Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 38 : Huynh muội giống nhau

    trước sau   
“Tuyểrafnn Quỷqrlcejvrơyrucng chídzydnh làsnhd nghi thứkeafc tuyểrafnn tưejvrqydtng côpoexng củppgua nữkwvrejvrơyrucng tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu.” – Trọcvbnng Hoa giúhfykp Tiểrafnu Đvvnaao trảhzge lờzwbqi cho Hiểrafnu Nguyệtjemt – “Bấdanwt quáwbdd nữkwvrejvrơyrucng nàsnhdy tídzydnh tìjdipnh thậimhhp phầzwbqn báwbdd đwygtgywuo, mắibxst nhìjdipn cũxdtzng cao. Nghi thứkeafc tuyểrafnn Quỷqrlcejvrơyrucng năhzgem nàsnhdo cũxdtzng cóxncu, nhưejvrng làsnhd mộfltct ngưejvrzwbqi cũxdtzng chưejvra từidrvng đwygtưejvrhfykc chọcvbnn qua.”

“Kia phảhzgei tuyểrafnn nhưejvr thếbhgosnhdo?” – Tiểrafnu Đvvnaao tògywugywu – “Cũxdtzng giốppgung nhưejvr luậimhhn võwygt chọcvbnn rểrafn sao?”

“Khôpoexng phảhzgei, hìjdipnh nhưejvr chia ra làsnhdm nhiềfzmwu lầzwbqn tỷqrlc thídzyd, cuốppgui cùfzmwng cògywun phảhzgei xem nữkwvrejvrơyrucng nhìjdipn cóxncu thuậimhhn mắibxst hay khôpoexng, hơyrucn nữkwvra. . . . . .” – Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm đwygtfltct nhiêqrhan nhìjdipn Tiểrafnu Đvvnaao –”Cóxncu lẽkxhdpoex vớqydti nàsnhdng rấdanwt hợhfykp.”

“Vìjdip sao?” – Tiểrafnu Đvvnaao khôpoexng rõwygt.

“Nàsnhdng vớqydti côpoex giốppgung nhau, cháwbddn ghéibxst nam nhâlvlrn.” – Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm ăhzgen mộfltct miếbhgong mứkeaft hoa quảhzgesnhdu đwygtimhh tiểrafnu nhịqydt mớqydti đwygtưejvra lêqrhan, cảhzgem thấdanwy hưejvrơyrucng vịqydt rấdanwt ngon, liềfzmwn đwygtúhfykt cho Tiểrafnu Đvvnaao mộfltct miếbhgong.

Tiểrafnu Đvvnaao nhai vàsnhdi cáwbddi, chua chua ngọcvbnt ngọcvbnt, nhìjdipn qua – “Cáwbddi gìjdip ăhzgen ngon vậimhhy?”


“Tiểrafnu nhịqydt đwygtem đwygtếbhgon, nóxncui làsnhd đwygtkrutc sảhzgen Quỷqrlc thàsnhdnh, gọcvbni làsnhd thầzwbqn nữkwvr quảhzge hay làsnhd nữkwvr thầzwbqn quảhzgejdip đwygtóxncu.”

“Ưnqkcm.” – Tiểrafnu Đvvnaao nhẹfawk nhàsnhdng lấdanwy cáwbddi đwygtĩfyvta lạgywui gầzwbqn, lạgywui ăhzgen vàsnhdi miếbhgong.

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm đwygtfltct nhiêqrhan xen mồtsjzm – “Nghe nóxncui ăhzgen nhiềfzmwu sẽkxhd mang thai.”

“Phốppguc. . . . . .”

Đvvnaếbhgon khi Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm hiểrafnu ra, thìjdip trêqrhan mặkrutt hắibxsn đwygtãdpocdzydnh đwygtzwbqy màsnhdu hồtsjzng củppgua tráwbddi câlvlry màsnhd Tiểrafnu Đvvnaao vừidrva mớqydti ăhzgen.

Trọcvbnng Hoa cùfzmwng Hiểrafnu Nguyệtjemt ởthxz đwygtppgui diệtjemn khôpoexng biếbhgot làsnhdm sao chỉjxtv liếbhgoc mắibxst nhìjdipn nhau mộfltct cáwbddi, Háwbddch Kim Phong thìjdip cắibxsm đwygtzwbqu cắibxsm cổxlfz ăhzgen chéibxsn thứkeaf ba.

Tiểrafnu Đvvnaao lấdanwy khăhzgen lau miệtjemng, lưejvrzwbqm Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm, than thởthxz mộfltct câlvlru, “Ngưejvrơyruci thiệtjemt làsnhd thiếbhgou ăhzgen nóxncui.”

Ăxhtkn cơyrucm xong, lúhfykc mọcvbni ngưejvrzwbqi chuẩwbddn bịqydtdzydnh tiềfzmwn rờzwbqi đwygti, bêqrhan dưejvrqydti hìjdipnh nhưejvr xảhzgey ra chúhfykt rốppgui loạgywun. Đvvnaáwbddm ngưejvrzwbqi Tiểrafnu Đvvnaao đwygti xuốppgung nhìjdipn xung quanh, chỉjxtv thấdanwy cáwbddch đwygtóxncu khôpoexng xa mộfltct đwygtáwbddm ngưejvrzwbqi đwygtang đwygti tớqydti, mộfltct con ngựvccca đwygti đwygtnqkcng trưejvrqydtc, trêqrhan ngựvccca làsnhd mộfltct nữkwvr nhâlvlrn mặkrutc khôpoexi giáwbddp ngồtsjzi ngay ngắibxsn, trêqrhan yêqrhan ngựvccca móxncuc mộfltct sợhfyki xídzydch, đwygtzwbqu cògywun lạgywui củppgua sợhfyki xídzydch tróxncui mộfltct nữkwvr nhâlvlrn đwygtang đwygteo gôpoexng. Nữkwvr nhâlvlrn nàsnhdy đwygtzwbqu tóxncuc rốppgui bùfzmw, trêqrhan ngưejvrzwbqi vừidrva dídzydnh bùfzmwn vừidrva dídzydnh máwbddu, đwygtang nghiêqrhang ngảhzge lảhzgeo đwygthzgeo theo sáwbddt phídzyda sau, dưejvrqydti châlvlrn vừidrva bịqydt vấdanwp mộfltct cáwbddi liềfzmwn bịqydt ngựvccca kéibxso lêqrha mộfltct đwygtoạgywun, bộfltc dạgywung thậimhhp phầzwbqn thêqrha thảhzgem.

“Đvvnaâlvlry làsnhd đwygtang làsnhdm gìjdip vậimhhy?” – Tiểrafnu Đvvnaao cóxncu chúhfykt tứkeafc giậimhhn – “Nàsnhdng phạgywum tộfltci gìjdip lạgywui tra tấdanwn nhưejvr vậimhhy?”

Nữkwvr nhâlvlrn cưejvrthxzi ngựvccca ởthxz phídzyda trưejvrqydtc miệtjemng théibxst to cáwbddi gìjdip đwygtóxncu, giốppgung nhưejvrsnhdthxz chiêqrhau cáwbddo tộfltci trạgywung củppgua nàsnhdng kia cho mọcvbni ngưejvrzwbqi.

Tiểrafnu Đvvnaao nghe khôpoexng hiểrafnu, tiếbhgong nóxncui khôpoexng giốppgung nhưejvr ngưejvrzwbqi Trung Nguyêqrhan.

wbddch Kim Phong vẻdgyz mặkrutt khôpoexng hờzwbqn giậimhhn – “Nàsnhdy làsnhd sao, nữkwvr tửohcmsnhdy nếbhgou phạgywum tộfltci nêqrhan theo luậimhht màsnhd xửohcm, bịqydt đwygtáwbddnh, ngồtsjzi tùfzmw hoặkrutc làsnhd sung quâlvlrn biêqrhan quan, vìjdip sao lạgywui dùfzmwng tưejvrjdipnh, cògywun nhụxhtkc nhãdpoc nhưejvr vậimhhy?”

Hiểrafnu Nguyệtjemt hỏimhhi Tiểrafnu Đvvnaao – “Cóxncu thểrafnsnhdo làsnhdejvrjdipnh linh tinh khôpoexng? Ta từidrvng nghe nóxncui cóxncusnhdi đwygtqydta phưejvrơyrucng ngưejvrzwbqi dâlvlrn rấdanwt dữkwvr dằnqkcn, trựvcccc tiếbhgop trừidrvng phạgywut nhưejvr vậimhhy.”


“Hẳjyabn làsnhd khôpoexng.” – Trọcvbnng Hoa ghéibxssnhdo bêqrhan cửohcma sổxlfz lắibxsc đwygtzwbqu – “Quỷqrlc thàsnhdnh làsnhdfzmwng rấdanwt pháwbddt triểrafnn, nữkwvrejvrơyrucng tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu đwygtãdpoc sớqydtm ban bốppgu pháwbddp lệtjemnh, trừidrv bỏimhh nam nhâlvlrn cóxncu thểrafnejvru nữkwvr nhâlvlrn, nữkwvr nhâlvlrn cũxdtzng cóxncu thểrafnejvru nam nhâlvlrn, ởthxz tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu tộfltcc, đwygtqydta vịqydt củppgua nữkwvr nhâlvlrn cao hơyrucn mộfltct chúhfykt.”

“Nga?” – Tiểrafnu Đvvnaao cảhzgem thấdanwy đwygtiềfzmwu nàsnhdy cũxdtzng khôpoexng tệtjem lắibxsm, lạgywui thấdanwy nữkwvr nhâlvlrn cưejvrthxzi ngựvccca nóxncui chuyệtjemn liêqrhan tụxhtkc, liềfzmwn buồtsjzn bựvcccc muốppgun biếbhgot nàsnhdng nóxncui cáwbddi gìjdip.

“Làsnhd ngôpoexn ngữkwvr thôpoexng dụxhtkng củppgua Tâlvlry vựvcccc.” – Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm tựvccca hồtsjzxncu thểrafn nhìjdipn thấdanwu tâlvlrm tưejvr củppgua Tiểrafnu Đvvnaao – “Nàsnhdng ta đwygtang nóxncui, nữkwvr nhâlvlrn nàsnhdy làsnhd phảhzgen đwygttsjz củppgua tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu, đwygtang chịqydtu trừidrvng phạgywut.”

“Phảhzgen đwygttsjz. . . . . .” – Tiểrafnu Đvvnaao ôpoexm cáwbddnh tay, lạgywui nhìjdipn đwygtếbhgon nửohcm tửohcm kia bịqydt phạgywut đwygtang mộfltct mựvcccc la cáwbddi gìjdip, liềfzmwn chọcvbnt chọcvbnt Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm – “Nhịqydt, nàsnhdng nóxncui cáwbddi gìjdip?”

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm nhìjdipn trờzwbqi, hiệtjemn tạgywui ngay cảhzge chữkwvr “Tiếbhgot” cũxdtzng bỏimhh, xem đwygtóxncu nhưejvr biệtjemt danh sao? Nhìjdipn kỹkeaf khẩwbddu hìjdipnh củppgua nữkwvr nhâlvlrn kia, Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm thấdanwp giọcvbnng nóxncui – “Nàsnhdng nóxncui, nàsnhdng bịqydt oan.”

Tiểrafnu Đvvnaao sờzwbq cằnqkcm đwygtang phâlvlrn vâlvlrn cóxncuqrhan đwygti cứkeafu nàsnhdng hay khôpoexng, Háwbddch Kim Phong ởthxzqrhan cạgywunh nháwbddy mắibxst sắibxsc mặkrutt liềfzmwn âlvlrm trầzwbqm – “Oan uổxlfzng?!”

Mọcvbni ngưejvrzwbqi nghe thanh âlvlrm củppgua hắibxsn cóxncujdip đwygtóxncu khôpoexng đwygtúhfykng, xoay mặkrutt vừidrva thấdanwy liềfzmwn hoảhzgeng sợhfyk đwygtếbhgon nhảhzgey dựvcccng, chỉjxtv thấdanwy Háwbddch Kim Phong lúhfykc nàsnhdy cảhzge ngưejvrzwbqi giốppgung nhưejvr hoàsnhdn toàsnhdn thay đwygtxlfzi, hai mắibxst hídzydp lạgywui, khuôpoexn mặkrutt hiềfzmwn làsnhdnh trưejvrqydtc kia khôpoexng thấdanwy, vẻdgyz mặkrutt hoàsnhdn toàsnhdn trởthxzqrhan âlvlrm trầzwbqm. Hắibxsn phẫyfdfn uấdanwt nóxncui – “Quảhzge nhiêqrhan làsnhd vu oan giáwbdd họcvbna, ứkeafc hiếbhgop trung lưejvrơyrucng, làsnhdm xằnqkcng làsnhdm bậimhhy, vôpoex liêqrham sỉjxtvwbddi gìjdipxdtzng cóxncu!”

Trong lògywung mọcvbni ngưejvrzwbqi đwygtfzmwu trầzwbqm xuốppgung —— khôpoexng xong! Bệtjemnh đwygtqrhan củppgua Háwbddch Kim Phong lạgywui táwbddi pháwbddt, thiếbhgou chúhfykt nữkwvra đwygtãdpoc quêqrhan sau khi hắibxsn nghe đwygtưejvrhfykc hai từidrv “oan uổxlfzng”, khôpoexng thểrafn khôpoexng chớqydtp linh quang. . . . . . Hoặkrutc làsnhdxncui hắibxsn ngàsnhdy thưejvrzwbqng làsnhd mấdanwt linh quang, nhưejvrng làsnhd nghe xong hai từidrv “oan uổxlfzng”, trong nháwbddy mắibxst liềfzmwn áwbddnh tia linh quang.

Quảhzge nhiêqrhan, Háwbddch Kim Phong trựvcccc tiếbhgop từidrv nhãdpoc gian lầzwbqu hai nhảhzgey xuốppgung, vừidrva đwygtfltcng mộfltct cáwbddi liềfzmwn khiếbhgon mọcvbni ngưejvrzwbqi cảhzge kinh hídzydt mộfltct ngụxhtkm khídzyd lạgywunh.

“Ai nha!” – Tiểrafnu Đvvnaao dậimhhm châlvlrn mộfltct cáwbddi muốppgun đwygtuổxlfzi theo, lạgywui bịqydt Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm giữkwvr chặkrutt – “Gấdanwp cáwbddi gìjdip, xem kịqydtch vui đwygti.”

Tiểrafnu Đvvnaao hídzydt hơyruci, cáwbddch đwygtóxncu khôpoexng xa, Tầzwbqn Kha thấdanwy Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm cùfzmwng Nhan Tiểrafnu Đvvnaao dâlvlry dưejvra, vôpoex thứkeafc cắibxsn môpoexi, sắibxsc mặkrutt càsnhdng thêqrham khóxncu coi.

Sau khi Háwbddch Kim Phong nhảhzgey xuốppgung liềfzmwn tiếbhgon lêqrhan, rúhfykt kim đwygtao ra, mộfltct đwygtao chéibxsm đwygtkeaft dâlvlry xídzydch. Cùfzmwng làsnhd mộfltct thanh đwygtao, ngàsnhdy trưejvrqydtc vôpoexfzmwng kiêqrhan đwygtqydtnh chídzydnh trựvcccc, nhưejvrng bâlvlry giờzwbq lạgywui toáwbddt ra sựvcccwbdd đwygtgywuo. Hàsnhdnh đwygtfltcng liêqrhan tiếbhgop củppgua hắibxsn khiếbhgon tấdanwt cảhzge mọcvbni ngưejvrzwbqi nhìjdipn đwygtếbhgon choáwbddng váwbddng.

Tiểrafnu Đvvnaao cảhzgem thấdanwy khôpoexng ổxlfzn, xoay ngưejvrzwbqi vộfltci nhảhzgey xuốppgung, Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm đwygtuổxlfzi kịqydtp, nhảhzgey qua cửohcma sổxlfz, chỉjxtv thấdanwy ba ngưejvrzwbqi Bắibxsc Hảhzgei pháwbddi bêqrhan kia đwygtang nhìjdipn hắibxsn. Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm bỗisjdng nhiêqrhan liếbhgoc sang bọcvbnn họcvbn, mang theo chúhfykt khiêqrhau khídzydch lạgywui cóxncu chúhfykt khinh thưejvrzwbqng. Tiếbhgot Hìjdipnh cùfzmwng Phưejvrơyrucng Đvvnatsjzng Lýkwvribxs ra khuôpoexn mặkrutt trắibxsng bạgywuch, màsnhd Tầzwbqn Kha gưejvrơyrucng mặkrutt càsnhdng ngàsnhdy càsnhdng đwygtimhh.


Tiểrafnu Đvvnaao nhảhzgey xuốppgung, chỉjxtv thấdanwy Háwbddch Kim Phong đwygtthxz nữkwvr tửohcm đwygtzwbqy ngưejvrzwbqi thưejvrơyrucng tídzydch kia đwygtkeafng dậimhhy. Pháwbddt hiệtjemn tuổxlfzi táwbddc khôpoexng lớqydtn, chỉjxtv tầzwbqm mưejvrzwbqi mấdanwy, mặkrutt màsnhdy càsnhdng ngàsnhdy càsnhdng nhăhzgen nhóxncu. Háwbddch Kim Phong cògywun cẩwbddn thậimhhn hỏimhhi nàsnhdng – “Côpoexxncui cóxncu ngưejvrzwbqi vu oan côpoex? Bọcvbnn họcvbnjdip sao lạgywui vu oan côpoex? Cóxncu phảhzgei làsnhd trưejvrqydtc tiêqrhan chiếbhgom vịqydt trídzyd củppgua côpoex sau đwygtóxncuwbddt hạgywui ngưejvrzwbqi nhàsnhd củppgua côpoex? Hay làsnhd vu oan giáwbdd họcvbna nóxncui côpoex thôpoexng đwygttsjzng vớqydti đwygtqydtch phảhzgen quốppguc? Hoặkrutc làsnhd bắibxst côpoex chịqydtu tiếbhgong xấdanwu thay cho ngưejvrzwbqi kháwbddc? Hay làsnhdxncu ngưejvrzwbqi cưejvrthxzng đwygtoạgywut dâlvlrn nữkwvr cuốppgui cùfzmwng bộfltci tìjdipnh bạgywuc nghĩfyvta cògywun trảhzge thùfzmw?”

poexejvrơyrucng kia cũxdtzng bịqydt hắibxsn làsnhdm cho hoảhzgeng sợhfyk, gậimhht gậimhht đwygtzwbqu, nghĩfyvt lạgywui cảhzgem thấdanwy khôpoexng đwygtúhfykng lạgywui lắibxsc đwygtzwbqu – “Khôpoexng phảhzgei. . . . . .”

dftb trêqrhan, Hiểrafnu Nguyệtjemt tògywugywu hỏimhhi Trọcvbnng Hoa – “Trọcvbnng Hoa, Háwbddch đwygtgywui ca thậimhht kỳqydt lạgywu.”

Trọcvbnng Hoa cưejvrzwbqi gưejvrhfykng hai tiếbhgong – “Ta trưejvrqydtc kia cảhzgem thấdanwy hắibxsn dưejvrzwbqng nhưejvrxncu chúhfykt tậimhht xấdanwu, vừidrva nghe hai từidrv ‘oan uổxlfzng’ liềfzmwn nổxlfzi trậimhhn lôpoexi đwygtìjdipnh, cóxncu lẽkxhdsnhd do làsnhdm thầzwbqn bộfltclvlru rồtsjzi?”

Tiểrafnu Đvvnaao đwygtuổxlfzi tớqydti nơyruci nghe xong liềfzmwn hiểrafnu đwygtưejvrhfykc, vừidrva néibxsn giậimhhn ca ca nàsnhdng đwygtang rấdanwt kỳqydt lạgywu, vừidrva đwygtáwbddnh giáwbddpoexejvrơyrucng kia. Thấdanwy nàsnhdng dáwbddng ngưejvrzwbqi kháwbdd cao, cũxdtzng khôpoexng phảhzgei làsnhd kẻdgyz yếbhgou đwygtuốppgui, vảhzge lạgywui thắibxst lưejvrng thẳjyabng cáwbddnh tay gầzwbqy gògywu, giốppgung nhưejvrsnhd ngưejvrzwbqi biếbhgot võwygt.

“Mao tặkrutc lớqydtn mậimhht!” – Nữkwvr tửohcm đwygtang nắibxsm dâlvlry xídzydch lậimhhp tứkeafc quay đwygtzwbqu lạgywui hung tợhfykn trừidrvng mắibxst nhìjdipn Háwbddch Kim Phong – “Tậimhhp tụxhtkc xửohcm trídzyd phảhzgen đwygttsjz củppgua tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu tồtsjzn tạgywui đwygtãdpoclvlru, bấdanwt luậimhhn kẻdgyzsnhdo cũxdtzng khôpoexng đwygtưejvrhfykc can thiệtjemp!”

wbddch Kim Phong cũxdtzng khôpoexng đwygtrafn ýkwvr tớqydti nàsnhdng, màsnhd kiêqrhan quyếbhgot hỏimhhi nàsnhdng kia – “Cáwbddc nàsnhdng vu oan côpoex nhưejvr thếbhgosnhdo?”

Nữkwvr tửohcmhfykc nàsnhdy cũxdtzng phụxhtkc hồtsjzi tinh thầzwbqn lạgywui, dùfzmwng tiếbhgong Háwbddn khôpoexng quáwbddejvru loáwbddt nóxncui – “Ta gọcvbni làsnhd Diêqrhau Đvvnaóxncua, làsnhd quan thịqydt vệtjem hoàsnhdng gia củppgua tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu, bọcvbnn họcvbn vu oan ta trộfltcm tháwbddnh bôpoexi, ta khôpoexng cóxncu!”

wbddch Kim Phong nghe xong nhẹfawk nhàsnhdng gậimhht đwygtzwbqu, quay đwygtzwbqu lạgywui lạgywunh lùfzmwng nhìjdipn nữkwvr nhâlvlrn kia – “Tộfltci ăhzgen trộfltcm quan trọcvbnng nhấdanwt làsnhd thu đwygtưejvrhfykc chứkeafng cứkeaf, cóxncu chứkeafng cứkeafjdipxncui nàsnhdng ăhzgen trộfltcm?”

“Đvvnagywui quốppguc sưejvrsnhd thầzwbqn toáwbddn đwygtãdpoc kếbhgot luậimhhn nhưejvr vậimhhy, nữkwvr nhâlvlrn nàsnhdy chídzydnh làsnhd kẻdgyz trộfltcm. . . . . .”

“Côpoex mớqydti làsnhd kẻdgyz trộfltcm!” Tiểrafnu Đvvnaao ởthxz mộfltct bêqrhan nghe thấdanwy, cũxdtzng khôpoexng biếbhgot làsnhdm sao, chỉjxtv cảhzgem thấdanwy giọcvbnng nóxncui củppgua nữkwvrejvrqydtng nàsnhdy đwygtkrutc biệtjemt chóxncui tai. Trưejvrqydtc đwygtâlvlry nàsnhdng lúhfykc nàsnhdng cògywun sốppgung chung vớqydti Nhan Nhưejvr Ngọcvbnc ởthxz trong thôpoexn, hưejvrơyrucng thâlvlrn trong thôpoexn hễacee ai đwygtáwbddnh mấdanwt cáwbddi gìjdipxdtzng đwygtfzmwu nóxncui làsnhd hai mẹfawk con nàsnhdng lấdanwy, cògywun nóxncui cáwbddc nàsnhdng làsnhd nữkwvr tặkrutc cùfzmwng khuêqrha nữkwvr tặkrutc, nàsnhdng vừidrva nghe liềfzmwn cùfzmwng nhàsnhd ngưejvrzwbqi ta đwygtáwbddnh nhau.

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm chỉjxtv thấdanwy Tiểrafnu Đvvnaao hai hàsnhdng lôpoexng nhếbhgoch lêqrhan, cùfzmwng Háwbddch Kim Phong giốppgung nhưejvr trởthxz mặkrutt – “Khôpoexng cóxncu bằnqkcng chứkeafng lạgywui dáwbddm sửohcm dụxhtkng tưejvrjdipnh, nơyruci nàsnhdy làsnhd Trung Nguyêqrhan cũxdtzng khôpoexng phảhzgei Quỷqrlc thàsnhdnh, lờzwbqi cáwbddc côpoexxncui khôpoexng tídzydnh, cògywun khôpoexng mau thảhzge ngưejvrzwbqi!”

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm bấdanwt đwygtibxsc dĩfyvt lấdanwy tay nhẹfawk nhàsnhdng kéibxso kéibxso Tiểrafnu Đvvnaao vàsnhdi cáwbddi, tâlvlrm nóxncui khôpoexng hổxlfzsnhd hai huynh muộfltci, tậimhht xấdanwu giốppgung nhau.


wbddch Kim Phong xuấdanwt ra kim bàsnhdi củppgua thầzwbqn bộfltc, nhếbhgoch mắibxst giốppgung Tiểrafnu Đvvnaao – “Nơyruci nàsnhdy cũxdtzng khôpoexng phảhzgei làsnhd Quỷqrlc thàsnhdnh, khôpoexng thểrafnfzmwng tưejvrjdipnh, tấdanwt cảhzge phảhzgei giao cho quan đwygtqydta phưejvrơyrucng thẩwbddm tra xửohcmdzyd, khôpoexng cóxncu bằnqkcng chứkeafng sẽkxhd thảhzge ngưejvrzwbqi! Lạgywum dụxhtkng tưejvrjdipnh tộfltci tăhzgeng mộfltct bậimhhc.”

“Ta sớqydtm nóxncui, nàsnhdng làsnhd quan thịqydt vệtjem hoàsnhdng gia củppgua tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu tộfltcc, phảhzgei tuâlvlrn thủppgu quy củppgu củppgua đwygtfltci thịqydt vệtjem, ta khôpoexng cầzwbqn biếbhgot côpoexthxz đwygtâlvlru, phảhzgen bộfltci nữkwvrejvrơyrucng liềfzmwn xem nhưejvr phảhzgen quốppguc, phảhzgei thúhfyk tộfltci. Lầzwbqn nàsnhdy làsnhd nữkwvrejvrơyrucng xửohcmkwvr nhẹfawk, chỉjxtv cầzwbqn nàsnhdng làsnhdm nôpoex dịqydtch.” – Nữkwvrejvrqydtng nóxncui xong liềfzmwn rúhfykt roi ra, căhzgem tứkeafc nhìjdipn Háwbddch Kim Phong – “Cògywun khôpoexng buôpoexng tay? !”

hfykc nàsnhdy, nhữkwvrng ngưejvrzwbqi vâlvlry xem cũxdtzng chia thàsnhdnh hai pháwbddi, ngưejvrzwbqi ngoạgywui tộfltcc đwygtfzmwu chỉjxtv trídzydch nữkwvr nhâlvlrn kia làsnhd phảhzgen đwygttsjz, hìjdipnh nhưejvrsnhd củppgua tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu, nhưejvrng ngưejvrzwbqi ídzydt hơyrucn. Đvvnagywui đwygta sốppgu đwygtfzmwu làsnhd ngưejvrzwbqi khôpoexng quan hệtjem, khôpoexng ídzydt ngưejvrzwbqi đwygttsjzng tìjdipnh, đwygtkrutc biệtjemt nghe nóxncui chuyệtjemn quốppguc sưejvr Quỷqrlc mẫyfdfu tộfltcc dùfzmwng xem bóxncui đwygtrafn kếbhgot luậimhhn ra ngưejvrzwbqi nàsnhdy làsnhd hung thủppgu, cảhzgem thấdanwy thậimhht hoang đwygtưejvrzwbqng, đwygtfzmwu lêqrhan tiếbhgong chỉjxtv trídzydch.

“Nàsnhdng làsnhdm nôpoex dịqydtch, coi nhưejvr vẫyfdfn làsnhd quan thịqydt vệtjem củppgua đwygtfltci thịqydt vệtjem hoàsnhdng gia sao?” – Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm thấdanwy hai bêqrhan giằnqkcng co khôpoexng ngừidrvng, hỏimhhi mộfltct câlvlru.

Tiểrafnu Đvvnaao nháwbddy mắibxst mấdanwy cáwbddi, âlvlrm thầzwbqm chọcvbnt chọcvbnt Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm, đwygtppgui vớqydti hắibxsn giơyruc ngóxncun cáwbddi —— biệtjemn pháwbddp hay!

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm cũxdtzng cưejvrzwbqi, nha đwygtzwbqu kia mộfltct chúhfykt liềfzmwn hiểrafnu a.

Nữkwvrejvrqydtng kia cưejvrzwbqi lạgywunh – “Quan thịqydt vệtjem củppgua tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu làsnhdsnhd chứkeafc quan vinh dựvccc nhấdanwt, tấdanwt cảhzge quan thịqydt vệtjem đwygtfzmwu phảhzgei trung thàsnhdnh vớqydti nữkwvrejvrơyrucng, trung thàsnhdnh vớqydti tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu tộfltcc, loạgywui phảhzgen đwygttsjzsnhdy, tấdanwt nhiêqrhan đwygtãdpoc bịqydt trụxhtkc xuấdanwt khỏimhhi đwygtfltci thịqydt vệtjem.”

“Nếbhgou nàsnhdng đwygtãdpoc khôpoexng phảhzgei làsnhd quan thịqydt vệtjem, vìjdip sao phảhzgei tuâlvlrn thủppgu theo quy củppgu củppgua đwygtfltci thịqydt vệtjem?” – Tiểrafnu Đvvnaao đwygtơyrucn giảhzgen cùfzmwng nàsnhdng phảhzgen báwbddc – “Đvvnaưejvrơyrucng nhiêqrhan phảhzgei giao cho quan phủppgu thẩwbddm tra xửohcmdzyd, khôpoexng cóxncu bằnqkcng chứkeafng thìjdip phảhzgei thảhzge ngưejvrzwbqi.”

“Buồtsjzn cưejvrzwbqi!” – Nữkwvrejvrqydtng cảhzgem thấdanwy buồtsjzn bựvcccc.

“Vậimhhy ýkwvrpoexsnhd coi nàsnhdng nhưejvr ngưejvrzwbqi củppgua đwygtfltci thịqydt vệtjem sao?”

“Đvvnaưejvrơyrucng nhiêqrhan khôpoexng phảhzgei.”

“Chậimhhc chậimhhc.” – Tiểrafnu Đvvnaao lắibxsc đwygtzwbqu – “Côpoex tựvcccxncui tựvccclvlru thuẫyfdfn a, lúhfykc thìjdip phảhzgei lúhfykc thìjdip khôpoexng phảhzgei.”

“Xúhfyk nha đwygtzwbqu nhàsnhdpoex, cưejvrthxzng từidrv đwygtoạgywut lýkwvr, ởthxz đwygtâlvlru tớqydti đwygtâlvlry?”

Tiểrafnu Đvvnaao nháwbddy mắibxst mấdanwy cáwbddi, đwygtáwbddp lễaceesnhdng – “Xúhfyk nha đwygtzwbqu nhàsnhdpoex, cưejvrthxzng từidrv đwygtoạgywut lýkwvr, ởthxz đwygtâlvlru tớqydti đwygtâlvlry?”

“Côpoex. . . . . .” – Nữkwvrejvrqydtng tứkeafc giậimhhn – “Ta đwygtang hỏimhhi côpoex đwygtóxncu!”

“Ta cũxdtzng chưejvra nóxncui ngưejvrzwbqi kháwbddc.”

“Côpoex bắibxst chưejvrqydtc ta nóxncui chuyệtjemn!”

“Côpoex mớqydti bắibxst chưejvrqydtc ta nóxncui chuyệtjemn a.” – Tiểrafnu Đvvnaao hídzydp mắibxst – “Côpoex đwygtang nóxncui tiếbhgong Háwbddn, khôpoexng phảhzgei họcvbnc từidrv ngưejvrzwbqi Háwbddn sao?!”

“Kia. . . . . . Ta đwygtâlvlry nóxncui tiếbhgong Tâlvlry Vựvcccc!”

“Ta lạgywui nghe khôpoexng hiểrafnu, côpoexxncui cũxdtzng nhưejvr khôpoexng.”

Nữkwvrejvrqydtng kia hiểrafnn nhiêqrhan mồtsjzm méibxsp khôpoexng bằnqkcng Tiểrafnu Đvvnaao, tứkeafc giậimhhn đwygtếbhgon nỗisjdi gưejvrơyrucng mặkrutt hếbhgot trắibxsng lạgywui hồtsjzng, hếbhgot đwygtimhh lạgywui trắibxsng.

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm vỗisjdwbddi tráwbddn, Nhan Tiểrafnu Đvvnaao hiểrafnn nhiêqrhan ăhzgen no, sứkeafc chiếbhgon đwygtdanwu so vớqydti bìjdipnh thưejvrzwbqng cògywun mạgywunh hơyrucn.

Nữkwvrejvrqydtng thấdanwy Háwbddch Kim Phong đwygtthxz lấdanwy Diêqrhau Đvvnaóxncua, lạgywui thấdanwy xung quanh càsnhdng lúhfykc càsnhdng đwygtôpoexng ngưejvrzwbqi xúhfykm lạgywui, tìjdipnh huốppgung bấdanwt lợhfyki co bảhzgen thâlvlrn, liềfzmwn thu roi – “Bộfltc khoáwbddi, ngưejvrơyruci cóxncu gan đwygtrafn lạgywui têqrhan sao?”

“Háwbddch Kim Phong.”

“Đvvnaưejvrhfykc.” – Nữkwvrejvrqydtng gậimhht đwygtzwbqu – “Ta đwygtâlvlry sẽkxhd trởthxz vềfzmw bẩwbddm báwbddo nữkwvrejvrơyrucng, đwygtếbhgon lúhfykc đwygtóxncu ngưejvrơyruci tựvccc chịqydtu tráwbddnh nhiệtjemm!” – Nóxncui xong, quay đwygtzwbqu nhanh chóxncung phi ngựvccca đwygti.

Khôpoexng ídzydt ngưejvrzwbqi vâlvlry quanh cògywun đwygti theo xem náwbddo nhiệtjemt.

wbddch Kim Phong mang theo Diêqrhau Đvvnaóxncua trởthxz vềfzmw, Tiểrafnu Đvvnaao quay đwygtzwbqu, chỉjxtv thấdanwy Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm vẻdgyz mặkrutt kídzydnh phụxhtkc nhìjdipn nàsnhdng – “Cãdpoci nhau ầzwbqm ĩfyvt cuốppgui cùfzmwng cũxdtzng thắibxsng sao?”

Tiểrafnu Đvvnaao cóxncu chúhfykt xấdanwu hổxlfz, lúhfykc nàsnhdy nàsnhdng cơyrucn tứkeafc cũxdtzng khôpoexng cògywun mạgywunh nhưejvr vậimhhy nữkwvra, vuốppgut cằnqkcm câlvlrn nhắibxsc —— bảhzgen thâlvlrn mìjdipnh cóxncu phảhzgei cùfzmwng Háwbddch Kim Phong cóxncu chung tậimhht xấdanwu hay khôpoexng? Nghe đwygtưejvrhfykc “Nữkwvr tặkrutc” nhịqydtn khôpoexng đwygtưejvrhfykc tứkeafc giậimhhn.

Khôpoexng nghĩfyvt nữkwvra, nàsnhdng nhịqydtn khôpoexng đwygtưejvrhfykc hỏimhhi Háwbddch Kim Phong – “Đvvnagywui ca, huynh vìjdip sao nghe khôpoexng đwygtưejvrhfykc hai chữkwvr kia?”

wbddch Kim Phong sửohcmng sốppgut mộfltct hồtsjzi lâlvlru, mớqydti hồtsjzi phụxhtkc tinh thầzwbqn lạgywui, tựvccca hồtsjzxdtzng khôpoexng suy nghĩfyvt đwygtưejvrhfykc gìjdip – “Nga. . . . . . Ta cũxdtzng khôpoexng biếbhgot tạgywui sao lạgywui thếbhgosnhdy. Cóxncu thểrafn chịqydtu ảhzgenh hưejvrthxzng củppgua cha ta.”

“Cha huynh làsnhdm sao vậimhhy?”

“Trưejvrqydtc kia cóxncusnhdi ngưejvrzwbqi nóxncui năhzgeng lỗisjddpocng mắibxsng nưejvrơyrucng ta, cha ta đwygtãdpocxncui ‘khôpoexng đwygtưejvrhfykc vu oan nàsnhdng’, sau đwygtóxncu sẽkxhd cựvcccc kỳqydt giậimhhn dữkwvr lao vàsnhdo đwygtáwbddnh nhau, cògywun cóxncu thểrafn quyếbhgot đwygtdanwu mộfltct trậimhhn sinh tửohcm.” – Nóxncui xong, gọcvbni mấdanwy ngưejvrzwbqi Trọcvbnng Hoa xuốppgung dưejvrqydti, tìjdipm kháwbddch đwygtiếbhgom ởthxz lạgywui.

Tiểrafnu Đvvnaao đwygtkeafng tạgywui chỗisjd, bỗisjdng nhiêqrhan cảhzgem thấdanwy mũxdtzi mìjdipnh êqrhawbddm.

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm cưejvrzwbqi chọcvbnt chọcvbnt bảhzge vai nàsnhdng – “Vui vẻdgyz sao?”

Tiểrafnu Đvvnaao nhẹfawk nhàsnhdng lau mắibxst – “Đvvnai, đwygtidrvng quấdanwy nhiễaceeu ta nghĩfyvt đwygtếbhgon cha ta!”

Mọcvbni ngưejvrzwbqi tìjdipm kháwbddch đwygtiếbhgom nghỉjxtv châlvlrn, hỏimhhi thăhzgem Diêqrhau Đvvnaóxncua tìjdipnh hìjdipnh cụxhtk thểrafn.

Nếbhgou nóxncui Tiểrafnu Đvvnaao cùfzmwng Háwbddch Kim Phong làsnhd xuấdanwt pháwbddt từidrv chídzydnh nghĩfyvta mớqydti xen vàsnhdo việtjemc củppgua ngưejvrzwbqi kháwbddc, nhưejvrng Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm cùfzmwng Trọcvbnng Hoa khôpoexng ngăhzgen cảhzgen, cũxdtzng làsnhdxncu nguyêqrhan nhâlvlrn nhấdanwt đwygtqydtnh.

Đvvnafltci thịqydt vệtjem củppgua tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu giữkwvr mộfltct chi vịqydt trídzyd rấdanwt cao hoàsnhdng gia, trựvcccc tiếbhgop lệtjem thuộfltcc vàsnhdo nữkwvrejvrơyrucng. Màsnhd vừidrva rồtsjzi nữkwvrejvrqydtng nóxncui tộfltci danh củppgua Diêqrhau Đvvnaóxncua làsnhd trộfltcm tháwbddnh bôpoexi gìjdip đwygtóxncu. Tháwbddnh bôpoexi cóxncu lẽkxhdsnhd bảhzgeo bốppgui! Lầzwbqn nàsnhdy đwygtếbhgon Quỷqrlc thàsnhdnh, bọcvbnn họcvbnwbddi gìjdipxdtzng khôpoexng quen, cóxncu ngưejvrzwbqi dẫyfdfn đwygtưejvrzwbqng cũxdtzng tốppgut, huốppgung chi làsnhd ngưejvrzwbqi từidrvng làsnhdm quan thịqydt vệtjem hoàsnhdng gia.

Sau khi Diêqrhau Đvvnaóxncua rửohcma mặkrutt sạgywuch sẽkxhd, Tiểrafnu Đvvnaao giúhfykp nàsnhdng băhzgeng bóxncu miệtjemng vếbhgot thưejvrơyrucng, cògywun dùfzmwng trâlvlrm gàsnhdi tóxncuc củppgua nàsnhdng mởthxz khóxncua xídzydch, pháwbddt hiệtjemn trêqrhan ngưejvrzwbqi nàsnhdng ngoạgywui trừidrv nhữkwvrng vếbhgot trầzwbqy xưejvrqydtc cògywun cóxncu dấdanwu vếbhgot bịqydt quấdanwt roi, tấdanwt nhiêqrhan chịqydtu khổxlfz khôpoexng ídzydt. Diêqrhau Đvvnaóxncua cũxdtzng dễacee nhìjdipn, chỉjxtvsnhd khôpoexng tinh tếbhgo giốppgung nữkwvr tửohcm Trung Nguyêqrhan, nàsnhdng tuy rằnqkcng đwygtưejvrhfykc cứkeafu, nhưejvrng vẫyfdfn cóxncu vẻdgyz rầzwbqu rĩfyvt khôpoexng vui. Tiếbhgong Háwbddn củppgua nàsnhdng nóxncui ra cũxdtzng khôpoexng theo thứkeaf tựvccc, miễaceen cưejvrthxzng nghe vẫyfdfn cóxncu thểrafn hiểrafnu, cóxncu đwygtôpoexi khi vẫyfdfn cầzwbqn Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm hỗisjd trợhfyk.

Tiểrafnu Đvvnaao cảhzgem thấdanwy buồtsjzn bựvcccc, Tiếbhgot Nhịqydtgywun cóxncu thểrafn biếbhgot tiếbhgong Tâlvlry Vựvcccc sao?

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm thấdanwy nàsnhdng nhìjdipn mìjdipnh, cưejvrzwbqi đwygtùfzmwa nàsnhdng – “Gia đwygtâlvlry cáwbddi gìjdipxdtzng khôpoexng cóxncu, chỉjxtvxncu ăhzgen muốppgui ăhzgen so vớqydti côpoex ăhzgen cơyrucm cògywun nhiềfzmwu hơyrucn.”

Tiểrafnu Đvvnaao vứkeaft cho hắibxsn cáwbddi liếbhgoc khinh thưejvrzwbqng, ho khan mộfltct tiếbhgong, hỏimhhi Diêqrhau Đvvnaóxncua sựvcccjdipnh trưejvrqydtc đwygtóxncu.

Nguyêqrhan lai quan thịqydt vệtjem hoàsnhdng gia chia thàsnhdnh rấdanwt nhiềfzmwu loạgywui, Diêqrhau Đvvnaóxncua thuộfltcc thủppgu vệtjem hoàsnhdng cung, phụxhtk tráwbddch canh gáwbddc. Mỗisjdi ngàsnhdy bốppgun canh giờzwbq, mấdanwy trăhzgem thịqydt vệtjemwbddc nàsnhdng chia làsnhdm ba ca thay phiêqrhan nhau theo đwygtúhfykng quy đwygtqydtnh. Hoàsnhdng cung tộfltcc Quỷqrlc mẫyfdfu làsnhdyruci nữkwvrejvrơyrucng sốppgung, cấdanwt giấdanwu phầzwbqn lớqydtn tàsnhdi bảhzgeo, đwygtgywui tổxlfzng quảhzgen trong hoàsnhdng cung mỗisjdi tháwbddng sẽkxhd kiểrafnm kêqrha mộfltct lầzwbqn, cho tớqydti bâlvlry giờzwbqxdtzng chưejvra thiếbhgou lầzwbqn nàsnhdo.

Chídzydnh làsnhd tháwbddng nàsnhdy, khôpoexng thấdanwy tháwbddnh bôpoexi. Đvvnagywui tổxlfzng quảhzgen đwygtãdpoc đwygtem tấdanwt cảhzge thịqydt vệtjem đwygti tìjdipm, nhờzwbq đwygtgywui quốppguc sưejvrdzydnh xem làsnhd ai trộfltcm, đwygtgywui quốppguc sưejvrxncui mộfltct quẻdgyz, cuốppgui cùfzmwng chỉjxtvsnhdo Diêqrhau Đvvnaóxncua nóxncui chídzydnh làsnhdsnhdng, vìjdip thếbhgosnhdng liềfzmwn bịqydt phạgywut.

“Côpoex khôpoexng biệtjemn bạgywuch sao?” – Tiểrafnu Đvvnaao buồtsjzn bựvcccc.

“Vôpoex ídzydch thôpoexi.” – Diêqrhau Đvvnaóxncua bấdanwt đwygtibxsc dĩfyvt lắibxsc đwygtzwbqu – “Đvvnagywui quốppguc sưejvr rấdanwt đwygtưejvrhfykc tôpoexn trọcvbnng, lờzwbqi hắibxsn nóxncui khôpoexng ai dáwbddm phảhzgen đwygtppgui.”

Tiểrafnu Đvvnaao nâlvlrng cằnqkcm ngồtsjzi bêqrhan cạgywunh bàsnhdn, nhìjdipn Diêqrhau Đvvnaóxncua – “Trưejvrqydtc kia côpoex từidrvng đwygtibxsc tộfltci vớqydti tổxlfzng quảhzgen kia hoặkrutc làsnhd đwygtgywui quốppguc sưejvr sao? Vìjdip sao họcvbn lạgywui cốppgujdipnh nóxncui côpoexsnhd ngưejvrzwbqi lấdanwy trộfltcm?”

“Đvvnagywui tổxlfzng quảhzgen vớqydti ta quan hệtjem tốppgut lắibxsm, ta cóxncu chuyệtjemn gìjdipxdtzng sẽkxhd đwygti tìjdipm nàsnhdng màsnhdxncui, thờzwbqi đwygtiểrafnm nưejvrơyrucng củppgua ta sinh bệtjemnh nàsnhdng cògywun giúhfykp ta đwygti tìjdipm lang trung.” – Diêqrhau Đvvnaóxncua thởthxzsnhdi – “Đvvnagywui quốppguc sưejvr cao cao tạgywui thưejvrhfykng, ta chỉjxtvsnhd mộfltct tiểrafnu thịqydt vệtjem, càsnhdng khôpoexng thểrafn tiếbhgop cậimhhn đwygtưejvrhfykc hắibxsn.”

“Tháwbddnh bôpoexi kia sau đwygtóxncuxncujdipm lạgywui đwygtưejvrhfykc khôpoexng?” – Háwbddch Kim Phong hỏimhhi.

“Khôpoexng cóxncu.” – Diêqrhau Đvvnaóxncua lắibxsc đwygtzwbqu – “Kỳqydt thậimhht. . . . . .”

“Kỳqydt thậimhht cáwbddi gìjdip?” – Tiểrafnu Đvvnaao thấdanwy nàsnhdng bộfltc dạgywung muốppgun nóxncui lạgywui do dựvccc, cảhzgem thấdanwy chắibxsc chắibxsn làsnhdgywun cóxncuwbddn tìjdipnh.

“Ngoạgywui trừidrv tháwbddnh bôpoexi, cògywun cóxncu mộfltct ídzydt bảhzgeo bốppgui mấdanwt đwygti, trưejvrqydtc kia do ta pháwbddt hiệtjemn đwygtưejvrhfykc.” – Diêqrhau Đvvnaóxncua nhỏimhh giọcvbnng nóxncui cho mọcvbni ngưejvrzwbqi – “Tỷqrlc nhưejvrxncui mộfltct vàsnhdi móxncun đwygttsjz ngưejvrzwbqi chúhfyk ýkwvr tớqydti, hoặkrutc làsnhd mộfltct ídzydt trang sứkeafc bêqrhan trêqrhan cóxncu đwygtídzydnh bảhzgeo thạgywuch. Tháwbddng trưejvrqydtc ta lặkrutng lẽkxhdxncui cho đwygtgywui tổxlfzng quảhzgen, nàsnhdng cògywun nóxncui sẽkxhd đwygtiềfzmwu tra. . . . . . Kếbhgot quảhzge tháwbddng nàsnhdy tháwbddnh bôpoexi đwygtãdpoc khôpoexng thấdanwy tăhzgem hơyruci, cho nêqrhan bọcvbnn họcvbn mớqydti hoàsnhdi nghi ta, sớqydtm biếbhgot trưejvrqydtc ta sẽkxhd khôpoexng nóxncui ra.”

Nghe đwygtếbhgon đwygtóxncu, Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm cùfzmwng Tiểrafnu Đvvnaao liềfzmwn minh bạgywuch liếbhgoc mắibxst nhìjdipn nhau mộfltct cáwbddi —— thìjdip ra làsnhd mộfltct nha đwygtzwbqu ngốppguc! Đvvnagywui tổxlfzng quảhzgen mỗisjdi tháwbddng đwygtfzmwu phụxhtk tráwbddch kiểrafnm kêqrha, tựvccc nhiêqrhan sẽkxhd pháwbddt hiệtjemn đwygttsjz vậimhht nàsnhdy nọcvbn bịqydt thiếbhgou, ngàsnhdy thưejvrzwbqng đwygtfzmwu lấdanwy vàsnhdi móxncun đwygttsjz ídzydt ngưejvrzwbqi đwygtrafn ýkwvr, tựvcccjdipnh giấdanwu đwygti. Đvvnagywui tổxlfzng quảhzgen xáwbddc đwygtqydtnh chắibxsc chắibxsn lấdanwy đwygtưejvrhfykc đwygttsjz tốppgut, nhữkwvrng quan thịqydt vệtjem kháwbddc cho dùfzmw pháwbddt hiệtjemn phỏimhhng chừidrvng cũxdtzng mắibxst nhắibxsm mắibxst mởthxz, chỉjxtvxncu Diêqrhau Đvvnaóxncua làsnhd ngưejvrzwbqi thàsnhdnh thậimhht chídzydnh nghĩfyvta. Đvvnagywui tổxlfzng quảhzgen khôpoexng thểrafnsnhdo khôpoexng muốppgun bịqydtt miệtjemng củppgua nàsnhdng? Xem ra quốppguc sưejvrfzmwng tổxlfzng quảhzgen cũxdtzng cóxncu cấdanwu kếbhgot.

“Ta thậimhht sựvccc bịqydt oan. . . . . .” – Diêqrhau Đvvnaóxncua nhỏimhh giọcvbnng nóxncui mộfltct câlvlru, cóxncu vẻdgyz thậimhhp phầzwbqn ủppguy khuấdanwt.

wbddch Kim Phong vỗisjdwbddi bàsnhdn – “Buồtsjzn cưejvrzwbqi, nhữkwvrng ngưejvrzwbqi đwygtóxncu bịqydtfzmw hay sao lạgywui đwygti vu oan giáwbdd họcvbna, côpoexqrhan tâlvlrm, việtjemc nàsnhdy ta nhấdanwt đwygtqydtnh sẽkxhd đwygtiềfzmwu tra rõwygtsnhdng!”

Tiểrafnu Đvvnaao cũxdtzng vỗisjdsnhdn nóxncui theo Háwbddch Kim Phong – “Đvvnaúhfykng! Chuyệtjemn nàsnhdy nhấdanwt đwygtqydtnh phảhzgei đwygtiềfzmwu tra rõwygtsnhdng, trảhzge lạgywui trong sạgywuch cho côpoex!”

wbddch Kim Phong quay đwygtzwbqu lạgywui, gậimhht đwygtzwbqu vớqydti Tiểrafnu Đvvnaao – “Muộfltci muộfltci tốppgut!”

Tiểrafnu Đvvnaao cũxdtzng gậimhht đwygtzwbqu – “Ânqkcn! Đvvnagywui ca nóxncui cáwbddi gìjdipxdtzng đwygtúhfykng!”

Mọcvbni ngưejvrzwbqi dởthxz khóxncuc dởthxzejvrzwbqi, hai ngưejvrzwbqi nàsnhdy. . . . . .

Hiểrafnu Nguyệtjemt cảhzgem đwygtfltcng – “Huynh muộfltci đwygttsjzng tâlvlrm nha.”

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm bĩfyvtu môpoexi, đwygtthxz tráwbddn – “Đvvnaúhfykng làsnhd hai. . . . . .”

Trọcvbnng Hoa nhưejvrqydtng mi nhìjdipn Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm, nhưejvrsnhd hỏimhhi —— quảhzgen hay khôpoexng?

Tiếbhgot Bắibxsc Phàsnhdm nhẹfawk nhàsnhdng gậimhht đwygtzwbqu mộfltct cáwbddi, đwygtâlvlry làsnhd mộfltct cơyruc hộfltci tốppgut.

“Tháwbddnh bôpoexi làsnhdwbddi gìjdip vậimhhy?” – Tiểrafnu Đvvnaao tògywugywu hỏimhhi Diêqrhau Đvvnaóxncua – “Cáwbddc nàsnhdng hạgywu nhụxhtkc côpoex nhưejvr vậimhhy lạgywui khôpoexng giếbhgot côpoex, cóxncu thểrafn thấdanwy đwygtưejvrhfykc bọcvbnn họcvbn muốppgun lấdanwy lạgywui tháwbddnh bôpoexi, rấdanwt quan trọcvbnng sao?”

“Ânqkcn, rấdanwt quan trọcvbnng, đwygtóxncusnhd chéibxsn dùfzmwng đwygtrafn thửohcm tháwbddch can đwygthzgem dùfzmwng khi tuyểrafnn Quỷqrlcejvrơyrucng, lầzwbqn tuyểrafnn Quỷqrlcejvrơyrucng sắibxsp tớqydti, nếbhgou khôpoexng tìjdipm lạgywui đwygtưejvrhfykc sẽkxhd rấdanwt phiềfzmwn toáwbddi .”

“Thửohcm tháwbddch can đwygthzgem?” – Mọcvbni ngưejvrzwbqi đwygtfzmwu khóxncu hiểrafnu – “Tuyểrafnn Quỷqrlcejvrơyrucng khôpoexng phảhzgei làsnhd nữkwvrejvrơyrucng củppgua cáwbddc côpoex tuyểrafnn tưejvrqydtng côpoexng sao? Thửohcm tháwbddch can đwygthzgem cáwbddi gìjdip?”

“Nga, cóxncu mộfltct vògywung làsnhd thửohcm tháwbddch can đwygthzgem! Tháwbddnh bôpoexi làsnhd mộfltct đwygtôpoexi, đwygtfzmwu đwygtưejvrhfykc khảhzgem bảhzgeo thạgywuch bảhzgey màsnhdu thậimhht hoa lệtjem, mộfltct chéibxsn giảhzge đwygtvcccng rưejvrhfyku ngon mộfltct chéibxsn thậimhht chứkeafa kịqydtch đwygtfltcc, nam tửohcm tham dựvccc tuyểrafnn chọcvbnn Quỷqrlcejvrơyrucng phảhzgei tựvcccjdipnh chọcvbnn mộfltct ly đwygtrafn uốppgung.”

Tấdanwt cảhzge mọcvbni ngưejvrzwbqi mởthxz to hai mắibxst, thậimhht lâlvlru sau, Tiểrafnu Đvvnaao hỏimhhi – “Nếbhgou uốppgung phảhzgei rưejvrhfyku đwygtfltcc thìjdip sao?”

“Thìjdip chếbhgot.”

“Khôpoexng cóxncu giảhzgei dưejvrhfykc?”

“Khôpoexng cóxncu.” Diêqrhau Đvvnaóxncua nghiêqrham túhfykc gậimhht đwygtzwbqu – “Nữkwvrejvrơyrucng chídzydnh làsnhd lựvccca chọcvbnn ngưejvrzwbqi dũxdtzng cảhzgem màsnhd.”

Mọcvbni ngưejvrzwbqi đwygttsjzng loạgywut nhếbhgoch miệtjemng, khóxncu tráwbddch nữkwvrejvrơyrucng kia đwygtếbhgon bâlvlry giờzwbqgywun chưejvra xuấdanwt giáwbdd. . . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.