Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1072 : Kết cục (2)

    trước sau   
Tầkoenn Gia Ngôyyjtn rờjrkii đhogki, mang theo toàneyrn bộipoz đhogkovxu đhogkykzpc củnnfba Tôyyjtixynnh trong nhàneyr họrhndsmcbm theo.

Trởfnxh lạykzpi biệrypkt thựaimk củnnfbaCốxebyjacv Sinh, Tầkoenn Gia Ngôyyjtn khôyyjtng đhogkbpfk ýixyn đhogkếkjmdn nhữemrxng câsmcbu hỏnxixi củnnfba mẹkvoo Tầkoenn, cũznfwng chẳmwming đhogkbpfk ýixyn Đsmcbylupu Phộipozng Nhỏnxix đhogkang đhogkòouaxi bếkjmdneyr liềiovin lêdbjdn lầkoenu, khópxhka tráiovii cửdigga phòouaxng mìixynnh, bắuvhat đhogkkoenu thu dọrhndn đhogkovxu củnnfba côyyjt.

Quầkoenn áiovio khôyyjtng nhiềioviu, mộipozt ízsyit trang sứrhndc, mỹkzoj phẩfnxhm, còouaxn cópxhk mộipozt quyểbpfkn nhậylupt kýixynznfw.

Quyểbpfkn nhậylupt kýixynneyry Tầkoenn Gia Ngôyyjtn biếkjmdt, vìixynpxhkneyr quyểbpfkn bọrhndn họrhndsspfng đhogki tiệrypkm vădjxln phòouaxng phẩfnxhm mua từfocw rấwyyjt lâsmcbu trưjacvnnfbc đhogkâsmcby.

Tầkoenn Gia Ngôyyjtn mởfnxh ra, tựaimka lêdbjdn đhogkkoenu giưjacvjrking mởfnxh nhậylupt kýixyn ra, đhogkylupp vàneyro tầkoenm mắuvhat chízsyinh làneyr tấwyyjm hìixynnh.

Đsmcbópxhkneyrixynnh tốxebyt nghiệrypkp trung họrhndc, côyyjt đhogkrhndng trưjacvnnfbc hắuvhan, nhữemrxng bạykzpn họrhndc kháiovic đhogkãpkzk bịnxixyyjt cắuvhat bỏnxix, chỉnndhouaxn lạykzpi hai ngưjacvjrkii họrhnd.

Hắuvhan nghĩfocw, cópxhk thểbpfk đhogkâsmcby chízsyinh làneyr bứrhndc ảznfwnh duy nhấwyyjt củnnfba hai ngưjacvjrkii họrhndneyryyjtpxhk đhogkưjacvrypkc.

yyjtixynnh khôyyjtng thưjacvjrking viếkjmdt nhậylupt kýixyn, vìixyn vậylupy trong hơtdikn 10 nădjxlm qua, côyyjt chỉnndh viếkjmdt mộipozt phầkoenn ba củnnfba quyểbpfkn.

Mỗnndhi ngàneyry đhogkioviu làneyr nhữemrxng chuyệrypkn vâsmcby quanh hắuvhan, từfocwemrxc côyyjt bắuvhat đhogkkoenu yêdbjdu hắuvhan cho đhogkếkjmdn khi côyyjt phảznfwi rờjrkii xa hắuvhan, khổdgii sởfnxh thếkjmdneyro, nhớnnfb nhung thếkjmdneyro.

Phầkoenn cuốxebyi cùsspfng củnnfba nhậylupt kýixynneyr đhogkưjacvrypkc viếkjmdt từfocw 10 nădjxlm trưjacvnnfbc.

Phízsyia sau đhogkioviu làneyr nhữemrxng trang trắuvhang, Tầkoenn Gia Ngôyyjtn lậylupt lậylupt, khôyyjtng ngờjrki mấwyyjy tờjrki cuốxebyi cùsspfng lạykzpi lízsyit nha lízsyit nhízsyit chữemrx.

Nhìixynn lạykzpi, làneyr mộipozt bứrhndc thưjacv.

Mộipozt bứrhndc thưjacv khôyyjtng cópxhk ýixyn đhogknxixnh gửdiggi đhogki.

“Gia Ngôyyjtn, đhogkrypki nhiềioviu nădjxlm nhưjacv vậylupy, cuốxebyi cùsspfng em cũznfwng cópxhk thểbpfk gặicytp lạykzpi anh rồovxui. Mọrhndi ngưjacvjrkii đhogkioviu nópxhki, lâsmcbu ngàneyry gặicytp lạykzpi làneyr do chuyệrypkn xưjacva chưjacva giảznfwi quyếkjmdt xong, nhưjacvng màneyr em biếkjmdt, duyêdbjdn phậylupn củnnfba chúemrxng ta đhogkãpkzk tậylupn từfocwsmcbu rồovxui. Nhìixynn thấwyyjy anh sốxebyng còouaxn tốxebyt hơtdikn trong vớnnfbi sựaimkjacvfnxhng tưjacvrypkng củnnfba em, em thậylupt sựaimk rấwyyjt hàneyri lòouaxng, cũznfwng rấwyyjt vui mừfocwng, thếkjmd nhưjacvng, lạykzpi nhớnnfb đhogkếkjmdn quãpkzkng thờjrkii gian chúemrxng ta ởfnxhdbjdn nhau, trong lòouaxng em lạykzpi rấwyyjt khópxhk chịnxixu.”

“Gia Ngôyyjtn, anh biếkjmdt khôyyjtng? Sau khi rờjrkii khỏnxixi anh, nhữemrxng nădjxlm tháioving qua mỗnndhi ngàneyry em đhogkioviu nhưjacv mộipozt cáiovii xáiovic chếkjmdt biếkjmdt đhogki, Lâsmcbm gia cópxhk thếkjmd lựaimkc quáiovi lớnnfbn, khôyyjtng thểbpfk chốxebyng đhogkxebyi lạykzpi bọrhndn họrhnd, chỉnndhpxhk thểbpfk thuậylupn theo, chỉnndhpxhk thểbpfk sốxebyng trong nhữemrxng ngàneyry khổdgii sởfnxhneyry vòouax, anh chízsyinh làneyr hy vọrhndng duy nhấwyyjt đhogkbpfk em cópxhk thểbpfk chốxebyng đhogksmcb đhogkếkjmdn ngàneyry hôyyjtm nay, bởfnxhi vìixyn em ảznfwo tưjacvfnxhng cópxhk mộipozt ngàneyry em cópxhk thểbpfk gặicytp lạykzpi anh. Ôrquung trờjrkii đhogkxebyi xửdigg vớnnfbi em khôyyjtng tệrypk, nhìixynn thấwyyjy anh, em đhogkãpkzk thỏnxixa lòouaxng ưjacvnnfbc mong rồovxui, em thậylupt sựaimk rấwyyjt thỏnxixa mãpkzkn, anh khôyyjtng biếkjmdt đhogkâsmcbu, lúemrxc viếkjmdt nhữemrxng dòouaxng nàneyry, em đhogkang cưjacvjrkii đhogkópxhk.”

“Gia Ngôyyjtn, đhogkêdbjdm đhogkópxhkneyr đhogkêdbjdm hạykzpnh phúemrxc nhấwyyjt vui vẻwsrz nhấwyyjt trong đhogkjrkii em, anh cópxhk tin khôyyjtng? Em khôyyjtng hốxebyi hậylupn, cho dùsspf ngàneyry hôyyjtm sau em vàneyr anh lạykzpi phảznfwi mỗnndhi ngưjacvjrkii mỗnndhi ngảznfw nhưjacvng em khôyyjtng hốxebyi hậylupn chúemrxt nàneyro. Sau đhogkópxhk nửdigga đhogkêdbjdm anh gọrhndi đhogkiệrypkn thoạykzpi cho em, đhogkovxu ngủnnfbouaxn chưjacva thay đhogkãpkzk đhogkếkjmdn tìixynm em, nópxhki em đhogki vớnnfbi anh, đhogkópxhkneyrsmcbu nópxhki đhogkkvoop đhogksmcb nhấwyyjt màneyr em từfocwng đhogkưjacvrypkc nghe, Gia Ngôyyjtn, từfocw trong tậylupn đhogkáioviy lòouaxng, em thậylupt sựaimk rấwyyjt muốxebyn theo anh, nhưjacvng em khôyyjtng thểbpfk, bởfnxhi vìixynsmcbm gia cópxhk nhưjacvrypkc đhogkiểbpfkm lớnnfbn nhấwyyjt củnnfba em. Bâsmcby giờjrki anh đhogkang sốxebyng tốxebyt đhogkkvoop nhưjacv vậylupy, sạykzpch sẽsmcb nhưjacv vậylupy, em yêdbjdu anh nhưjacv thếkjmd, sao em cópxhk thểbpfk khiếkjmdn anh bịnxix vấwyyjy bẩfnxhn đhogkưjacvrypkc chứrhnd?

“Gia Ngôyyjtn, lúemrxc nghe thấwyyjy anh muốxebyn kếkjmdt hôyyjtn, em thậylupt sựaimk rấwyyjt đhogkau lòouaxng, nhưjacvng sau khi đhogkau lòouaxng, em cầkoenu chúemrxc cho anh sẽsmcbpxhk mộipozt cuộipozc sốxebyng hạykzpnh phúemrxc, thậylupt lòouaxng chúemrxc phúemrxc cho anh. Anh đhogkáioving sốxebyng mộipozt cuộipozc sốxebyng hạykzpnh phúemrxc vớnnfbi mộipozt côyyjtiovii tốxebyt hơtdikn em, em khôyyjtng muốxebyn sợrypk khiếkjmdm khuyếkjmdt củnnfba mìixynnh pháiovi hoạykzpi sựaimk hoàneyrn mỹkzoj trong thếkjmd giớnnfbi củnnfba anh.”

“Nếkjmdu cópxhk thểbpfk, Gia Ngôyyjtn, em thậylupt sựaimk muốxebyn tậylupn mắuvhat đhogkưjacvrypkc nhìixynn thấwyyjy anh hạykzpnh phúemrxc.  Nhưjacvng em thậylupt sựaimk khôyyjtng chịnxixu đhogkaimkng nổdgiii nữemrxa rồovxui, Gia Ngôyyjtn, chịnxixu đhogkaimkng 10 nădjxlm rồovxui,  em thậylupt sựaimk rấwyyjt mệrypkt mỏnxixi...”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.