Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 44 : Đêm dài người không yên

    trước sau   
Tiểxmhgu Đdyxiao cùrfahng Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm bỏrvhqgipci đigngádjnxm ngưrvhqawgfi theo dõxtrmi liềdqkfn trởhmht lạpbjii chỗxdau hẹiyfhn bíwqal mậccmet, đigngâitpay làgrmmgipci ởhmht củmrzqa mộcgnat ngưrvhqawgfi dâitpan màgrmm Trọlkgxng Hoa đigngãagxf thuêccss đigngxmhghmht lạpbjii. Vùrfahng biêccssn thùrfahy Tâitpay Vựptclc, luôdqzqn luôdqzqn cóklrngrmmi ngưrvhqawgfi lai lịozckch phứdqkfc tạpbjip, cầwsuxn nơgipci ởhmhtlglxn, bởhmhti vậccmey thưrvhqawgfng xuyêccssn cóklrn chỗxdau trốlcryng cho thuêccss. Ngưrvhqawgfi cho thuêccss nhàgrmmoccln bảxtrmn đigngdqkfu làgrmmagxfo nhâitpan, thu bạpbjic xong liềdqkfn đigngi, cádjnxi gìifxbwgufng khôdqzqng hỏrvhqi, dĩldrb nhiêccssn cũwgufng sẽcnlt khôdqzqng đigngi ra ngoàgrmmi nóklrni lung tung.

Tiểxmhgu Đdyxiao vàgrmmo sâitpan đigngi vòcmnvng vo, cảxtrmm thấsyljy rấsyljt cóklrnrvhq vịozck củmrzqa Tâitpay Vựptclc – “Nhìifxbn mộcgnat hồctnni thìifxb ra mấsyljy gian nhàgrmmgrmmy đigngdqkfu đigngưrvhqrrzcc xâitpay thàgrmmnh mộcgnat vòcmnvng tròcmnvn!”

“Hìifxbnh tròcmnvn cóklrn rấsyljt nhiềdqkfu ưrvhqu đigngiểxmhgm, đigngóklrnng cửgipca đigngádjnx lạpbjii thìifxb ai cũwgufng khôdqzqng vàgrmmo đigngưrvhqrrzcc. Ởtckqgipci hoang sơgipcn thôdqzqn dãagxf, gian nhàgrmm nhưrvhq vậccmey cóklrn thểxmhg phòcmnvng cưrvhqifxbp, phòcmnvng sóklrni, bãagxfo cádjnxt! Cửgipca sổuawrrvhqifxbng vàgrmmo trong, trong việigngn vừcnlta cóklrn thểxmhg phơgipci y phụpbjic vừcnlta cóklrn thểxmhg phơgipci nắxdaung, buổuawri tốlcryi đignglcryt đignglcryng lửgipca, gióklrn thổuawri cũwgufng khôdqzqng tắxdaut.” – Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm giảxtrmi thíwqalch xong, bắxdaut đigngwsuxu lấsyljy hoàgrmmng bảxtrmng vừcnlta rồctnni giữsqdba đigngưrvhqawgfng thuậccmen tay xéxndv xuốlcryng, đigngưrvhqa cho Hádjnxch Kim Phong – “Việigngc nàgrmmy thíwqalch hợrrzcp vớifxbi ngưrvhqơgipci.”

djnxch Kim Phong mởhmht ra vừcnlta nhìifxbn, nhíwqalu màgrmmy – “Bảxtrmo ta đigngi tuyểxmhgn phu?”

“Phảxtrmi, tràgrmm trộcgnan vàgrmmo cung làgrmmdjnxch tốlcryt nhấsyljt, chúhmhtng ta sẽcnlt giảxtrm dạpbjing làgrmmm ngưrvhqawgfi hỗxdau trợrrzc cho ngưrvhqơgipci.” – Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm cưrvhqawgfi nóklrni – “Nghĩldrb tớifxbi nghĩldrb lui ta cùrfahng Trọlkgxng Hoa cũwgufng khôdqzqng thíwqalch hợrrzcp, Trọlkgxng Hoa cóklrnifxbnh trêccssn ngưrvhqawgfi, ta tiếmkveng xấsylju rõxtrmgrmmng.”

djnxch Kim Phong xua tay – “Đdyxicnltng nóklrni nhưrvhq vậccmey, bấsyljt quádjnx đigngâitpay thậccmet sựptclgrmm biệigngn phádjnxp tốlcryt, ta khôdqzqng sao cảxtrm.”


“Quyếmkvet đigngozcknh vậccmey đigngi.” – Trọlkgxng Hoa tíwqalnh toádjnxn thờawgfi gian – “Chúhmhtng ta thưrvhqơgipcng lưrvhqrrzcng mộcgnat chúhmhtt đignglcryi sádjnxch cụpbji thểxmhg, ngàgrmmy mai liềdqkfn khởhmhti hàgrmmnh vàgrmmo Quỷqqqw thàgrmmnh.”

Hữsqdbu Hữsqdbu vẻqiih mặcmnvt lo lắxdaung – “Lẫxdaun nhậccmep vàgrmmo hoàgrmmng cung nhưrvhq vậccmey, thậccmet cóklrn thểxmhg đigngem ngôdqzqi vịozck hoàgrmmng đigngếmkve đigngoạpbjit lạpbjii sao? Quốlcryc sưrvhqrfahng đigngpbjii tổuawrng quảxtrmn, cũwgufng khôdqzqng phảxtrmi làgrmm loạpbjii ngưrvhqawgfi dễsmnj đignglcryi phóklrn.”

“Vậccmey đigngcnltng đigngi?” – Tiểxmhgu Đdyxiao thửgipc hỏrvhqi.

“Khôdqzqng đigngưrvhqrrzcc!” – Hữsqdbu Hữsqdbu vộcgnai vàgrmmng lắxdauc đigngwsuxu – “Mẫxdauu hậccmeu ta còcmnvn chưrvhqa biếmkvet đigngâitpau, nếmkveu ngưrvhqawgfi đigngcgnat nhiêccssn quay vềdqkf, khôdqzqng cóklrn chuẩlglxn bịozckgrmm bịozck ádjnxm hạpbjii thìifxbgrmmm sao bâitpay giờawgf? Ta biếmkvet bọlkgxn họlkgx muốlcryn hạpbjii mẫxdauu hậccmeu!”

Tiểxmhgu Đdyxiao nhếmkvech khóklrne miệigngng – “Chíwqalnh xádjnxc! Đdyxiúhmhtng rồctnni, côdqzqklrni cho ta biếmkvet mộcgnat chúhmhtt, đigngpbjii quốlcryc sưrvhqrfahng đigngpbjii tổuawrng quảxtrmn kia cụpbji thểxmhggrmm bộcgna dạpbjing gìifxb, làgrmm dạpbjing ngưrvhqawgfi nhưrvhq thếmkvegrmmo?”

Hữsqdbu Hữsqdbu ởhmht cạpbjinh mộcgnat chiếmkvec bàgrmmn đigngádjnx trong sâitpan phơgipci nắxdaung – “Kỳdyxi thậccmet trưrvhqifxbc kia ta từcnltng nóklrni qua, cũwgufng khôdqzqng phảxtrmi làgrmm gạpbjit ngưrvhqawgfi, quốlcryc sưrvhq đigngíwqalch xádjnxc quyềdqkfn cao chứdqkfc trọlkgxng, hắxdaun cóklrn nhữsqdbng năocclng lựptclc màgrmm ngưrvhqawgfi bìifxbnh thưrvhqawgfng khôdqzqng cóklrn, cóklrn đigngôdqzqi khi còcmnvn cóklrn thểxmhg thôdqzqng thầwsuxn*.”

*thôdqzqng thầwsuxn: liêccssn lạpbjic nóklrni chuyệigngn vớifxbi thầwsuxn linh

Tiểxmhgu Đdyxiao âitpam thầwsuxm bĩldrbu môdqzqi, thôdqzqng thầwsuxn? Hay làgrmm kẻqiih lừcnlta đigngxtrmo giảxtrm thầwsuxn giảxtrm quỷqqqw.

“Hơgipcn nữsqdba. . . . . .” – Hữsqdbu Hữsqdbu nóklrni tớifxbi đigngâitpay, thầwsuxn sắxdauc ảxtrmm đigngpbjim mộcgnat chúhmhtt – “Quốlcryc sưrvhq anh tuấsyljn tiêccssu sádjnxi, ngàgrmmy thưrvhqawgfng cũwgufng ôdqzqn văoccln nho nhãagxf, rấsyljt đigngưrvhqrrzcc ngưrvhqawgfi khádjnxc yêccssu mếmkven, ta vẫxdaun thựptclc sùrfahng bádjnxi hắxdaun.”

“Hắxdaun khôdqzqng phảxtrmi lãagxfo nhâitpan?” – Tiểxmhgu Đdyxiao vừcnlta nghe đigngếmkven quốlcryc sưrvhqcmnvn tưrvhqhmhtng rằpsumng làgrmmdjnxi lãagxfo nhâitpan yếmkveu đignguốlcryi, còcmnvn mặcmnvc mấsyljy loạpbjii đigngpbjio bàgrmmo tăocclng bàgrmmo*, nhưrvhqng nghe giọlkgxng đigngiệigngu củmrzqa Hữsqdbu Hữsqdbu, chẳcyhkng lẽcnlt vẫxdaun làgrmm mộcgnat mỹwcmk nam tửgipc?

igngpbjio bàgrmmo tăocclng bàgrmmo: ádjnxo đigngpbjio sĩldrb ádjnxo hòcmnva thưrvhqrrzcng

“Khôdqzqng phảxtrmi đigngâitpau!” – Hữsqdbu Hữsqdbu vộcgnai vàgrmmng lắxdauc đigngwsuxu – “Hắxdaun làgrmm Quỷqqqw thàgrmmnh đigngigng nhấsyljt mỹwcmk nam tửgipc, vẫxdaun chưrvhqa lấsyljy vợrrzc, ta nghe nóklrni. . . . . .”

“Hắxdaun thầwsuxm mếmkven nưrvhqơgipcng côdqzq a?” – Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm đigngcgnat nhiêccssn hỏrvhqi mộcgnat câitpau.


Hữsqdbu Hữsqdbu kinh ngạpbjic mởhmht to hai mắxdaut – “Làgrmmm sao côdqzq biếmkvet?”

“Khôdqzqng khóklrn đigngdjnxn lắxdaum, nóklrni nhưrvhq vậccmey, quốlcryc sưrvhq kia làgrmmifxbccssu sinh hậccmen?”

“Cũwgufng khôdqzqng hoàgrmmn toàgrmmn nhưrvhq vậccmey, hắxdaun cùrfahng đigngpbjii tổuawrng quảxtrmn cóklrn chúhmhtt mờawgf ádjnxm.”

Tiểxmhgu Đdyxiao nhádjnxy mắxdaut mấsyljy cádjnxi – “Hắxdaun thíwqalch nam nhâitpan?”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm bấsyljt đigngxdauc dĩldrb nhìifxbn trờawgfi – “Đdyxipbjii tổuawrng quảxtrmn làgrmm nữsqdb nhâitpan.”

Tiểxmhgu Đdyxiao miệigngng hádjnx hốlcryc – “Tổuawrng quảxtrmn khôdqzqng phảxtrmi đigngdqkfu làgrmm thádjnxi giádjnxm sao?”

“Côdqzq nghe ai nóklrni vậccmey?” – Trọlkgxng Hoa cùrfahng Hádjnxch Kim Phong trăocclm miệigngng mộcgnat lờawgfi hỏrvhqi nàgrmmng.

“Nghe kểxmhg!”

Mọlkgxi ngưrvhqawgfi trầwsuxm mặcmnvc mộcgnat lúhmhtc lâitpau, lắxdauc đigngwsuxu.

“Đdyxipbjii tổuawrng quảxtrmn làgrmmitpam phúhmhtc củmrzqa nưrvhqơgipcng ta, đigngi theo bêccssn ngưrvhqawgfi nhiềdqkfu năocclm, làgrmm mộcgnat đigngpbjii mỹwcmk nhâitpan, bấsyljt quádjnxwgufng chưrvhqa thàgrmmnh thâitpan, nghe nóklrni nàgrmmng thầwsuxm mếmkven quốlcryc sưrvhq rấsyljt nhiềdqkfu năocclm.”

“Quan hệigng thậccmet phứdqkfc tạpbjip!” – Tiểxmhgu Đdyxiao vuốlcryt cằpsumm – “Hai ngưrvhqawgfi nàgrmmy theo lýxgffgrmmklrni cơgipc hộcgnai tạpbjio phảxtrmn rấsyljt nhiềdqkfu, vìifxb sao khôdqzqng hàgrmmnh đigngcgnang từcnlt sớifxbm màgrmm cốlcryifxbnh chọlkgxn lúhmhtc nàgrmmy? Hay làgrmmhmhtc nàgrmmy cóklrn mấsylju chốlcryt gìifxb đigngcmnvc biệigngt?”

“Cụpbji thểxmhg ta khôdqzqng biếmkvet, bấsyljt quádjnxrvhqơgipcng ta trưrvhqifxbc khi đigngi, từcnltng cùrfahng quốlcryc sưrvhqagxfi nhau ầwsuxm ĩldrb mộcgnat trậccmen.” – Hữsqdbu Hữsqdbu mộcgnat tay chốlcryng mádjnx than mộcgnat tiếmkveng – “Ta nguyêccssn bảxtrmn vẫxdaun nghĩldrb hai ngưrvhqawgfi họlkgxgrmm trưrvhqhmhtng bốlcryi đigngádjnxng tíwqaln nhiệigngm, nêccssn cảxtrmm giádjnxc bịozck lừcnlta nàgrmmy quảxtrm thựptclc khôdqzqng dễsmnj chịozcku. May mắxdaun vẫxdaun còcmnvn mấsyljy thịozck vệigng trung thàgrmmnh củmrzqa nưrvhqơgipcng đigngem ta cứdqkfu ra, đigngádjnxnh trádjnxo thàgrmmnh Diêccssu Đdyxióklrna mang ra Quỷqqqw thàgrmmnh.”

“Vậccmey thưrvhqơgipcng thếmkve trêccssn ngưrvhqawgfi côdqzq sao lạpbjii thếmkvegrmmy?” Hádjnxch Kim Phong hỏrvhqi – “Côdqzq nếmkveu khôdqzqng phạpbjim sai lầwsuxm, ai đigngádjnxnh côdqzq?”


Hữsqdbu Hữsqdbu miệigngng mấsyljp mádjnxy – “Quy củmrzq củmrzqa hộcgna vệigng hoàgrmmng thàgrmmnh rấsyljt nghiêccssm ngặcmnvt, kẻqiih phạpbjim sai lầwsuxm trưrvhqifxbc khi bịozck đignguổuawri đigngi đigngdqkfu phảxtrmi chịozcku vàgrmmi nhádjnxt roi hung hãagxfn, bởhmhti vìifxb sợrrzc bịozck phádjnxt hiệigngn, ta liềdqkfn nhịozckn mộcgnat chúhmhtt, còcmnvn phảxtrmi nhịozckn đigngau.”

Mọlkgxi ngưrvhqawgfi cũwgufng nhíwqalu màgrmmy, Hữsqdbu Hữsqdbu tốlcryt xấsylju gìifxbwgufng làgrmm mộcgnat côdqzqng chúhmhta, bịozck khổuawr nhưrvhq vậccmey vẫxdaun còcmnvn rấsyljt bìifxbnh tĩldrbnh, thậccmet ra mộcgnat chúhmhtt cũwgufng khôdqzqng hưrvhq hỏrvhqng.

Hữsqdbu Hữsqdbu thấsyljy mọlkgxi ngưrvhqawgfi nhìifxbn mìifxbnh vẻqiih mặcmnvt còcmnvn cóklrngrmmi phầwsuxn thưrvhqơgipcng hạpbjii, ngưrvhqrrzcng ngùrfahng cưrvhqawgfi cưrvhqawgfi – “Lạpbjii nóklrni tiếmkvep, vẫxdaun làgrmmrvhqơgipcng ta cóklrn tầwsuxm mắxdaut nêccssn trưrvhqifxbc đigngâitpay ngưrvhqawgfi mớifxbi bắxdaut ta luyệigngn côdqzqng, thưrvhqawgfng ngàgrmmy cũwgufng hay cùrfahng bọlkgxn nha hoàgrmmn ởhmht chung. Ta cũwgufng từcnltng cùrfahng cádjnxc nàgrmmng đigngádjnxnh nhau, cho nêccssn tấsyljt cảxtrm mọlkgxi ngưrvhqawgfi đigngdqkfu nóklrni ta mộcgnat chúhmhtt khôdqzqng yếmkveu ớifxbt.” – Nóklrni xong, nàgrmmng nhứdqkfc đigngwsuxu – “Đdyxiâitpay cóklrn lẽcnltwgufng làgrmm ưrvhqu đigngiểxmhgm duy nhấsyljt củmrzqa ta.”

“Ai.” – Hádjnxch Kim Phong lắxdauc đigngwsuxu – “Côdqzqrvhqơgipcng khôdqzqng cầwsuxn tựptcl chuốlcryc khổuawr nhưrvhq vậccmey, côdqzq khôdqzqng hềdqkf íwqalt ưrvhqu đigngiểxmhgm.”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm khoanh tay tiếmkven đigngếmkven bêccssn cạpbjinh hắxdaun, cưrvhqawgfi hỏrvhqi – “Nóklrni víwqal dụpbji?”

djnxch Kim Phong bộcgna dạpbjing nghiêccssm túhmhtc đigngâitpau ra đigngsyljy, hỏrvhqi – “Nàgrmmng căoccln bảxtrmn khôdqzqng cóklrn khuyếmkvet đigngiểxmhgm gìifxb lớifxbn đigngúhmhtng khôdqzqng?”

Tấsyljt cảxtrm mọlkgxi ngưrvhqawgfi đigngdqkfu sửgipcng sốlcryt, Tiểxmhgu Đdyxiao nhếmkvech miệigngng gậccmet đigngwsuxu – “Đdyxiúhmhtng vậccmey”.

“Ta khóklrn coi nhưrvhq vậccmey, thưrvhqawgfng xuyêccssn cóklrn ngưrvhqawgfi nóklrni ta làgrmmm nưrvhqơgipcng mấsyljt mặcmnvt.” – Hữsqdbu Hữsqdbu miệigngng khẽcnlt lẩlglxm bẩlglxm mộcgnat câitpau.

“Cóklrn sao? Bộcgna dạpbjing khôdqzqng xấsylju màgrmm.” – Hádjnxch Kim Phong tứdqkfc giậccmen bấsyljt bìifxbnh thay Hữsqdbu Hữsqdbu – “Nữsqdb nhâitpan lớifxbn lêccssn ngũwguf quan đigngoan chíwqalnh khôdqzqng phảxtrmi sao, ta thấsyljy cũwgufng rấsyljt tốlcryt.”

Hữsqdbu Hữsqdbu xấsylju hổuawr đigngếmkven đigngrvhq mặcmnvt, ngưrvhqrrzcng ngùrfahng nhìifxbn sang hưrvhqifxbng khádjnxc.

Tiểxmhgu Đdyxiao vui vẻqiih, tớifxbi bêccssn cạpbjinh Hádjnxch Kim Phong, cùrfahng Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm mộcgnat tảxtrm mộcgnat hữsqdbu nhìifxbn hắxdaun.

“Đdyxipbjii ca, huynh cảxtrmm thấsyljy nữsqdb nhâitpan thếmkvegrmmo làgrmm đigngiyfhp, nữsqdb nhâitpan loạpbjii nàgrmmo thìifxb khôdqzqng đigngiyfhp?” – Tiểxmhgu Đdyxiao cảxtrmm thấsyljy hứdqkfng thúhmht hỏrvhqi.

“Ừqynxm.” – Hádjnxch Kim Phong nghĩldrb nghĩldrb – “Nhưrvhq muộcgnai, Tiểxmhgu Nguyệigngt côdqzqrvhqơgipcng, còcmnvn cóklrn Hữsqdbu Hữsqdbu côdqzqrvhqơgipcng đigngdqkfu rấsyljt đigngiyfhp.”


Hữsqdbu Hữsqdbu cưrvhqawgfi khổuawr nhìifxbn Tiểxmhgu Đdyxiao lạpbjii nhìifxbn Hiểxmhgu Nguyệigngt – “Hai vịozckdqzqrvhqơgipcng đigngdqkfu làgrmm quốlcryc sắxdauc thiêccssn hưrvhqơgipcng, còcmnvn ta? Quêccssn đigngi.”

djnxch Kim Phong nhưrvhqifxbng màgrmmy – “Cóklrnifxb khádjnxc nhau sao? Đdyxidqkfu làgrmm nha đigngwsuxu tuổuawri còcmnvn trẻqiih, cao thấsyljp mậccmep ốlcrym khádjnxc nhau, trăocclm dạpbjing hạpbjit dưrvhqkckwng trăocclm dạpbjing ngưrvhqawgfi, khôdqzqng cầwsuxn tựptcl xấsylju hổuawr?!”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm cưrvhqawgfi đigngếmkven vui vẻqiih, lấsyljy tay vỗxdau vai Hádjnxch Kim Phong – “Ai, đigngpbjii ca, ngưrvhqơgipci nóklrni lờawgfi nàgrmmy rấsyljt cóklrn đigngpbjio lýxgff.”

“Khôdqzqng phảxtrmi.” – Hádjnxch Kim Phong vỗxdau ngựptclc – “Phụpbji thâitpan ta thưrvhqawgfng nóklrni, ‘Nưrvhqơgipcng con lúhmhtc bấsyljy giờawgfgrmm đigngpbjii mỹwcmk nhâitpan đigngdqkfng nhấsyljt nhìifxb thiêccssn hạpbji, ta vớifxbi cũwgufng khôdqzqng tớifxbi’, ngưrvhqơgipci xem nưrvhqơgipcng ta cũwgufng khôdqzqng lấsyljy tuyệigngt thếmkveldrb nam a!”

klrni còcmnvn chưrvhqa dứdqkft lờawgfi, Tiểxmhgu Đdyxiao nâitpang tay chụpbjip đigngwsuxu hắxdaun – “Khôdqzqng đigngưrvhqrrzcc nóklrni bừcnlta.”

djnxch Kim Phong sờawgf đigngwsuxu, cóklrn chúhmhtt ngưrvhqrrzcng ngùrfahng – “Nhưrvhq vậccmey thìifxb sao, ta chỉsqdb khôdqzqng quen nhìifxbn loạpbjii ngưrvhqawgfi trôdqzqng mặcmnvt màgrmm bắxdaut hìifxbnh dong.”

“Vậccmey phụpbji thâitpan ngưrvhqơgipci năocclm đigngóklrn khôdqzqng phảxtrmi làgrmmrvhqifxbi mộcgnat ngưrvhqawgfi rấsyljt xinh đigngiyfhp sao?” – Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm khoanh tay hỏrvhqi – “Lòcmnvng yêccssu cádjnxi đigngiyfhp ai cũwgufng cóklrn.”

“Nhưrvhqng màgrmmrvhqơgipcng ta cùrfahng phụpbji thâitpan ta sốlcryng chếmkvet thàgrmmnh thâitpan, sau đigngóklrn lạpbjii ôdqzqm muộcgnai tửgipc củmrzqa ta chạpbjiy mấsyljt, hếmkvet thảxtrmy chuyệigngn nàgrmmy, cùrfahng bộcgna dạpbjing đigngiyfhp hay khôdqzqng đigngiyfhp củmrzqa nàgrmmng cũwgufng khôdqzqng quan hệigng.” – Hádjnxch Kim Phong lắxdauc mạpbjinh cádjnxi đigngwsuxu, cho Hữsqdbu Hữsqdbu mộcgnat lờawgfi khuyếmkven khíwqalch – “Nha đigngwsuxu ngốlcryc, khôdqzqng cầwsuxn tin lờawgfi nhữsqdbng kẻqiih trôdqzqng mặcmnvt màgrmm bắxdaut hìifxbnh dong, côdqzq trôdqzqng rấsyljt đigngiyfhp, biếmkvet khôdqzqng?!”

Hữsqdbu Hữsqdbu ngâitpay ngốlcryc nhìifxbn Hádjnxch Kim Phong, cuốlcryi cùrfahng, đigngrvhq mặcmnvt gậccmet đigngwsuxu – “Ừqynx!”

djnxch Kim Phong thấsyljy vẻqiih mấsyljt mádjnxt trêccssn mặcmnvt nàgrmmng khôdqzqng còcmnvn, tựptcla hồctnn thậccmep phầwsuxn tin tưrvhqhmhtng, cũwgufng vừcnlta lòcmnvng. Hắxdaun còcmnvn nhìifxbn Tiểxmhgu Đdyxiao, nhưrvhqgrmmklrni —— đigngpbjii ca muộcgnai cũwgufng biếmkvet an ủmrzqi ngưrvhqawgfi khádjnxc nàgrmmy.

Tiểxmhgu Đdyxiao cùrfahng Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm nhìifxbn Hữsqdbu Hữsqdbu bộcgna dạpbjing đigngrvhq mặcmnvt đigngang nhìifxbn trộcgnam Hádjnxch Kim Phong, đigngdqkfu bấsyljt đigngxdauc dĩldrb đigngkckw trádjnxn.

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm bỗxdaung nhiêccssn thấsyljp giọlkgxng nóklrni vớifxbi Tiểxmhgu Đdyxiao – “Đdyxiádjnxng tiếmkvec, nếmkveu trêccssn mấsyljy ngưrvhqawgfi cóklrn mộcgnat ca ca thìifxb tốlcryt rồctnni.”

Tiểxmhgu Đdyxiao tâitpam tưrvhqcmnvn đigngang ởhmht chỗxdaudjnxch Kim Phong cùrfahng Hữsqdbu Hữsqdbu, lậccmep tứdqkfc khôdqzqng hiểxmhgu đigngưrvhqrrzcc hắxdaun cóklrn ýxgffifxb, liếmkvec hắxdaun.


“A, vậccmey đigngpbjii ca côdqzq khôdqzqng phảxtrmi làgrmmdjnxch Nhịozck sao?” – Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm cưrvhqawgfi xấsylju xa, vưrvhqơgipcn hai ngóklrnn tay – “Nhịozck ca đigngưrvhqrrzcc ngưrvhqawgfi coi trọlkgxng, thậccmet đigngádjnxng mừcnltng.”

Tiểxmhgu Đdyxiao đigngxmhg cho hắxdaun vui vẻqiih, đigngpbjip hắxdaun mộcgnat cưrvhqifxbc, hờawgfi hợrrzct tặcmnvng hắxdaun mộcgnat câitpau – “Ngưrvhqơgipci mớifxbi cóklrn Nhịozck đigngóklrn!”

djnxch Kim Phong bỗxdaung nhiêccssn quay đigngwsuxu lạpbjii, vẻqiih mặcmnvt khóklrn hiểxmhgu – “Làgrmmm sao ngưrvhqơgipci biếmkvet nhũwguf danh củmrzqa ta?”

Mọlkgxi ngưrvhqawgfi che miệigngng. . . . . .

hmhtc sau đigngếmkven giờawgf trưrvhqa, Hữsqdbu Hữsqdbu vẫxdaun kềdqkf cậccmen Tiểxmhgu Đdyxiao hỏrvhqi nàgrmmng chuyệigngn tìifxbnh củmrzqa Hádjnxch Kim Phong, nhìifxbn đigngi, hoa đigngàgrmmo củmrzqa Đdyxióklrna Đdyxióklrna đigngãagxf nởhmht, ngưrvhqawgfi sádjnxng suốlcryt đigngdqkfu cóklrn thểxmhg nhìifxbn ra, đigngưrvhqơgipcng nhiêccssn trừcnlt bỏrvhqdjnxch Kim Phong. Tiểxmhgu Đdyxiao nhớifxb tớifxbi nưrvhqơgipcng nàgrmmng thưrvhqawgfng xuyêccssn nóklrni câitpau – “Ngưrvhqawgfi ngu ngốlcryc mộcgnat chúhmhtt, sẽcnlt dễsmnjgrmmng cóklrn đigngưrvhqrrzcc hạpbjinh phúhmhtc.” – Quảxtrm nhiêccssn ngốlcryc nhâitpan cóklrn ngốlcryc phúhmhtc. . . . . . Nhưrvhqng màgrmm, Tiểxmhgu Đdyxiao nhìifxbn ra ngoàgrmmi cửgipca sổuawr thấsyljy Hádjnxch Kim Phong vẻqiih mặcmnvt thậccmet sựptcl nghiêccssm túhmhtc đigngang luyệigngn đigngao—— đigngpbjii ca nàgrmmng phưrvhqơgipcng diệigngn nàgrmmy hẳcyhkn làgrmm thậccmep phầwsuxn trìifxb đigngcgnan?

hmhtc trờawgfi tốlcryi, mọlkgxi ngưrvhqawgfi cùrfahng nhau ởhmht trong sâitpan ăoccln cơgipcm chiềdqkfu, Trọlkgxng Hoa đigngi ra ngoàgrmmi hỏrvhqi thăocclm tin tứdqkfc vừcnlta chạpbjiy vềdqkf, gưrvhqơgipcng mặcmnvt bừcnltng bừcnltng ngồctnni vàgrmmo bàgrmmn. Hắxdaun vẻqiih mặcmnvt lo âitpau, tớifxbi bêccssn cạpbjinh Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm – “Cóklrn ngưrvhqawgfi cốlcry ýxgff phóklrnng tin tứdqkfc ra ngoàgrmmi, nóklrni đigngpbjii ca ngưrvhqơgipci khôdqzqng chếmkvet, giảxtrm thầwsuxn giảxtrm quỷqqqwklrnrvhqu đigngctnn khádjnxc.”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm khẽcnlt nhíwqalu màgrmmy, gậccmet đigngwsuxu – “Phỏrvhqng chừcnltng làgrmm Tiếmkvet Hìifxbnh truyềdqkfn ra.”

“Làgrmmm sao bâitpay giờawgf?” – Trọlkgxng Hoa khôdqzqng biếmkvet vìifxb sao, thậccmep phầwsuxn khẩlglxn trưrvhqơgipcng.

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm chỉsqdbrvhqawgfi cưrvhqawgfi, khoádjnxt tay chặcmnvn lạpbjii – “Khôdqzqng cóklrn việigngc gìifxb.”

Tiểxmhgu Đdyxiao thấsyljy sựptclifxbnh thậccmet sựptcl bịozck truyềdqkfn ra ngoàgrmmi, trong lòcmnvng cũwgufng cóklrn chúhmhtt khôdqzqng yêccssn —— thậccmet sựptcl khôdqzqng phảxtrmi lo lắxdaung đigngpbjii lừcnlta đigngxtrmo Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi kia, màgrmmgrmm lo lắxdaung Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm sẽcnlt bịozck liêccssn lụpbjiy. Vìifxbdjnxi gìifxb phảxtrmi lo lắxdaung cho têccssn miệigngng lưrvhqkckwi đigngádjnxng ghéxndvt nàgrmmy, nhưrvhqng Tiểxmhgu Đdyxiao trong lòcmnvng lạpbjii khôdqzqng nghĩldrb vậccmey.

Ban đigngêccssm, Tiểxmhgu Đdyxiao cùrfahng Hiểxmhgu Nguyệigngt nghỉsqdb ngơgipci trong mộcgnat gian phòcmnvng.

Hiểxmhgu Nguyệigngt nửgipca đigngêccssm chợrrzct nghe giưrvhqawgfng gỗxdauccssn cạpbjinh lay đigngcgnang phádjnxt ra tiếmkveng kẽcnlto càgrmm kẽcnlto kẹiyfht, giưrvhqơgipcng mắxdaut nhìifxbn nhìifxbn. Chỉsqdb thấsyljy Tiểxmhgu Đdyxiao giốlcryng nhưrvhqdjnxnh quẩlglxy chiêccssn, đigngang ởhmht trong chăoccln lăoccln qua lăoccln lạpbjii.

Hiểxmhgu Nguyệigngt ngồctnni dậccmey, chỉsqdb thấsyljy Tiểxmhgu Đdyxiao cau màgrmmy chốlcryng cằpsumm, lúhmhtc thìifxb nằpsumm úhmhtp sấsyljp thởhmhtgrmmi, lúhmhtc thìifxb trởhmhtifxbnh nhìifxbn lêccssn trêccssn, trằpsumn trọlkgxc cũwgufng khôdqzqng đigngmrzq đigngxmhgifxbnh dung dádjnxng vẻqiih kỳdyxi lạpbji củmrzqa nàgrmmng giờawgf phúhmhtt nàgrmmy.

“Tiểxmhgu Đdyxiao.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt nhịozckn khôdqzqng đigngưrvhqrrzcc hỏrvhqi mộcgnat tiếmkveng – “Côdqzq khôdqzqng thoảxtrmi mádjnxi àgrmm?”

Tiểxmhgu Đdyxiao ngẩlglxng đigngwsuxu liếmkvec mắxdaut nhìifxbn nàgrmmng mộcgnat cádjnxi, cádjnxi liếmkvec mắxdaut nàgrmmy dọlkgxa Hiểxmhgu Nguyệigngt nhảxtrmy dựptclng, trôdqzqng thậccmet ai oádjnxn a. . . . . .

“Côdqzqgrmmm sao vậccmey?” – Hiểxmhgu Nguyệigngt xuốlcryng giưrvhqawgfng, đigngi đigngếmkven bêccssn ngưrvhqawgfi nàgrmmng ngồctnni xuốlcryng, lấsyljy tay sờawgf trádjnxn nàgrmmng, xádjnxc nhậccmen khôdqzqng bịozck bệigngnh, cảxtrmm thấsyljy Tiểxmhgu Đdyxiao cóklrn thểxmhgklrnitpam sựptcl – “Xảxtrmy ra chuyệigngn gìifxb?”

“Ta so vớifxbi đigngpbjii ca ta còcmnvn Nhịozck đigngâitpau, ta mớifxbi làgrmmdjnxch Nhịozck!” – Tiểxmhgu Đdyxiao vẻqiih mặcmnvt cầwsuxu xin.

Hiểxmhgu Nguyệigngt xìifxb mộcgnat tiếmkveng vui vẻqiih – “Hádjnxch Nhịozck. . . . . .”

“Ta nhấsyljt thờawgfi lanh mồctnnm lanh miệigngng, lạpbjii bịozck trúhmhtng kếmkve củmrzqa têccssn Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi hỗxdaun đigngxtrmn kia.” – Tiểxmhgu Đdyxiao ôdqzqm đigngwsuxu – “Xong đigngawgfi, Tiếmkvet Nhịozck kia bịozck ta hạpbjii chếmkvet.”

Hiểxmhgu Nguyệigngt nghe khôdqzqng rõxtrm, cóklrn chúhmhtt hồctnn đigngctnn – “Tiếmkvet côdqzqng tửgipcgrmmm sao vậccmey?”

Tiểxmhgu Đdyxiao ôdqzqm gốlcryi đigngwsuxu – “Têccssn kia, buổuawri sádjnxng lúhmhtc ấsyljy rõxtrmgrmmng đigngãagxf biếmkvet cũwgufng khôdqzqng nóklrni cho ta, lúhmhtc ấsyljy hắxdaun mắxdaung ta vàgrmmi tiếmkveng làgrmm tốlcryt rồctnni a, làgrmmm bổuawrn tiểxmhgu thưrvhq ngủmrzq khôdqzqng ngon.”

Hiểxmhgu Nguyệigngt cũwgufng nằpsumm úhmhtp xuốlcryng, ôdqzqm ngưrvhqawgfi gốlcryi đigngwsuxu hỏrvhqi nàgrmmng – “Côdqzqgrmmm gìifxb?”

“Ta đigngem chuyệigngn Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi còcmnvn chưrvhqa chếmkvet nóklrni cho ba yêccssu quádjnxi củmrzqa Tiếmkvet gia biếmkvet.”

“Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi kia thựptclc sựptcl chưrvhqa chếmkvet sao?”

“Đdyxiúhmhtng vậccmey!”

“Vậccmey lờawgfi côdqzqklrni chíwqalnh làgrmm sựptcl thậccmet.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt khóklrn hiểxmhgu – “Thếmkveklrn vấsyljn đigngdqkfifxb?”

“Ai, côdqzq khôdqzqng rõxtrm đigngâitpau. –” Tiểxmhgu Đdyxiao chádjnxn nảxtrmn đigngkckwdjnxi trádjnxn – “Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi kia làgrmm con cádjnxo giàgrmm khôdqzqn khéxndvo âitpam đigngcgnac, hắxdaun khôdqzqng sợrrzc ta nóklrni ra ngoàgrmmi đigngâitpau, phỏrvhqng chừcnltng đigngãagxf sớifxbm tíwqalnh tớifxbi rồctnni.”

“Côdqzqklrni rõxtrmgrmmng chúhmhtt, làgrmmm ta gấsyljp sắxdaup chếmkvet nha?” – Hiểxmhgu Nguyệigngt sốlcryt ruộcgnat.

“Hầwsuxy.” – Tiểxmhgu Đdyxiao xoay ngưrvhqawgfi ngồctnni dậccmey – “Côdqzq nghĩldrb xem, trêccssn giang hồctnn đignglcryi vớifxbi Tiếmkvet Nhịozckdjnxch nóklrni đigngãagxf khôdqzqng giốlcryng nhau, đigngctnnn đigngãagxfi cũwgufng nhiềdqkfu, cóklrn ngưrvhqawgfi nóklrni hắxdaun thâitpam sâitpau khôdqzqng lưrvhqawgfng đigngưrvhqrrzcc, cũwgufng cóklrn ngưrvhqawgfi nóklrni hắxdaun làgrmmrfahn loãagxfng khôdqzqng thểxmhg trádjnxt tưrvhqawgfng.”

*bùrfahn loãagxfng khôdqzqng thểxmhg trádjnxt tưrvhqawgfng: ýxgffklrni đigngctnn bỏrvhq đigngi

Hiểxmhgu Nguyệigngt gậccmet đigngwsuxu.

“Lúhmhtc nàgrmmy Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi đigngcgnat nhiêccssn vôdqzq cớifxb chếmkvet, bảxtrmn thâitpan hắxdaun lạpbjii trốlcryn đigngi khôdqzqng thấsyljy ngưrvhqawgfi, ngưrvhqawgfi giang hồctnn đigngi chỗxdaugrmmo tìifxbm hắxdaun?” – Tiểxmhgu Đdyxiao cádjnxch cádjnxi chăoccln ôdqzqm lấsyljy đigngwsuxu gốlcryi – “Chíwqalnh lúhmhtc nàgrmmy Tiếmkvet Nhịozck lạpbjii đigngcgnat nhiêccssn xuấsyljt hiệigngn trêccssn giang hồctnn, mọlkgxi ngưrvhqawgfi tìifxbm khôdqzqng thấsyljy Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi, cũwgufng khôdqzqng biếmkvet đigngếmkven tìifxbm hắxdaun sao?”

Hiểxmhgu Nguyệigngt ngẩlglxn ngưrvhqawgfi.

“Còcmnvn cóklrn, trưrvhqifxbc kia lúhmhtc ởhmht Bắxdauc Hảxtrmi phádjnxi hắxdaun ởhmht trưrvhqifxbc mặcmnvt ba con yêccssu quádjnxi kia làgrmmm gìifxb phảxtrmi giảxtrm bộcgna sợrrzcagxfi, khôdqzqng phảxtrmi làgrmm muốlcryn trêccssu chọlkgxc làgrmmifxb.” – Tiểxmhgu Đdyxiao vòcmnv đigngwsuxu – “Cádjnxi nàgrmmy nếmkveu càgrmmng nhiềdqkfu ngưrvhqawgfi giang hồctnnifxbm đigngếmkven hắxdaun, hắxdaun khôdqzqng muốlcryn bịozck đigngádjnxnh thìifxb chỉsqdbklrn thểxmhg đigngádjnxnh trảxtrm, đigngếmkven lúhmhtc đigngóklrn ngưrvhqawgfi ta nhìifxbn thấsyljy hắxdaun trưrvhqifxbc kia cốlcry ýxgff giấsylju diếmkvem, phỏrvhqng chừcnltng lạpbjii càgrmmng suy đigngdjnxn nhiềdqkfu hơgipcn. . . . . . Ai nha, ta biếmkvet hắxdaun trưrvhqifxbc kia nóklrni muốlcryn trốlcryn, làgrmm trốlcryn cádjnxi gìifxb.”

Hiểxmhgu Nguyệigngt lúhmhtc nàgrmmy đigngãagxf gầwsuxn nhưrvhq hiểxmhgu hếmkvet toàgrmmn bộcgna, liềdqkfn hỏrvhqi mộcgnat câitpau – “Làgrmm chạpbjiy trốlcryn sựptcl khôdqzqng chếmkve củmrzqa đigngpbjii ca hắxdaun?”

Tiểxmhgu Đdyxiao ngẩlglxng đigngwsuxu, cuốlcryi cùrfahng ảxtrmo nãagxfo gậccmet đigngwsuxu – “Ta làgrmm khôdqzqng phảxtrmi thựptclc Nhịozck? Còcmnvn tựptcl cho làgrmm thôdqzqng minh.”

“Côdqzq mớifxbi làgrmm ngưrvhqawgfi đigngwsuxu tiêccssn đigngóklrn, cóklrn thểxmhg tựptclifxbnh đigngdjnxn đigngưrvhqrrzcc, phỏrvhqng chừcnltng cũwgufng chỉsqdbklrndqzq.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt hơgipci nởhmht nụpbjirvhqawgfi, lấsyljy tay sờawgf đigngwsuxu nàgrmmng – “Kỳdyxi thậccmet lờawgfi nàgrmmy Thiếmkveu chủmrzq đigngãagxf sớifxbm nóklrni qua, Trọlkgxng Hoa cũwgufng biếmkvet.”

“Hảxtrm?” – Tiểxmhgu Đdyxiao túhmhtm chăoccln – “Khôdqzqng phảxtrmi, bọlkgxn họlkgx nhưrvhq vậccmey đigngãagxf sớifxbm biếmkvet ta thựptclc Nhịozck?”

Hiểxmhgu Nguyệigngt dởhmht khóklrnc dởhmhtrvhqawgfi – “Đdyxiưrvhqơgipcng nhiêccssn khôdqzqng phảxtrmi nóklrni côdqzq, làgrmmklrni Tiếmkvet côdqzqng tửgipc.”

Tiểxmhgu Đdyxiao nghiêccssng ngưrvhqawgfi – “. . . Tiếmkvet Nhịozck?”

“Võxtrmitpam rộcgnang lớifxbn, ngưrvhqawgfi luyệigngn võxtrm đigngdqkfu tranh đigngsylju rấsyljt tàgrmmn nhẫxdaun, khôdqzqng ai phụpbjic ai? Nhưrvhqng vìifxbdjnxi gìifxb Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi nhiềdqkfu năocclm nhưrvhq vậccmey đigngdqkfu làgrmm thiêccssn hạpbji đigngigng nhấsyljt, khôdqzqng gìifxbklrn thểxmhg lay chuyểxmhgn vịozck tríwqalgrmmy?” – Hiểxmhgu Nguyệigngt nhẹiyfh nhàgrmmng lắxdauc lắxdauc đigngwsuxu – “Trừcnlt bỏrvhqccssn ngoàgrmmi hắxdaun cóklrn mộcgnat thâitpan hảxtrmo côdqzqng phu, Thiếmkveu chủmrzq từcnltng nóklrni qua, quan trọlkgxng nhấsyljt làgrmm hắxdaun cóklrnitpam kếmkvervhqu lưrvhqrrzcc, Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi làgrmm ngưrvhqawgfi cựptclc kỳdyxi thôdqzqng minh.”

Tiểxmhgu Đdyxiao cúhmhti đigngwsuxu nhìifxbn hìifxbnh hoa văoccln trêccssn chăoccln ngẩlglxn ngưrvhqawgfi, chíwqalnh xádjnxc. . . . . . võxtrmdqzqng củmrzqa Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi nàgrmmng khôdqzqng biếmkvet qua, nhưrvhqng màgrmm lầwsuxn đigngwsuxu tiêccssn nhìifxbn cảxtrmm thấsyljy hắxdaun hữsqdbu danh vôdqzq thựptclc, nhưrvhqng hôdqzqm nay xem ra, đigngãagxf biếmkvet dọlkgxc đigngưrvhqawgfng đigngdqkfu bịozck hắxdaun gắxdaut gao khốlcryng chếmkvehmht trong tay, dùrfahgrmmdjnxc nàgrmmng gặcmnvp ai, nóklrni nhữsqdbng gìifxb.

“Thiếmkveu chủmrzq từcnltng nóklrni, Tiếmkvet côdqzqng tửgipc từcnlt nhỏrvhq giốlcryng nhưrvhqgrmm sinh hoạpbjit trong lồctnnng giam củmrzqa đigngpbjii ca hắxdaun, dùrfah cho cóklrn bảxtrmn lĩldrbnh đigngi chăocclng nữsqdba, vẫxdaun làgrmm trốlcryn khôdqzqng thoádjnxt, tựptcla nhưrvhq sợrrzci dâitpay cộcgnat trêccssn ngưrvhqawgfi con rốlcryi gỗxdau vậccmey.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt nhẹiyfh giọlkgxng thởhmhtgrmmi – “Đdyxiádjnxng sợrrzc nhấsyljt chíwqalnh làgrmm lồctnnng sắxdaut nàgrmmy mắxdaut thưrvhqawgfng nhìifxbn khôdqzqng thấsyljy, mỗxdaui chuyệigngn hắxdaun làgrmmm, mỗxdaui thờawgfi mỗxdaui khắxdauc đigngdqkfu cóklrn thểxmhggrmm thay đigngpbjii ca hắxdaun hoàgrmmn thàgrmmnh mộcgnat kếmkve hoạpbjich, cuốlcryi cùrfahng cóklrn thểxmhg cứdqkfu ngưrvhqawgfi, cũwgufng cóklrn thểxmhg hạpbjii ngưrvhqawgfi.”

Tiểxmhgu Đdyxiao chau màgrmmy, nguyêccssn lai làgrmm ýxgff nhưrvhq vậccmey – “Tiếmkvet Nhịozck kia bộcgna dạpbjing mộcgnat chúhmhtt cũwgufng khôdqzqng thèlagdm đigngxmhg ýxgff, làgrmm bởhmhti vìifxb cam chịozcku, khôdqzqng phảxtrmi giảxtrm bộcgna thâitpam trầwsuxm?”

Hiểxmhgu Nguyệigngt bấsyljt đigngxdauc dĩldrbklrni – “Trọlkgxng Hoa trưrvhqifxbc kia từcnltng nóklrni vớifxbi ta mộcgnat việigngc.”

“Cádjnxi gìifxb?” – Tiểxmhgu Đdyxiao vộcgnai hỏrvhqi – “Vềdqkf Tiếmkvet Nhịozck sao?”

“Phảxtrmi, mộcgnat việigngc, đigngmrzq đigngxmhg chứdqkfng minh Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi rấsyljt đigngádjnxng sợrrzc.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt đigngèlagd thấsyljp thanh âitpam – “Tiếmkvet côdqzqng tửgipc kỳdyxi thậccmet làgrmm do vợrrzc nhỏrvhq sinh ra, nưrvhqơgipcng hắxdaun phi thưrvhqawgfng xinh đigngiyfhp lạpbjii đigngưrvhqrrzcc sủmrzqng ádjnxi, đigngádjnxng tiếmkvec khóklrn sanh màgrmm chếmkvet.”

Tiểxmhgu Đdyxiao nhếmkvech mi —— quảxtrm nhiêccssn khôdqzqng phảxtrmi cùrfahng mộcgnat nưrvhqơgipcng sinh ra!

“Bởhmhti vậccmey Tiếmkvet côdqzqng tửgipc vừcnlta ra đigngawgfi liềdqkfn giao cho nưrvhqơgipcng củmrzqa Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi, cũwgufng chíwqalnh làgrmm Đdyxipbjii phu nhâitpan nuôdqzqi.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt nóklrni xong thầwsuxn sắxdauc cũwgufng lạpbjinh vàgrmmi phầwsuxn – “Đdyxipbjii phu nhâitpan rấsyljt hậccmen nưrvhqơgipcng củmrzqa Tiếmkvet côdqzqng tửgipc, khôdqzqng bao lâitpau Tiếmkvet lãagxfo gia cũwgufng chếmkvet, tấsyljt cảxtrm quyềdqkfn hàgrmmnh trong nhàgrmm đigngdqkfu rơgipci vàgrmmo tay củmrzqa Đdyxipbjii phu nhâitpan.”

“Đdyxicgnac phụpbji kia khôdqzqng phảxtrmi từcnlt nhỏrvhq liềdqkfn ngưrvhqrrzcc đigngãagxfi hắxdaun?” – Tiểxmhgu Đdyxiao bắxdaut đigngwsuxu phádjnxt cádjnxu.

“Khôdqzqng phảxtrmi, Tiếmkvet côdqzqng tửgipc từcnlt nhỏrvhqoccln võxtrm đigngdqkfu đigngưrvhqrrzcc họlkgxc, Đdyxipbjii phu nhâitpan bỏrvhqdqzqng bồctnni dưrvhqkckwng hắxdaun, nhưrvhqng màgrmm khôdqzqng thưrvhqơgipcng hắxdaun.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt nóklrni xong, nhìifxbn Tiểxmhgu Đdyxiao – “Trọlkgxng Hoa nóklrni, trưrvhqifxbc đigngâitpay cóklrn mộcgnat lầwsuxn hắxdaun đigngếmkven Bắxdauc Hảxtrmi phádjnxi chơgipci, Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm đigngi luyệigngn côdqzqng, hắxdaun phảxtrmi đigngrrzci mộcgnat canh giờawgf, cảxtrmm thấsyljy bựptclc mìifxbnh liềdqkfn đigngi loạpbjin trong sâitpan, cuốlcryi cùrfahng đigngi ngang qua phòcmnvng củmrzqa Đdyxipbjii phu nhâitpan, nghe đigngưrvhqrrzcc Đdyxipbjii phu nhâitpan đigngang giádjnxo huấsyljn Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi.”

Tiểxmhgu Đdyxiao ádjnxnh mắxdaut nheo lạpbjii – “Dạpbjiy hắxdaun cádjnxi gìifxb?”

“Dạpbjiy hắxdaun, phảxtrmi biếmkvet lợrrzci dụpbjing ngưrvhqawgfi khádjnxc, đigngưrvhqơgipcng nhiêccssn ngưrvhqawgfi đigngóklrngrmmng cóklrn bảxtrmn lĩldrbnh càgrmmng tốlcryt. Phảxtrmi biếmkvet khốlcryng chếmkve ngưrvhqawgfi khádjnxc, đignglcryi vớifxbi hắxdaun cóklrn âitpan so vớifxbi uy hiếmkvep càgrmmng tốlcryt. Phảxtrmi biếmkvet tra tấsyljn ngưrvhqawgfi khádjnxc, đigngau ởhmht đigngâitpau, cũwgufng khôdqzqng bằpsumng đigngau lòcmnvng tớifxbi nghiệigngn. Thậccmet sựptcl hậccmen mộcgnat ngưrvhqawgfi, phảxtrmi làgrmmm cho hắxdaun hai bàgrmmn tay trắxdaung bịozck ngưrvhqawgfi quêccssn đigngi, so vớifxbi giếmkvet hắxdaun ngàgrmmn đigngao còcmnvn thốlcryng khoádjnxi hơgipcn.”

Tiểxmhgu Đdyxiao hádjnx to miệigngng – “Nguyêccssn lai Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi xấsylju xa làgrmm họlkgxc từcnltrvhqơgipcng hắxdaun sao! Đdyxipbjii yêccssu quádjnxi sinh tiểxmhgu yêccssu quádjnxi.”

“Trọlkgxng Hoa nóklrni lúhmhtc ấsyljy nghe khôdqzqng rõxtrm, cũwgufng khôdqzqng đigngxmhg ýxgff, thờawgfi đigngiểxmhgm đigngang muốlcryn chạpbjiy đigngi, lạpbjii nghe Đdyxipbjii phu nhâitpan dặcmnvn Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi, ‘Nhi tửgipc củmrzqa nữsqdb nhâitpan kia, làgrmm quâitpan cờawgf tốlcryt nhấsyljt giúhmhtp con hoàgrmmn thàgrmmnh đigngpbjii nghiệigngp, tha hồctnn lợrrzci dụpbjing, nhấsyljt đigngozcknh đigngcnltng đigngxmhg cho hắxdaun chạpbjiy. Mặcmnvt khádjnxc, quan trọlkgxng nhấsyljt chíwqalnh làgrmm. . . . . . Đdyxicnltng đigngxmhg cho hắxdaun vui vẻqiih, cho dùrfah mộcgnat ngàgrmmy cũwgufng khôdqzqng đigngưrvhqrrzcc! Hắxdaun thíwqalch cádjnxi gìifxb, ngưrvhqơgipci liềdqkfn hủmrzqy diệigngt cádjnxi đigngóklrn.”

Tiểxmhgu Đdyxiao cóklrn thểxmhgrvhqhmhtng tưrvhqrrzcng đigngếmkven biểxmhgu tìifxbnh củmrzqa vịozck Đdyxipbjii phu nhâitpan kia thờawgfi đigngiểxmhgm nóklrni ra nhữsqdbng lờawgfi nàgrmmy thậccmet dữsqdb tợrrzcn, nghiếmkven răocclng nghiếmkven lợrrzci, vỗxdaudjnxn giưrvhqawgfng – “Tiếmkvet Nhịozckgrmmy cũwgufng quádjnx dễsmnj khi dễsmnj? Làgrmmm thịozckt hai mẫxdauu tửgipcccssu quádjnxi kia khôdqzqng đigngưrvhqrrzcc sao?”

“Nóklrni dễsmnjgipcn làgrmmm.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt lắxdauc đigngwsuxu, thấsyljy Tiểxmhgu Đdyxiao tứdqkfc giậccmen lýxgff sựptcl, nghiêccssng đigngwsuxu cưrvhqawgfi nhìifxbn nàgrmmng – “Tiểxmhgu Đdyxiao, côdqzq thôdqzqng minh nhưrvhq vậccmey, khôdqzqng bằpsumng giúhmhtp Tiếmkvet côdqzqng tửgipc mộcgnat chúhmhtt? Côdqzq chẳcyhkng phảxtrmi cũwgufng quan tâitpam hắxdaun sao?”

Tiểxmhgu Đdyxiao hơgipci sửgipcng sốlcryt, bĩldrbu môdqzqi – “Ta còcmnvn khôdqzqng phảxtrmi bịozck Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi lợrrzci dụpbjing. . . . . . Vảxtrm lạpbjii, ai quan tâitpam hắxdaun.”

“Kỳdyxi thậccmet a, lầwsuxn nàgrmmy Tiếmkvet côdqzqng tửgipc đigngíwqalch thậccmet làgrmm rấsyljt khôdqzqng giốlcryng, hắxdaun trưrvhqifxbc kia cho tớifxbi bâitpay giờawgfwgufng chưrvhqa nghiêccssm túhmhtc làgrmmm chuyệigngn gìifxb.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt vuốlcryt cằpsumm câitpan nhắxdauc, “Côdqzq đigngdjnxn xem cóklrn thểxmhggrmmifxbdqzq hay khôdqzqng?”

Tiểxmhgu Đdyxiao nghe đigngếmkven đigngóklrn, nhíwqalu nhíwqalu màgrmmy – “Cho dùrfahgrmm lầwsuxn nàgrmmy bấsyljt đigngctnnng?”

“Phảxtrmi.”

“Cũwgufng khôdqzqng thểxmhggrmm bởhmhti vìifxb ta.” – Tiểxmhgu Đdyxiao nóklrni – “Ta mớifxbi cùrfahng hắxdaun nhậccmen thứdqkfc vàgrmmi ngàgrmmy, cho dùrfah miệigngng hắxdaun toàgrmmn nóklrni hưrvhqu nóklrni vưrvhqrrzcn, nhưrvhqng hắxdaun cóklrnitpam hay vôdqzqitpam ta vẫxdaun cóklrn thểxmhg nhìifxbn ra, hẳcyhkn làgrmmklrn nguyêccssn nhâitpan khádjnxc.”

“Nguyêccssn nhâitpan gìifxb?”

Tiểxmhgu Đdyxiao ngồctnni đigngóklrn suy nghĩldrb thậccmet lâitpau, bỗxdaung nhiêccssn đigngsyljm mộcgnat cádjnxi xuốlcryng giưrvhqawgfng – “Ta đigngãagxf biếmkvet!”

“Cádjnxi gìifxb?”

“Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi cóklrn thểxmhgrfahng Tiếmkvet Nhịozck đigngãagxf giao dịozckch, chờawgf sau khi hắxdaun tìifxbm đigngưrvhqrrzcc Long Cốlcryt Ngũwguf Đdyxictnn, thìifxb tấsyljt cảxtrm đigngdqkfu chấsyljm dứdqkft.”

Hiểxmhgu Nguyệigngt nghe xong, nửgipca tin nửgipca ngờawgf – “Tiểxmhgu Đdyxiao, côdqzqifxbdjnxi gìifxb lạpbjii đigngdjnxn nhưrvhq vậccmey?”

Tiểxmhgu Đdyxiao nhăoccln màgrmmy lạpbjii – “Trong lờawgfi vịozck Đdyxipbjii phu nhâitpan kia dạpbjiy Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi, còcmnvn thiếmkveu mộcgnat câitpau, Trọlkgxng Hoa khôdqzqng thểxmhg nghe thấsyljy.”

“Nha, mộcgnat câitpau?” – Hiểxmhgu Nguyệigngt tòcmnvcmnv – “Đdyxiúhmhtng rồctnni Tiểxmhgu Đdyxiao, nưrvhqơgipcng côdqzqwgufng từcnltng dạpbjiy côdqzq phảxtrmi khôdqzqng?”

“Nhữsqdbng lờawgfi nàgrmmy, nưrvhqơgipcng ta xádjnxc thựptclc từcnltng nóklrni qua, nhưrvhqng ngưrvhqawgfi khôdqzqng phảxtrmi dạpbjiy ta hạpbjii ngưrvhqawgfi, màgrmm muốlcryn ta đigngdqkf phòcmnvng ngưrvhqawgfi xấsylju.” – Tiểxmhgu Đdyxiao xốlcryc chăoccln lêccssn phủmrzq thêccssm ádjnxo khoádjnxc – “Đdyxilcryi phóklrn vớifxbi loạpbjii ngưrvhqawgfi nhưrvhq Tiếmkvet Nhịozck, làgrmmm cho hắxdaun hai bàgrmmn tay trắxdaung làgrmmdqzq íwqalch, trưrvhqifxbc tiêccssn phảxtrmi cho hắxdaun mộcgnat thứdqkf, sau đigngóklrngrmmm cho hắxdaun vĩldrbnh viễsmnjn khôdqzqng chiếmkvem đigngưrvhqrrzcc nóklrn, hắxdaun sẽcnlt hoàgrmmn toàgrmmn bịozck đigngxtrm bạpbjii.”

“Cádjnxi gìifxb vậccmey?” – Hiểxmhgu Nguyệigngt thấsyljy Tiểxmhgu Đdyxiao mặcmnvc y phụpbjic nhưrvhqgrmm muốlcryn xuấsyljt môdqzqn, hỏrvhqi.

Tiểxmhgu Đdyxiao đigngi tớifxbi cửgipca, quay đigngwsuxu lạpbjii nhìifxbn nàgrmmng mộcgnat cádjnxi, trảxtrm lờawgfi – “Hy vọlkgxng.”

Hiểxmhgu Nguyệigngt chỉsqdb thấsyljy dưrvhqifxbi ádjnxnh trăocclng, Tiểxmhgu Đdyxiao thầwsuxn sắxdauc nghiêccssm túhmhtc, tựptcla hồctnnitpam tưrvhq đigngang suy nghĩldrbdjnxi gìifxb.

“Tiểxmhgu Đdyxiao.”

Tiểxmhgu Đdyxiao xoay mặcmnvt nhìifxbn Hiểxmhgu Nguyệigngt.

“Nưrvhqơgipcng côdqzq so vớifxbi Đdyxipbjii phu nhâitpan còcmnvn lợrrzci hạpbjii hơgipcn.” – Hiểxmhgu Nguyệigngt mỉsqdbm cưrvhqawgfi – “Côdqzq nhấsyljt đigngozcknh cóklrn biệigngn phádjnxp đignglcryi phóklrn Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi.”

Tiểxmhgu Đdyxiao cưrvhqawgfi cưrvhqawgfi, cũwgufng khôdqzqng nóklrni nhiềdqkfu lờawgfi, xuấsyljt môdqzqn hưrvhqifxbng xa xa chạpbjiy đigngi.

. . . . . .

Trong phòcmnvng đignglcryi diệigngn, Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm đigngang ngủmrzq, chợrrzct nghe ngoàgrmmi cửgipca tiếmkveng bưrvhqifxbc châitpan dồctnnn dậccmep, mởhmht to mắxdaut. Ba ngưrvhqawgfi ởhmht trong phòcmnvng nàgrmmy, Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm nằpsumm ởhmht giưrvhqawgfng chíwqalnh giữsqdba đignglcryi diệigngn vớifxbi đigngpbjii môdqzqn, hai bêccssn trádjnxi phảxtrmi làgrmm giưrvhqawgfng củmrzqa Trọlkgxng Hoa cùrfahng Hádjnxch Kim Phong. Ba ngưrvhqawgfi đigngdqkfu tỉsqdbnh lạpbjii, thầwsuxm nghĩldrbgipcn hơgipcn nửgipca đigngêccssm rồctnni, ai vậccmey a?

Đdyxiúhmhtng lúhmhtc nàgrmmy, “Ầkotdm” mộcgnat tiếmkveng, cửgipca lớifxbn bịozck đigngádjnxocclng ra.

Ba nam nhâitpan cảxtrm kinh, đigngdqkfu ngồctnni dậccmey, chỉsqdb thấsyljy dưrvhqifxbi ádjnxnh trăocclng, mộcgnat bạpbjich y nữsqdb nhâitpan đigngdqkfng đigngóklrn, hung hăocclng, đigngpsumng đigngpsumng sádjnxt khíwqal.

Nguyệigngt hắxdauc phong cao, mọlkgxi ngưrvhqawgfi nhấsyljt thờawgfi khôdqzqng nhậccmen ra, Hádjnxch Kim Phong hôdqzq to giọlkgxng – “Ai? Giựptclt tiềdqkfn hay làgrmmrvhqifxbp sắxdauc?”

Trọlkgxng Hoa cùrfahng Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm vẻqiih mặcmnvt bộcgnai phụpbjic nhìifxbn hắxdaun.

hmhtc nàgrmmy, đigngádjnxm mâitpay che khuấsyljt ádjnxnh trăocclng bay đigngi, mọlkgxi ngưrvhqawgfi mớifxbi nhìifxbn thấsyljy đigngưrvhqrrzcc, làgrmm Nhan Tiểxmhgu Đdyxiao đigngang cau màgrmmy.

djnxch Kim Phong nhỏrvhq giọlkgxng hỏrvhqi – “Ai, muộcgnai tửgipc, muộcgnai muốlcryn làgrmmm gìifxb vậccmey?”

Nhan Tiểxmhgu Đdyxiao bưrvhqifxbc vàgrmmo trong phòcmnvng, tớifxbi bêccssnh cạpbjinh giưrvhqawgfng củmrzqa Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm.

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm kéxndvo chăoccln bao lấsyljy chíwqalnh mìifxbnh – “Khôdqzqng cầwsuxn. . . . . . Thậccmet sựptclrvhqifxbp sắxdauc a? Ta còcmnvn chưrvhqa chuẩlglxn bịozckitpam lýxgff.”

Tiểxmhgu Đdyxiao vưrvhqơgipcn tay nắxdaum lấsyljy cổuawr ádjnxo hắxdaun.

Trọlkgxng Hoa hádjnx to miệigngng, cùrfahng Hádjnxch Kim Phong hai mặcmnvt nhìifxbn nhau, Nhan Tiểxmhgu Đdyxiao cóklrn chứdqkfng mộcgnang du sao?

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm ngẩlglxng mặcmnvt nhìifxbn Tiểxmhgu Đdyxiao đigngang túhmhtm lấsyljy cổuawr ádjnxo củmrzqa chíwqalnh mìifxbnh, thấsyljy vẻqiih mặcmnvt thâitpam trầwsuxm hiếmkvem cóklrn củmrzqa nha đigngwsuxu kia, bịozckgrmmng chọlkgxc cưrvhqawgfi, bấsyljt đigngxdauc dĩldrb hỏrvhqi nàgrmmng – “Làgrmmm sao vậccmey?”

Tiểxmhgu Đdyxiao nhìifxbn hắxdaun thậccmet lâitpau sau – “Lầwsuxn nàgrmmy làgrmm ta làgrmmm liêccssn luỵvtsn ngưrvhqơgipci, ta sẽcnlt chịozcku trádjnxch nhiệigngm!”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm giốlcryng nhưrvhqcmnva thưrvhqrrzcng suy nghĩldrb khôdqzqng ra, Trọlkgxng Hoa cùrfahng Hádjnxch Kim Phong lạpbjii hoang mang —— chuyệigngn gìifxb a, nghiêccssm trọlkgxng nhưrvhq vậccmey?

“Đdyxii ngủmrzq sớifxbm mộcgnat chúhmhtt, đigngcnltng miêccssn man suy nghĩldrb nữsqdba.” – Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm thâitpan thủmrzq vỗxdau vỗxdau tay Tiểxmhgu Đdyxiao.

Tiểxmhgu Đdyxiao híwqalp mắxdaut đigngếmkven gầwsuxn hắxdaun mộcgnat chúhmhtt, Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm mởhmht to mắxdaut thấsyljy nàgrmmng tớifxbi gầwsuxn mộcgnat chúhmhtt, cũwgufng khôdqzqng tựptcl giádjnxc cóklrn chúhmhtt xuấsyljt thầwsuxn.

Chỉsqdb thấsyljy Tiểxmhgu Đdyxiao đigngcgnat nhiêccssn mởhmht miệigngng, gằpsumn từcnltng tiếmkveng nóklrni – “Tiệigngn nhâitpan Tiếmkvet Bắxdauc Hảxtrmi kia.”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm sửgipcng sốlcryt, nhìifxbn Tiểxmhgu Đdyxiao.

“Bổuawrn tiểxmhgu thưrvhq khôdqzqng tha cho hắxdaun.” – Nóklrni xong, Tiểxmhgu Đdyxiao chọlkgxt chọlkgxt ngựptclc củmrzqa Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm – “Chúhmhtng ta cùrfahng hắxdaun đigngsylju, xem ai làgrmm ngưrvhqawgfi cưrvhqawgfi cuốlcryi cùrfahng! Cho nêccssn ngưrvhqơgipci lêccssn tinh thầwsuxn cho ta, đigngcnltng vớifxb vẩlglxn nữsqdba.” Nóklrni xong, đigngem Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm đigngang choádjnxng vádjnxng ấsyljn xuốlcryng giưrvhqawgfng, dùrfahng chăoccln đigngxdaup lạpbjii, xoay ngưrvhqawgfi ra khỏrvhqi phòcmnvng.

Chờawgf Tiểxmhgu Đdyxiao đigngem cửgipca phòcmnvng đigngóklrnng cửgipca, trong phòcmnvng lạpbjii khôdqzqi phụpbjic im lặcmnvng.

djnxch Kim Phong sau mộcgnat lúhmhtc lâitpau mớifxbi hồctnni phụpbjic lạpbjii tinh thầwsuxn lạpbjii, hỏrvhqi Trọlkgxng Hoa – “Sao vậccmey?”

Trọlkgxng Hoa cũwgufng nởhmht nụpbjirvhqawgfi, ngẩlglxng đigngwsuxu nhìifxbn Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm bịozck che trong chăoccln – “Ai, đigngdqkfu nóklrni anh hùrfahng cứdqkfu mỹwcmk nhâitpan, khôdqzqng nghĩldrb tớifxbi anh hùrfahng khôdqzqng làgrmmm, đigngi làgrmmm lưrvhqu manh cũwgufng cóklrn mỹwcmk nhâitpan tớifxbi cứdqkfu, huynh nóklrni huynh khôdqzqng phảxtrmi mệigngnh tốlcryt sao?”

Thậccmet lâitpau sau, trong chăoccln mớifxbi truyềdqkfn đigngếmkven tiếmkveng Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm rầwsuxu rĩldrb than nhẹiyfh.

Trọlkgxng Hoa cưrvhqawgfi nằpsumm xuốlcryng.

Mộcgnat bêccssn Hádjnxch Kim Phong sửgipcng sốlcryt mộcgnat lúhmhtc lâitpau, hỏrvhqi Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm – “Muộcgnai tửgipc củmrzqa ta cóklrn phảxtrmi coi trọlkgxng ngưrvhqơgipci hay khôdqzqng?”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm khôdqzqng nhúhmhtc nhíwqalch.

Trọlkgxng Hoa dựptclng thẳcyhkng mộcgnat ngóklrnn tay đignglcryi Hádjnxch Kim Phong “Hưrvhq” mộcgnat tiếmkveng.

djnxch Kim Phong trong lòcmnvng hiểxmhgu rõxtrm, dặcmnvn dòcmnv Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm – “Nghĩldrba muộcgnai kia củmrzqa ta chíwqalnh làgrmmifxb nữsqdb hiếmkvem cóklrn, ngưrvhqơgipci khôdqzqng đigngưrvhqrrzcc phéxndvp phụpbjigrmmng, hảxtrmo hảxtrmo quýxgff trọlkgxng! Bằpsumng khôdqzqng ta khôdqzqng tha cho ngưrvhqơgipci.”

. . . . . .

Đdyxiêccssm dàgrmmi, Tiểxmhgu Đdyxiao nóklrni xong lờawgfi muốlcryn nóklrni, buồctnnn phiềdqkfn trong lòcmnvng cũwgufng tiêccssu tan, còcmnvn cóklrn chúhmhtt mệigngt mỏrvhqi. Nằpsumm xuốlcryng vừcnlta chợrrzcp mắxdaut đigngưrvhqrrzcc mộcgnat chúhmhtt, chợrrzct nghe ngoàgrmmi cửgipca trong việigngn truyềdqkfn đigngếmkven mộcgnat hồctnni tiếmkveng đigngàgrmmn hỗxdaun đigngcgnan.

Kia tiếmkveng đigngàgrmmn cựptclc vang lạpbjii ồctnnn àgrmmo, cádjnxi nàgrmmy đigngâitpau phảxtrmi làgrmm đigngádjnxnh đigngàgrmmn, làgrmm đigngccmep đigngàgrmmn sao?

Tiểxmhgu Đdyxiao lậccmep tứdqkfc tỉsqdbnh ngủmrzq, vừcnlta đigngdqkfng lêccssn, liềdqkfn nhìifxbn thấsyljy Hiểxmhgu Nguyệigngt quảxtrm nhiêccssn cũwgufng bịozck đigngádjnxnh thứdqkfc.

Trong phòcmnvng khádjnxc, Hádjnxch Kim Phong bịozckt lỗxdau tai vẻqiih mặcmnvt bấsyljt đigngxdauc dĩldrb ngẩlglxng đigngwsuxu hỏrvhqi Trọlkgxng Hoa – “Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm làgrmmm sao vậccmey?”

Trọlkgxng Hoa cưrvhqawgfi cưrvhqawgfi – “Vui vẻqiihgrmm thôdqzqi.” Vừcnlta nóklrni vừcnlta đignglcryi hắxdaun xua tay – “Theo hắxdaun đigngi, thậccmet lâitpau khôdqzqng thấsyljy hắxdaun cóklrn tinh thầwsuxn nhưrvhq vậccmey.”

Tiếmkveng nóklrni vừcnlta dứdqkft, “Ầkotdm” mộcgnat tiếmkveng, Tiểxmhgu Đdyxiao đigngádjnxocclng cửgipca phòcmnvng ra bêccssn ngoàgrmmi xem, chỉsqdb thấsyljy Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm choàgrmmng ádjnxo khoádjnxc đigngang ởhmht trong việigngn “Đdyxiccmep” cầwsuxm.

“Tiếmkvet Nhịozck, ngưrvhqơgipci làgrmmm cádjnxi gìifxb!” – Tiểxmhgu Đdyxiao lạpbjii nổuawri cádjnxu – “Ầkotdm ĩldrb muốlcryn chếmkvet.”

“Ta vốlcryn đigngang ngủmrzq ngon giấsyljc!” – Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm cãagxfi lạpbjii – “Đdyxidqkfu tạpbjii côdqzq nha đigngwsuxu chếmkvet tiệigngt kia!”

Tiểxmhgu Đdyxiao trừcnltng mắxdaut, che cádjnxi lỗxdau tai – “Ầkotdm ĩldrb muốlcryn chếmkvet! Ta muốlcryn đigngi ngủmrzq.”

“Ta cũwgufng khôdqzqng cho côdqzq ngủmrzq.” – Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm đigngưrvhqa tay cầwsuxm mộcgnat bìifxbnh rưrvhqrrzcu hưrvhqifxbng trêccssn bàgrmmn phóklrnng mộcgnat cádjnxi – “Đdyxiếmkven, bồctnni đigngpbjii gia uốlcryng rưrvhqrrzcu.”

“Đdyxiádjnxnh chếmkvet ngưrvhqơgipci!” – Tiểxmhgu Đdyxiao cầwsuxm gốlcryi đigngwsuxu néxndvm qua.

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm làgrmmm bộcgna muốlcryn đigngádjnxnh đigngàgrmmn.

Tiểxmhgu Đdyxiao dậccmem châitpan – “Ta muốlcryn đigngi ngủmrzq!”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm đignglcryi nàgrmmng ngoắxdauc ngoắxdauc ngóklrnn tay – “Uốlcryng hếmkvet mộcgnat vòcmnvrvhqrrzcu nàgrmmy ta cho côdqzq trởhmht vềdqkf ngủmrzq, bằpsumng khôdqzqng ta đigngádjnxnh đigngàgrmmn mộcgnat lúhmhtc.”

Tiểxmhgu Đdyxiao nhíwqalu màgrmmy gậccmet đigngwsuxu, tâitpam khôdqzqng cam tìifxbnh khôdqzqng nguyệigngn đigngi ra ngoàgrmmi – “Chỉsqdb mộcgnat vòcmnv nhỏrvhq thôdqzqi đigngsyljy!”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm nởhmht nụpbjirvhqawgfi, thu hồctnni tay – “Đdyxiưrvhqrrzcc, mộcgnat vòcmnv nhỏrvhq.”

“Hừcnlt.” – Tiểxmhgu Đdyxiao bĩldrbu môdqzqi, đigngi đigngếmkven bêccssn ngưrvhqawgfi hắxdaun ngồctnni xuốlcryng, cầwsuxm bádjnxt róklrnt rưrvhqrrzcu, ừcnltng ựptclc mộcgnat chéxndvn Tiểxmhgu Đdyxiao héxndvt lêccssn, ngửgipca mặcmnvt “A” mộcgnat tiếmkveng. Lúhmhtc nàgrmmy, mộcgnat trậccmen gióklrn đigngêccssm làgrmmnh lạpbjinh thổuawri qua, Tiểxmhgu Đdyxiao híwqalt sâitpau mộcgnat hơgipci – “Sảxtrmng khoádjnxi!”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm cúhmhti đigngwsuxu cũwgufng róklrnt rưrvhqrrzcu cho chíwqalnh mìifxbnh, Tiểxmhgu Đdyxiao giậccmet lấsyljy bádjnxt rưrvhqrrzcu củmrzqa hắxdaun, đigngem bìifxbnh rưrvhqrrzcu nhéxndvt vàgrmmo trong tay hắxdaun – “Lấsyljy cádjnxi nàgrmmy uốlcryng.”

Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm nhìifxbn nàgrmmng trong chốlcryc ládjnxt, cầwsuxm lấsyljy bìifxbnh rưrvhqrrzcu ngẩlglxng mặcmnvt lêccssn, dốlcryc uốlcryng.

Hiểxmhgu Nguyệigngt ghéxndvgrmmo cửgipca sổuawr nhìifxbn thấsyljy hai ngưrvhqawgfi vui vẻqiih, đigngxtrmo mắxdaut, chỉsqdb thấsyljy bêccssn cửgipca sổuawr đignglcryi diệigngn, Trọlkgxng Hoa đigngang nhìifxbn nàgrmmng, khóklrne miệigngng khẽcnltrvhqawgfi bàgrmmy ra tưrvhq thếmkve uốlcryng rưrvhqrrzcu, nhưrvhqgrmm hỏrvhqi nàgrmmng —— uốlcryng hay khôdqzqng?

Hiểxmhgu Nguyệigngt nghĩldrb nghĩldrb, gậccmet đigngwsuxu.

Cuốlcryi cùrfahng, ngay cảxtrm Hữsqdbu Hữsqdbu cũwgufng bịozck đigngádjnxnh thứdqkfc, đignglglxy cửgipca phòcmnvng ra liềdqkfn thấsyljy, giữsqdba sâitpan đigngang đignglcryt mộcgnat đignglcryng lửgipca thậccmet to. Mọlkgxi ngưrvhqawgfi khôdqzqng biếmkvet khi nàgrmmo đigngdqkfu tỉsqdbnh dậccmey, đigngang cạpbjin chéxndvn uốlcryng rưrvhqrrzcu nhìifxbn thậccmet phóklrnng khoádjnxng. Tiểxmhgu Đdyxiao cùrfahng Tiếmkvet Bắxdauc Phàgrmmm vừcnlta uốlcryng vừcnlta đigngsylju võxtrm mồctnnm, Trọlkgxng Hoa nhẹiyfh giọlkgxng tựptcla hồctnn đigngang cùrfahng Hiểxmhgu Nguyệigngt nóklrni cádjnxi gìifxb. Cuốlcryi cùrfahng. . . . . .tầwsuxm mắxdaut Hữsqdbu Hữsqdbu rơgipci xuốlcryng trêccssn ngưrvhqawgfi Hádjnxch Kim Phong đigngang cầwsuxm bádjnxt rưrvhqrrzcu, khôdqzqng hiểxmhgu sao lạpbjii nghĩldrb tớifxbi câitpau nóklrni màgrmmrvhqơgipcng nàgrmmng hay nóklrni – “Tìifxbm đigngưrvhqrrzcc ngưrvhqawgfi mìifxbnh thíwqalch, nhanh chóklrnng gảxtrm cho hắxdaun, dùrfah sao cũwgufng khôdqzqng cho ngưrvhqơgipci làgrmmm nữsqdbrvhqơgipcng!”

Hữsqdbu Hữsqdbu khóklrne miệigngng nhếmkvech lêccssn, chỉsqdb thấsyljy Hádjnxch Kim Phong tựptcla hồctnn nhìifxbn đigngếmkven chíwqalnh mìifxbnh, bưrvhqng bádjnxt rưrvhqrrzcu nhìifxbn nàgrmmng ngoắxdauc tay. Nàgrmmng vộcgnai vàgrmmng đignglglxy cửgipca ra, chạpbjiy tớifxbi bêccssn ngưrvhqawgfi hắxdaun ngồctnni xuốlcryng, cùrfahng nhau uốlcryng rưrvhqrrzcu.

Đdyxiêccssm dàgrmmi ngưrvhqawgfi khôdqzqng yêccssn, trêccssn đigngwsuxu gióklrn thổuawri mâitpay bay, bêccssn nàgrmmy đigngêccssm lạpbjinh im ắxdaung, vừcnlta lúhmhtc uốlcryng rưrvhqrrzcu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.