Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 58 : Chân tâm không đổi

    trước sau   
Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht lấvtjwy bứthukc họeqowa năgmysm đaeimóvcqw ra, muốbxvhn cùbxvhng Hiểdsbgu Nguyệtpfht nhậoojkn thứthukc.

Nhưchwgng màbpfa Hiểdsbgu Nguyệtpfht lạbutri lắrbvac đaeimdfmtu nóvcqwi khôixjrng phảrqkmi, nhấvtjwt đaeimxrsvnh làbpfa lầdfmtm rồuazki, Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht nhìeybrn Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi. Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi suy nghĩjpuf, “Khôixjrng bằhdmpng tìeybrm bọeqown buôixjrn ngưchwgtoqji năgmysm đaeimóvcqw, đaeimếocain xávknsc đaeimxrsvnh mộldrut chútoqjt sẽjeus chắrbvac chắrbvan hơpxtln.”

Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht gậoojkt đaeimdfmtu, cảrqkmm thấvtjwy biệtpfhn phávknsp cũzrhcng khôixjrng tệtpfh, liềhkrun hỏjpufi thuộldruc hạbutr, “Tìeybrm đaeimưchwgxznxc ngưchwgtoqji chưchwga?”

“Hai ngàbpfay trưchwgnwoyc Vưchwgơpxtlng trang chủsyvzvcqw gởlfxri thưchwg, đaeimãaiiheybrm đaeimưchwgxznxc rồuazki, hai ngàbpfay nữtcrga hắrbvan sẽjeus dẫfkjqn theo ngưchwgtoqji đaeimếocain đaeimâvacyy.”

“Rấvtjwt tốbxvht!” Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht lòvcqwng tràbpfan đaeimdfmty chờtoqj đaeimxznxi, Hiểdsbgu Nguyệtpfht tinh thầdfmtn cũzrhcng ảrqkmm đaeimbutrm, Trọeqowng Hoa trầdfmtm mặtfsqc khôixjrng nóvcqwi, Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi nghi hoặtfsqc đaeimdfmty bụoeaang.

Trong bầdfmtu khôixjrng khíigpuvcqw chútoqjt gưchwgxznxng gạbutro nàbpfay, Tiểdsbgu Điitcao cùbxvhng Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam cũzrhcng khôixjrng đaeimi tìeybrm khốbxvhi Long Cốbxvht thứthukgmysm, màbpfalfxr lạbutri tạbutrm thờtoqji nghỉvtjw ngơpxtli.


Tiểdsbgu Điitcao cùbxvhng bọeqown Hiểdsbgu Nguyệtpfht ởlfxr lạbutri phòvcqwng khávknsch, đaeimêqclzm đaeimóvcqw, Tiểdsbgu Điitcao sau khi ngâvacym mìeybrnh tắrbvam nưchwgnwoyc nóvcqwng, mặtfsqc bộldruvknsy mớnwoyi mua màbpfau xanh lávkns sen tinh xảrqkmo mỹttax miềhkruu, đaeimi châvacyn trầdfmtn ởlfxr trong phòvcqwng chạbutry tớnwoyi chạbutry lui, chơpxtli đaeimùbxvha vớnwoyi mộldrut con tiểdsbgu bạbutrch miêqclzu mậoojkp mạbutrp.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht chốbxvhng mávkns, ngồuazki ởlfxr cạbutrnh bàbpfan xuấvtjwt thầdfmtn, nhìeybrn ávknsnh nếocain nhảrqkmy nhóvcqwt trêqclzn bàbpfan.

Tiểdsbgu Điitcao chơpxtli mệtpfht, cùbxvhng mèncwjo nhỏjpuf dựipyca vàbpfao trêqclzn đaeimtpfhm, nhìeybrn Hiểdsbgu Nguyệtpfht.

Ban đaeimêqclzm mọeqowi âvacym thanh đaeimhkruu im lặtfsqng, Tiểdsbgu Điitcao đaeimldrut nhiêqclzn lêqclzn tiếocaing, “Hiểdsbgu Nguyệtpfht?”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht hìeybrnh nhưchwg khôixjrng cóvcqw nghe, cóvcqw vẻxrsv nhưchwg đaeimang ngẩbxvhn ngưchwgtoqji.

Tiểdsbgu Điitcao đaeimi đaeimếocain phíigpua sau nàbpfang, vưchwgơpxtln tay lấvtjwy mộldrut cávknsi khăgmysn đaeimưchwga cho nàbpfang.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht nhậoojkn lấvtjwy, lau mặtfsqt, nhỏjpuf giọeqowng nóvcqwi, “Chỉvtjwtoqjc nàbpfay thôixjri, vềhkru sau cũzrhcng khôixjrng đaeimưchwgxznxc nữtcrga.”

Tiểdsbgu Điitcao sờtoqj sờtoqj đaeimdfmtu nàbpfang, “Khôixjrng gìeybr cảrqkm, ta ra ngoàbpfai đaeimi dạbutro mộldrut chútoqjt, cho ta mưchwgxznxn ngọeqown đaeimèncwjn đaeimưchwgxznxc khôixjrng?”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht gậoojkt đaeimdfmtu, Tiểdsbgu Điitcao liềhkrun cầdfmtm theo ngọeqown đaeimèncwjn duy nhấvtjwt trong phòvcqwng đaeimi ra cửtdqka. Điitcóvcqwng cửtdqka phòvcqwng, đaeimuazkng thờtoqji cũzrhcng làbpfa đaeimóvcqwng cávknsnh cửtdqka củsyvza sựipycgmysm tốbxvhi cùbxvhng đaeimau buồuazkn.

Tiểdsbgu Điitcao đaeimi vàbpfao trong việtpfhn, chỉvtjw thấvtjwy hai gian phòvcqwng đaeimbxvhi diệtpfhn đaeimèncwjn đaeimang sávknsng.

gmysn phòvcqwng sávknsng đaeimèncwjn bêqclzn trávknsi làbpfa củsyvza Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, cóvcqw thểdsbg nhìeybrn thấvtjwy mộldrut bóvcqwng ngưchwgtoqji ởlfxr trong phòvcqwng chậoojkm rãaiihi thong thảrqkmchwgnwoyc đaeimi.

qclzn cạbutrnh làbpfa phòvcqwng củsyvza Hávknsch Kim Phong, đaeimèncwjn sávknsng ngay cảrqkm cửtdqka sổbpfazrhcng mởlfxr ra, Hávknsch Kim Phong đaeimang cầdfmtm bíigpu quyếocait khinh côixjrng, vừbxvha quay lưchwgng lạbutri vừbxvha khoa tay mútoqja châvacyn vàbpfai chiêqclzu thứthukc, cóvcqw vẻxrsv chuyêqclzn chútoqjbpfaixjr ưchwgu vôixjr lo.

Phòvcqwng củsyvza Trọeqowng Hoa cửtdqka sổbpfa mởlfxr, đaeimèncwjn lạbutri tắrbvat. Tiểdsbgu Điitcao đaeimthukng ngoàbpfai cửtdqka sổbpfa nhìeybrn vàbpfao, trong bóvcqwng tốbxvhi, Trọeqowng Hoa ngồuazki ởlfxr cạbutrnh bàbpfan ngẩbxvhn ngưchwgtoqji, tưchwg thếocai đaeimóvcqw, cùbxvhng tưchwg thếocai vừbxvha rồuazki củsyvza Hiểdsbgu Nguyệtpfht cóvcqw chútoqjt giốbxvhng. Tiểdsbgu Điitcao bỗxllkng nhiêqclzn nởlfxr nụoeaachwgtoqji, xem ra hắrbvan cũzrhcng khôixjrng cầdfmtn mìeybrnh đaeimưchwga giútoqjp hắrbvan cávknsi khăgmysn nhỉvtjw? Lạbutri nhìeybrn mộldrut gian phòvcqwng trưchwgnwoyc mặtfsqt, hẳwhzxn làbpfa phòvcqwng ởlfxr tạbutrm củsyvza Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam, cửtdqka sổbpfazrhcng đaeimóvcqwng, đaeimèncwjn cũzrhcng khôixjrng sávknsng.


Tiểdsbgu Điitcao do dựipyc mộldrut chútoqjt, chạbutry đaeimếocain bêqclzn cávknsnh cửtdqka, nhấvtjwc giàbpfay, nhẹpxtl nhàbpfang khéxpfho léxpfho nâvacyng góvcqwt giàbpfay, thuậoojkn tiệtpfhn cầdfmtm theo mộldrut cávknsi chăgmysn phơpxtli nắrbvang bêqclzn ngoàbpfai quêqclzn thu vàbpfao, cầdfmtm theo ngọeqown đaeimèncwjn, nhẹpxtl nhàbpfang bưchwgnwoyc đaeimi.

Xuyêqclzn qua hàbpfanh lang gấvtjwp khútoqjc quen thuộldruc thậoojkt dàbpfai, hoa viêqclzn, phòvcqwng bếocaip, phòvcqwng xávkns, từbxvh đaeimưchwgtoqjng, mởlfxr cửtdqka hôixjrng bưchwgnwoyc ra sau nútoqji, nhìeybrn xuốbxvhng dưchwgnwoyi. . . . . . Căgmysn phòvcqwng nhỏjpufqclzn cạbutrnh thávknsc nưchwgnwoyc cóvcqw rấvtjwt nhiềhkruu ngọeqown đaeimèncwjn đaeimang thắrbvap sávknsng. Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam cũzrhcng khôixjrng ởlfxr trong phòvcqwng, màbpfabpfa mộldrut mìeybrnh ngồuazki ởlfxrqclzn cạbutrnh thávknsc nưchwgnwoyc đaeimbxvht mộldrut đaeimbxvhng lửtdqka trạbutri uốbxvhng rưchwgxznxu, bêqclzn ngưchwgtoqji cóvcqw hai con chóvcqw hoang nằhdmpm útoqjp sấvtjwp đaeimang ngủsyvzbpfa ngủsyvz gậoojkt, cảrqkmm giávknsc so vớnwoyi chóvcqw nuôixjri trong nhàbpfavcqwn ngoan hơpxtln.

Tiểdsbgu Điitcao sợxznx cảrqkmnh tốbxvhi lửtdqka tắrbvat đaeimèncwjn lạbutri còvcqwn leo thang đaeimi xuốbxvhng sẽjeus trưchwgxznxt châvacyn, cóvcqw thểdsbg sẽjeus trựipycc tiếocaip lăgmysn xuốbxvhng nútoqji, vìeybr thếocai dứthukt khoávknst vậoojkn nộldrui côixjrng thảrqkm ngưchwgtoqji nhảrqkmy, liềhkrun hưchwgnwoyng tớnwoyi gầdfmtn lửtdqka trạbutri màbpfa xuốbxvhng.

toqjc Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam ngẩbxvhng đaeimdfmtu, Tiểdsbgu Điitcao đaeimãaiih nhẹpxtl nhàbpfang đaeimávknsp xuốbxvhng bêqclzn cạbutrnh hắrbvan, mộldrut tay ôixjrm chăgmysn, mộldrut tay cầdfmtm theo ngọeqown đaeimèncwjn, nghiêqclzng đaeimdfmtu nhìeybrn hắrbvan.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam vưchwgơpxtln tay kéxpfho nàbpfang, Tiểdsbgu Điitcao đaeimem ngọeqown đaeimèncwjn đaeimtfsqt sang mộldrut bêqclzn, run rẩbxvhy cầdfmtm chăgmysn quấvtjwn lêqclzn ngưchwgtoqji, duỗxllki tay đaeimưchwga cho Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam, sau đaeimóvcqw ngồuazki xuốbxvhng bêqclzn ngưchwgtoqji hắrbvan, nhìeybrn chằhdmpm chằhdmpm ngọeqown lửtdqka phíigpua trưchwgnwoyc.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam tiếocaip tụoeaac uốbxvhng rưchwgxznxu, Tiểdsbgu Điitcao cútoqji đaeimdfmtu, phávknst hiệtpfhn mộldrut con chóvcqw hoang lớnwoyn vẫfkjqn đaeimang cọeqow cọeqow đaeimdfmtu gốbxvhi củsyvza mìeybrnh. Vìeybr thếocaichwgơpxtln tay, thậoojkt cẩbxvhn thậoojkn sờtoqj sờtoqjvknsi lỗxllk tai to củsyvza nóvcqw, nóvcqw chỉvtjw ưchwgtdqkbpfai tiếocaing, rồuazki ghéxpfhbpfao bêqclzn ngưchwgtoqji Tiểdsbgu Điitcao tiếocaip tụoeaac ngủsyvzbpfa ngủsyvz gậoojkt.

“Vậoojky màbpfa khôixjrng cắrbvan ngưchwgtoqji đaeimvtjwy!” Tiểdsbgu Điitcao ngạbutrc nhiêqclzn.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam giútoqjp nàbpfang đaeimrbvap lạbutri chăgmysn, thêqclzm chútoqjt củsyvzi vàbpfao đaeimbxvhng lửtdqka, làbpfam cho ngọeqown lửtdqka chávknsy lớnwoyn hơpxtln mộldrut íigput, “Chútoqjng nóvcqwzrhcng khôixjrng phảrqkmi làbpfa thiêqclzn tíigpunh hung tàbpfan, chỉvtjwbpfa muốbxvhn sốbxvhng đaeimưchwgxznxc thìeybr chỉvtjwvcqw thểdsbg ăgmysn thịxrsvt.”

Tiểdsbgu Điitcao ngẩbxvhng mặtfsqt nhìeybrn hắrbvan, “Vậoojky còvcqwn chàbpfang? Chàbpfang làbpfa ăgmysn thịxrsvt đaeimdsbg sốbxvhng, hay làbpfa ăgmysn chay đaeimdsbg sốbxvhng?”

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam cútoqji đaeimdfmtu nhìeybrn nàbpfang, vưchwgơpxtln tay nhẹpxtl nhàbpfang xoa cằhdmpm nàbpfang, Tiểdsbgu Điitcao khẽjeus đaeimbxvhy tay hắrbvan ra, tiếocaip tụoeaac ngẩbxvhng mặtfsqt nhìeybrn hắrbvan.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam khẽjeuschwgtoqji, “Nưchwgơpxtlng nàbpfang khôixjrng dạbutry qua cho nàbpfang sao? Ngẩbxvhng mặtfsqt nhìeybrn nam nhâvacyn nhưchwg vậoojky, chíigpunh làbpfa ávknsm chỉvtjwvknsi gìeybr đaeimóvcqw.”

“Árqkmm chỉvtjwvknsi gìeybr?” Điitcôixjri môixjri màbpfau hồuazkng củsyvza Tiểdsbgu Điitcao còvcqwn nhếocaich lêqclzn, khôixjrng sợxznx chếocait hỏjpufi.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam khẽjeus vuốbxvht tai nàbpfang, hỏjpufi, “Nàbpfang vìeybr sao lạbutri chạbutry tớnwoyi đaeimâvacyy?”


“Khôixjrng biếocait nữtcrga.” Tiểdsbgu Điitcao lắrbvac lắrbvac đaeimdfmtu, “Bấvtjwt tri bấvtjwt giávknsc liềhkrun tớnwoyi thôixjri.”

“Thậoojkt sựipyc?”

“Ừtdqk.” Tiểdsbgu Điitcao gậoojkt đaeimdfmtu, “Lừbxvha chàbpfang làbpfam gìeybr?”

“Bấvtjwt tri bấvtjwt giávknsc sao. . . . . .” Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam đaeimrbvac ýtfsq, “Cóvcqw thểdsbgtfsq giảrqkmi thàbpfanh, nàbpfang rấvtjwt quan tâvacym ta, nhỉvtjw?”

“Mộldrut chútoqjt. . . . . .”

“Hầdfmty.” Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam khẽjeus thởlfxrbpfai mộldrut tiếocaing, nhìeybrn sâvacyu đaeimôixjri mắrbvat Tiểdsbgu Điitcao, ngóvcqwn cávknsi vuốbxvht ve cằhdmpm củsyvza nàbpfang.

Tiểdsbgu Điitcao cảrqkmm thấvtjwy đaeimưchwgxznxc ngọeqown lửtdqka hìeybrnh nhưchwg quávknsvcqwng, nóvcqwng đaeimếocain nỗxllki hai bêqclzn mávkns đaeimhkruu muốbxvhn bỏjpufng.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam cútoqji đaeimdfmtu, hôixjrn nhẹpxtlqclzn khóvcqwe miệtpfhng đaeimang mỉvtjwm cưchwgtoqji củsyvza Tiểdsbgu Điitcao, ngẩbxvhng đaeimdfmtu, nha đaeimdfmtu kia trừbxvh bỏjpuf hai mávkns đaeimjpuftdqkng, khôixjrng cóvcqw tỏjpuf vẻxrsv bấvtjwt mãaiihn gìeybr.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam đaeimem nụoeaaixjrn kếocai tiếocaip kéxpfho dàbpfai them mộldrut chútoqjt, càbpfang uyểdsbgn chuyểdsbgn thâvacym tìeybrnh. Tiểdsbgu Điitcao ngửtdqka mặtfsqt, trừbxvh bỏjpuf cảrqkmm giávknsc mậoojkt thiếocait chỉvtjw thấvtjwy truyềhkrun lạbutri mộldrut chútoqjt ấvtjwm ávknsp, chíigpunh làbpfa cảrqkmm giávknsc trong lòvcqwng cóvcqw chútoqjt ngứthuka ngávknsy. Hai mắrbvat nhìeybrn xuyêqclzn qua sưchwgtoqjn mặtfsqt củsyvza Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam, nhìeybrn thấvtjwy ávknsnh trăgmysng trêqclzn đaeimvtjwnh đaeimdfmtu bịxrsv mộldrut đaeimávknsm mâvacyy hơpxtli mỏjpufng che mấvtjwt ávknsnh sávknsng. Nàbpfang liềhkrun lầdfmtm bầdfmtm lầdfmtu bầdfmtu nóvcqwi, “Árqkmnh trăgmysng đaeimãaiih khôixjrng cóvcqw, cávknsi bóvcqwng cũzrhcng khôixjrng thấvtjwy.”

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam ngẩbxvhng đaeimdfmtu nhìeybrn nàbpfang, “Thỉvtjwnh thoảrqkmng cũzrhcng đaeimdsbg cho cávknsi bóvcqwng nghỉvtjw ngơpxtli mộldrut chútoqjt, cảrqkm ngàbpfay đaeimi theo chútoqjng ta, chútoqjng nóvcqw mệtpfht chếocait đaeimi đaeimưchwgxznxc.”

Tiểdsbgu Điitcao nởlfxr nụoeaachwgtoqji, “Vậoojky chàbpfang khôixjrng tịxrsvch mịxrsvch sao?”

“Hiệtpfhn tạbutri khôixjrng.” Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam nhìeybrn hai mắrbvat nàbpfang, “Tuyệtpfht đaeimbxvhi khôixjrng.”

Tiểdsbgu Điitcao cưchwgtoqji vui vẻxrsv, “Điitcưchwgxznxc, vậoojky làbpfa tốbxvht rồuazki.”


Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam đaeimưchwga cho Tiểdsbgu Điitcao nửtdqka bảrqkm vai đaeimdsbgbpfang dựipyca vàbpfao, đaeimxrsvnh nắrbvam tay nàbpfang nhéxpfht vàbpfao trong chăgmysn. Tiểdsbgu Điitcao lặtfsqng lẽjeus giấvtjwu tay đaeimi, Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam đaeimàbpfanh phảrqkmi trựipycc tiếocaip nắrbvam lấvtjwy tay nàbpfang.

Hắrbvan cảrqkmm thấvtjwy rấvtjwt mớnwoyi mẻxrsv, bởlfxri vìeybr hắrbvan vẫfkjqn biếocait tịxrsvch mịxrsvch làbpfa nhưchwg thếocaibpfao, nhưchwgng cũzrhcng làbpfa lầdfmtn đaeimdfmtu biếocait, cávknsi gìeybr gọeqowi làbpfa khôixjrng tịxrsvch mịxrsvch. Nguyêqclzn lai tịxrsvch mịxrsvch vớnwoyi khôixjrng tịxrsvch mịxrsvch, khávknsc nhau chíigpunh làbpfaqclzn cạbutrnh cóvcqw ngưchwgtoqji nàbpfay hay khôixjrng, chỉvtjw thếocai thôixjri.

. . . . . .

toqjc Tiểdsbgu Điitcao tỉvtjwnh lạbutri thìeybr thấvtjwy mìeybrnh đaeimãaiih nằhdmpm ởlfxr trêqclzn giưchwgtoqjng trong phòvcqwng, bèncwjn nhìeybrn đaeimvtjwnh giưchwgtoqjng khắrbvac hoa. Bêqclzn ngoàbpfai trờtoqji cũzrhcng đaeimãaiihvknsng, liềhkrun nhìeybrn đaeimếocain bàbpfan trang đaeimiểdsbgm gầdfmtn đaeimóvcqw, Hiểdsbgu Nguyệtpfht mặtfsqc mộldrut thâvacyn vávknsy dàbpfai màbpfau vàbpfang nhạbutrt, đaeimang chảrqkmi đaeimdfmtu. Tiểdsbgu Điitcao dụoeaai mắrbvat, nhìeybrn lạbutri mộldrut chútoqjt, làbpfa Hiểdsbgu Nguyệtpfht.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht nghe thấvtjwy đaeimldrung tĩjpufnh, đaeimrqkmo mắrbvat nhìeybrn Tiểdsbgu Điitcao, mỉvtjwm cưchwgtoqji, “Tỉvtjwnh rồuazki sao? Tiếocait côixjrng tửtdqkvcqwn sợxznxixjr bịxrsv cảrqkmm lạbutrnh, canh gừbxvhng ởlfxr trêqclzn bàbpfan, tỉvtjwnh dậoojky thìeybr uốbxvhng ngay đaeimi!”

Tiểdsbgu Điitcao “Ừtdqk” mộldrut tiếocaing, gậoojkt gậoojkt đaeimdfmtu, nâvacyng cằhdmpm đaeimávknsnh giávkns Hiểdsbgu Nguyệtpfht, “Hôixjrm nay tinh thầdfmtn côixjreybrnh nhưchwg rấvtjwt đaeimtfsqc biệtpfht.”

“Thậoojkt khôixjrng?” Hiểdsbgu Nguyệtpfht cưchwgtoqji thậoojkt rạbutrng rỡvamf, đaeimếocain bêqclzn cạbutrnh nàbpfang ngồuazki xuốbxvhng, “Ta mưchwgxznxn chútoqjt son củsyvza côixjrbxvhng đaeimưchwgxznxc khôixjrng, cóvcqw đaeimiềhkruu ta khôixjrng biếocait thoa, côixjr chỉvtjw ta bắrbvat chưchwgnwoyc bộldruvknsng củsyvza côixjr đaeimi.”

“Rấvtjwt đaeimpxtlp đaeimóvcqw nha!” Tiểdsbgu Điitcao từbxvh trong bao quầdfmtn ávknso lấvtjwy ra mộldrut cávknsi hộldrup phấvtjwn hìeybrnh tròvcqwn tinh xảrqkmo đaeimưchwga cho Hiểdsbgu Nguyệtpfht, chỉvtjwbpfang cávknsch lấvtjwy phấvtjwn trộldrun vớnwoyi son dùbxvhng vớnwoyi nhau, nhưchwg vậoojky gưchwgơpxtlng mặtfsqt sẽjeus trôixjrng hồuazkng hơpxtln, lạbutri khôixjrng đaeimếocain mứthukc quávkns đaeimjpuf.

“Trêqclzn đaeimdfmtu nếocaiu cóvcqw thểdsbgbpfai mộldrut câvacyy trâvacym sẽjeus đaeimpxtlp hơpxtln.” Tiểdsbgu Điitcao lấvtjwy câvacyy trâvacym bằhdmpng đaeimávkns thạbutrch lựipycu lútoqjc trưchwgnwoyc Hiểdsbgu Nguyệtpfht vẫfkjqn khôixjrng chịxrsvu càbpfai ra, giútoqjp nàbpfang càbpfai trêqclzn bútoqji tóvcqwc, cẩbxvhn thậoojkn đaeimávknsnh giávkns mộldrut chútoqjt, lạbutri duỗxllki tay đaeimem hai lọeqown tóvcqwc dàbpfai sau tai nàbpfang đaeimdsbg ra phíigpua trưchwgnwoyc, nhìeybrn trávknsi nhìeybrn phảrqkmi, gậoojkt đaeimdfmtu, “Rấvtjwt đaeimpxtlp!”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht ngồuazki xuốbxvhng cạbutrnh bàbpfan, nhìeybrn Tiểdsbgu Điitcao rờtoqji giưchwgtoqjng chảrqkmi đaeimdfmtu, nóvcqwi, “Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht đaeimếocain đaeimâvacyy.”

Tiểdsbgu Điitcao sửtdqkng sốbxvht, quay đaeimdfmtu lạbutri nhìeybrn nàbpfang, nhíigpuu màbpfay, “Nhanh nhưchwg vậoojky sao?”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht cưchwgtoqji cưchwgtoqji, “Côixjr quảrqkm nhiêqclzn biếocait nàbpfang sẽjeus đaeimếocain.”

Tiểdsbgu Điitcao vẻxrsv mặtfsqt chộldrut dạbutr, nhìeybrn Hiểdsbgu Nguyệtpfht.


Hiểdsbgu Nguyệtpfht khẽjeuschwgtoqji, “Làbpfa tựipycbpfang ta đaeimếocain, cóvcqw thểdsbg thấvtjwy đaeimưchwgxznxc kỳxkwz thậoojkt nàbpfang rấvtjwt đaeimdsbg ýtfsq Thiếocaiu chủsyvz.”

Tiểdsbgu Điitcao hơpxtli nhàbpfan nhạbutrt bĩjpufu môixjri, “Cũzrhcng khôixjrng chắrbvac, côixjrvcqw biếocait, cóvcqwbpfai nữtcrg nhâvacyn cóvcqwvcqwng tranh cưchwgtoqjng hávknso thắrbvang rấvtjwt mãaiihnh liệtpfht khôixjrng?”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht gậoojkt đaeimdfmtu, “Sávknsng nay côixjr muốbxvhn ăgmysn gìeybr? Ta mớnwoyi nghe nóvcqwi, bávknsnh bao nhâvacyn cảrqkmi củsyvz củsyvza Bắrbvac Hảrqkmi phávknsi ăgmysn ngon lắrbvam!”

Tiểdsbgu Điitcao thay y phụoeaac xong, “Ta phảrqkmi lấvtjwy đaeimưchwgxznxc hai cávknsi, cóvcqw cay khôixjrng?”

“Cay.”

“Rấvtjwt tốbxvht!” Tiểdsbgu Điitcao vui sưchwgnwoyng cùbxvhng Hiểdsbgu Nguyệtpfht đaeimi ra cửtdqka, tớnwoyi tiềhkrun việtpfhn, liềhkrun thấvtjwy rấvtjwt nhiềhkruu ngưchwgtoqji ởlfxr đaeimóvcqw.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam ngậoojkm cávknsi bávknsnh bao ngoắrbvac ngoắrbvac Tiểdsbgu Điitcao, “Mẻxrsvvknsnh bao mớnwoyi ra lòvcqw vịxrsv thịxrsvt bòvcqwbpfa cảrqkmi củsyvzvcqwn cay nữtcrga, cựipycc phẩbxvhm đaeimóvcqw Tiểdsbgu Điitcao!”

Tiểdsbgu Điitcao theo mùbxvhi liềhkrun lạbutri gầdfmtn, ngồuazki xuốbxvhng nhậoojkn lấvtjwy bávknsnh bao cắrbvan mộldrut ngụoeaam, mớnwoyi phávknst hiệtpfhn Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht đaeimang ngồuazki ởlfxrqclzn ngưchwgtoqji Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, Hiểdsbgu Nguyệtpfht nhìeybrn thấvtjwy mộldrut chỗxllk trốbxvhng bêqclzn cạbutrnh Trọeqowng Hoa liềhkrun ngồuazki xuốbxvhng.

“Mấvtjwy ngàbpfay khôixjrng gặtfsqp, Hiểdsbgu Nguyệtpfht côixjrchwgơpxtlng trởlfxrqclzn xinh đaeimpxtlp thậoojkt!” Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht mỉvtjwm cưchwgtoqji, tiểdsbgu nha hoàbpfan đaeimldruc miệtpfhng ởlfxr phíigpua sau đaeimãaiihvcqwi tiếocaip, “Điitcútoqjng làbpfa, hiệtpfhn tạbutri thâvacyn phậoojkn bấvtjwt đaeimuazkng sao?”

Trọeqowng Hoa nhíigpuu màbpfay, Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam cũzrhcng lắrbvac đaeimdfmtu —— Thựipycc vôixjr nghĩjpufa, mớnwoyi sávknsng sớnwoym đaeimãaiih ăgmysn nóvcqwi đaeimldruc đaeimxrsva.

Điitcang muốbxvhn lêqclzn tiếocaing giảrqkmng hòvcqwa, liềhkrun thấvtjwy Hiểdsbgu Nguyệtpfht ngẩbxvhng đaeimdfmtu nhìeybrn hai ngưchwgtoqji, nóvcqwi, “Ta vốbxvhn rấvtjwt xinh đaeimpxtlp, chỉvtjwbpfa khôixjrng thíigpuch ăgmysn mặtfsqc đaeimpxtlp thôixjri.”

“Khụoeaa.” Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi mộldrut miệtpfhng nưchwgnwoyc tràbpfa liềhkrun sặtfsqc, mộldrut bêqclzn Hávknsch Kim Phong còvcqwn bổbpfa sung thêqclzm, “Điitcâvacyy chíigpunh làbpfa lờtoqji nóvcqwi thậoojkt, Hiểdsbgu Nguyệtpfht cùbxvhng muộldrui tửtdqk củsyvza ta đaeimhkruu làbpfa mỹttax nhâvacyn trong mỹttax nhâvacyn!”

Trọeqowng Hoa kinh ngạbutrc nhìeybrn Hiểdsbgu Nguyệtpfht.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht vưchwgơpxtln tay chỉvtjw chỉvtjw chéxpfhn giấvtjwm chua gầdfmtn tay hắrbvan. Trọeqowng Hoa ngơpxtl ngávknsc liềhkrun đaeimem chéxpfhn giấvtjwm chua đaeimtfsqt trưchwgnwoyc mắrbvat nàbpfang, Hiểdsbgu Nguyệtpfht cưchwgtoqji tủsyvzm tỉvtjwm lấvtjwy trứthukng chiêqclzn chấvtjwm giấvtjwm chua ăgmysn.

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht nhìeybrn chiếocaic đaeimũzrhca nàbpfang gắrbvap trứthukng chiêqclzn, cùbxvhng nha hoàbpfan phíigpua sau liếocaic mắrbvat nhìeybrn nhau mộldrut cávknsi. Tiểdsbgu nha hoàbpfan kia cảrqkmm thấvtjwy tứthukc giậoojkn, Hiểdsbgu Nguyệtpfht nàbpfay rõfkjqbpfang làbpfa mộldrut kẻxrsv thâvacyn phậoojkn thấvtjwp hèncwjn, hiệtpfhn giờtoqj bay lêqclzn đaeimdfmtu càbpfanh làbpfam phưchwgxznxng hoàbpfang, ngay cảrqkmigpunh tìeybrnh cũzrhcng trởlfxrqclzn kiêqclzu ngạbutro.

Thấvtjwy Hiểdsbgu Nguyệtpfht vui vẻxrsv ăgmysn, nha hoàbpfan kia than thởlfxr mộldrut câvacyu, “Điitcútoqjng làbpfavknsch ăgmysn củsyvza hạbutr nhâvacyn.”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht ngẩbxvhng đaeimdfmtu, “Ngưchwgơpxtli khôixjrng phảrqkmi cũzrhcng nhưchwg vậoojky sao? Ngưchwgơpxtli cũzrhcng làbpfa hạbutr nhâvacyn.”

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam lấvtjwy tay nâvacyng cằhdmpm, nhìeybrn Tiểdsbgu Điitcao ngồuazki bêqclzn đaeimang rấvtjwt vui vẻxrsv, nhávknsy mắrbvat vớnwoyi nàbpfang —— Nàbpfang cho Hiểdsbgu Nguyệtpfht uốbxvhng thuốbxvhc gìeybr vậoojky? Nhưchwg thếocaibpfao màbpfa vừbxvha ngủsyvz dậoojky lạbutri thay đaeimbpfai thàbpfanh ngưchwgtoqji khávknsc thếocaibpfay?

Tiểdsbgu Điitcao nhưchwgnwoyng mi nhìeybrn sang Trọeqowng Hoa gầdfmtn đaeimóvcqw đaeimang trợxznxn mắrbvat hávkns hốbxvhc mồuazkm, Trọeqowng Hoa khôixjrng biếocait nêqclzn nóvcqwi gìeybr, chỉvtjwbpfa. . . . . . Cóvcqweybr đaeimóvcqw tựipyca hồuazk rấvtjwt sốbxvhng đaeimldrung, tóvcqwm lạbutri Hiểdsbgu Nguyệtpfht hôixjrm nay, đaeimtfsqc biệtpfht đaeimtfsqc biệtpfht xinh đaeimpxtlp, khiếocain hắrbvan cóvcqw chútoqjt khôixjrng thểdsbg dờtoqji tầdfmtm mắrbvat.

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht sắrbvac mặtfsqt bìeybrnh tĩjpufnh, khôixjrng ăgmysn gìeybr, tiểdsbgu nha đaeimdfmtu phíigpua sau nàbpfang trêqclzn mặtfsqt lútoqjc xanh lútoqjc trắrbvang, nhưchwgng màbpfa khôixjrng thểdsbgaiihi lạbutri.

Con ngưchwgtoqji chíigpunh làbpfa nhưchwg vậoojky, cávknsi gọeqowi làbpfa kẻxrsv hiềhkrun bịxrsv ngưchwgtoqji khi, ávknsc nhâvacyn tựipycvcqw ávknsc nhâvacyn phávkns. Càbpfang nhưchwgtoqjng nhịxrsvn, cóvcqw đaeimôixjri khi lạbutri càbpfang bịxrsv ngưchwgtoqji khávknsc khinh. Hiểdsbgu Nguyệtpfht trưchwgnwoyc đaeimâvacyy chưchwga bao giờtoqjaiihi lạbutri, hôixjrm nay cãaiihi lạbutri thìeybr phávknst hiệtpfhn, ngưchwgtoqji thậoojkt sựipyc khôixjrng cầdfmtn lútoqjc nàbpfao cũzrhcng nhẫfkjqn nhịxrsvn, bởlfxri vìeybr khi dễchwg hạbutr nhâvacyn, bìeybrnh thưchwgtoqjng cũzrhcng làbpfa hạbutr nhâvacyn, vôixjr luậoojkn ngưchwgơpxtli cóvcqw thậoojkt sựipycvcqw phảrqkmi hạbutr* hay khôixjrng. Con ngưchwgtoqji vốbxvhn khôixjrng phâvacyn biệtpfht cao thấvtjwp, nhưchwgng lạbutri luôixjrn luôixjrn muốbxvhn đaeimem bảrqkmn thâvacyn gộldrup thàbpfanh cùbxvhng mộldrut loạbutri, tốbxvht thìeybr sẽjeus thàbpfanh loạbutri thưchwgxznxng, khôixjrng sợxznx tiệtpfhn nhâvacyn, chỉvtjw sợxznx nhâvacyn tựipyc tiệtpfhn. (*hạbutr trong hạbutr nhâvacyn)

Điitcang ăgmysn đaeimiểdsbgm tâvacym, chợxznxt thấvtjwy Tôixjrpxtl thưchwgnwoyt tha đaeimi tớnwoyi, “Bắrbvac Phàbpfam nàbpfay, đaeimtpfhvcqw tin tứthukc củsyvza đaeimbutri ca khôixjrng?”

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam lắrbvac lắrbvac đaeimdfmtu.

“Ừtdqkm. . . . . .” Tôixjrpxtl gậoojkt gậoojkt đaeimdfmtu, tùbxvhy tiệtpfhn chàbpfao hỏjpufi mọeqowi ngưchwgtoqji vàbpfai câvacyu, tâvacym sựipyc nặtfsqng nềhkru rờtoqji đaeimi.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam cùbxvhng Nhan Tiểdsbgu Điitcao liếocaic mắrbvat nhìeybrn nhau mộldrut cávknsi —— Kỳxkwz lạbutr!

toqjc nàbpfay, mộldrut hạbutr nhâvacyn tiếocain vàbpfao bẩbxvhm bávknso Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam, nóvcqwi làbpfachwgơpxtlng Bíigpuch Ba dẫfkjqn theo ngưchwgtoqji Tâvacyy Vựipycc đaeimếocain.

Tấvtjwt cảrqkm mọeqowi ngưchwgtoqji trởlfxrqclzn khẩbxvhn trưchwgơpxtlng, khôixjrng phảrqkmi làbpfaqclzn buôixjrn lậoojku năgmysm đaeimóvcqw đaeimếocain đaeimâvacyy chứthuk?

Chỉvtjwvcqweybrnh Hiểdsbgu Nguyệtpfht, vẫfkjqn nhưchwgzrhctoqji đaeimdfmtu ăgmysn sávknsng, chútoqjt biếocain hóvcqwa trêqclzn mặtfsqt cũzrhcng khôixjrng cóvcqw.

Khôixjrng lâvacyu sau, Vưchwgơpxtlng Bíigpuch Ba dẫfkjqn theo mộldrut nam tửtdqk trung niêqclzn ngưchwgtoqji Tâvacyy Vựipycc lảrqkmo đaeimrqkmo từbxvhqclzn ngoàbpfai đaeimi vàbpfao, vừbxvha thấvtjwy trêqclzn bàbpfan cóvcqw bữtcrga sávknsng, nhanh chóvcqwng chạbutry tớnwoyi bêqclzn ngưchwgtoqji Tiểdsbgu Điitcao, “Cho ta cávknsi bávknsnh bao.”

Tiểdsbgu Điitcao còvcqwn chưchwga kịxrsvp đaeimldrung thủsyvz, Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam cầdfmtm mộldrut cávknsi bávknsnh bao nhéxpfht vàbpfao miệtpfhng hắrbvan, làbpfam Vưchwgơpxtlng Bíigpuch Ba nghẹpxtln đaeimếocain thiếocaiu chútoqjt nữtcrga đaeimthukt hơpxtli.

Sau khi tiếocaip tụoeaac uốbxvhng mộldrut chéxpfhn nưchwgnwoyc, Vưchwgơpxtlng Bíigpuch Ba quay sang ngưchwgtoqji Tâvacyy Vựipycc kia chỉvtjw chỉvtjw Hiểdsbgu Nguyệtpfht lạbutri chỉvtjw chỉvtjw Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi.

Ngưchwgtoqji trung niêqclzn kia vẻxrsv mặtfsqt mờtoqj mịxrsvt nhìeybrn nhìeybrn hai ngưchwgtoqji, khóvcqw hiểdsbgu lắrbvac đaeimdfmtu.

Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht khẽjeus nhíigpuu màbpfay, hỏjpufi Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, “Thẩbxvhm huynh, ngưchwgơpxtli cóvcqw nhậoojkn biếocait vịxrsv đaeimbutri thútoqjc nàbpfay hay khôixjrng?”

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi đaeimàbpfanh phảrqkmi ởlfxr trong lòvcqwng than nhẹpxtl, lắrbvac lắrbvac đaeimdfmtu, “Ta khôixjrng biếocait, năgmysm đaeimóvcqw bọeqown buôixjrn ngưchwgtoqji đaeimhkruu làbpfa mặtfsqt đaeimjpufvcqwvacyu quai nóvcqwn còvcqwn rấvtjwt mậoojkp mạbutrp, trôixjrng khôixjrng giốbxvhng nhưchwg vậoojky.”

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam nhíigpuu màbpfay, “Cóvcqw thểdsbg đaeimãaiih giảrqkmm béxpfho hay khôixjrng, cạbutro râvacyu nàbpfay nọeqow. . . . . .”

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi lắrbvac đaeimdfmtu.

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht hơpxtli hơpxtli cưchwgtoqji cưchwgtoqji, tiểdsbgu nha phíigpua sau đaeimdfmtu đaeimrbvac ýtfsq, “Điitcávknsng tiếocaic, vẫfkjqn làbpfa mệtpfhnh hạbutr nhâvacyn.”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht cũzrhcng lắrbvac lắrbvac đaeimdfmtu, “Ta đaeimãaiih khôixjrng còvcqwn làbpfa hạbutr nhâvacyn, làbpfa ngưchwgtoqji tựipyc do.”

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht kinh ngạbutrc nhìeybrn Hiểdsbgu Nguyệtpfht, sau đaeimóvcqw lạbutri nhìeybrn Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, “Hiểdsbgu Nguyệtpfht côixjrchwgơpxtlng khôixjrng phảrqkmi thịxrsv vệtpfh củsyvza chàbpfang sao?”

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi gậoojkt đaeimdfmtu, “Ừtdqk, nhưchwgng khếocai ưchwgnwoyc bávknsn thâvacyn ta đaeimãaiih trảrqkm lạbutri cho Hiểdsbgu Nguyệtpfht, sau nàbpfay nàbpfang cóvcqw thểdsbg tựipyc quyếocait đaeimxrsvnh chuyệtpfhn củsyvza bảrqkmn thâvacyn.”

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht nhẹpxtl nhõfkjqm thởlfxrbpfai mộldrut hơpxtli, cưchwgtoqji nóvcqwi, “Thậoojkt đaeimútoqjng lútoqjc, muốbxvhn ta giútoqjp Hiểdsbgu Nguyệtpfht giớnwoyi thiệtpfhu mộldrut mốbxvhi hôixjrn sựipyc hay khôixjrng? Tuổbpfai nàbpfay cũzrhcng nêqclzn lậoojkp gia đaeimìeybrnh rồuazki.”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht vộldrui vàbpfang lắrbvac đaeimdfmtu, “Khôixjrng cầdfmtn, ta đaeimãaiihvcqw ýtfsq trung nhâvacyn.”

Mọeqowi ngưchwgtoqji cảrqkm kinh, Tiểdsbgu Điitcao thìeybr cầdfmtm chéxpfhn canh gừbxvhng uốbxvhng ừbxvhng ựipycc.

“Khôixjrng biếocait, ngưchwgtoqji trong lòvcqwng củsyvza Hiểdsbgu Nguyệtpfht côixjrchwgơpxtlng làbpfa ai vậoojky?” Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht cưchwgtoqji hỏjpufi, nhưchwgng ýtfsqchwgtoqji trong đaeimávknsy mắrbvat cũzrhcng khôixjrng cóvcqw.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht ăgmysn xong đaeimiểdsbgm tâvacym, buôixjrng đaeimũzrhca, đaeimávknsp lờtoqji, “Khôixjrng liêqclzn quan đaeimếocain ngưchwgơpxtli.”

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht khóvcqwe miệtpfhng khẽjeus giậoojkt giậoojkt, tâvacym nóvcqwi, khôixjrng phảrqkmi hạbutr nhâvacyn tíigpunh tìeybrnh cũzrhcng lớnwoyn lốbxvhi thậoojkt!

Tiểdsbgu Điitcao thìeybr nhịxrsvn cưchwgtoqji, nếocaiu khôixjrng lávknst nữtcrga cảrqkmbpfan sẽjeus đaeimhkruu làbpfa canh gừbxvhng.

“Tinh Hảrqkmi.” Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht ngưchwgxznxc lạbutri nhìeybrn Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, “Chútoqjng ta khi nàbpfao thìeybr trởlfxr vềhkru? Thẩbxvhm phu nhâvacyn cũzrhcng lo lắrbvang cho chàbpfang.”

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi trầdfmtm mặtfsqc khôixjrng nóvcqwi, ngẩbxvhng đaeimdfmtu nhìeybrn Hiểdsbgu Nguyệtpfht.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht cùbxvhng Hávknsch Kim Phong bêqclzn cạbutrnh khôixjrng biếocait đaeimang nóvcqwi cávknsi gìeybr, hìeybrnh nhưchwgbpfavknsch Kim Phong muốbxvhn hỏjpufi mộldrut chútoqjt vềhkru kỹttax xảrqkmo dùbxvhng ávknsm khíigpubxvhng khinh côixjrng gìeybr đaeimóvcqw, phưchwgơpxtlng diệtpfhn nàbpfay Hiểdsbgu Nguyệtpfht rấvtjwt lợxznxi hạbutri, cho nêqclzn hắrbvan khiêqclzm tốbxvhn thỉvtjwnh giávknso.

“Ta. . . . . .” Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi bỗxllkng nhiêqclzn ngẩbxvhng đaeimdfmtu, nhìeybrn Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht nóvcqwi, “Quậoojkn chútoqja, bằhdmpng khôixjrng nàbpfang vềhkru trưchwgnwoyc, ta còvcqwn cóvcqw chuyệtpfhn muốbxvhn làbpfam.”

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht khôixjrng khỏjpufi kinh ngạbutrc, nhữtcrgng ngưchwgtoqji khávknsc đaeimang ngồuazki cũzrhcng kinh ngạbutrc nhìeybrn Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi.

chwgơpxtlng Bíigpuch Ba ngậoojkm bávknsnh bao vôixjr thanh huýtfsqt sávknso mộldrut tiếocaing.

“Nếocaiu chàbpfang khôixjrng trởlfxr vềhkru, sẽjeus lỡvamf lễchwg mừbxvhng năgmysm mớnwoyi.” Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht nắrbvam chặtfsqt cávknsi khăgmysn trong tay, “Hỉvtjw sựipyc khi nàbpfao thìeybr tiếocain hàbpfanh?”

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi cưchwgtoqji, “Nàbpfang vớnwoyi ta kỳxkwz thậoojkt vốbxvhn khôixjrng cóvcqwixjrn ưchwgnwoyc.”

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht mởlfxr to hai mắrbvat nhìeybrn nhìeybrn chằhdmpm chằhdmpm Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, “Chàbpfang muốbxvhn hủsyvzy hôixjrn ưchwgnwoyc?”

Nha hoàbpfan phíigpua sau nàbpfang cũzrhcng nhảrqkmy lêqclzn, “Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, ngưchwgơpxtli xem Quậoojkn chútoqja củsyvza chútoqjng ta làbpfavknsi gìeybr? Chẳwhzxng lẽjeus đaeimem Quậoojkn chútoqja củsyvza chútoqjng ta cùbxvhng kẻxrsv hạbutr nhâvacyn đaeimtfsqt ởlfxr chung vớnwoyi nhau hảrqkm?”

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi thởlfxrbpfai mộldrut hơpxtli, vớnwoyi tay lấvtjwy cávknsi chéxpfhn đaeimtfsqt ởlfxr trêqclzn bàbpfan, “Ta chịxrsvu đaeimsyvz rồuazki.”

Mọeqowi ngưchwgtoqji nhìeybrn hắrbvan.

“Chịxrsvu đaeimsyvzvknsi gìeybr?” Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht nhìeybrn hắrbvan.

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi thảrqkmn nhiêqclzn cưchwgtoqji cưchwgtoqji, đaeimèncwjxpfhn cơpxtln tứthukc giậoojkn, “Quậoojkn chútoqja thỉvtjwnh quay vềhkru, nam nhâvacyn quỳxkwz gốbxvhi dưchwgnwoyi vávknsy nàbpfang nhiềhkruu vôixjr kểdsbg, khôixjrng ai thua kéxpfhm ta, ta khôixjrng xứthukng vớnwoyi nàbpfang.”

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht nghiếocain răgmysng, mặtfsqt đaeimjpuftdqkng, chưchwga bao giờtoqj chịxrsvu qua loạbutri vũzrhc nhụoeaac nàbpfay, nàbpfang đaeimưchwgtoqjng đaeimưchwgtoqjng làbpfa mộldrut Quậoojkn chútoqja, ngàbpfan dặtfsqm xa xôixjri tìeybrm đaeimếocain, thếocai nhưchwgng lạbutri bịxrsv ngưchwgtoqji khávknsc nóvcqwi chịxrsvu đaeimsyvz rồuazki, đaeimuổbpfai đaeimi! Ấovhdy thếocaibpfa lạbutri thua mộldrut kẻxrsv hạbutr nhâvacyn bịxrsv bọeqown buôixjrn ngưchwgtoqji mua bávknsn!

Khôixjrng khíigpu đaeimang căgmysng thẳwhzxng, đaeimldrut nhiêqclzn thấvtjwy Vưchwgơpxtlng Bíigpuch Ba vỗxllk đaeimdfmtu, “Ai nha, ngưchwgơpxtli xem tríigpu nhớnwoy củsyvza ta, đaeimâvacyy làbpfa xa phu củsyvza ta, từbxvhvacyy Vựipycc đaeimávknsnh ngựipyca cho ta, ai, bảrqkmo têqclzn đaeimbutri mậoojkp mạbutrp ngoàbpfai cửtdqka vàbpfao đaeimi!”

Tấvtjwt cảrqkm mọeqowi ngưchwgtoqji kinh ngạbutrc đaeimxrsva nhìeybrn phíigpua cửtdqka, chỉvtjw thấvtjwy mộldrut ngưchwgtoqji cao lớnwoyn mậoojkp mạbutrp bưchwgnwoyc vàbpfao, ngưchwgtoqji nàbpfay mặtfsqt đaeimjpuf bừbxvhng bừbxvhng, râvacyu quai nóvcqwn xồuazkm xoàbpfam, vừbxvha vàbpfao cửtdqka, đaeimãaiih hỏjpufi khôixjrng đaeimdfmtu khôixjrng đaeimixjri, “Muốbxvhn ta nhậoojkn thứthukc ngưchwgtoqji nàbpfao hảrqkm?”

“Ngưchwgơpxtli xem xem nơpxtli nàbpfay cóvcqw ngưchwgtoqji nàbpfao ngưchwgơpxtli quen biếocait khôixjrng.” Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi đaeimãaiih sớnwoym nhậoojkn ra đaeimâvacyy làbpfa bọeqown buôixjrn ngưchwgtoqji Tâvacyy Vựipycc, bởlfxri vìeybr nhìeybrn rấvtjwt quen, đaeimútoqjng làbpfa bọeqown ngưchwgtoqji năgmysm đaeimóvcqw đaeimãaiih đaeimem Hiểdsbgu Nguyệtpfht bávknsn cho ngưchwgtoqji củsyvza mìeybrnh. Màbpfa Hiểdsbgu Nguyệtpfht lútoqjc ấvtjwy cũzrhcng đaeimãaiih nhớnwoy đaeimưchwgxznxc, liếocaic mắrbvat mộldrut cávknsi cũzrhcng nhậoojkn ra ngưchwgtoqji nọeqow, mởlfxr miệtpfhng, “Ngôixjr đaeimbutri thútoqjc?”

aiih mậoojkp mạbutrp ngẩbxvhn ngưchwgtoqji, nhìeybrn chằhdmpm chằhdmpm Hiểdsbgu Nguyệtpfht kỹttaxbpfang, vỗxllk đaeimùbxvhi, “U, làbpfa nha đaeimdfmtu nàbpfay, lớnwoyn rồuazki sao, ta thậoojkt khôixjrng nhậoojkn ra con.”

Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht nhíigpuu màbpfay, mộldrut phen bắrbvat lấvtjwy tay mậoojkp kia, chỉvtjwbpfao Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, “Năgmysm đaeimóvcqw ngưchwgtoqji mua Hiểdsbgu Nguyệtpfht cóvcqw phảrqkmi làbpfa hắrbvan khôixjrng?”

Bọeqown buôixjrn ngưchwgtoqji nhìeybrn nhìeybrn Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, gậoojkt đaeimdfmtu, “Làbpfa hắrbvan, tròvcqwn tròvcqwn rấvtjwt béxpfho, rấvtjwt giốbxvhng hắrbvan.”

Tấvtjwt cảrqkm mọeqowi ngưchwgtoqji ởlfxr đaeimâvacyy thởlfxr phàbpfao mộldrut hơpxtli, thìeybr ra làbpfa thếocai.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht ngẩbxvhng đaeimdfmtu nhìeybrn Tiểdsbgu Điitcao, chỉvtjw thấvtjwy nàbpfang cưchwgtoqji tủsyvzm tỉvtjwm. Tiểdsbgu Điitcao trong lòvcqwng đaeimang rấvtjwt cao hứthukng —— thậoojkt khôixjrng ngờtoqj, xem ra, Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi cùbxvhng Trọeqowng Hoa đaeimhkruu làbpfa ngưchwgtoqji cóvcqw thểdsbg phóvcqw thávknsc chung thâvacyn, chỉvtjw xem Hiểdsbgu Nguyệtpfht chọeqown hay bỏjpuf nhưchwg thếocaibpfao thôixjri.

“Cha ta muốbxvhn ta thừbxvha kếocaichwgnwoyc vịxrsv.” Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht vừbxvha rồuazki khôixjrng biểdsbgu lộldru sắrbvac thávknsi gìeybr cảrqkm, hiệtpfhn giờtoqj Hiểdsbgu Nguyệtpfht quảrqkm thậoojkt làbpfa muộldrui tửtdqk củsyvza mìeybrnh, lạbutri cảrqkmm thấvtjwy vừbxvha rồuazki cóvcqw chútoqjt bịxrsv khinh thưchwgtoqjng khi dễchwg, vìeybr thếocai nhìeybrn Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht, “Cho nêqclzn, Hiểdsbgu Nguyệtpfht cũzrhcng làbpfa Quậoojkn chútoqja.”

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht híigput sâvacyu mộldrut hơpxtli, nhìeybrn Hiểdsbgu Nguyệtpfht cưchwgtoqji, “Chútoqjc mừbxvhng, Hiểdsbgu Nguyệtpfht Quậoojkn chútoqja.”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht suy nghĩjpuf, xoay mặtfsqt nhìeybrn Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht, “Ta cóvcqw thểdsbg chỉvtjwbpfam Hiểdsbgu Nguyệtpfht hay khôixjrng?”

“Ha ha.”

Tiểdsbgu Điitcao cưchwgtoqji mộldrut tiếocaing, thấvtjwy mọeqowi ngưchwgtoqji nhìeybrn mìeybrnh, cútoqji đaeimdfmtu tiếocaip tụoeaac lấvtjwy bávknsnh bao thịxrsvt đaeimútoqjt hai con cútoqjn vàbpfang bêqclzn cạbutrnh bàbpfan.

Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht nhìeybrn chằhdmpm chằhdmpm Hiểdsbgu Nguyệtpfht mộldrut lútoqjc lâvacyu, gậoojkt đaeimdfmtu, “Điitcưchwgơpxtlng nhiêqclzn, nhưchwgng màbpfa, nếocaiu rảrqkmnh nhấvtjwt đaeimxrsvnh phảrqkmi vềhkru gặtfsqp phụoeaa thâvacyn, ôixjrng rấvtjwt nhớnwoy muộldrui.”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht cưchwgtoqji, gậoojkt đaeimdfmtu, “Điitcưchwgxznxc, cávknsm ơpxtln đaeimbutri ca.”

Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht vốbxvhn khôixjrng cóvcqw muộldrui muộldrui, nếocaiu làbpfa trưchwgnwoyc kia muốbxvhn nhậoojkn thứthukc Hiểdsbgu Nguyệtpfht vìeybrvcqwn cóvcqw chútoqjt tưchwgvacym, lútoqjc nàbpfay thìeybr lạbutri hoàbpfan toàbpfan cao hứthukng! Con ngưchwgtoqji vốbxvhn dĩjpufbpfa nhưchwg vậoojky, thìeybr ra cảrqkmm giávknsc cóvcqw muộldrui muộldrui thậoojkt đaeimútoqjng làbpfa khôixjrng tồuazki! Huốbxvhng chi Hiểdsbgu Nguyệtpfht tíigpunh cávknsch đaeimơpxtln thuầdfmtn, bộldru dạbutrng lạbutri xinh đaeimpxtlp hiềhkrun làbpfanh, Ngụoeaay Tâvacyn Kiệtpfht khi nhậoojkn ra mìeybrnh cóvcqw mộldrut muộldrui muộldrui, cảrqkm ngưchwgtoqji đaeimhkruu phấvtjwn khởlfxri, rấvtjwt thốbxvhng khoávknsi!

Liễchwgu Nhưchwg Nguyệtpfht dẫfkjqn theo nha hoàbpfan ly khai Bắrbvac Hảrqkmi phávknsi, mọeqowi ngưchwgtoqji chấvtjwm dứthukt bữtcrga sávknsng, đaeimhkruu tựipyc lo chuyệtpfhn củsyvza mìeybrnh.

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi đaeimang thu dọeqown hàbpfanh lýtfsq, chợxznxt nghe tiếocaing gõfkjq cửtdqka, nhìeybrn ra, thấvtjwy Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam tựipyca cửtdqka nhìeybrn hắrbvan.

“Ta chuẩbxvhn bịxrsv quay vềhkru Tinh Hảrqkmi viêqclzn.” Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi hỏjpufi Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam, “Cầdfmtn ta lưchwgu lạbutri hỗxllk trợxznx khôixjrng?”

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam khoávknst tay, “Ngưchwgơpxtli đaeimi lo chuyệtpfhn củsyvza ngưchwgơpxtli làbpfa đaeimưchwgxznxc rồuazki.”

“Trởlfxr vềhkruvcqwi rõfkjq vớnwoyi nưchwgơpxtlng ta, rấvtjwt nhiềhkruu chuyệtpfhn cầdfmtn giảrqkmi quyếocait.” Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi cưchwgtoqji pha chútoqjt khổbpfaaiiho, “Kỳxkwz thậoojkt, nưchwgơpxtlng ta nửtdqka năgmysm qua càbpfang ngàbpfay càbpfang khôixjrng minh mẫfkjqn.”

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam khóvcqw hiểdsbgu, “Cóvcqw ýtfsqeybr?”

“Cóvcqw rấvtjwt nhiềhkruu chuyệtpfhn ngưchwgtoqji khôixjrng nhớnwoy đaeimưchwgxznxc, khôixjrng giốbxvhng nhưchwg trưchwgnwoyc muốbxvhn ta hơpxtln hẳwhzxn mọeqowi ngưchwgtoqji, màbpfa trávknsi lạbutri quan tâvacym cuộldruc sốbxvhng củsyvza ta hơpxtln. Tiếocaic làbpfa quêqclzn rấvtjwt nhanh, cóvcqw đaeimôixjri khi ngay cảrqkm ta làbpfa ai cũzrhcng quêqclzn mấvtjwt.” Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi thu véxpfhn hàbpfanh lýtfsqbpfao tay nảrqkmi, “Xem ra, chuyệtpfhn đaeimem lạbutri vinh quang cho Thẩbxvhm gia, chỉvtjwvcqw thểdsbg giao cho đaeimtoqji kếocai tiếocaip màbpfa thôixjri.”

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam cưchwgtoqji, “Nhưchwg vậoojky kỳxkwz thậoojkt cũzrhcng rấvtjwt tốbxvht, tựipyc do tựipyc tạbutri, Hiểdsbgu Nguyệtpfht so vớnwoyi Quậoojkn chútoqja kia thậoojkt ra mạbutrnh mẽjeuspxtln rấvtjwt nhiềhkruu.”

Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi nhìeybrn nhìeybrn Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam, lắrbvac đaeimdfmtu cưchwgtoqji khổbpfa, “Ngưchwgơpxtli cóvcqwtoqjc thìeybr rấvtjwt khôixjrn khéxpfho, cóvcqwtoqjc sao lạbutri khôixjrng hiểdsbgu ra mấvtjwu chốbxvht nhưchwg vậoojky chứthuk?”

“Hửtdqkm?” Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam nghe khôixjrng hiểdsbgu.

“Ngưchwgơpxtli cảrqkmm thấvtjwy, còvcqwn cóvcqw thểdsbg đaeimdsbg Hiểdsbgu Nguyệtpfht ởlfxr lạbutri bêqclzn ngưchwgtoqji ta sao?” Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi hỏjpufi lạbutri.

Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam sửtdqkng sốbxvht, “Nhưchwgng màbpfa, ngưchwgơpxtli đaeimãaiih buôixjrng tha cho Quậoojkn chútoqja kia, sau đaeimóvcqw. . . . . .”

“Sau đaeimóvcqw sẽjeus khôixjrng cóvcqw sau đaeimóvcqw.” Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi chuẩbxvhn bịxrsv tay nảrqkmi xong, “Thay ta chuyểdsbgn lờtoqji đaeimếocain Trọeqowng Hoa, nóvcqwi hắrbvan hảrqkmo hảrqkmo chiếocaiu cốbxvh Hiểdsbgu Nguyệtpfht.” Nóvcqwi xong, lưchwgng đaeimeo tay nảrqkmi, nhanh chóvcqwng ra khỏjpufi Bắrbvac Hảrqkmi phávknsi, tiêqclzu sávknsi đaeimi xuốbxvhng nútoqji.

Tiểdsbgu Điitcao đaeimthukng ởlfxr cửtdqka phòvcqwng củsyvza Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam, kinh ngạbutrc nhìeybrn Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi, khôixjrng thểdsbg ngờtoqj đaeimưchwgxznxc.

“Thếocaibpfao?” Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam hỏjpufi nàbpfang, “Cóvcqw cao kiếocain gìeybr khôixjrng?”

Tiểdsbgu Điitcao míigpum môixjri, chậoojkm rãaiihi cưchwgtoqji, “Thìeybr ra trong mộldrut đaeimêqclzm cóvcqw thểdsbg nghĩjpuf thôixjrng suốbxvht nhiềhkruu chuyệtpfhn nhưchwg vậoojky, nhưchwgng lạbutri cốbxvheybrnh, con ngưchwgtoqji cóvcqw thểdsbg lậoojkp tứthukc đaeimưchwga ra quyếocait đaeimxrsvnh hoặtfsqc làbpfa chậoojkm rãaiihi quyếocait đaeimxrsvnh, cho nêqclzn nếocaiu khôixjrng phảrqkmi chọeqown sai, thìeybr chíigpunh làbpfa do dựipyc bỏjpuf qua.”

. . . . . .

Trọeqowng Hoa ởlfxr phíigpua sau nútoqji, còvcqwn Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam ởlfxr trong căgmysn nhàbpfa nhỏjpuf ngồuazki ngẩbxvhn ngưchwgtoqji nhìeybrn thávknsc nưchwgnwoyc, liềhkrun cảrqkmm giávknsc phíigpua sau cóvcqw ngưchwgtoqji đaeimi tớnwoyi. Hắrbvan thởlfxrbpfai, tưchwglfxrng làbpfa Tiếocait Bắrbvac Phàbpfam, đaeimưchwga bìeybrnh rưchwgxznxu cho hắrbvan, “Cùbxvhng nhau ngồuazki xuốbxvhng uốbxvhng vàbpfai chéxpfhn?”

eybrnh rưchwgxznxu bịxrsv ngưchwgtoqji lấvtjwy đaeimi, còvcqwn cóvcqw mộldrut ngưchwgtoqji ngồuazki xuốbxvhng cạbutrnh hắrbvan.

Trọeqowng Hoa liếocaic mắrbvat mộldrut cávknsi liềhkrun thấvtjwy mộldrut chiếocaic vávknsy dàbpfai màbpfau vàbpfang nhạbutrt rấvtjwt tinh xảrqkmo, còvcqwn cóvcqw ngóvcqwn tay thon dàbpfai, hơpxtli ngẩbxvhn ngưchwgtoqji, ngẩbxvhng đaeimdfmtu. . . . . . Chỉvtjw thấvtjwy Hiểdsbgu Nguyệtpfht ôixjrm bìeybrnh rưchwgxznxu ngồuazki ởlfxrqclzn cạbutrnh hắrbvan.

“Hiểdsbgu. . . . . . Hiểdsbgu Nguyệtpfht!” Trọeqowng Hoa cóvcqw chútoqjt băgmysn khoăgmysn, nhưchwgng rấvtjwt nhanh liềhkrun bìeybrnh tĩjpufnh lạbutri, hỏjpufi nàbpfang, “Khi nàbpfao thìeybr khởlfxri hàbpfanh?”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht nghiêqclzng ngưchwgtoqji, “Điitci đaeimâvacyu?”

“Nàbpfang cùbxvhng Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi khi nàbpfao thìeybr quay vềhkru Tinh Hảrqkmi viêqclzn?” Trọeqowng Hoa cútoqji đaeimdfmtu, “Hay làbpfa lậoojkp tứthukc đaeimi, đaeimếocain nóvcqwi lờtoqji từbxvh biệtpfht đaeimâvacyy?”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht nhìeybrn hắrbvan mộldrut lútoqjc lâvacyu mớnwoyi nóvcqwi, “Thiếocaiu chủsyvz đaeimãaiih quay vềhkru Tinh Hảrqkmi viêqclzn.”

Trọeqowng Hoa hơpxtli sửtdqkng sốbxvht.

“Ta muốbxvhn đaeimi vớnwoyi Trọeqowng Hoa.” Hiểdsbgu Nguyệtpfht ôixjrm bìeybrnh rưchwgxznxu, “Hơpxtln nữtcrga ta họeqowc tíigpunh bàbpfan tíigpunh còvcqwn chưchwga xong.”

Trọeqowng Hoa chậoojkm rãaiihi, từbxvh từbxvhvkns hốbxvhc miệtpfhng, cóvcqw chútoqjt khôixjrng tin bảrqkmn thâvacyn mìeybrnh đaeimang tỉvtjwnh.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht buôixjrng bìeybrnh rưchwgxznxu nhìeybrn hắrbvan, “Chàbpfang khôixjrng cầdfmtn nóvcqwi, ta muốbxvhn du ngoạbutrn thiêqclzn hạbutr.”

“Điitcưchwgxznxc!” Trọeqowng Hoa mộldrut phen kéxpfho tay nàbpfang, giốbxvhng nhưchwg sợxznxbpfang đaeimldrut nhiêqclzn bỏjpuf chạbutry, gãaiihi gãaiihi đaeimdfmtu, cóvcqw chútoqjt khóvcqw tin đaeimưchwgxznxc, “Nàbpfang. . . . . .” Châvacyn tay luốbxvhng cuốbxvhng nửtdqka ngàbpfay, Trọeqowng Hoa xávknsc nhậoojkn hỏjpufi lạbutri Hiểdsbgu Nguyệtpfht, “Nàbpfang chọeqown ta?”

Hiểdsbgu Nguyệtpfht nhìeybrn hắrbvan, gậoojkt đaeimdfmtu, “Ừtdqk!”

“Vìeybrvknsi gìeybr?” Trọeqowng Hoa hỏjpufi mộldrut câvacyu ngu ngốbxvhc, bấvtjwt quávkns chuyệtpfhn nàbpfay thậoojkt sựipyc ngoàbpfai dựipyc đaeimvknsn củsyvza hắrbvan. Vốbxvhn nghĩjpuf rằhdmpng Thẩbxvhm Tinh Hảrqkmi đaeimưchwga ra quyếocait đaeimxrsvnh nàbpfay, hy sinh trọeqowng đaeimbutri nhưchwg vậoojky, Hiểdsbgu Nguyệtpfht lạbutri cùbxvhng hắrbvan tìeybrnh đaeimdfmtu ýtfsq hợxznxp, nhấvtjwt đaeimxrsvnh sẽjeus song tútoqjc song têqclz. Hắrbvan còvcqwn tựipyc an ủsyvzi bảrqkmn thâvacyn, íigput nhấvtjwt Hiểdsbgu Nguyệtpfht đaeimưchwgxznxc hạbutrnh phútoqjc, cũzrhcng khôixjrng cóvcqweybr khôixjrng tốbxvht. Nhưchwgng lútoqjc nàbpfay. . . . . . Hạbutrnh phútoqjc tớnwoyi rấvtjwt đaeimldrut ngộldrut, đaeimếocain nỗxllki hắrbvan hoàbpfan toàbpfan khôixjrng cóvcqw chuẩbxvhn bịxrsvvacym lýtfsq.

Hiểdsbgu Nguyệtpfht thựipycc còvcqwn rấvtjwt nghiêqclzm tútoqjc suy nghĩjpuf nghĩjpuf, lắrbvac đaeimdfmtu, “Ta khôixjrng biếocait.”

Trọeqowng Hoa sửtdqkng sốbxvht, “Khôixjrng biếocait vìeybr sao chọeqown ta?”

“Ừtdqk.” Hiểdsbgu Nguyệtpfht gậoojkt gậoojkt đaeimdfmtu, “Khôixjrng cóvcqwtfsq do.”

Trọeqowng Hoa cũzrhcng nởlfxr nụoeaachwgtoqji, vưchwgơpxtln tay đaeimem Hiểdsbgu Nguyệtpfht kéxpfho vàbpfao trong ngựipycc, “Khôixjrng cóvcqwtfsq do gìeybrbpfa tốbxvht rồuazki!”

Khôixjrng cóvcqwtfsq do, so vớnwoyi bấvtjwt cứthuktfsq do gìeybr, đaeimhkruu tốbxvht hơpxtln!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.