Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 49 : Mệnh cách

    trước sau   
Sau khi bữaskra tiệcvvuc tốzdjni kếomgqt thúrtskc, mọosati ngưvfdcluxri đcfrrưvfdcpnlyc sắedoip xếomgqp nghỉssfh ngơmmfei trong nhữaskrng cărgotn phòotheng kháqkqvc nhau.

Vừzdjna mớwddei bưvfdcwddec vàxmlio cửimwpa chuẩothen bịbamhxmlin bạvbkfc mộfukmt chúrtskt vềjdaexmlinh đcfrrfukmng tốzdjni nay, Tiểvfdcu Đjfldao liềjdaen nhìcvvun thấrwtqy mộfukmt bóiwqrng đcfrren nhàxmlio tớwddei mìcvvunh, đcfrrfukmt nhiêybovn cảdjcj kinh, Háqkqvch Kim Phong muốzdjnn ôzdjnm nàxmling đcfrrang trốzdjnn phícldna sau câhllwy cộfukmt, “Tiểvfdcu muộfukmi!”

Tiểvfdcu Đjfldao nhứqofvc đcfrrrkzou.

qkqvch Kim Phong nưvfdcwddec mắedoit lưvfdcng tròotheng buôzdjnng câhllwy cộfukmt ra, quay lạvbkfi kénavlo tay áqkqvo Tiểvfdcu Đjfldao, “Muộfukmi sao lạvbkfi cóiwqr thểvfdc lừzdjna đcfrrvbkfi ca!”

Tiểvfdcu Đjfldao cũgosrng hiểvfdcu đcfrrưvfdcpnlyc dưvfdcwddei tìcvvunh huốzdjnng nhưvfdc thếomgqxmliy lạvbkfi đcfrri nhậvbkfn thứqofvc huynh muộfukmi, khôzdjnng phảdjcji làxmliiwqr cảdjcjm giáqkqvc rấrwtqt kỳhnij quáqkqvi sao, chắedoip tay sau lưvfdcng cóiwqr chúrtskt nhărgotn nhóiwqr, giốzdjnng nhưvfdcvfdcluxri lạvbkfi tựadmca hồfukmiwqr chúrtskt e lệcvvu, kêybovu mộfukmt tiếomgqng nho nhỏaskr, “Đjfldvbkfi ca.”

qkqvch Kim Phong thởvbkf mộfukmt hơmmfei, háqkqv hốzdjnc miệcvvung. . . . . .


Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim nhanh chóiwqrng lấrwtqy tay bụwkkum kícldnn miệcvvung Háqkqvch Kim Phong, đcfrrvfdc tráqkqvnh hắedoin gàxmlio khóiwqrc nưvfdcwddec mắedoit tuôzdjnn nhưvfdcvfdca. Quảdjcj nhiêybovn, têybovn nàxmliy sau mộfukmt hồfukmi sửimwpng sốzdjnt tâhllwm tìcvvunh liềjdaen kícldnch đcfrrfukmng, ôzdjnm chặvfdct Tiểvfdcu Đjfldao khóiwqrc rốzdjnng.

Tiểvfdcu Đjfldao vưvfdcơmmfen tay vỗevjfvfdcng hắedoin an ủzazfi, mọosati ngưvfdcluxri ởvbkf mộfukmt bêybovn nhìcvvun mỉssfhm cưvfdcluxri, khôzdjnng ngờluxr huynh muộfukmi lạvbkfi nhậvbkfn thứqofvc, nhưvfdcng khôzdjnng biếomgqt khi nàxmlio thìcvvu mộfukmt nhàxmli đcfrrxmlin viêybovn, lấrwtqy tícldnnh cáqkqvch cha nưvfdcơmmfeng củzazfa hai ngưvfdcluxri màxmli suy đcfrrqkqvn, tậvbkfp hợpnlyp cùnavlng mộfukmt chỗevjf phỏaskrng chừzdjnng rấrwtqt náqkqvo nhiệcvvut.

qkqvch Kim Phong làxmlim gìcvvuothen tâhllwm tưvfdc lo chuyệcvvun kháqkqvc, hứqofvng thúrtsk hỏaskri Tiểvfdcu Đjfldao mẫrkzou thâhllwn thếomgqxmlio, ởvbkf chỗevjfxmlio, vìcvvu sao khôzdjnng trởvbkf vềjdae nhàxmli. Tiểvfdcu Đjfldao khôzdjnng nóiwqri rõbejx chuyệcvvun tìcvvunh nărgotm đcfrróiwqr, đcfrrvfdc tráqkqvnh Háqkqvch Kim Phong thưvfdcơmmfeng tâhllwm, chỉssfhiwqri nưvfdcơmmfeng nàxmling ởvbkf Giang Nam, rấrwtqt khỏaskre. Hai ngưvfdcluxri hẹiewcn nhau, xong việcvvuc Tiểvfdcu Đjfldao sẽxmli dẫrkzon Háqkqvch Kim Phong đcfrri gặvfdcp mẫrkzou thâhllwn trưvfdcwddec, sau đcfrróiwqr sẽxmli đcfrri gặvfdcp phụwkku thâhllwn, cuốzdjni cùnavlng lừzdjna cho cha nưvfdcơmmfeng gặvfdcp mặvfdct nhau.

Vốzdjnn dĩnyna huynh muộfukmi hẳjwqpn làxmliybovn hảdjcjo hảdjcjo tròothe chuyệcvvun mộfukmt lúrtskc, nhưvfdcng còothen nhiềjdaeu thờluxri gian, tốzdjni nay còothen cóiwqr rấrwtqt nhiềjdaeu chuyệcvvun quan trọosatng phảdjcji làxmlim.

Tiểvfdcu Đjfldao đcfrrjdae nghịbamh, tốzdjni nay, quan trọosatng nhấrwtqt làxmli việcvvuc tráqkqvo đcfrrqkqvi Nữaskrvfdcơmmfeng, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa sẽxmli dẫrkzon theo Hữaskru Hữaskru rờluxri đcfrri, bắedoit Đjfldvbkfi Tổqkqvng quảdjcjn vềjdae giam lỏaskrng, Hữaskru Hữaskru đcfrreo khărgotn che mặvfdct khôzdjni phụwkkuc Nữaskrvfdcơmmfeng giảdjcj dạvbkfng kia, thầrkzon khôzdjnng biếomgqt quỷxosb khôzdjnng hay màxmli đcfrrem vưvfdcơmmfeng vịbamhvfdcwddep vềjdae.

“Côzdjn khôzdjnng đcfrri?” Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim tòotheothe nhìcvvun Tiểvfdcu Đjfldao.

Tiểvfdcu Đjfldao nháqkqvy mắedoit mấrwtqy cáqkqvi, ta muốzdjnn đcfrri giáqkqvm sáqkqvt bọosatn Tiếomgqt Hìcvvunh.

“Côzdjn cho rằieiang đcfrrêybovm nay bọosatn họosat sẽxmliiwqrxmlinh đcfrrfukmng?” Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim nhícldnu màxmliy, “Tiếomgqt Hìcvvunh côzdjnng phu khôzdjnng kénavlm, côzdjn đcfrri mộfukmt mìcvvunh sao?”

“Ta sẽxmli đcfrri cùnavlng Tiểvfdcu Đjfldao.” Hiểvfdcu Nguyệcvvut đcfrrqofvng bêybovn cạvbkfnh Tiểvfdcu Đjfldao, lúrtskc nàxmliy đcfrrếomgqn phiêybovn Trọosatng Hoa lo lắedoing, “Hai ngưvfdcluxri sao?”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim tráqkqvi lạvbkfi an tâhllwm hơmmfen mộfukmt chúrtskt, luậvbkfn côzdjnng phu, Hiểvfdcu Nguyệcvvut sẽxmli khôzdjnng thua kénavlm Tiếomgqt Hìcvvunh, luậvbkfn tâhllwm nhãqlyqn, cóiwqr Tiểvfdcu Đjfldao, hai nàxmling đcfrri hẳjwqpn làxmli an toàxmlin.

“Ta cũgosrng đcfrri!” Háqkqvch Kim Phong sau khi biếomgqt Tiểvfdcu Đjfldao làxmli muộfukmi tửimwp củzazfa mìcvvunh, tựadmc nhiêybovn làxmlixmling thêybovm cưvfdcng chiềjdaeu.

Mọosati ngưvfdcluxri nhìcvvun hắedoin, biếomgqt hắedoin lo lắedoing, nhưvfdcng màxmli đcfrri thărgotm dòothe thậvbkft sựadmc khôzdjnng quáqkqv thícldnch hợpnlyp vớwddei Háqkqvch Kim Phong —— hắedoin cũgosrng khôzdjnng cóiwqr khinh côzdjnng.

qkqvch Kim Phong đcfrrvbkfi kháqkqvi biếomgqt ývknv tứqofv củzazfa mọosati ngưvfdcluxri, cũgosrng sốzdjnt ruộfukmt, “Ta. . . . . . Ta ởvbkf ngoàxmlii tưvfdcluxrng chờluxr, khôzdjnng ổqkqvn thìcvvu gọosati ta, ta vàxmlio cứqofvu!”


Tiểvfdcu Đjfldao nhìcvvun thấrwtqy Háqkqvch Kim Phong vẻkdjz mặvfdct lo lắedoing, trong lòotheng sung sưvfdcwddeng —— nhậvbkfn thứqofvc đcfrrvbkfi ca ruộfukmt thậvbkft làxmli tuyệcvvut, cóiwqr cảdjcjm giáqkqvc yêybovn tâhllwm thoảdjcji máqkqvi đcfrrưvfdcpnlyc ngưvfdcluxri kháqkqvc thưvfdcơmmfeng yêybovu. Nghĩnyna xong, Tiểvfdcu Đjfldao vôzdjn cớwdde liếomgqc Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim mộfukmt cáqkqvi.

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim bịbamhxmling liếomgqc mộfukmt cáqkqvi thìcvvu giậvbkft mìcvvunh, chỉssfh thấrwtqy Tiểvfdcu Đjfldao kénavlo cáqkqvnh tay Háqkqvch Kim Phong, “Ca, vềjdae sau nếomgqu cóiwqr ngưvfdcluxri khi dễwhnu muộfukmi làxmlim sao bâhllwy giờluxr?”

“Ta làxmlim thịbamht hắedoin.” Háqkqvch Kim Phong khôzdjnng hềjdae nghĩnyna ngợpnlyi. Buộfukmt miệcvvung thốzdjnt ra.

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim theo bảdjcjn nărgotng sờluxr sờluxr cổqkqv, bưvfdcng ly tràxmli uốzdjnng giảdjcj vờluxr nhưvfdc khôzdjnng nghe thấrwtqy.

“Thếomgq. . . . . . Nếomgqu cóiwqr ngưvfdcluxri chiếomgqm tiệcvvun nghi củzazfa muộfukmi thìcvvu sao?” Tiểvfdcu Đjfldao hỏaskri tiếomgqp.

“Cáqkqvi gìcvvu?!” Háqkqvch Kim Phong vỗevjfxmlin, “Kẻkdjzxmlio cảdjcj gan giởvbkf tròothe đcfrróiwqr, lãqlyqo tửimwp thiếomgqn hắedoin!”

“Khụwkku khụwkku. . . . . .” Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim vỗevjf ngựadmcc, Trọosatng Hoa bêybovn cạvbkfnh cưvfdcluxri đcfrrếomgqn vui sưvfdcwddeng khi cóiwqr ngưvfdcluxri gặvfdcp họosata.

Tiểvfdcu Đjfldao cưvfdcluxri vui vẻkdjz, vềjdae sau cóiwqr ngưvfdcluxri giúrtskp đcfrruwlh ra mặvfdct, xem Tiếomgqt Nhịbamh kia còothen dáqkqvm khôzdjnng thàxmlinh thậvbkft nữaskra khôzdjnng!

Trờluxri tốzdjni, mọosati ngưvfdcluxri liềjdaen phâhllwn côzdjnng nhau hàxmlinh đcfrrfukmng, tắedoit đcfrrèrdfgn sớwddem, giảdjcj vờluxrxmli đcfrrãqlyq nghỉssfh ngơmmfei. Chia làxmlim hai đcfrrưvfdcluxrng, Tiểvfdcu Đjfldao, Hiểvfdcu Nguyệcvvut cùnavlng Háqkqvch Kim Phong đcfrri hưvfdcwddeng tâhllwy, Trọosatng Hoa, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Hữaskru Hữaskru đcfrri đcfrrếomgqn tẩothem cung củzazfa Nữaskrvfdcơmmfeng.

Trưvfdcwddec khi đcfrri, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim nhẹiewc nhàxmling ôzdjnm Tiểvfdcu Đjfldao, thấrwtqp giọosatng nóiwqri, “Côzdjn cẩothen thậvbkfn mộfukmt chúrtskt, Tiếomgqt Hìcvvunh kia, tâhllwm nhãqlyqn rấrwtqt xấrwtqu xa, mặvfdct kháqkqvc. . . . . . Nếomgqu Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba ởvbkf đcfrróiwqr, côzdjngosrng đcfrrzdjnng thărgotm dòothe nữaskra.”

Tiểvfdcu Đjfldao thậvbkft khôzdjnng cảdjcjm thấrwtqy đcfrrâhllwy làxmli trởvbkf ngạvbkfi, “Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba khinh côzdjnng khôzdjnng giỏaskri bằieiang ta, cóiwqr Tiểvfdcu Nguyệcvvut ởvbkf đcfrróiwqr, còothen cóiwqr đcfrrvbkfi ca ta!”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim nhìcvvun trờluxri, nha đcfrrrkzou kia từzdjnrtskc nhậvbkfn thứqofvc thâhllwn ca liềjdaen bắedoit đcfrrrkzou kiêybovu ngạvbkfo, “Tóiwqrm lạvbkfi côzdjn cẩothen thậvbkfn mộfukmt chúrtskt.”

“Đjfldi đcfrri.” Tiểvfdcu Đjfldao khoáqkqvt tay, cùnavlng Hiểvfdcu Nguyệcvvut vàxmliqkqvch Kim Phong rờluxri đcfrri.


Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim quay đcfrrrkzou lạvbkfi, Trọosatng Hoa mỉssfhm cưvfdcluxri nhìcvvun hắedoin, “Ngưvfdcơmmfei yêybovn tâhllwm đcfrrvfdc cho nàxmling đcfrri, khôzdjnng sợpnlyxmling nghe đcfrrưvfdcpnlyc chuyệcvvun khôzdjnng nêybovn nghe sao?”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim ảdjcjm đcfrrvbkfm cưvfdcluxri, “Nha đcfrrrkzou kia rấrwtqt thôzdjnng minh, chỉssfh sợpnlygosrng muốzdjnn nghe chuyệcvvun kia, ngărgotn cảdjcjn nàxmling ngưvfdcpnlyc lạvbkfi làxmlim cho nàxmling thêybovm nghi ngờluxr.”

Trọosatng Hoa nhìcvvun chằieiam chằieiam Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim mộfukmt lúrtskc, bỗevjfng nhiêybovn hạvbkf giọosatng hỏaskri, “Ta hỏaskri ngưvfdcơmmfei.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim ngẩotheng đcfrrrkzou —— hỏaskri cáqkqvi gìcvvu?

“Ngưvfdcơmmfei. . . . . . Đjfldếomgqn tộfukmt cùnavlng đcfrrzdjni vớwddei Nhan Tiểvfdcu Đjfldao cóiwqr ývknv tứqofvcvvu hay khôzdjnng?” Trọosatng Hoa cau màxmliy, “Ngưvfdcơmmfei cũgosrng đcfrrzdjnng nóiwqri cho ta biếomgqt từzdjn đcfrrrkzou chícldn cuốzdjni ngưvfdcơmmfei đcfrrjdaeu làxmli gặvfdcp dịbamhp thìcvvu chơmmfei?”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim trầrkzom mặvfdcc mộfukmt lúrtskc lâhllwu, hénavl miệcvvung tựadmca hồfukm muốzdjnn nóiwqri lạvbkfi thôzdjni. Màxmli ngay lúrtskc Trọosatng Hoa nghĩnyna hắedoin sẽxmli trảdjcj lờluxri, củzazfa phòotheng đcfrrothey ra, Hữaskru Hữaskru vộfukmi vãqlyq chạvbkfy vàxmlio. Nàxmling vừzdjna rồfukmi tốzdjnn chúrtskt thờluxri gian đcfrrqkqvi y phụwkkuc dạvbkfxmlinh.

“Tốzdjnt lắedoim, đcfrrpnlyi lâhllwu rồfukmi.” Hữaskru Hữaskru cóiwqr chúrtskt ngưvfdcpnlyng ngùnavlng, nhưvfdcng nhìcvvun nhìcvvun, chỉssfh thấrwtqy Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim quay mặvfdct, Trọosatng Hoa cau màxmliy, hai ngưvfdcluxri tựadmca hồfukm đcfrrang nóiwqri chuyệcvvun gìcvvu mấrwtqt hứqofvng, khôzdjnng khícldniwqr chúrtskt xấrwtqu hổqkqv.

Hữaskru Hữaskru khẩothen trưvfdcơmmfeng, cóiwqr phảdjcji lạvbkfi cãqlyqi nhau hay khôzdjnng?

“Khụwkku khụwkku.” Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim ho khan mộfukmt tiếomgqng, đcfrrzdjni Hữaskru Hữaskru ngoắedoic, “Nhanh lêybovn.”

“Đjfldưvfdcpnlyc!” Hữaskru Hữaskru cũgosrng khôzdjnng cóiwqrhllwm tưvfdc quảdjcjn chuyệcvvun đcfrróiwqr, chícldnnh sựadmc quan trọosatng hơmmfen.

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa mang theo Hữaskru Hữaskru thi triểvfdcn khinh côzdjnng lẻkdjzn vàxmlio trong hoàxmling cung. Hữaskru Hữaskru từzdjn nhỏaskr đcfrrãqlyq sốzdjnng ởvbkfmmfei nàxmliy, đcfrrzdjni vớwddei đcfrrbamha hìcvvunh thậvbkfp phầrkzon quen thuộfukmc, bởvbkfi vậvbkfy chỉssfh đcfrriểvfdcm Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa đcfrri theo đcfrrưvfdcluxrng tắedoit, cơmmfe hồfukm khôzdjnng đcfrrwkkung tớwddei thủzazf vệcvvu.

Sau khi thi triểvfdcn khinh côzdjnng, Hữaskru Hữaskru mớwddei biếomgqt đcfrrưvfdcpnlyc côzdjnng phu củzazfa Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa tốzdjnt nhưvfdc vậvbkfy! Quảdjcj nhiêybovn nưvfdcơmmfeng nàxmling nóiwqri mộfukmt chúrtskt cũgosrng khôzdjnng sai, võbejxhllwm Trung Nguyêybovn nhiềjdaeu nhâhllwn tàxmlii.

Tớwddei gầrkzon tẩothem cung, Hữaskru Hữaskru ra hiệcvvuu hai ngưvfdcluxri đcfrrzdjnng nóiwqrng vộfukmi, “Đjfldèrdfgn rấrwtqt sáqkqvng, chỗevjf cửimwpa đcfrróiwqr hẳjwqpn làxmliiwqr thủzazf vệcvvuxmli cung nữaskr.”


Trọosatng Hoa cùnavlng Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim liếomgqc mắedoit nhìcvvun nhau mộfukmt cáqkqvi, mang theo Hữaskru Hữaskru nhảdjcjy lêybovn nóiwqrc nhàxmli, trưvfdcwddec tiêybovn khôzdjnng dáqkqvm tùnavly tiệcvvun hàxmlinh đcfrrfukmng, chỉssfh trốzdjnn trêybovn nóiwqrc nhàxmli nghe đcfrrfukmng tĩnynanh phícldna dưvfdcwddei.

Tiếomgqng “Loảdjcjng xoảdjcjng” truyềjdaen đcfrrếomgqn, chợpnlyt nghe thanh âhllwm tứqofvc giậvbkfn củzazfa Đjfldvbkfi Tổqkqvng quảdjcjn, “Đjfldjdaeu cúrtskt cho ta!” Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim khóiwqr hiểvfdcu nhìcvvun Hữaskru Hữaskru.

Hữaskru Hữaskru lắedoic lắedoic đcfrrrkzou, cũgosrng khôzdjnng biếomgqt Đjfldvbkfi Tổqkqvng quảdjcjn nàxmliy từzdjn khi nàxmlio lạvbkfi trởvbkfybovn nóiwqrng nảdjcjy nhưvfdc vậvbkfy .

Ba ngưvfdcluxri cẩothen thậvbkfn nghe ngóiwqrng, hìcvvunh nhưvfdcxmli Đjfldvbkfi Tổqkqvng quảdjcjn đcfrrang mắedoing ngưvfdcluxri, mắedoing cáqkqvi gìcvvu thìcvvu nghe khôzdjnng rõbejx lắedoim, bấrwtqt quáqkqv tiếomgqng đcfrrvbkfp pháqkqv đcfrrfukm vậvbkft nàxmliy nọosatgosrng rấrwtqt lớwdden.

Chỉssfhqkqvt sau, cửimwpa mởvbkf, mấrwtqy binh lícldnnh ủzazfgosr đcfrri ra, phícldna sau còothen cóiwqr mấrwtqy nha hoàxmlin đcfrrang thấrwtqt kinh. Mộfukmt binh sĩnyna cầrkzom đcfrrrkzou gọosati tớwddei mộfukmt đcfrrfukmi nhâhllwn mãqlyq kháqkqv đcfrrôzdjnng, “Nhanh tìcvvum đcfrri!”

Mấrwtqy binh sĩnyna hai mặvfdct nhìcvvun nhau, đcfrrjdaeu hỏaskri, “Tìcvvum cáqkqvi gìcvvu?”

“Bảdjcjo ngọosatc truyềjdaen quốzdjnc củzazfa Nữaskrvfdcơmmfeng khôzdjnng thấrwtqy.”

Mọosati ngưvfdcluxri quáqkqv sợpnlyqlyqi, nhanh chóiwqrng chia bốzdjnn phícldna đcfrri tìcvvum.

Trọosatng Hoa nhìcvvun Hữaskru Hữaskru, nhưvfdcxmli hỏaskri, “Bảdjcjo ngọosatc truyềjdaen quốzdjnc làxmliqkqvi gìcvvu?”

Hữaskru Hữaskru cưvfdcluxri hícldnp mắedoit vưvfdcơmmfen tay, xuấrwtqt ra mộfukmt miếomgqng ngọosatc bộfukmi màxmliu xanh biếomgqc đcfrreo trêybovn cổqkqv. Dưvfdcwddei áqkqvnh trărgotng, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa chỉssfh thấrwtqy miếomgqng ngọosatc trong suốzdjnt sáqkqvng long lanh thậvbkft đcfrriewcp, màxmliu xanh trơmmfen bóiwqrng nhưvfdcvfdcwddec, mang theo mộfukmt loạvbkfi linh khícldniwqri khôzdjnng nêybovn lờluxri —— quảdjcj nhiêybovn làxmli hảdjcjo ngọosatc.

Nhưvfdcng màxmli Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa cũgosrng khôzdjnng hiểvfdcu đcfrrưvfdcpnlyc, Hữaskru Hữaskru làxmlim sao đcfrrem đcfrrưvfdcpnlyc miếomgqng ngọosatc bộfukmi nàxmliy ra khỏaskri hoàxmling cung đcfrrưvfdcpnlyc.

Hữaskru Hữaskru chỉssfh chỉssfh giàxmliy củzazfa mìcvvunh, hai ngưvfdcluxri lậvbkfp tứqofvc ngầrkzom hiểvfdcu, đcfrrzdjnng nóiwqri dùnavlxmli nữaskr tửimwp hiềjdaen làxmlinh, cũgosrng cóiwqr mộfukmt mặvfdct ranh mãqlyqnh.

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim thấrwtqp giọosatng hỏaskri Hữaskru Hữaskru, “Nàxmling tìcvvum khôzdjnng thấrwtqy ngọosatc bộfukmi, vìcvvu sao giậvbkfn dữaskr?”


Hữaskru Hữaskru nhỏaskr giọosatng trảdjcj lờluxri, “Ngọosatc bộfukmi nàxmliy, quan trọosatng giốzdjnng nhưvfdc ngọosatc tỷxosbvbkf Trung Nguyêybovn củzazfa cáqkqvc ngưvfdcluxri, trưvfdcwddec khi đcfrri mẫrkzou thâhllwn đcfrrãqlyq tháqkqvo từzdjn trêybovn cổqkqv xuốzdjnng cho ta, dặvfdcn ta đcfrrzdjnng nóiwqri cho ai biếomgqt, vàxmliqlyqy giấrwtqu ởvbkf trong giàxmliy.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim hơmmfei hơmmfei sửimwpng sốzdjnt, nóiwqri nhưvfdc vậvbkfy, nưvfdcơmmfeng củzazfa Hữaskru Hữaskru cũgosrng khôzdjnng phảdjcji làxmli khôzdjnng đcfrrqkqvn trưvfdcwddec đcfrrưvfdcpnlyc cóiwqr ngưvfdcluxri âhllwm mưvfdcu soáqkqvn ngôzdjni vịbamh hoàxmling đcfrrếomgq củzazfa nàxmling, vìcvvu sao khôzdjnng nhắedoic nhởvbkf nữaskr nhi mộfukmt tiếomgqng đcfrrâhllwy? Cũgosrng đcfrruwlh cho nàxmling chịbamhu thêybovm nhiềjdaeu nhiềjdaeu đcfrrau khổqkqv. . . . . .

Trọosatng Hoa lạvbkfi nhắedoic Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim, “Quốzdjnc sưvfdc khôzdjnng cóiwqrvbkf đcfrrâhllwy.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim hiểvfdcu đcfrrưvfdcpnlyc ývknv củzazfa Trọosatng Hoa, cưvfdcluxri cưvfdcluxri, “Hai ngưvfdcluxri bọosatn họosatgosrng khôzdjnng phảdjcji vợpnly chồfukmng, khôzdjnng ởvbkfnavlng nhau làxmli chuyệcvvun bìcvvunh thưvfdcluxrng.”

Trọosatng Hoa thấrwtqy hắedoin hàxmlio hứqofvng cãqlyqi lạvbkfi, bèrdfgn khôzdjnng nóiwqri nữaskra.

rtskc nàxmliy, trong phòotheng im lặvfdcng, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa khóiwqr hiểvfdcu khôzdjnng biếomgqt đcfrrãqlyq xảdjcjy ra chuyệcvvun gìcvvu, chỉssfh nghe bêybovn trong truyềjdaen đcfrrếomgqn mộfukmt thanh âhllwm, rấrwtqt trầrkzom tĩnynanh lạvbkfnh nhạvbkft, “Khôzdjnng cầrkzon tìcvvum nữaskra, tìcvvum đcfrrưvfdcpnlyc rồfukmi.”

Mấrwtqy binh lícldnnh quay đcfrrrkzou lạvbkfi, vịbamh đcfrrvbkfi tưvfdcwddeng quâhllwn kia cũgosrng quay đcfrrrkzou lạvbkfi.

Nữaskrvfdcơmmfeng đcfrrqofvng ởvbkf cửimwpa, “Giảdjcji táqkqvn hếomgqt đcfrri, chuẩothen bịbamh ngàxmliy mai tỷxosb thícldn.”

“Vâhllwng!” Bọosatn lícldnnh nhẹiewc nhàxmling thởvbkf ra, mấrwtqy ngàxmliy gầrkzon đcfrrâhllwy chung quy vẫrkzon cảdjcjm thấrwtqy Nữaskrvfdcơmmfeng bấrwtqt thưvfdcluxrng, bấrwtqt quáqkqvzdjnm nay cóiwqr vẻkdjz đcfrrãqlyq khôzdjni phụwkkuc.

Chờluxr thịbamh vệcvvu ngoàxmlii cửimwpa đcfrrjdaeu rúrtskt đcfrri, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cảdjcjm thấrwtqy cơmmfe hộfukmi khôzdjnng tồfukmi, đcfrrang muốzdjnn đcfrri xuốzdjnng, tay áqkqvo lạvbkfi bịbamh Hữaskru Hữaskru bắedoit đcfrrưvfdcpnlyc.

Chỉssfh thấrwtqy Hữaskru Hữaskru nhărgotn mặvfdct lắedoic lắedoic đcfrrrkzou, tựadmca hồfukm rấrwtqt hoang mang, “Khôzdjnng đcfrrúrtskng.”

Đjfldang nóiwqri, chợpnlyt nghe trong phòotheng truyềjdaen đcfrrếomgqn thanh âhllwm, “Hữaskru Hữaskru? Cóiwqrvbkf đcfrrâhllwy khôzdjnng?”

Hữaskru Hữaskru cảdjcj kinh, đcfrrbamhnh đcfrri xuốzdjnng, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa vộfukmi vàxmling ngărgotn lạvbkfi, ývknvxmli —— nàxmling làxmlim sao pháqkqvt hiệcvvun đcfrrưvfdcpnlyc?

Hữaskru Hữaskru cũgosrng xua tay, “Khôzdjnng sợpnly, đcfrróiwqr khôzdjnng phảdjcji Đjfldvbkfi Tổqkqvng quảdjcjn!”

Hai ngưvfdcluxri khóiwqr hiểvfdcu, “Đjfldóiwqrxmli ai?”

“Nưvfdcơmmfeng ta!” Hữaskru Hữaskru cóiwqr chúrtskt kícldnch đcfrrfukmng, từzdjniwqrc nhàxmli liềjdaen trưvfdcpnlyt xuốzdjnng. Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa cũgosrng hiểvfdcu đcfrrưvfdcpnlyc sựadmccvvunh pháqkqvt triểvfdcn mộfukmt cáqkqvch khôzdjnng ngờluxr, bấrwtqt quáqkqv vẫrkzon làxmli theo xuốzdjnng.

Trong phòotheng, bìcvvunh hoa ấrwtqm tràxmli vỡuwlh thàxmlinh mảdjcjnh nhỏaskrmmfei đcfrrrkzoy đcfrrrwtqt. Mộfukmt nữaskr nhâhllwn ngồfukmi ởvbkfybovn cạvbkfnh bàxmlin đcfrrang uốzdjnng tràxmli, phícldna sau cóiwqr mấrwtqy thịbamh vệcvvu, bêybovn châhllwn làxmli mộfukmt nữaskr tửimwp bịbamh tróiwqri đcfrrang quỳhnij, đcfrrúrtskng làxmli Đjfldvbkfi Tổqkqvng quảdjcjn kia.

Ngồfukmi ởvbkfybovn cạvbkfnh làxmli mộfukmt nữaskr nhâhllwn khôzdjnng đcfrreo khărgotn che mặvfdct, thoạvbkft nhìcvvun thậvbkfp phầrkzon trẻkdjz tuổqkqvi, dung mạvbkfo đcfrriewcp tuyệcvvut trầrkzon.

“Nưvfdcơmmfeng!” Hữaskru Hữaskru vừzdjna mừzdjnng vừzdjna sợpnly, ngồfukmi ởvbkfybovn cạvbkfnh bàxmlin hiểvfdcn nhiêybovn chícldnnh làxmli Nữaskrvfdcơmmfeng châhllwn chícldnnh củzazfa Quỷxosb thàxmlinh, nàxmling khícldn sắedoic thoạvbkft nhìcvvun khôzdjnng tồfukmi, vưvfdcơmmfen tay hưvfdcwddeng Hữaskru Hữaskru vẫrkzoy vẫrkzoy, “Đjfldếomgqn đcfrrâhllwy.”

Hữaskru Hữaskru chạvbkfy tớwddei, Nữaskrvfdcơmmfeng đcfrrem nàxmling kénavlo đcfrrếomgqn bêybovn ngưvfdcluxri, “Khiếomgqn con thay nưvfdcơmmfeng chịbamhu khổqkqv.”

Hữaskru Hữaskru liêybovn tụwkkuc lắedoic đcfrrrkzou, thấrwtqy Đjfldvbkfi Tổqkqvng quảdjcjn đcfrrãqlyq bịbamh xửimwp trícldn, lậvbkfp tứqofvc nóiwqri, “Nưvfdcơmmfeng, Quốzdjnc sưvfdcgosrng cóiwqr tham dựadmc. . . . . .”

“Nưvfdcơmmfeng biếomgqt.” Nữaskrvfdcơmmfeng gậvbkft đcfrrrkzou, nhìcvvun hai ngưvfdcluxri phícldna sau Hữaskru Hữaskru, cao thấrwtqp đcfrráqkqvnh giáqkqv Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa mộfukmt hồfukmi, tựadmca hồfukmxmli đcfrráqkqvnh giáqkqv kỹcfrrxmling từzdjn đcfrrrkzou tớwddei đcfrrzdjni. Cuốzdjni cùnavlng, Nữaskrvfdcơmmfeng thu hồfukmi tầrkzom mắedoit, hỏaskri Hữaskru Hữaskru, “Nữaskr nhi ngoan, hai nam nhâhllwn nàxmliy ai làxmli ngưvfdcluxri trong lòotheng con?”

Hữaskru Hữaskru sửimwpng sốzdjnt, cuốzdjni cùnavlng vộfukmi vàxmling lắedoic đcfrrrkzou, đcfrraskr mặvfdct, “Khôzdjnng phảdjcji đcfrrâhllwu nưvfdcơmmfeng! Khôzdjnng phảdjcji bọosatn họosat. . . . . .”

“Hm?” Nữaskrvfdcơmmfeng sắedoic bénavln nhưvfdcwddeng mi, “Nóiwqri nhưvfdc vậvbkfy, thậvbkft sựadmciwqr ngưvfdcluxri trong lòotheng? Cha con nóiwqri mộfukmt chúrtskt cũgosrng khôzdjnng sai, nếomgqu muốzdjnn con cóiwqr ngưvfdcluxri trong lòotheng, đcfrruổqkqvi con ra trưvfdcwddec.”

Hữaskru Hữaskru đcfrraskr mặvfdct nhỏaskr giọosatng hỏaskri, “Ngưvfdcluxri tìcvvum đcfrrưvfdcpnlyc cha rồfukmi?”

Nữaskrvfdcơmmfeng cưvfdcluxri cưvfdcluxri, “Tìcvvum thìcvvucvvum thấrwtqy, bấrwtqt quáqkqv lạvbkfi đcfrrvfdc hắedoin chạvbkfy rồfukmi.”

“Nhưvfdc thếomgqxmlio lạvbkfi. . . . . .”

“Trưvfdcwddec mắedoit khôzdjnng nóiwqri đcfrrếomgqn chuyệcvvun nàxmliy.” Nữaskrvfdcơmmfeng nhẹiewc nhàxmling thởvbkfxmlii, cúrtski đcfrrrkzou nhìcvvun Đjfldvbkfi Tổqkqvng quảdjcjn kia, “Nưvfdcơmmfeng tạvbkfm thờluxri đcfrrem phảdjcjn đcfrrfukmxmliy đcfrri, ngàxmliy mai, cho con xem mộfukmt tròothe hay.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Trọosatng Hoa mơmmfe hồfukm cảdjcjm thấrwtqy, khôzdjnng phảdjcji chứqofv, lầrkzon nàxmliy làxmli kếomgq hoạvbkfch củzazfa Nữaskrvfdcơmmfeng? Khổqkqvhllwm nhiềjdaeu nhưvfdc vậvbkfy rốzdjnt cuộfukmc làxmlicvvu sao đcfrrâhllwy?

. . . . . .

Mộfukmt chỗevjf kháqkqvc, Tiểvfdcu Đjfldao cùnavlng Hiểvfdcu Nguyệcvvut bícldn mậvbkft đcfrri tớwddei sâhllwn màxmli ba ngưvfdcluxri củzazfa Bắedoic Hảdjcji pháqkqvi đcfrrang ởvbkf, ba ngưvfdcluxri nàxmliy đcfrrang tụwkku tậvbkfp ởvbkf trong thưvfdc phòotheng, cũgosrng đcfrrang bàxmlin luậvbkfn cuộfukmc tỷxosb thícldn ngàxmliy mai, hơmmfen nữaskra. . . . . . còothen nghe Tầrkzon Kha nóiwqri xấrwtqu Tiểvfdcu Đjfldao.

Tiểvfdcu Đjfldao tựadmca vàxmlio nóiwqrc nhàxmli nhărgotn mặvfdct, giốzdjnng nhưvfdc bịbamh mắedoing nhưvfdcng khôzdjnng cóiwqrqkqvch nàxmlio kháqkqvc cãqlyqi, đcfrrếomgqn mứqofvc bựadmcc bộfukmi. Trong phòotheng Tầrkzon Kha kia tráqkqvi mộfukmt cáqkqvi “Nữaskr tặvfdcc” phảdjcji mộfukmt cáqkqvi “Tiểvfdcu tiệcvvun nhâhllwn”, nóiwqri đcfrrếomgqn mỏaskri miệcvvung.

Ba ngưvfdcluxri còothen nóiwqri tớwddei Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba, tựadmca hồfukm đcfrrzdjni vớwddei hắedoin cóiwqr chúrtskt khôzdjnng tícldnn nhiệcvvum.

Tiểvfdcu Đjfldao nghe xong mộfukmt lúrtskc lâhllwu cũgosrng cóiwqr chúrtskt mệcvvut, Hiểvfdcu Nguyệcvvut nhìcvvun nàxmling, ývknv muốzdjnn hỏaskri, cóiwqr đcfrri hay khôzdjnng?

Tiểvfdcu Đjfldao vừzdjna đcfrrbamhnh gậvbkft đcfrrrkzou, liềjdaen nhìcvvun thấrwtqy ngoàxmlii sâhllwn Quốzdjnc sưvfdc đcfrrếomgqn.

Hai ngưvfdcluxri trong lòotheng vui vẻkdjz, quảdjcj nhiêybovn cóiwqr nộfukmi tìcvvunh, may mắedoin đcfrrếomgqn đcfrrâhllwy.

Quốzdjnc sưvfdc đcfrrếomgqn, làxmlim cho ba ngưvfdcluxri trong phòotheng cũgosrng cóiwqr chúrtskt bấrwtqt ngờluxr, Tiếomgqt Hìcvvunh đcfrrqofvng lêybovn nghêybovnh đcfrróiwqrn, bởvbkfi vìcvvu biếomgqt hắedoin cũgosrng làxmli mộfukmt ngưvfdcluxri dựadmc thi, cho nêybovn khôzdjnng biếomgqt hắedoin tớwddei đcfrrâhllwy làxmliiwqr ývknvcvvu.

Quốzdjnc sưvfdcgosrng khôzdjnng kháqkqvch sáqkqvo, đcfrri thẳjwqpng vàxmlio vấrwtqn đcfrrjdae, nóiwqri muốzdjnn cùnavlng Bắedoic Hảdjcji pháqkqvi giao dịbamhch. Quốzdjnc sưvfdc trợpnly giúrtskp Tiếomgqt Hìcvvunh tuyểvfdcn thắedoing Quỷxosbvfdcơmmfeng, màxmli Tiếomgqt Hìcvvunh phảdjcji cam đcfrroan, sau nàxmliy đcfrrvfdc cho hắedoin vàxmlio Bắedoic Hảdjcji Thuỷxosb Tinh cung, đcfrri thărgotm mộfukmt chúrtskt.

Tiểvfdcu Đjfldao nghe cóiwqr chúrtskt cổqkqv quáqkqvi —— sau nàxmliy làxmli thờluxri đcfrriểvfdcm nàxmlio? Chuyệcvvun nàxmliy cũgosrng quáqkqv khôzdjnng rõbejxxmling. Bắedoic Hảdjcji Thuỷxosb Tinh cung cóiwqr tồfukmn tạvbkfi hay khôzdjnng, chỉssfhiwqr Tiếomgqt Bắedoic Hảdjcji biếomgqt. Nóiwqri sau, chỉssfh muốzdjnn nhìcvvun mộfukmt chúrtskt thìcvvuiwqr lợpnlyi gìcvvu? Cũgosrng sẽxmli khôzdjnng nhiềjdaeu thêybovm miếomgqng thịbamht, chỉssfhcvvu chuyệcvvun nàxmliy, giúrtskp đcfrruwlh ngưvfdcluxri ta tuyểvfdcn thắedoing Quỷxosbvfdcơmmfeng, ai tin!

Đjfldáqkqvm ngưvfdcluxri Tiếomgqt Hìcvvunh cũgosrng khôzdjnng phảdjcji làxmli ngốzdjnc tửimwp, cảdjcjm thấrwtqy Quốzdjnc sưvfdc nhưvfdc vậvbkfy cũgosrng khôzdjnng cóiwqr lợpnlyi ícldnch gìcvvu.

Quốzdjnc sưvfdcgosrng nhìcvvun ra nghi ngờluxr củzazfa ba ngưvfdcluxri, chỉssfhxmlidjcjm đcfrrvbkfm cưvfdcluxri, “Ba vịbamh, bổqkqvn nhâhllwn tinh thôzdjnng thuậvbkft sốzdjn, đcfrrưvfdca ra giao dịbamhch dĩnyna nhiêybovn làxmli bảdjcjn thâhllwn sẽxmli khôzdjnng thua thiệcvvut. Nhưvfdcng màxmli ta cảdjcjm thấrwtqy hứqofvng thúrtsk vớwddei vàxmlii vậvbkft, cùnavlng chuyệcvvun cáqkqvc ngưvfdcơmmfei tranh quyềjdaen đcfrroạvbkft lợpnlyi hoặvfdcc làxmlivfdcng báqkqvbejxhllwm khôzdjnng cóiwqr nửimwpa đcfrriểvfdcm quan hệcvvu, cho nêybovn đcfrrâhllwy làxmli mộfukmt giao dịbamhch cóiwqr lợpnlyi cho ta, hy vọosatng ba vịbamh đcfrrzdjnng lo lắedoing.”

Tiếomgqt Hìcvvunh gậvbkft gậvbkft đcfrrrkzou, lạvbkfi hỏaskri, “Hôzdjnm nay ngưvfdcluxri tớwddei cùnavlng Háqkqvch Kim Phong kia làxmli Bắedoic Hảdjcji pháqkqvi Nhịbamh thiếomgqu gia Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim, ngưvfdcơmmfei vìcvvu sao khôzdjnng cùnavlng hắedoin hợpnlyp táqkqvc? Màxmlicvvum chúrtskng ta, lạvbkfi nóiwqri tiếomgqp, chúrtskng ta sao cóiwqr thểvfdc so sáqkqvnh vớwddei hắedoin.”

“Ha hảdjcj.” Đjfldvbkfi Quốzdjnc sưvfdc chỉssfhdjcjm đcfrrvbkfm cưvfdcluxri, “Trưvfdcwddec đcfrróiwqr ta đcfrrãqlyqiwqri, tạvbkfi hạvbkf tinh thôzdjnng thuậvbkft sốzdjnnavlng vớwddei thuậvbkft tícldnnh toáqkqvn suy diễwhnun, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim ngưvfdcluxri nàxmliy, cũgosrng khôzdjnng giốzdjnng nhưvfdc ngoàxmlii mặvfdct hoàxmlin toàxmlin khôzdjnng cóiwqrqlyqhllwm, vảdjcj lạvbkfi mệcvvunh cáqkqvch củzazfa hắedoin chícldnnh làxmli minh châhllwu xuấrwtqt hảdjcji, khôzdjnng lêybovn tiếomgqng cũgosrng vẫrkzon nổqkqvi tiếomgqng, ngưvfdcluxri nàxmliy trêybovn ngưvfdcluxri chuyệcvvun xấrwtqu nhiềjdaeu, khôzdjnng thểvfdc hợpnlyp táqkqvc.”

“Ngưvfdcơmmfei làxmliiwqri, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim làxmli ngưvfdcluxri cóiwqrqlyqhllwm, cũgosrng khôzdjnng phảdjcji làxmli nhưvfdc bềjdae ngoàxmlii vôzdjn tranh vôzdjn cầrkzou?” Phưvfdcơmmfeng Đjfldfukmng Lývknv đcfrrzdjni vớwddei đcfrriềjdaeu nàxmliy cóiwqr chúrtskt khinh thưvfdcluxrng, “Nếomgqu hắedoin thựadmcc sựadmciwqrqlyqhllwm, sưvfdc phụwkku đcfrrãqlyq chếomgqt nêybovn trởvbkf vềjdae tranh vịbamh, vìcvvu sao hắedoin lạvbkfi khôzdjnng xuấrwtqt hiệcvvun? Hiệcvvun giờluxr Bắedoic Hảdjcji pháqkqvi cărgotn bảdjcjn khôzdjnng cóiwqr chỗevjf cho hắedoin, hắedoin tranh nữaskra cóiwqr thểvfdc tranh đcfrrưvfdcpnlyc cáqkqvi gìcvvu?!”

Quốzdjnc sưvfdcvfdcluxri màxmli khôzdjnng nóiwqri, xoay mặvfdct nhìcvvun Tiếomgqt Hìcvvunh, “Nếomgqu ngưvfdcơmmfei cóiwqr thểvfdcxmlim chủzazf, ta hỏaskri ngưvfdcơmmfei mộfukmt câhllwu, cóiwqrxmlim giao dịbamhch nàxmliy hay khôzdjnng?”

Tiếomgqt Hìcvvunh suy tưvfdc mộfukmt láqkqvt, gậvbkft đcfrrrkzou, “Tốzdjnt.”

Quốzdjnc sưvfdcgosrng khôzdjnng nóiwqri thêybovm gìcvvu nữaskra, hàxmlii lòotheng rờluxri đcfrri.

Quốzdjnc sưvfdc đcfrri rồfukmi Phưvfdcơmmfeng Đjfldfukmng Lývknv truy vấrwtqn Tiếomgqt Hìcvvunh, “Giang hồfukm thuậvbkft sĩnynaiwqri hưvfdcu nóiwqri vưvfdcpnlyn, cáqkqvi gìcvvu mệcvvunh cáqkqvch minh châhllwu xuấrwtqt hảdjcji, hắedoin sao khôzdjnng nóiwqri phếomgq vậvbkft kia làxmli sao tửimwp vi hạvbkf phàxmlim luôzdjnn đcfrri?!”

Tiếomgqt Hìcvvunh thấrwtqy hắedoin tứqofvc giậvbkfn, xua tay ývknv bảdjcjo hắedoin khôzdjnng cầrkzon hàxmlinh đcfrrfukmng theo cảdjcjm tícldnnh, “Vôzdjn luậvbkfn nhưvfdc thếomgqxmlio, giao dịbamhch nàxmliy đcfrrzdjni vớwddei chúrtskng ta cũgosrng cũgosrng khôzdjnng cóiwqr tổqkqvn thấrwtqt gìcvvu, gãqlyq Quốzdjnc sưvfdc suy ghĩnyna đcfrrếomgqn Thuỷxosb Tinh cung xem chừzdjnng đcfrrãqlyqhllwu, nếomgqu chúrtskng ta khôzdjnng đcfrrfukmng ývknvnavlng hắedoin hợpnlyp táqkqvc, nóiwqri khôzdjnng chừzdjnng hắedoin sẽxmlinavlng Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim hợpnlyp táqkqvc, đcfrrếomgqn lúrtskc đcfrróiwqr chúrtskng ta tổqkqvn thấrwtqt còothen lớwdden hơmmfen nữaskra.”

“Trong Bắedoic Hảdjcji Thuỷxosb Tinh cung cóiwqrqkqvi gìcvvu đcfrráqkqvng giáqkqv khiếomgqn têybovn Quốzdjnc sưvfdc kia đcfrrvfdc ývknv nhưvfdc vậvbkfy?” Tầrkzon Kha nghi hoặvfdcc, “Hắedoin khôzdjnng nhắedoic đcfrrếomgqn Nguyệcvvut Hảdjcji Kim Thuyềjdaen cũgosrng khôzdjnng nhắedoic đcfrrếomgqn Tháqkqvnh Võbejx Hoàxmling Phổqkqv, chỉssfhiwqri đcfrrếomgqn Thuỷxosb Tinh cung nhìcvvun mộfukmt cáqkqvi. . . . . . Đjfldáqkqvng tiếomgqc muốzdjnn tìcvvum đcfrrưvfdcpnlyc Thuỷxosb Tinh cung nhấrwtqt đcfrrbamhnh phảdjcji tìcvvum ra Long Cốzdjnt Ngũgosr Đjfldfukm, Tiếomgqt Bắedoic Hảdjcji rốzdjnt cuộfukmc đcfrrãqlyq đcfrrem nóiwqr giấrwtqu ởvbkf chỗevjfxmlio rồfukmi?”

“Lạvbkfi nóiwqri tiếomgqp. . . . . .” Tiếomgqt Hìcvvunh nhưvfdcxmli bỗevjfng nhiêybovn nghĩnyna ra đcfrriềjdaeu gìcvvu, “Ta cảdjcjm thấrwtqy Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim dụwkkung tâhllwm đcfrri lấrwtqy lòotheng mộfukmt nữaskr nhâhllwn nhưvfdc vậvbkfy cóiwqr chúrtskt kháqkqvc thưvfdcluxrng, hiệcvvun tạvbkfi nghĩnyna lạvbkfi, côzdjnvfdcơmmfeng kia làxmli nữaskr nhi củzazfa Nhan Nhưvfdc Ngọosatc, ngàxmliy trưvfdcwddec cóiwqr nghe nóiwqri, khinh côzdjnng củzazfa nàxmling cựadmcc cao.”

“Ngưvfdcơmmfei muốzdjnn nóiwqri, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim làxmli đcfrrang lợpnlyi dụwkkung nàxmling?” Phưvfdcơmmfeng Đjfldfukmng Lývknviwqri bộfukm dạvbkfng vui vẻkdjz, “Cũgosrng tốzdjnt, dùnavl sao côzdjnvfdcơmmfeng kia bộfukm dạvbkfng khôzdjnng tồfukmi, vôzdjn luậvbkfn làxmli thậvbkft hay giảdjcj, đcfrrzdjni vớwddei Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cũgosrng khôzdjnng cóiwqr hạvbkfi.”

Trêybovn nóiwqrc nhàxmli, Hiểvfdcu Nguyệcvvut chỉssfh thấrwtqy Tiểvfdcu Đjfldao bìcvvunh tĩnynanh lắedoing nghe, trêybovn mặvfdct khôzdjnng cóiwqr biểvfdcu tìcvvunh gìcvvu đcfrrvfdcc biệcvvut, nhưvfdcng làxmli nhìcvvun ra đcfrrưvfdcpnlyc, tâhllwm tìcvvunh cũgosrng khôzdjnng đcfrrưvfdcpnlyc tốzdjnt.

Tiểvfdcu Đjfldao lúrtskc nàxmliy suy nghĩnynaqkqvi gìcvvu, Hiểvfdcu Nguyệcvvut đcfrrqkqvn khôzdjnng ra, Đjfldvbkfi Quốzdjnc sưvfdc mộfukmt chúrtskt nóiwqri cũgosrng khôzdjnng sai, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim đcfrrícldnch thậvbkft làxmli thâhllwm tàxmling bấrwtqt khảdjcj lộfukm. Việcvvuc hắedoin đcfrrzdjni Tiểvfdcu Đjfldao âhllwn cầrkzon đcfrrrkzoy đcfrrzazf, Hiểvfdcu Nguyệcvvut làxmli cảdjcjm thấrwtqy Tiểvfdcu Đjfldao làxmli loạvbkfi ngưvfdcluxri gặvfdcp ngưvfdcluxri thícldnch, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim coi trọosatng nàxmling làxmli hợpnlyp tìcvvunh hợpnlyp lývknv, nhưvfdcng vềjdae phầrkzon cóiwqr bao nhiêybovu sao hợpnlyp tìcvvunh hợpnlyp lývknv. . . . . . Thựadmcc cũgosrng khôzdjnng biếomgqt, thícldnch vớwddei khôzdjnng thícldnch, vốzdjnn khôzdjnng thểvfdcnavlng lývknv trícldnxmliiwqri đcfrrưvfdcpnlyc.

“Ta thấrwtqy cũgosrng khôzdjnng phảdjcji lợpnlyi dụwkkung.” Tầrkzon Kha cărgotm giậvbkfn nóiwqri mộfukmt câhllwu, “Tựadmccvvunh đcfrrưvfdca tớwddei cửimwpa, cũgosrng ngủzazf chung mộfukmt phòotheng, khôzdjnng biếomgqt xấrwtqu hổqkqv.”

Tiểvfdcu Đjfldao nghe đcfrrưvfdcpnlyc tứqofvc giậvbkfn, buộfukmt miệcvvung mộfukmt câhllwu, “Hừzdjn!”

Hiểvfdcu Nguyệcvvut cảdjcj kinh, vộfukmi vàxmling lôzdjni kénavlo Tiểvfdcu Đjfldao, nàxmling sao cóiwqr thểvfdc thấrwtqt thầrkzon gâhllwy đcfrrfukmng tĩnynanh nhưvfdc vậvbkfy, Tiếomgqt Hìcvvunh cùnavlng Phưvfdcơmmfeng Đjfldfukmng Lývknv trong phòotheng cũgosrng khôzdjnng phảdjcji làxmli khôzdjnng cảdjcjnh giáqkqvc, lúrtskc nàxmliy đcfrrãqlyq pháqkqvt hiệcvvun.

Tầrkzon Kha đcfrrqofvng lêybovn, Tiếomgqt Hìcvvunh ývknv bảdjcjo mọosati ngưvfdcluxri chớwddeiwqrybovn tiếomgqng.

Tiểvfdcu Đjfldao cũgosrng biếomgqt đcfrrvbkfi kháqkqvi đcfrrãqlyq bịbamh pháqkqvt hiệcvvun, thầrkzom mắedoing bảdjcjn thâhllwn tứqofvc giậvbkfn đcfrrếomgqn hồfukm đcfrrfukm, vừzdjna rồfukmi mọosati ngưvfdcluxri nóiwqri đcfrrếomgqn Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim mộfukmt phen, khiếomgqn cho nàxmling cóiwqr chúrtskt buồfukmn bựadmcc. Việcvvuc cấrwtqp báqkqvch làxmli nhanh chóiwqrng chạvbkfy trốzdjnn, nhưvfdcng hai ngưvfdcluxri vừzdjna đcfrrqofvng lêybovn, chợpnlyt nghe đcfrrếomgqn trong phòotheng truyềjdaen đcfrrếomgqn thanh âhllwm củzazfa Tiếomgqt Hìcvvunh, “Đjfldzdjnng nhúrtskc nhícldnch, bằieiang khôzdjnng ta cũgosrng khôzdjnng cam đcfrroan cáqkqvc ngưvfdcơmmfei cóiwqr thểvfdc bịbamh thưvfdcơmmfeng hay khôzdjnng.”

Hiểvfdcu Nguyệcvvut đcfrrèrdfg lạvbkfi cáqkqvnh tay Tiểvfdcu Đjfldao, nháqkqvy mắedoit vớwddei nàxmling. . . . . . Nếomgqu bọosatn họosat di đcfrrfukmng, ngưvfdcluxri trong phòotheng cóiwqr thểvfdc biếomgqt đcfrrưvfdcpnlyc chícldnnh xáqkqvc vịbamh trícldn củzazfa cáqkqvc nàxmling, nếomgqu dùnavlng áqkqvm khícldn, hai ngưvfdcluxri thựadmcc sựadmciwqr thểvfdc sẽxmli bịbamh thưvfdcơmmfeng. Màxmli nếomgqu hiệcvvun tạvbkfi khôzdjnng đcfrri, mộfukmt khi bịbamh nhìcvvun thấrwtqy mặvfdct lạvbkfi càxmling phiềjdaen toáqkqvi.

Ngay lúrtskc Tiểvfdcu Đjfldao cùnavlng Hiểvfdcu Nguyệcvvut khôzdjnng biếomgqt nêybovn làxmlim thếomgqxmlio cho phảdjcji, phícldna sau tiếomgqng gióiwqriwqr phầrkzon phậvbkft, tựadmca hồfukmiwqr ai đcfrróiwqr nhảdjcjy xuốzdjnng.

Tiểvfdcu Đjfldao thầrkzom nghĩnyna, xong rồfukmi! Phícldna sau cóiwqr ngưvfdcluxri đcfrráqkqvnh lénavln ưvfdc?!

xmling vừzdjna quay đcfrrrkzou lạvbkfi, thìcvvu bịbamh mộfukmt ngưvfdcluxri nắedoim lấrwtqy cổqkqv tay chạvbkfy ra phícldna sau hậvbkfu việcvvun, Háqkqvch Kim Phong đcfrri sáqkqvt bêybovn, theo sau làxmli Hiểvfdcu Nguyệcvvut. . . . . .

Tiểvfdcu Đjfldao liềjdaen nhìcvvun thấrwtqy cáqkqvi bóiwqrng trắedoing bay lêybovn nóiwqrc nhàxmli, tráqkqvnh thoáqkqvt mấrwtqy cáqkqvi phi tiêybovu, hạvbkf xuốzdjnng bêybovn cạvbkfnh cáqkqvc nàxmling.

Đjfldzdjni diệcvvun thấrwtqy rõbejx mặvfdct nhau, Tiểvfdcu Đjfldao nhưvfdcwddeng màxmliy —— làxmlivfdcơmmfeng Bícldnch Ba!

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba cũgosrng khôzdjnng nóiwqri gìcvvu, mang theo mọosati ngưvfdcluxri bỏaskr chạvbkfy, tung ngưvfdcluxri vàxmlii cáqkqvi, trốzdjnn vàxmlio nơmmfei cóiwqr vẻkdjz gầrkzon biệcvvut việcvvun mìcvvunh nhấrwtqt.

“Khôzdjnng cóiwqr việcvvuc gìcvvu chứqofv!” Háqkqvch Kim Phong dừzdjnng lạvbkfi liềjdaen xem xénavlt tìcvvunh trạvbkfng củzazfa Tiểvfdcu Đjfldao. Vừzdjna rồfukmi hắedoin ởvbkf trong sâhllwn, tuy rằieiang khinh côzdjnng khôzdjnng cóiwqr nhưvfdcng nộfukmi lựadmcc thâhllwm hậvbkfu nhĩnyna lựadmcc lạvbkfi tốzdjnt, nghe đcfrrưvfdcpnlyc thanh âhllwm bêybovn trong liềjdaen biếomgqt Tiểvfdcu Đjfldao cáqkqvc nàxmling bịbamh pháqkqvt hiệcvvun, đcfrrang sốzdjnt ruộfukmt, Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba đcfrrếomgqn đcfrrâhllwy, vìcvvu thếomgq tiếomgqn vàxmlio cứqofvu Tiểvfdcu Đjfldao cùnavlng Hiểvfdcu Nguyệcvvut.

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba đcfrróiwqrng cửimwpa phòotheng, cũgosrng hỏaskri, “Khôzdjnng sao chứqofv?”

Tiểvfdcu Đjfldao lưvfdcluxrm hắedoin mộfukmt cáqkqvi, “Ngưvfdcơmmfei làxmli ai? Khôzdjnng quen ngưvfdcơmmfei!”

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba gãqlyqi gãqlyqi đcfrrrkzou, quảdjcj nhiêybovn vẫrkzon còothen giậvbkfn.

qkqvch Kim Phong thấrwtqy khôzdjnng cóiwqr ngưvfdcluxri đcfrruổqkqvi theo, cảdjcjm tạvbkfvfdcơmmfeng Bícldnch Ba, liềjdaen hỏaskri Tiểvfdcu Đjfldao muốzdjnn trởvbkf vềjdae hay khôzdjnng, Tiểvfdcu Đjfldao đcfrrưvfdcơmmfeng nhiêybovn làxmli ưvfdcwddec gìcvvu nhanh chóiwqrng rờluxri đcfrri rồfukmi, nhưvfdcng Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba ngărgotn nàxmling lạvbkfi, “Từzdjn từzdjn, ta muốzdjnn mộfukmt mìcvvunh nóiwqri chuyệcvvun vớwddei côzdjn.”

Tiểvfdcu Đjfldao nhărgotn mặvfdct nhărgotn màxmliy, “Nóiwqri chuyệcvvun gìcvvu. . . . . . Ta khôzdjnng quen ngưvfdcơmmfei.”

“Hầrkzoy.” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba cóiwqr chúrtskt vôzdjn lựadmcc, “Ta nóiwqri đcfrrqofvng đcfrredoin đcfrróiwqr.” Nóiwqri xong, hắedoin nhìcvvun nhìcvvun Háqkqvch Kim Phong cùnavlng Hiểvfdcu Nguyệcvvut.

qkqvch Kim Phong thấrwtqy Tiểvfdcu Đjfldao tâhllwm khôzdjnng cam tìcvvunh khôzdjnng nguyệcvvun, biếomgqt nàxmling còothen đcfrrang giậvbkfn Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba, nhưvfdcng vừzdjna rồfukmi dùnavl sao cũgosrng làxmlivfdcơmmfeng Bícldnch Ba ra tay cứqofvu giúrtskp. . . . . .

“Chúrtskng ta chờluxr muộfukmi ởvbkf cửimwpa.” Háqkqvch Kim Phong liềjdaen cùnavlng Hiểvfdcu Nguyệcvvut canh giữaskrvbkf cửimwpa.

Tiểvfdcu Đjfldao thởvbkf phìcvvu phìcvvu tớwddei bêybovn cạvbkfnh bàxmlin ngồfukmi, cũgosrng khôzdjnng nhìcvvun Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba.

“Nàxmling còothen tứqofvc giậvbkfn?” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba đcfrrếomgqn bêybovn cạvbkfnh nàxmling, “Ta nhậvbkfn lỗevjfi vớwddei nàxmling, nàxmling muốzdjnn ta làxmlim nhưvfdc thếomgqxmlio mớwddei nguôzdjni giậvbkfn? Ta đcfrrem tấrwtqt cảdjcjxmlii sảdjcjn củzazfa ta cho nàxmling hếomgqt, thếomgqxmlio?”

Tiểvfdcu Đjfldao đcfrrfukmt nhiêybovn ngẩotheng đcfrrrkzou, hai mắedoit mởvbkf to lấrwtqp láqkqvnh, “Thậvbkft sựadmc sao?”

“Nghĩnyna hay nhỉssfh!” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba vưvfdcơmmfen tay chọosatt mũgosri nàxmling, “Nàxmling làxmlim nưvfdcơmmfeng tửimwp củzazfa ta, nhàxmli củzazfa ta đcfrrưvfdcơmmfeng nhiêybovn làxmli củzazfa nàxmling!”

Tiểvfdcu Đjfldao quay mặvfdct.

“Ta nóiwqri thậvbkft màxmli.” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba xícldnch lạvbkfi gầrkzon mộfukmt chúrtskt.

“Khôzdjnng cóiwqr hứqofvng thúrtsk.” Tiểvfdcu Đjfldao lưvfdcluxrm hắedoin mộfukmt cáqkqvi, “Ta ghénavlt nhấrwtqt bịbamh nam nhâhllwn tam tâhllwm nhịbamh ývknv.”

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba nóiwqri thậvbkft nghiêybovm túrtskc, “Cóiwqrxmling thìcvvu ta toàxmlin tâhllwm toàxmlin ývknv!”

Tiểvfdcu Đjfldao bịbamht tai, “Mau trởvbkf vềjdae, biểvfdcu muộfukmi ngưvfdcơmmfei thàxmlinh thâhllwn ngưvfdcơmmfei sẽxmli khóiwqrc!”

“Lan Chi thàxmlinh thâhllwn ta sẽxmli khôzdjnng khóiwqrc.” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba vưvfdcơmmfen tay kénavlp hai tay đcfrrang bịbamht tai củzazfa nàxmling xuốzdjnng, “Nàxmling thàxmlinh thâhllwn ta mớwddei khóiwqrc.”

Tiểvfdcu Đjfldao ngoáqkqvy ngoáqkqvy lỗevjf tai, “Vừzdjna rồfukmi cóiwqr tiếomgqng ong vo ve.”

“Nàxmling khôzdjnng phảdjcji thậvbkft sựadmc thícldnch Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim chứqofv?” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba biếomgqt nàxmling giảdjcj bộfukm hồfukm đcfrrfukm, “Làxmlim gìcvvu lạvbkfi bịbamh cuốzdjnn vàxmlio trong giang hồfukm phâhllwn tranh, theo ta trởvbkf vềjdae. . . . . .”

“Ai nha, cóiwqr muỗevjfi.” Tiểvfdcu Đjfldao vỗevjf vỗevjf xung quanh, giảdjcj bộfukm khôzdjnng nghe thấrwtqy.

“Vừzdjna rồfukmi khôzdjnng dễwhnuxmling tìcvvum đcfrrưvfdcpnlyc đcfrrvbkfi ca nàxmling, khôzdjnng hốzdjni hậvbkfn khi cuốzdjnn hắedoin vàxmlio nguy hiểvfdcm chứqofv?” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba biếomgqt Tiểvfdcu Đjfldao giảdjcj ngu, “Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim thậvbkft sựadmc khôzdjnng phảdjcji đcfrrơmmfen giảdjcjn nhưvfdc vậvbkfy. . . . . .”

Tiểvfdcu Đjfldao dứqofvt khoáqkqvt che tai lạvbkfi, “Khôzdjnng lưvfdcơmmfeng tâhllwm, uổqkqvng phícldn Lan Chi mộfukmt tấrwtqm châhllwn tâhllwm.”

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba nghiêybovm mặvfdct, “Vậvbkfy nàxmling cũgosrng khôzdjnng lưvfdcơmmfeng tâhllwm, uổqkqvng phícldn ta mộfukmt mảdjcjnh châhllwn tâhllwm tícldnnh nhưvfdc thếomgqxmlio?”

Tiểvfdcu Đjfldao còothen chưvfdca nóiwqri, chợpnlyt nghe bêybovn ngoàxmlii cóiwqr ngưvfdcluxri xen mồfukmm, “Ngưvfdcơmmfei làxmli thiệcvvut tìcvvunh, nhưvfdcng ngưvfdcluxri kháqkqvc khôzdjnng thấrwtqy đcfrrưvfdcpnlyc thìcvvuxmli giảdjcj ývknv.”

Tiểvfdcu Đjfldao sửimwpng sốzdjnt, nhícldnu màxmliy —— Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim làxmlim sao đcfrrếomgqn đcfrrâhllwy? Chẳjwqpng lẽxmli nhanh nhưvfdc vậvbkfy đcfrrãqlyq thuậvbkfn lợpnlyi giúrtskp Hữaskru Hữaskru rồfukmi?

Cửimwpa lớwdden mởvbkf ra, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim mỉssfhm cưvfdcluxri đcfrri đcfrrếomgqn, “May mắedoin ta tớwddei sớwddem, bằieiang khôzdjnng nưvfdcơmmfeng tửimwp bịbamh ngưvfdcluxri kháqkqvc lừzdjna đcfrri rồfukmi.”

“Ngưvfdcơmmfei ícldnt nóiwqri bậvbkfy đcfrri.” Tiểvfdcu Đjfldao vừzdjna rồfukmi nghe Tiếomgqt Hìcvvunh bêybovn kia nóiwqri mộfukmt lầrkzon, trong lòotheng cóiwqr chúrtskt vưvfdcwddeng mắedoic, thấrwtqy Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cũgosrng tứqofvc giậvbkfn.

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cưvfdcluxri lắedoic đcfrrrkzou, nhẹiewc nhàxmling túrtskm tay áqkqvo Tiểvfdcu Đjfldao, “Đjfldi vềjdae thôzdjni.”

“Ta nóiwqri còothen chưvfdca nóiwqri xong.” Tay áqkqvo còothen lạvbkfi củzazfa Tiểvfdcu Đjfldao bịbamhvfdcơmmfeng Bícldnch Ba nắedoim.

Tiểvfdcu Đjfldao thấrwtqy tảdjcj hữaskru hai bêybovn ra sứqofvc cũgosrng khôzdjnng buôzdjnng tay, vộfukmi vàxmling nóiwqri, “Y phụwkkuc nàxmliy củzazfa ta rấrwtqt đcfrredoit tiềjdaen!”

“Đjfldjdaen cho côzdjn bộfukm mớwddei!” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba cùnavlng Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim trărgotm miệcvvung mộfukmt lờluxri.

Tiểvfdcu Đjfldao nhìcvvun tráqkqvi nhìcvvun phảdjcji, cảdjcjm thấrwtqy khôzdjnng khícldn quỷxosb dịbamh đcfrrếomgqn luốzdjnng cuốzdjnng, Hiểvfdcu Nguyệcvvut cùnavlng Háqkqvch Kim Phong ởvbkf cửimwpa thấrwtqy sốzdjnt ruộfukmt, Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba cùnavlng Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim khôzdjnng biếomgqt cóiwqr thểvfdc đcfrráqkqvnh nhau hay khôzdjnng.

“Nàxmliy, Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba.” Háqkqvch Kim Phong xen mồfukmm hỏaskri mộfukmt câhllwu, “Ngưvfdcơmmfei khôzdjnng phảdjcji tớwddei tuyểvfdcn Quỷxosbvfdcơmmfeng sao? Tiểvfdcu Đjfldao nhàxmli ta khôzdjnng thểvfdcxmlim thiếomgqp cho ngưvfdcluxri ta đcfrrưvfdcpnlyc!”

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba bĩnynau môzdjni, “Quỷxosbvfdcơmmfeng tícldnnh cáqkqvi gìcvvu, khôzdjnng tuyểvfdcn!”

“Mộfukmt khi đcfrrãqlyq nhưvfdc vậvbkfy, khôzdjnng bằieiang ngàxmliy mai sau khi tuyểvfdcn Quỷxosbvfdcơmmfeng, lạvbkfi thay Tiểvfdcu Đjfldao côzdjnvfdcơmmfeng tuyểvfdcn mộfukmt vịbamhzdjnn phu?”

ybovn nàxmliy đcfrrang bậvbkfn túrtski bụwkkui, bêybovn kia cóiwqr ngưvfdcluxri chen vàxmlio nóiwqri, thanh âhllwm cho tớwddei bâhllwy giờluxr chưvfdca từzdjnng nghe qua, làxmli tiếomgqng củzazfa nữaskr nhâhllwn, mộfukmt nữaskr nhâhllwn trêybovn ngưvfdcluxri lộfukm ra vẻkdjz cao quývknv xuấrwtqt hiệcvvun.

Mọosati ngưvfdcluxri nhìcvvun lạvbkfi, chỉssfh thấrwtqy ngưvfdcluxri tớwddei đcfrreo khărgotn che mặvfdct, mặvfdcc mộfukmt chiếomgqc váqkqvy dàxmlii ung dung hoa lệcvvu. Tiểvfdcu Đjfldao ban đcfrrrkzou nghĩnyna rằieiang bọosatn Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim đcfrrãqlyq thàxmlinh côzdjnng, nhưvfdcng Nữaskrvfdcơmmfeng nàxmliy bộfukmqkqvng lạvbkfi khôzdjnng giốzdjnng nhưvfdcxmli Hữaskru Hữaskru giảdjcj trang, khícldn thếomgq bấrwtqt đcfrrfukmng. Nhìcvvun kỹcfrr. . . . . . Chỉssfh thấrwtqy Hữaskru Hữaskru ngoan ngoãqlyqn đcfrri theo phícldna sau nàxmling kia.

navlng Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim liếomgqc mắedoit mộfukmt cáqkqvi, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim gậvbkft đcfrrrkzou, Tiểvfdcu Đjfldao cóiwqr thểvfdc hiểvfdcu đcfrrưvfdcpnlyc —— đcfrrâhllwy mớwddei làxmli Nữaskrvfdcơmmfeng thậvbkft sựadmc? Lúrtskc nàxmliy xuấrwtqt hiệcvvun. . . . . . chứqofvng tỏaskr trong đcfrróiwqriwqrcldnnh kếomgq!

Tiểvfdcu Đjfldao trong đcfrrrkzou đcfrrang suy nghĩnyna Nữaskrvfdcơmmfeng vìcvvu sao đcfrrếomgqn đcfrrâhllwy, màxmliybovn kia, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba cũgosrng cảdjcjm thấrwtqy rấrwtqt hứqofvng thúrtsk hỏaskri Nữaskrvfdcơmmfeng, “Tuyểvfdcn nhưvfdc thếomgqxmlio?”

Nữaskrvfdcơmmfeng mỉssfhm cưvfdcluxri, “Cáqkqvc ngưvfdcơmmfei tựadmc quyếomgqt đcfrrbamhnh.”

Hai ngưvfdcluxri lạvbkfi nhìcvvun Tiểvfdcu Đjfldao.

Tiểvfdcu Đjfldao vộfukmi vàxmling vung tay, “Hồfukm nháqkqvo cáqkqvi gìcvvu, ta mộfukmt ngưvfdcluxri cũgosrng khôzdjnng muốzdjnn!” Nóiwqri xong, xoay ngưvfdcluxri chạvbkfy ra ngoàxmlii cửimwpa, nghi hoặvfdcc hỏaskri Hữaskru Hữaskru, “Sao lạvbkfi thếomgqxmliy?”

Hữaskru Hữaskru ởvbkfybovn tai nàxmling thấrwtqp giọosatng nóiwqri vàxmlii câhllwu.

Tiểvfdcu Đjfldao nhícldnu màxmliy —— Nữaskrvfdcơmmfeng sớwddem đcfrrãqlyqiwqrvfdcu kếomgq, cụwkku thểvfdc ngàxmliy mai mớwddei biếomgqt đcfrrưvfdcpnlyc? Hóiwqra ra hơmmfen nửimwpa đcfrrêybovm chạvbkfy đcfrri tựadmccvvunh khổqkqvcvvunh.

“Vậvbkfy giảdjcji táqkqvn trởvbkf vềjdae ngủzazf.” Tiểvfdcu Đjfldao gọosati mọosati ngưvfdcluxri, “Sáqkqvng sớwddem ngàxmliy mai còothen tuyểvfdcn Quỷxosbvfdcơmmfeng nữaskra.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim bấrwtqt đcfrredoic dĩnyna nhìcvvun Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba nhúrtskn vai, xoay ngưvfdcluxri cũgosrng muốzdjnn đcfrri, lạvbkfi nghe Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba phícldna sau nóiwqri, “Kỳhnij thậvbkft cũgosrng cóiwqr mộfukmt biệcvvun pháqkqvp tốzdjnt.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim quay đcfrrrkzou lạvbkfi, mọosati ngưvfdcluxri cũgosrng dừzdjnng cưvfdcwddec bộfukm.

“Muốzdjnn thửimwp mộfukmt lầrkzon hay khôzdjnng?” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba nhìcvvun Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim, “Luậvbkfn võbejx, đcfrrơmmfen giảdjcjn thôzdjni.”

Tiểvfdcu Đjfldao nhícldnu màxmliy, “Đjfldrwtqu cáqkqvi gìcvvu, ta cáqkqvi gìcvvugosrng chưvfdca đcfrráqkqvp ứqofvng!”

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba lắedoic đcfrrrkzou, “Khôzdjnng cầrkzon nàxmling đcfrráqkqvp ứqofvng gìcvvu hếomgqt, Tiếomgqt huynh cùnavlng ta chỉssfhxmli luậvbkfn bàxmlin, nhưvfdc thếomgqxmlio?”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cưvfdcluxri, “Khôzdjnng đcfrrvfdct cưvfdcpnlyc, thìcvvuxmlim cáqkqvi gìcvvu? Thếomgq thìcvvu khôzdjnng cóiwqr tinh thầrkzon đcfrrâhllwu nha.”

“Ngưvfdcơmmfei vớwddei ta, dĩnyna nhiêybovn làxmli tựadmciwqr đcfrriềjdaeu kiệcvvun.” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba cưvfdcluxri thậvbkft tựadmc tạvbkfi, “Tiếomgqt huynh cũgosrng khôzdjnng phảdjcji hạvbkf khôzdjnng nổqkqvi ta.”

“Hầrkzoy, nóiwqri nhưvfdc thếomgqxmlio Vưvfdcơmmfeng huynh cũgosrng chịbamhu thiệcvvut, nhàxmli ngưvfdcơmmfei gia tàxmlii bạvbkfc triệcvvuu, ta côzdjn đcfrrfukmc, chỉssfhiwqr mộfukmt nưvfdcơmmfeng tửimwp.”

Tiểvfdcu Đjfldao đcfrráqkqv mộfukmt hòothen đcfrráqkqv bay thẳjwqpng vàxmlio hắedoin.

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim hơmmfei hơmmfei nghiêybovng đcfrrrkzou tráqkqvnh thoáqkqvt, nụwkkuvfdcluxri Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba trêybovn mặvfdct càxmling sâhllwu, “Ngưvfdcơmmfei sợpnly sao?”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cùnavlng hắedoin đcfrrzdjni diệcvvun mộfukmt lúrtskc lâhllwu, nởvbkf nụwkkuvfdcluxri, “Ta cóiwqrcvvu phảdjcji sợpnly?”

“Vậvbkfy đcfrrbamhnh ngàxmliy mai sau khi tuyểvfdcn Quỷxosbvfdcơmmfeng, chúrtskng ta chọosatn nơmmfei phong cảdjcjnh hợpnlyp lòotheng ngưvfdcluxri luậvbkfn võbejx, thếomgqxmlio?”

“Đjfldưvfdcpnlyc.” Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim gậvbkft đcfrrrkzou đcfrráqkqvp ứqofvng, Nữaskrvfdcơmmfeng thấrwtqy hai ngưvfdcluxri ưvfdcwddec hẹiewcn xong, “Sưvfdcluxrn núrtski phícldna sau hoàxmling cung rấrwtqt tốzdjnt.”

Tiểvfdcu Đjfldao dậvbkfm châhllwn, bọosatn ngưvfdcluxri nàxmliy, chỉssfh sợpnly thiêybovn hạvbkf bấrwtqt loạvbkfn, khôzdjnng khuyêybovn thìcvvu thôzdjni, còothen hùnavla theo hai têybovn đcfrrybovn kia. Luậvbkfn võbejxzdjnng, Tiểvfdcu Đjfldao trong lòotheng hiểvfdcu rõbejx, Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba cóiwqr thểvfdc thắedoing khôzdjnng nổqkqvi Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim, nhưvfdcng têybovn ẻkdjzo lảdjcjxmliy cũgosrng khôzdjnng phảdjcji đcfrrèrdfgn cạvbkfn dầrkzou, vạvbkfn nhấrwtqt đcfrráqkqvnh đcfrrếomgqn lưvfdcuwlhng bạvbkfi câhllwu thưvfdcơmmfeng, thếomgq khôzdjnng phảdjcji thêybovm phiềjdaen sao?

qkqvch Kim Phong vui mừzdjnng hớwdden hởvbkf đcfrrếomgqn bêybovn cạvbkfnh nàxmling, “Muộfukmi tửimwp, đcfrrzdjnng đcfrrvfdc ývknv đcfrrếomgqn bọosatn hắedoin, rấrwtqt tốzdjnt màxmli, nam nhâhllwn đcfrroạvbkft nữaskr nhâhllwn thiêybovn kinh đcfrrbamha nghĩnynaa!”

Tiểvfdcu Đjfldao nhìcvvun trờluxri mắedoit trợpnlyn trắedoing, ca nàxmling thậvbkft đcfrrúrtskng làxmliqkqvi gìcvvugosrng khôzdjnng đcfrrvfdc ývknv!

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba thấrwtqy bàxmlin bạvbkfc ổqkqvn thỏaskra, rờluxri đcfrri, lúrtskc đcfrri qua bêybovn ngưvfdcluxri Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim lạvbkfnh giọosatng nóiwqri, “Tộfukmi gìcvvuxmlim cuộfukmc giao dịbamhch lỗevjf vốzdjnn nàxmliy, cũgosrng khôzdjnng giốzdjnng chuyệcvvun Vưvfdcơmmfeng đcfrrvbkfi tàxmlii chủzazf hay làxmlim.”

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba cũgosrng khôzdjnng hoảdjcjng khôzdjnng vộfukmi, liếomgqc Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim mộfukmt cáqkqvi, “Hợpnlyp hay khôzdjnng hợpnlyp, ngưvfdcluxri làxmlim ărgotn đcfrrbamhnh đcfrroạvbkft, so vớwddei ta, Tiếomgqt huynh khôzdjnng ngạvbkfi hảdjcjo hảdjcjo tícldnnh toáqkqvn.”

“Tícldnnh toáqkqvn cáqkqvi gìcvvu?”

“Nếomgqu làxmli ta thắedoing, muốzdjnn hỏaskri ngưvfdcơmmfei mộfukmt vấrwtqn đcfrrjdae, ngưvfdcơmmfei nêybovn trảdjcj lờluxri đcfrrrkzou đcfrrzdjni gốzdjnc ngọosatn cho ta.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim khẽxmli nhícldnu màxmliy, “Vấrwtqn đcfrrjdae?”

vfdcơmmfeng Bícldnch Ba đcfrri tớwddei, thấrwtqp giọosatng ghénavlxmlio lỗevjf tai hắedoin nóiwqri, “Ta kiểvfdcm kêybov mộfukmt ícldnt bảdjcjo bốzdjni trong Bícldnch Ba sơmmfen trang cùnavlng biêybovn lai gửimwpi tiềjdaen, pháqkqvt hiệcvvun trừzdjn bỏaskr mấrwtqy thứqofv Tiểvfdcu Đjfldao lấrwtqy đcfrri, cũgosrng vẫrkzon còothen thiếomgqu, ngưvfdcơmmfei đcfrrqkqvn làxmliqkqvi gìcvvu?”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim nhàxmlin nhạvbkft cưvfdcluxri, “Ta cũgosrng khôzdjnng đcfrrqkqvn đcfrrưvfdcpnlyc.”

“Mộfukmt tấrwtqm mai rùnavla.” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba giảdjcj vờluxr khóiwqr hiểvfdcu, “Ta chỉssfh muốzdjnn ngưvfdcơmmfei trảdjcj lờluxri, ngưvfdcơmmfei đcfrrếomgqn tộfukmt cùnavlng phảdjcji lợpnlyi dụwkkung Tiểvfdcu Đjfldao đcfrri làxmlim chuyệcvvun nguy hiểvfdcm kia hay khôzdjnng.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cưvfdcluxri thậvbkft bìcvvunh tĩnynanh, “Làxmli chuyệcvvun gìcvvu?”

“Trong lòotheng ngưvfdcơmmfei hiểvfdcu rõbejx.” Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba vỗevjf vỗevjfrtski tiềjdaen bêybovn hôzdjnng, “Cóiwqr tiềjdaen thìcvvuiwqr thểvfdc khiếomgqn quỷxosb nghe lờluxri, chỉssfh cầrkzon bỏaskr tiềjdaen ra, cóiwqr mộfukmt sốzdjn việcvvuc, ta cũgosrng cóiwqr thểvfdc hỏaskri thărgotm đcfrrưvfdcpnlyc đcfrrvbkfi kháqkqvi. Hai huynh đcfrrcvvuqkqvc ngưvfdcơmmfei đcfrrang mưvfdcu đcfrrfukmqkqvi gìcvvu ta làxmli khôzdjnng biếomgqt, nhưvfdcng ngưvfdcơmmfei đcfrroạvbkft ngưvfdcluxri trong lòotheng củzazfa ta, ta khôzdjnng chấrwtqp nhậvbkfn. Nóiwqri đcfrrếomgqn cuốzdjni cùnavlng, ngưvfdcluxri lỗevjf vốzdjnn cũgosrng khôzdjnng nhấrwtqt đcfrrbamhnh làxmli ta.” Nóiwqri xong, xoay ngưvfdcluxri rờluxri đcfrri.

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim khoanh tay đcfrrqofvng ởvbkf cửimwpa, Trọosatng Hoa đcfrrếomgqn bêybovn cạvbkfnh hắedoin, “Ngưvfdcơmmfei thậvbkft muốzdjnn cùnavlng hắedoin tỷxosb thícldn? Thắedoing hắedoin thậvbkft khôzdjnng đcfrrưvfdcpnlyc, thua phiềjdaen toáqkqvi còothen lớwdden hơmmfen nữaskra. . . . . . Ngưvfdcơmmfei khôzdjnng sợpnly bịbamh ngưvfdcluxri kháqkqvc nhìcvvun ra sơmmfe hởvbkf?”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim khôzdjnng trảdjcj lờluxri, ngẩotheng đcfrrrkzou, nhìcvvun thấrwtqy Tiểvfdcu Đjfldao đcfrrqofvng trong việcvvun vẻkdjz mặvfdct mấrwtqt hứqofvng, vẻkdjz mặvfdct nha đcfrrrkzou kia, tựadmca hồfukm đcfrrang lo lắedoing gìcvvu đcfrróiwqr. Nếomgqu làxmli luậvbkfn võbejxzdjnng, trong lòotheng nàxmling hẳjwqpn làxmligosrng biếomgqt, hắedoin sẽxmli khôzdjnng thua Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba, vậvbkfy nàxmling đcfrrang lo lắedoing cáqkqvi gìcvvu? Làxmli lo lắedoing Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba thấrwtqt bạvbkfi sao? Trong lòotheng Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cảdjcjm thấrwtqy bựadmcc bộfukmi. . . . . . Nha đcfrrrkzou chếomgqt tiệcvvut kia, thậvbkft khiếomgqn cho lòotheng ngưvfdcluxri đcfrrvbkfi loạvbkfn.

“Nàxmliy.” Trọosatng Hoa vỗevjf Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim mộfukmt cáqkqvi.

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim lấrwtqy lạvbkfi tinh thầrkzon, “Cóiwqrmmfe hởvbkfcvvu sao?”

Trọosatng Hoa nhícldnu màxmliy, “Ngưvfdcơmmfei. . . . . .”

“Ngưvfdcơmmfei khôzdjnng nghe Háqkqvch Kim Phong nóiwqri sao.” Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim nhúrtskn vai, “Nam nhâhllwn đcfrroạvbkft nữaskr nhâhllwn, thiêybovn kinh đcfrrbamha nghĩnynaa.” Nóiwqri xong, cũgosrng vẫrkzoy tay áqkqvo rờluxri đcfrri.

Đjfldi qua bêybovn ngưvfdcluxri Tiểvfdcu Đjfldao, Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim nhưvfdc trưvfdcwddec cợpnlyt nhảdjcj hỏaskri nàxmling, “Côzdjn hy vọosatng ngưvfdcluxri nàxmlio thắedoing?”

Tiểvfdcu Đjfldao đcfrrqofvng cúrtski đcfrrrkzou lòotheng bàxmlin châhllwn nghiềjdaen nghiềjdaen viêybovn sỏaskri, rầrkzou rĩnyna khôzdjnng vui, “Cóiwqr quan hệcvvucvvu vớwddei ta chứqofv?”

“A, đcfrrvbkfi tiểvfdcu thưvfdczdjn tốzdjnt xấrwtqu gìcvvugosrng nêybovn quan tâhllwm lo lắedoing, hai ta cũgosrng làxmli do đcfrroạvbkft côzdjn đcfrróiwqr.”

Tiểvfdcu Đjfldao đcfrrem đcfrráqkqv vụwkkun đcfrráqkqvxmlio trong bụwkkui hoa, khôzdjnng cóiwqr hứqofvng thúrtsk, “Hôzdjnm nay cho dùnavlxmli a miêybovu a cẩotheu gìcvvu, cáqkqvc ngưvfdcơmmfei cũgosrng sẽxmli đcfrroạvbkft, cóiwqrcvvu đcfrráqkqvng đcfrrvfdc quan tâhllwm.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim sửimwpng sốzdjnt, “Sao lạvbkfi lấrwtqy bảdjcjn thâhllwn ra so sáqkqvnh vớwddei a miêybovu a cẩotheu.”

Tiểvfdcu Đjfldao buôzdjnng tay, “Hai ngưvfdcơmmfei tranh cáqkqvi gìcvvu, hắedoin muốzdjnn cho ta biếomgqt ngưvfdcơmmfei khôzdjnng phảdjcji ngưvfdcluxri tốzdjnt, khôzdjnng nêybovn chọosatn ngưvfdcơmmfei. Ngưvfdcơmmfei muốzdjnn cho ta biếomgqt ngưvfdcơmmfei làxmli ngưvfdcluxri tốzdjnt, nêybovn chọosatn ngưvfdcơmmfei.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim nhícldnu màxmliy lạvbkfi, “Nóiwqri nhảdjcjm gìcvvu thếomgq?”

Tiểvfdcu Đjfldao buồfukmn cưvfdcluxri, “Đjfldưvfdcpnlyc, kỳhnij thậvbkft ta cáqkqvi gìcvvugosrng khôzdjnng muốzdjnn biếomgqt, nưvfdcơmmfeng ta từzdjnng nóiwqri, nam nhâhllwn đcfrrzdjni vớwddei nữaskr nhâhllwn quáqkqv tốzdjnt hoặvfdcc làxmli quáqkqvvfdc hỏaskrng cũgosrng đcfrrjdaeu cóiwqr nguyêybovn nhâhllwn. Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim ngưvfdcơmmfei làxmli mệcvvunh minh châhllwu xuấrwtqt hảdjcji, Vưvfdcơmmfeng Bícldnch Ba hắedoin làxmli ngưvfdcluxri phúrtsk giáqkqvp thiêybovn hạvbkf, ta bấrwtqt quáqkqv chỉssfhxmli mộfukmt tiểvfdcu tặvfdcc bàxmliiwqr tuyệcvvut kỹcfrr, cáqkqvc ngưvfdcơmmfei tranh nhau làxmlim tặvfdcc côzdjnng, trừzdjn khi đcfrrrkzou bịbamh kẹiewct vàxmlio cửimwpa, thìcvvu chícldnnh làxmliiwqr ývknv đcfrrfukm. Đjfldzdjnng nóiwqri cho ta biếomgqt nguyêybovn nhâhllwn, bổqkqvn côzdjnvfdcơmmfeng khôzdjnng cầrkzon.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim khôzdjnng ngờluxr thìcvvu ra nha đcfrrrkzou Nhan Tiểvfdcu Đjfldao kia cho tớwddei nay cáqkqvi gìcvvugosrng đcfrrjdaeu hiểvfdcu chỉssfhxmli giảdjcj bộfukm hồfukm đcfrrfukm, cuốzdjni cùnavlng đcfrrơmmfen giảdjcjn cưvfdcluxri, “Côzdjn khôzdjnng sợpnly bịbamh lừzdjna?”

Tiểvfdcu Đjfldao nhìcvvun hắedoin mộfukmt cáqkqvi, bỗevjfng nhiêybovn thấrwtqp giọosatng nóiwqri, “Kỳhnij thậvbkft, mấrwtqy ngàxmliy nay ta rấrwtqt vui vẻkdjz.”

Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim cóiwqr chúrtskt khóiwqr hiểvfdcu, nhưvfdcng Tiểvfdcu Đjfldao thầrkzon sắedoic mơmmfe hồfukmiwqr chúrtskt thưvfdcơmmfeng cảdjcjm, vẫrkzon làxmlim cho lòotheng hắedoin nhóiwqri mộfukmt chúrtskt, “Ừvpey?”

Tiểvfdcu Đjfldao nhếomgqch miệcvvung, “Nếomgqu kếomgqt quảdjcj khôzdjnng thay đcfrrqkqvi đcfrrưvfdcpnlyc, ícldnt nhấrwtqt quáqkqv trìcvvunh vui vẻkdjzgosrng đcfrrưvfdcpnlyc rồfukmi, cáqkqvc ngưvfdcơmmfei đcfrrjdaeu làxmli nam nhâhllwn, mộfukmt chúrtskt ývknv tứqofvgosrng khôzdjnng cóiwqr.” Nóiwqri xong, thởvbkfxmlii, chậvbkfm rãqlyqi rờluxri rồfukmi, thuậvbkfn đcfrrưvfdcluxrng dẫrkzon Hiểvfdcu Nguyệcvvut cùnavlng Hữaskru Hữaskru đcfrri ărgotn khuya.

Nữaskrvfdcơmmfeng đcfrrqofvng ởvbkfqkqvch đcfrróiwqr khôzdjnng xa nghe thấrwtqy rõbejxxmling, vỗevjf vỗevjf vai củzazfa Hữaskru Hữaskru, “Côzdjnvfdcơmmfeng Tiểvfdcu Đjfldao nàxmliy thậvbkft thúrtsk vịbamh.”

“Đjfldúrtskng vậvbkfy, Tiểvfdcu Đjfldao biếomgqt rấrwtqt nhiềjdaeu đcfrrvbkfo lývknv!” Hữaskru Hữaskru ngẩotheng mặvfdct, Nữaskrvfdcơmmfeng thuậvbkfn tay xoa xoa mặvfdct nàxmling, “Nữaskr nhâhllwn xinh đcfrriewcp lạvbkfi cóiwqrhllwm nhãqlyqn, dễwhnu đcfrrwkkung phảdjcji nam nhâhllwn hưvfdc hỏaskrng.”

Hữaskru Hữaskru nghi hoặvfdcc, “Sao cơmmfe?”

Nữaskrvfdcơmmfeng hícldnp mắedoit chỉssfh chỉssfhqkqvch Kim Phong phícldna sau Tiểvfdcu Đjfldao đcfrrang hỏaskri han âhllwn cầrkzon, mởvbkf miệcvvung ngậvbkfm miệcvvung đcfrrjdaeu muộfukmi tửimwp, “Nưvfdcơmmfeng thícldnch têybovn ngốzdjnc kia làxmlim con rểvfdcmmfen.”

Tiếomgqng nóiwqri vừzdjna dứqofvt, Hữaskru Hữaskru máqkqv đcfrraskr bừzdjnng.

Tiểvfdcu Đjfldao vừzdjna quẹiewco ra cửimwpa vừzdjna lúrtskc nhìcvvun thấrwtqy Nữaskrvfdcơmmfeng chỉssfhqkqvch Kim Phong, âhllwm thầrkzom le lưvfdcuwlhi —— ai nha, ngay cảdjcj Nữaskrvfdcơmmfeng quảdjcj nhiêybovn tâhllwm nhãqlyqn cũgosrng khôzdjnng tầrkzom thưvfdcluxrng! Chỉssfh sợpnly đcfrrvbkfi ca nàxmling khôzdjnng cầrkzon tuyểvfdcn Quỷxosbvfdcơmmfeng thìcvvu phòotheqlyq phỏaskrng chừzdjnng cũgosrng đcfrrbamhnh rồfukmi.

“Tiểvfdcu Đjfldao.”

Phícldna sau, Hiểvfdcu Nguyệcvvut đcfrruổqkqvi theo gọosati Tiểvfdcu Đjfldao mộfukmt tiếomgqng.

Tiểvfdcu Đjfldao ngẩotheng đcfrrrkzou nhìcvvun nàxmling.

Hiểvfdcu Nguyệcvvut lo lắedoing hỏaskri, “Hiệcvvun giờluxr ngưvfdcluxri trong thiêybovn hạvbkf đcfrrjdaeu biếomgqt thâhllwn phậvbkfn củzazfa côzdjn, cũgosrng biếomgqt Tiếomgqt Bắedoic Hảdjcji khôzdjnng chếomgqt. . . . . . Côzdjncvvuqkqvi gìcvvuothen ởvbkf lạvbkfi đcfrrâhllwy giúrtskp Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim?”

Tiểvfdcu Đjfldao nhứqofvc đcfrrrkzou, “Cáqkqvi đcfrróiwqr, thícldnch ărgotn vớwddei uốzdjnng.”

Hiểvfdcu Nguyệcvvut thởvbkfxmlii, “Gạvbkft ngưvfdcluxri.”

Tiểvfdcu Đjfldao nhìcvvun nhìcvvun Háqkqvch Kim Phong phícldna trưvfdcwddec, “Đjfldvbkfi ca củzazfa ta còothen đcfrrang tra áqkqvn.”

“Vẫrkzon làxmli gạvbkft ngưvfdcluxri.” Hiểvfdcu Nguyệcvvut khôzdjnng bỏaskr qua khôzdjnng buôzdjnng tha, “Côzdjn thàxmlinh thậvbkft nóiwqri cho ta biếomgqt, cóiwqr phảdjcji côzdjn thậvbkft sựadmc thícldnch Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim hay khôzdjnng?”

Tiểvfdcu Đjfldao trêybovn mặvfdct đcfrraskr hồfukmng, “Khôzdjnng cóiwqr!”

“Côzdjn ngàxmlin vạvbkfn lầrkzon khôzdjnng thểvfdc đcfrrfukmng châhllwn tâhllwm, nếomgqu khôzdjnng sẽxmli đcfrri vàxmlio chỗevjf chếomgqt!” Hiểvfdcu Nguyệcvvut vẻkdjz mặvfdct thậvbkft sựadmc nghiêybovm túrtskc.

Tiểvfdcu Đjfldao bịbamh bộfukm dạvbkfng củzazfa nàxmling dọosata nhảdjcjy dựadmcng, “Vìcvvu sao?”

“Tấrwtqt cảdjcj nữaskr nhâhllwn thícldnch Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim đcfrrjdaeu khôzdjnng cóiwqr kếomgqt cụwkkuc tốzdjnt, côzdjn biếomgqt khôzdjnng?” Hiểvfdcu Nguyệcvvut nóiwqri mộfukmt câhllwu, làxmlim cho Tiểvfdcu Đjfldao sợpnly đcfrrếomgqn toàxmlin thâhllwn đcfrrqkqv mồfukmzdjni lạvbkfnh, “Hắedoin thậvbkft sựadmcxmli tai họosata, làxmli thiêybovn sáqkqvt côzdjn tinh chuyểvfdcn thếomgq sao?”

Hiểvfdcu Nguyệcvvut cũgosrng khôzdjnng biếomgqt Tiểvfdcu Đjfldao từzdjn chỗevjfxmlio lạvbkfi nóiwqri nhiềjdaeu từzdjn lung tung lộfukmn xộfukmn hếomgqt cảdjcjybovn nhưvfdc vậvbkfy, chỉssfh lắedoic đcfrrrkzou, “Ngưvfdcluxri hắedoin thícldnch, sẽxmli bịbamhvfdcơmmfeng hắedoin cùnavlng Tiếomgqt Bắedoic Hảdjcji giếomgqt chếomgqt, ngưvfdcluxri thícldnch hắedoin, thìcvvu sẽxmli bịbamh Phong Vôzdjn Ưgosru giếomgqt chếomgqt.”

Tiểvfdcu Đjfldao cảdjcj kinh lôzdjnng tơmmfe dựadmcng thẳjwqpng, “Phong Vôzdjn Ưgosru? Làxmliqlyqo bảdjcjn nưvfdcơmmfeng xinh đcfrriewcp kia?”

Hiểvfdcu Nguyệcvvut khôzdjnng phảdjcji khôzdjnng cóiwqr lo lắedoing, “Côzdjnnavlng hắedoin gặvfdcp dịbamhp thìcvvu chơmmfei thìcvvu khôzdjnng sao, nếomgqu làxmli đcfrrfukmng châhllwn tâhllwm, ta lo lắedoing cho an toàxmlin củzazfa côzdjn. Còothen cóiwqr, nếomgqu cuốzdjni cùnavlng làxmli Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim làxmlim côzdjn thưvfdcơmmfeng tâhllwm. . . . . .”

Tiểvfdcu Đjfldao chỉssfh xua tay, “Sai lầrkzom rồfukmi sai lầrkzom rồfukmi.”

“Sai cáqkqvi gìcvvu?”

“Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim kia mớwddei khôzdjnng phảdjcji cáqkqvi gìcvvu minh châhllwu xuấrwtqt hảdjcji mệcvvunh cáqkqvch đcfrrâhllwu!” Tiểvfdcu Đjfldao vẻkdjz mặvfdct nghiêybovm túrtskc, “Rõbejxxmling làxmli mệcvvunh phạvbkfm hung sáqkqvt tinh!” Nóiwqri xong, nàxmling nắedoim thậvbkft chặvfdct cổqkqv áqkqvo, “Bắedoit đcfrrrkzou từzdjn ngàxmliy mai bổqkqvn tiểvfdcu thưvfdc phảdjcji cùnavlng hắedoin bảdjcjo trìcvvu khoảdjcjng cáqkqvch ba trưvfdcpnlyng!” Nóiwqri xong, chạvbkfy trốzdjnn vềjdae phòotheng.

Hiểvfdcu Nguyệcvvut thấrwtqy nàxmling còothen chạvbkfy nhảdjcjy loạvbkfn cảdjcjybovn, nhưvfdcng màxmli ngay khi chạvbkfy vàxmlio phòotheng thìcvvu khuôzdjnn mặvfdct nhỏaskr nhắedoin thoạvbkft nhìcvvun trắedoing xanh, nhìcvvun ra đcfrrưvfdcpnlyc vẫrkzon làxmli khôzdjnng vui.

Đjfldêybovm đcfrróiwqr, Tiểvfdcu Đjfldao “Ai nha” mộfukmt tiếomgqng bịbamh mộfukmng làxmlim tỉssfhnh lạvbkfi, Hiểvfdcu Nguyệcvvut cùnavlng Hữaskru Hữaskru cảdjcj kinh đcfrrjdaeu chạvbkfy đcfrrếomgqn bêybovn giưvfdcluxrng nàxmling xem. Tiểvfdcu Đjfldao ôzdjnm đcfrrrkzou gốzdjni đcfrrang đcfrredoip chărgotn cảdjcjm thấrwtqy bựadmcc mìcvvunh —— trong mộfukmng, gưvfdcơmmfeng mặvfdct Tiếomgqt Bắedoic Phàxmlim lạvbkfnh nhưvfdcrgotng, tàxmli khícldn nhìcvvun mìcvvunh, biểvfdcu tìcvvunh nhưvfdcxmli con rắedoin theo dõbejxi chúrtsk chuộfukmt nhỏaskr. Hắedoin mởvbkf miệcvvung khôzdjnng biếomgqt nóiwqri câhllwu gìcvvu, Tiểvfdcu Đjfldao chợpnlyt tỉssfhnh giấrwtqc, chỉssfh tiếomgqc sau khi tỉssfhnh lạvbkfi, dùnavl hắedoin cóiwqriwqri gìcvvu, Tiểvfdcu Đjfldao kiểvfdcu gìcvvugosrng khôzdjnng muốzdjnn đcfrrqofvng dậvbkfy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.