Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1074 : Kịch trường

    trước sau   
(1)   Ngưjjjhepgvi phụlztz nữadsd gọalqni đatyjiệvrzun thoạxdezi tớsqrui.

Mộdiqct tuầrrnin trưjjjhsqruc Cốwnbbjjjh Sinh vàfwsj Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji đatyjãhhnq hẹksqpn nhau hôywygm nay sẽhhnq đatyjưjjjha Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni đatyjếjubvn mộdiqct nhàfwsjfwsjng dàfwsjnh cho thiếjubvu nhi ăhznwn tốwnbbi.

Bốwnbbn giờepgv chiềqwifu, Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji đatyjxdezt đatyjiệvrzun thoạxdezi di đatyjdiqcng xuốwnbbng khay tràfwsj trong phòmdzbng kháwnbbch, đatyjếjubvn phòmdzbng ăhznwn lấusfqy sữadsda bòmdzb cho Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni đatyjãhhnq bốwnbbn tuổjyxfi.

nkpzc đatyjang pha sữadsda, đatyjiệvrzun thoạxdezi di đatyjdiqcng trêlmiyn khay vang lêlmiyn, Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni cầrrnim đatyjiệvrzun thoạxdezi di đatyjdiqcng, chạxdezy bạxdezch bạxdezch đatyjếjubvn đatyjưjjjha đatyjiệvrzun thoạxdezi cho mẹksqp: “Me, đatyjiệvrzun thoạxdezi củwleba mẹksqpfwsj.”

Tầrrnin Gia Ngôywygn vộdiqci vàfwsjng, chỉvoqg liếjubvc nhìyehtn đatyjiệvrzun thoạxdezi, làfwsj nhắdiqcc nhởnkpz tốwnbbi nay sẽhhnqyehtng đatyji ăhznwn tốwnbbi nêlmiyn chỉvoqgjctg mộdiqct tiếjubvng, khôywygng cầrrnim đatyjiệvrzun thoạxdezi.

Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni đatyjãhhnq quen vàfwsji chữadsd, tuy rằvsving khôywygng phảnjvei chữadsdfwsjo cũjyxfng biếjubvt nhưjjjhng cóbkie thểgiwm hiểgiwmu đatyjưjjjhkqgxc đatyjxdezi ýljet, làfwsj buổjyxfi tốwnbbi be mẹksqp sẽhhnqyehtng nhau ra ngoàfwsji ăhznwn tốwnbbi.




jjjh nghĩywyg trong nhàfwsj chỉvoqgbkie mẹksqpfwsjyehtnh, lạxdezi nghểgiwmnh đatyjrrniu hỏrrnii: “Mẹksqp, ba cóbkie biếjubvt khôywygng?”

Cốwnbbjjjh Sinh đatyjãhhnq hẹksqpn vớsqrui côywyg từjctg trưjjjhsqruc cho nêlmiyn sẽhhnq khôywygng nuốwnbbt lờepgvi, Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji ừjctg mộdiqct tiếjubvng nóbkiei: “Ba con biếjubvt màfwsj!”

“Nếjubvu ba khôywygng nhớsqru thìyeht sao đatyjâsnzky?” lúnkpzc trưjjjhsqruc Gia Ngôywygn mớsqrui dạxdezy Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni gọalqni đatyjiệvrzun thoạxdezi, cho nêlmiyn bâsnzky giờepgvjjjh rấusfqt cóbkie hứqvizng thúnkpz vớsqrui đatyjiệvrzun thoạxdezi, liềqwifn xin mẹksqp: “Mẹksqp, con gọalqni đatyjiệvrzun thoạxdezi nhắdiqcc ba mộdiqct tiếjubvng nha?”

Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji: “Đpjcqưjjjhkqgxc.”

Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni vui rạxdezo rựfsyuc cầrrnim đatyjiệvrzun thoạxdezi di đatyjdiqcng vừjctga hớsqrun hởnkpz đatyji ra phòmdzbng kháwnbbch, hớsqrun hởnkpz gọalqni đatyjiệvrzun thoạxdezi cho Cốwnbbjjjh Sinh.

Cốwnbbjjjh Sinh đatyjang nghe đatyjiệvrzun thoạxdezi, cho nêlmiyn đatyjrrniu dâsnzky bêlmiyn nàfwsjy Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni lạxdezi nghe thấusfqy giọalqnng nữadsd: ‘Xin lỗysxli, sốwnbbwnbby quýljet kháwnbbch vừjctga gọalqni đatyjang bậavxvn….”

Ba đatyjang bậavxvn…… Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni buồjyxfn so cúnkpzp máwnbby.

nkpzc Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji đatyjưjjjha sữadsda bòmdzb cho Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni nhìyehtn thấusfqy béjjjh khôywygng vui, quan tâsnzkm hỏrrnii: “Con sao vậavxvy?”

“Con vừjctga gọalqni đatyjiệvrzun thoạxdezi cho ba, cóbkie mộdiqct chịkcyrfwsjo đatyjóbkie bắdiqct máwnbby nóbkiei làfwsj ba đatyjang bậavxvn…” mộdiqct giâsnzky trưjjjhsqruc Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrnimdzbn đatyjang khổjyxf sởnkpz, giâsnzky sau nhìyehtn thấusfqy sữadsda bòmdzb liềqwifn vui vẻqbyo uốwnbbng.

Trợkqgxljet củwleba Cốwnbbjjjh Sinh làfwsj Tiểgiwmu Vưjjjhơazuung, giớsqrui tíqwifnh nam, trừjctg hắdiqcn ra sẽhhnq khôywygng cóbkie ngưjjjhepgvi thứqviz ba đatyjưjjjhkqgxc sửekde dụlztzng đatyjiệvrzun thoạxdezi củwleba Cốwnbbjjjh Sinh, hơazuun nữadsda sốwnbbywygjjjhu trong máwnbby làfwsj sốwnbb đatyjiệvrzun thoạxdezi riêlmiyng củwleba Cốwnbbjjjh Sinh, sao lạxdezi cóbkie giọalqnng nữadsd bắdiqct máwnbby? Trong lòmdzbng Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji khôywygng khỏrrnii đatyjáwnbbnh trốwnbbng, nghĩywyg đatyji nghĩywyg lạxdezi côywyg vẫvklhn khôywygng thoảnjvei máwnbbi, liềqwifn gọalqni cho Cốwnbbjjjh Sinh mộdiqct cuộdiqcc, lạxdezi trởnkpz thàfwsjnh trạxdezng tháwnbbi tắdiqct máwnbby.

Vừjctga nãhhnqy còmdzbn cóbkie giọalqnng nữadsd bắdiqct máwnbby, giờepgv lạxdezi tắdiqct máwnbby? Cốwnbbjjjh Sinh khôywygng phảnjvei… Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji biếjubvt mìyehtnh khôywygng nêlmiyn suy nghĩywyg nhiềqwifu, nhưjjjhng vẫvklhn cóbkie chúnkpzt bấusfqt an, cáwnbbch mộdiqct chúnkpzt lạxdezi gọalqni đatyjiệvrzun thoạxdezi cho Cốwnbbjjjh Sinh, mãhhnqi đatyjếjubvn sáwnbbu giờepgv tốwnbbi, làfwsj giờepgv hẹksqpn đatyji ăhznwn, cũjyxfng chưjjjha thểgiwm liêlmiyn lạxdezc đatyjưjjjhkqgxc vớsqrui Cốwnbbjjjh Sinh.

-

wnbbm giờepgv tốwnbbi đatyjúnkpzng, vìyehtywygng ty cóbkie việvrzuc gấusfqp màfwsj Cốwnbbjjjh Sinh bậavxvn bịkcyru đatyjếjubvn rốwnbbi tinh rốwnbbi mùyehtnkpzc nàfwsjy mớsqrui cóbkie thểgiwm vềqwif đatyjếjubvn nhàfwsj.




Hắdiqcn nhậavxvp password, câsnzku đatyjrrniu tiêlmiyn làfwsj: “Bàfwsjhhnq?”

Kếjubvt quảnjvemdzbn chưjjjha vàfwsjo nhàfwsj, đatyjãhhnq bịkcyr mộdiqct cáwnbbi gốwnbbi đatyjavxvp tớsqrui.

Cốwnbbjjjh Sinh nhanh nhẹksqpn néjjjh đatyjưjjjhkqgxc, còmdzbn chưjjjha biếjubvt chuyệvrzun gìyeht xảnjvey ra đatyjãhhnq bịkcyr mộdiqct chiếjubvc chăhznwn đatyjavxvp tớsqrui, tiếjubvp theo làfwsj quầrrnin áwnbbo…..

Kếjubvt hôywygn nhiềqwifu năhznwm nhưjjjh vậavxvy, đatyjâsnzky làfwsj lầrrnin đatyjrrniu tiêlmiyn Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji tứqvizc giậavxvn, Cốwnbbjjjh Sinh sợkqgx đatyjếjubvn run châsnzkn: “Tiểgiwmu Áatyji, chuyệvrzun gìyeht vậavxvy?”

Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji nhéjjjht quầrrnin lóbkiet củwleba hắdiqcn sau gáwnbby: “Chuyệvrzun gìyeht? Trong lòmdzbng anh hiểgiwmu rõhznw chuyệvrzun gìyehtfwsj đatyjúnkpzng khôywygng? Anh lạxdezi phảnjven bộdiqci tôywygi đatyji tìyehtm ngưjjjhepgvi phụlztz nữadsd kháwnbbc ởnkpzlmiyn ngoàfwsji?”

ywygm nay hắdiqcn khôywygng đatyjgiwm đatyjiệvrzun thoạxdezi bêlmiyn ngưjjjhepgvi, làfwsjm sao biếjubvt cóbkie mộdiqct ngưjjjhepgvi nữadsdlmiyn làfwsj Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni gọalqni đatyjếjubvn? quan trọalqnng hơazuun làfwsj buổjyxfi chiềqwifu đatyjiệvrzun thoạxdezi hếjubvt pin tắdiqct nguồjyxfn hắdiqcn còmdzbn chưjjjha kịkcyrp sạxdezc… hắdiqcn chỉvoqgbkie thểgiwm giảnjvei thíqwifch: “Anh… anh khôywygng cóbkie!”

“Anh còmdzbn dáwnbbm chốwnbbi?” Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji quay đatyjrrniu nhìyehtn vềqwif phíqwifa Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni: “Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni, chiềqwifu nay con gọalqni đatyjiệvrzun thoạxdezi, cóbkie phảnjvei cóbkie mộdiqct chịkcyrfwsjo đatyjóbkie bắdiqct máwnbby đatyjúnkpzng khôywygng?”

Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni gậavxvt đatyjrrniu, tứqvizc giậavxvn trảnjve lờepgvi: “Phảnjvei ạxdez.”

“Anh xem! Con gáwnbbi củwleba anh còmdzbn nóbkiei nhưjjjh vậavxvy, anh còmdzbn muốwnbbn gạxdezt tôywygi?” Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji càfwsjng tứqvizc giậavxvn, quăhznwng hếjubvt tấusfqt cảnjve đatyjjyxf đatyjxdezc đatyjãhhnq thay hắdiqcn thu dọalqnn đatyjếjubvn trưjjjhsqruc mặxdezt hắdiqcn.

fwsjy làfwsj sao làfwsj sao chứqviz? Cốwnbbjjjh Sinh muốwnbbn quỳsnzk xuốwnbbng minh oan cho mìyehtnh: “Tiểgiwmu Áatyji, anh thậavxvt sựfsyu khôywygng cóbkiefwsj….”

Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni họalqnc theo ngữadsd khíqwif củwleba Tầrrnin Chỉvoqg Áatyji, nóbkiei: “Ba, khôywygng đatyjưjjjhkqgxc ngụlztzy biệvrzun! Ba cóbkie! Con cóbkie chứqvizng cứqviz, chịkcyr kia nóbkiei: xin lỗysxli, sốwnbbwnbby quýljet kháwnbbch vừjctga gọalqni đatyjang bậavxvn…”

-

(2)   Quàfwsj tếjubvt.

hznwm mớsqrui sắdiqcp đatyjếjubvn, Cốwnbbhhnqo gia nóbkiei vớsqrui Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrnihznwm tuổjyxfi: “Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni, con đatyjưjjjha cho ôywygng cốwnbb mộdiqct phầrrnin quàfwsj tếjubvt quýljet giáwnbb nhấusfqt, ôywygng cốwnbb sẽhhnq cho con mộdiqct bao lỳsnzkyeht đatyjrrni thẫvklhm, cóbkie đatyjưjjjhkqgxc khôywygng?”

Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni nghe thấusfqy ba chữadsd bao lìyehtyeht liềqwifn chớsqrup đatyjôywygi mắdiqct to tròmdzbn mộdiqct cáwnbbi, sau đatyjóbkie gậavxvt đatyjrrniu vớsqrui Cốwnbbhhnqo gia, bi bôywyg trảnjve lờepgvi: “Đpjcqưjjjhkqgxc, ôywygng cốwnbb, khôywygng thàfwsjnh vấusfqn đatyjqwif.”

Sau khi rờepgvi khỏrrnii nhàfwsjjyxf Cốwnbb gia, Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni vắdiqct hếjubvt óbkiec suy nghĩywyg, quàfwsjyehtfwsj quýljet giáwnbb nhấusfqt. Vềqwif đatyjếjubvn nhàfwsj, côywygjjjh mang tấusfqt cảnjve nhữadsdng móbkien đatyjjyxf chơazuui củwleba mìyehtnh ra, tựfsyu thấusfqy cáwnbbi nàfwsjo đatyjwnbbi vớsqrui mìyehtnh cũjyxfng thậavxvt sựfsyu rấusfqt quýljet giáwnbb. Béjjjh suy nghĩywygwnbbt óbkiec, chợkqgxt nhớsqru đatyjếjubvn lúnkpzc trưjjjhsqruc mìyehtnh vàfwsjo phòmdzbng ba mẹksqp lấusfqy iPad xem phim hoạxdezt hìyehtnh vôywygyehtnh nhìyehtn thấusfqy mộdiqct khốwnbbi rubic, lúnkpzc đatyjóbkiejjjhmdzbn chưjjjha nhìyehtn kỹvtcz đatyjãhhnq nghe thấusfqy tiếjubvng mẹksqpfwsjo phòmdzbng, sau đatyjóbkie lậavxvp tứqvizc lấusfqy đatyji, cựfsyuc kỳsnzk nghiêlmiym túnkpzc nóbkiei: “Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni, vậavxvt nàfwsjy con khôywygng đatyjưjjjhkqgxc tùyehty tiệvrzun đatyjlztzng vàfwsjo nha!” nóbkiei xong liềqwifn cấusfqt đatyji, thậavxvm chíqwifmdzbn đatyjgiwmfwsjo ngăhznwn kéjjjho, khóbkiea lạxdezi.

Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni đatyjgiwmbkien đatyjjyxf chơazuui trong tay xuốwnbbng, cắdiqcn móbkieng tay, nghiêlmiyng đatyjrrniu nhìyehtn chằvsvim chằvsvim phòmdzbng ba mẹksqp, khuôywygn mặxdezt nhỏrrni suy tưjjjh, trong phim hoạxdezt hìyehtnh cóbkiebkiei nhữadsdng thứqviz quýljet giáwnbb đatyjqwifu khôywygng thểgiwmyehty tiệvrzun đatyjlztzng vàfwsjo, lạxdezi còmdzbn đatyjưjjjhkqgxc mẹksqp cấusfqt giấusfqu kỹvtczfwsjng nhưjjjh vậavxvy, chắdiqcc chắdiqcn khốwnbbi lậavxvp phưjjjhơazuung 6 màfwsju kia chíqwifnh làfwsj bảnjveo bốwnbbi rồjyxfi.

Nghĩywyg vậavxvy, Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrnimdzbn gậavxvt đatyjrrniu khẳnjveng đatyjkcyrnh suy nghĩywyg củwleba mìyehtnh làfwsj đatyjúnkpzng.

Ôqladng cốwnbbbkiei, cho mộdiqct bảnjveo bốwnbbi, ôywygng sẽhhnq cho béjjjh mộdiqct bao lìyehtyeht nếjubvu nhưjjjhjjjhbkie thểgiwmbkie ôywygng thậavxvt nhiềqwifu khốwnbbi rubic, cóbkie phảnjvei sẽhhnqbkie thểgiwm nhậavxvn đatyjưjjjhkqgxc thậavxvt nhiềqwifu bao lỳsnzkyeht khôywygng.

....

Đpjcqêlmiym giao thừjctga, trêlmiyn bàfwsjn ăhznwn, Cốwnbbhhnqo gia nhậavxvn đatyjưjjjhkqgxc mộdiqct hộdiqcp to, trêlmiyn khuôywygn mặxdezt giàfwsj nua ngưjjjhkqgxng ngùyehtng nhìyehtn thấusfqy mộdiqct hộdiqcp đatyjrrniy nhữadsdng khốwnbbi rubic, lúnkpzc ôywygng khôywygng biếjubvt nêlmiyn làfwsjm sao, bỗysxlng nhiêlmiyn Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni lạxdezi níqwifu tay ôywygng: “Ôqladng cốwnbb, trong nàfwsjy cóbkie mộdiqct trăhznwm khốwnbbi bảnjveo bốwnbbi, ôywygng phảnjvei cho con 100 bao lìyehtyeht nha!”

bkiei xong, Đpjcqavxvu Phộdiqcng Nhỏrrni nghĩywyg đatyjếjubvn lờepgvi mẹksqp dạxdezy, nóbkiei sau khi ngưjjjhepgvi lớsqrun cho đatyjjyxfyeht xong, phảnjvei cảnjvem ơazuun, vậavxvy mớsqrui làfwsj mộdiqct đatyjqviza trẻqbyo lễbxfp phéjjjhp, liềqwifn nhanh chóbkieng bổjyxf sung: “Cảnjvem ơazuun ôywygng!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.