Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1072 : Kết cục (2)

    trước sau   
Tầpehjn Gia Ngôoktyn rờpbcui đhjtoi, mang theo toàwrmon bộuyko đhjtobeie đhjtocfmec củvfnia Tôoktycyatnh trong nhàwrmo họjsoajydom theo.

Trởcmbz lạcfmei biệpmcrt thựyeih củvfniaCốcvvmqofl Sinh, Tầpehjn Gia Ngôoktyn khôoktyng đhjtoguts ývqbq đhjtoếtdghn nhữeptdng câjydou hỏtdghi củvfnia mẹqbkv Tầpehjn, cũghadng chẳjnwhng đhjtoguts ývqbq Đdytqxeehu Phộuykong Nhỏtdgh đhjtoang đhjtoòfhgli bếtdghwrmo liềlcdgn lêqbkvn lầpehju, khólcdga trájydoi cửxeeha phòfhglng mìcyatnh, bắbeiet đhjtopehju thu dọjsoan đhjtobeie củvfnia côokty.

Quầpehjn ájydoo khôoktyng nhiềlcdgu, mộuykot íomiit trang sứuoepc, mỹjkmo phẩmbntm, còfhgln cólcdg mộuykot quyểgutsn nhậxeeht kývqbqghad.

Quyểgutsn nhậxeeht kývqbqwrmoy Tầpehjn Gia Ngôoktyn biếtdght, vìcyatlcdgwrmo quyểgutsn bọjsoan họjsoapzupng đhjtoi tiệpmcrm văzptin phòfhglng phẩmbntm mua từjydo rấsnejt lâjydou trưqoflhclac đhjtoâjydoy.

Tầpehjn Gia Ngôoktyn mởcmbz ra, tựyeiha lêqbkvn đhjtopehju giưqoflpbcung mởcmbz nhậxeeht kývqbq ra, đhjtoxeehp vàwrmoo tầpehjm mắbeiet chíomiinh làwrmo tấsnejm hìcyatnh.

Đdytqólcdgwrmocyatnh tốcvvmt nghiệpmcrp trung họjsoac, côokty đhjtouoepng trưqoflhclac hắbeien, nhữeptdng bạcfmen họjsoac khájydoc đhjtoãoewh bịvelrokty cắbeiet bỏtdgh, chỉchqsfhgln lạcfmei hai ngưqoflpbcui họjsoa.

Hắbeien nghĩfhgl, cólcdg thểguts đhjtoâjydoy chíomiinh làwrmo bứuoepc ảeykunh duy nhấsnejt củvfnia hai ngưqoflpbcui họjsoawrmooktylcdg đhjtoưqoflndthc.

oktycyatnh khôoktyng thưqoflpbcung viếtdght nhậxeeht kývqbq, vìcyat vậxeehy trong hơcxtfn 10 năzptim qua, côokty chỉchqs viếtdght mộuykot phầpehjn ba củvfnia quyểgutsn.

Mỗjnwhi ngàwrmoy đhjtolcdgu làwrmo nhữeptdng chuyệpmcrn vâjydoy quanh hắbeien, từjydorsdfc côokty bắbeiet đhjtopehju yêqbkvu hắbeien cho đhjtoếtdghn khi côokty phảeykui rờpbcui xa hắbeien, khổzdso sởcmbz thếtdghwrmoo, nhớhcla nhung thếtdghwrmoo.

Phầpehjn cuốcvvmi cùpzupng củvfnia nhậxeeht kývqbqwrmo đhjtoưqoflndthc viếtdght từjydo 10 năzptim trưqoflhclac.

Phíomiia sau đhjtolcdgu làwrmo nhữeptdng trang trắbeieng, Tầpehjn Gia Ngôoktyn lậxeeht lậxeeht, khôoktyng ngờpbcu mấsnejy tờpbcu cuốcvvmi cùpzupng lạcfmei líomiit nha líomiit nhíomiit chữeptd.

Nhìcyatn lạcfmei, làwrmo mộuykot bứuoepc thưqofl.

Mộuykot bứuoepc thưqofl khôoktyng cólcdg ývqbq đhjtovelrnh gửxeehi đhjtoi.

“Gia Ngôoktyn, đhjtondthi nhiềlcdgu năzptim nhưqofl vậxeehy, cuốcvvmi cùpzupng em cũghadng cólcdg thểguts gặhuvvp lạcfmei anh rồbeiei. Mọjsoai ngưqoflpbcui đhjtolcdgu nólcdgi, lâjydou ngàwrmoy gặhuvvp lạcfmei làwrmo do chuyệpmcrn xưqofla chưqofla giảeykui quyếtdght xong, nhưqoflng màwrmo em biếtdght, duyêqbkvn phậxeehn củvfnia chúrsdfng ta đhjtoãoewh tậxeehn từjydojydou rồbeiei. Nhìcyatn thấsnejy anh sốcvvmng còfhgln tốcvvmt hơcxtfn trong vớhclai sựyeihqoflcmbzng tưqoflndthng củvfnia em, em thậxeeht sựyeih rấsnejt hàwrmoi lòfhglng, cũghadng rấsnejt vui mừjydong, thếtdgh nhưqoflng, lạcfmei nhớhcla đhjtoếtdghn quãoewhng thờpbcui gian chúrsdfng ta ởcmbzqbkvn nhau, trong lòfhglng em lạcfmei rấsnejt khólcdg chịvelru.”

“Gia Ngôoktyn, anh biếtdght khôoktyng? Sau khi rờpbcui khỏtdghi anh, nhữeptdng năzptim thájydong qua mỗjnwhi ngàwrmoy em đhjtolcdgu nhưqofl mộuykot cájydoi xájydoc chếtdght biếtdght đhjtoi, Lâjydom gia cólcdg thếtdgh lựyeihc quájydo lớhclan, khôoktyng thểguts chốcvvmng đhjtocvvmi lạcfmei bọjsoan họjsoa, chỉchqslcdg thểguts thuậxeehn theo, chỉchqslcdg thểguts sốcvvmng trong nhữeptdng ngàwrmoy khổzdso sởcmbzwrmoy vòfhgl, anh chíomiinh làwrmo hy vọjsoang duy nhấsnejt đhjtoguts em cólcdg thểguts chốcvvmng đhjtoyeih đhjtoếtdghn ngàwrmoy hôoktym nay, bởcmbzi vìcyat em ảeykuo tưqoflcmbzng cólcdg mộuykot ngàwrmoy em cólcdg thểguts gặhuvvp lạcfmei anh. Ôqbkvng trờpbcui đhjtocvvmi xửxeeh vớhclai em khôoktyng tệpmcr, nhìcyatn thấsnejy anh, em đhjtoãoewh thỏtdgha lòfhglng ưqoflhclac mong rồbeiei, em thậxeeht sựyeih rấsnejt thỏtdgha mãoewhn, anh khôoktyng biếtdght đhjtoâjydou, lúrsdfc viếtdght nhữeptdng dòfhglng nàwrmoy, em đhjtoang cưqoflpbcui đhjtoólcdg.”

“Gia Ngôoktyn, đhjtoêqbkvm đhjtoólcdgwrmo đhjtoêqbkvm hạcfmenh phúrsdfc nhấsnejt vui vẻjnzb nhấsnejt trong đhjtopbcui em, anh cólcdg tin khôoktyng? Em khôoktyng hốcvvmi hậxeehn, cho dùpzup ngàwrmoy hôoktym sau em vàwrmo anh lạcfmei phảeykui mỗjnwhi ngưqoflpbcui mỗjnwhi ngảeyku nhưqoflng em khôoktyng hốcvvmi hậxeehn chúrsdft nàwrmoo. Sau đhjtoólcdg nửxeeha đhjtoêqbkvm anh gọjsoai đhjtoiệpmcrn thoạcfmei cho em, đhjtobeie ngủvfnifhgln chưqofla thay đhjtoãoewh đhjtoếtdghn tìcyatm em, nólcdgi em đhjtoi vớhclai anh, đhjtoólcdgwrmojydou nólcdgi đhjtoqbkvp đhjtoztix nhấsnejt màwrmo em từjydong đhjtoưqoflndthc nghe, Gia Ngôoktyn, từjydo trong tậxeehn đhjtoájydoy lòfhglng, em thậxeeht sựyeih rấsnejt muốcvvmn theo anh, nhưqoflng em khôoktyng thểguts, bởcmbzi vìcyatjydom gia cólcdg nhưqoflndthc đhjtoiểgutsm lớhclan nhấsnejt củvfnia em. Bâjydoy giờpbcu anh đhjtoang sốcvvmng tốcvvmt đhjtoqbkvp nhưqofl vậxeehy, sạcfmech sẽztix nhưqofl vậxeehy, em yêqbkvu anh nhưqofl thếtdgh, sao em cólcdg thểguts khiếtdghn anh bịvelr vấsnejy bẩmbntn đhjtoưqoflndthc chứuoep?

“Gia Ngôoktyn, lúrsdfc nghe thấsnejy anh muốcvvmn kếtdght hôoktyn, em thậxeeht sựyeih rấsnejt đhjtoau lòfhglng, nhưqoflng sau khi đhjtoau lòfhglng, em cầpehju chúrsdfc cho anh sẽztixlcdg mộuykot cuộuykoc sốcvvmng hạcfmenh phúrsdfc, thậxeeht lòfhglng chúrsdfc phúrsdfc cho anh. Anh đhjtoájydong sốcvvmng mộuykot cuộuykoc sốcvvmng hạcfmenh phúrsdfc vớhclai mộuykot côoktyjydoi tốcvvmt hơcxtfn em, em khôoktyng muốcvvmn sợndth khiếtdghm khuyếtdght củvfnia mìcyatnh phájydo hoạcfmei sựyeih hoàwrmon mỹjkmo trong thếtdgh giớhclai củvfnia anh.”

“Nếtdghu cólcdg thểguts, Gia Ngôoktyn, em thậxeeht sựyeih muốcvvmn tậxeehn mắbeiet đhjtoưqoflndthc nhìcyatn thấsnejy anh hạcfmenh phúrsdfc.  Nhưqoflng em thậxeeht sựyeih khôoktyng chịvelru đhjtoyeihng nổzdsoi nữeptda rồbeiei, Gia Ngôoktyn, chịvelru đhjtoyeihng 10 năzptim rồbeiei,  em thậxeeht sựyeih rấsnejt mệpmcrt mỏtdghi...”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.