Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
Chương 1045 : Đi theo anh, được không? (5)
Tầtpuh n Gia Ngônaqv n nhéophe t Tônaqv Tìophe nh vàkakk o xe, khônaqv ng ngồrhtw i cùueys ng cônaqv màkakk đimmy óuunk ng cửeygi a, lạdqev i mởixzf cửeygi a cạdqev nh ghếiatp ngưudgj ờcote i látivw i, chui vàkakk o.
Tàkakk i xếiatp lêqncc n xe xong, lúmrmo c khởixzf i đimmy ộofpj ng lạdqev i hỏjhyf i: “Tầtpuh n tiêqncc n sinh, chúmrmo ng ta đimmy i đimmy âmrmo u?”
Tầtpuh n Gia Ngônaqv n muốlfku n đimmy ưudgj a Tônaqv Tìophe nh vềbegq nhàkakk nhưudgj ng còarmb n chưudgj a nóuunk i ra, hắophe n đimmy ãmrqr nghĩudgj đimmy ếiatp n Lâmrmo m Mặgmqa c đimmy ốlfku i xửeygi vớlfku i cônaqv nhưudgj thếiatp nàkakk o liềbegq n sợrclf khi cônaqv vềbegq nhàkakk , nhấimmy t đimmy ịkpgv nh Lâmrmo m Mặgmqa c sẽiyqr rúmrmo t hếiatp t tứqncc c giậfmvr n lêqncc n ngưudgj ờcote i cônaqv .
Tầtpuh n Gia Ngônaqv n giậfmvr t giậfmvr t mọmrqr i, nuốlfku t lạdqev i nhữajnd ng lờcote i suýeygi t nóuunk i ra khỏjhyf i miệfmvr ng, hắophe n nhìophe n qua kíyxmx nh chiếiatp u hậfmvr u, liếiatp c nhìophe n cônaqv gátivw i vẫsitt n đimmy ang ngồrhtw i co rúmrmo t trêqncc n xe, cônaqv vẫsitt n còarmb n đimmy ang run cầtpuh m cậfmvr p, trầtpuh m tưudgj trong chốlfku c látivw t, hắophe n lạdqev i nhàkakk n nhạdqev t lêqncc n tiếiatp ng: “Vềbegq Nhãmrqr Uyểajaw n.”
Nhãmrqr Uyểajaw n? Làkakk nhàkakk củosaq a Tầtpuh n tiêqncc n sinh màkakk , tạdqev i sao ngàkakk i lạdqev i muốlfku n đimmy ưudgj a mộofpj t ngưudgj ờcote i phụudgj nữajnd vềbegq nhàkakk riêqncc ng củosaq a mìophe nh?
Tàkakk i xếiatp ngẩtelw ng ngưudgj ờcote i mộofpj t chúmrmo t, sau đimmy óuunk lạdqev i trảzzod lờcote i: “Vâmrmo ng, Tầtpuh n tiêqncc n sinh.” Sau đimmy óuunk látivw i xe, chạdqev y vàkakk o đimmy ưudgj ờcote ng phốlfku mêqncc nh mônaqv ng, đimmy ếiatp n Nhãmrqr Uyểajaw n.
......
Xe dừxudq ng hắophe n, Tầtpuh n Gia Ngônaqv n khônaqv ng chờcote tàkakk i xếiatp giúmrmo p hắophe n mởixzf cửeygi a xe màkakk nhanh chóuunk ng mởixzf cửeygi a xe củosaq a mìophe nh, sau đimmy óuunk xuốlfku ng xe kéophe o Tônaqv Tìophe nh ra khỏjhyf i xe, chẳqvwh ng nóuunk i gìophe vớlfku i tàkakk i xếiatp liềbegq n kéophe o Tônaqv Tìophe nh vàkakk o thang mátivw y.
Đmrmo ếiatp n nhàkakk , Tầtpuh n Gia Ngônaqv n nhậfmvr p password, mởixzf cửeygi a nhàkakk ra, sau khi đimmy ưudgj a cônaqv vàkakk o nhàkakk xong mớlfku i buônaqv ng cổuunk tay củosaq a cônaqv ra.
Hắophe n khônaqv ng phíyxmx lồrhtw i, liềbegq n vàkakk o phòarmb ng ngủosaq củosaq a mìophe nh, liềbegq n vàkakk o phòarmb ng thay đimmy ồrhtw tìophe m mộofpj t lúmrmo c lâmrmo u, sau đimmy óuunk mớlfku i cầtpuh m mộofpj t cátivw i átivw o sơkocl mi dàkakk i néophe m cho Tônaqv Tìophe nh, chỉrhtw vàkakk o nhàkakk vệfmvr sinh: “Đmrmo i tắophe m đimmy i!”
Tônaqv Tìophe nh ônaqv m quầtpuh n átivw o, ngẩtelw ng đimmy ầtpuh u nhìophe n Tầtpuh n Gia Ngônaqv n mộofpj t cátivw i.
Tầtpuh n Gia Ngônaqv n khônaqv ng đimmy ểajaw ýeygi đimmy ếiatp n átivw nh mắophe t củosaq a cônaqv , khônaqv ng ởixzf lạdqev i trong phòarmb ng khátivw ch màkakk vàkakk o nhàkakk bếiatp p.
Tầtpuh n Gia Ngônaqv n bậfmvr n rộofpj n trong bếiatp p nửeygi a tiếiatp ng đimmy ồrhtw ng hồrhtw , nấimmy u hai chéophe n canh giảzzod i rưudgj ợrclf u xong, lạdqev i trởixzf vàkakk o phòarmb ng khátivw ch, hắophe n mớlfku i phátivw t hiệfmvr n cônaqv gátivw i kia vẫsitt n khônaqv ng nhúmrmo c nhíyxmx ch, chỉrhtw đimmy ứqncc ng đimmy óuunk ônaqv m quầtpuh n átivw o nhưudgj lúmrmo c nãmrqr y.
“Sao còarmb n chưudgj a đimmy i tắophe m rửeygi a đimmy i?” Tầtpuh n Gia Ngônaqv n cóuunk chúmrmo t lạdqev nh nhạdqev t hỏjhyf i, hắophe n đimmy ểajaw canh giảzzod i rưudgj ợrclf u đimmy ặgmqa t trêqncc n khay tràkakk , thấimmy y Tônaqv Tìophe nh vẫsitt n khônaqv ng cóuunk bấimmy t cứqncc đimmy ộofpj ng tĩudgj nh gìophe , lạdqev i nhíyxmx u màkakk y, lạdqev i lạdqev nh nhạdqev t nóuunk i: “Tắophe m, uốlfku n chúmrmo t canh giảzzod i rưudgj ợrclf u rồrhtw i nghỉrhtw ngơkocl i sớlfku m mộofpj t chúmrmo t!”
Cônaqv gátivw i giốlfku ng nhưudgj đimmy iếiatp c vậfmvr y, vẫsitt n chẳqvwh ng cóuunk chúmrmo t phảzzod n ứqncc ng nàkakk o, chỉrhtw làkakk cảzzod ngưudgj ờcote i cônaqv càkakk ng run hơkocl n lúmrmo c trưudgj ớlfku c.
Tầtpuh n Gia Ngônaqv n nhíyxmx u màkakk y nhìophe n kỹnaqv cônaqv chằcdfj m chằcdfj m hai giâmrmo y, sau đimmy óuunk mớlfku i đimmy i đimmy ếiatp n trưudgj ớlfku c mặgmqa t cônaqv : “Sao vậfmvr y? Đmrmo au ởixzf đimmy âmrmo u sao?”
Hắophe n vừxudq a hỏjhyf i vừxudq a đimmy ưudgj a tay véophe n tóuunk c cônaqv qua mộofpj t bêqncc n.
Cửeygi đimmy ộofpj ng củosaq a hắophe n cũkakk ng rấimmy t bìophe nh thưudgj ờcote ng, nhưudgj ng lạdqev i khiếiatp n cảzzod ngưudgj ờcote i cônaqv nhưudgj bịkpgv đimmy iệfmvr n giậfmvr t, sau đimmy óuunk đimmy ộofpj t nhiêqncc n lùueys i hai bưudgj ớlfku c.
Tầtpuh n Gia Ngônaqv n ýeygi thứqncc c đimmy ưudgj ợrclf c bấimmy t thưudgj ờcote ng ởixzf chỗofpj nàkakk o, hắophe n bưudgj ớlfku c lêqncc n trưudgj ớlfku c mộofpj t bưudgj ớlfku c, đimmy ứqncc ng trưudgj ớlfku c mặgmqa t Tônaqv Tìophe nh, nâmrmo ng mặgmqa t củosaq a cônaqv lêqncc n.
Khuônaqv n mặgmqa t trắophe ng nõajaw n củosaq a cônaqv cóuunk mộofpj t vệfmvr t hồrhtw ng bấimmy t thưudgj ờcote ng, átivw nh mắophe t nhưudgj cóuunk nhưudgj khônaqv ng cưudgj ờcote i, cảzzod khuônaqv n mặgmqa t đimmy ẹjcsb p mêqncc ngưudgj ờcote i, cựodph c kỳwscy dụudgj hoặgmqa c.
Hắophe n chỉrhtw mớlfku i đimmy ụudgj ng trúmrmo ng cằcdfj m củosaq a cônaqv , khônaqv ng hềbegq làkakk m gìophe cảzzod , lạdqev i cóuunk thểajaw cảzzod m thấimmy y hônaqv hấimmy p củosaq a cônaqv trởixzf nêqncc n gấimmy p gátivw p hơkocl n.
Lúmrmo c nãmrqr y Tầtpuh n Gia Ngônaqv n cóuunk thểajaw nghĩudgj cônaqv uốlfku ng say, nhưudgj ng lúmrmo c nàkakk y hắophe n nhìophe n chằcdfj m chằcdfj m cônaqv trong chốlfku c látivw t, liềbegq n cóuunk thểajaw đimmy oátivw n đimmy ưudgj ợrclf c cônaqv đimmy ãmrqr bịkpgv bọmrqr n ngưudgj ờcote i Lâmrmo m Mặgmqa c cho uốlfku ng thuốlfku c kíyxmx ch thíyxmx ch rồrhtw i.
Tà
Tầ
Tầ
Nhã
Tà
......
Xe dừ
Đ
Hắ
Tô
Tầ
Tầ
“Sao cò
Cô
Tầ
Hắ
Cử
Tầ
Khuô
Hắ
Lú
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.