Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 51 : Khó nâng khó bỏ

    trước sau   
qwuvi ra, nếsjmeu chỉptrh đkmjyơzhqrn giảdtwjn làxwon luậthtvn võkmjy, Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba sắhpvqp thua, đkmjyiềynoiu nàxwony ngưnekqhpvqi sáyehang suốwbcot đkmjyynoiu cóqwuv thểckyr nhìxwonn ra đkmjyưnekqynoic, võkmjyqwuvng củepuoa hắhpvqn kiểckyru gìxwonckyrng thua Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm. Nhưnekqng màxwon Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm hìxwonnh nhưnekqckyrng khôqwuvng cóqwuv ýptrh muốwbcon chấlgfnm dứqwuvt tỷkmjy thínorl, tựmhcsa hồqwwpxwon khôqwuvng lo lắhpvqng.

nekqơzhqrng Bínorlch Ba cũckyrng khôqwuvng phảdtwji loạizioi ngưnekqhpvqi hồqwwp đkmjyqwwp, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm tâdyrym tưnekqnorln đkmjyáyehao, làxwonm nhưnekq vậthtvy nhấlgfnt đkmjymuupnh cóqwuv đkmjyizioo lýptrh củepuoa hắhpvqn. Nơzhqri nàxwony giang hồqwwp nhâdyryn sĩdljq đkmjyang xem cuộpbqnc chiếsjmen khôqwuvng ínorlt, nếsjmeu ngàxwony sau truyềynoin ra, nóqwuvi Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba hắhpvqn cùafnjng Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm luậthtvn võkmjy, ba chiêybvtu liềynoin thua, vậthtvy thìxwon hắhpvqn cũckyrng khôqwuvng cầesgyn tiếsjmep tụhocqc ởbbty lạizioi chốwbcon giang hồqwwp nữihola. Nhưnekqng nếsjmeu nóqwuvi làxwon đkmjyizioi chiếsjmen mấlgfny trăgugom hiệiholp mớhpvqi thua, nhưnekq thếsjmeaztpn cóqwuv vẻptrh thếsjme lựmhcsc ngang nhau, thắhpvqng bạizioi binh gia làxwon chuyệiholn bìxwonnh thưnekqhpvqng. . . . . . Cũckyrng khôqwuvng ngạizioc nhiêybvtn làxwon mấlgfny. Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nàxwony, cóqwuv thểckyrqwuvi làxwon đkmjyckyr lạizioi mặnfatt mũckyri cho hắhpvqn. Nhưnekqng đkmjywbcoi vớhpvqi bảdtwjn thâdyryn Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba màxwonqwuvi, cáyehai cảdtwjm giáyehac nàxwony lạizioi càxwonng khôqwuvng tốwbcot!

Mặnfatt kháyehac, Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba làxwon ngưnekqhpvqi làxwonm ăgugon, rấlgfnt am hiểckyru lýptrh lẽxmaq trong chuyệiholn nàxwony, lấlgfny tínorlnh cáyehach củepuoa Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm màxwonqwuvi, nhấlgfnt đkmjymuupnh sẽxmaq khôqwuvng phảdtwji đkmjyơzhqrn giảdtwjn làxwon muốwbcon cho mìxwonnh mặnfatt mũckyri màxwon nghĩdljq lạizioi, chắhpvqc chắhpvqn làxwonxwon nguyêybvtn nhâdyryn kháyehac.

xwon nguyêybvtn nhâdyryn nàxwony, rấlgfnt nhiềynoiu ngưnekqhpvqi cũckyrng chưnekqa hiểckyru đkmjyưnekqynoic, hoặnfatc làxwonqwuvi, trừhvuo bỏvtxh Tiểckyru Đozifao, nhữiholng ngưnekqhpvqi kháyehac khôqwuvng ai hiểckyru đkmjyưnekqynoic!

Nhan Tiểckyru Đozifao ngồqwwpi bêybvtn trêybvtn nhìxwonn hai ngưnekqhpvqi đkmjyang đkmjyáyehanh nhau đkmjyếsjmen bấlgfnt phâdyryn thắhpvqng bạizioi, liềynoin chọtxpxt chọtxpxt Hữiholu Hữiholu bêybvtn cạizionh, nhỏvtxh giọtxpxng cùafnjng nàxwonng nóqwuvi vàxwoni câdyryu.

Hữiholu Hữiholu gậthtvt đkmjyesgyu, “Àpbqn, cáyehai đkmjyóqwuv ta đkmjyãnegyafnjng nưnekqơzhqrng nóqwuvi qua, ngưnekqhpvqi nóqwuvi cóqwuv thểckyr đkmjyưnekqynoic!”


“Thậthtvt sựmhcs?” Tiểckyru Đozifao cao hứqwuvng, so vớhpvqi trong tưnekqbbtyng tưnekqynoing thuậthtvn lợynoii hơzhqrn.

“Chúuwxlng ta cấlgfnt giữihol khôqwuvng nhiềynoiu nhưnekqng cũckyrng ínorlt dùafnjng, ta đkmjyi lấlgfny cho côqwuv.” Hữiholu Hữiholu nóqwuvi xong, nhanh nhưnekq chớhpvqp chạizioy đkmjyi. Mộpbqnt lúuwxlc sau, nàxwonng trởbbty vềynoi, lặnfatng lẽxmaq nhéwyept vậthtvt gìxwon đkmjyóqwuvafnjng lụhocqa góqwuvi lạizioi vàxwono tay Tiểckyru Đozifao.

Tiểckyru Đozifao âdyrym thầesgym mởbbty ra vừhvuoa thấlgfny. . . . . . Làxwon mộpbqnt mảdtwjnh Long Cốwbcot Đozifqwwp.

Đozifem Long Cốwbcot cấlgfnt vàxwono trong ngựmhcsc, tấlgfnt cảdtwj đkmjyynoiu rấlgfnt thuậthtvn lợynoii, Tiểckyru Đozifao liềynoin ngẩccdkng đkmjyesgyu nhìxwonn Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm bêybvtn dưnekqhpvqi đkmjyang đkmjyáyehanh nhau.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm ngầesgym hiểckyru, nâdyryng tay mộpbqnt chưnekqbbtyng đkmjyáyehanh vàxwono vai Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba. Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba nhínorlu màxwony, thốwbcoi lui hai bưnekqhpvqc mớhpvqi đkmjyqwuvng vữiholng, nhìxwonn Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm. Thậthtvt lâdyryu sau, Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba chắhpvqp tay, “Ta nhậthtvn thua.”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cũckyrng mỉptrhm cưnekqhpvqi cùafnjng hắhpvqn ôqwuvm quyềynoin, “Đozifa tạizio.”

ybvtn nàxwony vừhvuoa mớhpvqi dừhvuong tay, bêybvtn kia đkmjypbqnt nhiêybvtn rốwbcoi loạizion mộpbqnt trậthtvn.

Tấlgfnt cảdtwj mọtxpxi ngưnekqhpvqi cóqwuv chúuwxlt khôqwuvng hiểckyru liềynoin chạizioy ngoàxwoni xem, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm vàxwonnekqơzhqrng Bínorlch Ba nhảdtwjy khỏvtxhi kháyehan đkmjyàxwoni, cùafnjng đkmjyáyehap xuốwbcong bêybvtn cạizionh Tiểckyru Đozifao.

nekqơzhqrng Bínorlch Ba tựmhcsa hồqwwpqwuv chuyệiholn muốwbcon nóqwuvi vớhpvqi Tiểckyru Đozifao, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm bêybvtn cạizionh khoanh tay, “Vưnekqơzhqrng huynh nếsjmeu thua, sẽxmaq khôqwuvng cùafnjng ta tranh giàxwonnh nữihola chứqwuv?”

“Khôqwuvng bàxwonn nữihola.” Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba cưnekqhpvqi lạizionh mộpbqnt tiếsjmeng, lôqwuvi kéwyepo Tiểckyru Đozifao, “Nàxwonng ngốwbcoc nàxwony, hắhpvqn đkmjyang lợynoii dụhocqng nàxwonng!”

Tiểckyru Đozifao nhìxwonn nhìxwonn hắhpvqn, vưnekqơzhqrn tay chọtxpxt chọtxpxt chóqwuvp mũckyri hắhpvqn, “Ngưnekqơzhqri mớhpvqi ngốwbcoc, hắhpvqn đkmjyang lợynoii dụhocqng mọtxpxi ngưnekqhpvqi!”

nekqơzhqrng Bínorlch Ba sửggvsng sốwbcot, chỉptrh thấlgfny Tiểckyru Đozifao ngóqwuvn tay di chuyểckyrn, chỉptrh ra bêybvtn ngoàxwoni, “Nhìxwonn bêybvtn kia đkmjyi!”

nekqơzhqrng Bínorlch Ba khóqwuv hiểckyru quay đkmjyesgyu lạizioi, chỉptrh thấlgfny từhvuo cửggvsa chínorlnh củepuoa sâdyryn luậthtvn võkmjy, mộpbqnt đkmjyxwonn nhâdyryn mãnegy tiếsjmen vàxwono, cầesgym đkmjyesgyu làxwon mộpbqnt ngưnekqhpvqi diệiholn mạizioo hiêybvtn ngang, còaztpn rấlgfnt quen mặnfatt.


“Đozifóqwuv chẳckyrng phảdtwji Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt sao?” Háyehach Kim Phong buồqwwpn bựmhcsc, “Hắhpvqn vìxwon sao lạizioi đkmjyếsjmen đkmjyâdyryy?”

Tấlgfnt cảdtwj mọtxpxi ngưnekqhpvqi lắhpvqc đkmjyesgyu, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cũckyrng lắhpvqc đkmjyesgyu, lạizioi nhìxwonn thấlgfny Tiểckyru Đozifao đkmjyang hínorlp mắhpvqt suy nghĩdljq nhìxwonn chínorlnh mìxwonnh, vẻptrh mặnfatt tràxwonn đkmjyesgyy hoàxwoni nghi. . . . . . Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm vộpbqni vàxwonng phâdyryn trầesgyn, “Ta thậthtvt khôqwuvng biếsjmet.”

“Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt lúuwxlc nàxwony chạizioy tớhpvqi đkmjyâdyryy làxwonm cáyehai gìxwon?” Trọtxpxng Hoa khóqwuv hiểckyru, “Ban đkmjyesgyu vốwbcon nghĩdljqxwon hắhpvqn đkmjyếsjmen tuyểckyrn Quỷkmjynekqơzhqrng, nhưnekqng màxwon lạizioi khôqwuvng xuấlgfnt hiệiholn.”

“Muốwbcon đkmjyyehan hay khôqwuvng?” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm bỗjltxng nhiêybvtn cóqwuv thâdyrym ýptrh kháyehac nhìxwonn mọtxpxi ngưnekqhpvqi.

“Khôqwuvng phảdtwji làxwon tớhpvqi tìxwonm ngưnekqơzhqri chứqwuv?” Trọtxpxng Hoa nhínorlu màxwony.

“Ta dựmhcs cảdtwjm ta sắhpvqp gặnfatp đkmjyizioi vậthtvn . . . . . .” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cũckyrng nhẹwyep nhàxwonng lắhpvqc đkmjyesgyu, “Khổbiwi tậthtvn cam lai gìxwon đkmjyóqwuv.”

“Cóqwuv ýptrhxwon?” Mọtxpxi ngưnekqhpvqi khóqwuv hiểckyru.

“Đozifóqwuvxwon con ngưnekqhpvqi sau khi hếsjmet xui xẻptrho, tốwbcot xấlgfnu gìxwonckyrng sẽxmaqqwuv mộpbqnt hai lầesgyn gặnfatp vậthtvn may.” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm ảdtwjm đkmjyiziom cưnekqhpvqi, “Ta cũckyrng coi nhưnekq đkmjyãnegy xui xẻptrho mưnekqhpvqi năgugom, cũckyrng nêybvtn đkmjyếsjmen lúuwxlc thay đkmjybiwii, cáyehac ngưnekqơzhqri nóqwuvi phảdtwji hay khôqwuvng?”

Tiểckyru Đozifao trong lòaztpng khẽxmaq đkmjypbqnng, khuỷkmjyu tay nhẹwyep nhàxwonng đkmjyhocqng Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm, “Nêybvtn sẽxmaq khôqwuvng. . . . . .”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm gậthtvt đkmjyesgyu, “Đozifizioi kháyehai.”

Đozifáyeham ngưnekqhpvqi Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt tiếsjmen vàxwono nơzhqri nàxwony tựmhcsa hồqwwp đkmjyãnegy đkmjyưnekqynoic Nữiholnekqơzhqrng ngầesgym đkmjyqwwpng ýptrh, hắhpvqn tiếsjmen vàxwono hàxwonnh lễktqi vớhpvqi Nữiholnekqơzhqrng, sau đkmjyóqwuvnekqơzhqrn tay chỉptrhxwono đkmjyáyeham ngưnekqhpvqi Tiếsjmet Hìxwonnh, “Tiếsjmet Hìxwonnh, Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrh, hai ngưnekqhpvqi cáyehac ngưnekqơzhqri làxwon kẻptrh khảdtwj nghi đkmjyãnegynekqu hạizioi chưnekqbbtyng môqwuvn Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai Tiếsjmet Bắhpvqc Hảdtwji, bâdyryy giờhpvqyehac ngưnekqơzhqri bịmuup bắhpvqt vềynoi quy áyehan.”

“Ngưnekqơzhqri nóqwuvi cáyehai gìxwon?!” Tiếsjmet Hìxwonnh cau màxwony.

Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrh lạizioi kinh ngạizioc khôqwuvng thôqwuvi, “Hoang đkmjyưnekqhpvqng, sưnekq phụhocq ta hiệiholn giờhpvqxwoni cốwbcot khôqwuvng thấlgfny, ngưnekqơzhqri dáyeham nóqwuvi chúuwxlng ta giếsjmet hắhpvqn. . . . . .”


“Nhâdyryn chứqwuvng vậthtvt chứqwuvng đkmjyynoiu cóqwuv, chínorlnh miệiholng đkmjyizioi tẩccdku cáyehac ngưnekqơzhqri nóqwuvi ra chínorlnh làxwonyehac ngưnekqơzhqri làxwonm.” Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt mỉptrhm cưnekqhpvqi, “Ngoan ngoãnegyn thúuwxlc thủepuo chịmuupu tróqwuvi đkmjyi.”

“Hàxwoni cốwbcot củepuoa đkmjyizioi ca cóqwuvxwonm thấlgfny khôqwuvng?” Tiếsjmet Hìxwonnh tráyehai lạizioi cũckyrng khôqwuvng kínorlch đkmjypbqnng, truy vấlgfnn Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt.

“Khôqwuvng cóqwuv.” Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt cưnekqhpvqi lạizionh mộpbqnt tiếsjmeng, “Đozifizioi tẩccdku ngưnekqơzhqri nóqwuvi, hai ngưnekqhpvqi cáyehac ngưnekqơzhqri đkmjyem thi thểckyr củepuoa Tiếsjmet Bắhpvqc Hảdtwji néwyepm xuốwbcong váyehach núuwxli sâdyryu vạizion trưnekqynoing, hàxwoni cốwbcot hắhpvqn khôqwuvng còaztpn nữihola.”

“Ngưnekqơzhqri dựmhcsa vàxwono cáyehai gìxwon chỉptrh nghe lờhpvqi nóqwuvi mộpbqnt bêybvtn củepuoa đkmjyizioi tẩccdku đkmjyãnegy muốwbcon bắhpvqt ta?” Tiếsjmet Hìxwonnh hiểckyrn nhiêybvtn khôqwuvng phụhocqc, “Cáyehai gọtxpxi làxwon chuyệiholn giang hồqwwp, phâdyryn tranh trong nộpbqni bộpbqnqwuvn pháyehai, cầesgyn gìxwon quan phủepuoyehac ngưnekqơzhqri nhúuwxlng tay vàxwono?”

“Nóqwuvi đkmjyếsjmen chuyệiholn giang hồqwwp.” Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt bỗjltxng nhiêybvtn quay đkmjyesgyu, nhìxwonn Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm đkmjyqwuvng mộpbqnt bêybvtn, “Tiếsjmet Bắhpvqc Hảdtwji từhvuong nóqwuvi lạizioi, nếsjmeu hắhpvqn cóqwuv chuyệiholn khôqwuvng hay xảdtwjy ra, Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai làxwon do Nhịmuup thiếsjmeu gia Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm làxwonm chưnekqbbtyng môqwuvn. Tiếsjmet huynh, đkmjywbcoi vớhpvqi việiholc nàxwony khôqwuvng biếsjmet thấlgfny thếsjmexwono? Làxwonyehac ngưnekqơzhqri tựmhcsxwonnh thanh lýptrhqwuvn hộpbqn, hay làxwon đkmjyckyr cho quan phủepuo đkmjyiềynoiu tra rõkmjyxwonng?”

“Vôqwuv liêybvtm sỉptrh!” Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrh giậthtvn dữihol, “Ai nóqwuvi đkmjyckyr cho Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm kếsjme thừhvuoa Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai?”

“Trong tay củepuoa đkmjyizioi tẩccdku ngưnekqơzhqri, cóqwuv thưnekq do chínorlnh chưnekqbbtyng môqwuvn củepuoa Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai Tiếsjmet Bắhpvqc Hảdtwji tựmhcs tay viếsjmet.” Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt vưnekqơzhqrn tay chỉptrh hai ngưnekqhpvqi, “Hai ngưnekqhpvqi cáyehac ngưnekqơzhqri cùafnjng mấlgfny phảdtwjn đkmjyqwwpybvtn trong Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai, giam lỏvtxhng Tiếsjmet phu nhâdyryn, bứqwuvc nàxwonng nghe theo chỉptrh thịmuup củepuoa cáyehac ngưnekqơzhqri, muốwbcon đkmjypbqnc chiếsjmem quyềynoin hàxwonnh trong Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai. May mắhpvqn Tiếsjmet phu nhâdyryn cẩccdkn thậthtvn, giấlgfnu thưnekq đkmjyi, sau khi trốwbcon thoáyehat đkmjyem thưnekq giao cho ta, muốwbcon ta vìxwon Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai chủepuo trìxwonqwuvng đkmjyizioo. Đozifiềynoiu tốwbcoi kỵqklt nhấlgfnt củepuoa ngưnekqhpvqi giang hồqwwp đkmjyóqwuvxwon phảdtwjn bộpbqni sưnekqqwuvn, khi sưnekq diệiholt tổbiwi, loạizioi chuyệiholn nàxwony cũckyrng làxwonm, còaztpn cóqwuv mặnfatt mũckyri gìxwon muốwbcon sốwbcong yêybvtn trêybvtn giang hồqwwp đkmjyâdyryy?!”

Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt chấlgfnt vấlgfnn vàxwoni câdyryu nóqwuvi năgugong hùafnjng hồqwwpn đkmjyesgyy lýptrh lẽxmaq, khôqwuvng ínorlt nhâdyryn sĩdljq giang hồqwwpbbty đkmjyâdyryy đkmjyynoiu cảdtwjm thấlgfny tộpbqni củepuoa mấlgfny ngưnekqhpvqi nàxwony khôqwuvng thểckyr thứqwuv.

Tiểckyru Đozifao nghe xong, buồqwwpn bựmhcsc, nhỏvtxh giọtxpxng hỏvtxhi Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm, “Đozifizioi tẩccdku chưnekqa quáyehaqwuvn* củepuoa ngưnekqơzhqri, chẳckyrng lẽxmaq khôqwuvng phảdtwji làxwon kẻptrh thủepuoy tínorlnh dưnekqơzhqrng hoa gìxwon đkmjyóqwuv sao?”

*chưnekqa quáyehaqwuvn: ýptrhxwon chưnekqa cưnekqhpvqi vàxwono cửggvsa

“Theo ta đkmjyưnekqynoic biếsjmet. . . . . .” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm khẽxmaq nhếsjmech miệiholng, “Dùafnj cho thủepuoy tínorlnh dưnekqơzhqrng hoa hay gìxwon đkmjyóqwuv, nàxwonng cũckyrng khôqwuvng cóqwuvptrh do gìxwonxwonm việiholc nàxwony, ngưnekqhpvqi đkmjyesgyu tiêybvtn mưnekqu hạizioi đkmjyizioi ca ta chínorlnh làxwonxwonng!”

“Vậthtvy vìxwon sao đkmjypbqnt nhiêybvtn lạizioi thay đkmjybiwii nhưnekq vậthtvy?” Tiểckyru Đozifao nóqwuvi thầesgym, “NÀpbqnNG khôqwuvng phnàxwonngi cùafnjng Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrh kia cóqwuvxwon sao?”

“Àpbqn.” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm khẽxmaqkmjykmjy đkmjyesgyu nàxwonng, “Cóqwuv lẽxmaq đkmjyizioi ca củepuoa ta cóqwuv biệiholn pháyehap khiếsjmen cho nàxwonng nghe lờhpvqi, hơzhqrn nữihola, Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrhxwon kẻptrh hoa tâdyrym đkmjyizioi củepuo cảdtwji, lừhvuoa nữihol nhâdyryn thìxwon kếsjmet cụhocqc thôqwuvng thưnekqhpvqng đkmjyynoiu làxwon bịmuup nữihol nhâdyryn trảdtwj thùafnj. Ta thấlgfny. . . . . . Tiếsjmet Hìxwonnh bọtxpxn họtxpxxwon bịmuupxwoni bẫhpvqy.”


“Ừqtaum.” Tiểckyru Đozifao còaztpn nghiêybvtm túuwxlc gậthtvt đkmjyesgyu, “Lừhvuoa nữihol nhâdyryn kếsjmet cụhocqc thôqwuvng thưnekqhpvqng làxwon bịmuup nữihol nhâdyryn trảdtwj thùafnj.”

“Khụhocq.” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm ho khan mộpbqnt tiếsjmeng, nghiêybvtm túuwxlc, “Đozifúuwxlng vậthtvy, cho nêybvtn phảdtwji diễktqin giảdtwjxwonm thậthtvt.”

“Tiếsjmet huynh?” Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt cắhpvqt ngang cuộpbqni nóqwuvi chuyệiholn phâdyryn cao thấlgfnp củepuoa Tiểckyru Đozifao vàxwon Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm, “Ýbiwi ngưnekqơzhqri nhưnekq thếsjmexwono?”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nhúuwxln vai, khôqwuvng chúuwxlt đkmjyckyr ýptrh chỉptrh chỉptrh đkmjyáyeham ngưnekqhpvqi Tiếsjmet Hìxwonnh, “Vậthtvy làxwonm phiềynoin Ngụhocqy tưnekqhpvqng quâdyryn giúuwxlp ta xửggvsptrh nộpbqni vụhocq củepuoa bang pháyehai, hai têybvtn phảdtwjn đkmjyqwwpxwony giao cho ngưnekqơzhqri.”

“Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm!” Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrh vỗjltxxwonn, “Chuyệiholn củepuoa Bắhpvqc Hảdtwji khôqwuvng tớhpvqi phiêybvtn ngưnekqơzhqri làxwonm chủepuo!”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nhếsjmech mi, “Ai nha, khôqwuvng nhữiholng khi sưnekq diệiholt tổbiwi, còaztpn dĩdljq hạizio phạiziom thưnekqynoing, thậthtvt sựmhcsxwon mộpbqnt chúuwxlt quy củepuockyrng khôqwuvng cóqwuv!”

“Ngưnekqơzhqri. . . . . .” Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrh cắhpvqn răgugong muốwbcon tiếsjmen lêybvtn, nhưnekqng bịmuup Tiếsjmet Hìxwonnh ấlgfnn lạizioi. Vừhvuoa rồqwwpi bọtxpxn họtxpxckyrng thấlgfny đkmjyưnekqynoic Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cùafnjng Vưnekqơzhqrng Bínorlch Ba tỷkmjy thínorl, luậthtvn võkmjyqwuvng, bọtxpxn họtxpx đkmjyi tìxwonm Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm gâdyryy phiềynoin toáyehai, chỉptrhqwuv thểckyr tựmhcsnekqhpvqc lấlgfny nhụhocqc.

“Khôqwuvng nêybvtn ởbbtydyryu, chúuwxlng ta đkmjyi trưnekqhpvqc!” Tiếsjmet Hìxwonnh túuwxlm Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrh, chuẩccdkn bịmuup thoáyehat thâdyryn, nhưnekqng màxwon Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt sớhpvqm đkmjyãnegy chuẩccdkn bịmuup, phínorla sau cóqwuv ngưnekqhpvqi cảdtwjn đkmjyưnekqhpvqng.

“Mộpbqnt ngưnekqhpvqi cũckyrng đkmjyhvuong mong trốwbcon thoáyehat!” Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt ra lệiholnh mộpbqnt tiếsjmeng, đkmjyáyeham thủepuo hạizio thủepuo thếsjme tấlgfnn côqwuvng. Tiếsjmet Hìxwonnh cùafnjng Phưnekqơzhqrng Đozifqwwpng Lýptrh xem tìxwonnh hìxwonnh biếsjmet ngưnekqhpvqi ínorlt khôqwuvng đkmjyáyehanh lạizioi đkmjyáyeham đkmjyôqwuvng, do dựmhcs mộpbqnt chúuwxlt, cuốwbcoi cùafnjng vẫhpvqn lựmhcsa chọtxpxn khôqwuvng chốwbcong cựmhcs, thúuwxlc thủepuo chịmuupu tróqwuvi.

Tầesgyn Kha vẫhpvqn chưnekqa bịmuup bắhpvqt, chỉptrhxwon đkmjyqwuvng tạizioi chỗjltx khôqwuvng biếsjmet làxwonm sao.

Tiếsjmet Hìxwonnh hưnekqhpvqng nàxwonng nháyehay mắhpvqt ra hiệiholu, tựmhcsa hồqwwp phâdyryn phóqwuvxwonng làxwonm cáyehai gìxwon đkmjyóqwuv. Tầesgyn Kha nhìxwonn thấlgfny hai ngưnekqhpvqi bịmuup bắhpvqt đkmjyi, cuốwbcoi cùafnjng ngẩccdkng đkmjyesgyu, thầesgyn sắhpvqc phứqwuvc tạiziop nhìxwonn Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cùafnjng Nhan Tiểckyru Đozifao bêybvtn cạizionh hắhpvqn mộpbqnt cáyehai, căgugom giậthtvn xoay ngưnekqhpvqi rờhpvqi đkmjyi.

Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt bắhpvqt ngưnekqhpvqi rờhpvqi đkmjyi, lúuwxlc đkmjyi ngang qua Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm, nhìxwonn nhìxwonn hắhpvqn cùafnjng Nhan Tiểckyru Đozifao, hỏvtxhi, “Ta nghe nóqwuvi ngoạizioi trừhvuo Tiếsjmet phu nhâdyryn, còaztpn cóqwuv mộpbqnt côqwuvnekqơzhqrng đkmjyãnegy chứqwuvng kiếsjmen vụhocq áyehan xảdtwjy ra. . . . . . Tiếsjmet huynh, cóqwuv biếsjmet nữihol tửggvs đkmjyóqwuvxwon ai hay khôqwuvng? Ta muốwbcon tìxwonm nàxwonng làxwonm chứqwuvng.”

Tiểckyru Đozifao trong lòaztpng căgugong thẳckyrng, Tiếsjmet Bắhpvqc Hảdtwji khôqwuvng phảdtwji làxwon muốwbcon đkmjyem nàxwonng lôqwuvi vàxwono vụhocqxwony sao? Nàxwonng bịmuup bắhpvqt vàxwono nha môqwuvn cũckyrng khôqwuvng sao, vạizion nhấlgfnt liêybvtn lụhocqy tớhpvqi ngưnekqhpvqi nhàxwon thìxwon khôqwuvng xong.


“Hẳckyrn làxwon nha hoàxwonn trong Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai.” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm tùafnjy ýptrhnekqhpvqi, “Cóqwuv rảdtwjnh ta thay ngưnekqơzhqri hỏvtxhi thăgugom mộpbqnt chúuwxlt.”

Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt cũckyrng khôqwuvng nóqwuvi thêybvtm gìxwon nữihola, nhìxwonn chằptrhm chằptrhm Tiểckyru Đozifao, gậthtvt đkmjyesgyu, “Vậthtvy làxwonm phiềynoin.” Nóqwuvi xong, mang theo ngưnekqhpvqi rờhpvqi đkmjyi.

Tiểckyru Đozifao vuốwbcot mũckyri nhẹwyep nhàxwonng thởbbty ra, bêybvtn tai liềynoin truyềynoin đkmjyếsjmen tiếsjmeng Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm mệiholt mỏvtxhi nóqwuvi mộpbqnt câdyryu, “Nha đkmjyesgyu côqwuv thậthtvt đkmjyúuwxlng làxwon khôqwuvng đkmjyckyr cho ngưnekqhpvqi kháyehac bớhpvqt lo.”

“Gìxwon?” Tiểckyru Đozifao nghe khôqwuvng hiểckyru.

“Khôqwuvng.” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm ôqwuvm vai nàxwonng, “Đozifi ăgugon cơzhqrm khôqwuvng?”

“Íxazdt thâdyryn mậthtvt đkmjyi!” Tiểckyru Đozifao nhìxwonn tráyehai nhìxwonn phảdtwji, giơzhqr tay kéwyepo tay Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm ra, “Cáyehai nàxwony, ta cóqwuv chúuwxlt chuyệiholn muốwbcon nóqwuvi vớhpvqi ngưnekqơzhqri.”

“Thậthtvt sựmhcs?” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cợynoit nhảdtwj, “Rốwbcot cụhocqc cũckyrng chịmuupu thừhvuoa nhậthtvn cóqwuv hảdtwjo cảdtwjm vớhpvqi ta sao?”

Tiểckyru Đozifao gậthtvt đkmjyesgyu, “Đozifúuwxlng vậthtvy đkmjyúuwxlng vậthtvy, ngưnekqơzhqri rấlgfnt giỏvtxhi, trong tấlgfnt cảdtwj nam nhâdyryn ngưnekqơzhqri làxwon ngưnekqhpvqi tốwbcot nhấlgfnt.”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nhìxwonn trộpbqnm Tiểckyru Đozifao, cảdtwjm thấlgfny nha đkmjyesgyu tựmhcsa hồqwwp khôqwuvng quáyeha cao hứqwuvng.

Mọtxpxi ngưnekqhpvqi vềynoi tớhpvqi chỗjltxbbty, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm mộpbqnt mìxwonnh tiếsjmen vàxwono phòaztpng Tiểckyru Đozifao, đkmjyóqwuvng cửggvsa lạizioi, chỉptrh thấlgfny Tiểckyru Đozifao đkmjyang ởbbty ngồqwwpi bêybvtn cạizionh bàxwonn ngẩccdkn ngưnekqhpvqi, trêybvtn bàxwonn đkmjyang đkmjynfatt láyeha thưnekq củepuoa nưnekqơzhqrng nàxwonng.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm trong mắhpvqt hiệiholn lêybvtn mộpbqnt tia do dựmhcs, nhưnekqng màxwon khôqwuvng nóqwuvi thêybvtm gìxwon, đkmjyếsjmen trưnekqhpvqc mặnfatt nàxwonng ngồqwwpi xuốwbcong, “Chuyệiholn gìxwon?”

“Àpbqn.” Tiểckyru Đozifao đkmjyem khốwbcoi Long Cốwbcot thứqwuv ba đkmjynfatt trưnekqhpvqc mặnfatt Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nhậthtvn lấlgfny, “Quảdtwj nhiêybvtn ởbbty Quỷkmjy thàxwonnh.”

“Ừqtau.” Tiểckyru Đozifao gậthtvt đkmjyesgyu, so vớhpvqi trưnekqhpvqc kia cóqwuv vẻptrh bấlgfnt đkmjyqwwpng, cóqwuv vẻptrh rấlgfnt trầesgym lặnfatng ínorlt nóqwuvi, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm mặnfatt nhăgugon màxwony nhínorlu đkmjyếsjmen lợynoii hạizioi—— khôqwuvng giốwbcong bìxwonnh thưnekqhpvqng.

“Khốwbcoi tiếsjmep theo, chínorlnh làxwonbbty Nạizioi Hàxwonqwuvn.” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cưnekqhpvqi nóqwuvi, “Ta nghe nóqwuvi Nạizioi Hàxwonxwonxwonxwon biểckyru tỷkmjy củepuoa Nhan Nhưnekq Ngọtxpxc, nóqwuvi cáyehach kháyehac chínorlnh làxwon thâdyryn thínorlch củepuoa côqwuv? Hẳckyrn làxwon dễktqiqwuvi chuyệiholn.”

“Nưnekqơzhqrng ta trưnekqhpvqc kia từhvuong cảdtwjnh cáyehao ta, bảdtwjo ta ngàxwonn vạizion lầesgyn đkmjyhvuong tớhpvqi gầesgyn Nạizioi Hàxwonqwuvn.”

“Vìxwonyehai gìxwon?”

“Làxwon ngưnekqhpvqi đkmjyãnegyqwuvi nhưnekq vậthtvy.” Tiểckyru Đozifao lẩccdkm bẩccdkm mộpbqnt câdyryu, ngóqwuvn tay nhẹwyep nhàxwonng gõkmjy mặnfatt bàxwonn, “Dùafnj sao, ta cũckyrng tìxwonm cho ngưnekqơzhqri ba khốwbcoi Long Cốwbcot, thâdyryn phậthtvn cũckyrng bạizioi lộpbqn, ngưnekqơzhqri lúuwxlc nàxwony cũckyrng khôqwuvng phảdtwji làxwon ngưnekqhpvqi giốwbcong trưnekqhpvqc kia, cho nêybvtn. . . . . .”

“Cho nêybvtn thếsjmexwono?” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm thanh âdyrym bang lãnegynh, khôqwuvng cóqwuv chúuwxlt cảdtwjm xúuwxlc.

“Cho nêybvtn, mỗjltxi ngưnekqhpvqi đkmjyi mộpbqnt ngảdtwj, ai đkmjyi đkmjyưnekqhpvqng nấlgfny.” Tiểckyru Đozifao nhỏvtxh giọtxpxng nóqwuvi mộpbqnt câdyryu.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm khôqwuvng lêybvtn tiếsjmeng, chỉptrh hỏvtxhi, “Vậthtvy côqwuv sau nàxwony thìxwon sao? Muốwbcon đkmjyi đkmjyâdyryu?”

“Vềynoi nhàxwon trưnekqhpvqc, gặnfatp nưnekqơzhqrng mộpbqnt chúuwxlt, sau đkmjyóqwuv đkmjyi gặnfatp phụhocq thâdyryn ta.”

“Đozifizioi ca côqwuv phảdtwji đkmjyiềynoiu tra áyehan tửggvs củepuoa hắhpvqn. . . . . .” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nóqwuvi tớhpvqi đkmjyâdyryy, dừhvuong mộpbqnt chúuwxlt, cũckyrng đkmjyúuwxlng, Ngụhocqy Tâdyryn Kiệiholt đkmjyãnegy tiếsjmep nhậthtvn áyehan tửggvsxwony, chứqwuvng tỏvtxhyehach Kim Phong cóqwuv thểckyr sẽxmaq khôqwuvng tham gia vàxwono áyehan tửggvsxwony nữihola.

“Vậthtvy Hiểckyru Nguyệiholt thìxwon sao?” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm tựmhcsa hồqwwp chưnekqa từhvuo bỏvtxh ýptrh đkmjymuupnh, “Côqwuv khôqwuvng phảdtwji làxwon hảdtwjo tỷkmjy muộpbqni vớhpvqi nàxwonng sao?”

Tiểckyru Đozifao nhínorlu màxwony, “Đozifúuwxlng vậthtvy, ta đkmjyi rồqwwpi cùafnjng nàxwonng vẫhpvqn làxwon hảdtwjo tỷkmjy muộpbqni.”

“Ta thìxwon sao?” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nghiêybvtm túuwxlc hỏvtxhi, “Ta làxwonyehai gìxwon?”

Tiểckyru Đozifao chớhpvqp mắhpvqt mấlgfny cáyehai, cưnekqhpvqi rộpbqnybvtn, “Ngưnekqơzhqri cũckyrng muốwbcon làxwonm hảdtwjo tỷkmjy muộpbqni vớhpvqi ta?”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm gậthtvt đkmjyesgyu, “Làxwon hảdtwjo tỷkmjy muộpbqni cóqwuv thểckyr ngủepuo chung giưnekqhpvqng hay khôqwuvng?”

“Đozifi chếsjmet đkmjyi!” Tiểckyru Đozifao đkmjyáyeha hắhpvqn mộpbqnt cưnekqhpvqc, vỗjltxxwonn, “Quyếsjmet đkmjymuupnh nhưnekq vậthtvy, ta ngàxwony mai sẽxmaq rờhpvqi đkmjyi, đkmjyêybvtm nay ăgugon cơzhqrm chia tay.”

qwuvi xong, Tiểckyru Đozifao đkmjyqwuvng lêybvtn, thấlgfny Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cúuwxli đkmjyesgyu khôqwuvng nóqwuvi, quay mặnfatt, “Chúuwxlc mừhvuong côqwuv.”

“Chúuwxlc mừhvuong ta chuyệiholn gìxwon?” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm tựmhcsa ngưnekqhpvqi vàxwono bàxwonn gõkmjykmjy ly tràxwon, “Chúuwxlc mừhvuong ta thấlgfnt tìxwonnh?”

“Chúuwxlc mừhvuong ngưnekqơzhqri làxwonm chưnekqbbtyng môqwuvn Bắhpvqc Hảdtwji pháyehai.” Tiểckyru Đozifao cốwbco gắhpvqng cưnekqhpvqi thậthtvt tưnekqơzhqri.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm ngẩccdkng mặnfatt, “Nóqwuvi khôqwuvng giữihol lờhpvqi.”

Tiểckyru Đozifao lậthtvp tứqwuvc xụhocq xuốwbcong, “Na. . . . . . Nàxwono cóqwuv.”

“Khôqwuvng cóqwuv, côqwuvxwongugom cáyehai gìxwon?” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm chỉptrhxwono miệiholng Tiểckyru Đozifao, “Chộpbqnt dạizio!”

“Khôqwuvng. . . . . . Ta khôqwuvng!” Tiểckyru Đozifao cốwbco gắhpvqng đkmjyckyr khôqwuvng cắhpvqn đkmjyesgyu lưnekqlipyi.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm khéwyepp hờhpvq hai mắhpvqt, bàxwony ra bộpbqn dạiziong khôqwuvng đkmjyqwwpng ýptrh, khôqwuvng thènekqm đkmjyckyr ýptrh Tiểckyru Đozifao.

“Ta đkmjyi trưnekqhpvqc, ngưnekqơzhqri cứqwuv từhvuo từhvuo ngồqwwpi.” Nóqwuvi xong, Tiểckyru Đozifao xoay ngưnekqhpvqi muốwbcon chạizioy trốwbcon.

“Ai. . . . . .” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nâdyryng cằptrhm, nhẹwyep nhàxwonng gõkmjy mặnfatt bàxwonn, thởbbty ngắhpvqn than dàxwoni, “Cáyehai gìxwonxwon vềynoi sau sẽxmaq che chởbbty ta, cùafnjng nóqwuvi chuyệiholn vớhpvqi đkmjyizioi ca ta, thìxwon ra đkmjyynoiu làxwonqwuvi cho vui.”

Tiểckyru Đozifao dừhvuong bưnekqhpvqc, nhăgugon mặnfatt đkmjyqwuvng tạizioi chỗjltx.

“Quảdtwj nhiêybvtn, lòaztpng nữihol nhâdyryn nhưnekq kim đkmjyáyehay biểckyrn, lờhpvqi nữihol nhâdyryn nóqwuvi khôqwuvng thểckyr tin tưnekqbbtyng, lờhpvqi nữihol nhâdyryn xinh đkmjywyepp nóqwuvi lạizioi càxwonng khôqwuvng thểckyr tin tưnekqbbtyng, côqwuvnekqơzhqrng càxwonng xinh đkmjywyepp, càxwonng cóqwuv nhiềynoiu ngưnekqhpvqi thínorlch thìxwonxwonng lừhvuoa ngưnekqhpvqi xoay vòaztpng vòaztpng.” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nằptrhm úuwxlp sấlgfnp trêybvtn bàxwonn nhưnekq kẻptrh khôqwuvng xưnekqơzhqrng vẻptrh mặnfatt đkmjyưnekqa đkmjyáyeham, “Gạiziot thanh xuâdyryn ngưnekqhpvqi ta, gạiziot tìxwonnh cảdtwjm ngưnekqhpvqi ta, lừhvuoa ngưnekqhpvqi ta lòaztpng đkmjyesgyy chờhpvq mong, sau đkmjyóqwuv nhẹwyep nhàxwonng nóqwuvi mộpbqnt câdyryu mỗjltxi ngưnekqhpvqi mộpbqnt ngảdtwj liềynoin đkmjyem ngưnekqhpvqi ta đkmjyuổbiwii đkmjyi, ai nha! Bộpbqni tìxwonnh bạizioc nghĩdljqa! Khôqwuvng ai tínorlnh. . . . . .”

“Nàxwony, ngưnekqơzhqri nóqwuvi đkmjyepuo chưnekqa hảdtwj?” Tiểckyru Đozifao chạizioy tớhpvqi đkmjyáyeha ghếsjme hắhpvqn, “Ngưnekqơzhqri ínorlt vừhvuoa ăgugon cưnekqhpvqp vừhvuoa la làxwonng đkmjyi, chínorlnh ngưnekqơzhqri mớhpvqi làxwon ngưnekqhpvqi lợynoii dụhocqng!”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm nhếsjmech mi, “Ta cũckyrng khôqwuvng lừhvuoa tìxwonnh cảdtwjm củepuoa côqwuv.”

“Ta làxwonm gìxwonqwuv lừhvuoa tìxwonnh cảdtwjm củepuoa ngưnekqơzhqri?!”

“Côqwuvqwuv!”

“Khôqwuvng cóqwuv!”

“Côqwuv khôqwuvng, vậthtvy côqwuv xem bêybvtn kia làxwonyehai gìxwon?” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm giơzhqr tay chỉptrh phínorla sau Tiểckyru Đozifao.

Tiểckyru Đozifao quay đkmjyesgyu lạizioi, phínorla sau cáyehai gìxwonckyrng khôqwuvng cóqwuv, lạizioi quay đkmjyesgyu lạizioi, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm đkmjyãnegy tớhpvqi trưnekqhpvqc mắhpvqt rồqwwpi, cơzhqr hồqwwp mặnfatt dáyehan mặnfatt mũckyri đkmjywbcoi mũckyri.

Tiểckyru Đozifao sửggvsng sốwbcot, lui từhvuong bưnekqhpvqc vềynoi sau, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm thuậthtvn thếsjme tiếsjmen từhvuong bưnekqhpvqc.

“Muốwbcon làxwonm gìxwon?” Tiểckyru Đozifao muốwbcon trốwbcon sang bêybvtn cạizionh, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm mộpbqnt phen túuwxlm trụhocqxwonng, vưnekqơzhqrn tay giữihol cằptrhm nàxwonng. Tiểckyru Đozifao bìxwonnh thưnekqhpvqng đkmjyuổbiwii hắhpvqn giốwbcong nhưnekq đkmjyuổbiwii ruồqwwpi bọtxpx, nhưnekqng màxwon lầesgyn nàxwony vỗjltx khôqwuvng đkmjyưnekqynoic bắhpvqt khôqwuvng xong, ngưnekqynoic lạizioi trêybvtn cằptrhm truyềynoin đkmjyếsjmen cảdtwjm giáyehac đkmjyau.

“Ngưnekqơzhqri muốwbcon làxwonm gìxwon?!” Tiểckyru Đozifao đkmjypbqnt nhiêybvtn nhe răgugong hung hãnegyn, nhưnekqng Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm gưnekqơzhqrng mặnfatt khôqwuvng biểckyru tìxwonnh, thầesgyn sắhpvqc bìxwonnh tĩdljqnh khiếsjmen nàxwonng khôqwuvng thểckyrxwono đkmjyyehan đkmjyưnekqynoic. Hai mắhpvqt đkmjywbcoi diệiholn khiếsjmen ngưnekqhpvqi ta tâdyrym hoảdtwjng ýptrh loạizion. Tiểckyru Đozifao cúuwxli đkmjyesgyu, lạizioi bịmuup ngưnekqhpvqi ta đkmjyccdky đkmjyếsjmen váyehach tưnekqhpvqng.

“A. . . . . .” Lưnekqng dáyehan vàxwono váyehach tưnekqhpvqng, trêybvtn môqwuvi đkmjypbqnt nhiêybvtn nóqwuvng.

Tiểckyru Đozifao trợynoin to mắhpvqt, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm chạiziom mộpbqnt cáyehai sau đkmjyóqwuv nhanh chóqwuvng ngẩccdkng đkmjyesgyu lêybvtn, cùafnjng nàxwonng đkmjywbcoi diệiholn.

Trêybvtn môqwuvi cảdtwjm giáyehac vẫhpvqn còaztpn lưnekqu lạizioi, hai ngưnekqhpvqi mắhpvqt to trừhvuong mắhpvqt nhỏvtxh, Tiểckyru Đozifao ngâdyryy ngưnekqhpvqi mộpbqnt lúuwxlc, đkmjypbqnt nhiêybvtn thẹwyepn quáyehaqwuva giậthtvn, nhấlgfnc châdyryn đkmjyáyeha, nhưnekqng pháyehat hiệiholn châdyryn khôqwuvng nâdyryng đkmjyưnekqynoic. Hưnekqhpvqng hai bêybvtn muốwbcon thoáyehat ra lạizioi thoáyehat khôqwuvng đkmjyưnekqynoic, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm vưnekqơzhqrn tay đkmjyem nàxwonng vâdyryy trong ngựmhcsc mìxwonnh vàxwonyehach tưnekqhpvqng, khoảdtwjng cáyehach giữihola hai ngưnekqhpvqi chỉptrhxwon mộpbqnt kẽxmaq hởbbty nhỏvtxh, còaztpn đkmjyènekqybvtn khôqwuvng cho nàxwonng nhúuwxlc nhínorlch.

“Tiếsjmet Nhịmuup chếsjmet tiệiholt, ngưnekqơzhqri muốwbcon làxwonm gìxwon?”

“Báyehanekqơzhqrng ngạizionh thưnekqynoing cung!” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm trảdtwj lờhpvqi khôqwuvng nhanh khôqwuvng chậthtvm, giốwbcong nhưnekq khôqwuvng cảdtwjm thấlgfny đkmjyưnekqynoic cóqwuvyehai gìxwon khôqwuvng ổbiwin.

“Ngưnekqơzhqri dáyeham!” Tiểckyru Đozifao rốwbcong lêybvtn mộpbqnt tiếsjmeng.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm bĩdljqu môqwuvi, “Sao khôqwuvng dáyeham!”

Tiểckyru Đozifao ngẩccdkn ngưnekqhpvqi, nghi hoặnfatc nhìxwonn hắhpvqn, “Ngưnekqơzhqri nhưnekq vậthtvy làxwon muốwbcon làxwonm gìxwon? Buôqwuvng tay buôqwuvng tay.”

“Khôqwuvng buôqwuvng!” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm bưnekqhpvqng bỉptrhnh, “Ta khôqwuvng ăgugon thịmuupt nhưnekqng canh thìxwon vẫhpvqn phảdtwji uốwbcong.”

“Uốwbcong canh. . . . . . Ưsivfm.”

Tiểckyru Đozifao trợynoin tròaztpn mắhpvqt, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm mộpbqnt tay nâdyryng cổbiwixwonng, khôqwuvng nhẹwyep khôqwuvng nặnfatng nắhpvqm lấlgfny, khiếsjmen nàxwonng cóqwuv chúuwxlt têybvt dạizioi, mộpbqnt tay kia nâdyryng cằptrhm nàxwonng lêybvtn, đkmjyckyrxwonng dựmhcsa vàxwono tưnekqhpvqng khôqwuvng cho đkmjypbqnng, hôqwuvn miệiholng nàxwonng.

Tiểckyru Đozifao giãnegyy giụhocqa mộpbqnt hồqwwpi lâdyryu, cuốwbcoi cùafnjng khôqwuvng còaztpn khínorl lựmhcsc, vừhvuoa giậthtvn vừhvuoa thẹwyepn. Nàxwonng đkmjyãnegy lớhpvqn nhưnekq vậthtvy, cũckyrng coi nhưnekq lầesgyn đkmjyesgyu tiêybvtn bịmuup ngưnekqhpvqi kháyehac thâdyryn mậthtvt nhưnekq vậthtvy, nhấlgfnt thờhpvqi khôqwuvng biếsjmet ứqwuvng đkmjywbcoi nhưnekq thếsjmexwono. Rõkmjyxwonng Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm khôqwuvng cầesgym lấlgfny hai tay nàxwonng, còaztpn khôqwuvng giãnegyy giụhocqa, tốwbcot xấlgfnu gìxwonckyrng nêybvtn cho hắhpvqn mộpbqnt bạiziot tai, nhưnekqng lạizioi cốwbcoxwonnh quêybvtn, chỉptrh biếsjmet giữihol lấlgfny vai hắhpvqn.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm buôqwuvng miệiholng nàxwonng ra đkmjyckyrxwonng hínorlt thởbbty, sau đkmjyóqwuv khóqwuve miệiholng nhếsjmech lêybvtn, từhvuoybvtn quai hàxwonm cắhpvqn đkmjyếsjmen tai nàxwonng, “Nàxwonng còaztpn nóqwuvi mìxwonnh khôqwuvng đkmjypbqnng tâdyrym?”

Tiểckyru Đozifao kinh ngạizioc vìxwon ngữihol đkmjyiệiholu củepuoa Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm, tựmhcsa hồqwwp hoàxwonn toàxwonn khôqwuvng phảdtwji làxwonybvtn Tiếsjmet Nhịmuup ngàxwony thưnekqhpvqng vẫhpvqn cùafnjng nàxwonng khua môqwuvi múuwxla méwyepp kia, hắhpvqn rõkmjyxwonng khôqwuvng dùafnjng lựmhcsc, bảdtwjn thâdyryn mìxwonnh cũckyrng khôqwuvng giãnegyy ra.

Đozifếsjmen khi cảdtwjm giáyehac ngưnekqhpvqi nọtxpx bắhpvqt đkmjyesgyu cắhpvqn lêybvtn cổbiwi, Tiểckyru Đozifao mớhpvqi hoàxwonn toàxwonn kinh sợynoi, nâdyryng tay muốwbcon cho hắhpvqn cáyehai táyehat. Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm sớhpvqm cóqwuv chuẩccdkn bịmuup, cầesgym lấlgfny cổbiwi tay nàxwonng ấlgfnn lêybvtn trêybvtn tưnekqhpvqng, khôqwuvng cóqwuvxwon bấlgfnt ngờhpvqxwonng lạizioi muốwbcon càxwono mặnfatt hắhpvqn, hắhpvqn nắhpvqm lấlgfny năgugom ngóqwuvn tay nàxwonng nắhpvqm trong lòaztpng bàxwonn tay. Tiểckyru Đozifao chỉptrh thấlgfny ngựmhcsc hắhpvqn phậthtvp phồqwwpng, áyehanh mắhpvqt giốwbcong nhưnekq muốwbcon ăgugon thịmuupt ngưnekqhpvqi.

Mặnfatt đkmjyvtxh tai nóqwuvng lạizioi thêybvtm tâdyrym hoảdtwjng ýptrh loạizion, ngay lúuwxlc suy nghĩdljq Tiểckyru Đozifao khôqwuvng còaztpn theo ýptrh muốwbcon, liềynoin nghe ngoàxwoni cửggvsa truyềynoin đkmjyếsjmen thanh âdyrym củepuoa Háyehach Kim Phong, “Tiểckyru Đozifao? Sao thếsjme? Hai ngưnekqhpvqi đkmjyang đkmjyáyehanh nhau àxwon?”

Tiểckyru Đozifao cảdtwj kinh, liềynoin cảdtwjm giáyehac giốwbcong nhưnekq bịmuup mộpbqnt chậthtvu nưnekqhpvqc lạizionh giộpbqni lêybvtn đkmjyesgyu, hoàxwonn toàxwonn thanh tỉptrhnh. Giưnekqơzhqrng mắhpvqt nhìxwonn Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm, ngưnekqhpvqi nọtxpxckyrng giốwbcong nhưnekq phụhocqc hồqwwpi tinh thầesgyn, còaztpn cóqwuv nhưnekq vậthtvy chúuwxlt ngạizioc nhiêybvtn nhìxwonn nàxwonng.

“Bốwbcop” mộpbqnt tiếsjmeng. Tiểckyru Đozifao rúuwxlt tay vềynoi, khôqwuvng nhẹwyep khôqwuvng nặnfatng, hoàxwonn toàxwonn khôqwuvng cóqwuv ýptrh đkmjymuupnh cho Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm mộpbqnt cáyehai táyehat.

Ngưnekqhpvqi nọtxpx sờhpvq sờhpvq mặnfatt, cóqwuv chúuwxlt ủepuoy khuấlgfnt nhìxwonn nàxwonng, cũckyrng khôqwuvng nóqwuvi gìxwon, vẻptrh mặnfatt giốwbcong nhưnekq đkmjyizioi cẩccdku làxwonm sai. Tiểckyru Đozifao đkmjyccdky ra hắhpvqn, lấlgfny tay sửggvsa sang lạizioi tóqwuvc cùafnjng cổbiwi áyehao, sau đkmjyóqwuvnorlt sâdyryu mộpbqnt hơzhqri đkmjyccdky cửggvsa, bưnekqhpvqc nhanh ra ngoàxwoni.

“Ai, Tiểckyru Đozifao, vừhvuoa rồqwwpi Hữiholu Hữiholu nóqwuvi cùafnjng đkmjyi ăgugon cơzhqrm đkmjyi. . . . . .” Háyehach Kim Phong còaztpn chưnekqa nóqwuvi xong, chỉptrh thấlgfny Tiểckyru Đozifao vộpbqni vãnegy “vụhocqt” mộpbqnt tiếsjmeng bưnekqhpvqc qua mặnfatt.

Thấlgfny Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm đkmjyen mặnfatt đkmjyi theo sau, Háyehach Kim Phong hỏvtxhi hắhpvqn, “Làxwonm sao vậthtvy?”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm đkmjypbqnt nhiêybvtn che quai hàxwonm, “Muộpbqni tửggvs ngưnekqơzhqri chiếsjmem tiệiholn nghi củepuoa ta.”

. . . . . .

Thậthtvt lâdyryu sau, Tiểckyru Đozifao đkmjyãnegy sắhpvqp đkmjyi ra khỏvtxhi hoa viêybvtn đkmjypbqnt nhiêybvtn cầesgym theo mộpbqnt cáyehai chậthtvu hoa vọtxpxt vàxwono, “Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm! Bổbiwin tiểckyru thưnekq liềynoiu mạiziong vớhpvqi ngưnekqơzhqri!”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm vộpbqni cúuwxli đkmjyesgyu, mộpbqnt cáyehai chậthtvu hoa liềynoin bay tớhpvqi, đkmjythtvp vàxwono cáyehanh cửggvsa phínorla sau hàxwonnh lang, rơzhqri xuốwbcong vỡlipyyehat.

Tiểckyru Đozifao căgugom giậthtvn giậthtvm châdyryn bỏvtxh đkmjyi, tứqwuvc giậthtvn trởbbty lạizioi phòaztpng thu thậthtvp đkmjyqwwp vậthtvt nàxwony nọtxpx, miệiholng lầesgym bầesgym mắhpvqng chửggvsi ngưnekqhpvqi.

Hiểckyru Nguyệiholt cùafnjng Hữiholu Hữiholu đkmjyqwuvng ởbbty cửggvsa kinh hồqwwpn bạiziot vínorla nhìxwonn nàxwonng, lầesgyn đkmjyesgyu tiêybvtn mớhpvqi thấlgfny Tiểckyru Đozifao tứqwuvc giậthtvn nhưnekq vậthtvy.

xwonn đkmjyêybvtm buôqwuvng xuốwbcong, thừhvuoa dịmuupp nguyệiholt hắhpvqc phong cao, Tiểckyru Đozifao lặnfatng lẽxmaq mang theo tay nảdtwji chuồqwwpn khỏvtxhi biệiholt việiholn, vừhvuoa đkmjyếsjmen châdyryn tưnekqhpvqng nghĩdljq muốwbcon nhảdtwjy ra, phínorla sau liềynoin bịmuup ngưnekqhpvqi mộpbqnt phen ôqwuvm lấlgfny.

“A. . . . . .” Tiểckyru Đozifao kinh hãnegyi, còaztpn chưnekqa kịmuupp la lêybvtn đkmjyãnegy bịmuup ngưnekqhpvqi bịmuupt miệiholng, mộpbqnt cáyehai gìxwon đkmjyóqwuv giốwbcong hỏvtxha chiếsjmet tửggvs quơzhqr quơzhqrbbty trưnekqhpvqc mắhpvqt. Tiểckyru Đozifao đkmjypbqnt nhiêybvtn dâdyryng lêybvtn dựmhcs cảdtwjm khôqwuvng làxwonnh, thầesgym nghĩdljq mộpbqnt tiếsjmeng khôqwuvng tốwbcot, trúuwxlng áyeham chiêybvtu! Nhưnekqng đkmjyãnegy quáyeha muộpbqnn, liềynoin mêybvt man thiếsjmep đkmjyi.

Đozifếsjmen khi Tiểckyru Đozifao tỉptrhnh lạizioi, liềynoin pháyehat hiệiholn mìxwonnh đkmjyang nằptrhm trêybvtn chiếsjmec giưnekqhpvqng lớhpvqn mềynoim mạizioi, giưnekqhpvqng còaztpn lắhpvqc lưnekqybvtn xuốwbcong.

Ngồqwwpi xuốwbcong, bêybvtn tay tráyehai làxwon cửggvsa sổbiwi.

Đozifccdky cửggvsa nhìxwonn ra bêybvtn ngoàxwoni, làxwon mặnfatt nưnekqhpvqc mêybvtnh môqwuvng vôqwuv bờhpvq. . . . . . Thuyềynoin?! Tiểckyru Đozifao ngẩccdkn ngưnekqhpvqi, chợynoit nghe “Kéwyept” mộpbqnt tiếsjmeng, cửggvsa phòaztpng mởbbty ra.

Ngẩccdkng đkmjyesgyu, Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cầesgym theo hộpbqnp thứqwuvc ăgugon tiếsjmen vàxwono, “A, rốwbcot cụhocqc tỉptrhnh rồqwwpi?”

“Sao lạizioi thếsjmexwony?!” Tiểckyru Đozifao kinh hãnegyi.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm mỉptrhm cưnekqhpvqi, lạizioi gầesgyn nóqwuvi, “Thuyềynoin nàxwony đkmjyang hưnekqhpvqng đkmjyếsjmen Nạizioi Hàxwonqwuvn, chúuwxlng ta đkmjyi tìxwonm khốwbcoi Long Cốwbcot thứqwuvnekq.”

Tiểckyru Đozifao lùafnji vàxwono trong giưnekqhpvqng, nhớhpvq tớhpvqi chuyệiholn mìxwonnh bịmuup chụhocqp thuốwbcoc mêybvt, kinh ngạizioc mởbbty to hai mắhpvqt, “Ngưnekqơzhqri. . . . . .”

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm gậthtvt đkmjyesgyu, “Làxwon ta a!” Lạizioi chỉptrh chỉptrh Tiểckyru Đozifao, “Bắhpvqt cóqwuvc nàxwonng!”

“Đozifizioi ca củepuoa ta bọtxpxn họtxpx đkmjyâdyryu?!” Tiểckyru Đozifao giưnekqơzhqrng miệiholng.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm xấlgfnu xa cưnekqhpvqi, “Ta đkmjyckyr lạizioi cho bọtxpxn mộpbqnt tờhpvq giấlgfny, nóqwuvi chúuwxlng ta cóqwuv việiholc muốwbcon làxwonm, đkmjyi trưnekqhpvqc mộpbqnt bưnekqhpvqc, gặnfatp lạizioi ởbbty Nạizioi Hàxwonqwuvn.”

“Vậthtvy trêybvtn thuyềynoin. . . . . .” Tiểckyru Đozifao vộpbqni vàxwonng túuwxlm lấlgfny chăgugon.

“Đozifúuwxlng vậthtvy!” Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm cưnekqhpvqi đkmjyếsjmen đkmjyhpvqc chínorl đkmjyhpvqc ýptrh, chỉptrh chỉptrh chínorlnh mìxwonnh, “Côqwuv nam.” Lạizioi chỉptrh chỉptrh Tiểckyru Đozifao, “Quảdtwj nữihol.”

Tiểckyru Đozifao lùafnji lạizioi mộpbqnt chúuwxlt, nhìxwonn ra ngoàxwoni cửggvsa sổbiwi.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm tớhpvqi gầesgyn, “Nơzhqri nàxwony tứqwuv phínorla đkmjyynoiu làxwonnekqhpvqc, nàxwonng trốwbcon khôqwuvng thoáyehat đkmjyâdyryu.”

“Trốwbcon. . . . . . Ta vìxwon sao lạizioi muốwbcon chạizioy trốwbcon?” Tiểckyru Đozifao khẩccdkn trưnekqơzhqrng.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm gậthtvt đkmjyesgyu, “Đozifúuwxlng vậthtvy, nàxwonng vớhpvqi ta lưnekqlipyng tìxwonnh tưnekqơzhqrng duyệiholt, vìxwon sao lạizioi muốwbcon chạizioy trốwbcon? Nhỉptrh?” Nóqwuvi xong, liềynoin tiếsjmen lạizioi gầesgyn, càxwonng dựmhcsa càxwonng gầesgyn, càxwonng dựmhcsa. . . . . .

“A!”

“Tiểckyru Đozifao?”

“A!” Tiểckyru Đozifao bỗjltxng nhiêybvtn bừhvuong tỉptrhnh, liềynoin nhìxwonn thấlgfny Hiểckyru Nguyệiholt trưnekqhpvqc mắhpvqt vẻptrh mặnfatt sốwbcot ruộpbqnt nhìxwonn nàxwonng, “Côqwuvxwonm sao vậthtvy?”

Tiểckyru Đozifao ngồqwwpi xuốwbcong, nhìxwonn tráyehai nhìxwonn phảdtwji, cảdtwjnh tưnekqynoing trưnekqhpvqc mắhpvqt nhìxwonn cóqwuv chúuwxlt quen mắhpvqt, giốwbcong nhưnekq. . . . . . Làxwon chiếsjmec thuyềynoin bọtxpxn họtxpx trưnekqhpvqc đkmjyâdyryy từhvuong đkmjyi, thuyềynoin củepuoa Trọtxpxng Hoa.

“A?” Tiểckyru Đozifao tìxwonm ra manh mốwbcoi, mởbbty cửggvsa sổbiwi ra nhìxwonn nhìxwonn, bêybvtn ngoàxwoni làxwon mặnfatt hồqwwp, váyehan giưnekqhpvqng bêybvtn dưnekqhpvqi nhẹwyep nhàxwonng lắhpvqc lưnekq.

“Sao lạizioi thếsjmexwony?” Tiểckyru Đozifao khóqwuv hiểckyru nhìxwonn Hiểckyru Nguyệiholt.

“Tốwbcoi hôqwuvm qua khôqwuvng biếsjmet côqwuvxwon sao lạizioi téwyep xỉptrhu ởbbty trong sâdyryn, Tiếsjmet côqwuvng tửggvsqwuvi côqwuv gầesgyn đkmjyâdyryy quáyeha mệiholt mỏvtxhi, phảdtwji nghỉptrh ngơzhqri nhiềynoiu. Chúuwxlng ta liềynoin đkmjyem côqwuvybvtn thuyềynoin, lúuwxlc nàxwony chúuwxlng ta đkmjyang tiếsjmen đkmjyếsjmen Nạizioi Hàxwonqwuvn.” Hiểckyru Nguyệiholt nóqwuvi xong, vưnekqơzhqrn tay sờhpvq sờhpvq tráyehan Tiểckyru Đozifao, “Thếsjmexwono? Côqwuv vẫhpvqn bấlgfnt an, cóqwuv phảdtwji gặnfatp giấlgfnc mộpbqnng kỳeomp lạizioxwon hay khôqwuvng?”

“Mộpbqnng?” Tiểckyru Đozifao nhínorlu màxwony suy nghĩdljq, nằptrhm mơzhqr?

“A!” Nàxwonng nhưnekq trúuwxlt đkmjyưnekqynoic gáyehanh nặnfatng vỗjltx tay, “Nguyêybvtn lai làxwon đkmjyang nằptrhm mơzhqr!”

Hiểckyru Nguyệiholt bịmuupxwonng làxwonm cho hoảdtwjng sợynoi, dởbbty khóqwuvc dởbbtynekqhpvqi nhìxwonn nàxwonng, “Côqwuv khôqwuvng cóqwuv việiholc gìxwon chứqwuv?”

“Khôqwuvng. . . . . .” Tiểckyru Đozifao nóqwuvi xong, lạizioi cảdtwjm thấlgfny khôqwuvng ổbiwin, nếsjmeu làxwon nằptrhm mộpbqnng, nóqwuvi cáyehach kháyehac bảdtwjn thâdyryn mơzhqr thấlgfny Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm đkmjyem chínorlnh mìxwonnh bắhpvqt cóqwuvc? Hay làxwon, trưnekqhpvqc đkmjyóqwuvuwxlc hắhpvqn hôqwuvn mìxwonnh cũckyrng làxwonxwonnh nằptrhm mơzhqr.

“Nhấlgfnt đkmjymuupnh làxwon nằptrhm mơzhqr!” Tiểckyru Đozifao dùafnjng sứqwuvc gậthtvt đkmjyesgyu, sau đkmjyóqwuv lạizioi che mặnfatt, “A! Ta vừhvuoa mơzhqr thấlgfny mộpbqnt cơzhqrn áyehac mộpbqnng rấlgfnt ghêybvt tởbbtym!”

“Khụhocq khụhocq!” Lúuwxlc nàxwony, chợynoit bêybvtn ngoàxwoni cóqwuv ngưnekqhpvqi ho khan mộpbqnt tiếsjmeng.

Tiểckyru Đozifao ngẩccdkng đkmjyesgyu. . . . . . Chỉptrh thấlgfny Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm khôqwuvng biếsjmet khi nàxwono thìxwon ngồqwwpi ởbbtyybvtn cạizionh bàxwonn, chínorlnh tựmhcsa tiếsjmeu phi tiếsjmeu nhìxwonn nàxwonng.

Tiểckyru Đozifao theo dõkmjyi hắhpvqn.

Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm bỗjltxng nhiêybvtn nởbbty nụhocqnekqhpvqi, nguyêybvtn bảdtwjn tay tráyehai đkmjyang nâdyryng cằptrhm liềynoin buôqwuvng xuốwbcong, đkmjybiwii thàxwonnh tay phảdtwji, đkmjyem toàxwonn bộpbqn nửggvsa khuôqwuvn mặnfatt cho Tiểckyru Đozifao nhìxwonn. . . . . . Trêybvtn mặnfatt, rõkmjyxwonng cóqwuv dấlgfnu năgugom ngóqwuvn tay, đkmjyesgyu ngóqwuvn tay nàxwony so vớhpvqi củepuoa Tiếsjmet Bắhpvqc Phàxwonm, nhỏvtxhzhqrn nhiềynoiu.

“Phụhocqt. . . . . .” Tiểckyru Đozifao mớhpvqi vừhvuoa nhậthtvn ly tràxwon Hiểckyru Nguyệiholt đkmjyưnekqa qua uốwbcong mộpbqnt ngụhocqm, nưnekqhpvqc tràxwon đkmjyynoiu phun ra.

“Côqwuvxwonm sao vậthtvy, Tiểckyru Đozifao?” Hiểckyru Nguyệiholt cầesgym lấlgfny cáyehai chéwyepn giúuwxlp nàxwonng vỗjltxnekqng, liềynoin thấlgfny Tiểckyru Đozifao ôqwuvm cáyehai gốwbcoi chui vàxwono trong chăgugon. Quấlgfnn chăgugon quanh ngưnekqhpvqi giốwbcong nhưnekqyehai báyehanh mìxwon, Tiểckyru Đozifao ởbbtyybvtn trong lăgugon qua lăgugon lạizioi.

“Tiểckyru Đozifao?” Hiểckyru Nguyệiholt dáyehan tai vàxwoni chăgugon bôqwuvng lắhpvqng nghe, tâdyrym nóqwuvi nha đkmjyesgyu kia lạizioi cóqwuv tậthtvt xấlgfnu gìxwon đkmjyâdyryy?

Chợynoit nghe bêybvtn trong Tiểckyru Đozifao nóqwuvi năgugong lộpbqnn xộpbqnn, “Làxwon nằptrhm mơzhqr, nhấlgfnt đkmjymuupnh làxwon nằptrhm mơzhqr! Ta khôqwuvng muốwbcon sốwbcong nữihola!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.