Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 56 : Cơ hội

    trước sau   
Trong Nạfklqi Hànfxsihszn chỉsmgsdobsoljon phòlywxng bịtjzi khódobsa lànfxsdobs chúfsvpt đrfrbánklong nghi, Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic khôihszng cầfklqn tốhften nhiềyfenu sứiyqac liềyfenn mởfipa ra cánklonh cửploka bịtjzi khódobsa kia, phánklot hiệrcggn bêoslzn trong lànfxs mộecwbt tànfxsng bảecwbo cánkloc*, bọtjzin Tiểxnjmu Đhtyoao đrfrbi vànfxso lậfklqt tìwsbmm khắeditp nớudgci, thuậfklqn lợofnki tìwsbmm đrfrbưfrbeofnkc khốhftei Long Cốhftet thứiyqafrbe.

*tànfxsng bảecwbo cánkloc: nơtgpxi cấdtrlt bảecwbo vậfklqt

Từtgpx Nạfklqi Hànfxsihszn tìwsbmm mộecwbt con thuyềyfenn, trưfrbeudgcc khi trờrfrbi tốhftei mọtjzii ngưfrberfrbi đrfrbãplok vềyfen tớudgci Thiêoslzn Thủxkoiy huyệrcggn.

nfxso khánkloch đrfrbiếfklqm, thánklom tửplok do Vưfrbeơtgpxng Bíbmkych Ba phánkloi đrfrbi đrfrbếfklqn bẩplokm bánkloo, nódobsi Ngụvhbwy Tâhften Kiệrcggt dẫjfvyn theo ngưfrberfrbi chạfklqy tớudgci Bắeditc Hảecwbi phánkloi, hìwsbmnh nhưfrbe ánklon tửplokdobs tiếfklqn triểxnjmn mớudgci. Ngụvhbwy Tâhften Kiệrcggt còlywxn nhờrfrbfrbeơtgpxng Bíbmkych Ba vôihsz luậfklqn nhưfrbe thếfklqnfxso cũcxsnng phảecwbi dẫjfvyn Hiểxnjmu Nguyệrcggt đrfrbếfklqn Bắeditc Hảecwbi phánkloi, hắeditn muốhften nhậfklqn thứiyqac lạfklqi muộecwbi tửplok.

frbeơtgpxng Bíbmkych Ba đrfrbem chi tiếfklqt nódobsi lạfklqi cho Tiểxnjmu Đhtyoao.

Trong phòlywxng, Tiểxnjmu Đhtyoao nhìwsbmn chằbpkom chằbpkom bốhften khốhftei Long Cốhftet ngẩplokn ngưfrberfrbi, đrfrbãplok sắeditp tìwsbmm thấdtrly đrfrbưfrbeofnkc đrfrbfklqy đrfrbxkoi đrfrbxtwlwsbmnh, chỉsmgs thiếfklqu mộecwbt khốhftei, sau đrfrbódobsdobs thểxnjmwsbmm đrfrbưfrbeofnkc vịtjzi tríbmky cụvhbw thểxnjm củxkoia Bắeditc Hảecwbi Thuỷvcby Tinh cung. Hiệrcggn giờrfrbnfxsng vẫjfvyn còlywxn mộecwbt chuyệrcggn khôihszng rõlkmunfxsng lắeditm —— nếfklqu nhưfrbedobsi Tiếfklqt Bắeditc Hảecwbi trăoljom phưfrbeơtgpxng ngànfxsn kếfklq đrfrbem nànfxsng cuốhften vànfxso trong cuộecwbc phâhften tranh nànfxsy, đrfrbơtgpxn thuầfklqn chỉsmgsnfxswsbmwsbmm Long Cốhftet thôihszi sao? Bốhften khốhftei Long Cốhftet đrfrbãplokwsbmm đrfrbxkoi, còlywxn mộecwbt khốhftei ởfipa chỗboahnfxso trong Bắeditc Hảecwbi phánkloi đrfrbâhftey?


Theo Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm nódobsi, hắeditn biếfklqt khốhftei Long Cốhftet thứiyqaoljom cấdtrlt giấdtrlu ởfipa chỗboahnfxso trong Bắeditc Hảecwbi phánkloi, rấdtrlt dễfrbenfxsng lấdtrly đrfrbưfrbeofnkc, nódobsi cánkloch khánkloc, năoljom khốhftei Long Cốhftet đrfrbyfenu đrfrbxkoi, Tiểxnjmu Đhtyoao xem nhưfrbe thànfxsnh côihszng lui thâhften.

Nhưfrbeng Tiểxnjmu Đhtyoao cùtgpxng Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm ai cũcxsnng chưfrbea nhắeditc tớudgci chuyệrcggn nànfxsy, nếfklqu hiệrcggn tạfklqi nódobsi chia tay, khôihszng biếfklqt ngànfxsy sau, còlywxn códobstgpx hộecwbi gặdhrvp lạfklqi hay khôihszng. . . . . .

Buổsoizi chiềyfenu, Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic đrfrbyfenu cùtgpxng Hánkloch Kim Phong ởfipa cạfklqnh nhau, dùtgpx sao mẫjfvyu tửplok nhiềyfenu năoljom khôihszng gặdhrvp, hảecwbo hảecwbo nódobsi chuyệrcggn mộecwbt phen. Mọtjzii ngưfrberfrbi hoànfxs thuậfklqn vui vẻtjzi, Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm cũcxsnng nhẹaqof nhànfxsng thởfipa ra, Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic cũcxsnng khôihszng nghiêoslzm khắeditc giốhfteng nhưfrbefrbefipang tưfrbeofnkng, mànfxsnfxs mộecwbt mẫjfvyu thâhften ôihszn nhu cựeomrc kỳudgc sủxkoing hànfxsi tửplok.

Nhưfrbeng mànfxs thỉsmgsnh thoảecwbng, Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic cũcxsnng sẽbmky liếfklqc hắeditn mộecwbt cánkloi, tựeomra hồxtwlnfxs đrfrbang quan sánklot hànfxsnh đrfrbecwbng hoặdhrvc lànfxs thódobsi quen củxkoia hắeditn. Đhtyoiềyfenu nànfxsy quảecwb thậfklqt lànfxsm cho Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm đrfrbsoiz mồxtwlihszi lạfklqnh, vềyfen phầfklqn vìwsbm sao lạfklqi khẩplokn trưfrbeơtgpxng thànfxsnh nhưfrbe vậfklqy, chíbmkynh hắeditn cũcxsnng khôihszng biếfklqt.

Ban đrfrbêoslzm, Tiểxnjmu Đhtyoao ôihszm cánkloi mặdhrvt ảecwbm đrfrbfklqm ngồxtwli ởfipa trong phòlywxng rửploka châhften, nưfrbeudgcc lạfklqnh đrfrbi cũcxsnng khôihszng nhậfklqn ra.

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic nhìwsbmn thấdtrly, dựeomra vànfxso giưfrberfrbng hỏlknpi khuêoslz nữwsbm nhànfxswsbmnh, “Con đrfrbâhftey lànfxs đrfrbang bịtjzi bệrcggnh tưfrbeơtgpxng tưfrbe sao?”

“Nànfxso códobs!” Tiểxnjmu Đhtyoao vộecwbi vànfxsng lắeditc đrfrbfklqu, nhỏlknp giọtjzing lẩplokm bẩplokm mộecwbt câhfteu, “Chỉsmgsnfxsdobs mộecwbt sốhfte việrcggc khôihszng nghĩdobs ra mànfxs thôihszi!”

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic xoay ngưfrberfrbi ngồxtwli xuốhfteng, hỏlknpi, “Vưfrbeơtgpxng Bíbmkych Ba cùtgpxng Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm, con hợofnkp ýimir ngưfrberfrbi nànfxso?”

Tiểxnjmu Đhtyoao mặdhrvt đrfrblknposlzn, “Khôihszng. . . . . . Khôihszng códobs!”

“Thậfklqt khôihszng?” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic khôihszng tin, “Nưfrbeơtgpxng đrfrbnklon xem, Vưfrbeơtgpxng Bíbmkych Ba sao, khôihszng phảecwbi loạfklqi ngưfrberfrbi con thíbmkych, ta cảecwbm thấdtrly Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm códobs vẻtjzi đrfrbúfsvpng hơtgpxn.”

“Hừtgpx.” Tiểxnjmu Đhtyoao bĩdobsu môihszi, “Têoslzn Tiếfklqt Nhịtjzifrbeu manh kia, con mớudgci khôihszng thíbmkych.”

“Khôihszng thíbmkych?” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic chọtjzit chọtjzit ngựeomrc nànfxsng, “Nơtgpxi nànfxsy lạfklqi khôihszng nódobsi nhưfrbe vậfklqy!”

“Nơtgpxi nànfxsy nódobsi gìwsbm ngưfrberfrbi cũcxsnng thấdtrly đrfrbưfrbeofnkc ànfxs?” Tiểxnjmu Đhtyoao xoa ngựeomrc nhìwsbmn nưfrbeơtgpxng nànfxsng.


“Con hãploky cẩplokn thậfklqn ngẫjfvym lạfklqi, hiệrcggn tạfklqi trong nhữwsbmng chuyệrcggn trưfrbeudgcc mắeditt, ai khiếfklqn con quan tâhftem?” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic nâhfteng cằbpkom, “Trong chuyếfklqn hànfxsnh tẩploku thiêoslzn hạfklq lầfklqn đrfrbfklqu nànfxsy củxkoia con, ai lànfxsm con sinh khíbmky nhiềyfenu nhấdtrlt, ai chọtjzic con vui vẻtjzi nhấdtrlt?”

Tiểxnjmu Đhtyoao khôihszng nódobsi, bĩdobsu môihszi.

“Códobsnkloi gìwsbm khôihszng hànfxsi lòlywxng sao?” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic hỏlknpi, “Ta thấdtrly Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm kia cùtgpxng Vưfrbeơtgpxng Bíbmkych Ba đrfrbyfenu vâhftey quanh con, đrfrbdhrvc biệrcggt lànfxs Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm, ba chữwsbm “yêoslzu thíbmkych ngưfrbeơtgpxi” đrfrbyfenu viếfklqt trêoslzn tránklon.”

Tiểxnjmu Đhtyoao theo bảecwbn năoljong sờrfrb sờrfrb tránklon, “Códobs sao?”

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic cầfklqm lấdtrly tay nànfxsng xoa xoa, “Lànfxs hắeditn khôihszng phảecwbi con, trêoslzn tránklon con khôihszng viếfklqt ba chữwsbm giốhfteng hắeditn, ánklonh mắeditt chỉsmgs thỉsmgsnh thoảecwbng chợofnkt lódobse lêoslzn mànfxs thôihszi.”

Tiểxnjmu Đhtyoao giậfklqm châhften, “Lạfklqi nódobsi bừtgpxa!”

“Con códobswsbm khôihszng hànfxsi lòlywxng hắeditn?” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic kétgpxo khuêoslz nữwsbm lạfklqi gầfklqn, dùtgpxng khăoljon lau châhften cho nànfxsng, “Ta nhìwsbmn ra đrfrbưfrbeofnkc, ngưfrberfrbi nànfxsy tuy rằbpkong mặdhrvt ngoànfxsi códobs chúfsvpt lôihszi thôihszi lếfklqch thếfklqch, nhưfrbeng côihszng phu cựeomrc cao tâhftem tưfrbecxsnng rấdtrlt sâhfteu, trong sốhfte nhữwsbmng ngưfrberfrbi trẻtjzi tuổsoizi hắeditn chíbmkynh lànfxs nhâhften vậfklqt hiếfklqm códobs.”

Tiểxnjmu Đhtyoao kinh ngạfklqc nhìwsbmn nưfrbeơtgpxng nànfxsng, “Ngưfrberfrbi cảecwbm thấdtrly hắeditn tốhftet? Con còlywxn nghĩdobs ngưfrberfrbi ghétgpxt nhấdtrlt lànfxs loạfklqi ngưfrberfrbi nànfxsy?”

“Loạfklqi ngưfrberfrbi nànfxso?” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic chíbmkynh mìwsbmnh cũcxsnng bịtjzi lờrfrbi Tiểxnjmu Đhtyoao nódobsi lànfxsm cho sửplokng sốhftet.

“Hoa ngôihszn xảecwbo ngữwsbmdobsi ngọtjzit nhưfrbebmkya, hơtgpxn nữwsbma tâhftem nhãplokn xấdtrlu xa đrfrbódobs!”

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic nhìwsbmn chằbpkom chằbpkom Tiểxnjmu Đhtyoao mộecwbt lúfsvpc lâhfteu, nhịtjzin khôihszng đrfrbưfrbeofnkc cưfrberfrbi “Hìwsbmwsbm” mộecwbt tiếfklqng thậfklqt vui vẻtjzi, sau đrfrbódobs lạfklqi cưfrberfrbi ngặdhrvt nghẽbmkyo.

Tiểxnjmu Đhtyoao thấdtrly nưfrbeơtgpxng nànfxsng cưfrberfrbi đrfrbếfklqn vui vẻtjzi, liềyfenn đrfrbploky nànfxsng, “Nưfrbeơtgpxng, ngưfrberfrbi còlywxn cưfrberfrbi!”

“Chỉsmgswsbm khuyếfklqt đrfrbiểxnjmm đrfrbódobs?” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic cưfrberfrbi hỏlknpi.


“Cánkloi đrfrbódobs đrfrbyfenu lànfxs ngưfrberfrbi nódobsi, nam nhâhften xấdtrlu thìwsbm sẽbmkydobs khuyếfklqt đrfrbiểxnjmm!” Tiểxnjmu Đhtyoao nghiêoslzm túfsvpc.

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic cưfrberfrbi, sờrfrb sờrfrb mặdhrvt nànfxsng, “Kỳudgc thậfklqt, nhữwsbmng gìwsbmfrbeơtgpxng dạfklqy con, con khôihszng cầfklqn lànfxsm theo tấdtrlt cảecwb.”

“Nhưfrbeng mànfxs nhữwsbmng gìwsbmfrbeơtgpxng dạfklqy con đrfrbyfenu rấdtrlt đrfrbúfsvpng mànfxs!” Tiểxnjmu Đhtyoao nghiêoslzm túfsvpc, “Muốhften tìwsbmm mộecwbt ngưfrberfrbi tốhftet rấdtrlt quan trọtjzing.”

“Nhưfrbeng mộecwbt ngưfrberfrbi hoànfxsn toànfxsn tốhftet khôihszng tồxtwln tạfklqi đrfrbâhfteu!” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic gõlkmu đrfrbfklqu Tiểxnjmu Đhtyoao, “Ngưfrberfrbi thậfklqp toànfxsn thậfklqp mỹihszoljon bảecwbn khôihszng đrfrbánklong yêoslzu, nưfrbeơtgpxng dạfklqy con cánkloi đrfrbódobs, chỉsmgsnfxswsbm đrfrbyfen phòlywxng con bịtjzi lừtgpxa, cũcxsnng khôihszng phảecwbi muốhften con ngay cảecwbcxsnng khíbmky thưfrbefipang thứiyqac cũcxsnng khôihszng códobs.”

Tiểxnjmu Đhtyoao trừtgpxng mắeditt nhìwsbmn, “Nódobsi nhưfrbe vậfklqy, chẳwvuong phảecwbi lànfxs khôihszng lànfxsm đrfrbưfrbeofnkc giang hồxtwl bấdtrlt ai đrfrbao sao?”

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic khẽbmkyfrberfrbi chọtjzit tránklon nànfxsng, “Ai đrfrbao hay khôihszng ai đrfrbao, ai đrfrbánklong giánklo hay khôihszng đrfrbánklong giánklo, phảecwbi đrfrbếfklqn cuốhftei cùtgpxng mớudgci biếfklqt đrfrbưfrbeofnkc!”

Hoang mang trong mắeditt Tiểxnjmu Đhtyoao hiểxnjmn nhiêoslzn giảecwbm đrfrbi khôihszng íbmkyt, lậfklqp tứiyqac lạfklqi hỏlknpi, “Vậfklqy, nưfrbeơtgpxng, nếfklqu con nódobsi, hắeditn ngay từtgpx đrfrbfklqu chíbmkynh lànfxs muốhften lợofnki dụvhbwng con, hiệrcggn tạfklqi con còlywxn chưfrbea thấdtrly rõlkmu châhften tâhftem củxkoia hắeditn đrfrbâhfteu thìwsbm sao?”

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic khẽbmky cầfklqm mộecwbt lọtjzin tódobsc dànfxsi cạfklqnh tai Tiểxnjmu Đhtyoao, “Còlywxn nhớudgc trưfrbeudgcc đrfrbâhftey, con từtgpxng nuôihszi mộecwbt con thỏlknp nhỏlknp gọtjzii lànfxs tiểxnjmu Cửploku khôihszng?”

“Nhớudgc chứiyqa!”

“Tiểxnjmu Cửploku lànfxs xuấdtrlt hiệrcggn thếfklqnfxso?”

Tiểxnjmu Đhtyoao quệrcggt quệrcggt miệrcggng, “Mua vềyfen chuẩplokn bịtjzi ăoljon.”

“Thếfklqwsbm sao khôihszng ăoljon?”

“Bởfipai vìwsbm rấdtrlt đrfrbánklong yêoslzu, cho nêoslzn giữwsbm lạfklqi nuôihszi lớudgcn.”


“Tiểxnjmu Cửploku đrfrbi mấdtrlt, khôihszng phảecwbi con đrfrbãplok khódobsc sao?”

“Phảecwbi.”

“Códobs đrfrbi khắeditp núfsvpi tìwsbmm nódobs khôihszng?”

“Códobs.”

“Sau khi tìwsbmm trởfipa vềyfen phánklot hiệrcggn nódobs bịtjzi thưfrbeơtgpxng, khôihszng phảecwbi con đrfrbãplok chữwsbma cho nódobs sao?”

“Đhtyoúfsvpng.”

“Vậfklqy con cảecwbm thấdtrly Tiểxnjmu Cửploku códobs thíbmkych con hay khôihszng?”

“Thíbmkych.” Tiểxnjmu Đhtyoao gậfklqt đrfrbfklqu.

“Lúfsvpc đrfrbfklqu con mang nódobs vềyfen, lànfxs muốhften ăoljon nódobs, vìwsbmnkloi gìwsbmdobslywxn thíbmkych con, mànfxs con cũcxsnng hy vọtjzing nódobs sẽbmky thíbmkych con?”

Tiểxnjmu Đhtyoao sửplokng sốhftet mộecwbt lúfsvpc lâhfteu.

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic khẽbmkydtrln nhẹaqof tay lêoslzn tim Tiểxnjmu Đhtyoao, “Đhtyoánklop ánklon ởfipa trong nànfxsy, con sẽbmkywsbmm đrfrbưfrbeofnkc.”

“Nhưfrbeng nếfklqu nhưfrbe cuốhftei cùtgpxng con lạfklqi bịtjzi lừtgpxa thìwsbm sao?” Tiểxnjmu Đhtyoao códobs chúfsvpt lo lắeditng, “Thếfklq khôihszng phảecwbi sẽbmky rấdtrlt thưfrbeơtgpxng tâhftem, hơtgpxn nữwsbma cũcxsnng rấdtrlt ngu ngốhftec?”

“Con khôihszng đrfrbi tìwsbmm, sẽbmky khôihszng códobs chúfsvpt cơtgpx hộecwbi nànfxso, đrfrbi tìwsbmm thìwsbm sao, íbmkyt nhấdtrlt còlywxn códobs mộecwbt nửploka cơtgpx hộecwbi.” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic kétgpxo nànfxsng nằbpkom xuốhfteng, đrfrbánklop chăoljon cho nànfxsng, giốhfteng nhưfrbe trưfrbeudgcc đrfrbâhftey nhẹaqof nhànfxsng vỗboah ru nànfxsng vànfxso giấdtrlc ngủxkoi, “Con sợofnk thưfrbeơtgpxng tâhftem, nhưfrbeng con biếfklqt khôihszng, códobs mộecwbt loạfklqi cảecwbm giánkloc, so vớudgci thưfrbeơtgpxng tâhftem cànfxsng khódobs chịtjziu hơtgpxn.”


“Cánkloi gìwsbmfklq?”

“. . . . . . Hốhftei hậfklqn.”

“Nhưfrbe vậfklqy con nêoslzn lànfxsm thếfklqnfxso?”

“Nghiêoslzm túfsvpc suy nghĩdobs mộecwbt chúfsvpt vềyfen nguyêoslzn nhâhften hậfklqu quảecwb, cẩplokn thậfklqn cảecwbm nhậfklqn mộecwbt chúfsvpt, sau đrfrbódobs tựeomrwsbmnh quyếfklqt đrfrbtjzinh.” Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic giúfsvpp nànfxsng chỉsmgsnh gódobsc chăoljon, “Con đrfrbãplok đrfrbxkoi tuổsoizi đrfrbxnjm tựeomrwsbmnh quyếfklqt đrfrbtjzinh rồxtwli.”

Đhtyoêoslzm dànfxsi yêoslzn tĩdobsnh, Tiểxnjmu Đhtyoao đrfrbyfen xuấdtrlt vớudgci nưfrbeơtgpxng nànfxsng mộecwbt chuyệrcggn. Kếfklqt quảecwbnfxs, nưfrbeơtgpxng nànfxsng lạfklqi khôihszng nódobsi rõlkmu, cứiyqa thếfklqnfxs ngừtgpxng lạfklqi, khôihszng chịtjziu nódobsi thêoslzm mộecwbt lờrfrbi.

Tiểxnjmu Đhtyoao im lặdhrvng nằbpkom, giữwsbma lúfsvpc nửploka mêoslz nửploka tỉsmgsnh, cảecwbm thấdtrly bảecwbn thâhften thậfklqt sựeomr rấdtrlt gầfklqn tâhftem mìwsbmnh, tựeomr hỏlknpi. . . . . . Kếfklq tiếfklqp nêoslzn lànfxsm thếfklqnfxso?

Đhtyoưfrbeofnkc đrfrbánklop ánklon cuốhftei cùtgpxng lànfxs —— nếfklqu đrfrbãplok chạfklqy tớudgci nơtgpxi nànfxsy, thìwsbm cứiyqacxsnng cảecwbm đrfrbi đrfrbếfklqn cuốhftei cùtgpxng xem thửplok. Vôihsz luậfklqn lànfxs Tiếfklqt Bắeditc Hảecwbi códobs âhftem mưfrbeu gìwsbm hay lànfxs việrcggc lo lắeditng Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm códobs thểxnjmnfxsm mìwsbmnh thấdtrlt vọtjzing, nànfxsng vẫjfvyn muốhften đrfrbi đrfrbếfklqn cuốhftei cùtgpxng, nhìwsbmn thấdtrly kếfklqt quảecwb! Nếfklqu cứiyqa buôihszng tay nhưfrbe vậfklqy . . . . . . Códobs lẽbmky thậfklqt sựeomrdobs mộecwbt ngànfxsy, sẽbmky nuốhftei tiếfklqc cảecwb đrfrbrfrbi.

. . . . . .

nklong sớudgcm hôihszm sau, mọtjzii ngưfrberfrbi bịtjzi mộecwbt tiếfklqng sấdtrlm vang chớudgcp giậfklqt lànfxsm tỉsmgsnh giấdtrlc. Tiểxnjmu Đhtyoao mớudgci vừtgpxa rờrfrbi giưfrberfrbng, nhìwsbmn cánkloi chétgpxn đrfrbeomrng trứiyqang vịtjzit muốhftei, từtgpx xa liềyfenn truyềyfenn tớudgci tiếfklqng hétgpxt, “Nưfrbeơtgpxng tửplok! Nưfrbeơtgpxng tửplok!”

Tiểxnjmu Đhtyoao đrfrbang cầfklqm trứiyqang vịtjzit muốhftei, thìwsbm thấdtrly đrfrbfklqi môihszn bịtjzi phánklo hỏlknpng. Mộecwbt trung niêoslzn nam tửplokfrbeudgcng mạfklqo códobsnfxsi phầfklqn tưfrbeơtgpxng tựeomr vớudgci Hánkloch Kim Phong liềyfenn xôihszng vànfxso.

Tiểxnjmu Đhtyoao hánklo hốhftec miệrcggng, cùtgpxng ngưfrberfrbi nọtjzi đrfrbhftei diệrcggn.

nkloch Kim Phong từtgpx sau xôihszng lêoslzn, “Cha, tìwsbmm đrfrbưfrbeofnkc nưfrbeơtgpxng khôihszng?!”

Tiểxnjmu Đhtyoao nhìwsbmn mộecwbt lúfsvpc lâhfteu, lạfklqi nghe cánkloch Hánkloch Kim Phong xưfrbeng hôihsz, xánkloc đrfrbtjzinh vịtjzi đrfrbfklqi thúfsvpc trưfrbeudgcc mắeditt nànfxsy hẳwvuon lànfxs phụvhbw thâhften củxkoia mìwsbmnh, Kim Đhtyoao Thầfklqn bộecwb nổsoizi danh—— Hánkloch Cửploku Long!

Tiểxnjmu Đhtyoao hơtgpxi si ngốhftec mộecwbt chúfsvpt, đrfrbfklqi ca nànfxsng Hánkloch Kim Phong kỳudgc thậfklqt đrfrbãplok rấdtrlt suấdtrlt, bấdtrlt quánklodobs vẻtjzi phụvhbw thâhften cànfxsng suấdtrlt hơtgpxn. Bởfipai vìwsbm trưfrbeudgcc kia nưfrbeơtgpxng đrfrbyfenu miêoslzu tảecwb phụvhbw thâhften thậfklqt sựeomr rấdtrlt khánkloc, cho nêoslzn Tiểxnjmu Đhtyoao nghĩdobs rằbpkong ôihszng lànfxs loạfklqi ngưfrberfrbi to xánkloc, nhưfrbeng hôihszm nay vừtgpxa thấdtrly hoànfxsn toànfxsn khôihszng phảecwbi. Nhanh nhẹaqofn vôihsztgpxng!

“Tiểxnjmu Đhtyoao?” Hánkloch Cửploku Long khôihszng chắeditc chắeditn nhìwsbmn tiểxnjmu côihszfrbeơtgpxng trưfrbeudgcc mắeditt đrfrbang cầfklqm trứiyqang vịtjzit muốhftei kia đrfrbang nhìwsbmn mìwsbmnh đrfrbếfklqn ngẩplokn ngưfrberfrbi, khôihszng phảecwbi chứiyqa?! Nhìwsbmn thếfklqnfxso cũcxsnng rấdtrlt giốhfteng Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic nhiềyfenu năoljom trưfrbeudgcc.

“Phụvhbw thâhften!” Tiểxnjmu Đhtyoao buôihszng trứiyqang vịtjzit muốhftei “Bịtjzich” mộecwbt tiếfklqng liềyfenn chạfklqy tớudgci.

bmkynh cánkloch Hánkloch Cửploku Long hiểxnjmn nhiêoslzn cũcxsnng giốhfteng Hánkloch Kim Phong, hánklo hốhftec miệrcggng, ba bưfrbeudgcc thànfxsnh hai chạfklqy lạfklqi ôihszm Tiểxnjmu Đhtyoao khódobsc, “Khuêoslz nữwsbm củxkoia ta, cha cũcxsnng tíbmkynh tìwsbmm gặdhrvp con!”

Tiểxnjmu Đhtyoao nưfrbeudgcc mắeditt giànfxsn giụvhbwa ôihszm vai phụvhbw thâhften, tiếfklqng khódobsc lớudgcn đrfrbếfklqn nỗboahi khiếfklqn dẫjfvyn mọtjzii ngưfrberfrbi tớudgci xem códobs chuyệrcggn gìwsbm xảecwby ra, nhưfrbeng khi nhìwsbmn thấdtrly thìwsbm nhanh chódobsng thốhftei lui sang mộecwbt bêoslzn, đrfrbxnjm phụvhbw tửplok hai ngưfrberfrbi hảecwbo hảecwbo nhậfklqn thứiyqac.

oslzn nànfxsy đrfrbang khódobsc, phíbmkya sau cửploka liềyfenn truyềyfenn đrfrbếfklqn thanh âhftem lưfrberfrbi biếfklqng, “Tiểxnjmu Đhtyoao, con códobs dầfklqu gộecwbi đrfrbfklqu khôihszng? Cho nưfrbeơtgpxng mộecwbt íbmkyt. . . . . .”

Mởfipa cửploka, sửplokng sốhftet.

nkloch Cửploku Long vộecwbi vànfxsng quay đrfrbfklqu lạfklqi, Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic phánklot ngốhftec ngơtgpx ngánkloc đrfrbiyqang ởfipa cửploka, Tiểxnjmu Đhtyoao yêoslzn lặdhrvng vọtjzit sang mộecwbt bêoslzn, cùtgpxng vớudgci Hánkloch Kim Phong ánklonh mắeditt chờrfrb mong nhìwsbmn hai ngưfrberfrbi cửploku biệrcggt trùtgpxng phùtgpxng.

Ngay cảecwb bọtjzin Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm cùtgpxng Hiểxnjmu Nguyệrcggt ngoànfxsi cửploka cũcxsnng nhịtjzin khôihszng đrfrbưfrbeofnkc liếfklqc mắeditt mộecwbt cánkloi, tòlywxlywx đrfrbôihszi phu thêoslz kỳudgc lạfklqnfxsy sẽbmky nhậfklqn thứiyqac thếfklqnfxso.

Chỉsmgs thấdtrly phu thêoslz họtjzi nhìwsbmn nhau nhưfrbe vậfklqy, thờrfrbi gian bằbpkong uốhfteng nửploka ly trànfxs, Hánkloch Cửploku Long đrfrbecwbt nhiêoslzn mởfipa miệrcggng, “Nưfrbeơtgpxng tửplok! Nànfxsng bétgpxo!”

. . . . . .

Tiếfklqp đrfrbódobs, mọtjzii ngưfrberfrbi chỉsmgs thấdtrly mặdhrvt Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic trắeditng chuyểxnjmn xanh lạfklqi xanh chuyểxnjmn trắeditng, vọtjzit tớudgci trưfrbeudgcc mặdhrvt dùtgpxng tay nhétgpxo tai Hánkloch Cửploku Long, “Chànfxsng lâhfteu nhưfrbe vậfklqy khôihszng gặdhrvp ta, vừtgpxa thấdtrly mặdhrvt đrfrbãplokdobsi ta xấdtrlu!”

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic tứiyqac giậfklqn, vung tay muốhften đrfrbi.

nkloch Cửploku Long gắeditt gao ôihszm lấdtrly, “Nànfxsng vẫjfvyn xinh đrfrbaqofp nhưfrbe vậfklqy, ai nódobsi nànfxsng xấdtrlu!”

“Chànfxsng vừtgpxa rồxtwli mớudgci nódobsi ta bétgpxo!”

“Vậfklqy nànfxsng trưfrbeudgcc kia rấdtrlt gầfklqy sao?”

“Vậfklqy chànfxsng nódobsi ta trưfrbeudgcc kia cũcxsnng xấdtrlu?”

Tấdtrlt cảecwb mọtjzii ngưfrberfrbi từtgpx từtgpxnklo hốhftec miệrcggng, khôihszng phảecwbi chứiyqa, hai phu thêoslzwsbm chuyệrcggn nhỏlknp nhặdhrvt nhưfrbe vậfklqy mànfxsploki nhau?

“Khôihszng códobs, nànfxsng lúfsvpc nànfxso cũcxsnng khôihszng xấdtrlu!” Hánkloch Cửploku Long gắeditt gao ôihszm nưfrbeơtgpxng tửplok nhànfxswsbmnh, “Nànfxsng nódobsi cánkloi gìwsbm thìwsbmnfxsnkloi đrfrbódobs, dùtgpx sao ta cũcxsnng khôihszng cho nànfxsng đrfrbi nữwsbma!”

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic thấdtrly bộecwbnklong củxkoia hắeditn, cũcxsnng códobs chúfsvpt mềyfenm lòlywxng, “Đhtyoyfenu lànfxs chànfxsng khôihszng tốhftet, lâhfteu nhưfrbe vậfklqy cũcxsnng khôihszng tớudgci tìwsbmm ta.”

“Ta códobsnklon cánkloo thịtjziwsbmm nànfxsng mànfxs!” Hánkloch Cửploku Long ủxkoiy khuấdtrlt.

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic hung hăoljong nhétgpxo mũcxsni hắeditn, “Ngu chếfklqt chànfxsng, chànfxsng dánklon cánkloo thịtjziwsbmm, ta lànfxsm sao dánklom trởfipa vềyfen! Nưfrbeơtgpxng tửplok củxkoia chànfxsng lànfxs tặdhrvc bànfxs chànfxsng khôihszng biếfklqt sao?”

“Nànfxsng khôihszng phảecwbi lànfxs tặdhrvc bànfxs!” Hánkloch Cửploku Long ôihszm Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic lắeditc đrfrbfklqu.

Nhan Nhưfrbe Ngọtjzic trong lòlywxng ấdtrlm ánklop, tứiyqac giậfklqn cũcxsnng khôihszng còlywxn, nhếfklqch miệrcggng cưfrberfrbi.

Tiểxnjmu Đhtyoao khoanh tay lắeditc đrfrbfklqu, thìwsbm ra nànfxsng cùtgpxng Hánkloch Kim Phong bịtjzi xa cánkloch lâhfteu nhưfrbe vậfklqy, phụvhbw mẫjfvyu căoljon bảecwbn chẳwvuong códobs chuyệrcggn gìwsbm cảecwb!

Đhtyoang sinh hờrfrbn dỗboahi, Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm phíbmkya sau khẽbmky chọtjzit chọtjzit nànfxsng.

Tiểxnjmu Đhtyoao quay đrfrbfklqu lạfklqi.

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm nhìwsbmn nànfxsng vẫjfvyy tay mộecwbt cánkloi, ýimir bảecwbo —— ra ngoànfxsi nódobsi chuyệrcggn.

Tiểxnjmu Đhtyoao đrfrbi theo hắeditn đrfrbếfklqn cánkloch vánkloch.

“Chúfsvpng ta phảecwbi chuẩplokn bịtjzi khởfipai hànfxsnh quay vềyfen Bắeditc Hảecwbi phánkloi, nànfxsng muốhften cùtgpxng cha nưfrbeơtgpxng nànfxsng vềyfen nhànfxs hay khôihszng?”

Tiểxnjmu Đhtyoao hơtgpxi sửplokng sốhftet, kinh ngạfklqc hỏlknpi Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm, “Ngưfrbeơtgpxi muốhften nódobsi, khôihszng cầfklqn ta cùtgpxng ngưfrbeơtgpxi đrfrbi Bắeditc Hảecwbi phánkloi sao?”

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm chầfklqn chờrfrb mộecwbt chúfsvpt, lắeditc đrfrbfklqu, “Nếfklqu Long Cốhftet đrfrbyfenu sắeditp tìwsbmm thấdtrly hếfklqt, chuyệrcggn còlywxn lạfklqi ta códobs thểxnjm tựeomrwsbmnh xửplokimir.”

Tiểxnjmu Đhtyoao nhíbmkyu nhíbmkyu mànfxsy, “Tựeomr ngưfrbeơtgpxi đrfrbhftei phódobs đrfrbfklqi ca ngưfrbeơtgpxi?”

“Nànfxsng khôihszng biếfklqt thánkloi đrfrbecwbnfxsm ngưfrberfrbi củxkoia đrfrbfklqi ca ta.” Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm than nhẹaqof, “Hắeditn lôihszi nànfxsng vànfxso chuyệrcggn nànfxsy, nhấdtrlt đrfrbtjzinh códobsimir do, năoljom khốhftei Long Cốhftet thuậfklqn lợofnki tìwsbmm đrfrbưfrbeofnkc, nànfxsng khôihszng códobs chúfsvpt thưfrbeơtgpxng tíbmkych nànfxso đrfrbãplok rấdtrlt may mắeditn rồxtwli, thậfklqt vấdtrlt vảecwb phụvhbw mẫjfvyu mớudgci đrfrbnfxsn tụvhbw, nànfxsng vớudgci Hánkloch Kim Phong cùtgpxng nhau vềyfen nhànfxs đrfrbi!”

Tiểxnjmu Đhtyoao nhìwsbmn hắeditn chằbpkom chằbpkom, “Ngưfrbeơtgpxi nódobsi thậfklqt sao, kếfklq tiếfklqp cũcxsnng khôihszng cầfklqn ta hỗboah trợofnk?”

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm lắeditc đrfrbfklqu, khôihszng chúfsvpt do dựeomr. Nhưfrbeng mànfxs Tiểxnjmu Đhtyoao códobs thểxnjm nhìwsbmn ra trong ánklonh mắeditt hắeditn, códobs chuyệrcggn giấdtrlu diếfklqm. Lànfxs lạfklqt mềyfenm buộecwbc chặdhrvt, hay lànfxs châhften tâhftem, muốhften đrfrbxnjmnfxsng vềyfen nhànfxs đrfrbnfxsn viêoslzn hay tránklonh cho gặdhrvp nạfklqn đrfrbâhftey?

“Thếfklq, chuyệrcggn củxkoia ngưfrbeơtgpxi xong xuôihszi cảecwb rồxtwli sao?” Tiểxnjmu Đhtyoao hỏlknpi, “Dựeomr đrfrbtjzinh nhưfrbe thếfklqnfxso? Kỳudgc thậfklqt, chỉsmgs cầfklqn đrfrbem Long Cốhftet cho ngưfrbeơtgpxi đrfrbfklqi ca lànfxs đrfrbưfrbeofnkc ànfxs?”

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm nhìwsbmn nànfxsng mộecwbt lánklot, nhẹaqof nhànfxsng gậfklqt đrfrbfklqu, “Ừxlqw.”

“Chỉsmgs đrfrbơtgpxn giảecwbn nhưfrbe vậfklqy?”

“Ừxlqw.” Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm sờrfrb sờrfrb đrfrbfklqu nànfxsng, “Nànfxsng vềyfen đrfrbi, ta chờrfrb mọtjzii chuyệrcggn giảecwbi quyếfklqt xong, lạfklqi đrfrbếfklqn tìwsbmm nànfxsng.”

Tiểxnjmu Đhtyoao mếfklqu mánkloo, “Tìwsbmm ta đrfrbxnjmnfxsm gìwsbm?”

“Tìwsbmm nànfxsng cầfklqu hôihszn chứiyqawsbm!” Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm che miệrcggng, vẫjfvyn bỡeepvn cợofnkt nhưfrbe trưfrbeudgcc, “Nụvhbwihszn đrfrbfklqu tiêoslzn củxkoia ta chíbmkynh lànfxs bịtjzinfxsng cưfrbeudgcp đrfrbi đrfrbódobs, nànfxsng phảecwbi códobs tránkloch nhiệrcggm.”

Tiểxnjmu Đhtyoao nhấdtrlc châhften đrfrbánklo hắeditn.

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm xoa xoa châhften, nhìwsbmn Tiểxnjmu Đhtyoao, “Vậfklqy, nànfxsng phảecwbi bảecwbo trọtjzing, vềyfen chuyệrcggn củxkoia Hiểxnjmu Nguyệrcggt, ta sẽbmky tậfklqn lựeomrc trôihszng coi. . . . . .”

“Bằbpkong khôihszng, ta cũcxsnng đrfrbi.” Tiểxnjmu Đhtyoao lạfklqi đrfrbecwbt nhiêoslzn nódobsi.

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm kinh ngạfklqc, “Nànfxsng đrfrbi?”

Tiểxnjmu Đhtyoao khoanh tay gậfklqt đrfrbfklqu, “Ừxlqw! Ta muốhften đrfrbi mộecwbt chuyếfklqn đrfrbếfklqn Bắeditc Hảecwbi phánkloi, ta từtgpxng đrfrbánklop ứiyqang phảecwbi giúfsvpp ngưfrbeơtgpxi dạfklqy dỗboah Tiếfklqt Bắeditc Hảecwbi.”

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm trầfklqm mặdhrvc mộecwbt hồxtwli lâhfteu, nhìwsbmn nànfxsng, “Nódobsi nhưfrbe vậfklqy, nànfxsng muốhften đrfrbi Bắeditc Hảecwbi phánkloi, lànfxswsbm ta, khôihszng phảecwbi vìwsbm Hiểxnjmu Nguyệrcggt?”

Tiểxnjmu Đhtyoao nhếfklqch miệrcggng cưfrberfrbi, nâhfteng tay khẽbmky vỗboah ngựeomrc Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm, “Ngưfrbeơtgpxi đrfrbnklon xem?”

“Tiểxnjmu Đhtyoao!” Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm ôihszm chầfklqm lấdtrly Nhan Tiểxnjmu Đhtyoao chuẩplokn bịtjzi xoay ngưfrberfrbi xuấdtrlt môihszn.

Tiểxnjmu Đhtyoao quay đrfrbfklqu lạfklqi, chỉsmgs thấdtrly vẻtjzi mặdhrvt nghiêoslzm túfsvpc hiếfklqm thấdtrly củxkoia Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm, “Nànfxsng yêoslzn tâhftem, ta sẽbmky khôihszng đrfrbxnjmnfxsng gặdhrvp nguy hiểxnjmm đrfrbâhfteu!”

Tiểxnjmu Đhtyoao khódobse miệrcggng hơtgpxi nhếfklqch lêoslzn, quảecwb nhiêoslzn, còlywxn códobs chuyệrcggn rấdtrlt trọtjzing yếfklqu, rấdtrlt nguy hiểxnjmm, khôihszng muốhften mìwsbmnh hỗboah trợofnk.

Tiểxnjmu Đhtyoao nhìwsbmn hắeditn, “Lànfxs chànfxsng nódobsi đrfrbódobs nha!”

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm gậfklqt đrfrbfklqu, dõlkmui theo Tiểxnjmu Đhtyoao vui vẻtjzi hớudgcn hởfipa đrfrbi đrfrbếfklqn cánkloch vánkloch, tiếfklqp tụvhbwc xem cha nưfrbeơtgpxng đrfrbfklqi đrfrbnfxsn viêoslzn.

Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm ngồxtwli vànfxso cạfklqnh bànfxsn trầfklqm mặdhrvc khôihszng nódobsi.

“Ngưfrbeơtgpxi kêoslzu Tiểxnjmu Đhtyoao trởfipa vềyfen nhưfrbe vậfklqy, nànfxsng vạfklqn nhấdtrlt thậfklqt sựeomr trởfipa vềyfen thìwsbm sao?” Trọtjzing Hoa tớudgci bêoslzn cạfklqnh Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm, nhìwsbmn hắeditn, “Hay lànfxsdobsi, ngưfrbeơtgpxi lànfxs thậfklqt tâhftem muốhften đrfrbxnjm cho Tiểxnjmu Đhtyoao rờrfrbi xa nguy hiểxnjmm sắeditp sửploka gặdhrvp phảecwbi, khôihszng tiếfklqc thấdtrlt bạfklqi trong gang tấdtrlc sao?”

Trong tay Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm lànfxs mộecwbt ly rưfrbeofnku trốhfteng trơtgpxn.

Thậfklqt lâhfteu sau, đrfrbdhrvt ly rưfrbeofnku xuốhfteng, “Hưfrbewsbmnh hay lànfxs giảecwb ýimir, châhften tìwsbmnh hay lànfxs thậfklqt tìwsbmnh, đrfrbãplok khôihszng còlywxn quan trọtjzing.”

“Códobs ýimirwsbm?” Trọtjzing Hoa khôihszng hiểxnjmu đrfrbưfrbeofnkc.

“Códobs mộecwbt sốhfte việrcggc, chỉsmgsdobs ta tựeomrwsbmnh hiểxnjmu rõlkmu nhấdtrlt.” Tiếfklqt Bắeditc Phànfxsm đrfrbiyqang lêoslzn, “Khôihszng ngờrfrbnfxsng cũcxsnng códobs thểxnjm hiểxnjmu, hôihszm nay thậfklqt sựeomrnfxsnfxsm ta hảecwbo hảecwbo kinh hánkloch mộecwbt phen.”

Trọtjzing Hoa cưfrberfrbi mànfxs khôihszng nódobsi, xoay ngưfrberfrbi đrfrbi ra ngoànfxsi, “Ai, mộecwbt khi đrfrbãplok nhưfrbe vậfklqy, ngưfrbeơtgpxi nêoslzn hảecwbo hảecwbo quýimir trọtjzing, đrfrbtgpxng giốhfteng nhưfrbe ta, thấdtrly đrfrbưfrbeofnkc sờrfrb khôihszng đrfrbưfrbeofnkc, khôihszng códobs mộecwbt chúfsvpt cơtgpx hộecwbi, đrfrbànfxsnh phảecwbi tựeomrwsbmnh bi thưfrbeơtgpxng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.