Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 40 : Vô cớ tức giận

    trước sau   
“Lạxfidi nógsgri tiếglxdp.” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm nhìvdpjn nhữhhtang giọyxvft mưvlxaa rơhhtai xuốdtskng, buồocfyn bựawoqc hỏigpqi Tiểjwuzu Đigpqao – “Côipgppdtmm sao mỗnlroi lầtldtn đwdpzyuxnu biếglxdt khi nàpdtmo thìvdpj trờrqsbi mưvlxaa?”

Tiểjwuzu Đigpqao đwdpzsnmsc ýpdsy – “Bícyuy mậcyuyt.”

“Nàpdtmy.” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm thấkluly Tiểjwuzu Đigpqao xoay ngưvlxarqsbi muốdtskn đwdpzi, vộwmqii giữhhta chặhhtat nàpdtmng – “Vámkjsy trắsnmsng nhưvlxa vậcyuyy, khôipgpng sợigpq đwdpzi sẽhhtacyuynh bùsathn sao?”

Tiểjwuzu Đigpqao cúsnyei đwdpztldtu vừxfida nhìvdpjn thấkluly, lậcyuyp tứgqtlc mếglxdu mámkjso —— vùsathng Tâoawmy Bắsnmsc cũxfidng khôipgpng giốdtskng nhưvlxa Giang Nam cógsgr đwdpzưvlxarqsbng đwdpzámkjs, nơhhtai nàpdtmy đwdpzyuxnu làpdtm đwdpzưvlxarqsbng đwdpzklult, mưvlxaa trêxgogn trờrqsbi rơhhtai xuốdtskng đwdpzyuxnu đwdpzyxvfng lạxfidi thàpdtmnh vũxfidng, chảnlroy qua chảnlroy lạxfidi, nàpdtmy nếglxdu mộwmqit đwdpzxfidp xuốdtskng mộwmqit cưvlxaybscc, vámkjsy nàpdtmng nhấklult đwdpzxgognh sẽhhtagsgr chuyệawoqn.

Thấklult sámkjsch a! Tiểjwuzu Đigpqao thậcyuyt hốdtski hậcyuyn, vámkjsy nàpdtmy rấklult quýpdsy!

“Ta cõfkrdng côipgp?” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm ngưvlxaigpqc lạxfidi rấklult niềyuxnm nởxfid – “Dùsath sao y phụcyuyc ta đwdpzang mặhhtac cũxfidng làpdtm củwdpza Trọyxvfng Hoa.”


“Ngưvlxaơhhtai đwdpzúsnyeng làpdtm thiếglxdu đwdpzgqtlc.” – Tiểjwuzu Đigpqao vẻwdpz mặhhtat khinh bỉmkjs – “Trọyxvfng Hoa cho ngưvlxaơhhtai mưvlxaigpqn y phụcyuyc ngưvlxaơhhtai còlhqwn làpdtmm cho ngưvlxarqsbi ta mộwmqit thâoawmn đwdpztldty bùsathn?”

“Vậcyuyy côipgp khôipgpng hiểjwuzu rồocfyi.” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm cưvlxarqsbi đwdpzếglxdn thậcyuyt vui vẻwdpz – “Trọyxvfng Hoa đwdpzang ưvlxaybscc gìvdpj mỗnlroi kiệawoqn y phụcyuyc đwdpzyuxnu dícyuynh bùsathn trêxgogn đwdpzógsgr.”

Tiểjwuzu Đigpqao ngẩvdpjn ngưvlxarqsbi, lậcyuyp tứgqtlc hiểjwuzu đwdpzưvlxaigpqc – “A. . . . . . Muốdtskn đwdpzjwuz Hiểjwuzu Nguyệawoqt giúsnyep hắsnmsn giặhhtat a, nam nhâoawmn cámkjsc ngưvlxaơhhtai lạxfidi đwdpzi tícyuynh toámkjsn chuyệawoqn nàpdtmy.”

“Lêxgogn hay khôipgpng?” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm cưvlxarqsbi tủwdpzm tỉmkjsm hỏigpqi nàpdtmng, Tiểjwuzu Đigpqao hơhhtai câoawmn nhắsnmsc, bịxgog hắsnmsn cõfkrdng trêxgogn lưvlxang mộwmqit chúsnyet hìvdpjnh nhưvlxaxfidng khôipgpng phảnlroi tổnlron thấklult gìvdpj, lạxfidi nhìvdpjn bộwmqimkjsy bạxfidch – “Ừirfbm. . . . . .”

“Nhanh lêxgogn, bằujleng khôipgpng mưvlxaa sắsnmsp tạxfidnh rồocfyi.”

“A?”

“Khôipgpng phảnlroi, bằujleng khôipgpng mưvlxaa càpdtmng lúsnyec càpdtmng lớybscn.” Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm vộwmqii vàpdtmng sửtrzpa chữhhtaa.

Tiểjwuzu Đigpqao thấkluly Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm cưvlxarqsbi hìvdpjvdpj quay lưvlxang lạxfidi, vẫsnmsn làpdtm ôipgpm lấkluly bảnlro vai hắsnmsn, xem Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm giốdtskng nhưvlxa xa phu*, nàpdtmng thay hắsnmsn bung dùsath.

*xa phu: ngưvlxarqsbi đwdpzvdpjy xe

Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm muốdtskn di chuyểjwuzn tay đwdpzếglxdn chỗnlro khámkjsc mộwmqit chúsnyet, Tiểjwuzu Đigpqao vộwmqii vàpdtmng đwdpzcyuyp mộwmqit cámkjsi – “Khôipgpng đwdpzưvlxaigpqc sờrqsb loạxfidn!”

“Nga. . . . . .” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm đwdpzi lêxgogn phícyuya trưvlxaybscc hai bưvlxaybscc, Tiểjwuzu Đigpqao mộwmqit tay ôipgpm trụcyuy cổnlro hắsnmsn mộwmqit tay cầtldtm dùsath, vẫsnmsn buồocfyn bựawoqc – “Thậcyuyt chậcyuym nga.”

Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm mặhhtat đwdpzwmqit nhiêxgogn đwdpzigpq bừxfidng, khógsgr khăwmqin lắsnmsm mớybsci quay đwdpztldtu lạxfidi – “Nha đwdpztldtu. . . . . . buôipgpng tay ra, ghìvdpjm chếglxdt ta rồocfyi!”

Tiểjwuzu Đigpqao nhanh chógsgrng buôipgpng lỏigpqng tay, Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm thuậcyuyn thếglxdoawmng nàpdtmng lêxgogn mộwmqit chúsnyet, Tiểjwuzu Đigpqao mặhhtat đwdpzigpqxgogn bảnlroo hắsnmsn – “Đigpqi vềyuxn, trờrqsbi mưvlxaa to cũxfidng khôipgpng hỏigpqi thăwmqim đwdpzưvlxaigpqc gìvdpj.”


“Tuâoawmn mệawoqnh.” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm cợigpqt nhảnlro vớybsci nàpdtmng quay lưvlxang trởxfid vềyuxn.

pdtmsnyec nàpdtmy, ởxfid trưvlxaybscc cửtrzpa sổnlro mộwmqit khámkjsch đwdpziếglxdm khôipgpng xa cógsgr hai ngưvlxarqsbi đwdpzang đwdpzgqtlng.

Đigpqgqtlng đwdpzujleng trưvlxaybscc chícyuynh làpdtm Tầtldtn Kha, Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm cõfkrdng Tiểjwuzu Đigpqao trởxfid vềyuxn, nàpdtmng nhìvdpjn thấkluly rõfkrdpdtmng. Ngógsgrn tay bấklulu chặhhtat khung cửtrzpa sổnlro, đwdpzếglxdn nỗnlroi vụcyuyn gỗnlrohhtai xuốdtskng, vẻwdpz mặhhtat khógsgr chịxgogu.

“Sưvlxa muộwmqii.” – Phưvlxaơhhtang Đigpqocfyng Lýpdsy giọyxvfng đwdpziệawoqu chua chámkjst – “Muộwmqii xem trọyxvfng Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm kia cámkjsi gìvdpj a, bấklult quámkjs chỉmkjspdtm mộwmqit con chógsgr trong nhàpdtm đwdpzang cógsgr tang, bộwmqi dạxfidng xinh đwdpzfmyep cũxfidng khôipgpng thểjwuz thay cơhhtam ăwmqin, Bắsnmsc Hảnlroi phámkjsi sớybscm đwdpzãsuug khôipgpng cógsgr phầtldtn hắsnmsn, làpdtmm ngưvlxarqsbi vẫsnmsn làpdtm nhìvdpjn lêxgogn trêxgogn mộwmqit chúsnyet.”

Tầtldtn Kha quay đwdpztldtu lạxfidi liếglxdc hắsnmsn mộwmqit cámkjsi, trởxfid lạxfidi bêxgogn cạxfidnh bàpdtmn ngồocfyi xuốdtskng, mộwmqit lúsnyec sau, căwmqim giậcyuyn hỏigpqi – “Nữhhta nhâoawmn kia rốdtskt cuộwmqic làpdtm ai?”

Tiếglxdt Hìvdpjnh cũxfidng cógsgr chúsnyet hứgqtlng thúsnye – “Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm vìvdpj sao lạxfidi cùsathng mộwmqit nha đwdpztldtu nhưvlxa vậcyuyy thâoawmn cậcyuyn, nếglxdu thậcyuyt sựawoqpdtm tiểjwuzu tìvdpjnh nhâoawmn, hắsnmsn sẽhhta khôipgpng đwdpzếglxdn Quỷvlxa thàpdtmnh tuyểjwuzn phu, vậcyuyy thậcyuyt ra hắsnmsn đwdpzếglxdn Tâoawmy Vựawoqc làpdtmm gìvdpj?”

“A?” – Tầtldtn Kha đwdpzwmqit nhiêxgogn hỏigpqi – “Ngàpdtmy đwdpzógsgr khôipgpng phảnlroi nógsgri Tiếglxdt Phúsnyec mang mộwmqit nha đwdpztldtu rấklult xinh đwdpzfmyep vàpdtmo trạxfidch việawoqn sao, sau đwdpzógsgr lạxfidi mấklult tícyuych, cógsgr phảnlroi làpdtmpdtmng hay khôipgpng?”

“Cámkjsi nàpdtmng cầtldtm xámkjsc thựawoqc chícyuynh làpdtm Hồocfyng chỉmkjs trong bảnlroo khốdtskmkjsn.” – Phưvlxaơhhtang Đigpqocfyng Lýpdsy vừxfida rồocfyi còlhqwn cảnlrom thấkluly câoawmy dùsath kia cógsgr chúsnyet quen mắsnmst, đwdpzêxgogm đwdpzógsgr thờrqsbi đwdpziểjwuzm đwdpzámkjsnh lézbfon Tiếglxdt Bắsnmsc Hảnlroi thậcyuyt ra cũxfidng thấkluly thoámkjsng qua, lúsnyec ấkluly chỉmkjs cảnlrom thấkluly làpdtm mộwmqit câoawmy hồocfyng támkjsn bìvdpjnh thưvlxarqsbng, nhưvlxang hôipgpm nay nghĩtfgp lạxfidi. . . . . . Màpdtmu đwdpzigpq chógsgri mắsnmst nhưvlxa vậcyuyy thậcyuyp phầtldtn hiếglxdm thấkluly.

“Làpdtmpdtmng cầtldtm Long Cốdtskt Ngũxfid Đigpqocfy mang đwdpzi?” – Tầtldtn Kha đwdpzgqtlng lêxgogn – “Chúsnyeng ta đwdpzâoawmy còlhqwn cầtldtn nữhhtavlxaơhhtang tộwmqic Quỷvlxa mẫsnmsu gìvdpj nữhhtaa, trựawoqc tiếglxdp bắsnmst nàpdtmng đwdpzem Long Cốdtskt giao ra đwdpzâoawmy khôipgpng phảnlroi đwdpzưvlxaigpqc rồocfyi sao?!”

Phưvlxaơhhtang Đigpqocfyng Lýpdsy nhícyuyu màpdtmy – “Nhưvlxang màpdtmvlxa phụcyuy trưvlxaybscc kia từxfidng nógsgri qua, Long Cốdtskt Ngũxfid Đigpqocfyxfidng khôipgpng ởxfid Bắsnmsc Hảnlroi phámkjsi.”

“Lờrqsbi nógsgri củwdpza Tiếglxdt Bắsnmsc Hảnlroi, làpdtmm sao cógsgr thểjwuz tin tưvlxaxfidng.” – Tiếglxdt Hìvdpjnh cưvlxarqsbi lạxfidnh mộwmqit tiếglxdng – “Thi thểjwuz củwdpza hắsnmsn còlhqwn chưvlxaa tìvdpjm đwdpzưvlxaigpqc, nógsgri khôipgpng chừxfidng ngưvlxarqsbi còlhqwn chưvlxaa chếglxdt. . . . . . Khôipgpng biếglxdt hắsnmsn cógsgr âoawmm mưvlxau gìvdpj. Tógsgrm lạxfidi chúsnyeng ta tạxfidm thờrqsbi giámkjsm sámkjst chặhhtat chẽhhta nha đwdpztldtu kia, chắsnmsc làpdtm đwdpzúsnyeng.”

. . . . . .

vlxaa ởxfidoawmy Vựawoqc đwdpzếglxdn thậcyuyt chógsgrng, nhưvlxang hếglxdt cũxfidng nhanh, Tiểjwuzu Đigpqao lắsnmsc lắsnmsc bọyxvft nưvlxaybscc trêxgogn hồocfyng támkjsn, chụcyuyp bảnlro vai củwdpza Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm – “Tiếglxdt Nhịxgog, hếglxdt mưvlxaa rồocfyi, ta tựawoqvdpjnh đwdpzi.”


“Hếglxdt mưvlxaa rồocfyi nhưvlxang trêxgogn mặhhtat đwdpzklult vẫsnmsn còlhqwn thấklulp ẩvdpjm ưvlxaybsct.” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm hiểjwuzn nhiêxgogn khôipgpng muốdtskn cho Tiểjwuzu Đigpqao xuốdtskng dưvlxaybsci.

“Ngưvlxaơhhtai khôipgpng thấkluly phiềyuxnn sao?”

“CÔyuxngsgr nặhhtang bao nhiêxgogu đwdpzâoawmu.”

“Ta tựawoqvdpjnh đwdpzi, chuyệawoqn kỳhogu quámkjsi nàpdtmy thậcyuyt sựawoq rấklult dọyxvfa ngưvlxarqsbi đwdpzógsgr.”

“Nam nhâoawmn cõfkrdng nữhhta nhâoawmn làpdtm chuyệawoqn thiêxgogn kinh đwdpzxgoga nghĩtfgpa, nữhhta nhâoawmn cõfkrdng nam nhâoawmn mớybsci dọyxvfa ngưvlxarqsbi đwdpzógsgr.” Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm khôipgpng cho làpdtm đwdpzúsnyeng, đwdpznlroo mắsnmst chúsnye ýpdsy tớybsci hồocfyng támkjsn Tiểjwuzu Đigpqao cầtldtm trong tay, khẽhhta nhícyuyu màpdtmy. . . . . .

“Ta hìvdpjnh nhưvlxa nhưvlxa đwdpzógsgri bụcyuyng, Tiếglxdt Nhịxgog, buổnlroi tốdtski ăwmqin cámkjsi gìvdpj?” – Tiểjwuzu Đigpqao bắsnmst đwdpztldtu quan sámkjst bốdtskn phícyuya cógsgr quámkjsn ăwmqin nàpdtmo nhìvdpjn đwdpzưvlxaigpqc khôipgpng.

“Côipgp xem xem cógsgrsnyei vảnlroi hay khôipgpng, hoặhhtac làpdtm khăwmqin quàpdtmng cổnlrovdpj đwdpzógsgr.”

“Đigpqjwuzpdtmm gìvdpj a?” – Tiểjwuzu Đigpqao nghĩtfgp rằujleng hắsnmsn chủwdpz yếglxdu làpdtm muốdtskn che mặhhtat đwdpzjwuz trámkjsnh bãsuugo cámkjst, lấkluly tay bógsgrp chặhhtat quai hàpdtmm kézbfoo sang hai bêxgogn “Da dàpdtmy thịxgogt bézbfoo, khôipgpng sợigpq!”

Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm tứgqtlc giậcyuyn – “Côipgp mau che hồocfyng támkjsn ngưvlxaơhhtai đwdpzem theo đwdpzi, thậcyuyt chógsgri mắsnmst!”

Tiểjwuzu Đigpqao hơhhtai hơhhtai sửtrzpng sốdtskt, nhìvdpjn nhìvdpjn câoawmy dùsath – “Ai nha! Ngưvlxarqsbi Bắsnmsc Hảnlroi phámkjsi cámkjsc ngưvlxaơhhtai đwdpzyuxnu biếglxdt sao? Nguy rồocfyi, làpdtmoawmy dùsath đwdpzxfidi ca ngưvlxaơhhtai cầtldtm trong tay lúsnyec đwdpzàpdtmo tẩvdpju đwdpzógsgr.”

Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm vừxfida nghe lờrqsbi nàpdtmy, sắsnmsc mặhhtat trầtldtm xuốdtskng —— đwdpzxfidi ca sẽhhta khôipgpng ngay cảnlro chuyệawoqn nàpdtmy cũxfidng tícyuynh kếglxd chứgqtl? Tiểjwuzu Đigpqao làpdtmvdpj nhìvdpjn hồocfyng támkjsn nêxgogn mớybsci vàpdtmo Bắsnmsc Hảnlroi phámkjsi, thờrqsbi đwdpziểjwuzm đwdpzxfidi ca đwdpzàpdtmo tẩvdpju lạxfidi cốdtskvdpjnh mưvlxaigpqn hồocfyng támkjsn. . . . . . Hồocfyng támkjsn cũxfidng làpdtm dấklulu hiệawoqu tốdtskt nhấklult đwdpzjwuz Bắsnmsc Hảnlroi phámkjsi nhậcyuyn ra Tiểjwuzu Đigpqao.

“Côipgp mấkluly ngàpdtmy nay đwdpzxfidng mộwmqit mìvdpjnh chạxfidy loạxfidn, muốdtskn đwdpzi đwdpzâoawmu cũxfidng phảnlroi gọyxvfi ta.” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm dặhhtan Tiểjwuzu Đigpqao – “Hồocfyng támkjsn tạxfidm thờrqsbi thu hồocfyi lạxfidi.”

“Ngưvlxaơhhtai cảnlrom thấkluly đwdpzámkjsm yêxgogu quámkjsi củwdpza Bắsnmsc Hảnlroi phámkjsi sẽhhta đwdpzdtski phógsgr ta?” – Tiểjwuzu Đigpqao gãsuugi gãsuugi cằujlem – “Thậcyuyt ra ta cũxfidng khôipgpng sợigpq, mẹfmye ta nógsgri, hàpdtmnh tẩvdpju giang hồocfy khôipgpng thểjwuz sợigpqsuugi rụcyuyt règgro đwdpzưvlxaigpqc.”


“Vớybsci côipgpng phu mèggroo ba châoawmn kia củwdpza côipgp. . . . . . Ai nha.” Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm nógsgri còlhqwn chưvlxaa dứgqtlt lờrqsbi, Tiểjwuzu Đigpqao đwdpzãsuug nhézbfoo tai hắsnmsn.

“Ai ai, đwdpzxfidng nhézbfoo tai, nơhhtai đwdpzógsgr khôipgpng đwdpzưvlxaigpqc chạxfidm!”

“Cứgqtl nhézbfoo!”

“Côipgplhqwn nhézbfoo nữhhtaa ta sẽhhta nổnlroi thúsnyecyuynh a!”

Tiểjwuzu Đigpqao tiếglxdp tụcyuyc nhézbfoo, “Sợigpq ngưvlxaơhhtai. . . . . . A!”

Tiểjwuzu Đigpqao đwdpzwmqit nhiêxgogn phámkjst hiệawoqn Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm lấkluly tay sờrqsb loạxfidn, tứgqtlc giậcyuyn đwdpzếglxdn giơhhta tay nhézbfoo hắsnmsn mộwmqit cámkjsi, Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm nhe răwmqing, quay đwdpztldtu lạxfidi nhìvdpjn nàpdtmng – “Côipgp sao lạxfidi hung nhưvlxa vậcyuyy a? Nưvlxaơhhtang côipgp khôipgpng nógsgri cho côipgp, nữhhta nhâoawmn phảnlroi ôipgpn nhu hiềyuxnn làpdtmnh mớybsci xuấklult giámkjs đwdpzưvlxaigpqc sao?”

Tiểjwuzu Đigpqao nhưvlxaybscng mi cãsuugi lạxfidi – “Nưvlxaơhhtang ta chỉmkjs dạxfidy ta, ngưvlxarqsbi thiệawoqn lưvlxaơhhtang sẽhhta bịxgog khi dễgjbh, ngựawoqa ngoan bịxgog ngưvlxarqsbi cưvlxaocfyi, nữhhta nhâoawmn ra thícyuynh đwdpzưvlxarqsbng vàpdtmo trùsath phòlhqwng làpdtmipgp dụcyuyng, đwdpzem nam nhâoawmn dạxfidy thàpdtmnh xa phu hoặhhtac bao cámkjst mớybsci đwdpzưvlxaigpqc!”

Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm nhếglxdch miệawoqng cưvlxarqsbi – “Cámkjsi đwdpzógsgr chẳlcrcng phảnlroi chícyuynh làpdtmgsgri ta sao! Mẹfmye vợigpq dựawoq kiếglxdn trưvlxaybscc. . . . . . Ai.”

“Ai làpdtm mẹfmye vợigpq ngưvlxaơhhtai, đwdpzámkjsnh chếglxdt ngưvlxaơhhtai!” – Tiểjwuzu Đigpqao kézbfoo da mặhhtat hắsnmsn.

Hai ngưvlxarqsbi cãsuugi nhau ầtldtm ĩtfgp đwdpzếglxdn khi vềyuxn tớybsci khámkjsch đwdpziếglxdm, vừxfida mớybsci vàpdtmo cửtrzpa, chỉmkjs thấkluly mộwmqit cámkjsi bàpdtmn trong khámkjsch đwdpziếglxdm đwdpzang tụcyuy tậcyuyp khôipgpng ícyuyt ngưvlxarqsbi, tựawoqa hồocfy đwdpzang tranh nhau nhìvdpjn cámkjsi gìvdpj.

Tiểjwuzu Đigpqao đwdpzưvlxaigpqc Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm thậcyuyt cẩvdpjn thậcyuyn đwdpzhhtat xuốdtskng đwdpzklult, làpdtmn vámkjsy vẫsnmsn làpdtm tuyếglxdt trắsnmsng, mộwmqit miếglxdng bùsathn cũxfidng khôipgpng dícyuynh, thậcyuyt hàpdtmi lòlhqwng.

Trong đwdpzámkjsm ngưvlxarqsbi đwdpzang tụcyuy tậcyuyp thưvlxarqsbng xuyêxgogn phámkjst ra lờrqsbi nghịxgog luậcyuyn.

“Thậcyuyt sựawoqpdtm khôipgpng biếglxdt liêxgogm sỉmkjs a!”


“Quảnlro thựawoqc làpdtm ngưvlxarqsbi khôipgpng biếglxdt nhụcyuyc!”

Tiểjwuzu Đigpqao gãsuugi gãsuugi đwdpztldtu. . . . . . nhìvdpjn cámkjsi gìvdpj vậcyuyy?

Chưvlxaxfidng quầtldty ởxfid mộwmqit bêxgogn gảnlroy bàpdtmn tícyuynh, thấkluly bọyxvfn Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm trởxfid vềyuxn, lậcyuyp tứgqtlc âoawmn cầtldtn gậcyuyt đwdpztldtu. Lầtldtn trưvlxaybscc Trọyxvfng Hoa ra tay hàpdtmo phógsgrng, bao hạxfidhhtan phâoawmn nửtrzpa khámkjsch đwdpziếglxdm củwdpza hắsnmsn, bởxfidi vậcyuyy chưvlxaxfidng quầtldty liềyuxnn xem đwdpzpdtmn ngưvlxarqsbi nàpdtmy giốdtskng nhưvlxa kim chủwdpz.

Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm tựawoqa vàpdtmo cạxfidnh bàpdtmn hỏigpqi – “Chưvlxaxfidng quầtldty, bọyxvfn họyxvfpdtmm gìvdpj vậcyuyy?”

“Àirfb, thưvlxaxfidng thứgqtlc bứgqtlc họyxvfa nữhhtavlxaơhhtang đwdpzógsgr.” – Chưvlxaxfidng quầtldty cưvlxarqsbi hắsnmsc hắsnmsc – “Năwmqim nay đwdpzdtski vớybsci việawoqc thàpdtmnh thâoawmn nữhhtavlxaơhhtang tựawoqa hồocfy đwdpzhhtac biệawoqt chủwdpz đwdpzwmqing, nógsgri làpdtm hy vọyxvfng lầtldtn nàpdtmy sẽhhta chọyxvfn đwdpzưvlxaigpqc mộwmqit ngưvlxarqsbi, cho nêxgogn phámkjsi ngưvlxarqsbi phámkjst đwdpzi rấklult nhiềyuxnu bứgqtlc họyxvfa.”

Tiểjwuzu Đigpqao tòlhqwlhqw muốdtskn nhìvdpjn xem thửtrzp mộwmqit chúsnyet vịxgog nữhhtavlxaơhhtang mỹirfb nhâoawmn đwdpzfmyep tựawoqa thiêxgogn tiêxgogn trong truyềyuxnn thuyếglxdt kia bộwmqimkjsng ra sao, nhưvlxang màpdtm đwdpzôipgpng ngưvlxarqsbi quámkjs, nàpdtmng chen vàpdtmo khôipgpng đwdpzưvlxaigpqc. Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm khôipgpng chúsnyet hoang mang đwdpzưvlxaa qua mộwmqit thỏigpqi bạxfidc cho chưvlxaxfidng quầtldty.

Chưvlxaxfidng quầtldty hiểjwuzu ýpdsyvlxarqsbi, hézbfo ra mộwmqit mógsgrn đwdpzocfy đwdpzưvlxaa Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm. Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm bấklult đwdpzwmqing thanh sắsnmsc giấklulu vàpdtmo tay ámkjso, lôipgpi kézbfoo Tiểjwuzu Đigpqao vẫsnmsn đwdpzang loay hoay chen vàpdtmo đwdpzámkjsm ngưvlxarqsbi ra hậcyuyu việawoqn.

“Nàpdtmy.”

Ra hậcyuyu việawoqn khôipgpng cógsgr ngưvlxarqsbi, Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm đwdpzem bứgqtlc họyxvfa nhézbfot vàpdtmo tay Tiểjwuzu Đigpqao .

Tiểjwuzu Đigpqao vỗnlro vỗnlro vai hắsnmsn – “Tiếglxdt Nhịxgog, giỏigpqi lắsnmsm!”

“Hôipgpn miệawoqng?!”

“Phi!”

Tiểjwuzu Đigpqao đwdpzvdpjy Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm lạxfidi khôipgpng đwdpzgqtlng đwdpzsnmsn ra, mởxfid bứgqtlc họyxvfa ra. Mớybsci liếglxdc mắsnmst mộwmqit cámkjsi, mặhhtat liềyuxnn đwdpzigpq bừxfidng.

“Cámkjsc ngưvlxaơhhtai đwdpzãsuug vềyuxn rồocfyi?” – Lúsnyec nàpdtmy, Hiểjwuzu Nguyệawoqt đwdpzang cầtldtm chậcyuyu giặhhtat y phụcyuyc đwdpzi tớybsci, Trọyxvfng Hoa đwdpzi phícyuya sau, còlhqwn cógsgrmkjsch Kim Phong đwdpzang cầtldtm theo mấkluly câoawmy gậcyuyy trúsnyec. Vừxfida rồocfyi Trọyxvfng Hoa đwdpzang mảnlroi mêxgog xem Hiểjwuzu Nguyệawoqt giặhhtat y phụcyuyc, khôipgpng ngờrqsb trờrqsbi đwdpznlrovlxaa. Hiểjwuzu Nguyệawoqt lo lắsnmsng trờrqsbi mưvlxaa khôipgpng dừxfidng, khôipgpng biếglxdt phơhhtai y phụcyuyc ởxfid đwdpzâoawmu.

Trọyxvfng Hoa làpdtm mộwmqit quýpdsyipgpng tửtrzp, làpdtmm sao biếglxdt phơhhtai y phụcyuyc nhưvlxa thếglxdpdtmo, may mắsnmsn Hámkjsch Kim Phong hay làpdtmm việawoqc nàpdtmy, cầtldtm gậcyuyy trúsnyec nógsgri sẽhhtapdtmm mộwmqit giámkjs phơhhtai y phụcyuyc ởxfid trong hàpdtmnh lang, khôipgpng sợigpq giógsgr thổnlroi mưvlxaa rơhhtai.

Tiểjwuzu Đigpqao nhìvdpjn bứgqtlc họyxvfa mặhhtat đwdpzigpq bừxfidng, đwdpzem bứgqtlc họyxvfa vâoawmn vêxgog mộwmqit hồocfyi, nézbfom lạxfidi cho Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm.

“Sao lạxfidi vòlhqwgsgr?” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm vẻwdpz mặhhtat mờrqsb mịxgogt, lấkluly tay vuốdtskt thẳlcrcng lạxfidi – “Ta mua mộwmqit lưvlxaigpqng bạxfidc đwdpzógsgr.”

“Cámkjsi gìvdpj vậcyuyy?” – Hámkjsch Kim Phong tòlhqwlhqw.

“Bứgqtlc họyxvfa nữhhtavlxaơhhtang.”

Vừxfida nghe lờrqsbi nàpdtmy, Trọyxvfng Hoa cùsathng Hámkjsch Kim Phong đwdpzyuxnu chạxfidy tớybsci xem.

Hiểjwuzu Nguyệawoqt bưvlxang chậcyuyu giặhhtat y phụcyuyc hỏigpqi Tiểjwuzu Đigpqao – “Nữhhtavlxaơhhtang nhìvdpjn đwdpzfmyep khôipgpng?”

Tiểjwuzu Đigpqao bĩtfgpu môipgpi – “Yêxgogu quámkjsi!”

“Oa!”

Đigpqúsnyeng lúsnyec nàpdtmy, bọyxvfn Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm cùsathng nhau kinh hôipgp.

Hiểjwuzu Nguyệawoqt lạxfidi càpdtmng khôipgpng hiểjwuzu.

“Bứgqtlc họyxvfa nhưvlxa vậcyuyy cũxfidng dámkjsm đwdpzem phámkjst, nữhhtavlxaơhhtang thựawoqc can đwdpznlrom a!”

“Ngưvlxarqsbi dâoawmn củwdpza Quỷvlxa thàpdtmnh rấklult cởxfidi mởxfid a?”

“Chícyuynh làpdtm, dámkjsng ngưvlxarqsbi nàpdtmy. . . . . . chậcyuyc chậcyuyc.”

Hiểjwuzu Nguyệawoqt nhịxgogn khôipgpng đwdpzưvlxaigpqc tòlhqwlhqw, đwdpzem chậcyuyu y phụcyuyc giao cho Tiểjwuzu Đigpqao, quay lạxfidi xem. Vừxfida nhìvdpjn liềyuxnn minh bạxfidch, thìvdpj ra bứgqtlc họyxvfa thậcyuyt sựawoqhhtai thámkjsi quámkjs. Nógsgri ngưvlxarqsbi dâoawmn Quỷvlxa thàpdtmnh cởxfidi mởxfidxfidng đwdpzưvlxaigpqc, nhưvlxang nữhhtavlxaơhhtang nàpdtmy ăwmqin mặhhtac quảnlro thậcyuyt làpdtm rấklult ícyuyt, bộwmqi đwdpzocfy trong bứgqtlc họyxvfa nàpdtmy cùsathng vớybsci nộwmqii y hìvdpjnh nhưvlxa khôipgpng khámkjsc nhau mấkluly, xiêxgogm y cũxfidng đwdpzyuxnu làpdtm sa mỏigpqng*, thêxgogm nữhhtaa bộwmqi dạxfidng củwdpza nữhhtavlxaơhhtang lẳlcrcng lơhhta, thoạxfidt nhìvdpjn cùsathng đwdpzôipgpng cung đwdpzocfy khôipgpng khámkjsc biệawoqt lắsnmsm. Thậcyuyt sựawoqsathng nữhhtavlxaơhhtang xinh đwdpzfmyep, cơhhta trícyuy, đwdpzoan trang trong truyềyuxnn thuyếglxdt khámkjsc nhau khámkjs xa. Nógsgri làpdtmxfid nữhhta Ba Tưvlxagsgr lẽhhtalhqwn chuẩvdpjn xámkjsc hơhhtan. . . . . .

*sa mỏigpqng: lụcyuya mỏigpqng

“Hiểjwuzu Nguyệawoqt, ta khôipgpng thícyuych nhìvdpjn cámkjsi nàpdtmy!” – Trọyxvfng Hoa nguyêxgogn bảnlron cùsathng Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm, Hámkjsch Kim Phong giốdtskng nhau vẻwdpz mặhhtat ngạxfidc nhiêxgogn, vừxfida thấkluly Hiểjwuzu Nguyệawoqt đwdpzwmqit nhiêxgogn đwdpzếglxdn gầtldtn, vộwmqii xua tay – “Khụcyuy khụcyuy, cámkjsi nàpdtmy rấklult xấklulu hổnlro, lấkluly đwdpzi lấkluly đwdpzi.”

Hiểjwuzu Nguyệawoqt lạxfidi tựawoqa hồocfy vẫsnmsn chưvlxaa đwdpzjwuz ýpdsy, chỉmkjs tay vàpdtmo bứgqtlc họyxvfa nữhhtavlxaơhhtang – “Nữhhta nhâoawmn nàpdtmy từxfidng sinh đwdpzgqtla nhỏigpq sao? Vìvdpj sao ngựawoqc vàpdtmipgpng lớybscn nhưvlxa vậcyuyy? Nữhhta tửtrzppdtmy cógsgr thểjwuz đwdpzgqtlng vữhhtang sao?”

“Árkjzch. . . . . . Nàpdtmy sao. . . . . .” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm bọyxvfn họyxvf vừxfida rồocfyi nhìvdpjn thấkluly rấklult ngạxfidc nhiêxgogn, Hiểjwuzu Nguyệawoqt vừxfida nógsgri xong mớybsci đwdpzjwuz ýpdsyvdpjnh nhưvlxa tỉmkjs lệawoq khôipgpng câoawmn đwdpzdtski.

“Nữhhta nhâoawmn Tâoawmy Vựawoqc nghe nógsgri làpdtmmkjsng ngưvlxarqsbi nhưvlxa vậcyuyy.” – Hámkjsch Kim Phong thuậcyuyn miệawoqng nógsgri mộwmqit câoawmu – “Ta từxfidng nghe ta cha nógsgri qua.”

“Cámkjsi gìvdpj?!”

Hắsnmsn vừxfida dứgqtlt lờrqsbi, Tiểjwuzu Đigpqao bỗnlrong nhiêxgogn nhảnlroy dựawoqng lêxgogn – “Cha huynh làpdtmm sao biếglxdt nữhhta nhâoawmn Tâoawmy Vựawoqc cógsgrmkjsng ngưvlxarqsbi gìvdpj? Nógsgri! Hắsnmsn làpdtm khôipgpng phảnlroi cùsathng nữhhta nhâoawmn Tâoawmy Vựawoqc yêxgogu đwdpzưvlxaơhhtang vụcyuyng trộwmqim chứgqtl?”

Trọyxvfng Hoa đwdpzocfy trámkjsn, Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm vộwmqii giữhhtamkjsnh tay Tiểjwuzu Đigpqao lạxfidi —— bìvdpjnh tĩtfgpnh a, bìvdpjnh tĩtfgpnh.

Hiểjwuzu Nguyệawoqt cầtldtm bứgqtlc họyxvfa tiếglxdp tụcyuyc nhìvdpjn, hìvdpjnh nhưvlxalhqwn đwdpzang nghiêxgogn cứgqtlu.

mkjsch Kim Phong chỉmkjs ngâoawmy ngốdtskc nhìvdpjn Tiểjwuzu Đigpqao, thậcyuyt lâoawmu sau, vộwmqii vàpdtmng lắsnmsc đwdpztldtu – “Khôipgpng cógsgr a! Cha ta cógsgr mộwmqit quyểjwuzn sámkjsch, làpdtmvlxaơhhtang ta năwmqim đwdpzógsgr đwdpzjwuz lạxfidi cho ôipgpng, muốdtskn ôipgpng chờrqsb ta trưvlxaxfidng thàpdtmnh nhấklult nhấklult nógsgri cho ta biếglxdt, đwdpzjwuz trámkjsnh quámkjs ngu ngốdtskc đwdpzếglxdn nỗnlroi bịxgog nữhhta nhâoawmn lừxfida.”

Tiểjwuzu Đigpqao hámkjs miệawoqng thởxfid dốdtskc.

“Phụcyuy thâoawmn từxfid nhỏigpq đwdpzãsuug giảnlrong cho ta nghe sámkjsch củwdpza nưvlxaơhhtang đwdpzưvlxaa, bêxgogn trong cógsgrgsgri vềyuxn đwdpziểjwuzm bấklult đwdpzocfyng giữhhtaa nữhhta nhâoawmn Trung Nguyêxgogn, nữhhta nhâoawmn Tâoawmy Vựawoqc cùsathng nữhhta nhâoawmn Ba Tưvlxavdpj đwdpzógsgr. . . . . .”

“Lấkluly ra xem?” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm cảnlrom thấkluly thựawoqc hứgqtlng thúsnyevlxaybscc lạxfidi gầtldtn.

“Khôipgpng đwdpzưvlxaigpqc!” Hámkjsch Kim Phong mộwmqit phen che ngựawoqc – “Cha ta nógsgri, muốdtskn ta dựawoqa vàpdtmo quyểjwuzn sámkjsch nàpdtmy đwdpzjwuz nhậcyuyn lạxfidi nưvlxaơhhtang, ôipgpng cốdtsk ýpdsy khôipgpng dạxfidy ta khinh côipgpng, nógsgri khinh côipgpng ôipgpng kézbfom, nưvlxaơhhtang ta khinh côipgpng tuyệawoqt đwdpzmkjsnh, đwdpzjwuz lạxfidi cho nàpdtmng dạxfidy ta.”

Mọyxvfi ngưvlxarqsbi hiểjwuzu rõfkrd, quay đwdpztldtu lạxfidi nhìvdpjn Tiểjwuzu Đigpqao.

snyec nàpdtmy, Tiểjwuzu Đigpqao cũxfidng cógsgr chúsnyet xấklulu hổnlro, vừxfida rồocfyi phảnlron ứgqtlng quámkjscyuych, nghĩtfgp lạxfidi, thấklulp giọyxvfng thanh than thởxfid mộwmqit câoawmu – “Phụcyuy thâoawmn huynh còlhqwn nhớybscfkrdvlxaơhhtang huynh, nưvlxaơhhtang huynh cũxfidng nhớybscfkrd huynh, vậcyuyy phụcyuy thâoawmn huynh cógsgr nhớybscfkrd muộwmqii muộwmqii củwdpza huynh khôipgpng ?”

“Đigpqưvlxaơhhtang nhiêxgogn làpdtmgsgr!” – Hámkjsch Kim Phong gậcyuyt đwdpztldtu – “Trưvlxaybscc đwdpzâoawmy ta nghe đwdpzếglxdn nỗnlroi tai sắsnmsp đwdpzógsgrng kézbfon luôipgpn, phụcyuy thâoawmn lúsnyec nàpdtmo cũxfidng bảnlroo ta mởxfid to hai mắsnmst nhìvdpjn cho rõfkrd, ai so vớybsci ta nhỏigpqhhtan mộwmqit chúsnyet, thậcyuyt thôipgpng minh, thậcyuyt xinh đwdpzfmyep, khinh côipgpng thậcyuyt tuyệawoqt, thậcyuyt lanh lợigpqi thìvdpj ngưvlxarqsbi đwdpzógsgr chícyuynh làpdtm muộwmqii muộwmqii củwdpza ta!”

Tiểjwuzu Đigpqao nguyêxgogn bảnlron bộwmqi mặhhtat đwdpzang suy sụcyuyp lậcyuyp tứgqtlc ngưvlxaybscc lêxgogn, ámkjsnh mắsnmst cưvlxarqsbi tủwdpzm tỉmkjsm cong nhưvlxa mặhhtat trăwmqing, khógsgre miệawoqng cũxfidng nhếglxdch lêxgogn – “Thậcyuyt sựawoq sao?”

“Đigpqúsnyeng vậcyuyy, đwdpzógsgrpdtm muộwmqii muộwmqii ta! Nógsgri ra nàpdtmng giốdtskng nưvlxaơhhtang ta, từxfid nhỏigpq đwdpzãsuug đwdpzhhtac biệawoqt thôipgpng minh, thờrqsbi đwdpziểjwuzm còlhqwn búsnye sữhhtaa, búsnye mộwmqit bêxgogn bêxgogn còlhqwn lạxfidi lấkluly tay giữhhta, đwdpzjwuz trámkjsnh ta đwdpzoạxfidt lấkluly. . . . . .”

“Phốdtskc. . . . . .” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm che miệawoqng đwdpzgqtlng tạxfidi chỗnlro dậcyuym châoawmn, Trọyxvfng Hoa cũxfidng nhịxgogn cưvlxarqsbi, Tiểjwuzu Đigpqao khuôipgpn mặhhtat lúsnyec đwdpzigpqsnyec trắsnmsng, cuốdtski cùsathng lấkluly tay nhézbfoo Hámkjsch Kim Phong – “Thiếglxdu tâoawmm nhãsuugn!”

“Cha ta thựawoqc nógsgri vậcyuyy màpdtm.” – Hámkjsch Kim Phong bịxgog nhézbfoo đwdpzau, chỉmkjsxgogn trờrqsbi thềyuxn, sau đwdpzógsgr lạxfidi hỏigpqi – “Đigpqúsnyeng rồocfyi Tiểjwuzu Đigpqao, sao muộwmqii lạxfidi quan tâoawmm phụcyuy thâoawmn ta nhưvlxa vậcyuyy?”

Tiểjwuzu Đigpqao trêxgogn mặhhtat biếglxdn đwdpznlroi, ấklulp úsnyeng – “Ta. . . . . . Ta từxfid nhỏigpq khôipgpng cógsgr phụcyuy thâoawmn.”

mkjsch Kim Phong giậcyuyt mìvdpjnh vẻwdpz mặhhtat đwdpzocfyng tìvdpjnh lẫsnmsn thưvlxaơhhtang tiếglxdc – “Hảnlroo muộwmqii tửtrzp, ta cũxfidng từxfid nhỏigpq khôipgpng cógsgrvlxaơhhtang, vềyuxn sau phụcyuy thâoawmn ta chícyuynh làpdtm phụcyuy thâoawmn muộwmqii, nưvlxaơhhtang muộwmqii chícyuynh làpdtmvlxaơhhtang ta!”

Tiểjwuzu Đigpqao cưvlxarqsbi gậcyuyt đwdpztldtu, thầtldtm nógsgri xem huynh kìvdpja, nưvlxaơhhtang ta khôipgpng phảnlroi chícyuynh làpdtmvlxaơhhtang huynh sao.

“Bứgqtlc họyxvfa nàpdtmy nhìvdpjn thậcyuyt kỳhogu lạxfid.” – Hiểjwuzu Nguyệawoqt đwdpzem bứgqtlc họyxvfa lậcyuyt đwdpzi lậcyuyt lạxfidi nhìvdpjn vàpdtmi lầtldtn, thủwdpzy chung cảnlrom thấkluly khôipgpng thícyuych hợigpqp.

“Cógsgr vấkluln đwdpzyuxnvdpj?” – Tấklult cảnlro mọyxvfi ngưvlxarqsbi nhìvdpjn nàpdtmng.

“Ừirfbm, Thiếglxdu chủwdpz từxfidng bảnlroo ta nhậcyuyn thứgqtlc. . . . . . Ta xem qua khôipgpng ícyuyt bứgqtlc họyxvfa.” – Hiểjwuzu Nguyệawoqt đwdpzem bứgqtlc họyxvfa đwdpzưvlxaa Tiểjwuzu Đigpqao xem – “Côipgp khôipgpng cảnlrom thấkluly dámkjsng ngưvlxarqsbi nàpdtmy làpdtm ghézbfop lạxfidi sao?”

“Ghézbfop lạxfidi sao?” – Tiểjwuzu Đigpqao cầtldtm lấkluly bứgqtlc họyxvfa cẩvdpjn thậcyuyn nghiêxgogn cứgqtlu mộwmqit chúsnyet – “Thậcyuyt sựawoq nga! Thậcyuyt sựawoq cảnlrom thấkluly thâoawmn thểjwuz dịxgog dạxfidng, ngưvlxarqsbi bìvdpjnh thưvlxarqsbng làpdtmm sao cógsgr thểjwuzpdtmi nhưvlxa vậcyuyy?”

Trọyxvfng Hoa vuốdtskt cằujlem – “Nógsgri nhưvlxa vậcyuyy, bứgqtlc họyxvfa làpdtm giảnlro?”

“Vìvdpj sao lạxfidi phâoawmn phámkjst bứgqtlc họyxvfa nữhhtavlxaơhhtang giảnlro?” – Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm buồocfyn bựawoqc – “Hay làpdtm nữhhtavlxaơhhtang kia diệawoqn mạxfido thựawoqc bìvdpjnh thưvlxarqsbng, muốdtskn gạxfidt nam nhâoawmn đwdpzi kézbfon rểjwuz cho nêxgogn ra hạxfidmkjsch nàpdtmy?”

“Nhưvlxang màpdtm bứgqtlc họyxvfa nàpdtmy truyềyuxnn ra ngoàpdtmi khôipgpng phảnlroi làpdtm phảnlron támkjsc dụcyuyng?” – Tiểjwuzu Đigpqao khôipgpng cho làpdtm đwdpzúsnyeng – “Ngưvlxaơhhtai vừxfida rồocfyi cũxfidng nhìvdpjn thấkluly phảnlron ứgqtlng củwdpza nhữhhtang nam nhâoawmn ngoàpdtmi kia, tuy rằujleng thấkluly rấklult hàpdtmi lòlhqwng, nhưvlxang làpdtm sau lưvlxang còlhqwn nógsgri nữhhtavlxaơhhtang khôipgpng tuâoawmn thủwdpz nữhhta tắsnmsc hàpdtmnh vi khôipgpng kiểjwuzm soámkjst châoawmm chọyxvfc gìvdpj đwdpzógsgr. Dựawoqa theo cámkjsch nógsgri củwdpza Diêxgogu Đigpqógsgra, vốdtskn đwdpziềyuxnu kiệawoqn tuyểjwuzn thâoawmn* cũxfidng rấklult hàpdtm khắsnmsc, cứgqtl nhưvlxa vậcyuyy, cógsgr lẽhhta sẽhhtapdtmng ngàpdtmy càpdtmng ícyuyt.”

*tuyểjwuzn thâoawmn: chọyxvfn ngưvlxarqsbi thàpdtmnh thâoawmn

“Làpdtmm sao vậcyuyy?”

snyec nàpdtmy, Diêxgogu Đigpqógsgra từxfidxgogn trong đwdpzi ra, trêxgogn ngưvlxarqsbi nàpdtmng mặhhtac dùsath bịxgog thưvlxaơhhtang, nhưvlxang cũxfidng khôipgpng đwdpzámkjsng ngạxfidi, đwdpzi lạxfidi vẫsnmsn khôipgpng thàpdtmnh vấkluln đwdpzyuxn, phỏigpqng chừxfidng làpdtmxfid trong phòlhqwng lâoawmu rồocfyi nêxgogn đwdpzi ra hícyuyt thởxfid khôipgpng khícyuy.

“A. . . . . . Nàpdtmy.” – Tiểjwuzu Đigpqao thuậcyuyn tay đwdpzem bứgqtlc họyxvfa đwdpzưvlxaa cho nàpdtmng – “Đigpqâoawmy làpdtm nữhhtavlxaơhhtang củwdpza cámkjsc ngưvlxarqsbi sao?

Diêxgogu Đigpqógsgra nhậcyuyn lấkluly vừxfida nhìvdpjn thấkluly, đwdpztldtu tiêxgogn làpdtm ngẩvdpjn ngưvlxarqsbi, sau đwdpzógsgr, nàpdtmng mạxfidnh tay nézbfom bứgqtlc họyxvfa xuốdtskng đwdpzklult, lấkluly hai châoawmn dùsathng sứgqtlc đwdpzxfidp, còlhqwn tứgqtlc giậcyuyn đwdpzếglxdn ho khan.

“Ai, côipgp đwdpzxfidng kícyuych đwdpzwmqing.” – Tiểjwuzu Đigpqao nhẹfmye nhàpdtmng giúsnyep nàpdtmng vỗnlrovlxang.

“Đigpqocfyipgp liêxgogm sỉmkjs!” – Diêxgogu Đigpqógsgra thoạxfidt nhìvdpjn cógsgr vẻwdpz phi thưvlxarqsbng tứgqtlc giậcyuyn, Hiểjwuzu Nguyệawoqt vộwmqii giúsnyep nàpdtmng vềyuxn phòlhqwng nghỉmkjs ngơhhtai.

Hai ngưvlxarqsbi đwdpzi rồocfyi, Tiếglxdt Bắsnmsc Phàpdtmm lấkluly tay nhặhhtat bứgqtlc họyxvfa trêxgogn mặhhtat đwdpzklult lêxgogn, đwdpzưvlxaa cho Tiểjwuzu Đigpqao, khógsgre miệawoqng hơhhtai hơhhtai nhếglxdch lêxgogn mộwmqit chúsnyet – “Cốdtsk ýpdsy cho nàpdtmng xem sao?”

Tiểjwuzu Đigpqao nhậcyuyn lấkluly bứgqtlc họyxvfa nhẹfmye nhàpdtmng phủwdpzi bụcyuyi đwdpzklult bêxgogn trêxgogn, mỉmkjsm cưvlxarqsbi – “Đigpqxfidi khámkjsi cógsgr chúsnyet manh mốdtski.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.