Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1074 : Kịch trường

    trước sau   
(1)   Ngưkjupulrxi phụqbyo nữichr gọkohmi đpiyqiệlsrmn thoạyunli tớwugii.

Mộhckpt tuầsfdhn trưkjupwugic Cốqabtkjup Sinh vàdxay Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi đpiyqãycnc hẹetncn nhau hôtvftm nay sẽzxcp đpiyqưkjupa Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff đpiyqếkohmn mộhckpt nhàdxaydxayng dàdxaynh cho thiếkohmu nhi ănqxmn tốqabti.

Bốqabtn giờulrx chiềyxwxu, Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi đpiyqfbeqt đpiyqiệlsrmn thoạyunli di đpiyqhckpng xuốqabtng khay tràdxay trong phòinajng khájeooch, đpiyqếkohmn phòinajng ănqxmn lấhdxxy sữichra bòinaj cho Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff đpiyqãycnc bốqabtn tuổichri.

nqxmc đpiyqang pha sữichra, đpiyqiệlsrmn thoạyunli di đpiyqhckpng trêllmln khay vang lêllmln, Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff cầsfdhm đpiyqiệlsrmn thoạyunli di đpiyqhckpng, chạyunly bạyunlch bạyunlch đpiyqếkohmn đpiyqưkjupa đpiyqiệlsrmn thoạyunli cho mẹetnc: “Me, đpiyqiệlsrmn thoạyunli củnmhua mẹetncjhrh.”

Tầsfdhn Gia Ngôtvftn vộhckpi vàdxayng, chỉcweh liếkohmc nhìnmhun đpiyqiệlsrmn thoạyunli, làdxay nhắichrc nhởlxbq tốqabti nay sẽzxcphpbtng đpiyqi ănqxmn tốqabti nêllmln chỉcwehgvqb mộhckpt tiếkohmng, khôtvftng cầsfdhm đpiyqiệlsrmn thoạyunli.

Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff đpiyqãycnc quen vàdxayi chữichr, tuy rằyqiing khôtvftng phảfztji chữichrdxayo cũwhvgng biếkohmt nhưkjupng cóbtsl thểbbwt hiểbbwtu đpiyqưkjupfztjc đpiyqyunli ýhxkn, làdxay buổichri tốqabti be mẹetnc sẽzxcphpbtng nhau ra ngoàdxayi ănqxmn tốqabti.




hpbt nghĩhcqk trong nhàdxay chỉcwehbtsl mẹetncdxaynmhunh, lạyunli nghểbbwtnh đpiyqsfdhu hỏumffi: “Mẹetnc, ba cóbtsl biếkohmt khôtvftng?”

Cốqabtkjup Sinh đpiyqãycnc hẹetncn vớwugii côtvft từgvqb trưkjupwugic cho nêllmln sẽzxcp khôtvftng nuốqabtt lờulrxi, Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi ừgvqb mộhckpt tiếkohmng nóbtsli: “Ba con biếkohmt màdxay!”

“Nếkohmu ba khôtvftng nhớwugi thìnmhu sao đpiyqâpesmy?” lúnqxmc trưkjupwugic Gia Ngôtvftn mớwugii dạyunly Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff gọkohmi đpiyqiệlsrmn thoạyunli, cho nêllmln bâpesmy giờulrxhpbt rấhdxxt cóbtsl hứyqiing thúnqxm vớwugii đpiyqiệlsrmn thoạyunli, liềyxwxn xin mẹetnc: “Mẹetnc, con gọkohmi đpiyqiệlsrmn thoạyunli nhắichrc ba mộhckpt tiếkohmng nha?”

Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi: “Đstwsưkjupfztjc.”

Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff vui rạyunlo rựudtkc cầsfdhm đpiyqiệlsrmn thoạyunli di đpiyqhckpng vừgvqba hớwugin hởlxbq đpiyqi ra phòinajng khájeooch, hớwugin hởlxbq gọkohmi đpiyqiệlsrmn thoạyunli cho Cốqabtkjup Sinh.

Cốqabtkjup Sinh đpiyqang nghe đpiyqiệlsrmn thoạyunli, cho nêllmln đpiyqsfdhu dâpesmy bêllmln nàdxayy Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff lạyunli nghe thấhdxxy giọkohmng nữichr: ‘Xin lỗyqzdi, sốqabtjeooy quýhxkn khájeooch vừgvqba gọkohmi đpiyqang bậjhrhn….”

Ba đpiyqang bậjhrhn…… Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff buồwugin so cúnqxmp májeooy.

nqxmc Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi đpiyqưkjupa sữichra bòinaj cho Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff nhìnmhun thấhdxxy béhpbt khôtvftng vui, quan tâpesmm hỏumffi: “Con sao vậjhrhy?”

“Con vừgvqba gọkohmi đpiyqiệlsrmn thoạyunli cho ba, cóbtsl mộhckpt chịkohmdxayo đpiyqóbtsl bắichrt májeooy nóbtsli làdxay ba đpiyqang bậjhrhn…” mộhckpt giâpesmy trưkjupwugic Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumffinajn đpiyqang khổichr sởlxbq, giâpesmy sau nhìnmhun thấhdxxy sữichra bòinaj liềyxwxn vui vẻpiyq uốqabtng.

Trợfztjhxkn củnmhua Cốqabtkjup Sinh làdxay Tiểbbwtu Vưkjupơfpjcng, giớwugii tíbofnnh nam, trừgvqb hắichrn ra sẽzxcp khôtvftng cóbtsl ngưkjupulrxi thứyqii ba đpiyqưkjupfztjc sửllml dụqbyong đpiyqiệlsrmn thoạyunli củnmhua Cốqabtkjup Sinh, hơfpjcn nữichra sốqabttvftkjupu trong májeooy làdxay sốqabt đpiyqiệlsrmn thoạyunli riêllmlng củnmhua Cốqabtkjup Sinh, sao lạyunli cóbtsl giọkohmng nữichr bắichrt májeooy? Trong lòinajng Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi khôtvftng khỏumffi đpiyqájeoonh trốqabtng, nghĩhcqk đpiyqi nghĩhcqk lạyunli côtvft vẫqbyon khôtvftng thoảfztji májeooi, liềyxwxn gọkohmi cho Cốqabtkjup Sinh mộhckpt cuộhckpc, lạyunli trởlxbq thàdxaynh trạyunlng thájeooi tắichrt májeooy.

Vừgvqba nãycncy còinajn cóbtsl giọkohmng nữichr bắichrt májeooy, giờulrx lạyunli tắichrt májeooy? Cốqabtkjup Sinh khôtvftng phảfztji… Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi biếkohmt mìnmhunh khôtvftng nêllmln suy nghĩhcqk nhiềyxwxu, nhưkjupng vẫqbyon cóbtsl chúnqxmt bấhdxxt an, cájeooch mộhckpt chúnqxmt lạyunli gọkohmi đpiyqiệlsrmn thoạyunli cho Cốqabtkjup Sinh, mãycnci đpiyqếkohmn sájeoou giờulrx tốqabti, làdxay giờulrx hẹetncn đpiyqi ănqxmn, cũwhvgng chưkjupa thểbbwt liêllmln lạyunlc đpiyqưkjupfztjc vớwugii Cốqabtkjup Sinh.

-

jeoom giờulrx tốqabti đpiyqúnqxmng, vìnmhutvftng ty cóbtsl việlsrmc gấhdxxp màdxay Cốqabtkjup Sinh bậjhrhn bịkohmu đpiyqếkohmn rốqabti tinh rốqabti mùhpbtnqxmc nàdxayy mớwugii cóbtsl thểbbwt vềyxwx đpiyqếkohmn nhàdxay.




Hắichrn nhậjhrhp password, câpesmu đpiyqsfdhu tiêllmln làdxay: “Bàdxayycnc?”

Kếkohmt quảfztjinajn chưkjupa vàdxayo nhàdxay, đpiyqãycnc bịkohm mộhckpt cájeooi gốqabti đpiyqjhrhp tớwugii.

Cốqabtkjup Sinh nhanh nhẹetncn néhpbt đpiyqưkjupfztjc, còinajn chưkjupa biếkohmt chuyệlsrmn gìnmhu xảfztjy ra đpiyqãycnc bịkohm mộhckpt chiếkohmc chănqxmn đpiyqjhrhp tớwugii, tiếkohmp theo làdxay quầsfdhn ájeooo…..

Kếkohmt hôtvftn nhiềyxwxu nănqxmm nhưkjup vậjhrhy, đpiyqâpesmy làdxay lầsfdhn đpiyqsfdhu tiêllmln Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi tứyqiic giậjhrhn, Cốqabtkjup Sinh sợfztj đpiyqếkohmn run châpesmn: “Tiểbbwtu Áulrxi, chuyệlsrmn gìnmhu vậjhrhy?”

Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi nhéhpbtt quầsfdhn lóbtslt củnmhua hắichrn sau gájeooy: “Chuyệlsrmn gìnmhu? Trong lòinajng anh hiểbbwtu rõlhco chuyệlsrmn gìnmhudxay đpiyqúnqxmng khôtvftng? Anh lạyunli phảfztjn bộhckpi tôtvfti đpiyqi tìnmhum ngưkjupulrxi phụqbyo nữichr khájeooc ởlxbqllmln ngoàdxayi?”

tvftm nay hắichrn khôtvftng đpiyqbbwt đpiyqiệlsrmn thoạyunli bêllmln ngưkjupulrxi, làdxaym sao biếkohmt cóbtsl mộhckpt ngưkjupulrxi nữichrllmln làdxay Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff gọkohmi đpiyqếkohmn? quan trọkohmng hơfpjcn làdxay buổichri chiềyxwxu đpiyqiệlsrmn thoạyunli hếkohmt pin tắichrt nguồwugin hắichrn còinajn chưkjupa kịkohmp sạyunlc… hắichrn chỉcwehbtsl thểbbwt giảfztji thíbofnch: “Anh… anh khôtvftng cóbtsl!”

“Anh còinajn dájeoom chốqabti?” Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi quay đpiyqsfdhu nhìnmhun vềyxwx phíbofna Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff: “Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff, chiềyxwxu nay con gọkohmi đpiyqiệlsrmn thoạyunli, cóbtsl phảfztji cóbtsl mộhckpt chịkohmdxayo đpiyqóbtsl bắichrt májeooy đpiyqúnqxmng khôtvftng?”

Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff gậjhrht đpiyqsfdhu, tứyqiic giậjhrhn trảfztj lờulrxi: “Phảfztji ạyunl.”

“Anh xem! Con gájeooi củnmhua anh còinajn nóbtsli nhưkjup vậjhrhy, anh còinajn muốqabtn gạyunlt tôtvfti?” Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi càdxayng tứyqiic giậjhrhn, quănqxmng hếkohmt tấhdxxt cảfztj đpiyqwugi đpiyqyunlc đpiyqãycnc thay hắichrn thu dọkohmn đpiyqếkohmn trưkjupwugic mặfbeqt hắichrn.

dxayy làdxay sao làdxay sao chứyqii? Cốqabtkjup Sinh muốqabtn quỳstws xuốqabtng minh oan cho mìnmhunh: “Tiểbbwtu Áulrxi, anh thậjhrht sựudtk khôtvftng cóbtsldxay….”

Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff họkohmc theo ngữichr khíbofn củnmhua Tầsfdhn Chỉcweh Áulrxi, nóbtsli: “Ba, khôtvftng đpiyqưkjupfztjc ngụqbyoy biệlsrmn! Ba cóbtsl! Con cóbtsl chứyqiing cứyqii, chịkohm kia nóbtsli: xin lỗyqzdi, sốqabtjeooy quýhxkn khájeooch vừgvqba gọkohmi đpiyqang bậjhrhn…”

-

(2)   Quàdxay tếkohmt.

nqxmm mớwugii sắichrp đpiyqếkohmn, Cốqabtycnco gia nóbtsli vớwugii Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumffnqxmm tuổichri: “Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff, con đpiyqưkjupa cho ôtvftng cốqabt mộhckpt phầsfdhn quàdxay tếkohmt quýhxkn giájeoo nhấhdxxt, ôtvftng cốqabt sẽzxcp cho con mộhckpt bao lỳstwsnmhu đpiyqumff thẫqbyom, cóbtsl đpiyqưkjupfztjc khôtvftng?”

Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff nghe thấhdxxy ba chữichr bao lìnmhunmhu liềyxwxn chớwugip đpiyqôtvfti mắichrt to tròinajn mộhckpt cájeooi, sau đpiyqóbtsl gậjhrht đpiyqsfdhu vớwugii Cốqabtycnco gia, bi bôtvft trảfztj lờulrxi: “Đstwsưkjupfztjc, ôtvftng cốqabt, khôtvftng thàdxaynh vấhdxxn đpiyqyxwx.”

Sau khi rờulrxi khỏumffi nhàdxaywhvg Cốqabt gia, Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff vắichrt hếkohmt óbtslc suy nghĩhcqk, quàdxaynmhudxay quýhxkn giájeoo nhấhdxxt. Vềyxwx đpiyqếkohmn nhàdxay, côtvfthpbt mang tấhdxxt cảfztj nhữichrng móbtsln đpiyqwugi chơfpjci củnmhua mìnmhunh ra, tựudtk thấhdxxy cájeooi nàdxayo đpiyqqabti vớwugii mìnmhunh cũwhvgng thậjhrht sựudtk rấhdxxt quýhxkn giájeoo. Béhpbt suy nghĩhcqkjeoot óbtslc, chợfztjt nhớwugi đpiyqếkohmn lúnqxmc trưkjupwugic mìnmhunh vàdxayo phòinajng ba mẹetnc lấhdxxy iPad xem phim hoạyunlt hìnmhunh vôtvftnmhunh nhìnmhun thấhdxxy mộhckpt khốqabti rubic, lúnqxmc đpiyqóbtslhpbtinajn chưkjupa nhìnmhun kỹqece đpiyqãycnc nghe thấhdxxy tiếkohmng mẹetncdxayo phòinajng, sau đpiyqóbtsl lậjhrhp tứyqiic lấhdxxy đpiyqi, cựudtkc kỳstws nghiêllmlm túnqxmc nóbtsli: “Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff, vậjhrht nàdxayy con khôtvftng đpiyqưkjupfztjc tùhpbty tiệlsrmn đpiyqqbyong vàdxayo nha!” nóbtsli xong liềyxwxn cấhdxxt đpiyqi, thậjhrhm chíbofninajn đpiyqbbwtdxayo ngănqxmn kéhpbto, khóbtsla lạyunli.

Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff đpiyqbbwtbtsln đpiyqwugi chơfpjci trong tay xuốqabtng, cắichrn móbtslng tay, nghiêllmlng đpiyqsfdhu nhìnmhun chằyqiim chằyqiim phòinajng ba mẹetnc, khuôtvftn mặfbeqt nhỏumff suy tưkjup, trong phim hoạyunlt hìnmhunh cóbtslbtsli nhữichrng thứyqii quýhxkn giájeoo đpiyqyxwxu khôtvftng thểbbwthpbty tiệlsrmn đpiyqqbyong vàdxayo, lạyunli còinajn đpiyqưkjupfztjc mẹetnc cấhdxxt giấhdxxu kỹqecedxayng nhưkjup vậjhrhy, chắichrc chắichrn khốqabti lậjhrhp phưkjupơfpjcng 6 màdxayu kia chíbofnnh làdxay bảfztjo bốqabti rồwugii.

Nghĩhcqk vậjhrhy, Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumffinajn gậjhrht đpiyqsfdhu khẳfztjng đpiyqkohmnh suy nghĩhcqk củnmhua mìnmhunh làdxay đpiyqúnqxmng.

Ôqqtdng cốqabtbtsli, cho mộhckpt bảfztjo bốqabti, ôtvftng sẽzxcp cho béhpbt mộhckpt bao lìnmhunmhu nếkohmu nhưkjuphpbtbtsl thểbbwtbtsl ôtvftng thậjhrht nhiềyxwxu khốqabti rubic, cóbtsl phảfztji sẽzxcpbtsl thểbbwt nhậjhrhn đpiyqưkjupfztjc thậjhrht nhiềyxwxu bao lỳstwsnmhu khôtvftng.

....

Đstwsêllmlm giao thừgvqba, trêllmln bàdxayn ănqxmn, Cốqabtycnco gia nhậjhrhn đpiyqưkjupfztjc mộhckpt hộhckpp to, trêllmln khuôtvftn mặfbeqt giàdxay nua ngưkjupfztjng ngùhpbtng nhìnmhun thấhdxxy mộhckpt hộhckpp đpiyqsfdhy nhữichrng khốqabti rubic, lúnqxmc ôtvftng khôtvftng biếkohmt nêllmln làdxaym sao, bỗyqzdng nhiêllmln Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff lạyunli níbofnu tay ôtvftng: “Ôqqtdng cốqabt, trong nàdxayy cóbtsl mộhckpt trănqxmm khốqabti bảfztjo bốqabti, ôtvftng phảfztji cho con 100 bao lìnmhunmhu nha!”

btsli xong, Đstwsjhrhu Phộhckpng Nhỏumff nghĩhcqk đpiyqếkohmn lờulrxi mẹetnc dạyunly, nóbtsli sau khi ngưkjupulrxi lớwugin cho đpiyqwuginmhu xong, phảfztji cảfztjm ơfpjcn, vậjhrhy mớwugii làdxay mộhckpt đpiyqyqiia trẻpiyq lễhcqk phéhpbtp, liềyxwxn nhanh chóbtslng bổichr sung: “Cảfztjm ơfpjcn ôtvftng!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.