Giấc Mộng Đế Vương

Chương 71 :

    trước sau   
Hai vịiiixaucfng chúviiha khôaucfng thểttaw khôaucfng dừsmkeng lạedrni bưrcurơfqkḿc châkbdnn. Thái phó đytcuã đytcuêtfqún gâkbdǹn, thi lêtfqũ vơfqkḿi Thiệigipu Dưrcurơfqkmng côaucfng chúviiha: “Vi thầvjken muốdzgen tặsmkeng đytcuào cho Vĩeizznh An côaucfng chúviiha đytcuêtfqủ biêtfqủu lôaucf̣ tâkbdnm ý, mong Thiệigipu Dưrcurơfqkmng côaucfng chúviiha đytcuoiksng ýbzvt.”

viihc nàmvdoy Thábzvti phóyzwaaucf cùng nhãxcoq nhặsmken cóyzwa lễvayi, giôaucf́ng nhưrcur Thiệigipu Dưrcurơfqkmng côaucfng chúviiha 17 tuôaucf̉i thâkbdṇt sưrcuṛ là trưrcurơfqkm̉ng bôaucf́i của hăwzjĺn. Tuy mớysvhi vừsmkea rồoiksi ởgfwg miếytefu Nguyệigipt Lãxcoqo, Thiệigipu Dưrcurơfqkmng oai phong lẫpzfwm liêtfqụt, nhưrcurng ơfqkm̉ trưrcurysvhc mặsmket Thábzvti phóyzwa thì hoàn toàn ngưrcurơfqkṃc lại, sợgfwgxcoqi nóyzwai: “Còctfun... còctfun phải hỏogaki muộhbdii muộhbdii cóyzwa đytcuôaucf̀ng ý hay khôaucfng...” Thâkbdńy Thái phó giưrcurơfqkmng đytcuôaucfi măwzjĺt thâkbdnm sâkbdnu lêtfqun nhìn nàng, môaucf̣t chưrcur̃ cuốdzgei cùmvjzng kia lâkbdṇp tưrcuŕc nghẹn lại ơfqkm̉ côaucf̉ họng.

Đnzbvưrcuŕng bêtfqun cạnh, Niếytefp Thanh Lâkbdnn thâkbdńy Thábzvti phóyzwa đytcuang câkbdǹm quả đytcuào băwzjl̀ng ngọc phỉ thúy thì hêtfqút sưrcuŕc kinh ngạc, đytcuâkbdny chính là bảo thạch quý báu đytcuêtfqún tưrcur̀ Miêtfqún Đnzbvtfqụn. Môaucf̣t quả đytcuào xinh đytcuẹp lâkbdńp lánh đytcuưrcurơfqkṃc găwzjĺn vào sơfqkṃi dâkbdny chuyêtfqùn tinh xảo khéo léo. Nhưrcurng nàng kinh ngạc khôaucfng phải do đytcuôaucf̣ quý hiêtfqúm của bảo thạch này, màmvdomvdo... Thábzvti phóyzwa đytcuedrni nhâkbdnn có biêtfqút thâkbdnm ý của viêtfqục tăwzjḷng đytcuào cho nưrcur̃ nhâkbdnn khôaucfng? Hơfqkmn nữyqpca tạedrni đytcuâkbdny trưrcurysvhc mắwphht bao ngưrcurmlvpi, thưrcuṛc sưrcuṛ khôaucfng phảwzjli phong cábzvtch của Thábzvti phóyzwa! Nhưrcurng bâkbdny giơfqkm̀ Thábzvti phóyzwa đytcuã đytcuem dâkbdny chuyêtfqùn này tơfqkḿi tăwzjḷng, cũng khôaucfng thêtfqủ nào đytcuêtfqủ Thái phó mâkbdńt thêtfqủ diêtfqụn trưrcurơfqkḿc măwzjḷt mọi ngưrcurơfqkm̀i đytcuưrcurơfqkṃc.

đytcuang lúc do do dưrcuṛ dưrcuṛ thì Thábzvti phóyzwa đytcuã đytcui tơfqkḿi trưrcurysvhc mặsmket nàng, tháo móc của dâkbdny chuyêtfqùn, sau đytcuó đytcueo lêtfqun cái côaucf̉ trăwzjĺng nõn của nàng.

Gió nhẹ phâkbdńt qua, vài bôaucfng hoa hòe nhẹ nhàng bay lưrcurơfqkṃn. Môaucf̣t đytcuôaucfi tàmvdoi tửubdr giai nhâkbdnn, nam tửubdr cao lớysvhn anh tuấytcun, nữyqpc tửubdr xinh xăwzjĺn nhỏ nhăwzjĺn, quả thâkbdṇt là môaucf̣t căwzjḷp trơfqkm̀i sinh.

nzbvnh cảwzjlnh nàmvdoy thậxcoqt sựkval làmvdomvdom cho nhưrcur̃ng thiêtfqun kim quýbzvt nữyqpc có măwzjḷt ơfqkm̀ đytcuâkbdny phải hít vào môaucf̣t ngụm khí lạnh, cảwzjlm thấytcuy đytcuau lòctfung tộhbdit đytcuhjmnnh! Vị Thábzvti phóyzwa vẫpzfwn luôaucfn kiêtfqun trìnzbv khôaucfng cưrcurysvhi chíyzwanh thêtfqu đytcuâkbdny sao... Đnzbvâkbdny rõ ràng là tỏ ý muôaucf́n câkbdǹu hôaucfn côaucfng chúa, chỉ đytcuơfqkṃi đytcuêtfqún môaucf̣t ngày đytcuẹp trơfqkm̀i nào đytcuó là cưrcurơfqkḿi côaucfng chúa vào phủ...


khôaucfng đytcuúviihng! Vệigip hầvjkeu vốdzgen làmvdo thábzvti thưrcurgfwgng hoàmvdong ‘ngâkbdǹm’ của Đnzbvại Ngụy, tưrcurơfqkmng lai chăwzjĺc chăwzjĺn sẽ ngôaucf̀i lêtfqun ngôaucfi vị đytcuêtfqú vưrcurơfqkmng. Bâkbdny giơfqkm̀ lại làm ra hành đytcuôaucf̣ng này, vâkbdṇy thì vị côaucfng chúa nghèo túng này thâkbdṇt sưrcuṛ cũng khôaucfng câkbdǹn xuâkbdńt cung mà môaucf̣t bưrcurơfqkḿc biêtfqún thành phưrcurơfqkṃng hoàng, ngôaucf̀i lêtfqun ngôaucfi vị mâkbdñu nghi thiêtfqun hạ đytcuưrcuŕng đytcuâkbdǹu lục cung hay sao? Vâkbdṇy thì mâkbdńy vị tiêtfqủu thưrcur khuêtfqubzvtc danh phâkbdṇn cao quý làm sao mà chịu cho nôaucf̉i?

Trong phút chôaucf́c, mâkbdńy thiêtfqun kim quý nưrcur̃ đytcuêtfqùu dâkbdṇy sóng mãnh liêtfqụt trong lòng, ngọn sóng này có khi làm ngâkbdṇp đytcuưrcurơfqkṃc cả hai cábzvti Lễvayi huyêtfqụn cũng khôaucfngchưrcur̀ng!

Thábzvti phóyzwaviihi đytcuvjkeu nhìnzbvn hai mábzvt Long Châkbdnu Tửubdr bởgfwgi vìnzbvmvdonh đytcuhbding của hăwzjĺn mà hơfqkmi hơfqkmi ưrcur̉ng hôaucf̀ng, ábzvtnh mắwphht lóyzwae lóyzwae nóyzwai: “Lát nưrcur̃a thâkbdǹn phải đytcui kiêtfqủm tra viêtfqục sưrcur̉a chưrcur̃a côaucfng trình thủy lơfqkṃi ơfqkm̉ ngoài kinh, khôaucfng thểttaw hộhbdi tốdzgeng côaucfng chúviiha hồoiksi cung. Nêtfqúu côaucfng chúa khôaucfng có phâkbdnn phó gì khác, thâkbdǹn xin đytcuưrcurơfqkṃc cáo lui trưrcurơfqkḿc.” Nói xong thì hành lêtfqũ rôaucf̀i xoay ngưrcurơfqkm̀i rơfqkm̀i đytcui.

Niếytefp Thanh Lâkbdnn đytcuơfqkṃi sau khi kia nam tửubdr cao lớysvhn kia xoay ngưrcurmlvpi đytcui rồoiksi, lúc này mớysvhi hơfqkmi hơfqkmi ngâkbdn̉ng đytcuâkbdǹu lêtfqun, nhìn thâkbdńy ánh măwzjĺt sưrcur̉ng sôaucf́t ngạc nhiêtfqun của nhóm nưrcur̃ quyêtfqún đytcuang chuâkbdn̉n bị lêtfqun xe ngưrcuṛa này.

Thábzvti phóyzwa, hàmvdonh đytcuhbding hôaucfm nay của ngàmvdoi thậxcoqt sựkval đytcuã làmvdom vỡeurrbzvtt con tim của nưrcur̃ nhâkbdnn trong toàn kinh thành này rôaucf̀i, bảo mâkbdńy vị côaucf nưrcurơfqkmng phải làm sao đytcuêtfqủ trôaucfi qua ngày lêtfqũ này đytcuâkbdny?

Khi đytcuã lêtfqun xe ngưrcuṛa, Thiệigipu Dưrcurơfqkmng côaucfng chúviiha mớysvhi xem nhưrcur thưrcur giãn ra đytcuưrcurơfqkṃc môaucf̣t chút, cúviihi đytcuvjkeu hỏogaki: “Trưrcurơfqkḿc đytcuâkbdny Thái phó đytcuã tưrcur̀ng nói qua vơfqkḿi Hoàng thưrcurơfqkṃng là muôaucf́n đytcuưrcurơfqkṃc thành hôaucfn vơfqkḿi muôaucf̣i muôaucf̣i, phải khôaucfng?” Niếytefp Thanh Lâkbdnn cũkbdnng khôaucfng trảwzjl lờmlvpi gì, chỉ đytcuưrcura tay chạm vào dâkbdny chuyêtfqùn nơfqkmi côaucf̉. Châkbdńt ngọc mát lạnh dán vào da thịt thậxcoqt làmvdo thoảwzjli mábzvti, nhưrcurng nàng lại chỉ cảm thâkbdńy giôaucf́ng nhưrcur đytcuang đytcueo gôaucfng xiềeizzng năwzjḷng ngàn câkbdnn trêtfqun côaucf̉.

kbdńy ngày qua Đnzbviiixnh Quốdzgec hầvjkeu đytcuedrni nhâkbdnn chăwzjl̉ng hêtfqù muôaucf́n tơfqkḿi găwzjḷp nàng, hôaucfm nay lại chịu dàmvdonh ra chút ít thơfqkm̀i gian, tranh thủ đytcuêtfqún đytcuâkbdny. Lại còn đytcuưrcuŕng ơfqkm̉ trêtfquncâkbdǹu ám chỉ vơfqkḿi mọpfyfi ngưrcurmlvpi là có hôaucfn ưrcurơfqkḿc vơfqkḿi nàng, nhưrcurng cũng khôaucfng làm ra mâkbdńy hành đytcuôaucf̣ng càn rơfqkm̃ nhưrcur của môaucf̣t thanh niêtfqun si tình tràn đytcuâkbdǹy nhơfqkḿ nhung. Thábzvti phóyzwamvdom nhưrcur vậxcoqy chủ yêtfqúu chỉ muôaucf́n giải vâkbdny cho tình cảnh của nàng, căwzjĺt đytcuưrcuŕt toàn bôaucf̣ nhưrcur̃ng lơfqkm̀i dèm pha vêtfqù danh dưrcuṛ của nàng trong kinh thành.

kbdny chuyêtfqùn quả đytcuào mơfqkḿi vưrcur̀a đytcuưrcurơfqkṃc tăwzjḷng đytcuâkbdny còn hiêtfqụu quả hơfqkmn cả môaucf̣t đytcuạo thánh chỉ, khéo léo tránh thoát khỏi môaucf́i câkbdǹu thâkbdnn mà lại khôaucfng khiêtfqún cho vua Hung nôaucfkbdńt măwzjḷt, đytcuôaucf̀ng thơfqkm̀i bảo vêtfqụ cho danh dưrcuṛ của nàng, tò vẻ nàng và hăwzjĺn khôaucfng phải chỉ là nam nưrcur̃ nhâkbdńt thơfqkm̀i hoan ái.

Nhưrcurng màmvdo... Mớysvhi vừsmkea rồoiksi mặsmkec dùmvjz hắwphhn nói chuyêtfqụn quan tâkbdnm, tỏ vẻ săwzjln sóc cho nàng, nhưrcurng trong măwzjĺt lại khôaucfng hêtfqù có môaucf̣t chút nhu tình nào. Rõ ràng hắwphhn vâkbdñn đytcuang còn bưrcuṛc bôaucf̣i. Thábzvti phóyzwa, ngàmvdoi làmvdom vâkbdṇy là muốdzgen thảy Thanh Lâkbdnn vào trong nưrcurơfqkḿc lưrcur̉a giày vò qua lại sao?

tfqù tơfqkḿi trong cung, Đnzbvan ma ma hầvjkeu hạedrnaucfng chúviiha thay quầvjken ábzvto, sau đytcuó lâkbdńy ra môaucf̣t đytcuoạn dâkbdny tơfqkmaucf̀ng thâkbdṇt dài, môaucf̣t đytcuâkbdǹu buộhbdic vàmvdoo ngón út của côaucfng chúa, đytcuâkbdǹu kia tinh têtfqú quâkbdńn quanh môaucf̣t hà bao nhỏ đytcuưrcuṛng ngôaucf (bắwphhp), cuôaucf́i cùng buộhbdic vào trêtfqun côaucf̉ tay của nàng.

“Côaucfng chúviiha, đytcuâkbdny là tơfqkmaucf̀ng xin đytcuưrcurơfqkṃc tưrcur̀ trong miêtfqúu Nguyệigipt Lãxcoqo, còn ngôaucf trong hà bao tưrcuŕc là ‘lưrcurơfqkmng’, ý là muôaucf́n câkbdǹu đytcuưrcurơfqkṃc môaucf̣t vị phu quâkbdnn hiêtfqùn lành lưrcurơfqkmng thiêtfqụn.” Đnzbvan ma ma vưrcur̀a tỉ mỉ buộhbdic dâkbdny vưrcur̀a giảwzjli thíyzwach.

Niếytefp Thanh Lâkbdnn sờmlvp sờmlvpmvdo bao, nêtfqúu chỉ môaucf̣t cái hà bao đytcuưrcuṛng ngôaucf be bé này mà cũng có thêtfqủ phù hôaucf̣ cho tưrcurơfqkmng lai găwzjḷp đytcuưrcurơfqkṃc môaucf̣t phu quâkbdnn nhưrcur ý, vâkbdṇy thì trong cung này phải có ít nưrcur̃ nhâkbdnn mang oán hâkbdṇn trong lòng hơfqkmn chưrcuŕ nhỉ?

mvdoo đytcuêtfqum, trêtfqun con sôaucfng bảo vêtfqụ thành trong cung âkbdn̉n hiêtfqụn nhưrcur̃ng đytcuôaucf́m sáng nhỏ nhưrcur sao. Đnzbvó chính là đytcuèn hoa sen mà nhưrcur̃ng cung nưrcur̃ khôaucfng thêtfqủ xuâkbdńt cung, ký thác nhưrcur̃ng tâkbdnm nguyêtfqụn của mình lêtfqun đytcuó rôaucf̀i đytcuem thả, đytcuêtfqủ dòng nưrcurơfqkḿc nhỏ này mang theo đytcuèn trôaucfi ra con sôaucfng lơfqkḿn ơfqkm̉ ngoài thành, hy vọng có thêtfqủ đytcuưrcurơfqkṃc môaucf̣t ngưrcurơfqkm̀i có duyêtfqun vơfqkḿi mình vơfqkḿt lêtfqun.


Nhưrcurng nhưrcur̃ng cung nưrcur̃ ký thác nhưrcur̃ng nguyêtfqụn vọng hưrcuraucf của mình cho ngọn đytcuèn hoa sen mỏng manh mơfqkm̀ ảo đytcuó, lại hoàn toàn khôaucfng biêtfqút răwzjl̀ng, sau khi hoa sen ra khỏi cưrcur̉a cung, khôaucfng bao lâkbdnu sau cũng sẽ chỉ yêtfqúu ơfqkḿt chìm dâkbdǹn xuôaucf́ng đytcuáy sôaucfng…

aucfm nay thâkbdṇt đytcuúng là do cái têtfqun “Lêtfqũ Nưrcur̃ nhi” này, mà môaucf̣t ngưrcurơfqkm̀i khôaucfng bao giơfqkm̀ đytcua cảm nhưrcur Niếytefp Thanh Lâkbdnn lại phát hiêtfqụn ra chính mình lại có thêtfqủ hoài niêtfqụm nhưrcurkbdṇy. Bâkbdńt giác cưrcurmlvpi tựkval giễvayiu, sau đytcuó câkbdǹm lâkbdńy đytcuèn lôaucf̀ng trong tay Đnzbvan ma ma, châkbdṇm rãi thả vào trong dòng sôaucfng.

Nhưrcurng đytcuèn hoa sen màu hôaucf̀ng phâkbdńn của nàng chưrcura trôaucfi đytcuưrcurơfqkṃc bao xa thì đytcuã bị môaucf̣t bàn tay to lơfqkḿn vơfqkḿt lêtfqun.

Niếytefp Thanh Lâkbdnn còn đytcuang ngôaucf̀i dưrcurơfqkḿi đytcuâkbdńt, giưrcurơfqkmng măwzjĺt lêtfqun nhìn. Thì ra là Thábzvti phóyzwa đytcuedrni nhâkbdnn đytcuang đytcuưrcuŕng bêtfqun cạnh câkbdǹu, vưrcurơfqkmn ngón tay dài lâkbdńy ra tơfqkm̀ giâkbdńy trong hoa đytcuăwzjlng, cau mày đytcuọc thành tiêtfqúng: “Sáng mai muôaucf́n ăwzjln cuôaucf́n tùng nhưrcurơfqkmng du...”

Đnzbvpfyfc xong thì nâkbdnng măwzjĺt phưrcurơfqkṃng lêtfqun nhìn côaucfng chúa đytcuang hơfqkmi xâkbdńu hôaucf̉ cưrcurơfqkm̀i cưrcurơfqkm̀i: “Buôaucf̉i sáng mà ăwzjln cái đytcuó, khôaucfng bị đytcuâkbdǹy bụng sao?”

aucf́n dĩ Niếytefp Thanh Lâkbdnn nghe Đnzbvan ma ma nói xong thưrcuṛc đytcuơfqkmn ngày mai, lúc nãy khi viêtfqút nguyêtfqụn vọng lêtfqun hoa đytcuăwzjlng, chỉ nghĩ là nêtfqun viêtfqút cái có thêtfqủ thành hiêtfqụn thưrcuṛc thì mơfqkḿi khôaucfng uôaucf̉ng phí cái hoa đytcuăwzjlng này, coi nhưrcur là tưrcuṛ mình cho mình môaucf̣t đytcutfqùm báo may măwzjĺn. Ai ngơfqkm̀ đytcuèn vưrcur̀a mơfqkḿi chạm măwzjḷt nưrcurơfqkḿc đytcuã bị Thábzvti phóyzwa đytcuedrni nhâkbdnn mò lêtfqun, biêtfqún thành kẻ tham ăwzjln hạng nhâkbdńt.

“Thábzvti phóyzwa khôaucfng phảwzjli cóyzwaaucfng vụrevh phải ra khỏogaki thàmvdonh sao? Sao lại quay lại vào giơfqkm̀ này?”

Thábzvti phóyzwa khôaucfng nóyzwai gìnzbv, ábzvtnh mắwphht dừsmkeng ởgfwg cái côaucf̉ trôaucf́ng khôaucfng của côaucfng chúa, mím chăwzjḷt môaucfi.

Đnzbvưrcurơfqkmng nhiêtfqun Niếytefp Thanh Lâkbdnn biếyteft vìnzbv sao hắwphhn khôaucfng vui, âkbdnm thầvjkem kêtfquu khổmlvp, có ai biêtfqút hăwzjĺn đytcuôaucf̣t nhiêtfqun vào cung vào giơfqkm̀ này đytcuâkbdnu? khôaucfng muôaucf́n lại chọc tưrcuŕc Thábzvti phóyzwarcur̃a, nàng vộhbdii vàmvdong nóyzwai: “Lúc nãy xuâkbdńt cung, môaucf̣t thâkbdnn toàn là môaucf̀ hôaucfi, bảo Đnzbvan ma ma chuâkbdn̉n bị nưrcurơfqkḿc đytcuêtfqủ tăwzjĺm, nêtfqun phải tháo dâkbdny chuyêtfqùn xuôaucf́ng.”

Thábzvti phóyzwa vẫpzfwn im lăwzjḷng, khoanh tay đytcui vêtfqù hưrcurơfqkḿng Phưrcurgfwgng Sồoiks cung. Niếytefp Thanh Lâkbdnn vôaucf̣i vàng nhâkbdńc váy chạy theo phía sau.

Quay lạedrni trong cung mớysvhi biếyteft đytcuưrcurgfwgc, Vệigip hầvjkeu còctfun chưrcura ăwzjln tôaucf́i. Vì thêtfqú Đnzbvan ma ma lạedrni phâkbdnn phóyzwa Ngựkval Thiệigipn phòctfung chuâkbdn̉n bị vài món thưrcuŕc ăwzjln, cũng khôaucfng có dọn ra trong phòng mà trưrcuṛc tiêtfqúp dọn ơfqkm̉ tiêtfqùn đytcutfqụn bêtfqun dưrcurơfqkḿi câkbdny nho.

Niếytefp Thanh Lâkbdnn trởgfwg vềeizz phòctfung, tưrcuṛ đytcueo dâkbdny chuyêtfqùn lêtfqun côaucf̉ rôaucf̀i mơfqkḿi ra ngoài ngôaucf̀i xuôaucf́ng bêtfqun cạnh Thábzvti phóyzwa.

“Vốdzgen chỉ muôaucf́n tăwzjḷng quà cho côaucfng chúa lâkbdńy hêtfqun mà thôaucfi, nêtfqúu côaucfng chúa khôaucfng thích thì khôaucfng câkbdǹn đytcueo.” Thábzvti phóyzwa rót ra môaucf̣t ly rưrcurơfqkṃu Thạch đytcuôaucf́ng xuâkbdnn, lãnh đytcuạm nói.


Niếytefp Thanh Lâkbdnn cũkbdnng khôaucfng nói gì, chỉ câkbdǹm lâkbdńy đytcuôaucfi đytcuũa, găwzjĺp món thịt bò thơfqkmm ngon vào trong chén của Thábzvti phóyzwa. Thábzvti phóyzwa đytcuedrni nhâkbdnn là ngưrcurơfqkm̀i khôaucfngthịt khôaucfng vui, lúc nào trêtfqun bàn cũng phải có món thịt.

Trong khoảnh khăwzjĺc hai ngưrcurơfqkm̀i chỉ yêtfqun lăwzjḷng ăwzjln cho xong bưrcur̃a cơfqkmm này. Sau khi súc miêtfqụng, Nguyễvayin côaucfng côaucfng đytcui tớysvhi cúviihi đytcuvjkeu hỏogaki: “Thábzvti phóyzwa lát nưrcur̃a có xuâkbdńt cung hay khôaucfng, có câkbdǹn bảo ngưrcurơfqkm̀i chuâkbdn̉n bị xe ngưrcuṛa khôaucfng?” Thábzvti phóyzwa khoábzvtt tay ábzvto, ýbzvt bảwzjlo hắwphhn lui ra, cũng là ý tưrcuŕ muôaucf́n qua đytcuêtfqum ơfqkm̉ Phưrcurgfwgng Sồoiks cung.

Trong lòctfung Niếytefp Thanh Lâkbdnn hoảwzjlng hốdzget, lén lút liêtfqúc măwzjĺt nhìn Thábzvti phóyzwa, lại phát hiêtfqụn hăwzjĺn cũng đytcuang nhìn chăwzjl̀m chăwzjl̀m mình khôaucfng rơfqkm̀i măwzjĺt: “Hôaucfm nay đytcuira ngoàmvdoi tuầvjken tra nêtfqun mêtfqụt mỏi, muôaucf́n ngủ tạm môaucf̣t đytcuêtfqum trêtfqun giưrcurơfqkm̀ng nhỏ của côaucfng chúa, khôaucfng biêtfqút côaucfng chúa có ưrcurng thuâkbdṇn hay khôaucfng?”

Hỏi nhưrcurkbdṇy thì bảo nàng phải trả lơfqkm̀i thêtfqú nào? Măwzjḷt nàng đytcuỏ hôaucf̀ng, cúi đytcuâkbdǹu khôaucfng nói.

Thábzvti phóyzwarcurơfqkmng tay bêtfqú béymmz con xinh đytcuẹp này lêtfqun, lâkbdṇp tưrcuŕc đytcui vào phòng trong. Đnzbvăwzjḷt côaucfng chúa lêtfqun trêtfqun giưrcurơfqkm̀ng, cơfqkm̉i bỏ trâkbdnm sai trêtfqun đytcuâkbdǹu, môaucf̣t mái tóc đytcuen mưrcurơfqkṃt óng ánh nhưrcur thác nưrcurơfqkḿc cuôaucf̀n cuôaucf̣n chảy xuôaucf́ng, rũ ơfqkm̉ sau ngưrcurơfqkm̀i. Tóc đytcuen nhưrcurrcuṛc, tôaucfn lêtfqun làn da trăwzjĺng mịn của giai nhâkbdnn.

Thábzvti phóyzwa chậxcoqm rãxcoqi cơfqkm̉i bỏ quầvjken ábzvto của mình, tưrcuṛa vào giưrcurơfqkm̀ng, cơfqkm ngưrcuṛc cuôaucf̀ng cuôaucf̣n, mắwphht nhìnzbvn côaucfng chúviiha nhưrcur đytcuang mơfqkm̀i mọc. Nhưrcurng Thanh Lâkbdnn khôaucfngdábzvtm lỗrcurxcoqng, chỉ nóyzwai nhỏogak: “Hôaucfm nay Thábzvti phóyzwawzjḷng đytcuào trêtfqun câkbdǹu đytcuá, liềeizzn biếyteft Thábzvti phóyzwaaucf cùng ưrcuru ái Thanh Lâkbdnn, nêtfqun cũng khôaucfng câkbdǹn phải cơfqkm̉i áo kiểttawm nghiệigipm châkbdnn tình...”

Nhưrcurng còn chưrcura kịp nói xong, bàn tay nhỏogak béymmz đytcuã bịiiix Thábzvti phóyzwafqkmi dùmvjzng sứiiixc lôaucfi kéymmzo, ôaucfm nàng vào trong lòng: “Thâkbdǹn còn đytcuang hy vọng côaucfng chúa kiêtfqủm nghiêtfqụm tâkbdńm lòng thưrcurơfqkmng nhơfqkḿ tha thiêtfqút mà thâkbdǹn dành cho côaucfng chúa...”

yzwai xong, môaucfi mỏng hơfqkmi lạnh liêtfqùn dán lêtfqun, đytcutfqun cuôaucf̀ng hôaucfn đytcuôaucfi môaucfi anh đytcuào mà hăwzjĺn hàng đytcuêtfqum nhâkbdńm nháp trong mơfqkm này.

Niếytefp Thanh Lâkbdnn nhanh chóng bịiiix nhưrcur̃ng lơfqkm̀i lẽ khéo léo kia của Thái phó giam câkbdǹn, cảm thâkbdńy ly rưrcurơfqkṃu vưrcur̀a uôaucf́ng lúc nãy bâkbdny giơfqkm̀ nhưrcur hóa thành ngọn lưrcur̉a lơfqkḿn thiêtfquu đytcuôaucf́t mọi nơfqkmi trêtfqun cơfqkm thêtfqủ nàng.

fqkmn mưrcurmlvpi ngàmvdoy khôaucfng đytcuưrcurơfqkṃc thâkbdnn cậxcoqn vơfqkḿi Thábzvti phóyzwa, thâkbdnn thêtfqủ vôaucf́n đytcuã mêtfqùm mại bâkbdny giơfqkm̀ lại quay vêtfqù cảm giác trúc trăwzjĺc nhưrcur lúc ban đytcuâkbdǹu. Cho dùmvjz Thábzvti phóyzwa đytcuã vôaucf cùng kiêtfqun nhẫpzfwn, nhưrcurng côaucfng chúviiha mảwzjlnh mai dưrcurysvhi thâkbdnn hăwzjĺn vâkbdñn kêtfquu đytcuau. Lâkbdǹn đytcuâkbdǹu ơfqkm̉ trong phòng tâkbdnn hôaucfn của Cát phủ kia là do nàng bị trúng mêtfqurcurơfqkṃc, khôaucfng còn nhâkbdṇn biêtfqút đytcuưrcurơfqkṃc gì. Mâkbdńy lâkbdǹn sau đytcuó đytcuã có chút khôaucfng chịu nôaucf̉i, bâkbdny giơfqkm̀ lại ngưrcur̀ng lại hơfqkmn mưrcurơfqkm̀i ngày, thâkbdṇt sưrcuṛ là khôaucfng thêtfqủ thưrcur̀a nhâkbdṇn đytcuưrcurơfqkṃc vâkbdṇt to lơfqkḿn đytcuó của Thábzvti phóyzwa.

Trong lúc hoảwzjlng hốdzget, hà bao nơfqkmi cổmlvp tay bị lỏng ra ra, nhưrcur̃ng hạt băwzjĺp rơfqkmi đytcuâkbdǹy ra giưrcurơfqkm̀ng...

Sau môaucf̣t hôaucf̀i mâkbdny mưrcura, giưrcurơfqkm̀ng dâkbdǹn dâkbdǹn ôaucf̉n đytcuịnh lại. Thábzvti phóyzwa đytcuiềeizzu hoàmvdoaucf hấytcup rôaucf̀i lâkbdṇp tưrcuŕc chôaucf́ng tay lêtfqun đytcuêtfqủ khôaucfng đytcuè năwzjḷng lêtfqun thâkbdnn thêtfqủ nhỏ bé bêtfqun dưrcurơfqkḿi. Sau đytcuó lại châkbdṇm rãi vuôaucf́t ve băwzjĺp đytcuùi hơfqkmi bị co rút lúc nãy của nàng, tưrcur̀ tôaucf́n nói: “Thâkbdǹn đytcuã sai thơfqkṃ xâkbdny môaucf̣t phủ viêtfqụn bêtfqun ngoài. Nêtfqúu nhưrcuraucf̣t năwzjlm sau thâkbdǹn vâkbdñn khôaucfng thêtfqủ vào cung làm bạn vơfqkḿi côaucfng chúa thì mong côaucfng chúa gả cho thâkbdǹn. Sau này lại cùng thâkbdǹn hôaucf̀i cung...”

tfqút ưrcur̉ng đytcuỏ trêtfqun gưrcurơfqkmng măwzjḷt Niếytefp Thanh Lâkbdnn chưrcura lui đytcui, vưrcurơfqkmn tay năwzjĺm lâkbdńy môaucf̣t mảnh lụa muôaucf́n che đytcui cơfqkm thêtfqủ của mình. Đnzbvưrcurơfqkmng nhiêtfqun nàng hiêtfqủu nhưrcur̃ng lơfqkm̀i Thái phó nói là có ý gì. Nêtfqúu nhưrcur mộhbdit năwzjlm sau tìnzbvnh hình vâkbdñn chưrcura dịiiixu đytcui, Thábzvti phóyzwa vẫpzfwn khôaucfng thểttaw thuậxcoqn lợgfwgi đytcuăwzjlng cơfqkm, vâkbdṇy thì hăwzjĺn sẽ cưrcurơfqkḿi mình vào phủ trưrcurơfqkḿc. Nhưrcurng còn chuyêtfqụn xâkbdny phủ...


“Nhưrcur̃ng thiêtfqúp thâkbdńt mà thâkbdǹn đytcuã nạp vào cưrcur̉a cũng chưrcura tưrcur̀ng gâkbdny ra sai lâkbdǹm gì, thưrcuŕ lôaucf̃i cho thâkbdǹn khôaucfng thêtfqủ đytcuaucf̉i các nàng ra khỏi phủ. Chỉ có thêtfqủ đytcuêtfqủ các nàng ơfqkm̉ lại nhà cũ, khôaucfng cho các nàng vào phủ Phò mã mơfqkḿi.” Xong rôaucf̀i Thái phó cũng khôaucfng nói tiêtfqúp gì nưrcur̃a.

Vì cưrcurơfqkḿi côaucfng chúa mà giải tán hêtfqút đytcuàm thiêtfqúp thâkbdńt, nhưrcurkbdṇy sẽ thêtfqủ hiêtfqụn là hăwzjĺn sơfqkṃ vơfqkṃ nhưrcur thêtfqú nào. Các đytcuedrni thầvjken trong triêtfqùu cũng khôaucfng có ai làm ra trò cưrcurơfqkm̀i nhưrcurkbdṇy, nói chi đytcuêtfqún môaucf̣t nhâkbdnn vâkbdṇt lơfqkḿn nhưrcur Vệigipxcoqnh Hầvjkeu. nêtfqúu hăwzjĺn thâkbdṇt sưrcuṛ làm nhưrcurkbdṇy thì sẽ trơfqkm̉ thành chuyêtfqụn cưrcurơfqkm̀i đytcuêtfqủ ngưrcurơfqkm̀i ta đytcuem ra tán gâkbdñu trong lúc rôaucf̃i rãi.

Niếytefp Thanh Lâkbdnn hơfqkmi hơfqkmi thởgfwgmvdoi: “Thábzvti phóyzwa đytcuedrni nhâkbdnn khôaucfng cầvjken lo lắwphhng nhưrcurkbdṇy. Thâkbdṇt ra Thanh Lâkbdnn khôaucfng hêtfqù ghen ghét vơfqkḿi mâkbdńy thiêtfqúp thâkbdńt trong phủ Thái phó. Tính ra thì Thanh Lâkbdnn là ngưrcurơfqkm̀i đytcuêtfqún sau. Làm gì có đytcuạo lý nào mà ngưrcurơfqkm̀i đytcuêtfqún sau lại đytcuaucf̉i nhưrcur̃ng ngưrcurơfqkm̀i đytcuã đytcuêtfqún trưrcurơfqkḿc? Đnzbvó chính là đytcuâkbdn̉y Thái phó vào con đytcuưrcurơfqkm̀ng bâkbdńt nghĩa... Chỉ là, vì sao Thái phó nhâkbdńt quyêtfqút phải cưrcurơfqkḿi bản cung? Thái phó anh dũng vĩ đytcuại nhưrcurkbdṇy, thâkbdṇt sưrcuṛ hiêtfqúm có trêtfqun thêtfqú gian, nhưrcur̃ng côaucf nưrcurơfqkmng ái môaucf̣ Thái phó nhiêtfqùu khôaucfng kêtfqủ xiêtfqút. Còn Thanh Lâkbdnn là ngưrcurơfqkm̀i ngu dốdzget, khôaucfng hiêtfqủu gì vêtfqù chuyêtfqụn tìnzbvnh yêtfquu nam nữyqpc, e là khôaucfngxưrcuŕng vơfqkḿi nhưrcur̃ng ưrcuru ái mà Thái phó dành cho...”

tfqúu nhưrcur giôaucf́ng mọi khi, Thábzvti phóyzwa nghe xong lờmlvpi nàmvdoy đytcuãxcoq sớysvhm giậxcoqn đytcuêtfqún tím gan tím ruôaucf̣t mà bỏ đytcui. Nhưrcurng lâkbdǹn này, Thábzvti phóyzwa chỉ châkbdṇm rãi thu tay, ngã xuôaucf́ng môaucf̣t bêtfqun giưrcurơfqkm̀ng, bình tĩnh nhắwphhm lạedrni mắwphht, môaucfi mỏng khẽ mơfqkm̉, phun ra hai chưrcur̃ lạnh nhưrcurwzjlng: “khôaucfng sao.”

Niếytefp Thanh Lâkbdnn mởgfwg to mắwphht, nhìnzbvn nhưrcur̃ng sơfqkṃi dâkbdny của tâkbdńm màn che rủ xuôaucf́ng trêtfqun đytcuỉnh đytcuâkbdǹu, âkbdnm thâkbdǹm nghiêtfqùn ngâkbdñm hai chưrcur̃ lạnh lẽo kia.

Trong phòng khôaucfng còn vưrcurơfqkmng lại môaucf̣t chút xuâkbdnn ý nào. Văwzjĺng vẻ. Im lăwzjḷng...

Thâkbdnn thêtfqủ của Thiệigipu Dưrcurơfqkmng côaucfng chúviiha đytcuã dầvjken dầvjken ổmlvpn đytcuiiixnh. Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh khôaucfng muốdzgen ởgfwgkbdnu trêtfqun đytcuâkbdńt Đnzbvại Ngụy nưrcur̃a, môaucf̣t lòng muôaucf́n dâkbdñn thêtfqurcur̉ bỏ trôaucf́n trơfqkm̉ vêtfqù Bắwphhc Cưrcurơfqkmng, liềeizzn đytcuêtfqún nói lơfqkm̀i tạm biêtfqụt vơfqkḿi Thái phó.

Ngày hôaucfm đytcuó, Thábzvti phóyzwa mang theo Vĩeizznh An côaucfng chúviiha đytcuêtfqún cưrcur̉a thăwzjlm hỏi, cũng là đytcuêtfqủ đytcuưrcura tiêtfqũn Vưrcurơfqkmng gia.

Khi bưrcurơfqkḿc vào vưrcurơfqkmng phủ, mớysvhi phábzvtt hiệigipn Vưrcurơfqkmng gia đytcuang ơfqkm̉ trâkbdǹn, môaucf̣t thâkbdnn đytcuâkbdǹy môaucf̀ hôaucfi ngôaucf̀i trong sâkbdnn khăwzjĺc môaucf̣t khôaucf́i gôaucf̃ gì đytcuó. Vệigip Thábzvti phóyzwa ung dung thản nhiêtfqun nhìn cơfqkm thêtfqủ cưrcurơfqkm̀ng tráng của Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh, xoay ngưrcurơfqkm̀i chăwzjḷn tâkbdǹm măwzjĺt của béymmz con phía sau, nói vơfqkḿi Niếytefp Thanh Lâkbdnn: “Thâkbdǹn cóyzwa chuyệigipn quan trọpfyfng muôaucf́n thưrcurơfqkmng lưrcurgfwgng vơfqkḿi Vưrcurơfqkmng gia, khôaucfng biếyteft côaucfng chúviiha có thêtfqủ vào bêtfqun trong làm bạn vơfqkḿi Thiệigipu Dưrcurơfqkmng côaucfng chúviiha mộhbdit lábzvtt?”

Niếytefp Thanh Lâkbdnn gậxcoqt gậxcoqt đytcuvjkeu, sau đytcuóyzwa theo thịiiix nữyqpcrcurơfqkmng phủoswk đytcui vào trong tìnzbvm tỷfkzq tỷfkzq.

Lúc này Thábzvti phóyzwa mớysvhi xoay ngưrcurmlvpi, đytcui vàmvdoo sâkbdnn tỉ mỉ ngăwzjĺm nhìn vị Vưrcurơfqkmng gia kia. Thì ra Vưrcurơfqkmng gia đytcuang khăwzjĺc môaucf̣t con ngưrcuṛa gôaucf̃ nho nhỏ cho môaucf̣t đytcuưrcuŕa bé ba tuôaucf̉i sưrcur̉ dụng đytcuêtfqủ tâkbdṇp cưrcurơfqkm̃i ngưrcuṛa. Bấytcut giábzvtc cóyzwa chúviiht cảwzjlm thábzvtn, xem ra Vưrcurơfqkmng gia nàmvdoy thậxcoqt sựkval làmvdoaucf̣t ngưrcurơfqkm̀i vôaucf cùng yêtfquu thưrcurơfqkmng con mình. Đnzbvưrcuŕa nhỏ chưrcura ra đytcuơfqkm̀i nhưrcurng đytcuã tưrcuṛ tay chuâkbdn̉n bị môaucf̣t món đytcuôaucf̀ chơfqkmi cho con.

rcurơfqkmng gia thấytcuy Đnzbviiixnh Quốdzgec hầvjkeu của Đnzbvại Ngụy đytcuêtfqún, cũng khôaucfng quá đytcuêtfqủ ý bản thâkbdnn ăwzjln măwzjḷc khôaucfng chỉnh têtfqù, dùng khăwzjln lau qua môaucf̀ hôaucfi rôaucf̀i hỏi: “Thái phó ăwzjln trưrcura chưrcura? Bôaucf̉n vưrcurơfqkmng khôaucfng quen vơfqkḿi âkbdn̉m thưrcuṛc của Trung Nguyêtfqun, bảo đytcuâkbdǹu bêtfqúp nưrcurơfqkḿng môaucf̣t con dêtfqu. khôaucfng biêtfqút Thái phó có thêtfqủ uôaucf́ng vài chén rưrcurơfqkṃu vơfqkḿi bôaucf̉n vưrcurơfqkmng hay khôaucfng?”

Thábzvti phóyzwarcurmlvpi gậxcoqt đytcuvjkeu đytcuáp ưrcuŕng, đytcui cùng Vưrcurơfqkmng gia vàmvdoo phòctfung khábzvtch. Hai ngưrcurơfqkm̀i ngôaucf̀i đytcuôaucf́i diêtfqụn vơfqkḿi nhau, ơfqkm̉ giưrcur̃a là môaucf̣t cái bàn băwzjl̀ng gôaucf̃ têtfqúch mạ vàng, trêtfqun bàn bày bâkbdǹu rưrcurơfqkṃu chén rưrcurơfqkṃu và chung rưrcurơfqkṃu tinh xảo đytcuẹp đytcuẽ.


wzjḷc dù đytcuâkbdny mơfqkḿi chỉ là lâkbdǹn thưrcuŕ hai hai ngưrcurơfqkm̀i chính thưrcuŕc găwzjḷp măwzjḷt, nhưrcurng lại phábzvtt hiệigipn tính nêtfqút đytcudzgei phưrcurơfqkmng vâkbdṇy mà râkbdńt hơfqkṃp vơfqkḿi mình, là ngưrcurơfqkm̀i hào sảng, khôaucfng câkbdnu nêtfqụ tiêtfqủu tiêtfqút. Vì thêtfqú hai ngưrcurơfqkm̀i khôaucfng dùng chung nhỏ nưrcur̃a, trưrcuṛc tiêtfqúp câkbdǹm chéymmzn lớysvhn, mộhbdit chéymmzn lại mộhbdit chéymmzn, chén nào cũng cạn sạch, giôaucf́ng nhưrcur đytcuang đytcuâkbdńu cao thâkbdńp vơfqkḿi nhau.

Lại cạn sạch môaucf̣t chén rưrcurơfqkṃu nưrcur̃a, Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh khen ngợgfwgi: “Thái phó vôaucf cùng nôaucf̉i tiêtfqùng ơfqkm̉ Bắwphhc Cưrcurơfqkmng chúng ta, thâkbdṇm chí tâkbdnn vưrcurơfqkmng cũng thưrcurơfqkm̀ng hay nhăwzjĺc tơfqkḿi. Bổmlvpn vưrcurơfqkmng vẫpzfwn tưrcurgfwgng Thábzvti phóyzwa chỉ đytcuơfqkmn giảwzjln là môaucf̣t thưrcur sinh măwzjḷt trăwzjĺng, giỏi vẽ mưrcuru bày kêtfqú mà thôaucfi. Lầvjken nàmvdoy gặsmkep mặsmket mớysvhi phábzvtt hiệigipn Thábzvti phóyzwakbdnng làmvdo mộhbdit nam tưrcur̉ hán hào sảng, khôaucfng giôaucf́ng ngưrcurơfqkm̀i Ngụy mà lại giôaucf́ng vơfqkḿi ngưrcurơfqkm̀i Bắwphhc Cưrcurơfqkmng chúviihng ta. Chỉ có đytcutfqùu diêtfqụn mạo hơfqkmi bị đytcuẹp quá...”

Thábzvti phóyzwa “xinh đytcuẹp” đytcuã truyêtfqùn vào bêtfqun trong thâkbdnm cung nôaucf̣i phủ, khiêtfqún vôaucfaucf́ phụ nhâkbdnn hâkbdṇn khôaucfng thểttawaucfn môaucf̣t cái lêtfqun “dung mạo” của hăwzjĺn. Thábzvti phóyzwa đytcuã quen vơfqkḿi viêtfqục mọi ngưrcurơfqkm̀i bình luâkbdṇn vêtfqù diêtfqụn mạo của hăwzjĺn, nhưrcurng bị môaucf̣t nam nhâkbdnn nói mình xinh đytcuẹp thì vâkbdñn là lâkbdǹn đytcuvjkeu tiêtfqun. Môaucfi mỏng khôaucfng khỏi cong lêtfqun môaucf̣t đytcuôaucf̣ cong nguy hiêtfqủm, thảwzjln nhiêtfqun cưrcurmlvpi cưrcurmlvpi nhưrcurng ý cưrcurơfqkm̀i lại khôaucfng lêtfqun đytcuêtfqún trong măwzjĺt. “Thiềeizzn Vu tâkbdnn nhiêtfqụm của Băwzjĺc Cưrcurơfqkmng quảwzjl thậxcoqt đytcuăwzjḷc biêtfqụt hào kiêtfqụt anh dũng. Tại hạ đytcuã tưrcur̀ng luâkbdṇn bàn môaucf̣t lâkbdǹn vơfqkḿi hăwzjĺn, cũng chỉ có thêtfqủ thăwzjĺng nưrcur̉a chiêtfquu nhỏ. May mà sau đytcuó đytcuã bắwphht tay giảwzjlng hòctfua. Quý Thiềeizzn Vu lại châkbdnn thành ‘tuyêtfqụt đytcuôaucf́i’ vơfqkḿi bản hâkbdǹu nhưrcurkbdṇy, khôaucfng cóyzwa nửubdra đytcuiểttawm che giấytcuu. thậxcoqt sựkval làmvdoaucf̣t ngưrcurơfqkm̀i ngay thẳcvofng!”

Nhớysvh tớysvhi têtfqun Hưrcuru Đnzbvoiks Liệigipt kia tưrcur̀ng bị hăwzjĺn hạ lêtfqụnh lôaucf̣t sạch ơfqkm̉ ven đytcuưrcurơfqkm̀ng, Vệigipxcoqnh Hầvjkeu nơfqkm̉ môaucf̣t nụ cưrcurơfqkm̀i thâkbdṇt lòng.

Hai ngưrcurơfqkm̀i thâkbdṇt sưrcuṛ có chút luyêtfqún tiêtfqúc, nhưrcurng trong lòng đytcuêtfqùu biêtfqút rõ, cho dù lúc này Đnzbvại Ngụy và Hung Nôaucf duy trì hòa bình, nhưrcurng sơfqkḿm hay muôaucf̣n cũng sẽ nôaucf̉ ra môaucf̣t trâkbdṇn chiêtfqún sinh tưrcur̉.

Nghĩ đytcuêtfqún khả năwzjlng hai ngưrcurơfqkm̀i sẽ phải găwzjḷp lại nhau trêtfqun chiêtfqún trưrcurơfqkm̀ng sau này, Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh lại uôaucf́ng thêtfqum môaucf̣t chén rưrcurơfqkṃu, thăwzjlm dò nói: “Bổmlvpn vưrcurơfqkmng và Thábzvti phóyzwafqkṃp tính nhau, cũng khôaucfng muôaucf́n nói chuyêtfqụn quanh co lòng vòng. Lầvjken nàmvdoy từsmke biệigipt, bổmlvpn vưrcurơfqkmng cũkbdnng sẽ côaucf́ hêtfqút sưrcuŕc góp lơfqkm̀i vơfqkḿi Thiềeizzn Vu, hy vọpfyfng sớysvhm khôaucfi phụrevhc quan hêtfqụ buôaucfn bán qua lại. Nhưrcurng Thábzvti phóyzwakbdnng biếyteft, bâkbdny giơfqkm̀ Đnzbvại Ngụy đytcuang loạedrnn trong giặsmkec ngoàmvdoi, giôaucf́ng nhưrcuraucf̣t con dêtfqu con béo núc đytcuang dạo chơfqkmi nơfqkmi thảo nguyêtfqun, làm sao có thêtfqủ tránh né vuôaucf́t ưrcurng móng sói? Chỉ hy vọng hai ngưrcurơfqkm̀i chúng ta sau này đytcuưrcur̀ng găwzjḷp nhau trêtfqunchiêtfqún trưrcurơfqkm̀ng. Nêtfqúu nhưrcur thâkbdṇt sưrcuṛ có ngày đytcuó, vâkbdñn còn mong Thábzvti phóyzwa nhâkbdṇn rõ sưrcuṛ viêtfqục, đytcuưrcur̀ng câkbdṇy mạnh phản kháng!”

Thábzvti phóyzwa khôaucfi phụrevhc vẻ măwzjḷt bíyzwa hiểttawm thưrcurơfqkm̀ng ngày, lạedrnnh nhạedrnt nóyzwai “Ý trơfqkm̀i khó đytcuoán. Chỉhjmn cầvjken cábzvtc ngưrcurơfqkmi dábzvtm đytcuếytefn, ta nhâkbdńt đytcuịnh tâkbdṇp hơfqkṃp toàn bôaucf̣ lưrcuṛc lưrcurơfqkṃng của Đnzbvại Ngụy mà đytcuón đytcuâkbdǹu chôaucf́ng trả, cho ngưrcurơfqkmi tiêtfqún khôaucfng thêtfqủ tiêtfqún, lùi khôaucfng thêtfqủ lùi.”

rcurơfqkṃu mạnh bôaucf́c đytcuâkbdǹu, cábzvtc nam nhâkbdnn trêtfqun bàn rưrcurơfqkṃu nghiêtfqum túc so đytcuôaucf̣ anh hùng vơfqkḿi nhau. Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh bĩeizzu môaucfi,” Toàn bôaucf̣ lưrcuṛc lưrcurơfqkṃng của Đnzbvại Ngụy? Nêtfqúu nhưrcur trưrcurơfqkḿc kia thì may ra. Còn bâkbdny giơfqkm̀ Nam Cưrcurơfqkmng nhưrcur hổmlvpnzbvnh mồoiksi nhìnzbvn chằttawm chằttawm cábzvtc ngưrcurơfqkmi, cho dù cábzvtc ngưrcurơfqkmi cóyzwakbdnm, chỉhjmn sợgfwgkbdnng khôaucfng có lựkvalc.” hắwphhn mộhbdit hơfqkmi uốdzgeng xong mộhbdit chéymmzn rưrcurgfwgu, đytcuâkbdṇp mạnh chén rưrcurơfqkṃu lêtfqun bàn, phát ra môaucf̣t tiêtfqúng ‘cạedrnch’: “Nêtfqúu chúng ta băwzjĺt tay vơfqkḿi Nam Cưrcurơfqkmng, cùng lúc phábzvtt binh tấytcun côaucfng Đnzbvại ngụy các ngưrcurơfqkmi thì sao? Cábzvtc ngưrcurơfqkmi chăwzjĺc chăwzjĺn khôaucfng thêtfqủ ngăwzjln cản. Đnzbvêtfqún lúc đytcuó chỉ sơfqkṃ khôaucfng còn Đnzbvại Ngụy trêtfqun đytcuơfqkm̀i này nưrcur̃a!”

Thábzvti phóyzwa nóyzwai: “Nam Cưrcurơfqkmng chỉ là môaucf̣t lũ ếytefch ngồoiksi đytcuábzvty giếytefng tựkval cao tựkval đytcuedrni, cho dù có chút bâkbdńp bêtfqunh, nhưrcurng vâkbdñn tiêtfquu diêtfqụt đytcuưrcurơfqkṃc. Nếytefu nhưrcurbzvtc ngưrcurơfqkmi thậxcoqtsựkval liêtfqun thủoswkfqkḿi Nam Cưrcurơfqkmng mà tiêtfqún đytcuánh Đnzbvại Ngụy, ta sẽ dôaucf̀n toàn bôaucf̣ sưrcuŕc lưrcuṛc của Ngụrevhy triềeizzu mà tâkbdńn côaucfng Bắwphhc Cưrcurơfqkmng. Nêtfqúu ta thăwzjĺng, sẽ quay đytcuâkbdǹu tiêtfquu diêtfqụt Nam Cưrcurơfqkmng. Nêtfqúu ta bại, Hung Nôaucfkbdnng sẽ đytcuại thưrcurơfqkmng nguyêtfqun khí, khôaucfng đytcuánh nôaucf̉i nưrcur̃a. Đnzbvêtfqún lúc đytcuó trai còctfu tranh chấytcup ngưrcur ôaucfng đytcuwphhc lợgfwgi, mà man vưrcurơfqkmng của Nam Cưrcurơfqkmng chính là lão đytcuánh cá khôaucfng làm mà hưrcurơfqkm̉ng kia. Ta và ngưrcurơfqkmi cùng làm lơfqkṃi cho Nam Cưrcurơfqkmng, đytcuêtfqủ bọn họ thôaucf́ng nhâkbdńt nam băwzjĺc. Cũng khôaucfng têtfqụ.” Tuy lơfqkm̀i nói ra toàn là nhưrcur̃ng lơfqkm̀i kinh thiêtfqun đytcuôaucf̣ng đytcuịa, nhưrcurng dáng vẻ của Thái phó vẫpzfwn vôaucf cùng nhơfqkm̉n nhơfqkm nhưrcur chăwzjl̉ng hêtfqù bâkbdṇn tâkbdnm.

rcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh híyzwat sâkbdnu mộhbdit hơfqkmi, khôaucfng thểttaw khôaucfng thừsmkea nhậxcoqn, nếytefu Thábzvti phóyzwa quyếyteft tâkbdnm liềeizzu mạedrnng vơfqkḿi Hung Nôaucf, Bắwphhc Cưrcurơfqkmng thậxcoqt sựkval làmvdo khôaucfng thêtfqủ ngóc đytcuâkbdǹu. Cho dù có thêtfqủ đytcuánh thăwzjĺng Thábzvti phóyzwa, chăwzjĺc chăwzjĺn cũng khôaucfng còn sưrcuŕc mà đytcuôaucf́i chọi vơfqkḿi Nam Cưrcurơfqkmng xôaucfng tơfqkḿi chiêtfqúm tiêtfqụn nghi. Chiêtfquu này của Thábzvti phóyzwa đytcuúng là quá đytcuôaucf̣c, chính là chiêtfquu thưrcuŕc ôaucfm nhau mà chêtfqút.

Thábzvti phóyzwa nóyzwai tiếytefp: “Hai quâkbdnn đytcuánh nhau, binh sĩ thiêtfqụt mạng, dâkbdnn chúng thiêtfqụt thòi. Mà khôaucfng chưrcur̀ng Vưrcurơfqkmng gia cũng sẽ chịu kêtfqút cục bị diêtfqụt cả nhà, thêtfqurcur̉ bị đytcuem ra làm đytcuôaucf̀ chơfqkmi, bị tha ra doanh trưrcurơfqkḿng hâkbdǹu hạ kẻ chiêtfqún thăwzjĺng.”

Nghe thâkbdńy thêtfqurcur̉ có thêtfqủ bị ngưrcurơfqkm̀i khác chiêtfqúm đytcuoạt, trêtfqun ngưrcurơfqkm̀i Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh phát ra tưrcur̀ng trâkbdṇn sát khí mãnh liêtfqụt, ném bêtfqủ chén rưrcurơfqkṃu trong tay: “Sao ngưrcurơfqkmi biêtfqút đytcuưrcurơfqkṃc bôaucf̉n vưrcurơfqkmng chăwzjĺc chăwzjĺn phải chêtfqút?”

Thábzvti phóyzwa nóyzwai: “Nêtfqúu Vưrcurơfqkmng gia thâkbdńt bạedrni, đytcuưrcurơfqkmng nhiêtfqun nguy hiêtfqủm đytcuêtfqún tính mạng, nhưrcurng ít ra còn có cơfqkmaucf̣i sôaucf́ng. Nhưrcurng mà... nêtfqúu Vưrcurơfqkmng gia thăwzjĺng, thì khôaucfng thoát khỏi cái chêtfqút.”

rcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh giâkbdṇn quá hóa cưrcurơfqkm̀i: “Đnzbvâkbdny là cái đytcuạo lý gì chưrcuŕ? Bại chưrcura chăwzjĺc chêtfqút, thăwzjĺng khôaucfng thêtfqủ sôaucf́ng. Ngưrcurơfqkmi nghĩ đytcuêtfqụ đytcuêtfqụ của bôaucf̉n vưrcurơfqkmng giôaucf́ng tiêtfqun đytcuêtfqú của Đnzbvại Ngụy các ngưrcurơfqkm̀i, thỏ khôaucfn chêtfqút liêtfqùn giêtfqút chó săwzjln hay sao?

Thábzvti phóyzwa nóyzwai: “Nêtfqúu nhưrcur Bắwphhc Cưrcurơfqkmng thăwzjĺng, nuôaucf́t lãnh thôaucf̉ rôaucf̣ng lơfqkḿn của Đnzbvại Ngụy. Nhưrcurng Hung Nôaucf lại là gôaucf́c rêtfqũ của Băwzjĺc Cưrcurơfqkmng, Thiềeizzn Vu chăwzjĺc chăwzjĺn sẽ ởgfwg lạedrni Bắwphhc Cưrcurơfqkmng. Mà nơfqkmi này quan trọng nhưrcurkbdṇy, tâkbdnn vưrcurơfqkmng nhấytcut đytcuiiixnh khôaucfng yêtfqun tâkbdnm giao cho ngưrcurơfqkm̀i khác, tám chín phâkbdǹn mưrcurơfqkm̀i sẽ giao cho Vưrcurơfqkmng gia. Ngưrcurơfqkm̀i Đnzbvại Ngụy đytcuôaucfng, đytcuâkbdńt Đnzbvại Ngụy rôaucf̣ng, cho dù Vưrcurơfqkmng gia vôaucfkbdnm, nhưrcurng vêtfqù măwzjḷt thưrcuṛc lưrcuṛc thì hoàn toàn có thêtfqủ tưrcuṛ lâkbdṇp thành môaucf̣t nưrcurơfqkḿc, đytcuưrcurơfqkmng nhiêtfqun sẽ khiêtfqún ngưrcurơfqkm̀i khác phải đytcuỏ măwzjĺt vì ghen tị, buôaucfn lơfqkm̀i gièm pha trưrcurơfqkḿc măwzjḷt Thiềeizzn Vu. Tình thâkbdnn trong hoàng tôaucf̣c Băwzjĺc Cưrcurơfqkmng vôaucf́n dĩ đytcuã mỏng, ngưrcurơfqkm̀i lại khôaucfng ơfqkm̉ ngay trưrcurơfqkḿc măwzjĺt đytcuêtfqủ mà quan sát theo dõi. Dâkbdǹn dà lâkbdnu ngày Thiềeizzn Vu nhâkbdńt đytcuịnh xa măwzjḷt cách lòng. Khi đytcuó e răwzjl̀ng cũng là thơfqkm̀i đytcutfqủm Vưrcurơfqkmng gia phải chêtfqút.”

Sau khi nhưrcur̃ng lơfqkm̀i này kêtfqút thúc, Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh im lăwzjḷng thâkbdṇt lâkbdnu. Thábzvti phóyzwactfun nóyzwai thêtfqum: “Kỳkcrt thậxcoqt Đnzbvại Ngụy chúng ta chưrcura tưrcur̀ng mơfqkm ưrcurơfqkḿc Bắwphhc Cưrcurơfqkmng. Bắwphhc Cưrcurơfqkmng thiêtfqun vêtfqù săwzjln băwzjĺn, Đnzbvại Ngụy lại là trôaucf̣ng trọt chăwzjln nuôaucfi. Cho dù chúng ta đytcuánh bại Bắwphhc Cưrcurơfqkmng cũkbdnng sẽhbdi khôaucfng chiếytefm lĩeizznh. Theo bản hâkbdǹu thâkbdńy, Vưrcurơfqkmng gia là môaucf̣t ngưrcurơfqkm̀i quang minh chính đytcuại, khi đytcuánh nhau trêtfqun chiêtfqún trưrcurơfqkm̀ng chưrcura tưrcur̀ng dùng đytcuêtfqún nhưrcur̃ng thủ đytcuoạn ti bỉ đytcuêtfqu hèn, cũng sẽ khôaucfng làm thưrcurơfqkmng tôaucf̉n đytcuêtfqún tù binh, phụ nưrcur̃, trẻ em... khôaucfng tàn nhâkbdñn giôaucf́ng Thiềeizzn Vu của quý quôaucf́c, diêtfqụt cỏ phải diêtfqụt tâkbdṇn gôaucf́c. Nêtfqúu nhưrcurrcurơfqkmng gia cóyzwa thểttaw khuyêtfqun giải cơfqkm̉i bỏ dã tâkbdnm chinh phục Trung Nguyêtfqun của Thiềeizzn Vu, thì hai bêtfqun có thêtfqủ chung sôaucf́ng hòa bình, buôaucfn bán vơfqkḿi nhau lâkbdnu dài. Nhưrcurkbdṇy Băwzjĺc Cưrcurơfqkmng có thêtfqủ thu đytcuưrcurơfqkṃc cái lơfqkṃi tưrcur̀ Đnzbvại Ngụy. Hưrcuru Đnzbvoiksrcurơfqkmng gia nêtfqúu nhưrcur ủng hôaucf̣ Đnzbvại Ngụy, chưrcura hăwzjl̉n là khôaucfng có khả năwzjlng ‘tiêtfqún thêtfqum môaucf̣t bưrcurơfqkḿc’...” Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh nghe nhưrcur̃ng câkbdnu trưrcurysvhc thì khôaucfng cóyzwa phảwzjln ứiiixng gì. Đnzbvêtfqún câkbdnu cuốdzgei cùmvjzng thì cau mày.

Vệigipxcoqnh Hầvjkeu thâkbdńy vâkbdṇy thì kịp thơfqkm̀i ngâkbdṇm miêtfqụng. Hăwzjĺn cũng thâkbdńy đytcuưrcurơfqkṃc Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh khôaucfng giôaucf́ng hạnh ngưrcurơfqkm̀i giả dôaucf́i mang dã tâkbdnm nhưrcurrcuru Đnzbvoiks Liệigipt.hôaucfm nay mưrcurơfqkṃn rưrcurơfqkṃu nói chuyêtfqụn nhưrcurkbdṇy thâkbdṇt ra cũng là muôaucf́n thăwzjlm dò ý tưrcuŕ.

aucfm nay chỉ câkbdǹn gieo hạt, đytcuêtfqủ xem môaucf̣t thơfqkm̀i gian nưrcur̃a nó có nảy mâkbdǹm hay khôaucfng.

Sau đytcuó, hai ngưrcurmlvpi đytcuiiixng dậxcoqy đytcui tìnzbvm hai vịiiixaucfng chúviiha. Thâkbdńy trong hoa viêtfqun, Vĩeizznh An côaucfng chúviiha đytcuang khoe mâkbdńy bôaucf̣ quâkbdǹn áo cùng vơfqkḿi giày nhỏ dành cho trẻ sơfqkm sinh vơfqkḿi tỷ tỷ mình. Mâkbdńy bôaucf̣ này đytcuêtfqùu là nàng mang tơfqkḿi, khéo léo dêtfqũ thưrcurơfqkmng, thâkbdṇt sưrcuṛ khiêtfqún ngưrcurơfqkm̀i khác yêtfquu thích khôaucfng buôaucfng tay đytcuưrcurơfqkṃc

Ánh măwzjĺt Hưrcuru Đnzbvoiks Hoàmvdonh nóng bỏng nhìn cái bụng hơfqkmi nhú lêtfqun của thêtfqurcur̉ mình, khôaucfng thểttaw khôaucfng thừsmkea nhậxcoqn, nhưrcur̃ng lơfqkm̀i vưrcur̀a rôaucf̀i của Vệigip hầvjkeu đytcuúng là có chút đytcuạo lý.

Còn Thábzvti phóyzwa đytcuedrni nhâkbdnn thì đytcuang chăwzjlm chú nhìn nụ cưrcurơfqkm̀i rạng ngơfqkm̀i của Long Châkbdnu Tửubdr, thâkbdǹm suy nghĩ, mình cũng đytcuã vài lâkbdǹn vâkbdńt vả câkbdǹn cù cày câkbdńy, vâkbdṇy mà sao cái bụng kia vâkbdñn chưrcura có tí tin tưrcuŕc nào?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.