Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 49 : Mệnh cách

    trước sau   
Sau khi bữpbzha tiệylvlc tốeqchi kếfpuqt thúbafmc, mọorkdi ngưwthyvyxai đzvmeưwthykjsec sắevwop xếfpuqp nghỉibyc ngơqbzqi trong nhữpbzhng căceygn phòbwvfng kháeqchc nhau.

Vừrvcda mớpqjzi bưwthypqjzc vàkccfo cửjjgfa chuẩscfhn bịknzukccfn bạjjgfc mộqbzqt chúbafmt vềynrakccfnh đzvmeqbzqng tốeqchi nay, Tiểhxuau Đuibaao liềynran nhìknzun thấilvjy mộqbzqt bókdhang đzvmeen nhàkccfo tớpqjzi mìknzunh, đzvmeqbzqt nhiêogqcn cảdofi kinh, Háeqchch Kim Phong muốeqchn ônjgnm nàkccfng đzvmeang trốeqchn phíoivqa sau câxmicy cộqbzqt, “Tiểhxuau muộqbzqi!”

Tiểhxuau Đuibaao nhứepnvc đzvmeqxygu.

eqchch Kim Phong nưwthypqjzc mắevwot lưwthyng tròbwvfng buônjgnng câxmicy cộqbzqt ra, quay lạjjgfi képexqo tay áeqcho Tiểhxuau Đuibaao, “Muộqbzqi sao lạjjgfi cókdha thểhxua lừrvcda đzvmejjgfi ca!”

Tiểhxuau Đuibaao cũsspmng hiểhxuau đzvmeưwthykjsec dưwthypqjzi tìknzunh huốeqchng nhưwthy thếfpuqkccfy lạjjgfi đzvmei nhậogqcn thứepnvc huynh muộqbzqi, khônjgnng phảdofii làkccfkdha cảdofim giáeqchc rấilvjt kỳsspm quáeqchi sao, chắevwop tay sau lưwthyng cókdha chúbafmt nhăceygn nhókdha, giốeqchng nhưwthywthyvyxai lạjjgfi tựhdpaa hồpmnjkdha chúbafmt e lệylvl, kêogqcu mộqbzqt tiếfpuqng nho nhỏkwrs, “Đuibajjgfi ca.”

eqchch Kim Phong thởkowq mộqbzqt hơqbzqi, háeqch hốeqchc miệylvlng. . . . . .


Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm nhanh chókdhang lấilvjy tay bụkuexm kíoivqn miệylvlng Háeqchch Kim Phong, đzvmehxua tráeqchnh hắevwon gàkccfo khókdhac nưwthypqjzc mắevwot tuônjgnn nhưwthywthya. Quảdofi nhiêogqcn, têogqcn nàkccfy sau mộqbzqt hồpmnji sửjjgfng sốeqcht tâxmicm tìknzunh liềynran kíoivqch đzvmeqbzqng, ônjgnm chặfgxvt Tiểhxuau Đuibaao khókdhac rốeqchng.

Tiểhxuau Đuibaao vưwthyơqbzqn tay vỗugcnwthyng hắevwon an ủsmvxi, mọorkdi ngưwthyvyxai ởkowq mộqbzqt bêogqcn nhìknzun mỉibycm cưwthyvyxai, khônjgnng ngờvyxa huynh muộqbzqi lạjjgfi nhậogqcn thứepnvc, nhưwthyng khônjgnng biếfpuqt khi nàkccfo thìknzu mộqbzqt nhàkccf đzvmekccfn viêogqcn, lấilvjy tíoivqnh cáeqchch cha nưwthyơqbzqng củsmvxa hai ngưwthyvyxai màkccf suy đzvmeeqchn, tậogqcp hợkjsep cùepnvng mộqbzqt chỗugcn phỏkwrsng chừrvcdng rấilvjt náeqcho nhiệylvlt.

eqchch Kim Phong làkccfm gìknzubwvfn tâxmicm tưwthy lo chuyệylvln kháeqchc, hứepnvng thúbafm hỏkwrsi Tiểhxuau Đuibaao mẫnsjmu thâxmicn thếfpuqkccfo, ởkowq chỗugcnkccfo, vìknzu sao khônjgnng trởkowq vềynra nhàkccf. Tiểhxuau Đuibaao khônjgnng nókdhai rõiygq chuyệylvln tìknzunh năceygm đzvmeókdha, đzvmehxua tráeqchnh Háeqchch Kim Phong thưwthyơqbzqng tâxmicm, chỉibyckdhai nưwthyơqbzqng nàkccfng ởkowq Giang Nam, rấilvjt khỏkwrse. Hai ngưwthyvyxai hẹceygn nhau, xong việylvlc Tiểhxuau Đuibaao sẽcmha dẫnsjmn Háeqchch Kim Phong đzvmei gặfgxvp mẫnsjmu thâxmicn trưwthypqjzc, sau đzvmeókdha sẽcmha đzvmei gặfgxvp phụkuex thâxmicn, cuốeqchi cùepnvng lừrvcda cho cha nưwthyơqbzqng gặfgxvp mặfgxvt nhau.

Vốeqchn dĩfpuq huynh muộqbzqi hẳkjsen làkccfogqcn hảdofio hảdofio tròbwvf chuyệylvln mộqbzqt lúbafmc, nhưwthyng còbwvfn nhiềynrau thờvyxai gian, tốeqchi nay còbwvfn cókdha rấilvjt nhiềynrau chuyệylvln quan trọorkdng phảdofii làkccfm.

Tiểhxuau Đuibaao đzvmeynra nghịknzu, tốeqchi nay, quan trọorkdng nhấilvjt làkccf việylvlc tráeqcho đzvmekwrsi Nữpbzhwthyơqbzqng, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa sẽcmha dẫnsjmn theo Hữpbzhu Hữpbzhu rờvyxai đzvmei, bắevwot Đuibajjgfi Tổkwrsng quảdofin vềynra giam lỏkwrsng, Hữpbzhu Hữpbzhu đzvmeeo khăceygn che mặfgxvt khônjgni phụkuexc Nữpbzhwthyơqbzqng giảdofi dạjjgfng kia, thầqxygn khônjgnng biếfpuqt quỷnjgn khônjgnng hay màkccf đzvmeem vưwthyơqbzqng vịknzuwthypqjzp vềynra.

“Cônjgn khônjgnng đzvmei?” Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm tòbwvfbwvf nhìknzun Tiểhxuau Đuibaao.

Tiểhxuau Đuibaao nháeqchy mắevwot mấilvjy cáeqchi, ta muốeqchn đzvmei giáeqchm sáeqcht bọorkdn Tiếfpuqt Hìknzunh.

“Cônjgn cho rằsodgng đzvmeêogqcm nay bọorkdn họorkd sẽcmhakdhakccfnh đzvmeqbzqng?” Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm nhíoivqu màkccfy, “Tiếfpuqt Hìknzunh cônjgnng phu khônjgnng képexqm, cônjgn đzvmei mộqbzqt mìknzunh sao?”

“Ta sẽcmha đzvmei cùepnvng Tiểhxuau Đuibaao.” Hiểhxuau Nguyệylvlt đzvmeepnvng bêogqcn cạjjgfnh Tiểhxuau Đuibaao, lúbafmc nàkccfy đzvmeếfpuqn phiêogqcn Trọorkdng Hoa lo lắevwong, “Hai ngưwthyvyxai sao?”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm tráeqchi lạjjgfi an tâxmicm hơqbzqn mộqbzqt chúbafmt, luậogqcn cônjgnng phu, Hiểhxuau Nguyệylvlt sẽcmha khônjgnng thua képexqm Tiếfpuqt Hìknzunh, luậogqcn tâxmicm nhãdofin, cókdha Tiểhxuau Đuibaao, hai nàkccfng đzvmei hẳkjsen làkccf an toàkccfn.

“Ta cũsspmng đzvmei!” Háeqchch Kim Phong sau khi biếfpuqt Tiểhxuau Đuibaao làkccf muộqbzqi tửjjgf củsmvxa mìknzunh, tựhdpa nhiêogqcn làkccfkccfng thêogqcm cưwthyng chiềynrau.

Mọorkdi ngưwthyvyxai nhìknzun hắevwon, biếfpuqt hắevwon lo lắevwong, nhưwthyng màkccf đzvmei thăceygm dòbwvf thậogqct sựhdpa khônjgnng quáeqch thíoivqch hợkjsep vớpqjzi Háeqchch Kim Phong —— hắevwon cũsspmng khônjgnng cókdha khinh cônjgnng.

eqchch Kim Phong đzvmejjgfi kháeqchi biếfpuqt ýrvcd tứepnv củsmvxa mọorkdi ngưwthyvyxai, cũsspmng sốeqcht ruộqbzqt, “Ta. . . . . . Ta ởkowq ngoàkccfi tưwthyvyxang chờvyxa, khônjgnng ổkwrsn thìknzu gọorkdi ta, ta vàkccfo cứepnvu!”


Tiểhxuau Đuibaao nhìknzun thấilvjy Háeqchch Kim Phong vẻkjse mặfgxvt lo lắevwong, trong lòbwvfng sung sưwthypqjzng —— nhậogqcn thứepnvc đzvmejjgfi ca ruộqbzqt thậogqct làkccf tuyệylvlt, cókdha cảdofim giáeqchc yêogqcn tâxmicm thoảdofii máeqchi đzvmeưwthykjsec ngưwthyvyxai kháeqchc thưwthyơqbzqng yêogqcu. Nghĩfpuq xong, Tiểhxuau Đuibaao vônjgn cớpqjz liếfpuqc Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm mộqbzqt cáeqchi.

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm bịknzukccfng liếfpuqc mộqbzqt cáeqchi thìknzu giậogqct mìknzunh, chỉibyc thấilvjy Tiểhxuau Đuibaao képexqo cáeqchnh tay Háeqchch Kim Phong, “Ca, vềynra sau nếfpuqu cókdha ngưwthyvyxai khi dễrvcd muộqbzqi làkccfm sao bâxmicy giờvyxa?”

“Ta làkccfm thịknzut hắevwon.” Háeqchch Kim Phong khônjgnng hềynra nghĩfpuq ngợkjsei. Buộqbzqt miệylvlng thốeqcht ra.

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm theo bảdofin năceygng sờvyxa sờvyxa cổkwrs, bưwthyng ly tràkccf uốeqchng giảdofi vờvyxa nhưwthy khônjgnng nghe thấilvjy.

“Thếfpuq. . . . . . Nếfpuqu cókdha ngưwthyvyxai chiếfpuqm tiệylvln nghi củsmvxa muộqbzqi thìknzu sao?” Tiểhxuau Đuibaao hỏkwrsi tiếfpuqp.

“Cáeqchi gìknzu?!” Háeqchch Kim Phong vỗugcnkccfn, “Kẻkjsekccfo cảdofi gan giởkowq tròbwvf đzvmeókdha, lãdofio tửjjgf thiếfpuqn hắevwon!”

“Khụkuex khụkuex. . . . . .” Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm vỗugcn ngựhdpac, Trọorkdng Hoa bêogqcn cạjjgfnh cưwthyvyxai đzvmeếfpuqn vui sưwthypqjzng khi cókdha ngưwthyvyxai gặfgxvp họorkda.

Tiểhxuau Đuibaao cưwthyvyxai vui vẻkjse, vềynra sau cókdha ngưwthyvyxai giúbafmp đzvmekccf ra mặfgxvt, xem Tiếfpuqt Nhịknzu kia còbwvfn dáeqchm khônjgnng thàkccfnh thậogqct nữpbzha khônjgnng!

Trờvyxai tốeqchi, mọorkdi ngưwthyvyxai liềynran phâxmicn cônjgnng nhau hàkccfnh đzvmeqbzqng, tắevwot đzvmeèrpdhn sớpqjzm, giảdofi vờvyxakccf đzvmeãdofi nghỉibyc ngơqbzqi. Chia làkccfm hai đzvmeưwthyvyxang, Tiểhxuau Đuibaao, Hiểhxuau Nguyệylvlt cùepnvng Háeqchch Kim Phong đzvmei hưwthypqjzng tâxmicy, Trọorkdng Hoa, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Hữpbzhu Hữpbzhu đzvmei đzvmeếfpuqn tẩscfhm cung củsmvxa Nữpbzhwthyơqbzqng.

Trưwthypqjzc khi đzvmei, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm nhẹceyg nhàkccfng ônjgnm Tiểhxuau Đuibaao, thấilvjp giọorkdng nókdhai, “Cônjgn cẩscfhn thậogqcn mộqbzqt chúbafmt, Tiếfpuqt Hìknzunh kia, tâxmicm nhãdofin rấilvjt xấilvju xa, mặfgxvt kháeqchc. . . . . . Nếfpuqu Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba ởkowq đzvmeókdha, cônjgnsspmng đzvmervcdng thăceygm dòbwvf nữpbzha.”

Tiểhxuau Đuibaao thậogqct khônjgnng cảdofim thấilvjy đzvmeâxmicy làkccf trởkowq ngạjjgfi, “Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba khinh cônjgnng khônjgnng giỏkwrsi bằsodgng ta, cókdha Tiểhxuau Nguyệylvlt ởkowq đzvmeókdha, còbwvfn cókdha đzvmejjgfi ca ta!”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm nhìknzun trờvyxai, nha đzvmeqxygu kia từrvcdbafmc nhậogqcn thứepnvc thâxmicn ca liềynran bắevwot đzvmeqxygu kiêogqcu ngạjjgfo, “Tókdham lạjjgfi cônjgn cẩscfhn thậogqcn mộqbzqt chúbafmt.”

“Đuibai đzvmei.” Tiểhxuau Đuibaao khoáeqcht tay, cùepnvng Hiểhxuau Nguyệylvlt vàkccfeqchch Kim Phong rờvyxai đzvmei.


Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm quay đzvmeqxygu lạjjgfi, Trọorkdng Hoa mỉibycm cưwthyvyxai nhìknzun hắevwon, “Ngưwthyơqbzqi yêogqcn tâxmicm đzvmehxua cho nàkccfng đzvmei, khônjgnng sợkjsekccfng nghe đzvmeưwthykjsec chuyệylvln khônjgnng nêogqcn nghe sao?”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm ảdofim đzvmejjgfm cưwthyvyxai, “Nha đzvmeqxygu kia rấilvjt thônjgnng minh, chỉibyc sợkjsesspmng muốeqchn nghe chuyệylvln kia, ngăceygn cảdofin nàkccfng ngưwthykjsec lạjjgfi làkccfm cho nàkccfng thêogqcm nghi ngờvyxa.”

Trọorkdng Hoa nhìknzun chằsodgm chằsodgm Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm mộqbzqt lúbafmc, bỗugcnng nhiêogqcn hạjjgf giọorkdng hỏkwrsi, “Ta hỏkwrsi ngưwthyơqbzqi.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm ngẩscfhng đzvmeqxygu —— hỏkwrsi cáeqchi gìknzu?

“Ngưwthyơqbzqi. . . . . . Đuibaếfpuqn tộqbzqt cùepnvng đzvmeeqchi vớpqjzi Nhan Tiểhxuau Đuibaao cókdha ýrvcd tứepnvknzu hay khônjgnng?” Trọorkdng Hoa cau màkccfy, “Ngưwthyơqbzqi cũsspmng đzvmervcdng nókdhai cho ta biếfpuqt từrvcd đzvmeqxygu chíoivq cuốeqchi ngưwthyơqbzqi đzvmeynrau làkccf gặfgxvp dịknzup thìknzu chơqbzqi?”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm trầqxygm mặfgxvc mộqbzqt lúbafmc lâxmicu, hépexq miệylvlng tựhdpaa hồpmnj muốeqchn nókdhai lạjjgfi thônjgni. Màkccf ngay lúbafmc Trọorkdng Hoa nghĩfpuq hắevwon sẽcmha trảdofi lờvyxai, củsmvxa phòbwvfng đzvmescfhy ra, Hữpbzhu Hữpbzhu vộqbzqi vãdofi chạjjgfy vàkccfo. Nàkccfng vừrvcda rồpmnji tốeqchn chúbafmt thờvyxai gian đzvmekwrsi y phụkuexc dạjjgfkccfnh.

“Tốeqcht lắevwom, đzvmekjsei lâxmicu rồpmnji.” Hữpbzhu Hữpbzhu cókdha chúbafmt ngưwthykjseng ngùepnvng, nhưwthyng nhìknzun nhìknzun, chỉibyc thấilvjy Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm quay mặfgxvt, Trọorkdng Hoa cau màkccfy, hai ngưwthyvyxai tựhdpaa hồpmnj đzvmeang nókdhai chuyệylvln gìknzu mấilvjt hứepnvng, khônjgnng khíoivqkdha chúbafmt xấilvju hổkwrs.

Hữpbzhu Hữpbzhu khẩscfhn trưwthyơqbzqng, cókdha phảdofii lạjjgfi cãdofii nhau hay khônjgnng?

“Khụkuex khụkuex.” Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm ho khan mộqbzqt tiếfpuqng, đzvmeeqchi Hữpbzhu Hữpbzhu ngoắevwoc, “Nhanh lêogqcn.”

“Đuibaưwthykjsec!” Hữpbzhu Hữpbzhu cũsspmng khônjgnng cókdhaxmicm tưwthy quảdofin chuyệylvln đzvmeókdha, chíoivqnh sựhdpa quan trọorkdng hơqbzqn.

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa mang theo Hữpbzhu Hữpbzhu thi triểhxuan khinh cônjgnng lẻkjsen vàkccfo trong hoàkccfng cung. Hữpbzhu Hữpbzhu từrvcd nhỏkwrs đzvmeãdofi sốeqchng ởkowqqbzqi nàkccfy, đzvmeeqchi vớpqjzi đzvmeknzua hìknzunh thậogqcp phầqxygn quen thuộqbzqc, bởkowqi vậogqcy chỉibyc đzvmeiểhxuam Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa đzvmei theo đzvmeưwthyvyxang tắevwot, cơqbzq hồpmnj khônjgnng đzvmekuexng tớpqjzi thủsmvx vệylvl.

Sau khi thi triểhxuan khinh cônjgnng, Hữpbzhu Hữpbzhu mớpqjzi biếfpuqt đzvmeưwthykjsec cônjgnng phu củsmvxa Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa tốeqcht nhưwthy vậogqcy! Quảdofi nhiêogqcn nưwthyơqbzqng nàkccfng nókdhai mộqbzqt chúbafmt cũsspmng khônjgnng sai, võiygqxmicm Trung Nguyêogqcn nhiềynrau nhâxmicn tàkccfi.

Tớpqjzi gầqxygn tẩscfhm cung, Hữpbzhu Hữpbzhu ra hiệylvlu hai ngưwthyvyxai đzvmervcdng nókdhang vộqbzqi, “Đuibaèrpdhn rấilvjt sáeqchng, chỗugcn cửjjgfa đzvmeókdha hẳkjsen làkccfkdha thủsmvx vệylvlkccf cung nữpbzh.”


Trọorkdng Hoa cùepnvng Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm liếfpuqc mắevwot nhìknzun nhau mộqbzqt cáeqchi, mang theo Hữpbzhu Hữpbzhu nhảdofiy lêogqcn nókdhac nhàkccf, trưwthypqjzc tiêogqcn khônjgnng dáeqchm tùepnvy tiệylvln hàkccfnh đzvmeqbzqng, chỉibyc trốeqchn trêogqcn nókdhac nhàkccf nghe đzvmeqbzqng tĩfpuqnh phíoivqa dưwthypqjzi.

Tiếfpuqng “Loảdofing xoảdofing” truyềynran đzvmeếfpuqn, chợkjset nghe thanh âxmicm tứepnvc giậogqcn củsmvxa Đuibajjgfi Tổkwrsng quảdofin, “Đuibaynrau cúbafmt cho ta!” Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm khókdha hiểhxuau nhìknzun Hữpbzhu Hữpbzhu.

Hữpbzhu Hữpbzhu lắevwoc lắevwoc đzvmeqxygu, cũsspmng khônjgnng biếfpuqt Đuibajjgfi Tổkwrsng quảdofin nàkccfy từrvcd khi nàkccfo lạjjgfi trởkowqogqcn nókdhang nảdofiy nhưwthy vậogqcy .

Ba ngưwthyvyxai cẩscfhn thậogqcn nghe ngókdhang, hìknzunh nhưwthykccf Đuibajjgfi Tổkwrsng quảdofin đzvmeang mắevwong ngưwthyvyxai, mắevwong cáeqchi gìknzu thìknzu nghe khônjgnng rõiygq lắevwom, bấilvjt quáeqch tiếfpuqng đzvmeogqcp pháeqch đzvmepmnj vậogqct nàkccfy nọorkdsspmng rấilvjt lớpqjzn.

Chỉibyceqcht sau, cửjjgfa mởkowq, mấilvjy binh líoivqnh ủsmvxsspm đzvmei ra, phíoivqa sau còbwvfn cókdha mấilvjy nha hoàkccfn đzvmeang thấilvjt kinh. Mộqbzqt binh sĩfpuq cầqxygm đzvmeqxygu gọorkdi tớpqjzi mộqbzqt đzvmeqbzqi nhâxmicn mãdofi kháeqch đzvmeônjgnng, “Nhanh tìknzum đzvmei!”

Mấilvjy binh sĩfpuq hai mặfgxvt nhìknzun nhau, đzvmeynrau hỏkwrsi, “Tìknzum cáeqchi gìknzu?”

“Bảdofio ngọorkdc truyềynran quốeqchc củsmvxa Nữpbzhwthyơqbzqng khônjgnng thấilvjy.”

Mọorkdi ngưwthyvyxai quáeqch sợkjsedofii, nhanh chókdhang chia bốeqchn phíoivqa đzvmei tìknzum.

Trọorkdng Hoa nhìknzun Hữpbzhu Hữpbzhu, nhưwthykccf hỏkwrsi, “Bảdofio ngọorkdc truyềynran quốeqchc làkccfeqchi gìknzu?”

Hữpbzhu Hữpbzhu cưwthyvyxai híoivqp mắevwot vưwthyơqbzqn tay, xuấilvjt ra mộqbzqt miếfpuqng ngọorkdc bộqbzqi màkccfu xanh biếfpuqc đzvmeeo trêogqcn cổkwrs. Dưwthypqjzi áeqchnh trăceygng, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa chỉibyc thấilvjy miếfpuqng ngọorkdc trong suốeqcht sáeqchng long lanh thậogqct đzvmeceygp, màkccfu xanh trơqbzqn bókdhang nhưwthywthypqjzc, mang theo mộqbzqt loạjjgfi linh khíoivqkdhai khônjgnng nêogqcn lờvyxai —— quảdofi nhiêogqcn làkccf hảdofio ngọorkdc.

Nhưwthyng màkccf Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa cũsspmng khônjgnng hiểhxuau đzvmeưwthykjsec, Hữpbzhu Hữpbzhu làkccfm sao đzvmeem đzvmeưwthykjsec miếfpuqng ngọorkdc bộqbzqi nàkccfy ra khỏkwrsi hoàkccfng cung đzvmeưwthykjsec.

Hữpbzhu Hữpbzhu chỉibyc chỉibyc giàkccfy củsmvxa mìknzunh, hai ngưwthyvyxai lậogqcp tứepnvc ngầqxygm hiểhxuau, đzvmervcdng nókdhai dùepnvkccf nữpbzh tửjjgf hiềynran làkccfnh, cũsspmng cókdha mộqbzqt mặfgxvt ranh mãdofinh.

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm thấilvjp giọorkdng hỏkwrsi Hữpbzhu Hữpbzhu, “Nàkccfng tìknzum khônjgnng thấilvjy ngọorkdc bộqbzqi, vìknzu sao giậogqcn dữpbzh?”


Hữpbzhu Hữpbzhu nhỏkwrs giọorkdng trảdofi lờvyxai, “Ngọorkdc bộqbzqi nàkccfy, quan trọorkdng giốeqchng nhưwthy ngọorkdc tỷnjgnkowq Trung Nguyêogqcn củsmvxa cáeqchc ngưwthyvyxai, trưwthypqjzc khi đzvmei mẫnsjmu thâxmicn đzvmeãdofi tháeqcho từrvcd trêogqcn cổkwrs xuốeqchng cho ta, dặfgxvn ta đzvmervcdng nókdhai cho ai biếfpuqt, vàkccfdofiy giấilvju ởkowq trong giàkccfy.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm hơqbzqi hơqbzqi sửjjgfng sốeqcht, nókdhai nhưwthy vậogqcy, nưwthyơqbzqng củsmvxa Hữpbzhu Hữpbzhu cũsspmng khônjgnng phảdofii làkccf khônjgnng đzvmeeqchn trưwthypqjzc đzvmeưwthykjsec cókdha ngưwthyvyxai âxmicm mưwthyu soáeqchn ngônjgni vịknzu hoàkccfng đzvmeếfpuq củsmvxa nàkccfng, vìknzu sao khônjgnng nhắevwoc nhởkowq nữpbzh nhi mộqbzqt tiếfpuqng đzvmeâxmicy? Cũsspmng đzvmekccf cho nàkccfng chịknzuu thêogqcm nhiềynrau nhiềynrau đzvmeau khổkwrs. . . . . .

Trọorkdng Hoa lạjjgfi nhắevwoc Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm, “Quốeqchc sưwthy khônjgnng cókdhakowq đzvmeâxmicy.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm hiểhxuau đzvmeưwthykjsec ýrvcd củsmvxa Trọorkdng Hoa, cưwthyvyxai cưwthyvyxai, “Hai ngưwthyvyxai bọorkdn họorkdsspmng khônjgnng phảdofii vợkjse chồpmnjng, khônjgnng ởkowqepnvng nhau làkccf chuyệylvln bìknzunh thưwthyvyxang.”

Trọorkdng Hoa thấilvjy hắevwon hàkccfo hứepnvng cãdofii lạjjgfi, bèrpdhn khônjgnng nókdhai nữpbzha.

bafmc nàkccfy, trong phòbwvfng im lặfgxvng, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa khókdha hiểhxuau khônjgnng biếfpuqt đzvmeãdofi xảdofiy ra chuyệylvln gìknzu, chỉibyc nghe bêogqcn trong truyềynran đzvmeếfpuqn mộqbzqt thanh âxmicm, rấilvjt trầqxygm tĩfpuqnh lạjjgfnh nhạjjgft, “Khônjgnng cầqxygn tìknzum nữpbzha, tìknzum đzvmeưwthykjsec rồpmnji.”

Mấilvjy binh líoivqnh quay đzvmeqxygu lạjjgfi, vịknzu đzvmejjgfi tưwthypqjzng quâxmicn kia cũsspmng quay đzvmeqxygu lạjjgfi.

Nữpbzhwthyơqbzqng đzvmeepnvng ởkowq cửjjgfa, “Giảdofii táeqchn hếfpuqt đzvmei, chuẩscfhn bịknzu ngàkccfy mai tỷnjgn thíoivq.”

“Vâxmicng!” Bọorkdn líoivqnh nhẹceyg nhàkccfng thởkowq ra, mấilvjy ngàkccfy gầqxygn đzvmeâxmicy chung quy vẫnsjmn cảdofim thấilvjy Nữpbzhwthyơqbzqng bấilvjt thưwthyvyxang, bấilvjt quáeqchnjgnm nay cókdha vẻkjse đzvmeãdofi khônjgni phụkuexc.

Chờvyxa thịknzu vệylvl ngoàkccfi cửjjgfa đzvmeynrau rúbafmt đzvmei, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cảdofim thấilvjy cơqbzq hộqbzqi khônjgnng tồpmnji, đzvmeang muốeqchn đzvmei xuốeqchng, tay áeqcho lạjjgfi bịknzu Hữpbzhu Hữpbzhu bắevwot đzvmeưwthykjsec.

Chỉibyc thấilvjy Hữpbzhu Hữpbzhu nhăceygn mặfgxvt lắevwoc lắevwoc đzvmeqxygu, tựhdpaa hồpmnj rấilvjt hoang mang, “Khônjgnng đzvmeúbafmng.”

Đuibaang nókdhai, chợkjset nghe trong phòbwvfng truyềynran đzvmeếfpuqn thanh âxmicm, “Hữpbzhu Hữpbzhu? Cókdhakowq đzvmeâxmicy khônjgnng?”

Hữpbzhu Hữpbzhu cảdofi kinh, đzvmeknzunh đzvmei xuốeqchng, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa vộqbzqi vàkccfng ngăceygn lạjjgfi, ýrvcdkccf —— nàkccfng làkccfm sao pháeqcht hiệylvln đzvmeưwthykjsec?

Hữpbzhu Hữpbzhu cũsspmng xua tay, “Khônjgnng sợkjse, đzvmeókdha khônjgnng phảdofii Đuibajjgfi Tổkwrsng quảdofin!”

Hai ngưwthyvyxai khókdha hiểhxuau, “Đuibaókdhakccf ai?”

“Nưwthyơqbzqng ta!” Hữpbzhu Hữpbzhu cókdha chúbafmt kíoivqch đzvmeqbzqng, từrvcdkdhac nhàkccf liềynran trưwthykjset xuốeqchng. Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa cũsspmng hiểhxuau đzvmeưwthykjsec sựhdpaknzunh pháeqcht triểhxuan mộqbzqt cáeqchch khônjgnng ngờvyxa, bấilvjt quáeqch vẫnsjmn làkccf theo xuốeqchng.

Trong phòbwvfng, bìknzunh hoa ấilvjm tràkccf vỡkccf thàkccfnh mảdofinh nhỏkwrsqbzqi đzvmeqxygy đzvmeilvjt. Mộqbzqt nữpbzh nhâxmicn ngồpmnji ởkowqogqcn cạjjgfnh bàkccfn đzvmeang uốeqchng tràkccf, phíoivqa sau cókdha mấilvjy thịknzu vệylvl, bêogqcn châxmicn làkccf mộqbzqt nữpbzh tửjjgf bịknzu trókdhai đzvmeang quỳsspm, đzvmeúbafmng làkccf Đuibajjgfi Tổkwrsng quảdofin kia.

Ngồpmnji ởkowqogqcn cạjjgfnh làkccf mộqbzqt nữpbzh nhâxmicn khônjgnng đzvmeeo khăceygn che mặfgxvt, thoạjjgft nhìknzun thậogqcp phầqxygn trẻkjse tuổkwrsi, dung mạjjgfo đzvmeceygp tuyệylvlt trầqxygn.

“Nưwthyơqbzqng!” Hữpbzhu Hữpbzhu vừrvcda mừrvcdng vừrvcda sợkjse, ngồpmnji ởkowqogqcn cạjjgfnh bàkccfn hiểhxuan nhiêogqcn chíoivqnh làkccf Nữpbzhwthyơqbzqng châxmicn chíoivqnh củsmvxa Quỷnjgn thàkccfnh, nàkccfng khíoivq sắevwoc thoạjjgft nhìknzun khônjgnng tồpmnji, vưwthyơqbzqn tay hưwthypqjzng Hữpbzhu Hữpbzhu vẫnsjmy vẫnsjmy, “Đuibaếfpuqn đzvmeâxmicy.”

Hữpbzhu Hữpbzhu chạjjgfy tớpqjzi, Nữpbzhwthyơqbzqng đzvmeem nàkccfng képexqo đzvmeếfpuqn bêogqcn ngưwthyvyxai, “Khiếfpuqn con thay nưwthyơqbzqng chịknzuu khổkwrs.”

Hữpbzhu Hữpbzhu liêogqcn tụkuexc lắevwoc đzvmeqxygu, thấilvjy Đuibajjgfi Tổkwrsng quảdofin đzvmeãdofi bịknzu xửjjgf tríoivq, lậogqcp tứepnvc nókdhai, “Nưwthyơqbzqng, Quốeqchc sưwthysspmng cókdha tham dựhdpa. . . . . .”

“Nưwthyơqbzqng biếfpuqt.” Nữpbzhwthyơqbzqng gậogqct đzvmeqxygu, nhìknzun hai ngưwthyvyxai phíoivqa sau Hữpbzhu Hữpbzhu, cao thấilvjp đzvmeáeqchnh giáeqch Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa mộqbzqt hồpmnji, tựhdpaa hồpmnjkccf đzvmeáeqchnh giáeqch kỹlpupkccfng từrvcd đzvmeqxygu tớpqjzi đzvmenjgni. Cuốeqchi cùepnvng, Nữpbzhwthyơqbzqng thu hồpmnji tầqxygm mắevwot, hỏkwrsi Hữpbzhu Hữpbzhu, “Nữpbzh nhi ngoan, hai nam nhâxmicn nàkccfy ai làkccf ngưwthyvyxai trong lòbwvfng con?”

Hữpbzhu Hữpbzhu sửjjgfng sốeqcht, cuốeqchi cùepnvng vộqbzqi vàkccfng lắevwoc đzvmeqxygu, đzvmekwrs mặfgxvt, “Khônjgnng phảdofii đzvmeâxmicu nưwthyơqbzqng! Khônjgnng phảdofii bọorkdn họorkd. . . . . .”

“Hm?” Nữpbzhwthyơqbzqng sắevwoc bépexqn nhưwthypqjzng mi, “Nókdhai nhưwthy vậogqcy, thậogqct sựhdpakdha ngưwthyvyxai trong lòbwvfng? Cha con nókdhai mộqbzqt chúbafmt cũsspmng khônjgnng sai, nếfpuqu muốeqchn con cókdha ngưwthyvyxai trong lòbwvfng, đzvmeuổkwrsi con ra trưwthypqjzc.”

Hữpbzhu Hữpbzhu đzvmekwrs mặfgxvt nhỏkwrs giọorkdng hỏkwrsi, “Ngưwthyvyxai tìknzum đzvmeưwthykjsec cha rồpmnji?”

Nữpbzhwthyơqbzqng cưwthyvyxai cưwthyvyxai, “Tìknzum thìknzuknzum thấilvjy, bấilvjt quáeqch lạjjgfi đzvmehxua hắevwon chạjjgfy rồpmnji.”

“Nhưwthy thếfpuqkccfo lạjjgfi. . . . . .”

“Trưwthypqjzc mắevwot khônjgnng nókdhai đzvmeếfpuqn chuyệylvln nàkccfy.” Nữpbzhwthyơqbzqng nhẹceyg nhàkccfng thởkowqkccfi, cúbafmi đzvmeqxygu nhìknzun Đuibajjgfi Tổkwrsng quảdofin kia, “Nưwthyơqbzqng tạjjgfm thờvyxai đzvmeem phảdofin đzvmepmnjkccfy đzvmei, ngàkccfy mai, cho con xem mộqbzqt tròbwvf hay.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Trọorkdng Hoa mơqbzq hồpmnj cảdofim thấilvjy, khônjgnng phảdofii chứepnv, lầqxygn nàkccfy làkccf kếfpuq hoạjjgfch củsmvxa Nữpbzhwthyơqbzqng? Khổkwrsxmicm nhiềynrau nhưwthy vậogqcy rốeqcht cuộqbzqc làkccfknzu sao đzvmeâxmicy?

. . . . . .

Mộqbzqt chỗugcn kháeqchc, Tiểhxuau Đuibaao cùepnvng Hiểhxuau Nguyệylvlt bíoivq mậogqct đzvmei tớpqjzi sâxmicn màkccf ba ngưwthyvyxai củsmvxa Bắevwoc Hảdofii pháeqchi đzvmeang ởkowq, ba ngưwthyvyxai nàkccfy đzvmeang tụkuex tậogqcp ởkowq trong thưwthy phòbwvfng, cũsspmng đzvmeang bàkccfn luậogqcn cuộqbzqc tỷnjgn thíoivq ngàkccfy mai, hơqbzqn nữpbzha. . . . . . còbwvfn nghe Tầqxygn Kha nókdhai xấilvju Tiểhxuau Đuibaao.

Tiểhxuau Đuibaao tựhdpaa vàkccfo nókdhac nhàkccf nhăceygn mặfgxvt, giốeqchng nhưwthy bịknzu mắevwong nhưwthyng khônjgnng cókdhaeqchch nàkccfo kháeqchc cãdofii, đzvmeếfpuqn mứepnvc bựhdpac bộqbzqi. Trong phòbwvfng Tầqxygn Kha kia tráeqchi mộqbzqt cáeqchi “Nữpbzh tặfgxvc” phảdofii mộqbzqt cáeqchi “Tiểhxuau tiệylvln nhâxmicn”, nókdhai đzvmeếfpuqn mỏkwrsi miệylvlng.

Ba ngưwthyvyxai còbwvfn nókdhai tớpqjzi Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba, tựhdpaa hồpmnj đzvmeeqchi vớpqjzi hắevwon cókdha chúbafmt khônjgnng tíoivqn nhiệylvlm.

Tiểhxuau Đuibaao nghe xong mộqbzqt lúbafmc lâxmicu cũsspmng cókdha chúbafmt mệylvlt, Hiểhxuau Nguyệylvlt nhìknzun nàkccfng, ýrvcd muốeqchn hỏkwrsi, cókdha đzvmei hay khônjgnng?

Tiểhxuau Đuibaao vừrvcda đzvmeknzunh gậogqct đzvmeqxygu, liềynran nhìknzun thấilvjy ngoàkccfi sâxmicn Quốeqchc sưwthy đzvmeếfpuqn.

Hai ngưwthyvyxai trong lòbwvfng vui vẻkjse, quảdofi nhiêogqcn cókdha nộqbzqi tìknzunh, may mắevwon đzvmeếfpuqn đzvmeâxmicy.

Quốeqchc sưwthy đzvmeếfpuqn, làkccfm cho ba ngưwthyvyxai trong phòbwvfng cũsspmng cókdha chúbafmt bấilvjt ngờvyxa, Tiếfpuqt Hìknzunh đzvmeepnvng lêogqcn nghêogqcnh đzvmeókdhan, bởkowqi vìknzu biếfpuqt hắevwon cũsspmng làkccf mộqbzqt ngưwthyvyxai dựhdpa thi, cho nêogqcn khônjgnng biếfpuqt hắevwon tớpqjzi đzvmeâxmicy làkccfkdha ýrvcdknzu.

Quốeqchc sưwthysspmng khônjgnng kháeqchch sáeqcho, đzvmei thẳkjseng vàkccfo vấilvjn đzvmeynra, nókdhai muốeqchn cùepnvng Bắevwoc Hảdofii pháeqchi giao dịknzuch. Quốeqchc sưwthy trợkjse giúbafmp Tiếfpuqt Hìknzunh tuyểhxuan thắevwong Quỷnjgnwthyơqbzqng, màkccf Tiếfpuqt Hìknzunh phảdofii cam đzvmeoan, sau nàkccfy đzvmehxua cho hắevwon vàkccfo Bắevwoc Hảdofii Thuỷnjgn Tinh cung, đzvmei thăceygm mộqbzqt chúbafmt.

Tiểhxuau Đuibaao nghe cókdha chúbafmt cổkwrs quáeqchi —— sau nàkccfy làkccf thờvyxai đzvmeiểhxuam nàkccfo? Chuyệylvln nàkccfy cũsspmng quáeqch khônjgnng rõiygqkccfng. Bắevwoc Hảdofii Thuỷnjgn Tinh cung cókdha tồpmnjn tạjjgfi hay khônjgnng, chỉibyckdha Tiếfpuqt Bắevwoc Hảdofii biếfpuqt. Nókdhai sau, chỉibyc muốeqchn nhìknzun mộqbzqt chúbafmt thìknzukdha lợkjsei gìknzu? Cũsspmng sẽcmha khônjgnng nhiềynrau thêogqcm miếfpuqng thịknzut, chỉibycknzu chuyệylvln nàkccfy, giúbafmp đzvmekccf ngưwthyvyxai ta tuyểhxuan thắevwong Quỷnjgnwthyơqbzqng, ai tin!

Đuibaáeqchm ngưwthyvyxai Tiếfpuqt Hìknzunh cũsspmng khônjgnng phảdofii làkccf ngốeqchc tửjjgf, cảdofim thấilvjy Quốeqchc sưwthy nhưwthy vậogqcy cũsspmng khônjgnng cókdha lợkjsei íoivqch gìknzu.

Quốeqchc sưwthysspmng nhìknzun ra nghi ngờvyxa củsmvxa ba ngưwthyvyxai, chỉibyckccfdofim đzvmejjgfm cưwthyvyxai, “Ba vịknzu, bổkwrsn nhâxmicn tinh thônjgnng thuậogqct sốeqch, đzvmeưwthya ra giao dịknzuch dĩfpuq nhiêogqcn làkccf bảdofin thâxmicn sẽcmha khônjgnng thua thiệylvlt. Nhưwthyng màkccf ta cảdofim thấilvjy hứepnvng thúbafm vớpqjzi vàkccfi vậogqct, cùepnvng chuyệylvln cáeqchc ngưwthyơqbzqi tranh quyềynran đzvmeoạjjgft lợkjsei hoặfgxvc làkccfwthyng báeqchiygqxmicm khônjgnng cókdha nửjjgfa đzvmeiểhxuam quan hệylvl, cho nêogqcn đzvmeâxmicy làkccf mộqbzqt giao dịknzuch cókdha lợkjsei cho ta, hy vọorkdng ba vịknzu đzvmervcdng lo lắevwong.”

Tiếfpuqt Hìknzunh gậogqct gậogqct đzvmeqxygu, lạjjgfi hỏkwrsi, “Hônjgnm nay ngưwthyvyxai tớpqjzi cùepnvng Háeqchch Kim Phong kia làkccf Bắevwoc Hảdofii pháeqchi Nhịknzu thiếfpuqu gia Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm, ngưwthyơqbzqi vìknzu sao khônjgnng cùepnvng hắevwon hợkjsep táeqchc? Màkccfknzum chúbafmng ta, lạjjgfi nókdhai tiếfpuqp, chúbafmng ta sao cókdha thểhxua so sáeqchnh vớpqjzi hắevwon.”

“Ha hảdofi.” Đuibajjgfi Quốeqchc sưwthy chỉibycdofim đzvmejjgfm cưwthyvyxai, “Trưwthypqjzc đzvmeókdha ta đzvmeãdofikdhai, tạjjgfi hạjjgf tinh thônjgnng thuậogqct sốeqchepnvng vớpqjzi thuậogqct tíoivqnh toáeqchn suy diễrvcdn, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm ngưwthyvyxai nàkccfy, cũsspmng khônjgnng giốeqchng nhưwthy ngoàkccfi mặfgxvt hoàkccfn toàkccfn khônjgnng cókdhadofixmicm, vảdofi lạjjgfi mệylvlnh cáeqchch củsmvxa hắevwon chíoivqnh làkccf minh châxmicu xuấilvjt hảdofii, khônjgnng lêogqcn tiếfpuqng cũsspmng vẫnsjmn nổkwrsi tiếfpuqng, ngưwthyvyxai nàkccfy trêogqcn ngưwthyvyxai chuyệylvln xấilvju nhiềynrau, khônjgnng thểhxua hợkjsep táeqchc.”

“Ngưwthyơqbzqi làkccfkdhai, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm làkccf ngưwthyvyxai cókdhadofixmicm, cũsspmng khônjgnng phảdofii làkccf nhưwthy bềynra ngoàkccfi vônjgn tranh vônjgn cầqxygu?” Phưwthyơqbzqng Đuibapmnjng Lýrvcd đzvmeeqchi vớpqjzi đzvmeiềynrau nàkccfy cókdha chúbafmt khinh thưwthyvyxang, “Nếfpuqu hắevwon thựhdpac sựhdpakdhadofixmicm, sưwthy phụkuex đzvmeãdofi chếfpuqt nêogqcn trởkowq vềynra tranh vịknzu, vìknzu sao hắevwon lạjjgfi khônjgnng xuấilvjt hiệylvln? Hiệylvln giờvyxa Bắevwoc Hảdofii pháeqchi căceygn bảdofin khônjgnng cókdha chỗugcn cho hắevwon, hắevwon tranh nữpbzha cókdha thểhxua tranh đzvmeưwthykjsec cáeqchi gìknzu?!”

Quốeqchc sưwthywthyvyxai màkccf khônjgnng nókdhai, xoay mặfgxvt nhìknzun Tiếfpuqt Hìknzunh, “Nếfpuqu ngưwthyơqbzqi cókdha thểhxuakccfm chủsmvx, ta hỏkwrsi ngưwthyơqbzqi mộqbzqt câxmicu, cókdhakccfm giao dịknzuch nàkccfy hay khônjgnng?”

Tiếfpuqt Hìknzunh suy tưwthy mộqbzqt láeqcht, gậogqct đzvmeqxygu, “Tốeqcht.”

Quốeqchc sưwthysspmng khônjgnng nókdhai thêogqcm gìknzu nữpbzha, hàkccfi lòbwvfng rờvyxai đzvmei.

Quốeqchc sưwthy đzvmei rồpmnji Phưwthyơqbzqng Đuibapmnjng Lýrvcd truy vấilvjn Tiếfpuqt Hìknzunh, “Giang hồpmnj thuậogqct sĩfpuqkdhai hưwthyu nókdhai vưwthykjsen, cáeqchi gìknzu mệylvlnh cáeqchch minh châxmicu xuấilvjt hảdofii, hắevwon sao khônjgnng nókdhai phếfpuq vậogqct kia làkccf sao tửjjgf vi hạjjgf phàkccfm luônjgnn đzvmei?!”

Tiếfpuqt Hìknzunh thấilvjy hắevwon tứepnvc giậogqcn, xua tay ýrvcd bảdofio hắevwon khônjgnng cầqxygn hàkccfnh đzvmeqbzqng theo cảdofim tíoivqnh, “Vônjgn luậogqcn nhưwthy thếfpuqkccfo, giao dịknzuch nàkccfy đzvmeeqchi vớpqjzi chúbafmng ta cũsspmng cũsspmng khônjgnng cókdha tổkwrsn thấilvjt gìknzu, gãdofi Quốeqchc sưwthy suy ghĩfpuq đzvmeếfpuqn Thuỷnjgn Tinh cung xem chừrvcdng đzvmeãdofixmicu, nếfpuqu chúbafmng ta khônjgnng đzvmepmnjng ýrvcdepnvng hắevwon hợkjsep táeqchc, nókdhai khônjgnng chừrvcdng hắevwon sẽcmhaepnvng Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm hợkjsep táeqchc, đzvmeếfpuqn lúbafmc đzvmeókdha chúbafmng ta tổkwrsn thấilvjt còbwvfn lớpqjzn hơqbzqn nữpbzha.”

“Trong Bắevwoc Hảdofii Thuỷnjgn Tinh cung cókdhaeqchi gìknzu đzvmeáeqchng giáeqch khiếfpuqn têogqcn Quốeqchc sưwthy kia đzvmehxua ýrvcd nhưwthy vậogqcy?” Tầqxygn Kha nghi hoặfgxvc, “Hắevwon khônjgnng nhắevwoc đzvmeếfpuqn Nguyệylvlt Hảdofii Kim Thuyềynran cũsspmng khônjgnng nhắevwoc đzvmeếfpuqn Tháeqchnh Võiygq Hoàkccfng Phổkwrs, chỉibyckdhai đzvmeếfpuqn Thuỷnjgn Tinh cung nhìknzun mộqbzqt cáeqchi. . . . . . Đuibaáeqchng tiếfpuqc muốeqchn tìknzum đzvmeưwthykjsec Thuỷnjgn Tinh cung nhấilvjt đzvmeknzunh phảdofii tìknzum ra Long Cốeqcht Ngũsspm Đuibapmnj, Tiếfpuqt Bắevwoc Hảdofii rốeqcht cuộqbzqc đzvmeãdofi đzvmeem nókdha giấilvju ởkowq chỗugcnkccfo rồpmnji?”

“Lạjjgfi nókdhai tiếfpuqp. . . . . .” Tiếfpuqt Hìknzunh nhưwthykccf bỗugcnng nhiêogqcn nghĩfpuq ra đzvmeiềynrau gìknzu, “Ta cảdofim thấilvjy Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm dụkuexng tâxmicm đzvmei lấilvjy lòbwvfng mộqbzqt nữpbzh nhâxmicn nhưwthy vậogqcy cókdha chúbafmt kháeqchc thưwthyvyxang, hiệylvln tạjjgfi nghĩfpuq lạjjgfi, cônjgnwthyơqbzqng kia làkccf nữpbzh nhi củsmvxa Nhan Nhưwthy Ngọorkdc, ngàkccfy trưwthypqjzc cókdha nghe nókdhai, khinh cônjgnng củsmvxa nàkccfng cựhdpac cao.”

“Ngưwthyơqbzqi muốeqchn nókdhai, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm làkccf đzvmeang lợkjsei dụkuexng nàkccfng?” Phưwthyơqbzqng Đuibapmnjng Lýrvcdkdhai bộqbzq dạjjgfng vui vẻkjse, “Cũsspmng tốeqcht, dùepnv sao cônjgnwthyơqbzqng kia bộqbzq dạjjgfng khônjgnng tồpmnji, vônjgn luậogqcn làkccf thậogqct hay giảdofi, đzvmeeqchi vớpqjzi Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cũsspmng khônjgnng cókdha hạjjgfi.”

Trêogqcn nókdhac nhàkccf, Hiểhxuau Nguyệylvlt chỉibyc thấilvjy Tiểhxuau Đuibaao bìknzunh tĩfpuqnh lắevwong nghe, trêogqcn mặfgxvt khônjgnng cókdha biểhxuau tìknzunh gìknzu đzvmefgxvc biệylvlt, nhưwthyng làkccf nhìknzun ra đzvmeưwthykjsec, tâxmicm tìknzunh cũsspmng khônjgnng đzvmeưwthykjsec tốeqcht.

Tiểhxuau Đuibaao lúbafmc nàkccfy suy nghĩfpuqeqchi gìknzu, Hiểhxuau Nguyệylvlt đzvmeeqchn khônjgnng ra, Đuibajjgfi Quốeqchc sưwthy mộqbzqt chúbafmt nókdhai cũsspmng khônjgnng sai, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm đzvmeíoivqch thậogqct làkccf thâxmicm tàkccfng bấilvjt khảdofi lộqbzq. Việylvlc hắevwon đzvmeeqchi Tiểhxuau Đuibaao âxmicn cầqxygn đzvmeqxygy đzvmesmvx, Hiểhxuau Nguyệylvlt làkccf cảdofim thấilvjy Tiểhxuau Đuibaao làkccf loạjjgfi ngưwthyvyxai gặfgxvp ngưwthyvyxai thíoivqch, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm coi trọorkdng nàkccfng làkccf hợkjsep tìknzunh hợkjsep lýrvcd, nhưwthyng vềynra phầqxygn cókdha bao nhiêogqcu sao hợkjsep tìknzunh hợkjsep lýrvcd. . . . . . Thựhdpac cũsspmng khônjgnng biếfpuqt, thíoivqch vớpqjzi khônjgnng thíoivqch, vốeqchn khônjgnng thểhxuaepnvng lýrvcd tríoivqkccfkdhai đzvmeưwthykjsec.

“Ta thấilvjy cũsspmng khônjgnng phảdofii lợkjsei dụkuexng.” Tầqxygn Kha căceygm giậogqcn nókdhai mộqbzqt câxmicu, “Tựhdpaknzunh đzvmeưwthya tớpqjzi cửjjgfa, cũsspmng ngủsmvx chung mộqbzqt phòbwvfng, khônjgnng biếfpuqt xấilvju hổkwrs.”

Tiểhxuau Đuibaao nghe đzvmeưwthykjsec tứepnvc giậogqcn, buộqbzqt miệylvlng mộqbzqt câxmicu, “Hừrvcd!”

Hiểhxuau Nguyệylvlt cảdofi kinh, vộqbzqi vàkccfng lônjgni képexqo Tiểhxuau Đuibaao, nàkccfng sao cókdha thểhxua thấilvjt thầqxygn gâxmicy đzvmeqbzqng tĩfpuqnh nhưwthy vậogqcy, Tiếfpuqt Hìknzunh cùepnvng Phưwthyơqbzqng Đuibapmnjng Lýrvcd trong phòbwvfng cũsspmng khônjgnng phảdofii làkccf khônjgnng cảdofinh giáeqchc, lúbafmc nàkccfy đzvmeãdofi pháeqcht hiệylvln.

Tầqxygn Kha đzvmeepnvng lêogqcn, Tiếfpuqt Hìknzunh ýrvcd bảdofio mọorkdi ngưwthyvyxai chớpqjzkdhaogqcn tiếfpuqng.

Tiểhxuau Đuibaao cũsspmng biếfpuqt đzvmejjgfi kháeqchi đzvmeãdofi bịknzu pháeqcht hiệylvln, thầqxygm mắevwong bảdofin thâxmicn tứepnvc giậogqcn đzvmeếfpuqn hồpmnj đzvmepmnj, vừrvcda rồpmnji mọorkdi ngưwthyvyxai nókdhai đzvmeếfpuqn Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm mộqbzqt phen, khiếfpuqn cho nàkccfng cókdha chúbafmt buồpmnjn bựhdpac. Việylvlc cấilvjp báeqchch làkccf nhanh chókdhang chạjjgfy trốeqchn, nhưwthyng hai ngưwthyvyxai vừrvcda đzvmeepnvng lêogqcn, chợkjset nghe đzvmeếfpuqn trong phòbwvfng truyềynran đzvmeếfpuqn thanh âxmicm củsmvxa Tiếfpuqt Hìknzunh, “Đuibarvcdng nhúbafmc nhíoivqch, bằsodgng khônjgnng ta cũsspmng khônjgnng cam đzvmeoan cáeqchc ngưwthyơqbzqi cókdha thểhxua bịknzu thưwthyơqbzqng hay khônjgnng.”

Hiểhxuau Nguyệylvlt đzvmeèrpdh lạjjgfi cáeqchnh tay Tiểhxuau Đuibaao, nháeqchy mắevwot vớpqjzi nàkccfng. . . . . . Nếfpuqu bọorkdn họorkd di đzvmeqbzqng, ngưwthyvyxai trong phòbwvfng cókdha thểhxua biếfpuqt đzvmeưwthykjsec chíoivqnh xáeqchc vịknzu tríoivq củsmvxa cáeqchc nàkccfng, nếfpuqu dùepnvng áeqchm khíoivq, hai ngưwthyvyxai thựhdpac sựhdpakdha thểhxua sẽcmha bịknzu thưwthyơqbzqng. Màkccf nếfpuqu hiệylvln tạjjgfi khônjgnng đzvmei, mộqbzqt khi bịknzu nhìknzun thấilvjy mặfgxvt lạjjgfi càkccfng phiềynran toáeqchi.

Ngay lúbafmc Tiểhxuau Đuibaao cùepnvng Hiểhxuau Nguyệylvlt khônjgnng biếfpuqt nêogqcn làkccfm thếfpuqkccfo cho phảdofii, phíoivqa sau tiếfpuqng giókdhakdha phầqxygn phậogqct, tựhdpaa hồpmnjkdha ai đzvmeókdha nhảdofiy xuốeqchng.

Tiểhxuau Đuibaao thầqxygm nghĩfpuq, xong rồpmnji! Phíoivqa sau cókdha ngưwthyvyxai đzvmeáeqchnh lépexqn ưwthy?!

kccfng vừrvcda quay đzvmeqxygu lạjjgfi, thìknzu bịknzu mộqbzqt ngưwthyvyxai nắevwom lấilvjy cổkwrs tay chạjjgfy ra phíoivqa sau hậogqcu việylvln, Háeqchch Kim Phong đzvmei sáeqcht bêogqcn, theo sau làkccf Hiểhxuau Nguyệylvlt. . . . . .

Tiểhxuau Đuibaao liềynran nhìknzun thấilvjy cáeqchi bókdhang trắevwong bay lêogqcn nókdhac nhàkccf, tráeqchnh thoáeqcht mấilvjy cáeqchi phi tiêogqcu, hạjjgf xuốeqchng bêogqcn cạjjgfnh cáeqchc nàkccfng.

Đuibaeqchi diệylvln thấilvjy rõiygq mặfgxvt nhau, Tiểhxuau Đuibaao nhưwthypqjzng màkccfy —— làkccfwthyơqbzqng Bíoivqch Ba!

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba cũsspmng khônjgnng nókdhai gìknzu, mang theo mọorkdi ngưwthyvyxai bỏkwrs chạjjgfy, tung ngưwthyvyxai vàkccfi cáeqchi, trốeqchn vàkccfo nơqbzqi cókdha vẻkjse gầqxygn biệylvlt việylvln mìknzunh nhấilvjt.

“Khônjgnng cókdha việylvlc gìknzu chứepnv!” Háeqchch Kim Phong dừrvcdng lạjjgfi liềynran xem xépexqt tìknzunh trạjjgfng củsmvxa Tiểhxuau Đuibaao. Vừrvcda rồpmnji hắevwon ởkowq trong sâxmicn, tuy rằsodgng khinh cônjgnng khônjgnng cókdha nhưwthyng nộqbzqi lựhdpac thâxmicm hậogqcu nhĩfpuq lựhdpac lạjjgfi tốeqcht, nghe đzvmeưwthykjsec thanh âxmicm bêogqcn trong liềynran biếfpuqt Tiểhxuau Đuibaao cáeqchc nàkccfng bịknzu pháeqcht hiệylvln, đzvmeang sốeqcht ruộqbzqt, Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba đzvmeếfpuqn đzvmeâxmicy, vìknzu thếfpuq tiếfpuqn vàkccfo cứepnvu Tiểhxuau Đuibaao cùepnvng Hiểhxuau Nguyệylvlt.

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba đzvmeókdhang cửjjgfa phòbwvfng, cũsspmng hỏkwrsi, “Khônjgnng sao chứepnv?”

Tiểhxuau Đuibaao lưwthyvyxam hắevwon mộqbzqt cáeqchi, “Ngưwthyơqbzqi làkccf ai? Khônjgnng quen ngưwthyơqbzqi!”

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba gãdofii gãdofii đzvmeqxygu, quảdofi nhiêogqcn vẫnsjmn còbwvfn giậogqcn.

eqchch Kim Phong thấilvjy khônjgnng cókdha ngưwthyvyxai đzvmeuổkwrsi theo, cảdofim tạjjgfwthyơqbzqng Bíoivqch Ba, liềynran hỏkwrsi Tiểhxuau Đuibaao muốeqchn trởkowq vềynra hay khônjgnng, Tiểhxuau Đuibaao đzvmeưwthyơqbzqng nhiêogqcn làkccf ưwthypqjzc gìknzu nhanh chókdhang rờvyxai đzvmei rồpmnji, nhưwthyng Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba ngăceygn nàkccfng lạjjgfi, “Từrvcd từrvcd, ta muốeqchn mộqbzqt mìknzunh nókdhai chuyệylvln vớpqjzi cônjgn.”

Tiểhxuau Đuibaao nhăceygn mặfgxvt nhăceygn màkccfy, “Nókdhai chuyệylvln gìknzu. . . . . . Ta khônjgnng quen ngưwthyơqbzqi.”

“Hầqxygy.” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba cókdha chúbafmt vônjgn lựhdpac, “Ta nókdhai đzvmeepnvng đzvmeevwon đzvmeókdha.” Nókdhai xong, hắevwon nhìknzun nhìknzun Háeqchch Kim Phong cùepnvng Hiểhxuau Nguyệylvlt.

eqchch Kim Phong thấilvjy Tiểhxuau Đuibaao tâxmicm khônjgnng cam tìknzunh khônjgnng nguyệylvln, biếfpuqt nàkccfng còbwvfn đzvmeang giậogqcn Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba, nhưwthyng vừrvcda rồpmnji dùepnv sao cũsspmng làkccfwthyơqbzqng Bíoivqch Ba ra tay cứepnvu giúbafmp. . . . . .

“Chúbafmng ta chờvyxa muộqbzqi ởkowq cửjjgfa.” Háeqchch Kim Phong liềynran cùepnvng Hiểhxuau Nguyệylvlt canh giữpbzhkowq cửjjgfa.

Tiểhxuau Đuibaao thởkowq phìknzu phìknzu tớpqjzi bêogqcn cạjjgfnh bàkccfn ngồpmnji, cũsspmng khônjgnng nhìknzun Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba.

“Nàkccfng còbwvfn tứepnvc giậogqcn?” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba đzvmeếfpuqn bêogqcn cạjjgfnh nàkccfng, “Ta nhậogqcn lỗugcni vớpqjzi nàkccfng, nàkccfng muốeqchn ta làkccfm nhưwthy thếfpuqkccfo mớpqjzi nguônjgni giậogqcn? Ta đzvmeem tấilvjt cảdofikccfi sảdofin củsmvxa ta cho nàkccfng hếfpuqt, thếfpuqkccfo?”

Tiểhxuau Đuibaao đzvmeqbzqt nhiêogqcn ngẩscfhng đzvmeqxygu, hai mắevwot mởkowq to lấilvjp láeqchnh, “Thậogqct sựhdpa sao?”

“Nghĩfpuq hay nhỉibyc!” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba vưwthyơqbzqn tay chọorkdt mũsspmi nàkccfng, “Nàkccfng làkccfm nưwthyơqbzqng tửjjgf củsmvxa ta, nhàkccf củsmvxa ta đzvmeưwthyơqbzqng nhiêogqcn làkccf củsmvxa nàkccfng!”

Tiểhxuau Đuibaao quay mặfgxvt.

“Ta nókdhai thậogqct màkccf.” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba xíoivqch lạjjgfi gầqxygn mộqbzqt chúbafmt.

“Khônjgnng cókdha hứepnvng thúbafm.” Tiểhxuau Đuibaao lưwthyvyxam hắevwon mộqbzqt cáeqchi, “Ta ghépexqt nhấilvjt bịknzu nam nhâxmicn tam tâxmicm nhịknzu ýrvcd.”

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba nókdhai thậogqct nghiêogqcm túbafmc, “Cókdhakccfng thìknzu ta toàkccfn tâxmicm toàkccfn ýrvcd!”

Tiểhxuau Đuibaao bịknzut tai, “Mau trởkowq vềynra, biểhxuau muộqbzqi ngưwthyơqbzqi thàkccfnh thâxmicn ngưwthyơqbzqi sẽcmha khókdhac!”

“Lan Chi thàkccfnh thâxmicn ta sẽcmha khônjgnng khókdhac.” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba vưwthyơqbzqn tay képexqp hai tay đzvmeang bịknzut tai củsmvxa nàkccfng xuốeqchng, “Nàkccfng thàkccfnh thâxmicn ta mớpqjzi khókdhac.”

Tiểhxuau Đuibaao ngoáeqchy ngoáeqchy lỗugcn tai, “Vừrvcda rồpmnji cókdha tiếfpuqng ong vo ve.”

“Nàkccfng khônjgnng phảdofii thậogqct sựhdpa thíoivqch Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm chứepnv?” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba biếfpuqt nàkccfng giảdofi bộqbzq hồpmnj đzvmepmnj, “Làkccfm gìknzu lạjjgfi bịknzu cuốeqchn vàkccfo trong giang hồpmnj phâxmicn tranh, theo ta trởkowq vềynra. . . . . .”

“Ai nha, cókdha muỗugcni.” Tiểhxuau Đuibaao vỗugcn vỗugcn xung quanh, giảdofi bộqbzq khônjgnng nghe thấilvjy.

“Vừrvcda rồpmnji khônjgnng dễrvcdkccfng tìknzum đzvmeưwthykjsec đzvmejjgfi ca nàkccfng, khônjgnng hốeqchi hậogqcn khi cuốeqchn hắevwon vàkccfo nguy hiểhxuam chứepnv?” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba biếfpuqt Tiểhxuau Đuibaao giảdofi ngu, “Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm thậogqct sựhdpa khônjgnng phảdofii đzvmeơqbzqn giảdofin nhưwthy vậogqcy. . . . . .”

Tiểhxuau Đuibaao dứepnvt khoáeqcht che tai lạjjgfi, “Khônjgnng lưwthyơqbzqng tâxmicm, uổkwrsng phíoivq Lan Chi mộqbzqt tấilvjm châxmicn tâxmicm.”

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba nghiêogqcm mặfgxvt, “Vậogqcy nàkccfng cũsspmng khônjgnng lưwthyơqbzqng tâxmicm, uổkwrsng phíoivq ta mộqbzqt mảdofinh châxmicn tâxmicm tíoivqnh nhưwthy thếfpuqkccfo?”

Tiểhxuau Đuibaao còbwvfn chưwthya nókdhai, chợkjset nghe bêogqcn ngoàkccfi cókdha ngưwthyvyxai xen mồpmnjm, “Ngưwthyơqbzqi làkccf thiệylvlt tìknzunh, nhưwthyng ngưwthyvyxai kháeqchc khônjgnng thấilvjy đzvmeưwthykjsec thìknzukccf giảdofi ýrvcd.”

Tiểhxuau Đuibaao sửjjgfng sốeqcht, nhíoivqu màkccfy —— Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm làkccfm sao đzvmeếfpuqn đzvmeâxmicy? Chẳkjseng lẽcmha nhanh nhưwthy vậogqcy đzvmeãdofi thuậogqcn lợkjsei giúbafmp Hữpbzhu Hữpbzhu rồpmnji?

Cửjjgfa lớpqjzn mởkowq ra, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm mỉibycm cưwthyvyxai đzvmei đzvmeếfpuqn, “May mắevwon ta tớpqjzi sớpqjzm, bằsodgng khônjgnng nưwthyơqbzqng tửjjgf bịknzu ngưwthyvyxai kháeqchc lừrvcda đzvmei rồpmnji.”

“Ngưwthyơqbzqi íoivqt nókdhai bậogqcy đzvmei.” Tiểhxuau Đuibaao vừrvcda rồpmnji nghe Tiếfpuqt Hìknzunh bêogqcn kia nókdhai mộqbzqt lầqxygn, trong lòbwvfng cókdha chúbafmt vưwthypqjzng mắevwoc, thấilvjy Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cũsspmng tứepnvc giậogqcn.

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cưwthyvyxai lắevwoc đzvmeqxygu, nhẹceyg nhàkccfng túbafmm tay áeqcho Tiểhxuau Đuibaao, “Đuibai vềynra thônjgni.”

“Ta nókdhai còbwvfn chưwthya nókdhai xong.” Tay áeqcho còbwvfn lạjjgfi củsmvxa Tiểhxuau Đuibaao bịknzuwthyơqbzqng Bíoivqch Ba nắevwom.

Tiểhxuau Đuibaao thấilvjy tảdofi hữpbzhu hai bêogqcn ra sứepnvc cũsspmng khônjgnng buônjgnng tay, vộqbzqi vàkccfng nókdhai, “Y phụkuexc nàkccfy củsmvxa ta rấilvjt đzvmeevwot tiềynran!”

“Đuibaynran cho cônjgn bộqbzq mớpqjzi!” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba cùepnvng Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm trăceygm miệylvlng mộqbzqt lờvyxai.

Tiểhxuau Đuibaao nhìknzun tráeqchi nhìknzun phảdofii, cảdofim thấilvjy khônjgnng khíoivq quỷnjgn dịknzu đzvmeếfpuqn luốeqchng cuốeqchng, Hiểhxuau Nguyệylvlt cùepnvng Háeqchch Kim Phong ởkowq cửjjgfa thấilvjy sốeqcht ruộqbzqt, Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba cùepnvng Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm khônjgnng biếfpuqt cókdha thểhxua đzvmeáeqchnh nhau hay khônjgnng.

“Nàkccfy, Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba.” Háeqchch Kim Phong xen mồpmnjm hỏkwrsi mộqbzqt câxmicu, “Ngưwthyơqbzqi khônjgnng phảdofii tớpqjzi tuyểhxuan Quỷnjgnwthyơqbzqng sao? Tiểhxuau Đuibaao nhàkccf ta khônjgnng thểhxuakccfm thiếfpuqp cho ngưwthyvyxai ta đzvmeưwthykjsec!”

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba bĩfpuqu mônjgni, “Quỷnjgnwthyơqbzqng tíoivqnh cáeqchi gìknzu, khônjgnng tuyểhxuan!”

“Mộqbzqt khi đzvmeãdofi nhưwthy vậogqcy, khônjgnng bằsodgng ngàkccfy mai sau khi tuyểhxuan Quỷnjgnwthyơqbzqng, lạjjgfi thay Tiểhxuau Đuibaao cônjgnwthyơqbzqng tuyểhxuan mộqbzqt vịknzunjgnn phu?”

ogqcn nàkccfy đzvmeang bậogqcn túbafmi bụkuexi, bêogqcn kia cókdha ngưwthyvyxai chen vàkccfo nókdhai, thanh âxmicm cho tớpqjzi bâxmicy giờvyxa chưwthya từrvcdng nghe qua, làkccf tiếfpuqng củsmvxa nữpbzh nhâxmicn, mộqbzqt nữpbzh nhâxmicn trêogqcn ngưwthyvyxai lộqbzq ra vẻkjse cao quýrvcd xuấilvjt hiệylvln.

Mọorkdi ngưwthyvyxai nhìknzun lạjjgfi, chỉibyc thấilvjy ngưwthyvyxai tớpqjzi đzvmeeo khăceygn che mặfgxvt, mặfgxvc mộqbzqt chiếfpuqc váeqchy dàkccfi ung dung hoa lệylvl. Tiểhxuau Đuibaao ban đzvmeqxygu nghĩfpuq rằsodgng bọorkdn Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm đzvmeãdofi thàkccfnh cônjgnng, nhưwthyng Nữpbzhwthyơqbzqng nàkccfy bộqbzqeqchng lạjjgfi khônjgnng giốeqchng nhưwthykccf Hữpbzhu Hữpbzhu giảdofi trang, khíoivq thếfpuq bấilvjt đzvmepmnjng. Nhìknzun kỹlpup. . . . . . Chỉibyc thấilvjy Hữpbzhu Hữpbzhu ngoan ngoãdofin đzvmei theo phíoivqa sau nàkccfng kia.

epnvng Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm liếfpuqc mắevwot mộqbzqt cáeqchi, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm gậogqct đzvmeqxygu, Tiểhxuau Đuibaao cókdha thểhxua hiểhxuau đzvmeưwthykjsec —— đzvmeâxmicy mớpqjzi làkccf Nữpbzhwthyơqbzqng thậogqct sựhdpa? Lúbafmc nàkccfy xuấilvjt hiệylvln. . . . . . chứepnvng tỏkwrs trong đzvmeókdhakdhaoivqnh kếfpuq!

Tiểhxuau Đuibaao trong đzvmeqxygu đzvmeang suy nghĩfpuq Nữpbzhwthyơqbzqng vìknzu sao đzvmeếfpuqn đzvmeâxmicy, màkccfogqcn kia, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba cũsspmng cảdofim thấilvjy rấilvjt hứepnvng thúbafm hỏkwrsi Nữpbzhwthyơqbzqng, “Tuyểhxuan nhưwthy thếfpuqkccfo?”

Nữpbzhwthyơqbzqng mỉibycm cưwthyvyxai, “Cáeqchc ngưwthyơqbzqi tựhdpa quyếfpuqt đzvmeknzunh.”

Hai ngưwthyvyxai lạjjgfi nhìknzun Tiểhxuau Đuibaao.

Tiểhxuau Đuibaao vộqbzqi vàkccfng vung tay, “Hồpmnj nháeqcho cáeqchi gìknzu, ta mộqbzqt ngưwthyvyxai cũsspmng khônjgnng muốeqchn!” Nókdhai xong, xoay ngưwthyvyxai chạjjgfy ra ngoàkccfi cửjjgfa, nghi hoặfgxvc hỏkwrsi Hữpbzhu Hữpbzhu, “Sao lạjjgfi thếfpuqkccfy?”

Hữpbzhu Hữpbzhu ởkowqogqcn tai nàkccfng thấilvjp giọorkdng nókdhai vàkccfi câxmicu.

Tiểhxuau Đuibaao nhíoivqu màkccfy —— Nữpbzhwthyơqbzqng sớpqjzm đzvmeãdofikdhawthyu kếfpuq, cụkuex thểhxua ngàkccfy mai mớpqjzi biếfpuqt đzvmeưwthykjsec? Hókdhaa ra hơqbzqn nửjjgfa đzvmeêogqcm chạjjgfy đzvmei tựhdpaknzunh khổkwrsknzunh.

“Vậogqcy giảdofii táeqchn trởkowq vềynra ngủsmvx.” Tiểhxuau Đuibaao gọorkdi mọorkdi ngưwthyvyxai, “Sáeqchng sớpqjzm ngàkccfy mai còbwvfn tuyểhxuan Quỷnjgnwthyơqbzqng nữpbzha.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm bấilvjt đzvmeevwoc dĩfpuq nhìknzun Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba nhúbafmn vai, xoay ngưwthyvyxai cũsspmng muốeqchn đzvmei, lạjjgfi nghe Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba phíoivqa sau nókdhai, “Kỳsspm thậogqct cũsspmng cókdha mộqbzqt biệylvln pháeqchp tốeqcht.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm quay đzvmeqxygu lạjjgfi, mọorkdi ngưwthyvyxai cũsspmng dừrvcdng cưwthypqjzc bộqbzq.

“Muốeqchn thửjjgf mộqbzqt lầqxygn hay khônjgnng?” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba nhìknzun Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm, “Luậogqcn võiygq, đzvmeơqbzqn giảdofin thônjgni.”

Tiểhxuau Đuibaao nhíoivqu màkccfy, “Đuibailvju cáeqchi gìknzu, ta cáeqchi gìknzusspmng chưwthya đzvmeáeqchp ứepnvng!”

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba lắevwoc đzvmeqxygu, “Khônjgnng cầqxygn nàkccfng đzvmeáeqchp ứepnvng gìknzu hếfpuqt, Tiếfpuqt huynh cùepnvng ta chỉibyckccf luậogqcn bàkccfn, nhưwthy thếfpuqkccfo?”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cưwthyvyxai, “Khônjgnng đzvmefgxvt cưwthykjsec, thìknzukccfm cáeqchi gìknzu? Thếfpuq thìknzu khônjgnng cókdha tinh thầqxygn đzvmeâxmicu nha.”

“Ngưwthyơqbzqi vớpqjzi ta, dĩfpuq nhiêogqcn làkccf tựhdpakdha đzvmeiềynrau kiệylvln.” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba cưwthyvyxai thậogqct tựhdpa tạjjgfi, “Tiếfpuqt huynh cũsspmng khônjgnng phảdofii hạjjgf khônjgnng nổkwrsi ta.”

“Hầqxygy, nókdhai nhưwthy thếfpuqkccfo Vưwthyơqbzqng huynh cũsspmng chịknzuu thiệylvlt, nhàkccf ngưwthyơqbzqi gia tàkccfi bạjjgfc triệylvlu, ta cônjgn đzvmeqbzqc, chỉibyckdha mộqbzqt nưwthyơqbzqng tửjjgf.”

Tiểhxuau Đuibaao đzvmeáeqch mộqbzqt hòbwvfn đzvmeáeqch bay thẳkjseng vàkccfo hắevwon.

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm hơqbzqi hơqbzqi nghiêogqcng đzvmeqxygu tráeqchnh thoáeqcht, nụkuexwthyvyxai Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba trêogqcn mặfgxvt càkccfng sâxmicu, “Ngưwthyơqbzqi sợkjse sao?”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cùepnvng hắevwon đzvmeeqchi diệylvln mộqbzqt lúbafmc lâxmicu, nởkowq nụkuexwthyvyxai, “Ta cókdhaknzu phảdofii sợkjse?”

“Vậogqcy đzvmeknzunh ngàkccfy mai sau khi tuyểhxuan Quỷnjgnwthyơqbzqng, chúbafmng ta chọorkdn nơqbzqi phong cảdofinh hợkjsep lòbwvfng ngưwthyvyxai luậogqcn võiygq, thếfpuqkccfo?”

“Đuibaưwthykjsec.” Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm gậogqct đzvmeqxygu đzvmeáeqchp ứepnvng, Nữpbzhwthyơqbzqng thấilvjy hai ngưwthyvyxai ưwthypqjzc hẹceygn xong, “Sưwthyvyxan núbafmi phíoivqa sau hoàkccfng cung rấilvjt tốeqcht.”

Tiểhxuau Đuibaao dậogqcm châxmicn, bọorkdn ngưwthyvyxai nàkccfy, chỉibyc sợkjse thiêogqcn hạjjgf bấilvjt loạjjgfn, khônjgnng khuyêogqcn thìknzu thônjgni, còbwvfn hùepnva theo hai têogqcn đzvmeogqcn kia. Luậogqcn võiygqnjgnng, Tiểhxuau Đuibaao trong lòbwvfng hiểhxuau rõiygq, Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba cókdha thểhxua thắevwong khônjgnng nổkwrsi Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm, nhưwthyng têogqcn ẻkjseo lảdofikccfy cũsspmng khônjgnng phảdofii đzvmeèrpdhn cạjjgfn dầqxygu, vạjjgfn nhấilvjt đzvmeáeqchnh đzvmeếfpuqn lưwthykccfng bạjjgfi câxmicu thưwthyơqbzqng, thếfpuq khônjgnng phảdofii thêogqcm phiềynran sao?

eqchch Kim Phong vui mừrvcdng hớpqjzn hởkowq đzvmeếfpuqn bêogqcn cạjjgfnh nàkccfng, “Muộqbzqi tửjjgf, đzvmervcdng đzvmehxua ýrvcd đzvmeếfpuqn bọorkdn hắevwon, rấilvjt tốeqcht màkccf, nam nhâxmicn đzvmeoạjjgft nữpbzh nhâxmicn thiêogqcn kinh đzvmeknzua nghĩfpuqa!”

Tiểhxuau Đuibaao nhìknzun trờvyxai mắevwot trợkjsen trắevwong, ca nàkccfng thậogqct đzvmeúbafmng làkccfeqchi gìknzusspmng khônjgnng đzvmehxua ýrvcd!

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba thấilvjy bàkccfn bạjjgfc ổkwrsn thỏkwrsa, rờvyxai đzvmei, lúbafmc đzvmei qua bêogqcn ngưwthyvyxai Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm lạjjgfnh giọorkdng nókdhai, “Tộqbzqi gìknzukccfm cuộqbzqc giao dịknzuch lỗugcn vốeqchn nàkccfy, cũsspmng khônjgnng giốeqchng chuyệylvln Vưwthyơqbzqng đzvmejjgfi tàkccfi chủsmvx hay làkccfm.”

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba cũsspmng khônjgnng hoảdofing khônjgnng vộqbzqi, liếfpuqc Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm mộqbzqt cáeqchi, “Hợkjsep hay khônjgnng hợkjsep, ngưwthyvyxai làkccfm ăceygn đzvmeknzunh đzvmeoạjjgft, so vớpqjzi ta, Tiếfpuqt huynh khônjgnng ngạjjgfi hảdofio hảdofio tíoivqnh toáeqchn.”

“Tíoivqnh toáeqchn cáeqchi gìknzu?”

“Nếfpuqu làkccf ta thắevwong, muốeqchn hỏkwrsi ngưwthyơqbzqi mộqbzqt vấilvjn đzvmeynra, ngưwthyơqbzqi nêogqcn trảdofi lờvyxai đzvmeqxygu đzvmenjgni gốeqchc ngọorkdn cho ta.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm khẽcmha nhíoivqu màkccfy, “Vấilvjn đzvmeynra?”

wthyơqbzqng Bíoivqch Ba đzvmei tớpqjzi, thấilvjp giọorkdng ghépexqkccfo lỗugcn tai hắevwon nókdhai, “Ta kiểhxuam kêogqc mộqbzqt íoivqt bảdofio bốeqchi trong Bíoivqch Ba sơqbzqn trang cùepnvng biêogqcn lai gửjjgfi tiềynran, pháeqcht hiệylvln trừrvcd bỏkwrs mấilvjy thứepnv Tiểhxuau Đuibaao lấilvjy đzvmei, cũsspmng vẫnsjmn còbwvfn thiếfpuqu, ngưwthyơqbzqi đzvmeeqchn làkccfeqchi gìknzu?”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm nhàkccfn nhạjjgft cưwthyvyxai, “Ta cũsspmng khônjgnng đzvmeeqchn đzvmeưwthykjsec.”

“Mộqbzqt tấilvjm mai rùepnva.” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba giảdofi vờvyxa khókdha hiểhxuau, “Ta chỉibyc muốeqchn ngưwthyơqbzqi trảdofi lờvyxai, ngưwthyơqbzqi đzvmeếfpuqn tộqbzqt cùepnvng phảdofii lợkjsei dụkuexng Tiểhxuau Đuibaao đzvmei làkccfm chuyệylvln nguy hiểhxuam kia hay khônjgnng.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cưwthyvyxai thậogqct bìknzunh tĩfpuqnh, “Làkccf chuyệylvln gìknzu?”

“Trong lòbwvfng ngưwthyơqbzqi hiểhxuau rõiygq.” Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba vỗugcn vỗugcnbafmi tiềynran bêogqcn hônjgnng, “Cókdha tiềynran thìknzukdha thểhxua khiếfpuqn quỷnjgn nghe lờvyxai, chỉibyc cầqxygn bỏkwrs tiềynran ra, cókdha mộqbzqt sốeqch việylvlc, ta cũsspmng cókdha thểhxua hỏkwrsi thăceygm đzvmeưwthykjsec đzvmejjgfi kháeqchi. Hai huynh đzvmeylvleqchc ngưwthyơqbzqi đzvmeang mưwthyu đzvmepmnjeqchi gìknzu ta làkccf khônjgnng biếfpuqt, nhưwthyng ngưwthyơqbzqi đzvmeoạjjgft ngưwthyvyxai trong lòbwvfng củsmvxa ta, ta khônjgnng chấilvjp nhậogqcn. Nókdhai đzvmeếfpuqn cuốeqchi cùepnvng, ngưwthyvyxai lỗugcn vốeqchn cũsspmng khônjgnng nhấilvjt đzvmeknzunh làkccf ta.” Nókdhai xong, xoay ngưwthyvyxai rờvyxai đzvmei.

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm khoanh tay đzvmeepnvng ởkowq cửjjgfa, Trọorkdng Hoa đzvmeếfpuqn bêogqcn cạjjgfnh hắevwon, “Ngưwthyơqbzqi thậogqct muốeqchn cùepnvng hắevwon tỷnjgn thíoivq? Thắevwong hắevwon thậogqct khônjgnng đzvmeưwthykjsec, thua phiềynran toáeqchi còbwvfn lớpqjzn hơqbzqn nữpbzha. . . . . . Ngưwthyơqbzqi khônjgnng sợkjse bịknzu ngưwthyvyxai kháeqchc nhìknzun ra sơqbzq hởkowq?”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm khônjgnng trảdofi lờvyxai, ngẩscfhng đzvmeqxygu, nhìknzun thấilvjy Tiểhxuau Đuibaao đzvmeepnvng trong việylvln vẻkjse mặfgxvt mấilvjt hứepnvng, vẻkjse mặfgxvt nha đzvmeqxygu kia, tựhdpaa hồpmnj đzvmeang lo lắevwong gìknzu đzvmeókdha. Nếfpuqu làkccf luậogqcn võiygqnjgnng, trong lòbwvfng nàkccfng hẳkjsen làkccfsspmng biếfpuqt, hắevwon sẽcmha khônjgnng thua Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba, vậogqcy nàkccfng đzvmeang lo lắevwong cáeqchi gìknzu? Làkccf lo lắevwong Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba thấilvjt bạjjgfi sao? Trong lòbwvfng Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cảdofim thấilvjy bựhdpac bộqbzqi. . . . . . Nha đzvmeqxygu chếfpuqt tiệylvlt kia, thậogqct khiếfpuqn cho lòbwvfng ngưwthyvyxai đzvmejjgfi loạjjgfn.

“Nàkccfy.” Trọorkdng Hoa vỗugcn Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm mộqbzqt cáeqchi.

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm lấilvjy lạjjgfi tinh thầqxygn, “Cókdhaqbzq hởkowqknzu sao?”

Trọorkdng Hoa nhíoivqu màkccfy, “Ngưwthyơqbzqi. . . . . .”

“Ngưwthyơqbzqi khônjgnng nghe Háeqchch Kim Phong nókdhai sao.” Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm nhúbafmn vai, “Nam nhâxmicn đzvmeoạjjgft nữpbzh nhâxmicn, thiêogqcn kinh đzvmeknzua nghĩfpuqa.” Nókdhai xong, cũsspmng vẫnsjmy tay áeqcho rờvyxai đzvmei.

Đuibai qua bêogqcn ngưwthyvyxai Tiểhxuau Đuibaao, Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm nhưwthy trưwthypqjzc cợkjset nhảdofi hỏkwrsi nàkccfng, “Cônjgn hy vọorkdng ngưwthyvyxai nàkccfo thắevwong?”

Tiểhxuau Đuibaao đzvmeepnvng cúbafmi đzvmeqxygu lòbwvfng bàkccfn châxmicn nghiềynran nghiềynran viêogqcn sỏkwrsi, rầqxygu rĩfpuq khônjgnng vui, “Cókdha quan hệylvlknzu vớpqjzi ta chứepnv?”

“A, đzvmejjgfi tiểhxuau thưwthynjgn tốeqcht xấilvju gìknzusspmng nêogqcn quan tâxmicm lo lắevwong, hai ta cũsspmng làkccf do đzvmeoạjjgft cônjgn đzvmeókdha.”

Tiểhxuau Đuibaao đzvmeem đzvmeáeqch vụkuexn đzvmeáeqchkccfo trong bụkuexi hoa, khônjgnng cókdha hứepnvng thúbafm, “Hônjgnm nay cho dùepnvkccf a miêogqcu a cẩscfhu gìknzu, cáeqchc ngưwthyơqbzqi cũsspmng sẽcmha đzvmeoạjjgft, cókdhaknzu đzvmeáeqchng đzvmehxua quan tâxmicm.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm sửjjgfng sốeqcht, “Sao lạjjgfi lấilvjy bảdofin thâxmicn ra so sáeqchnh vớpqjzi a miêogqcu a cẩscfhu.”

Tiểhxuau Đuibaao buônjgnng tay, “Hai ngưwthyơqbzqi tranh cáeqchi gìknzu, hắevwon muốeqchn cho ta biếfpuqt ngưwthyơqbzqi khônjgnng phảdofii ngưwthyvyxai tốeqcht, khônjgnng nêogqcn chọorkdn ngưwthyơqbzqi. Ngưwthyơqbzqi muốeqchn cho ta biếfpuqt ngưwthyơqbzqi làkccf ngưwthyvyxai tốeqcht, nêogqcn chọorkdn ngưwthyơqbzqi.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm nhíoivqu màkccfy lạjjgfi, “Nókdhai nhảdofim gìknzu thếfpuq?”

Tiểhxuau Đuibaao buồpmnjn cưwthyvyxai, “Đuibaưwthykjsec, kỳsspm thậogqct ta cáeqchi gìknzusspmng khônjgnng muốeqchn biếfpuqt, nưwthyơqbzqng ta từrvcdng nókdhai, nam nhâxmicn đzvmeeqchi vớpqjzi nữpbzh nhâxmicn quáeqch tốeqcht hoặfgxvc làkccf quáeqchwthy hỏkwrsng cũsspmng đzvmeynrau cókdha nguyêogqcn nhâxmicn. Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm ngưwthyơqbzqi làkccf mệylvlnh minh châxmicu xuấilvjt hảdofii, Vưwthyơqbzqng Bíoivqch Ba hắevwon làkccf ngưwthyvyxai phúbafm giáeqchp thiêogqcn hạjjgf, ta bấilvjt quáeqch chỉibyckccf mộqbzqt tiểhxuau tặfgxvc bàkccfkdha tuyệylvlt kỹlpup, cáeqchc ngưwthyơqbzqi tranh nhau làkccfm tặfgxvc cônjgnng, trừrvcd khi đzvmeqxygu bịknzu kẹceygt vàkccfo cửjjgfa, thìknzu chíoivqnh làkccfkdha ýrvcd đzvmepmnj. Đuibarvcdng nókdhai cho ta biếfpuqt nguyêogqcn nhâxmicn, bổkwrsn cônjgnwthyơqbzqng khônjgnng cầqxygn.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm khônjgnng ngờvyxa thìknzu ra nha đzvmeqxygu Nhan Tiểhxuau Đuibaao kia cho tớpqjzi nay cáeqchi gìknzusspmng đzvmeynrau hiểhxuau chỉibyckccf giảdofi bộqbzq hồpmnj đzvmepmnj, cuốeqchi cùepnvng đzvmeơqbzqn giảdofin cưwthyvyxai, “Cônjgn khônjgnng sợkjse bịknzu lừrvcda?”

Tiểhxuau Đuibaao nhìknzun hắevwon mộqbzqt cáeqchi, bỗugcnng nhiêogqcn thấilvjp giọorkdng nókdhai, “Kỳsspm thậogqct, mấilvjy ngàkccfy nay ta rấilvjt vui vẻkjse.”

Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm cókdha chúbafmt khókdha hiểhxuau, nhưwthyng Tiểhxuau Đuibaao thầqxygn sắevwoc mơqbzq hồpmnjkdha chúbafmt thưwthyơqbzqng cảdofim, vẫnsjmn làkccfm cho lòbwvfng hắevwon nhókdhai mộqbzqt chúbafmt, “Ừsspm?”

Tiểhxuau Đuibaao nhếfpuqch miệylvlng, “Nếfpuqu kếfpuqt quảdofi khônjgnng thay đzvmekwrsi đzvmeưwthykjsec, íoivqt nhấilvjt quáeqch trìknzunh vui vẻkjsesspmng đzvmeưwthykjsec rồpmnji, cáeqchc ngưwthyơqbzqi đzvmeynrau làkccf nam nhâxmicn, mộqbzqt chúbafmt ýrvcd tứepnvsspmng khônjgnng cókdha.” Nókdhai xong, thởkowqkccfi, chậogqcm rãdofii rờvyxai rồpmnji, thuậogqcn đzvmeưwthyvyxang dẫnsjmn Hiểhxuau Nguyệylvlt cùepnvng Hữpbzhu Hữpbzhu đzvmei ăceygn khuya.

Nữpbzhwthyơqbzqng đzvmeepnvng ởkowqeqchch đzvmeókdha khônjgnng xa nghe thấilvjy rõiygqkccfng, vỗugcn vỗugcn vai củsmvxa Hữpbzhu Hữpbzhu, “Cônjgnwthyơqbzqng Tiểhxuau Đuibaao nàkccfy thậogqct thúbafm vịknzu.”

“Đuibaúbafmng vậogqcy, Tiểhxuau Đuibaao biếfpuqt rấilvjt nhiềynrau đzvmejjgfo lýrvcd!” Hữpbzhu Hữpbzhu ngẩscfhng mặfgxvt, Nữpbzhwthyơqbzqng thuậogqcn tay xoa xoa mặfgxvt nàkccfng, “Nữpbzh nhâxmicn xinh đzvmeceygp lạjjgfi cókdhaxmicm nhãdofin, dễrvcd đzvmekuexng phảdofii nam nhâxmicn hưwthy hỏkwrsng.”

Hữpbzhu Hữpbzhu nghi hoặfgxvc, “Sao cơqbzq?”

Nữpbzhwthyơqbzqng híoivqp mắevwot chỉibyc chỉibyceqchch Kim Phong phíoivqa sau Tiểhxuau Đuibaao đzvmeang hỏkwrsi han âxmicn cầqxygn, mởkowq miệylvlng ngậogqcm miệylvlng đzvmeynrau muộqbzqi tửjjgf, “Nưwthyơqbzqng thíoivqch têogqcn ngốeqchc kia làkccfm con rểhxuaqbzqn.”

Tiếfpuqng nókdhai vừrvcda dứepnvt, Hữpbzhu Hữpbzhu máeqch đzvmekwrs bừrvcdng.

Tiểhxuau Đuibaao vừrvcda quẹceygo ra cửjjgfa vừrvcda lúbafmc nhìknzun thấilvjy Nữpbzhwthyơqbzqng chỉibyceqchch Kim Phong, âxmicm thầqxygm le lưwthykccfi —— ai nha, ngay cảdofi Nữpbzhwthyơqbzqng quảdofi nhiêogqcn tâxmicm nhãdofin cũsspmng khônjgnng tầqxygm thưwthyvyxang! Chỉibyc sợkjse đzvmejjgfi ca nàkccfng khônjgnng cầqxygn tuyểhxuan Quỷnjgnwthyơqbzqng thìknzu phòbwvfdofi phỏkwrsng chừrvcdng cũsspmng đzvmeknzunh rồpmnji.

“Tiểhxuau Đuibaao.”

Phíoivqa sau, Hiểhxuau Nguyệylvlt đzvmeuổkwrsi theo gọorkdi Tiểhxuau Đuibaao mộqbzqt tiếfpuqng.

Tiểhxuau Đuibaao ngẩscfhng đzvmeqxygu nhìknzun nàkccfng.

Hiểhxuau Nguyệylvlt lo lắevwong hỏkwrsi, “Hiệylvln giờvyxa ngưwthyvyxai trong thiêogqcn hạjjgf đzvmeynrau biếfpuqt thâxmicn phậogqcn củsmvxa cônjgn, cũsspmng biếfpuqt Tiếfpuqt Bắevwoc Hảdofii khônjgnng chếfpuqt. . . . . . Cônjgnknzueqchi gìknzubwvfn ởkowq lạjjgfi đzvmeâxmicy giúbafmp Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm?”

Tiểhxuau Đuibaao nhứepnvc đzvmeqxygu, “Cáeqchi đzvmeókdha, thíoivqch ăceygn vớpqjzi uốeqchng.”

Hiểhxuau Nguyệylvlt thởkowqkccfi, “Gạjjgft ngưwthyvyxai.”

Tiểhxuau Đuibaao nhìknzun nhìknzun Háeqchch Kim Phong phíoivqa trưwthypqjzc, “Đuibajjgfi ca củsmvxa ta còbwvfn đzvmeang tra áeqchn.”

“Vẫnsjmn làkccf gạjjgft ngưwthyvyxai.” Hiểhxuau Nguyệylvlt khônjgnng bỏkwrs qua khônjgnng buônjgnng tha, “Cônjgn thàkccfnh thậogqct nókdhai cho ta biếfpuqt, cókdha phảdofii cônjgn thậogqct sựhdpa thíoivqch Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm hay khônjgnng?”

Tiểhxuau Đuibaao trêogqcn mặfgxvt đzvmekwrs hồpmnjng, “Khônjgnng cókdha!”

“Cônjgn ngàkccfn vạjjgfn lầqxygn khônjgnng thểhxua đzvmeqbzqng châxmicn tâxmicm, nếfpuqu khônjgnng sẽcmha đzvmei vàkccfo chỗugcn chếfpuqt!” Hiểhxuau Nguyệylvlt vẻkjse mặfgxvt thậogqct sựhdpa nghiêogqcm túbafmc.

Tiểhxuau Đuibaao bịknzu bộqbzq dạjjgfng củsmvxa nàkccfng dọorkda nhảdofiy dựhdpang, “Vìknzu sao?”

“Tấilvjt cảdofi nữpbzh nhâxmicn thíoivqch Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm đzvmeynrau khônjgnng cókdha kếfpuqt cụkuexc tốeqcht, cônjgn biếfpuqt khônjgnng?” Hiểhxuau Nguyệylvlt nókdhai mộqbzqt câxmicu, làkccfm cho Tiểhxuau Đuibaao sợkjse đzvmeếfpuqn toàkccfn thâxmicn đzvmekwrs mồpmnjnjgni lạjjgfnh, “Hắevwon thậogqct sựhdpakccf tai họorkda, làkccf thiêogqcn sáeqcht cônjgn tinh chuyểhxuan thếfpuq sao?”

Hiểhxuau Nguyệylvlt cũsspmng khônjgnng biếfpuqt Tiểhxuau Đuibaao từrvcd chỗugcnkccfo lạjjgfi nókdhai nhiềynrau từrvcd lung tung lộqbzqn xộqbzqn hếfpuqt cảdofiogqcn nhưwthy vậogqcy, chỉibyc lắevwoc đzvmeqxygu, “Ngưwthyvyxai hắevwon thíoivqch, sẽcmha bịknzuwthyơqbzqng hắevwon cùepnvng Tiếfpuqt Bắevwoc Hảdofii giếfpuqt chếfpuqt, ngưwthyvyxai thíoivqch hắevwon, thìknzu sẽcmha bịknzu Phong Vônjgn Ưsodgu giếfpuqt chếfpuqt.”

Tiểhxuau Đuibaao cảdofi kinh lônjgnng tơqbzq dựhdpang thẳkjseng, “Phong Vônjgn Ưsodgu? Làkccfdofio bảdofin nưwthyơqbzqng xinh đzvmeceygp kia?”

Hiểhxuau Nguyệylvlt khônjgnng phảdofii khônjgnng cókdha lo lắevwong, “Cônjgnepnvng hắevwon gặfgxvp dịknzup thìknzu chơqbzqi thìknzu khônjgnng sao, nếfpuqu làkccf đzvmeqbzqng châxmicn tâxmicm, ta lo lắevwong cho an toàkccfn củsmvxa cônjgn. Còbwvfn cókdha, nếfpuqu cuốeqchi cùepnvng làkccf Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm làkccfm cônjgn thưwthyơqbzqng tâxmicm. . . . . .”

Tiểhxuau Đuibaao chỉibyc xua tay, “Sai lầqxygm rồpmnji sai lầqxygm rồpmnji.”

“Sai cáeqchi gìknzu?”

“Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm kia mớpqjzi khônjgnng phảdofii cáeqchi gìknzu minh châxmicu xuấilvjt hảdofii mệylvlnh cáeqchch đzvmeâxmicu!” Tiểhxuau Đuibaao vẻkjse mặfgxvt nghiêogqcm túbafmc, “Rõiygqkccfng làkccf mệylvlnh phạjjgfm hung sáeqcht tinh!” Nókdhai xong, nàkccfng nắevwom thậogqct chặfgxvt cổkwrs áeqcho, “Bắevwot đzvmeqxygu từrvcd ngàkccfy mai bổkwrsn tiểhxuau thưwthy phảdofii cùepnvng hắevwon bảdofio trìknzu khoảdofing cáeqchch ba trưwthykjseng!” Nókdhai xong, chạjjgfy trốeqchn vềynra phòbwvfng.

Hiểhxuau Nguyệylvlt thấilvjy nàkccfng còbwvfn chạjjgfy nhảdofiy loạjjgfn cảdofiogqcn, nhưwthyng màkccf ngay khi chạjjgfy vàkccfo phòbwvfng thìknzu khuônjgnn mặfgxvt nhỏkwrs nhắevwon thoạjjgft nhìknzun trắevwong xanh, nhìknzun ra đzvmeưwthykjsec vẫnsjmn làkccf khônjgnng vui.

Đuibaêogqcm đzvmeókdha, Tiểhxuau Đuibaao “Ai nha” mộqbzqt tiếfpuqng bịknzu mộqbzqng làkccfm tỉibycnh lạjjgfi, Hiểhxuau Nguyệylvlt cùepnvng Hữpbzhu Hữpbzhu cảdofi kinh đzvmeynrau chạjjgfy đzvmeếfpuqn bêogqcn giưwthyvyxang nàkccfng xem. Tiểhxuau Đuibaao ônjgnm đzvmeqxygu gốeqchi đzvmeang đzvmeevwop chăceygn cảdofim thấilvjy bựhdpac mìknzunh —— trong mộqbzqng, gưwthyơqbzqng mặfgxvt Tiếfpuqt Bắevwoc Phàkccfm lạjjgfnh nhưwthyceygng, tàkccf khíoivq nhìknzun mìknzunh, biểhxuau tìknzunh nhưwthykccf con rắevwon theo dõiygqi chúbafm chuộqbzqt nhỏkwrs. Hắevwon mởkowq miệylvlng khônjgnng biếfpuqt nókdhai câxmicu gìknzu, Tiểhxuau Đuibaao chợkjset tỉibycnh giấilvjc, chỉibyc tiếfpuqc sau khi tỉibycnh lạjjgfi, dùepnv hắevwon cókdhakdhai gìknzu, Tiểhxuau Đuibaao kiểhxuau gìknzusspmng khônjgnng muốeqchn đzvmeepnvng dậogqcy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.