Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 2 : Thần bộ tinh thông và cô nương đeo mặt nạ

    trước sau   
Tházzwwng năwvgjm, mộsvngt con đflbcưzzwwzpumng nhỏhjvbwhzkdcvdng ngoạeyfdi ôssvv củzktsa Hàcggnng Châcggnu phủzkts.

Đagawưzzwwzpumng đflbci làcggn đflbcưzzwwzpumng đflbcywrct đflbcen, lázzwwc đflbcázzwwc mộsvngt tầwjfzng đflbcázzww vụzzmqn nhỏhjvb, lạeyfdi phủzktsujcsn trêujcsn mộsvngt lớwhvep bụzzmqi đflbcywrct đflbcázzww. Sau mộsvngt cơozftn mưzzwwa nhỏhjvb, nhữdcvdng phiếyhnnn đflbcázzww đflbcen vàcggn đflbcưzzwwzpumng đflbcywrct khôssvvng còafbcn bụzzmqi nữdcvda màcggn sạeyfdch sẽryxs, nhẹjthb nhàcggnng, mázzwwt mẻdcvd.

Mộsvngt bêujcsn làcggn ruộsvngng đflbcdsjang vàcggnng ósvngng trảbvfsi dàcggni, vàcggni cơozftn giósvng nhỏhjvb thổjthbi qua lạeyfdi tạeyfdo thàcggnnh ra nhữdcvdng ngọppcwn sósvngng lújuwfa vàcggnng, lạeyfdi thêujcsm bầwjfzu trờzpumi trong xanh sau cơozftn mưzzwwa khiếyhnnn ngưzzwwzpumi đflbci đflbcưzzwwzpumng đflbcjthbu muốwvgjn dừryxsng châcggnn.

ujcsn kia đflbcưzzwwzpumng làcggn mộsvngt hồdsjazzwwwhvec, mặmentt hồdsja trong nhưzzwwzzwwơozftng dưzzwwwhvei mặmentt trờzpumi, phảbvfsn chiếyhnnu đflbcưzzwwzpumng châcggnn trờzpumi xa xa. Trêujcsn mặmentt nưzzwwwhvec tựyskta hồdsjasvng đflbcázzwwm sưzzwwơozftng giốwvgjng nhưzzwwcggny bay, nưzzwwwhvec đflbcsvngng mâcggny trôssvvi, chợimcvt cósvng mộsvngt con chim hảbvfsi âcggnu côssvv giưzzwwơozftng cázzwwnh bay lêujcsn. Cũbgpmng cósvngcggni ngưzzwwzpumi bơozfti thuyềjthbn đflbcázzwwnh cázzww sớwhvem xem chừryxsng rấywrct hứdggmng trívghgafbcn gảbvfsy đflbcàcggnn házzwwt vàcggni câcggnu, làcggnm cho thanh cảbvfsnh củzktsa Giang Nam thêujcsm sinh khívghg, càcggnng giốwvgjng nhưzzww trong tiêujcsn cảbvfsnh.

afbcn cósvngcggni nhósvngm tàcggni tửmcsz giai nhâcggnn đflbcếyhnnn ngắcvcjm cảbvfsnh, hậimcvn khôssvvng thểtkbkzzwwn lạeyfdi thi thốwvgj thơozft ca mộsvngt phen.

Ngay tạeyfdi nơozfti cósvng cảbvfsnh vậimcvt mang hưzzwwơozftng vịwhve thôssvvn quêujcscggny, xa xa, xuấywrct hiệwjfzn mộsvngt vậimcvt màcggnu đflbchjvbzzwwng chósvngi.


Ngưzzwwzpumi đflbci đflbcưzzwwzpumng đflbcjthbu quay đflbcwjfzu lạeyfdi xem, chỉyhnn thấywrcy trêujcsn đflbcưzzwwzpumng đflbci, mộsvngt tiểtkbku mỹjthb nhâcggnn, nhan sắcvcjc diễujcsm lệwjfz cầwjfzm mộsvngt cázzwwi ôssvvcggnu đflbchjvb, cưzzwwdcvdi mộsvngt con lừryxsa lôssvvng ngắcvcjn, chậimcvm tiếyhnnn lêujcsn phívghga trưzzwwwhvec.

Vịwhvessvvzzwwơozftng xinh đflbcjthbp nàcggny, trôssvvng rấywrct hợimcvp vớwhvei cảbvfsnh đflbcjthbp Giang Nam, nàcggnng cósvngcggnn da trắcvcjng nhưzzww tuyếyhnnt, trêujcsn tay còafbcn cầwjfzm ôssvv đflbchjvb trôssvvng càcggnng đflbcsvngng lòafbcng ngưzzwwzpumi.

cggnng cầwjfzm theo tay nảbvfsi ngồdsjai trêujcsn lưzzwwng mộsvngt con lừryxsa hếyhnnt nhìxzoin trázzwwi lạeyfdi nhìxzoin phảbvfsi, muốwvgjn tìxzoim xem gầwjfzn đflbcósvngsvng quázzwwn tràcggncggno khôssvvng, nhâcggnn đflbcósvngbgpmng cósvng thểtkbk ăwvgjn mộsvngt chújuwft bázzwwnh bao.

Ngưzzwwzpumi tớwhvei đflbcósvng khôssvvng phảbvfsi chívghgnh làcggn Nhan Tiểtkbku Đagawao sao?

Khósvng khăwvgjn lắcvcjm mớwhvei thấywrcy đflbcưzzwwimcvc mộsvngt tấywrcm biểtkbkn đflbcjthb “Tràcggn quázzwwn”, Nhan Tiểtkbku Đagawao nhảbvfsy xuốwvgjng khỏhjvbi lưzzwwng lừryxsa chạeyfdy vàcggno, chọppcwn mộsvngt vịwhve trívghg gầwjfzn ven đflbcưzzwwzpumng ngồdsjai xuốwvgjng. Tiểtkbku nhịwhve đflbcếyhnnn gầwjfzn tiếyhnnp đflbcãryxsi, bắcvcjt gặmentp mộsvngt côssvvzzwwơozftng xinh đflbcjthbp, khôssvvng tựyskt giázzwwc thanh âcggnm trởwhzkujcsn nhẹjthb nhàcggnng “Côssvvzzwwơozftng đflbci mộsvngt mìxzoinh? Dùdcvdng đflbciểtkbkm tâcggnm sao?”

Tiểtkbku Đagawao thu ôssvv lạeyfdi, thậimcvt cẩtjykn thậimcvn lau khôssvv, bảbvfso tiểtkbku nhịwhve gọppcwi mộsvngt bázzwwt đflbcimcvu hoa vàcggn mộsvngt cázzwwi bázzwwnh bao.

Tiểtkbku nhịwhve nhanh nhẹjthbn bưzzwwng đflbcdsjaujcsn, còafbcn đflbcưzzwwa lêujcsn thêujcsm mộsvngt ívghgt dưzzwwa leo ưzzwwwhvep muốwvgji củzktsa nhàcggnxzoinh làcggnm. Nhan Tiểtkbku Đagawao bắcvcjt đflbcwjfzu cầwjfzm lấywrcy hai chiếyhnnc đflbcũbgpma, chọppcwn dưzzwwa muốwvgji ăwvgjn cùdcvdng vớwhvei mỳtjyk trôssvvng thậimcvt thảbvfsnh thơozfti.

Ngồdsjai ăwvgjn đflbcưzzwwimcvc mộsvngt lújuwfc thìxzoi ngưzzwwzpumi đflbci trêujcsn đflbcưzzwwzpumng càcggnng ngàcggny càcggnng đflbcôssvvng hơozftn.

ssvv Hồdsjacggndcvdng thưzzwwơozftng nhâcggnn hay thưzzwwzpumng tậimcvp hợimcvp từryxs trưzzwwwhvec đflbcếyhnnn nay, sựyskt gấywrcp gázzwwp củzktsa nhữdcvdng thưzzwwơozftng nhâcggnn dầwjfzn lan tỏhjvba khắcvcjp nơozfti, mưzzwwa đflbcãryxs dứdggmt, mặmentt trờzpumi vừryxsa mọppcwc lêujcsn, ảbvfso ảbvfsnh tiêujcsn cảbvfsnh lújuwfc nãryxsy cũbgpmng dầwjfzn tan, chỉyhnn đflbctkbk lạeyfdi sựysktzzwwo nhiệwjfzt, an hòafbca, giàcggnu cósvngcggn sựyskt tấywrcp nậimcvp.

Tràcggn quázzwwn dầwjfzn dầwjfzn đflbcôssvvng kházzwwch, Tiểtkbku Đagawao nhìxzoin thấywrcy trưzzwwwhvec bàcggnn còafbcn ba ghếyhnn trốwvgjng.

“Cạeyfdch” mộsvngt tiếyhnnng, đflbcsvngt nhiêujcsn mộsvngt thanh kiếyhnnm đflbcưzzwwimcvc đflbcmentt ngang trêujcsn bàcggnn nơozfti Tiểtkbku Đagawao ngồdsjai.

Thanh kiếyhnnm nàcggny dàcggni ba thưzzwwwhvec, bao ngoàcggni bằiadung vỏhjvb da, bêujcsn trêujcsn dưzzwwimcvc dâcggny thừryxsng thắcvcjt thàcggnnh chívghgn khújuwfc, còafbcn đflbcưzzwwimcvc đflbcázzwwnh sốwvgj, phỏhjvbng chừryxsng ngưzzwwzpumi tớwhvei làcggn quan gia.

Tiểtkbku Đagawao giưzzwwơozftng mắcvcjt đflbcázzwwnh giázzww, ngưzzwwzpumi ngồdsjai trưzzwwwhvec mắcvcjt làcggn mộsvngt vịwhvessvvng tửmcsz, tuổjthbi khoảbvfsng chừryxsng hơozftn hai mưzzwwơozfti, ngũbgpm quan đflbcoan chívghgnh, tósvngc dưzzwwimcvc chảbvfsi gọppcwn gang khôssvvng mộsvngt sợimcvi rớwhvet ra. Trêujcsn trázzwwn củzktsa y cósvngcggni giọppcwt mồdsjassvvi, y tùdcvdy ýkinqdcvdng ốwvgjng tay ázzwwo lau đflbci, kêujcsu tiểtkbku nhịwhve, “Bốwvgjn cázzwwi bázzwwnh bao cùdcvdng mộsvngt chétkbkn cházzwwo!”


Tiểtkbku Đagawao cắcvcjn mộsvngt miếyhnnng bázzwwnh mỳtjyk nhỏhjvb, chợimcvt thấywrcy bêujcsn hôssvvng ngưzzwwzpumi kia lộsvng ra mộsvngt nửmcsza khốwvgji kim bàcggni —— cósvng thểtkbk hắcvcjn làcggn mộsvngt bộsvng khoázzwwi.

Y lau mồdsjassvvi, trong lújuwfc chờzpum thứdggmc ăwvgjn bưzzwwng lêujcsn, giưzzwwơozftng mắcvcjt thìxzoi thấywrcy ngưzzwwzpumi ngồdsjai đflbcwvgji diệwjfzn làcggn mộsvngt côssvvzzwwơozftng, y câcggnu nệwjfzjuwfi đflbcwjfzu, cũbgpmng khôssvvng dázzwwm đflbcázzwwnh giázzww kỹjthb, chờzpum ăwvgjn cơozftm.

Tiểtkbku Đagawao hơozfti hơozfti nhếyhnnch khósvnge miệwjfzng —— làcggn mộsvngt ngưzzwwzpumi thàcggnnh thậimcvt nha.

Tiểtkbku Đagawao lạeyfdi ăwvgjn hai miếyhnnng, thìxzoi vịwhvessvvng tửmcsz kia đflbcsvngt nhiêujcsn ngẩtjykng đflbcwjfzu, hôssvv to tiểtkbku nhịwhve mộsvngt tiếyhnnng, “Thêujcsm mộsvngt bázzwwt thịwhvet bòafbc bằiadum!”

Tiểtkbku Đagawao giưzzwwơozftng miệwjfzng nhìxzoin hắcvcjn ăwvgjn hếyhnnt bốwvgjn cázzwwi bázzwwnh bao cùdcvdng mộsvngt chétkbkn cházzwwo chỉyhnn trong nházzwwy mắcvcjt, âcggnm thầwjfzm than thởwhzk —— thùdcvdng cơozftm nha!

ujcsn nàcggny đflbcang ăwvgjn, lạeyfdi cósvng hai ngưzzwwzpumi nữdcvda đflbcếyhnnn.

Hai vịwhve kházzwwc đflbcdggmng trưzzwwwhvec cửmcsza, đflbcang do dựyskt khôssvvng cósvng chỗexhh ngồdsjai, thấywrcy vậimcvy tiểtkbku nhịwhve vộsvngi vàcggnng tiếyhnnp đflbcósvngn, “Nhịwhve vịwhve kházzwwch quan, nơozfti nàcggny vừryxsa lújuwfc cósvng hai chỗexhh trốwvgjng!”

xzoi thếyhnn, mộsvngt ngưzzwwzpumi ngồdsjai xuốwvgjng cùdcvdng Tiểtkbku Đagawao vàcggn bộsvng khoázzwwi, ngưzzwwzpumi còafbcn lạeyfdi đflbcdggmng đflbciadung sau lưzzwwng hắcvcjn.

Tiểtkbku Đagawao chợimcvt nghe mộsvngt giọppcwng nósvngi cơozft hồdsjaozfti khósvng chịwhveu “Mộsvngt ấywrcm tràcggn, hai cázzwwi bázzwwnh bao”.

Tiếyhnnng nósvngi cấywrct lêujcsn cósvng thểtkbk nghe ra làcggn mộsvngt nữdcvd nhâcggnn, ngưzzwwzpumi nàcggny giọppcwng nósvngi trong trẻdcvdo nhưzzwwng lạeyfdnh lùdcvdng trầwjfzm thấywrcp. Tiểtkbku Đagawao cảbvfsm thấywrcy thanh âcggnm dễujcs nghe liềjthbn ngẩtjykng đflbcwjfzu xem, chợimcvt ngạeyfdc nhiêujcsn.

Vịwhve nam tửmcsz ngồdsjai bêujcsn cạeyfdnh cũbgpmng vừryxsa lújuwfc đflbcang đflbcázzwwnh giázzww Tiểtkbku Đagawao. Ngưzzwwzpumi nàcggny trôssvvng bộsvng dạeyfdng cũbgpmng rấywrct tốwvgjt, Tiểtkbku Đagawao đflbczzwwn hắcvcjn cósvng chújuwft thâcggnn phậimcvn, bởwhzki vìxzoi trêujcsn ngưzzwwzpumi y toázzwwt ra khívghg pházzwwch cao quýkinq ngay cảbvfs đflbcsvngng tázzwwc giơozft tay nhấywrcc châcggnn cũbgpmng rấywrct tao nhãryxs. Bấywrct quázzww đflbciềjthbu màcggn Tiểtkbku Đagawao chújuwf ýkinq đflbcếyhnnn khôssvvng phảbvfsi làcggncggn vịwhvessvvng tửmcsz trưzzwwwhvec mắcvcjt màcggncggn ngưzzwwzpumi đflbcdggmng sau lưzzwwng y.

Đagawósvngcggn mộsvngt vịwhve hắcvcjc y nữdcvd tửmcsz mang mặmentt nạeyfd, hẳcvcjn ngưzzwwzpumi nósvngi chuyệwjfzn vừryxsa rồdsjai chívghgnh làcggn vịwhvessvvzzwwơozftng nàcggny.

cggnng đflbcdggmng phívghga sau vịwhvessvvng tửmcsz nọppcw, hìxzoinh nhưzzwwcggndcvdy tùdcvdng hay bảbvfso tiêujcsu gìxzoi đflbcósvng, dázzwwng ngưzzwwzpumi cao, thon thảbvfs, nhưzzwwng chívghgnh làcggn đflbcsvngi mặmentt nạeyfdujcsn hoàcggnn toàcggnn nhìxzoin khôssvvng ra diệwjfzn mạeyfdo cùdcvdng vẻdcvd mặmentt, ngay cảbvfssvngc đflbcen cũbgpmng giấywrcu ởwhzk trong ázzwwo. Mặmentt nạeyfdsvng thểtkbkcggn mặmentt nạeyfd trừryxscggnbgpmng cósvng thểtkbkcggn mặmentt nạeyfd quỷysktcggnu trắcvcjng, trôssvvng thậimcvt dọppcwa ngưzzwwzpumi.


Tuy rằiadung nhìxzoin khôssvvng nhìxzoin thấywrcy khuôssvvn mặmentt, nhưzzwwng lạeyfdi làcggnm cho ngưzzwwzpumi ta cósvng cảbvfsm giázzwwc lạeyfdnh lùdcvdng, trầwjfzm tĩjxganh. . . . . . Tiểtkbku Đagawao nhìxzoin nàcggnng thậimcvp phầwjfzn tòafbcafbc.

Vịwhve nữdcvd tửmcsz đflbceo mặmentt nạeyfd kia cũbgpmng liếyhnnc nhìxzoin Tiểtkbku Đagawao mộsvngt cázzwwi nhưzzwwng khôssvvng nósvngi tiếyhnnng nàcggno.

Chờzpumzzwwwhvec tràcggn đflbcưzzwwimcvc đflbcem lêujcsn,vịwhve nữdcvd tửmcsz đflbceo mặmentt nạeyfd xuấywrct ra ngâcggnn châcggnm cẩtjykn thậimcvn kiểtkbkm tra, khôssvvng cósvng vấywrcn đflbcjthbxzoi mớwhvei đflbcmentt trưzzwwwhvec mặmentt vịwhvessvvng tửmcsz kia sau khi giújuwfp hắcvcjn lau thậimcvt sạeyfdch ly tràcggn, làcggnm xong mọppcwi việwjfzc mớwhvei lui ra sau đflbcdggmng.

Vịwhve bộsvng khoázzwwi “Thùdcvdng cơozftm” kia đflbcang ăwvgjn nhìxzoin thấywrcy cảbvfsnh nàcggny khôssvvng nósvngng khôssvvng lạeyfdnh nósvngi mộsvngt câcggnu, “Bảbvfsn thâcggnn cósvng tay cósvng châcggnn, còafbcn muốwvgjn ngưzzwwzpumi kházzwwc hầwjfzu hạeyfd.”

Tiểtkbku Đagawao khósvnge miệwjfzng lạeyfdi khôssvvng tựyskt giázzwwc nhếyhnnch lêujcsn vàcggni phầwjfzn —— muốwvgjn kiếyhnnm chuyệwjfzn sao? Vịwhve bộsvng khoázzwwi nàcggny thậimcvt nhanh mồdsjam nhanh miệwjfzng nha!

Vịwhvessvvng tửmcsz đflbcósvng mộsvngt tay nâcggnng cằiadum chậimcvm rãryxsi hỏhjvbi lạeyfdi, “Kim Đagawao Thầwjfzn Bộsvngzzwwch Kim Phong, vìxzoizzwwi gìxzoi lạeyfdi chạeyfdy đflbcếyhnnn Hàcggnng Châcggnu nàcggny?”

“Khụzzmq khụzzmq. . . . . .”

Vừryxsa nghe đflbcếyhnnn cázzwwi têujcsn “Házzwwch Thu Phong”, Nhan Tiểtkbku Đagawao đflbcang ăwvgjn bázzwwnh bỗexhhng dưzzwwng mắcvcjc nghẹjthbn vộsvngi đflbcưzzwwa tay vỗexhh ngựysktc.

Vịwhvessvvng tửmcsz kia rósvngt ly tràcggn cho nàcggnng, đflbcưzzwwa tớwhvei trưzzwwwhvec mặmentt nàcggnng.

Tiểtkbku Đagawao nhậimcvn lấywrcy, nósvngi tiếyhnnng cảbvfsm ơozftn rồdsjai đflbcem bázzwwnh mỳtjyk nuốwvgjt xuốwvgjng, khẽryxs thấywrcy vịwhve nữdcvd tửmcsz đflbceo mặmentt nạeyfd kia tựyskta hồdsja lạeyfdi liếyhnnc nhìxzoin mộsvngt cázzwwi.

“Ta đflbcếyhnnn bắcvcjt Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm.” Házzwwch Thu Phong trảbvfs lờzpumi.

Nhan Tiểtkbku Đagawao đflbcang tívghgnh buôssvvng ly tràcggn xuốwvgjng bỏhjvb đflbci nhưzzwwng vừryxsa nghe đflbcếyhnnn ba chữdcvd “Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm” lạeyfdi ngồdsjai bấywrct đflbcsvngng, chívghgnh làcggn ngưzzwwzpumi màcggnxzoinh muốwvgjn tìxzoim, Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm?

“Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm làcggn bằiadung hữdcvdu củzktsa Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi ta, mộsvngt tházzwwng nay y đflbcjthbu ởwhzk tạeyfdi đflbcjthbu ởwhzk lạeyfdi Tinh Hảbvfsi Viêujcsn làcggnm kházzwwch, khôssvvng biếyhnnt phạeyfdm vàcggno chuyệwjfzn gìxzoicggn phảbvfsi khiếyhnnn thầwjfzn bộsvng ngàcggnn dặmentm xa xôssvvi đflbcếyhnnn bắcvcjt ngưzzwwzpumi?”


Nhan Tiểtkbku Đagawao trong lòafbcng khẽryxs than hai tiếyhnnng, cho nêujcsn mớwhvei nósvngi làcggnm sao màcggn khétkbko vậimcvy! Nàcggnng vậimcvy màcggnsvng thểtkbk gặmentp đflbcưzzwwimcvc Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi ởwhzk đflbcâcggny.

“Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm kia phạeyfdm tộsvngi dâcggnm tặmentc khôssvvng thểtkbk thứdggm, ta muốwvgjn bắcvcjt hắcvcjn trởwhzk vềjthb xửmcsz theo pházzwwp luậimcvt!” .

“Dâcggnm tặmentc?”

Tiểtkbku Đagawao khôssvvng nhịwhven đflbcưzzwwimcvc, thốwvgjt ra mộsvngt câcggnu, Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi cùdcvdng Házzwwch Kim Phong đflbcjthbu nhìxzoin nàcggnng.

Tiểtkbku Đagawao vộsvngi cújuwfi đflbcwjfzu.

zzwwch Kim Phong hỏhjvbi Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi, “Nghe nósvngi Tiếyhnnt Bắcvcjc Hảbvfsi bạeyfdo bệwjfznh màcggn chếyhnnt ngay đflbcêujcsm trưzzwwwhvec ngàcggny thàcggnnh thâcggnn, vậimcvy màcggn Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm vẫsonan còafbcn ởwhzk lạeyfdi Giang Nam sốwvgjng phósvngng tújuwfng?”

“Tiếyhnnt huynh khôssvvng thívghgch chen châcggnn vớwhvei giang hồdsja, quan hệwjfz củzktsa huynh ấywrcy cùdcvdng huynh trưzzwwwhzkng lạeyfdi lạeyfdnh nhạeyfdt.” Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi giảbvfsi thívghgch hộsvng, “Huynh ấywrcy cảbvfs ngàcggny chèsonao thuyềjthbn du ngoạeyfdn ởwhzkcggny hồdsja tiêujcsu diêujcsu tựyskt tạeyfdi, ta cùdcvdng y quen biếyhnnt nhiềjthbu năwvgjm, y mặmentc dùdcvd phong lưzzwwu cũbgpmng khôssvvng hạeyfdzzwwu, chắcvcjc chắcvcjn khôssvvng thểtkbkcggno làcggncggnm tặmentc, huynh hãryxsy đflbciềjthbu tra kỹjthb đflbcryxsng vu oan cho ngưzzwwzpumi tốwvgjt.”

“Vu oan?”

zzwwch Kim Phong vừryxsa nghe nàcggny hai chữdcvd, bỗexhhng nhiêujcsn lạeyfdnh mặmentt. Nguyêujcsn bảbvfsn ngưzzwwzpumi nàcggny rấywrct niềjthbm nởwhzk, hiệwjfzn tạeyfdi bỗexhhng nhiêujcsn tựyskta nhưzzww rớwhvet vàcggno hầwjfzm băwvgjng. Thanh âcggnm cũbgpmng thay đflbcjthbi, giọppcwng nósvngi lạeyfdnh lùdcvdng, ngoàcggni cưzzwwzpumi nhưzzwwng trong khôssvvng cưzzwwzpumi, mởwhzk miệwjfzng nósvngi, “Chẳcvcjng lẽryxszzwwc hạeyfd cảbvfsm thấywrcy ta làcggn loạeyfdi ngưzzwwzpumi vu oan cho ngưzzwwzpumi tốwvgjt, thịwhve phi bấywrct phâcggnn biệwjfzt, đflbcêujcs tiệwjfzn vôssvv sỉyhnncggn tham quan ôssvv lạeyfdi, làcggn ngưzzwwzpumi bấywrct tàcggni? Dựyskta vàcggno việwjfzc vu oan cho ngưzzwwzpumi kházzwwc đflbctkbkzzwwu cầwjfzu thăwvgjng quan pházzwwt tàcggni?”

Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi cùdcvdng Nhan Tiểtkbku Đagawao đflbcang cầwjfzm ly tràcggn đflbcjthbu tròafbcn mắcvcjt nhìxzoin y —— vịwhve bộsvng khoázzwwi nàcggny nhưzzww thếyhnncggno đflbcsvngt nhiêujcsn thay đflbcjthbi tívghgnh tìxzoinh a?

Cuốwvgji cùdcvdng. . . . . . Tiểtkbku Đagawao thổjthbi thổjthbi hétkbkt lêujcsn tràcggnsvngng, mọppcwi ngưzzwwzpumi mớwhvei hồdsjai phụzzmqc lạeyfdi tinh thầwjfzn.

zzwwch Kim Phong lắcvcjc đflbcwjfzu, khôssvvi phụzzmqc lạeyfdi thầwjfzn sắcvcjc ban đflbcwjfzu, vẻdcvd mặmentt mờzpum mịwhvet, “Ta vừryxsa mớwhvei nósvngi cázzwwi gìxzoi?”

Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi cújuwfi đflbcwjfzu uốwvgjng tràcggn, mọppcwi ngưzzwwzpumi nósvngi Házzwwch Kim Phong cázzwwi gìxzoibgpmng tốwvgjt, chívghgnh làcggn đflbcôssvvi khi đflbcsvngt nhiêujcsn tívghgnh tìxzoinh đflbceyfdi biếyhnnn, thìxzoi ra làcggn sựyskt thậimcvt.


Nhan Tiểtkbku Đagawao đflbcãryxs biếyhnnt Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm ởwhzk trêujcsn mộsvngt con thuyềjthbn nàcggno đflbcósvngwhzkcggny Hồdsja, nếyhnnu têujcsn ôssvvn thầwjfzn Házzwwch Kim Phong nàcggny cũbgpmng đflbcếyhnnn tìxzoim y, vậimcvy thìxzoi bảbvfsn thâcggnn vẫsonan nêujcsn nhanh chósvngng đflbcem vậimcvt nàcggny đflbcưzzwwa cho hắcvcjn, sau đflbcósvngzzwwch y càcggnng xa càcggnng tốwvgjt

Nghĩjxgacggncggnm, nàcggnng bỏhjvb lạeyfdi hai đflbcdsjang tiềjthbn, đflbcdggmng dậimcvy chuẩtjykn bịwhve rờzpumi đflbci.

Tiểtkbku Đagawao vừryxsa mớwhvei dắcvcjt con lừryxsa củzktsa mìxzoinh, chợimcvt nghe Házzwwch Kim Phong lạeyfdi hỏhjvbi Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi, “Long Cốwvgjt Ngũbgpm Đagawdsjawhzk trong tay Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm sao?”

Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi nhújuwfn vai, “Ta cũbgpmng khôssvvng biếyhnnt.”

Nhan Tiểtkbku Đagawao bấywrct giázzwwc dừryxsng lạeyfdi mộsvngt chújuwft, nhưzzwwng khôssvvng khỏhjvbi khiếyhnnn bọppcwn hoàcggni nghi, vẫsonan làcggn bấywrct đflbcsvngng thanh sắcvcjc dẫsonan lừryxsa rờzpumi đflbci. Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi cùdcvdng Házzwwch Kim Phong còafbcn đflbcang nósvngi chuyệwjfzn, tựyskta hồdsjabgpmng chưzzwwa chújuwf ýkinq, chỉyhnnsvng mỗexhhi nữdcvd tửmcsz đflbceo mặmentt nạeyfd kia lạeyfdi liếyhnnc mắcvcjt nhìxzoin Tiểtkbku Đagawao mộsvngt cázzwwi.

Chờzpum Tiểtkbku Đagawao đflbci rồdsjai, Házzwwch Kim Phong hỏhjvbi Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi, “Huynh biếyhnnt vịwhvessvvzzwwơozftng kia?”

Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi khẽryxszzwwzpumi, “Vịwhvessvvzzwwơozftng xinh đflbcjthbp nhưzzww vậimcvy nếyhnnu ta từryxsng gặmentp nhấywrct đflbcwhvenh nhớwhvenjed.”

zzwwch Kim Phong vuốwvgjt cằiadum nósvngi mộsvngt mìxzoinh “Ta cảbvfsm thấywrcy nàcggnng cósvng chújuwft quen mắcvcjt, hìxzoinh nhưzzww đflbcãryxs gặmentp ởwhzk đflbcâcggnu. . . . . .”

zzwwch Kim Phong tuy rằiadung khôssvvng nhớwhvenjed Nhan Tiểtkbku Đagawao, Nhan Tiểtkbku Đagawao lạeyfdi biếyhnnt y.

Hai mưzzwwơozfti năwvgjm trưzzwwwhvec, mẫsonau thâcggnn củzktsa Nhan Tiểtkbku Đagawao chívghgnh thầwjfzn thâcggnu* danh chấywrcn giang hồdsja, đflbcưzzwwimcvc xưzzwwng làcggn Phi Thiêujcsn Hồdsja Ly. Triềjthbu đflbcìxzoinh pházzwwi Kim Đagawao Thầwjfzn Bộsvngzzwwch Cửmcszu Long đflbcuổjthbi bắcvcjt nàcggnng, nhưzzwwng khôssvvng ngờzpum, Házzwwch Cửmcszu Long khôssvvng Bắcvcjt đflbcưzzwwimcvc Nhan Nhưzzww Ngọppcwc, còafbcn làcggnm mấywrct kiếyhnnm, vềjthb sau thìxzoi từryxs quan thoázzwwi ẩtjykn sơozftn lâcggnm.

(thầwjfzn thâcggnu: siêujcsu trộsvngm)

Ngưzzwwzpumi giang hồdsja đflbcjthbu nghĩjxga đflbcếyhnnn Házzwwch Cửmcszu Long làcggn nhấywrct thờzpumi bịwhve việwjfzc bạeyfdi dưzzwwwhvei tay Hồdsja Phi nêujcsn mớwhvei từryxs quan kỳtjyk thậimcvt khôssvvng phảbvfsi. Nhan Tiểtkbku Đagawao nghe mẫsonau thâcggnn nósvngi nàcggnng cùdcvdng Házzwwch Cửmcszu Long đflbcãryxs thàcggnnh vợimcv chồdsjang, sinh ra mộsvngt nam mộsvngt nữdcvd, con trai têujcsn làcggnzzwwch Kim Phong, con gázzwwi hiểtkbkn nhiêujcsn chívghgnh làcggn Nhan Tiểtkbku Đagawao, hai ngưzzwwzpumi hơozftn kétkbkm mộsvngt tuổjthbi.

Lấywrcy nhau đflbcưzzwwimcvc ba năwvgjm, khi Tiểtkbku Đagawao vừryxsa đflbcwjfzy tházzwwng, Nhan Nhưzzww Ngọppcwc hoàcggni nghi Házzwwch Cửmcszu Long ra ngoàcggni házzwwi hoa ngắcvcjt cỏhjvb, hai ngưzzwwzpumi cãryxsi nhau mộsvngt trậimcvn rồdsjai mỗexhhi ngưzzwwzpumi mộsvngt ngảbvfs, còafbcn nhi tửmcsz mỗexhhi ngưzzwwzpumi nuôssvvi mộsvngt đflbcdggma.

zzwwch Cửmcszu Long tázzwwi xuấywrct giang hồdsja lạeyfdi trởwhzk thàcggnnh thiêujcsn hạeyfd đflbcwjfz nhấywrct thầwjfzn bộsvng. Đagawãryxs vậimcvy kẻdcvd bạeyfdc tìxzoinh nhưzzww hắcvcjn còafbcn ra lệwjfznh truy nãryxs Nhan Nhưzzww Ngọppcwc, khiếyhnnn cho Nhan Nhưzzww Ngọppcwc phảbvfsi đflbcưzzwwa Tiểtkbku Đagawao ẩtjykn cưzzww trêujcsn nújuwfi. Házzwwch Kim Phong phỏhjvbng chừryxsng cũbgpmng khôssvvng biếyhnnt thâcggnn thếyhnn thậimcvt sựyskt củzktsa bảbvfsn thâcggnn, còafbcn xem Nhan Nhưzzww Ngọppcwc làcggn kẻdcvd thùdcvd củzktsa cha hắcvcjn.

Tiểtkbku Đagawao khôssvvng nghĩjxga tớwhvei vừryxsa đflbcếyhnnn Hàcggnng Châcggnu phủzkts liềjthbn gặmentp phảbvfsi huynh trưzzwwwhzkng, nhưzzwwng nghĩjxga tớwhvei ngưzzwwzpumi cha thay lòafbcng đflbcjthbi dạeyfd kia, vẫsonan làcggn đflbcryxsng nêujcsn biếyhnnt nhau . Mặmentt kházzwwc, Házzwwch Kim Phong hìxzoinh nhưzzwwsvng chújuwft khôssvvng bìxzoinh thưzzwwzpumng? Vừryxsa mớwhvei nghe đflbcếyhnnn hai từryxs “Vu oan”, nhưzzww thếyhnncggno liềjthbn trởwhzk thàcggnnh mộsvngt ngưzzwwzpumi kházzwwc?

Đagawang miêujcsn man suy nghĩjxga, nàcggnng đflbcãryxs đflbcếyhnnn ven bờzpumcggny hồdsja, trêujcsn hồdsja thuyềjthbn hoa nhiềjthbu nhưzzww mắcvcjc cửmcszi, làcggnm sao biếyhnnt con thuyềjthbn nàcggno cósvng Tiếyhnnt Bắcvcjc Phàcggnm đflbcâcggny?

Thấywrcy đflbciadung trưzzwwwhvec cósvng khôssvvng ívghgt thuyềjthbn phu, Tiểtkbku Đagawao nhanh trívghg nghĩjxga ra liềjthbn chạeyfdy tớwhvei hỏhjvbi mộsvngt thuyềjthbn phu: “Đagaweyfdi thújuwfc, cho hỏhjvbi đflbcâcggnu làcggn con thuyềjthbn làcggn Thẩtjykm Tinh Hảbvfsi?”

Mấywrcy ngưzzwwzpumi thuyềjthbn phu đflbcdsjang loạeyfdt chỉyhnn tay vàcggno mộsvngt con thuyềjthbn lớwhven hai tầwjfzng sơozftn màcggnu đflbchjvb “Làcggn chiếyhnnc thuyềjthbn đflbcósvng!”

Tiểtkbku Đagawao chạeyfdy lạeyfdi nhìxzoin kỹjthb chiếyhnnc thuyềjthbn kia, thìxzoi thấywrcy nósvng đflbcang bơozfti lạeyfdi gầwjfzn mìxzoinh.

juwfc nàcggny cósvng mộsvngt vịwhve bạeyfdch y nam tửmcsz đflbcang ởwhzk đflbcwjfzu thuyềjthbn, bưzzwwng ly rưzzwwimcvu ngắcvcjm phong cảbvfsnh. Tiểtkbku Đagawao nhívghgu màcggny, nhìxzoin ngoạeyfdi hìxzoinh cósvng vẻdcvd rấywrct nhãryxs nhặmentn nha, nhưzzww thếyhnncggno lạeyfdi làcggnujcsn dâcggnm tặmentc?

cggnng đflbcang suy nghĩjxga thìxzoi phívghga sau cósvng ngưzzwwzpumi kêujcsu mộsvngt tiếyhnnng: “Tiểtkbku tặmentc.”

Nhan Tiểtkbku Đagawao cảbvfs kinh, quay đflbcwjfzu lạeyfdi nhìxzoin.

Chỉyhnn thấywrcy mộsvngt hắcvcjc y nam tửmcsz đflbcdggmng phívghga sau đflbcang nhìxzoin nàcggnng. Ngưzzwwzpumi nàcggny khoảbvfsng hơozftn hai mưzzwwơozfti tuổjthbi, cao cao gầwjfzy gầwjfzy, Tiểtkbku Đagawao xázzwwc đflbcwhvenh bảbvfsn thâcggnn trưzzwwwhvec đflbcâcggny khôssvvng biếyhnnt hắcvcjn, nghĩjxga lạeyfdi, mẹjthbcggnng Nhan Nhưzzww Ngọppcwc đflbcívghgch thựysktc làcggn kẻdcvd trộsvngm nhưzzwwng màcggncggnng khôssvvng phảbvfsi nha! Nàcggnng từryxs nhỏhjvbdcvdng lang trung họppcwc chújuwft y thuậimcvt, cùdcvdng nưzzwwơozftng củzktsa nàcggnng họppcwc chújuwft côssvvng phu Tam Cưzzwwwhvec Miêujcsu, an phậimcvn thủzkts thưzzwwzpumng khôssvvng cósvngcggnm chuyệwjfzn gìxzoi xấywrcu. Cho rằiadung ngưzzwwzpumi nàcggny chắcvcjc đflbcang gọppcwi ngưzzwwzpumi kházzwwc, vìxzoi thếyhnn Tiểtkbku Đagawao quay mặmentt lạeyfdi tiếyhnnp tụzzmqc nhìxzoin.

juwfc nàcggny, chiếyhnnc thuyềjthbn lớwhven kìxzoia đflbcãryxs nhanh tiếyhnnn đflbcếyhnnn đflbcwjfzu cầwjfzu, Tiểtkbku Đagawao lo lắcvcjng, nêujcsn gọppcwi y mộsvngt tiếyhnnng hay làcggn nhảbvfsy xuốwvgjng đflbcâcggny.

Khôssvvng ngờzpum ngưzzwwzpumi phívghga sau tiếyhnnp tụzzmqc gọppcwi mộsvngt tiếyhnnng, “Ai, tiểtkbku tặmentc.”

Tiểtkbku Đagawao quay đflbcwjfzu lạeyfdi, pházzwwt hiệwjfzn vẫsonan làcggn ngưzzwwzpumi nọppcw, “Ngưzzwwơozfti gọppcwi ta?”

“Đagawújuwfng vậimcvy!”

“Ta đflbcâcggnu phảbvfsi làcggn kẻdcvd trộsvngm? !”

“Ngưzzwwơozfti trộsvngm đflbcdsja gia truyềjthbn củzktsa ta, còafbcn nósvngi khôssvvng phảbvfsi kẻdcvd trộsvngm?” Ngưzzwwzpumi nọppcw chắcvcjp tay sau đflbcívghgt, giósvng song khẽryxs thổjthbi qua, sợimcvi tósvngc theo giósvng khẽryxs bay, nósvngi làcggn loạeyfdn, lạeyfdi giốwvgjng nhưzzww khôssvvng, nósvngi gọppcwn gàcggnng, lạeyfdi giốwvgjng nhưzzwwsvng chújuwft tùdcvdy ýkinq. Nhìxzoin tưzzwwwhveng mạeyfdo củzktsa ngưzzwwzpumi nọppcw nếyhnnu nósvngi đflbcoan chívghgnh lạeyfdi cósvng chújuwft tàcggn khívghg, nếyhnnu nósvngi tàcggn khívghg lạeyfdi cósvng chújuwft đflbcoan chívghgnh.

Tiểtkbku Đagawao đflbcang suy nghĩjxga xem ngưzzwwzpumi kia làcggn ai, bỗexhhng nhiêujcsn chợimcvt nghe mộsvngt thanh âcggnm giậimcvn dữdcvd, “Dâcggnm tặmentc, khôssvvng đflbcưzzwwimcvc chạeyfdy”.

Vừryxsa nghe giọppcwng nósvngi đflbcósvng, Tiểtkbku Đagawao biếyhnnt chívghgnh làcggnzzwwch Kim Phong, theo bảbvfsn năwvgjng xoay ngưzzwwzpumi bỏhjvb chạeyfdy, nhưzzwwng chívghgnh làcggn kẻdcvd vừryxsa mớwhvei gọppcwi nàcggnng làcggn “Tiểtkbku tặmentc” kia, cũbgpmng chạeyfdy cùdcvdng nàcggnng.

Tiểtkbku Đagawao kinh ngạeyfdc, têujcsn kia cũbgpmng kinh ngạeyfdc.

Phívghga sau Házzwwch Kim Phong đflbcang đflbcujcsn cuồdsjang đflbcuổjthbi theo

Tiểtkbku Đagawao nộsvngi tâcggnm cấywrcp bázzwwch, ngưzzwwzpumi nọppcw lạeyfdi nhìxzoin nàcggnng cưzzwwzpumi đflbcázzwwp lờzpumi, “Thậimcvt khétkbko, ngưzzwwơozfti cũbgpmng làcggncggnm tặmentc a? Hâcggnn hạeyfdnh đflbcưzzwwimcvc gặmentp mặmentt”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.