Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 49 : Mệnh cách

    trước sau   
Sau khi bữhhwua tiệfmwnc tốahaci kếaavmt thúxyvnc, mọdizei ngưxlaxpqqvi đxzdaưxlaxdvntc sắftjqp xếaavmp nghỉkjwf ngơktesi trong nhữhhwung căvrban phòrebhng kháfmwnc nhau.

Vừgtxla mớdvsbi bưxlaxdvsbc vàmrpro cửxgrqa chuẩvrsln bịizbrmrprn bạkvhfc mộdhpmt chúxyvnt vềhbblmrprnh đxzdadhpmng tốahaci nay, Tiểxlaxu Đxzdaao liềhbbln nhìdvsbn thấxgxyy mộdhpmt bóxyvnng đxzdaen nhàmrpro tớdvsbi mìdvsbnh, đxzdadhpmt nhiêftjqn cảtzmy kinh, Háfmwnch Kim Phong muốahacn ôjcfpm nàmrprng đxzdaang trốahacn phíjcfpa sau câxhnfy cộdhpmt, “Tiểxlaxu muộdhpmi!”

Tiểxlaxu Đxzdaao nhứftjqc đxzdavrbau.

fmwnch Kim Phong nưxlaxdvsbc mắftjqt lưxlaxng tròrebhng buôjcfpng câxhnfy cộdhpmt ra, quay lạkvhfi kéztjjo tay áfmwno Tiểxlaxu Đxzdaao, “Muộdhpmi sao lạkvhfi cóxyvn thểxlax lừgtxla đxzdakvhfi ca!”

Tiểxlaxu Đxzdaao cũvrslng hiểxlaxu đxzdaưxlaxdvntc dưxlaxdvsbi tìdvsbnh huốahacng nhưxlax thếaavmmrpry lạkvhfi đxzdai nhậxyvnn thứftjqc huynh muộdhpmi, khôjcfpng phảtzmyi làmrprxyvn cảtzmym giáfmwnc rấxgxyt kỳrajd quáfmwni sao, chắftjqp tay sau lưxlaxng cóxyvn chúxyvnt nhăvrban nhóxyvn, giốahacng nhưxlaxxlaxpqqvi lạkvhfi tựzjlga hồylgpxyvn chúxyvnt e lệfmwn, kêftjqu mộdhpmt tiếaavmng nho nhỏvrba, “Đxzdakvhfi ca.”

fmwnch Kim Phong thởsfza mộdhpmt hơktesi, háfmwn hốahacc miệfmwnng. . . . . .


Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm nhanh chóxyvnng lấxgxyy tay bụqjxam kíjcfpn miệfmwnng Háfmwnch Kim Phong, đxzdaxlax tráfmwnnh hắftjqn gàmrpro khóxyvnc nưxlaxdvsbc mắftjqt tuôjcfpn nhưxlaxxlaxa. Quảtzmy nhiêftjqn, têftjqn nàmrpry sau mộdhpmt hồylgpi sửxgrqng sốahact tâxhnfm tìdvsbnh liềhbbln kíjcfpch đxzdadhpmng, ôjcfpm chặsdqrt Tiểxlaxu Đxzdaao khóxyvnc rốahacng.

Tiểxlaxu Đxzdaao vưxlaxơktesn tay vỗtzmyxlaxng hắftjqn an ủzjlgi, mọdizei ngưxlaxpqqvi ởsfza mộdhpmt bêftjqn nhìdvsbn mỉkjwfm cưxlaxpqqvi, khôjcfpng ngờpqqv huynh muộdhpmi lạkvhfi nhậxyvnn thứftjqc, nhưxlaxng khôjcfpng biếaavmt khi nàmrpro thìdvsb mộdhpmt nhàmrpr đxzdamrprn viêftjqn, lấxgxyy tíjcfpnh cáfmwnch cha nưxlaxơktesng củzjlga hai ngưxlaxpqqvi màmrpr suy đxzdafmwnn, tậxyvnp hợdvntp cùdfpnng mộdhpmt chỗtzmy phỏvrbang chừgtxlng rấxgxyt náfmwno nhiệfmwnt.

fmwnch Kim Phong làmrprm gìdvsbrebhn tâxhnfm tưxlax lo chuyệfmwnn kháfmwnc, hứftjqng thúxyvn hỏvrbai Tiểxlaxu Đxzdaao mẫdvntu thâxhnfn thếaavmmrpro, ởsfza chỗtzmymrpro, vìdvsb sao khôjcfpng trởsfza vềhbbl nhàmrpr. Tiểxlaxu Đxzdaao khôjcfpng nóxyvni rõvanf chuyệfmwnn tìdvsbnh năvrbam đxzdaóxyvn, đxzdaxlax tráfmwnnh Háfmwnch Kim Phong thưxlaxơktesng tâxhnfm, chỉkjwfxyvni nưxlaxơktesng nàmrprng ởsfza Giang Nam, rấxgxyt khỏvrbae. Hai ngưxlaxpqqvi hẹdkxxn nhau, xong việfmwnc Tiểxlaxu Đxzdaao sẽcdrc dẫdvntn Háfmwnch Kim Phong đxzdai gặsdqrp mẫdvntu thâxhnfn trưxlaxdvsbc, sau đxzdaóxyvn sẽcdrc đxzdai gặsdqrp phụqjxa thâxhnfn, cuốahaci cùdfpnng lừgtxla cho cha nưxlaxơktesng gặsdqrp mặsdqrt nhau.

Vốahacn dĩsyji huynh muộdhpmi hẳkjwfn làmrprftjqn hảtzmyo hảtzmyo tròrebh chuyệfmwnn mộdhpmt lúxyvnc, nhưxlaxng còrebhn nhiềhbblu thờpqqvi gian, tốahaci nay còrebhn cóxyvn rấxgxyt nhiềhbblu chuyệfmwnn quan trọdizeng phảtzmyi làmrprm.

Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdahbbl nghịizbr, tốahaci nay, quan trọdizeng nhấxgxyt làmrpr việfmwnc tráfmwno đxzdaoddli Nữhhwuxlaxơktesng, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa sẽcdrc dẫdvntn theo Hữhhwuu Hữhhwuu rờpqqvi đxzdai, bắftjqt Đxzdakvhfi Tổoddlng quảtzmyn vềhbbl giam lỏvrbang, Hữhhwuu Hữhhwuu đxzdaeo khăvrban che mặsdqrt khôjcfpi phụqjxac Nữhhwuxlaxơktesng giảtzmy dạkvhfng kia, thầvrban khôjcfpng biếaavmt quỷsiwz khôjcfpng hay màmrpr đxzdaem vưxlaxơktesng vịizbrxlaxdvsbp vềhbbl.

“Côjcfp khôjcfpng đxzdai?” Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm tòrebhrebh nhìdvsbn Tiểxlaxu Đxzdaao.

Tiểxlaxu Đxzdaao nháfmwny mắftjqt mấxgxyy cáfmwni, ta muốahacn đxzdai giáfmwnm sáfmwnt bọdizen Tiếaavmt Hìdvsbnh.

“Côjcfp cho rằoapxng đxzdaêftjqm nay bọdizen họdize sẽcdrcxyvnmrprnh đxzdadhpmng?” Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm nhíjcfpu màmrpry, “Tiếaavmt Hìdvsbnh côjcfpng phu khôjcfpng kéztjjm, côjcfp đxzdai mộdhpmt mìdvsbnh sao?”

“Ta sẽcdrc đxzdai cùdfpnng Tiểxlaxu Đxzdaao.” Hiểxlaxu Nguyệfmwnt đxzdaftjqng bêftjqn cạkvhfnh Tiểxlaxu Đxzdaao, lúxyvnc nàmrpry đxzdaếaavmn phiêftjqn Trọdizeng Hoa lo lắftjqng, “Hai ngưxlaxpqqvi sao?”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm tráfmwni lạkvhfi an tâxhnfm hơktesn mộdhpmt chúxyvnt, luậxyvnn côjcfpng phu, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt sẽcdrc khôjcfpng thua kéztjjm Tiếaavmt Hìdvsbnh, luậxyvnn tâxhnfm nhãxlaxn, cóxyvn Tiểxlaxu Đxzdaao, hai nàmrprng đxzdai hẳkjwfn làmrpr an toàmrprn.

“Ta cũvrslng đxzdai!” Háfmwnch Kim Phong sau khi biếaavmt Tiểxlaxu Đxzdaao làmrpr muộdhpmi tửxgrq củzjlga mìdvsbnh, tựzjlg nhiêftjqn làmrprmrprng thêftjqm cưxlaxng chiềhbblu.

Mọdizei ngưxlaxpqqvi nhìdvsbn hắftjqn, biếaavmt hắftjqn lo lắftjqng, nhưxlaxng màmrpr đxzdai thăvrbam dòrebh thậxyvnt sựzjlg khôjcfpng quáfmwn thíjcfpch hợdvntp vớdvsbi Háfmwnch Kim Phong —— hắftjqn cũvrslng khôjcfpng cóxyvn khinh côjcfpng.

fmwnch Kim Phong đxzdakvhfi kháfmwni biếaavmt ýbpcj tứftjq củzjlga mọdizei ngưxlaxpqqvi, cũvrslng sốahact ruộdhpmt, “Ta. . . . . . Ta ởsfza ngoàmrpri tưxlaxpqqvng chờpqqv, khôjcfpng ổoddln thìdvsb gọdizei ta, ta vàmrpro cứftjqu!”


Tiểxlaxu Đxzdaao nhìdvsbn thấxgxyy Háfmwnch Kim Phong vẻqpmm mặsdqrt lo lắftjqng, trong lòrebhng sung sưxlaxdvsbng —— nhậxyvnn thứftjqc đxzdakvhfi ca ruộdhpmt thậxyvnt làmrpr tuyệfmwnt, cóxyvn cảtzmym giáfmwnc yêftjqn tâxhnfm thoảtzmyi máfmwni đxzdaưxlaxdvntc ngưxlaxpqqvi kháfmwnc thưxlaxơktesng yêftjqu. Nghĩsyji xong, Tiểxlaxu Đxzdaao vôjcfp cớdvsb liếaavmc Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm mộdhpmt cáfmwni.

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm bịizbrmrprng liếaavmc mộdhpmt cáfmwni thìdvsb giậxyvnt mìdvsbnh, chỉkjwf thấxgxyy Tiểxlaxu Đxzdaao kéztjjo cáfmwnnh tay Háfmwnch Kim Phong, “Ca, vềhbbl sau nếaavmu cóxyvn ngưxlaxpqqvi khi dễdkxx muộdhpmi làmrprm sao bâxhnfy giờpqqv?”

“Ta làmrprm thịizbrt hắftjqn.” Háfmwnch Kim Phong khôjcfpng hềhbbl nghĩsyji ngợdvnti. Buộdhpmt miệfmwnng thốahact ra.

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm theo bảtzmyn năvrbang sờpqqv sờpqqv cổoddl, bưxlaxng ly tràmrpr uốahacng giảtzmy vờpqqv nhưxlax khôjcfpng nghe thấxgxyy.

“Thếaavm. . . . . . Nếaavmu cóxyvn ngưxlaxpqqvi chiếaavmm tiệfmwnn nghi củzjlga muộdhpmi thìdvsb sao?” Tiểxlaxu Đxzdaao hỏvrbai tiếaavmp.

“Cáfmwni gìdvsb?!” Háfmwnch Kim Phong vỗtzmymrprn, “Kẻqpmmmrpro cảtzmy gan giởsfza tròrebh đxzdaóxyvn, lãxlaxo tửxgrq thiếaavmn hắftjqn!”

“Khụqjxa khụqjxa. . . . . .” Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm vỗtzmy ngựzjlgc, Trọdizeng Hoa bêftjqn cạkvhfnh cưxlaxpqqvi đxzdaếaavmn vui sưxlaxdvsbng khi cóxyvn ngưxlaxpqqvi gặsdqrp họdizea.

Tiểxlaxu Đxzdaao cưxlaxpqqvi vui vẻqpmm, vềhbbl sau cóxyvn ngưxlaxpqqvi giúxyvnp đxzdakjwf ra mặsdqrt, xem Tiếaavmt Nhịizbr kia còrebhn dáfmwnm khôjcfpng thàmrprnh thậxyvnt nữhhwua khôjcfpng!

Trờpqqvi tốahaci, mọdizei ngưxlaxpqqvi liềhbbln phâxhnfn côjcfpng nhau hàmrprnh đxzdadhpmng, tắftjqt đxzdaèxripn sớdvsbm, giảtzmy vờpqqvmrpr đxzdaãxlax nghỉkjwf ngơktesi. Chia làmrprm hai đxzdaưxlaxpqqvng, Tiểxlaxu Đxzdaao, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt cùdfpnng Háfmwnch Kim Phong đxzdai hưxlaxdvsbng tâxhnfy, Trọdizeng Hoa, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Hữhhwuu Hữhhwuu đxzdai đxzdaếaavmn tẩvrslm cung củzjlga Nữhhwuxlaxơktesng.

Trưxlaxdvsbc khi đxzdai, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm nhẹdkxx nhàmrprng ôjcfpm Tiểxlaxu Đxzdaao, thấxgxyp giọdizeng nóxyvni, “Côjcfp cẩvrsln thậxyvnn mộdhpmt chúxyvnt, Tiếaavmt Hìdvsbnh kia, tâxhnfm nhãxlaxn rấxgxyt xấxgxyu xa, mặsdqrt kháfmwnc. . . . . . Nếaavmu Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba ởsfza đxzdaóxyvn, côjcfpvrslng đxzdagtxlng thăvrbam dòrebh nữhhwua.”

Tiểxlaxu Đxzdaao thậxyvnt khôjcfpng cảtzmym thấxgxyy đxzdaâxhnfy làmrpr trởsfza ngạkvhfi, “Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba khinh côjcfpng khôjcfpng giỏvrbai bằoapxng ta, cóxyvn Tiểxlaxu Nguyệfmwnt ởsfza đxzdaóxyvn, còrebhn cóxyvn đxzdakvhfi ca ta!”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm nhìdvsbn trờpqqvi, nha đxzdavrbau kia từgtxlxyvnc nhậxyvnn thứftjqc thâxhnfn ca liềhbbln bắftjqt đxzdavrbau kiêftjqu ngạkvhfo, “Tóxyvnm lạkvhfi côjcfp cẩvrsln thậxyvnn mộdhpmt chúxyvnt.”

“Đxzdai đxzdai.” Tiểxlaxu Đxzdaao khoáfmwnt tay, cùdfpnng Hiểxlaxu Nguyệfmwnt vàmrprfmwnch Kim Phong rờpqqvi đxzdai.


Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm quay đxzdavrbau lạkvhfi, Trọdizeng Hoa mỉkjwfm cưxlaxpqqvi nhìdvsbn hắftjqn, “Ngưxlaxơktesi yêftjqn tâxhnfm đxzdaxlax cho nàmrprng đxzdai, khôjcfpng sợdvntmrprng nghe đxzdaưxlaxdvntc chuyệfmwnn khôjcfpng nêftjqn nghe sao?”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm ảtzmym đxzdakvhfm cưxlaxpqqvi, “Nha đxzdavrbau kia rấxgxyt thôjcfpng minh, chỉkjwf sợdvntvrslng muốahacn nghe chuyệfmwnn kia, ngăvrban cảtzmyn nàmrprng ngưxlaxdvntc lạkvhfi làmrprm cho nàmrprng thêftjqm nghi ngờpqqv.”

Trọdizeng Hoa nhìdvsbn chằoapxm chằoapxm Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm mộdhpmt lúxyvnc, bỗtzmyng nhiêftjqn hạkvhf giọdizeng hỏvrbai, “Ta hỏvrbai ngưxlaxơktesi.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm ngẩvrslng đxzdavrbau —— hỏvrbai cáfmwni gìdvsb?

“Ngưxlaxơktesi. . . . . . Đxzdaếaavmn tộdhpmt cùdfpnng đxzdaahaci vớdvsbi Nhan Tiểxlaxu Đxzdaao cóxyvn ýbpcj tứftjqdvsb hay khôjcfpng?” Trọdizeng Hoa cau màmrpry, “Ngưxlaxơktesi cũvrslng đxzdagtxlng nóxyvni cho ta biếaavmt từgtxl đxzdavrbau chíjcfp cuốahaci ngưxlaxơktesi đxzdahbblu làmrpr gặsdqrp dịizbrp thìdvsb chơktesi?”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm trầvrbam mặsdqrc mộdhpmt lúxyvnc lâxhnfu, héztjj miệfmwnng tựzjlga hồylgp muốahacn nóxyvni lạkvhfi thôjcfpi. Màmrpr ngay lúxyvnc Trọdizeng Hoa nghĩsyji hắftjqn sẽcdrc trảtzmy lờpqqvi, củzjlga phòrebhng đxzdavrsly ra, Hữhhwuu Hữhhwuu vộdhpmi vãxlax chạkvhfy vàmrpro. Nàmrprng vừgtxla rồylgpi tốahacn chúxyvnt thờpqqvi gian đxzdaoddli y phụqjxac dạkvhfmrprnh.

“Tốahact lắftjqm, đxzdadvnti lâxhnfu rồylgpi.” Hữhhwuu Hữhhwuu cóxyvn chúxyvnt ngưxlaxdvntng ngùdfpnng, nhưxlaxng nhìdvsbn nhìdvsbn, chỉkjwf thấxgxyy Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm quay mặsdqrt, Trọdizeng Hoa cau màmrpry, hai ngưxlaxpqqvi tựzjlga hồylgp đxzdaang nóxyvni chuyệfmwnn gìdvsb mấxgxyt hứftjqng, khôjcfpng khíjcfpxyvn chúxyvnt xấxgxyu hổoddl.

Hữhhwuu Hữhhwuu khẩvrsln trưxlaxơktesng, cóxyvn phảtzmyi lạkvhfi cãxlaxi nhau hay khôjcfpng?

“Khụqjxa khụqjxa.” Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm ho khan mộdhpmt tiếaavmng, đxzdaahaci Hữhhwuu Hữhhwuu ngoắftjqc, “Nhanh lêftjqn.”

“Đxzdaưxlaxdvntc!” Hữhhwuu Hữhhwuu cũvrslng khôjcfpng cóxyvnxhnfm tưxlax quảtzmyn chuyệfmwnn đxzdaóxyvn, chíjcfpnh sựzjlg quan trọdizeng hơktesn.

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa mang theo Hữhhwuu Hữhhwuu thi triểxlaxn khinh côjcfpng lẻqpmmn vàmrpro trong hoàmrprng cung. Hữhhwuu Hữhhwuu từgtxl nhỏvrba đxzdaãxlax sốahacng ởsfzaktesi nàmrpry, đxzdaahaci vớdvsbi đxzdaizbra hìdvsbnh thậxyvnp phầvrban quen thuộdhpmc, bởsfzai vậxyvny chỉkjwf đxzdaiểxlaxm Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa đxzdai theo đxzdaưxlaxpqqvng tắftjqt, cơktes hồylgp khôjcfpng đxzdaqjxang tớdvsbi thủzjlg vệfmwn.

Sau khi thi triểxlaxn khinh côjcfpng, Hữhhwuu Hữhhwuu mớdvsbi biếaavmt đxzdaưxlaxdvntc côjcfpng phu củzjlga Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa tốahact nhưxlax vậxyvny! Quảtzmy nhiêftjqn nưxlaxơktesng nàmrprng nóxyvni mộdhpmt chúxyvnt cũvrslng khôjcfpng sai, võvanfxhnfm Trung Nguyêftjqn nhiềhbblu nhâxhnfn tàmrpri.

Tớdvsbi gầvrban tẩvrslm cung, Hữhhwuu Hữhhwuu ra hiệfmwnu hai ngưxlaxpqqvi đxzdagtxlng nóxyvnng vộdhpmi, “Đxzdaèxripn rấxgxyt sáfmwnng, chỗtzmy cửxgrqa đxzdaóxyvn hẳkjwfn làmrprxyvn thủzjlg vệfmwnmrpr cung nữhhwu.”


Trọdizeng Hoa cùdfpnng Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm liếaavmc mắftjqt nhìdvsbn nhau mộdhpmt cáfmwni, mang theo Hữhhwuu Hữhhwuu nhảtzmyy lêftjqn nóxyvnc nhàmrpr, trưxlaxdvsbc tiêftjqn khôjcfpng dáfmwnm tùdfpny tiệfmwnn hàmrprnh đxzdadhpmng, chỉkjwf trốahacn trêftjqn nóxyvnc nhàmrpr nghe đxzdadhpmng tĩsyjinh phíjcfpa dưxlaxdvsbi.

Tiếaavmng “Loảtzmyng xoảtzmyng” truyềhbbln đxzdaếaavmn, chợdvntt nghe thanh âxhnfm tứftjqc giậxyvnn củzjlga Đxzdakvhfi Tổoddlng quảtzmyn, “Đxzdahbblu cúxyvnt cho ta!” Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm khóxyvn hiểxlaxu nhìdvsbn Hữhhwuu Hữhhwuu.

Hữhhwuu Hữhhwuu lắftjqc lắftjqc đxzdavrbau, cũvrslng khôjcfpng biếaavmt Đxzdakvhfi Tổoddlng quảtzmyn nàmrpry từgtxl khi nàmrpro lạkvhfi trởsfzaftjqn nóxyvnng nảtzmyy nhưxlax vậxyvny .

Ba ngưxlaxpqqvi cẩvrsln thậxyvnn nghe ngóxyvnng, hìdvsbnh nhưxlaxmrpr Đxzdakvhfi Tổoddlng quảtzmyn đxzdaang mắftjqng ngưxlaxpqqvi, mắftjqng cáfmwni gìdvsb thìdvsb nghe khôjcfpng rõvanf lắftjqm, bấxgxyt quáfmwn tiếaavmng đxzdaxyvnp pháfmwn đxzdaylgp vậxyvnt nàmrpry nọdizevrslng rấxgxyt lớdvsbn.

Chỉkjwffmwnt sau, cửxgrqa mởsfza, mấxgxyy binh líjcfpnh ủzjlgvrsl đxzdai ra, phíjcfpa sau còrebhn cóxyvn mấxgxyy nha hoàmrprn đxzdaang thấxgxyt kinh. Mộdhpmt binh sĩsyji cầvrbam đxzdavrbau gọdizei tớdvsbi mộdhpmt đxzdadhpmi nhâxhnfn mãxlax kháfmwn đxzdaôjcfpng, “Nhanh tìdvsbm đxzdai!”

Mấxgxyy binh sĩsyji hai mặsdqrt nhìdvsbn nhau, đxzdahbblu hỏvrbai, “Tìdvsbm cáfmwni gìdvsb?”

“Bảtzmyo ngọdizec truyềhbbln quốahacc củzjlga Nữhhwuxlaxơktesng khôjcfpng thấxgxyy.”

Mọdizei ngưxlaxpqqvi quáfmwn sợdvntxlaxi, nhanh chóxyvnng chia bốahacn phíjcfpa đxzdai tìdvsbm.

Trọdizeng Hoa nhìdvsbn Hữhhwuu Hữhhwuu, nhưxlaxmrpr hỏvrbai, “Bảtzmyo ngọdizec truyềhbbln quốahacc làmrprfmwni gìdvsb?”

Hữhhwuu Hữhhwuu cưxlaxpqqvi híjcfpp mắftjqt vưxlaxơktesn tay, xuấxgxyt ra mộdhpmt miếaavmng ngọdizec bộdhpmi màmrpru xanh biếaavmc đxzdaeo trêftjqn cổoddl. Dưxlaxdvsbi áfmwnnh trăvrbang, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa chỉkjwf thấxgxyy miếaavmng ngọdizec trong suốahact sáfmwnng long lanh thậxyvnt đxzdadkxxp, màmrpru xanh trơktesn bóxyvnng nhưxlaxxlaxdvsbc, mang theo mộdhpmt loạkvhfi linh khíjcfpxyvni khôjcfpng nêftjqn lờpqqvi —— quảtzmy nhiêftjqn làmrpr hảtzmyo ngọdizec.

Nhưxlaxng màmrpr Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa cũvrslng khôjcfpng hiểxlaxu đxzdaưxlaxdvntc, Hữhhwuu Hữhhwuu làmrprm sao đxzdaem đxzdaưxlaxdvntc miếaavmng ngọdizec bộdhpmi nàmrpry ra khỏvrbai hoàmrprng cung đxzdaưxlaxdvntc.

Hữhhwuu Hữhhwuu chỉkjwf chỉkjwf giàmrpry củzjlga mìdvsbnh, hai ngưxlaxpqqvi lậxyvnp tứftjqc ngầvrbam hiểxlaxu, đxzdagtxlng nóxyvni dùdfpnmrpr nữhhwu tửxgrq hiềhbbln làmrprnh, cũvrslng cóxyvn mộdhpmt mặsdqrt ranh mãxlaxnh.

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm thấxgxyp giọdizeng hỏvrbai Hữhhwuu Hữhhwuu, “Nàmrprng tìdvsbm khôjcfpng thấxgxyy ngọdizec bộdhpmi, vìdvsb sao giậxyvnn dữhhwu?”


Hữhhwuu Hữhhwuu nhỏvrba giọdizeng trảtzmy lờpqqvi, “Ngọdizec bộdhpmi nàmrpry, quan trọdizeng giốahacng nhưxlax ngọdizec tỷsiwzsfza Trung Nguyêftjqn củzjlga cáfmwnc ngưxlaxpqqvi, trưxlaxdvsbc khi đxzdai mẫdvntu thâxhnfn đxzdaãxlax tháfmwno từgtxl trêftjqn cổoddl xuốahacng cho ta, dặsdqrn ta đxzdagtxlng nóxyvni cho ai biếaavmt, vàmrprxlaxy giấxgxyu ởsfza trong giàmrpry.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm hơktesi hơktesi sửxgrqng sốahact, nóxyvni nhưxlax vậxyvny, nưxlaxơktesng củzjlga Hữhhwuu Hữhhwuu cũvrslng khôjcfpng phảtzmyi làmrpr khôjcfpng đxzdafmwnn trưxlaxdvsbc đxzdaưxlaxdvntc cóxyvn ngưxlaxpqqvi âxhnfm mưxlaxu soáfmwnn ngôjcfpi vịizbr hoàmrprng đxzdaếaavm củzjlga nàmrprng, vìdvsb sao khôjcfpng nhắftjqc nhởsfza nữhhwu nhi mộdhpmt tiếaavmng đxzdaâxhnfy? Cũvrslng đxzdakjwf cho nàmrprng chịizbru thêftjqm nhiềhbblu nhiềhbblu đxzdaau khổoddl. . . . . .

Trọdizeng Hoa lạkvhfi nhắftjqc Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm, “Quốahacc sưxlax khôjcfpng cóxyvnsfza đxzdaâxhnfy.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm hiểxlaxu đxzdaưxlaxdvntc ýbpcj củzjlga Trọdizeng Hoa, cưxlaxpqqvi cưxlaxpqqvi, “Hai ngưxlaxpqqvi bọdizen họdizevrslng khôjcfpng phảtzmyi vợdvnt chồylgpng, khôjcfpng ởsfzadfpnng nhau làmrpr chuyệfmwnn bìdvsbnh thưxlaxpqqvng.”

Trọdizeng Hoa thấxgxyy hắftjqn hàmrpro hứftjqng cãxlaxi lạkvhfi, bèxripn khôjcfpng nóxyvni nữhhwua.

xyvnc nàmrpry, trong phòrebhng im lặsdqrng, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa khóxyvn hiểxlaxu khôjcfpng biếaavmt đxzdaãxlax xảtzmyy ra chuyệfmwnn gìdvsb, chỉkjwf nghe bêftjqn trong truyềhbbln đxzdaếaavmn mộdhpmt thanh âxhnfm, rấxgxyt trầvrbam tĩsyjinh lạkvhfnh nhạkvhft, “Khôjcfpng cầvrban tìdvsbm nữhhwua, tìdvsbm đxzdaưxlaxdvntc rồylgpi.”

Mấxgxyy binh líjcfpnh quay đxzdavrbau lạkvhfi, vịizbr đxzdakvhfi tưxlaxdvsbng quâxhnfn kia cũvrslng quay đxzdavrbau lạkvhfi.

Nữhhwuxlaxơktesng đxzdaftjqng ởsfza cửxgrqa, “Giảtzmyi táfmwnn hếaavmt đxzdai, chuẩvrsln bịizbr ngàmrpry mai tỷsiwz thíjcfp.”

“Vâxhnfng!” Bọdizen líjcfpnh nhẹdkxx nhàmrprng thởsfza ra, mấxgxyy ngàmrpry gầvrban đxzdaâxhnfy chung quy vẫdvntn cảtzmym thấxgxyy Nữhhwuxlaxơktesng bấxgxyt thưxlaxpqqvng, bấxgxyt quáfmwnjcfpm nay cóxyvn vẻqpmm đxzdaãxlax khôjcfpi phụqjxac.

Chờpqqv thịizbr vệfmwn ngoàmrpri cửxgrqa đxzdahbblu rúxyvnt đxzdai, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cảtzmym thấxgxyy cơktes hộdhpmi khôjcfpng tồylgpi, đxzdaang muốahacn đxzdai xuốahacng, tay áfmwno lạkvhfi bịizbr Hữhhwuu Hữhhwuu bắftjqt đxzdaưxlaxdvntc.

Chỉkjwf thấxgxyy Hữhhwuu Hữhhwuu nhăvrban mặsdqrt lắftjqc lắftjqc đxzdavrbau, tựzjlga hồylgp rấxgxyt hoang mang, “Khôjcfpng đxzdaúxyvnng.”

Đxzdaang nóxyvni, chợdvntt nghe trong phòrebhng truyềhbbln đxzdaếaavmn thanh âxhnfm, “Hữhhwuu Hữhhwuu? Cóxyvnsfza đxzdaâxhnfy khôjcfpng?”

Hữhhwuu Hữhhwuu cảtzmy kinh, đxzdaizbrnh đxzdai xuốahacng, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa vộdhpmi vàmrprng ngăvrban lạkvhfi, ýbpcjmrpr —— nàmrprng làmrprm sao pháfmwnt hiệfmwnn đxzdaưxlaxdvntc?

Hữhhwuu Hữhhwuu cũvrslng xua tay, “Khôjcfpng sợdvnt, đxzdaóxyvn khôjcfpng phảtzmyi Đxzdakvhfi Tổoddlng quảtzmyn!”

Hai ngưxlaxpqqvi khóxyvn hiểxlaxu, “Đxzdaóxyvnmrpr ai?”

“Nưxlaxơktesng ta!” Hữhhwuu Hữhhwuu cóxyvn chúxyvnt kíjcfpch đxzdadhpmng, từgtxlxyvnc nhàmrpr liềhbbln trưxlaxdvntt xuốahacng. Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa cũvrslng hiểxlaxu đxzdaưxlaxdvntc sựzjlgdvsbnh pháfmwnt triểxlaxn mộdhpmt cáfmwnch khôjcfpng ngờpqqv, bấxgxyt quáfmwn vẫdvntn làmrpr theo xuốahacng.

Trong phòrebhng, bìdvsbnh hoa ấxgxym tràmrpr vỡkjwf thàmrprnh mảtzmynh nhỏvrbaktesi đxzdavrbay đxzdaxgxyt. Mộdhpmt nữhhwu nhâxhnfn ngồylgpi ởsfzaftjqn cạkvhfnh bàmrprn đxzdaang uốahacng tràmrpr, phíjcfpa sau cóxyvn mấxgxyy thịizbr vệfmwn, bêftjqn châxhnfn làmrpr mộdhpmt nữhhwu tửxgrq bịizbr tróxyvni đxzdaang quỳrajd, đxzdaúxyvnng làmrpr Đxzdakvhfi Tổoddlng quảtzmyn kia.

Ngồylgpi ởsfzaftjqn cạkvhfnh làmrpr mộdhpmt nữhhwu nhâxhnfn khôjcfpng đxzdaeo khăvrban che mặsdqrt, thoạkvhft nhìdvsbn thậxyvnp phầvrban trẻqpmm tuổoddli, dung mạkvhfo đxzdadkxxp tuyệfmwnt trầvrban.

“Nưxlaxơktesng!” Hữhhwuu Hữhhwuu vừgtxla mừgtxlng vừgtxla sợdvnt, ngồylgpi ởsfzaftjqn cạkvhfnh bàmrprn hiểxlaxn nhiêftjqn chíjcfpnh làmrpr Nữhhwuxlaxơktesng châxhnfn chíjcfpnh củzjlga Quỷsiwz thàmrprnh, nàmrprng khíjcfp sắftjqc thoạkvhft nhìdvsbn khôjcfpng tồylgpi, vưxlaxơktesn tay hưxlaxdvsbng Hữhhwuu Hữhhwuu vẫdvnty vẫdvnty, “Đxzdaếaavmn đxzdaâxhnfy.”

Hữhhwuu Hữhhwuu chạkvhfy tớdvsbi, Nữhhwuxlaxơktesng đxzdaem nàmrprng kéztjjo đxzdaếaavmn bêftjqn ngưxlaxpqqvi, “Khiếaavmn con thay nưxlaxơktesng chịizbru khổoddl.”

Hữhhwuu Hữhhwuu liêftjqn tụqjxac lắftjqc đxzdavrbau, thấxgxyy Đxzdakvhfi Tổoddlng quảtzmyn đxzdaãxlax bịizbr xửxgrq tríjcfp, lậxyvnp tứftjqc nóxyvni, “Nưxlaxơktesng, Quốahacc sưxlaxvrslng cóxyvn tham dựzjlg. . . . . .”

“Nưxlaxơktesng biếaavmt.” Nữhhwuxlaxơktesng gậxyvnt đxzdavrbau, nhìdvsbn hai ngưxlaxpqqvi phíjcfpa sau Hữhhwuu Hữhhwuu, cao thấxgxyp đxzdaáfmwnnh giáfmwn Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa mộdhpmt hồylgpi, tựzjlga hồylgpmrpr đxzdaáfmwnnh giáfmwn kỹdkxxmrprng từgtxl đxzdavrbau tớdvsbi đxzdajcfpi. Cuốahaci cùdfpnng, Nữhhwuxlaxơktesng thu hồylgpi tầvrbam mắftjqt, hỏvrbai Hữhhwuu Hữhhwuu, “Nữhhwu nhi ngoan, hai nam nhâxhnfn nàmrpry ai làmrpr ngưxlaxpqqvi trong lòrebhng con?”

Hữhhwuu Hữhhwuu sửxgrqng sốahact, cuốahaci cùdfpnng vộdhpmi vàmrprng lắftjqc đxzdavrbau, đxzdavrba mặsdqrt, “Khôjcfpng phảtzmyi đxzdaâxhnfu nưxlaxơktesng! Khôjcfpng phảtzmyi bọdizen họdize. . . . . .”

“Hm?” Nữhhwuxlaxơktesng sắftjqc béztjjn nhưxlaxdvsbng mi, “Nóxyvni nhưxlax vậxyvny, thậxyvnt sựzjlgxyvn ngưxlaxpqqvi trong lòrebhng? Cha con nóxyvni mộdhpmt chúxyvnt cũvrslng khôjcfpng sai, nếaavmu muốahacn con cóxyvn ngưxlaxpqqvi trong lòrebhng, đxzdauổoddli con ra trưxlaxdvsbc.”

Hữhhwuu Hữhhwuu đxzdavrba mặsdqrt nhỏvrba giọdizeng hỏvrbai, “Ngưxlaxpqqvi tìdvsbm đxzdaưxlaxdvntc cha rồylgpi?”

Nữhhwuxlaxơktesng cưxlaxpqqvi cưxlaxpqqvi, “Tìdvsbm thìdvsbdvsbm thấxgxyy, bấxgxyt quáfmwn lạkvhfi đxzdaxlax hắftjqn chạkvhfy rồylgpi.”

“Nhưxlax thếaavmmrpro lạkvhfi. . . . . .”

“Trưxlaxdvsbc mắftjqt khôjcfpng nóxyvni đxzdaếaavmn chuyệfmwnn nàmrpry.” Nữhhwuxlaxơktesng nhẹdkxx nhàmrprng thởsfzamrpri, cúxyvni đxzdavrbau nhìdvsbn Đxzdakvhfi Tổoddlng quảtzmyn kia, “Nưxlaxơktesng tạkvhfm thờpqqvi đxzdaem phảtzmyn đxzdaylgpmrpry đxzdai, ngàmrpry mai, cho con xem mộdhpmt tròrebh hay.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Trọdizeng Hoa mơktes hồylgp cảtzmym thấxgxyy, khôjcfpng phảtzmyi chứftjq, lầvrban nàmrpry làmrpr kếaavm hoạkvhfch củzjlga Nữhhwuxlaxơktesng? Khổoddlxhnfm nhiềhbblu nhưxlax vậxyvny rốahact cuộdhpmc làmrprdvsb sao đxzdaâxhnfy?

. . . . . .

Mộdhpmt chỗtzmy kháfmwnc, Tiểxlaxu Đxzdaao cùdfpnng Hiểxlaxu Nguyệfmwnt bíjcfp mậxyvnt đxzdai tớdvsbi sâxhnfn màmrpr ba ngưxlaxpqqvi củzjlga Bắftjqc Hảtzmyi pháfmwni đxzdaang ởsfza, ba ngưxlaxpqqvi nàmrpry đxzdaang tụqjxa tậxyvnp ởsfza trong thưxlax phòrebhng, cũvrslng đxzdaang bàmrprn luậxyvnn cuộdhpmc tỷsiwz thíjcfp ngàmrpry mai, hơktesn nữhhwua. . . . . . còrebhn nghe Tầvrban Kha nóxyvni xấxgxyu Tiểxlaxu Đxzdaao.

Tiểxlaxu Đxzdaao tựzjlga vàmrpro nóxyvnc nhàmrpr nhăvrban mặsdqrt, giốahacng nhưxlax bịizbr mắftjqng nhưxlaxng khôjcfpng cóxyvnfmwnch nàmrpro kháfmwnc cãxlaxi, đxzdaếaavmn mứftjqc bựzjlgc bộdhpmi. Trong phòrebhng Tầvrban Kha kia tráfmwni mộdhpmt cáfmwni “Nữhhwu tặsdqrc” phảtzmyi mộdhpmt cáfmwni “Tiểxlaxu tiệfmwnn nhâxhnfn”, nóxyvni đxzdaếaavmn mỏvrbai miệfmwnng.

Ba ngưxlaxpqqvi còrebhn nóxyvni tớdvsbi Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba, tựzjlga hồylgp đxzdaahaci vớdvsbi hắftjqn cóxyvn chúxyvnt khôjcfpng tíjcfpn nhiệfmwnm.

Tiểxlaxu Đxzdaao nghe xong mộdhpmt lúxyvnc lâxhnfu cũvrslng cóxyvn chúxyvnt mệfmwnt, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt nhìdvsbn nàmrprng, ýbpcj muốahacn hỏvrbai, cóxyvn đxzdai hay khôjcfpng?

Tiểxlaxu Đxzdaao vừgtxla đxzdaizbrnh gậxyvnt đxzdavrbau, liềhbbln nhìdvsbn thấxgxyy ngoàmrpri sâxhnfn Quốahacc sưxlax đxzdaếaavmn.

Hai ngưxlaxpqqvi trong lòrebhng vui vẻqpmm, quảtzmy nhiêftjqn cóxyvn nộdhpmi tìdvsbnh, may mắftjqn đxzdaếaavmn đxzdaâxhnfy.

Quốahacc sưxlax đxzdaếaavmn, làmrprm cho ba ngưxlaxpqqvi trong phòrebhng cũvrslng cóxyvn chúxyvnt bấxgxyt ngờpqqv, Tiếaavmt Hìdvsbnh đxzdaftjqng lêftjqn nghêftjqnh đxzdaóxyvnn, bởsfzai vìdvsb biếaavmt hắftjqn cũvrslng làmrpr mộdhpmt ngưxlaxpqqvi dựzjlg thi, cho nêftjqn khôjcfpng biếaavmt hắftjqn tớdvsbi đxzdaâxhnfy làmrprxyvn ýbpcjdvsb.

Quốahacc sưxlaxvrslng khôjcfpng kháfmwnch sáfmwno, đxzdai thẳkjwfng vàmrpro vấxgxyn đxzdahbbl, nóxyvni muốahacn cùdfpnng Bắftjqc Hảtzmyi pháfmwni giao dịizbrch. Quốahacc sưxlax trợdvnt giúxyvnp Tiếaavmt Hìdvsbnh tuyểxlaxn thắftjqng Quỷsiwzxlaxơktesng, màmrpr Tiếaavmt Hìdvsbnh phảtzmyi cam đxzdaoan, sau nàmrpry đxzdaxlax cho hắftjqn vàmrpro Bắftjqc Hảtzmyi Thuỷsiwz Tinh cung, đxzdai thăvrbam mộdhpmt chúxyvnt.

Tiểxlaxu Đxzdaao nghe cóxyvn chúxyvnt cổoddl quáfmwni —— sau nàmrpry làmrpr thờpqqvi đxzdaiểxlaxm nàmrpro? Chuyệfmwnn nàmrpry cũvrslng quáfmwn khôjcfpng rõvanfmrprng. Bắftjqc Hảtzmyi Thuỷsiwz Tinh cung cóxyvn tồylgpn tạkvhfi hay khôjcfpng, chỉkjwfxyvn Tiếaavmt Bắftjqc Hảtzmyi biếaavmt. Nóxyvni sau, chỉkjwf muốahacn nhìdvsbn mộdhpmt chúxyvnt thìdvsbxyvn lợdvnti gìdvsb? Cũvrslng sẽcdrc khôjcfpng nhiềhbblu thêftjqm miếaavmng thịizbrt, chỉkjwfdvsb chuyệfmwnn nàmrpry, giúxyvnp đxzdakjwf ngưxlaxpqqvi ta tuyểxlaxn thắftjqng Quỷsiwzxlaxơktesng, ai tin!

Đxzdaáfmwnm ngưxlaxpqqvi Tiếaavmt Hìdvsbnh cũvrslng khôjcfpng phảtzmyi làmrpr ngốahacc tửxgrq, cảtzmym thấxgxyy Quốahacc sưxlax nhưxlax vậxyvny cũvrslng khôjcfpng cóxyvn lợdvnti íjcfpch gìdvsb.

Quốahacc sưxlaxvrslng nhìdvsbn ra nghi ngờpqqv củzjlga ba ngưxlaxpqqvi, chỉkjwfmrprtzmym đxzdakvhfm cưxlaxpqqvi, “Ba vịizbr, bổoddln nhâxhnfn tinh thôjcfpng thuậxyvnt sốahac, đxzdaưxlaxa ra giao dịizbrch dĩsyji nhiêftjqn làmrpr bảtzmyn thâxhnfn sẽcdrc khôjcfpng thua thiệfmwnt. Nhưxlaxng màmrpr ta cảtzmym thấxgxyy hứftjqng thúxyvn vớdvsbi vàmrpri vậxyvnt, cùdfpnng chuyệfmwnn cáfmwnc ngưxlaxơktesi tranh quyềhbbln đxzdaoạkvhft lợdvnti hoặsdqrc làmrprxlaxng báfmwnvanfxhnfm khôjcfpng cóxyvn nửxgrqa đxzdaiểxlaxm quan hệfmwn, cho nêftjqn đxzdaâxhnfy làmrpr mộdhpmt giao dịizbrch cóxyvn lợdvnti cho ta, hy vọdizeng ba vịizbr đxzdagtxlng lo lắftjqng.”

Tiếaavmt Hìdvsbnh gậxyvnt gậxyvnt đxzdavrbau, lạkvhfi hỏvrbai, “Hôjcfpm nay ngưxlaxpqqvi tớdvsbi cùdfpnng Háfmwnch Kim Phong kia làmrpr Bắftjqc Hảtzmyi pháfmwni Nhịizbr thiếaavmu gia Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm, ngưxlaxơktesi vìdvsb sao khôjcfpng cùdfpnng hắftjqn hợdvntp táfmwnc? Màmrprdvsbm chúxyvnng ta, lạkvhfi nóxyvni tiếaavmp, chúxyvnng ta sao cóxyvn thểxlax so sáfmwnnh vớdvsbi hắftjqn.”

“Ha hảtzmy.” Đxzdakvhfi Quốahacc sưxlax chỉkjwftzmym đxzdakvhfm cưxlaxpqqvi, “Trưxlaxdvsbc đxzdaóxyvn ta đxzdaãxlaxxyvni, tạkvhfi hạkvhf tinh thôjcfpng thuậxyvnt sốahacdfpnng vớdvsbi thuậxyvnt tíjcfpnh toáfmwnn suy diễdkxxn, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm ngưxlaxpqqvi nàmrpry, cũvrslng khôjcfpng giốahacng nhưxlax ngoàmrpri mặsdqrt hoàmrprn toàmrprn khôjcfpng cóxyvnxlaxxhnfm, vảtzmy lạkvhfi mệfmwnnh cáfmwnch củzjlga hắftjqn chíjcfpnh làmrpr minh châxhnfu xuấxgxyt hảtzmyi, khôjcfpng lêftjqn tiếaavmng cũvrslng vẫdvntn nổoddli tiếaavmng, ngưxlaxpqqvi nàmrpry trêftjqn ngưxlaxpqqvi chuyệfmwnn xấxgxyu nhiềhbblu, khôjcfpng thểxlax hợdvntp táfmwnc.”

“Ngưxlaxơktesi làmrprxyvni, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm làmrpr ngưxlaxpqqvi cóxyvnxlaxxhnfm, cũvrslng khôjcfpng phảtzmyi làmrpr nhưxlax bềhbbl ngoàmrpri vôjcfp tranh vôjcfp cầvrbau?” Phưxlaxơktesng Đxzdaylgpng Lýbpcj đxzdaahaci vớdvsbi đxzdaiềhbblu nàmrpry cóxyvn chúxyvnt khinh thưxlaxpqqvng, “Nếaavmu hắftjqn thựzjlgc sựzjlgxyvnxlaxxhnfm, sưxlax phụqjxa đxzdaãxlax chếaavmt nêftjqn trởsfza vềhbbl tranh vịizbr, vìdvsb sao hắftjqn lạkvhfi khôjcfpng xuấxgxyt hiệfmwnn? Hiệfmwnn giờpqqv Bắftjqc Hảtzmyi pháfmwni căvrban bảtzmyn khôjcfpng cóxyvn chỗtzmy cho hắftjqn, hắftjqn tranh nữhhwua cóxyvn thểxlax tranh đxzdaưxlaxdvntc cáfmwni gìdvsb?!”

Quốahacc sưxlaxxlaxpqqvi màmrpr khôjcfpng nóxyvni, xoay mặsdqrt nhìdvsbn Tiếaavmt Hìdvsbnh, “Nếaavmu ngưxlaxơktesi cóxyvn thểxlaxmrprm chủzjlg, ta hỏvrbai ngưxlaxơktesi mộdhpmt câxhnfu, cóxyvnmrprm giao dịizbrch nàmrpry hay khôjcfpng?”

Tiếaavmt Hìdvsbnh suy tưxlax mộdhpmt láfmwnt, gậxyvnt đxzdavrbau, “Tốahact.”

Quốahacc sưxlaxvrslng khôjcfpng nóxyvni thêftjqm gìdvsb nữhhwua, hàmrpri lòrebhng rờpqqvi đxzdai.

Quốahacc sưxlax đxzdai rồylgpi Phưxlaxơktesng Đxzdaylgpng Lýbpcj truy vấxgxyn Tiếaavmt Hìdvsbnh, “Giang hồylgp thuậxyvnt sĩsyjixyvni hưxlaxu nóxyvni vưxlaxdvntn, cáfmwni gìdvsb mệfmwnnh cáfmwnch minh châxhnfu xuấxgxyt hảtzmyi, hắftjqn sao khôjcfpng nóxyvni phếaavm vậxyvnt kia làmrpr sao tửxgrq vi hạkvhf phàmrprm luôjcfpn đxzdai?!”

Tiếaavmt Hìdvsbnh thấxgxyy hắftjqn tứftjqc giậxyvnn, xua tay ýbpcj bảtzmyo hắftjqn khôjcfpng cầvrban hàmrprnh đxzdadhpmng theo cảtzmym tíjcfpnh, “Vôjcfp luậxyvnn nhưxlax thếaavmmrpro, giao dịizbrch nàmrpry đxzdaahaci vớdvsbi chúxyvnng ta cũvrslng cũvrslng khôjcfpng cóxyvn tổoddln thấxgxyt gìdvsb, gãxlax Quốahacc sưxlax suy ghĩsyji đxzdaếaavmn Thuỷsiwz Tinh cung xem chừgtxlng đxzdaãxlaxxhnfu, nếaavmu chúxyvnng ta khôjcfpng đxzdaylgpng ýbpcjdfpnng hắftjqn hợdvntp táfmwnc, nóxyvni khôjcfpng chừgtxlng hắftjqn sẽcdrcdfpnng Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm hợdvntp táfmwnc, đxzdaếaavmn lúxyvnc đxzdaóxyvn chúxyvnng ta tổoddln thấxgxyt còrebhn lớdvsbn hơktesn nữhhwua.”

“Trong Bắftjqc Hảtzmyi Thuỷsiwz Tinh cung cóxyvnfmwni gìdvsb đxzdaáfmwnng giáfmwn khiếaavmn têftjqn Quốahacc sưxlax kia đxzdaxlax ýbpcj nhưxlax vậxyvny?” Tầvrban Kha nghi hoặsdqrc, “Hắftjqn khôjcfpng nhắftjqc đxzdaếaavmn Nguyệfmwnt Hảtzmyi Kim Thuyềhbbln cũvrslng khôjcfpng nhắftjqc đxzdaếaavmn Tháfmwnnh Võvanf Hoàmrprng Phổoddl, chỉkjwfxyvni đxzdaếaavmn Thuỷsiwz Tinh cung nhìdvsbn mộdhpmt cáfmwni. . . . . . Đxzdaáfmwnng tiếaavmc muốahacn tìdvsbm đxzdaưxlaxdvntc Thuỷsiwz Tinh cung nhấxgxyt đxzdaizbrnh phảtzmyi tìdvsbm ra Long Cốahact Ngũvrsl Đxzdaylgp, Tiếaavmt Bắftjqc Hảtzmyi rốahact cuộdhpmc đxzdaãxlax đxzdaem nóxyvn giấxgxyu ởsfza chỗtzmymrpro rồylgpi?”

“Lạkvhfi nóxyvni tiếaavmp. . . . . .” Tiếaavmt Hìdvsbnh nhưxlaxmrpr bỗtzmyng nhiêftjqn nghĩsyji ra đxzdaiềhbblu gìdvsb, “Ta cảtzmym thấxgxyy Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm dụqjxang tâxhnfm đxzdai lấxgxyy lòrebhng mộdhpmt nữhhwu nhâxhnfn nhưxlax vậxyvny cóxyvn chúxyvnt kháfmwnc thưxlaxpqqvng, hiệfmwnn tạkvhfi nghĩsyji lạkvhfi, côjcfpxlaxơktesng kia làmrpr nữhhwu nhi củzjlga Nhan Nhưxlax Ngọdizec, ngàmrpry trưxlaxdvsbc cóxyvn nghe nóxyvni, khinh côjcfpng củzjlga nàmrprng cựzjlgc cao.”

“Ngưxlaxơktesi muốahacn nóxyvni, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm làmrpr đxzdaang lợdvnti dụqjxang nàmrprng?” Phưxlaxơktesng Đxzdaylgpng Lýbpcjxyvni bộdhpm dạkvhfng vui vẻqpmm, “Cũvrslng tốahact, dùdfpn sao côjcfpxlaxơktesng kia bộdhpm dạkvhfng khôjcfpng tồylgpi, vôjcfp luậxyvnn làmrpr thậxyvnt hay giảtzmy, đxzdaahaci vớdvsbi Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cũvrslng khôjcfpng cóxyvn hạkvhfi.”

Trêftjqn nóxyvnc nhàmrpr, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt chỉkjwf thấxgxyy Tiểxlaxu Đxzdaao bìdvsbnh tĩsyjinh lắftjqng nghe, trêftjqn mặsdqrt khôjcfpng cóxyvn biểxlaxu tìdvsbnh gìdvsb đxzdasdqrc biệfmwnt, nhưxlaxng làmrpr nhìdvsbn ra đxzdaưxlaxdvntc, tâxhnfm tìdvsbnh cũvrslng khôjcfpng đxzdaưxlaxdvntc tốahact.

Tiểxlaxu Đxzdaao lúxyvnc nàmrpry suy nghĩsyjifmwni gìdvsb, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt đxzdafmwnn khôjcfpng ra, Đxzdakvhfi Quốahacc sưxlax mộdhpmt chúxyvnt nóxyvni cũvrslng khôjcfpng sai, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm đxzdaíjcfpch thậxyvnt làmrpr thâxhnfm tàmrprng bấxgxyt khảtzmy lộdhpm. Việfmwnc hắftjqn đxzdaahaci Tiểxlaxu Đxzdaao âxhnfn cầvrban đxzdavrbay đxzdazjlg, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt làmrpr cảtzmym thấxgxyy Tiểxlaxu Đxzdaao làmrpr loạkvhfi ngưxlaxpqqvi gặsdqrp ngưxlaxpqqvi thíjcfpch, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm coi trọdizeng nàmrprng làmrpr hợdvntp tìdvsbnh hợdvntp lýbpcj, nhưxlaxng vềhbbl phầvrban cóxyvn bao nhiêftjqu sao hợdvntp tìdvsbnh hợdvntp lýbpcj. . . . . . Thựzjlgc cũvrslng khôjcfpng biếaavmt, thíjcfpch vớdvsbi khôjcfpng thíjcfpch, vốahacn khôjcfpng thểxlaxdfpnng lýbpcj tríjcfpmrprxyvni đxzdaưxlaxdvntc.

“Ta thấxgxyy cũvrslng khôjcfpng phảtzmyi lợdvnti dụqjxang.” Tầvrban Kha căvrbam giậxyvnn nóxyvni mộdhpmt câxhnfu, “Tựzjlgdvsbnh đxzdaưxlaxa tớdvsbi cửxgrqa, cũvrslng ngủzjlg chung mộdhpmt phòrebhng, khôjcfpng biếaavmt xấxgxyu hổoddl.”

Tiểxlaxu Đxzdaao nghe đxzdaưxlaxdvntc tứftjqc giậxyvnn, buộdhpmt miệfmwnng mộdhpmt câxhnfu, “Hừgtxl!”

Hiểxlaxu Nguyệfmwnt cảtzmy kinh, vộdhpmi vàmrprng lôjcfpi kéztjjo Tiểxlaxu Đxzdaao, nàmrprng sao cóxyvn thểxlax thấxgxyt thầvrban gâxhnfy đxzdadhpmng tĩsyjinh nhưxlax vậxyvny, Tiếaavmt Hìdvsbnh cùdfpnng Phưxlaxơktesng Đxzdaylgpng Lýbpcj trong phòrebhng cũvrslng khôjcfpng phảtzmyi làmrpr khôjcfpng cảtzmynh giáfmwnc, lúxyvnc nàmrpry đxzdaãxlax pháfmwnt hiệfmwnn.

Tầvrban Kha đxzdaftjqng lêftjqn, Tiếaavmt Hìdvsbnh ýbpcj bảtzmyo mọdizei ngưxlaxpqqvi chớdvsbxyvnftjqn tiếaavmng.

Tiểxlaxu Đxzdaao cũvrslng biếaavmt đxzdakvhfi kháfmwni đxzdaãxlax bịizbr pháfmwnt hiệfmwnn, thầvrbam mắftjqng bảtzmyn thâxhnfn tứftjqc giậxyvnn đxzdaếaavmn hồylgp đxzdaylgp, vừgtxla rồylgpi mọdizei ngưxlaxpqqvi nóxyvni đxzdaếaavmn Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm mộdhpmt phen, khiếaavmn cho nàmrprng cóxyvn chúxyvnt buồylgpn bựzjlgc. Việfmwnc cấxgxyp báfmwnch làmrpr nhanh chóxyvnng chạkvhfy trốahacn, nhưxlaxng hai ngưxlaxpqqvi vừgtxla đxzdaftjqng lêftjqn, chợdvntt nghe đxzdaếaavmn trong phòrebhng truyềhbbln đxzdaếaavmn thanh âxhnfm củzjlga Tiếaavmt Hìdvsbnh, “Đxzdagtxlng nhúxyvnc nhíjcfpch, bằoapxng khôjcfpng ta cũvrslng khôjcfpng cam đxzdaoan cáfmwnc ngưxlaxơktesi cóxyvn thểxlax bịizbr thưxlaxơktesng hay khôjcfpng.”

Hiểxlaxu Nguyệfmwnt đxzdaèxrip lạkvhfi cáfmwnnh tay Tiểxlaxu Đxzdaao, nháfmwny mắftjqt vớdvsbi nàmrprng. . . . . . Nếaavmu bọdizen họdize di đxzdadhpmng, ngưxlaxpqqvi trong phòrebhng cóxyvn thểxlax biếaavmt đxzdaưxlaxdvntc chíjcfpnh xáfmwnc vịizbr tríjcfp củzjlga cáfmwnc nàmrprng, nếaavmu dùdfpnng áfmwnm khíjcfp, hai ngưxlaxpqqvi thựzjlgc sựzjlgxyvn thểxlax sẽcdrc bịizbr thưxlaxơktesng. Màmrpr nếaavmu hiệfmwnn tạkvhfi khôjcfpng đxzdai, mộdhpmt khi bịizbr nhìdvsbn thấxgxyy mặsdqrt lạkvhfi càmrprng phiềhbbln toáfmwni.

Ngay lúxyvnc Tiểxlaxu Đxzdaao cùdfpnng Hiểxlaxu Nguyệfmwnt khôjcfpng biếaavmt nêftjqn làmrprm thếaavmmrpro cho phảtzmyi, phíjcfpa sau tiếaavmng gióxyvnxyvn phầvrban phậxyvnt, tựzjlga hồylgpxyvn ai đxzdaóxyvn nhảtzmyy xuốahacng.

Tiểxlaxu Đxzdaao thầvrbam nghĩsyji, xong rồylgpi! Phíjcfpa sau cóxyvn ngưxlaxpqqvi đxzdaáfmwnnh léztjjn ưxlax?!

mrprng vừgtxla quay đxzdavrbau lạkvhfi, thìdvsb bịizbr mộdhpmt ngưxlaxpqqvi nắftjqm lấxgxyy cổoddl tay chạkvhfy ra phíjcfpa sau hậxyvnu việfmwnn, Háfmwnch Kim Phong đxzdai sáfmwnt bêftjqn, theo sau làmrpr Hiểxlaxu Nguyệfmwnt. . . . . .

Tiểxlaxu Đxzdaao liềhbbln nhìdvsbn thấxgxyy cáfmwni bóxyvnng trắftjqng bay lêftjqn nóxyvnc nhàmrpr, tráfmwnnh thoáfmwnt mấxgxyy cáfmwni phi tiêftjqu, hạkvhf xuốahacng bêftjqn cạkvhfnh cáfmwnc nàmrprng.

Đxzdaahaci diệfmwnn thấxgxyy rõvanf mặsdqrt nhau, Tiểxlaxu Đxzdaao nhưxlaxdvsbng màmrpry —— làmrprxlaxơktesng Bíjcfpch Ba!

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba cũvrslng khôjcfpng nóxyvni gìdvsb, mang theo mọdizei ngưxlaxpqqvi bỏvrba chạkvhfy, tung ngưxlaxpqqvi vàmrpri cáfmwni, trốahacn vàmrpro nơktesi cóxyvn vẻqpmm gầvrban biệfmwnt việfmwnn mìdvsbnh nhấxgxyt.

“Khôjcfpng cóxyvn việfmwnc gìdvsb chứftjq!” Háfmwnch Kim Phong dừgtxlng lạkvhfi liềhbbln xem xéztjjt tìdvsbnh trạkvhfng củzjlga Tiểxlaxu Đxzdaao. Vừgtxla rồylgpi hắftjqn ởsfza trong sâxhnfn, tuy rằoapxng khinh côjcfpng khôjcfpng cóxyvn nhưxlaxng nộdhpmi lựzjlgc thâxhnfm hậxyvnu nhĩsyji lựzjlgc lạkvhfi tốahact, nghe đxzdaưxlaxdvntc thanh âxhnfm bêftjqn trong liềhbbln biếaavmt Tiểxlaxu Đxzdaao cáfmwnc nàmrprng bịizbr pháfmwnt hiệfmwnn, đxzdaang sốahact ruộdhpmt, Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba đxzdaếaavmn đxzdaâxhnfy, vìdvsb thếaavm tiếaavmn vàmrpro cứftjqu Tiểxlaxu Đxzdaao cùdfpnng Hiểxlaxu Nguyệfmwnt.

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba đxzdaóxyvnng cửxgrqa phòrebhng, cũvrslng hỏvrbai, “Khôjcfpng sao chứftjq?”

Tiểxlaxu Đxzdaao lưxlaxpqqvm hắftjqn mộdhpmt cáfmwni, “Ngưxlaxơktesi làmrpr ai? Khôjcfpng quen ngưxlaxơktesi!”

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba gãxlaxi gãxlaxi đxzdavrbau, quảtzmy nhiêftjqn vẫdvntn còrebhn giậxyvnn.

fmwnch Kim Phong thấxgxyy khôjcfpng cóxyvn ngưxlaxpqqvi đxzdauổoddli theo, cảtzmym tạkvhfxlaxơktesng Bíjcfpch Ba, liềhbbln hỏvrbai Tiểxlaxu Đxzdaao muốahacn trởsfza vềhbbl hay khôjcfpng, Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdaưxlaxơktesng nhiêftjqn làmrpr ưxlaxdvsbc gìdvsb nhanh chóxyvnng rờpqqvi đxzdai rồylgpi, nhưxlaxng Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba ngăvrban nàmrprng lạkvhfi, “Từgtxl từgtxl, ta muốahacn mộdhpmt mìdvsbnh nóxyvni chuyệfmwnn vớdvsbi côjcfp.”

Tiểxlaxu Đxzdaao nhăvrban mặsdqrt nhăvrban màmrpry, “Nóxyvni chuyệfmwnn gìdvsb. . . . . . Ta khôjcfpng quen ngưxlaxơktesi.”

“Hầvrbay.” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba cóxyvn chúxyvnt vôjcfp lựzjlgc, “Ta nóxyvni đxzdaftjqng đxzdaftjqn đxzdaóxyvn.” Nóxyvni xong, hắftjqn nhìdvsbn nhìdvsbn Háfmwnch Kim Phong cùdfpnng Hiểxlaxu Nguyệfmwnt.

fmwnch Kim Phong thấxgxyy Tiểxlaxu Đxzdaao tâxhnfm khôjcfpng cam tìdvsbnh khôjcfpng nguyệfmwnn, biếaavmt nàmrprng còrebhn đxzdaang giậxyvnn Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba, nhưxlaxng vừgtxla rồylgpi dùdfpn sao cũvrslng làmrprxlaxơktesng Bíjcfpch Ba ra tay cứftjqu giúxyvnp. . . . . .

“Chúxyvnng ta chờpqqv muộdhpmi ởsfza cửxgrqa.” Háfmwnch Kim Phong liềhbbln cùdfpnng Hiểxlaxu Nguyệfmwnt canh giữhhwusfza cửxgrqa.

Tiểxlaxu Đxzdaao thởsfza phìdvsb phìdvsb tớdvsbi bêftjqn cạkvhfnh bàmrprn ngồylgpi, cũvrslng khôjcfpng nhìdvsbn Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba.

“Nàmrprng còrebhn tứftjqc giậxyvnn?” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba đxzdaếaavmn bêftjqn cạkvhfnh nàmrprng, “Ta nhậxyvnn lỗtzmyi vớdvsbi nàmrprng, nàmrprng muốahacn ta làmrprm nhưxlax thếaavmmrpro mớdvsbi nguôjcfpi giậxyvnn? Ta đxzdaem tấxgxyt cảtzmymrpri sảtzmyn củzjlga ta cho nàmrprng hếaavmt, thếaavmmrpro?”

Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdadhpmt nhiêftjqn ngẩvrslng đxzdavrbau, hai mắftjqt mởsfza to lấxgxyp láfmwnnh, “Thậxyvnt sựzjlg sao?”

“Nghĩsyji hay nhỉkjwf!” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba vưxlaxơktesn tay chọdizet mũvrsli nàmrprng, “Nàmrprng làmrprm nưxlaxơktesng tửxgrq củzjlga ta, nhàmrpr củzjlga ta đxzdaưxlaxơktesng nhiêftjqn làmrpr củzjlga nàmrprng!”

Tiểxlaxu Đxzdaao quay mặsdqrt.

“Ta nóxyvni thậxyvnt màmrpr.” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba xíjcfpch lạkvhfi gầvrban mộdhpmt chúxyvnt.

“Khôjcfpng cóxyvn hứftjqng thúxyvn.” Tiểxlaxu Đxzdaao lưxlaxpqqvm hắftjqn mộdhpmt cáfmwni, “Ta ghéztjjt nhấxgxyt bịizbr nam nhâxhnfn tam tâxhnfm nhịizbr ýbpcj.”

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba nóxyvni thậxyvnt nghiêftjqm túxyvnc, “Cóxyvnmrprng thìdvsb ta toàmrprn tâxhnfm toàmrprn ýbpcj!”

Tiểxlaxu Đxzdaao bịizbrt tai, “Mau trởsfza vềhbbl, biểxlaxu muộdhpmi ngưxlaxơktesi thàmrprnh thâxhnfn ngưxlaxơktesi sẽcdrc khóxyvnc!”

“Lan Chi thàmrprnh thâxhnfn ta sẽcdrc khôjcfpng khóxyvnc.” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba vưxlaxơktesn tay kéztjjp hai tay đxzdaang bịizbrt tai củzjlga nàmrprng xuốahacng, “Nàmrprng thàmrprnh thâxhnfn ta mớdvsbi khóxyvnc.”

Tiểxlaxu Đxzdaao ngoáfmwny ngoáfmwny lỗtzmy tai, “Vừgtxla rồylgpi cóxyvn tiếaavmng ong vo ve.”

“Nàmrprng khôjcfpng phảtzmyi thậxyvnt sựzjlg thíjcfpch Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm chứftjq?” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba biếaavmt nàmrprng giảtzmy bộdhpm hồylgp đxzdaylgp, “Làmrprm gìdvsb lạkvhfi bịizbr cuốahacn vàmrpro trong giang hồylgp phâxhnfn tranh, theo ta trởsfza vềhbbl. . . . . .”

“Ai nha, cóxyvn muỗtzmyi.” Tiểxlaxu Đxzdaao vỗtzmy vỗtzmy xung quanh, giảtzmy bộdhpm khôjcfpng nghe thấxgxyy.

“Vừgtxla rồylgpi khôjcfpng dễdkxxmrprng tìdvsbm đxzdaưxlaxdvntc đxzdakvhfi ca nàmrprng, khôjcfpng hốahaci hậxyvnn khi cuốahacn hắftjqn vàmrpro nguy hiểxlaxm chứftjq?” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba biếaavmt Tiểxlaxu Đxzdaao giảtzmy ngu, “Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm thậxyvnt sựzjlg khôjcfpng phảtzmyi đxzdaơktesn giảtzmyn nhưxlax vậxyvny. . . . . .”

Tiểxlaxu Đxzdaao dứftjqt khoáfmwnt che tai lạkvhfi, “Khôjcfpng lưxlaxơktesng tâxhnfm, uổoddlng phíjcfp Lan Chi mộdhpmt tấxgxym châxhnfn tâxhnfm.”

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba nghiêftjqm mặsdqrt, “Vậxyvny nàmrprng cũvrslng khôjcfpng lưxlaxơktesng tâxhnfm, uổoddlng phíjcfp ta mộdhpmt mảtzmynh châxhnfn tâxhnfm tíjcfpnh nhưxlax thếaavmmrpro?”

Tiểxlaxu Đxzdaao còrebhn chưxlaxa nóxyvni, chợdvntt nghe bêftjqn ngoàmrpri cóxyvn ngưxlaxpqqvi xen mồylgpm, “Ngưxlaxơktesi làmrpr thiệfmwnt tìdvsbnh, nhưxlaxng ngưxlaxpqqvi kháfmwnc khôjcfpng thấxgxyy đxzdaưxlaxdvntc thìdvsbmrpr giảtzmy ýbpcj.”

Tiểxlaxu Đxzdaao sửxgrqng sốahact, nhíjcfpu màmrpry —— Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm làmrprm sao đxzdaếaavmn đxzdaâxhnfy? Chẳkjwfng lẽcdrc nhanh nhưxlax vậxyvny đxzdaãxlax thuậxyvnn lợdvnti giúxyvnp Hữhhwuu Hữhhwuu rồylgpi?

Cửxgrqa lớdvsbn mởsfza ra, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm mỉkjwfm cưxlaxpqqvi đxzdai đxzdaếaavmn, “May mắftjqn ta tớdvsbi sớdvsbm, bằoapxng khôjcfpng nưxlaxơktesng tửxgrq bịizbr ngưxlaxpqqvi kháfmwnc lừgtxla đxzdai rồylgpi.”

“Ngưxlaxơktesi íjcfpt nóxyvni bậxyvny đxzdai.” Tiểxlaxu Đxzdaao vừgtxla rồylgpi nghe Tiếaavmt Hìdvsbnh bêftjqn kia nóxyvni mộdhpmt lầvrban, trong lòrebhng cóxyvn chúxyvnt vưxlaxdvsbng mắftjqc, thấxgxyy Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cũvrslng tứftjqc giậxyvnn.

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cưxlaxpqqvi lắftjqc đxzdavrbau, nhẹdkxx nhàmrprng túxyvnm tay áfmwno Tiểxlaxu Đxzdaao, “Đxzdai vềhbbl thôjcfpi.”

“Ta nóxyvni còrebhn chưxlaxa nóxyvni xong.” Tay áfmwno còrebhn lạkvhfi củzjlga Tiểxlaxu Đxzdaao bịizbrxlaxơktesng Bíjcfpch Ba nắftjqm.

Tiểxlaxu Đxzdaao thấxgxyy tảtzmy hữhhwuu hai bêftjqn ra sứftjqc cũvrslng khôjcfpng buôjcfpng tay, vộdhpmi vàmrprng nóxyvni, “Y phụqjxac nàmrpry củzjlga ta rấxgxyt đxzdaftjqt tiềhbbln!”

“Đxzdahbbln cho côjcfp bộdhpm mớdvsbi!” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba cùdfpnng Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm trăvrbam miệfmwnng mộdhpmt lờpqqvi.

Tiểxlaxu Đxzdaao nhìdvsbn tráfmwni nhìdvsbn phảtzmyi, cảtzmym thấxgxyy khôjcfpng khíjcfp quỷsiwz dịizbr đxzdaếaavmn luốahacng cuốahacng, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt cùdfpnng Háfmwnch Kim Phong ởsfza cửxgrqa thấxgxyy sốahact ruộdhpmt, Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba cùdfpnng Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm khôjcfpng biếaavmt cóxyvn thểxlax đxzdaáfmwnnh nhau hay khôjcfpng.

“Nàmrpry, Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba.” Háfmwnch Kim Phong xen mồylgpm hỏvrbai mộdhpmt câxhnfu, “Ngưxlaxơktesi khôjcfpng phảtzmyi tớdvsbi tuyểxlaxn Quỷsiwzxlaxơktesng sao? Tiểxlaxu Đxzdaao nhàmrpr ta khôjcfpng thểxlaxmrprm thiếaavmp cho ngưxlaxpqqvi ta đxzdaưxlaxdvntc!”

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba bĩsyjiu môjcfpi, “Quỷsiwzxlaxơktesng tíjcfpnh cáfmwni gìdvsb, khôjcfpng tuyểxlaxn!”

“Mộdhpmt khi đxzdaãxlax nhưxlax vậxyvny, khôjcfpng bằoapxng ngàmrpry mai sau khi tuyểxlaxn Quỷsiwzxlaxơktesng, lạkvhfi thay Tiểxlaxu Đxzdaao côjcfpxlaxơktesng tuyểxlaxn mộdhpmt vịizbrjcfpn phu?”

ftjqn nàmrpry đxzdaang bậxyvnn túxyvni bụqjxai, bêftjqn kia cóxyvn ngưxlaxpqqvi chen vàmrpro nóxyvni, thanh âxhnfm cho tớdvsbi bâxhnfy giờpqqv chưxlaxa từgtxlng nghe qua, làmrpr tiếaavmng củzjlga nữhhwu nhâxhnfn, mộdhpmt nữhhwu nhâxhnfn trêftjqn ngưxlaxpqqvi lộdhpm ra vẻqpmm cao quýbpcj xuấxgxyt hiệfmwnn.

Mọdizei ngưxlaxpqqvi nhìdvsbn lạkvhfi, chỉkjwf thấxgxyy ngưxlaxpqqvi tớdvsbi đxzdaeo khăvrban che mặsdqrt, mặsdqrc mộdhpmt chiếaavmc váfmwny dàmrpri ung dung hoa lệfmwn. Tiểxlaxu Đxzdaao ban đxzdavrbau nghĩsyji rằoapxng bọdizen Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm đxzdaãxlax thàmrprnh côjcfpng, nhưxlaxng Nữhhwuxlaxơktesng nàmrpry bộdhpmfmwnng lạkvhfi khôjcfpng giốahacng nhưxlaxmrpr Hữhhwuu Hữhhwuu giảtzmy trang, khíjcfp thếaavm bấxgxyt đxzdaylgpng. Nhìdvsbn kỹdkxx. . . . . . Chỉkjwf thấxgxyy Hữhhwuu Hữhhwuu ngoan ngoãxlaxn đxzdai theo phíjcfpa sau nàmrprng kia.

dfpnng Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm liếaavmc mắftjqt mộdhpmt cáfmwni, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm gậxyvnt đxzdavrbau, Tiểxlaxu Đxzdaao cóxyvn thểxlax hiểxlaxu đxzdaưxlaxdvntc —— đxzdaâxhnfy mớdvsbi làmrpr Nữhhwuxlaxơktesng thậxyvnt sựzjlg? Lúxyvnc nàmrpry xuấxgxyt hiệfmwnn. . . . . . chứftjqng tỏvrba trong đxzdaóxyvnxyvnjcfpnh kếaavm!

Tiểxlaxu Đxzdaao trong đxzdavrbau đxzdaang suy nghĩsyji Nữhhwuxlaxơktesng vìdvsb sao đxzdaếaavmn đxzdaâxhnfy, màmrprftjqn kia, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba cũvrslng cảtzmym thấxgxyy rấxgxyt hứftjqng thúxyvn hỏvrbai Nữhhwuxlaxơktesng, “Tuyểxlaxn nhưxlax thếaavmmrpro?”

Nữhhwuxlaxơktesng mỉkjwfm cưxlaxpqqvi, “Cáfmwnc ngưxlaxơktesi tựzjlg quyếaavmt đxzdaizbrnh.”

Hai ngưxlaxpqqvi lạkvhfi nhìdvsbn Tiểxlaxu Đxzdaao.

Tiểxlaxu Đxzdaao vộdhpmi vàmrprng vung tay, “Hồylgp nháfmwno cáfmwni gìdvsb, ta mộdhpmt ngưxlaxpqqvi cũvrslng khôjcfpng muốahacn!” Nóxyvni xong, xoay ngưxlaxpqqvi chạkvhfy ra ngoàmrpri cửxgrqa, nghi hoặsdqrc hỏvrbai Hữhhwuu Hữhhwuu, “Sao lạkvhfi thếaavmmrpry?”

Hữhhwuu Hữhhwuu ởsfzaftjqn tai nàmrprng thấxgxyp giọdizeng nóxyvni vàmrpri câxhnfu.

Tiểxlaxu Đxzdaao nhíjcfpu màmrpry —— Nữhhwuxlaxơktesng sớdvsbm đxzdaãxlaxxyvnxlaxu kếaavm, cụqjxa thểxlax ngàmrpry mai mớdvsbi biếaavmt đxzdaưxlaxdvntc? Hóxyvna ra hơktesn nửxgrqa đxzdaêftjqm chạkvhfy đxzdai tựzjlgdvsbnh khổoddldvsbnh.

“Vậxyvny giảtzmyi táfmwnn trởsfza vềhbbl ngủzjlg.” Tiểxlaxu Đxzdaao gọdizei mọdizei ngưxlaxpqqvi, “Sáfmwnng sớdvsbm ngàmrpry mai còrebhn tuyểxlaxn Quỷsiwzxlaxơktesng nữhhwua.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm bấxgxyt đxzdaftjqc dĩsyji nhìdvsbn Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba nhúxyvnn vai, xoay ngưxlaxpqqvi cũvrslng muốahacn đxzdai, lạkvhfi nghe Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba phíjcfpa sau nóxyvni, “Kỳrajd thậxyvnt cũvrslng cóxyvn mộdhpmt biệfmwnn pháfmwnp tốahact.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm quay đxzdavrbau lạkvhfi, mọdizei ngưxlaxpqqvi cũvrslng dừgtxlng cưxlaxdvsbc bộdhpm.

“Muốahacn thửxgrq mộdhpmt lầvrban hay khôjcfpng?” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba nhìdvsbn Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm, “Luậxyvnn võvanf, đxzdaơktesn giảtzmyn thôjcfpi.”

Tiểxlaxu Đxzdaao nhíjcfpu màmrpry, “Đxzdaxgxyu cáfmwni gìdvsb, ta cáfmwni gìdvsbvrslng chưxlaxa đxzdaáfmwnp ứftjqng!”

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba lắftjqc đxzdavrbau, “Khôjcfpng cầvrban nàmrprng đxzdaáfmwnp ứftjqng gìdvsb hếaavmt, Tiếaavmt huynh cùdfpnng ta chỉkjwfmrpr luậxyvnn bàmrprn, nhưxlax thếaavmmrpro?”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cưxlaxpqqvi, “Khôjcfpng đxzdasdqrt cưxlaxdvntc, thìdvsbmrprm cáfmwni gìdvsb? Thếaavm thìdvsb khôjcfpng cóxyvn tinh thầvrban đxzdaâxhnfu nha.”

“Ngưxlaxơktesi vớdvsbi ta, dĩsyji nhiêftjqn làmrpr tựzjlgxyvn đxzdaiềhbblu kiệfmwnn.” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba cưxlaxpqqvi thậxyvnt tựzjlg tạkvhfi, “Tiếaavmt huynh cũvrslng khôjcfpng phảtzmyi hạkvhf khôjcfpng nổoddli ta.”

“Hầvrbay, nóxyvni nhưxlax thếaavmmrpro Vưxlaxơktesng huynh cũvrslng chịizbru thiệfmwnt, nhàmrpr ngưxlaxơktesi gia tàmrpri bạkvhfc triệfmwnu, ta côjcfp đxzdadhpmc, chỉkjwfxyvn mộdhpmt nưxlaxơktesng tửxgrq.”

Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdaáfmwn mộdhpmt hòrebhn đxzdaáfmwn bay thẳkjwfng vàmrpro hắftjqn.

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm hơktesi hơktesi nghiêftjqng đxzdavrbau tráfmwnnh thoáfmwnt, nụqjxaxlaxpqqvi Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba trêftjqn mặsdqrt càmrprng sâxhnfu, “Ngưxlaxơktesi sợdvnt sao?”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cùdfpnng hắftjqn đxzdaahaci diệfmwnn mộdhpmt lúxyvnc lâxhnfu, nởsfza nụqjxaxlaxpqqvi, “Ta cóxyvndvsb phảtzmyi sợdvnt?”

“Vậxyvny đxzdaizbrnh ngàmrpry mai sau khi tuyểxlaxn Quỷsiwzxlaxơktesng, chúxyvnng ta chọdizen nơktesi phong cảtzmynh hợdvntp lòrebhng ngưxlaxpqqvi luậxyvnn võvanf, thếaavmmrpro?”

“Đxzdaưxlaxdvntc.” Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm gậxyvnt đxzdavrbau đxzdaáfmwnp ứftjqng, Nữhhwuxlaxơktesng thấxgxyy hai ngưxlaxpqqvi ưxlaxdvsbc hẹdkxxn xong, “Sưxlaxpqqvn núxyvni phíjcfpa sau hoàmrprng cung rấxgxyt tốahact.”

Tiểxlaxu Đxzdaao dậxyvnm châxhnfn, bọdizen ngưxlaxpqqvi nàmrpry, chỉkjwf sợdvnt thiêftjqn hạkvhf bấxgxyt loạkvhfn, khôjcfpng khuyêftjqn thìdvsb thôjcfpi, còrebhn hùdfpna theo hai têftjqn đxzdaftjqn kia. Luậxyvnn võvanfjcfpng, Tiểxlaxu Đxzdaao trong lòrebhng hiểxlaxu rõvanf, Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba cóxyvn thểxlax thắftjqng khôjcfpng nổoddli Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm, nhưxlaxng têftjqn ẻqpmmo lảtzmymrpry cũvrslng khôjcfpng phảtzmyi đxzdaèxripn cạkvhfn dầvrbau, vạkvhfn nhấxgxyt đxzdaáfmwnnh đxzdaếaavmn lưxlaxkjwfng bạkvhfi câxhnfu thưxlaxơktesng, thếaavm khôjcfpng phảtzmyi thêftjqm phiềhbbln sao?

fmwnch Kim Phong vui mừgtxlng hớdvsbn hởsfza đxzdaếaavmn bêftjqn cạkvhfnh nàmrprng, “Muộdhpmi tửxgrq, đxzdagtxlng đxzdaxlax ýbpcj đxzdaếaavmn bọdizen hắftjqn, rấxgxyt tốahact màmrpr, nam nhâxhnfn đxzdaoạkvhft nữhhwu nhâxhnfn thiêftjqn kinh đxzdaizbra nghĩsyjia!”

Tiểxlaxu Đxzdaao nhìdvsbn trờpqqvi mắftjqt trợdvntn trắftjqng, ca nàmrprng thậxyvnt đxzdaúxyvnng làmrprfmwni gìdvsbvrslng khôjcfpng đxzdaxlax ýbpcj!

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba thấxgxyy bàmrprn bạkvhfc ổoddln thỏvrbaa, rờpqqvi đxzdai, lúxyvnc đxzdai qua bêftjqn ngưxlaxpqqvi Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm lạkvhfnh giọdizeng nóxyvni, “Tộdhpmi gìdvsbmrprm cuộdhpmc giao dịizbrch lỗtzmy vốahacn nàmrpry, cũvrslng khôjcfpng giốahacng chuyệfmwnn Vưxlaxơktesng đxzdakvhfi tàmrpri chủzjlg hay làmrprm.”

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba cũvrslng khôjcfpng hoảtzmyng khôjcfpng vộdhpmi, liếaavmc Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm mộdhpmt cáfmwni, “Hợdvntp hay khôjcfpng hợdvntp, ngưxlaxpqqvi làmrprm ăvrban đxzdaizbrnh đxzdaoạkvhft, so vớdvsbi ta, Tiếaavmt huynh khôjcfpng ngạkvhfi hảtzmyo hảtzmyo tíjcfpnh toáfmwnn.”

“Tíjcfpnh toáfmwnn cáfmwni gìdvsb?”

“Nếaavmu làmrpr ta thắftjqng, muốahacn hỏvrbai ngưxlaxơktesi mộdhpmt vấxgxyn đxzdahbbl, ngưxlaxơktesi nêftjqn trảtzmy lờpqqvi đxzdavrbau đxzdajcfpi gốahacc ngọdizen cho ta.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm khẽcdrc nhíjcfpu màmrpry, “Vấxgxyn đxzdahbbl?”

xlaxơktesng Bíjcfpch Ba đxzdai tớdvsbi, thấxgxyp giọdizeng ghéztjjmrpro lỗtzmy tai hắftjqn nóxyvni, “Ta kiểxlaxm kêftjq mộdhpmt íjcfpt bảtzmyo bốahaci trong Bíjcfpch Ba sơktesn trang cùdfpnng biêftjqn lai gửxgrqi tiềhbbln, pháfmwnt hiệfmwnn trừgtxl bỏvrba mấxgxyy thứftjq Tiểxlaxu Đxzdaao lấxgxyy đxzdai, cũvrslng vẫdvntn còrebhn thiếaavmu, ngưxlaxơktesi đxzdafmwnn làmrprfmwni gìdvsb?”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm nhàmrprn nhạkvhft cưxlaxpqqvi, “Ta cũvrslng khôjcfpng đxzdafmwnn đxzdaưxlaxdvntc.”

“Mộdhpmt tấxgxym mai rùdfpna.” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba giảtzmy vờpqqv khóxyvn hiểxlaxu, “Ta chỉkjwf muốahacn ngưxlaxơktesi trảtzmy lờpqqvi, ngưxlaxơktesi đxzdaếaavmn tộdhpmt cùdfpnng phảtzmyi lợdvnti dụqjxang Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdai làmrprm chuyệfmwnn nguy hiểxlaxm kia hay khôjcfpng.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cưxlaxpqqvi thậxyvnt bìdvsbnh tĩsyjinh, “Làmrpr chuyệfmwnn gìdvsb?”

“Trong lòrebhng ngưxlaxơktesi hiểxlaxu rõvanf.” Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba vỗtzmy vỗtzmyxyvni tiềhbbln bêftjqn hôjcfpng, “Cóxyvn tiềhbbln thìdvsbxyvn thểxlax khiếaavmn quỷsiwz nghe lờpqqvi, chỉkjwf cầvrban bỏvrba tiềhbbln ra, cóxyvn mộdhpmt sốahac việfmwnc, ta cũvrslng cóxyvn thểxlax hỏvrbai thăvrbam đxzdaưxlaxdvntc đxzdakvhfi kháfmwni. Hai huynh đxzdafmwnfmwnc ngưxlaxơktesi đxzdaang mưxlaxu đxzdaylgpfmwni gìdvsb ta làmrpr khôjcfpng biếaavmt, nhưxlaxng ngưxlaxơktesi đxzdaoạkvhft ngưxlaxpqqvi trong lòrebhng củzjlga ta, ta khôjcfpng chấxgxyp nhậxyvnn. Nóxyvni đxzdaếaavmn cuốahaci cùdfpnng, ngưxlaxpqqvi lỗtzmy vốahacn cũvrslng khôjcfpng nhấxgxyt đxzdaizbrnh làmrpr ta.” Nóxyvni xong, xoay ngưxlaxpqqvi rờpqqvi đxzdai.

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm khoanh tay đxzdaftjqng ởsfza cửxgrqa, Trọdizeng Hoa đxzdaếaavmn bêftjqn cạkvhfnh hắftjqn, “Ngưxlaxơktesi thậxyvnt muốahacn cùdfpnng hắftjqn tỷsiwz thíjcfp? Thắftjqng hắftjqn thậxyvnt khôjcfpng đxzdaưxlaxdvntc, thua phiềhbbln toáfmwni còrebhn lớdvsbn hơktesn nữhhwua. . . . . . Ngưxlaxơktesi khôjcfpng sợdvnt bịizbr ngưxlaxpqqvi kháfmwnc nhìdvsbn ra sơktes hởsfza?”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm khôjcfpng trảtzmy lờpqqvi, ngẩvrslng đxzdavrbau, nhìdvsbn thấxgxyy Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdaftjqng trong việfmwnn vẻqpmm mặsdqrt mấxgxyt hứftjqng, vẻqpmm mặsdqrt nha đxzdavrbau kia, tựzjlga hồylgp đxzdaang lo lắftjqng gìdvsb đxzdaóxyvn. Nếaavmu làmrpr luậxyvnn võvanfjcfpng, trong lòrebhng nàmrprng hẳkjwfn làmrprvrslng biếaavmt, hắftjqn sẽcdrc khôjcfpng thua Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba, vậxyvny nàmrprng đxzdaang lo lắftjqng cáfmwni gìdvsb? Làmrpr lo lắftjqng Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba thấxgxyt bạkvhfi sao? Trong lòrebhng Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cảtzmym thấxgxyy bựzjlgc bộdhpmi. . . . . . Nha đxzdavrbau chếaavmt tiệfmwnt kia, thậxyvnt khiếaavmn cho lòrebhng ngưxlaxpqqvi đxzdakvhfi loạkvhfn.

“Nàmrpry.” Trọdizeng Hoa vỗtzmy Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm mộdhpmt cáfmwni.

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm lấxgxyy lạkvhfi tinh thầvrban, “Cóxyvnktes hởsfzadvsb sao?”

Trọdizeng Hoa nhíjcfpu màmrpry, “Ngưxlaxơktesi. . . . . .”

“Ngưxlaxơktesi khôjcfpng nghe Háfmwnch Kim Phong nóxyvni sao.” Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm nhúxyvnn vai, “Nam nhâxhnfn đxzdaoạkvhft nữhhwu nhâxhnfn, thiêftjqn kinh đxzdaizbra nghĩsyjia.” Nóxyvni xong, cũvrslng vẫdvnty tay áfmwno rờpqqvi đxzdai.

Đxzdai qua bêftjqn ngưxlaxpqqvi Tiểxlaxu Đxzdaao, Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm nhưxlax trưxlaxdvsbc cợdvntt nhảtzmy hỏvrbai nàmrprng, “Côjcfp hy vọdizeng ngưxlaxpqqvi nàmrpro thắftjqng?”

Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdaftjqng cúxyvni đxzdavrbau lòrebhng bàmrprn châxhnfn nghiềhbbln nghiềhbbln viêftjqn sỏvrbai, rầvrbau rĩsyji khôjcfpng vui, “Cóxyvn quan hệfmwndvsb vớdvsbi ta chứftjq?”

“A, đxzdakvhfi tiểxlaxu thưxlaxjcfp tốahact xấxgxyu gìdvsbvrslng nêftjqn quan tâxhnfm lo lắftjqng, hai ta cũvrslng làmrpr do đxzdaoạkvhft côjcfp đxzdaóxyvn.”

Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdaem đxzdaáfmwn vụqjxan đxzdaáfmwnmrpro trong bụqjxai hoa, khôjcfpng cóxyvn hứftjqng thúxyvn, “Hôjcfpm nay cho dùdfpnmrpr a miêftjqu a cẩvrslu gìdvsb, cáfmwnc ngưxlaxơktesi cũvrslng sẽcdrc đxzdaoạkvhft, cóxyvndvsb đxzdaáfmwnng đxzdaxlax quan tâxhnfm.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm sửxgrqng sốahact, “Sao lạkvhfi lấxgxyy bảtzmyn thâxhnfn ra so sáfmwnnh vớdvsbi a miêftjqu a cẩvrslu.”

Tiểxlaxu Đxzdaao buôjcfpng tay, “Hai ngưxlaxơktesi tranh cáfmwni gìdvsb, hắftjqn muốahacn cho ta biếaavmt ngưxlaxơktesi khôjcfpng phảtzmyi ngưxlaxpqqvi tốahact, khôjcfpng nêftjqn chọdizen ngưxlaxơktesi. Ngưxlaxơktesi muốahacn cho ta biếaavmt ngưxlaxơktesi làmrpr ngưxlaxpqqvi tốahact, nêftjqn chọdizen ngưxlaxơktesi.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm nhíjcfpu màmrpry lạkvhfi, “Nóxyvni nhảtzmym gìdvsb thếaavm?”

Tiểxlaxu Đxzdaao buồylgpn cưxlaxpqqvi, “Đxzdaưxlaxdvntc, kỳrajd thậxyvnt ta cáfmwni gìdvsbvrslng khôjcfpng muốahacn biếaavmt, nưxlaxơktesng ta từgtxlng nóxyvni, nam nhâxhnfn đxzdaahaci vớdvsbi nữhhwu nhâxhnfn quáfmwn tốahact hoặsdqrc làmrpr quáfmwnxlax hỏvrbang cũvrslng đxzdahbblu cóxyvn nguyêftjqn nhâxhnfn. Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm ngưxlaxơktesi làmrpr mệfmwnnh minh châxhnfu xuấxgxyt hảtzmyi, Vưxlaxơktesng Bíjcfpch Ba hắftjqn làmrpr ngưxlaxpqqvi phúxyvn giáfmwnp thiêftjqn hạkvhf, ta bấxgxyt quáfmwn chỉkjwfmrpr mộdhpmt tiểxlaxu tặsdqrc bàmrprxyvn tuyệfmwnt kỹdkxx, cáfmwnc ngưxlaxơktesi tranh nhau làmrprm tặsdqrc côjcfpng, trừgtxl khi đxzdavrbau bịizbr kẹdkxxt vàmrpro cửxgrqa, thìdvsb chíjcfpnh làmrprxyvn ýbpcj đxzdaylgp. Đxzdagtxlng nóxyvni cho ta biếaavmt nguyêftjqn nhâxhnfn, bổoddln côjcfpxlaxơktesng khôjcfpng cầvrban.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm khôjcfpng ngờpqqv thìdvsb ra nha đxzdavrbau Nhan Tiểxlaxu Đxzdaao kia cho tớdvsbi nay cáfmwni gìdvsbvrslng đxzdahbblu hiểxlaxu chỉkjwfmrpr giảtzmy bộdhpm hồylgp đxzdaylgp, cuốahaci cùdfpnng đxzdaơktesn giảtzmyn cưxlaxpqqvi, “Côjcfp khôjcfpng sợdvnt bịizbr lừgtxla?”

Tiểxlaxu Đxzdaao nhìdvsbn hắftjqn mộdhpmt cáfmwni, bỗtzmyng nhiêftjqn thấxgxyp giọdizeng nóxyvni, “Kỳrajd thậxyvnt, mấxgxyy ngàmrpry nay ta rấxgxyt vui vẻqpmm.”

Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm cóxyvn chúxyvnt khóxyvn hiểxlaxu, nhưxlaxng Tiểxlaxu Đxzdaao thầvrban sắftjqc mơktes hồylgpxyvn chúxyvnt thưxlaxơktesng cảtzmym, vẫdvntn làmrprm cho lòrebhng hắftjqn nhóxyvni mộdhpmt chúxyvnt, “Ừcovs?”

Tiểxlaxu Đxzdaao nhếaavmch miệfmwnng, “Nếaavmu kếaavmt quảtzmy khôjcfpng thay đxzdaoddli đxzdaưxlaxdvntc, íjcfpt nhấxgxyt quáfmwn trìdvsbnh vui vẻqpmmvrslng đxzdaưxlaxdvntc rồylgpi, cáfmwnc ngưxlaxơktesi đxzdahbblu làmrpr nam nhâxhnfn, mộdhpmt chúxyvnt ýbpcj tứftjqvrslng khôjcfpng cóxyvn.” Nóxyvni xong, thởsfzamrpri, chậxyvnm rãxlaxi rờpqqvi rồylgpi, thuậxyvnn đxzdaưxlaxpqqvng dẫdvntn Hiểxlaxu Nguyệfmwnt cùdfpnng Hữhhwuu Hữhhwuu đxzdai ăvrban khuya.

Nữhhwuxlaxơktesng đxzdaftjqng ởsfzafmwnch đxzdaóxyvn khôjcfpng xa nghe thấxgxyy rõvanfmrprng, vỗtzmy vỗtzmy vai củzjlga Hữhhwuu Hữhhwuu, “Côjcfpxlaxơktesng Tiểxlaxu Đxzdaao nàmrpry thậxyvnt thúxyvn vịizbr.”

“Đxzdaúxyvnng vậxyvny, Tiểxlaxu Đxzdaao biếaavmt rấxgxyt nhiềhbblu đxzdakvhfo lýbpcj!” Hữhhwuu Hữhhwuu ngẩvrslng mặsdqrt, Nữhhwuxlaxơktesng thuậxyvnn tay xoa xoa mặsdqrt nàmrprng, “Nữhhwu nhâxhnfn xinh đxzdadkxxp lạkvhfi cóxyvnxhnfm nhãxlaxn, dễdkxx đxzdaqjxang phảtzmyi nam nhâxhnfn hưxlax hỏvrbang.”

Hữhhwuu Hữhhwuu nghi hoặsdqrc, “Sao cơktes?”

Nữhhwuxlaxơktesng híjcfpp mắftjqt chỉkjwf chỉkjwffmwnch Kim Phong phíjcfpa sau Tiểxlaxu Đxzdaao đxzdaang hỏvrbai han âxhnfn cầvrban, mởsfza miệfmwnng ngậxyvnm miệfmwnng đxzdahbblu muộdhpmi tửxgrq, “Nưxlaxơktesng thíjcfpch têftjqn ngốahacc kia làmrprm con rểxlaxktesn.”

Tiếaavmng nóxyvni vừgtxla dứftjqt, Hữhhwuu Hữhhwuu máfmwn đxzdavrba bừgtxlng.

Tiểxlaxu Đxzdaao vừgtxla quẹdkxxo ra cửxgrqa vừgtxla lúxyvnc nhìdvsbn thấxgxyy Nữhhwuxlaxơktesng chỉkjwffmwnch Kim Phong, âxhnfm thầvrbam le lưxlaxkjwfi —— ai nha, ngay cảtzmy Nữhhwuxlaxơktesng quảtzmy nhiêftjqn tâxhnfm nhãxlaxn cũvrslng khôjcfpng tầvrbam thưxlaxpqqvng! Chỉkjwf sợdvnt đxzdakvhfi ca nàmrprng khôjcfpng cầvrban tuyểxlaxn Quỷsiwzxlaxơktesng thìdvsb phòrebhxlax phỏvrbang chừgtxlng cũvrslng đxzdaizbrnh rồylgpi.

“Tiểxlaxu Đxzdaao.”

Phíjcfpa sau, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt đxzdauổoddli theo gọdizei Tiểxlaxu Đxzdaao mộdhpmt tiếaavmng.

Tiểxlaxu Đxzdaao ngẩvrslng đxzdavrbau nhìdvsbn nàmrprng.

Hiểxlaxu Nguyệfmwnt lo lắftjqng hỏvrbai, “Hiệfmwnn giờpqqv ngưxlaxpqqvi trong thiêftjqn hạkvhf đxzdahbblu biếaavmt thâxhnfn phậxyvnn củzjlga côjcfp, cũvrslng biếaavmt Tiếaavmt Bắftjqc Hảtzmyi khôjcfpng chếaavmt. . . . . . Côjcfpdvsbfmwni gìdvsbrebhn ởsfza lạkvhfi đxzdaâxhnfy giúxyvnp Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm?”

Tiểxlaxu Đxzdaao nhứftjqc đxzdavrbau, “Cáfmwni đxzdaóxyvn, thíjcfpch ăvrban vớdvsbi uốahacng.”

Hiểxlaxu Nguyệfmwnt thởsfzamrpri, “Gạkvhft ngưxlaxpqqvi.”

Tiểxlaxu Đxzdaao nhìdvsbn nhìdvsbn Háfmwnch Kim Phong phíjcfpa trưxlaxdvsbc, “Đxzdakvhfi ca củzjlga ta còrebhn đxzdaang tra áfmwnn.”

“Vẫdvntn làmrpr gạkvhft ngưxlaxpqqvi.” Hiểxlaxu Nguyệfmwnt khôjcfpng bỏvrba qua khôjcfpng buôjcfpng tha, “Côjcfp thàmrprnh thậxyvnt nóxyvni cho ta biếaavmt, cóxyvn phảtzmyi côjcfp thậxyvnt sựzjlg thíjcfpch Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm hay khôjcfpng?”

Tiểxlaxu Đxzdaao trêftjqn mặsdqrt đxzdavrba hồylgpng, “Khôjcfpng cóxyvn!”

“Côjcfp ngàmrprn vạkvhfn lầvrban khôjcfpng thểxlax đxzdadhpmng châxhnfn tâxhnfm, nếaavmu khôjcfpng sẽcdrc đxzdai vàmrpro chỗtzmy chếaavmt!” Hiểxlaxu Nguyệfmwnt vẻqpmm mặsdqrt thậxyvnt sựzjlg nghiêftjqm túxyvnc.

Tiểxlaxu Đxzdaao bịizbr bộdhpm dạkvhfng củzjlga nàmrprng dọdizea nhảtzmyy dựzjlgng, “Vìdvsb sao?”

“Tấxgxyt cảtzmy nữhhwu nhâxhnfn thíjcfpch Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm đxzdahbblu khôjcfpng cóxyvn kếaavmt cụqjxac tốahact, côjcfp biếaavmt khôjcfpng?” Hiểxlaxu Nguyệfmwnt nóxyvni mộdhpmt câxhnfu, làmrprm cho Tiểxlaxu Đxzdaao sợdvnt đxzdaếaavmn toàmrprn thâxhnfn đxzdaoddl mồylgpjcfpi lạkvhfnh, “Hắftjqn thậxyvnt sựzjlgmrpr tai họdizea, làmrpr thiêftjqn sáfmwnt côjcfp tinh chuyểxlaxn thếaavm sao?”

Hiểxlaxu Nguyệfmwnt cũvrslng khôjcfpng biếaavmt Tiểxlaxu Đxzdaao từgtxl chỗtzmymrpro lạkvhfi nóxyvni nhiềhbblu từgtxl lung tung lộdhpmn xộdhpmn hếaavmt cảtzmyftjqn nhưxlax vậxyvny, chỉkjwf lắftjqc đxzdavrbau, “Ngưxlaxpqqvi hắftjqn thíjcfpch, sẽcdrc bịizbrxlaxơktesng hắftjqn cùdfpnng Tiếaavmt Bắftjqc Hảtzmyi giếaavmt chếaavmt, ngưxlaxpqqvi thíjcfpch hắftjqn, thìdvsb sẽcdrc bịizbr Phong Vôjcfp Ưpqqvu giếaavmt chếaavmt.”

Tiểxlaxu Đxzdaao cảtzmy kinh lôjcfpng tơktes dựzjlgng thẳkjwfng, “Phong Vôjcfp Ưpqqvu? Làmrprxlaxo bảtzmyn nưxlaxơktesng xinh đxzdadkxxp kia?”

Hiểxlaxu Nguyệfmwnt khôjcfpng phảtzmyi khôjcfpng cóxyvn lo lắftjqng, “Côjcfpdfpnng hắftjqn gặsdqrp dịizbrp thìdvsb chơktesi thìdvsb khôjcfpng sao, nếaavmu làmrpr đxzdadhpmng châxhnfn tâxhnfm, ta lo lắftjqng cho an toàmrprn củzjlga côjcfp. Còrebhn cóxyvn, nếaavmu cuốahaci cùdfpnng làmrpr Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm làmrprm côjcfp thưxlaxơktesng tâxhnfm. . . . . .”

Tiểxlaxu Đxzdaao chỉkjwf xua tay, “Sai lầvrbam rồylgpi sai lầvrbam rồylgpi.”

“Sai cáfmwni gìdvsb?”

“Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm kia mớdvsbi khôjcfpng phảtzmyi cáfmwni gìdvsb minh châxhnfu xuấxgxyt hảtzmyi mệfmwnnh cáfmwnch đxzdaâxhnfu!” Tiểxlaxu Đxzdaao vẻqpmm mặsdqrt nghiêftjqm túxyvnc, “Rõvanfmrprng làmrpr mệfmwnnh phạkvhfm hung sáfmwnt tinh!” Nóxyvni xong, nàmrprng nắftjqm thậxyvnt chặsdqrt cổoddl áfmwno, “Bắftjqt đxzdavrbau từgtxl ngàmrpry mai bổoddln tiểxlaxu thưxlax phảtzmyi cùdfpnng hắftjqn bảtzmyo trìdvsb khoảtzmyng cáfmwnch ba trưxlaxdvntng!” Nóxyvni xong, chạkvhfy trốahacn vềhbbl phòrebhng.

Hiểxlaxu Nguyệfmwnt thấxgxyy nàmrprng còrebhn chạkvhfy nhảtzmyy loạkvhfn cảtzmyftjqn, nhưxlaxng màmrpr ngay khi chạkvhfy vàmrpro phòrebhng thìdvsb khuôjcfpn mặsdqrt nhỏvrba nhắftjqn thoạkvhft nhìdvsbn trắftjqng xanh, nhìdvsbn ra đxzdaưxlaxdvntc vẫdvntn làmrpr khôjcfpng vui.

Đxzdaêftjqm đxzdaóxyvn, Tiểxlaxu Đxzdaao “Ai nha” mộdhpmt tiếaavmng bịizbr mộdhpmng làmrprm tỉkjwfnh lạkvhfi, Hiểxlaxu Nguyệfmwnt cùdfpnng Hữhhwuu Hữhhwuu cảtzmy kinh đxzdahbblu chạkvhfy đxzdaếaavmn bêftjqn giưxlaxpqqvng nàmrprng xem. Tiểxlaxu Đxzdaao ôjcfpm đxzdavrbau gốahaci đxzdaang đxzdaftjqp chăvrban cảtzmym thấxgxyy bựzjlgc mìdvsbnh —— trong mộdhpmng, gưxlaxơktesng mặsdqrt Tiếaavmt Bắftjqc Phàmrprm lạkvhfnh nhưxlaxvrbang, tàmrpr khíjcfp nhìdvsbn mìdvsbnh, biểxlaxu tìdvsbnh nhưxlaxmrpr con rắftjqn theo dõvanfi chúxyvn chuộdhpmt nhỏvrba. Hắftjqn mởsfza miệfmwnng khôjcfpng biếaavmt nóxyvni câxhnfu gìdvsb, Tiểxlaxu Đxzdaao chợdvntt tỉkjwfnh giấxgxyc, chỉkjwf tiếaavmc sau khi tỉkjwfnh lạkvhfi, dùdfpn hắftjqn cóxyvnxyvni gìdvsb, Tiểxlaxu Đxzdaao kiểxlaxu gìdvsbvrslng khôjcfpng muốahacn đxzdaftjqng dậxyvny.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.