazkddi thiếglsiu gia khôqisvng bịnpbjsupvnh hưccteuxhxng, ngưccteoweqc lạzkddi còtcgpn córyjx thểtrnt rấksgmt lýzsga tríygym quảsupv quyếglsit quyếglsit đsnkanpbjnh.

"Khôqisvng cầuscin, ta đsnkai nhìiynqn mộjztwt chúgmrht thôqisvi. Chàyftung cứiynquxhx nhàyftu chăsupvm sóryjxc bàyftuyftudoding mẫnxadu thâefjbn ta thậefjbt tốuxhxt." Hìiynqnh Hoan vẫnxadn córyjxzsga tríygym , ai biếglsit Triệqnypu Vĩsphenh Yêppvsn rốuxhxt cuộjztwc say đsnkaếglsin trìiynqnh đsnkajztwyftuo, sau ngàyftuy hôqisvm qua, hai huynh đsnkaqnypyftuy vừpisra thấksgmy mặqblyt đsnkaãjmqd nhưccteccteglsic vớglsii lửezrsa. Lãjmqdo phụbkge thâefjbn đsnkaãjmqd bịnpbj bọbmxtn họbmxt phiềrtcbn toágtoni đsnkafxgi thảsupvm, nếglsiu làyftu hai ngưccteuyxri bọbmxtn họbmxt sau khi thấksgmy đsnkaưccteoweqc, trựcgioc tiếglsip ởuxhx trong phủfxgi ngưccteuyxri ta đsnkaágtonnh nhau thìiynqyftum thếglsiyftuo?

Lầuscin trưccteglsic Tĩsphenh An đsnkaefjbp phágton đsnkajmqdxoclng còtcgpn khôqisvng córyjx bồjmqdi thưccteuyxrng cho ngưccteuyxri ta rồjmqdi, thêppvsm vụbkgegtono loạzkddn nàyftuy sao bồjmqdi thưccteuyxrng nỗbcbzi. . . . . .

"Ừezrs, chớglsi đsnkai quágton muộjztwn, córyjx chuyệqnypn phágtoni ngưccteuyxri tớglsii truyềrtcbn lờuyxri cho, ta đsnkai đsnkaóryjxn nàyftung."

Nghe mộjztwt chúgmrht lờuyxri nàyftuy, ngay cảsupv nha hoàyftun bàyftung quan tìiynqnh cảsupvnh đsnkartcbu hiểtrntu Nhịnpbj thiếglsiu gia thua ởuxhx đsnkaâefjbu. Loạzkddi săsupvn sóryjxc nàyftuy, loạzkddi tin tưccteuxhxng nàyftuy, trờuyxri đsnkaágtonnh, nữtusc nhâefjbn nàyftuo khôqisvng đsnkajztwng lòtcgpng a! Nhưccteng làyftu đsnkazkddi thiếglsiu gia, lúgmrhc nàyftuy cũxoclng khôqisvng tha a, Nhịnpbj thiếglsiu gia làyftu con sóryjxi a, bao lâefjbu gặqblyp qua lang sẽiynq bỏdciz qua cho đsnkaếglsin khóryjxe miệqnypng con mồjmqdi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.