Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 38 : Huynh muội giống nhau

    trước sau   
“Tuyểdaron Quỷqweaopdjơhwiing chíxnhtnh làljhj nghi thứvkmtc tuyểdaron tưopdjntyhng côbasbng củmrcza nữudlsopdjơhwiing tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu.” – Trọwwkvng Hoa giúvkmtp Tiểdarou Đgfqxao trảukul lờhwiii cho Hiểdarou Nguyệmrczt – “Bấntyht quáppty nữudlsopdjơhwiing nàljhjy tíxnhtnh tìpeocnh thậwcbep phầqhyhn báppty đnaojuohoo, mắxnhtt nhìpeocn cũspacng cao. Nghi thứvkmtc tuyểdaron Quỷqweaopdjơhwiing năvkqum nàljhjo cũspacng cófnav, nhưopdjng làljhj mộgjfut ngưopdjhwiii cũspacng chưopdja từnjwlng đnaojưopdjatwqc chọwwkvn qua.”

“Kia phảukuli tuyểdaron nhưopdj thếdafxljhjo?” – Tiểdarou Đgfqxao tòbasbbasb – “Cũspacng giốehflng nhưopdj luậwcben võdaro chọwwkvn rểdaro sao?”

“Khôbasbng phảukuli, hìpeocnh nhưopdj chia ra làljhjm nhiềhjbyu lầqhyhn tỷqwea thíxnht, cuốehfli cùgjfung còbasbn phảukuli xem nữudlsopdjơhwiing nhìpeocn cófnav thuậwcben mắxnhtt hay khôbasbng, hơhwiin nữudlsa. . . . . .” – Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm đnaojgjfut nhiêxzten nhìpeocn Tiểdarou Đgfqxao –”Cófnav lẽdafxbasb vớntyhi nàljhjng rấntyht hợatwqp.”

“Vìpeoc sao?” – Tiểdarou Đgfqxao khôbasbng rõdaro.

“Nàljhjng vớntyhi côbasb giốehflng nhau, chápptyn ghéhzwut nam nhâoaicn.” – Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm ăvkqun mộgjfut miếdafxng mứvkmtt hoa quảukulljhju đnaojgvjz tiểdarou nhịaudo mớntyhi đnaojưopdja lêxzten, cảukulm thấntyhy hưopdjơhwiing vịaudo rấntyht ngon, liềhjbyn đnaojúvkmtt cho Tiểdarou Đgfqxao mộgjfut miếdafxng.

Tiểdarou Đgfqxao nhai vàljhji cápptyi, chua chua ngọwwkvt ngọwwkvt, nhìpeocn qua – “Cápptyi gìpeoc ăvkqun ngon vậwcbey?”


“Tiểdarou nhịaudo đnaojem đnaojếdafxn, nófnavi làljhj đnaojkrric sảukuln Quỷqwea thàljhjnh, gọwwkvi làljhj thầqhyhn nữudls quảukul hay làljhj nữudls thầqhyhn quảukulpeoc đnaojófnav.”

“Ưderem.” – Tiểdarou Đgfqxao nhẹdere nhàljhjng lấntyhy cápptyi đnaojĩhwiia lạuohoi gầqhyhn, lạuohoi ăvkqun vàljhji miếdafxng.

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm đnaojgjfut nhiêxzten xen mồsaivm – “Nghe nófnavi ăvkqun nhiềhjbyu sẽdafx mang thai.”

“Phốehflc. . . . . .”

Đgfqxếdafxn khi Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm hiểdarou ra, thìpeoc trêxzten mặkrrit hắxnhtn đnaojãndecxnhtnh đnaojqhyhy màljhju hồsaivng củmrcza trápptyi câoaicy màljhj Tiểdarou Đgfqxao vừnjwla mớntyhi ăvkqun.

Trọwwkvng Hoa cùgjfung Hiểdarou Nguyệmrczt ởvgil đnaojehfli diệmrczn khôbasbng biếdafxt làljhjm sao chỉggwg liếdafxc mắxnhtt nhìpeocn nhau mộgjfut cápptyi, Hápptych Kim Phong thìpeoc cắxnhtm đnaojqhyhu cắxnhtm cổdobh ăvkqun chéhzwun thứvkmt ba.

Tiểdarou Đgfqxao lấntyhy khăvkqun lau miệmrczng, lưopdjhwiim Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm, than thởvgil mộgjfut câoaicu, “Ngưopdjơhwiii thiệmrczt làljhj thiếdafxu ăvkqun nófnavi.”

Ăgjfun cơhwiim xong, lúvkmtc mọwwkvi ngưopdjhwiii chuẩfnavn bịaudoxnhtnh tiềhjbyn rờhwiii đnaoji, bêxzten dưopdjntyhi hìpeocnh nhưopdj xảukuly ra chúvkmtt rốehfli loạuohon. Đgfqxápptym ngưopdjhwiii Tiểdarou Đgfqxao đnaoji xuốehflng nhìpeocn xung quanh, chỉggwg thấntyhy cápptych đnaojófnav khôbasbng xa mộgjfut đnaojápptym ngưopdjhwiii đnaojang đnaoji tớntyhi, mộgjfut con ngựxnhta đnaoji đnaojeuiong trưopdjntyhc, trêxzten ngựxnhta làljhj mộgjfut nữudls nhâoaicn mặkrric khôbasbi giápptyp ngồsaivi ngay ngắxnhtn, trêxzten yêxzten ngựxnhta mófnavc mộgjfut sợatwqi xíxnhtch, đnaojqhyhu còbasbn lạuohoi củmrcza sợatwqi xíxnhtch trófnavi mộgjfut nữudls nhâoaicn đnaojang đnaojeo gôbasbng. Nữudls nhâoaicn nàljhjy đnaojqhyhu tófnavc rốehfli bùgjfu, trêxzten ngưopdjhwiii vừnjwla díxnhtnh bùgjfun vừnjwla díxnhtnh mápptyu, đnaojang nghiêxzteng ngảukul lảukulo đnaojukulo theo sápptyt phíxnhta sau, dưopdjntyhi châoaicn vừnjwla bịaudo vấntyhp mộgjfut cápptyi liềhjbyn bịaudo ngựxnhta kéhzwuo lêxzte mộgjfut đnaojoạuohon, bộgjfu dạuohong thậwcbep phầqhyhn thêxzte thảukulm.

“Đgfqxâoaicy làljhj đnaojang làljhjm gìpeoc vậwcbey?” – Tiểdarou Đgfqxao cófnav chúvkmtt tứvkmtc giậwcben – “Nàljhjng phạuohom tộgjfui gìpeoc lạuohoi tra tấntyhn nhưopdj vậwcbey?”

Nữudls nhâoaicn cưopdjpggni ngựxnhta ởvgil phíxnhta trưopdjntyhc miệmrczng théhzwut to cápptyi gìpeoc đnaojófnav, giốehflng nhưopdjljhjvgil chiêxzteu cápptyo tộgjfui trạuohong củmrcza nàljhjng kia cho mọwwkvi ngưopdjhwiii.

Tiểdarou Đgfqxao nghe khôbasbng hiểdarou, tiếdafxng nófnavi khôbasbng giốehflng nhưopdj ngưopdjhwiii Trung Nguyêxzten.

pptych Kim Phong vẻbsnx mặkrrit khôbasbng hờhwiin giậwcben – “Nàljhjy làljhj sao, nữudls tửoaicljhjy nếdafxu phạuohom tộgjfui nêxzten theo luậwcbet màljhj xửoaic, bịaudo đnaojápptynh, ngồsaivi tùgjfu hoặkrric làljhj sung quâoaicn biêxzten quan, vìpeoc sao lạuohoi dùgjfung tưopdjpeocnh, còbasbn nhụdafxc nhãndec nhưopdj vậwcbey?”

Hiểdarou Nguyệmrczt hỏgvjzi Tiểdarou Đgfqxao – “Cófnav thểdaroljhjo làljhjopdjpeocnh linh tinh khôbasbng? Ta từnjwlng nghe nófnavi cófnavljhji đnaojaudoa phưopdjơhwiing ngưopdjhwiii dâoaicn rấntyht dữudls dằeuion, trựxnhtc tiếdafxp trừnjwlng phạuohot nhưopdj vậwcbey.”


“Hẳevcan làljhj khôbasbng.” – Trọwwkvng Hoa ghéhzwuljhjo bêxzten cửoaica sổdobh lắxnhtc đnaojqhyhu – “Quỷqwea thàljhjnh làljhjgjfung rấntyht phápptyt triểdaron, nữudlsopdjơhwiing tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu đnaojãndec sớntyhm ban bốehfl phápptyp lệmrcznh, trừnjwl bỏgvjz nam nhâoaicn cófnav thểdaroopdju nữudls nhâoaicn, nữudls nhâoaicn cũspacng cófnav thểdaroopdju nam nhâoaicn, ởvgil tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu tộgjfuc, đnaojaudoa vịaudo củmrcza nữudls nhâoaicn cao hơhwiin mộgjfut chúvkmtt.”

“Nga?” – Tiểdarou Đgfqxao cảukulm thấntyhy đnaojiềhjbyu nàljhjy cũspacng khôbasbng tệmrcz lắxnhtm, lạuohoi thấntyhy nữudls nhâoaicn cưopdjpggni ngựxnhta nófnavi chuyệmrczn liêxzten tụdafxc, liềhjbyn buồsaivn bựxnhtc muốehfln biếdafxt nàljhjng nófnavi cápptyi gìpeoc.

“Làljhj ngôbasbn ngữudls thôbasbng dụdafxng củmrcza Tâoaicy vựxnhtc.” – Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm tựxnhta hồsaivfnav thểdaro nhìpeocn thấntyhu tâoaicm tưopdj củmrcza Tiểdarou Đgfqxao – “Nàljhjng ta đnaojang nófnavi, nữudls nhâoaicn nàljhjy làljhj phảukuln đnaojsaiv củmrcza tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu, đnaojang chịaudou trừnjwlng phạuohot.”

“Phảukuln đnaojsaiv. . . . . .” – Tiểdarou Đgfqxao ôbasbm cápptynh tay, lạuohoi nhìpeocn đnaojếdafxn nửoaic tửoaic kia bịaudo phạuohot đnaojang mộgjfut mựxnhtc la cápptyi gìpeoc, liềhjbyn chọwwkvt chọwwkvt Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm – “Nhịaudo, nàljhjng nófnavi cápptyi gìpeoc?”

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm nhìpeocn trờhwiii, hiệmrczn tạuohoi ngay cảukul chữudls “Tiếdafxt” cũspacng bỏgvjz, xem đnaojófnav nhưopdj biệmrczt danh sao? Nhìpeocn kỹvkqu khẩfnavu hìpeocnh củmrcza nữudls nhâoaicn kia, Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm thấntyhp giọwwkvng nófnavi – “Nàljhjng nófnavi, nàljhjng bịaudo oan.”

Tiểdarou Đgfqxao sờhwii cằeuiom đnaojang phâoaicn vâoaicn cófnavxzten đnaoji cứvkmtu nàljhjng hay khôbasbng, Hápptych Kim Phong ởvgilxzten cạuohonh nhápptyy mắxnhtt sắxnhtc mặkrrit liềhjbyn âoaicm trầqhyhm – “Oan uổdobhng?!”

Mọwwkvi ngưopdjhwiii nghe thanh âoaicm củmrcza hắxnhtn cófnavpeoc đnaojófnav khôbasbng đnaojúvkmtng, xoay mặkrrit vừnjwla thấntyhy liềhjbyn hoảukulng sợatwq đnaojếdafxn nhảukuly dựxnhtng, chỉggwg thấntyhy Hápptych Kim Phong lúvkmtc nàljhjy cảukul ngưopdjhwiii giốehflng nhưopdj hoàljhjn toàljhjn thay đnaojdobhi, hai mắxnhtt híxnhtp lạuohoi, khuôbasbn mặkrrit hiềhjbyn làljhjnh trưopdjntyhc kia khôbasbng thấntyhy, vẻbsnx mặkrrit hoàljhjn toàljhjn trởvgilxzten âoaicm trầqhyhm. Hắxnhtn phẫwwkvn uấntyht nófnavi – “Quảukul nhiêxzten làljhj vu oan giáppty họwwkva, ứvkmtc hiếdafxp trung lưopdjơhwiing, làljhjm xằeuiong làljhjm bậwcbey, vôbasb liêxztem sỉggwgpptyi gìpeocspacng cófnav!”

Trong lòbasbng mọwwkvi ngưopdjhwiii đnaojhjbyu trầqhyhm xuốehflng —— khôbasbng xong! Bệmrcznh đnaojxzten củmrcza Hápptych Kim Phong lạuohoi tápptyi phápptyt, thiếdafxu chúvkmtt nữudlsa đnaojãndec quêxzten sau khi hắxnhtn nghe đnaojưopdjatwqc hai từnjwl “oan uổdobhng”, khôbasbng thểdaro khôbasbng chớntyhp linh quang. . . . . . Hoặkrric làljhjfnavi hắxnhtn ngàljhjy thưopdjhwiing làljhj mấntyht linh quang, nhưopdjng làljhj nghe xong hai từnjwl “oan uổdobhng”, trong nhápptyy mắxnhtt liềhjbyn ápptynh tia linh quang.

Quảukul nhiêxzten, Hápptych Kim Phong trựxnhtc tiếdafxp từnjwl nhãndec gian lầqhyhu hai nhảukuly xuốehflng, vừnjwla đnaojgjfung mộgjfut cápptyi liềhjbyn khiếdafxn mọwwkvi ngưopdjhwiii cảukul kinh híxnhtt mộgjfut ngụdafxm khíxnht lạuohonh.

“Ai nha!” – Tiểdarou Đgfqxao dậwcbem châoaicn mộgjfut cápptyi muốehfln đnaojuổdobhi theo, lạuohoi bịaudo Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm giữudls chặkrrit – “Gấntyhp cápptyi gìpeoc, xem kịaudoch vui đnaoji.”

Tiểdarou Đgfqxao híxnhtt hơhwiii, cápptych đnaojófnav khôbasbng xa, Tầqhyhn Kha thấntyhy Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm cùgjfung Nhan Tiểdarou Đgfqxao dâoaicy dưopdja, vôbasb thứvkmtc cắxnhtn môbasbi, sắxnhtc mặkrrit càljhjng thêxztem khófnav coi.

Sau khi Hápptych Kim Phong nhảukuly xuốehflng liềhjbyn tiếdafxn lêxzten, rúvkmtt kim đnaojao ra, mộgjfut đnaojao chéhzwum đnaojvkmtt dâoaicy xíxnhtch. Cùgjfung làljhj mộgjfut thanh đnaojao, ngàljhjy trưopdjntyhc vôbasbgjfung kiêxzten đnaojaudonh chíxnhtnh trựxnhtc, nhưopdjng bâoaicy giờhwii lạuohoi toápptyt ra sựxnhtppty đnaojuohoo. Hàljhjnh đnaojgjfung liêxzten tiếdafxp củmrcza hắxnhtn khiếdafxn tấntyht cảukul mọwwkvi ngưopdjhwiii nhìpeocn đnaojếdafxn choápptyng vápptyng.

Tiểdarou Đgfqxao cảukulm thấntyhy khôbasbng ổdobhn, xoay ngưopdjhwiii vộgjfui nhảukuly xuốehflng, Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm đnaojuổdobhi kịaudop, nhảukuly qua cửoaica sổdobh, chỉggwg thấntyhy ba ngưopdjhwiii Bắxnhtc Hảukuli phápptyi bêxzten kia đnaojang nhìpeocn hắxnhtn. Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm bỗsozqng nhiêxzten liếdafxc sang bọwwkvn họwwkv, mang theo chúvkmtt khiêxzteu khíxnhtch lạuohoi cófnav chúvkmtt khinh thưopdjhwiing. Tiếdafxt Hìpeocnh cùgjfung Phưopdjơhwiing Đgfqxsaivng Lýjqcihzwu ra khuôbasbn mặkrrit trắxnhtng bạuohoch, màljhj Tầqhyhn Kha gưopdjơhwiing mặkrrit càljhjng ngàljhjy càljhjng đnaojgvjz.


Tiểdarou Đgfqxao nhảukuly xuốehflng, chỉggwg thấntyhy Hápptych Kim Phong đnaojpggn nữudls tửoaic đnaojqhyhy ngưopdjhwiii thưopdjơhwiing tíxnhtch kia đnaojvkmtng dậwcbey. Phápptyt hiệmrczn tuổdobhi tápptyc khôbasbng lớntyhn, chỉggwg tầqhyhm mưopdjhwiii mấntyhy, mặkrrit màljhjy càljhjng ngàljhjy càljhjng nhăvkqun nhófnav. Hápptych Kim Phong còbasbn cẩfnavn thậwcben hỏgvjzi nàljhjng – “Côbasbfnavi cófnav ngưopdjhwiii vu oan côbasb? Bọwwkvn họwwkvpeoc sao lạuohoi vu oan côbasb? Cófnav phảukuli làljhj trưopdjntyhc tiêxzten chiếdafxm vịaudo tríxnht củmrcza côbasb sau đnaojófnavpptyt hạuohoi ngưopdjhwiii nhàljhj củmrcza côbasb? Hay làljhj vu oan giáppty họwwkva nófnavi côbasb thôbasbng đnaojsaivng vớntyhi đnaojaudoch phảukuln quốehflc? Hoặkrric làljhj bắxnhtt côbasb chịaudou tiếdafxng xấntyhu thay cho ngưopdjhwiii khápptyc? Hay làljhjfnav ngưopdjhwiii cưopdjpggnng đnaojoạuohot dâoaicn nữudls cuốehfli cùgjfung bộgjfui tìpeocnh bạuohoc nghĩhwiia còbasbn trảukul thùgjfu?”

basbopdjơhwiing kia cũspacng bịaudo hắxnhtn làljhjm cho hoảukulng sợatwq, gậwcbet gậwcbet đnaojqhyhu, nghĩhwii lạuohoi cảukulm thấntyhy khôbasbng đnaojúvkmtng lạuohoi lắxnhtc đnaojqhyhu – “Khôbasbng phảukuli. . . . . .”

opdj trêxzten, Hiểdarou Nguyệmrczt tòbasbbasb hỏgvjzi Trọwwkvng Hoa – “Trọwwkvng Hoa, Hápptych đnaojuohoi ca thậwcbet kỳihoy lạuoho.”

Trọwwkvng Hoa cưopdjhwiii gưopdjatwqng hai tiếdafxng – “Ta trưopdjntyhc kia cảukulm thấntyhy hắxnhtn dưopdjhwiing nhưopdjfnav chúvkmtt tậwcbet xấntyhu, vừnjwla nghe hai từnjwl ‘oan uổdobhng’ liềhjbyn nổdobhi trậwcben lôbasbi đnaojìpeocnh, cófnav lẽdafxljhj do làljhjm thầqhyhn bộgjfuoaicu rồsaivi?”

Tiểdarou Đgfqxao đnaojuổdobhi tớntyhi nơhwiii nghe xong liềhjbyn hiểdarou đnaojưopdjatwqc, vừnjwla néhzwun giậwcben ca ca nàljhjng đnaojang rấntyht kỳihoy lạuoho, vừnjwla đnaojápptynh giápptybasbopdjơhwiing kia. Thấntyhy nàljhjng dápptyng ngưopdjhwiii kháppty cao, cũspacng khôbasbng phảukuli làljhj kẻbsnx yếdafxu đnaojuốehfli, vảukul lạuohoi thắxnhtt lưopdjng thẳevcang cápptynh tay gầqhyhy gòbasb, giốehflng nhưopdjljhj ngưopdjhwiii biếdafxt võdaro.

“Mao tặkrric lớntyhn mậwcbet!” – Nữudls tửoaic đnaojang nắxnhtm dâoaicy xíxnhtch lậwcbep tứvkmtc quay đnaojqhyhu lạuohoi hung tợatwqn trừnjwlng mắxnhtt nhìpeocn Hápptych Kim Phong – “Tậwcbep tụdafxc xửoaic tríxnht phảukuln đnaojsaiv củmrcza tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu tồsaivn tạuohoi đnaojãndecoaicu, bấntyht luậwcben kẻbsnxljhjo cũspacng khôbasbng đnaojưopdjatwqc can thiệmrczp!”

pptych Kim Phong cũspacng khôbasbng đnaojdaro ýjqci tớntyhi nàljhjng, màljhj kiêxzten quyếdafxt hỏgvjzi nàljhjng kia – “Cápptyc nàljhjng vu oan côbasb nhưopdj thếdafxljhjo?”

Nữudls tửoaicvkmtc nàljhjy cũspacng phụdafxc hồsaivi tinh thầqhyhn lạuohoi, dùgjfung tiếdafxng Hápptyn khôbasbng quápptyopdju loápptyt nófnavi – “Ta gọwwkvi làljhj Diêxzteu Đgfqxófnava, làljhj quan thịaudo vệmrcz hoàljhjng gia củmrcza tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu, bọwwkvn họwwkv vu oan ta trộgjfum thápptynh bôbasbi, ta khôbasbng cófnav!”

pptych Kim Phong nghe xong nhẹdere nhàljhjng gậwcbet đnaojqhyhu, quay đnaojqhyhu lạuohoi lạuohonh lùgjfung nhìpeocn nữudls nhâoaicn kia – “Tộgjfui ăvkqun trộgjfum quan trọwwkvng nhấntyht làljhj thu đnaojưopdjatwqc chứvkmtng cứvkmt, cófnav chứvkmtng cứvkmtpeocfnavi nàljhjng ăvkqun trộgjfum?”

“Đgfqxuohoi quốehflc sưopdjljhj thầqhyhn toápptyn đnaojãndec kếdafxt luậwcben nhưopdj vậwcbey, nữudls nhâoaicn nàljhjy chíxnhtnh làljhj kẻbsnx trộgjfum. . . . . .”

“Côbasb mớntyhi làljhj kẻbsnx trộgjfum!” Tiểdarou Đgfqxao ởvgil mộgjfut bêxzten nghe thấntyhy, cũspacng khôbasbng biếdafxt làljhjm sao, chỉggwg cảukulm thấntyhy giọwwkvng nófnavi củmrcza nữudlsopdjntyhng nàljhjy đnaojkrric biệmrczt chófnavi tai. Trưopdjntyhc đnaojâoaicy nàljhjng lúvkmtc nàljhjng còbasbn sốehflng chung vớntyhi Nhan Nhưopdj Ngọwwkvc ởvgil trong thôbasbn, hưopdjơhwiing thâoaicn trong thôbasbn hễvlvh ai đnaojápptynh mấntyht cápptyi gìpeocspacng đnaojhjbyu nófnavi làljhj hai mẹdere con nàljhjng lấntyhy, còbasbn nófnavi cápptyc nàljhjng làljhj nữudls tặkrric cùgjfung khuêxzte nữudls tặkrric, nàljhjng vừnjwla nghe liềhjbyn cùgjfung nhàljhj ngưopdjhwiii ta đnaojápptynh nhau.

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm chỉggwg thấntyhy Tiểdarou Đgfqxao hai hàljhjng lôbasbng nhếdafxch lêxzten, cùgjfung Hápptych Kim Phong giốehflng nhưopdj trởvgil mặkrrit – “Khôbasbng cófnav bằeuiong chứvkmtng lạuohoi dápptym sửoaic dụdafxng tưopdjpeocnh, nơhwiii nàljhjy làljhj Trung Nguyêxzten cũspacng khôbasbng phảukuli Quỷqwea thàljhjnh, lờhwiii cápptyc côbasbfnavi khôbasbng tíxnhtnh, còbasbn khôbasbng mau thảukul ngưopdjhwiii!”

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm bấntyht đnaojxnhtc dĩhwii lấntyhy tay nhẹdere nhàljhjng kéhzwuo kéhzwuo Tiểdarou Đgfqxao vàljhji cápptyi, tâoaicm nófnavi khôbasbng hổdobhljhj hai huynh muộgjfui, tậwcbet xấntyhu giốehflng nhau.


pptych Kim Phong xuấntyht ra kim bàljhji củmrcza thầqhyhn bộgjfu, nhếdafxch mắxnhtt giốehflng Tiểdarou Đgfqxao – “Nơhwiii nàljhjy cũspacng khôbasbng phảukuli làljhj Quỷqwea thàljhjnh, khôbasbng thểdarogjfung tưopdjpeocnh, tấntyht cảukul phảukuli giao cho quan đnaojaudoa phưopdjơhwiing thẩfnavm tra xửoaicxnht, khôbasbng cófnav bằeuiong chứvkmtng sẽdafx thảukul ngưopdjhwiii! Lạuohom dụdafxng tưopdjpeocnh tộgjfui tăvkqung mộgjfut bậwcbec.”

“Ta sớntyhm nófnavi, nàljhjng làljhj quan thịaudo vệmrcz hoàljhjng gia củmrcza tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu tộgjfuc, phảukuli tuâoaicn thủmrcz quy củmrcz củmrcza đnaojgjfui thịaudo vệmrcz, ta khôbasbng cầqhyhn biếdafxt côbasbvgil đnaojâoaicu, phảukuln bộgjfui nữudlsopdjơhwiing liềhjbyn xem nhưopdj phảukuln quốehflc, phảukuli thúvkmt tộgjfui. Lầqhyhn nàljhjy làljhj nữudlsopdjơhwiing xửoaicjqci nhẹdere, chỉggwg cầqhyhn nàljhjng làljhjm nôbasb dịaudoch.” – Nữudlsopdjntyhng nófnavi xong liềhjbyn rúvkmtt roi ra, căvkqum tứvkmtc nhìpeocn Hápptych Kim Phong – “Còbasbn khôbasbng buôbasbng tay? !”

vkmtc nàljhjy, nhữudlsng ngưopdjhwiii vâoaicy xem cũspacng chia thàljhjnh hai phápptyi, ngưopdjhwiii ngoạuohoi tộgjfuc đnaojhjbyu chỉggwg tríxnhtch nữudls nhâoaicn kia làljhj phảukuln đnaojsaiv, hìpeocnh nhưopdjljhj củmrcza tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu, nhưopdjng ngưopdjhwiii íxnhtt hơhwiin. Đgfqxuohoi đnaoja sốehfl đnaojhjbyu làljhj ngưopdjhwiii khôbasbng quan hệmrcz, khôbasbng íxnhtt ngưopdjhwiii đnaojsaivng tìpeocnh, đnaojkrric biệmrczt nghe nófnavi chuyệmrczn quốehflc sưopdj Quỷqwea mẫwwkvu tộgjfuc dùgjfung xem bófnavi đnaojdaro kếdafxt luậwcben ra ngưopdjhwiii nàljhjy làljhj hung thủmrcz, cảukulm thấntyhy thậwcbet hoang đnaojưopdjhwiing, đnaojhjbyu lêxzten tiếdafxng chỉggwg tríxnhtch.

“Nàljhjng làljhjm nôbasb dịaudoch, coi nhưopdj vẫwwkvn làljhj quan thịaudo vệmrcz củmrcza đnaojgjfui thịaudo vệmrcz hoàljhjng gia sao?” – Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm thấntyhy hai bêxzten giằeuiong co khôbasbng ngừnjwlng, hỏgvjzi mộgjfut câoaicu.

Tiểdarou Đgfqxao nhápptyy mắxnhtt mấntyhy cápptyi, âoaicm thầqhyhm chọwwkvt chọwwkvt Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm, đnaojehfli vớntyhi hắxnhtn giơhwii ngófnavn cápptyi —— biệmrczn phápptyp hay!

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm cũspacng cưopdjhwiii, nha đnaojqhyhu kia mộgjfut chúvkmtt liềhjbyn hiểdarou a.

Nữudlsopdjntyhng kia cưopdjhwiii lạuohonh – “Quan thịaudo vệmrcz củmrcza tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu làljhjljhj chứvkmtc quan vinh dựxnht nhấntyht, tấntyht cảukul quan thịaudo vệmrcz đnaojhjbyu phảukuli trung thàljhjnh vớntyhi nữudlsopdjơhwiing, trung thàljhjnh vớntyhi tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu tộgjfuc, loạuohoi phảukuln đnaojsaivljhjy, tấntyht nhiêxzten đnaojãndec bịaudo trụdafxc xuấntyht khỏgvjzi đnaojgjfui thịaudo vệmrcz.”

“Nếdafxu nàljhjng đnaojãndec khôbasbng phảukuli làljhj quan thịaudo vệmrcz, vìpeoc sao phảukuli tuâoaicn thủmrcz theo quy củmrcz củmrcza đnaojgjfui thịaudo vệmrcz?” – Tiểdarou Đgfqxao đnaojơhwiin giảukuln cùgjfung nàljhjng phảukuln bápptyc – “Đgfqxưopdjơhwiing nhiêxzten phảukuli giao cho quan phủmrcz thẩfnavm tra xửoaicxnht, khôbasbng cófnav bằeuiong chứvkmtng thìpeoc phảukuli thảukul ngưopdjhwiii.”

“Buồsaivn cưopdjhwiii!” – Nữudlsopdjntyhng cảukulm thấntyhy buồsaivn bựxnhtc.

“Vậwcbey ýjqcibasbljhj coi nàljhjng nhưopdj ngưopdjhwiii củmrcza đnaojgjfui thịaudo vệmrcz sao?”

“Đgfqxưopdjơhwiing nhiêxzten khôbasbng phảukuli.”

“Chậwcbec chậwcbec.” – Tiểdarou Đgfqxao lắxnhtc đnaojqhyhu – “Côbasb tựxnhtfnavi tựxnhtoaicu thuẫwwkvn a, lúvkmtc thìpeoc phảukuli lúvkmtc thìpeoc khôbasbng phảukuli.”

“Xúvkmt nha đnaojqhyhu nhàljhjbasb, cưopdjpggnng từnjwl đnaojoạuohot lýjqci, ởvgil đnaojâoaicu tớntyhi đnaojâoaicy?”

Tiểdarou Đgfqxao nhápptyy mắxnhtt mấntyhy cápptyi, đnaojápptyp lễvlvhljhjng – “Xúvkmt nha đnaojqhyhu nhàljhjbasb, cưopdjpggnng từnjwl đnaojoạuohot lýjqci, ởvgil đnaojâoaicu tớntyhi đnaojâoaicy?”

“Côbasb. . . . . .” – Nữudlsopdjntyhng tứvkmtc giậwcben – “Ta đnaojang hỏgvjzi côbasb đnaojófnav!”

“Ta cũspacng chưopdja nófnavi ngưopdjhwiii khápptyc.”

“Côbasb bắxnhtt chưopdjntyhc ta nófnavi chuyệmrczn!”

“Côbasb mớntyhi bắxnhtt chưopdjntyhc ta nófnavi chuyệmrczn a.” – Tiểdarou Đgfqxao híxnhtp mắxnhtt – “Côbasb đnaojang nófnavi tiếdafxng Hápptyn, khôbasbng phảukuli họwwkvc từnjwl ngưopdjhwiii Hápptyn sao?!”

“Kia. . . . . . Ta đnaojâoaicy nófnavi tiếdafxng Tâoaicy Vựxnhtc!”

“Ta lạuohoi nghe khôbasbng hiểdarou, côbasbfnavi cũspacng nhưopdj khôbasbng.”

Nữudlsopdjntyhng kia hiểdaron nhiêxzten mồsaivm méhzwup khôbasbng bằeuiong Tiểdarou Đgfqxao, tứvkmtc giậwcben đnaojếdafxn nỗsozqi gưopdjơhwiing mặkrrit hếdafxt trắxnhtng lạuohoi hồsaivng, hếdafxt đnaojgvjz lạuohoi trắxnhtng.

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm vỗsozqpptyi trápptyn, Nhan Tiểdarou Đgfqxao hiểdaron nhiêxzten ăvkqun no, sứvkmtc chiếdafxn đnaojntyhu so vớntyhi bìpeocnh thưopdjhwiing còbasbn mạuohonh hơhwiin.

Nữudlsopdjntyhng thấntyhy Hápptych Kim Phong đnaojpggn lấntyhy Diêxzteu Đgfqxófnava, lạuohoi thấntyhy xung quanh càljhjng lúvkmtc càljhjng đnaojôbasbng ngưopdjhwiii xúvkmtm lạuohoi, tìpeocnh huốehflng bấntyht lợatwqi co bảukuln thâoaicn, liềhjbyn thu roi – “Bộgjfu khoápptyi, ngưopdjơhwiii cófnav gan đnaojdaro lạuohoi têxzten sao?”

“Hápptych Kim Phong.”

“Đgfqxưopdjatwqc.” – Nữudlsopdjntyhng gậwcbet đnaojqhyhu – “Ta đnaojâoaicy sẽdafx trởvgil vềhjby bẩfnavm bápptyo nữudlsopdjơhwiing, đnaojếdafxn lúvkmtc đnaojófnav ngưopdjơhwiii tựxnht chịaudou trápptynh nhiệmrczm!” – Nófnavi xong, quay đnaojqhyhu nhanh chófnavng phi ngựxnhta đnaoji.

Khôbasbng íxnhtt ngưopdjhwiii vâoaicy quanh còbasbn đnaoji theo xem nápptyo nhiệmrczt.

pptych Kim Phong mang theo Diêxzteu Đgfqxófnava trởvgil vềhjby, Tiểdarou Đgfqxao quay đnaojqhyhu, chỉggwg thấntyhy Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm vẻbsnx mặkrrit kíxnhtnh phụdafxc nhìpeocn nàljhjng – “Cãndeci nhau ầqhyhm ĩhwii cuốehfli cùgjfung cũspacng thắxnhtng sao?”

Tiểdarou Đgfqxao cófnav chúvkmtt xấntyhu hổdobh, lúvkmtc nàljhjy nàljhjng cơhwiin tứvkmtc cũspacng khôbasbng còbasbn mạuohonh nhưopdj vậwcbey nữudlsa, vuốehflt cằeuiom câoaicn nhắxnhtc —— bảukuln thâoaicn mìpeocnh cófnav phảukuli cùgjfung Hápptych Kim Phong cófnav chung tậwcbet xấntyhu hay khôbasbng? Nghe đnaojưopdjatwqc “Nữudls tặkrric” nhịaudon khôbasbng đnaojưopdjatwqc tứvkmtc giậwcben.

Khôbasbng nghĩhwii nữudlsa, nàljhjng nhịaudon khôbasbng đnaojưopdjatwqc hỏgvjzi Hápptych Kim Phong – “Đgfqxuohoi ca, huynh vìpeoc sao nghe khôbasbng đnaojưopdjatwqc hai chữudls kia?”

pptych Kim Phong sửoaicng sốehflt mộgjfut hồsaivi lâoaicu, mớntyhi hồsaivi phụdafxc tinh thầqhyhn lạuohoi, tựxnhta hồsaivspacng khôbasbng suy nghĩhwii đnaojưopdjatwqc gìpeoc – “Nga. . . . . . Ta cũspacng khôbasbng biếdafxt tạuohoi sao lạuohoi thếdafxljhjy. Cófnav thểdaro chịaudou ảukulnh hưopdjvgilng củmrcza cha ta.”

“Cha huynh làljhjm sao vậwcbey?”

“Trưopdjntyhc kia cófnavljhji ngưopdjhwiii nófnavi năvkqung lỗsozqndecng mắxnhtng nưopdjơhwiing ta, cha ta đnaojãndecfnavi ‘khôbasbng đnaojưopdjatwqc vu oan nàljhjng’, sau đnaojófnav sẽdafx cựxnhtc kỳihoy giậwcben dữudls lao vàljhjo đnaojápptynh nhau, còbasbn cófnav thểdaro quyếdafxt đnaojntyhu mộgjfut trậwcben sinh tửoaic.” – Nófnavi xong, gọwwkvi mấntyhy ngưopdjhwiii Trọwwkvng Hoa xuốehflng dưopdjntyhi, tìpeocm khápptych đnaojiếdafxm ởvgil lạuohoi.

Tiểdarou Đgfqxao đnaojvkmtng tạuohoi chỗsozq, bỗsozqng nhiêxzten cảukulm thấntyhy mũspaci mìpeocnh êxztefnavm.

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm cưopdjhwiii chọwwkvt chọwwkvt bảukul vai nàljhjng – “Vui vẻbsnx sao?”

Tiểdarou Đgfqxao nhẹdere nhàljhjng lau mắxnhtt – “Đgfqxi, đnaojnjwlng quấntyhy nhiễvlvhu ta nghĩhwii đnaojếdafxn cha ta!”

Mọwwkvi ngưopdjhwiii tìpeocm khápptych đnaojiếdafxm nghỉggwg châoaicn, hỏgvjzi thăvkqum Diêxzteu Đgfqxófnava tìpeocnh hìpeocnh cụdafx thểdaro.

Nếdafxu nófnavi Tiểdarou Đgfqxao cùgjfung Hápptych Kim Phong làljhj xuấntyht phápptyt từnjwl chíxnhtnh nghĩhwiia mớntyhi xen vàljhjo việmrczc củmrcza ngưopdjhwiii khápptyc, nhưopdjng Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm cùgjfung Trọwwkvng Hoa khôbasbng ngăvkqun cảukuln, cũspacng làljhjfnav nguyêxzten nhâoaicn nhấntyht đnaojaudonh.

Đgfqxgjfui thịaudo vệmrcz củmrcza tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu giữudls mộgjfut chi vịaudo tríxnht rấntyht cao hoàljhjng gia, trựxnhtc tiếdafxp lệmrcz thuộgjfuc vàljhjo nữudlsopdjơhwiing. Màljhj vừnjwla rồsaivi nữudlsopdjntyhng nófnavi tộgjfui danh củmrcza Diêxzteu Đgfqxófnava làljhj trộgjfum thápptynh bôbasbi gìpeoc đnaojófnav. Thápptynh bôbasbi cófnav lẽdafxljhj bảukulo bốehfli! Lầqhyhn nàljhjy đnaojếdafxn Quỷqwea thàljhjnh, bọwwkvn họwwkvpptyi gìpeocspacng khôbasbng quen, cófnav ngưopdjhwiii dẫwwkvn đnaojưopdjhwiing cũspacng tốehflt, huốehflng chi làljhj ngưopdjhwiii từnjwlng làljhjm quan thịaudo vệmrcz hoàljhjng gia.

Sau khi Diêxzteu Đgfqxófnava rửoaica mặkrrit sạuohoch sẽdafx, Tiểdarou Đgfqxao giúvkmtp nàljhjng băvkqung bófnav miệmrczng vếdafxt thưopdjơhwiing, còbasbn dùgjfung trâoaicm gàljhji tófnavc củmrcza nàljhjng mởvgil khófnava xíxnhtch, phápptyt hiệmrczn trêxzten ngưopdjhwiii nàljhjng ngoạuohoi trừnjwl nhữudlsng vếdafxt trầqhyhy xưopdjntyhc còbasbn cófnav dấntyhu vếdafxt bịaudo quấntyht roi, tấntyht nhiêxzten chịaudou khổdobh khôbasbng íxnhtt. Diêxzteu Đgfqxófnava cũspacng dễvlvh nhìpeocn, chỉggwgljhj khôbasbng tinh tếdafx giốehflng nữudls tửoaic Trung Nguyêxzten, nàljhjng tuy rằeuiong đnaojưopdjatwqc cứvkmtu, nhưopdjng vẫwwkvn cófnav vẻbsnx rầqhyhu rĩhwii khôbasbng vui. Tiếdafxng Hápptyn củmrcza nàljhjng nófnavi ra cũspacng khôbasbng theo thứvkmt tựxnht, miễvlvhn cưopdjpggnng nghe vẫwwkvn cófnav thểdaro hiểdarou, cófnav đnaojôbasbi khi vẫwwkvn cầqhyhn Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm hỗsozq trợatwq.

Tiểdarou Đgfqxao cảukulm thấntyhy buồsaivn bựxnhtc, Tiếdafxt Nhịaudobasbn cófnav thểdaro biếdafxt tiếdafxng Tâoaicy Vựxnhtc sao?

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm thấntyhy nàljhjng nhìpeocn mìpeocnh, cưopdjhwiii đnaojùgjfua nàljhjng – “Gia đnaojâoaicy cápptyi gìpeocspacng khôbasbng cófnav, chỉggwgfnav ăvkqun muốehfli ăvkqun so vớntyhi côbasb ăvkqun cơhwiim còbasbn nhiềhjbyu hơhwiin.”

Tiểdarou Đgfqxao vứvkmtt cho hắxnhtn cápptyi liếdafxc khinh thưopdjhwiing, ho khan mộgjfut tiếdafxng, hỏgvjzi Diêxzteu Đgfqxófnava sựxnhtpeocnh trưopdjntyhc đnaojófnav.

Nguyêxzten lai quan thịaudo vệmrcz hoàljhjng gia chia thàljhjnh rấntyht nhiềhjbyu loạuohoi, Diêxzteu Đgfqxófnava thuộgjfuc thủmrcz vệmrcz hoàljhjng cung, phụdafx trápptych canh gápptyc. Mỗsozqi ngàljhjy bốehfln canh giờhwii, mấntyhy trăvkqum thịaudo vệmrczpptyc nàljhjng chia làljhjm ba ca thay phiêxzten nhau theo đnaojúvkmtng quy đnaojaudonh. Hoàljhjng cung tộgjfuc Quỷqwea mẫwwkvu làljhjhwiii nữudlsopdjơhwiing sốehflng, cấntyht giấntyhu phầqhyhn lớntyhn tàljhji bảukulo, đnaojuohoi tổdobhng quảukuln trong hoàljhjng cung mỗsozqi thápptyng sẽdafx kiểdarom kêxzte mộgjfut lầqhyhn, cho tớntyhi bâoaicy giờhwiispacng chưopdja thiếdafxu lầqhyhn nàljhjo.

Chíxnhtnh làljhj thápptyng nàljhjy, khôbasbng thấntyhy thápptynh bôbasbi. Đgfqxuohoi tổdobhng quảukuln đnaojãndec đnaojem tấntyht cảukul thịaudo vệmrcz đnaoji tìpeocm, nhờhwii đnaojuohoi quốehflc sưopdjxnhtnh xem làljhj ai trộgjfum, đnaojuohoi quốehflc sưopdjfnavi mộgjfut quẻbsnx, cuốehfli cùgjfung chỉggwgljhjo Diêxzteu Đgfqxófnava nófnavi chíxnhtnh làljhjljhjng, vìpeoc thếdafxljhjng liềhjbyn bịaudo phạuohot.

“Côbasb khôbasbng biệmrczn bạuohoch sao?” – Tiểdarou Đgfqxao buồsaivn bựxnhtc.

“Vôbasb íxnhtch thôbasbi.” – Diêxzteu Đgfqxófnava bấntyht đnaojxnhtc dĩhwii lắxnhtc đnaojqhyhu – “Đgfqxuohoi quốehflc sưopdj rấntyht đnaojưopdjatwqc tôbasbn trọwwkvng, lờhwiii hắxnhtn nófnavi khôbasbng ai dápptym phảukuln đnaojehfli.”

Tiểdarou Đgfqxao nâoaicng cằeuiom ngồsaivi bêxzten cạuohonh bàljhjn, nhìpeocn Diêxzteu Đgfqxófnava – “Trưopdjntyhc kia côbasb từnjwlng đnaojxnhtc tộgjfui vớntyhi tổdobhng quảukuln kia hoặkrric làljhj đnaojuohoi quốehflc sưopdj sao? Vìpeoc sao họwwkv lạuohoi cốehflpeocnh nófnavi côbasbljhj ngưopdjhwiii lấntyhy trộgjfum?”

“Đgfqxuohoi tổdobhng quảukuln vớntyhi ta quan hệmrcz tốehflt lắxnhtm, ta cófnav chuyệmrczn gìpeocspacng sẽdafx đnaoji tìpeocm nàljhjng màljhjfnavi, thờhwiii đnaojiểdarom nưopdjơhwiing củmrcza ta sinh bệmrcznh nàljhjng còbasbn giúvkmtp ta đnaoji tìpeocm lang trung.” – Diêxzteu Đgfqxófnava thởvgilljhji – “Đgfqxuohoi quốehflc sưopdj cao cao tạuohoi thưopdjatwqng, ta chỉggwgljhj mộgjfut tiểdarou thịaudo vệmrcz, càljhjng khôbasbng thểdaro tiếdafxp cậwcben đnaojưopdjatwqc hắxnhtn.”

“Thápptynh bôbasbi kia sau đnaojófnavfnavpeocm lạuohoi đnaojưopdjatwqc khôbasbng?” – Hápptych Kim Phong hỏgvjzi.

“Khôbasbng cófnav.” – Diêxzteu Đgfqxófnava lắxnhtc đnaojqhyhu – “Kỳihoy thậwcbet. . . . . .”

“Kỳihoy thậwcbet cápptyi gìpeoc?” – Tiểdarou Đgfqxao thấntyhy nàljhjng bộgjfu dạuohong muốehfln nófnavi lạuohoi do dựxnht, cảukulm thấntyhy chắxnhtc chắxnhtn làljhjbasbn cófnavfnavn tìpeocnh.

“Ngoạuohoi trừnjwl thápptynh bôbasbi, còbasbn cófnav mộgjfut íxnhtt bảukulo bốehfli mấntyht đnaoji, trưopdjntyhc kia do ta phápptyt hiệmrczn đnaojưopdjatwqc.” – Diêxzteu Đgfqxófnava nhỏgvjz giọwwkvng nófnavi cho mọwwkvi ngưopdjhwiii – “Tỷqwea nhưopdjfnavi mộgjfut vàljhji mófnavn đnaojsaiv ngưopdjhwiii chúvkmt ýjqci tớntyhi, hoặkrric làljhj mộgjfut íxnhtt trang sứvkmtc bêxzten trêxzten cófnav đnaojíxnhtnh bảukulo thạuohoch. Thápptyng trưopdjntyhc ta lặkrring lẽdafxfnavi cho đnaojuohoi tổdobhng quảukuln, nàljhjng còbasbn nófnavi sẽdafx đnaojiềhjbyu tra. . . . . . Kếdafxt quảukul thápptyng nàljhjy thápptynh bôbasbi đnaojãndec khôbasbng thấntyhy tăvkqum hơhwiii, cho nêxzten bọwwkvn họwwkv mớntyhi hoàljhji nghi ta, sớntyhm biếdafxt trưopdjntyhc ta sẽdafx khôbasbng nófnavi ra.”

Nghe đnaojếdafxn đnaojófnav, Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm cùgjfung Tiểdarou Đgfqxao liềhjbyn minh bạuohoch liếdafxc mắxnhtt nhìpeocn nhau mộgjfut cápptyi —— thìpeoc ra làljhj mộgjfut nha đnaojqhyhu ngốehflc! Đgfqxuohoi tổdobhng quảukuln mỗsozqi thápptyng đnaojhjbyu phụdafx trápptych kiểdarom kêxzte, tựxnht nhiêxzten sẽdafx phápptyt hiệmrczn đnaojsaiv vậwcbet nàljhjy nọwwkv bịaudo thiếdafxu, ngàljhjy thưopdjhwiing đnaojhjbyu lấntyhy vàljhji mófnavn đnaojsaiv íxnhtt ngưopdjhwiii đnaojdaro ýjqci, tựxnhtpeocnh giấntyhu đnaoji. Đgfqxuohoi tổdobhng quảukuln xápptyc đnaojaudonh chắxnhtc chắxnhtn lấntyhy đnaojưopdjatwqc đnaojsaiv tốehflt, nhữudlsng quan thịaudo vệmrcz khápptyc cho dùgjfu phápptyt hiệmrczn phỏgvjzng chừnjwlng cũspacng mắxnhtt nhắxnhtm mắxnhtt mởvgil, chỉggwgfnav Diêxzteu Đgfqxófnava làljhj ngưopdjhwiii thàljhjnh thậwcbet chíxnhtnh nghĩhwiia. Đgfqxuohoi tổdobhng quảukuln khôbasbng thểdaroljhjo khôbasbng muốehfln bịaudot miệmrczng củmrcza nàljhjng? Xem ra quốehflc sưopdjgjfung tổdobhng quảukuln cũspacng cófnav cấntyhu kếdafxt.

“Ta thậwcbet sựxnht bịaudo oan. . . . . .” – Diêxzteu Đgfqxófnava nhỏgvjz giọwwkvng nófnavi mộgjfut câoaicu, cófnav vẻbsnx thậwcbep phầqhyhn ủmrczy khuấntyht.

pptych Kim Phong vỗsozqpptyi bàljhjn – “Buồsaivn cưopdjhwiii, nhữudlsng ngưopdjhwiii đnaojófnav bịaudogjfu hay sao lạuohoi đnaoji vu oan giáppty họwwkva, côbasbxzten tâoaicm, việmrczc nàljhjy ta nhấntyht đnaojaudonh sẽdafx đnaojiềhjbyu tra rõdaroljhjng!”

Tiểdarou Đgfqxao cũspacng vỗsozqljhjn nófnavi theo Hápptych Kim Phong – “Đgfqxúvkmtng! Chuyệmrczn nàljhjy nhấntyht đnaojaudonh phảukuli đnaojiềhjbyu tra rõdaroljhjng, trảukul lạuohoi trong sạuohoch cho côbasb!”

pptych Kim Phong quay đnaojqhyhu lạuohoi, gậwcbet đnaojqhyhu vớntyhi Tiểdarou Đgfqxao – “Muộgjfui muộgjfui tốehflt!”

Tiểdarou Đgfqxao cũspacng gậwcbet đnaojqhyhu – “Âgciwn! Đgfqxuohoi ca nófnavi cápptyi gìpeocspacng đnaojúvkmtng!”

Mọwwkvi ngưopdjhwiii dởvgil khófnavc dởvgilopdjhwiii, hai ngưopdjhwiii nàljhjy. . . . . .

Hiểdarou Nguyệmrczt cảukulm đnaojgjfung – “Huynh muộgjfui đnaojsaivng tâoaicm nha.”

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm bĩhwiiu môbasbi, đnaojpggn trápptyn – “Đgfqxúvkmtng làljhj hai. . . . . .”

Trọwwkvng Hoa nhưopdjntyhng mi nhìpeocn Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm, nhưopdjljhj hỏgvjzi —— quảukuln hay khôbasbng?

Tiếdafxt Bắxnhtc Phàljhjm nhẹdere nhàljhjng gậwcbet đnaojqhyhu mộgjfut cápptyi, đnaojâoaicy làljhj mộgjfut cơhwii hộgjfui tốehflt.

“Thápptynh bôbasbi làljhjpptyi gìpeoc vậwcbey?” – Tiểdarou Đgfqxao tòbasbbasb hỏgvjzi Diêxzteu Đgfqxófnava – “Cápptyc nàljhjng hạuoho nhụdafxc côbasb nhưopdj vậwcbey lạuohoi khôbasbng giếdafxt côbasb, cófnav thểdaro thấntyhy đnaojưopdjatwqc bọwwkvn họwwkv muốehfln lấntyhy lạuohoi thápptynh bôbasbi, rấntyht quan trọwwkvng sao?”

“Âgciwn, rấntyht quan trọwwkvng, đnaojófnavljhj chéhzwun dùgjfung đnaojdaro thửoaic thápptych can đnaojukulm dùgjfung khi tuyểdaron Quỷqweaopdjơhwiing, lầqhyhn tuyểdaron Quỷqweaopdjơhwiing sắxnhtp tớntyhi, nếdafxu khôbasbng tìpeocm lạuohoi đnaojưopdjatwqc sẽdafx rấntyht phiềhjbyn toápptyi .”

“Thửoaic thápptych can đnaojukulm?” – Mọwwkvi ngưopdjhwiii đnaojhjbyu khófnav hiểdarou – “Tuyểdaron Quỷqweaopdjơhwiing khôbasbng phảukuli làljhj nữudlsopdjơhwiing củmrcza cápptyc côbasb tuyểdaron tưopdjntyhng côbasbng sao? Thửoaic thápptych can đnaojukulm cápptyi gìpeoc?”

“Nga, cófnav mộgjfut vòbasbng làljhj thửoaic thápptych can đnaojukulm! Thápptynh bôbasbi làljhj mộgjfut đnaojôbasbi, đnaojhjbyu đnaojưopdjatwqc khảukulm bảukulo thạuohoch bảukuly màljhju thậwcbet hoa lệmrcz, mộgjfut chéhzwun giảukul đnaojxnhtng rưopdjatwqu ngon mộgjfut chéhzwun thậwcbet chứvkmta kịaudoch đnaojgjfuc, nam tửoaic tham dựxnht tuyểdaron chọwwkvn Quỷqweaopdjơhwiing phảukuli tựxnhtpeocnh chọwwkvn mộgjfut ly đnaojdaro uốehflng.”

Tấntyht cảukul mọwwkvi ngưopdjhwiii mởvgil to hai mắxnhtt, thậwcbet lâoaicu sau, Tiểdarou Đgfqxao hỏgvjzi – “Nếdafxu uốehflng phảukuli rưopdjatwqu đnaojgjfuc thìpeoc sao?”

“Thìpeoc chếdafxt.”

“Khôbasbng cófnav giảukuli dưopdjatwqc?”

“Khôbasbng cófnav.” Diêxzteu Đgfqxófnava nghiêxztem túvkmtc gậwcbet đnaojqhyhu – “Nữudlsopdjơhwiing chíxnhtnh làljhj lựxnhta chọwwkvn ngưopdjhwiii dũspacng cảukulm màljhj.”

Mọwwkvi ngưopdjhwiii đnaojsaivng loạuohot nhếdafxch miệmrczng, khófnav trápptych nữudlsopdjơhwiing kia đnaojếdafxn bâoaicy giờhwiibasbn chưopdja xuấntyht giáppty. . . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.