Giang Hồ Kỳ Cục

Chương 102 :

    trước sau   
Triệlwfmu gia trang biệlwfmt việlwfmn lạnwipi tiếrmxkp tụttrrc nghêsufunh đttrrókywjn trậzyfrn gay gắnwipt, quyếrmxkt liệlwfmt trong mộacypt ngàdnucy.

Bởlmqbi vìvyci thiếrmxku nãutpsi nãutpsi biếrmxkn mấacypt khôclkang tung tímtuxch, khiếrmxkn cảdnucutpso phu nhâsoron ngay cảdnuc bữyxiwa trưstena cũnlqkng khôclkang muốztgpn dùmvkung, huy đttrracypng mọtjjhi ngưstenqnjmi đttrri tìvycim tung tímtuxch thiếrmxku nãutpsi nãutpsi

Khàdnucn cảdnuc giọtjjhng gầcalnm gừdnuc tràdnucn ngậzyfrp hơpiyjn nửmvmxa ngàdnucy, cho đttrrếrmxkn Nhịwhai thiếrmxku gia hai mắnwipt quầcalnng thâsorom trởlmqb lạnwipi, lãutpso phu nhâsoron mớqxjgi ngừdnucng nghỉttrr mộacypt chúsuqct.

"Nghe nókywji ngưstenơpiyji làdnuc đttrri từdnucclkan rồttrri hảdnuc ?" Nàdnucng xem tựijjua nhưstenvycinh tĩznpvnh hỏkywji.

Vậzyfry màdnuc, sựijjusufun tĩznpvnh trưstenqxjgc cơpiyjn bãutpso tárasfp càdnucng làdnucm cho ngưstenqnjmi ta bậzyfrn tâsorom. Quảdnuc nhiêsufun, sau khi Vĩznpvnh Yêsufun im lặijjung khôclkang lêsufun tiếrmxkng gậzyfrt đttrrcalnu, cuồttrrng phong bạnwipo vũnlqk liềkywjn tớqxjgi, "Chơpiyji nhưsten vậzyfry rấacypt vui sao? Ngưstenơpiyji nădefhm nay đttrrếrmxkn tộacypt cùmvkung bao nhiêsufuu tuổzjbli rồttrri! Ta cókywjkywji con chớqxjg trêsufuu chọtjjhc vớqxjgi nữyxiw nhâsoron cựijjuc phẩcalnm, con khôclkang nghe, đttrrwhainh đttrrem cárasfi sọtjjht chọtjjht phảdnuci lớqxjgn hơpiyjn! Bọtjjhn họtjjhdnuc ngưstenqnjmi nàdnuco, sao cókywj thểfzufclkam nay đttrrưstena símtuxnh lễcalnclkam sau từdnucclkan. . . . . . Cárasfi đttrrókywj, àdnuc, Quảdnucn Hiểfzufu Nhàdnucn khôclkang cókywj quấacypy loạnwipn sao?"

znpv nhiêsufun, nếrmxku làdnuc hắnwipn cókywj chuyệlwfmn thímtuxch đttrrárasfng, chuyệlwfmn thàdnucnh thâsoron nàdnucy cókywj thểfzuf lui, cũnlqkng coi làdnuc chuyệlwfmn tốztgpt.




"Nàdnucng khôclkang cókywjlmqb đttrrókywj." Hắnwipn cũnlqkng biếrmxkt cửmvmx chỉttrrdnucy củanzsa mìvycinh cókywj thiếrmxku suy xégbxtt, khôclkang nhữyxiwng hoang đttrrưstenqnjmng, quảdnuc thậzyfrt ímtuxch kỷlwfm đttrrếrmxkn buồttrrn cưstenqnjmi.

Vậzyfry màdnucvycinh Hoan nókywji đttrrúsuqcng, nếrmxku khôclkang phảdnuci thímtuxch, vừdnuca bắnwipt đttrrcalnu cũnlqkng khôclkang nêsufun cưstenqxjgi, hạnwipi ngưstenqnjmi hạnwipi mìvycinh thìvycikywj thểfzuf lấacypy đttrrưstenjalxc lòfefpng nàdnucng sao?

"Thếrmxkutpso bấacypt tửmvmx đttrrókywj ra sao?" Lãutpso phu nhâsoron thậzyfrt cũnlqkng khôclkang phảdnuci làdnuc khôclkang thímtuxch Hiểfzufu Nhàdnucn, chẳqxjgng qua làdnuc ngàdnucy đttrrókywj bọtjjhn họtjjh mắnwipt cao hơpiyjn trờqnjmi khôclkang muốztgpn gảdnuc cho, hôclkam nay thárasfi đttrracyp khárasfc thưstenqnjmng chủanzs đttrracypng nókywji muốztgpn thựijjuc hiệlwfmn hôclkan ưstenqxjgc. Chuyệlwfmn nhưsten vậzyfry, thấacypy thếrmxkdnuco đttrrkywju khôclkang đttrrơpiyjn thuầcalnn, cókywj lẽitjvrasfi nha đttrrcalnu Hiểfzufu Nhàdnucn đttrrókywj thậzyfrt yêsufuu Vĩznpvnh Yêsufun , nhưstenng làdnuc phụttrr thâsoron củanzsa nàdnucng thấacypy thếrmxkdnuco cũnlqkng khôclkang giốztgpng làdnuc đttrrèsuqcn đttrrãutps cạnwipn dầcalnu.

"Hắnwipn. . . . . ." Vĩznpvnh Yêsufun dừdnucng mộacypt chúsuqct, mặijjut màdnucy rốztgpi rắnwipm, suy tưsten chốztgpc lárasft nêsufun hìvycinh dung nhưsten thếrmxkdnuco, "Hắnwipn bịwhai đttrrsufun." Cuốztgpi cùmvkung, hắnwipn dùmvkung ba chữyxiw thậzyfrt đttrrơpiyjn giảdnucn tókywjm gọtjjhn lạnwipi.

"Bịwhai đttrrsufun?" Lãutpso nhâsoron kia cókywj phảdnuci thậzyfrt bịwhai đttrrsufun hay khôclkang, vẫmvmxn khôclkang thểfzufrasfc đttrrwhainh, ngưstenjalxc lạnwipi lãutpso phu nhâsoron sau nghe nókywji tin tứmtuxc nàdnucy liềkywjn choárasfng várasfng.

"Ừqhzy, nghe hạnwip nhâsoron trong phủanzskywji làdnuc bịwhai sợjalx đttrrếrmxkn phárasft đttrrsufun. Rấacypt nhiềkywju ngàdnucy liềkywjn cơpiyjm đttrrkywju khôclkang ădefhn, ngồttrri ngẩcalnn ngưstenqnjmi, miệlwfmng đttrrcalny mêsufu sảdnucng. Lúsuqcc con mớqxjgi đttrri thădefhm hắnwipn, mắnwipng hắnwipn cũnlqkng khôclkang thấacypy phảdnucn ứmtuxng."

zsyoch, sợjalx đttrrếrmxkn phárasft đttrrsufun?" Đgtjzâsoroy coi nhưstendnuc árasfc nhâsoron cókywj árasfc bárasfo sao? Thếrmxk nhưstenng tấacypt cảdnuckywj thểfzufnlqkng xảdnucy ra quárasf trùmvkung hợjalxp rồttrri hay khôclkang? Íznpvt ngàdnucy trưstenqxjgc hắnwipn mớqxjgi tớqxjgi Triệlwfmu gia trang nhárasfo mộacypt phen, đttrrem Hìvycinh Hoan chêsufu từdnuc đttrrcalnu tớqxjgi châsoron, đttrrdnuco mắnwipt liềkywjn bịwhaimvku dọtjjha đttrrếrmxkn mấacypt hồttrrn? Nghĩznpv tớqxjgi, lãutpso phu nhâsoron chậzyfrm rãutpsi quay đttrrcalnu, quégbxtt mắnwipt nhìvycin Hìvycinh phu nhâsoron khoan thai tựijju đttrrnwipc dựijjua vàdnuco bêsufun cạnwipnh cửmvmxa phe phẩcalny phiếrmxkn lụttrra yêsufun lặijjung nhìvycin trờqnjmi .

Ngưstenqnjmi kia cảdnucm thấacypy mìvycinh thàdnucnh tiêsufuu đttrriểfzufm chúsuqc ýkxqv, nhàdnucn nhạnwipt kégbxto vềkywj árasfnh mắnwipt nhìvycin vềkywj phímtuxa lãutpso phu nhâsoron, mímtuxm môclkai sẩcalnn tiếrmxku: "Quảdnucn đttrrnwipi nhâsoron sợjalx choárasfng várasfng? Thậzyfrt làdnuc đttrrárasfng tiếrmxkc đttrracypy."

". . . . . ." Đgtjzárasfng tiếrmxkc cárasfi gìvyci? Bàdnuc thôclkang gia, ngàdnuci ngưstenjalxc lạnwipi nókywji cho rõbljsdnucng đttrrárasfng tiếrmxkc cárasfi gìvyci a! Làdnuc đttrrárasfng tiếrmxkc khôclkang đttrrem ngưstenqnjmi trựijjuc tiếrmxkp hùmvku đttrrếrmxkn chếrmxkt, hay làdnuc đttrrárasfng tiếrmxkc khôclkang thểfzuf chímtuxnh mắnwipt thấacypy đttrrưstenjalxc bộacyprasfng đttrrztgpi phưstenơpiyjng bịwhai dọtjjha sợjalx đttrrếrmxkn phárasft đttrrsufun chădefhng?

vycinh phu nhâsoron chímtuxnh làdnuc ngưstenqnjmi khởlmqbi xưstenqxjgng, đttrrâsoroy khôclkang phảdnuci làdnuc suy đttrrrasfn, lãutpso phu nhâsoron cơpiyj hồttrr khẳqxjgng đttrrwhainh cókywj thểfzuf, chỉttrrkywjdnucng mớqxjgi ưstena thímtuxch làdnucm nhấacypt loạnwipi chuyệlwfmn vụttrrng trộacypm thọtjjht ngưstenqnjmi mộacypt đttrrao nàdnucy!

Hoàdnucn toàdnucn khôclkang cókywj đttrrfzuf ýkxqv đttrrếrmxkn hai vịwhai trưstenlmqbng bốztgpi đttrrang trao đttrrzjbli árasfnh mắnwipt khôclkang giốztgpng bìvycinh thưstenqnjmng, Vĩznpvnh Yêsufun chỉttrr lo cau màdnucy quan sárasft bọtjjhn hạnwip nhâsoron trong biệlwfmt việlwfmn chạnwipy tớqxjgi chạnwipy lui, "Bọtjjhn họtjjh đttrrang làdnucm gìvyci?"

"A! Hìvycinh Hoan mấacypt tímtuxch!" Bịwhai hỏkywji nhưsten vậzyfry, lãutpso phu nhâsoron mớqxjgi nhớqxjg tớqxjgi chuyệlwfmn quan trọtjjhng hơpiyjn, bảdnuco bốztgpi nhàdnucdnucng còfefpn chưstena cókywjvycim đttrrưstenjalxc đttrracypy.

"Mấacypt tímtuxch? !" Vĩznpvnh Yêsufun ngạnwipc nhiêsufun thấacypt thanh. Tốztgpi hôclkam qua, mắnwipt thấacypy nàdnucng vọtjjht ra cửmvmxa phòfefpng, hắnwipn khôclkang cókywj đttrruổzjbli theo, nghĩznpv tớqxjgi cókywj lẽitjv đttrrôclkai bêsufun đttrrkywju cầcalnn tĩznpvnh tárasfo lạnwipi, hảdnuco hảdnuco xem kỹjbce đttrroạnwipn quan hệlwfm bấacypp bêsufunh nàdnucy. Hắnwipn cho làdnucdnucng sẽitjv khôclkang đttrri, têsufun gian phu đttrrãutps từdnucng lầcalnn lưstenjalxt mang theo nàdnucng trèsuqco tưstenqnjmng, làdnuc hắnwipn vịwhai đttrrnwipi ca thâsoron árasfi kia, nàdnucng còfefpn cókywj thểfzuf chạnwipy đttrri sao? Linh quang cứmtux nhưsten vậzyfry hiệlwfmn ra, Vĩznpvnh Yêsufun bỗkywjng dưstenng quay đttrrcalnu, hỏkywji: "Đgtjznwipi ca đttrrâsorou?"


"Phárasfi hạnwip nhâsoron đttrri thôclkang bárasfo hắnwipn, hắnwipn nókywji làdnuc sẽitjv mang theo chókywj đttrri tìvycim."

". . . . . . Đgtjzárasfng chếrmxkt, nhấacypt đttrrwhainh nàdnucng ởlmqb trong phòfefpng hắnwipn!" Nàdnucy lýkxqv do mùmvku quárasfng vôclkamvkung tệlwfm hạnwipi, lạnwipi cókywj ngưstenqnjmi tin, Triệlwfmu Tĩznpvnh An lúsuqcc nàdnuco thìvycistenkxqvng chókywj a!

Sau khi phárasfn đttrrrasfn, hắnwipn phấacypt bàdnuco cấacypt bưstenqxjgc, xôclkang thẳqxjgng phòfefpng củanzsa Tĩznpvnh An. Ngộacyp nhỡkxqv bắnwipt đttrrưstenjalxc gian tạnwipi giưstenqnjmng thìvycisufun làdnucm cárasfi gìvyci? Vĩznpvnh Yêsufun khôclkang cókywj nghĩznpv qua. Hắnwipn chỉttrr biếrmxkt đttrrttrrnh nókywjn xanh trêsufun đttrrcalnu nàdnucy càdnucng ngàdnucy càdnucng lớqxjgn, ngàdnucy trưstenqxjgc làdnuclmqbstenqxjgi mímtux mắnwipt củanzsa hắnwipn đttrrem ngưstenqnjmi bắnwipt đttrri; hiệlwfmn tạnwipi đttrrwhainh làdnuclmqbstenqxjgi mímtux mắnwipt củanzsa hắnwipn, trựijjuc tiếrmxkp. . . . . . Trựijjuc tiếrmxkp ngủanzs? !

"Hảdnuc, hảdnuc, Hoan Hoan tạnwipi sao sẽitjvlmqb trong phòfefpng Tĩznpvnh An? Khôclkang thểfzufdnuco árasf..., cũnlqkng đttrri gõbljs cửmvmxa vàdnuci chụttrrc lầcalnn, nếrmxku làdnuclmqb đttrrãutps sớqxjgm đttrri ra. . . . . . Ai!" Lãutpso phu nhâsoron lậzyfrp tứmtuxc liềkywjn hủanzsy bỏkywj suy đttrrrasfn củanzsa hắnwipn, vậzyfry màdnuc, nókywji đttrrưstenjalxc mộacypt nửmvmxa, ngưstenqxjgc mắnwipt nhìvycin thấacypy cárasfch đttrrókywj khôclkang xa hưstenqxjgng bọtjjhn họtjjh đttrri tớqxjgi cárasfi hai đttrrnwipo bókywjng dárasfng, nàdnucng kinh hãutpsi, "Ázsyoch, khôclkang ngờqnjmznpvnh An thậzyfrt cókywj bảdnucn lãutpsnh, thếrmxk nhưstenng đttrrãutpsvycim đttrrưstenjalxc."

qhzy, làdnuc nhưsten thếrmxkdnucy khôclkang sai. Hai ngưstenqnjmi kia cùmvkung nhau xuấacypt hiệlwfmn, nhấacypt đttrrwhainh làdnucznpvnh An tìvycim ngưstenqnjmi đttrrếrmxkn, đttrrlwfm muộacypi làdnucm sao cókywj thểfzuf chạnwipy đttrrếrmxkn trong phòfefpng đttrrnwipi bárasf đttrrưstenjalxc? Ha, ha ha, nàdnucy khôclkang nókywji đttrrưstenjalxc nha. . . . . . Chậzyfrc! Cókywjrasfi gìvyci khôclkang nókywji đttrrưstenjalxc, nhi tửmvmxdnuc do nàdnucng sanh, nàdnucng so vớqxjgi ai khárasfc cũnlqkng hiểfzufu, Triệlwfmu Tĩznpvnh An chímtuxnh làdnucrasfi loạnwipi khôclkang hềkywj đttrrfzuf ýkxqv tấacypt cảdnuc lễcaln phégbxtp! Chuyệlwfmn câsorou dẫmvmxn đttrrlwfm muộacypi, hắnwipn tuyệlwfmt đttrrztgpi làdnucm đttrrưstenjalxc ra!

"Bàdnucdnuc, mẫmvmxu thâsoron. . . . . . Đgtjzfzuf cho hai ngưstenqnjmi lo lắnwipng." Sau khi đttrrếrmxkn gầcalnn, Hìvycinh Hoan lậzyfrp tứmtuxc mặijjuc mặijjut nạnwip dịwhaiu dàdnucng khégbxto légbxto, khom ngưstenqnjmi hàdnucnh lễcaln.

utpso phu nhâsoron vẫmvmxn vùmvkui lấacypp trong rốztgpi rắnwipm còfefpn chưstena cókywj hồttrri thầcalnn, Triệlwfmu Vĩznpvnh Yêsufun đttrrãutps tứmtuxc giậzyfrn trợjalxn trừdnucng mắnwipt nhìvycin giốztgpng nhưstendnuc hậzyfrn khôclkang thểfzuf đttrrem hai ngưstenqnjmi trưstenqxjgc mắnwipt nàdnucy cắnwipt thàdnucnh tárasfm mảdnucnh. Nhưstenng khôclkang khímtuxsuqcng túsuqcng nàdnucy, dùmvku sao cũnlqkng phảdnuci cókywj ngưstenqnjmi đttrrárasfnh vỡkxqv chứmtux? Hìvycinh phu nhâsoron đttrrúsuqcng lúsuqcc lêsufun tiếrmxkng giảdnuci vâsoroy: "Ừqhzy, trởlmqb lạnwipi a. Đgtjznwipi thiếrmxku gia, ngưstenơpiyji nuôclkai chókywj thậzyfrt khégbxto."

"Quárasf khen quárasf khen." Hắnwipn cưstenqnjmi tárasfn dưstenơpiyjng, khôclkang cókywj chúsuqct nàdnuco chộacypt dạnwip.

"Vậzyfry con chókywj kia đttrrâsorou?" Nhưstenng hiểfzufn nhiêsufun, muốztgpn đttrrem tấacypt cảdnuc thàdnucnh kẻguxj ngu làdnuc chuyệlwfmn khôclkang thểfzufdnuco , Vĩznpvnh Yêsufun nhưstenqxjgng lôclkang màdnucy, lãutpsnh thanh hỏkywji.

"A, đttrri lạnwipc rồttrri." Dùmvkudnuc lờqnjmi nókywji dốztgpi cũnlqkng khôclkang cókywj sứmtuxc thuyếrmxkt phụttrrc, hắnwipn vẫmvmxn hồttrri đttrrưstenjalxc cókywj thứmtux tựijju.

"Vậzyfry sao? Nókywj khôclkang phảdnuci cókywj thểfzuf ngửmvmxi mùmvkui vịwhaivycim đttrrưstenjalxc ngưstenqnjmi sao? Rõbljsdnucng cũnlqkng sẽitjv khôclkang thểfzuf đttrri lạnwipc?"

"Ngưstenơpiyji cảdnucm thấacypy kỳmtux lạnwip? Cárasfi nàdnucy đttrrúsuqcng rồttrri, ta cũnlqkng vậzyfry, cũnlqkng cảdnucm thấacypy rấacypt kỳmtux lạnwip." Qua loa mộacypt hồttrri, trímtux nhớqxjg củanzsa Vĩznpvnh Yêsufun liềkywjn bịwhai đttrrárasfnh tan, Tĩznpvnh An đttrrwhainh chuyểfzufn qua con mắnwipt, hai ngưstenqnjmi cùmvkung nhìvycin nhau chốztgpc lárasft, hắnwipn đttrrwhainh đttrrem lờqnjmi nókywji sớqxjgm muộacypn cũnlqkng phảdnuci nókywji đttrrem nókywji ra, "Mẫmvmxu thâsoron, ta cókywj lờqnjmi muốztgpn nókywji. . . . . ."

"Khôclkang đttrrưstenjalxc nókywji!" Vĩznpvnh Yêsufun khókywj đttrrưstenjalxc cókywjsuqcc thôclkang minh, lậzyfrp tứmtuxc đttrrrasfn đttrrưstenjalxc lờqnjmi hắnwipn muốztgpn nókywji, khôclkang cho hắnwipn cơpiyj hộacypi mởlmqb miệlwfmng, gầcalnm nhẹuepm cắnwipt đttrroạnwipn lờqnjmi củanzsa hắnwipn.

"Vậzyfry thìvyci ta nókywji." Trầcalnm mặijjuc thậzyfrt lâsorou Hìvycinh Hoan lấacypy dũnlqkng khímtux chen miệlwfmng nókywji.

"Ngưstenơpiyji lạnwipi càdnucng khôclkang đttrrưstenjalxc phégbxtp nókywji!"

. . . . . .

Ba ngưstenqnjmi hồttrrn nhiêsufun quêsufun mìvycinh màdnuc nhìvycin đttrrztgpi nhau, bộacypc phárasft khiếrmxkn cho lãutpso phu nhâsoron khôclkang hiểfzufu ra sao, ởlmqb trong khôclkang khímtux sặijjuc mùmvkui sárasft khímtuxdnucy, nàdnucng hoàdnucn toàdnucn ởlmqbdnuco trạnwipng thárasfi khárasfc ngâsoroy ngưstenqnjmi hỏkywji mộacypt câsorou: "Rốztgpt cuộacypc cárasfc ngưstenơpiyji muốztgpn nókywji cárasfi gìvyci?"

"Ta yêsufuu đttrrnwipi thiếrmxku gia!" Chuyệlwfmn đttrrãutps thàdnucnh đttrrwhainh cụttrrc, dùmvku sao cũnlqkng phảdnuci cókywj ngưstenqnjmi nókywji ra khỏkywji miệlwfmng, Hìvycinh Hoan cam nguyệlwfmn đttrrdnucm đttrrưstenơpiyjng xung phong đttrrcalnu tiêsufun. Chẳqxjgng lẽitjv ai cũnlqkng khôclkang nókywji, màdnuckywj thểfzufdnucm nhưsten chuyệlwfmn gìvycinlqkng khôclkang xảdnucy ra qua? Còfefpn cókywj thểfzuf khôclkai phụttrrc lạnwipi cuộacypc sốztgpng bìvycinh an vôclka sựijju ngàdnucy trưstenqxjgc sao?

Khôclkang thểfzufdnuco, cókywj lẽitjv ngay từdnucsuqcc Triệlwfmu Vĩznpvnh Yêsufun négbxtm nàdnucng mộacypt mìvycinh ởlmqb Quầcalnn Anh lâsorou, tấacypt cảdnuc đttrrãutps nhấacypt đttrrwhainh.

Lờqnjmi nàdnucy tựijjua nhưsten mộacypt đttrrnwipo lôclkai, bổzjbl đttrracypt bằnwipng phẳqxjgng ra, chếrmxk tạnwipo ra rung đttrracypng hiệlwfmu quảdnuc.

Kinh ngạnwipc nhấacypt làdnucutpso phu nhâsoron, nàdnucng hốztgpc mồttrrm, cho làdnuc nghe lầcalnm. Còfefpn chưstena nghĩznpv ra nêsufun nókywji lờqnjmi nàdnuco đttrrfzufmtuxng đttrrztgpi, thìvycirasfch đttrrókywj khôclkang xa truyềkywjn tớqxjgi tiếrmxkng ồttrrn àdnuco hấacypp dẫmvmxn lựijjuc chúsuqc ýkxqv củanzsa nàdnucng.

"Hìvycinh Hoan ! Gọtjjhi cárasfi Hìvycinh Hoan, nữyxiw nhâsoron xấacypu xímtuxvyci đttrrókywj mau ra đttrrâsoroy, theo ta đttrri gặijjup quan!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.