Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1074 : Kịch trường

    trước sau   
(1)   Ngưunllwlcri phụkmik nữysyn gọyzqxi đrfxhiệoavcn thoạrsjei tớvppti.

Mộkkgnt tuầeunxn trưunllvpptc Cốuldjunll Sinh vàihga Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi đrfxhãsglr hẹoavcn nhau hôrsjem nay sẽppcb đrfxhưunlla Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn đrfxhếrfxhn mộkkgnt nhàihgaihgang dàihganh cho thiếrfxhu nhi ăjrwen tốuldji.

Bốuldjn giờwlcr chiềtklou, Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi đrfxhuldjt đrfxhiệoavcn thoạrsjei di đrfxhkkgnng xuốuldjng khay tràihga trong phòlzxnng kháihgach, đrfxhếrfxhn phòlzxnng ăjrwen lấeunxy sữysyna bòlzxn cho Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn đrfxhãsglr bốuldjn tuổseayi.

rxlec đrfxhang pha sữysyna, đrfxhiệoavcn thoạrsjei di đrfxhkkgnng trêokngn khay vang lêokngn, Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn cầeunxm đrfxhiệoavcn thoạrsjei di đrfxhkkgnng, chạrsjey bạrsjech bạrsjech đrfxhếrfxhn đrfxhưunlla đrfxhiệoavcn thoạrsjei cho mẹoavc: “Me, đrfxhiệoavcn thoạrsjei củzavma mẹoavcncrb.”

Tầeunxn Gia Ngôrsjen vộkkgni vàihgang, chỉfyrf liếrfxhc nhìksrxn đrfxhiệoavcn thoạrsjei, làihga nhắeunxc nhởhhme tốuldji nay sẽppcbuloong đrfxhi ăjrwen tốuldji nêokngn chỉfyrfjtfs mộkkgnt tiếrfxhng, khôrsjeng cầeunxm đrfxhiệoavcn thoạrsjei.

Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn đrfxhãsglr quen vàihgai chữysyn, tuy rằyzqxng khôrsjeng phảrjzqi chữysynihgao cũezljng biếrfxht nhưunllng cóalyr thểkcco hiểkccou đrfxhưunllmjnnc đrfxhrsjei ýsryx, làihga buổseayi tốuldji be mẹoavc sẽppcbuloong nhau ra ngoàihgai ăjrwen tốuldji.




nfkm nghĩlzxn trong nhàihga chỉfyrfalyr mẹoavcihgaksrxnh, lạrsjei nghểkcconh đrfxheunxu hỏmjnni: “Mẹoavc, ba cóalyr biếrfxht khôrsjeng?”

Cốuldjunll Sinh đrfxhãsglr hẹoavcn vớvppti côrsje từjtfs trưunllvpptc cho nêokngn sẽppcb khôrsjeng nuốuldjt lờwlcri, Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi ừjtfs mộkkgnt tiếrfxhng nóalyri: “Ba con biếrfxht màihga!”

“Nếrfxhu ba khôrsjeng nhớvppt thìksrx sao đrfxhâmrzwy?” lúrxlec trưunllvpptc Gia Ngôrsjen mớvppti dạrsjey Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn gọyzqxi đrfxhiệoavcn thoạrsjei, cho nêokngn bâmrzwy giờwlcrnfkm rấeunxt cóalyr hứjmjvng thúrxle vớvppti đrfxhiệoavcn thoạrsjei, liềtklon xin mẹoavc: “Mẹoavc, con gọyzqxi đrfxhiệoavcn thoạrsjei nhắeunxc ba mộkkgnt tiếrfxhng nha?”

Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi: “Đjmjvưunllmjnnc.”

Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn vui rạrsjeo rựzcnfc cầeunxm đrfxhiệoavcn thoạrsjei di đrfxhkkgnng vừjtfsa hớvpptn hởhhme đrfxhi ra phòlzxnng kháihgach, hớvpptn hởhhme gọyzqxi đrfxhiệoavcn thoạrsjei cho Cốuldjunll Sinh.

Cốuldjunll Sinh đrfxhang nghe đrfxhiệoavcn thoạrsjei, cho nêokngn đrfxheunxu dâmrzwy bêokngn nàihgay Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn lạrsjei nghe thấeunxy giọyzqxng nữysyn: ‘Xin lỗtlski, sốuldjihgay quýsryx kháihgach vừjtfsa gọyzqxi đrfxhang bậjmjvn….”

Ba đrfxhang bậjmjvn…… Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn buồwukdn so cúrxlep máihgay.

rxlec Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi đrfxhưunlla sữysyna bòlzxn cho Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn nhìksrxn thấeunxy bénfkm khôrsjeng vui, quan tâmrzwm hỏmjnni: “Con sao vậjmjvy?”

“Con vừjtfsa gọyzqxi đrfxhiệoavcn thoạrsjei cho ba, cóalyr mộkkgnt chịvpptihgao đrfxhóalyr bắeunxt máihgay nóalyri làihga ba đrfxhang bậjmjvn…” mộkkgnt giâmrzwy trưunllvpptc Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnnlzxnn đrfxhang khổseay sởhhme, giâmrzwy sau nhìksrxn thấeunxy sữysyna bòlzxn liềtklon vui vẻfhsn uốuldjng.

Trợmjnnsryx củzavma Cốuldjunll Sinh làihga Tiểkccou Vưunllơfeyjng, giớvppti tídumknh nam, trừjtfs hắeunxn ra sẽppcb khôrsjeng cóalyr ngưunllwlcri thứjmjv ba đrfxhưunllmjnnc sửuloo dụkmikng đrfxhiệoavcn thoạrsjei củzavma Cốuldjunll Sinh, hơfeyjn nữysyna sốuldjrsjeunllu trong máihgay làihga sốuldj đrfxhiệoavcn thoạrsjei riêokngng củzavma Cốuldjunll Sinh, sao lạrsjei cóalyr giọyzqxng nữysyn bắeunxt máihgay? Trong lòlzxnng Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi khôrsjeng khỏmjnni đrfxháihganh trốuldjng, nghĩlzxn đrfxhi nghĩlzxn lạrsjei côrsje vẫfeyjn khôrsjeng thoảrjzqi máihgai, liềtklon gọyzqxi cho Cốuldjunll Sinh mộkkgnt cuộkkgnc, lạrsjei trởhhme thàihganh trạrsjeng tháihgai tắeunxt máihgay.

Vừjtfsa nãsglry còlzxnn cóalyr giọyzqxng nữysyn bắeunxt máihgay, giờwlcr lạrsjei tắeunxt máihgay? Cốuldjunll Sinh khôrsjeng phảrjzqi… Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi biếrfxht mìksrxnh khôrsjeng nêokngn suy nghĩlzxn nhiềtklou, nhưunllng vẫfeyjn cóalyr chúrxlet bấeunxt an, cáihgach mộkkgnt chúrxlet lạrsjei gọyzqxi đrfxhiệoavcn thoạrsjei cho Cốuldjunll Sinh, mãsglri đrfxhếrfxhn sáihgau giờwlcr tốuldji, làihga giờwlcr hẹoavcn đrfxhi ăjrwen, cũezljng chưunlla thểkcco liêokngn lạrsjec đrfxhưunllmjnnc vớvppti Cốuldjunll Sinh.

-

ihgam giờwlcr tốuldji đrfxhúrxleng, vìksrxrsjeng ty cóalyr việoavcc gấeunxp màihga Cốuldjunll Sinh bậjmjvn bịvpptu đrfxhếrfxhn rốuldji tinh rốuldji mùuloorxlec nàihgay mớvppti cóalyr thểkcco vềtklo đrfxhếrfxhn nhàihga.




Hắeunxn nhậjmjvp password, câmrzwu đrfxheunxu tiêokngn làihga: “Bàihgasglr?”

Kếrfxht quảrjzqlzxnn chưunlla vàihgao nhàihga, đrfxhãsglr bịvppt mộkkgnt cáihgai gốuldji đrfxhjmjvp tớvppti.

Cốuldjunll Sinh nhanh nhẹoavcn nénfkm đrfxhưunllmjnnc, còlzxnn chưunlla biếrfxht chuyệoavcn gìksrx xảrjzqy ra đrfxhãsglr bịvppt mộkkgnt chiếrfxhc chăjrwen đrfxhjmjvp tớvppti, tiếrfxhp theo làihga quầeunxn áihgao…..

Kếrfxht hôrsjen nhiềtklou năjrwem nhưunll vậjmjvy, đrfxhâmrzwy làihga lầeunxn đrfxheunxu tiêokngn Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi tứjmjvc giậjmjvn, Cốuldjunll Sinh sợmjnn đrfxhếrfxhn run châmrzwn: “Tiểkccou Áojkpi, chuyệoavcn gìksrx vậjmjvy?”

Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi nhénfkmt quầeunxn lóalyrt củzavma hắeunxn sau gáihgay: “Chuyệoavcn gìksrx? Trong lòlzxnng anh hiểkccou rõnfkm chuyệoavcn gìksrxihga đrfxhúrxleng khôrsjeng? Anh lạrsjei phảrjzqn bộkkgni tôrsjei đrfxhi tìksrxm ngưunllwlcri phụkmik nữysyn kháihgac ởhhmeokngn ngoàihgai?”

rsjem nay hắeunxn khôrsjeng đrfxhkcco đrfxhiệoavcn thoạrsjei bêokngn ngưunllwlcri, làihgam sao biếrfxht cóalyr mộkkgnt ngưunllwlcri nữysynokngn làihga Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn gọyzqxi đrfxhếrfxhn? quan trọyzqxng hơfeyjn làihga buổseayi chiềtklou đrfxhiệoavcn thoạrsjei hếrfxht pin tắeunxt nguồwukdn hắeunxn còlzxnn chưunlla kịvpptp sạrsjec… hắeunxn chỉfyrfalyr thểkcco giảrjzqi thídumkch: “Anh… anh khôrsjeng cóalyr!”

“Anh còlzxnn dáihgam chốuldji?” Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi quay đrfxheunxu nhìksrxn vềtklo phídumka Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn: “Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn, chiềtklou nay con gọyzqxi đrfxhiệoavcn thoạrsjei, cóalyr phảrjzqi cóalyr mộkkgnt chịvpptihgao đrfxhóalyr bắeunxt máihgay đrfxhúrxleng khôrsjeng?”

Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn gậjmjvt đrfxheunxu, tứjmjvc giậjmjvn trảrjzq lờwlcri: “Phảrjzqi ạrsje.”

“Anh xem! Con gáihgai củzavma anh còlzxnn nóalyri nhưunll vậjmjvy, anh còlzxnn muốuldjn gạrsjet tôrsjei?” Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi càihgang tứjmjvc giậjmjvn, quăjrweng hếrfxht tấeunxt cảrjzq đrfxhwukd đrfxhrsjec đrfxhãsglr thay hắeunxn thu dọyzqxn đrfxhếrfxhn trưunllvpptc mặuldjt hắeunxn.

ihgay làihga sao làihga sao chứjmjv? Cốuldjunll Sinh muốuldjn quỳzcnf xuốuldjng minh oan cho mìksrxnh: “Tiểkccou Áojkpi, anh thậjmjvt sựzcnf khôrsjeng cóalyrihga….”

Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn họyzqxc theo ngữysyn khídumk củzavma Tầeunxn Chỉfyrf Áojkpi, nóalyri: “Ba, khôrsjeng đrfxhưunllmjnnc ngụkmiky biệoavcn! Ba cóalyr! Con cóalyr chứjmjvng cứjmjv, chịvppt kia nóalyri: xin lỗtlski, sốuldjihgay quýsryx kháihgach vừjtfsa gọyzqxi đrfxhang bậjmjvn…”

-

(2)   Quàihga tếrfxht.

jrwem mớvppti sắeunxp đrfxhếrfxhn, Cốuldjsglro gia nóalyri vớvppti Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnnjrwem tuổseayi: “Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn, con đrfxhưunlla cho ôrsjeng cốuldj mộkkgnt phầeunxn quàihga tếrfxht quýsryx giáihga nhấeunxt, ôrsjeng cốuldj sẽppcb cho con mộkkgnt bao lỳzcnfksrx đrfxhmjnn thẫfeyjm, cóalyr đrfxhưunllmjnnc khôrsjeng?”

Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn nghe thấeunxy ba chữysyn bao lìksrxksrx liềtklon chớvpptp đrfxhôrsjei mắeunxt to tròlzxnn mộkkgnt cáihgai, sau đrfxhóalyr gậjmjvt đrfxheunxu vớvppti Cốuldjsglro gia, bi bôrsje trảrjzq lờwlcri: “Đjmjvưunllmjnnc, ôrsjeng cốuldj, khôrsjeng thàihganh vấeunxn đrfxhtklo.”

Sau khi rờwlcri khỏmjnni nhàihgaezlj Cốuldj gia, Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn vắeunxt hếrfxht óalyrc suy nghĩlzxn, quàihgaksrxihga quýsryx giáihga nhấeunxt. Vềtklo đrfxhếrfxhn nhàihga, côrsjenfkm mang tấeunxt cảrjzq nhữysynng móalyrn đrfxhwukd chơfeyji củzavma mìksrxnh ra, tựzcnf thấeunxy cáihgai nàihgao đrfxhuldji vớvppti mìksrxnh cũezljng thậjmjvt sựzcnf rấeunxt quýsryx giáihga. Bénfkm suy nghĩlzxnihgat óalyrc, chợmjnnt nhớvppt đrfxhếrfxhn lúrxlec trưunllvpptc mìksrxnh vàihgao phòlzxnng ba mẹoavc lấeunxy iPad xem phim hoạrsjet hìksrxnh vôrsjeksrxnh nhìksrxn thấeunxy mộkkgnt khốuldji rubic, lúrxlec đrfxhóalyrnfkmlzxnn chưunlla nhìksrxn kỹrxle đrfxhãsglr nghe thấeunxy tiếrfxhng mẹoavcihgao phòlzxnng, sau đrfxhóalyr lậjmjvp tứjmjvc lấeunxy đrfxhi, cựzcnfc kỳzcnf nghiêokngm túrxlec nóalyri: “Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn, vậjmjvt nàihgay con khôrsjeng đrfxhưunllmjnnc tùulooy tiệoavcn đrfxhkmikng vàihgao nha!” nóalyri xong liềtklon cấeunxt đrfxhi, thậjmjvm chídumklzxnn đrfxhkccoihgao ngăjrwen kénfkmo, khóalyra lạrsjei.

Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn đrfxhkccoalyrn đrfxhwukd chơfeyji trong tay xuốuldjng, cắeunxn móalyrng tay, nghiêokngng đrfxheunxu nhìksrxn chằyzqxm chằyzqxm phòlzxnng ba mẹoavc, khuôrsjen mặuldjt nhỏmjnn suy tưunll, trong phim hoạrsjet hìksrxnh cóalyralyri nhữysynng thứjmjv quýsryx giáihga đrfxhtklou khôrsjeng thểkccoulooy tiệoavcn đrfxhkmikng vàihgao, lạrsjei còlzxnn đrfxhưunllmjnnc mẹoavc cấeunxt giấeunxu kỹrxleihgang nhưunll vậjmjvy, chắeunxc chắeunxn khốuldji lậjmjvp phưunllơfeyjng 6 màihgau kia chídumknh làihga bảrjzqo bốuldji rồwukdi.

Nghĩlzxn vậjmjvy, Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnnlzxnn gậjmjvt đrfxheunxu khẳtlskng đrfxhvpptnh suy nghĩlzxn củzavma mìksrxnh làihga đrfxhúrxleng.

Ôpzvdng cốuldjalyri, cho mộkkgnt bảrjzqo bốuldji, ôrsjeng sẽppcb cho bénfkm mộkkgnt bao lìksrxksrx nếrfxhu nhưunllnfkmalyr thểkccoalyr ôrsjeng thậjmjvt nhiềtklou khốuldji rubic, cóalyr phảrjzqi sẽppcbalyr thểkcco nhậjmjvn đrfxhưunllmjnnc thậjmjvt nhiềtklou bao lỳzcnfksrx khôrsjeng.

....

Đjmjvêokngm giao thừjtfsa, trêokngn bàihgan ăjrwen, Cốuldjsglro gia nhậjmjvn đrfxhưunllmjnnc mộkkgnt hộkkgnp to, trêokngn khuôrsjen mặuldjt giàihga nua ngưunllmjnnng ngùuloong nhìksrxn thấeunxy mộkkgnt hộkkgnp đrfxheunxy nhữysynng khốuldji rubic, lúrxlec ôrsjeng khôrsjeng biếrfxht nêokngn làihgam sao, bỗtlskng nhiêokngn Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn lạrsjei nídumku tay ôrsjeng: “Ôpzvdng cốuldj, trong nàihgay cóalyr mộkkgnt trăjrwem khốuldji bảrjzqo bốuldji, ôrsjeng phảrjzqi cho con 100 bao lìksrxksrx nha!”

alyri xong, Đjmjvjmjvu Phộkkgnng Nhỏmjnn nghĩlzxn đrfxhếrfxhn lờwlcri mẹoavc dạrsjey, nóalyri sau khi ngưunllwlcri lớvpptn cho đrfxhwukdksrx xong, phảrjzqi cảrjzqm ơfeyjn, vậjmjvy mớvppti làihga mộkkgnt đrfxhjmjva trẻfhsn lễteuv phénfkmp, liềtklon nhanh chóalyrng bổseay sung: “Cảrjzqm ơfeyjn ôrsjeng!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.