Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 51 : Khó nâng khó bỏ

    trước sau   
lhdni ra, nếjvkyu chỉxnyt đvbcqơfdzrn giảbxefn làvbcq luậuhbvn võvagg, Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba sắcjxbp thua, đvbcqiềjnkiu nàvbcqy ngưovkmyisgi sáxmwkng suốghjct đvbcqjnkiu cólhdn thểleel nhìghjcn ra đvbcqưovkmlcjmc, võvaggokjung củjrkqa hắcjxbn kiểleelu gìghjcrvllng thua Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm. Nhưovkmng màvbcq Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm hìghjcnh nhưovkmrvllng khôokjung cólhdn ýynel muốghjcn chấyzgqm dứyarlt tỷpfsp thíqlay, tựoznwa hồcloxvbcq khôokjung lo lắcjxbng.

ovkmơfdzrng Bíqlaych Ba cũrvllng khôokjung phảbxefi loạghmri ngưovkmyisgi hồclox đvbcqclox, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm târzppm tưovkmqlayn đvbcqáxmwko, làvbcqm nhưovkm vậuhbvy nhấyzgqt đvbcqphklnh cólhdn đvbcqghmro lýynel củjrkqa hắcjxbn. Nơfdzri nàvbcqy giang hồclox nhârzppn sĩkxkb đvbcqang xem cuộtxvac chiếjvkyn khôokjung íqlayt, nếjvkyu ngàvbcqy sau truyềjnkin ra, nólhdni Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba hắcjxbn cùaumnng Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm luậuhbvn võvagg, ba chiêeirnu liềjnkin thua, vậuhbvy thìghjc hắcjxbn cũrvllng khôokjung cầxnytn tiếjvkyp tụokjuc ởmwey lạghmri chốghjcn giang hồclox nữpfspa. Nhưovkmng nếjvkyu nólhdni làvbcq đvbcqghmri chiếjvkyn mấyzgqy trăyyebm hiệxmwkp mớuzjbi thua, nhưovkm thếjvkyrzppn cólhdn vẻxfap thếjvky lựoznwc ngang nhau, thắcjxbng bạghmri binh gia làvbcq chuyệxmwkn bìghjcnh thưovkmyisgng. . . . . . Cũrvllng khôokjung ngạghmrc nhiêeirnn làvbcq mấyzgqy. Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nàvbcqy, cólhdn thểleellhdni làvbcq đvbcqleel lạghmri mặxxect mũrvlli cho hắcjxbn. Nhưovkmng đvbcqghjci vớuzjbi bảbxefn thârzppn Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba màvbcqlhdni, cáxmwki cảbxefm giáxmwkc nàvbcqy lạghmri càvbcqng khôokjung tốghjct!

Mặxxect kháxmwkc, Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba làvbcq ngưovkmyisgi làvbcqm ăyyebn, rấyzgqt am hiểleelu lýynel lẽaapi trong chuyệxmwkn nàvbcqy, lấyzgqy tíqlaynh cáxmwkch củjrkqa Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm màvbcqlhdni, nhấyzgqt đvbcqphklnh sẽaapi khôokjung phảbxefi đvbcqơfdzrn giảbxefn làvbcq muốghjcn cho mìghjcnh mặxxect mũrvlli màvbcq nghĩkxkb lạghmri, chắcjxbc chắcjxbn làvbcqghjc nguyêeirnn nhârzppn kháxmwkc.

vbcq nguyêeirnn nhârzppn nàvbcqy, rấyzgqt nhiềjnkiu ngưovkmyisgi cũrvllng chưovkma hiểleelu đvbcqưovkmlcjmc, hoặxxecc làvbcqlhdni, trừxrgl bỏzoav Tiểleelu Đqlayao, nhữpfspng ngưovkmyisgi kháxmwkc khôokjung ai hiểleelu đvbcqưovkmlcjmc!

Nhan Tiểleelu Đqlayao ngồcloxi bêeirnn trêeirnn nhìghjcn hai ngưovkmyisgi đvbcqang đvbcqáxmwknh nhau đvbcqếjvkyn bấyzgqt phârzppn thắcjxbng bạghmri, liềjnkin chọtjfot chọtjfot Hữpfspu Hữpfspu bêeirnn cạghmrnh, nhỏzoav giọtjfong cùaumnng nàvbcqng nólhdni vàvbcqi cârzppu.

Hữpfspu Hữpfspu gậuhbvt đvbcqxnytu, “Àrzpp, cáxmwki đvbcqólhdn ta đvbcqãmtlbaumnng nưovkmơfdzrng nólhdni qua, ngưovkmyisgi nólhdni cólhdn thểleel đvbcqưovkmlcjmc!”


“Thậuhbvt sựoznw?” Tiểleelu Đqlayao cao hứyarlng, so vớuzjbi trong tưovkmmweyng tưovkmlcjmng thuậuhbvn lợlcjmi hơfdzrn.

“Chúuhbvng ta cấyzgqt giữpfsp khôokjung nhiềjnkiu nhưovkmng cũrvllng íqlayt dùaumnng, ta đvbcqi lấyzgqy cho côokju.” Hữpfspu Hữpfspu nólhdni xong, nhanh nhưovkm chớuzjbp chạghmry đvbcqi. Mộtxvat lúuhbvc sau, nàvbcqng trởmwey vềjnki, lặxxecng lẽaapi nhéfdzrt vậuhbvt gìghjc đvbcqólhdnaumnng lụokjua gólhdni lạghmri vàvbcqo tay Tiểleelu Đqlayao.

Tiểleelu Đqlayao ârzppm thầxnytm mởmwey ra vừxrgla thấyzgqy. . . . . . Làvbcq mộtxvat mảbxefnh Long Cốghjct Đqlayclox.

Đqlayem Long Cốghjct cấyzgqt vàvbcqo trong ngựoznwc, tấyzgqt cảbxef đvbcqjnkiu rấyzgqt thuậuhbvn lợlcjmi, Tiểleelu Đqlayao liềjnkin ngẩzbiang đvbcqxnytu nhìghjcn Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm bêeirnn dưovkmuzjbi đvbcqang đvbcqáxmwknh nhau.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm ngầxnytm hiểleelu, nârzppng tay mộtxvat chưovkmmweyng đvbcqáxmwknh vàvbcqo vai Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba. Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba nhíqlayu màvbcqy, thốghjci lui hai bưovkmuzjbc mớuzjbi đvbcqyarlng vữpfspng, nhìghjcn Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm. Thậuhbvt lârzppu sau, Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba chắcjxbp tay, “Ta nhậuhbvn thua.”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cũrvllng mỉxnytm cưovkmyisgi cùaumnng hắcjxbn ôokjum quyềjnkin, “Đqlaya tạghmr.”

eirnn nàvbcqy vừxrgla mớuzjbi dừxrglng tay, bêeirnn kia đvbcqtxvat nhiêeirnn rốghjci loạghmrn mộtxvat trậuhbvn.

Tấyzgqt cảbxef mọtjfoi ngưovkmyisgi cólhdn chúuhbvt khôokjung hiểleelu liềjnkin chạghmry ngoàvbcqi xem, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm vàvbcqovkmơfdzrng Bíqlaych Ba nhảbxefy khỏzoavi kháxmwkn đvbcqàvbcqi, cùaumnng đvbcqáxmwkp xuốghjcng bêeirnn cạghmrnh Tiểleelu Đqlayao.

ovkmơfdzrng Bíqlaych Ba tựoznwa hồcloxlhdn chuyệxmwkn muốghjcn nólhdni vớuzjbi Tiểleelu Đqlayao, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm bêeirnn cạghmrnh khoanh tay, “Vưovkmơfdzrng huynh nếjvkyu thua, sẽaapi khôokjung cùaumnng ta tranh giàvbcqnh nữpfspa chứyarl?”

“Khôokjung bàvbcqn nữpfspa.” Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba cưovkmyisgi lạghmrnh mộtxvat tiếjvkyng, lôokjui kéfdzro Tiểleelu Đqlayao, “Nàvbcqng ngốghjcc nàvbcqy, hắcjxbn đvbcqang lợlcjmi dụokjung nàvbcqng!”

Tiểleelu Đqlayao nhìghjcn nhìghjcn hắcjxbn, vưovkmơfdzrn tay chọtjfot chọtjfot chólhdnp mũrvlli hắcjxbn, “Ngưovkmơfdzri mớuzjbi ngốghjcc, hắcjxbn đvbcqang lợlcjmi dụokjung mọtjfoi ngưovkmyisgi!”

ovkmơfdzrng Bíqlaych Ba sửxmwkng sốghjct, chỉxnyt thấyzgqy Tiểleelu Đqlayao ngólhdnn tay di chuyểleeln, chỉxnyt ra bêeirnn ngoàvbcqi, “Nhìghjcn bêeirnn kia đvbcqi!”

ovkmơfdzrng Bíqlaych Ba khólhdn hiểleelu quay đvbcqxnytu lạghmri, chỉxnyt thấyzgqy từxrgl cửxmwka chíqlaynh củjrkqa sârzppn luậuhbvn võvagg, mộtxvat đvbcqvbcqn nhârzppn mãmtlb tiếjvkyn vàvbcqo, cầxnytm đvbcqxnytu làvbcq mộtxvat ngưovkmyisgi diệxmwkn mạghmro hiêeirnn ngang, còrzppn rấyzgqt quen mặxxect.


“Đqlayólhdn chẳbbitng phảbxefi Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt sao?” Háxmwkch Kim Phong buồcloxn bựoznwc, “Hắcjxbn vìghjc sao lạghmri đvbcqếjvkyn đvbcqârzppy?”

Tấyzgqt cảbxef mọtjfoi ngưovkmyisgi lắcjxbc đvbcqxnytu, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cũrvllng lắcjxbc đvbcqxnytu, lạghmri nhìghjcn thấyzgqy Tiểleelu Đqlayao đvbcqang híqlayp mắcjxbt suy nghĩkxkb nhìghjcn chíqlaynh mìghjcnh, vẻxfap mặxxect tràvbcqn đvbcqxnyty hoàvbcqi nghi. . . . . . Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm vộtxvai vàvbcqng phârzppn trầxnytn, “Ta thậuhbvt khôokjung biếjvkyt.”

“Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt lúuhbvc nàvbcqy chạghmry tớuzjbi đvbcqârzppy làvbcqm cáxmwki gìghjc?” Trọtjfong Hoa khólhdn hiểleelu, “Ban đvbcqxnytu vốghjcn nghĩkxkbvbcq hắcjxbn đvbcqếjvkyn tuyểleeln Quỷpfspovkmơfdzrng, nhưovkmng màvbcq lạghmri khôokjung xuấyzgqt hiệxmwkn.”

“Muốghjcn đvbcqxmwkn hay khôokjung?” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm bỗfhzqng nhiêeirnn cólhdn thârzppm ýynel kháxmwkc nhìghjcn mọtjfoi ngưovkmyisgi.

“Khôokjung phảbxefi làvbcq tớuzjbi tìghjcm ngưovkmơfdzri chứyarl?” Trọtjfong Hoa nhíqlayu màvbcqy.

“Ta dựoznw cảbxefm ta sắcjxbp gặxxecp đvbcqghmri vậuhbvn . . . . . .” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cũrvllng nhẹybdb nhàvbcqng lắcjxbc đvbcqxnytu, “Khổoznw tậuhbvn cam lai gìghjc đvbcqólhdn.”

“Cólhdn ýynelghjc?” Mọtjfoi ngưovkmyisgi khólhdn hiểleelu.

“Đqlayólhdnvbcq con ngưovkmyisgi sau khi hếjvkyt xui xẻxfapo, tốghjct xấyzgqu gìghjcrvllng sẽaapilhdn mộtxvat hai lầxnytn gặxxecp vậuhbvn may.” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm ảbxefm đvbcqghmrm cưovkmyisgi, “Ta cũrvllng coi nhưovkm đvbcqãmtlb xui xẻxfapo mưovkmyisgi năyyebm, cũrvllng nêeirnn đvbcqếjvkyn lúuhbvc thay đvbcqoznwi, cáxmwkc ngưovkmơfdzri nólhdni phảbxefi hay khôokjung?”

Tiểleelu Đqlayao trong lòrzppng khẽaapi đvbcqtxvang, khuỷpfspu tay nhẹybdb nhàvbcqng đvbcqokjung Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm, “Nêeirnn sẽaapi khôokjung. . . . . .”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm gậuhbvt đvbcqxnytu, “Đqlayghmri kháxmwki.”

Đqlayáxmwkm ngưovkmyisgi Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt tiếjvkyn vàvbcqo nơfdzri nàvbcqy tựoznwa hồclox đvbcqãmtlb đvbcqưovkmlcjmc Nữpfspovkmơfdzrng ngầxnytm đvbcqcloxng ýynel, hắcjxbn tiếjvkyn vàvbcqo hàvbcqnh lễynel vớuzjbi Nữpfspovkmơfdzrng, sau đvbcqólhdnovkmơfdzrn tay chỉxnytvbcqo đvbcqáxmwkm ngưovkmyisgi Tiếjvkyt Hìghjcnh, “Tiếjvkyt Hìghjcnh, Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynel, hai ngưovkmyisgi cáxmwkc ngưovkmơfdzri làvbcq kẻxfap khảbxef nghi đvbcqãmtlbovkmu hạghmri chưovkmmweyng môokjun Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki Tiếjvkyt Bắcjxbc Hảbxefi, bârzppy giờyisgxmwkc ngưovkmơfdzri bịphkl bắcjxbt vềjnki quy áxmwkn.”

“Ngưovkmơfdzri nólhdni cáxmwki gìghjc?!” Tiếjvkyt Hìghjcnh cau màvbcqy.

Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynel lạghmri kinh ngạghmrc khôokjung thôokjui, “Hoang đvbcqưovkmyisgng, sưovkm phụokju ta hiệxmwkn giờyisgvbcqi cốghjct khôokjung thấyzgqy, ngưovkmơfdzri dáxmwkm nólhdni chúuhbvng ta giếjvkyt hắcjxbn. . . . . .”


“Nhârzppn chứyarlng vậuhbvt chứyarlng đvbcqjnkiu cólhdn, chíqlaynh miệxmwkng đvbcqghmri tẩzbiau cáxmwkc ngưovkmơfdzri nólhdni ra chíqlaynh làvbcqxmwkc ngưovkmơfdzri làvbcqm.” Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt mỉxnytm cưovkmyisgi, “Ngoan ngoãmtlbn thúuhbvc thủjrkq chịphklu trólhdni đvbcqi.”

“Hàvbcqi cốghjct củjrkqa đvbcqghmri ca cólhdnghjcm thấyzgqy khôokjung?” Tiếjvkyt Hìghjcnh tráxmwki lạghmri cũrvllng khôokjung kíqlaych đvbcqtxvang, truy vấyzgqn Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt.

“Khôokjung cólhdn.” Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt cưovkmyisgi lạghmrnh mộtxvat tiếjvkyng, “Đqlayghmri tẩzbiau ngưovkmơfdzri nólhdni, hai ngưovkmyisgi cáxmwkc ngưovkmơfdzri đvbcqem thi thểleel củjrkqa Tiếjvkyt Bắcjxbc Hảbxefi néfdzrm xuốghjcng váxmwkch núuhbvi sârzppu vạghmrn trưovkmlcjmng, hàvbcqi cốghjct hắcjxbn khôokjung còrzppn nữpfspa.”

“Ngưovkmơfdzri dựoznwa vàvbcqo cáxmwki gìghjc chỉxnyt nghe lờyisgi nólhdni mộtxvat bêeirnn củjrkqa đvbcqghmri tẩzbiau đvbcqãmtlb muốghjcn bắcjxbt ta?” Tiếjvkyt Hìghjcnh hiểleeln nhiêeirnn khôokjung phụokjuc, “Cáxmwki gọtjfoi làvbcq chuyệxmwkn giang hồclox, phârzppn tranh trong nộtxvai bộtxvaokjun pháxmwki, cầxnytn gìghjc quan phủjrkqxmwkc ngưovkmơfdzri nhúuhbvng tay vàvbcqo?”

“Nólhdni đvbcqếjvkyn chuyệxmwkn giang hồclox.” Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt bỗfhzqng nhiêeirnn quay đvbcqxnytu, nhìghjcn Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm đvbcqyarlng mộtxvat bêeirnn, “Tiếjvkyt Bắcjxbc Hảbxefi từxrglng nólhdni lạghmri, nếjvkyu hắcjxbn cólhdn chuyệxmwkn khôokjung hay xảbxefy ra, Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki làvbcq do Nhịphkl thiếjvkyu gia Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm làvbcqm chưovkmmweyng môokjun. Tiếjvkyt huynh, đvbcqghjci vớuzjbi việxmwkc nàvbcqy khôokjung biếjvkyt thấyzgqy thếjvkyvbcqo? Làvbcqxmwkc ngưovkmơfdzri tựoznwghjcnh thanh lýynelokjun hộtxva, hay làvbcq đvbcqleel cho quan phủjrkq đvbcqiềjnkiu tra rõvaggvbcqng?”

“Vôokju liêeirnm sỉxnyt!” Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynel giậuhbvn dữpfsp, “Ai nólhdni đvbcqleel cho Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm kếjvky thừxrgla Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki?”

“Trong tay củjrkqa đvbcqghmri tẩzbiau ngưovkmơfdzri, cólhdn thưovkm do chíqlaynh chưovkmmweyng môokjun củjrkqa Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki Tiếjvkyt Bắcjxbc Hảbxefi tựoznw tay viếjvkyt.” Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt vưovkmơfdzrn tay chỉxnyt hai ngưovkmyisgi, “Hai ngưovkmyisgi cáxmwkc ngưovkmơfdzri cùaumnng mấyzgqy phảbxefn đvbcqcloxeirnn trong Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki, giam lỏzoavng Tiếjvkyt phu nhârzppn, bứyarlc nàvbcqng nghe theo chỉxnyt thịphkl củjrkqa cáxmwkc ngưovkmơfdzri, muốghjcn đvbcqtxvac chiếjvkym quyềjnkin hàvbcqnh trong Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki. May mắcjxbn Tiếjvkyt phu nhârzppn cẩzbian thậuhbvn, giấyzgqu thưovkm đvbcqi, sau khi trốghjcn thoáxmwkt đvbcqem thưovkm giao cho ta, muốghjcn ta vìghjc Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki chủjrkq trìghjcokjung đvbcqghmro. Đqlayiềjnkiu tốghjci kỵwdtq nhấyzgqt củjrkqa ngưovkmyisgi giang hồclox đvbcqólhdnvbcq phảbxefn bộtxvai sưovkmokjun, khi sưovkm diệxmwkt tổoznw, loạghmri chuyệxmwkn nàvbcqy cũrvllng làvbcqm, còrzppn cólhdn mặxxect mũrvlli gìghjc muốghjcn sốghjcng yêeirnn trêeirnn giang hồclox đvbcqârzppy?!”

Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt chấyzgqt vấyzgqn vàvbcqi cârzppu nólhdni năyyebng hùaumnng hồcloxn đvbcqxnyty lýynel lẽaapi, khôokjung íqlayt nhârzppn sĩkxkb giang hồcloxmwey đvbcqârzppy đvbcqjnkiu cảbxefm thấyzgqy tộtxvai củjrkqa mấyzgqy ngưovkmyisgi nàvbcqy khôokjung thểleel thứyarl.

Tiểleelu Đqlayao nghe xong, buồcloxn bựoznwc, nhỏzoav giọtjfong hỏzoavi Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm, “Đqlayghmri tẩzbiau chưovkma quáxmwkokjun* củjrkqa ngưovkmơfdzri, chẳbbitng lẽaapi khôokjung phảbxefi làvbcq kẻxfap thủjrkqy tíqlaynh dưovkmơfdzrng hoa gìghjc đvbcqólhdn sao?”

*chưovkma quáxmwkokjun: ýynelvbcq chưovkma cưovkmuzjbi vàvbcqo cửxmwka

“Theo ta đvbcqưovkmlcjmc biếjvkyt. . . . . .” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm khẽaapi nhếjvkych miệxmwkng, “Dùaumn cho thủjrkqy tíqlaynh dưovkmơfdzrng hoa hay gìghjc đvbcqólhdn, nàvbcqng cũrvllng khôokjung cólhdnynel do gìghjcvbcqm việxmwkc nàvbcqy, ngưovkmyisgi đvbcqxnytu tiêeirnn mưovkmu hạghmri đvbcqghmri ca ta chíqlaynh làvbcqvbcqng!”

“Vậuhbvy vìghjc sao đvbcqtxvat nhiêeirnn lạghmri thay đvbcqoznwi nhưovkm vậuhbvy?” Tiểleelu Đqlayao nólhdni thầxnytm, “NÀrzppNG khôokjung phnàvbcqngi cùaumnng Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynel kia cólhdnghjc sao?”

“Àrzpp.” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm khẽaapivaggvagg đvbcqxnytu nàvbcqng, “Cólhdn lẽaapi đvbcqghmri ca củjrkqa ta cólhdn biệxmwkn pháxmwkp khiếjvkyn cho nàvbcqng nghe lờyisgi, hơfdzrn nữpfspa, Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynelvbcq kẻxfap hoa târzppm đvbcqghmri củjrkq cảbxefi, lừxrgla nữpfsp nhârzppn thìghjc kếjvkyt cụokjuc thôokjung thưovkmyisgng đvbcqjnkiu làvbcq bịphkl nữpfsp nhârzppn trảbxef thùaumn. Ta thấyzgqy. . . . . . Tiếjvkyt Hìghjcnh bọtjfon họtjfovbcq bịphklvbcqi bẫrzppy.”


“Ừxfapm.” Tiểleelu Đqlayao còrzppn nghiêeirnm túuhbvc gậuhbvt đvbcqxnytu, “Lừxrgla nữpfsp nhârzppn kếjvkyt cụokjuc thôokjung thưovkmyisgng làvbcq bịphkl nữpfsp nhârzppn trảbxef thùaumn.”

“Khụokju.” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm ho khan mộtxvat tiếjvkyng, nghiêeirnm túuhbvc, “Đqlayúuhbvng vậuhbvy, cho nêeirnn phảbxefi diễyneln giảbxefvbcqm thậuhbvt.”

“Tiếjvkyt huynh?” Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt cắcjxbt ngang cuộtxvai nólhdni chuyệxmwkn phârzppn cao thấyzgqp củjrkqa Tiểleelu Đqlayao vàvbcq Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm, “Ýjnki ngưovkmơfdzri nhưovkm thếjvkyvbcqo?”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nhúuhbvn vai, khôokjung chúuhbvt đvbcqleel ýynel chỉxnyt chỉxnyt đvbcqáxmwkm ngưovkmyisgi Tiếjvkyt Hìghjcnh, “Vậuhbvy làvbcqm phiềjnkin Ngụokjuy tưovkmuzjbng quârzppn giúuhbvp ta xửxmwkynel nộtxvai vụokju củjrkqa bang pháxmwki, hai têeirnn phảbxefn đvbcqcloxvbcqy giao cho ngưovkmơfdzri.”

“Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm!” Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynel vỗfhzqvbcqn, “Chuyệxmwkn củjrkqa Bắcjxbc Hảbxefi khôokjung tớuzjbi phiêeirnn ngưovkmơfdzri làvbcqm chủjrkq!”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nhếjvkych mi, “Ai nha, khôokjung nhữpfspng khi sưovkm diệxmwkt tổoznw, còrzppn dĩkxkb hạghmr phạghmrm thưovkmlcjmng, thậuhbvt sựoznwvbcq mộtxvat chúuhbvt quy củjrkqrvllng khôokjung cólhdn!”

“Ngưovkmơfdzri. . . . . .” Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynel cắcjxbn răyyebng muốghjcn tiếjvkyn lêeirnn, nhưovkmng bịphkl Tiếjvkyt Hìghjcnh ấyzgqn lạghmri. Vừxrgla rồcloxi bọtjfon họtjforvllng thấyzgqy đvbcqưovkmlcjmc Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cùaumnng Vưovkmơfdzrng Bíqlaych Ba tỷpfsp thíqlay, luậuhbvn võvaggokjung, bọtjfon họtjfo đvbcqi tìghjcm Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm gârzppy phiềjnkin toáxmwki, chỉxnytlhdn thểleel tựoznwovkmuzjbc lấyzgqy nhụokjuc.

“Khôokjung nêeirnn ởmweyrzppu, chúuhbvng ta đvbcqi trưovkmuzjbc!” Tiếjvkyt Hìghjcnh túuhbvm Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynel, chuẩzbian bịphkl thoáxmwkt thârzppn, nhưovkmng màvbcq Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt sớuzjbm đvbcqãmtlb chuẩzbian bịphkl, phíqlaya sau cólhdn ngưovkmyisgi cảbxefn đvbcqưovkmyisgng.

“Mộtxvat ngưovkmyisgi cũrvllng đvbcqxrglng mong trốghjcn thoáxmwkt!” Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt ra lệxmwknh mộtxvat tiếjvkyng, đvbcqáxmwkm thủjrkq hạghmr thủjrkq thếjvky tấyzgqn côokjung. Tiếjvkyt Hìghjcnh cùaumnng Phưovkmơfdzrng Đqlaycloxng Lýynel xem tìghjcnh hìghjcnh biếjvkyt ngưovkmyisgi íqlayt khôokjung đvbcqáxmwknh lạghmri đvbcqáxmwkm đvbcqôokjung, do dựoznw mộtxvat chúuhbvt, cuốghjci cùaumnng vẫrzppn lựoznwa chọtjfon khôokjung chốghjcng cựoznw, thúuhbvc thủjrkq chịphklu trólhdni.

Tầxnytn Kha vẫrzppn chưovkma bịphkl bắcjxbt, chỉxnytvbcq đvbcqyarlng tạghmri chỗfhzq khôokjung biếjvkyt làvbcqm sao.

Tiếjvkyt Hìghjcnh hưovkmuzjbng nàvbcqng nháxmwky mắcjxbt ra hiệxmwku, tựoznwa hồclox phârzppn phólhdnvbcqng làvbcqm cáxmwki gìghjc đvbcqólhdn. Tầxnytn Kha nhìghjcn thấyzgqy hai ngưovkmyisgi bịphkl bắcjxbt đvbcqi, cuốghjci cùaumnng ngẩzbiang đvbcqxnytu, thầxnytn sắcjxbc phứyarlc tạghmrp nhìghjcn Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cùaumnng Nhan Tiểleelu Đqlayao bêeirnn cạghmrnh hắcjxbn mộtxvat cáxmwki, căyyebm giậuhbvn xoay ngưovkmyisgi rờyisgi đvbcqi.

Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt bắcjxbt ngưovkmyisgi rờyisgi đvbcqi, lúuhbvc đvbcqi ngang qua Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm, nhìghjcn nhìghjcn hắcjxbn cùaumnng Nhan Tiểleelu Đqlayao, hỏzoavi, “Ta nghe nólhdni ngoạghmri trừxrgl Tiếjvkyt phu nhârzppn, còrzppn cólhdn mộtxvat côokjuovkmơfdzrng đvbcqãmtlb chứyarlng kiếjvkyn vụokju áxmwkn xảbxefy ra. . . . . . Tiếjvkyt huynh, cólhdn biếjvkyt nữpfsp tửxmwk đvbcqólhdnvbcq ai hay khôokjung? Ta muốghjcn tìghjcm nàvbcqng làvbcqm chứyarlng.”

Tiểleelu Đqlayao trong lòrzppng căyyebng thẳbbitng, Tiếjvkyt Bắcjxbc Hảbxefi khôokjung phảbxefi làvbcq muốghjcn đvbcqem nàvbcqng lôokjui vàvbcqo vụokjuvbcqy sao? Nàvbcqng bịphkl bắcjxbt vàvbcqo nha môokjun cũrvllng khôokjung sao, vạghmrn nhấyzgqt liêeirnn lụokjuy tớuzjbi ngưovkmyisgi nhàvbcq thìghjc khôokjung xong.


“Hẳbbitn làvbcq nha hoàvbcqn trong Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki.” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm tùaumny ýynelovkmyisgi, “Cólhdn rảbxefnh ta thay ngưovkmơfdzri hỏzoavi thăyyebm mộtxvat chúuhbvt.”

Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt cũrvllng khôokjung nólhdni thêeirnm gìghjc nữpfspa, nhìghjcn chằcloxm chằcloxm Tiểleelu Đqlayao, gậuhbvt đvbcqxnytu, “Vậuhbvy làvbcqm phiềjnkin.” Nólhdni xong, mang theo ngưovkmyisgi rờyisgi đvbcqi.

Tiểleelu Đqlayao vuốghjct mũrvlli nhẹybdb nhàvbcqng thởmwey ra, bêeirnn tai liềjnkin truyềjnkin đvbcqếjvkyn tiếjvkyng Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm mệxmwkt mỏzoavi nólhdni mộtxvat cârzppu, “Nha đvbcqxnytu côokju thậuhbvt đvbcqúuhbvng làvbcq khôokjung đvbcqleel cho ngưovkmyisgi kháxmwkc bớuzjbt lo.”

“Gìghjc?” Tiểleelu Đqlayao nghe khôokjung hiểleelu.

“Khôokjung.” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm ôokjum vai nàvbcqng, “Đqlayi ăyyebn cơfdzrm khôokjung?”

“Íkxkbt thârzppn mậuhbvt đvbcqi!” Tiểleelu Đqlayao nhìghjcn tráxmwki nhìghjcn phảbxefi, giơfdzr tay kéfdzro tay Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm ra, “Cáxmwki nàvbcqy, ta cólhdn chúuhbvt chuyệxmwkn muốghjcn nólhdni vớuzjbi ngưovkmơfdzri.”

“Thậuhbvt sựoznw?” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cợlcjmt nhảbxef, “Rốghjct cụokjuc cũrvllng chịphklu thừxrgla nhậuhbvn cólhdn hảbxefo cảbxefm vớuzjbi ta sao?”

Tiểleelu Đqlayao gậuhbvt đvbcqxnytu, “Đqlayúuhbvng vậuhbvy đvbcqúuhbvng vậuhbvy, ngưovkmơfdzri rấyzgqt giỏzoavi, trong tấyzgqt cảbxef nam nhârzppn ngưovkmơfdzri làvbcq ngưovkmyisgi tốghjct nhấyzgqt.”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nhìghjcn trộtxvam Tiểleelu Đqlayao, cảbxefm thấyzgqy nha đvbcqxnytu tựoznwa hồclox khôokjung quáxmwk cao hứyarlng.

Mọtjfoi ngưovkmyisgi vềjnki tớuzjbi chỗfhzqmwey, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm mộtxvat mìghjcnh tiếjvkyn vàvbcqo phòrzppng Tiểleelu Đqlayao, đvbcqólhdnng cửxmwka lạghmri, chỉxnyt thấyzgqy Tiểleelu Đqlayao đvbcqang ởmwey ngồcloxi bêeirnn cạghmrnh bàvbcqn ngẩzbian ngưovkmyisgi, trêeirnn bàvbcqn đvbcqang đvbcqxxect láxmwk thưovkm củjrkqa nưovkmơfdzrng nàvbcqng.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm trong mắcjxbt hiệxmwkn lêeirnn mộtxvat tia do dựoznw, nhưovkmng màvbcq khôokjung nólhdni thêeirnm gìghjc, đvbcqếjvkyn trưovkmuzjbc mặxxect nàvbcqng ngồcloxi xuốghjcng, “Chuyệxmwkn gìghjc?”

“Àrzpp.” Tiểleelu Đqlayao đvbcqem khốghjci Long Cốghjct thứyarl ba đvbcqxxect trưovkmuzjbc mặxxect Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nhậuhbvn lấyzgqy, “Quảbxef nhiêeirnn ởmwey Quỷpfsp thàvbcqnh.”

“Ừxfap.” Tiểleelu Đqlayao gậuhbvt đvbcqxnytu, so vớuzjbi trưovkmuzjbc kia cólhdn vẻxfap bấyzgqt đvbcqcloxng, cólhdn vẻxfap rấyzgqt trầxnytm lặxxecng íqlayt nólhdni, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm mặxxect nhăyyebn màvbcqy nhíqlayu đvbcqếjvkyn lợlcjmi hạghmri—— khôokjung giốghjcng bìghjcnh thưovkmyisgng.

“Khốghjci tiếjvkyp theo, chíqlaynh làvbcqmwey Nạghmri Hàvbcqokjun.” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cưovkmyisgi nólhdni, “Ta nghe nólhdni Nạghmri Hàvbcqvbcqvbcqvbcq biểleelu tỷpfsp củjrkqa Nhan Nhưovkm Ngọtjfoc, nólhdni cáxmwkch kháxmwkc chíqlaynh làvbcq thârzppn thíqlaych củjrkqa côokju? Hẳbbitn làvbcq dễynellhdni chuyệxmwkn.”

“Nưovkmơfdzrng ta trưovkmuzjbc kia từxrglng cảbxefnh cáxmwko ta, bảbxefo ta ngàvbcqn vạghmrn lầxnytn đvbcqxrglng tớuzjbi gầxnytn Nạghmri Hàvbcqokjun.”

“Vìghjcxmwki gìghjc?”

“Làvbcq ngưovkmyisgi đvbcqãmtlblhdni nhưovkm vậuhbvy.” Tiểleelu Đqlayao lẩzbiam bẩzbiam mộtxvat cârzppu, ngólhdnn tay nhẹybdb nhàvbcqng gõvagg mặxxect bàvbcqn, “Dùaumn sao, ta cũrvllng tìghjcm cho ngưovkmơfdzri ba khốghjci Long Cốghjct, thârzppn phậuhbvn cũrvllng bạghmri lộtxva, ngưovkmơfdzri lúuhbvc nàvbcqy cũrvllng khôokjung phảbxefi làvbcq ngưovkmyisgi giốghjcng trưovkmuzjbc kia, cho nêeirnn. . . . . .”

“Cho nêeirnn thếjvkyvbcqo?” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm thanh ârzppm bang lãmtlbnh, khôokjung cólhdn chúuhbvt cảbxefm xúuhbvc.

“Cho nêeirnn, mỗfhzqi ngưovkmyisgi đvbcqi mộtxvat ngảbxef, ai đvbcqi đvbcqưovkmyisgng nấyzgqy.” Tiểleelu Đqlayao nhỏzoav giọtjfong nólhdni mộtxvat cârzppu.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm khôokjung lêeirnn tiếjvkyng, chỉxnyt hỏzoavi, “Vậuhbvy côokju sau nàvbcqy thìghjc sao? Muốghjcn đvbcqi đvbcqârzppu?”

“Vềjnki nhàvbcq trưovkmuzjbc, gặxxecp nưovkmơfdzrng mộtxvat chúuhbvt, sau đvbcqólhdn đvbcqi gặxxecp phụokju thârzppn ta.”

“Đqlayghmri ca côokju phảbxefi đvbcqiềjnkiu tra áxmwkn tửxmwk củjrkqa hắcjxbn. . . . . .” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nólhdni tớuzjbi đvbcqârzppy, dừxrglng mộtxvat chúuhbvt, cũrvllng đvbcqúuhbvng, Ngụokjuy Târzppn Kiệxmwkt đvbcqãmtlb tiếjvkyp nhậuhbvn áxmwkn tửxmwkvbcqy, chứyarlng tỏzoavxmwkch Kim Phong cólhdn thểleel sẽaapi khôokjung tham gia vàvbcqo áxmwkn tửxmwkvbcqy nữpfspa.

“Vậuhbvy Hiểleelu Nguyệxmwkt thìghjc sao?” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm tựoznwa hồclox chưovkma từxrgl bỏzoav ýynel đvbcqphklnh, “Côokju khôokjung phảbxefi làvbcq hảbxefo tỷpfsp muộtxvai vớuzjbi nàvbcqng sao?”

Tiểleelu Đqlayao nhíqlayu màvbcqy, “Đqlayúuhbvng vậuhbvy, ta đvbcqi rồcloxi cùaumnng nàvbcqng vẫrzppn làvbcq hảbxefo tỷpfsp muộtxvai.”

“Ta thìghjc sao?” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nghiêeirnm túuhbvc hỏzoavi, “Ta làvbcqxmwki gìghjc?”

Tiểleelu Đqlayao chớuzjbp mắcjxbt mấyzgqy cáxmwki, cưovkmyisgi rộtxvaeirnn, “Ngưovkmơfdzri cũrvllng muốghjcn làvbcqm hảbxefo tỷpfsp muộtxvai vớuzjbi ta?”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm gậuhbvt đvbcqxnytu, “Làvbcq hảbxefo tỷpfsp muộtxvai cólhdn thểleel ngủjrkq chung giưovkmyisgng hay khôokjung?”

“Đqlayi chếjvkyt đvbcqi!” Tiểleelu Đqlayao đvbcqáxmwk hắcjxbn mộtxvat cưovkmuzjbc, vỗfhzqvbcqn, “Quyếjvkyt đvbcqphklnh nhưovkm vậuhbvy, ta ngàvbcqy mai sẽaapi rờyisgi đvbcqi, đvbcqêeirnm nay ăyyebn cơfdzrm chia tay.”

lhdni xong, Tiểleelu Đqlayao đvbcqyarlng lêeirnn, thấyzgqy Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cúuhbvi đvbcqxnytu khôokjung nólhdni, quay mặxxect, “Chúuhbvc mừxrglng côokju.”

“Chúuhbvc mừxrglng ta chuyệxmwkn gìghjc?” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm tựoznwa ngưovkmyisgi vàvbcqo bàvbcqn gõvaggvagg ly tràvbcq, “Chúuhbvc mừxrglng ta thấyzgqt tìghjcnh?”

“Chúuhbvc mừxrglng ngưovkmơfdzri làvbcqm chưovkmmweyng môokjun Bắcjxbc Hảbxefi pháxmwki.” Tiểleelu Đqlayao cốghjc gắcjxbng cưovkmyisgi thậuhbvt tưovkmơfdzri.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm ngẩzbiang mặxxect, “Nólhdni khôokjung giữpfsp lờyisgi.”

Tiểleelu Đqlayao lậuhbvp tứyarlc xụokju xuốghjcng, “Na. . . . . . Nàvbcqo cólhdn.”

“Khôokjung cólhdn, côokjuvbcqyyebm cáxmwki gìghjc?” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm chỉxnytvbcqo miệxmwkng Tiểleelu Đqlayao, “Chộtxvat dạghmr!”

“Khôokjung. . . . . . Ta khôokjung!” Tiểleelu Đqlayao cốghjc gắcjxbng đvbcqleel khôokjung cắcjxbn đvbcqxnytu lưovkmjvkyi.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm khéfdzrp hờyisg hai mắcjxbt, bàvbcqy ra bộtxva dạghmrng khôokjung đvbcqcloxng ýynel, khôokjung thèzkffm đvbcqleel ýynel Tiểleelu Đqlayao.

“Ta đvbcqi trưovkmuzjbc, ngưovkmơfdzri cứyarl từxrgl từxrgl ngồcloxi.” Nólhdni xong, Tiểleelu Đqlayao xoay ngưovkmyisgi muốghjcn chạghmry trốghjcn.

“Ai. . . . . .” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nârzppng cằcloxm, nhẹybdb nhàvbcqng gõvagg mặxxect bàvbcqn, thởmwey ngắcjxbn than dàvbcqi, “Cáxmwki gìghjcvbcq vềjnki sau sẽaapi che chởmwey ta, cùaumnng nólhdni chuyệxmwkn vớuzjbi đvbcqghmri ca ta, thìghjc ra đvbcqjnkiu làvbcqlhdni cho vui.”

Tiểleelu Đqlayao dừxrglng bưovkmuzjbc, nhăyyebn mặxxect đvbcqyarlng tạghmri chỗfhzq.

“Quảbxef nhiêeirnn, lòrzppng nữpfsp nhârzppn nhưovkm kim đvbcqáxmwky biểleeln, lờyisgi nữpfsp nhârzppn nólhdni khôokjung thểleel tin tưovkmmweyng, lờyisgi nữpfsp nhârzppn xinh đvbcqybdbp nólhdni lạghmri càvbcqng khôokjung thểleel tin tưovkmmweyng, côokjuovkmơfdzrng càvbcqng xinh đvbcqybdbp, càvbcqng cólhdn nhiềjnkiu ngưovkmyisgi thíqlaych thìghjcvbcqng lừxrgla ngưovkmyisgi xoay vòrzppng vòrzppng.” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nằcloxm úuhbvp sấyzgqp trêeirnn bàvbcqn nhưovkm kẻxfap khôokjung xưovkmơfdzrng vẻxfap mặxxect đvbcqưovkma đvbcqáxmwkm, “Gạghmrt thanh xuârzppn ngưovkmyisgi ta, gạghmrt tìghjcnh cảbxefm ngưovkmyisgi ta, lừxrgla ngưovkmyisgi ta lòrzppng đvbcqxnyty chờyisg mong, sau đvbcqólhdn nhẹybdb nhàvbcqng nólhdni mộtxvat cârzppu mỗfhzqi ngưovkmyisgi mộtxvat ngảbxef liềjnkin đvbcqem ngưovkmyisgi ta đvbcquổoznwi đvbcqi, ai nha! Bộtxvai tìghjcnh bạghmrc nghĩkxkba! Khôokjung ai tíqlaynh. . . . . .”

“Nàvbcqy, ngưovkmơfdzri nólhdni đvbcqjrkq chưovkma hảbxef?” Tiểleelu Đqlayao chạghmry tớuzjbi đvbcqáxmwk ghếjvky hắcjxbn, “Ngưovkmơfdzri íqlayt vừxrgla ăyyebn cưovkmuzjbp vừxrgla la làvbcqng đvbcqi, chíqlaynh ngưovkmơfdzri mớuzjbi làvbcq ngưovkmyisgi lợlcjmi dụokjung!”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm nhếjvkych mi, “Ta cũrvllng khôokjung lừxrgla tìghjcnh cảbxefm củjrkqa côokju.”

“Ta làvbcqm gìghjclhdn lừxrgla tìghjcnh cảbxefm củjrkqa ngưovkmơfdzri?!”

“Côokjulhdn!”

“Khôokjung cólhdn!”

“Côokju khôokjung, vậuhbvy côokju xem bêeirnn kia làvbcqxmwki gìghjc?” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm giơfdzr tay chỉxnyt phíqlaya sau Tiểleelu Đqlayao.

Tiểleelu Đqlayao quay đvbcqxnytu lạghmri, phíqlaya sau cáxmwki gìghjcrvllng khôokjung cólhdn, lạghmri quay đvbcqxnytu lạghmri, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm đvbcqãmtlb tớuzjbi trưovkmuzjbc mắcjxbt rồcloxi, cơfdzr hồclox mặxxect dáxmwkn mặxxect mũrvlli đvbcqghjci mũrvlli.

Tiểleelu Đqlayao sửxmwkng sốghjct, lui từxrglng bưovkmuzjbc vềjnki sau, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm thuậuhbvn thếjvky tiếjvkyn từxrglng bưovkmuzjbc.

“Muốghjcn làvbcqm gìghjc?” Tiểleelu Đqlayao muốghjcn trốghjcn sang bêeirnn cạghmrnh, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm mộtxvat phen túuhbvm trụokjuvbcqng, vưovkmơfdzrn tay giữpfsp cằcloxm nàvbcqng. Tiểleelu Đqlayao bìghjcnh thưovkmyisgng đvbcquổoznwi hắcjxbn giốghjcng nhưovkm đvbcquổoznwi ruồcloxi bọtjfo, nhưovkmng màvbcq lầxnytn nàvbcqy vỗfhzq khôokjung đvbcqưovkmlcjmc bắcjxbt khôokjung xong, ngưovkmlcjmc lạghmri trêeirnn cằcloxm truyềjnkin đvbcqếjvkyn cảbxefm giáxmwkc đvbcqau.

“Ngưovkmơfdzri muốghjcn làvbcqm gìghjc?!” Tiểleelu Đqlayao đvbcqtxvat nhiêeirnn nhe răyyebng hung hãmtlbn, nhưovkmng Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm gưovkmơfdzrng mặxxect khôokjung biểleelu tìghjcnh, thầxnytn sắcjxbc bìghjcnh tĩkxkbnh khiếjvkyn nàvbcqng khôokjung thểleelvbcqo đvbcqxmwkn đvbcqưovkmlcjmc. Hai mắcjxbt đvbcqghjci diệxmwkn khiếjvkyn ngưovkmyisgi ta târzppm hoảbxefng ýynel loạghmrn. Tiểleelu Đqlayao cúuhbvi đvbcqxnytu, lạghmri bịphkl ngưovkmyisgi ta đvbcqzbiay đvbcqếjvkyn váxmwkch tưovkmyisgng.

“A. . . . . .” Lưovkmng dáxmwkn vàvbcqo váxmwkch tưovkmyisgng, trêeirnn môokjui đvbcqtxvat nhiêeirnn nólhdnng.

Tiểleelu Đqlayao trợlcjmn to mắcjxbt, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm chạghmrm mộtxvat cáxmwki sau đvbcqólhdn nhanh chólhdnng ngẩzbiang đvbcqxnytu lêeirnn, cùaumnng nàvbcqng đvbcqghjci diệxmwkn.

Trêeirnn môokjui cảbxefm giáxmwkc vẫrzppn còrzppn lưovkmu lạghmri, hai ngưovkmyisgi mắcjxbt to trừxrglng mắcjxbt nhỏzoav, Tiểleelu Đqlayao ngârzppy ngưovkmyisgi mộtxvat lúuhbvc, đvbcqtxvat nhiêeirnn thẹybdbn quáxmwklhdna giậuhbvn, nhấyzgqc chârzppn đvbcqáxmwk, nhưovkmng pháxmwkt hiệxmwkn chârzppn khôokjung nârzppng đvbcqưovkmlcjmc. Hưovkmuzjbng hai bêeirnn muốghjcn thoáxmwkt ra lạghmri thoáxmwkt khôokjung đvbcqưovkmlcjmc, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm vưovkmơfdzrn tay đvbcqem nàvbcqng vârzppy trong ngựoznwc mìghjcnh vàvbcqxmwkch tưovkmyisgng, khoảbxefng cáxmwkch giữpfspa hai ngưovkmyisgi chỉxnytvbcq mộtxvat kẽaapi hởmwey nhỏzoav, còrzppn đvbcqèzkffeirnn khôokjung cho nàvbcqng nhúuhbvc nhíqlaych.

“Tiếjvkyt Nhịphkl chếjvkyt tiệxmwkt, ngưovkmơfdzri muốghjcn làvbcqm gìghjc?”

“Báxmwkovkmơfdzrng ngạghmrnh thưovkmlcjmng cung!” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm trảbxef lờyisgi khôokjung nhanh khôokjung chậuhbvm, giốghjcng nhưovkm khôokjung cảbxefm thấyzgqy đvbcqưovkmlcjmc cólhdnxmwki gìghjc khôokjung ổoznwn.

“Ngưovkmơfdzri dáxmwkm!” Tiểleelu Đqlayao rốghjcng lêeirnn mộtxvat tiếjvkyng.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm bĩkxkbu môokjui, “Sao khôokjung dáxmwkm!”

Tiểleelu Đqlayao ngẩzbian ngưovkmyisgi, nghi hoặxxecc nhìghjcn hắcjxbn, “Ngưovkmơfdzri nhưovkm vậuhbvy làvbcq muốghjcn làvbcqm gìghjc? Buôokjung tay buôokjung tay.”

“Khôokjung buôokjung!” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm bưovkmuzjbng bỉxnytnh, “Ta khôokjung ăyyebn thịphklt nhưovkmng canh thìghjc vẫrzppn phảbxefi uốghjcng.”

“Uốghjcng canh. . . . . . Ưlhdnm.”

Tiểleelu Đqlayao trợlcjmn tròrzppn mắcjxbt, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm mộtxvat tay nârzppng cổoznwvbcqng, khôokjung nhẹybdb khôokjung nặxxecng nắcjxbm lấyzgqy, khiếjvkyn nàvbcqng cólhdn chúuhbvt têeirn dạghmri, mộtxvat tay kia nârzppng cằcloxm nàvbcqng lêeirnn, đvbcqleelvbcqng dựoznwa vàvbcqo tưovkmyisgng khôokjung cho đvbcqtxvang, hôokjun miệxmwkng nàvbcqng.

Tiểleelu Đqlayao giãmtlby giụokjua mộtxvat hồcloxi lârzppu, cuốghjci cùaumnng khôokjung còrzppn khíqlay lựoznwc, vừxrgla giậuhbvn vừxrgla thẹybdbn. Nàvbcqng đvbcqãmtlb lớuzjbn nhưovkm vậuhbvy, cũrvllng coi nhưovkm lầxnytn đvbcqxnytu tiêeirnn bịphkl ngưovkmyisgi kháxmwkc thârzppn mậuhbvt nhưovkm vậuhbvy, nhấyzgqt thờyisgi khôokjung biếjvkyt ứyarlng đvbcqghjci nhưovkm thếjvkyvbcqo. Rõvaggvbcqng Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm khôokjung cầxnytm lấyzgqy hai tay nàvbcqng, còrzppn khôokjung giãmtlby giụokjua, tốghjct xấyzgqu gìghjcrvllng nêeirnn cho hắcjxbn mộtxvat bạghmrt tai, nhưovkmng lạghmri cốghjcghjcnh quêeirnn, chỉxnyt biếjvkyt giữpfsp lấyzgqy vai hắcjxbn.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm buôokjung miệxmwkng nàvbcqng ra đvbcqleelvbcqng híqlayt thởmwey, sau đvbcqólhdn khólhdne miệxmwkng nhếjvkych lêeirnn, từxrgleirnn quai hàvbcqm cắcjxbn đvbcqếjvkyn tai nàvbcqng, “Nàvbcqng còrzppn nólhdni mìghjcnh khôokjung đvbcqtxvang târzppm?”

Tiểleelu Đqlayao kinh ngạghmrc vìghjc ngữpfsp đvbcqiệxmwku củjrkqa Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm, tựoznwa hồclox hoàvbcqn toàvbcqn khôokjung phảbxefi làvbcqeirnn Tiếjvkyt Nhịphkl ngàvbcqy thưovkmyisgng vẫrzppn cùaumnng nàvbcqng khua môokjui múuhbva méfdzrp kia, hắcjxbn rõvaggvbcqng khôokjung dùaumnng lựoznwc, bảbxefn thârzppn mìghjcnh cũrvllng khôokjung giãmtlby ra.

Đqlayếjvkyn khi cảbxefm giáxmwkc ngưovkmyisgi nọtjfo bắcjxbt đvbcqxnytu cắcjxbn lêeirnn cổoznw, Tiểleelu Đqlayao mớuzjbi hoàvbcqn toàvbcqn kinh sợlcjm, nârzppng tay muốghjcn cho hắcjxbn cáxmwki táxmwkt. Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm sớuzjbm cólhdn chuẩzbian bịphkl, cầxnytm lấyzgqy cổoznw tay nàvbcqng ấyzgqn lêeirnn trêeirnn tưovkmyisgng, khôokjung cólhdnghjc bấyzgqt ngờyisgvbcqng lạghmri muốghjcn càvbcqo mặxxect hắcjxbn, hắcjxbn nắcjxbm lấyzgqy năyyebm ngólhdnn tay nàvbcqng nắcjxbm trong lòrzppng bàvbcqn tay. Tiểleelu Đqlayao chỉxnyt thấyzgqy ngựoznwc hắcjxbn phậuhbvp phồcloxng, áxmwknh mắcjxbt giốghjcng nhưovkm muốghjcn ăyyebn thịphklt ngưovkmyisgi.

Mặxxect đvbcqzoav tai nólhdnng lạghmri thêeirnm târzppm hoảbxefng ýynel loạghmrn, ngay lúuhbvc suy nghĩkxkb Tiểleelu Đqlayao khôokjung còrzppn theo ýynel muốghjcn, liềjnkin nghe ngoàvbcqi cửxmwka truyềjnkin đvbcqếjvkyn thanh ârzppm củjrkqa Háxmwkch Kim Phong, “Tiểleelu Đqlayao? Sao thếjvky? Hai ngưovkmyisgi đvbcqang đvbcqáxmwknh nhau àvbcq?”

Tiểleelu Đqlayao cảbxef kinh, liềjnkin cảbxefm giáxmwkc giốghjcng nhưovkm bịphkl mộtxvat chậuhbvu nưovkmuzjbc lạghmrnh giộtxvai lêeirnn đvbcqxnytu, hoàvbcqn toàvbcqn thanh tỉxnytnh. Giưovkmơfdzrng mắcjxbt nhìghjcn Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm, ngưovkmyisgi nọtjforvllng giốghjcng nhưovkm phụokjuc hồcloxi tinh thầxnytn, còrzppn cólhdn nhưovkm vậuhbvy chúuhbvt ngạghmrc nhiêeirnn nhìghjcn nàvbcqng.

“Bốghjcp” mộtxvat tiếjvkyng. Tiểleelu Đqlayao rúuhbvt tay vềjnki, khôokjung nhẹybdb khôokjung nặxxecng, hoàvbcqn toàvbcqn khôokjung cólhdn ýynel đvbcqphklnh cho Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm mộtxvat cáxmwki táxmwkt.

Ngưovkmyisgi nọtjfo sờyisg sờyisg mặxxect, cólhdn chúuhbvt ủjrkqy khuấyzgqt nhìghjcn nàvbcqng, cũrvllng khôokjung nólhdni gìghjc, vẻxfap mặxxect giốghjcng nhưovkm đvbcqghmri cẩzbiau làvbcqm sai. Tiểleelu Đqlayao đvbcqzbiay ra hắcjxbn, lấyzgqy tay sửxmwka sang lạghmri tólhdnc cùaumnng cổoznw áxmwko, sau đvbcqólhdnqlayt sârzppu mộtxvat hơfdzri đvbcqzbiay cửxmwka, bưovkmuzjbc nhanh ra ngoàvbcqi.

“Ai, Tiểleelu Đqlayao, vừxrgla rồcloxi Hữpfspu Hữpfspu nólhdni cùaumnng đvbcqi ăyyebn cơfdzrm đvbcqi. . . . . .” Háxmwkch Kim Phong còrzppn chưovkma nólhdni xong, chỉxnyt thấyzgqy Tiểleelu Đqlayao vộtxvai vãmtlb “vụokjut” mộtxvat tiếjvkyng bưovkmuzjbc qua mặxxect.

Thấyzgqy Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm đvbcqen mặxxect đvbcqi theo sau, Háxmwkch Kim Phong hỏzoavi hắcjxbn, “Làvbcqm sao vậuhbvy?”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm đvbcqtxvat nhiêeirnn che quai hàvbcqm, “Muộtxvai tửxmwk ngưovkmơfdzri chiếjvkym tiệxmwkn nghi củjrkqa ta.”

. . . . . .

Thậuhbvt lârzppu sau, Tiểleelu Đqlayao đvbcqãmtlb sắcjxbp đvbcqi ra khỏzoavi hoa viêeirnn đvbcqtxvat nhiêeirnn cầxnytm theo mộtxvat cáxmwki chậuhbvu hoa vọtjfot vàvbcqo, “Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm! Bổoznwn tiểleelu thưovkm liềjnkiu mạghmrng vớuzjbi ngưovkmơfdzri!”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm vộtxvai cúuhbvi đvbcqxnytu, mộtxvat cáxmwki chậuhbvu hoa liềjnkin bay tớuzjbi, đvbcquhbvp vàvbcqo cáxmwknh cửxmwka phíqlaya sau hàvbcqnh lang, rơfdzri xuốghjcng vỡjvkyxmwkt.

Tiểleelu Đqlayao căyyebm giậuhbvn giậuhbvm chârzppn bỏzoav đvbcqi, tứyarlc giậuhbvn trởmwey lạghmri phòrzppng thu thậuhbvp đvbcqclox vậuhbvt nàvbcqy nọtjfo, miệxmwkng lầxnytm bầxnytm mắcjxbng chửxmwki ngưovkmyisgi.

Hiểleelu Nguyệxmwkt cùaumnng Hữpfspu Hữpfspu đvbcqyarlng ởmwey cửxmwka kinh hồcloxn bạghmrt víqlaya nhìghjcn nàvbcqng, lầxnytn đvbcqxnytu tiêeirnn mớuzjbi thấyzgqy Tiểleelu Đqlayao tứyarlc giậuhbvn nhưovkm vậuhbvy.

vbcqn đvbcqêeirnm buôokjung xuốghjcng, thừxrgla dịphklp nguyệxmwkt hắcjxbc phong cao, Tiểleelu Đqlayao lặxxecng lẽaapi mang theo tay nảbxefi chuồcloxn khỏzoavi biệxmwkt việxmwkn, vừxrgla đvbcqếjvkyn chârzppn tưovkmyisgng nghĩkxkb muốghjcn nhảbxefy ra, phíqlaya sau liềjnkin bịphkl ngưovkmyisgi mộtxvat phen ôokjum lấyzgqy.

“A. . . . . .” Tiểleelu Đqlayao kinh hãmtlbi, còrzppn chưovkma kịphklp la lêeirnn đvbcqãmtlb bịphkl ngưovkmyisgi bịphklt miệxmwkng, mộtxvat cáxmwki gìghjc đvbcqólhdn giốghjcng hỏzoava chiếjvkyt tửxmwk quơfdzr quơfdzrmwey trưovkmuzjbc mắcjxbt. Tiểleelu Đqlayao đvbcqtxvat nhiêeirnn dârzppng lêeirnn dựoznw cảbxefm khôokjung làvbcqnh, thầxnytm nghĩkxkb mộtxvat tiếjvkyng khôokjung tốghjct, trúuhbvng áxmwkm chiêeirnu! Nhưovkmng đvbcqãmtlb quáxmwk muộtxvan, liềjnkin mêeirn man thiếjvkyp đvbcqi.

Đqlayếjvkyn khi Tiểleelu Đqlayao tỉxnytnh lạghmri, liềjnkin pháxmwkt hiệxmwkn mìghjcnh đvbcqang nằcloxm trêeirnn chiếjvkyc giưovkmyisgng lớuzjbn mềjnkim mạghmri, giưovkmyisgng còrzppn lắcjxbc lưovkmeirnn xuốghjcng.

Ngồcloxi xuốghjcng, bêeirnn tay tráxmwki làvbcq cửxmwka sổoznw.

Đqlayzbiay cửxmwka nhìghjcn ra bêeirnn ngoàvbcqi, làvbcq mặxxect nưovkmuzjbc mêeirnnh môokjung vôokju bờyisg. . . . . . Thuyềjnkin?! Tiểleelu Đqlayao ngẩzbian ngưovkmyisgi, chợlcjmt nghe “Kéfdzrt” mộtxvat tiếjvkyng, cửxmwka phòrzppng mởmwey ra.

Ngẩzbiang đvbcqxnytu, Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cầxnytm theo hộtxvap thứyarlc ăyyebn tiếjvkyn vàvbcqo, “A, rốghjct cụokjuc tỉxnytnh rồcloxi?”

“Sao lạghmri thếjvkyvbcqy?!” Tiểleelu Đqlayao kinh hãmtlbi.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm mỉxnytm cưovkmyisgi, lạghmri gầxnytn nólhdni, “Thuyềjnkin nàvbcqy đvbcqang hưovkmuzjbng đvbcqếjvkyn Nạghmri Hàvbcqokjun, chúuhbvng ta đvbcqi tìghjcm khốghjci Long Cốghjct thứyarlovkm.”

Tiểleelu Đqlayao lùaumni vàvbcqo trong giưovkmyisgng, nhớuzjb tớuzjbi chuyệxmwkn mìghjcnh bịphkl chụokjup thuốghjcc mêeirn, kinh ngạghmrc mởmwey to hai mắcjxbt, “Ngưovkmơfdzri. . . . . .”

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm gậuhbvt đvbcqxnytu, “Làvbcq ta a!” Lạghmri chỉxnyt chỉxnyt Tiểleelu Đqlayao, “Bắcjxbt cólhdnc nàvbcqng!”

“Đqlayghmri ca củjrkqa ta bọtjfon họtjfo đvbcqârzppu?!” Tiểleelu Đqlayao giưovkmơfdzrng miệxmwkng.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm xấyzgqu xa cưovkmyisgi, “Ta đvbcqleel lạghmri cho bọtjfon mộtxvat tờyisg giấyzgqy, nólhdni chúuhbvng ta cólhdn việxmwkc muốghjcn làvbcqm, đvbcqi trưovkmuzjbc mộtxvat bưovkmuzjbc, gặxxecp lạghmri ởmwey Nạghmri Hàvbcqokjun.”

“Vậuhbvy trêeirnn thuyềjnkin. . . . . .” Tiểleelu Đqlayao vộtxvai vàvbcqng túuhbvm lấyzgqy chăyyebn.

“Đqlayúuhbvng vậuhbvy!” Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm cưovkmyisgi đvbcqếjvkyn đvbcqcjxbc chíqlay đvbcqcjxbc ýynel, chỉxnyt chỉxnyt chíqlaynh mìghjcnh, “Côokju nam.” Lạghmri chỉxnyt chỉxnyt Tiểleelu Đqlayao, “Quảbxef nữpfsp.”

Tiểleelu Đqlayao lùaumni lạghmri mộtxvat chúuhbvt, nhìghjcn ra ngoàvbcqi cửxmwka sổoznw.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm tớuzjbi gầxnytn, “Nơfdzri nàvbcqy tứyarl phíqlaya đvbcqjnkiu làvbcqovkmuzjbc, nàvbcqng trốghjcn khôokjung thoáxmwkt đvbcqârzppu.”

“Trốghjcn. . . . . . Ta vìghjc sao lạghmri muốghjcn chạghmry trốghjcn?” Tiểleelu Đqlayao khẩzbian trưovkmơfdzrng.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm gậuhbvt đvbcqxnytu, “Đqlayúuhbvng vậuhbvy, nàvbcqng vớuzjbi ta lưovkmjvkyng tìghjcnh tưovkmơfdzrng duyệxmwkt, vìghjc sao lạghmri muốghjcn chạghmry trốghjcn? Nhỉxnyt?” Nólhdni xong, liềjnkin tiếjvkyn lạghmri gầxnytn, càvbcqng dựoznwa càvbcqng gầxnytn, càvbcqng dựoznwa. . . . . .

“A!”

“Tiểleelu Đqlayao?”

“A!” Tiểleelu Đqlayao bỗfhzqng nhiêeirnn bừxrglng tỉxnytnh, liềjnkin nhìghjcn thấyzgqy Hiểleelu Nguyệxmwkt trưovkmuzjbc mắcjxbt vẻxfap mặxxect sốghjct ruộtxvat nhìghjcn nàvbcqng, “Côokjuvbcqm sao vậuhbvy?”

Tiểleelu Đqlayao ngồcloxi xuốghjcng, nhìghjcn tráxmwki nhìghjcn phảbxefi, cảbxefnh tưovkmlcjmng trưovkmuzjbc mắcjxbt nhìghjcn cólhdn chúuhbvt quen mắcjxbt, giốghjcng nhưovkm. . . . . . Làvbcq chiếjvkyc thuyềjnkin bọtjfon họtjfo trưovkmuzjbc đvbcqârzppy từxrglng đvbcqi, thuyềjnkin củjrkqa Trọtjfong Hoa.

“A?” Tiểleelu Đqlayao tìghjcm ra manh mốghjci, mởmwey cửxmwka sổoznw ra nhìghjcn nhìghjcn, bêeirnn ngoàvbcqi làvbcq mặxxect hồclox, váxmwkn giưovkmyisgng bêeirnn dưovkmuzjbi nhẹybdb nhàvbcqng lắcjxbc lưovkm.

“Sao lạghmri thếjvkyvbcqy?” Tiểleelu Đqlayao khólhdn hiểleelu nhìghjcn Hiểleelu Nguyệxmwkt.

“Tốghjci hôokjum qua khôokjung biếjvkyt côokjughjc sao lạghmri téfdzr xỉxnytu ởmwey trong sârzppn, Tiếjvkyt côokjung tửxmwklhdni côokju gầxnytn đvbcqârzppy quáxmwk mệxmwkt mỏzoavi, phảbxefi nghỉxnyt ngơfdzri nhiềjnkiu. Chúuhbvng ta liềjnkin đvbcqem côokjueirnn thuyềjnkin, lúuhbvc nàvbcqy chúuhbvng ta đvbcqang tiếjvkyn đvbcqếjvkyn Nạghmri Hàvbcqokjun.” Hiểleelu Nguyệxmwkt nólhdni xong, vưovkmơfdzrn tay sờyisg sờyisg tráxmwkn Tiểleelu Đqlayao, “Thếjvkyvbcqo? Côokju vẫrzppn bấyzgqt an, cólhdn phảbxefi gặxxecp giấyzgqc mộtxvang kỳgtla lạghmrghjc hay khôokjung?”

“Mộtxvang?” Tiểleelu Đqlayao nhíqlayu màvbcqy suy nghĩkxkb, nằcloxm mơfdzr?

“A!” Nàvbcqng nhưovkm trúuhbvt đvbcqưovkmlcjmc gáxmwknh nặxxecng vỗfhzq tay, “Nguyêeirnn lai làvbcq đvbcqang nằcloxm mơfdzr!”

Hiểleelu Nguyệxmwkt bịphklvbcqng làvbcqm cho hoảbxefng sợlcjm, dởmwey khólhdnc dởmweyovkmyisgi nhìghjcn nàvbcqng, “Côokju khôokjung cólhdn việxmwkc gìghjc chứyarl?”

“Khôokjung. . . . . .” Tiểleelu Đqlayao nólhdni xong, lạghmri cảbxefm thấyzgqy khôokjung ổoznwn, nếjvkyu làvbcq nằcloxm mộtxvang, nólhdni cáxmwkch kháxmwkc bảbxefn thârzppn mơfdzr thấyzgqy Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm đvbcqem chíqlaynh mìghjcnh bắcjxbt cólhdnc? Hay làvbcq, trưovkmuzjbc đvbcqólhdnuhbvc hắcjxbn hôokjun mìghjcnh cũrvllng làvbcqghjcnh nằcloxm mơfdzr.

“Nhấyzgqt đvbcqphklnh làvbcq nằcloxm mơfdzr!” Tiểleelu Đqlayao dùaumnng sứyarlc gậuhbvt đvbcqxnytu, sau đvbcqólhdn lạghmri che mặxxect, “A! Ta vừxrgla mơfdzr thấyzgqy mộtxvat cơfdzrn áxmwkc mộtxvang rấyzgqt ghêeirn tởmweym!”

“Khụokju khụokju!” Lúuhbvc nàvbcqy, chợlcjmt bêeirnn ngoàvbcqi cólhdn ngưovkmyisgi ho khan mộtxvat tiếjvkyng.

Tiểleelu Đqlayao ngẩzbiang đvbcqxnytu. . . . . . Chỉxnyt thấyzgqy Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm khôokjung biếjvkyt khi nàvbcqo thìghjc ngồcloxi ởmweyeirnn cạghmrnh bàvbcqn, chíqlaynh tựoznwa tiếjvkyu phi tiếjvkyu nhìghjcn nàvbcqng.

Tiểleelu Đqlayao theo dõvaggi hắcjxbn.

Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm bỗfhzqng nhiêeirnn nởmwey nụokjuovkmyisgi, nguyêeirnn bảbxefn tay tráxmwki đvbcqang nârzppng cằcloxm liềjnkin buôokjung xuốghjcng, đvbcqoznwi thàvbcqnh tay phảbxefi, đvbcqem toàvbcqn bộtxva nửxmwka khuôokjun mặxxect cho Tiểleelu Đqlayao nhìghjcn. . . . . . Trêeirnn mặxxect, rõvaggvbcqng cólhdn dấyzgqu năyyebm ngólhdnn tay, đvbcqxnytu ngólhdnn tay nàvbcqy so vớuzjbi củjrkqa Tiếjvkyt Bắcjxbc Phàvbcqm, nhỏzoavfdzrn nhiềjnkiu.

“Phụokjut. . . . . .” Tiểleelu Đqlayao mớuzjbi vừxrgla nhậuhbvn ly tràvbcq Hiểleelu Nguyệxmwkt đvbcqưovkma qua uốghjcng mộtxvat ngụokjum, nưovkmuzjbc tràvbcq đvbcqjnkiu phun ra.

“Côokjuvbcqm sao vậuhbvy, Tiểleelu Đqlayao?” Hiểleelu Nguyệxmwkt cầxnytm lấyzgqy cáxmwki chéfdzrn giúuhbvp nàvbcqng vỗfhzqovkmng, liềjnkin thấyzgqy Tiểleelu Đqlayao ôokjum cáxmwki gốghjci chui vàvbcqo trong chăyyebn. Quấyzgqn chăyyebn quanh ngưovkmyisgi giốghjcng nhưovkmxmwki báxmwknh mìghjc, Tiểleelu Đqlayao ởmweyeirnn trong lăyyebn qua lăyyebn lạghmri.

“Tiểleelu Đqlayao?” Hiểleelu Nguyệxmwkt dáxmwkn tai vàvbcqi chăyyebn bôokjung lắcjxbng nghe, târzppm nólhdni nha đvbcqxnytu kia lạghmri cólhdn tậuhbvt xấyzgqu gìghjc đvbcqârzppy?

Chợlcjmt nghe bêeirnn trong Tiểleelu Đqlayao nólhdni năyyebng lộtxvan xộtxvan, “Làvbcq nằcloxm mơfdzr, nhấyzgqt đvbcqphklnh làvbcq nằcloxm mơfdzr! Ta khôokjung muốghjcn sốghjcng nữpfspa!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.