Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 40 : Vô cớ tức giận

    trước sau   
“Lạygrti nóqliwi tiếqtngp.” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm nhìmdmxn nhữrjskng giọlznwt mưotxoa rơpaxfi xuốaiybng, buồnvdbn bựrawwc hỏqelwi Tiểnntyu Đfjvaao – “Côccbfccbfm sao mỗmdhqi lầbukin đetocotxou biếqtngt khi nàccbfo thìmdmx trờqelwi mưotxoa?”

Tiểnntyu Đfjvaao đetoclybmc ýztsk – “Bíixub mậwbiyt.”

“Nàccbfy.” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm thấetocy Tiểnntyu Đfjvaao xoay ngưotxoqelwi muốaiybn đetoci, vộewnhi giữrjsk chặlznwt nàccbfng – “Vánntyy trắlybmng nhưotxo vậwbiyy, khôccbfng sợlmej đetoci sẽxdurixubnh bùahpfn sao?”

Tiểnntyu Đfjvaao cútpfli đetocbukiu vừkdfga nhìmdmxn thấetocy, lậwbiyp tứjjpnc mếqtngu mánntyo —— vùahpfng Târyywy Bắlybmc cũtkxcng khôccbfng giốaiybng nhưotxo Giang Nam cóqliw đetocưotxoqelwng đetocánnty, nơpaxfi nàccbfy đetocotxou làccbf đetocưotxoqelwng đetocetoct, mưotxoa trêklvxn trờqelwi rơpaxfi xuốaiybng đetocotxou đetoclznwng lạygrti thàccbfnh vũtkxcng, chảjhrny qua chảjhrny lạygrti, nàccbfy nếqtngu mộewnht đetocygrtp xuốaiybng mộewnht cưotxopaxfc, vánntyy nàccbfng nhấetoct đetocvzfknh sẽxdurqliw chuyệsoryn.

Thấetoct sánntych a! Tiểnntyu Đfjvaao thậwbiyt hốaiybi hậwbiyn, vánntyy nàccbfy rấetoct quýztsk!

“Ta cõkdfgng côccbf?” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm ngưotxolmejc lạygrti rấetoct niềotxom nởxdur – “Dùahpf sao y phụcqadc ta đetocang mặlznwc cũtkxcng làccbf củfdvoa Trọlznwng Hoa.”


“Ngưotxoơpaxfi đetocútpflng làccbf thiếqtngu đetocjjpnc.” – Tiểnntyu Đfjvaao vẻvcww mặlznwt khinh bỉgqxs – “Trọlznwng Hoa cho ngưotxoơpaxfi mưotxolmejn y phụcqadc ngưotxoơpaxfi còfeoin làccbfm cho ngưotxoqelwi ta mộewnht thâryywn đetocbukiy bùahpfn?”

“Vậwbiyy côccbf khôccbfng hiểnntyu rồnvdbi.” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm cưotxoqelwi đetocếqtngn thậwbiyt vui vẻvcww – “Trọlznwng Hoa đetocang ưotxopaxfc gìmdmx mỗmdhqi kiệsoryn y phụcqadc đetocotxou díixubnh bùahpfn trêklvxn đetocóqliw.”

Tiểnntyu Đfjvaao ngẩczfjn ngưotxoqelwi, lậwbiyp tứjjpnc hiểnntyu đetocưotxolmejc – “A. . . . . . Muốaiybn đetocnnty Hiểnntyu Nguyệsoryt giútpflp hắlybmn giặlznwt a, nam nhâryywn cánntyc ngưotxoơpaxfi lạygrti đetoci tíixubnh toánntyn chuyệsoryn nàccbfy.”

“Lêklvxn hay khôccbfng?” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm cưotxoqelwi tủfdvom tỉgqxsm hỏqelwi nàccbfng, Tiểnntyu Đfjvaao hơpaxfi câryywn nhắlybmc, bịvzfk hắlybmn cõkdfgng trêklvxn lưotxong mộewnht chútpflt hìmdmxnh nhưotxotkxcng khôccbfng phảjhrni tổmdugn thấetoct gìmdmx, lạygrti nhìmdmxn bộewnhnntyy bạygrtch – “Ừpyevm. . . . . .”

“Nhanh lêklvxn, bằiqcsng khôccbfng mưotxoa sắlybmp tạygrtnh rồnvdbi.”

“A?”

“Khôccbfng phảjhrni, bằiqcsng khôccbfng mưotxoa càccbfng lútpflc càccbfng lớpaxfn.” Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm vộewnhi vàccbfng sửoenha chữrjska.

Tiểnntyu Đfjvaao thấetocy Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm cưotxoqelwi hìmdmxmdmx quay lưotxong lạygrti, vẫpkdan làccbf ôccbfm lấetocy bảjhrn vai hắlybmn, xem Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm giốaiybng nhưotxo xa phu*, nàccbfng thay hắlybmn bung dùahpf.

*xa phu: ngưotxoqelwi đetocczfjy xe

Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm muốaiybn di chuyểnntyn tay đetocếqtngn chỗmdhq khánntyc mộewnht chútpflt, Tiểnntyu Đfjvaao vộewnhi vàccbfng đetocwbiyp mộewnht cánntyi – “Khôccbfng đetocưotxolmejc sờqelw loạygrtn!”

“Nga. . . . . .” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm đetoci lêklvxn phíixuba trưotxopaxfc hai bưotxopaxfc, Tiểnntyu Đfjvaao mộewnht tay ôccbfm trụcqad cổmdug hắlybmn mộewnht tay cầbukim dùahpf, vẫpkdan buồnvdbn bựrawwc – “Thậwbiyt chậwbiym nga.”

Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm mặlznwt đetocewnht nhiêklvxn đetocqelw bừkdfgng, khóqliw khătckin lắlybmm mớpaxfi quay đetocbukiu lạygrti – “Nha đetocbukiu. . . . . . buôccbfng tay ra, ghìmdmxm chếqtngt ta rồnvdbi!”

Tiểnntyu Đfjvaao nhanh chóqliwng buôccbfng lỏqelwng tay, Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm thuậwbiyn thếqtngryywng nàccbfng lêklvxn mộewnht chútpflt, Tiểnntyu Đfjvaao mặlznwt đetocqelwklvxn bảjhrno hắlybmn – “Đfjvai vềotxo, trờqelwi mưotxoa to cũtkxcng khôccbfng hỏqelwi thătckim đetocưotxolmejc gìmdmx.”


“Tuâryywn mệsorynh.” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm cợlmejt nhảjhrn vớpaxfi nàccbfng quay lưotxong trởxdur vềotxo.

ccbftpflc nàccbfy, ởxdur trưotxopaxfc cửoenha sổmdug mộewnht khánntych đetociếqtngm khôccbfng xa cóqliw hai ngưotxoqelwi đetocang đetocjjpnng.

Đfjvajjpnng đetociqcsng trưotxopaxfc chíixubnh làccbf Tầbukin Kha, Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm cõkdfgng Tiểnntyu Đfjvaao trởxdur vềotxo, nàccbfng nhìmdmxn thấetocy rõkdfgccbfng. Ngóqliwn tay bấetocu chặlznwt khung cửoenha sổmdug, đetocếqtngn nỗmdhqi vụcqadn gỗmdhqpaxfi xuốaiybng, vẻvcww mặlznwt khóqliw chịvzfku.

“Sưotxo muộewnhi.” – Phưotxoơpaxfng Đfjvanvdbng Lýztsk giọlznwng đetociệsoryu chua chánntyt – “Muộewnhi xem trọlznwng Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm kia cánntyi gìmdmx a, bấetoct quánnty chỉgqxsccbf mộewnht con chóqliw trong nhàccbf đetocang cóqliw tang, bộewnh dạygrtng xinh đetocmnarp cũtkxcng khôccbfng thểnnty thay cơpaxfm ătckin, Bắlybmc Hảjhrni phánntyi sớpaxfm đetocãlmej khôccbfng cóqliw phầbukin hắlybmn, làccbfm ngưotxoqelwi vẫpkdan làccbf nhìmdmxn lêklvxn trêklvxn mộewnht chútpflt.”

Tầbukin Kha quay đetocbukiu lạygrti liếqtngc hắlybmn mộewnht cánntyi, trởxdur lạygrti bêklvxn cạygrtnh bàccbfn ngồnvdbi xuốaiybng, mộewnht lútpflc sau, cătckim giậwbiyn hỏqelwi – “Nữrjsk nhâryywn kia rốaiybt cuộewnhc làccbf ai?”

Tiếqtngt Hìmdmxnh cũtkxcng cóqliw chútpflt hứjjpnng thútpfl – “Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm vìmdmx sao lạygrti cùahpfng mộewnht nha đetocbukiu nhưotxo vậwbiyy thâryywn cậwbiyn, nếqtngu thậwbiyt sựrawwccbf tiểnntyu tìmdmxnh nhâryywn, hắlybmn sẽxdur khôccbfng đetocếqtngn Quỷmdmx thàccbfnh tuyểnntyn phu, vậwbiyy thậwbiyt ra hắlybmn đetocếqtngn Târyywy Vựrawwc làccbfm gìmdmx?”

“A?” – Tầbukin Kha đetocewnht nhiêklvxn hỏqelwi – “Ngàccbfy đetocóqliw khôccbfng phảjhrni nóqliwi Tiếqtngt Phútpflc mang mộewnht nha đetocbukiu rấetoct xinh đetocmnarp vàccbfo trạygrtch việsoryn sao, sau đetocóqliw lạygrti mấetoct tíixubch, cóqliw phảjhrni làccbfccbfng hay khôccbfng?”

“Cánntyi nàccbfng cầbukim xánntyc thựrawwc chíixubnh làccbf Hồnvdbng chỉgqxs trong bảjhrno khốaiybnntyn.” – Phưotxoơpaxfng Đfjvanvdbng Lýztsk vừkdfga rồnvdbi còfeoin cảjhrnm thấetocy câryywy dùahpf kia cóqliw chútpflt quen mắlybmt, đetocêklvxm đetocóqliw thờqelwi đetociểnntym đetocánntynh léjsssn Tiếqtngt Bắlybmc Hảjhrni thậwbiyt ra cũtkxcng thấetocy thoánntyng qua, lútpflc ấetocy chỉgqxs cảjhrnm thấetocy làccbf mộewnht câryywy hồnvdbng tánntyn bìmdmxnh thưotxoqelwng, nhưotxong hôccbfm nay nghĩorzu lạygrti. . . . . . Màccbfu đetocqelw chóqliwi mắlybmt nhưotxo vậwbiyy thậwbiyp phầbukin hiếqtngm thấetocy.

“Làccbfccbfng cầbukim Long Cốaiybt Ngũtkxc Đfjvanvdb mang đetoci?” – Tầbukin Kha đetocjjpnng lêklvxn – “Chútpflng ta đetocâryywy còfeoin cầbukin nữrjskotxoơpaxfng tộewnhc Quỷmdmx mẫpkdau gìmdmx nữrjska, trựrawwc tiếqtngp bắlybmt nàccbfng đetocem Long Cốaiybt giao ra đetocâryywy khôccbfng phảjhrni đetocưotxolmejc rồnvdbi sao?!”

Phưotxoơpaxfng Đfjvanvdbng Lýztsk nhíixubu màccbfy – “Nhưotxong màccbfotxo phụcqad trưotxopaxfc kia từkdfgng nóqliwi qua, Long Cốaiybt Ngũtkxc Đfjvanvdbtkxcng khôccbfng ởxdur Bắlybmc Hảjhrni phánntyi.”

“Lờqelwi nóqliwi củfdvoa Tiếqtngt Bắlybmc Hảjhrni, làccbfm sao cóqliw thểnnty tin tưotxoxdurng.” – Tiếqtngt Hìmdmxnh cưotxoqelwi lạygrtnh mộewnht tiếqtngng – “Thi thểnnty củfdvoa hắlybmn còfeoin chưotxoa tìmdmxm đetocưotxolmejc, nóqliwi khôccbfng chừkdfgng ngưotxoqelwi còfeoin chưotxoa chếqtngt. . . . . . Khôccbfng biếqtngt hắlybmn cóqliw âryywm mưotxou gìmdmx. Tóqliwm lạygrti chútpflng ta tạygrtm thờqelwi giánntym sánntyt chặlznwt chẽxdur nha đetocbukiu kia, chắlybmc làccbf đetocútpflng.”

. . . . . .

otxoa ởxdurryywy Vựrawwc đetocếqtngn thậwbiyt chóqliwng, nhưotxong hếqtngt cũtkxcng nhanh, Tiểnntyu Đfjvaao lắlybmc lắlybmc bọlznwt nưotxopaxfc trêklvxn hồnvdbng tánntyn, chụcqadp bảjhrn vai củfdvoa Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm – “Tiếqtngt Nhịvzfk, hếqtngt mưotxoa rồnvdbi, ta tựrawwmdmxnh đetoci.”


“Hếqtngt mưotxoa rồnvdbi nhưotxong trêklvxn mặlznwt đetocetoct vẫpkdan còfeoin thấetocp ẩczfjm ưotxopaxft.” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm hiểnntyn nhiêklvxn khôccbfng muốaiybn cho Tiểnntyu Đfjvaao xuốaiybng dưotxopaxfi.

“Ngưotxoơpaxfi khôccbfng thấetocy phiềotxon sao?”

“CÔjbgsqliw nặlznwng bao nhiêklvxu đetocâryywu.”

“Ta tựrawwmdmxnh đetoci, chuyệsoryn kỳzqqz quánntyi nàccbfy thậwbiyt sựraww rấetoct dọlznwa ngưotxoqelwi đetocóqliw.”

“Nam nhâryywn cõkdfgng nữrjsk nhâryywn làccbf chuyệsoryn thiêklvxn kinh đetocvzfka nghĩorzua, nữrjsk nhâryywn cõkdfgng nam nhâryywn mớpaxfi dọlznwa ngưotxoqelwi đetocóqliw.” Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm khôccbfng cho làccbf đetocútpflng, đetocjhrno mắlybmt chútpfl ýztsk tớpaxfi hồnvdbng tánntyn Tiểnntyu Đfjvaao cầbukim trong tay, khẽxdur nhíixubu màccbfy. . . . . .

“Ta hìmdmxnh nhưotxo nhưotxo đetocóqliwi bụcqadng, Tiếqtngt Nhịvzfk, buổmdugi tốaiybi ătckin cánntyi gìmdmx?” – Tiểnntyu Đfjvaao bắlybmt đetocbukiu quan sánntyt bốaiybn phíixuba cóqliw quánntyn ătckin nàccbfo nhìmdmxn đetocưotxolmejc khôccbfng.

“Côccbf xem xem cóqliwtpfli vảjhrni hay khôccbfng, hoặlznwc làccbf khătckin quàccbfng cổmdugmdmx đetocóqliw.”

“Đfjvanntyccbfm gìmdmx a?” – Tiểnntyu Đfjvaao nghĩorzu rằiqcsng hắlybmn chủfdvo yếqtngu làccbf muốaiybn che mặlznwt đetocnnty tránntynh bãlmejo cánntyt, lấetocy tay bóqliwp chặlznwt quai hàccbfm kéjssso sang hai bêklvxn “Da dàccbfy thịvzfkt béjssso, khôccbfng sợlmej!”

Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm tứjjpnc giậwbiyn – “Côccbf mau che hồnvdbng tánntyn ngưotxoơpaxfi đetocem theo đetoci, thậwbiyt chóqliwi mắlybmt!”

Tiểnntyu Đfjvaao hơpaxfi hơpaxfi sửoenhng sốaiybt, nhìmdmxn nhìmdmxn câryywy dùahpf – “Ai nha! Ngưotxoqelwi Bắlybmc Hảjhrni phánntyi cánntyc ngưotxoơpaxfi đetocotxou biếqtngt sao? Nguy rồnvdbi, làccbfryywy dùahpf đetocygrti ca ngưotxoơpaxfi cầbukim trong tay lútpflc đetocàccbfo tẩczfju đetocóqliw.”

Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm vừkdfga nghe lờqelwi nàccbfy, sắlybmc mặlznwt trầbukim xuốaiybng —— đetocygrti ca sẽxdur khôccbfng ngay cảjhrn chuyệsoryn nàccbfy cũtkxcng tíixubnh kếqtng chứjjpn? Tiểnntyu Đfjvaao làccbfmdmx nhìmdmxn hồnvdbng tánntyn nêklvxn mớpaxfi vàccbfo Bắlybmc Hảjhrni phánntyi, thờqelwi đetociểnntym đetocygrti ca đetocàccbfo tẩczfju lạygrti cốaiybmdmxnh mưotxolmejn hồnvdbng tánntyn. . . . . . Hồnvdbng tánntyn cũtkxcng làccbf dấetocu hiệsoryu tốaiybt nhấetoct đetocnnty Bắlybmc Hảjhrni phánntyi nhậwbiyn ra Tiểnntyu Đfjvaao.

“Côccbf mấetocy ngàccbfy nay đetockdfgng mộewnht mìmdmxnh chạygrty loạygrtn, muốaiybn đetoci đetocâryywu cũtkxcng phảjhrni gọlznwi ta.” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm dặlznwn Tiểnntyu Đfjvaao – “Hồnvdbng tánntyn tạygrtm thờqelwi thu hồnvdbi lạygrti.”

“Ngưotxoơpaxfi cảjhrnm thấetocy đetocánntym yêklvxu quánntyi củfdvoa Bắlybmc Hảjhrni phánntyi sẽxdur đetocaiybi phóqliw ta?” – Tiểnntyu Đfjvaao gãlmeji gãlmeji cằiqcsm – “Thậwbiyt ra ta cũtkxcng khôccbfng sợlmej, mẹmnar ta nóqliwi, hàccbfnh tẩczfju giang hồnvdb khôccbfng thểnnty sợlmejlmeji rụcqadt rètcji đetocưotxolmejc.”


“Vớpaxfi côccbfng phu mètcjio ba châryywn kia củfdvoa côccbf. . . . . . Ai nha.” Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm nóqliwi còfeoin chưotxoa dứjjpnt lờqelwi, Tiểnntyu Đfjvaao đetocãlmej nhéjssso tai hắlybmn.

“Ai ai, đetockdfgng nhéjssso tai, nơpaxfi đetocóqliw khôccbfng đetocưotxolmejc chạygrtm!”

“Cứjjpn nhéjssso!”

“Côccbffeoin nhéjssso nữrjska ta sẽxdur nổmdugi thútpflixubnh a!”

Tiểnntyu Đfjvaao tiếqtngp tụcqadc nhéjssso, “Sợlmej ngưotxoơpaxfi. . . . . . A!”

Tiểnntyu Đfjvaao đetocewnht nhiêklvxn phánntyt hiệsoryn Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm lấetocy tay sờqelw loạygrtn, tứjjpnc giậwbiyn đetocếqtngn giơpaxf tay nhéjssso hắlybmn mộewnht cánntyi, Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm nhe rătcking, quay đetocbukiu lạygrti nhìmdmxn nàccbfng – “Côccbf sao lạygrti hung nhưotxo vậwbiyy a? Nưotxoơpaxfng côccbf khôccbfng nóqliwi cho côccbf, nữrjsk nhâryywn phảjhrni ôccbfn nhu hiềotxon làccbfnh mớpaxfi xuấetoct giánnty đetocưotxolmejc sao?”

Tiểnntyu Đfjvaao nhưotxopaxfng mi cãlmeji lạygrti – “Nưotxoơpaxfng ta chỉgqxs dạygrty ta, ngưotxoqelwi thiệsoryn lưotxoơpaxfng sẽxdur bịvzfk khi dễahpf, ngựrawwa ngoan bịvzfk ngưotxoqelwi cưotxovvini, nữrjsk nhâryywn ra thíixubnh đetocưotxoqelwng vàccbfo trùahpf phòfeoing làccbfccbf dụcqadng, đetocem nam nhâryywn dạygrty thàccbfnh xa phu hoặlznwc bao cánntyt mớpaxfi đetocưotxolmejc!”

Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm nhếqtngch miệsoryng cưotxoqelwi – “Cánntyi đetocóqliw chẳkejzng phảjhrni chíixubnh làccbfqliwi ta sao! Mẹmnar vợlmej dựraww kiếqtngn trưotxopaxfc. . . . . . Ai.”

“Ai làccbf mẹmnar vợlmej ngưotxoơpaxfi, đetocánntynh chếqtngt ngưotxoơpaxfi!” – Tiểnntyu Đfjvaao kéjssso da mặlznwt hắlybmn.

Hai ngưotxoqelwi cãlmeji nhau ầbukim ĩorzu đetocếqtngn khi vềotxo tớpaxfi khánntych đetociếqtngm, vừkdfga mớpaxfi vàccbfo cửoenha, chỉgqxs thấetocy mộewnht cánntyi bàccbfn trong khánntych đetociếqtngm đetocang tụcqad tậwbiyp khôccbfng íixubt ngưotxoqelwi, tựrawwa hồnvdb đetocang tranh nhau nhìmdmxn cánntyi gìmdmx.

Tiểnntyu Đfjvaao đetocưotxolmejc Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm thậwbiyt cẩczfjn thậwbiyn đetoclznwt xuốaiybng đetocetoct, làccbfn vánntyy vẫpkdan làccbf tuyếqtngt trắlybmng, mộewnht miếqtngng bùahpfn cũtkxcng khôccbfng díixubnh, thậwbiyt hàccbfi lòfeoing.

Trong đetocánntym ngưotxoqelwi đetocang tụcqad tậwbiyp thưotxoqelwng xuyêklvxn phánntyt ra lờqelwi nghịvzfk luậwbiyn.

“Thậwbiyt sựrawwccbf khôccbfng biếqtngt liêklvxm sỉgqxs a!”


“Quảjhrn thựrawwc làccbf ngưotxoqelwi khôccbfng biếqtngt nhụcqadc!”

Tiểnntyu Đfjvaao gãlmeji gãlmeji đetocbukiu. . . . . . nhìmdmxn cánntyi gìmdmx vậwbiyy?

Chưotxoxdurng quầbukiy ởxdur mộewnht bêklvxn gảjhrny bàccbfn tíixubnh, thấetocy bọlznwn Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm trởxdur vềotxo, lậwbiyp tứjjpnc âryywn cầbukin gậwbiyt đetocbukiu. Lầbukin trưotxopaxfc Trọlznwng Hoa ra tay hàccbfo phóqliwng, bao hạygrtpaxfn phâryywn nửoenha khánntych đetociếqtngm củfdvoa hắlybmn, bởxduri vậwbiyy chưotxoxdurng quầbukiy liềotxon xem đetocccbfn ngưotxoqelwi nàccbfy giốaiybng nhưotxo kim chủfdvo.

Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm tựrawwa vàccbfo cạygrtnh bàccbfn hỏqelwi – “Chưotxoxdurng quầbukiy, bọlznwn họlznwccbfm gìmdmx vậwbiyy?”

“Àczfj, thưotxoxdurng thứjjpnc bứjjpnc họlznwa nữrjskotxoơpaxfng đetocóqliw.” – Chưotxoxdurng quầbukiy cưotxoqelwi hắlybmc hắlybmc – “Nătckim nay đetocaiybi vớpaxfi việsoryc thàccbfnh thâryywn nữrjskotxoơpaxfng tựrawwa hồnvdb đetoclznwc biệsoryt chủfdvo đetocewnhng, nóqliwi làccbf hy vọlznwng lầbukin nàccbfy sẽxdur chọlznwn đetocưotxolmejc mộewnht ngưotxoqelwi, cho nêklvxn phánntyi ngưotxoqelwi phánntyt đetoci rấetoct nhiềotxou bứjjpnc họlznwa.”

Tiểnntyu Đfjvaao tòfeoifeoi muốaiybn nhìmdmxn xem thửoenh mộewnht chútpflt vịvzfk nữrjskotxoơpaxfng mỹpyev nhâryywn đetocmnarp tựrawwa thiêklvxn tiêklvxn trong truyềotxon thuyếqtngt kia bộewnhnntyng ra sao, nhưotxong màccbf đetocôccbfng ngưotxoqelwi quánnty, nàccbfng chen vàccbfo khôccbfng đetocưotxolmejc. Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm khôccbfng chútpflt hoang mang đetocưotxoa qua mộewnht thỏqelwi bạygrtc cho chưotxoxdurng quầbukiy.

Chưotxoxdurng quầbukiy hiểnntyu ýztskotxoqelwi, héjsss ra mộewnht móqliwn đetocnvdb đetocưotxoa Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm. Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm bấetoct đetocewnhng thanh sắlybmc giấetocu vàccbfo tay ánntyo, lôccbfi kéjssso Tiểnntyu Đfjvaao vẫpkdan đetocang loay hoay chen vàccbfo đetocánntym ngưotxoqelwi ra hậwbiyu việsoryn.

“Nàccbfy.”

Ra hậwbiyu việsoryn khôccbfng cóqliw ngưotxoqelwi, Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm đetocem bứjjpnc họlznwa nhéjssst vàccbfo tay Tiểnntyu Đfjvaao .

Tiểnntyu Đfjvaao vỗmdhq vỗmdhq vai hắlybmn – “Tiếqtngt Nhịvzfk, giỏqelwi lắlybmm!”

“Hôccbfn miệsoryng?!”

“Phi!”

Tiểnntyu Đfjvaao đetocczfjy Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm lạygrti khôccbfng đetocjjpnng đetoclybmn ra, mởxdur bứjjpnc họlznwa ra. Mớpaxfi liếqtngc mắlybmt mộewnht cánntyi, mặlznwt liềotxon đetocqelw bừkdfgng.

“Cánntyc ngưotxoơpaxfi đetocãlmej vềotxo rồnvdbi?” – Lútpflc nàccbfy, Hiểnntyu Nguyệsoryt đetocang cầbukim chậwbiyu giặlznwt y phụcqadc đetoci tớpaxfi, Trọlznwng Hoa đetoci phíixuba sau, còfeoin cóqliwnntych Kim Phong đetocang cầbukim theo mấetocy câryywy gậwbiyy trútpflc. Vừkdfga rồnvdbi Trọlznwng Hoa đetocang mảjhrni mêklvx xem Hiểnntyu Nguyệsoryt giặlznwt y phụcqadc, khôccbfng ngờqelw trờqelwi đetocmdugotxoa. Hiểnntyu Nguyệsoryt lo lắlybmng trờqelwi mưotxoa khôccbfng dừkdfgng, khôccbfng biếqtngt phơpaxfi y phụcqadc ởxdur đetocâryywu.

Trọlznwng Hoa làccbf mộewnht quýztskccbfng tửoenh, làccbfm sao biếqtngt phơpaxfi y phụcqadc nhưotxo thếqtngccbfo, may mắlybmn Hánntych Kim Phong hay làccbfm việsoryc nàccbfy, cầbukim gậwbiyy trútpflc nóqliwi sẽxdurccbfm mộewnht giánnty phơpaxfi y phụcqadc ởxdur trong hàccbfnh lang, khôccbfng sợlmej gióqliw thổmdugi mưotxoa rơpaxfi.

Tiểnntyu Đfjvaao nhìmdmxn bứjjpnc họlznwa mặlznwt đetocqelw bừkdfgng, đetocem bứjjpnc họlznwa vâryywn vêklvx mộewnht hồnvdbi, néjsssm lạygrti cho Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm.

“Sao lạygrti vòfeoiqliw?” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm vẻvcww mặlznwt mờqelw mịvzfkt, lấetocy tay vuốaiybt thẳkejzng lạygrti – “Ta mua mộewnht lưotxolmejng bạygrtc đetocóqliw.”

“Cánntyi gìmdmx vậwbiyy?” – Hánntych Kim Phong tòfeoifeoi.

“Bứjjpnc họlznwa nữrjskotxoơpaxfng.”

Vừkdfga nghe lờqelwi nàccbfy, Trọlznwng Hoa cùahpfng Hánntych Kim Phong đetocotxou chạygrty tớpaxfi xem.

Hiểnntyu Nguyệsoryt bưotxong chậwbiyu giặlznwt y phụcqadc hỏqelwi Tiểnntyu Đfjvaao – “Nữrjskotxoơpaxfng nhìmdmxn đetocmnarp khôccbfng?”

Tiểnntyu Đfjvaao bĩorzuu môccbfi – “Yêklvxu quánntyi!”

“Oa!”

Đfjvaútpflng lútpflc nàccbfy, bọlznwn Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm cùahpfng nhau kinh hôccbf.

Hiểnntyu Nguyệsoryt lạygrti càccbfng khôccbfng hiểnntyu.

“Bứjjpnc họlznwa nhưotxo vậwbiyy cũtkxcng dánntym đetocem phánntyt, nữrjskotxoơpaxfng thựrawwc can đetocjhrnm a!”

“Ngưotxoqelwi dâryywn củfdvoa Quỷmdmx thàccbfnh rấetoct cởxduri mởxdur a?”

“Chíixubnh làccbf, dánntyng ngưotxoqelwi nàccbfy. . . . . . chậwbiyc chậwbiyc.”

Hiểnntyu Nguyệsoryt nhịvzfkn khôccbfng đetocưotxolmejc tòfeoifeoi, đetocem chậwbiyu y phụcqadc giao cho Tiểnntyu Đfjvaao, quay lạygrti xem. Vừkdfga nhìmdmxn liềotxon minh bạygrtch, thìmdmx ra bứjjpnc họlznwa thậwbiyt sựrawwpaxfi thánntyi quánnty. Nóqliwi ngưotxoqelwi dâryywn Quỷmdmx thàccbfnh cởxduri mởxdurtkxcng đetocưotxolmejc, nhưotxong nữrjskotxoơpaxfng nàccbfy ătckin mặlznwc quảjhrn thậwbiyt làccbf rấetoct íixubt, bộewnh đetocnvdb trong bứjjpnc họlznwa nàccbfy cùahpfng vớpaxfi nộewnhi y hìmdmxnh nhưotxo khôccbfng khánntyc nhau mấetocy, xiêklvxm y cũtkxcng đetocotxou làccbf sa mỏqelwng*, thêklvxm nữrjska bộewnh dạygrtng củfdvoa nữrjskotxoơpaxfng lẳkejzng lơpaxf, thoạygrtt nhìmdmxn cùahpfng đetocôccbfng cung đetocnvdb khôccbfng khánntyc biệsoryt lắlybmm. Thậwbiyt sựrawwahpfng nữrjskotxoơpaxfng xinh đetocmnarp, cơpaxf tríixub, đetocoan trang trong truyềotxon thuyếqtngt khánntyc nhau khánnty xa. Nóqliwi làccbftkxc nữrjsk Ba Tưotxoqliw lẽxdurfeoin chuẩczfjn xánntyc hơpaxfn. . . . . .

*sa mỏqelwng: lụcqada mỏqelwng

“Hiểnntyu Nguyệsoryt, ta khôccbfng thíixubch nhìmdmxn cánntyi nàccbfy!” – Trọlznwng Hoa nguyêklvxn bảjhrnn cùahpfng Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm, Hánntych Kim Phong giốaiybng nhau vẻvcww mặlznwt ngạygrtc nhiêklvxn, vừkdfga thấetocy Hiểnntyu Nguyệsoryt đetocewnht nhiêklvxn đetocếqtngn gầbukin, vộewnhi xua tay – “Khụcqad khụcqad, cánntyi nàccbfy rấetoct xấetocu hổmdug, lấetocy đetoci lấetocy đetoci.”

Hiểnntyu Nguyệsoryt lạygrti tựrawwa hồnvdb vẫpkdan chưotxoa đetocnnty ýztsk, chỉgqxs tay vàccbfo bứjjpnc họlznwa nữrjskotxoơpaxfng – “Nữrjsk nhâryywn nàccbfy từkdfgng sinh đetocjjpna nhỏqelw sao? Vìmdmx sao ngựrawwc vàccbfccbfng lớpaxfn nhưotxo vậwbiyy? Nữrjsk tửoenhccbfy cóqliw thểnnty đetocjjpnng vữrjskng sao?”

“Ámrcnch. . . . . . Nàccbfy sao. . . . . .” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm bọlznwn họlznw vừkdfga rồnvdbi nhìmdmxn thấetocy rấetoct ngạygrtc nhiêklvxn, Hiểnntyu Nguyệsoryt vừkdfga nóqliwi xong mớpaxfi đetocnnty ýztskmdmxnh nhưotxo tỉgqxs lệsory khôccbfng câryywn đetocaiybi.

“Nữrjsk nhâryywn Târyywy Vựrawwc nghe nóqliwi làccbfnntyng ngưotxoqelwi nhưotxo vậwbiyy.” – Hánntych Kim Phong thuậwbiyn miệsoryng nóqliwi mộewnht câryywu – “Ta từkdfgng nghe ta cha nóqliwi qua.”

“Cánntyi gìmdmx?!”

Hắlybmn vừkdfga dứjjpnt lờqelwi, Tiểnntyu Đfjvaao bỗmdhqng nhiêklvxn nhảjhrny dựrawwng lêklvxn – “Cha huynh làccbfm sao biếqtngt nữrjsk nhâryywn Târyywy Vựrawwc cóqliwnntyng ngưotxoqelwi gìmdmx? Nóqliwi! Hắlybmn làccbf khôccbfng phảjhrni cùahpfng nữrjsk nhâryywn Târyywy Vựrawwc yêklvxu đetocưotxoơpaxfng vụcqadng trộewnhm chứjjpn?”

Trọlznwng Hoa đetocvvin tránntyn, Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm vộewnhi giữrjsknntynh tay Tiểnntyu Đfjvaao lạygrti —— bìmdmxnh tĩorzunh a, bìmdmxnh tĩorzunh.

Hiểnntyu Nguyệsoryt cầbukim bứjjpnc họlznwa tiếqtngp tụcqadc nhìmdmxn, hìmdmxnh nhưotxofeoin đetocang nghiêklvxn cứjjpnu.

nntych Kim Phong chỉgqxs ngâryywy ngốaiybc nhìmdmxn Tiểnntyu Đfjvaao, thậwbiyt lâryywu sau, vộewnhi vàccbfng lắlybmc đetocbukiu – “Khôccbfng cóqliw a! Cha ta cóqliw mộewnht quyểnntyn sánntych, làccbfotxoơpaxfng ta nătckim đetocóqliw đetocnnty lạygrti cho ôccbfng, muốaiybn ôccbfng chờqelw ta trưotxoxdurng thàccbfnh nhấetoct nhấetoct nóqliwi cho ta biếqtngt, đetocnnty tránntynh quánnty ngu ngốaiybc đetocếqtngn nỗmdhqi bịvzfk nữrjsk nhâryywn lừkdfga.”

Tiểnntyu Đfjvaao hánnty miệsoryng thởxdur dốaiybc.

“Phụcqad thâryywn từkdfg nhỏqelw đetocãlmej giảjhrnng cho ta nghe sánntych củfdvoa nưotxoơpaxfng đetocưotxoa, bêklvxn trong cóqliwqliwi vềotxo đetociểnntym bấetoct đetocnvdbng giữrjska nữrjsk nhâryywn Trung Nguyêklvxn, nữrjsk nhâryywn Târyywy Vựrawwc cùahpfng nữrjsk nhâryywn Ba Tưotxomdmx đetocóqliw. . . . . .”

“Lấetocy ra xem?” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm cảjhrnm thấetocy thựrawwc hứjjpnng thútpflotxopaxfc lạygrti gầbukin.

“Khôccbfng đetocưotxolmejc!” Hánntych Kim Phong mộewnht phen che ngựrawwc – “Cha ta nóqliwi, muốaiybn ta dựrawwa vàccbfo quyểnntyn sánntych nàccbfy đetocnnty nhậwbiyn lạygrti nưotxoơpaxfng, ôccbfng cốaiyb ýztsk khôccbfng dạygrty ta khinh côccbfng, nóqliwi khinh côccbfng ôccbfng kéjsssm, nưotxoơpaxfng ta khinh côccbfng tuyệsoryt đetocgqxsnh, đetocnnty lạygrti cho nàccbfng dạygrty ta.”

Mọlznwi ngưotxoqelwi hiểnntyu rõkdfg, quay đetocbukiu lạygrti nhìmdmxn Tiểnntyu Đfjvaao.

tpflc nàccbfy, Tiểnntyu Đfjvaao cũtkxcng cóqliw chútpflt xấetocu hổmdug, vừkdfga rồnvdbi phảjhrnn ứjjpnng quánntyixubch, nghĩorzu lạygrti, thấetocp giọlznwng thanh than thởxdur mộewnht câryywu – “Phụcqad thâryywn huynh còfeoin nhớpaxfkdfgotxoơpaxfng huynh, nưotxoơpaxfng huynh cũtkxcng nhớpaxfkdfg huynh, vậwbiyy phụcqad thâryywn huynh cóqliw nhớpaxfkdfg muộewnhi muộewnhi củfdvoa huynh khôccbfng ?”

“Đfjvaưotxoơpaxfng nhiêklvxn làccbfqliw!” – Hánntych Kim Phong gậwbiyt đetocbukiu – “Trưotxopaxfc đetocâryywy ta nghe đetocếqtngn nỗmdhqi tai sắlybmp đetocóqliwng kéjsssn luôccbfn, phụcqad thâryywn lútpflc nàccbfo cũtkxcng bảjhrno ta mởxdur to hai mắlybmt nhìmdmxn cho rõkdfg, ai so vớpaxfi ta nhỏqelwpaxfn mộewnht chútpflt, thậwbiyt thôccbfng minh, thậwbiyt xinh đetocmnarp, khinh côccbfng thậwbiyt tuyệsoryt, thậwbiyt lanh lợlmeji thìmdmx ngưotxoqelwi đetocóqliw chíixubnh làccbf muộewnhi muộewnhi củfdvoa ta!”

Tiểnntyu Đfjvaao nguyêklvxn bảjhrnn bộewnh mặlznwt đetocang suy sụcqadp lậwbiyp tứjjpnc ngưotxopaxfc lêklvxn, ánntynh mắlybmt cưotxoqelwi tủfdvom tỉgqxsm cong nhưotxo mặlznwt trătcking, khóqliwe miệsoryng cũtkxcng nhếqtngch lêklvxn – “Thậwbiyt sựraww sao?”

“Đfjvaútpflng vậwbiyy, đetocóqliwccbf muộewnhi muộewnhi ta! Nóqliwi ra nàccbfng giốaiybng nưotxoơpaxfng ta, từkdfg nhỏqelw đetocãlmej đetoclznwc biệsoryt thôccbfng minh, thờqelwi đetociểnntym còfeoin bútpfl sữrjska, bútpfl mộewnht bêklvxn bêklvxn còfeoin lạygrti lấetocy tay giữrjsk, đetocnnty tránntynh ta đetocoạygrtt lấetocy. . . . . .”

“Phốaiybc. . . . . .” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm che miệsoryng đetocjjpnng tạygrti chỗmdhq dậwbiym châryywn, Trọlznwng Hoa cũtkxcng nhịvzfkn cưotxoqelwi, Tiểnntyu Đfjvaao khuôccbfn mặlznwt lútpflc đetocqelwtpflc trắlybmng, cuốaiybi cùahpfng lấetocy tay nhéjssso Hánntych Kim Phong – “Thiếqtngu târyywm nhãlmejn!”

“Cha ta thựrawwc nóqliwi vậwbiyy màccbf.” – Hánntych Kim Phong bịvzfk nhéjssso đetocau, chỉgqxsklvxn trờqelwi thềotxo, sau đetocóqliw lạygrti hỏqelwi – “Đfjvaútpflng rồnvdbi Tiểnntyu Đfjvaao, sao muộewnhi lạygrti quan târyywm phụcqad thâryywn ta nhưotxo vậwbiyy?”

Tiểnntyu Đfjvaao trêklvxn mặlznwt biếqtngn đetocmdugi, ấetocp útpflng – “Ta. . . . . . Ta từkdfg nhỏqelw khôccbfng cóqliw phụcqad thâryywn.”

nntych Kim Phong giậwbiyt mìmdmxnh vẻvcww mặlznwt đetocnvdbng tìmdmxnh lẫpkdan thưotxoơpaxfng tiếqtngc – “Hảjhrno muộewnhi tửoenh, ta cũtkxcng từkdfg nhỏqelw khôccbfng cóqliwotxoơpaxfng, vềotxo sau phụcqad thâryywn ta chíixubnh làccbf phụcqad thâryywn muộewnhi, nưotxoơpaxfng muộewnhi chíixubnh làccbfotxoơpaxfng ta!”

Tiểnntyu Đfjvaao cưotxoqelwi gậwbiyt đetocbukiu, thầbukim nóqliwi xem huynh kìmdmxa, nưotxoơpaxfng ta khôccbfng phảjhrni chíixubnh làccbfotxoơpaxfng huynh sao.

“Bứjjpnc họlznwa nàccbfy nhìmdmxn thậwbiyt kỳzqqz lạygrt.” – Hiểnntyu Nguyệsoryt đetocem bứjjpnc họlznwa lậwbiyt đetoci lậwbiyt lạygrti nhìmdmxn vàccbfi lầbukin, thủfdvoy chung cảjhrnm thấetocy khôccbfng thíixubch hợlmejp.

“Cóqliw vấetocn đetocotxomdmx?” – Tấetoct cảjhrn mọlznwi ngưotxoqelwi nhìmdmxn nàccbfng.

“Ừpyevm, Thiếqtngu chủfdvo từkdfgng bảjhrno ta nhậwbiyn thứjjpnc. . . . . . Ta xem qua khôccbfng íixubt bứjjpnc họlznwa.” – Hiểnntyu Nguyệsoryt đetocem bứjjpnc họlznwa đetocưotxoa Tiểnntyu Đfjvaao xem – “Côccbf khôccbfng cảjhrnm thấetocy dánntyng ngưotxoqelwi nàccbfy làccbf ghéjsssp lạygrti sao?”

“Ghéjsssp lạygrti sao?” – Tiểnntyu Đfjvaao cầbukim lấetocy bứjjpnc họlznwa cẩczfjn thậwbiyn nghiêklvxn cứjjpnu mộewnht chútpflt – “Thậwbiyt sựraww nga! Thậwbiyt sựraww cảjhrnm thấetocy thâryywn thểnnty dịvzfk dạygrtng, ngưotxoqelwi bìmdmxnh thưotxoqelwng làccbfm sao cóqliw thểnntyccbfi nhưotxo vậwbiyy?”

Trọlznwng Hoa vuốaiybt cằiqcsm – “Nóqliwi nhưotxo vậwbiyy, bứjjpnc họlznwa làccbf giảjhrn?”

“Vìmdmx sao lạygrti phâryywn phánntyt bứjjpnc họlznwa nữrjskotxoơpaxfng giảjhrn?” – Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm buồnvdbn bựrawwc – “Hay làccbf nữrjskotxoơpaxfng kia diệsoryn mạygrto thựrawwc bìmdmxnh thưotxoqelwng, muốaiybn gạygrtt nam nhâryywn đetoci kéjsssn rểnnty cho nêklvxn ra hạygrtnntych nàccbfy?”

“Nhưotxong màccbf bứjjpnc họlznwa nàccbfy truyềotxon ra ngoàccbfi khôccbfng phảjhrni làccbf phảjhrnn tánntyc dụcqadng?” – Tiểnntyu Đfjvaao khôccbfng cho làccbf đetocútpflng – “Ngưotxoơpaxfi vừkdfga rồnvdbi cũtkxcng nhìmdmxn thấetocy phảjhrnn ứjjpnng củfdvoa nhữrjskng nam nhâryywn ngoàccbfi kia, tuy rằiqcsng thấetocy rấetoct hàccbfi lòfeoing, nhưotxong làccbf sau lưotxong còfeoin nóqliwi nữrjskotxoơpaxfng khôccbfng tuâryywn thủfdvo nữrjsk tắlybmc hàccbfnh vi khôccbfng kiểnntym soánntyt châryywm chọlznwc gìmdmx đetocóqliw. Dựrawwa theo cánntych nóqliwi củfdvoa Diêklvxu Đfjvaóqliwa, vốaiybn đetociềotxou kiệsoryn tuyểnntyn thâryywn* cũtkxcng rấetoct hàccbf khắlybmc, cứjjpn nhưotxo vậwbiyy, cóqliw lẽxdur sẽxdurccbfng ngàccbfy càccbfng íixubt.”

*tuyểnntyn thâryywn: chọlznwn ngưotxoqelwi thàccbfnh thâryywn

“Làccbfm sao vậwbiyy?”

tpflc nàccbfy, Diêklvxu Đfjvaóqliwa từkdfgklvxn trong đetoci ra, trêklvxn ngưotxoqelwi nàccbfng mặlznwc dùahpf bịvzfk thưotxoơpaxfng, nhưotxong cũtkxcng khôccbfng đetocánntyng ngạygrti, đetoci lạygrti vẫpkdan khôccbfng thàccbfnh vấetocn đetocotxo, phỏqelwng chừkdfgng làccbfxdur trong phòfeoing lâryywu rồnvdbi nêklvxn đetoci ra híixubt thởxdur khôccbfng khíixub.

“A. . . . . . Nàccbfy.” – Tiểnntyu Đfjvaao thuậwbiyn tay đetocem bứjjpnc họlznwa đetocưotxoa cho nàccbfng – “Đfjvaâryywy làccbf nữrjskotxoơpaxfng củfdvoa cánntyc ngưotxoqelwi sao?

Diêklvxu Đfjvaóqliwa nhậwbiyn lấetocy vừkdfga nhìmdmxn thấetocy, đetocbukiu tiêklvxn làccbf ngẩczfjn ngưotxoqelwi, sau đetocóqliw, nàccbfng mạygrtnh tay néjsssm bứjjpnc họlznwa xuốaiybng đetocetoct, lấetocy hai châryywn dùahpfng sứjjpnc đetocygrtp, còfeoin tứjjpnc giậwbiyn đetocếqtngn ho khan.

“Ai, côccbf đetockdfgng kíixubch đetocewnhng.” – Tiểnntyu Đfjvaao nhẹmnar nhàccbfng giútpflp nàccbfng vỗmdhqotxong.

“Đfjvanvdbccbf liêklvxm sỉgqxs!” – Diêklvxu Đfjvaóqliwa thoạygrtt nhìmdmxn cóqliw vẻvcww phi thưotxoqelwng tứjjpnc giậwbiyn, Hiểnntyu Nguyệsoryt vộewnhi giútpflp nàccbfng vềotxo phòfeoing nghỉgqxs ngơpaxfi.

Hai ngưotxoqelwi đetoci rồnvdbi, Tiếqtngt Bắlybmc Phàccbfm lấetocy tay nhặlznwt bứjjpnc họlznwa trêklvxn mặlznwt đetocetoct lêklvxn, đetocưotxoa cho Tiểnntyu Đfjvaao, khóqliwe miệsoryng hơpaxfi hơpaxfi nhếqtngch lêklvxn mộewnht chútpflt – “Cốaiyb ýztsk cho nàccbfng xem sao?”

Tiểnntyu Đfjvaao nhậwbiyn lấetocy bứjjpnc họlznwa nhẹmnar nhàccbfng phủfdvoi bụcqadi đetocetoct bêklvxn trêklvxn, mỉgqxsm cưotxoqelwi – “Đfjvaygrti khánntyi cóqliw chútpflt manh mốaiybi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.